Đế Bá Audio Podcast
Tập 334 [Chương 1666 đến Chương 1670]
❮ sautiếp ❯Chương 1666: Khiêu chiến (2)
Lý Thất Dạ nhìn lấy Lâm Thiên Đế, sau đó nhẹ gật đầu, cũng trịnh trọng hồi phục khiêu chiến của hắn.
Lâm Thiên Đế không nói gì nữa, cùng Chiến Sư khom người chào, sau đó xoay người rời đi, trong nháy mắt biến mất ở chân trời.
– Quân tử chi chiến a.
Nhìn thấy một màn dạng này, coi như là thế hệ trước cũng không khỏi hơi xúc động, nói ra:
– Quân tử chi chiến, này đã thật lâu chưa từng thấy.
– Tuyệt thế thiên tài, luôn luôn có địa phương làm cho không người nào có thể so sánh.
Có một vị Đại Hiền cũng không khỏi nói ra:
– Lâm Thiên Đế thoải mái, Chiến Sư kiên định, đệ nhất hung nhân tuyệt hung lại không mất quang minh lỗi lạc, cái này cũng không phải loại tục nhân như chúng ta có thể sánh được.
Lý Thất Dạ cùng Lâm Thiên Đế, Chiến Sư quyết chiến một trận, để không ít người nhìn mà nhiệt huyết sôi trào, cái này không liên quan tới ân oán, không liên quan tới thắng bại, đây là quyết đấu thuần túy giữa các tu sĩ.
Đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, quân tử kết giao bằng hữu dễ kiếm, nhưng mà, cừu địch lại có thể như quân tử chi chiến là mười phần hiếm thấy.
Bất luận là Lý Thất Dạ, hay là Lâm Thiên Đế, Chiến Sư, bọn hắn đều có phong phạm mà rất nhiều người không cách nào với tới, cái này không chỉ là phong phạm của tuyệt thế thiên tài, càng là phong phạm của một đời đại tông sư.
– Thời điểm Tiên Đế tuổi nhỏ, cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi.
Có Thần Vương cũng không khỏi cảm khái nói ra:
– Đáng tiếc, ba người bọn họ cùng sinh một thời đại, lại trở thành địch nhân, bằng không thì, ba người bọn họ thực sự có thể trở thành sinh tử tương giao.
– Hiện tại coi như bọn hắn không trở thành sinh tử chi giao, cũng là tinh tinh tương tích.
Thậm chí ngay cả loại tồn tại như Thần Vương cũng có chút hâm mộ, nói ra:
– Làm một đời cường giả, cả đời có thể gặp được địch nhân như thế, đó cũng là một chuyện may lớn của nhân sinh.
Thiên tài quyết chiến, ở trước kia, trước khi khai chiến, rất nhiều người thảo luận là thắng bại, rất nhiều người đều sẽ nói chuyện say sưa, phân tích ai thắng ai thua.
Nhưng mà hôm nay, Lý Thất Dạ cùng Lâm Thiên Đế, Chiến Sư quyết chiến, không có ai đi thảo luận thắng bại, càng làm cho mọi người nói chuyện say sưa là bọn người Lý Thất Dạ quân tử chiến một trận.
Thậm chí để rất nhiều người hâm mộ, bọn người Lâm Thiên Đế, Chiến Sư có thể cùng đệ nhất hung nhân như Lý Thất Dạ đến một trận quân tử chiến.
– Hừ, quân tử chi chiến.
Cơ Không Vô Địch nghe được tin tức này, lạnh lùng cười một tiếng, lạnh giọng nói ra:
– Quân tử chi chiến lại như thế nào! Sẽ có người phải chết đi!
Nói đến đây, ánh mắt của hắn phát lạnh, lộ ra sát cơ đáng sợ.
Kình Thiên Phong, là một ngọn núi cao nhất trong Đế Cương, ngọn núi này cắm thẳng vào thiên khung, tựa như tinh thần cũng vây quanh nó chuyển động.
Ngày quyết chiến còn chưa tới, rất sớm liền có đông đảo tu sĩ chạy đến, ở ngoài Kình Thiên Phong vạn dặm, tụ tập vô số tu sĩ cường giả, có người bay lên bầu trời, có người đứng trong sơn phong, đông đảo tu sĩ đều lựa chọn vị trí có lợi quan sát trận chiến cực kỳ khó được này.
Lần này đại chiến, bầu không khí cực kỳ bình tĩnh, coi như là có trăm ngàn vạn tu sĩ chạy đến quan chiến, nhưng mà, toàn bộ tràng diện đều hoàn toàn yên tĩnh, không người nào dám thốt một tiếng, cũng không có người nguyện ý đánh vỡ bầu không khí bình tĩnh này.
Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư sớm liền đi tới Thiên Kình phong, hơn nữa, mỗi người bọn họ đều khiêng một bộ mộc quan đến, sau khi bọn hắn bước lên Thiên Kình phong, liền đặt mộc quan ở bên cạnh.
Nhìn thấy Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư khiêng một bộ mộc quan đến, để mọi người thấy được trong nội tâm cũng không khỏi chấn động.
– Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư đã ôm lòng tử chiến.
Nhìn thấy một màn dạng này, có người nhịn không được thì thào nói.
Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư đều mang mộc quan đến, cái này lập tức để bầu không khí trận quân tử chiến này trở nên càng thêm ngưng trọng, rất nhiều người đều không khỏi ngừng thở.
– Đáng tiếc hai vị tuyệt thế thiên tài, bọn hắn bất luận là sống ở thời đại gì, đều sẽ cực kỳ chói mắt, đều có thể có một sự nghiệp kinh thiên động địa.
Nhìn thấy Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư đều mang quan tài đến, có người không khỏi tiếc rẻ nói.
Trên thực tế, trước khi trận chiến này còn chưa bắt đầu, tất cả mọi người lòng dạ biết rõ, mặc dù Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư cường đại, bọn hắn liên thủ, ở trong thế hệ trẻ tuổi chỉ sợ là khó người có thể địch, nhưng mà, y nguyên không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ.
