1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 236 [Chương 1176 đến Chương 1180]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 236 [Chương 1176 đến Chương 1180]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1171: Đánh cược (2)

Ngươi sẽ không lại là dùng yêu thuật khác chứ.

Một hồi lâu, Tiễn Vô Song nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ nói ra. Sự tình liên quan tới yêu thuật của Lý Thất Dạ nàng nghe không ít.

Liền lấy gần nhất mà nói, nghe nói Lý Thất Dạ có thể ngự một con Phượng Hoàng, chính là bởi vì như thế, hắn có thể đối chiến toàn bộ Dược Vực.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Điểm này ngươi liền quá lo lắng, nếu như nói, ta dùng yêu thuật theo như trong miệng ngươi đánh bại ngươi, vậy ngươi nhất định không tâm phục khẩu phục. Ta đã hi vọng ngươi trở thành chiến tướng của ta, như vậy, ta sẽ để cho ngươi bị bại tâm phục khẩu phục.

Tiễn Vô Song hít thở một cái thật sâu, lãnh ngạo mà nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, cười lạnh một tiếng, nói ra:

– Tốt, ngươi đã dám cược, ta có cái gì không dám đánh cược! Ngươi nhớ kỹ cho ta, nếu như ngươi thua, ta sẽ để cho ngươi đời đời làm nô!

– Yên tâm, nếu như ta thua, hết thảy theo ngươi nói, ngươi muốn thế nào thì được thế đó.

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.

– Bắt đầu đi!

Tiễn Vô Song lãnh ngạo mà nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói ra:

– Hiện tại ta liền đem ngươi đánh nổ, để ngươi vĩnh viễn không thể sống!

– Ta có thể thỏa mãn lửa giận báo thù của ngươi.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, hai tay mở ra nói:

– Tới đi, có thủ đoạn gì dùng hết ra, hướng trên người của ta oanh sát, chỉ cần ngươi có thủ đoạn, liền cứ việc giết tới đi! Ta mặc cho ngươi giết!

– Hừ, lần này ta cũng muốn xem thử xem ngươi trùng sinh thế nào!

Tiễn Vô Song hừ lạnh một tiếng! Nàng cũng không tin Lý Thất Dạ giết không chết, nàng chưa từng thấy qua người giết không chết.

Đây đối với Tiễn Vô Song mà nói, thật đúng là có chút ít ấm ức. Lý Thất Dạ mặc nàng oanh sát, đây đối với dạng người cao ngạo như nàng mà nói, thật sự là một loại nhục nhã, nhưng mà, nàng lại nhịn không được, nàng rất muốn thử lại một lần, nàng rất muốn thử lại xem có thể giết chết Lý Thất Dạ hay không, có thể phá giải hay trấn áp loại yêu thuật kia của Lý Thất Dạ hay không.

– Tới đi! Nhất định sẽ cảm giác không tệ.

Lý Thất Dạ giang hai tay ra vừa cười vừa nói, là thong dong như vậy, là tự tại như vậy, tựa hồ, đây đối với hắn mà nói, không phải một trận giết chóc, mà là một trận hưởng thụ.

– Ta sẽ giết ngươi!

Lý Thất Dạ thái độ như vậy để Tiễn Vô Song thổ huyết, trong nội tâm nàng cũng minh bạch, Lý Thất Dạ mặc nàng đến oanh sát, đó là đang lợi dụng nàng.

Trải qua lần trước đánh một trận xong, Tiễn Vô Song minh bạch Lý Thất Dạ là lợi dụng thương tổn của nàng đến chuyển hóa tử khí, chính là bởi vì như vậy, Lý Thất Dạ mới có thể để cho nàng đánh chết.

Biết rõ Lý Thất Dạ đang lợi dụng nàng, Tiễn Vô Song y nguyên nhịn không được xuất thủ, không có trải qua nếm thử, không một lần nữa oanh sát Lý Thất Dạ, nàng không cam lòng cứ như vậy từ bỏ, lại nói, nàng cũng không phải là người dễ dàng buông tha!

Lúc này, Tiễn Vô Song chậm rãi lấy ra trường cung của mình, trường cung nguyệt nha trắng tinh, tản mát ra quang mang thánh khiết, khi thanh trường cung này nắm trong tay, khiến người ta cảm thấy nó là một đồ vật thần thánh, mà không phải một món binh khí.

– Cái này khiến ta có chút ngoài ý muốn.

Lý Thất Dạ nhìn thấy thanh trường cung trong tay Tiễn Vô Song, nói ra:

– Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ dùng thanh trường cung kia của tổ tiên ngươi đến bắn giết ta, dù sao, thanh trường cung kia của tổ tiên ngươi uy lực tuyệt luân, ở trong các Tiên Đế binh cũng là tiếng tăm lừng lẫy. . .

– . . . Ở Tiễn gia ngươi, trừ món chân khí kia của tổ tiên ngươi ra, luận uy lực, phải kể là cây cung kia. Mà lần này ngươi tới khiêu chiến ta, lại không dùng thanh trường cung kia đến bắn giết ta, cái này khiến ta cũng có chút không thể tin được. Cái này xác thực khó được, không dễ dàng a, để cho ta cũng không khỏi nhìn với con mắt khác.

Lời này Lý Thất Dạ đích thật là tán thưởng Tiễn Vô Song, mà thực sự không phải là trào phúng.

Thanh trường cung kia của Tiễn gia, cho tới nay đều là tiếng tăm lừng lẫy, uy lực rất lớn, thậm chí đã từng được người xưng là hung khí, tuyệt đối là một thanh giết chóc chi binh, nhưng mà, lần này Tiễn Vô Song không dùng thanh trường cung kia của tổ tiên nàng Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế, cái này đích xác là một chuyện không tầm thường.

Đối với dạng khích lệ này của Lý Thất Dạ, Tiễn Vô Song hừ lạnh một tiếng, lãnh ngạo nói ra:

– Ta là sợ trường cung của Tiễn gia vừa ra, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ! Bằng trường cung của tổ tiên ta giết chết ngươi, không tính là bản sự gì! Lại nói, nếu ta bằng vào trường cung của tổ tiên ta giết chết ngươi, chỉ sợ ngươi sẽ không phục!

Tiễn Vô Song lời này là tràn đầy tự tin, dưới mắt không còn ai, nàng muốn, tùy thời đều có thể mang tới thanh trường cung kia bắn giết Lý Thất Dạ.

Nhưng mà, nàng không có làm như vậy, đối với nàng mà nói, coi như là lấy thanh trường cung kia của tổ tiên nàng đem Lý Thất Dạ giết chết, trong nội tâm nàng bao nhiêu cũng có chút tiếc nuối, đây không tính là thực lực chân chính của nàng! Cho nên, nàng muốn dùng thủ đoạn của mình, tự tay giết chết Lý Thất Dạ.

