1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 280 [Chương 1396 đến Chương 1400]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 280 [Chương 1396 đến Chương 1400]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1396: Thủy tạ viên (1)

Vô Tướng Thái Tử nói như vậy lập tức để bọn người a Bảo nhìn hằm hằm.

Mà Vô Tướng Thái Tử không có để ở trong lòng chút nào, cười một tiếng dài, mang theo môn hạ cường giả khoa trương mà đi.

Nhìn lấy bóng lưng Vô Tướng Thái Tử đi xa, vãn bối sau lưng Y Xuyên cũng không khỏi tức giận, Vô Tướng Thái Tử là cố ý nhục nhã bọn hắn!

Vô Tướng Thái Tử đi xa, a Bảo không khỏi cắn răng nghiến lợi nói ra:

– Hừ, Vô Tướng Thái Tử khinh người quá đáng, bệ hạ dù sao cũng là cùng hắn phụ thân chung thế hệ. Hừ, hắn không phải là đạt được kỳ ngộ uống Bảo huyết, mới đè ép Đại sư huynh một đầu sao, có gì đặc biệt hơn người, nếu không đạt được kỳ ngộ, hắn còn không thấy có thể mạnh hơn Đại sư huynh!

– Không cần tức giận.

Y Xuyên nhẹ nhàng lắc đầu nói:

– Chỉ cần ngươi đủ cường đại, ai cũng không dám chế giễu ngươi. Vô Tướng Thái Tử nói cũng không phải không có lý, thiên phú của hắn đích thật là cao hơn Đại sư huynh của ngươi một đoạn, nếu muốn cùng Vô Tướng Thái Tử so sánh, các ngươi còn cần phải đi con đường rất dài, coi như là Đại sư huynh của ngươi cũng như thế.

Y Xuyên người này thiên phú cũng không tuyệt thế, nhưng mà, hắn là một người tinh mắt, có lòng dạ, chính là bởi vì như thế, ở dưới hắn chưởng quản, Tô Hàng quốc là phát triển không ngừng.

A Bảo chỉ có hừ nhẹ một tiếng, không dám nói cái gì nữa, bị Vô Tướng Thái Tử trào phúng như vậy, không chỉ là hắn, ngay cả đệ tử khác bên cạnh hắn cũng khó mà nuốt xuống một hơi này, chỉ có Y Xuyên không để trong lòng.

– Chúng ta đi thôi, Vô Tướng Thái Tử vội vã rời đi như thế, xem ra là bệ hạ muốn tới.

Y Xuyên để đệ tử trả tiền rượu, phân phó đệ tử khác nói.

Những đệ tử trẻ tuổi này vừa nghe có thể nhìn thấy bệ hạ, lập tức không khỏi hưng phấn lên, vì đó kích động, hưng phấn đến ghê gớm.

– Tiểu hữu, hi vọng chúng ta có ngày lại gặp nhau.

Thời điểm rời đi, Y Xuyên vẫn là mười phần khách khí hướng Lý Thất Dạ cáo từ.

Lý Thất Dạ mỉm cười gật đầu, tiếp tục uống rượu, cũng không nóng nảy.

Bọn người Y Xuyên rời đi quán rượu, hướng Thủy tạ viên mà đi. Ở trên đường, A Ly liền không khỏi tò mò hỏi:

– Sư phụ, vì sao ngươi đối với Lý Thất Dạ kia khách khí như vậy? Hắn thật sự có dạng tiềm lực kia sao?

Không chỉ là A Ly muốn hỏi như vậy, ngay cả bọn người a Bảo cũng rất muốn hỏi.

Y Xuyên nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Hài tử, không thể xem thường người, thường thường nhiều khi, càng là người cường đại càng sẽ phản phác quy chân.

– Ý của sư phụ nói là Lý Thất Dạ này rất cường đại rồi? Ta cảm thấy không nhất định, hắn thoạt nhìn hoàn toàn là một phàm nhân nha.

A Bảo có chút không tin tưởng nói.

Tuyệt Thế Vũ Thần là bộ truyện được yêu thích…! Nói đến lâm phong kẻ xuyên không trời sinh song hồn ( đây là thuyết mưu mê dị của tác giả khiến mọi người đọa lạc a…) Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Y Xuyên lắc đầu nói ra:

– Vị Lý đạo hữu này không nhất định cường đại, nhưng mà, tương lai hắn rất có thể rực rỡ hào quang. Thậm chí có thể nói tiền đồ vô lượng. Các ngươi là tự cho mình rất mạnh, về việc tu hành, ở trên xuất thân, vị Lý đạo hữu này có lẽ so ra kém các ngươi, nhưng trên thực tế, tại đạo tâm, tại đại trí tuệ, tại đại nghị lực, các ngươi kém xa hắn tít tắp. Không chỉ là bởi vì hắn kiên định, hơn nữa hắn là núi lở ở trước mặt cũng không biến sắc.

Nói đến đây, Y Xuyên nhìn những vãn bối này một chút, nói ra:

– Tu đạo, không chỉ là cần các ngươi trở nên cường đại cỡ nào. Hơn nữa, còn phải cần để cho nội tâm các ngươi trở nên cường đại! Chỉ có đạo hạnh cùng đạo tâm đồng dạng cường đại, mới có thể càng chạy càng xa.

– Các ngươi phải nhớ kỹ, cũng không phải là thiên tài mới có thể trở thành người mạnh nhất.

Y Xuyên ý vị thâm trường nói ra:

– Vạn cổ đến nay, có bao nhiêu thiên tài, có bao nhiêu hạng người tuyệt thế, nhưng mà, mỗi một thời đại, cuối cùng trở thành Tiên Đế chỉ có một người mà thôi. Hơn nữa, có rất nhiều người so với Tiên Đế còn muốn kinh tài tuyệt diễm, cuối cùng lại tiêu mây khói tán, không thể trở thành Tiên Đế. . .

Nói đến đây, Y Xuyên dừng một chút, nói ra:

– . . . Nhiều khi, cũng không phải là nói những thiên tài này không đủ cường đại, mà là nhiều khi, những thiên tài này đạo tâm không đủ. Có chút là sau khi bị đả kích không gượng dậy nổi, từ đó biến mất trong biển người. Ta biết trong lòng các ngươi rất tự phụ, nhưng, chính các ngươi suy nghĩ một chút, nếu như các ngươi xuất thân phàm nhân, một kẻ tán tu, các ngươi có thể phong khinh vân đạm, nhàn đợi nhìn tới sao?

Nghe được Y Xuyên nói, chúng đệ tử A Ly không khỏi vì đó bắt đầu trầm mặc, đối với bọn hắn mà nói, bệ hạ nói đối với bọn hắn có tác dụng cảnh cáo.

