Đế Bá Audio Podcast
Tập 371 [Chương 1851 đến Chương 1855]
❮ sautiếp ❯Chương 1851: Bộ Chiến thế gia sâu xa (2)
– Không, đây là ngươi hiểu sai.
Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:
– Vì cái gì Mị Linh các ngươi được gọi là con cưng của ông trời, mà không phải Hải Yêu, cũng không phải Thụ tộc? Vì cái gì Hải Yêu không muốn rời khỏi Thiên Linh Giới, mà Thụ tộc bất luận như thế nào, cuối cùng vẫn sẽ trở về Thiên Linh Giới quy túc? Trong đó có nhiều thứ tương tự, trên thực tế, nguyên nhân thật sự, đáp án chính thức sau đó rất khác nhau.
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Bộ Chiến Phong trầm ngâm, thì thào nói:
– Lý huynh vừa nói như vậy, tiểu đệ như có điều ngộ ra. Thụ tộc tọa hóa, hẳn là phản tổ, cắm rễ đại địa, mà lịch đại đến nay, hải thần cũng phải thu được Tam Xoa Kích thừa nhận, sau khi hải thần có Tam Xoa Kích thì có tư cách chiến với Tiên Đế.
Vấn đề như vậy, lịch đại đến nay có rất nhiều người đi nghiên cứu thảo luận, vì cái gì Thụ tộc cuối cùng phải trở về Thiên Linh Giới, nguyên nhân sau đó là gì? Tại Thiên Linh Giới, đã từng có người nói qua, cho dù là Thụ tộc đi địa phương khác, một ngày nào đó bọn họ sắp chết già đều phải về Thiên Linh Giới mà chết, đối với bọn họ mà nói, chỉ có chết già tại Thiên Linh Giới mới thật sự là lá rụng về cội.
Về phần Hải Yêu, nói Hải Yêu không muốn rời khỏi Thiên Linh Giới, tất cả mọi người cảm thấy có thể lý giải, bởi vì trong cửu giới không có nơi nào thích hợp cho Hải Yêu sinh tồn hơn Thiên Linh Giới, cả Thiên Linh Giới chính là biển rộng mênh mông, cả Thiên Linh Giới là nơi thích hợp cho Hải Yêu sinh tồn nhất, Hải Yêu không ở lại Thiên Linh Giới còn có thể đi đâu?
Nhưng mà làm cho một ít người không nhịn được đi nghiên cứu, Hải Yêu không trở thành Tiên Đế, mà là trở thành hải thần, mà với tư cách thần khí cường đại nhất Hải Yêu, thậm chílà thần khí chân khí áp chế Tiên Đế —- Tam Xoa Kích.
Sau lưng Tam Xoa Kích ẩn chứa bí mật thế nào, binh khí cường đại như thế có lai lịch gì?
– Nếu như ngươi muốn tìm ra đáp án chính thức, chỉ có đi vòng xoáy lớn, hoặc nói trong đó có thể có đáp án, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể sống mà đi tới nơi có đáp án chân chính.
Lý Thất Dạ nhìn qua Bộ Chiến Phong đang thất thần.
– Đi vòng xoáy lớn?
Bộ Chiến Phong hít sâu một hơi, hắn cười khổ một tiếng, lắc đầu, nói ra:
– Tiểu đệ thực sự không phải tự coi nhẹ mình, nhưng mà muốn nói đi vòng xoáy lớn, tiểu đệ còn không có tư cách kia, còn không có bản lãnh đó, đi tới nơi có đáp án, chỉ sợ ta còn chưa đi tới cuối vòng xoáy lớn, cũng đã bị lực lượng vòng xoáy lớn xé thành phấn vụng, ngay cả Thần Hoàng cũng không thể đi, huống chi là ta.
– Nếu như ta nhớ không lầm, tổ sư Bộ Chiến Tiên Đế của các ngươi có đi qua vòng xoáy lớn.
Lý Thất Dạ cười lên, chậm rãi nói ra:
– Hắn là một trong số ít Tiên Đế có chấp nhất với vòng xoáy lớn nhất, vượt qua xa các Tiên Đế khác.
Bộ Chiến Phong trầm mặc một chút, cuối cùng hắn đành phải nói ra:
– Nghe lão tổ trong tộc nói, tổ sư Bộ Chiến Tiên Đế thật sự đi vào vòng xoáy lớn, truyền thuyết nói còn đi tới nơi cuối cùng.
Nói đến đây Bộ Chiến Phong bất đắc dĩ khoát tay, nói ra:
– Nhưng mà lão nhân gia ông ta sau khi từ vòng xoáy lớn trở về, rất ít bàn chuyện trong đó. Có lão tổ nói, lão nhân gia ông ta sau khi trở về, không có bàn với ai về chuyện vòng xoáy lớn, không nói dưới đáy vòng xoáy lớn có cái gì, chuyện này cũng làm cho Bộ Chiến thế gia chúng ta không hiểu nhiều.
– Muốn biết một ít chuyện, chuyện này cũng không khó.
Lý Thất Dạ nhàn nhã địa phẩm lấy rượu ngon nói ra:
– Nếu như ta không có đoán sai, Bộ Chiến Tiên Đế đã từng lưu lại hai phần tuyệt bí đế cáo, mở ra tuyệt bí đế cáo phần thứ hai, hoặc là, trong này sẽ có một ít đáp án.
– Sao ngươi biết chuyện này —
Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, Bộ Chiến Phong hoảng sợ.
Lý Thất Dạ bộ dáng tự tại, nói:
– Ta đã nói qua, chuyện mà ta không biết cũng không nhiều. Nói như vậy, Tiên Đế bình thường sẽ lưu lại một phần tuyệt bí đế cáo, Tiên Đế chính thức lưu lại hai phần tuyệt bí đế cáo rất ít. Nếu như Tiên Đế lưu lại hai phần tuyệt bí đế cáo, vậy nói rõ đó là đại sự kinh thiên, liên quan tới bí mật tuyên cổ, không thể để cho thế nhân dễ dàng biết được, chỉ có cường giả chính thức, chỉ có cường giả đạt tới cấp độ này mới có tư cách biết bí mật.