Đối với Tiễn Vô Song tự ngạo, lần này Lý Thất Dạ ngược lại gật đầu thưởng thức, nói ra:

– Đích thật là không tầm thường, người chết một lần, có tự tin như vậy, đích thật là để cho người ta bội phục. Mặc dù nói, trước đó ta chán ghét ngươi, hiện tại xem ra, ta là càng ngày càng thích ngươi rồi.

– Phi, miệng chó không thể mọc ngà voi.

Tiễn Vô Song cười lạnh một tiếng, dương trường cung trong tay, cười lạnh nói ra:

– Thanh trường cung này coi như so ra kém thanh trường cung kia của tổ tiên ta, nhưng mà, nó là ta tự tay chế tạo dùng để khắc chế ngươi, lần này, tuyệt đối sẽ không để ngươi sống lại một lần nữa!

Nhìn lấy Tiễn Vô Song cao ngạo, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, khe khẽ lắc đầu, nói ra:

– Trong này, có vài điểm, ta cũng muốn nhắc nhở ngươi một chút, một, coi như thanh trường cung kia của tổ tiên ngươi, cũng như nhau không giết chết được ta. Thanh trường cung kia của tổ tiên ngươi đích thật là một thanh hung khí, nhưng mà, ngươi còn không có gặp qua cái gì mới thật sự là hung khí; hai, ngươi nghĩ sai, hơn nữa sai đến kịch liệt.

– Hừ, sai ở đâu?Nguồn truyện audio Podcast

Tiễn Vô Song cười lạnh một tiếng, không phục nói.

Lý Thất Dạ nhìn lấy trường cung của nàng, cười nói ra:

– Ngươi chế tạo thanh trường cung này, ta liền biết trong lòng ngươi là nghĩ thế nào. Ngươi đem tử vật của ta, đem bất tử chi thuật của ta nhìn thành tà ác chi thuật!

– Chẳng lẽ không đúng sao?

Tiễn Vô Song cười lạnh nói:

– Chỉ có tử vật tà ác dưới mặt đất trong truyền thuyết mới có thể hấp thu tử khí, mới có thể khó mà giết chết!

– Cô nàng, đừng không có kiến thức như vậy, cũng không phải là nói, tất cả bất tử liền là tà ác.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu nói ra:

– Một, ta không phải tử vật, là một người nhảy nhót tưng bừng; hai, ta tu đại đạo, chính là chính đạo đường hoàng, chính là áo nghĩa chân chính của đại đạo, chỉ có thời điểm ngươi lĩnh ngộ áo nghĩa chân chính, mới có thể minh bạch, chân chính thông hướng đại đạo đỉnh phong nhất, cái kia chính là trường sinh, cái kia chính là bất tử, hiểu không.

Chương 1172: Giết không chết (1)

Ở trước kia, Lý Thất Dạ đối với Tiễn Vô Song một điểm kiên nhẫn cũng không có, hoàn toàn không cho thể diện, nhưng mà lần này, Lý Thất Dạ đối với Tiễn Vô Song lại khó được có kiên nhẫn.

– Có phải tử vật hay không, thử trường cung này của ta một lần liền biết.

Tiễn Vô Song giương trường cung trong tay lên, ngạo khí nói. Nàng vì chế tạo thanh trường cung này, là phí hết tâm tư không nhỏ, nàng tin tưởng thanh trường cung này có thể khắc chế loại bất tử kia của Lý Thất Dạ!

Lý Thất Dạ nhìn lấy thanh trường cung trong tay nàng kia, không khỏi nhẹ nhàng lắc đầu. Nói ra:

– Cô nàng, thanh trường cung này của ngươi đích thật là có thể khắc tử vật. Nhưng, khắc không được ta. Thanh trường cung này của ngươi, lấy rễ chính già nhất của Thánh Đàn Thần Thụ mài giũa thành, lấy Vô Cấu Diệt Hồn Thủy ngâm thành hình, lại lấy Ngũ Hành Diệt Ma quyết tế luyện, lại đóng lên Lục Thần thập bát tiễn thuật mà Tiễn gia lão tổ các ngươi sáng tạo, cuối cùng, lấy Trấn Hồn Tiên Chú cổ lão tới quy lô.

Nói đến đây, Lý Thất Dạ cũng không khỏi cảm khái tán thưởng một tiếng, nói ra:

– Cái này đích xác là một cây cung tốt, không thể không thừa nhận, ngươi ở trên tiễn đạo, đích thật là có thiên phú tuyệt luân vô bỉ, không thua gì tiên tổ của ngươi năm đó. Đáng tiếc duy nhất chính là, ngươi đem ta nghĩ sai, ta không phải tử vật.

Tiễn Vô Song cũng không khỏi choáng váng một cái, nàng luyện thanh cung này, không có ai biết. Hơn nữa, thanh cung này nàng tự mình luyện. Không có người thứ hai ở đây, nàng sử dụng thủ pháp, đều là cường đại nhất, cổ xưa nhất, hơn nữa rất ít người biết đến!

Nhưng mà, Lý Thất Dạ lại từng cái nói toạc ra, thuộc như lòng bàn tay, tựa như là hắn tự tay chế tạo. Cái này để Tiễn Vô Song hoài nghi, thời điểm nàng luyện thanh cung này, Lý Thất Dạ ở bên cạnh nhìn lén, đương nhiên, đây là chuyện không thể nào!

– Bớt nói nhiều lời, ngươi thử liền sẽ biết.

Tiễn Vô Song cười lạnh một tiếng, giơ lên trường cung trong tay, chậm rãi khóa lại Lý Thất Dạ.

– Rất tốt, bắt đầu đi, ta cũng muốn nhìn một chút ngươi có thể đem ta giết tới trình độ như thế nào.

Lý Thất Dạ giang hai tay ra, không thèm quan tâm nói.

Phốc… trong nháy mắt, một tiễn bắn ra, tuyệt luân vô bỉ, máu tươi bắn tung tóe, trong nháy mắt bắn thủng Lý Thất Dạ.

Giữa thạch hỏa điện quang này, Tiễn Vô Song xuất thủ như mưa to gió lớn, lập tức đem Lý Thất Dạ bắn thành thủng trăm ngàn lỗ, cái này còn không phải địa phương đáng sợ.

Sau khi Tiễn Vô Song trong nháy mắt đem Lý Thất Dạ bắn thủng trăm ngàn lỗ, chỉ nghe được “Keng” một tiếng, pháp tắc trường tiễn bắn thủng Lý Thất Dạ vậy mà ở trên miệng vết thương của Lý Thất Dạ hiển hiện, không chỉ là trong nháy mắt khóa lại miệng vết thương của Lý Thất Dạ, hơn nữa còn đem cả người Lý Thất Dạ khóa lại.

