Đế Bá Audio Podcast
Tập 351 [Chương 1751 đến Chương 1755]
❮ sautiếp ❯Chương 1751: Đảo chủ Hoàng Kim Tự (1)
Như vậy có thể nghe nhầm đồn bậy, cũng chỉ có tồn tại như hắn mới biết được! Hơn nữa ngay từ đầu Lý Thất Dạ cũng hoài nghi bốn đồ vật này có thật tồn tại trên thế gian hay không.
Càng về sau Lý Thất Dạ đạt được cổ hư thực văn thì hắn mới có thể xác định, thứ này thật tồn tại, đặc biệt là sau khi có Thiên Đạo thủy tự, Lý Thất Dạ mới hiểu được huyền ảo bên trong nó.
Bất kể là cổ hư thực văn hay là Thiên Đạo thủy tự, hay hoặc giả là Mệnh Bí Khải Nguyên, tất cả đều ẩn chứa uy lực không ai có thể tưởng tượng nổi, những thứ khác không nói, lấy Huyết Tộc Thủy Tổ mà nói, hắn chân chính nắm giữ tất cả ảo diệu của Thiên Đạo thủy tự, hơn nữa hắn cũng mang Thiên Đạo thủy tự phát huy đến cực hạn, vô cùng tinh tế.
Chính bởi vì như thế, Huyết Tộc Thủy Tổ thành lập một Huyết tộc vô cùng cường đại
Sau khi đạt được Thiên Đạo thủy tự, Lý Thất Dạ có được suy nghĩ mới, hắn ý định gom bốn vật này lại, chỉ cần gom góp bốn đồ vật này mới chính thức thông thấu huyền diệu chung cực của chúng.
Trên thực tế trăm ngàn năm qua, đối với truyền thuyết bốn đồ vật này, Lý Thất Dạ đã từng tốn vô số tâm huyết đi đào móc ra.
Nhưng mà hắn không đạt được vật nào trong đó cả, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ sinh ra hoài nghi vật này có thật tồn tại hay không, hơn nữa đối với loại vật huyền diệu này có huyền diệu như lời nói hay không.
Sau khi đạt được cổ hư thực văn, đạt được Thiên Đạo thủy tự thì với Lý Thất Dạ mà nói hoàn toàn khác biệt, đây càng làm hắn quyết tâm thu thập đủ bốn món đồ vật này, đồng thời hắn cũng hiểu mình nên đi tìm thứ gì.
– Áo nghĩa chung cực của mệnh cung sao?
Lý Thất Dạ nhìn qua Mệnh Bí Khải Nguyên, lại nhìn qua Thiên Đạo thủy tự, cổ hư thực văn, thì thào nói:
– Hoặc là nói, ảo diệu lực lượng của thế gian đang ẩn giấu trong những thứ này.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự cũng rất xem trọng Lý Thất Dạ, ngày hôm sau hắn đích thân đi tới gặp Lý Thất Dạ.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự tự mình đến gặp Lý Thất Dạ, chuyện này nói rõ Hoàng Kim Tự rất coi trọng cô gia mới như Lý Thất Dạ, dù sao truyền thừa lớn như Hoàng Kim Tự có được đầy đủ sức nặng và địa vị.
Hoàng Kim Tự xây trên hai thụ tổ, chuyện này ý nghĩa Hoàng Kim Tự tương đương một môn song đế. Nhưng mà Thụ tộc khác với chủng tộc khác, thụ tổ sẽ quay về đại địa, quy phản bổn nguyên, hóa thành đại thụ che chở hậu thế, chuyện này cios ý nghĩa truyền thừa như Hoàng Kim Tự có nội tình còn dày hơn một môn song đế, càng đáng sợ hơn.
Hiện tại đảo chủ Hoàng Kim Tự tự mình đến gặp Lý Thất Dạ, chuyện này nói rõ Hoàng Kim Tự rất coi trọng Lý Thất Dạ, cũng cho Lý Thất Dạ đủ mặt mũi.
– A, a, a, hiền chất tiến vào Hoàng Kim Tự của ta, điều này thật sự là ông trời tác hợp với tiểu nữ.
Sau khi gặp Lý Thất Dạ, đảo chủ Hoàng Kim Tự cười ha hả nói:
– Nghe môn hạ đệ tử nói, hiền chất lần này gia nhập chân tuyển là ông trời tác hợp. Nói như thế hôn sự của hiền chất và tiểu nữ là thiên ý, đây càng là thiên duyên trời định, sẽ trở thành giai thoại của Thiên Linh Giới.
Nhìn thấy đảo chủ Hoàng Kim Tự, Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:
– Đảo chủ vừa nói như vậy, ta cảm thấy rất kỳ lạ, ta giống như hãn huyết bảo mã bị nuôi nhốt trong Hoàng Kim Tự, tùy thời sẽ lấy ra giao phối, dùng để sinh sôi nảy nở hậu đại.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự cười rộ lên, nói ra:
– Có thể với tư cách ngựa giống, đó cũng là một vốn liêng, đó cũng không phải nói ai cũng có thể làm ngựa giống. Có rất nhiều người muốn trở thành ngựa giống còn không có tư cách đấy. Lui thêm bước nữa mà nói, ngựa giống của Hoàng Kim Tự không tính là chuyện mất mặt, mặt khác không dám nói, phú quý hẳn không thiếu cho hiền chất đâu.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự nói lời này cũng rất thẳng thắn, cũng rất thành khẩn, trên thực tế hắn cũng không cần phải đi lừa dối hoặc lừa gạt Lý Thất Dạ, dù sao dùng thực lực và địa vị của Hoàng Kim Tự hoàn toàn khinh thường đi lừa dối Lý Thất Dạ.
– Ta có lẽ phải nói rõ với đảo chủ rồi.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhàn nhã nói.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự nhìn qua Lý Thất Dạ, nhìn thanh niên không có chút nổi bật này, nếu như không phải thông qua trận đài kiểm tra của Hoàng Kim Tự, hắn cũng khó tin tưởng thanh niên nhìn rất bình thường này lại có huyết thống đế tử.
