1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 254 [Chương 1266 đến Chương 1270]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 254 [Chương 1266 đến Chương 1270]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1266: Bí mật quá khứ (1)

Lý Thất Dạ nhìn thạch nhân một chút, nói ra:

– Bất quá, sống đến bây giờ, người còn có thể nhận biết ta cũng đã không nhiều. Ta cũng niệm tình ngươi một lòng vì Bệ Ngạn thú thổ, nếu như nói, ta không cho ngươi một cơ hội, vậy liền quá không nói được. Tốt, con người của ta làm việc cũng công bằng, liền cho ngươi một cơ hội, để đồ đệ của ngươi đi thử một lần!

– Đại nhân khoan dung độ lượng như thế, ta vô cùng cảm kích.

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, thạch nhân vô cùng kinh hỉ, đứng lên vội khom người nói ra.

– Bất quá, cơ hội là ngang hàng, người của ta cũng tiến vào Bệ Ngạn thành, đồ nhi của ngươi có được hay không, cũng đừng có trông cậy vào ta nhường.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.

– Đại nhân ý tứ là, đại nhân cũng có nhân tuyển?

Thạch nhân nghe nói như thế, không khỏi vì đó khẽ giật mình, nói ra.

– Ngươi nói đúng, ta biết, ngươi tự nhận là đối với Bệ Ngạn thú thổ hiểu rất rõ, bất quá, không nên quên, các ngươi là như thế nào tới?

Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Trên thực tế, đối với Bệ Ngạn thú thổ hiểu rõ. Ta so với các ngươi hiểu càng nhiều. Các ngươi chẳng qua là kiến thức nửa vời mà thôi. Lời nói không khách khí, Bệ Ngạn thú thổ là thuộc về ta!

– Thật có thể thành công sao?

Thạch nhân cũng không khỏi có chút kinh hỉ, nhịn không được hỏi.

– Ngươi cảm thấy thế nào?

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:

– Ngươi cảm thấy ta giống như là người đi làm chuyện không có nắm chắc sao?

– Nếu đại nhân thật thành công, dự định đi địa phương kia sao?

Thạch nhân không khỏi có chút nhẫn nại không được, vội hỏi.

– Xem ra ngươi cũng hi vọng ta thành công a.

Lý Thất Dạ nhìn lấy thạch nhân nói.

Thạch nhân không khỏi cười khổ một cái, nói ra:

– Ta thực sự không phải là đem đồ nhi của ta làm thủ đoạn thực hiện tâm nguyện của mình, nàng là ta nhìn lớn lên, ta coi nàng là thân nữ nhi đối đãi. Đại nhân đã có thể cho chúng ta một cơ hội. Coi như thất bại, ta cũng không có cái gì dễ nói, ta y nguyên bằng vào đồ nhi của ta làm ngạo, nàng là một hài tử không tầm thường!

Nói đến đây, hắn nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

– Không tệ lắm, tảng đá cũng có thời điểm có trái tim.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười nói ra:

– Rời đi Bệ Ngạn thành cũng không tính là một chuyện xấu, chí ít không phải băng lạnh như tảng đá, cái này chí ít giống như là một người sống a.

– Đại nhân nói đùa, năm đó không phải đại nhân nhân từ, ta cũng không sống tới hôm nay. Ta đã sớm thành một khối tử thạch vừa cứng một thối trong đầm lầy. Có thể có hôm nay, cũng đều là đại nhân ban tặng.

Thạch nhân chân thành nói ra.

Lý Thất Dạ khoát tay một cái nói:

– Không cần cám ơn ta, năm đó ngươi thân hãm đầm lầy, còn muốn mê hoặc Thôn Nhật, bằng vào ý tứ của ta, liền đem ngươi đính ở trong đầm lầy kia là được rồi. Bất quá, Thôn Nhật tuổi nhỏ, tâm địa tốt, vì ngươi cầu tình, cho nên, ta mới đem ngươi ném ra đầm lầy.

– Năm đó ta gặp Thôn Nhật Tiên Đế chính là nhân tài có thể đào tạo, cho nên muốn chỉ dẫn hắn, ta cũng không biết có đại nhân vì hắn hộ đạo, bằng không thì, cho ta một trăm cái gan cũng không dám cùng đại nhân đoạt đệ tử.

Thạch nhân cười khan, thần thái có chút xấu hổ!

– Tốt, đều là sự tình cũ rích, cũng không có cái gì phải lúng túng, hôm nay ta đến liền là nhắc nhở ngươi không nên cản đường của ta, không cần ảnh hưởng ta làm việc, về phần cái khác, ta là không sao cả.

Lý Thất Dạ khoát tay áo, đứng lên muốn rời đi.

– Ta nói, vạn nhất, vạn nhất, đại nhân thật thành công, dự định đi địa phương kia sao?

Thạch nhân vội hỏi.

Lý Thất Dạ liếc hắn một chút, nói ra:

– Xem ra, ngươi thật đúng là chưa từ bỏ ý định nha, những tảng đá trong Bệ Ngạn thành kia còn lâu mới có được chấp nhất như ngươi.

– Ta chỉ là muốn làm cái minh bạch mà thôi, chúng ta cũng không thể lăng không xuất hiện a, ta muốn biết, đến tột cùng là tồn tại thế nào đem chúng ta chế tạo ra. Chúng ta không phải Thạch Nhân tộc, cũng không phải Yêu tộc, chỉ là tảng đá khắc thành! Cho nên, ta muốn biết chúng ta đến tột cùng là thế nào tới. Nếu như thế gian thật có thể có đáp án, cũng chỉ có chỗ kia!

Thạch nhân không khỏi cảm khái nói ra.

– Cái chỗ kia, ngươi cũng biết một chút, ngươi cảm thấy ngươi có thể làm sao?

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.

Thạch nhân không khỏi cảm giác lặng yên một cái, sau đó ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói ra:

– Đối với chỗ kia, ta đích xác là chỉ biết vụn vặt, biết có hạn. Nhưng, ta tin tưởng, đại nhân nhất định biết, nếu như muốn đi địa phương kia, thế gian chỉ có đại nhân có thể làm! Ta về sau nghe Thôn Nhật Tiên Đế nói qua, thế gian tựa như chỉ có đại nhân là người thành công duy nhất.