Dạng trường tiễn pháp tắc này xé rách miệng vết thương của Lý Thất Dạ, đồng thời, khi từng đạo trường tiễn pháp tắc ở trên người Lý Thất Dạ xen lẫn, vậy mà hóa thành một cái đồ đằng thần thánh to lớn, tựa như Vạn Phật thiện xướng, trục khu ác ma!

Quả nhiên, ở thời điểm này, vậy mà có hiệu quả, tử khí của Lý Thất Dạ nhận lấy trấn áp lại yếu đi không ít, tốc độ miệng vết thương khép lại rất chậm.

– Đích thật là không tầm thường, lấy mũi tên làm trấn tỏa, ngươi thật sự là tinh thông chân tủy tiễn đạo.

Loại qua trình bắn giết này, đối với Lý Thất Dạ tới nói, là rất thống khổ, nhưng mà, hắn y nguyên có thể cười được.

Tư… một âm thanh rất nhỏ vang lên, Tiễn Vô Song vốn cho là thủ đoạn của mình có hiệu quả, trấn áp tà ác chi thuật của Lý Thất Dạ, nhưng mà, ở trong nháy mắt, trên người Lý Thất Dạ hiển hiện Tử Ấn, trong nháy mắt, miệng vết thương khép lại, so với tốc độ khép lại bình thường gần gấp mười lần, tựa hồ, Tiễn Vô Song trấn áp không chỉ là không có trấn áp tà ác chi thuật của Lý Thất Dạ, ngược lại thành vật đại bổ của hắn.

– Loại cảm giác này, thực là không tồi, lực lượng thần thánh nhất hóa thành tử khí, thuần khiết mà tràn đầy sinh cơ, không có cái gì so với cái này càng mỹ vị, càng ngon miệng hơn.

Mặc dù thống khổ, nhưng mà, Lý Thất Dạ cũng không khỏi cảm thán một tiếng, có một loại hưởng thụ không nói được!

Sắc mặt Tiễn Vô Song đại biến, nàng cũng không có nghĩ đến có thể như vậy, nàng quát lạnh một tiếng, xuất thủ lần nữa, “Phốc” một tiếng, một tiễn bắn trúng Lý Thất Dạ, trong nháy mắt đem Lý Thất Dạ đóng băng lại.

Huyền Băng tiễn thuật đáng sợ, Tiễn Vô Song không có đình chỉ, tiễn ra vô hình, trong nháy mắt, vô hình chi tiễn của nàng bắn đến Lý Thất Dạ máu tươi nhuộm hồng cả huyền băng, mà cả người Lý Thất Dạ bị huyền băng đáng sợ kia phong ấn.

Tiễn Vô Song là muốn dùng loại băng phong cường đại nhất này đến đông cứng tử khí của Lý Thất Dạ, không cho hắn trùng sinh, cho nên, trong một chớp mắt băng phong, mũi tên vô hình của nàng như mưa to gió lớn, mũi mũi trí mạng!

Ở dưới băng phong như thế, ở dưới bắn giết như thế, tuyệt đối không có khả năng còn sống, tuyệt đối là không thể sống lại.

Nhưng mà, « Tử Thư » huyền ảo, « Tử Thư » cường đại, không phải Tiễn Vô Song có khả năng tưởng tượng, chỉ nghe được thanh âm hòa tan vang lên, miệng vết thương của Lý Thất Dạ trong nháy mắt khép lại, không thể chém giết Lý Thất Dạ.

– Cô nàng, mặc dù ngươi so với lần trước cường đại hơn, đối với thủ đoạn bắn giết ta cũng có ý nghĩ rất đáng gờm, đáng tiếc, đối với ta mà nói, ngươi bắn giết, đây chẳng qua là mỹ vị ngon miệng mà thôi.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu nói ra.

Tiễn Vô Song bắn giết, tất cả tổn thương đều chuyển hóa làm tử khí, lần lượt tổn thương đều khiến tử khí đầy tràn, cái loại cảm giác này, coi như là thống khổ, cũng là một loại hưởng thụ tuyệt luân!

– Trục xuất…

Tiễn Vô Song lệ quát một tiếng, bắn ra không gian một tiễn, thời điểm Lý Thất Dạ bị bắn trúng, trong nháy mắt tách rời, không gian chỗ hắn trong nháy mắt phá thành mảnh nhỏ, hơn nữa, ở dưới không gian rời ra này, thân thể bị tách rời kia của Lý Thất Dạ không cách nào liên tiếp.

Phốc…

Tiễn Vô Song lần nữa xuất tiễn, trong nháy mắt, mũi tên cực nóng nhất thế gian bắn trúng Lý Thất Dạ, trong nháy mắt để Lý Thất Dạ ở bên trong chân hỏa bốc cháy lên, muốn đem Lý Thất Dạ đốt thành tro.

Hơn nữa, cái này còn không phải đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là, chân hỏa chi tiễn bắn ra kia, như giòi trong xương chui vào bên trong mỗi một tấc máu thịt của Lý Thất Dạ, muốn đem mỗi một tấc máu thịt của Lý Thất Dạ đốt cháy thành tro mới bỏ qua.

Không thể không thừa nhận, Tiễn Vô Song ở trên tiễn đạo có thiên phú tuyệt luân vô bỉ, nàng ở phương diện này, có ngộ tính không người có thể so sánh, am hiểu tiễn đạo chân tủy.

Tư… nhưng mà, hết thảy bắn giết, cuối cùng ở dưới Tử Ấn đều sẽ đem tổn thương chuyển hóa thành tử khí, lại một lần nữa cường đại Tử Ấn, tổn thương càng nhiều, Tử Ấn liền càng cường đại!

Chương 1173: Giết không chết (2)

– Giết…

Gặp Lý Thất Dạ lại khôi phục một lần nữa, Tiễn Vô Song không cam lòng, trong nháy mắt, tất cả thủ đoạn tiễn đạo đổ xuống mà ra, chú ngữ, độ hóa, diệt ma. . . Hết thảy trấn sát, hết thảy khóa diệt, hết thảy thủ đoạn khắc chế, ở giữa thạch hỏa điện quang này đều bắn giết đi ra.

Một lần lại một lần bắn giết, máu tươi bắn tung tóe, thậm chí có khi Tiễn Vô Song đem Lý Thất Dạ ép diệt, nhưng mà, cuối cùng, tổn thương y nguyên hóa thành tử khí, Lý Thất Dạ vẫn là nhảy nhót tưng bừng, chuyện gì cũng không phát sinh.

Bắn giết đến cuối cùng, coi như Tiễn Vô Song lại tự tin, lại cao ngạo hơn nữa cũng triệt để không có tính khí! Nàng hoàn toàn thúc thủ vô sách, bởi vì Lý Thất Dạ căn bản là giết không chết, mặc kệ thủ đoạn tiễn đạo của nàng là dạng gì cũng không được!