Nhưng mà thời điểm giao đàm với Lý Thất Dạ thì đảo chủ Hoàng Kim Tự cũng xác thực tin tưởng thanh niên trước mặt này có đầy đủ huyết mạch cường đại. Đối với đảo chủ Hoàng Kim Tự mà nói, người trẻ tuổi trước mặt tuy xem như tầm thường, nhưng mà từ lời lẽ hắn nói lại không tầm thường chút nào.
Đổi lại những người khác, có thể trở thành cô gia Hoàng Kim Tự chính là chuyện hưng phấn nhảy dựng lên, sẽ bắt đầu lâng lâng, hoặc giả kiêng kỵ thân phận của hắn, ở trước mặt hắn khúm núm.
Nhưng mà thanh niên nhìn qua bình thường này lại phong khinh vân đạm, tất cả rất tùy ý, bất kể là hắn muốn trở thành cô gia Hoàng Kim Tự hay đối mặt với đảo chủ như hắn, hắn đều bình tĩnh tự tại, tất cả như đã tính trước.
Dường như bất kể là thân phận cô gia hay là vị trí đảo chủ của hắn đều không đủ làm cho người này sinh ra gợn sóng, đều không đủ làm cho hắn để ý, người như vậy phải trải qua rất nhiều sóng gió, đạo tâm vô cùng kiên định.
– Ta tin tưởng, hiền chất và tiểu nữ sinh hoạt cùng nhau thì tương lai nhất định có thể trở thành một đôi đạo lữ thiên hạ hâm mộ.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự mỉm cười nói ra.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhẹ nhàng lắc đầu, vừa cười vừa nói:
– Đảo chủ tự tin như thế sao? Thẳng thắn mà nói, đảo chủ nhất định cho rằng ta sẽ kết hợp với quý thiên kim sao? Thiên Linh Giới có một ít quy củ ta biết. Nói như vậy bao nhiêu đại truyền thừa môn phái nếu như xuất hiện huyết thống cường đại, như vậy môn phái này phải sớm xem xét tìm ngựa giống rồi.
– Ta biết rõ, truyền thừa cường đại của Thiên Linh Giới có rất nhiều ngựa giống, là bồi dưỡng từ lâu, chuyện này trừ làm cho hai người bồi dưỡng cảm tình ra, cũng có thể bồi dưỡng cho tông môn đệ tử trung thành và tận tâm.
Lý Thất Dạ nhìn qua đảo chủ Hoàng Kim Tự, vừa cười vừa nói:
– Nhưng mà Hoàng Kim Tự lại chọn ở bên ngoài, chuyện này quá ít có.
– Bất cứ chuyện gì đều sẽ cải biến, thời đại cũng là biến đổi, tập tục cũng sẽ cải biến theo.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ nhìn qua đảo chủ Hoàng Kim Tự, nói ra:
– Tại Thiên Linh Giới mà nói, chọn ngựa giống cũng tốt, tuyển đỉnh lô cũng được, dùng nhân tộc mà nói, ta biết rõ lựa chọn tốt nhất là tại Cẩm Tú Cốc. Cẩm Tú Cốc là nơi có nhân tộc huyết thống ưu tú, Hoàng Kim Tự các ngươi có lẽ có quan hệ hợp tác với Cẩm Tú Cốc mới đúng.
Chương 1752: Đảo chủ Hoàng Kim Tự (2)
Đảo chủ Hoàng Kim Tự cười cười, nói ra:
– Thế gian to lớn, không nhất định nói huyết thống Cẩm Tú Cốc là tốt nhất, hiền chất chính là ngươi như thế, dùng huyết thống hiền chất, hoàn toàn có thể siêu việt tất cả huyết thống trong Cẩm Tú Cốc. Dùng huyết thống của hiền chất, trong đương thời bất luận là đi tới nơi nào, Thiên Linh Giới cũng tốt, cửu giới cũng được, đây là chuyện đáng giá kiêu ngạo.
Cẩm Tú Cốc, đây là truyền thừa lớn nhât của nhân tộc tại Thiên Linh Giới, thực lực Cẩm Tú Cốc cường đại khó mà nói, nhưng mà Cẩm Tú Cốc xuất sắc nhất có hai đồ vật, một là tuấn nam mỹ nữ; hai, có huyết mạch rất tốt.
Nếu như nói tại Thiên Linh GIới, có môn phái nào có quen hệ truyền thừa rộng rãi với các môn phái và thế lực trong Thiên Linh Giới, như vậy môn phái này không phải Cẩm Tú Cốc thì không ai hơn.
Nếu như nói trong Thiên Linh Giới có nơi nào tuấn nam mỹ nữ nhiều nhất, như vậy đây cũng phải là Cẩm Tú Cốc.
Nói uyển chuyển một chút, Cẩm Tú Cốc là nơi sản xuất tuấn nam mỹ nữ, nói trắng ra một điểm, Cẩm Tú Cốc là nơi tuyển ngựa giống và lô đỉnh.
Cẩm Tú Cốc có đươc huyết thống truyền thừa toàn diện của nhân tộc, thích hợp với bất cứ chủng tộc, truyền thừa nào.
Tại Thiên Linh Giới, có một câu nói vui thế này, nếu như nói tại Cẩm Tú Cốc ngươi không tìm thấy lão công hoặc lão bà thích hợp, như vậy trong cửu giới này ngươi cũng không tìm được người thích hợp, ngươi nhất định phải độc thân tới già.
Một câu nói kia tuy là nói giỡn, nhưng cũng nói rõ huyết thống Cẩm Tú Cốc ưu tú và đầy đủ cỡ nào.
Chính là vì như thế, rất nhiều truyền nhân hoặc thiên kim các truyền thừa tại Thiên Linh Giới rất nghênh đón nữ tử và nam tử của Cẩm Tú Cốc.
Cũng bởi vì có quan hệ thông gia như thế, Cẩm Tú Cốc trong rất nhiều chủng tộc truyền thừa tại Thiên Linh Giới có ngàn vạn quan hệ, chuyện này làm cho Cẩm Tú Cốc có lực lượng nhân mạch to lớn.
