1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 376 [Chương 1876 đến Chương 1880]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 376 [Chương 1876 đến Chương 1880]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1876: Đạo có sở thành

Lý Thất Dạ chỉ gật gật đầu, nhận đại lễ của Trương Bách Đồ.

– Chúc mừng sư huynh, sư huynh một ngày đại triệt đại ngộ, tiền đồ vô lượng.

Hồng Ngọc Kiều cũng cảm thấy cao hứng thay Trương Bách Đồ, hắn rốt cục có thể đi ra một bước này, sau này chắc chắn có thành tựu khó lường.

– Sư muội khen nhầm, ta chỉ hơi ngộ đạo mà thôi, tiền đồ vô lượng, xấu hổ không dám nhận.

Trương Bách Đồ vội vàng khiêm tốn. Mặc dù là như thế, trong nội tâm Trương Bách Đồ thập phần hưng phấn, bởi vì hắn xem ra. Tìm hiểu đại đạo cũng chỉ có thiên tài mới đi tới bước này. Về phần tu sĩ bình thường rất khó đạt tới bước này, về phần người đần như hắn càng không có khả năng.

Cho dù hắn có được công pháp tu luyện, hắn đều tu luyện không tốt, về phần tìm hiểu đại đạo thì nghĩ cũng không dám nghĩ, đây căn bản là chuyện không có khả năng. Nhưng mà hôm nay hắn thậm chí có cảm giác thể hồ quán đỉnh, có cảm giác đại triệt đại ngộ, vào lúc này như có đại đạo bày ra trước mặt hắn.

Người biết rõ Trương Bách Đồ không không dám tin nhìn qua Trương Bách Đồ, bởi vì bọn họ nghe qua tên Trương Bách Đồ, bái trăm môn phái nhưng học không được gì, tất cả mọi người nói Trương Bách Đồ đã ngốc tới mức không còn thuốc chữa, thật không ngờ hắn có thể nghe long ngâm ngộ đạo, điều này thật sự là quá không thể tưởng tượng nổi.

– Đi thôi!

Lý Thất Dạ nhìn Trương Bách Đồ nói ra, xoay người rời đi.

Trương Bách Đồ cùng Hồng Ngọc Kiều vội vàng thao chân Lý Thất Dạ, trong nháy mắt rời khỏi khu rừng này, đi ra ngoài.

Đương nhiên ở trong Thính Long Cốc cũng không chỉ nghe được long ngâm đơn giản như vậy, trong đó còn có những vật khác, là tiên vật vô cùng trân quý, đương nhiên thứ này Lý Thất Dạ sẽ không đi cầm.

Lý Thất Dạ ba người sau khi đi, một đám tu sĩ lập tức nhảy vào trong rừng cây, không ít tu sĩ bắt đầu đoạt gốc cây già này.

– Ta tới trước, có lẽ nên để ta tìm hiểu trước.

Có một tên tu sĩ lao tới gốc cây già trước tiên, hắn nói ra.

– Dựa vào cái gì do ngươi tới tìm hiểu, ở chỗ này tất cả mọi người đều xuất tiền, ngươi có thể tìm hiểu, chúng ta cũng có thể tìm hiểu.

Lập tức có tu sĩ bất mãn nói.

Trong khoảng thời gian ngắn, tràng diện trở nên hỗn loạn, tất cả mọi người muốn đoạt tìm hiểu ở dưới gốc cây già này, có không ít tu sĩ xem ra, ngu xuẩn không còn thuốc chữa như Trương Bách Đồ còn có thể ở dưới gốc cây này nghe long ngâm, ngộ đại đạo, bọn họ sẽ tốt hơn Trương Bách Đồ.

Thời điểm đám người Lý Thất Dạ rời khỏi Thính Long Cốc, tin tức Trương Bách Đồ nghe long ngâm đại đạo truyền ra, vốn không ít người cho rằng đừng tiêu pha uổng phí đi vào Thính Long Cốc đã trở nên kích động, cũng không dám nghĩ nhiều, lập tức giao nộp tinh bích, nhảy vào Thính Long Cốc, giống như sợ chậm hơn người khác một bước.

Thời điểm Lý Thất Dạ rời khỏi Thính Long Cốc, nhìn qua lão giả cười một cái, nhàn nhã nói:

– Nghe nói tại thành Long Tỉnh có một phương của quý, không biết có thật không?

Lý Thất Dạ nói như vậy lập tức làm cho lão giả biến sắc.

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhàn nhã nói:

– Yên tâm đi, ta chỉ trêu chọc ngươi thôi, về phần của quý gì đó, chân long cốt, tiên long phù các thứ này, nên lưu lại cho người hữu duyên a.

Nói xong quay người mà đi.

– Tới lần nữa giảm cho ngươi 80% giá ưu đãi.

Thời điểm Lý Thất Dạ đi xa, lão giả lại cười hì hì nhìn Lý Thất Dạ chào hỏi.

Lý Thất Dạ chỉ cười một tiếng, cũng không quay đầu lại, cũng không có trả lời.

– Thính Long Cốc thực sự có chân long cốt cùng tiên long phù sao?

Sau khi đi xa, Hồng Ngọc Kiều tò mò hỏi.

Lý Thất Dạ chỉ tiếp tục đi về phía trước, nhàn nhạt nói:

– Có và không có thì không trọng yếu, chúng vô duyên với ngươi, không cần hỏi tới. Nếu như ngươi cần phải biết những chuyện này, tốt nhất nhớ kỹ một câu, Động Đình hồ các ngươi và thành Thải Hồng có sâu xa không nhỏ, có liên hệ không nhỏ với Cự Long quốc, hy vọng các ngươi với tư cách hậu bối, không nên quên tổ tiên, không nên quên căn nguyên của mình, có một ngày nói không chừng các ngươi cần phải dựa vào thành Thải Hồng.