Ở bên trong quán rượu, Lý Thất Dạ uống xong rượu ngon, lúc này mới rời đi. Thời điểm rời đi quán rượu, Lý Thất Dạ hỏi phương hướng Thủy tạ viên một cái, sau đó liền hướng Thủy tạ viên bước đi.

Trước đó, tin tức đại tông chủ nam tuần đi ngang qua nơi này đã sớm truyền ra, các môn phái tu sĩ thậm chí là tán tu vùng này, đều nhao nhao chạy đến, muốn gặp đại tông chủ một lần.

Nói tới đại tông chủ Diệp Sơ Vân, không ít người là nói chuyện say sưa, thậm chí có thể nói, toàn bộ Nam Đường chi cảnh, có rất nhiều người lấy Diệp Sơ Vân làm kiêu ngạo.

Rất nhiều người nói tới sự tích của Diệp Sơ Vân, chính là thuộc như lòng bàn tay, nói thí dụ như, sớm ở rất nhiều năm trước liền đã vượt qua suy thọ, trở thành một trong những Đại Hiền trẻ tuổi nhất Nam Xích Địa sau khi thời đại Đạo Gian kết thúc!

– Chuyện năm đó của Đại tông chủ có thể nói là huy hoàng.

Thời điểm không ít tu sĩ chạy tới Thủy tạ viên, cũng không khỏi vì đó hưng phấn, đặc biệt là thế hệ trẻ tuổi, càng là nhịn không được nói đến sự tích của đại tông chủ.

– Đúng nha, đại tông chủ là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ tuổi của Nam Đường chúng ta, sớm tại năm đó, nàng viễn phó Đông Bách Thành, nhập Thiên Đạo Viện tu hành, trở thành học sinh của Thánh Thế Viện.

Có người tuổi trẻ nói đến sự tích của đại tông chủ, có thể nói là thuộc như lòng bàn tay.

Có tu sĩ tuổi trẻ không khỏi vì đó hâm mộ nói ra:

– Đúng nha, Thánh Thế Viện a, đây chính là học viện tụ tập thiên tài cao cấp nhất của Nhân Hoàng giới, bao nhiêu thiên tài muốn vào cũng vào không được!

– Sự tích huy hoàng của Đại tông chủ đâu chỉ ở đây, truyền thuyết đại tông chủ còn leo qua Thế Giới Thụ. Phải biết, Thế Giới Thụ ngay cả truyền nhân của đế thống tiên môn cũng đi không lên. Có truyền ngôn nói, năm đó leo lên Thế Giới Thụ chỉ có mấy người thần nhân Cơ Không Vô Địch, tiên tử Mai Tố Dao trong truyền thuyết mà thôi, đại tông chủ của chúng ta có thể cùng bọn người tiên tử leo lên Thế Giới Thụ, có thể nghĩ đại tông chủ của chúng ta là cường đại cỡ nào. . .

Thảo luận lên chuyện năm đó của Diệp Sơ Vân, rất nhiều thế hệ trẻ tuổi là càng nói càng hưng phấn, khó mà tự đè xuống.

Thủy tạ viên, ở phía nam cổ thành, giang hà vờn quanh, cảnh sắc tú lệ, hơn nữa linh khí mờ mịt, một khối địa phương dạng này, không phải phàm nhân có khả năng có.

Chương 1397: Thủy tạ viên (2)

Thủy tạ viên, đây là một khối sản nghiệp của một đại giáo, đại tông chủ nam tuần đến đây, môn phái này lập tức nhượng xuất Thủy tạ viên, lấy nghênh đón đại tông chủ đến.

Thời điểm Lý Thất Dạ đuổi tới Thủy tạ viên, tuyệt đại đa số môn phái cường giả thậm chí là tán tu đều đã lặng chờ đại tông chủ đến.

Đại tông chủ Diệp Sơ Vân nam tuần, bất kỳ tu sĩ nào đều có thể gặp, mặc kệ ngươi là đệ tử xuất thân từ đại môn phái, hay là tán tu xuất thân rễ cỏ, đều có thể tiếp kiến.

Cho nên, tại Thủy tạ viên tu sĩ đông nghịt, có chưởng môn hoàng chủ của đại môn phái đại cương quốc, cũng có tiểu tu sĩ xuất thân thấp hèn. . .

Đối với tu sĩ tiến vào Thủy tạ viên, có thể nói là không có yêu cầu gì, chỉ cần ngươi là tu sĩ, đều có thể đi vào.

Mặc dù là như thế, Thủy tạ viên y nguyên có thị vệ gác, đây là để ngừa có người quấy rối.

– Phàm nhân không thể đi vào!

Thời điểm Lý Thất Dạ đuổi tới Thủy tạ viên, lập tức bị thị vệ canh giữ ở cổng chặn lại, không hề nghi ngờ, Lý Thất Dạ bị liệt vào loại người không cho phép tiến vào.

Coi như Lý Thất Dạ không phải phàm nhân, lấy bộ dáng của hắn này, là không có khả năng đi vào, thả người như vậy đi vào, vậy đơn giản liền là có hại mặt mũi Nam Đường bọn hắn.

– Đừng ngăn cản đường của ta.

Lý Thất Dạ chỉ là vẩy cái tóc, nhìn lấy hai thị vệ dùng trường thương ngăn trở đường đi của hắn.

Thời điểm ánh mắt bình thản của Lý Thất Dạ chiếu tới, hai thị vệ cầm trường thương trong tay không khỏi run một cái, cái ánh mắt bình thản này không có bất kỳ thần uy, lại cho người ta một loại áp bách không nói được, để cho hai chân người ta như nhũn ra, sinh ra bản năng e ngại!

Hai thị vệ này đạo hành vốn cạn, sao có thể thừa nhận ánh mắt của Lý Thất Dạ, hai chân mềm nhũn, căn bản không dám cản con đường của Lý Thất Dạ, tùy ý hắn đi vào.

Sau khi Lý Thất Dạ đi vào, hai thị vệ này mới thở ra một hơi thật dài, hai người bọn họ không khỏi hai mặt nhìn nhau, lưng phát lạnh, cũng không khỏi lầm bầm nói ra:

– Cái này, đây thật là gặp quỷ rồi!

Lúc này, tại Thủy tạ viên đã có rất nhiều tu sĩ lẳng lặng chờ đợi đại tông chủ đến. Ở bên trong đông đảo tu sĩ, trong đó không thiếu một giáo chi trưởng, một nước chi chủ, những cường giả này quen biết là thân thiện chào hỏi.