Đối với dạng lời này, Lý Thất Dạ chỉ cười rộ lên, nói ra:
– Tâng bốc cũng đừng có mang ta ra, vạn nhất ngươi tâng bốc ta, chuyện này làm cho ta lâng lâng, nói không chừng ta một lời đáp ứng ngươi đấy.
– Chuyện đó cũng không tính là lấy lòng, dùng tư chất của hiền chất đúng là có tư cách đạt được khen ngợi này.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ nhìn qua đảo chủ Hoàng Kim Tự, hắn tươi cười, nhàn nhã nói:
– Đảo chủ vẫn không trả lời vấn đề của ta.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự cũng cười lên, nói ra:
– Hiền chất lo ngại, Cẩm Tú Cốc là truyền thừa hết sức ưu tú, bất luận thời đại nào cũng làm cho người ta bội phục.
– Ta hiểu!
Lý Thất Dạ nhìn qua đảo chủ Hoàng Kim Tự, tươi cười, chậm rãi nói ra:
– Con gái của ngươi huyết thống tuyệt đối có lạ thường, trong huyết thống tuyệt đối có đồ vật khó lường, cho nên các ngươi không muốn quan hệ thông gia với Cẩm Tú Cốc. Dù sao huyết thống như thế, các ngươi không muốn liên quan quá nhiều với Cẩm Tú Cốc, càng không muốn chia xẻ huyết thống với Cẩm Tú Cốc.
– Hơn nữa, các ngươi thu nạp huyết mạch của ngươi, chuyện này có ý nghĩa các ngươi có đầy đủ tin tưởng vào huyết mạch của ta. Hoặc là huyết thống có thể trợ giúp huyết thống con gái các ngươi. Nói không chừng chuyện này trong tương lai Hoàng Kim Tự sẽ có được con cháu nghịch thiên vô địch.
Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vào đảo chủ Hoàng Kim Tự.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự chỉ cười ha hả, nói ra:
– Hiền chất lo ngại, có chút chuyện chỉ là cải biến nhỏ mà thôi. Đây chỉ là thay đổi nho nhỏ mà thôi, chuyện này cũng không phải bí mật gì.
– Cũng thế, đảo chủ không nói thì ta không miễn cưỡng.
Lý Thất Dạ chỉ cười cười, nói ra:
– Về phần quan hệ thông gia, nói thực ta thật sự không hứng thứ gì. Chuyện như vậy cũng không phải Hoàng Kim Tự muốn thông gia với ta, ta cũng chẳng cam tâm tình nguyện làm ngựa giống với các ngươi.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự nhìn qua Lý Thất Dạ trong chốc lát, nói:
– Chuyện như vậy Hoàng Kim Tự cũng không phiền hiền chất, nhưng mà hiền chất có lẽ hiểu cường cường liên hợp, đây là đạo lý từ xưa tới nay không thay đổi. Nếu như hiền chất nguyện ý lưu lại, chỗ tốt không cần ta nói nhiều. Về phần như cầu khác, chúng ta sẽ nói kỹ càng.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự nói như vậy, chuyện này xem như xuất đủ thành ý, đồng thời chuyện này nói rõ đầy đủ coi trọng huyết thống của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
– Không nói trước ta có đồng ý hay không, ngươi không biết là loại này chọn rể quá đột ngột sao? Ngươi cảm thấy quý thiên kiêm sẽ đúng không? Đột nhiên thoát ra một lão công mạc danh kỳ diệu, ta tin tưởng, bất luận nữ hài tử nào cũng như thế. Đảo chủ cũng là người có kiến thức, chuyện quan hệ thông gia ngựa giống muốn huyết thống sinh sôi nảy nở, muốn cho huyết thống cường đại hơn phải tình đầu ý hợp, đó là chuyện tốt nhất. Không có chuyện gì càng có mị lực hơn chữ ’ tình ’, nó là độc dược, càng là tiên dược.
Ngựa giống cũng tốt, lô đỉnh cũng được, huyết thống cũng xong, bất kể là đối với nam nữ mà nói đều là trân quý. Bất luận là nam nữ song phương, chỉ cần có một phương tổn thất thì đây là tổn thất cả tông môn.
Muốn cho một huyết thống sinh sôi nảy nở, truyền thừa cường đại, tốt nhất là nam nữ song phương tình đầu ý hợp.
Chính là vì như thế, loại chuyện này thường thường là nam nữ làm quen với nhau, hoặc là từ khi rất bé đã bắt đầu bồi dưỡng, khi lớn lên sẽ làm trụ cột tình cảm.
Đối với rất nhiều truyền thừa có thực lực mà nói, trong tình huống bình thường sẽ không đột ngọn chọn ngựa giống và lô đỉnh, đa số là bồi dưỡng từ nhỏ.
Lần này Hoàng Kim Tự đưa ra chọn ở bên ngoài, ý nghĩa bên trong có huyền cơ không cho người ngoài biết.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, đảo chủ Hoàng Kim Tự cười lên, rất chân thành nói:
– Đúng như lời hiền chất nói, cảm tình là cần bồi dưỡng, hiền chất cũng chưa gặp qua tiểu nữ, làm sao biết tiểu nữ không đồng ý?
– Đảo chủ chính là đảo chủ, lời chưa nói được ba câu đã gài bẫy ta rồi.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, không hề nghi ngờ, đảo chủ Hoàng Kim Tự là người cơ trí.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự đứng lên, cười cười, nói ra:
– Quyết định tại đây, hiền chất không ngại tinh tế cân nhắc, nếu hiền chất tạm hời không có quyết định, không ngại ở lại trên đảo lâu một chút, cánh cửa Hoàng Kim Tự vẫn mở rộng cho hiền chất, hiền chất cứ xem như nhà của mình.
– Nếu đảo chủ ưu ái như thế thì ta tạ ơn.
Lý Thất Dạ cười cười, gật đầu nói ra.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự đúng là người rộng rãi, đối với Lý Thất Dạ mà nói nếu như cả hai không xung đột lợi ích, như vậy đối với đảo chủ Hoàng Kim Tự lấy lòng, hắn cũng tiếp nhận.