– Ha ha, nguyên lai ngươi còn gặp qua tiểu tử Thôn Nhật kia.

Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười.

Thạch nhân cười khan một cái, nói ra:

– Về sau Bệ Ngạn thú thổ lại một lần nữa mở ra, ta ở Bệ Ngạn thành phục dịch, Thôn Nhật Tiên Đế niệm tình cũ, tới gặp ta một lần.

– Ta biết.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

– Tiểu tử Thôn Nhật kia, mặc dù lấy một cái danh tự bá khí vô cùng, nhưng ở trong đáy lòng, hắn vẫn không đổi được bệnh nhân từ!

Nói đến đây, Lý Thất Dạ nói ra:

– Đến lúc đó rồi nói sau, ta sẽ đi một chuyến, cụ thể là như thế nào, ta tạm thời không thể nói cho ngươi biết.

– Đa tạ đại nhân!

Nghe được lời như vậy, thạch nhân vội cúc thủ, không khỏi vì đó hưng phấn lên.

Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu, liền rời đi. Thời điểm hắn rời đi, Mai Ngạo Nam là theo dõi hắn, tựa hồ thật giống như là muốn nhìn thấu Lý Thất Dạ.

Sau khi Lý Thất Dạ rời khỏi, trong điện chỉ có Mai Ngạo Nam cùng thạch nhân, thạch nhân ngồi ở trên ghế, trong lúc nhất thời ngẩn người, thật lâu khó mà lấy lại tinh thần.Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!

– Sư phụ, Lý Thất Dạ cùng ngươi nói thứ gì?

Mai Ngạo Nam gặp thạch nhân ngẩn người, không khỏi hỏi. Sư tôn của nàng cường đại như Thần Hoàng, thậm chí là Thần Hoàng cũng không bằng hắn! Cho tới nay, sư tôn của nàng đều là vững như bàn thạch, rất ít thất thố qua như vậy.

– Hài tử, lần này chúng ta nhập Bệ Ngạn thành, ngươi thử một chút, nếu như ngươi thành công, vậy liền không còn gì tốt hơn. Nếu như thất bại, ta muốn đem ngươi phủ bụi, ẩn độn thế nhân.

Sau khi lấy lại tinh thần, Thạch nhân nhìn lấy Mai Ngạo Nam, nhẹ nhàng nói.

– Phủ bụi? Vì sao phải phủ bụi? Sư phụ, coi như bên Bệ Ngạn thành kia không thành công, một thế này ta còn có rất nhiều chuyện muốn làm, vấn đỉnh thiên mệnh, thành tựu Tiên Đế! Đó là cố gắng của ta, cũng là mục tiêu của ta, không phải cũng là sư phụ kỳ vọng sao?

Thạch nhân nhẹ gật đầu, có chút bất đắc dĩ, nói ra:

– Hài tử, cũng không phải là ta đối với ngươi không có lòng tin, trong mắt vi sư, ngươi so với Diệp Khuynh Thành ưu tú hơn! Diệp Khuynh Thành đã trải qua vô số tiên hiền uẩn dưỡng mới có kinh tài tuyệt diễm đương thời. Cùng Diệp Khuynh Thành so sánh, ngươi chỉ là thiếu một chút thời gian mà thôi, trong tương lai thiên mệnh đại đạo đằng đẵng, coi như gặp được hạng người kinh tài tuyệt thế như Diệp Khuynh Thành, ngươi cũng như nhau có cơ hội đánh bại hắn!

Chương 1267: Bí mật quá khứ (2)

Đây là chuyện đương nhiên! Thiên mệnh duy ta!

Mai Ngạo Nam lòng tin mười phần, cực kỳ tự tin . Bất quá, nàng cũng thật là có tư cách tự tin. Nàng xuất đạo so với Diệp Khuynh Thành muộn, nhưng mà, thanh thế thẳng bức Diệp Khuynh Thành, nàng có tự tin đánh bại dạng thiên tài giống như Diệp Khuynh Thành này!

– Nhưng, có một số việc, chung quy là kế hoạch cản không nổi biến hóa.

Thạch nhân nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:

– Một thế này, bất luận là ai muốn đoạt thiên mệnh, đều phải nhường đường! Thiên tài lại cao minh cũng không được!

– Nhường đường cho ai?

Mai Ngạo Nam không phục nói ra:

– Sư phụ, coi như thiên tài lại cao minh, ta cũng không sợ, tâm ta như sắt, thề đoạt thiên mệnh!

– Hài tử, ngươi đạo tâm kiên định, điểm này ta không nghi ngờ, ta cũng tin tưởng ngươi có năng lực như thế.

Thạch nhân cười khổ một cái, nói ra:

– Nhưng mà, một thế này, ngươi nhất định phải nhường đường, không phải vi sư ép buộc ngươi, mà là vi sư không hy vọng ngươi chết thảm. Một thế này ngươi phủ bụi, né qua một thế này, lại lần nữa xuất thế chứng đạo cũng không muộn. Nếu không, thiên mệnh hiện thế, ngươi gia nhập trận chiến thiên mệnh, chỉ sợ là cửu tử nhất sinh, coi như là ta tự mình vì ngươi hộ đạo, chỉ sợ cũng vô pháp để ngươi toàn thân trở ra.

– Sư phụ vì sao ủ rũ như thế?

Mai Ngạo Nam không khỏi nói ra:

– Lấy thực lực của sư tôn, đủ khinh thường Cửu Thiên Thập Địa! Huống chi, một khi ta trở thành đế trữ, thì sợ gì Thần Hoàng, sợ gì thiên tài khác! Ta tất quét ngang Cửu Giới!

– Thần Hoàng, đế trữ, cái này đều không tính là cái gì.

Thạch nhân không khỏi thở dài nói ra:

– Một khi hắn gia nhập thiên mệnh chi chiến, Thần Hoàng đế trữ, vậy cũng chẳng qua là sâu kiến mà thôi!

– Hắn?

Mai Ngạo Nam không khỏi nói ra:

– Sư phụ chỉ là Lý Thất Dạ sao?

– Không sai, là hắn.