Mà rất nhiều tán tu hoặc là tu sĩ xuất thân từ tiểu môn tiểu phái đến tiếp kiến đại tông chủ thì có tự mình hiểu lấy, bọn hắn ngồi ở nơi hẻo lánh không đáng chú ý, không dám cùng những cường giả kia tranh phong, lại không dám cùng những chưởng môn hoàng chủ kia đoạt vị trí.

Đương nhiên, những chưởng môn hoàng chủ thực lực tương đối cường đại kia cũng là ngồi ở phía trước, bọn hắn có được tư cách ưu tiên tiếp kiến đại tông chủ.

– Đó là ai…

Thời điểm các vị chưởng môn hoàng chủ tương hỗ hàn huyên, ân cần thăm hỏi, có người nhìn thấy Lý Thất Dạ từ bên ngoài đi tới, không khỏi kinh ngạc nói ra.

Trong lúc nhất thời, ở đây không ít ánh mắt rơi vào trên người Lý Thất Dạ, rất nhiều người nhìn thấy bộ dáng kia của Lý Thất Dạ, cũng không khỏi nhíu chặt mày lên.

– Ở đâu tới ăn mày, tại sao người như vậy cũng có thể vào.

Có chưởng môn nhìn thấy Lý Thất Dạ, không khỏi nhíu mày, nói ra.

Đối với bọn hắn mà nói, tiếp kiến đại tông chủ là một đại sự, hiện tại chạy tới một tên ăn mày, này làm sao trách bọn hắn không vui đây?

– Hừ, hắn chạy tới nơi này làm gì, chỗ như vậy là hắn có thể tới sao?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ vậy mà chạy đến Thủy tạ viên, a Bảo một mực đối với Lý Thất Dạ bất mãn không khỏi hừ một tiếng.

Coi như là Y Xuyên cũng không có nghĩ đến Lý Thất Dạ đột nhiên chạy đến nơi đây, hắn cũng là mười phần ngoài ý muốn.

– Tiểu bối, ngươi có phải đi lầm đường hay không.

Có chưởng môn đối với Lý Thất Dạ đi tới, hết sức bất mãn, trầm giọng nói, khí thế cực kỳ khiếp người, nếu là phàm nhân bình thường, ở dưới khí thế của hắn, chỉ sợ là bị dọa đến hai chân như nhũn ra.

Lúc này Lý Thất Dạ mới chậm rãi nhìn hắn một cái, nói ra:

– Nơi này là Thủy tạ viên sao?

– Không sai, nơi này là Thủy tạ viên, nhưng, đây không phải địa phương ngươi có thể tới. . .

Vị chưởng môn này trầm giọng nói, trên người hiển hiện hoàng uy.

Lý Thất Dạ lắc nhẹ, đánh gãy hắn, nói ra:

– Là Thủy tạ viên liền không sai, vậy ta không đi sai địa phương.

– Nha, đây không phải bằng hữu của Y Xuyên hoàng chủ sao? Làm sao, Y Xuyên hoàng chủ, bằng hữu của ngươi muốn tới nơi này xin cơm sao?

Lúc này, một thanh âm châm chọc khiêu khích vang lên, người nói chuyện chính là Tiểu Tướng quốc Thái tử.

Trước mặt của mọi người, Tiểu Tướng quốc Thái tử nói như vậy, là có chủ tâm muốn để Y Xuyên mất hết mặt mũi, có chủ tâm cùng Y Xuyên gây khó dễ.

Trong lúc nhất thời, không ít người nhìn về phía Y Xuyên, một chút chưởng môn hoàng chủ muốn đuổi Lý Thất Dạ cũng không khỏi nhìn lấy Y Xuyên.

Tục ngữ nói, đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân, Y Xuyên tại Nam Đường cũng là một đại nhân vật, bất kể là ai, đều phải bán hắn mấy phần thể diện, giống Tiểu Tướng quốc Thái tử cùng Y Xuyên vạch mặt vẫn là thuộc về số ít.

Lúc này, những đệ tử như a Bảo sau lưng Y Xuyên không khỏi nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, ở mấy đệ tử bọn hắn xem ra, Lý Thất Dạ đây là mất hết mặt mũi của Tô Hàng quốc bọn hắn, đây là có chủ tâm để bệ hạ bọn hắn không cách nào xuống đài!

Ở trước mắt bao người, Y Xuyên không khỏi có chút xấu hổ, hắn cười khan một tiếng, nói ra:

– Vị tiểu hữu này lão phu đích thật là nhận biết.

Ở trước mắt bao người, Y Xuyên cũng không phủ nhận, thừa nhận nhận biết Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay, nói ra:

– Ta tới đây, không có quan hệ gì với Y hoàng chủ, ta không cần các vị quan tâm, mọi người nên làm gì thì làm đi.

– Ha ha, tiểu tử, nếu không phải Y Xuyên mang ngươi đến, chỗ như vậy là ngươi có thể tới sao?

Tiểu Tướng quốc Thái tử châm chọc khiêu khích nói.

– Ngươi con mắt nào nhìn thấy bệ hạ chúng ta dẫn hắn đến!

A Bảo không khỏi nhìn hằm hằm Tiểu Tướng quốc Thái tử, Tiểu Tướng quốc Thái tử nói như vậy, đó là cố ý nhục nhã bệ hạ bọn hắn!

– A Bảo, bất quá vô lễ.

Y Xuyên nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Coi như là lão phu mang vị tiểu hữu này tới, đây cũng không đáng trách gì, đại tông chủ nam tuần, liền là gặp tu sĩ các nơi.

Đối với dạng tình huống này, Lý Thất Dạ chỉ là nở nụ cười, đại mã kim đao ngồi xuống.

– Tiểu bối, cút sang một bên, vị trí này không phải ngươi có thể ngồi!

Thời điểm Lý Thất Dạ tọa hạ, lập tức có hoàng chủ trầm giọng quát.

Trong lúc nhất thời, không ít ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ. Theo bọn hắn nghĩ, Lý Thất Dạ thật sự là quá không biết tiến thối. Vậy mà ngồi ở phía trước nhất.

Ở rất nhiều người xem ra, dạng người giống như Lý Thất Dạ này, chỉ có thể ngồi ở nơi hẻo lánh không đáng chú ý, thậm chí ngay cả tán tu cũng không nguyện ý cùng hắn ngồi chung một chỗ.

Chương 1398: Diệp Sơ Vân (1)

Hiện tại Lý Thất Dạ ngược lại tốt, trực tiếp ngồi ở phía trước nhất, đoạt người chú mục như thế, đơn giản liền là muốn ăn đòn.

