1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 36 [Chương 176 đến Chương 180]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 36 [Chương 176 đến Chương 180]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 176: Nhất nộ đồ thiên địch (3)

– Giết…

Nam Thiên Hào gặp Lý Thất Dạ đánh tới xu thế không thể đỡ, cuồng hống một tiếng, há mồm tế ra một kiện bảo luân, bảo luân vừa ra, trong nháy mắt hóa thành như đá mài, kẹp lấy xu thế gào thét đánh hướng Lý Thất Dạ.

Phanh…

Ở dưới Lý Thất Dạ va chạm, một tiếng vang thật lớn, bảo luân vỡ vụn tại chỗ, thân thế Lý Thất Dạ y nguyên không giảm, cực tốc vọt tới Nam Thiên Hào.

Nam Thiên Hào sắc mặt đại biến, lật tay một mặt bảo kính, muốn ngăn trở Lý Thất Dạ, “Phanh” một tiếng vang thật lớn, kết quả có thể nghĩ, bảo kính đập tan, cả người Nam Thiên Hào bị đánh bay, cuồng phun một ngụm máu tươi, thanh âm xương cốt gãy vang lên, khiến người ta nghe sởn hết cả gai ốc. Nếu không phải bảo kính trước ngăn trở Lý Thất Dạ va chạm, chỉ sợ Nam Thiên Hào là chắc chắn phải chết.

– Thiếu chủ, đi trước…

Hai vị Vương Hầu sắc mặt đại biến, song song lật tay, tế ra một kiện Bảo khí, hai kiện Bảo khí vừa ra, Thánh Tôn chi uy lập tức phóng lên tận trời, từng đạo từng đạo pháp tắc rủ xuống, thanh âm tranh tranh vang lên, Thánh Tôn chi uy trấn áp mà xuống, ép diệt sơn hà, thời điểm Thánh Tôn pháp tắc đè xuống, đại địa bắt đầu vỡ vụn.

– Thánh Tôn Bảo khí…

Gặp hai vị Vương Hầu tế ra Bảo khí, không ít người trở nên động dung, Thánh Tôn Bảo khí, đây chính là đồ vật có thể đánh chết Chân Nhân!

– Oanh…

Thân thể cường đại của Lý Thất Dạ đụng vào phía trên pháp tắc trấn áp mà đến, lập tức, hai kiện Bảo khí đều lay động không ngừng, tựa như tùy thời đều có thể rơi xuống.

Một màn này, không chỉ là Vương Hầu, tất cả mọi người nhìn thấy, cũng không khỏi vì đó hãi nhiên. Đây là thể chất như thế nào, ngay cả Thánh Tôn Bảo khí cũng có thể rung chuyển, đây cũng quá đáng sợ đi!

Về phần Nam Thiên Hào, thấy một màn như vậy, hãi nhiên thất sắc, xoay người bỏ chạy!

– Luyện hóa hắn…

Hai vị Vương Hầu đều kinh hãi, quát chói tai một tiếng, hai kiện Bảo khí hợp hai làm một, tất cả pháp tắc hóa thành cự lô, đem Lý Thất Dạ vây ở bên trong, trong nháy mắt, cự lô vọt lên chân hỏa, muốn đem Lý Thất Dạ luyện hóa!

Gặp Nam Thiên Hào muốn chạy trốn, Lý Thất Dạ như thế nào lại buông tha hắn, cuồng hống nói:

– Giết…

Hét lên một tiếng, hai tay cầm Kỳ Môn Đao.

Tranh…

Kỳ Môn Đao đột nhiên chấn động, cảm nhận được lửa giận của Lý Thất Dạ, trong nháy mắt, như là hai thanh đế đao ra khỏi vỏ, đao mang phun ra, đế uẩn lóe lên!

– Đế uy…

Thời điểm đế mang trảm tới, hai vị Vương Hầu lập tức hồn phi phách tán, bọn hắn cách Kỳ Môn Đao quá gần, đế mang vừa trảm, bọn hắn chỉ có một cảm giác… tử vong.

Xùy…

Đế mang chợt lóe lên, đế uy chỉ là trong nháy mắt rồi biến mất, nhưng mà, cái này đã đủ rồi, hai đạo đế mang vừa trảm, máu tươi dâng trào, pháp tắc đứt gãy, coi như là Thánh Tôn Bảo khí, cũng bị chém thành hai nửa.

Đầu của hai vị Vương Hầu bay lên, thân thể thẳng tắp té ngửa, máu tươi phun rất cao rất cao.

Mặc dù đế mang chỉ là một cái thoáng qua rồi biến mất, nhưng mà, cái này đã đầy đủ kinh tâm động phách, trong một chớp mắt, tất cả mọi người không khỏi run lên một cái, giống như là bị một đao chém ở trên linh hồn, toàn thân phát lạnh, mềm yếu vô lực!

Tranh…

Lúc này, Lý Thất Dạ một đao hoành không, Nam Thiên Hào đào tẩu hãi nhiên, đây hết thảy biến hóa quá nhanh, chẳng qua là ở giữa thạch hỏa điện quang mà thôi, hắn cũng không có trốn bao xa.

– Mở…

Nam Thiên Hào cuồng hống một tiếng, thần giáp hộ thể, “Xùy” một tiếng, cái thần giáp gì đều không hữu dụng, hết thảy pháp tắc tất cả thuộc về vô căn cứ, lấy thực lực Hào Hùng cấp kia của Nam Thiên Hào, trên căn bản ngăn không được Kỳ Môn Đao lóe lên đế uẩn này.

Tranh… một tiếng, cả người Nam Thiên Hào bị đinh trên mặt đất, ngửa mặt lên trời nằm ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích, máu tươi chảy cuồn cuộn, lúc này, hắn chỉ còn lại một hơi!

Ở thời điểm này, tất cả mọi người run lên một cái. Phát hiện dị biến, Lý Sương Nhan, Ngưu Phấn chạy tới cũng không khỏi biến sắc, bọn hắn cũng không dám xuất thủ, lúc này, Lý Thất Dạ nộ khí trùng thiên, hắn là muốn đích thân đồ sát đám người Nam Thiên Hùng, ai dám hỏng chuyện tốt của hắn?

Lúc này, Lý Thất Dạ như là Thần Ma, trên người hắn mang theo nộ khí, khiến người ta không rét mà run, không người dám nhìn thẳng, khiến người ta không thể tin được, khí tức đáng sợ như vậy, lại từ trên người một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi phát ra sao.