– Động Đình hồ chúng ta và thành Thải Hồng, Cự Long quốc có sâu xa?

Hồng Ngọc Kiều cũng chấn động.

Lúc này Trương Bách Đồ cũng kinh hãi, hắn chưa từng nghe nói qua, hắn không thể tưởng tượng nổi nói:

– Nghe đồn nói, Cự Long quốc không có khả năng tồn tại sao? Chỉ là quốc gia trong truyền thuyết, chưa từng có người đi qua.

Lý Thất Dạ nhìn qua hai người, hắn thở dài một hơi, nói:

– Xem ra đám hậu nhân các ngươi càng không được rồi, ngay cả căn nguyên của mình mà không biết. Nhớ kỹ một câu của ta, nên nhìn cao hơn người khác, các ngươi nên có chí khí, có cốt khí. Chính bởi vì huynh đệ thế giao các ngươi chia rẽ, vì đoạt quyền với nhau, nhưng mà ở trong mắt người khác chỉ là con kiến hôi mà thôi, ai sẽ quan tâm tổ tiên các ngươi từng vinh quang cỡ nào.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Trương Bách Đồ cùng Hồng Ngọc Kiều nhìn nhau, bọn họ vẫn chưa hoàn toàn nghe hiểu Lý Thất Dạ nói gì.

– Chỉ cần các ngươi sống nhờ vào nhau, hoạn nạn có nhau, có khí thế hải nap bách xuyên, có đạo đức tốt của tổ tiên các ngươi, hoặc là có một ngày như vậy, các ngươi mới biết được căn nguyên của mình ở chỗ nào, những tồn tại trong đám mây kia mới có thể nhìn các ngươi, chỉ có một ngày như vậy, các ngươi mới biết được dòng họ của mình vinh quang cỡ nào!

Nhìn qua Trương Bách Đồ cùng Hồng Ngọc Kiều, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một hơi, nói ra:

– Ta có thể giúp các ngươi cũng chỉ có thể giúp tới đây, tương lai còn cần dựa vào các ngươi đấy.

Trên thực tế, năm đó Động Đình hồ tranh đoạt quyền thế thì Lý Thất Dạ căn bản không muốn đi hỏi chuyện hư hỏng của Động Đình hồ, nhưng mà hôm nay niệm tình nghĩa tổ tiên Hồng, Trương, Hứa, Lý Thất Dạ cuối cùng vẫn phá lệ chỉ điểm bọn họ, có tìm hiểu được hay không, có đi ra một bước này hay không phải xem bọn họ rồi.

Tạo hóa là do bọn họ tạo ra, người khác nhiều nhất chỉ có thể chỉ điểm con đường mà thôi.

Hồng Ngọc Kiều cùng Trương Bách Đồ tinh tế thưởng thức lời của Lý Thất Dạ, tuy hiện tại chưa hoàn toàn lĩnh ngộ lời của Lý Thất Dạ, nhưng bọn họ cũng ghi nhớ lời này của Lý Thất Dạ.

Đám người Lý Thất Dạ rời khỏi Thính Long Cốc không bao xa, một thanh niên đi tới trước mặt, thanh niên này khí thế phi phàm, một thân hào quang sinh ra, trên đầu có hai sừng ngọc óng ánh, cặp sừng này làm khí thế của hắn trở nên lăng lệ..

Thanh niên này vừa nhìn thấy Hồng Ngọc Kiều, lập tức vui vẻ, bước nhanh tiến lên, cao hứng chào hỏi, nói:

– Thế muội, chúng ta lại tương kiến.

– Thượng Quan công tử, đã lâu không gặp!

Hồng Ngọc Kiều gật gật đầu, chưa tính là nhiệt tình, cũng không tính là lãnh đạm, rất khách khí chào hỏi.

– Ta cũng nghe thế muội đến thành Thải Hồng, lần này rất tốt, không bằng ta và ngươi kết bạn đi vào Thính Long Cốc nhập định nhé?

Thanh niên này thập phần nhiệt tình, mời chào Hồng Ngọc Kiều.

Chương 1877: Thành Long Tỉnh (1)

Hồng Ngọc Kiều nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Đa tạ Thượng Quan công tử nhiệt tình, tiểu muội được trưởng bối triệu hoán, lần phải đi về tông môn.

Nghe được Hồng Ngọc Kiều nói như vậy, thanh niên này nhìn qua, thời điểm này ánh mắt của hắn nhìn vào Lý Thất Dạ.

Ngay từ đầu, hắn cũng không có đặt Lý Thất Dạ ở trong lòng, sau khi thấy rõ dung mạo Lý Thất Dạ thì ánh mắt co rút lại, nhất thời lạnh lùng nhìn chằm chằm ào Lý Thất Dạ, trầm giọng nói:

– Ngươi chính là truyền nhân Khổng Tước Địa Lý Thất Dạ!

– Đúng thì sao?

Lý Thất Dạ chỉ nhìn hắn một cái, nói ra.

Thanh niên này lạnh giọng nói:

– Rất tốt, ngươi thừa nhận là tốt rồi, là ngươi đả thương đệ tử Ly quốc của ta?

Thì ra thanh niên này là thái tử Ly quốc Thượng Quan Phi Long, hắn cũng nghe nói qua Lý Thất Dạ người này, cách đó không lâu nghe môn hạ đệ tử bị Lý Thất Dạ đả thương, hắn đang muốn tìm Lý Thất Dạ tính sổ đấy.

– Hình như có việc này!

Lý Thất Dạ không sao cả nói.

– Ngươi nên biết nơi này không phải là Khổng Tước Địa, nơi này là Long Yêu Hải, không cho phép ngươi làm càn.

Thượng Quan Phi Long lạnh lùng nói:

– Ngươi đánh ta đệ tử Ly quốc của ta, có lẽ nên cho Ly quốc ta câu trả lời a.