Lý Thất Dạ chậm rãi quay mặt đi, nhìn thẳng vị hoàng chủ này, thong dong nhàn định nói ra:

– Cửu thiên chi thượng ta cũng có thể ngồi, huống chi vị trí này, câm miệng ngươi lại cho ta!

– Ngươi…

Vị hoàng chủ kia không khỏi tức giận đến run rẩy, nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, bị một vô danh tiểu bối dạng này quát lên như thế, đây đối với hắn mà nói, đơn giản liền là vô cùng nhục nhã.

– Ha ha, xem ra có người là cầm thần uy của Y Xuyên hoàng chủ, cho nên mới dám lớn lối bá đạo như vậy.

Lúc này, Tiểu Tướng quốc Thái tử cười lạnh nói ra.

Tiểu Tướng quốc cùng Tô Hàng quốc cho tới nay đều bất hòa. Lúc này Tiểu Tướng quốc Thái tử châm ngòi thổi gió, chính là muốn để Y Xuyên khó xử, để Y Xuyên mất mặt.

– Y hoàng chủ, nếu là môn hạ đệ tử của ngươi, hảo hảo quản giáo một phen, để tránh ở trước mặt đại tông chủ mất mặt xấu hổ.

Hoàng chủ vừa rồi khiển trách Lý Thất Dạ trầm giọng nói với Y Xuyên.

Nếu như Lý Thất Dạ là đệ tử của Y Xuyên, hắn là không tiện xuất thủ quản giáo Lý Thất Dạ, cho nên, hắn tạo áp lực cho Y Xuyên.

– Y hoàng chủ, đệ tử như vậy hẳn là hảo hảo quản giáo, cái này còn thể thống gì! Tiểu bối, nhanh đến sau lưng trưởng bối ngươi đi, nơi này đâu phải địa phương ngươi ngồi!

Cũng có chưởng môn đối với Lý Thất Dạ hành động như vậy hết sức bất mãn, lạnh lùng nói.

Lúc này, mấy người a Bảo cũng không khỏi nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ hành động như vậy để bệ hạ bọn hắn khó xử, để bệ hạ bọn hắn mất hết mặt mũi.

Y Xuyên không khỏi có mấy phần xấu hổ, hắn cũng không thể tránh được, hướng Lý Thất Dạ vẫy vẫy tay, nói ra:

– Tiểu hữu, đến đằng sau ta ngồi đi, ngươi ngồi chính là vị trí của chưởng môn hoàng chủ.

Y Xuyên cử động như vậy, có thể nói là đối với Lý Thất Dạ mười phần thân mật, đổi lại người khác, căn bản liền không biết đi bao che Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ đó là vững như bàn thạch, bình yên bất động, hắn nở nụ cười, nói ra:

– Y hoàng chủ, đa tạ ngươi quan tâm, ta chỗ này ngồi rất tốt.

Lý Thất Dạ nói như vậy, Y Xuyên cười khổ một cái, a Bảo là căm giận bất bình, nói ra:

– Bệ hạ, loại người không biết tốt xấu này, quản hắn làm gì.

Rất nhiều người ở đây đều nhìn lấy Lý Thất Dạ, các loại thần thái đều có, có người cảm thấy tiểu tử này điên, có người cảm thấy gia hỏa này rất có ý tứ, về phần một chút hoàng chủ chưởng môn, đối với Lý Thất Dạ dám đoạt vị trí của hoàng chủ chưởng môn, đây quả thực là khiêu chiến quyền uy của bọn hắn.

– Tiểu bối, nếu như còn không biết tiến thối, bản tọa đem ngươi ném ra.

Người hoàng chủ vừa rồi kia lạnh giọng nói.

– Im miệng.

Lý Thất Dạ nhắm mắt lại ngồi ở chỗ đó, ngắt lời hắn, lạnh lùng nói ra:

– Lại ở bên tai ta ong ong gọi, ta liền đem ngươi xoay thành bánh quai chèo!

Người hoàng chủ này bị Lý Thất Dạ nói như vậy tức giận đến thổ huyết, lập tức giận dữ, đứng lên, huyết khí ngập trời!

– Đại tông chủ đến.

Ngay thời điểm vị hoàng chủ này muốn xuất thủ, ngoài cửa truyền đến một tiếng thông báo.

– Đại tông chủ tới.

Vừa nghe thấy lời ấy, tất cả mọi người bên trong vườn nhao nhao đứng lên, nghênh đón đại tông chủ đến.

Vị hoàng chủ kia vốn muốn ra tay với Lý Thất Dạ hừ lạnh một tiếng, nhịn xuống lửa giận trong lòng, bận bịu đi nghênh đón đại tông chủ đến.

Ở dưới mọi người đón lấy, rốt cục đương kim quân hoàng Nam Đường cương quốc, Thanh Liên tông tông chủ Diệp Sơ Vân xuất hiện ở trước mắt mọi người.

– Bái kiến đại tông chủ.

Nhìn thấy Diệp Sơ Vân, tất cả mọi người nhao nhao tiến lên tiếp kiến, đối với đám người mà nói, không chỉ bởi vì Diệp Sơ Vân là Nam Đường đại tông chủ, đồng thời, cũng là bởi vì hôm nay Diệp Sơ Vân đã là một Đại Hiền.

Phóng nhãn Nam Xích Địa, thế hệ trẻ tuổi đăng lâm Đại Hiền cũng không nhiều, có thể nói là đếm được trên đầu ngón tay, Diệp Sơ Vân ở rất nhiều năm trước liền trở thành Đại Hiền, có thể nói đủ cường đại, đầy đủ để cho người ta vì đó kiêu ngạo, cũng đầy đủ để cho người ta kính sợ.

Lý Thất Dạ hướng Diệp Sơ Vân chen chúc bên trong đám người nhìn lại, bao nhiêu năm qua đi, phong thái của Diệp Sơ Vân càng hơn năm đó.

Nàng vẫn là y phục màu xanh nhạt tụ thủy, mắt hạnh kiều mị, ở bên trong ba phần vũ mị, có bảy phần quý khí, quý tộc hoàng khí, đoan trang lịch sự tao nhã, một y tụ thủy, mang theo linh khí núi đồng sông ngòi, lông mày nàng nhìn quanh có mềm mại không nói được.

Cùng ngày xưa khác biệt chính là, hôm nay Diệp Sơ Vân cử động ở giữa, có một cỗ khí thế bãi thiên hạp địa, có thần uy lật tay thành mây trở tay thành mưa.

Không hề nghi ngờ, một ngày leo lên Đại Hiền, liền mang ý nghĩa bao trùm thiên khung, bước vào vô thượng đại đạo, ngày khác có thể vấn đỉnh Thần vị!