Thạch nhân không khỏi nhìn thiên không, nói ra:

– Đương thời, trừ hắn, còn ai có thể làm cho vi sư nhường đường đây!

– Sư phụ, chớ dài địch nhân chí khí, diệt uy phong của mình.

Mai Ngạo Nam không coi như một chuyện, nói ra:

– Mặc dù nói Lý Thất Dạ là hung danh bên ngoài, vậy thì thế nào, luận thiên phú, luận đạo tâm, luận thực lực, ta có lòng tin đánh bại hắn!

– Hài tử, ngươi không hiểu.

Thạch nhân nhẹ nhàng lắc đầu nói ra:

– Ngươi mãi mãi cũng không có khả năng đánh bại hắn, từ sau khi Cổ Minh, thế gian liền không người có thể bại. . .

Nói đến đây, hắn đình chỉ, không muốn nói thêm nữa.

– Sư phụ chỉ là Cổ Minh tộc trong truyền thuyết sao?

Mai Ngạo Nam giật mình, không khỏi hỏi. Nàng là hết sức tò mò, đến tột cùng Lý Thất Dạ cùng sư tôn hắn nói cái gì, vậy mà để cho sư tôn nàng uể oải như thế.

– Hài tử, Tiễn Long thế gia ngươi chính ngươi cũng biết đi.

Thạch nhân nói ra:

– Tiễn Long thế gia lánh đời không ra, ta tin tưởng, lão tổ bên trong gia tộc các ngươi cũng đề cập tới một chút!

– Lão tổ rất ít nhấc lên việc này, chỉ nói là, năm đó Tiễn Long thế gia chúng ta chiến bại, bị cấm kị trấn áp, cho nên, Tiễn Long thế gia chúng ta không muốn xuất thế.

Mai Ngạo Nam không khỏi ngơ ngác một chút, nói ra.

– Không sai, chính là tồn tại cấm kỵ theo như lời Tiễn Long thế gia các ngươi nói!

Thạch nhân chậm rãi nói ra.

Nghe được lời như vậy, Mai Ngạo Nam không khỏi tú mục sáng rực, lập tức chiến ý ngang nhiên, nói ra:

– Sư phụ, ý của ngươi là nói, Lý Thất Dạ có tồn tại cấm kỵ trong truyền thuyết kia vì hắn làm chỗ dựa?

– Cũng có thể nói như vậy.

Đối với đồ đệ mình chiến ý dâng cao, thạch nhân không khỏi cười khổ một cái, hắn không hề nói nhiều cái gì, nếu hắn nói Lý Thất Dạ là bản thân cấm kỵ, chỉ sợ đồ đệ không sợ trời không sợ đất kia của hắn sẽ tìm Lý Thất Dạ liều mạng!

– Vậy ta càng có lý do chiến Lý Thất Dạ!

Mai Ngạo Nam khí thế trùng thiên, trong lúc nhất thời, nàng tựa như hóa thành một nữ thần, chiến ý cuồn cuộn, mười phần cường ngạnh, nói ra:

– Ta cũng muốn thử xem, cái tồn tại gọi là cấm kỵ kia chọn lựa truyền nhân có gì không tầm thường!

– Hài tử, hít sâu, bình tĩnh lại đạo tâm của ngươi, chiến tranh, ở trong tu đạo cái kia bất quá là một bộ phận trong đó mà thôi, không cần phải kích động như thế, thời điểm ngươi đối mặt chiến tranh, lòng yên tĩnh như nước, đó mới là một cường giả hợp cách.

Thạch nhân gặp Mai Ngạo Nam chiến ý ngập trời, hắn chậm rãi nói ra.

Thật vất vả, Mai Ngạo Nam mới hít thở một cái thật sâu, sau đó nhìn thẳng thạch nhân, trịnh trọng mà kiên định nói:

– Sư phụ, ta muốn chiến Lý Thất Dạ!

Thạch nhân không khỏi cười khổ một cái, hắn còn có thể không biết cá tính của đồ đệ mình sao? Hắn nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Hài tử, không nên gấp, nhược điểm của ngươi liền là vội vàng xao động cùng cao ngạo, nếu như ngươi không sửa đổi, cái này nói không chừng sẽ trở thành nhược điểm trí mạng của ngươi.

Nói đến đây, thạch nhân trịnh trọng nhìn lấy Mai Ngạo Nam, nói ra:

– Ta biết cách làm người của ngươi, nếu như ngươi không chiến Lý Thất Dạ, ngươi là cả một đời không cam lòng. Nhưng, không nên gấp, chờ ngươi chiến thắng Diệp Khuynh Thành, ta lại cùng hắn thương lượng một chút, để cho hai người các ngươi luận bàn một chút, không cần gặp sinh tử.

– Sư phụ, chẳng lẽ ngươi sợ ta đánh không thắng Lý Thất Dạ sao!

Mai Ngạo Nam không phục nói ra:

– Ta có thể chiến thắng Diệp Khuynh Thành, liền nhất định có thể chiến thắng Lý Thất Dạ!

– Ngươi sai.

Thạch nhân nói ra:

– Cùng Lý Thất Dạ so sánh, Diệp Khuynh Thành đáng là gì. Nếu Lý Thất Dạ thật sự có quyết tâm đi làm chết Diệp Khuynh Thành. Diệp Khuynh Thành liền như là một con kiến hôi.

Mai Ngạo Nam là nghé con mới đẻ không sợ cọp. Nàng nhịn không được nói ra:

– Sư phụ, ngươi cũng cường đại như vậy, còn kiêng kỵ hắc thủ trong truyền thuyết kia, cái kia thật đáng sợ như thế sao?

– Đáng sợ?

Thạch nhân không khỏi cười khổ một cái, nhẹ lay đầu nói ra:

– Đáng sợ đã không cách nào dùng để hình dung hắn. Ngươi cảm thấy Tiễn Long thế gia các ngươi cường đại cỡ nào? Ngươi cảm thấy Dược quốc lại có bao nhiêu cường đại? Nhưng mà, Tiễn Long thế gia các ngươi, còn có Dược quốc hiện tại là tình huống thế nào? Coi như là cường đại như Tiễn Long thế gia các ngươi, Dược quốc, cũng y nguyên không dám xuất thế. . .