– Thượng Quan công tử, lúc này là đệ tử Ly quốc của ngươi làm sai trước.

Lúc này Hồng Ngọc Kiều chậm rãi nói ra:

– Là đệ tử Ly quốc của các ngươi khiêu khích Lý công tử, hắn bị Lý công tử đả thương, chỉ có thể nói là học nghệ không tinh mà thôi.

Lúc này, Hồng Ngọc Kiều cũng không khỏi thay Lý Thất Dạ nói chuyện.

Nghe được Hồng Ngọc Kiều nói thế, Thượng Quan Phi Long nhìn qua Lý Thất Dạ vài lần, có chút không cam lòng, nhưng hắn cuối cùng vẫn lạnh lùng hừ một tiếng, lạnh giọng nói:

– Lúc này xem như đệ tử Ly quốc học nghệ không tinh, xem mặt mũi Hồng thế muội ta không truy cứu nữa. Nhưng họ Lý, ngươi tốt nhất nên thu liễm cho ta, nơi này là địa bàn Hải Yêu chúng ta.

Không hề nghi ngờ, Thượng Quan Phi Long nói lời này là uy hiếp trần trụi với Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ chỉ cười lên, căn bản không có đặt trong lòng, đối với tu sĩ cấp bậc như Thượng Quan Phi Long thì hắn chẳng muốn ra tay, trừ phi là hắn tự tìm đường chết.

Thượng Quan Phi Long cuối cùng nhìn Lý Thất Dạ, sau đó hắn ôm quyền nói với Hồng Ngọc Kiều:

– Thế muội, ta đã gặp tỷ tỷ của ta, nàng nói cũng muốn gặp thế bá. Chờ sau khi chúc thọ Giản gia lão tổ, chúng ta nhất định đến nhà bái phỏng, bái phỏng thế bá!

Đối với Thượng Quan Phi Long nói như vậy, Hồng Ngọc Kiều lựa chọn trầm mặc, cái gì cũng chưa nói.

Lúc Thượng Quan Phi Long rời đi, Trương Bách Đồ cũng lo lắng nhìn qua Hồng Ngọc Kiều nói ra:

– Sư muội, tỷ tỷ Thượng Quan Phi Long trở về, lúc này chỉ sợ là tới cầu hôn rồi, lần này hắn chỉ sợ có lực lượng mười phần.

Đối với chuyện này, Hồng Ngọc Kiều bắt đầu trầm mặc, cuối cùng nàng chậm rãi nói ra:

– Ta sẽ không gả!

Tuyệt Thế Vũ Thần là bộ truyện được yêu thích…! Nói đến lâm phong kẻ xuyên không trời sinh song hồn ( đây là thuyết mưu mê dị của tác giả khiến mọi người đọa lạc a…) Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

– Chuyện này chỉ sợ không dễ dàng như thế.

Tuy Trương Bách Đồ không có ở trong Động Đình hồ, nhưng mà hắn ở lâu trong Bách Thánh Đường, đối với không ít chuyện vẫn biết hắn.

– Ta nghe nói, Ly quốc vẫn muốn một Nhân tộc có huyết thống ưu tú, dùng truyền thừa huyết thống của bọn họ, có người nói huyết mạch Thượng Quan Phi Long rất mạnh, tuy còn kém tỷ tỷ của hắn, nhưng đã là huyết thống trẻ tuổi tốt nhất của Ly quốc rồi.

– Ta nghe có ít người đang nói… Ly quốc muốn thông gia với cốc chủ Cẩm Tú Cốc. Đáng tiếc bị đối phương một câu cự tuyệt.

Trương Bách Đồ nói ra:

– Huyết thống của sư muội là ưu tú nhất trong Động Đình hồ chúng ta, Ly quốc tuyệt đối sẽ không đơn giản từ bỏ ý đồ. Huống chi hiện tại tỷ tỷ Thượng Quan Phi Long trở về, bọn họ có Hải Loa Hào chống lưng, lực lượng tuyệt đối không kém.

– Hừ, cho dù Thượng Quan Phi Yến trở về thì như thế nào?

Hồng Ngọc Kiều hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:

– Chẳng lẽ Ly quốc có thể ép gả hay sao?

Trương Bách Đồ muốn nói, nhưng hắn cuối cùng cũng chỉ có thể thở dài một hơi, chuyện này nếu không có đủ thực lực, cũng không có tư cách đi quan tâm.

Cho dù Hồng Ngọc Kiều có tư thái thật cường ngạnh, nàng cuối cùng vẫn nhìn qua Lý Thất Dạ nhắc nhở:

– Lý công tử, Thượng Quan Phi Long người này ngươi không cần đặt trong lòng. Nhưng mà, tỷ tỷ của hắn Thượng Quan Phi Yến ngươi cũng phải cẩn thận. Thượng Quan Phi Yến xuất thân từ Hải Loa Hào, rất được các lão tổ Hải Loa Hào yêu thích, có đồn đãi nói, nàng có khả năng gả cho Già Hải thiên tử, trở thành nữ chủ nhân Hải Loa Hào…

– … Có đôi khi, lui một bước trời cao biển rộng, công tử không nhất định phải cứng đối cứng với Ly quốc.

Hồng Ngọc Kiều hảo tâm nhắc nhở Lý Thất Dạ:

– Dù sao, tại Long Yêu Hải, thực lực Hải Loa Hào rất mạnh, thậm chí được xưng có thể hiệu lệnh Hải Yêu khắp thiên hạ.

Thì ra Thượng Quan Phi Long xuất thân Ly quốc, xem như là đại cương quốc ở vùng biển này. Đương nhiên, trong kiếp này đối với Ly quốc bọn họ mà nói. Để cho bọn họ kiêu ngạo không phải trên người bọn họ có chảy huyết thống chân long, để cho bọn họ kiêu ngạo nhất chính là có một Thượng Quan Phi Yến, bái nhập Hải Loa Hào, trở thành một trong những Thần Vương trẻ tuổi nhất.