Đối với Lý Thất Dạ mà nói, hết thảy tổn thương đều biến thành tử khí, đều sẽ thành đồ vật ngon nhất, Tiễn Vô Song bắn giết dạng này, đó là tác thành cho hắn, mà không phải tổn thương hắn.

Cuối cùng, Tiễn Vô Song cũng không khỏi cúi đầu cao ngạo, nàng hoàn toàn phát không nổi tính tình, lúc này, phẫn nộ cũng tốt, không cam lòng cũng được, đều đề không nổi khí lực tới.

– Ta không giết nữa!

Cuối cùng, Tiễn Vô Song đành phải từ bỏ, nàng căn bản là không cách nào phá giải bất tử chi thuật của Lý Thất Dạ, đừng bảo là phá giải, ngay cả trấn áp cũng không có biện pháp.

Đương nhiên, Tiễn Vô Song không thể phá giải, đây cũng là chuyện đương nhiên! Nếu như Tiễn Vô Song cũng có thể phá giải, như vậy, « Tử Thư » cũng không phải là « Tử Thư », liền sẽ không huyền ảo như vậy, liền sẽ không phải là một trong Cửu Đại Thiên Thư.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ hít thở một cái thật dài, không khỏi cảm khái nói ra:

– Còn sống thật là tốt, đương nhiên, có đôi khi, tư vị tử vong cũng không tệ.

Tiễn Vô Song bắn giết, đích thật là rất đáng sợ, đích thật là rất thống khổ, nhưng, đây đối với Lý Thất Dạ mà nói, không tính là sự tình gì. Ở cực kỳ lâu trước kia, chuyện đáng sợ thống khổ hơn hắn cũng đã từng trải qua!

Tiễn Vô Song lại rất nhanh nâng trán lên, nhịn không được nhìn chằm chặp Lý Thất Dạ, nàng không khỏi hỏi:

– Ngươi đây là cái công pháp gì!

Lần này, Tiễn Vô Song khó được không có cao cao tại thượng, không có hùng hổ dọa người, cũng không có xưng nó là yêu thuật.

Lúc này, coi như là Tiễn Vô Song không phục, cũng không thể không phục, thậm chí có thể nói, nàng ngay cả khí lực không phục cũng đề lên không nổi, gặp được dạng bất tử này, hoàn toàn để cho người ta thỏa hiệp!

– Cái này sao, là một bí mật.

Lý Thất Dạ sờ lên cằm, lộ ra tiếu dung thần bí, nói ra:

– Chờ ngươi hiệu trung với ta, khi ngươi đáng tin cậy, nói không chừng có một ngày ta có thể suy tính một chút, đem bí mật này nói cho ngươi biết.

– Hừ, đừng có nằm mộng.

Tiễn Vô Song lại một lần nữa ngẩng đầu, y nguyên cao ngạo, y nguyên cao cao tại thượng, nàng cười lạnh một tiếng, nói ra:

– Không có khả năng kia, tay không tấc sắt, một chiêu có thể đánh bại ta! Ngươi nằm mơ ban ngày đi.

– Đừng đem lời nói nói quá vẹn toàn.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

– Ta chuẩn bị cho ngươi cơ hội, bây giờ ngươi liền chuẩn bị đi, mặc kệ ngươi công kích ta cũng tốt, lựa chọn phòng ngự cũng được, cơ hội, ngươi chỉ có một lần, ta vừa ra tay, ngươi tất bại.

Lý Thất Dạ nói như vậy, để sắc mặt Tiễn Vô Song khó coi tới cực điểm!

Tiễn Vô Song hít thở một cái thật sâu, tế ra binh khí phòng ngự cường đại nhất của mình, nghe được “Ông” một tiếng, thần quang thôn thiên, đế uy mênh mông, một tòa Đế thành to lớn kéo dài chắn ở trước Tiễn Vô Song .

Trong nháy mắt, Tiễn Vô Song nhập chủ trong đó, chưởng ngự cả tòa Đế thành, cả tòa Đế thành có Tiên Đế pháp tắc xen lẫn, từng tầng từng tầng phòng ngự lũy xếp, vững như thành đồng, kiên không thể phá.

– Đế thành của Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế.

Nhìn thấy bảo vật phòng ngự của Tiễn Vô Song, Lý Thất Dạ cũng gật đầu khen:

– Mặc dù món Đế binh này bên trong chúng Tiên Đế Đế binh, tính phòng ngự mặc dù không thể vào mười vị trí đầu, nhưng, đã là một kiện Đế binh không tầm thường.

Đế thành, Tiên Đế Bảo khí này của Tiễn Vô Song chính là tên như vậy, sau khi tế ra kiện Bảo khí này, liền hóa thành tòa thành trì, một tòa thành trì tựa như Tiên Đế ở, có Tiên Đế pháp tắc thủ hộ, phòng ngự cực kỳ kiên cố, xưng là vững như thành đồng, đó cũng không có chút nào quá đáng.

“Oanh” nương theo lấy một trận tiếng oanh minh vang lên, Tiễn Vô Song hiển hiện thọ luân, tựa như là dưới tinh không nhấc lên sóng máu vô tận, lúc này, Tiễn Vô Song đem thọ pháp tiêu thăng đến cực hạn nhất, thọ huyết như Phượng Hoàng bay lượn, thời điểm Phượng Hoàng vỗ cánh, nhấc lên sóng máu thao thiên, huyết khí cuồn cuộn, vô cùng vô tận.

Ở dưới huyết khí mạnh mẽ như vậy của Tiễn Vô Song thôi động, Tiên Đế pháp tắc xen lẫn thành phù văn to lớn, như là từng cái cự thuẫn thủ hộ lấy cả Đế thành.

Vốn là, Đế thành đã đầy đủ kiên cố, nhưng mà, ở dưới từng cái cự thuẫn thủ hộ, vậy thì càng thêm cường đại, trong lúc nhất thời, toàn bộ Đế thành là không gì có thể phá!

Có được Đế thành như thế, muốn một chiêu đánh bại Tiễn Vô Song, đây tuyệt đối là chuyện không thể nào. Coi như là Đại Hiền bình thường, cũng không thể làm đến. Trừ khi là Thần Vương xuất thủ.

Đế thành thủ hộ, không gì có thể phá, cái này lập tức để Tiễn Vô Song lòng tin tăng nhiều, nàng lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ, lãnh ngạo nói ra:

– Bắt đầu đi, ta cũng muốn thử xem ngươi là một chiêu đánh bại ta như thế nào!