– . . . Ngoại nhân có lẽ không biết, nhưng. Ngươi hẳn phải biết một chút, Tiễn Long thế gia các ngươi chính là sợ hắc thủ phía sau màn kia! Chỉ có người trải qua trận chiến Thần Thú Thiên Vực năm đó, mới biết được cái gì gọi là Luyện Ngục, trận chiến kia, thi thể chất đầy thiên địa! Làm cho cả Thạch Dược giới thảm đạm, người tám giới khác nhìn cũng run chân, không dám bước vào Thạch Dược giới!

Thạch nhân ân cần dẫn đạo, hắn biết đồ đệ của mình là nghé con mới đẻ không sợ cọp, hắn là nhìn lấy Mai Ngạo Nam lớn lên, hắn cũng không hy vọng Mai Ngạo Nam không biết trời cao đất rộng, cuối cùng chết thảm ở trong tay Lý Thất Dạ.

Chương 1268: Truyền thuyết đồ Tiên Đế chi chiến

Thạch nhân nói, để Mai Ngạo Nam không khỏi trầm mặc một chút. Tiễn Long thế gia bọn hắn không xuất thế, nguyên nhân trong này nàng đương nhiên biết một chút, nhưng mà, trong nội tâm nàng xem thường, chính là bởi vì như thế, nàng mới từ Tiễn Long thế gia thoát ly, đi ra.

– Ngươi có lẽ cảm thấy Tiễn Long thế gia ngươi rất cường đại, ngươi cũng sẽ cảm thấy Tiên Đế vô địch.

Thạch nhân nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:

– Nhưng mà, cùng tồn tại cấm kỵ so sánh, Tiên Đế cũng không nhất định có thể làm. . .

– Tiên Đế là vô địch!

Mai Ngạo Nam không khỏi nói ra. Trên thực tế, đây cũng là thường thức, vạn cổ đến nay, tất cả tu sĩ đều biết, Tiên Đế là vô địch, chí ít ở thời đại của hắn là như thế.

– Ta biết, Tiên Đế là vô địch.

Thạch nhân gật đầu nói ra:

– Nhưng mà, tồn tại cấm kỵ, nó đáng sợ, sẽ vượt xa khỏi tưởng tượng của ngươi.

– Thật có đáng sợ như vậy sao?

Mai Ngạo Nam nhịn không được nghi vấn, nói thật ra, đối với chuyện này, trong nội tâm nàng là nửa tin nửa ngờ, chí ít, nàng không tin cái gọi là hắc thủ trong truyền thuyết kia đáng sợ đến cỡ nào.

– Không nói vạn cổ đến nay có bao nhiêu Tiên Đế phía sau có cái bóng của hắn.

Thạch nhân nói ra:

– Nói đại đồ sát một chút đi, Cổ Minh ngươi cuối cùng biết chứ.

– Đã từng thống ngự Cửu Giới một đoạn thời gian rất dài, mang đến cho Cửu Giới một đoạn tuế nguyệt đáng sợ mà hắc ám dài dòng buồn chán.

Mai Ngạo Nam nhẹ gật đầu nói ra:

– Hậu thế có người nói, Cổ Minh là chủng tộc mạnh nhất thế gian, bọn hắn cường đại xa xa ở phía trên các tộc, coi như là Mị linh danh xưng thượng thiên sủng nhi cũng kém.

– Ngươi biết không? Một đoạn tuế nguyệt hắc ám dài dòng buồn chán này, liền là kết thúc ở trong tay cái hắc thủ phía sau màn kia, trận chiến cuối cùng, mang đến cho Cửu Giới ánh rạng đông!

Nói đến đây, thạch nhân dừng một chút.

Sau đó, thạch nhân trịnh trọng nói ra:

– Nghe đồn nói, trận chiến cuối cùng hắc thủ phía sau màn huyết tẩy Cửu Giới, đem những nơi mà Cổ Minh cắm rễ nảy mầm ở Cửu Giới toàn bộ đều nhổ tận gốc, từ đó về sau, Cửu Giới đã không còn Cổ Minh, chủng tộc này, từ đó trở thành lịch sử!

Mai Ngạo Nam nghe được lời như vậy, nàng có thể tưởng tượng một màn kia, tưởng tượng một đoạn tuế nguyệt tinh phong huyết vũ kia!

– Biết vị Tiên Đế cuối cùng thời đại Cổ Minh sao?

Thạch nhân chậm rãi hỏi.

Mai Ngạo Nam gật đầu nói:

– Long Minh Tiên Đế, truyền thuyết là một vị Cổ Minh có được Chân Long huyết thống, truyền thuyết, hắn có được chiến Long vô cùng cường đại làm tọa kỵ.

– Biết không, trên nguyên tắc, tại thời đại của Tiên Đế, Tiên Đế là vô địch, không người có thể giết chết được! Nhưng, ở bên trong một trận chiến cuối cùng, ngươi có lẽ không biết, chỉ sợ thế gian cũng rất ít người biết, Long Minh Tiên Đế là chết ở bên trong trận chiến ấy.

– Truyền thuyết, trận chiến kia, Long Minh Tiên Đế bị chết rất thảm.

Nói đến đây, thạch nhân cũng không khỏi vì đó thất thần, mặc dù hắn không thể tận mắt thấy cuộc chiến tranh này, cũng là nghe người ta nói, nhưng mà, ngẫm lại một vị Tiên Đế chết thảm, cũng để người ta không rét mà run.

– Có người có thể giết chết Tiên Đế sao?

Mai Ngạo Nam cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Thạch nhân cười khổ một cái, nói ra:

– Trên nguyên tắc, Tiên Đế, tại thời đại kia là vô địch, nhưng, chung quy là có ngoại lệ! Tựa như hắc thủ phía sau màn, hắn sẽ có biện pháp đem một vị Tiên Đế ma diệt! Lại như Đạp Không Tiên Đế, cuối cùng không phải cũng là bị Hắc Long Vương kéo ra thiên mệnh sao!