Vào lúc này, đông đảo hoàng chủ chưởng môn đều nhao nhao chen lên bái kiến Diệp Sơ Vân, coi như là tu sĩ hoặc tán tu xuất thân tiểu môn tiểu phái cũng tìm cơ hội từng cái chen lên bái kiến, muốn cho Diệp Sơ Vân lưu một cái ấn tượng tốt, tương lai nếu có cầu ở Nam Đường cương quốc hoặc là Thanh Liên tông, chí ít cũng có thể trộn lẫn quen mặt.

Y Xuyên cũng vội vàng mang theo vãn bối của mình tiến lên tiếp kiến Diệp Sơ Vân, như a Bảo bọn hắn lần đầu nhìn thấy Diệp Sơ Vân cũng không khỏi hưng phấn, đối với bọn hắn mà nói, không phân biệt nam nữ, đại tông chủ là thần nữ mà bọn hắn ngưỡng mộ, có thể nhìn thấy nàng, chính là vinh hạnh của bọn hắn.

Diệp Sơ Vân không có kiêu ngạo, đều là từng cái gật đầu gặp nhau, sau khi Diệp Sơ Vân từng cái gặp nhau, bên người nàng đã vây đầy chưởng môn hoàng chủ.

Ở thời điểm này, ánh mắt Diệp Sơ Vân dừng lại một chút, trong lúc lơ đãng, nàng nhìn thấy trên đông đảo vị trí trống trơn kia ngồi một người, một người quần áo rách rưới, nhưng mà, thân hình kia, tấm lưng kia, quá quen thuộc.

Diệp Sơ Vân không khỏi chấn kinh, bởi vì hắn đã mất tích rất lâu, không có ai biết hắn hạ lạc, hôm nay đột nhiên xuất hiện ở trước mắt mình, cái này thật sự là để cho nàng quá khiếp sợ!

– Bệ hạ, ăn mày này là trà trộn vào tới, để tại hạ đuổi hắn đi!

Tiểu Tướng quốc Thái tử cho rằng một ăn mày như Lý Thất Dạ xuất hiện ở đây để đại tông chủ tức giận, lập tức tranh công, gấp hướng Lý Thất Dạ đi đến.

– Thối ăn mày, lăn ra ngoài, chớ có điếm ô tầm mắt của bệ hạ!

Tiểu Tướng quốc Thái tử quát khẽ một tiếng, đại thủ hướng Lý Thất Dạ chộp tới.

“Ba” một tiếng vang lên, Tiểu Tướng quốc Thái tử còn chưa bắt được Lý Thất Dạ, một cái tát thanh thúy vang lên, không có người thấy rõ ràng Lý Thất Dạ là quất vào trên mặt Tiểu Tướng quốc Thái tử như thế nào, Tiểu Tướng quốc Thái tử “Phốc” một tiếng, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, răng đều bị đánh nát.

– Tiểu súc sinh

Tiểu Tướng quốc Thái tử cuồng nộ, muốn chém Lý Thất Dạ.

– Lui ra!

Chương 1399: Diệp Sơ Vân (2)

Lúc này, Diệp Sơ Vân khiếp sợ lấy lại tinh thần, quát khẽ một tiếng, nàng thân là Đại Hiền, một tiếng quát khẽ, Tiểu Tướng quốc Thái tử lập tức đông đông đông lùi lại mấy bước, chỉ là một tiếng quát khẽ, liền trấn áp đến Tiểu Tướng quốc Thái tử đứng không dậy nổi, song phương thực lực cách biệt quá xa.

Lý Thất Dạ y nguyên bình chân như vại ngồi ở đó, vẫn là đầu bù cấu mặt, nhìn lấy Diệp Sơ Vân, nhàn nhã cười một tiếng, nói ra:

– Diệp cô nương, đã lâu không gặp.

Xưng hô như vậy, để không ít người vì đó ngạt thở, tại Nam Đường có ai dám gọi thẳng đại tông chủ như thế, trừ khi là Đại Hiền thế hệ trước.

Diệp Sơ Vân bước nhanh hướng Lý Thất Dạ đi đến, nói ra:

– Lý huynh, đã lâu không gặp, không nghĩ tới Lý huynh đại giá quang lâm, nếu Lý huynh thông báo một tiếng, tiểu muội sẽ đích thân nghênh đón.

Thấy một màn như vậy, để chưởng môn hoàng chủ ở đây vì đó ngạt thở, có thể làm cho đại tông chủ của bọn hắn khách khí như thế, có thể nghĩ thân phận của đối phương.

Bọn người a Bảo sau lưng Y Xuyên càng là bất khả tư nghị nhìn lấy một màn này, Lý Thất Dạ đầu bù cấu mặt, bất luận từ chỗ nào nhìn, đều không đáng đến đại tông chủ của bọn hắn khách khí như thế.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu nói:

– Diệp cô nương khách khí, ta cũng là vừa trở về mà thôi, vừa vặn đi qua Nam Đường, có một việc nhờ vả cô nương.

Diệp Sơ Vân nhìn Lý Thất Dạ, mặc dù nàng không biết chuyện gì phát sinh, nhưng mà, nàng minh bạch Lý Thất Dạ đã từng trải qua đại sự ầm ầm sóng dậy, thử nghĩ một cái, năm đó nam nhân ở trước mắt phong khinh vân đạm liền có thể đồ diệt một tông một phái, cử chỉ ở giữa liền có thể lừa giết vô số lão tổ của đế thống tiên môn.

– Lý huynh có gì cần, tiểu muội tất hết sức giúp đỡ.

Diệp Sơ Vân vội nói ra:

– Lý huynh phong trần mệt mỏi, nếu không ngại, Lý huynh vào hàn xá của tiểu muội ở một hai ngày như thế nào?

– Thôi được rồi, Diệp cô nương đã thịnh tình như thế, cung kính không bằng tuân mệnh.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nhẹ nhàng gật gật đầu, nói xong muốn đứng lên.

Diệp Sơ Vân chung quy là một vị Đại Hiền, vội đỡ dậy Lý Thất Dạ. Nàng đối với đệ tử bên người phân phó vài tiếng, liền vịn Lý Thất Dạ rời đi.

Trong lúc nhất thời, Thủy tạ viên vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đưa mắt nhìn đại tông chủ tự mình đỡ lấy Lý Thất Dạ rời đi.

Vô số người bị một màn trước mắt này chấn kinh, không có ai biết thanh niên đầu bù cấu mặt kia lai lịch ra sao, đại tông chủ của bọn hắn vậy mà tự mình dắt đỡ, cái này không chỉ là khách khí, càng nhiều là cung kính!