Tất cả mọi người thấy rõ ràng, Lý Thất Dạ đồ Thần Vương như đồ heo chó, Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư cường đại tới đâu, nếu không mượn Đế binh, chỉ sợ cũng vô pháp mạnh hơn Thần Vương.
Bất kể có phải là một trận sinh tử hay không, Lâm Thiên Đế vẫn tự tại thoải mái, Chiến Sư vẫn trầm ổn như núi, dù là một trận sinh tử, cũng vô pháp rung chuyển đạo tâm của hai người bọn họ.
Trên một điểm này, bất luận là Lâm Thiên Đế, hay là Chiến Sư, hai người bọn họ đều đáng giá được bội phục.
Thấy Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư đã có tâm tử chiến, rất nhiều người đều tiếc hận, dạng thiên tài này không dễ có, nhưng mà, bọn hắn biết rõ không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, vẫn muốn cùng Lý Thất Dạ quyết nhất tử chiến.
Thiên địa yên tĩnh, tất cả mọi người ngừng thở, Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư cũng không nói gì, lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi Lý Thất Dạ đến.
Thời gian một khắc lại một khắc trôi qua, rốt cục, Lý Thất Dạ đạp không mà đến, các nàng Mai Tố Dao, Lý Sương Nhan tùy hành đi theo.
Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ liền đứng ở trên Kình Thiên Phong, nhìn lấy Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư đều mang quan tài đến, hắn cũng không khỏi chậm rãi nói:
– Trận chiến này, xem ra các ngươi là tâm rắn như thép.
– Ta biết Lý huynh xuất thủ vô tình, khó có người sống sót. Ta cùng với Chiến huynh tự biết không bằng Lý huynh. Cho nên, không dám làm phiền Lý huynh, liền tự mình mang đến quan tài.
Lâm Thiên Đế chậm rãi nói.
Lúc này, mặc kệ là Lâm Thiên Đế, hay là Chiến Sư. Bọn họ đều không vui không buồn, sống cũng tốt, chết cũng được, thắng cũng tốt, bại cũng được, bọn hắn đều không có để ở trong lòng, ở thời điểm này, trong mắt bọn họ chỉ có một trận chiến tuyệt thế. Bọn hắn dốc toàn lực của mình chiến một trận.
Bọn hắn toàn lực phó chiến, về phần kết quả của trận chiến này là như thế nào, đối với bọn hắn mà nói, hoàn toàn không trọng yếu.
– Tốt, rất tốt.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
– Thiên tài thường có, nhưng mà, tuấn kiệt chân chính lại khó được, đại đạo từ từ, có thể gặp được tuấn kiệt như thế, có thể cùng tuấn kiệt như thế buông tay đánh cược một lần. Đây cũng là một chuyện vui lớn của nhân sinh.
– Có thể cùng Lý huynh buông tay đánh cược một lần, cũng là vinh hạnh của chúng ta.
Lâm Thiên Đế nói ra:
– Có trận chiến này, cuộc đời chúng ta không tiếc.
Lúc này, tất cả mọi người không khỏi ngừng thở, nhìn một màn trước mắt, tam đại thiên tài đương thời chiến một trận, bất luận là ai cũng không nguyện ý bỏ lỡ.
Chương 1667: Làm nóng người
Nếu đã như thế, vậy các ngươi còn có lời gì muốn nói không?
Lý Thất Dạ nhìn lấy Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư, chậm rãi nói ra.
– Nếu như Lý huynh không ngại, ta cùng với Lâm huynh, trước riêng phần mình lĩnh giáo một hai chiêu của Lý huynh.
Chiến Sư nhìn lấy Lý Thất Dạ, âm vang hữu lực nói:
– Sau đó ta sẽ cùng Lâm huynh liên thủ, tái chiến Lý huynh.
Nhìn lấy bọn hắn, Lý Thất Dạ lộ ra tiếu dung nói:
– Ta minh bạch, các ngươi là muốn cân nhắc mình một chút, cũng được, ta thỏa mãn các ngươi, này coi như là làm nóng người trước đại chiến đi.
Tranh tranh tranh…
Lúc này, Lý Thất Dạ đã bỏ đế y, tán đi đế thế, chậm rãi nói ra:
– Không mượn ngoại lực, không cần ngoại đạo, hôm nay, ta liền lấy thực lực chân chính đánh với các ngươi một trận!
Nói xong, Lý Thất Dạ chậm rãi treo ở trên không trung, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, từng cái từng cái mệnh cung vọt tới cửu thiên, trong nháy mắt, mười ba mệnh cung xếp thẳng hàng.
Lực lượng bạc bàng vô cùng của mười ba mệnh cung tràn ngập thiên địa, để Lý Thất Dạ trong nháy mắt trở nên cao cao tại thượng, lúc này, coi như là không có đế thế, mười ba mệnh cung ở trên, cũng làm cho Lý Thất Dạ trở nên bao trùm cửu thiên.
Mọi người không phải lần đầu tiên thấy Lý Thất Dạ thi triển mười ba mệnh cung, nhưng thời điểm rất nhiều người lại một lần nữa nhìn thấy mười ba mệnh cung, vẫn y nguyên chấn động, nhìn lấy mười ba mệnh cung treo cao trên thiên khung, bất luận là ai, trong nội tâm cũng không khỏi dấy lên một cỗ kính sợ.
Vạn cổ đến nay, chưa từng có ai có mười ba mệnh cung, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại làm được, chỉ bằng một phần thành tựu này của hắn, liền đủ có thể để hắn ghi tên sử sách!