– Trên nguyên tắc mà nói, Tiên Đế, là vô địch, giết chết một vị Tiên Đế, so với bồi dưỡng một vị Tiên Đế còn muốn khó khăn gấp trăm lần, nhưng mà, đối với hắc thủ phía sau màn mà nói, nguyên tắc, là đến đánh vỡ, ngươi hiểu chưa?

Thạch nhân trịnh trọng nói.

Qua một hồi lâu, Mai Ngạo Nam hít thở một cái thật sâu, nhìn sư tôn của mình, kiên định nói ra:

– Sư phụ, ta vẫn còn muốn đánh với Lý Thất Dạ một trận, mặc kệ thắng bại như thế nào! Ta liền muốn mở mang kiến thức, cấm kỵ trong truyền thuyết chọn lựa đồ đệ đến tột cùng có gì đặc biệt hơn người!

– Can đảm lắm.

Thạch nhân cười khổ một cái, nhẹ gật đầu, nói ra:

– Nếu như ngươi muốn chiến, ta có thể đi cùng hắn thương lượng một chút, chỉ làm luận bàn. Đương nhiên, vi sư đề nghị ngươi cũng có thể suy tính một chút.

– Ta cũng giày vò rất lâu, chết chết sống sống, chôn rồi lại xuất thổ, xuất thổ rồi lại chôn! Ta cũng sống không được bao lâu, một thế này sống sót cũng không có vấn đề.

Thạch nhân trịnh trọng nói ra:

– Nếu như ngươi thật muốn tránh qua một thế này, sau khi ngươi phủ bụi, vi sư nguyện ý về hang ổ, lại nối một cái mệnh. Chờ ngươi xuất thế lại đến đoạt thiên mệnh, vi sư đưa ngươi đoạn đường cuối cùng!

– Sư phụ, thắng bại còn chưa phân, nói cái này làm gì. Đây không phải diệt mình chí khí, dài uy phong địch nhân sao?

Mai Ngạo Nam lắc đầu nói. Nàng cũng không phải người cam tâm tránh lui phủ bụi, nàng càng nguyện lựa chọn chiến đến cùng.

– Cái này không phải sự tình hổ thẹn gì, ai bảo ngươi sinh không đúng lúc.

Thạch nhân an ủi nói ra:

– Năm đó, Nhân Hoàng giới Kỳ Trúc Sơn có một vị thiên tài không tầm thường, hắn so với ngươi càng không tầm thường, nhưng mà, hắn gặp được tồn tại cấm kỵ, giống nhau là tị thế, đem mình phủ bụi, vẫn là tránh thoát một đời kia!

– Sư phụ, tạm thời ta sẽ không cân nhắc tị thế.

Mai Ngạo Nam kiên quyết nói ra, mặc dù là như thế, nàng vẫn là lòng tin mười phần, vẫn là tràn ngập tự tin.

Thạch nhân không nói gì nữa, hắn có thể không biết cá tính của đồ đệ mình sao? Coi như hắn lại đi khuyên cũng không được.

Tại Đề Thiên Cốc, một tòa thần phong kình thiên, mười phần bao la hùng vĩ, Kim Ô Thái tử ngồi ở trên ngọn núi, nhìn lấy thiên khung ngẩn người, lúc này, Kim Ô Thái tử đã không có uy nghiêm cùng ngạo khí bình thời, ngồi ở chỗ đó, ngơ ngác nhìn thiên không, có chút thất hồn lạc phách.

Kim Ô Thái tử đánh với Tiễn Vô Song một trận, hắn chiến bại mà chạy, đối với hắn mà nói, tổn thương nhục thân có thể tái tạo chữa trị, thương thế có thể trị, nhưng mà, tự tôn của hắn bị đả kích đến không cách nào khôi phục, thậm chí có thể nói, lòng tự tôn của hắn nát rơi đầy đất.

Kim Ô Thái tử cũng là người rất tự ngạo, luận thiên phú có thiên phú, luận tài năng có tài năng, hơn nữa hắn tu đạo cũng chịu khó, cái này chú định để hắn trở thành thiên tài tiếng tăm lừng lẫy nhất của Thạch Dược giới đương thời.

Coi như Kim Ô Thái tử hắn không bằng Diệp Khuynh Thành, nhưng mà, hắn tự nhận là hắn tuyệt đối không thua những người khác.

Dù nói, trong nội tâm Kim Ô Thái tử ưa thích Tiễn Vô Song, nhưng mà, trong lòng hắn y nguyên tràn ngập tự tin cùng tự ngạo, hắn thấy, Tiễn Vô Song hoàn toàn chính xác hấp dẫn hắn, nhưng, Tiễn Vô Song kém xa hắn, hắn tự tin, lấy cường đại của mình, lấy thực lực của mình, tuyệt đối có thể trấn áp Tiễn Vô Song, có thể chinh phục phương tâm của Tiễn Vô Song.

Chương 1269: Chỉ có chữ tình đả thương người nhất (1)

Ở Kim Ô Thái tử xem ra, chỉ cần hắn nguyện ý tốn thời gian, nguyện ý tốn tâm tư, lấy võ lực cường đại của hắn, chinh phục Tiễn Vô Song cao ngạo như Phượng Hoàng, cái kia bất quá là vấn đề thời gian mà thôi.

Nhưng mà, không nghĩ tới, lần này cùng Tiễn Vô Song quyết đấu, hắn lại thất bại thảm hại, để hắn thảm bại đào tẩu, mà này, từ đầu đến cuối ngay cả Tiễn gia Đế thuật cũng không dùng một cái.

Đây là hung hăng đánh nát lòng tự trọng của Kim Ô Thái tử, để hắn không còn mặt mũi nào gặp người!

Ở trên đỉnh núi, bóng đêm lộ ra đặc biệt mỹ lệ, Kim Ô Thái tử thất hồn lạc phách ngồi ở chỗ đó. Nhưng vào lúc này, một cái bóng mỹ lệ phiêu nhiên mà tới.

Đây chính là Diệu Thiền, bất luận lúc nào, nàng đều là cao quý hoàng khí như vậy, bất luận thời điểm gì, nàng đều là ung dung hiền nhã như vậy, nàng tuyệt đối là một nữ tử hiền tuệ.