Nghe Hồng Ngọc Kiều nói thế, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, không nói cái gì..

Trong lòng Hồng Ngọc Kiều thở dài một hơi, nàng hiểu Lý Thất Dạ cũng không nghe lọt tai lời của nàng.

Rời khỏi Thính Long Cốc, Hồng Ngọc Kiều cũng ý định quay về Động Đình hồ một chuyến, báo cáo tình huống với phụ thân của nàng. Trước khi rời đi, nàng ôm quyền với Lý Thất Dạ, nói:

– Lần này ta đi bẩm báo phụ thân. Hy vọng đến lúc đó Lý công tử có thể gặp mặt phụ thân ta một lần.

– Gọi hắn đến thành Long Tỉnh tìm ta.

Lý Thất Dạ chỉ nói một câu.

Sau khi Hồng Ngọc Kiều rời khỏi, Lý Thất Dạ nhìn Trương Bách Đồ nói ra:

– Trở về thu thập đồ vật. Sau đó đi thành Long Tỉnh.

Trương Bách Đồ gật gật đầu, lúc này hắn hoàn toàn nghe theo lời Lý Thất Dạ phân phó.

Trương Bách Đồ đi tới Thải Hồng Hiên thu dọn đồ đạc, theo Lý Thất Dạ tiến tới thành Long Tỉnh.

Thành Long Tỉnh chính là trạm thứ hai ở thành Thải Hồng, từ thành Thính Long đến thành Long Tỉnh cũng chỉ có một phương pháp duy nhất, chính là cưỡi Thải Hồng Ngư.

Cũng như thành Thính Long, không có bất kỳ người nào biết rõ thành Long Tỉnh ở nơi nào, tất cả mọi người chỉ biết Thải Hồng Ngư là công cụ duy nhất đi thành Long Tỉnh, thậm chí có thể nói, tất cả tòa thành trong thành Thải Hồng đều phải nhờ Thải Hồng Ngư đưa đi.

Ít nhất vẫn chưa từng nghe nói qua có ai không cần cưỡi Thải Hồng Ngư mà có thể đi thành trì khác trong thành Thải Hồng.

Lý Thất Dạ và Trương Bách Đồ đi vào cửa ra vào, đã có người đứng xếp hàng, lão giả đứng ở cửa ra vào thu tiền.

Lão giả này xiêm y màu xám nhạt, tướng mạo thường thường, sắc mặt của hắn lạnh lùng, nhìn qua tu sĩ đưa tiên đi lên Thải Hồng Ngư, sắc mặt giống như ai đó thiếu hắn trăm vạn tinh bích.

Chương 1878: Thành Long Tỉnh (2)

Tới phiên Lý Thất Dạ cùng Trương Bách Đồ hai người, Lý Thất Dạ nói:

– Đi thành Long Tỉnh.

Lão giả này đưa mắt nhìn qua, nhìn Trương Bách Đồ cùng Lý Thất Dạ và nói:

– Ngươi, một quả tích cung tinh bích.

Nói xong hắn chỉ vào Trương Bách Đồ nói ra.

Trương Bách Đồ đã giật mình, hắn cà lăm nói:

– Ta, ta, ta, ta đến thành Thải Hồng vẫn miễn phí, ta, ta, ta trước đó không lâu từ Thải Hồng Đảo đến thành Thính Long cũng miễn phí.

Nói thì nói như vậy, Trương Bách Đồ hắn không có đủ khí lực, bởi vì hắn cũng không hiểu vì cái gì mà mình được miễn phí, hoặc có lẽ lão giả này biết rõ hắn không có đủ tiền trả. Nhưng mà vẫn luôn miễn phí ngồi Thải Hồng Ngư, chuyện này khiến nội tâm Trương Bách Đồ cảm thấy hổ thẹn, cầm chỗ tốt của người ta, nội tâm cũng cảm thấy khó chịu.

– Một quả tích cung tinh bích.

lão giả đưa đò không thèm nghe Trương Bách Đồ nói cái gì, sau đó thò tay đưa về phía Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:

– Ngươi, một ngàn miếng Đại Hiền tinh bích.

– Cái này, cái này quá không hợp thói thường a.

Trương Bách Đồ bị dọa ngây ngốc, nói ra:

– Công tử chúng ta từ Thải Hồng Đảo tới đây không có giá đó.

– Muốn ngồi thì trả tiền, không ngồi cút ngay.

Lão giả này hoàn toàn không thương lượng, tức giận quát lên.

Trương Bách Đồ nhìn qua Lý Thất Dạ, lão giả này nói rõ muốn làm thịt bọn họ, đặc biệt là Lý Thất Dạ, đây quả thật chính là làm thịt hắn một lần.

Lý Thất Dạ chỉ cười lên, thái độ hoàn toàn không sao cả, hắn cầm túi đen đưa cho lão giả này.

Lão giả cũng không có nhìn qua lần thứ hai, hắn thu túi đen vào trong ngực, huýt sáo một tiếng gọi hai con Thải Hồng Ngư.

– Đi lên trên tòa thành ở đám mây kia, ngươi thu ta bao nhiêu tiền?

Thời điểm cưỡi Thải Hồng Ngư, Lý Thất Dạ nhìn qua lão giả, mỉm cười nói.

Lão giả không nhíu mày một cái, hắn vẫn mặt lạnh, lạnh lùng nói:

– Không biết!

– Tiền không thành vấn đề.

Lý Thất Dạ không quan tâm lão giả có thái độ gì, nhàn nhã cười cười, nói ra:

– Tòa thành trên đám mây kia ta nhất định sẽ đi, nếu như cần, ngươi có tính toán một chút, nói cái giá đi.

Lão giả này lạnh lùng, không nói một câu, cũng không nói thêm câu này.