– Làm sao ngươi biết —Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Bộ Chiến Phong hoảng sợ, thoáng cái đứng lên, không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Lý Thất Dạ nói ra.
Đế cáo có vài loại, có đế cáo công bố thiên hạ, cũng có đế cáo gửi cho chiến tướng, còn có một loại chính là truyền thế tuyệt bí đế cáo.
Về phần tuyệt bí đế cáo, bình thường nó chỉ truyền cho hậu nhân, hơn nữa loại tuyệt bí đế cáo này không thể mở ra, trừ phi là đạt đủ điều kiện, nếu không cho dù là con ruột Tiên Đế cũng không cách nào mở tuyệt bí đế cáo này.
Truyền thuyết, mỗi một vị Tiên Đế đều lưu lại một phần tuyệt bí đế cáo, về phần tuyệt bí đế cáo có ghi lại cái gì hậu nhân không được biết, chỉ có nhân tài có đủ điều kiện mới có thể mở tuyệt bí đế cáo ra, hơn nữa người đọc đế cáo bình thường sẽ không mang nội dung bên trong nói ra ngoài, cho dù là người thân nhất của mình cũng không ngoại lệ.
Đối với Bộ Chiến Phong hoảng sợ, Lý Thất Dạ xem như không thấy, hắn chỉ lẳng lặng yên ngồi ở chỗ kia, nhàn nhã uống rượu ngon, nói ra:
– Ta không phải đã nói sao? Thế gian này chuyện ta không biết cũng không nhiều lắm.
Bộ Chiến Phong kinh nghi bất định nhìn qua Lý Thất Dạ, đổi lại người khác, nhất định sẽ hoài nghi Lý Thất Dạ rình coi bí mật Bộ Chiến thế gia, nhưng mà, trong lòng của hắn hiểu rõ, Lý Thất Dạ không có khả năng rình coi bí mật của Bộ Chiến thế gia, có nhiều thứ ngay cả hắn là đệ tử Bộ Chiến thế gia cũng không biết, ngoại nhân làm sao có thể nhìn xem.
Bộ Chiến Phong hít sâu một hơi, sau đó hắn ngồi xuống, nhìn qua Lý Thất Dạ, cuối cùng, hắn cười khổ một tiếng, lắc đầu, nói ra:
– Lý huynh đã biết rõ nhiều bí mật như vậy, Lý huynh cũng nên biết, chỉ bằng ta còn chưa có tư cách đi mở tuyệt bí đế cáo ra, nếu như ta có thể mở tuyệt bí đế cáo ra, chỉ sợ không cần thỉnh giáo Lý huynh rồi.
Tuyệt bí đế cáo, truyền thuyết chỉ có trở thành Tiên Đế hoặc là tới gần trở thành Tiên Đế mới có thể xem, cũng có người nói, tuyệt thế Thần Hoàng cũng có tư cách xem đế cáo, nhưng mà nó là thật hay giả thì vãn bối không biết được.
Lý Thất Dạ nhìn qua Bộ Chiến Phong, cười lớn, nói ra:
– Ta đây biết rõ. Ngươi không có tư cách xem tuyệt bí đế cáo, nhưng mà, ngươi cũng đừng nói cho ta biết trong Bộ Chiến thế gia không có ai xem qua tuyệt bí đế cáo. Lời này đi hống người khác còn được, ở trước mặt ta không thể thực hiện được.
Chương 1852: Đế cáo
Bộ Chiến Phong cười khổ một tiếng, hắn trầm ngâm. Bộ Chiến thế gia đúng là có người xem qua tuyệt bí đế cáo, nhưng mà đối với người có tư cách xem tuyệt bí đế cáo mà nói, cho dù họ đã xem qua rồi, cũng không nhất định sẽ nói nội dung cho ngươi ta biết.
– Tổ tiên Bộ Chiến thế gia của chúng ta đúng là có người mở tuyệt bí đế cáo ra xem, nhưng mà bây giờ chưa phải lúc, ít nhất là vị lão tổ kia đã nói thế.
Bộ Chiến Phong đành phải nói như thế.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
– Ngay cả Bộ Chiến thế gia đều bất lực, ta cũng không giúp ngươi được rồi. Dù sao, có nhiều thứ cần chính mình đi cố gắng. Khi cần thiết, ngươi có thể đánh vỡ lối cũ.
Bộ Chiến Phong đành phải thở dài một hơi, trầm mặc thoáng một lát, qua một hồi lâu hắn nhìn qua Lý Thất Dạ, nghiêm túc nói ra:
– Về một ít truyền thuyết trong vòng xoáy lớn, về một ít chuyện Mị Linh, tiểu đệ cũng biết một ít, có chuyện còn thỉnh Lý huynh chỉ giáo.
Nói đến đây Bộ Chiến Phong thập phần chân thành, thập phần cung kính.
– Nói đi, đã uống rượu ngon của ngươi, nếu như có thể. Ta sẽ xem xét một chút.
Lý Thất Dạ chậm rãi uống rượu ngon, nói ra.
Bộ Chiến Phong trầm ngâm một chút, nói ra:
– Từ vừa rồi phỏng đoán, Lý huynh đã đi qua vòng xoáy lớn. Lý huynh cũng biết, Bộ Chiến gia của ta rất lưu tâm tới vòng xoáy lớn, nếu như nói. Chúng ta không có sinh ra ảo giác, ngày đó Lý huynh giá lâm vòng xoáy lớn, phía dưới dường như có tiếng hét điên cuồng vang lên, thiên địa lay động, không biết có đúng hay không.
Lúc này Bộ Chiến Phong tìm từ cũng hết sức cẩn thận, hắn cũng sợ làm Lý Thất Dạ không vui.
– Ta biết rõ ngươi muốn hỏi cái gì.
Lý Thất Dạ thả chén rượu trong tay xuống, nhìn qua Bộ Chiến Phong, nói ra:
– Ngươi sợ chuyện không nên xảy ra sẽ xảy ra đúng không?