Lý Thất Dạ đến gần Nam Thiên Hào, lạnh lùng nhìn Nam Thiên Hào nằm dưới đất, cuối cùng, Lý Thất Dạ nộ khí ngập trời rốt cục thu liễm lại nộ khí đáng sợ.

– Coi như ngươi đối địch với ta, ta cũng có thể nhân từ tha cho ngươi một mạng. Hỏng việc này của ta, coi như Tiên Đế chi tử, cũng giết không tha!

Lý Thất Dạ nhìn lấy Nam Thiên Hào, chậm rãi nói ra.

– Ngươi, ngươi, ngươi dám giết ta, ta, ta Nam Thiên thượng quốc ta sẽ diệt ngươi cửu tộc, tất, tất tàn sát Tẩy Nhan cổ. . .

Nam Thiên Hào nằm ở nơi đó, căm hận nói ra.

Răng rắc…

Nhưng mà, Nam Thiên Hào còn chưa dứt lời, Lý Thất Dạ một tay đem đầu hắn tính cả xương sống lưng thoáng cái rút ra, máu me đầm đìa, cặp mắt Nam Thiên Hào trợn trừng lên, ngay cả cơ hội gào thảm cũng không có.

– Nam Thiên thượng quốc còn chưa đủ tư cách uy hiếp ta!

Lý Thất Dạ đem đầu Nam Thiên Hào tiện tay quăng ra, chậm rãi nói.

Lúc này, toàn bộ tràng diện hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người ngừng thở, ngay cả thở mạnh thoáng cái cũng không dám, lúc này, xa xa tất cả tu sĩ, cũng không khỏi lưng rét run, sởn hết cả gai ốc.

Lúc này, thời điểm ánh mắt của Lý Thất Dạ đảo qua, rất nhiều tu sĩ cũng không khỏi sợ run cả người, mặc kệ ai cũng không dám tin tưởng, thời điểm thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi trước mắt này cuồng nộ, lại như là Thần Ma phụ thể, sát phạt vô tình, thiết huyết tàn bạo!

Ở thời điểm này, những tu sĩ kia đã hiểu, trước đó, thiếu niên trước mắt một mực xuất khẩu cuồng ngôn, căn bản cũng không phải là cuồng vọng vô tri, người ta vốn chính là hung hãn như vậy, vốn chính là một đại hung nhân!

Lúc này, không ít người lưng đều phát lạnh, ngay cả Vương Hầu cũng tàn sát, đây là hung nhân bực nào. Ngay cả Quận Vương của Nam Thiên thượng quốc cũng giết không tha, đây là hung hãn bực nào.

Không ít tu sĩ âm thầm may mắn, may mắn là không có đắc tội thiếu niên này, nếu không, chỉ sợ đồ sát chính là mình.

– Chúng ta đi…truyện Linh Dị

Cuối cùng, Lý Thất Dạ chỉ có một câu, Ngưu Phấn không dám nói hai lời, lập tức hóa thành ốc sên to lớn nằm rạp trên mặt đất, sau đó chở Lý Thất Dạ cùng Lý Sương Nhan phiêu nhiên mà đi.

– Má ơi, tiểu tử này quả thực là Ma Vương, hung đến rối tinh rối mù!

Sau khi Lý Thất Dạ đi, có tu sĩ là giật mình một cái, không khỏi thở dài một hơi.

Người nhát gan, cũng không khỏi hai chân như nhũn ra, đặt mông ngồi dưới đất. Nghĩ đến vừa rồi bộ dáng Lý Thất Dạ như Thần Ma phụ thể kia, bọn hắn cũng không khỏi sợ run cả người, này chỗ nào giống như là một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, hoàn toàn là ác ma phụ thể, Ma Vương quay người, tàn bạo vô song, vừa rồi khí thế kia của Lý Thất Dạ, quả thực là gặp thần sát thần, gặp ma Đồ Ma, không người dám ngăn cản!

Chương 177: Lục Đạo Liên Hoa (1)

– Tiểu tử này quá tà môn, không phải nói hắn là phàm thể sao?

Có tu sĩ thế hệ trước cũng không khỏi động dung nói:

– Ai từng thấy phàm thể có thể đụng nát Bảo khí ? Đây quả thực là thân thể Bạo Long!

– Chẳng lẽ là Trú Thiên thể? Truyền thuyết Minh Nhân Tiên Đế chính là Trú Thiên thể một trong thập nhị Tiên thể, Tiên thể vừa ra, vô địch Cửu Giới, quét ngang cửu thiên thập địa!

Có tu sĩ không khỏi thì thào nói.

– Không có khả năng, vạn cổ đến nay, chưa từng có ai là trời sinh Tiên thể. Tiên thể vừa ra, đích thật là vô địch Cửu Giới, quét ngang cửu thiên thập địa, nhưng mà, Tiên thể là cần chịu đựng tu luyện vô cùng gian khổ mới có thể thành tựu, cái này không chỉ là cần có được thể chất một trong 12 Tiên Thiên thể ra, càng là cần Tiên thể chi thuật thích hợp, vạn cổ đến nay, Tiên thể chi thuật liêu mật không có mấy!

Có Yêu Vương lắc đầu nói ra.

– Chẳng lẽ nói, Minh Nhân Tiên Đế lưu lại Tiên thể chi thuật tu luyện Trú Thiên thể.

Cũng có tu sĩ không khỏi trở nên động dung nói ra.

Đế thuật tuyệt thế, nhưng mà, Tiên thể chi thuật càng là vô song. Bất luận một vị Tiên Đế gì đều sẽ lập nên Đế thuật vô địch, nhưng mà, Tiên Đế lưu lại Tiên thể chi thuật, đó là nhất định phải có được loại thể chất này mới được, không có loại thể chất này, làm sao nói sáng chế Tiên thể chi thuật!

Có thể nói, Tiên thể chi thuật, so với Đế thuật càng trân quý!

Một vị giáo chủ bên trong Bảo Thánh cương quốc lắc đầu nói ra:

– Cái này sợ không có khả năng, Tẩy Nhan Cổ Phái trăm ngàn vạn năm đến nay cũng không nghe nói có truyền xuống Tiên thể chi thuật, mặc dù Minh Nhân Tiên Đế là Trú Thiên thể, nhưng mà, xưa nay không có truyền xuống Tiên thể chi thuật. Nếu không, cái này đã sớm không phải bí mật gì!

– Vậy tiểu tử kia là thể chất gì? Lại nghịch thiên như thế, ngay cả Thánh Tôn Bảo khí cũng có thể đối bính.

Có người không khỏi biến sắc nói.