Mà Lý Thất Dạ ngồi lên Thải Hồng Ngư, vẫn nghiêm túc nói ra:

– Ta nhất định phải đi, thời điểm đó ta hy vọng Thải Hồng Ngư sẽ đưa ta đi, đúng không?

Lão giả không kêu một tiếng, nhưng mà lúc này Thải Hồng Ngư đã chậm rãi phun bong bóng, Thải Hồng Ngư biến mất trong bong bóng.

Thời điểm này Lý Thất Dạ cùng Trương Bách Đồ xem như tới nơi rồi, bọn họ đã xuất hiện trong thành trì khác, đây là thành thứ hai trong thành Thải Hồng, thành Long Tỉnh.

Thành Long Tỉnh, truyền thuyết trong thành Long Tĩnh này có dấu của quý, của quý tuyệt thế vô song, nhưng mà của quý tuyệt thế vô song này không có người nào tận mắt nhìn qua.

– Công tử, tòa thành trên đám mây này là thành trì gì?

Sau khi nhảy ra khỏi Thải Hồng Ngư, Trương Bách Đồ tò mò hỏi. Hắn nghe nói qua, thành Thải Hồng có thành Thính Long, thành Long Tỉnh, thành Long Tuyền, nhưng mà tòa thành trên đám mây hắn chưa từng nghe nói qua, giống như không người nào đi tới thành trì này.

– Không phải biết, cũng đừng có đến hỏi.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Nếu có một ngày ngươi có thể được người trên đám mây kia chú ý, phải biết, ngươi tự nhiên sẽ biết rõ, cho nên ngươi cứ cố gắng đi, tương lai ngươi sẽ có cơ hội này.

Trương Bách Đồ không dám hỏi lại, hắn hô hấp thật sâu, trùng trùng điệp điệp gật đầu.

– Ngươi cứ ở lại Thải Hồng Hiên.

Lý Thất Dạ tiện tay cho Trương Bách Đồ tinh bích về sau, nhưng sau xoay người rời đi.

Trương Bách Đồ đưa mắt nhìn Lý Thất Dạ rời khỏi, hắn không dám hỏi Lý Thất Dạ đi đâu. sau khi thấy Lý Thất Dạ đi xa, hắn lúc này đi tới Thải Hồng Hiên.

Lý Thất Dạ đi trên con đường dài dằng dặc, hắn một lòng không suy nghĩ, trong lòng của hắn không mang theo cảm xúc gì, hắn không muốn đi nhớ lại những chuyện cũ.

Đi xa như thế, đi đến cuối con phố có một phủ đệ xuất hiện, đây là một tòa phủ đệ cổ xưa, tuy nó cổ xưa nhưng khí thế hào hùng, giống như một cự phách ngồi ở đó.

Trước tòa phủ đệ này có treo một tấm bảng, trên đó viết chữ “Giản”, chính là chữ “Giản” phong cách cổ xưa và mang theo uy nghiêm khiếp người.

Giản gia, Giản gia thành Thải Hồng là một tồn tại truyền kỳ, là tồn tại khi nó xuất hiện sẽ khiến người ta khiếp sợ.

Có đồn đãi nói Giản gia là người ngoài duy nhất có thể dừng chân trong thành Thải Hồng, là nơi dừng chân duy nhất của Nhân tộc trong thành Thải Hồng.

Thành Thải Hồng to lớn, từng có không ít truyền thừa cường đại, nói thí dụ như Thất Võ Các, Hải Loa Hào thậm chí muốn thành lập cứ điểm hoặc phân đường của mình trong thành Thải Hồng.

Nhưng mà không mà không quản khỉ gió bọn họ cường đại như thế, cho dù hải thần của bọn họ còn tồn tại đều không thể nhúng chàm vào thành Thải Hồng, chỉ cần thành Thải Hồng không gật đầu, Thất Võ Các cũng tốt, Hải Loa Hào cũng được, cũng không dám xằng bậy với thành Thải Hồng.

Thậm chí có đồn đãi cho rằng, lúc còn hải thần tồn tại, bọn họ cũng không dám làm gì thành Thải Hồng!

Chương 1879: Giản gia (1)

Tại Thải Hồng thành, ngoại lệ duy nhất chỉ có Giản gia, có truyền ngôn nói, Giản gia là thế lực duy nhất từ bên ngoài đến Thải Hồng thành mà có thể đặt chân truyền thừa.

Giản gia đặt chân tại Thải Hồng thành thật lâu, bọn hắn tại Thải Hồng thành, đồng thời, tại Long Yêu Hải thậm chí là toàn bộ Thiên Linh giới đều có địa vị vô cùng quan trọng.

Đặc biệt là đối với nhân tộc, Giản gia càng là có ý nghĩa không thể coi thường, Giản gia là trường hợp duy nhất có thể đặt chân nhân tộc truyền Thừa tại Thải Hồng thành, không ít nhân tộc Thiên Linh giới chịu được qua ân huệ Giản gia.

Mặc dù Đệ tử Giản gia rất ít xuất hiện bên ngoài Thải Hồng thành, cho tới nay cũng là mười phần điệu thấp, nhưng mà, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám khinh thị Giản gia, mặc kệ là Mị Linh Cổ Thuần tứ mạch, vẫn là Thụ tộc Hoàng Kim Tự, hoặc là Hải yêu Hải Loa Hào, Thất Võ Các, cho dù là lão tổ bọn họ đi tới Long Tỉnh thành, đều sẽ đi chào hỏi qua Giản gia.

Thiên Linh giới, chỉ cần là sự vụ Giản gia nhúng tay, bất luận là môn phái nào, truyền thừa nào, đều sẽ cho ba phần thể diện.