Bộ Chiến Phong gật đầu nói:
– Tiểu đệ đúng là có sầu lo như vậy, đây cũng là sứ mạng của Bộ Chiến gia. Sớm đã có đồn đãi, một ngày nào đó thứ nên hàng lâm sẽ hàng lâm, chuyện này sẽ mang lại tai nạn cho Mị Linh.
– Việc này thật tồn tại.
Lý Thất Dạ nói ra:
– Nhưng mà, ít nhất đối với ngươi bây giờ mà nói là quá lo rồi. Ngươi còn nghĩ mãi mà không rõ Mị Linh lưu lại trong Thiên Linh Giới cái gì, có nhiều thứ làm sao dễ dàng như vậy, không phải nói muốn hàng lâm là hàng lâm.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ có phần thâm ý nhìn qua Bộ Chiến Phong, nói ra:
– Tại Thiên Linh Giới này, nội tình Mị Linh vượt quá ngươi tưởng tượng, lại nói năm đó tổ tiên Bộ Chiến Tiên Đế của ngươi có phải một hơi giết tới điểm cuối vòng xoáy lớn hay không? Nếu hắn có thể giết xuống dưới, chắc chắn hắn sẽ có đề phòng.
– Câu nói sau cùng.
Nói xong lời cuối cùng, Lý Thất Dạ bưng chén rượu lên, nói ra:
– Mượn một câu cách ngôn, trời tạo nghiệp chướng còn có thể sống, tự gây nghiệt, không thể sống.
– Trời tạo nghiệp chướng còn có thể sống, tự gây nghiệt, không thể sống.
Bộ Chiến Phong tinh tế thưởng thức lời này của Lý Thất Dạ.
– Tốt, nên nói ta cũng nói, uống rượu.
Sau đó Bộ Chiến Phong tinh tế thưởng thức những lời của Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ cười ha hả, uống cạn chén rượu.
Bộ Chiến Phong phục hồi tinh thần lại, vội vàng rót đầy cho Lý Thất Dạ.
Được Bộ Chiến Phong giữ lại, Lý Thất Dạ cũng ở lại hòn đảo, trong cuộc sống của Lý Thất Dạ, Bộ Chiến Phong thỉnh giáo Lý Thất Dạ không ít vấn đề, đối với một vài vấn đề của Bộ Chiến Phong, Lý Thất Dạ tùy tính mà trả lời hắn.
Bộ Chiến Phong có thể nói là người hiếu học, cũng không ngại học người dưới, hắn thỉnh giáo Lý Thất Dạ không phải là vấn đề tu luyện, không liên quan đến công pháp, hắn thỉnh giáo đa số là kỳ văn dị sự.
Đối với người như Bộ Chiến Phong mà nói, có thể nói là khó được. Bộ Chiến thế gia tại Thiên Linh Giới có địa vị đủ cao, hắn với tư cách truyền nhân Bộ Chiến thế gia cũng có được quyền thế cường đại.
Nhưng mà Bộ Chiến Phong lại không có ngạo khí, cũng không cho rằng mình xuất thân Bộ Chiến thế gia thì khinh thường thỉnh giáo người khác. Đa số đệ tử đại giáo cương quốc đều có vài phần ngạo khí, cho dù bọn họ không khi dễ người ta, cũng không thể nào làm ra chuyện học người dưới.
Mà Bộ Chiến Phong ở trước mặt Lý Thất Dạ không có loại ngạo khí cảm thấy tài trí của mình hơn xa người khác, trước mặt Lý Thất Dạ thì hắn càng giống vãng bối thỉnh giáo Lý Thất Dạ, không ngại học hỏi kẻ dưới.
Chính bởi vì phẩm chất đáng quý của Bộ Chiến Phong, Lý Thất Dạ mới có thể chỉ điểm hắn một hai, nếu không đổi lại là truyền nhân đại giáo cương quốc, Lý Thất Dạ mặc kệ hắn rồi.
Trong mấy ngày này, Bộ Chiến Phong ngược lại vẫn muốn tác hợp tỷ tỷ của hắn cho Lý Thất Dạ, nhưng mà mặc kệ Bộ Chiến Phong tác hợp thế nào, tỷ tỷ của hắn và Lý Thất Dạ không có chút tiến triển gì cả.
Tỷ tỷ Bộ Chiến Phong với loại quan hệ thông gia này, loại ngựa giống truyền thừa huyết thống này không có hứng thú, thậm chí là phản kháng, cho nên mặc kệ Bộ Chiến Phong du thuyết thế nào, nói Lý Thất Dạ tốt ra sao, tỷ tỷ của hắn đều không có hứng thú.
Về phần Lý Thất Dạ, càng không có hứng thú, hắn cũng chẳng muốn đi gặp tỷ tỷ Bộ Chiến Phong .
Cho nên tới cuối cùng, Bộ Chiến Phong cũng chỉ buông tha.
Bộ Chiến Phong rất bất đắc dĩ nói:
– Ai, Lý huynh, ta đúng là hy vọng ngươi thành tỷ phu của ta, kể từ đó, quan hệ hai chúng ta sẽ gần hơn, đúng không.
Đối với Bộ Chiến Phong một lòng tác hợp, Lý Thất Dạ chỉ cười rộ lên, hắn cũng không đi đả kích Bộ Chiến Phong, chỉ cười mà thôi.
– Nói thực, Lý huynh.
Bộ Chiến Phong vẫn chưa từ bỏ ý đồ, vừa cười vừa nói:
– Tỷ tỷ của ta cái gì cũng tốt, nhưng mà vẫn mâu thuẫn với chuyện hôn nhân, nàng vẫn cho rằng đây là hôn nhân gia tộc, là hôn nhân bị gia tộc mang ra mua bán. Nhưng mà nha, chúng ta tin tưởng, nếu như Lý huynh và tỷ tỷ của ta ở chung, dùng mị lực của Lý huynh tuyệt đối có thể chinh phục tỷ tỷ của ta.
– Lý huynh, tin tưởng ta, ngươi tuyệt đối có mị lực làm nữ nhân khuynh đảo.