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người là trong đầu trống rỗng, ngạt thở đến thật lâu không thở nổi. Đại tông chủ không chỉ là chấp chưởng lấy quyền hành Nam Đường, càng là một vị Đại Hiền không tầm thường, phóng nhãn thế hệ trẻ tuổi của Nam Xích Địa, nàng đều là một trong các thiên tài đứng đầu nhất.

Hôm nay, đại tông chủ của bọn hắn vậy mà tự mình dắt đỡ thanh niên đầu bù cấu mặt kia, cử chỉ ở giữa, không mất cung kính, cái này có thể nghĩ người thanh niên này ở trong suy nghĩ của đại tông chủ địa vị cao bậc nào.

Chuyện như vậy, bất luận kẻ nào ở đây đều không thể tin được, coi như là Y Xuyên cũng không nghĩ đến, hắn còn tưởng rằng Lý Thất Dạ là một tán tu bình thường mà thôi.

Về phần bọn người a Bảo càng là miệng há thật lớn, trong lúc nhất thời là thật lâu khép lại không được, đối với bọn hắn mà nói, đại tông chủ chính là thần nữ để bọn hắn ngưỡng vọng, cao không thể chạm, nhưng mà, hôm nay, đại tông chủ lại tự mình dắt đỡ Lý Thất Dạ, thần thái cung kính, cái này thật là làm cho người ta cảm thấy bất khả tư nghị!

Trước đó, bọn người a Bảo còn đối với Lý Thất Dạ là đủ loại bất mãn, hiện tại tỉ mỉ nghĩ lại, chân chính vô tri chính là bọn hắn!

– Xong…

Tiểu Tướng quốc Thái tử đặt mông ngồi dưới đất, sắc mặt lập tức trắng bệch, thất hồn lạc phách, ngay cả đại tông chủ của bọn hắn đều cung kính như thế, nhưng mà, hắn lại đem đối phương hoàn toàn đắc tội.

Ngay cả hoàng chủ vừa rồi muốn ra tay với Lý Thất Dạ cũng không khỏi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hắn cũng không có nghĩ đến tiểu ăn mày không đáng chú ý kia lại có lai lịch kinh thiên.

Ở thời điểm này, có ít người nghĩ đến Y Xuyên. Ở trong sân Y Xuyên là người duy nhất cùng Lý Thất Dạ giao hảo.

– Y huynh, vừa rồi vị công tử kia lai lịch ra sao?

Lúc này có không ít hoàng chủ chưởng môn nhao nhao hướng Y Xuyên tìm hiểu tin tức của Lý Thất Dạ. Bọn hắn còn tưởng rằng Y Xuyên biết lai lịch của Lý Thất Dạ.

Y Xuyên cũng không khỏi cười khổ một cái, lắc đầu nói ra:

– Ta cũng không rõ ràng lai lịch cụ thể của vị công tử này.

Lý Thất Dạ ngồi ở trong xe ngựa của Diệp Sơ Vân, Diệp Sơ Vân gặp Lý Thất Dạ bộ dáng chật vật, không khỏi quan tâm hỏi:

– Lý huynh đã xảy ra chuyện gì?

Nàng chung quy là một vị Đại Hiền, từ đó nhìn ra một chút mánh khóe.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, lắc đầu nói ra:

– Không có gì ghê gớm lắm, chẳng qua là mới từ Thạch Dược giới trở về, có chút chật vật mà thôi.

Lý Thất Dạ nói đến phong khinh vân đạm như thế, Diệp Sơ Vân lại không khỏi vì đó động dung, Cửu Giới thông đạo chưa mở, muốn cưỡng ép xông giới bích, vậy tuyệt đối là tự tìm đường chết, coi như là Thần Vương cũng chết!

– Lý huynh không sao chứ.

Diệp Sơ Vân không khỏi lo lắng nói.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Diệp cô nương không cần lo lắng, việc rất nhỏ. Chỉ là cùng người đánh cược một chút mà thôi, đạo cơ bị khóa, việc nhỏ.

Diệp Sơ Vân đương nhiên minh bạch, “việc rất nhỏ” trong miệng hắn, đối với bất luận kẻ nào mà nói, đây tuyệt đối là kinh thiên đại sự.

Diệp Sơ Vân đem Lý Thất Dạ đón vào Thanh Liên tông, an bài chỗ ở tốt nhất, lấy quy cách khách quý tối cao tiếp đãi.

Sau khi Lý Thất Dạ tắm rửa một phen, Diệp Sơ Vân đã ở trong sảnh đợi lâu, nàng nhìn thấy Lý Thất Dạ tiến đến, lập tức đứng lên, đối với Lý Thất Dạ bái một cái, nói ra:

– Năm đó rời đi vội vàng, không thể hảo hảo cảm tạ Lý huynh, hôm nay mời Lý huynh nhận tiểu muội cúi đầu.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay, cười nói ra:

– Đều là chuyện đã qua, không cần nhắc lại, năm đó ngươi cũng không cần cám ơn ta.

– Không, năm đó nếu không phải Lý huynh dìu dắt, chỉ sợ không có tiểu muội hôm nay.

Diệp Sơ Vân khăng khăng bái một cái, nghiêm túc nói ra:

– Tiểu muội có thành tựu hôm nay, hơn phân nửa là Lý huynh ban tặng.

Năm đó Lý Thất Dạ mang nàng lên Thế Giới Thụ, nàng đạt được cơ duyên không nhỏ, cái này khiến nàng sau khi trở về, tu luyện là đột nhiên tăng mạnh, thậm chí được người xưng là sau khi Đạo Gian thời đại kết thúc, vị Đại Hiền thế hệ trẻ tuổi thứ nhất!

Năm đó Diệp Sơ Vân vội vàng rời đi, không thể hảo hảo bái tạ Lý Thất Dạ, hôm nay gặp lại Lý Thất Dạ, nàng trang trọng bái một cái, để bày tỏ cảm kích trong lòng mình.

Chương 1400: Diệp Sơ Vân (3)

Gặp Diệp Sơ Vân khăng khăng như thế, Lý Thất Dạ vào chỗ, cũng thản nhiên nhận đại lễ của Diệp Sơ Vân.

Diệp Sơ Vân bái một cái, cùng Lý Thất Dạ ngồi chung, Lý Thất Dạ nhìn nàng một chút, mỉm cười nói ra:

– Diệp cô nương cũng là người quen, ta cũng không khách khí, đầu tiên, ta là muốn hỏi sự tình Tẩy Nhan Cổ Phái một chút.

– Điểm này Lý huynh an tâm.