Nhưng mà, sau khi mười ba mệnh cung vọt lên, cũng không có kết thúc như vậy, tiếp theo, chín ngôi sao vọt lên, chín ngôi sao trong nháy mắt chiếu sáng thiên khung, chín ngôi sao hóa thành một mảnh tinh không vô tận, từng đạo từng đạo tinh huy rủ xuống, như là thác nước che chở ở quanh thân Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy chín ngôi sao hóa thành tinh không thiên vũ, không ít người chấn động.
Nhưng, còn không có kết thúc, nghe được “Ông” một tiếng, một đầu vô thượng đại đạo vọt lên, đầu vô thượng đại đạo này như là Bán Nguyệt, ở quanh thân Lý Thất Dạ luân chuyển, đầu vô thượng đại đạo này thoạt nhìn vô cùng hoàn mỹ, không có chút khiếm khuyết nào.
– Thế Tôn trảm đạo…
Nhìn thấy Bán Nguyệt như trảm, có một Thần Vương hít một hơi lãnh khí, hét lên một tiếng.
– Má ơi, cửu tinh diệu không, Thế Tôn trảm đạo, lại thêm mười ba mệnh cung, thành tựu như vậy còn để cho chúng ta sống sao?
Có một vị truyền nhân thánh địa bị đả kích, đặt mông ngồi dưới đất, thất hồn lạc phách nói:
– Cái gì thiên tài, cùng đệ nhất hung nhân so sánh, kia chính là cứt chó!
Nhìn thấy một màn dạng này, bất kể là thiên tài như thế nào đều không thở nổi, rất nhiều thiên tài từng được người xưng tán, được người khen là thiên tài, đối với rất nhiều thiên tài thế hệ trẻ tuổi mà nói, đó là sự tình bọn họ kiêu ngạo cùng tự đắc.
Nhưng mà hôm nay, nếu có người lại tán thưởng bọn hắn là thiên tài, bọn hắn nhất định sẽ cho rằng người khác là đang nhục nhã hắn, cùng với Lý Thất Dạ so sánh, bọn hắn tính là thiên tài gì, chỉ sợ ngay cả cứt chó cũng không bằng.
Cửu tinh diệu không, Thế Tôn trảm đạo, đây là thành tựu mà bao nhiêu thiên tài tha thiết ước mơ, nhưng thiên tài có thể có thành tựu như vậy, lại lác đác không có mấy, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ thực hiện toàn bộ, còn có được mười ba mệnh cung mà vạn cổ đến nay không người có.
– Đại đạo hoàn mỹ không một tì vết, vạn cổ đến nay, có mấy người có thể tu luyện ra đại đạo dạng này đây.
Coi như là Thần Vương nhìn thấy một màn này, cũng không thể không cảm thán nói.
Lý Thất Dạ trôi nổi ở giữa không trung, nhìn lấy Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế, chậm rãi nói ra:
– Hai người các ngươi ai lên trước.
Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư nhìn nhau một chút, cuối cùng, Lâm Thiên Đế hít thở một cái thật sâu, đạp không mà lên, chậm rãi nói ra:
– Ta tới trước!
– Rất tốt, ta cũng muốn nhìn tốc độ của ngươi một lần.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Lâm Thiên Đế, lộ ra tiếu dung.
Người khác nhìn không ra xuất thân của Lâm Thiên Đế, nhưng mà, Lý Thất Dạ lại biết Lâm Thiên Đế xuất thân, vật như vậy là không cách nào giấu giếm được hai mắt của Lý Thất Dạ.
– Lý huynh, đắc tội.
Lâm Thiên Đế ôm quyền, vừa dứt lời, hắn trong nháy mắt xuyên qua thời không, tốc độ của hắn quá nhanh, nhanh đến chỉ có Thần Vương mới có thể đuổi được tốc độ của hắn, ở trong nháy mắt hắn khẽ động, trên bầu trời lưu lại vô số tàn ảnh của hắn, tàn ảnh kéo thật dài.
Phanh… một tiếng vang thật lớn, trong nháy mắt Lâm Thiên Đế đánh tới trước ngực Lý Thất Dạ, hắn vừa nhảy lên, một cái đầu gối liền nặng nề đánh vào lồng ngực của Lý Thất Dạ, trong nháy mắt đánh Lý Thất Dạ bay lên không trung.
Giữa thạch hỏa điện quang này, Lâm Thiên Đế lại lấy tốc độ tuyệt luân vô bỉ đuổi kịp Lý Thất Dạ, “Phanh” một tiếng vang thật lớn, một quyền nặng nề đánh vào trên thân Lý Thất Dạ, đánh Lý Thất Dạ từ trên cao rơi xuống.
“Oanh” một tiếng, thân thể Lý Thất Dạ giống như là một khỏa thiên thạch cực tốc, từ trên cao rơi xuống, nặng nề đập vào trên đại địa, nện đến đất đá tung bay, ném ra một cái hố to.
Nhìn thấy một màn dạng này, mọi người cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, Lâm Thiên Đế bất luận là tốc độ, hay lực lượng, đều là không thể bắt bẻ, thậm chí có thể nói, thế hệ trẻ tuổi khó tìm được người ở tốc độ cùng lực lượng sánh ngang với hắn.
Mặc dù là như thế, Lâm Thiên Đế vẫn không có sắc mặt tốt, hắn trầm mặc đứng ở trên hư không.
“Soạt” một tiếng, ngay lúc này, Lý Thất Dạ từ trong đá vụn vọt ra, trong nháy mắt xông lên hư không.
– Tốc độ khá nhanh, lực lượng đủ mạnh.
Lý Thất Dạ đứng trên hư không, chậm rãi gật đầu, cái bình thản này, đã là ca ngợi tốt nhất với Lâm Thiên Đế.
Lúc này, tất cả mọi người không khỏi nhìn về phía Lý Thất Dạ, vừa nhìn thấy Lý Thất Dạ không tổn hại chút nào, sắc mặt rất nhiều người không khỏi đại biến!