Bộ Chiến Phong giựt giây nói:
– Nếu không, ta an bài cho người gặp nhau một chút, để hai người có thể tán ngẫu dưới trăng nha.
Nghe Bộ Chiến Phong giựt giây, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:
– Hữu duyên thì tương kiến, vô duyên cũng không cần miễn cưỡng.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Bộ Chiến Phong thở dài một hơi, cũng biết không cách nào tác hợp hai người bọn họ rồi.
Nhưng mà Lý Thất Dạ ở trên hòn đảo Bộ Chiến gia vài ngày, Bộ Chiến Phong mang cho Lý Thất Dạ một tin tức, hắn nhìn Lý Thất Dạ nói ra:
– Lý huynh, ngươi nói muốn đi Long Yêu Hải, như vậy có một tin tức ngươi nhất định sẽ cảm thấy hứng thú.
– Tin tức gì?
Lý Thất Dạ hỏi. Hắn ở chỗ này vài ngày, hắn cũng ý định rời khỏi Bích Dương Hải, tiến đến Long Yêu Hải, bởi vì Tô Ung Hoàng đi Long Yêu Hải, hắn đang muốn đi một chuyến, muốn nhìn xem Tô Ung Hoàng rốt cuộc đang truy tìm manh mối gì.
Chương 1853: Khô lâu mã (1)
– Nghe nói gần đây Long Yêu Hải xuất hiện một đầu khô lâu mã, một khô lâu mã toàn khung xương, nhưng mà khô lâu mã này chạy như điên, không có ai biết đầu khô lâu mã này tới từ đâu. Rất nhiều người thậm chí nghĩ bắt khô lâu mã này, nhưng mà tốc độ của khô lâu mã quá nhanh, từng có một Thần Vương Hải Yêu tự mình ra tay đều không có thể đuổi theo khô lâu mã này.
Bộ Chiến Phong vội vàng nói ra.
– Khô lâu mã?
Lý Thất Dạ nghe nói như thế, ánh mắt ngưng tụ đứng lên.
– Xem ra Lý huynh quả nhiên cảm thấy hứng thú.
Thấy thần thái Lý Thất Dạ, Bộ Chiến Phong vừa cười vừa nói:
– Nghe nói đầu khô lâu mã này xuất hiện ở vùng tây nam…
Nhưng mà, Bộ Chiến Phong còn chưa dứt lời, Lý Thất Dạ đã điểm một ngón tay, “Ông” một tiếng, mở đạo môn sau đó vượt qua.
Lý Thất Dạ vội vả rời đi như thế, chuyện này làm cho Bộ Chiến Phong không nói ra lời.
Thời điểm này ở cửa ra vào có một người con gái xuất hiện, dung nhan tuyệt thế làm cho người ta khuynh đảo.
– Tỷ, ngươi rốt cục đến rồi, rốt cục không giận dỗi.
Nhìn thấy nữ tử đứng ở cửa, Bộ Chiến Phong nói ra.
– Người tới là khách, khách nhân đã ở mấy ngày rồi, ta không chiêu đãi một hai, chính là ta thất lễ.
Cô gái mở miệng, âm thanh dễ nghe.
Bộ Chiến Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói ra:
– Tỷ, ngươi đến chậm một bước, Lý huynh đã rời khỏi.
Long Yêu Hải, chính là một trong ba biển lớn của Thiên Linh Giới. Về phần Long Yêu Hải tại sao phải bị gọi là Long Yêu Hải, người sau này không thể khảo cứu.
Nhưng mà truyền thuyết mặc cho người ta nói say sưa. Truyền thuyết vào thời đại vô cùng cổ xua, ngược dòng vào thời đại không thể tìm hiểu đượcThiên Linh Giới xuất hiện một con Yêu Long, đầu Yêu Long nghịch thiên vô địch.
Đồn đãi nói đầu Yêu Long hóa thành chân long thì đánh vào cửu thiên, muốn chiến trời xanh, nhưng mà cuối cùng lại thất bại, thân tử đạo tiêu, vẫn lạc trong biển cả rộng lớn này, từ đó về sau, hải vực này gọi là Long Yêu Hải.
Về phần cách nói này là thật hay giả, trà dư tửu hậu nói với nhau, căn bản không thể nào khảo cứu, cũng không có ai đi khảo cứu.
Nhưng mà có một cách nói đáng tin cậy cho rằng Long Yêu Hải được gọi là Long Yêu Hải, đó là bởi vì phiền hải vực Long Yêu Hải này lấy Hải Yêu làm chủ, mà trong Hải Yêu dùng long vi tôn, kết hợp cả hai, cả hải vực này gọi là Long Yêu Hải.
Long Yêu Hải với tư cách một trong ba đại hải của Thiên Linh Giới, cả vùng biển này vô cùng rộng lớn, có vô số sinh linh, tu sĩ môn phái truyền thừa cũngvô số.
Tại Thiên Linh Giới, nếu như nói Thâm Hác Hải là thiên hạ của Mị Linh, Bích Dương Hải là thiên hạ của Thụ tộc, như vậy Long Yêu Hải là thiên hạ của Hải Yêu.
Tại Long Yêu Hải có thể nói Hải Yêu là môn phái truyền thừa cường đại nhất, nói thí dụ như Thất Võ Các, Ốc Hải Hào đều là truyền cường đại nhất của Long Yêu Hải.
Mấy ngày nay Long Yêu Hải náo nhiệt, không ít người vào trà dư tửu hậu đều nói tới chuyện này.
Trong Long Yêu Hải đột nhiên toát ra một đầu khô lâu mã, một đầu khô lâu mã có tốc độ cực nhanh. Đối với Thiên Linh Giới có vô số việc lạ mà nói, nếu như chỉ xuất hiện một đầu khô lâu mã thì không có khiến bao nhiêu người chú ý tới.
Vấn đề là đầu khô lâu mã tốc độ cực nhanh, nhanh tới mức nhiều người muốn bắt nó đều không thể đuổi theo nó, cuối cùng một Thần Vương trong Hải Yêu ra tay cũng không thể đuổi theo nó.