Có tu sĩ thế hệ trước cảm thán nói ra:

– Hoặc là Hoàng thể thuật, lại hoặc là Thánh thể thuật, hiện tại xem ra, mặc dù hắn là phàm thể, nhưng mà, tuyệt đối là tu luyện thể thuật, còn là thể thuật gì, thì không ai biết.

– Tẩy Nhan Cổ Phái quả nhiên là khó lường a, mặc dù xuống dốc thành Tam lưu tiểu môn phái, nhưng mà, y nguyên có được Đế thuật cùng thể thuật ngay cả đại giáo cương quốc cũng không có a.

Có tu sĩ không khỏi cảm thán nói ra:

– Đế thống tiên môn có thể sừng sững trăm ngàn vạn năm mà không ngã, đây không phải một câu lời nói suông, lạc đà gầy y nguyên hơn ngựa béo.

Trên thực tế, người hâm mộ không chỉ là một người, Đế thuật, thể thuật, bên nào không khiến người ta thèm chảy nước miếng, bên nào không phải để cho người đỏ mắt? Đế thuật cũng tốt, thể thuật cũng được, đều để người động lòng, nhưng mà, muốn đoạt lấy Đế thuật, thể thuật của Lý Thất Dạ, vậy phải tinh tế tự định giá một chút, lần trước mấy vạn cường giả đều bị hắn dẫn vào hang ổ Diệt Thiên Ma Viên trong tru diệt, ai dám nói chuyện như vậy sẽ không lại phát sinh một lần?

Nghĩ đến lần trước giết đến máu chảy thành sông, không ít người đều run một cái.

Con cóc kia đã trốn, Lý Thất Dạ vẫn chưa từ bỏ ý định, đối với hắn mà nói, Ma Bối Lĩnh nhiều bảo vật hơn nữa, cũng so ra kém con cóc này, hắn liền đuổi hơn mười ngày, nhưng mà, đều không có bắt được nó, đã bị kinh động một lần, con cóc này trở nên càng chú ý, trở nên càng cẩn thận, muốn bắt được nó, đó là so với lên trời còn khó hơn.

Mà ở thời điểm Lý Thất Dạ chưa từ bỏ ý định truy tung con cóc kia, rất nhiều tu sĩ tại Ma Bối Lĩnh là được mùa lớn, mặc dù nói Vô Nhân khu không thể tiến vào, nhưng mà, khu nguy hiểm, khu cực nguy đều an toàn, cái này có thể nghĩ bọn họ là gặt hái được bao nhiêu linh dược bảo vật.

Có điều, cũng có người trong nội tâm lo lắng không kiên nhẫn, như Thanh Huyền cố quốc Thanh Huyền Thiên Tử, như Thánh Thiên Giáo Thánh Thiên Đạo Tử, trong nội tâm đều lo lắng.

Đối với người xuất thân như Thanh Huyền Thiên Tử mà nói , bảo kim thần thiết bình thường không thể lọt vào mắt hắn, lần này đến đây, hắn là hướng về phía đồ vật trong truyền thuyết của Ma Bối Lĩnh mà đến, truyền thuyết, trong Ma Bối Lĩnh có một kiện đồ vật cực kỳ thần kỳ, cực kỳ huyền diệu, truyền thuyết là đồ vật thời đại Chư Thần.

Thánh Thiên Đạo Tử cũng nghe đến một ít tin tức, truyền thuyết liên quan tới Ma Bối Lĩnh có bảo tàng chư thần, Thánh Thiên Đạo Tử cũng biết một ít nội tình, hiện tại ngay cả Thanh Huyền Thiên Tử cũng tới, hắn càng thêm có thể khẳng định, ở trong Ma Bối Lĩnh, đích thật là có giấu bảo tàng chư thần.

Mà Thanh Huyền Thiên Tử một mực bồi hồi ở đông bộ, Thánh Thiên Đạo Tử đã hoàn toàn có thể khẳng định, chư thần bảo tàng trong truyền thuyết ngay tại chỗ sâu nhất của đông bộ.

Chư thần bảo tàng, thậm chí là Thần Vương chi khí trong truyền thuyết, này làm sao không cho Thánh Thiên Đạo Tử động tâm? So sánh với Thanh Huyền cố quốc, Thánh Thiên Giáo càng cần bảo tàng dạng này, đặc biệt là Thần Vương chi khí trong truyền thuyết!

Thậm chí, Thánh Thiên Đạo Tử đã hướng lão tổ xin chỉ thị ban thưởng Đế khí, nhưng mà, hắn xin chỉ thị một mực không có được hồi âm, khiến Thánh Thiên Đạo Tử cũng không khỏi lo lắng.

Oanh…

Ngay thời điểm Thanh Huyền Thiên Tử, Thánh Thiên Đạo Tử lo lắng, còn Lý Thất Dạ thì truy tung con cóc kia, đột nhiên, tại chỗ sâu nhất ở đông bộ của Ma Bối Lĩnh vang lên một tiếng thật lớn, sau đó, tất cả mọi người bên trong Ma Bối Lĩnh thấy được một màn kinh thiên, chỉ thấy một trụ huyết quang phóng lên tận trời, chiếu sáng toàn bộ đông bộ, một hồi lâu sau, huyết quang phóng lên tận trời lúc này mới biến mất.

– Đó là cái gì?

Nhìn thấy đạo huyết quang này phóng lên tận trời, tất cả mọi người trong Ma Bối Lĩnh không khỏi trở nên động dung, một màn này có thể nói là quá rung động, không hề nghi ngờ, chỗ sâu nhất ở đông bộ Ma Bối Lĩnh xảy ra dị biến!

– Chẳng lẽ nói Thần Vương chi khí trong truyền thuyết thật là sắp xuất thế?

Nhìn thấy một màn này, có tu sĩ nghe được đồn đại không khỏi động dung nói.

Trước đó, vốn là có đồn đại nói Ma Bối Lĩnh giấu Thần Vương chi khí, có giấu chư thần bảo tàng, hiện tại đột nhiên huyết quang trùng thiên, lại một lần nữa nghiệm chứng đồn đại trước kia.

Trong lúc nhất thời, tin tức liên quan tới Thần Vương chi khí, liên quan tới chư thần bảo tàng càng là truyền đi xôn xao, vô số tu sĩ đều cho rằng, Ma Bối Lĩnh thật sự có Thần Vương chi khí sắp ra đời, có chư thần bảo tàng hiện thế.

– Đi, chúng ta đi vào!