Lý Thất Dạ không có hoàn thủ, thậm chí không có thi triển bất kỳ công pháp nào đến phòng ngự, lấy nhục thân của mình thừa nhận hai kích của Lâm Thiên Đế, nhưng mà, ở dưới hai kích, Lý Thất Dạ lại không tổn hại chút nào!
Coi như là Thần Vương, cũng không khỏi biến sắc, bất kể là ai, đều không phủ nhận hai kích kia của Lâm Thiên Đế cường đại, đối mặt hai kích này, coi như là Thần Vương dùng nhục thân của mình đến thừa nhận, không cần bất luận phòng ngự gì, chỉ sợ là không thể nào không tổn hại chút gì.
Tồn tại nghịch thiên như Lý Thất Dạ, làm sao không cho mọi người sắc mặt đại biến đây.
– Mười ba mệnh cung huyền diệu, cửu tinh thiên vũ che chở, lực lượng trảm đạo, chỉ bằng vào những thứ này, Lý Thất Dạ không cần bất kỳ công pháp nào, bất kỳ phòng ngự gì, cũng có thể thừa nhận đả kích trí mạng.
Có người biết nhìn hàng không khỏi thì thào nói.
Chương 1668: Chiến qua cường hoành (1)
Nhìn thấy Lý Thất Dạ không chút tổn hại nào, Lâm Thiên Đế không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, không nói gì, yên lặng lui về Kình Thiên Phong.
Lúc này, Chiến Sư hít một hơi thật sâu, hắn đạp không mà lên, đứng ở đối diện Lý Thất Dạ. Hắn là một người không thích nói chuyện, nhưng mà lúc này, nhìn lấy mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ, hắn cũng không khỏi nói ra:
– Thành tựu của Lý huynh, cả đời chúng ta không cách nào với tới.
– Đạo tâm, mới là đồ vật căn bản nhất, có được đạo tâm vững như bàn thạch, liền có được hết thảy.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Chiến Sư, nói ra:
– Ngươi cũng có được hết thảy, đạo tâm của ngươi, so với bất kỳ vật gì đều trân quý, không biết có bao nhiêu người hâm mộ ngươi có được một khỏa đạo tâm bất động như thế.
– Đa tạ Lý huynh khích lệ.
Chiến Sư chậm rãi chắp tay, nói ra.
Lúc này, rất nhiều người nhìn ra được, coi như là ba người bọn họ sinh tử chiến, nhưng bọn hắn là thiên tài, cũng không khỏi có cùng chung chí hướng.
Chiến Sư hít sâu một hơi, chiến qua nơi tay, trực chỉ Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
– Lý huynh, xin chỉ giáo.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Chiến Sư tay cầm chiến qua, không khỏi nở nụ cười, đưa tay nói:
– Ai có chiến qua, cho ta mượn dùng một chút.
– Lý công tử, tiểu nhân có một thanh chiến qua, nhưng là tục binh sắt thường, công tử chớ chê cười.
Lúc này, lập tức có cường giả đem chiến qua của mình cho Lý Thất Dạ mượn.
Mặc dù cường giả này nói chiến qua của mình là tục binh sắt thường, nhưng đây chẳng qua là thuyết pháp khiêm nhường, chiến qua của hắn cũng là mười phần bất phàm, coi như không bằng chiến qua của Chiến Sư, cũng là một kiện bảo vật.
Lý Thất Dạ nhận lấy chiến qua, “Ông” một tiếng, huyết khí bàng bạc bá đạo rót vào trong chiến qua, trong nháy mắt, cả thanh chiến qua tựa như là gia nhập thần tính, cả thanh chiến qua tách ra quang mang tràn ngập thần tính.
Lúc này, coi như là đồng nát sắt vụn, ở dưới huyết khí bàng bạc của Lý Thất Dạ chèo chống, cũng sẽ trở thành một thanh binh khí hung mãnh bá đạo.
– Ra tay đi.
Lý Thất Dạ chấp chưởng chiến qua, trong nháy mắt bá khí trùng thiên, tựa như bá vương lâm thế.
Chiến Sư hít một hơi thật sâu, thét dài một tiếng, như Chân Long khiếu hải, trong nháy mắt này, chiến qua của hắn động, chiến qua khẽ động, tinh hà tùy hành, dưới một qua, càn khôn đảo ngược.
Chiến Sư xuất thủ, chiến qua của hắn không có chiêu thức hoa lệ, cũng không có biến hóa dày đặc, một qua đâm thẳng đến, hô khiếu thiên địa, toái tinh thần, hủy hãn hải.
Một qua trực tiếp nhất, một qua bình thường nhất, lại có được lực lượng tuyệt đối, cường hoành, bá đạo, hủy diệt, đây chính là đại đạo của Chiến Sư, một bước một qua, một bước một trận chiến.
Chiến qua của Chiến Sư vừa ra, chính là đại biểu cho ý chí của hắn, dũng cảm tiến tới, vĩnh viễn không bao giờ lùi bước.
– Rất tốt.
Đối mặt một qua như thế, Lý Thất Dạ cũng khen một tiếng, hắn cũng đâm thẳng một qua. Cũng là vô cùng phổ thông, không có bất kỳ biến hóa, không có bất kỳ chiêu thức gì. Đại đạo giản đơn, đại xảo bất công, giản dị tự nhiên.
Một qua dạng này, không có uy danh kinh thiên động địa, không có khí thế giật mình, nhưng mà, một qua giản dị tự nhiên như vậy, lại bao hàm lực lượng của thiên địa vạn đạo.
“Keng” một tiếng vang lên, song qua ngạnh bính, tinh hỏa bắn tung tóe. Như là núi lửa bạo phát, sóng âm trùng kích thiên địa, nhấc lên sóng lớn kinh thiên.
Đông, đông, đông. . .
Ở dưới một qua giản dị tự nhiên của Lý Thất Dạ, một qua hủy diệt của Chiến Sư không có rung chuyển mảy may, nhưng hắn lại bị lực phản chấn vô cùng cường đại chấn đến liên tiếp lui về phía sau, đạp nát hư không!