Bởi vì tốc độ của khô lâu mã này quá nhanh, lúc này mới khiến cho rất nhiều người chú ý, rất nhiều người thậm chí muốn đuổi theo khô lâu mã nhưng thất bại hoàn toàn.
Đối với khô lâu mã đột nhiên xuất hiện, chuyện này làm cho không ít tu sĩ Long Yêu Hải nói tới trong khi trà dư tửu hậu. Đầu khô lâu mã này có nhiều người cho rằng nó từ cốt hải chạy tới, mà bọn họ ra, cũng chỉ có cốt hải mới có thể xuất hiện khô lâu mã này mà thôi.
Nhưng mà có không ít người có cái nhìn khác về khô lâu mã, bọn họ rằng, tuyên cổ đến nay, trong cốt hải chưa từng có khô lâu nào đi ra ngoài, hôm nay đột nhiên có một đầu khô lâu mã xuất hiện, chuyện này làm cho người ta không cách nào tin nổi.
Mặc dù là như thế, có không ít người nghi vấn trong lòng. Nếu như đầu khô lâu mã này thật sự từ cốt hải chạy ra ngoài, như vậy cốt hải có dị biến gì sao?
Trời xanh mây trắng, cá bơi biển cạn, ưng kích trời cao, thời điểm này gió nhẹ thổi qua, gió biển mặn chát thổi vào mặt.
Soạt, soạt, soạt…
Một hồi tiếng vó ngựa chạy thanh thúy phá vỡ yên tĩnh này, một thớt khô lâu mã chạy chậm trên mặt biển.
Nhưng mà tốc độ của khô lâu mã này quá nhanh, người bình thường căn bản không nhìn rõ bộ dáng của nó, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của nó mà thôi, chỉ có thể nhìn thấy một bóng đen lướt qua.
Chỉ có người có đầy đủ cường đại mới nhìn rõ bộ dáng của nó, toàn thân khô lâu mã này không có da thịt, chỉ để lại khung xương, khung xương ngựa vô cùng đen kịt, giống như bị nhuộm đen lại, có thể nói mỗi một cục xương đều tỏa ra sương mfu, đương nhiên chạy cực nhanh, nhìn qua giống như bức tranh sơn thủy. (Dg: éo hiểu cảnh này có gì mà giống tranh sơn thủy, chắc tác giả liên tưởng cao siêu quá)
Tuy nhiên cái này đầu khô lâu mã toàn thân chỉ để lại xương cốt, không có da thịt, nhưng từ xương cốt toàn thân của nó mà nhìn, thời điểm nó còn sống chắc chắn cực kỳ thần tuấn, chỉ sợ xưng là một đầu tuấn mã cũng chưa đủ.
“Ông” một tiếng, đạo môn mở ra, Lý Thất Dạ đi ra khỏi đạo môn, đứng trên không trung nhìn xuống, vừa nhìn thấy khô lâu mã chạy trên mặt biển, trong mắt của hắn bắn ra hào quang đáng sợ.
– Nha đầu kia, rốt cuộc là muốn tìm cái gì chứ, ngay cả tọa kỵ Bất Tử Tiên Đế cũng giật mình tỉnh lại.
Lý Thất Dạ nhìn qua khô lâu mã cực nhanh kia, thì thầm một tiếng.
Lý Thất Dạ nói nha đầu kia chính là Tô Ung Hoàng.
Nhìn thấy khô lâu mã tốc độ cực nhanh, Lý Thất Dạ tươi cười, hắn biến hóa nhanh chóng, lập tức biến thành một thiếu niên mặc áo bào màu xám, thiếu niên này thần tuấn khó lường, thân thể bị một đám sương mù xám bao phủ, nhìn qua thâm bất khả trắc, giống như vực sâu không đáy
Ông — một tiếng, khí lực hiển hiện, ngay lúc này Lý Thất Dạ phát huy Phi Tiên Thể tới cực hạn, lập tức Lý Thất Dạ bay ra ngoài, tốc độ này quá nhanh, nhanh tới mức không ai vượt qua được.
Khô lâu mã lao cực nhanh trên biển cả, không qua bao lâu nó nhìn thấy trên biển có một thiếu niên đang đứng, một thiếu niên áo xám, một thiếu niên đứng trong sương mù màu xám.
Nhìn thấy thiếu niên này, khô lâu mã chạy cực nhanh dừng lại, cho dù tốc độ nó nhanh hơn nữa, nhưng mà một khi nó dừng lại thì không có giọt nước biển nào tung tóe, lập tức dừng lại đứng trước mặt thiếu niên áo xám.
Hư —
Thiếu niên áo xám tươi cười, vươn tay ra vuốt ve sọ của khô lâu mã, mỉm cười nói:
– Ta mới vừa vặn trọng sinh lâm thế, ngươi dĩ nhiên cũng tìm tới rồi.
Chương 1854: Khô lâu mã (2)
Xích —
Hai vó trước của khô lâu mã giương lên, hoan hô một tiếng, lộ ra vẻ cao hứng đặc biệt, khô lâu mã hí dài một tiếng, đầu lâu của nó được thiếu niên vuốt ve thì rất thân mật.
Nhưng mà sau một lát, đột nhiên có ánh sáng xanh lóe lên trong mắt khô lâu mã, “Tê –” một tiếng thét dài, móng giống như tia chớp, ra sức rất nặng, “Phanh” một tiếng, hai vó câu nặng nề đá vào thiếu niên áo xám.
“Phanh” một tiếng, thiếu niên áo xám bị khô lâu mã đạp bay, trùng kích mặt biển, cày nước biển thành rãnh sâu.
Xích —
Khô lâu mã kêu lên một tiếng uy hiếp thiếu niên áo xám, sau đó “Soạt” một tiếng, đạp không mà đi, trong nháy mắt biến mất ở chân trời.
‘Rầm Ào Ào’ — tiếng nước vang lên, thiếu niên áo xám bay ra khỏi mặt biển, hắn biến hóa nhanh chóng, biến trở về chân thân, đương nhiên chính là Lý Thất Dạ.
– Không được, may mắn ta sớm có phòng bị, nếu không một kích này đã đánh ta thành thịt vụn.