Nhìn thấy huyết quang trùng thiên, Thanh Huyền Thiên Tử đem quyết định chắc chắn, trầm giọng nói.

Lão giả đi theo ở bên cạnh Thanh Huyền Thiên Tử không khỏi trầm giọng nói ra:

Chương 178: Lục Đạo Liên Hoa (2)

– Xem bộ dáng, thiên thú thọ tinh là bị Thần Vương chi khí trấn áp, coi như Vô Nhân khu có trăm vạn năm thiên thú thọ tinh, cũng đều trốn đi. Lần trước không phải tiểu quỷ họ Lý kia cũng là dẫn dụ đám ngu ngốc tiến vào hang ổ của Diệt Thiên Ma Viên, lúc này mới đưa tới họa sát thân sao?

Thanh Huyền Thiên Tử trầm giọng nói.

Quan lão trầm ngâm nói ra:

– Thọ tinh thiên thú lên trăm vạn năm, đây cũng không phải là chúng ta có khả năng phỏng đoán, vẫn là cẩn thận một chút thì tốt hơn.

– Chúng ta đây liền cẩn thận một chút, tốc độ giảm xuống thấp nhất, đi bộ mà vào, thu liễm tất cả khí tức, không kinh động bọn nó.

Thanh Huyền Thiên Tử trầm giọng nói.

Gặp Thanh Huyền Thiên Tử ý đã quyết, quan lão không khuyên nữa, chỉ là căn dặn cẩn thận một chút.

Thanh Huyền Thiên Tử mang người tiến nhập Vô Nhân khu, sau đó, Thánh Thiên Đạo Tử cũng mang theo chư vương của Bảo Thánh thượng quốc tiến nhập Vô Nhân khu, Thanh Huyền Thiên Tử cùng Thánh Thiên Đạo Tử đều tiến nhập Vô Nhân khu, trong lúc nhất thời, đưa tới oanh động không nhỏ.

– Thật là Thần Vương chi khí, chư thần bảo tàng xuất thế!

Nhìn thấy Thanh Huyền Thiên Tử, Thánh Thiên Đạo Tử đều đi vào, lúc này, tất cả mọi người vì đó oanh động.

– Đi, chúng ta cũng đi vào!

Ngay cả Thanh Huyền cố quốc cũng đi vào, còn những đại giáo cương quốc, cổ tông bí phái khác càng không giữ được bình tĩnh, đều nhao nhao tuyên bố muốn đi vào!

– Nhưng mà, Vô Nhân khu có Diệt Thiên Ma Viên tọa trấn nha, ai đi vào đều là tự tìm đường chết, tự tìm diệt vong!

Có giáo chủ cũng do dự, nghĩ đến Diệt Thiên Ma Viên đáng sợ, trong nội tâm càng là rụt rè.

– Nghe nói chỉ cần không vào hang ổ, liền sẽ không kinh động thiên thú thọ tinh như Diệt Thiên Ma Viên, chúng ta đi theo sau lưng Thanh Huyền cố quốc, bọn hắn đi lộ tuyến như thế nào, chúng ta cũng đi lộ tuyến như thế ấy, điệu thấp một điểm, không cần kinh động thiên thú thọ tinh. Nghe nói, hiện tại thiên thú thọ tinh đều bị Thần Vương chi khí trấn áp, cho nên, đều trốn ở trong hang ổ không nguyện ý đi ra.

Có tu sĩ thì đập vào tính toán.

Biết rõ Vô Nhân khu còn có thiên thú thọ tinh trăm vạn năm chiếm giữ, nhưng mà, sau khi bọn người Thanh Huyền Thiên Tử đi vào, tất cả mọi người đều động tâm, chư thần bảo tàng, ai không động tâm?

Thời điểm huyết quang trùng thiên, Lý Thất Dạ thấy một màn như vậy, hắn lập tức biến sắc, lầm bầm nói ra:

– Rốt cục xảy ra, tiểu tử đáng chết, phá hủy cân bằng, sớm muộn có sẽ một ngày tìm hậu đại của ngươi tính toán khoản nợ này!

– Đó là vật gì?

Nhìn thấy huyết quang trùng thiên, Lý Sương Nhan cũng không khỏi trở nên động dung, nàng ý thức được cái này có sự tình bất bình thường muốn phát sinh.

– Nơi này thật là chư thần chi địa trong truyền thuyết? Thật sự có chư thần bảo tàng?

Lý Sương Nhan cũng không tin tưởng thuyết pháp chư thần bảo tàng thế nào, nhưng mà, hiện tại dị biến thật có chút khác biệt.

– Ha ha, chư thần bảo tàng? Thật sự có chư thần bảo tàng, còn đến phiên bọn hắn sao.

Lý Thất Dạ nở nụ cười gằn, nói ra.

Lý Sương Nhan không khỏi nhìn Lý Thất Dạ, nói ra:

– Đó là vật gì?

Rất rõ ràng, hắn đối với Ma Bối Lĩnh là biết được nhất thanh nhị sở.

– Tử thần…

Hai mắt Lý Thất Dạ nhíu lại, nói ra:

– Tử thần đói bụng trăm ngàn vạn năm, đã đói đến khó nhịn rồi.

Thời điểm Lý Thất Dạ nhíu mắt như vậy, Lý Sương Nhan liền không khỏi lạnh run, nàng minh bạch, chuyện này so với trong tưởng tượng của nàng còn muốn đáng sợ.

– Chúng ta đi.

Lý Thất Dạ phân phó Ngưu Phấn nói ra.

– Công tử, đi đâu?

Ngưu Phấn đối với mệnh lệnh của Lý Thất Dạ là không nghi vấn, một mực ra sức trâu ngựa.

– Về Quế Liên thụ!

Lý Thất Dạ nói ra:

– Bằng đám bao cỏ kia, chỉ có đi chịu chết, trở thành mỹ vị, căn bản là không trấn áp được đồ vật quỷ quái kia!

Lý Thất Dạ cưỡi ốc sên chạy về bên Quế Liên thụ, vừa thấy được Lý Thất Dạ trở về, bọn người Cổ Thiết Thủ cũng không khỏi thở dài một hơi, Cổ Thiết Thủ y nguyên không khỏi hỏi:

– Bên kia đã xảy ra chuyện gì?

Mặc dù Cổ Thiết Thủ mang theo đệ tử không rời đi mảnh Tịnh Thổ này nửa bước, nhưng mà, y nguyên thấy được huyết quang phóng lên tận trời.

– Tai họa.