Chiến Sư đứng vững, hắn không khỏi hít một hơi lãnh khí, hắn là một bước một trận chiến, căn cơ cực kỳ vững chắc. Nếu như cứng đối cứng, hắn chưa từng sợ qua ai, nhưng mà hôm nay, hắn không chỉ không rung chuyển được Lý Thất Dạ, ngược lại bị Lý Thất Dạ rung chuyển.
– Ăn ta một qua!
Ở thời điểm này Lý Thất Dạ cầm ngược chiến qua, một qua quất thẳng tới, lúc này, chiến qua ở trong tay hắn giống như là trường tiên, quất thẳng mà đến, mặc kệ tốc độ của ngươi nhanh bao nhiêu, mặc kệ ngươi chạy trốn tới chỗ nào, đều không thể tránh thoát một qua này.
Chiến Sư đem quyết định chắc chắn, thét dài một tiếng, chiến qua quét ngang. Hai tay nâng lên, đối cứng một qua kia của Lý Thất Dạ.
“Keng” một tiếng vang thật lớn, chiến qua của Chiến Sư là bảo vật tuyệt thế, nhưng mà, ở dưới một qua của Lý Thất Dạ, lại bị nện đến uốn lượn, khó mà thừa nhận một qua kia của Lý Thất Dạ.
“Oanh” một tiếng, mặc dù Chiến Sư thừa nhận được một qua này, nhưng mà cả người hắn bị quất bay, như là ngôi sao vẫn lạc, nặng nề đập vào trên đại địa, ném ra một cái hố to.
“Soạt” đất đá bay tán loạn, Chiến Sư từ trong hố lớn bò đi ra, lúc này, hình dạng của hắn hết sức chật vật, không hề nghi ngờ, ở dưới chiến qua, hắn không địch lại Lý Thất Dạ.
Chiến Sư nhìn lấy Lý Thất Dạ, không khỏi buồn vô cớ thở dài nói:
– Ta tự nhận là đại đạo kiên cố, khó người có thể rung chuyển, hôm nay gặp đại đạo của Lý huynh, ta mới hiểu được, là ta ếch ngồi đáy giếng.
Lý Thất Dạ cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu nói:
– Tại thế hệ trẻ tuổi đương thời, trong những người ta thấy, luận đại đạo kiên cố, chỉ sợ không ai có thể cùng ngươi so sánh.
Chiến Sư nhẹ nhàng thở dài một tiếng, không nói gì nữa, coi như đại đạo của hắn kiên định hơn người khác, nhưng mà, cùng Lý Thất Dạ so sánh, vẫn là kém rất xa.
Lúc này, tất cả người đứng nhìn đều không khỏi trầm mặc, mặc kệ là tốc độ cùng lực lượng của Lâm Thiên Đế, hay là Chiến Sư kiên cố, cái này đều có thể nói là đương thời nhất tuyệt, nhưng mà, bọn họ cùng Lý Thất Dạ so sánh, vẫn là có khoảng cách rất lớn.
Lý Thất Dạ đem chiến qua trả lại cho người kia, đứng trên bầu trời, nhìn lấy Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư, nở nụ cười, chậm rãi nói ra:
– Hiện tại các ngươi liên thủ cùng nhau lên đi.
Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư nhìn nhau một chút, hít thở một cái thật sâu, sau đó hai người bọn họ đạp không mà lên, bọn họ cùng Lý Thất Dạ đối lập, thần thái ngưng trọng.
Lúc này, tất cả mọi người không khỏi nín thở, đại chiến chân chính muốn tới. Lúc này, rất nhiều người không khỏi chờ mong, mặc dù mọi người đều biết, Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ.
Nhưng mà, bọn hắn vẫn là hết sức chờ mong, mong đợi Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư có thể sáng chế một kỳ tích, bọn hắn đều đang mong đợi Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư có đòn sát thủ tuyệt thế gì.
Đối với tất cả người quan chiến mà nói, hôm nay, mọi người muốn nhìn thấy, không phải dùng Tiên Đế chi thuật của tổ tiên quyết đấu, cũng không phải dùng Đế binh của tổ tiên đối oanh.
Hôm nay, tất cả mọi người muốn nhìn thấy đại đạo chân chính quyết đấu, đại đạo thuộc về chính bọn người Lâm Thiên Đế, Lý Thất Dạ.
Trên thực tế, mặc kệ là Lâm Thiên Đế, Chiến Sư, hay là Lý Thất Dạ, cũng có ý nghĩ như vậy, một trận chiến giữa bọn hắn, không liên quan tới ân oán, không liên quan tới cừu hận, đây là giữa các tu sĩ quyết đấu thuần túy nhất, cho nên, bọn hắn sẽ dùng đại đạo mình sáng tạo cùng đối phương chiến một trận.
Chương 1669: Chiến qua cường hoành (2)
Đại chiến sắp tới, Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư vô hỉ vô bi, ngược lại, tâm tình của bọn hắn bình tĩnh tới cực điểm, đây là bình tĩnh trước cơn bão tố!
Lý Thất Dạ đứng trên bầu trời, mặt mang tiếu dung, nhìn lấy Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư.
– Trận chiến này, mặc kệ sinh tử.
Lâm Thiên Đế hít sâu, nói với Lý Thất Dạ:
– Hôm nay, có thể đánh với Lý huynh một trận, thật sự là vinh hạnh của chúng ta, coi như là chiến tử, đời này cũng không tiếc. Có thể biết đối thủ như Lý huynh, cũng không uổng công tới thế giới này một lần.
Lý Thất Dạ nhìn lấy bọn hắn, nhẹ gật đầu nói ra:
– Mặc dù ta là hung nhân, nhưng mà, có đối thủ như vậy, ta cũng hết sức cao hứng.
– Lý huynh, trận chiến này, không cần giữ lại thực lực.