Đảo chủ Hoàng Kim Tự xoay người rời đi, đi tới cửa thì quay đầu nhìn lại Lý Thất Dạ, hỏi:
– Thiếu chút nữa quên hỏi, không biết hiền chất là cao đồ của sư thừa nào?
Nghe đảo chủ Hoàng Kim Tự hỏi, Lý Thất Dạ chỉ cười lên, tùy ý nói:
– Ta chỉ là một kẻ tán tu mà thôi, bốn biển là nhà, chưa nói tới sư thừa.
Chương 1753: Diệp Tiêu Tiêu
Đảo chủ Hoàng Kim Tự cũng không có truy vấn, cười rộ lên, nói ra:
– Hy vọng hiền chất ở chỗ này quen thuộc thật nhiều, hiền chất có nhu cầu gì cứ nói, nói với môn hạ đệ tử là được.
Nói xong hắn rời khỏi.
Lý Thất Dạ không muốn nói nhiều về xuất thân lai lịch của mình, đảo chủ Hoàng Kim Tự không có tìm căn nguyên hỏi ngọn nguồn, đối với Hoàng Kim Tự mà nói, nếu như nói Lý Thất Dạ là xuất thân từ một môn phái truyền thừa từ Thiên Linh Giới, Hoàng Kim Tự tuyệt đối có thể tra ra rõ ràng, Hoàng Kim Tự tuyệt đối có thực lực này.
Sau khi Đảo chủ Hoàng Kim Tự rời đi. Lý Thất Dạ phong bế không gian, ngồi xếp bằng điều tức, tuy nội thương của Lý Thất Dạ rất nặng. Nhưng mà, hắn phục dụng Bổ Thiên Cao thì tổn thương cũng khôi phục lại trong thời gian ngắn.
Bây giờ đối với Lý Thất Dạ mà nói, nội thương căn bản không thành vấn đề gì, vấn đề duy nhất chính là Mệnh Bí Khải Nguyên không thể phân giải, cho nên áp chế nghiêm trọng huyết khí của hắn.
Nhưng mà đối với Mệnh Bí Khải Nguyên, Lý Thất Dạ cũng không nóng nảy đi phân giải, dù sao đồ vật như thế không phải nói có là có. Nó cần phải có thời gian đi phân giải, cần Sinh Mệnh chi thủy từng bước pha loãng nó ra.
Lý Thất Dạ phong bế không gian, đặt tinh lực vào trong Không Thư, hắn lại tiếp tục thăm dò chân lý Không Thư.
Đối với Lý Thất Dạ mà nói, đi tới hôm nay, hắn nắm giữ ảo diệu Không Thư, nhưng mà không thể luyện thành Không Thư, chỉ khi nắm giữ chân lý trong tay thì có thể luyện thành tùy tâm sở dục.
Không Thư có bốn đại bộ phận. Cũng có thể bắt nó chia làm bốn đại văn chương, bốn đại văn chương này đặc biệt là: Sang Thế Giới, Khống Chế Không Gian, Bình Hành Đối Xứng, Tuyệt Ẩn Không Gian.
Có thể nói bốn đại văn chương này dùng “Sang Thế Giới” trọng yếu nhất, cũng huyền diệu nhất, thậm chí có thể nói “Sang Thế Giới” chính là chỗ tinh túy nhất của Không Thư.
Sang Thế Giới cũng không phải nói khai sáng thế giới, sáng tạo vô số sinh linh. Không Thư còn không có đạt tới trình độ đó, dù sao khai mở thế giới, sáng tạo sinh linh. Đây là chuyện vượt qua phạm vi tu sĩ, sáng tạo tánh mạng chính là chuyện của ông trời.
Sang Thế Giới, nói trắng ra một chút là mở không gian, trên thực tế sau khi tu sĩ cường đại tới trình độ nhất định đều có thể mở không gian, đặc biệt là Thần Hoàng, Tiên Đế, tồn tại như thế có thể mở không gian rộng lớn.
Nhưng mà Sang Thế Giới trong Không Thư khác với tu sĩ mở không gian, cho dùTiên Đế mở không gian cũng không giống như Sang Thế Giới của Không Thư.
Tu luyện Sang Thế Giới trong Không Thư tới đỉnh phong, cho dù là không gian do Tiên Đế mở ra còn kém xa rất nhiều.
Sang Thế Giới chính là quá trình cực kỳ dài dòng, nếu như Sang Thế Giới viên mãn thành công, như vậy chính là thế giới mới xuất hiện, đây là không gian cấp thế giới.
Mặc dù nói, Tiên Đế có thể mở không gian cực kỳ rộng lớn, nhưng mà không cách nào so sánh với thế giới hiện hành.
Không gian cấp thế giới chính là không gian cùng cấp bậc với cửu giới, nói thí dụ như, Nhân Hoàng Giới, Thiên Linh Giới, đây là không gian cấp thế giới.
Không gian như vậy có thể thừa nhận tất cả, quản chi là sinh linh gì, bất kể lực lượng như thế nào, bất kể là đồ vật gì cũng có thể dung nạp và thừa nhận.
Loại cơ cấu không gian này có thể nói là sáng thế, giống như thời điểm thiên địa sơ khai, hình thành cửu giới, có cơ cấu không gian cửu giới mới có sinh linh tồn tại.
Sang Thế Giới từ ý nghĩa nào mà nói, nó chính là mở một thế giới, nếu có một ngày thế giới này viên mãn thành công, sau đó sẽ có sinh mạng sinh ra, như vậy về sau cũng không phải là cửu giới, mà là thập giới.
Nói “Sang Thế Giới” là hạch tâm của Không Thư cũng là như thế, một ngày nào đó, nếu như thành công khai sáng thế giới, hoặc là nói Lý Thất Dạ sẽ trở thành chúa tể chí cao.
Đương nhiên, Sang Thế Giới không phải một hai ngày có thể thành công, nếu như nói một thế giới có thể mở viên mãn, vậy cũng cần thời gian cực kỳ dài dòng.
Trừ Sang Thế Giới ra, ba đại văn chương khác của Không Thư cũng có đặc sắc riêng.