Lý Thất Dạ từ trên lưng Họa Ngưu nhảy xuống, phân phó Cổ Thiết Thủ nói ra:

– Cổ trưởng lão, nếu còn có đệ tử ở bên ngoài, lập tức triệu tập trở về. Các đệ tử, từ giờ trở đi, không được rời đi, khoảng cách cùng thân cây không cho phép vượt qua mười trượng.

– Các đệ tử ta đã triệu hồi, ta sẽ phân phó bọn hắn, không cho phép rời đi.

Cổ Thiết Thủ thấy thần thái Lý Thất Dạ trịnh trọng, liền bề bộn nói.

Thời điểm thấy phương đông huyết quang trùng thiên, Cổ Thiết Thủ không biết họa phúc, lập tức triệu hồi đệ tử đi săn tôi luyện, để tránh phát sinh cái gì ngoài ý muốn. Trên thực tế, sau khi huyết quang trùng thiên, Cổ Thiết Thủ vẫn ngóng trông Lý Thất Dạ trở về, Lý Thất Dạ không ở đây, hắn làm Đại trưởng lão, không chỉ là tâm thần bất an, còn có chút hoang mang lo sợ. Hiện tại, trong lúc vô tình, Lý Thất Dạ đã thành tâm cốt của Tẩy Nhan Cổ Phái, đối với Lý Thất Dạ bày mưu nghĩ kế, bọn người Cổ Thiết Thủ đều là lòng tin mười phần, ngược lại, Lý Thất Dạ không có mặt, liền trở nên không có nắm chắc.

Thời điểm Cổ Thiết Thủ phân phó truyền đạt mệnh lệnh, Lý Thất Dạ thẳng tới Quế Liên thụ, ở trước thân cây Quế Liên thụ, Lý Thất Dạ ngồi dưới đất, hai tay hợp thành chữ thập, âm thầm cầu nguyện, truyền đạt ý chí của mình:

– Năm đó cùng các hạ liên thủ, đồ diệt ma vật. Các hạ cũng biết, vật ấy trảm không chết, vì vậy ta từng ở đây gieo hạt giống, lưu lại chuẩn bị về sau, dùng ngăn cản ma vật tái sinh. . .

– . . . Bây giờ, các hạ cũng biết, năm đó ta lưu lại chuẩn bị ở sau bị phá hư, hôm nay ma vật có hi vọng trùng sinh. Vì Ma Bối Lĩnh, ta tất đích thân tới một lần, nếu các hạ không giá lâm, ta không miễn cưỡng. Nhưng, ta cần liên cốt, thánh thủy của các hạ, bày hung thuật phá ma vật. . .

Lý Thất Dạ ngồi trên đất, yên lặng đảo kỳ, hướng Quế Liên thụ truyền đạt ý chí của mình.

Bọn người Lý Sương Nhan không phải lần đầu tiên nhìn thấy Lý Thất Dạ thái độ như thế, hiện tại bọn người Lý Sương Nhan cũng đều biết, gốc cây khổng lồ trước mắt này đã thông thần, còn vì cái gì cây này bị Lý Thất Dạ xưng là Quế Liên thụ, bọn hắn liền không được biết đến.

Ở dưới Lý Thất Dạ đảo kỳ, trong vô thanh vô tức, phía trên thân cây vậy mà chậm rãi mọc ra nhánh cây, hơn nữa dài ra nhánh cây không chỉ là một đầu, từng cái nhánh cây không giống người thường.

Thân cây sinh ra nhánh cây lớn bằng cánh tay, nhưng mà, lại tuyết trắng không màu, người không cẩn thận vừa nhìn, còn tưởng rằng là mọc ra bạch cốt, cái nhánh cây trắng hếu này tựa như bạch ngọc sáng bóng, từng nhánh cây như bạch cốt mọc ra, không chỉ không khiến người ta sởn hết cả gai ốc, ngược lại có một loại hàm súc thú vị không nói được, tựa như là có thanh âm đại đạo từ trên nhánh cây bạch cốt này truyền đến vậy.

Chương 179: Lục Đạo Liên Hoa (3)

Trên thân cây đột nhiên sinh ra nhánh cây trắng như ngọc, khiến bọn người Lý Sương Nhan, Đồ Bất Ngữ đều xem trợn tròn mắt, Quế Liên thụ to lớn này thật sự đã thông thần.

Ngay thời điểm bọn người Lý Sương Nhan há hốc mồm, cuối nhánh cây kia vậy mà sinh ra nhiều búp hoa, tiếp lấy đóa đóa búp hoa nở rộ, lúc này, mọi người mới nhìn rõ ràng, nhiều búp hoa nở rộ này lại là hoa sen, hoa sen sáu cánh hoa, mỗi một đóa hoa sen đều lớn như mũ rộng vành.

Thời điểm nhiều đóa hoa sen kia nở rộ, đám người ở đây cũng cảm giác mình phiêu phiêu dục tiên, toàn thân thư thái, ở thời điểm này, đám người đều cảm giác hoa sen nở rộ có thể cùng đại đạo của bọn hắn hòa minh, trong đó phản ứng cường liệt nhất liền là Lý Sương Nhan trời sinh là Bích Thanh thể, lại tu luyện Vô Cấu thể.

Lúc này, cả người Lý Sương Nhan giống như một đạo thánh liên nở rộ, trong nháy mắt, tiên quang vọt lên, quanh thân nàng tản ra thanh âm đại đạo, thanh âm đại đạo này rất nhẹ rất nhẹ, nhưng mà, thanh âm đại đạo nhẹ nhàng này nghe vào trong tai người, lại tựa như thần chung mộ cổ, xao động lấy trái tim tất cả mọi người.

Ở thời điểm này, Lý Sương Nhan tựa như là trích tiên hạ phàm, tuyệt thế vô song, lúc này, Lý Sương Nhan tựa như là vạn pháp bất xâm, vạn vật không dính, trong sáng không một hạt bụi, tựa như Chân Tiên trong truyền thuyết.

Nhìn thấy bộ dáng của Lý Sương Nhan, bất kỳ người nào cũng không khỏi trở nên động dung, chính Lý Sương Nhan nàng cũng vì đó động dung, bởi vì nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được Vô Cấu thể của mình nhận lấy ích lợi rất lớn, những hoa sen nở rộ này, quả thực giống như là vì Vô Cấu thể của nàng mà chế tạo.

– Đây là vật gì, lại cùng thể chất của ta ăn ý như vậy.

Lý Sương Nhan không khỏi trở nên động dung, nếu như thế gian thật có sen này, nàng khẳng định phải thu ở bên người, lấy uẩn dưỡng Vô Cấu thể của mình.