Chiến Sư cũng ôm quyền nói:
– Có thể thấy vô thượng đại đạo của Lý huynh, coi như chiến tử, ta chết cũng không hối tiếc.
– Tốt, các ngươi sẽ có cơ hội nhìn thấy.
Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu, chậm rãi nói ra.
Nghe được đối thoại của bọn họ, không biết bao nhiêu người thần thái ảm đạm, ở trước kia, nếu như nói là các thiên tài chiến một trận, không biết sẽ làm cho bao nhiêu người xem nhiệt huyết sôi trào, thậm chí có thể nói, chỉ cần đánh bại hay giết chết một phương khác, đó mới là bộ phận rực rỡ nhất, mới là sự tình làm cho người ta sôi trào nhất.
Nhưng mà hôm nay, trong nội tâm mọi người không khỏi có chút âu sầu, thậm chí có người không đành lòng nhìn.
Tất cả mọi người minh bạch, không cần Đế binh, không cần thủ đoạn khác, chỉ bằng thực lực của mình, Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư là thua không thể nghi ngờ, nhưng mà, coi như biết rõ là thảm bại, Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư vẫn muốn chiến đến cuối cùng, cái này nói rõ hai người bọn họ đã không để ý sinh tử, bọn hắn chỉ cầu chiến một trận, một trận chiến giữa các thiên tài!
– Lâm Thiên Đế cũng tốt, Chiến Sư cũng được, bọn họ đều là tấm gương cho tu sĩ, ngươi có thể biết một người như bọn hắn, đời này cũng không tính là sống vô dụng.
Có người không khỏi thì thào nói.
– Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn, tráng sĩ vừa đi không trở lại!
Lúc này, có người thét dài một tiếng, không khỏi có chỗ thương cảm.
Trong lúc nhất thời, coi như là người quan chiến, đều bị cảm nhiễm, một bầu không khí bi tráng tràn ngập giữa thiên địa.
– Các ngươi chuẩn bị xong chưa!
Lý Thất Dạ nhìn lấy Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư, chậm rãi nói:
– Nếu như chuẩn bị xong, vậy liền ra tay đi.
Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư nhìn nhau, cuối cùng, Chiến Sư chậm rãi nói:
– Lâm huynh, mặc dù ngươi ta tương giao ngắn ngủi, nhưng mà, có thể biết dạng bằng hữu như ngươi, có thể cùng ngươi kề vai tác chiến, đây là vinh hạnh lớn nhất trong cuộc đời ta!
– Chiến huynh, ta cũng như thế, có thể biết Chiến huynh, là Lâm mỗ may mắn!
Lâm Thiên Đế thoải mái, thét dài một tiếng, cười to nói.
Lúc này, bọn họ đều là hào khí vượt mây, khí trùng thiên vũ, hào khí của bọn hắn, bọn hắn rộng rãi, lây nhiễm rất nhiều người.
Lâm Thiên Đế, Chiến Sư, bọn hắn đều không có lưu lại di ngôn của mình, hiện tại, đây chính là di ngôn của bọn họ!
– Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn, tráng sĩ vừa đi không trở lại!
Lúc này, có người nhịn không được thét dài một tiếng, vì Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư tiễn đưa!
– Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn, tráng sĩ vừa đi không trở lại!
Không ít người tùy theo thét dài, phụ họa tiễn đưa Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư.
Tất cả mọi người minh bạch, trận chiến này vừa mở, Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư hẳn phải chết không nghi ngờ, bọn hắn đã có tâm chiến tử!
Đông, đông, đông. . .
Lúc này, tất cả huyết khí của Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư đều bạo phát, thiên địa bị huyết khí của bọn hắn bao phủ, bọn hắn từng bước một đạp đi, thiên địa vì thế mà chấn động, đây là lực lượng cường đại nhất của bọn hắn, rung chuyển lấy thiên địa.
– Lý huynh, ta cùng với Chiến huynh chung ngộ đại đạo, sáng tạo ra một đầu thiên đạo hợp kích chi thuật, đặt tên là Hóa Thần Chiến Đế đạo! Còn xin Lý huynh chỉ giáo!
Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư đồng hành, thét dài nói.
– Hóa Thần Chiến Đế đạo, tên rất hay.
Lý Thất Dạ khen một tiếng, nói ra:
– Ta chờ thiên đạo tuyệt thế vô song của các ngươi!
Hóa Thần Chiến Đế đạo, trong danh tự đại đạo này đã chứa danh tự của Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư.
– Hóa Thần Chiến Đế đạo!
Có người không khỏi thì thào nói, cố nhớ kỹ danh tự đầu đại đạo này.
Có lẽ, đầu đại đạo này sẽ là phù dung sớm nở tối tàn, hôm nay đánh xong một trận, chỉ sợ thế gian sẽ không còn được gặp lại vô thượng thiên đạo này nữa.
Trong lúc nhất thời, vô số người nín thở, ngay cả con mắt cũng không nháy một cái, rất nhiều người đều muốn nhìn Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư sáng tạo thiên đạo là bộ dáng bực nào.
Trăm ngàn vạn năm đến nay, rất nhiều người sáng tạo qua Thiên Đạo, nhưng mà, thiên đạo hợp kích chi thuật, kia có thể nói là lác đác không có mấy!
– Mở…
Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư đồng thời ra tay, trong nháy mắt này, Lâm Thiên Đế vòng quanh Chiến Sư mà chuyển động, tốc độ càng lúc càng nhanh, trong nháy mắt, cả người Lâm Thiên Đế biến mất.
Nguyên bản, Lý Thất Dạ vốn là địch nhân của bọn hắn, theo lý là Lâm Thiên Đế vòng quanh Lý Thất Dạ chuyển động mới đúng, hiện tại, Lâm Thiên Đế lại vòng quanh Chiến Sư chuyển động.