Lý Thất Dạ đứng trên mặt biển, nhìn qua khô lâu mã chạy về phương xa, từ từ nói ra.
Vừa rồi Lý Thất Dạ hóa thành bộ dáng Bất Tử Tiên Đế lúc còn trẻ để mê hoặc khô lâu mã, ngay từ đầu đã mê hoặc thành công, đáng tiếc khô lâu mã cuối cùng là thần vật, vẫn bị nó nhìn thấu.
– Bất Tử Tiên Đế nha, năm đó ngươi rốt cuộc lưu lại cái gì chứ?
Nhìn qua khô lâu mã đi xa, Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.
Bất Tử Tiên Đế, truyền thuyết là Tiên Đế chết đi lại trọng sinh nhiều lần, nhưng mà cuối cùng nhất hắn là Tiên Đế mà thể nhân biết rõ kết cục, bởi vì hắn là Tiên Đế duy nhất mà thế nhân biết hắn sup đổ mà chết, truyền thuyết, Bất Tử Tiên Đế thân tử đạo tiêu, trong tất cả Tiên Đế là Tiên Đế duy nhất biết được kết cục cuối cùng.
Về phần Bất Tử Tiên Đế năm đó vì cái gì sụp đổ thì người đời sau không rõ. Quản chi Bất Tử Tiên Đế khi đó, tất cả mọi người sẽ không tin tưởng Bất Tử Tiên Đế sẽ có một ngày sụp đổ.
Vào thời đại Bất Tử Tiên Đế, rất nhiều người cũng biết Bất Tử Tiên Đế nắm giữ ảo diệu bất tử, nắm giữ pháp quyết bất tử, hắn chết một lần lại một lần phục sinh từ trong mộ địa bò ra ngoài, chuyện này đã chứng minh hắn tuyệt đối bất tử.
Nhưng mà Bất Tử Tiên Đế được xưng là bất tử, hết lần này tới lần khác cuối cùng vẫn sụp đổ, hơn nữa khi hắn sụp đổ không ai biết rõ là vì sao, mọi người cũng không biết Bất Tử Tiên Đế vì cái gì sụp đổ.
– Thú vị, ta cũng muốn nhìn xem ngươi năm đó lưu lại cái gì, cuối cùng nhất Lý Thất Dạ nhảy lên không mà đi, tiện tay một mở đạo môn, thuấn gian truyện tống đi qua, truy đuổi khô lâu mã.
Đối với người khác mà nói, không chỉ là nói theo đuôi khô lâu mã, cho dù muốn đuổi theo khô lâu mã còn khó hơn lên trời, nhưng mà đối với Lý Thất Dạ tu luyện Phi Tiên Thể và Không Thư mà nói, muốn đuổi theo khô lâu mã là chuyện dễ dàng.
Khô lâu mã một đường chạy như điên, tốc độ cực nhanh, mà Lý Thất Dạ vẫn theo sát trên không trung. Khô lâu mã biết rõ Lý Thất Dạ đang đi theo, nhưng mà nó không để ý, cứ chạy đi.
Nó cuối cùng vẫn là tọa kỵ Tiên Đế, nó có được đầy đủ lực lượng cường đại, cho dù có người theo sau thì nó cũng không để ý.
Tốc độ của khô lâu mã làm cho người ta líu lưỡi, trên đường cho dù có người gặp được khô lâu mã, chỉ sợ cũng không nhìn rõ bóng dáng của nó, chỉ là nhìn thấy một bóng dáng vượt qua, lập tức biến mất ở chân trời.
Khô lâu mã chạy vài ngày trên biển, cuối cùng nhất nó chạy nơi nó cần tới.
Trên hải vực này dĩ nhiên là có dãy núi phập phồng, phóng nhãn nhìn lại, từng tòa ngọn núi ủng thúy, đây là một khu vực núi lớn trên biển. Hơn nữa đầu của ngọn núi lớn này bao phủ trong sương mù, làm cho không người nào có thể nhìn trộm chân diện mục của nó.
Dãy núi lớn này kéo dài trên mặt biển, từ xa nhìn lại, nó giống như một con cự long nằm giữa biển khơi, thập phần hùng vĩ bàng bạc. Dưới ngọn núi lớn này, nhiều người cảm giác mình quá nhỏ bé.
Ở nơi rất xa xôi, Lý Thất Dạ bay lượn trên bầu trời cũng đã nhìn thấy sơn mạch này từ xa, nhìn qua sơn mạch giống như cự long nằm trên biển, Lý Thất Dạ thì thào nói:
– Cự long sơn mạch nha, bao nhiêu năm tháng đi qua, vẫn là phong cảnh như trước, bao nhiêu năm qua đi vẫn không có biến hóa bao nhiêu.
Nhìn thấy sơn mạch như cự long này, Lý Thất Dạ trong khoảng thời gian ngắn cũng thất thần, trong khoảng thời gian ngắn hắn nhớ lại rất nhiều chuyện xưa, những ký ức sâu trong thức hải cũng hiện ra ngoài..
Nụ cười lúc trước biến thành âm trầm, đều rõ mồn một trước mắt, giật mình hắn như trở lại quá khứ, nhìn thấy cười vui, nhìn thấy khoái hoạt, tất cả đều là chuyện đã qua.
Rầm Ào Ào — Tiếng nước chảy vang lên, ngay lúc Lý Thất Dạ thất thần, khô lâu mã lập tức lẻn vào biển cả, thoáng cái biến mất sâu trong nước biển.
Nếu như nói cự long sơn mạch như một đầu cự long chiếm giữ biển cả, như vậy, Động Đình hồ chính là minh châu, hoặc là nói đây là long châu trong miệng cự long.
Động Đình hồ, với tư cách một hồ nước trong biển cả, đây có thể nói là kỳ tích, hơn nữa chất nước trong Động Đình hồ cũng khác với chất nước trong cả Long Yêu Hải.
Động Đình hồ bốn phía có núi vây quanh, từng ngọn núi phập phồng ôm lấy nhau, từng ngọn núi tạo thành vòng, trong cái vòng là Động Đình hồ.