Trong ba đại văn chương này, nội dung Khống Chế Không Gian là bao hàm nhiều nhất, bên trong là văn chương về khống chế không gian, bao hàm rất nhiều nội dung, nói thí dụ như, truyền tống, chuyển di, lưu đày, không gian uốn nắn, thứ nguyên tầng sâu, không gian sai lệch, không gian dị tượng… Bao gồm các loại phương pháp khống chế không gian.
Hoàng Kim Tự vô cùng nhiệt tình chiêu đãi Lý Thất Dạ, tôn sùng Lý Thất Dạ là khách quý, chuyện này làm cho Lý Thất Dạ cũng thoải mái ở lại Hoàng Kim Tự chữa thương.
Nhưng mà không qua hai ngày, phiền toái của Lý Thất Dạ tìm tới tận cửa rồi. Ngày hôm nay, sáng sớm Lý Thất Dạ vẫn tu hành trong phòng, nhưng mà bên ngoài có tiếng hét vang.
– Lý Thất Dạ, lăn ra đây cho bổn tiểu thư.
Bên ngoài có tiếng hét lớn, giọng nói ngọt ngào vang lên, âm thanh này thanh thúy và non nớt, có một loại hàm súc nói không nên lời.
Lý Thất Dạ đứng lên, đi ra khỏi phòng, chỉ thấy trong sảnh có một nữ hài tử đang đứng, là một tiểu nữ hài.
Đây là nha đầu chừng mười ba tuổi, nha đầu kia lớn lên rất đẹp, phấn trang chạm ngọc, đôi mắt tròn và lớn, tươi ngon mọng nước thông thấu, mũi ngọc nho nhỏ càng là hoàn mỹ khó bắt bẻ, cái miệng anh đào nhỏ nhắn đỏ tươi như lửa.
Tiểu nha đầu đang vươn người chống nạnh, thời điểm này bộ ngực ưỡn lên cao cao, cũng có thể nhìn thấy khe rãnh đầy đặn dưới áo.
Tiểu nữ hài như thế thật sự xinh đẹp đáng yêu, thập phần làm người khác ưa thích, nhưng mà thời điểm vòng eo lắc lư và mũi ngọc nhíu lại liền lập tức cho người ta cảm giác nóng rát, nha đầu thập phần mạnh mẻ.
Hơn nữa nha đầu kia hai chân trần trụi. Thời điểm người ta nhìn lên đôi chân nhỏ nhắn của nàng đều sợ hãi thán phục đây là tác phẩm hoàn mỹ vô khuyết, chân ngọc như thế óng ánh sáng long lanh, nhiều một phần thì quá mập, thiếu một phân thì quá gầy, chân ngọc như thế quả nhiên là tác phẩm của ông trời.
Thời điểm nha đầu sảy bước đi tới, dưới chân nàng tiên hoa đua nở, có cỏ non mọc ra, là nhiều đóa hoa tươi và cọng cỏ non, nàng chẳng khác gì đang đi lại trên hoa cỏ.
Huyết khí của nha đầu kia không lộ ra, đạo pháp không giương, đây là nói nha đầu này không sử dụng bất cứ công pháp gì, không cần bất luận thủ đoạn gì cũng có hoa tươi và cỏ non hiện ra, chuyện này ý nghĩa nàng sở hữu thiên phú đặc thù, đây là một loại tiên thiên thể chất hoặc là huyết thống đặc thù.
Lý Thất Dạ nhìn qua nha đầu, nhìn qua hoa tươi và một gốc cọng cỏ non nâng nàng đi phía trước, hắn cũng híp mắt nhìn, sau đó lộ ra dáng tươi cười, vừa cười vừa nói:
– Ta chính là Lý Thất Dạ, không biết cô nương là vị nào?
– Diệp Tiểu Tiểu —
Hai tay nhỏ nhắn của nha đầu chống eo, bộ dáng hùng hổ, có vài phần khí thế trừng Lý Thất Dạ.
– Không biết.
Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng lắc đầu nói ra.
Chương 1754: Ngươi muốn kết hôn với ta
Lý Thất Dạ nói như thế làm nha đầu chán nản, nàng nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, vô cùng nóng rát nói:
– Bổn tiểu thư chính là công chúa Hoàng Kim Tự, bổn công chúa chính là nữ nhân ngươi sẽ kết hôn…
– Ách —
Nghe được lời nóng rát này, Lý Thất Dạ cười khổ một tiếng, đổi lại là nữ hài tử khác, thời điểm này sẽ xấu hổ không nói nên lời, nhưng mà nha đầu này lại nóng rát nói ra khỏi miệng như thế.
Lý Thất Dạ nhìn Diệp Tiểu Tiểu, cười lên, ôm quyền nói:
– Thì ra là Diệp công chúa nha, đã lâu, đã lâu, thật sự là không ngờ công chúa giá lâm.
– Không, đã lâu cái rắm.
Diệp Tiểu Tiểu khinh thường nói:
– Vừa rồi ngươi cũng còn không biết bổn tiểu thư, tại sao đã lâu, ít giả bộ cho bổn tiểu thư.
Nhìn thấy bộ dáng nóng rát của Diệp Tiểu Tiểu, Lý Thất Dạ cười rộ lên, tiểu nha đầu này đúng là thú vị. Lý Thất Dạ cười lên, biết nghe lời phải, nhàn nhã nói:
– Xem ra đây là lỗi của ta, được rồi, mới vừa rồi là ta nói sai, ta tới đây không lâu, dù sao trước đó ta cũng chưa từng nghe qua đại danh của cô nương.
– Ngươi —
Diệp Tiểu Tiểu nghẹn lời trong thời gian ngắn, nàng không tìm thấy lời cần nói. Nàng vốn khí thế hừng hực chạy tới hưng sư vấn tội, nàng suy nghĩ Lý Thất Dạ sẽ cao ngạo đáp lời, cãi nhau trở mặt với nàng, như vậy nàng có thể một cước đá Lý Thất Dạ ra khỏi Hoàng Kim Tự.