“Ông” một tiếng, chỉ trong nháy mắt, vị trí của Chiến Sư óng ánh khắp nơi, từng đầu thiên đạo pháp tắc bày ra, ở trong khoảnh khắc này, từng đầu thiên đạo pháp tắc hóa thành vô thượng đại đạo, hóa thành một lĩnh vực rộng lớn vô cùng.
Rầm rầm rầm…
Thời điểm vô thượng thiên đạo của bọn người Chiến Sư trải rộng, phía trên thiên khung tựa như có một cánh cửa bị mở ra, trong từng đợt tiếng nổ vang, đại đạo chi lực giống như hồng thủy trút xuống.
Đại đạo chi lực trút xuống kia, trong nháy mắt tràn ngập che mất toàn bộ thiên địa, dạng đại đạo chi lực này là mới tinh như thế, là dồi dào như thế, tựa hồ, dạng đại đạo chi lực này chưa từng bị người dùng qua, có được lực lượng bản nguyên nhất của đại đạo chi lực.
Theo dạng đại đạo chi lực này che mất thiên địa, coi như là đông đảo tu sĩ đứng ngoài quan sát cũng cảm nhận được đại đạo của mình minh hòa, thậm chí có thể nói, đại đạo của bọn hắn không khỏi nhảy nhót, đại đạo chi lực của mọi người đều bị thiên đạo của bọn người Chiến Sư mượn đi.
Loại mượn lực này, cũng không phải là lấy thủ đoạn cưỡng ép, rút ra đại đạo chi lực của người khác chiếm thành của mình.
Loại mượn lực này, là tất cả mọi người cộng minh, đại đạo của tất cả mọi người đều nguyện ý trợ giúp loại đại đạo hoàn toàn mới kia một chút sức lực.
– Thương Thiên đạo hoàn toàn mới, đây là Thương Thiên đạo thuộc về chính bọn hắn.
Cảm nhận được đại đạo của mình minh hòa, Đại đạo ở trong tiếng nổ vang đều tự nguyện cho bọn người Chiến Sư mượn lực, tất cả mọi người không khỏi kinh ngạc.
Khi một thiên tài sáng chế ra vô thượng thiên đạo của mình, sáng chế ra Thương Thiên đạo thuộc về mình, cái này ý nghĩa hắn đã bước lên con đường thông hướng Tiên Đế, con đường như vậy tiếp tục đi tới đích, này sẽ đạt được Thiên mệnh tán đồng.
Chương 1670: Hóa Thần Chiến Đế đạo
“Ông” một tiếng, chỉ trong nháy mắt, lĩnh vực của Chiến Sư trong nháy mắt khuếch trương, một vùng lĩnh vực tăm tối chìm vào bầu trời, đem toàn bộ bầu trời đều dung nạp trong đó. Lý Thất Dạ cũng bị đặt vào trong lĩnh vực này.
Trong vùng lĩnh vực này, phóng nhãn có thể nhìn thấy đều là hắc ám, ngay cả Lâm Thiên Đế cũng biến mất, mà Chiến Sư thì đứng ở trung ương lĩnh vực này.
Lúc này, cả người Chiến Sư đắm chìm trong vô thượng đại đạo của mình vô, ở trong đạo quang, Chiến Sư uy vũ thần thánh, tựa hồ, hắn là chúa tể của lĩnh vực này, hắn là tồn tại chung cực của lĩnh vực này.
Đây là đại đạo của Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế. Ở trong vô thượng thiên đạo này, bọn hắn là chúa tể của lĩnh vực. Tồn tại cường đại tới đâu, cũng khó ở trong lĩnh vực này giết ra ngoài.
– Thiên đạo khó lường.
Đứng ở trong lĩnh vực hắc ám, Lý Thất Dạ nở nụ cười, không khỏi cảm khái nói.
Đứng ở trung ương thiên đạo của mình, Chiến Sư cầm chiến qua trong tay, trực chỉ Lý Thất Dạ, chậm rãi nói ra:
– Lý huynh, xin chỉ giáo.
– Tốt…
Lý Thất Dạ cũng không khách khí, thét dài một tiếng, nói ra:
– Ăn ta một quyền!
Vừa dứt lời, nhảy vọt lên trời, trong một tiếng oanh minh, một quyền oanh thẳng xuống.
Vạn Đạo Quyền… Trấn Ngục Thần Quyền, một quyền đánh xuống, như ức vạn thần nhạc trấn áp đến, một quyền đánh thẳng về phía Chiến Sư, dưới một quyền này, thời không của lĩnh vực hắc ám tựa như lõm xuống, toàn bộ thời gian đều run rẩy lên.
Một quyền chi uy, có khả năng hủy diệt hết thảy, dưới một quyền này, có thể trấn áp Thần Ma, có thể vỡ nát vạn vật.
“Keng” một tiếng, Chiến Sư thét dài, chiến qua đâm thẳng ra, một qua lăng thiên, như Chân Long dược không, thương kình gào thét, thương kình mãnh liệt, vỡ nát hết thảy.
Nhưng mà, một qua này lăng không đánh ra, xa xa không chỉ là như thế, ở trong một qua này, còn vang lên thanh âm quyền kình oanh minh, giật mình ở giữa, trong thương kình này mang theo quyền kình có thể trấn áp hết thảy, tựa hồ, trong nháy mắt này, chiến qua trong tay Chiến Sư lập tức trở nên vô cùng nặng nề, có thể áp sập chư thiên.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, một quyền của Lý Thất Dạ cùng một qua của Chiến Sư rốt cục cứng rắn va chạm.
Lần này, Lý Thất Dạ lại bị chấn đến đông đông đông lui lại, bởi vì trong một qua kia của Chiến Sư, không chỉ là có một qua chi lực, hơn nữa còn có lực lượng Vạn Đạo Quyền của Lý Thất Dạ, lực lượng này có thể trấn áp cửu thiên.
Từ một ý nghĩa nào đó tới nói, Lý Thất Dạ là bị một quyền của hắn đánh lui.