– Tốt, bắt đầu, ngươi cần phải có tâm lý chuẩn bị. Tuyệt đối đừng hỏng mất.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười một tiếng, ở thời điểm này, hai mắt hắn ngưng tụ, thọ luân trùng thiên, trong nháy mắt, Âm Dương Huyết Hải bão táp, huyết khí trong nháy mắt không hạn chế tiêu thăng, ở giữa thạch hỏa điện quang này, huyết khí của Lý Thất Dạ liền rung chuyển lấy thiên vũ, chỉ là ở trên huyết khí liền nghiền ép Tiễn Vô Song.

Huyết khí mãnh liệt như vậy, bá đạo như vậy. Để Tiễn Vô Song không khỏi biến sắc, huyết khí của Lý Thất Dạ cường hãn như thế, cái này không chỉ là bởi vì Thọ bảo của hắn tuyệt thế vô song, càng là bởi vì thọ huyết của hắn thuần khiết đến không thể bắt bẻ, cái này chỉ sợ là thọ huyết thuần chính nhất thế gian.

Đây cũng là bởi vì Lý Thất Dạ ở giai đoạn trước nện vững chắc cơ sở, để hắn có được thọ huyết thuần chính nhất, không có chút tạp chất nào.

“Oanh” một tiếng vang thật lớn, giữa thạch hỏa điện quang này, mười ba cái mệnh cung của Lý Thất Dạ vọt lên! Trong nháy mắt, mệnh cung thứ mười ba chi phối lấy hết thảy!

Ở trong một trận tiếng nổ vang, chủ mệnh cung mở rộng, vô tận thiên địa tinh khí tràn ngập, ở bên trong chủ mệnh cung, Địa Mạch chi căn càng là nguy nga cao ngất, ở vị trí của Địa Mạch căn, đã hóa thành một vùng biển mênh mông, đây là vô cùng thiên địa tinh khí vô tận hóa thành hải dương, tiếp tục như vậy nữa, Địa Mạch chi căn từng ở Hổ Đế thành lấy được kia, sẽ ở trong mệnh cung hóa thành tổ mạch, nếu là như vậy, vậy liền không cách nào tưởng tượng!

Chương 1174: Trấn phong thương thiên quyền

– Không có khả năng…

Nhìn thấy một màn này, Tiễn Vô Song hãi nhiên thất sắc, dù nàng lại cao ngạo hơn sắc mặt cũng đại biến, bên trong mệnh cung có được địa mạch, cái này đã đủ đáng sợ, càng đáng sợ hơn chính là, vậy mà lại có mười ba cái mệnh cung! Đây là sự tình chưa từng có nghe nói qua.

Tứ cung thành vực, bát cung thành quốc, thập nhị cung thành thiên, như vậy, có được mười ba cái mệnh cung, cái này sẽ hóa thành cái gì đây?

Mệnh cung thứ mười ba nằm ở cao cao, chúa tể vạn vực, chúa tể Cửu Giới, coi như là thương thiên, cũng còn lâu mới có thể cao xa như nó, huyền diệu như nó.

– Trấn Phong Thương Thiên Quyền!

Chỉ trong nháy mắt, Lý Thất Dạ xuất thủ, đấm ra một quyền, một quyền này, không có bất kỳ biến ảo gì, không có bất kỳ chiêu thức gì!

Một quyền đánh xuống, vô tận thiên địa tinh khí bên trong mệnh cung ngưng tụ thành một cỗ, mười ba mệnh cung trong nháy mắt tựa như chưởng ngự Cửu Thiên Thập Giới, vạn vực chi lực, cũng vì đó sở dụng.

Cái này còn không phải chuyện đáng sợ nhất, càng đáng sợ hơn chính là, ở bên trong chân mệnh của Lý Thất Dạ, hiện lên đồ vật sáng chói đến làm cho không người nào có thể nhìn thấu, tựa như là một chiếc thuyền lá nhỏ!

Liền là một chiếc thuyền lá nhỏ như thế, tựa hồ gánh chịu lấy hết thảy thế gian, có một chiếc lá thuyền nhỏ này, trong chớp nhoáng này, để Lý Thất Dạ có được sinh mệnh tuyên cổ.

Lúc này, tựa hồ Lý Thất Dạ không chỉ là một người, hắn gánh chịu lấy thương thiên, hắn chưởng ngự lấy Cửu Thiên Thập Giới, ở bên trong tính mạng của hắn có vô tận sinh linh, tựa hồ, tại thời khắc này, Lý Thất Dạ có được thần thông sáng tạo sinh mệnh, đây là lực lượng chung cực nhất, vô thượng nhất, chí tôn nhất của thế gian, một mình hắn, liền tương đương ức vạn sinh linh!

“Oanh” một tiếng, một quyền đánh xuống, cuối cùng trở nên không có bất kỳ cái gì lo lắng, coi như là Tiên Đế pháp tắc, ở dưới lực lượng vô thượng nhất, chí tôn nhất, cũng bị trấn áp, ở dưới một quyền này, thiên địa vạn đạo cũng vì đó gào thét, dù là Tiên Đế chi đạo, dù là thương thiên chi đạo, cũng ở thời khắc này ảm đạm phai mờ!

Tiên Đế pháp tắc bị trấn áp, một quyền oanh lên, coi như là Đế thành cũng đỡ không nổi, một quyền của Lý Thất Dạ tiến nhanh mà vào, “Phanh” một tiếng, cả người Tiễn Vô Song bị đánh bay, phun ra một ngụm máu tươi.

Thời điểm Tiễn Vô Song muốn đứng lên, đã không cách nào nhúc nhích, cả người bị trấn phong, bất luận là đạo cơ, chân mệnh, mệnh cung, hay là Đế binh, dưới một kích này, toàn bộ đều bị trấn phong!

Tại thời khắc này, thiên địa tựa như là tĩnh lặng xuống, thời không tựa như là đọng lại, lúc này, Lý Thất Dạ chậm rãi thu quyền.

– Chính là cảm giác như vậy, phía trên thương thiên, duy ngã độc tôn!

Lý Thất Dạ cảm thụ được loại lực lượng chung cực kia, không khỏi thoải mái nói một tiếng.

Lúc này, Lý Thất Dạ ngẩng đầu nhìn thương thiên, chỉ thấy trên bầu trời vậy mà ngưng tụ thành kiếp vân, có thiểm điện lướt qua. Một màn này, là đáng sợ bực nào, một đấm xuất ra, kinh động thương thiên!

Nhưng mà cuối cùng, thương thiên chi kiếp này còn không có đánh xuống, kiếp vân tán đi, thiên không vẫn là một mảnh sáng sủa.

– Lão tặc thiên, xem ra ta vẫn là không có đạt tới cấp độ có thể uy hiếp ngươi, còn không có đánh xuống trấn áp ta.

Lý Thất Dạ nhìn lấy kiếp vân tán đi, cười nhạt một tiếng nói.