Diệp Sơ Vân lộ ra tiếu dung, thời điểm nữ hài tử dịu dàng như nàng lộ ra nụ cười đặc biệt dễ nhìn, nàng mỉm cười nói ra:

– Hôm nay Tẩy Nhan Cổ Phái là không phải tầm thường. Mặc dù ta không có đi Trung Đại Vực, nhưng, cũng nghe đến một chút tin tức, Trung Đại Vực truyền ra tin tức nói, Lý cô nương cùng Trần cô nương đều đã là Tiên thể trung thành, còn có Tô chưởng môn của quý phái cũng là Tiên thể trung thành, có thể nói là uy hiếp toàn bộ Trung Đại Vực, thậm chí là cả Nhân Hoàng giới! Thời điểm Tô chưởng môn các nàng Tiên thể Trung Thành, đông đảo môn phái của Nhân Hoàng giới tới chúc mừng, đáng tiếc, khi đó tiểu muội bế quan, không thể tới bái phỏng, chỉ có thể để đệ tử đưa lên lễ mọn.

Diệp Sơ Vân lời này cũng không khoa trương, một môn ba Tiên thể, cái này khó trách chấn nhiếp toàn bộ Nhân Hoàng giới, hiện tại ba trung thành Tiên thể, mặc kệ là Đại Hiền thế nào đều phải nhượng bộ lui binh! Chớ nói chi tương lai có cơ hội là tam đại Tiên thể đại thành.

Nếu như một môn phái ra ba đại thành Tiên thể, như vậy, coi như là Tiên Đế tại thế, cũng sẽ không dám xem thường khai chiến, một tôn Tiên thể đại thành có thể hoành kích Tiên Đế, nếu ba tôn đại thành Tiên thể cùng một môn phái, còn đến mức nào!

Đương nhiên, thế nhân cũng không biết thể chất của Trần Bảo Kiều, nhưng mà, có người từ uy lực thể chất của Trần Bảo Kiều đến suy tính, cho rằng Trần Bảo Kiều tu luyện tựa như Tiên thể, cụ thể là thể thuật thế nào, thì không được biết.

Nghe được Diệp Sơ Vân nói như vậy, Lý Thất Dạ cũng thở dài một hơi, hắn nhẹ gật đầu nói ra:

– Vậy ta liền nhờ Diệp cô nương một việc.

– Lý huynh có gì cần cứ việc phân phó, tiểu muội nhất định là toàn lực tương trợ.

Diệp Sơ Vân vội nói.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Diệp cô nương nói quá khách khí, ta chỉ là muốn Diệp cô nương giúp ta truyền tin tức, để đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái biết ta trở về là được.

– Đây là việc rất nhỏ.

Diệp Sơ Vân vội nói ra:

– Ta lập tức để môn hạ đệ tử giúp Lý huynh ra sức trâu ngựa . Bất quá, Lý huynh cũng phải có tâm lý chuẩn bị, nhất thời nửa khắc chúng ta cũng vô pháp đem tin tức truyền tống đến Tẩy Nhan Cổ Phái. Thanh Liên tông chúng ta cùng quý phái không có đạo môn dính liền, chúng ta chỉ sợ cần từ Đông Bách Thành làm trung chuyển, mượn nhờ đạo môn cảu Băng Vũ Cung.

Hai môn phái trực tiếp truyền tống là truyền tống mau lẹ nhất ở giữa tu sĩ, nhưng mà, loại truyền tống này cần đạo môn của hai môn phái dính liền, nếu như nói, hai môn phái quan hệ không phải rất tốt mà nói, trên cơ bản không có khả năng đạo môn dính liền.

Còn có một loại truyền tống là điểm mù truyền tống, là chỉ biết vị trí đại khái, không cách nào tinh chuẩn chuyển giao đi qua, loại truyền tống này không chỉ là cần Tinh Bích càng lớn, hơn nữa còn tồn tại sai sót không nhỏ, thậm chí có khả năng đem người truyền tống đến khu vực hung hiểm.

– Cái này không vội, chỉ cần đem lời dẫn đi là được rồi.

Lý Thất Dạ gật đầu nói, tạm thời trong lòng hắn không có ý định về Trung Đại Vực, hắn lưu lại Nam Xích Địa là có những tính toán khác.

– Lý huynh nói chúng ta nhất định sẽ đưa đến.

Diệp Sơ Vân nói ra:

– Không biết Lý huynh muốn ở Nam Xích Địa lưu lại bao lâu? Nếu Lý huynh thời gian không vội, không chê, Lý huynh ở lại hàn xá của ta thêm chút thời gian, tiểu muội còn muốn mời Lý huynh chỉ điểm sai lầm đây này.

Diệp Sơ Vân đem lời nói đến rất thẳng thắn, cũng không có già mồm chút nào.

– Diệp cô nương đã nhiệt tình như vậy, vậy ta liền cung kính không bằng tuân mệnh.

Lý Thất Dạ cũng không khách khí, cười cười. Nhìn lấy Diệp Sơ Vân, Lý Thất Dạ hỏi:

– Không biết những năm này Nhân Hoàng giới phát sinh đại sự gì?

– Những năm Lý huynh rời đi này, Nhân Hoàng giới có thể nói là bình tĩnh.

Diệp Sơ Vân nói ra:

– Năm đó Lý huynh chiến một trận, cũng là cảnh cáo thiên hạ, ở chút năm này, rất nhiều môn phái trong Nhân Hoàng giới đều vùi đầu khổ tu, ít có người nhấc lên sóng to gió lớn.

Điểm này Diệp Sơ Vân nói không giả, năm đó một trận chiến ở Thiên Đạo Viện, uy hiếp toàn bộ Nhân Hoàng giới, đặc biệt là Vực Thần tuỳ tiện đạp nát Diêu Quang cổ quốc, đây là để rất nhiều đại giáo truyền thừa ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Nhân Hoàng giới còn có tồn tại cường đại như Vực Thần, bất kể là ai, muốn nhấc lên sóng to gió lớn gì, đều phải ước lượng cân lượng của mình một chút.

Đối với chuyện cũ năm đó, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt một tiếng, không có nhiều lời.

– Những năm này, duy nhất để cho người ta oanh động là Táng Phật cao nguyên tuyên bố Lan Đà tự cùng tất cả chùa miếu dưới trướng nó một lần nữa mở ra, nguyện tiếp nhận độ hóa người hữu duyên trong thiên hạ.

Diệp Sơ Vân đem những gì mình biết nói cho Lý Thất Dạ.

– Táng Phật cao nguyên rốt cục mở.

Nghe được lời như vậy, Lý Thất Dạ không khỏi híp con mắt một cái, nói ra:

– Đạo gian kết thúc, Lan Đà tự cũng nghĩ mời chào thiên hạ.