– Lục Đạo Liên Hoa, vô cấu vô ô, chư thiên chi thượng, thanh trạc vô song, đương nhiên là cùng Vô Cấu thể của ngươi tuyệt phối rồi.

Lý Thất Dạ nói ra.

– Lục Đạo Liên Hoa…

Lý Sương Nhan không khỏi lầm bầm nhớ kỹ cái tên này, đương nhiên, nàng cũng là lần đầu tiên gặp qua dạng hoa sen này.

Lúc này, Lý Thất Dạ bẽ gãy một đóa hoa sen, thời điểm hoa sen bẻ, nhánh cây trắng như ngọc sinh trưởng trên thân cây kia vậy mà tróc ra, Lý Thất Dạ lấy hoa sen nâng nhánh cây rơi xuống.

Hoa sen nâng nhánh cây, Lý Thất Dạ đưa cho Đồ Bất Ngữ, nói ra:

– Lấy chân hỏa luyện hóa, đem nó luyện thành tro. Nhớ kỹ, hái liên nắm nhánh, nếu không, liên cốt rơi xuống đất, tất độn thổ mà hóa.

Đồ Bất Ngữ nhớ kỹ lời của Lý Thất Dạ, hai tay nâng lên một chút, lập tức để hoa sen hiện lên, ở trong nháy mắt, hai tay Đồ Bất Ngữ hiện lên diễm hỏa vô cùng thuần thanh, diễm hỏa hóa thành hồng lô, thoáng cái đem hoa sen nhét vào trong đó, luyện hóa thành tro.

Đồ Bất Ngữ hái nhiều đóa hoa sen, nâng nhánh cây, lấy chân hỏa đem nó luyện thành tro.

– Có thể đem chân hỏa của Sinh Mệnh hồng lô luyện được lô hỏa thuần thanh, không thẹn cho Chiến Thần Quyết.

Lý Thất Dạ cũng gật đầu khen.

Đồ Bất Ngữ cũng không có kiêu ngạo gì, hắn tu luyện Chiến Thần Quyết, đương nhiên biết Chiến Thần Quyết ảo diệu, nếu như hắn không thể luyện đến loại trình độ này, chính như Lý Thất Dạ từng nói, vậy thật là thẹn cho thần quyết này.

Lúc này, Lý Thất Dạ lấy ra bình ngọc, lớn quát lên:

– Thánh thủy đến…

Lý Thất Dạ vừa dứt lời, lập tức trời phún phi tuyền, đạo thác này là từ đỉnh cao nhất của đại thụ phun xuống, rơi thẳng vào trong bình ngọc của Lý Thất Dạ. Bình ngọc trong tay Lý Thất Dạ không gian không nhỏ, nhưng mà, thời gian không lâu, bình ngọc chứa đầy ấp.

Thác biến mất, Lý Thất Dạ cũng thu hồi bình ngọc, mà lúc này, Đồ Bất Ngữ cũng đem tất cả hoa sen cùng liên cốt luyện thành tro, lấy bảo hạp chưa đựng.

Ở thời điểm này, Nam Hoài Nhân học bộ dáng của Lý Thất Dạ, liên ngồi ở thân cây trước đó, hai tay hợp thành chữ thập, một bộ lẩm bẩm nói liên miên.

Lý Thất Dạ một bàn tay quất vào sau gáy của hắn, nói ra:

– Ngươi làm cái gì vậy.

Nam Hoài Nhân cười khan một tiếng, cười hắc hắc nói ra:

– Ta là học Đại sư huynh hướng thần thụ cầu nguyện, thỉnh thần thụ ban thưởng ta bảo vật. Hắc, ta xem thần thụ này thông thần như thế, nhất định có thể nghe được cầu nguyện của ta.

Lý Thất Dạ một tay quất vào sau gáy của hắn, trừng hắn một cái, nói ra:

– Coi như thụ này thông thần, cũng không phải ngươi có thể câu thông .

Ngay cả Mạc hộ pháp cũng trừng đồ đệ mình một cái, tức giận trách mắng:

– Ngươi có thể thông thần, cũng không phải là Nam Hoài Nhân.

Dù bị sư phụ của mình quát lên, Nam Hoài Nhân vẫn là mặt dạn mày dày cười hắc hắc.

– Thụ này thông thần.

Lúc này, Lý Sương Nhan đứng ở bên người Lý Thất Dạ, nhìn gốc Quế Liên thụ khổng lồ trước mắt này, cũng không khỏi trở nên động dung, nhẹ giọng hỏi Lý Thất Dạ:

– Cây này thật Hóa Thần sao?

Lý Thất Dạ nhìn nàng một cái, sau đó nhìn Quế Liên thụ, cuối cùng nói ra:

– Nếu là thế gian có chư thần, nó xem như một tôn, đáng tiếc…

Nói đến đây, Lý Thất Dạ liền không có nói thêm gì nữa.

Nghe được Lý Thất Dạ nói, người ở chỗ này bất luận là Lý Sương Nhan, hay là Đồ Bất Ngữ, hoặc là Ngưu Phấn,… trong nội tâm tất cả mọi người chấn động, lập tức, ngay cả Nam Hoài Nhân cũng đứng nghiêm thân thể, không dám làm càn.

Lúc này, đám người nhìn qua Quế Liên thụ trước mắt, không khỏi vì đó kính sợ! Chư thần, một mực là truyền thuyết, từ thời đại cực kỳ cổ xưa liền có truyền thuyết. Thời điểm không có người gánh chịu thiên mệnh, không có người xưng Tiên Đế, liền có truyền thuyết của chư thần.

Đã từng có một câu nói như thế, Tiên Đế chi tiền, chư thần thống thế! Về phần truyền thuyết là thật là giả, không người nào biết, nhưng mà, chư thần đối với tất cả mọi người mà nói, đều là tồn tại khiến người ta kính úy.

Lý Thất Dạ nói như thế, nếu thế gian có chư thần, nó xem như một tôn. Nói như vậy, Quế Liên thụ trước mắt có thể sánh vai chư thần, coi như thế gian không có chư thần, nó cũng đáng sợ đến khiến người kinh hãi.

Trước đó, Cổ Thiết Thủ cùng rất nhiều đệ tử cũng chỉ coi Quế Liên thụ là một cây đại thụ vô cùng lớn, tối đa chỉ cho rằng thụ này thành yêu có được thành thông, nhưng mà, hiện tại Lý Thất Dạ nói như vậy, liền để người kính sợ.