Một quyền này của Lý Thất Dạ, đáng sợ đến làm cho không người nào có thể tưởng tượng. Một quyền này chính là Lý Thất Dạ sáng tạo, tên là Trấn Phong Thương Thiên Quyền, tên này, đó cũng không phải là khuếch đại, Lý Thất Dạ là hướng về phía thương thiên mà đi, chỉ cần ngày hắn đại thành, hắn sẽ trấn phong thương thiên!

Một quyền này, đã bao hàm quá nhiều áo nghĩa chung cực, chung cực áo nghĩa của mười ba mệnh cung, chung cực áo nghĩa của sinh mệnh chi chu! Toàn bộ đều ở trong đó.

Thời điểm Lý Thất Dạ sáng tạo một quyền này, chính là lấy áo nghĩa một quyền này nối thẳng chung cực áo nghĩa của mười ba mệnh cung, nối thẳng chung cực áo nghĩa của sinh mệnh chi chu!

Sinh mệnh chi chu, chính là một môn công pháp tuyệt thế vô song, môn công pháp này là Lý Thất Dạ ở bờ bên kia Hoàng Kim hải của Phong Đô thành lấy được, môn công pháp này dính tới sinh mệnh áo nghĩa, dính tới huyền diệu chung cực của sáng tạo sinh mệnh.

Ở dưới những năm này lĩnh hội xây dựng, Lý Thất Dạ bắt đầu bù đắp môn công pháp kia, mặc dù, môn công pháp này vẫn chưa hoàn thành, thậm chí có thể nói, chỉ là hai ba phần mười, toàn bộ công pháp có một hệ thống hoàn chỉnh. Nếu như môn công pháp này chân chính hoàn thành, tương lai, nói không chừng có thể sáng tạo sinh mệnh, như vậy, vào thời khắc ấy, liền là tạo vật chi chủ chân chính!

Lý Thất Dạ vì môn vô thượng chi thuật này đặt tên là Sinh Mệnh chi chu, cái tên này ngụ ý không nói cũng biết!

Ở dưới chung cực áo nghĩa của mười ba mệnh cung, ở dưới huyền diệu chung cực của Sinh Mệnh chi chu, để Lý Thất Dạ sáng chế ra một quyền cường đại nhất thế gian, một quyền này nếu ở dưới mười ba mệnh cung cùng Sinh Mệnh chi chu thôi động, uy lực không cách nào tưởng tượng, dưới một quyền, thậm chí có khả năng để thương thiên giận dữ, trấn áp Lý Thất Dạ!

Lý Thất Dạ đem một quyền này đặt tên là Trấn Phong Thương Thiên Quyền, có thể nói, ở trong mắt Lý Thất Dạ, một quyền này, vô địch thiên hạ, vô địch vạn cổ, bất luận vạn cổ đến nay có bao nhiêu Tiên Đế sáng tạo ra quyền pháp, nhưng mà, không có quyền pháp nào so với Trấn Phong Thương Thiên Quyền của hắn cường đại hơn, một quyền này của hắn, mới là chí tôn!

Đây cũng là tất nhiên, vạn cổ đến nay, có ai có được mười ba mệnh cung, có ai có được Sinh Mệnh chi chu, chỉ có một loại, liền có thể thành Tiên Đế, nếu có cả hai, đã không cách nào tưởng tượng.

– Một quyền này như thế nào?

Từ trên bầu trời thu hồi ánh mắt, lúc này Lý Thất Dạ nhìn lấy Tiễn Vô Song, cười nhạt một tiếng, nói ra.

Trận quyết chiến này, không có người ngoài có thể nhìn thấy, chính là bởi vì như thế, Lý Thất Dạ mới thử Trấn Phong Thương Thiên Quyền mình sáng tạo một chút .

Một quyền này của Lý Thất Dạ hoàn toàn chính xác vô địch, nhưng mà, Lý Thất Dạ sẽ không dễ dàng vận dụng, thương thiên không cho phép loại vật này tồn tại, bất luận là Sinh Mệnh chi chu, hay là Trấn Phong Thương Thiên Quyền, nếu thời điểm đạt đến đầy đủ uy hiếp thương thiên, nó tuyệt đối sẽ trấn áp Lý Thất Dạ!

Lúc này, Tiễn Vô Song đã ngốc ở nơi đó, coi như một quyền này của Lý Thất Dạ không có đem nàng trấn phong, nàng cũng sẽ ngẩn người đến không cách nào lấy lại tinh thần.

Mười ba cái mệnh cung, cái này đã siêu việt tất cả mọi người tưởng tượng, tất cả mọi người thế gian đều biết, tu sĩ chung cực nhất chính là mười hai cái mệnh cung, mà Lý Thất Dạ lại có được mười ba cái mệnh cung, đây là sự tình vạn cổ cũng chưa từng xảy ra.

Một quyền trấn thương thiên, một quyền này, Tiễn Vô Song đã không cách nào hình dung, nàng thấy qua vô số Tiên Đế chi thuật, nhưng mà, đều không sánh nổi một quyền này, một quyền này không có chiêu thức, không có biến hóa, một quyền chính là trấn phong, nhưng mà, liền là một quyền trực tiếp như vậy, lại dính tới áo nghĩa chung cực, coi như là cho nàng thời gian cả đời, cũng không có thể lĩnh hội.

Chương 1175: Đưa cung (1)

Giờ khắc này, Tiễn Vô Song hoàn toàn rung động, để cho nàng không cách nào lấy lại tinh thần, Diệp Khuynh Thành, Mai Ngạo Nam, đều là thiên tài không tầm thường của ngày hôm nay, đặc biệt là Diệp Khuynh Thành, coi như là nàng tâm cao khí ngạo cũng không thể không thừa nhận, Diệp Khuynh Thành hoàn toàn chính xác có được thiên phú mà người khác không cách nào sánh ngang.

Nhưng mà, Mai Ngạo Nam cũng tốt, Diệp Khuynh Thành cũng được, cùng Lý Thất Dạ trước mắt so sánh, vậy đơn giản liền không đủ thành đạo. Một quyền của Lý Thất Dạ, liền đầy đủ để hạng người như Diệp Khuynh Thành dùng thời gian một đời đi lĩnh hội!

Trước đó, Thạch Dược giới có bao nhiêu người tán tụng, bao nhiêu người đều cho rằng, một thế này, Diệp Khuynh Thành tất thành Tiên Đế, nhưng mà hôm nay, Tiễn Vô Song nhìn thấy một quyền này, nàng cũng không nhịn được muốn nói một câu:

– Diệp Khuynh Thành tính là thứ gì!

Tại thời khắc này, Tiễn Vô Song bị chấn động rốt cuộc minh bạch lúc trước Lý Thất Dạ nói “Diệp Khuynh Thành tính là thứ gì” rồi.