Bên trong Động Đình hồ có sóng xanh ngàn dặm, từng hòn đảo trong hồ vô cùng xinh đẹp.
Động Đình hồ, đây là tên đất, cũng là tên của một truyền thừa.
Nếu như nói Cẩm Tú Cốc là truyền thừa Nhân tộc lớn nhất trong Thiên Linh Giới, cũng là căn cứ lớn nhất của Nhân tộc, mà Khổng Tước Địa là nơi phân tán lớn nhất của Nhân tộc.
Như vậy Động Đình hồ được xưng là một trong hai đại truyền thừa của Nhân tộc tại Thiên Linh Giới, hơn nữa, cũng là nơi tụ tập thứ ba của Nhân tộc tại Thiên Linh Giới.
Truyền thuyết Động Đình hồ thật lâu trước kia chính là do vài tiên hiền của Nhân tộc sở kiến truyền thừa, vẫn kéo đến nay, đến bây giờ Động Đình hồ vẫn nhân khẩu thịnh vượng, vẫn có lực ảnh hưởng cường đại.
Đương nhiên so sánh với Cẩm Tú Cốc, Động Đình hồ đúng là không bằng, nhưng mà Động Đình hồ vẫn là nơi lý tưởng của Nhân tộc.
Đương nhiên so sánh với Khổng Tước Địa thì có khác biệt, Nhân tộc tụ tập tại Khổng Tước Địa, chính là vô câu vô thúc, mà ở Động Đình hồ thì không giống, nếu như không phải đệ tử Động Đình hồ, tu sĩ hoặc phàm nhân Nhân tộc muốn ở lâu trên Động Đình hồ, vậy phải tiếp nhận Động Đình hồ quản thúc.
Tại Thiên Linh Giới, lục địa là thứ rất trân quý, địa phương như Động Đình hồ càng đáng quý hơn, Động Đình hồ có được thổ địa đủ rộng, đồng thời tới gần cự long sơn mạch và thành Thải Hồng, quan trọng hơn Động Đình hồ thừa thải các loại dị bảo.
Bốn phía Động Đình hồ là sơn mạch trùng điệp, thừa thải các loại linh đan dược thảo trân quý. Trong Động Đình hồ càng có các kỳ trân quý hiếm, thậm chí có đồn đãi nói đáy hồ Động Đình hồ có một sinh tuyền, bên trong có thừa thải bảo kim và thần mỏ.
Chương 1855: Động Đình hồ
Theo đạo lý mà nói, tại Thiên Linh Giới, chỉ cần là lục địa đều có người thèm thuồng, về phần khối bảo địa như Động Đình hồ sẽ có nhiều người thèm chảy nước miếng.
Trong Long Yêu Hải. Hải tộc vô cùng mạnh mẽ, bọn họ có địa vị bá chủ không ai có thể thay thế! Nhưng mà nhắc tới cũng kỳ quái, Động Đình hồ là bảo địa như vậy lại không có người đoạt.
Nếu như nói, Động Đình hồ cường đại, vậy cũng nói qua được, dù sao tại Thiên Linh Giới Động Đình hồ cũng xem như đại giáo, nhưng so với đế thống tiên môn, hải thần truyền thừa mà nói, Động Đình hồ còn xa xa không bằng.
Đặc biệt như Thất Võ Các, Hải Loa Hào, đây là truyền thừa cường đại không gì sánh kịp. Nếu như nói đại giáo cương quốc bình thường không thể ăn khối thịt mỡ Động Đình hồ còn nói qua được, nhưng Thất Võ Các, Hải Loa Hào các truyền thừa này tuyệt đối có thể nuốt trôi Động Đình hồ.
Thế nhưng mà nhắc tới cũng kỳ quái, Thất Võ Các, Hải Loa Hào không có động tay động chân tới Động Đình hồ, chuyện này khiến cho người ta phải nghiền ngẫm.
Về Động Đình hồ có thể sừng sững tại nơi đây, có các loại thuyết pháp khác nhau. Có người cho rằng Động Đình hồ bản thân đầy đủ cường đại, hơn nữa Động Đình hồ dễ thủ khó công. Cũng có một loại thuyết pháp cho rằng. Thất Võ Các, Hải Loa Hào không thèm ngó tới Động Đình hồ.
Khô lâu mã sau khi lẻn vào biển cả, Lý Thất Dạ cũng không nóng nảy đuổi theo. Hắn đã lưu lại ấn ký, hắn muốn đuổi kịp khô lâu mã thì tùy thời đều có cơ hội.
Đi vào hải vực này, nhìn qua Động Đình hồ như minh châu trên biển, trong lòng Lý Thất Dạ có đủ tư vị, cuối cùng nhất hắn đáp xuống Động Đình hồ, hành tẩu giữa hồ.
Hắn đi lên một hòn đảo trong hồ, chân trần đạp lên cát mịn, cảm thụ luật động của đại địa nơi đây, có cảm giác thoải mái không nói nên lời, còn có cảm khái.
Động Đình hồ có mười tám hang, phong cảnh tú lệ, có các loại cảnh đẹp như mặt trời sinh huy, nước xanh như ngọc… Cảnh đẹp trong Động Đình hồ không ít.
Nhưng mà tại Động Đình hồ, cảnh đẹp làm Lý Thất Dạ ưa thích nhất chính là “Thiên Lý Nghịch Thủy”, hắn thích nhìn cảnh đẹp này.
Cho nên sau khi đi vào trong hồ, Lý Thất Dạ chuẩn bị đi tới đó. Đi trong hồ với chân trần, giẫm lên cát mịn, nhìn qua hồ nước xanh biếc, thân thể yên lặng và thích ý không nói nên lời.
Cát — lúc này, Lý Thất Dạ ném một nắm mồi vào trong hồ nước, nhìn thấy một đàn cá chép dài hẹp nhảy lên mặt nước.
Đàn cá trồi lên mặt nước đoạt thức ăn.