Mặc dù nói Giản gia là gia tộc duy nhất có thể đặt chân truyền thừa tại Thải Hồng thành, nhưng mà, lai lịch cụ thể Giản gia là thế nào, tổ tiên Giản gia là từ đâu mà đến, đến tột cùng Giản gia là truyền thừa thế nào, ngoại nhân không cách nào nói được rõ ràng, mọi người chỉ biết là chính là, Giản gia là nhân tộc, mà cũng có thể cùng Thải Hồng thành có thiên ti vạn lũ quan hệ.

Giản gia không chỉ là điệu thấp, hơn nữa còn rất thần bí.

Rất nhiều đại giáo cương quốc, cho dù là những thế lực tựa như quái vật khổng lồ thế nhưng đa số tổ tiên của bọn hắn đều có thể ngược dòng tìm hiểu. Liền lấy những đại giáo cương quốc quái vật khổng lồ ở Long Yêu Hải làm ví dụ, tổ tiên bọn hắn không phải Hải Thần, liền là Thụ Tổ, hoặc là tiên đế, kém nhất cũng là vô địch Thần Hoàng. Sự tích tổ tiên bọn hắn, xuất thân như thế nào cũng có thể ngược dòng tìm hiểu, thậm chí có thể nói, sự tích tổ tiên bọn hắn còn lưu truyền đến hiện tại.

Nhưng, Tổ tiên Giản gia lại tựa như khóa tại trong sương mù, tựa như là mê vụ Cự Long sơn mạch. Không có ai biết Tổ tiên Giản gia là người phương nào, không có ai biết lai lịch Tổ tiên Giản gia là thế nào.

Tựa hồ, Giản gia giống như là trong vòng một đêm xông ra. Mà nói lại, kỳ quái hơn chính là, một cái Giản gia cứ như vậy mà đặt chân vững vàng tại Thải Hồng thành, cũng là thế lực bên ngoài duy nhất có thể đứng vững chân truyền thừa tại Thải Hồng thành.

Đứng trên đường, Lý Thất Dạ không khỏi trầm mặc, nhìn thấy Giản gia gần trong gang tấc, cảm thụ trong lòng của hắn khó có thể miêu tả được.

Đối với hắn, nói theo một ý nghĩa nào đó Giản gia là một ngôi nhà, bước chân của hắn đã từng ghi dấu tại nơi này, hắn lưu lại quá nhiều hồi ức ở chỗ này.

Nhưng mà, lúc này, giờ phút này, thời điểm đứng ngoài cửa Giản gia, Lý Thất Dạ lại không muốn đi vào, trong nội tâm có sự bất đắc dĩ khó nói ra.

Thiên địa quá xa vời, làm một sâu kiến nằm ở giữa thiên địa, cũng không phải có cái gì không tốt!

Mỗi khi, tại thời điểm đứng ở cổng Giản gia, Bên tai Lý Thất Dạ liền sẽ quanh quẩn một câu nói kia. Thế gian, không có gì có thể làm cho bước chân của hắn dừng lại. Không có gì có thể để hắn dừng lại, nhưng, thời điểm mỗi lần câu nói kia ghé vào lỗ tai hắn quanh quẩn, trong lòng của hắn cũng không phải là dễ chịu như vậy.

Đối với hắn, ngừng chân dừng lại, đó là một loại sự tình không cách nào với tới, sự tình cả một đời cũng khó mà với tới.

Đối với rất nhiều người, thành gia lập nghiệp, tử tôn quấn đầu gối, đó cũng không phải một việc khó. Nhưng mà, chuyện như vậy, đối với Lý Thất Dạ thật quá khó khăn.

– Thiên địa quá xa vời, làm một sâu kiến nằm ở giữa thiên địa, cũng không phải có cái gì không tốt!

Đã từng có một nữ hài tử ghé vào lỗ tai hắn nói như vậy.

Cái này khiến Lý Thất Dạ đứng tại trước cửa Giản gia không khỏi buồn vô cớ, nhẹ nhàng thở dài, lầm bầm nói ra:

– Ta làm không được, ta vĩnh viễn không phải sâu kiến nằm ở giữa thiên địa, ta là huyết thủ sau cùng, sinh tử làm bạn, máu tươi cùng ngủ!

Nói xong một câu như vậy, Trong nội tâm Lý Thất Dạ buồn vô cớ, vạn cổ đến nay, có người hi vọng hắn tiếp tục tiến lên, cũng có người hi vọng hắn ngừng chân dừng lại, nhưng mà, từng thời đại trôi qua, mặc kệ người hi vọng hắn tiếp tục tiến lên, hay là người hi vọng hắn ngừng chân dừng lại, cuối cùng đều từng người mất đi, không ai có thể theo hắn chiến đấu đến cuối cùng.

Trên đường đi, có một tiểu điếm, một tiểu điếm bán đồ ăn nhẹ, cửa hàng cũng không lớn, chỉ có dăm ba cái bàn mà thôi. Lúc này, sắc trời đã không còn sớm, bếp lò trong tiệm phả ra hơi nóng bừng bừng, sương mù lượn lờ.

Nhìn thấy tiểu điếm này, trái tim Lý Thất Dạ liền giống bị xúc động, hắn không có đi nhập Giản gia, mà là yên lặng ngồi xuống tiểu điếm.

Trong tiệm chỉ có duy nhất một lão đầu là đầu bếp kiêm lão bản, lão đầu này tóc hoa râm, mặc tạp dề trên người, tạp dề tuy cũ kỹ, tựa như tiểu điếm này, không biết bị khói lửa hun bao nhiêu năm tháng, nhưng vẫn sạch sẽ.

– Khách quan, muốn dùng gì?

Sau khi Lý Thất Dạ ngồi xuống, lão đầu vội tiến lên hỏi.

– Một chén đậu hũ cách thủy.

Lý Thất Dạ không hề nghĩ ngợi, thốt ra, lời này quá quen thuộc, thời điểm khi hắn lấy lại tinh thần, không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

– Được rồi, sẽ có luôn đây.