– Mỗi ngày tu sĩ đi Táng Phật cao nguyên nhiều vô số kể, bất quá, mấy năm này có mấy thiên tài bị độ hóa, cho nên đằng sau người muốn đi Táng Phật cao nguyên, đặc biệt là thiên tài thế hệ trẻ tuổi cẩn thận rất nhiều.

Diệp Sơ Vân nói ra.

– Táng Phật cao nguyên nha.

Lý Thất Dạ không khỏi ngẩng đầu nhìn ra xa xa, thì thào nói.

Một thanh băng kiếm, một bả viêm đao, một cái truyền thuyết…! Ai hàng hiếm a… chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Táng Phật cao nguyên, làm một trong mười hai Táng Địa, trong này chôn giấu lấy quá nhiều bí mật, trong này, có quá nhiều sự tình làm cho không người nào có thể hiểu.

– Lý huynh dự định đi Táng Phật cao nguyên?

Diệp Sơ Vân gặp Lý Thất Dạ thần thái như thế, không khỏi hỏi.

Lý Thất Dạ khe khẽ lắc đầu, nói ra:

– Không vội, Táng Phật cao nguyên ở nơi đó cũng sẽ không chạy mất, Lạn Đà Tự đã khai trương lần nữa, liền ý nghĩa bọn hắn không có nhanh đóng cửa như vậy, chờ ta đem sự tình trong tay xử lý xong lại đi Táng Phật cao nguyên cũng không muộn!

– Không biết Lý huynh có chỗ nào muốn tiểu muội ra sức?

Diệp Sơ Vân cũng không có già mồm, rất thẳng thắn nói.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Nếu là địa phương cần Diệp cô nương, ta nhất định sẽ nói.

– Chỉ cần Lý huynh có địa phương cần tiểu muội, đến lúc đó cứ việc phân phó là được, tiểu muội cùng Thanh Liên tông sẽ hết sức giúp đỡ.

Mặc dù Diệp Sơ Vân sinh ở vùng sông nước Nam quốc, làm người cũng hiền thục ôn nhu, nhưng mà, làm nhất quốc chi quân, đứng đầu một môn, nàng làm việc không dây dưa dài dòng chút nào.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Hà tiểu tiểu 2 ngày trước
Bộ này giống truyện chư thiên tận thế online quá nhỉ, cũng có thế giới song song. Nhưng bộ này hại não hơn nhiều, main chính tính cách sát phạt quả quyết hơn bộ kia, bộ kia main cảm giác thánh mẫu kinh khủng. Nói đi nói lại bộ này càng nghe càng cuốn.. Ad bộ siêu cấp shipber đến đâu rồi vẫn chưa lên audio ạ
https://audiosite.net
Nghia 4 ngày trước
Giọng đọc hay ,truyền cãm.
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn hà tiểu tiểu có những góp ý đầy thú vị ^^! MÌnh xin phép đính chính 1 chút bộ truyện này tương đối hay bắt đầu từ tập 7 audio nhé..các tập đầu có chút nhạt và khó hiểu ( tính cách trẻ trâu các kiểu nhưng từ tập 7 trở đi sẽ vén màn ẩn của tác giả nhé.. Ngoài ra mình thông báo 1 chút nhiều bạn mới chưa bạn biết [ Cứ 00 giờ hăng ngày ra bảo trì 2 phút - Không phải lỗi website nhé - Trong thời gian Bảo trì sẽ không vào được website nhưng khi bạn đang nghe audio thì vẫn bình thường nhé ]
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo do sơ suất bạn đăng audio để hạn chế thành viên...! Mình đã fix lại toàn bộ rồi nhé :) Mong bạn thông cảm ^^
https://audiosite.net
Khụ khụ Không cần tìm đâu xa ngay top 1 trang chủ đó bạn trong đó có thể loại sắc đó đạo hữu...^^! Nơi đó dành cho các đạo hữu trên 18+ chỉ cần lưu ý 1 chút là thấy - nơi bạn cần tìm :)
https://audiosite.net
Huy 2 tuần trước
Xin tìm bộ sắc hiệp 18+
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn ^^! Lý do bạn CTV up giới hạn 3 lần nghe audio 1 tập và số giới hạn khác chính mình cũng không biết :) Đã sửa lại nghe all không giới hạn nhé bạn :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^! Từ chương 3345 không phải bị lỗi đâu bạn đó là do 1 hạn chế của CTV up audio lên đó bạn ...! Mình đang đi ship hàng 12h mình sẽ fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Mô Phật ^^! Thế giới Mộng Huyễn --> Ai biết ai đâu. Không quy 0 mà thôi . -Tuy nhiên mọi thứ trong mắt tại hạ đều có Nhân Quả ( có người sinh ra đã đến vạch đích của đời người, có kẻ sinh đồ tể, cũng như có người sinh ra thiếu gì đó..[ tay, chân , mắt..( đặc biệt có sinh ra thiếu Tâm )..] - CON NGƯỜI luôn luôn đấu tranh có gắng thay đổi bản thân ( tiền, yêu,sinh,tử...) nhưng có người thành công có kẻ thất bại theo tôi đó là ( Vận - Mênh ) *** Ừm cách nói của bản là Sai à nha...---> Bạn không thấy không nghe được không có nghĩ là [ KHÔNG ] ---> À Mê Chấp Nó vốn dĩ là ( Khởi Nguyên )của Vạn Vật trên thế gian -- Nếu không có có mê chấp vậy chúc mừng bạn đã về [ KHÔNG ] như vậy bạn đã Quả La Hán rồi...
https://audiosite.net
Du Lãng 3 tuần trước
MUỐN BIẾT RÕ THÌ VÀO ĐÂY NÓI THOẠI TRỰC TIẾP VỚI TA.
https://audiosite.net
Truyện này mang nặng tư tưởng của truyền thuyết nhân gian và sự mê chấp vào kinh kệ của tôn giáo phàm nhân. Phàm nhân không thể giao tiếp được với TRỜI PHẬT, tự cho mình là con Trời (Thiên tử), tự cho mình là con Phật Phật tử), tự cho mình là đắc Đạo, tự cho mình là La Hán, là Bồ Tát, là Phật Tổ...đúng là một trò hề vô cùng trơ trẽn và lố bịch. - Mê chấp chính là nguồn gốc của mọi sự đau khổ tội lỗi và luân hồi lẩn quẩn. Tôn giáo xưa nay chỉ là chỗ dựa tinh thần cho bá tánh chứ không phải là cứu cánh giải thoát cho nhân gian.
https://audiosite.net
Nguyễn văn Thắng 3 tuần trước
Truyện hay giọng đọc tuyệt vời