Lúc này, đừng nói là môn hạ đệ tử, ngay cả một ít hộ pháp đường chủ trong nội tâm cũng không khỏi sợ run cả người. Nam Hoài Nhân thì bị sợ tới mức hai chân có chút như nhũn ra, hắn vội vàng quỳ xuống đất.

– Thần gia gia, Thần Tổ tông, không, Thụ Thần đại nhân tại thượng, tiểu tử tuổi nhỏ vô tri, không biết ngài chính là tồn tại còn cao hơn trời, hai ngày trước tiểu nhân nhất thời tinh nghịch, nạo một ít cây da của ngài. Thụ Thần đại nhân, ngươi cao cao tại thượng, chớ cùng tiểu nhân chấp nhặt, tiểu tử thực tình bồi tội nhận lầm cho ngươi.

Lần này Nam Hoài Nhân thật đúng là thành tâm, nằm trên đất, thật là dập đầu mấy cái cho đại thụ.

Chương 180: Đồ Ma chiến trường (1)

Bộ dáng này nếu bình thường nhìn, đó là hết sức buồn cười, nhưng mà, lúc này ai cũng không dám bật cười.

Tiểu tử Nam Hoài Nhân này là mạnh vì gạo, bạo vì tiền, nhưng mà, lòng có thần minh, vừa nói đến thần, trong lòng của hắn vẫn là sợ run cả người, lúc này, hắn là thực tình thành ý hướng đại thụ nhận lầm .

Thời điểm Nam Hoài Nhân dập đầu xong, đột nhiên, bầu trời bồng bềnh rơi xuống một vật, hạ xuống trước mặt Nam Hoài Nhân. Vật ấy vàng óng ánh, phun ra nuốt vào lấy từng sợi từng sợi quang mang như tơ vàng, này là đài sen, đài sen này như hoàng kim tạo thành, mặc dù không thực, nhưng mà, bên trong đài sen nguyên một đám liên lỗ lại chớp động lên quang hoa trong suốt.

– Hảo tiểu tử, ngươi thật sự là một mảnh thành tâm.

Lý Thất Dạ cũng không khỏi gật đầu khen:

– Quế Liên thụ hoàn toàn chính xác bỏ qua lỗi lầm của ngươi, ban thưởng ngươi một nhánh Lục Đạo Liên Bồng, đây chính là đồ vật khó lường, tương lai có cơ hội, có thể luyện thành Thần khí! Còn không mau tạ ơn Quế Liên thụ. Phải biết, thứ này đã là cực ít.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, đám người cũng không khỏi trở nên động dung, có thể luyện thành Thần khí, lúc này, coi như người lại không biết nhìn hàng, vừa nhìn thấy đài sen như hoàng kim tạo thành kia cũng biết là không tầm thường.

Nam Hoài Nhân giật cả mình, vội vàng cung cung kính kính hướng đại thụ dập đầu, cuối cùng hoan thiên hỉ địa thu hồi Lục Đạo Liên Bồng, không dám có chút làm càn.

Lúc này, không ít đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái đều hâm mộ nhìn lấy Nam Hoài Nhân, không nghĩ tới cũng tìm được thần vật như vậy, Mạc hộ pháp làm sư phụ, cũng vì đệ tử của mình cao hứng, không nghĩ tới phen này thành tâm, vậy mà đạt được thần thụ ban thưởng thần vật. Thiên cơ ở trong đó, là đã chú định.

Lúc này, có đệ tử cũng nhịn không được, học bộ dáng của Nam Hoài Nhân, hi vọng cũng có thể để thần thụ ban thưởng thần vật.

– Đừng hao tâm tổn trí.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:

– Vô cấu vô ô, đó mới là bản tâm, có một chút xíu hiệu quả và lợi ích chi tâm, đều là không được. Tiểu tử Hoài Nhân này xem như phúc duyên không cạn, loại phúc duyên này không phải có thể cưỡng cầu .

Lý Thất Dạ vừa nói như vậy. Đệ tử khác cũng không khỏi cười khan một tiếng. Mặc dù không được đến thần vật, nhưng mà, bất luận là chư vị đệ tử, hay là hộ pháp đường chủ. Cũng không khỏi kính sợ, lúc này, chư vị đệ tử cùng hộ pháp đều nhận định đại thụ trước mắt là một vị Thần thụ.

Lý Thất Dạ không để ý tới những việc này, nói với Cổ Thiết Thủ:

– Cổ trưởng lão, ta đi đông bộ một lần, ngươi mang theo chư đệ tử lưu thủ ở đây, nhớ kỹ, ngàn vạn lần không được rời đi nơi này, nếu không, có khả năng đưa tới tai hoạ ngập đầu.

– Ta sẽ chú ý.

Cổ Thiết Thủ không dám khinh xuất, trầm giọng nói.

Lý Thất Dạ mang theo Lý Sương Nhan cùng Ngưu Phấn rời đi mảnh thánh thổ này, ở trên đường, Lý Thất Dạ đem thánh thủy cùng tro sen chia cho Lý Sương Nhan cùng Ngưu Phấn một bộ phận, nói ra:

– Nếu như gặp rễ Bồ Ma, nhất định phải chém. Nếu như gặp Bồ Ma hoa, lập tức tránh xa. Nếu bị khốn, giết không đi ra, lấy tro sen lui địch, nếu bị Bồ Ma hoa rơi thân hoặc bị ma căn đâm thể, lấy thánh thủy giội thể, nếu không nó sẽ hút khô máu tươi của các ngươi.

Lý Sương Nhan cùng Ngưu Phấn cẩn thận thu hồi thánh thủy cùng tro sen. Ghi nhớ lời của Lý Thất Dạ, không dám có chút chủ quan.

– Chúng ta lần này đi là làm gì?

Lý Sương Nhan hảo hảo thu về thánh thủy cùng tro sen, không khỏi hỏi.

– Xem tình huống lại nói.

Lý Thất Dạ trông về đông bộ phía xa, nói ra:

– Hiện tại không biết tình huống như thế nào, tóm lại, ở trước khi sự tình chuyển biến xấu. Thu thập hết đồ vật quỷ quái kia, bằng không thì, một khi khiến nó mọc ra lần nữa, vậy thật là tai vạ đến nơi.

Oanh… oanh… oanh…

Nhưng mà, Lý Thất Dạ vừa dứt lời. Toàn bộ đông bộ một hồi lay động, sau đó bùn đất trùng thiên, ở phía trên đại địa đông bộ, bên trong Vô Nhân khu, đột nhiên, lại là từng cốt thứ to lớn từ phía dưới mặt đất đâm lên, mỗi một đạo cốt thứ to lớn vậy mà dài vạn trượng, đáng sợ hơn là, mỗi một đạo cốt thứ lại đen như sơn, hắc khí quanh quẩn.