Khi Lý Thất Dạ vung mồi càng nhiều, cá chép trồi lên càng nhiều, đều nhao nhao cướp đoạt mồi ăn, thời điểm này nghe được tiếng nước chảy rào rào.
Từng con cá cháp hiển hiện, chúng tranh giành mồi làm nước bắn trắng xóa. Khi cá chép tụ tập càng nhiều, muôn hình muôn vẻ đều có, có cá chép đỏ thẫm, có cá chép màu tím, có cá chép màu vàng óng ánh…
Thời điểm các loại cá chép đủ màu sắc xuất hiện, đủ mọi vẩy cá tỏa sáng dưới hào quang mặt trời, hào quang và mặt nước đan vào nhau xuất hiện cầu vồng nhỏ vô cùng xinh đẹp.
Lý Thất Dạ ném hết thức ăn vào trong nước, dứt khoát ngồi trên cát mịn nhìn qua bầy cá cướp đoạt thức ăn, nhìn cá chép muôn hình vạn trạng, Lý Thất Dạ như thấy được mùi ngon, hình như đã quên đi mọi thứ, không có chuyện cũ, không có có tâm sự, tất cả như tan thành mây khói.
Rốt cuộc tất cả thức ăn đã ăn sạch, đám cá chép tán đi, tiếng nước chảy cũng bình thường trở lại, mặt hồ không còn gợn sóng, giống như chưa xảy ra chuyện gì cả.
Nhìn mặt hồ bình tĩnh, Lý Thất Dạ vểnh khóe miệng lên, lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hắn cho hai chân vào hồ nước, thân thể chìm đắm trong nước hồ mát lạnh.
Thời điểm này giống như vượt qua thời không, ở trong niên đại xa xôi cũng như lúc này, ngâm trong hồ nước, cảm thụ mát lạnh khó có được, từng có một con cá chép bơi tới, nó cảm thấy hiếu kỳ nên vây quanh.
Dường như trong tối tăm có nhất định, cũng đã định ra như vậy, nghĩ tới đây, Lý Thất Dạ tươi cười.
Nhân sinh nhớ lại quá nhiều, nhưng mà khoái hoạt cũng không nhiều,trong năm tháng dài dằng dặc qua đi, có một ít khoái hoạt đã đủ trân quý.
Tiếng nước lại vang lên, thời điểm này có tiếng nước chảy vang vọng, đánh vỡ yên tĩnh trong hồ.
– Này, tên hiệu của ngươi là gì?
Lúc này có một tiếng hô làm Lý Thất Dạ giật mình tỉnh lại, Lý Thất Dạ đưa mắt qua nhìn, nhìn thấy một chiếc thuyền xuất hiện.
Đây là chiếc thuyền không lớn không nhỏ, nhìn qua chiếc thuyền này, cả con thuyền có thiết giáp bao trùm, nhìn qua rất sắc bén.
Lúc này ở đầu thuyền có một nam tử trung niên đang đứng, nam tử trung niên này vừa nhìn cũng đã biết là tu sĩ Nhân tộc, hắn ăn mặc xiêm y màu cát, trước ngực có thêu dấu hiệu Động Đình hồ, làm cho người ta biết rõ hắn là đệ tử Động Đình hồ.
– Tên hiệu, tên hiệu gì?
Đối với người này hỏi, Lý Thất Dạ chỉ nhíu mày, chậm rãi nói ra.
– Bất luận người nào ra vào Động Đình hồ đều cần đăng ký với Động Đình hồ, được Động Đình hồ cấp tên hiệu, bằng không thì nhất định phải bàn giao lai lịch với Động Đình hồ.
Nam tử trung niên nói ra.
– Vậy sao?
Đối với nam tử trung niên này nói, Lý Thất Dạ không sao cả, lười biếng nói:
– Đi thôi, tên hiệu gì đó không cần hỏi ta, từ đâu tới đây, thì về nơi đó đi.
– Ngươi —
Nam tử trung niên bị thái độ của Lý Thất Dạ chọc giận, hắn cũng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, muốn ra khỏi thuyền, muốn mạnh mẽ thẩm tra lai lịch của Lý Thất Dạ.
Nhưng mà nam tử trung niên vẫn chưa đi xuống, đã bị ngăn lại, ngăn cản nam tử trung niên là một người con gái, nàng nhìn qua nam tử trung niên, nói ra:
– Dư Dư chủ, để ta làm.Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Cô gái này giọng nói thanh thúy, nói rất lưu loát.
Nam tử trung niên bị ngăn cản, lạnh lùng nhìn qua Lý Thất Dạ, hừ lạnh một tiếng, lui về trong thuyền.
– Không biết tôn giá xưng hô như thế nào?
Cô gái này nhìn qua Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
– Tại hạ Hồng Ngọc Kiều, chính là đệ tử Động Đình hồ, tuần tra là trách nhiệm của chúng ta.
Cô gái trước mặt rất mỹ lệ, tuy nhiên không bằng Trác Kiếm Thi các nàng có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, nhưng xinh đẹp khác lạ, nàng mặc một bộ thanh y, thanh ý vờn quanh đường công mềm mại của nàng, bộ ngực sữa cao ngất, hồn nhiên no đủ, eo thon hết sức nhỏ, đùi ngọc thon dài, nhìn bộ dáng thì nàng thường xuyên xuống nước.
Nữ tử xinh đẹp chính là mỏng thi son phấn, như vậy càng lộ ra nàng xinh đẹp. Chân mày lá liễu trong nhu có cương, đôi mắt sáng ngời hữu thần, đặc biệt là trong đôi mắt đẹp mang theo dáng vẻ cương quyết.
Người con gái như thế, cho dù không phải khuynh quốc khuynh thành, trên người nàng mang theo thần thái kiên định của nam nhân, cũng càng làm cho nàng xinh đẹp, đây là nữ hài tử khó có được.
– Họ Hồng?
Nhìn qua nữ hài tử này, nghe được tên của nàng, Lý Thất Dạ thời điểm này mới mở mắt ra nhìn nữ tử này.
– Đúng vậy, tại hạ Hồng Ngọc Kiều, không biết tôn giá xưng hô như thế nào, là từ đâu tới đây?