Sau khi Diệu Thiền đến, nhẹ nhàng nhìn Kim Ô Thái tử một chút, sau đó chậm rãi ở bên người Kim Ô Thái tử ngồi xuống.

Mà Kim Ô Thái tử chỉ là ngơ ngác nhìn thiên không, từ đầu đến cuối không có nhìn Diệu Thiền một chút, hắn vẫn là thất hồn lạc phách ngồi ở chỗ đó, thật lâu chưa tỉnh hồn lại.

– Sư đệ, thắng bại là chuyện thường binh gia, không cần để trong lòng.

Nhìn thấy Kim Ô Thái tử thất hồn lạc phách, trong lòng Diệu Thiền không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói ra:

– Coi như là Tiên Đế kinh diễm nhất, coi như là Tiên Đế lại vô địch, bọn hắn ở lúc còn trẻ, đều đã từng thất bại qua. Tựa như Đạp Không Tiên Đế, cả đời không biết bại qua mấy lần, như Mục Thiếu Đế, Thạch Long Thần, đều đã từng chiến bại qua Đạp Không Tiên Đế.

– Nhưng, đến cuối cùng, những thất bại này đều không có cái gì, thời điểm ngươi đứng ở Tiên Đế đỉnh phong, thời điểm lại quay đầu nhìn tuế nguyệt thất bại, tinh tế nghĩ một hồi, năm đó thất bại, sao lại không phải một loại ma luyện đây? Thiên phú kinh diễm đến đâu, cũng phải cần kinh nghiệm thiên chuy bách luyện, chỉ có trải qua thất bại, mới có thành công.

– Chỉ cần đạo tâm như bàn thạch, vĩnh viễn không bao giờ sợ bại, dũng hướng cận chiến, mới có thể cười đến cuối cùng, mới có thể trở thành một đời Tiên Đế không tầm thường.

Diệu Thiền như tỷ tỷ an ủi Kim Ô Thái tử, nàng là ôn nhu như vậy, là quan tâm như vậy.

Có thể nói, Diệu Thiền đối với Kim Ô Thái tử nỗ lực rất nhiều, nhưng mà, Kim Ô Thái tử chưa từng có ưa thích qua nàng, thậm chí là trốn tránh nàng!

Kim Ô Thái tử vẫn không có lên tiếng, vẫn nhìn lên bầu trời, tựa hồ giống như là không có nghe được Diệu Thiền nói.

Diệu Thiền nhìn lấy hắn, trong nội tâm không khỏi nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nhưng, y nguyên an ủi nói ra:

– Mặc dù nói, lần này là thua, nhưng mà sư đệ, ngươi vẫn có tiền vốn tái chiến, thiên phú của ngươi là không thể nghi ngờ. Lần này, ngươi ăn thiệt thòi là vì chuẩn bị không đủ. Ngươi mang lên bản mệnh chân khí của Kim Xà Tổ sư, lại phối hợp ngươi dung hợp tuyệt học hai nhà, ngươi tuyệt đối có thể để thực lực tiêu thăng mấy cấp độ, chiến thắng Tiễn Vô Song, lại có gì khó?

Bất luận thời điểm gì, Diệu Thiền đều vì Kim Ô Thái tử suy nghĩ, bất luận thời điểm nào, nàng đều vì Kim Ô Thái tử bày mưu tính kế, vì Kim Ô Thái tử hộ giá hộ tống.

– Nếu như sư đệ muốn tái chiến một trận, ta hướng chư lão xin phép, mời ra món Tiên Đế chân khí kia của Kim Xà Tổ sư, giúp ngươi một tay. . .

Diệu Thiền nhìn Kim Ô Thái tử nói ra.

– Đủ rồi…

Kim Ô Thái tử ngẩn người nhìn lên trên bầu trời lúc này không khỏi giận quát lên:

– Ta cũng không phải tiểu hài, chuyện của ta không cần ngươi đến quyết định cho ta!

Kim Ô Thái tử gầm thét như thế, Diệu Thiền không khỏi sững sờ một chút, trong lúc nhất thời nói không ra lời.

– Ta không cần trợ giúp của ngươi, cũng không cần ngươi thương hại!

Lúc này Kim Ô Thái tử lộ ra kích động, hắn lớn tiếng nói ra:

– Thứ ta muốn, chính ta có bản lĩnh đạt được! Vị trí Truyền nhân là như thế, Đế khí cũng là như thế! Ta cũng không phải là cần trợ giúp cùng nhượng bộ của ngươi mới có thể có hết thảy cho tới hôm nay! Không nên luôn cho rằng ngươi đem vị trí truyền nhân nhượng bộ cho ta, ta liền cả một đời thua thiệt ngươi! Coi như năm đó ngươi không nhượng bộ, ta cũng sẽ hết sức đánh cược một lần, ta cũng có thực lực trở thành truyền nhân của Đề Thiên Cốc. . .

Kim Ô Thái tử càng nói càng kích động, nói xong lời cuối cùng, hắn là rống giận. Đối với Kim Ô Thái tử mà nói, trong lòng của hắn vẫn luôn cảm giác khó chịu, mặc dù hắn là truyền nhân của Đề Thiên Cốc, là Đề Thiên Cốc đệ nhất thiên tài, nhưng mà, trong lòng của hắn biết, không có Diệu Thiền nhượng bộ, ai là đệ nhất thiên tài, ai là truyền nhân, cái này chỉ sợ rất khó nói!

Có thiên tài như Diệu Thiền, cái này khiến Kim Ô Thái tử vị Đề Thiên Cốc truyền nhân, Đề Thiên Cốc đệ nhất thiên tài này có chút không thở nổi.

Hiện tại lại thua ở trong tay Tiễn Vô Song, đây đối với hắn mà nói, là một sự tình mười phần khó chịu, để hắn cao ngạo tự tôn nát rơi đầy đất!

– Sư đệ, ta không phải ý tứ này, năm đó chiếm lấy vị trí truyền nhân, đạo hạnh của ngươi so với ta mạnh hơn, thực lực cũng so với ta mạnh hơn, chư tổ cũng coi trọng ngươi. . .

Diệu Thiền vội trấn an nói.