Tại thời khắc này, Tiễn Vô Song phải thừa nhận, cùng Lý Thất Dạ so sánh, tất cả thiên tài trong thiên hạ, đó tính là thứ gì!

Lý Thất Dạ một quyền trấn phong Tiễn Vô Song, ở dưới một quyền này, Lý Thất Dạ có thể một quyền chém giết Tiễn Vô Song, nhưng mà, hắn không làm, hắn cần loại nhân tài cao ngạo mà dũng mãnh như Tiễn Vô Song này.

– Ngươi thua.

Lý Thất Dạ giải trấn phong cho Tiễn Vô Song, lạnh nhạt nói.

Coi như là trấn phong bị giải trừ, Tiễn Vô Song trong lúc nhất thời cũng vô pháp lấy lại tinh thần, nàng bị chấn động đến thất thần, thẫn thờ thật lâu, đối với nàng mà nói, vừa rồi phát sinh hết thảy, quá mức rung động.

– Ngươi bây giờ còn có lời gì có thể nói đây?

Nhìn lấy Tiễn Vô Song ngẩn người, Lý Thất Dạ cười một tiếng nói.

Thật vất vả, Tiễn Vô Song hai mắt vô thần lúc này mới lấy lại tinh thần, nàng không khỏi nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, tựa như nhìn thấy quái vật, tựa hồ, nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua loại người như Lý Thất Dạ này.

– Ta không lời nào để nói, tâm phục khẩu phục!

Cuối cùng, Tiễn Vô Song ngẩng đầu một cái, vẫn là một người cao ngạo, dù nàng là một người cao ngạo, nhưng mà, đối với nàng mà nói, thua là thua, nàng sẽ không lật lọng.

Lý Thất Dạ nhìn lấy Tiễn Vô Song, nói ra:audio coi am

– Là thời điểm ngươi nên thực hiện lời hứa, kỳ hạn nha, ngươi có thể chọn, đương nhiên, chỗ tốt cũng sẽ không đồng dạng.

Tiễn Vô Song hít thở một cái thật sâu, nàng cũng không có nghĩ đến, nàng tự nhận là chuyện không thể nào, cuối cùng vẫn là phát sinh, nàng trầm giọng nói ra:

– Ta thua liền là thua, tâm phục khẩu phục! Sự tình ta đã hứa hẹn qua, vậy liền sẽ thực hiện!

Nói xong, nàng lấy chân mệnh của mình thề.

Mà Tiễn Vô Song thề, thậm chí không có niên hạn, điểm này nàng đích xác là không tầm thường, đặc biệt dứt khoát lưu loát. Mặc dù, Tiễn Vô Song là một người kiêu ngạo, là một người để cho người ta không dễ chung đụng. Nàng hùng hổ dọa người, tự ngạo tự đại, dưới mắt không còn ai.

Nhưng mà, nàng nói được thì làm được, hơn nữa, nàng cũng là một người thua nổi, nàng thua, tuyệt đối sẽ không quịt nợ, cũng tuyệt đối sẽ không trốn tránh! Cũng sẽ không tuyệt vọng!

Trên một điểm này, Tiễn Vô Song đích thật là để cho người ta ưa thích, cũng thật là không tầm thường, đây cũng là địa phương Lý Thất Dạ coi trọng nàng, nếu như không phải điểm này, Lý Thất Dạ sẽ không coi trọng nàng như thế!

Lý Thất Dạ có chút không bỏ, nhưng mà, cuối cùng, Lý Thất Dạ vẫn là hạ quyết tâm, lấy ra một vật, đưa cho Tiễn Vô Song. nói ra:

– Ngươi đã hiệu trung với ta, vậy ta liền đưa ngươi một bảo.

– Cái này, đây không phải cung của ngươi sao?

Vừa nhìn thấy vật trong tay Lý Thất Dạ, Tiễn Vô Song cũng không khỏi biến sắc, động dung nói.

Một cây cung này, chính là Cửu Ngữ Chân Cung, Tiễn Vô Song là thiên tài tiễn đạo, nàng cũng từng ở dưới cây cung này chết thảm qua một lần, nàng đương nhiên biết cây cung này trân quý, trong tương lai cây cung này chỉ sợ sẽ siêu việt cây cung kia của Tiễn gia bọn hắn.

– Không sai, đây chính là thiên hạ đệ nhất cung tương lai.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:

– Cây cung này, ta đương nhiên là chủ nhân tốt nhất của nó. Bất quá, một cây cung tốt như vậy, nếu như không mỗi ngày dùng, thường thường dùng, mỗi một trận phải dùng, cái kia đích thật là có chút lãng phí. Hôm nay ta tặng nó cho ngươi, liền là hi vọng nó ở trong tay ngươi có thể phát dương quang đại, lập xuống uy nghi vạn cổ bất hủ!

Nói thật ra, đưa ra Cửu Ngữ Chân Cung, chính Lý Thất Dạ hắn cũng có chút không nỡ, cây cung này, không gì sánh kịp. Nhưng mà, cuối cùng, Lý Thất Dạ vẫn đưa ra ngoài, đây là vì cây cung này tốt.

Mặc dù, cây cung này tuyệt thế vô song, nhưng mà, trên chiến trường, chính Lý Thất Dạ hắn rất rất ít khi dùng đến, thủ đoạn của hắn nhiều lắm, bảo vật nhiều lắm, nhiều khi căn bản không cần vận dụng Cửu Ngữ Chân Cung!

Mà Tiễn Vô Song ở trên tiễn đạo có thiên phú tuyệt thế vô song, trong thế hệ trẻ tuổi, chỉ sợ không có người so với nàng am hiểu dùng cung tên hơn! Cho nên, Lý Thất Dạ đem Cửu Ngữ Chân Cung đưa cho Tiễn Vô Song, hắn là hi vọng Tiễn Vô Song có thể đem cây cung này phát dương quang đại, lập xuống bất hủ chi uy!

Tiễn Vô Song trong lúc nhất thời cũng không khỏi ngẩn ngơ, cây cung tuyệt thế vô song như thế nói đưa liền đưa, coi như là Tiễn Vô Song xuất thân từ đế thống tiên môn, trong lúc nhất thời cũng chưa tỉnh hồn lại, chủ tử hào phóng như thế, thật đúng là chưa từng gặp qua.

– Thế nhưng mà ta chưa lập công trạng a!

Tiễn Vô Song vẫn y nguyên duy trì phần lãnh ngạo kia, nói ra.

Lý Thất Dạ đem Cửu Ngữ Chân Cung nhét vào trong tay nàng, đã đưa ra ngoài, Lý Thất Dạ cũng buông xuống, hắn nhàn nhạt nói ra:

– Đã muốn làm đệ nhất chiến tướng của ta, vậy liền nỗ lực a, chỉ có người dũng mãnh thiện chiến, mới xứng với cây cung này! Tương lai trên chiến trường đại sát tứ phương, chính là hồi báo tốt nhất đối với ta.