Hoặc là Lý Thất Dạ bị nàng tức giận áp chế, hắn sẽ khúm núm, nếu như là như vậy, như vậy đó cũng là kẻ nhu nhược, nàng cũng sẽ đá ra khỏi Hoàng Kim Tự.
Nhưng mà thật không ngờ, Lý Thất Dạ không phải kẻ cao ngạo hoặc khúm núm.
Lý Thất Dạ hai tay ôm ngực, nhàn nhã vừa cười vừa nói:
– Không biết cô nương này tới đây có gì chỉ giáo?
Vừa nghe Lý Thất Dạ nói như thế, Diệp Tiểu Tiểu lập tức lên tinh thần, đôi mắt lớn trừng Lý Thất Dạ, nóng rát nói:
– Ngươi vì cái gì không cưới ta!
– Ách —
Lời này thật sự làm cho Lý Thất Dạ im lặng, may mắn Diệp Tiểu Tiểu chỉ dùng giọng điệu nóng rát nói với hắn, nếu như nàng dùng giọng điệu u oán nói với hắn như thế, như vậy người khác còn tưởng rằng hắn là một tên bạc tình bạc nghĩa đấy.
Lý Thất Dạ nhìn qua bộ dáng Diệp Tiểu Tiểu đang chống eo, cười lên, nói ra:
– Ta tại sao phải cưới ngươi?
– Bởi vì bổn tiểu thư là công chúa Hoàng Kim Tự! Huyết thống tuyệt thế vô song, đệ nhất mỹ nhân Bích Dương Hải.
Diệp Tiểu Tiểu chống eo nói thẳng. Nàng không rụt rè chút nào, hoàn toàn tự tin.
Nghe được lời này, Lý Thất Dạ hơi dở khóc dở cười, hắn lắc đầu, vừa cười vừa nói:
– Cũng bởi vì ngươi là công chúa Hoàng Kim Tự, có huyết thống tuyệt thế vô song, lại là đệ nhất mỹ nhân Bích Dương Hải, ta nên lấy ngươi sao? Vạn nhất, có một ngày toát ra một Yêu Long nói mình là đệ nhất mỹ nhân, ta cũng phải cưới nàng sao?
– Phi, ai dám đoạt nam nhân với bổn tiểu thư!
Diệp Tiểu Tiểu nói chuyện không e lệ chút nào, thập phần nóng bỏng, trừng mắt Lý Thất Dạ, nói ra:
– Nếu như ngươi không cưới ta, tại sao phải chạy tới đây phá hư chuyện tốt của bổn tiểu thư, chạy lên trận đài thông qua nghiệm chứng.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
– Chuyện này thì không thể trách ta, ta chỉ không cẩn thận từ trên trời rơi xuống mà thôi, trùng hợp là rơi trúng trận đài của các ngươi.
– Chuyện này có cái gì không tốt.
Diệp Tiểu Tiểu hừ một tiếng, nóng rát nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, nói ra:
– Nếu là duyên phận trùng hợp, đó là chủ ý của ông trời, ngươi còn dám không cưới bổn tiểu thư!
Nhìn thấy bộ dáng Diệp Tiểu Tiểu muốn ngươi phải chịu trách nhiệm. Lý Thất Dạ dở khóc dở cười, hắn nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu, vừa cười vừa nói:
– Nói như vậy, ngươi đặc biệt vội vã muốn gả đi?
– Ta —audio coi am
Diệp Tiểu Tiểu đang muốn bão nổi, nhưng trong nhât thời dừng lại, sau đó lại nóng rát nói:
– Phi, đừng có thiếp vàng lên mặt của mình, ai nói bổn tiểu thư muốn vội vã xuất giá.
Diệp Tiểu Tiểu vốn đang muốn đá Lý Thất Dạ ra khỏi Hoàng Kim Tự, nàng mới sẽ không gả cho một người xa lạ không quen biết, lại nói nàng là một tiểu cô nương, nhưng mà nàng vừa quay về đã nghe đệ tử nói có người tên là Lý Thất Dạ rất có thể không muốn lấy nàng.
Điểm này đã làm Diệp Tiểu Tiểu bão nổi, thậm chí có nam nhân không muốn lấy nàng, nàng cũng muốn xem một chút là thần thánh phương nào, cho nên nàng vội vã chạy đi tìm Lý Thất Dạ hưng sư vấn tội.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Vậy đúng, ngươi không muốn gả, ta không muốn lấy. Vậy chẳng phải xong sao.
Hắn lại nói:
– Nói sau, ngươi một tiểu cô nương. Thời gian còn rất dài rất dài, tuế nguyệt dài đằng đẵng, một ngày nào đó ngươi sẽ tìm được nam nhân thích hợp cho mình.
– Phi, ai nói bổn tiểu thư nhỏ, bổn tiểu thư đã lớn lên!
Diệp Tiểu Tiểu, nàng nghe tới chữ “Nhỏ” thì nổi giận, nàng ghét nhất ai nói nàng nhỏ, cho nên nghe được Lý Thất Dạ nói như thế thì nàng khó chịu, hừ một tiếng. Hai tay chống eo nhỏ nóng bỏng, bộ ngực sữa cao cao nhô lên. Làm cho hai điểm nho nhỏ của nàng hơi nhô lên.
Bộ dáng Diệp Tiểu Tiểu như vậy, chính là muốn nói cho Lý Thất Dạ biết, nàng đã không nhỏ, đã lớn lên.
Đối với tiểu cô nương gan lớn nóng bỏng này, Lý Thất Dạ thật sự không thể làm gì, lắc đầu, sau đó biết nghe lời cười nói:
– Đúng vậy, đúng vậy, ngươi đã lớn lên.
– Phi, ngươi là chó xù sao? Bổn tiểu thư nói như vậy, ngươi cũng hòa cùng như vậy, ngươi sẽ không có chủ kiến tự nhiên của mình sao?
Diệp Tiểu Tiểu lập tức lườm Lý Thất Dạ, khinh thường nói ra.
Thật sự là tâm tư nữ hài tử, thay đổi bất thường, thật sự làm cho người ta bất định, nha đầu kia càng làm cho người ta bất định.