Kim Ô Thái tử gầm thét một trận, không tiếp tục để ý Diệu Thiền, căn bản là nghe không vô nửa câu của Diệu Thiền, hắn xoay người rời đi, trong nháy mắt biến mất ở chân trời.

Nhìn qua bóng lưng của Kim Ô Thái tử biến mất đi xa, thần thái của Diệu Thiền không khỏi ảm đạm, thất thần ngồi ở nơi đó, trong nội tâm có chua xót không nói được!

– Tội gì khổ như thế chứ.

Qua hồi lâu sau, một thân ảnh xuất hiện ở trên ngọn núi, hắn đi tới, nhẹ nhàng ngồi ở bên người Diệu Thiền.

– Nữ nhi, tiểu tử Kim Ô này, không đáng ngươi nỗ lực.

Người tới tất nhiên là Đề Thiên Cốc cốc chủ, cũng chính là phụ thân của Diệu Thiền.

Diệu Thiền không khỏi cười khổ một cái, lẳng lặng mà ngồi ở nơi đó, không nói tiếng nào.

Đề Thiên Cốc chủ nói ra:

– Nữ nhi a, luận tài hoa, luận năng lực, luận thiên phú, luận đạo hạnh, ngươi là vung tiểu tử Kim Ô mấy con phố, coi như là chiến Diệp Khuynh Thành cũng không thành vấn đề! Hừ, không có ngươi thoái vị, tiểu tử Kim Ô cũng chỉ bất quá là một tên đệ tử của Đề Thiên Cốc mà thôi! Sao đủ thành đạo. . .

– . . . Tiểu tử này căn bản không lĩnh tình của ngươi, ngươi nỗ lực nhiều như vậy, căn bản không đáng giá.

Đề Thiên Cốc chủ càng nói càng tức giận bất bình, nói ra:

– Nữ nhi, ngươi bây giờ rời núi còn kịp, chỉ cần ngươi có chí vấn đỉnh thiên hạ, có chí tranh đoạt thiên mệnh, tương lai có thể đem tiểu tử Kim Ô đả kích xuống, bên trong tông môn y nguyên có lão tổ đại lực ủng hộ ngươi!

– Cha, ta vô tâm vấn đỉnh thiên hạ, ta, ta, ta chỉ muốn có một cái kết cục tốt.

Diệu Thiền không khỏi nhẹ nhàng nói.

Chương 1270: Chỉ có chữ tình đả thương người nhất (2)

Nhưng, tiểu tử Kim Ô căn bản không phải là cái kết cục tốt gì! Hắn căn bản là không xứng với ngươi! Hừ, tiểu tử này đã bị che mắt, sớm muộn sẽ khó thoát khỏi cái chết, chờ xem, hắn cả ngày cùng Diệp Khuynh Thành đi gần như vậy, sớm muộn có một ngày sẽ bị Diệp Khuynh Thành hố chết!

Đề Thiên Cốc chủ căm giận bất bình nói:

– Nếu như nữ nhi bảo bối ngươi có thể tìm kết cục tốt, cha có thể cho ngươi xem xét những nam nhân khác, chỉ cần cha thả ra phong thanh, người muốn cưới nữ nhi của ta nhiều đến đếm không hết!

Đối với Đề Thiên Cốc chủ mà nói, hắn đương nhiên là yêu thương nữ nhi của mình, năm đó nữ nhi của mình nhượng bộ, hắn cũng không tán thành, nhưng mà, lúc ấy Diệu Thiền ý đã quyết, huống chi, vào lúc đó, Kim Ô tộc cũng đại lực muốn đỡ Kim Ô Thái tử thượng vị, cuối cùng, hắn cũng chỉ đành coi như thôi, nếu không, Kim Ô Thái tử trên căn bản ngồi không lên vị trí này!

Ở Đề Thiên Cốc chủ xem ra, nếu như nói, sau khi Kim Ô Thái tử ngồi lên vị trí truyền nhân này, có thể đối với nữ nhi của mình tốt, có thể lấy nữ nhi của hắn, hắn cũng cam tâm tình nguyện. Vì hai nhà cũng là môn đăng hộ đối, hơn nữa từ nhỏ là thanh mai trúc mã, con rể của mình cũng không tính ngoại nhân!

Nhưng mà, Kim Ô Thái tử đối với Diệu Thiền căn bản là không có ý tứ, căn bản không muốn cưới Diệu Thiền, này làm sao không cho Đề Thiên Cốc chủ khó chịu đây!

– Cha, ta cũng không phải thương phẩm.

Đối với lời nói của phụ thân mình, Diệu Thiền không khỏi nói ra.

– Nữ nhi, ta biết.

Đề Thiên Cốc chủ nói:

– Nhưng mà, ngươi làm như vậy căn bản không đáng giá! Ngươi còn không bằng quên Kim Ô tiểu tử, an tâm tu luyện! Nhà chúng ta cũng không phải không có thực lực! Nữ nhi ngươi muốn cái gì cha cho ngươi cái đó, ngươi muốn đổi một nam nhân, cha đó là tuyệt đối nhấc tay nâng chân đồng ý!

– Có lẽ, đây chính là ma chướng của ta đi.

Diệu Thiền đắng chát cười một tiếng, nói ra:

– Ma chướng chưa trừ diệt, nói tu luyện thế nào đây?

Đề Thiên Cốc chủ trong lúc nhất thời cũng không khỏi than thở, hắn chỉ có một nữ nhi bảo bối, vốn là có thể đại phóng dị thải, vốn là có thể tuyệt thế thiên hạ, lại bị tiểu tử Kim Ô Thái tử này hại thảm!

– Nữ nhi a, kỳ thật ngươi có thể quăng Kim Ô tiểu tử, chúng ta đổi chỗ khác, đừng ở lại nơi này, chỉ cần không gặp tiểu tử Kim Ô, về sau liền sẽ quên hắn! Chỉ cần nữ nhi bảo bối của ta có thể quên mất tiểu tử này, cha ngay cả cốc chủ cũng không làm, cùng ngươi đi các giới giải sầu.

Đề Thiên Cốc chủ tâm thương nữ nhi nói!

– Cha, Đề Thiên Cốc không thể không có ngươi.

Diệu Thiền nhẹ nhàng lắc đầu nói.