“Keng” một tiếng, qua minh thiên địa, Chiến Sư không chỉ là đánh ra một qua như vậy, thế tới của chiến qua y nguyên không ngừng, trong đó có được lực lượng trấn áp chư thiên, trong một qua này, tựa hồ lại đánh ra Vạn Đạo Quyền của Trấn Ngục Thần Quyền.
– Mở…
Lý Thất Dạ thét dài một tiếng, đối mặt một qua thế tới y nguyên hung mãnh, hắn thét dài một tiếng, đánh ra một quyền, một quyền này lực đạo vô tận, dưới một quyền này, có thể lật đổ hết thảy, hủy diệt thiên địa vạn vật.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, lực lượng một quyền này thật sự quá lớn, đấm ra một quyền, thời không lập tức phá thành mảnh nhỏ, ngay cả lĩnh vực hắc ám của Chiến Sư cũng lập tức lõm xuống.
Vạn Đạo Quyền Phá Khung Phủ Quyền, một quyền này là có được lực lượng cường đại nhất thế gian.
“Phanh” một tiếng, một quyền đối cứng chiến qua, tinh hỏa bắn tung tóe, phóng lên tận trời, xông lên thiên khung, nổ nát ngôi sao.
Đông, đông, đông,… nhưng mà, ở dưới đối cứng, Lý Thất Dạ y nguyên bị oanh đến liên tục lui lại, hắn vốn cho rằng dưới một qua của Chiến Sư, ngoại trừ có lực lượng chiến qua của hắn ra, là lực lượng của Vạn Đạo Quyền Trấn Ngục Thần Quyền.
Nhưng mà, tại thời khắc này, dưới cứng đối cứng, ngoại trừ lực lượng bản thân Chiến Sư cùng Vạn Đạo Quyền Trấn Ngục Thần Quyền ra, ngay sau đó lại còn có lực lượng Vạn Đạo Quyền Phá Khung Phủ Quyền của hắn.
Không hề nghi ngờ, đại đạo của Chiến Sư cùng Lâm Thiên Đế tích lũy lực lượng của Lý Thất Dạ, lần này đối cứng, không chỉ đánh Lý Thất Dạ liên tiếp lui về phía sau, hơn nữa đánh cho lui đến cực xa.
– Lý huynh, ăn ta một qua.
Chiến Sư thét dài một tiếng, một qua chém thẳng xuống, Chiến Sư phách qua, không chỉ có được lực lượng của bản thân hắn, hơn nữa còn có được lực lượng của Trấn Ngục Thần Quyền trấn áp cùng Phá Khung Phủ Thể hủy diệt.
Chỉ trong nháy mắt, tốc độ của Lý Thất Dạ nhanh hơn cả chớp giật, một quyền trong nháy mắt vượt qua thời không, siêu việt một qua của Chiến Sư, một quyền đánh thẳng về phía lồng ngực của Chiến Sư.
Vạn Đạo Quyền Phi Tiên Quyền, một quyền này tốc độ phát huy đến cực hạn, coi như tốc độ của Chiến Sư lại nhanh, cũng vô pháp nhanh hơn Lý Thất Dạ.
Nhưng mà, ngay tại thạch hỏa điện quang này, chuyện bất khả tư nghị phát sinh, chiến qua của Chiến Sư lại điên cuồng gia tốc, chỉ trong nháy mắt liền có thể ngăn cản, hơn nữa, dưới cái ngăn chặn này, lại có được tất cả đặc điểm cùng uy lực của Trấn Ngục Thần Quyền, Phá Khung Phủ Quyền, Phi Tiên Quyền.
“Oanh” một tiếng vang thật lớn, mặc dù trường qua của Chiến Sư chỉ tùy ý quét ngang, ngăn trở Phi Tiên Quyền của Lý Thất Dạ, nhưng mà, trong một qua này của hắn có lực lượng Trấn Ngục Thần Quyền, Phá Khung Phủ Quyền, trong nháy mắt đánh bay Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ bị oanh đến bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi.
Một màn này, để mọi người thấy mà không khỏi rung động, cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, tất cả mọi người cho rằng đây đều là chuyện không thể nào, nhưng mà, bây giờ lại xuất hiện.
Tất cả mọi người cho rằng, Lâm Thiên Đế cùng Chiến Sư liên thủ, cũng không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, hiện tại Chiến Sư lại đem Lý Thất Dạ đánh cho thổ huyết, này làm sao không khiến tất cả mọi người chấn động đây.
– Cái này, điều đó không có khả năng, đệ nhất hung nhân cũng có thời điểm bị thương.
Có người không khỏi thì thào nói.
Gần đây Lý Thất Dạ biểu hiện quá mức nghịch thiên, nghịch thiên đến cấp độ vô địch, tất cả mọi người cho rằng, không có người nào là đối thủ của Lý Thất Dạ, hôm nay, Lý Thất Dạ thụ thương, cái này ngược lại để cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Ởn trong lĩnh vực hắc ám, Lý Thất Dạ lau máu tươi khóe miệng ở một chút, nở nụ cười nói:
– Hóa Thần Chiến Đế đạo, đích thật là như danh tự. Nguyên lai Lâm Thiên Đế làm đạo cơ, ngươi làm đạo khí, thiên đạo của các ngươi là đem tất cả công kích của địch nhân tích lũy, hóa thành công kích của mình, hơn nữa là trong nháy mắt chuyển đổi. Có thể thần hiệu như thế, ta xem ra, đây là phải lấy tốc độ của Lâm Thiên Đế làm cơ sở, lấy đạo cơ bất động như bàn thạch của ngươi làm căn bản.
– Lý huynh kiến thức rộng rãi, thật sự là để cho người ta sợ hãi thán phục, vậy mà một lời nói toạc ra.
Chiến Sư cũng không khỏi bội phục, hắn chậm rãi nói.
– Rất tốt, ta cũng muốn xem thử các ngươi có thể lũy xếp đến trình độ như thế nào.