Trong lúc nhất thời, khu vực đông bộ vốn là Thanh Thủy nước biếc lại bốc lên từng sợi hắc khí, thời điểm từng sợi hắc khí bốc lên, quanh quẩn lấy toàn bộ Vô Nhân khu, không có bao nhiêu công phu, làm cho cả Vô Nhân khu thành khu vực như Địa Ngục.

Bất luận là kẻ nào, thấy một màn như vậy, cũng không khỏi đánh run một cái, trong nội tâm có cảm giác chẳng lành.

– Rống…

Ở thời điểm này, rống to vang lên, chỉ thấy Diệt Thiên Ma Viên từ trong hang ổ vọt ra, khí tức đáng sợ kia tràn ngập toàn bộ Vô Nhân khu.

– Diệt Thiên Ma Viên…

Vừa thấy được trăm vạn năm thiên thú này, tất cả mọi người sợ run cả người, chỉ sợ là nhân vật như Thanh Huyền Thiên Tử, cũng không khỏi sắc mặt đại biến.

– Thu…

Nhưng mà, Diệt Thiên Ma Viên vừa mới vọt ra, tại một hướng khác, bên trong một cái thâm cốc, một tiếng hét dài vang xa, một đầu thọ tinh cũng bay lên.

– Má ơi, trăm vạn năm Thọ tinh…

Tất cả mọi người bị dọa đến run rẩy, trăm vạn năm thiên thú, trăm vạn năm thọ tinh, khí tức của bọn nó như sóng lớn cuốn sạch lấy toàn bộ đông bộ! Tất cả tu sĩ bị dọa đến sắc mặt như màu đất, không biết bao nhiêu tu sĩ đạo hạnh yếu bị dọa đến đặt mông ngồi dưới đất.

– Đã xong, đã xong…

Lúc này, có tu sĩ thất thần, sợ tới mức hồn phi phách tán.

Lúc này, tất cả mọi người muốn chạy trốn cũng không kịp, thậm chí có thể nói, đối mặt trăm vạn năm thiên thú, trăm vạn năm thọ tinh, coi như là Chân Nhân cũng trốn không thoát.

Nhưng mà, Diệt Thiên Ma Viên cùng trăm vạn năm thọ tinh phóng lên tận trời căn bản không có để ý tới tu sĩ tiến vào Vô Nhân khu, bọn nó đều cuồng hống thét dài một tiếng, có chút không bỏ, cuối cùng vẫn từ bỏ nơi ở của mình, chạy ra khỏi đông bộ, một đầu thọ tinh là xông vào phương bắc, Diệt Thiên Ma Viên xông vào phương tây, cuối cùng biến mất ở bên trong hoang mãng mênh mông.

Lúc này, Lý Thất Dạ vừa lên đường không khỏi híp mắt, xa xa nhìn lấy cự cốt chống trời kia, thật lâu không nói gì.

– Đó là cái gì? truyện kiếm tu audio

Ngay cả Ngưu Phấn cũng không khỏi trở nên động dung, hắn có một loại báo hiệu chẳng lành, thì thào nói.

– Đã từng là hài cốt.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, lại lộ ra nụ cười xán lạn, nói ra:

– Đã chết trăm ngàn vạn năm, còn muốn mượn hài cốt trùng sinh.

– Đây là dạng ma vật gì, Thiên thú năm trăm vạn năm sao? Hoặc là Thọ tinh năm trăm vạn năm?

Ngưu Phấn không khỏi trở nên động dung, từng cây cốt thứ đều cao vạn trượng, thử nghĩ thoáng cái, cái ma vật này là to lớn bực nào.

Lý Thất Dạ nhàn định cười nói:

– Không phải thiên thú, cũng không phải thọ tinh, nhưng mà, so với chúng nó đáng sợ hơn. Thiên thú cùng thọ tinh còn có thể giết chết được, thứ quỷ quái này rất khó giết chết, ương ngạnh đến làm cho người bất khả tư nghị, chỉ cần nó còn có một chút rễ cây, sẽ như cũ có thể sống sót, mưu đồ ngày nào đó trùng sinh.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Khụ khụ đạo hữu bình tĩnh ...^^!Truyện còn dài đường đi dài đằng đằng 1 chút xuân sắc cớ sao lại nói vậy..^^!Bất quá 1 chút Âm Dương giao thái mà thôi ^^! - Nhân Sinh Bất Quá vài năm tái -!Đạo Hữu không thích bỏ qua ( tua 1 chút là được )^>^
https://audiosite.net
đương_tam 14 giờ trước
mới đầu nghe hay tới tập tưởng nghe truyện sex
https://audiosite.net
Thật ngại quá hum nay do 1 bạn mới làm quản lý up truyện ai dè up audio nhầm dẫn đến lỗi ...Rất mong mọi người thông cảm...^^!Mình mới check lại kiểm tra hoàn tất mọi thứ trở lại bình thường rồi nhé...^!^
https://audiosite.net
Chào bạn :) - Thật ra vẫn đầy đủ nhưng có chút nhầm lẫn đó bạn :)Truyện này tụn mình do thành viên tự phát làm audio cách đây gần 3 năm trước ^^!Tụn mình đang liên hệ bên tác giả và làm lại audio từ tập 103 trở xuống... Truyện lúc đầu tác giả viết nhiều đoạn không ưng ý đã thay đổi quá nhiều bạn à. Tụn mình sắp hoàn thiện sửa lại bản chuẩn nhất nhé do chính tác giả phát hành nội bộ giống như các tập mới nhất ngoại truyện thường không công khai hoàn chỉnh nhiều đoạn bị cắt nhưng bên minh vẫn đầy đủ nhé.Bạn và các chư vị thích nghe bộ truyện hot yên tâm ^^! - Dự kiến khoảng ngày mai hoàn tất bản sữa lỗi audio bổ xung nhiều tính tiết bị cắt bộ nhé ^^!Thân Ái ...! Chúc cả nhà nghe truyện vui vẻ
https://audiosite.net
Acmasugia 5 ngày trước
Sao cuôi tập 92 là 2050 mà sang tập 93 lại là 2252 rồi ad, mất 200 chương lun, hèn gì hok hỉu gì hếtXin lỗi tôi mới đến web chưa rõ nên hỏi
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 2 tuần trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 2 tuần trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^