Lý Thất Dạ cười lên, cũng không có tranh luận nhiều với Diệp Tiểu Tiểu, nhàn nhã nói:
– Nếu như cô nương không có chuyện gì khác thì ta đi ngủ trưa đây.
Nói xong ngáp một cái.
– Hừ, sớm như vậy, đi ngủ trưa, ngươi là heo sao?
Diệp Tiểu Tiểu khinh thường nhìn qua Lý Thất Dạ, có chủ tâm đối nghịch với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cũng không thèm để ý, nhẹ nhàng khoát khoát tay, nói ra:
– Cô nương nói ta là heo, ta chính là heo a, cô nương không có chuyện gì khác, vậy thì mời quay về, ta không chiêu đãi.
Lúc này Lý Thất Dạ ý tứ rất rõ ràng, đã là hạ lệnh trục khách.
Nhưng mà Diệp Tiểu Tiểu không đi, nàng lắc vòng eo nhỏ, nói:
– Ngươi bảo ta đi, ta mà đi chẳng phải sẽ mất mặt, Hoàng Kim Tự là địa bàn của ta.
– Được rồi, cô nương, ngươi muốn thế nào?
Lý Thất Dạ nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu, bất đắc dĩ khoát tay nói.
Có chuyện gì có thể dấu diếm được Lý Thất Dạ, hắn nhìn ra được nha đầu kia không có bao nhiêu ác ý, chỉ là không muốn gả mà thôi, chỉ muốn tìm hắn gây chuyện.
– Ngươi lấy ta!
Diệp Tiểu Tiểu nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ nói ra, bộ dáng thập phần bá đạo.
– Ách —
Lý Thất Dạ nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu vài lần, cười khổ một tiếng, sau đó vừa cười vừa nói:
– Tiểu nha đầu, ngươi biết ta lấy ngươi là có ý gì sao?
Chương 1755: Ngươi muốn kết hôn với ta (2)
– Phi, phi, phi, ngươi mới là tiểu nha đầu, ngươi lại dám gọi ta là tiểu nha đầu, ta tự tay bóp chết ngươi, không, nếu ngươi dám gọi ta là tiểu nha đầu, ta sẽ lột da ngươi, rút gân ngươi, uống máu ngươi!
Diệp Tiểu Tiểu hận nhất là ai gọi nàng là tiểu nha đầu, nàng lập tức trừng mắt nói ra.
– Tốt, vậy ta gọi ngươi là nha đầu.
Lý Thất Dạ giơ hai tay lên, biết nghe lời phải, nói ra:
– Nha đầu, ngươi biết ta lấy ngươi là có ý gì không?
– Phi, bổn tiểu thư lại không phải người ngu, ta làm sao không biết.
Diệp Tiểu Tiểu lạnh lùng hừ một tiếng, nói ra:
– Ta muốn ngươi lấy ta, là lấy ta, nói nhảm nhiều như thế làm gì.
Lý Thất Dạ tò mò nhìn Diệp Tiểu Tiểu, nhàn nhã nói:
– Nếu như ta không nhìn lầm, bản tâm của ngươi cũng không muốn gả, vì cái gì lại muốn ta lấy ngươi?
– Hừ, ai nói bổn tiểu thư không muốn gả.
Diệp Tiểu Tiểu ưỡn ngực lên, cao ngạo nói:
– Bổn tiểu thư đã lớn lên, là thời điểm nên lập gia đình.
Chuyện cưới gả không biết bao nhiêu nữ hài tử đều xấu hổ, nhưng mà tiểu nha đầu này lại không thèm chú ý, nói ra miệng rất tự tại, rất tự nhiên.
Lý Thất Dạ tỉ mỉ nhìn Diệp Tiểu Tiểu một phen, nhìn nàng một lần, nàng thấy Lý Thất Dạ nhìn mình từ trên xuống dưới, cặp mắt nóng rát, chuyện này làm cho toàn thân Diệp Tiểu Tiểu không được tự nhiên, cho dù nha đầu kia lá gan rất lớn, nói chuyện nóng rát, nhưng mà vẫn là một tiểu cô nương.
– Nhìn cái gì vậy, lão sắc lang, ngươi dám nhìn tiếp ta sẽ móc mắt ngươi ra.
Diệp Tiểu Tiểu bộ dáng hung dữ, thoáng cái xông lên, ngón tay chọc vào mắt Lý Thất Dạ.
Đương nhiên Lý Thất Dạ không để nàng thực hiện được, lập tức bắt lấy tay nhỏ bé của nàng, nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu gần trong gang tấc, nhàn nhã vừa cười vừa nói:
– Đã nói, ngươi muốn ta lấy ngươi, vậy ta chính là phu quân của ngươi, với tư cách phu quân, hảo hảo thưởng thức thê tử của mình một chút thì có cái gì không thể. Lại nói đây chỉ là thưởng thức, ta vừa rồi không có lột sạch quần áo ngươi.
– Phi, phi, phi, lão sắc lang!
Diệp Tiểu Tiểu cuối cùng vẫn là một nữ hài tử, làm sao so được với Lý Thất Dạ, sắc mặt nàng đỏ bừng, quát:
– Lão sắc lang, xem bổn tiểu thư thu thập ngươi thế nào.
Diệp Tiểu Tiểu vừa dứt lời, nghe được tiếng “Ba”, một dây mây cuốn lấy cánh ta Lý Thất Dạ, dây mây giống như ma xà lập tức cuốn thân thể Lý Thất Dạ, mà thời điểm cuốn lấy thân thể Lý Thất Dạ lại nghe “Tư” một tiếng, toát ra vô số gai ngược, chúng đâm ra như bộ lông nhỏ, nhiều gai ngược muốn đâm vào hút máu Lý Thất Dạ.
Đương nhiên Lý Thất Dạ sẽ không để nó thực hiện được, tiên thể hiện ra, trấn ngục thần thể chấn động, âm thanh “Ba, ba, ba” vang lên, dây mây quán lấy người Lý Thất Dạ lập tức bị chấn nát.
– Hừ, còn có mấy phần bổn sự nha.