Lão đầu lên tiếng, tay chân lanh lẹ, lập tức làm đậu hũ cách thủy cho Lý Thất Dạ.

– Đậu hũ cách thủy.

Lý Thất Dạ không khỏi nhẹ nhàng cười khổ một cái, tại năm đó, hắn từng là bao nhiêu lần nếm qua đậu hũ cách thủy ở chỗ này, đây là tay nghề truyền tới từ Nhân Hoàng giới, luôn luôn như thế để cho người ta khó mà vong tình.

Vào lúc đó, đã từng có hai tiểu nữ hài ở chỗ này nếm qua đậu hũ cách thủy, tại lượn lờ trong hơi nước, hai tiểu nữ hài lẫn nhau luôn luôn không ai nhường ai, thế mà về sau trong hai nàng đã có một người trở thành Nữ Đế cử thế vô địch.

Rất nhanh, lão đầu bưng đậu hũ cách thủy lên cho Lý Thất Dạ, đậu hũ cách thủy nóng hổi bốc lên sưởi ấm trái tim đã nguồi lạnh từ lâu của Lý Thất Dạ, hắn không khỏi bắt đầu ăn, khi một khối đậu hũ cách thủy vừa non vừa trơn chui vào trong bụng, tư vị vô cùng quen thuộc đảo quanh tại khoang miệng.

– Đậu hũ cách thủy, nhân gian mỹ vị nha, để cho người ta ăn trăm năm không ngại.

Lý Thất Dạ cũng không khỏi nói một câu như vậy.

Lão đầu nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, không khỏi lộ ra tiếu dung giản dị, nói ra:

– Không sợ làm trò cười cho khách quan, đậu hũ cách thủy trong tiệm ta chính là tay nghề vô song truyền lại từ tại Nhân Hoàng giới, lịch đại nhà chúng ta tương truyền, truyền một đời lại một đời, từ vạn cổ đến nay không thất truyền.

Chương 1880: Giản gia (2)

Lý Thất Dạ lộ ra nụ cười nhàn nhạt, chậm rãi ăn, đương nhiên, phần tay nghề này truyền đến từ nơi nào, hắn càng muốn rõ ràng hơn so với bất kỳ ai khác.

Trong lúc nhất thời, Lý Thất Dạ tựa như là quên hết thảy, giống như lại trở về niên đại năm đó.

Tựa hồ, trong hơi nước mông lung hắn thấy được hai tiểu nữ hài năm đó không ai nhường ai, một người có một đôi mắt tràn ngập trí tuệ, một người là có một đôi mắt kiên nghị vô cùng.

Bỗng nhiên, hắn lại thấy được một nữ hài tràn ngập trí tuệ, nàng ngồi ở chỗ đó, cùng hắn ăn đậu hũ cách thủy, nàng chỉ là lẳng lặng yên ăn, không nói gì, nhưng, hết thảy dường như đã nói ra.

Cuối cùng, hết thảy đều biến mất, ngoại trừ đậu hũ cách thủy nóng hổi tán phát hơi nước bên ngoài, không có cái gì, mặc kệ là tiểu nữ hài kia từng trở thành Nữ Đế, hay là tiểu nữ hài có một đôi tuệ nhãn, hết thảy đều yên tiêu khứ tán.

Hết thảy đi qua, đã từng là Nữ Đế cũng tốt, đã từng là tiên tử vô thượng trí tuệ cũng được, cuối cùng đều tan thành mây khói, tháng năm dài đằng đẵng đi qua về sau, chỉ còn lại một mình hắn ở chỗ này.

Một lát sau, Lý Thất Dạ ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua trong phủ Giản gia giăng đèn kết hoa, nhàn nhạt hỏi lão đầu :

– Giản gia có việc vui sao?

– Quan nhân còn không biết nha?

Lão đầu vội nói ra:

– Qua chút thời gian nữa là đến đại thọ tám ngàn tuổi Lão gia tử Giản gia, kỳ nhân dị sĩ ngũ hồ tứ hải đều đến Giản gia vì chúc thọ lão nhân gia.

– Lão gia tử Giản gia?

Lý Thất Dạ nhìn Giản gia một chút, thuận miệng hỏi:

– Đại danh là gì vậy ?

Lời nói của Lý Thất Dạ khiến lão đầu cảm thấy có chút khó khăn, hắn cười ha ha, nói ra:

– Quan nhân là vừa xuất đạo sao? Vậy mà không biết đại danh lão gia tử? Ta là một tên tiểu bối, không dám xưng tính danh lão nhân gia.

– Một cái tên mà thôi.

Lý Thất Dạ bình thản nói ra:

– Lòng có kính ý liền có thể, cần gì câu nệ tại hình thức.

Lão đầu do dự một chút, cuối cùng nói ra:

– Lão gia tử Giản gia người xưng Giản Long Vệ, lão nhân gia đã chấp chưởng Giản gia mấy ngàn năm, được tất cả mọi người yêu mến.

– Long Vệ nha.

Nghe được cái tên này, Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:

– Đệ tử Giản gia, có thể có được một cái tên như thế không dễ dàng, một cái tên như thế, không phải vừa ra đời liền có thể mang tới.

Lão đầu nghe Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, giật mình nhìn lấy Lý Thất Dạ, nhưng mà, hắn cũng không có nói cái gì.

Giản Long Vệ, cái tên này có thể nói là cực kỳ có phân lượng ở Thiên Linh giới, đương kim chủ nhân Giản gia, hắn chấp chưởng Giản gia lâu mấy ngàn năm, địa vị ở hắn Thiên Linh giới tựa như là một tồn tại tôn vô thượng Thần Hoàng.

Qua chút thời gian, liền là Đại thọ tám ngàn tuổi Giản Long Vệ, đến lúc đó, rất nhiều đại nhân vật thiên hạ bát phương sẽ đến Long Tỉnh thành để chúc thọ Giản Long Vệ.