– Đề Thiên Cốc không có ta, cũng vẫn còn ở đó. Lại nói, cha chỉ có một nữ nhi bảo bối, cha cũng không muốn nhìn thấy ngươi không vui!

Đề Thiên Cốc chủ nghiêm túc nói ra:

– Chỉ cần nữ nhi của ta có thể hài lòng vui sống, hết thảy đều đáng giá!

Diệu Thiền không khỏi bắt đầu trầm mặc, nhìn lên bầu trời, trong lúc nhất thời, nàng không khỏi vì đó mê mang.

Ở trên một tòa cô phong, Diệp Khuynh Thành ổn thỏa ở nơi đó, hắn tùy ý ngồi ở chỗ này, cũng là bát phương vì động, ở dưới thần quang của hắn bao phủ, tựa như có chư hiền phục bái, Chúng Thánh triều bái, bất luận là lúc nào, Diệp Khuynh Thành đều là lấy tư thái quân lâm thiên hạ xuất hiện.

Kim Ô Thái tử cũng ngồi ở đối diện Diệp Khuynh Thành, bất quá, Kim Ô Thái tử đã không có thần uy cùng ngạo khí như bình thời, giờ này khắc này, hắn là từng vò từng vò rượu rót trong miệng, tựa như là uống nước sôi để nguội.

Lúc này bộ dáng của Kim Ô Thái tử có chật vật cùng thất ý, rất khó để cho người ta tưởng tượng hắn là Đề Thiên Cốc truyền nhân khinh thường quần hùng, thiên tài không ai bì nổi kia.

– Kim Ô huynh, tội gì khổ như thế chứ, thiên hạ nữ nhân nhiều lắm, làm gì chỉ treo trên một thân cây.

Gặp Kim Ô Thái tử điên cuồng uống rượu, Diệp Khuynh Thành chậm rãi nói:

– Lấy tuyệt thế chi tư của Kim Ô huynh, chỉ cần Kim Ô huynh ngươi nguyện ý, thiên hạ bao nhiêu công chúa Thánh nữ vì Kim Ô huynh ôm ấp yêu thương, Kim Ô huynh tội gì đơn phương yêu mến Tiễn gia thiên kim đây.

Kim Ô Thái tử y nguyên không nói lời nào, vẫn một mực uống rượu, hắn là uống cho say mới nghỉ, bất quá, lấy đạo hạnh của hắn, coi như là uống một sông rượu chỉ sợ cũng sẽ không say.

– Kim Ô huynh, làm huynh đệ, lời nói không xuôi tai ngươi cũng đừng chấp.

Diệp Khuynh Thành chậm rãi nói ra:

– Thẳng thắn mà nói, Tiễn gia thiên kim không có gì đáng giá đi lưu luyến, nàng là một nữ tử cao ngạo không sợ, muốn phục tùng nàng, đó căn bản là chuyện không thể nào.

– Ta biết!

Kim Ô Thái tử chỉ nói hai chữ như thế, sau đó lại liều mạng đem rượu ngon hướng trong bụng rót.

– Đã như thế, Kim Ô huynh tội gì khổ như thế chứ.

Diệp Khuynh Thành cười nói:

– Về phần thắng bại, ta nghĩ, Kim Ô huynh ngươi càng không cần phải để ở trong lòng, huynh đệ ta, tương lai cũng khó nói gặp được thiên tài cường đại hơn, nói không chừng cũng sẽ có một lần bại.

Đối với Diệp Khuynh Thành nói, Kim Ô Thái tử là mắt điếc tai ngơ, vẫn là hướng trong miệng cuồng rót rượu, tựa hồ muốn nhất túy giải thiên sầu, trong lòng của hắn kìm nén đến cực kỳ khó chịu.

Diệp Khuynh Thành nhìn lấy Kim Ô Thái tử muốn mua say, không khỏi nở nụ cười, nói ra:

– Kim Ô huynh, lấy tình cảnh của Kim Ô huynh mà nói, lấy cách nhìn của cá nhân ta mà nói, kỳ thật, Kim Ô huynh đã đầy đủ để người trong thiên hạ hâm mộ. Cá nhân ta cảm thấy, Diệu Thiền cô nương bất luận là mỹ mạo hay là thiên phú, trí tuệ, tuyệt đối sẽ không kém Tiễn gia thiên kim, chỉ mạnh không yếu! Mà Diệu Thiền cô nương đối với Kim Ô huynh lại là mối tình thắm thiết. . .

– Đừng nhắc tới nàng!

Lúc này Kim Ô Thái tử giống như là mèo bị đạp cái đuôi, lập tức đứng lên, rống lớn một tiếng, nói ra:

– Không đề cập tới nàng, chúng ta còn có thể ngồi cùng một chỗ uống rượu!

– Tốt, tốt, tốt, Kim Ô huynh chớ kích động, không nói, không nói, ta không nói là được.

Diệp Khuynh Thành đè ép bàn tay, vừa cười vừa nói.

Kim Ô Thái tử hừ một tiếng, đặt mông ngồi xuống, tiếp tục uống rượu, từng ngụm từng ngụm hướng trong bụng rót.

Diệp Khuynh Thành nhìn lấy Kim Ô Thái tử, lộ ra tiếu dung nói:

– Kim Ô huynh đối với Tiễn gia thiên kim mối tình thắm thiết, kỳ thật nha, Kim Ô huynh vẫn là có cơ hội ôm mỹ nhân về.

– Cơ hội gì?Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!

Nghe nói như thế, Kim Ô Thái tử lập tức thả vò rượu trong tay ra, lập tức nhìn chằm chằm Diệp Khuynh Thành.

Diệp Khuynh Thành trầm ngâm một chút, nói ra:

– Cái này sao, không phải ta không nguyện ý cùng Kim Ô huynh nói, ta nói nhiều, vạn nhất bị Diệu Thiền cô nương biết, ta chẳng phải là xong sao?

– Chuyện của ta không cần nàng để ý tới!

Kim Ô Thái tử không khỏi gầm thét một tiếng, ở thời điểm này, hắn đã tận lực đè nén lửa giận của mình. Nếu không, hắn đã bão táp cuồng giận.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)