Lúc này Diệp Tiểu Tiểu thoát khỏi Lý Thất Dạ, nhìn Lý Thất Dạ nói ra.
Lý Thất Dạ cẩn thận dò xét Diệp Tiểu Tiểu, mà ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn qua làm toàn thân Diệp Tiểu Tiểu không thoải mái, đặc biệt không được tự nhiên, nhưng mà Diệp Tiểu Tiểu lại không muốn yếu thế với Lý Thất Dạ, nàng ngược lại ưỡn ngực sữa nhìn thẳng bộ dáng Lý Thất Dạ.
– Hừ, đã nhìn đủ chưa.
Diệp Tiểu Tiểu lạnh lùng hừ một tiếng, trán cao nâng lên, thập phần cao ngạo.
Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, nhàn nhã nói:
– Ta đúng là hiếu kỳ huyết thống của ngươi là thế nào? Thế gian này có thứ có thể dấu diếm được ánh mắt ta thì không nhiều lắm.
– Hừ, dựa vào cái gì phải nói cho ngươi biết.
Diệp Tiểu Tiểu cao ngạo nói.
Lý Thất Dạ cười nhàn nhã, nói:
– Nếu như ngươi nói cho ta biết, ta sẽ lấy ngươi.
Lý Thất Dạ nói như thế làm cho Diệp Tiểu Tiểu giật mình, vô ý thức bật thốt lên:
– Ai nói ta muốn gả cho ngươi, phi!
– Tiểu nữ hài vẫn không được tự nhiên.
Lý Thất Dạ cười ha hả, lắc đầu, nói ra:
– Mới vừa rồi còn kêu la muốn ta lấy ngươi, hiện tại còn nói không gả cho ta, ai, điều này thật sự là giày vò. Nha đầu, ngươi rốt cuộc có lấy chồng hay không?
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua Lý Thất Dạ, trong khoảng thời gian ngắn cũng không nói chuyện.
Lý Thất Dạ nhàn nhã tự tại, tự nhiên hào phóng đứng đó, tùy ý Diệp Tiểu Tiểu nhìn, qua một hồi lâu, vừa cười vừa nói:
– Nha đầu, ngươi đã nhìn đủ chưa, tuy ta biết ta đẹp trai, đẹp trai không ai bằng, nhưng mà ngươi không tới mức mê luyến ta như thế chứ?
Diệp Tiểu Tiểu lập tức đỏ mặt, phục hồi tinh thần lại, tức giận nói:
– Phi, phi, phi, lão sắc lang không biết xấu hổ, ai muốn mê luyến ngươi, ngươi cũng không cầm tấm gương soi một chút, ngươi bộ dáng phổ thông, cũng dám nói đẹp trai, có biết xấu hổ hay không?
Nghe Diệp Tiểu Tiểu nói thế, Lý Thất Dạ chỉ cười lên, không thèm để ý, nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu, nói ra:
– Tốt, nha đầu, không nên càn quấy với ta, ta đúng là muốn biết, ngươi vì cái gì mà muốn ta lấy ngươi, nếu như ta không có đoán sai thì gươi tạm thời thay đổi chủ ý a.
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Diệp Tiểu Tiểu trừng mắt to mắt nhỏ một hồi, lườm Lý Thất Dạ, nói ra:
– Hừ, hừ, hừ, tại sao ta phải nói cho ngươi biết, bảo ngươi lấy ta thì lây ta đi, nhiều lời như vậy làm gì.
Nhìn qua Diệp Tiểu Tiểu, Lý Thất Dạ cười lên, lắc đầu nói ra:
– Nếu là như thế, vậy chúng tà không có gì cần nói nữa.
Nói xong xoay người rời đi, muốn vào phòng ngủ.
– Này, đứng lại cho ta, có nghe hay không.
Thấy Lý Thất Dạ xoay người rời đi, Diệp Tiểu Tiểu lớn tiếng kêu lên.
Lý Thất Dạ đứng lại, cũng không có xoay người sang chỗ khác, chỉ quay đầu nhìn Diệp Tiểu Tiểu, nói ra:
– Ngươi còn có lời gì muốn nói sao? Nếu như không có, đừng có lại tới quấy rầy ta.
Diệp Tiểu Tiểu thấy thái độ của Lý Thất Dạ như vậy thì giận dữ lầm bầm, nàng hừ một tiếng, lại lườm Lý Thất Dạ, chống eo nóng bỏng nói:
– Ta hỏi ngươi, ngươi có thật có huyết thống cấp bậc đế tử không?
Nghe được nói như vậy, Lý Thất Dạ xoay người lại, dò xét Diệp Tiểu Tiểu, sau đó nhàn nhã cười cười, nói ra:
– Ngươi đang hoài nghi trận đài Hoàng Kim Tự các ngươi sao? Hoặc là nói ngươi có lấy ta hay không, hay là đến đây thử dò xét ta có phải huyết thống đế tử hay không?
– Ai cần ngươi lo, ta muốn thế nào thì thế nào.
Diệp Tiểu Tiểu chống eo, nói:
– Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì, là có hay không?
– Xem ra, giữa chúng ta thật sự không có gì bàn cả.
Lý Thất Dạ khoát tay, vừa cười vừa nói, quay người rời khỏi.
– Này —Nguồn truyện audio Podcast
Thấy Lý Thất Dạ thật muốn đi, Diệp Tiểu Tiểu cũng sốt ruột, dậm chân một cái, chạy lên ngăn cản đường đi của Lý Thất Dạ, ngăn Lý Thất Dạ nói ra:
– Ngươi có phải có huyết thống cấp bậc đế tử hay không?
Lý Thất Dạ nhìn qua tiểu nha đầu, cười lên, nói:
– Ta hiểu rồi, ngươi tới tìm ta trọng điểm không phải ta có phải muốn lấy ngươi hay không. Ngươi là muốn biết huyết thống cấp bậc đế tử.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ khoanh tay trước ngực, tùy ý nhìn Diệp Tiểu Tiểu, nói ra:
– Nếu như ngươi thẳng thắn thành khẩn công bố, hoặc là ta có thể nói cho ngươi biết một chút gì đó.