Đây cũng là Lý Thất Dạ cố tình đem Tiễn Vô Song bồi dưỡng, mặc dù nói, Lý Thất Dạ có thể đưa tới tồn tại càng mạnh mẽ hơn vì hắn hiệu trung, nói thí dụ như Thiên Tùng Thụ Tổ, nhưng mà, giống Thiên Tùng Thụ Tổ, chung quy là lớn tuổi, ở tương lai xa xôi, chỉ sợ là không thể vì hắn chiến đến cuối cùng.

Mà Tiễn Vô Song còn trẻ, có thể một mực đi theo hắn chiến đến cuối cùng, chiến đến kết thúc mới thôi. Huống chi, Tiễn Vô Song còn có rất nhiều tiềm lực đáng giá đi đào móc! Không gian phá triển của nàng rất lớn.

– Ta nhất định sẽ trở thành tiễn đạo đệ nhất nhân.

Tiễn Vô Song nhận lấy Cửu Ngữ Chân Cung của Lý Thất Dạ, lạnh giọng nói.

Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế được người xưng là tiễn đạo đệ nhất nhân, trên thực tế, Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế cũng không có đi đến cuối cùng, cuối cùng, hắn vẫn là từ bỏ tiễn đạo, từ binh khí khác thành đạo, trở thành Tiên Đế, Đệ Nhất Tiễn Tiên Đế thực sự không phải là lấy tiễn chứng đạo.

Tiễn Vô Song giờ này khắc này, nàng là hạ quyết tâm, đem con đường mà năm đó tổ tiên bọn họ chưa đi, đi thẳng đến đỉnh phong nhất, đi ra một cái cực hạn!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Mô Phật ^^! Thế giới Mộng Huyễn --> Ai biết ai đâu. Không quy 0 mà thôi . -Tuy nhiên mọi thứ trong mắt tại hạ đều có Nhân Quả ( có người sinh ra đã đến vạch đích của đời người, có kẻ sinh đồ tể, cũng như có người sinh ra thiếu gì đó..[ tay, chân , mắt..( đặc biệt có sinh ra thiếu Tâm )..] - CON NGƯỜI luôn luôn đấu tranh có gắng thay đổi bản thân ( tiền, yêu,sinh,tử...) nhưng có người thành công có kẻ thất bại theo tôi đó là ( Vận - Mênh ) *** Ừm cách nói của bản là Sai à nha...---> Bạn không thấy không nghe được không có nghĩ là [ KHÔNG ] ---> À Mê Chấp Nó vốn dĩ là ( Khởi Nguyên )của Vạn Vật trên thế gian -- Nếu không có có mê chấp vậy chúc mừng bạn đã về [ KHÔNG ] như vậy bạn đã Quả La Hán rồi...
https://audiosite.net
Du Lãng 3 ngày trước
MUỐN BIẾT RÕ THÌ VÀO ĐÂY NÓI THOẠI TRỰC TIẾP VỚI TA.
https://audiosite.net
Truyện này mang nặng tư tưởng của truyền thuyết nhân gian và sự mê chấp vào kinh kệ của tôn giáo phàm nhân. Phàm nhân không thể giao tiếp được với TRỜI PHẬT, tự cho mình là con Trời (Thiên tử), tự cho mình là con Phật Phật tử), tự cho mình là đắc Đạo, tự cho mình là La Hán, là Bồ Tát, là Phật Tổ...đúng là một trò hề vô cùng trơ trẽn và lố bịch. - Mê chấp chính là nguồn gốc của mọi sự đau khổ tội lỗi và luân hồi lẩn quẩn. Tôn giáo xưa nay chỉ là chỗ dựa tinh thần cho bá tánh chứ không phải là cứu cánh giải thoát cho nhân gian.
https://audiosite.net
Nguyễn văn Thắng 5 ngày trước
Truyện hay giọng đọc tuyệt vời
https://audiosite.net
Chào bạn trẻ MC Hà Thu. Giọng đọc miền Nam của bạn thật là hay...rất là thanh, từ khi nhập Đạo Thiên Điển đến nay ta mới nghe thấy có người phàm như vậy.
https://audiosite.net
Oan uổng quá chư vị tụn mình có rất nhiều bộ truyện các bạn không yêu cầu hay để bình luận cập nhật chương truyện thì tụn mình làm sao biết được :(..! Sơ sơ gần 3k2 bộ truyện dài rồi chư tính bộ truyện lẻ ...^^! Rất mong các bạn lưu ý +++ ! Báo lỗi là nơi báo lỗi audio ++ yêu cầu truyện khác nhé ---! -^-^- Gần 100 bạn Báo lỗi nhưng không nhập nội dung thì tụn mình chỉ check audio vẫn bình thường nên không lưu ý cập nhât chương mới.. Thỉnh chư vị bỏ ra 3 giây để like (thích) để tụn mình biết bộ truyện đang hot ( đang được yêu thích ) Hoặc để lại bình luận...^^! Đa Tạ :X
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn từ tập 90 đã bổ sung hoàn tất 200 chương thiếu đương nhiên là bản đầy đủ mới nhất không cắt ^^! NGoài ra có sever 2 ( giọng 2 ) từ 1 > 1200 bản hoàn chỉnh do tác giả chỉnh sửa mới nhất + không cắt
https://audiosite.net
Đã cập nhật Bản Chuẩn mới nhất của tác giả không cắt tình tiết đầy đủ nhé bạn ở sever 2 ( giọng 2 )
https://audiosite.net
Xin Thông Báo cập nhật Chương 1976 đến Chương 2283 Bản mới nhất không cắt. ^^! Ngoài ra bổ sung Server 2 ( giọng 2 ) Từ chương 1 đến chương 12000 Bản đầy đủ mới nhất không cắt đạo hữu nào thích có thể nghe lại nhé ^^!
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi do CTV up nhầm tập 1 vs 3 mình đã fix lại chuẩn rồi nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Nguyễn văn mạnh 2 tuần trước
Mẹ. Nghe tập nào cũng lộn xộn cả. Chẳng hiểu gì cả
https://audiosite.net
Mình đã test và kiểm tra sv1 và sv2 + sv3 ( 3 sever đều hoạt động tốt nhé bạn ) có lẽ lúc bạn nghe lúc đó lagg hoặc do nghẹn svever 1 chút thôi nhé bạn :^^! Tránh trường hợp lỗi bạn nên khi đang nghe hãy thỉnh thoảng làm theo hướng dẫn --> thông báo ở khung play nhé bạn..( Như vậy Hệ Thống sẽ tự load sever gần bạn nhất tránh trường hợp lỗi nhé bạn )