Đương nhiên, thế nhân cũng không biết, Giản Long Vệ – cái tên này còn có ý nghĩa khác, tựa như Lý Thất Dạ nói vậy, cái tên Long Vệ không phải vừa ra đời liền có thể mang tới.

Ngay tại thời điểm Lý Thất Dạ tiếp tục ăn đậu hũ cách thủy, một thanh niên từ bên trong Giản phủ đi ra, người thanh niên này cũng giống như Lý Vân Tiêu bước vào tiểu điếm.

Người thanh niên này dáng dấp rất anh lãng, hắn ăn mặc một thân áo tím, bên dưới quần áo có thể khiến người ta cảm nhận được cơ bắp cuộn lên, cả người hắn cho người ta một loại cảm giác cường tráng hữu lực, nhưng lại tuyệt đối không phải loại to con vụng về, mà là một loại cường tráng hữu lực chặt chẽ.

– Đạo.

Thanh niên nói ra:

– Đại bá, vẫn là đậu hũ cách thủy, ta rất thích ăn món này của đại bá.

Lúc nói, hắn cũng không khỏi nở nụ cười.

– Được rồi, rất nhanh liền có.

Lão đầu cười một tiếng, lập tức lại bận rộn.

Tiếp theo, lão đầu bưng đậu hũ cách thủy lên cho thanh niên, thanh niên cũng không chút khách khí, bắt đầu ăn như gió cuốn.

Chỉ ba hay năm lần mở miệng, người thanh niên đã liền ăn xong một chén đậu hũ cách thủy, cái tướng ăn kia, đó là phong quyển tàn vân.

Khi thanh niên mười phần thỏa mãn đánh ợ một cái, lúc này hắn mới chú ý tới Lý Thất Dạ bên trong tiểu điếm.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ nhàn nhã ăn đậu hũ cách thủy, người thanh niên này không khỏi khen một tiếng, nói ra:

– Huynh đài đây mới thật sự là hiểu được nhấm nháp mỹ vị, đối với ta, đậu hũ cách thủy nơi này thật sự là đồ ăn quá tốt, dăm ba lần liền nuốt đến không còn một chút, ta đây là trâu gặm mẫu đơn.

– Trâu gặm mẫu đơn, đó là một loại chuyện hạnh phúc.

Lý Thất Dạ nhìn thanh niên một chút, cười nhạt một tiếng nói.

Người thanh niên này không khỏi nở nụ cười, cười to nói ra:

– Huynh đài nói chuyện thật biết làm người khác vui, tiểu đệ Giản Tiểu Thiết, không biết huynh đài xưng hô như thế nào?

Giản Tiểu Thiết, cái tên này tại Long Yêu Hải cũng coi là có phân lượng, hắn là truyền nhân thế hệ tuổi trẻ Giản gia, tương lai sẽ kế thừa Giản gia.

– Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói, tiếp tục ăn đậu hũ cách thủy.

Nghe được tên Lý Thất Dạ, Giản Tiểu Thiết không khỏi giật nảy cả mình, lập tức đứng lên, ôm quyền nói ra:

– Uy danh Lý huynh gần đây lan xa, thanh danh hiển hách là Truyền nhân Khổng Tước Địa.

– Là hung danh hiển hách đi.

Lý Thất Dạ cũng không khỏi nở nụ cười, tự tại nói ra.

Giản Tiểu Thiết cũng không khỏi nở nụ cười, nói ra:

– Hung danh hiển hách cũng được, Khổng Tước tổ thụ quyết đoán vô thượng cùng thủ đoạn thiết huyết của Lý huynh, thật sự là để cho người ta kính nể vô cùng.

Lý Thất Dạ chỉ là nở nụ cười, ngoại giới một mực ngộ nhận huyết luyện ức vạn Quảng Hải Ngư chính là do Khổng Tước Thụ gây nên, bất quá, Lý Thất Dạ không quan tâm người khác là nghĩ thế nào.

– Tại Thải Hồng thành vừa gặp đồng tộc cũng là sự tình khó khăn, huống chi Lý huynh chính là Truyền nhân Khổng Tước Địa.

Giản Tiểu Thiết mười phần cao hứng nói ra:

Một thanh băng kiếm, một bả viêm đao, một cái truyền thuyết…! Ai hàng hiếm a… chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

– Lý huynh không bằng tới Giản gia ta làm khách, qua ít ngày chính là đại thọ lão tổ tông nhà ta, đến lúc đó ta vì Lý huynh dẫn tiến gặp mặt lão tổ tông. Lão tổ tông nhà ta thích nhất trẻ tuổi tuấn tài.

Đối với thế hệ trẻ tuổi Thiên Linh giới có thể được Gia chủ Giản gia Giản Long Vệ tiếp kiến, điều đó có thể nói là một sự tình vinh hạnh mười phần, bởi vì Giản Long Vệ là một trong những Thần Hoàng tiếng tăm lừng lẫy đương thời.

Đối với Giản Long Vệ, Lý Thất Dạ cười cười, không nói thêm gì.

Nhưng mà, Giản Tiểu Thiết là nhiệt tình mười phần, vội đưa một phần thiệp mời hướng về phía Lý Thất Dạ, nghiêm túc nói ra:

– Tiểu đệ thành tâm mời Lý huynh có mặt dự đại thọ chi yến của lão tổ tông nhà ta.

Đại thọ Giản Long Vệ. Là truyền nhân thế hệ trẻ tuổi, Giản Tiểu Thiết phụ trách đủ loại công việc trong đại thọ lão tổ của hắn, mặc dù là như thế, người có thể làm cho Giản Tiểu Thiết tự mình đưa lên thiệp mời, vậy cũng là đại nhân vật một phương.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 22 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin