Đế Bá Audio Podcast
Tập 231 [Chương 1151 đến Chương 1155]
❮ sautiếp ❯Chương 1146: Thuốc dẫn thiên hỏa (2)
Má ơi, cái này nói đùa gì vậy!
Có dược sư vừa nhìn thấy màu sắc thiên hỏa, lập tức hãi nhiên.
Nhìn thấy thiên hỏa từ trên trời giáng xuống, trong lúc nhất thời, không biết có bao nhiêu người trong Dược thành sắc mặt đại biến, có một vị Truyền Kỳ dược sư hoảng sợ nói ra:
– Nghiệp Hỏa, cái này, cái này quá bất hợp lí đi, đây là Nghiệp Hỏa cấp thiên hỏa!
Nghiệp Hỏa, đây là đồ vật tu sĩ kiêng kỵ nhất! Mặc dù thiên hỏa từ trên trời giáng xuống thực sự không phải là loại Nghiệp Hỏa kiếp nạn của tu sĩ này, nhưng mà, loại thiên hỏa cấp bậc Nghiệp Hỏa này, y nguyên để bất kỳ tu sĩ nào cũng sẽ biến sắc.
– Đây là nói đùa sao, luyện kim tán cũng có thể dẫn Nghiệp Hỏa cấp thiên hỏa, đây là kim tán gì.
Rất nhiều người đều khó mà tin tưởng, có người hít một hơi lãnh khí nói ra.
Thiên hỏa đánh xuống, thẳng đánh về phía Vạn Lô Thần, đây là kiếp nạn của kim tán, ở dưới dạng kiếp nạn này, không chỉ là dược sư, coi như là lô thần cũng nhất định phải cùng nhau đối mặt.
– Đi…
Nhưng mà, Lý Thất Dạ sẽ cho thiên hỏa cơ hội đánh về phía Vạn Lô Thần sao, ở giữa thạch hỏa điện quang, hắn đã thả Phượng Hoàng ra, Phượng Hoàng nghênh hướng thiên hỏa đánh xuống.
Oanh… oanh… oanh…
Thiên hỏa vô cùng hung mãnh, điên cuồng đánh xuống, nhưng mà, Phượng Hoàng đập cánh, tiếp nhận tất cả thiên hỏa đánh xuống, ở dưới Tử Chương của Lý Thất Dạ chưởng ngự, Phượng Hoàng thôn phệ tất cả thiên hỏa đánh xuống.
Theo Phượng Hoàng thôn phệ thiên hỏa càng nhiều, hài cốt lại một lần nữa hòa tan, lần này, hài cốt Phượng Hoàng phát sinh biến hóa không đồng dạng, bộ phận hài cốt không trọn vẹn của Phượng Hoàng, ở thời điểm này bắt đầu chậm rãi sinh trưởng.
Lần này Lý Thất Dạ không chỉ là luyện Bổ Thiên cao, hắn là cần thiên hỏa, hắn muốn mượn Nghiệp Hỏa cấp thiên hỏa, lại một lần nữa tế luyện hài cốt Phượng Hoàng, đem hài cốt không trọn vẹn của Phượng Hoàng bù đắp.
Tuyệt thế tiên cầm giống như Phượng Hoàng này, cũng chỉ có Nghiệp Hỏa cấp thiên hỏa mới có thể bù đắp hài cốt không trọn vẹn.
Lý Thất Dạ lấy Tử Chương ngự Phượng Hoàng, mặc dù nói đến dễ dàng, nhưng mà, quá trình lại không phải dễ dàng thừa nhận như vậy! Mặc dù nói, Nghiệp Hỏa cấp thiên hỏa cùng Chước Hỏa Đế Lô đế hỏa so sánh, vẫn là có khoảng cách nhất định.
Nhưng mà, hiện tại thiên hỏa lại như nước sông cuồn cuộn đánh xuống, phân lượng của thiên hỏa, không phải đế hỏa có thể so sánh, lúc này thiên hỏa đánh xuống tựa như vô cùng vô tận, số lượng của nó nhiều đến đủ có thể khiến Phượng Hoàng một lần nữa sinh trưởng ra hài cốt không trọn vẹn.
Thiên hỏa đánh xuống, giữ vững được một đoạn thời gian rất dài, một màn dạng này, để rất nhiều người trong Dược thành coi há mồm trợn mắt, Nghiệp Hỏa cấp thiên hỏa, cái này đã đầy đủ dọa người, bây giờ lại có thể kiên trì thời gian dài như thế.
– Tiểu tử này quá tà môn, Nghiệp Hỏa cấp thiên hỏa đánh xuống, vậy mà có thể kiên trì thời gian dài như thế, đơn giản liền là một yêu nghiệt.
Nhìn thấy một màn dạng này, có người không khỏi thì thào nói.
Cuối cùng, thiên hỏa biến mất, kiếp nạn rốt cục đi qua, Viên Thải Hà cùng Tử Yên phu nhân cũng nhao nhao thu tay lại, lúc này, hai người các nàng cũng không khỏi tinh bì lực tẫn.
– Cuối cùng thành công, Bổ Thiên cao a, không nghĩ tới ta cũng có một ngày luyện Bổ Thiên cao.
Sau khi thu dược, ngay cả Viên Thải Hà bình thường điềm tĩnh cũng không khỏi hưng phấn nói ra.
Lý Thất Dạ cũng lộ ra tiếu dung, đối với hắn mà nói, không chỉ là luyện thành Bổ Thiên cao, hài cốt Phượng Hoàng cũng thành công tu bổ.
Lúc này, xương cốt Phượng Hoàng hoàn chỉnh, tất cả xương cốt không trọn vẹn đều mượn thiên hỏa bù đắp, lúc này, cả bộ hài cốt Phượng Hoàng kim quang lóng lánh, tựa như vàng ròng, Phượng Hoàng chi tâm ở trong đó mạnh mẽ đanh thép nhảy lên.
– Rốt cục xong rồi.
Nhìn lấy hài cốt Phượng Hoàng, Lý Thất Dạ cũng không khỏi vì đó mừng rỡ, phục sinh Phượng Hoàng, đi ra một bước này, có thể nói chuyện kế tiếp, liền là nước chảy thành sông.
– Nếu là lại bù đắp huyết nhục, Phượng Hoàng liền có cơ hội sống lại.
Tử Yên phu nhân nhìn lấy hài cốt Phượng Hoàng cũng không khỏi vô cùng động dung, thì thào nói.
Lần này tôi kim tán, Lý Thất Dạ có thể nói là nhất tiễn song điêu, không chỉ là luyện thành Bổ Thiên cao, cũng bù đắp hài cốt Phượng Hoàng, có thể nói thu hoạch hết sức kinh người.
– Tốt, kết thúc công việc.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Viên Thải Hà cùng Tử Yên phu nhân cũng không khỏi lộ ra tiếu dung vui sướng, dạng thu hoạch này, làm cho các nàng cũng vô cùng hưng phấn.
Bọn người Lý Thất Dạ kết thúc công việc, vậy mà không có gặp Thiết Nghĩ đi ra đón lấy, Lý Thất Dạ nhìn toàn bộ viện đình một lần, phát hiện Thiết Nghĩ vậy mà không thấy.
– Gia hỏa này, thật đúng là không an phận, vậy mà đi ra ngoài.
Lý Thất Dạ gặp Thiết Nghĩ không còn bóng dáng, không khỏi lắc đầu.
Ngay từ đầu, Lý Thất Dạ không thèm để ý, bởi vì Thiết Nghĩ cho tới nay đều là lén lén lút lút, nhưng mà, hơn nửa ngày đi qua, y nguyên không thấy hình bóng của Thiết Nghĩ, Lý Thất Dạ đã cảm thấy không đúng.
– Không hợp lý.Nguồn truyện audio Podcast
Lý Thất Dạ nói ra:
– Nếu như Lão nhân này nhìn bầu trời đánh xuống thiên hỏa, hẳn liền biết Bổ Thiên cao muốn thành.
Đối với Thiết Nghĩ mà nói, Bổ Thiên cao vô cùng trọng yếu, một khi hắn biết Bổ Thiên cao luyện thành, hắn nhất định sẽ gấp trở về!
– Đại ca, Thiết Nghĩ là một Đại Hiền cường đại, hắn chắc có lẽ không xảy ra chuyện gì.
Viên Thải Hà nói ra.
Ngay thời điểm Lý Thất Dạ cảm thấy không hợp lý, một người tới bái phỏng, nhất định muốn gặp Lý Thất Dạ! Ở dưới đối phương kiên trì như vậy, Lý Thất Dạ tiếp kiến hắn.
Đây là một người xa lạ, Lý Thất Dạ cho tới bây giờ chưa thấy qua, càng không nhận ra hắn. Người này thấy bốn phía an toàn, lúc này mới biến hóa nhanh chóng, lộ ra chân dung.
– Quan Trí Vương?
Nhìn thấy người này lộ ra chân dung, Lý Thất Dạ cũng không khỏi ngoài ý muốn, nói ra:
– Vương gia lấy bộ dáng này tới gặp, đã xảy ra chuyện gì?
Lúc này, hắn có một loại cảm giác không may.
– Lý công tử, đại sự không ổn, xảy ra chuyện lớn.
Quan Trí Vương gấp giọng nói ra:
– Ta là được công chúa trọng thác đến đây gặp công tử ngươi.
– Dạ Tuyết?
Lý Thất Dạ nghe được lời như vậy, liền biết sự tình không ổn.
– Cái này, cái này khó mà nói.
Quan Trí Vương xoa xoa đôi bàn tay, thần thái vừa sốt ruột, lại xấu hổ, lại có mấy phần bất an, nói ra:
– Hiện tại tình huống bên trong hoàng thất, ta cũng nói không chính xác.
Lý Thất Dạ thần thái ngưng tụ, nói ra:
– Vương gia, liền nói tình huống ngươi biết đi. Hiện tại nơi này không có người ngoài, có lời gì, cứ việc nói thẳng.
Quan Trí Vương trầm ngâm một chút, do dự một hồi, sau đó nói ra:
– Lấy tình huống xấu nhất, công chúa điện hạ có khả năng tạm thời bị chư vị lão tổ gác lại, từ lần trước sau khi công chúa điện hạ hạ đạt tin tức cho ta, liền rốt cuộc không có tin tức của nàng, ngay cả Bạch ma ma cũng không có thể nhìn thấy.
– Bị giam lỏng hay là bị bãi miễn?
Chương 1147: Hắc Hồ trong truyền thuyết (1)
Ánh mắt Lý Thất Dạ không khỏi ngưng tụ, đối với hắn mà nói, Minh Dạ Tuyết là người của hắn, hắn tuyệt đối không hy vọng Minh Dạ Tuyết xảy ra chuyện.
Quan Trí Vương cười khổ một cái, nói ra:
– Cái này khó mà nói, hiện tại ta không khác gì hai mắt tối đen, đối với tình huống bên trong hoàng thất có thể nói là hoàn toàn không biết gì cả, hiện tại là chư vị lão tổ chủ trì đại cục, coi như bệ hạ cũng chỉ có thể nghe lệnh làm việc.
– Cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
Lý Thất Dạ trầm giọng nói.
Minh Dạ Tuyết là Dược quốc truyền nhân, nàng đối với toàn bộ Dược quốc mà nói là cực kỳ trọng yếu, Dược quốc lão tổ thật muốn bãi miễn Minh Dạ Tuyết, cái kia phải phát sinh chuyện lớn mới được.
– Lý công tử, chuyện này, cái kia còn đến từ mã phu bên cạnh ngươi nói lên.
Quan Trí Vương trầm giọng nói ra:
– Hơn nữa, cái tên này gây rắc rối lớn.
– Chỉ giáo cho?
Nâng lên Thiết Nghĩ, ánh mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ, ở thời điểm này, hắn biết chân chính không ổn.
– Mã phu bên người Lý công tử là Hắc Hồ tiếng tăm lừng lẫy!
Quan Trí Vương trầm giọng nói ra:
– Thân phận của hắn, không biết Lý công tử ngươi biết hay không?
– Hắc Hồ?
Lý Thất Dạ sờ soạng cái cằm một chút, trên thực tế, đối với bản thân Lý Thất Dạ mà nói, thân phận Thiết Nghĩ là cái gì cũng không trọng yếu, trọng yếu là, hắn tín nhiệm Thiết Nghĩ, mà Thiết Nghĩ cũng sẽ tận trung vì hắn hiệu lực.
– Lý công tử, việc này cũng không phải đùa giỡn.
Quan Trí Vương trầm giọng nói ra:
– Hắc Hồ đã từng xông ra đại họa. Hắn đã từng đắc tội thiên hạ các phái, hắn càng là đánh cắp mấy món bảo vật của Dược quốc ta!
– Thiết Nghĩ là Hắc Hồ?
Nghe được tin tức như vậy, Tử Yên phu nhân cũng không khỏi sắc mặt đại biến. Làm một Đại Yêu Hoàng, làm Cự Trúc quốc hoàng chủ, đối với cố sự của Hắc Hồ, Tử Yên phu nhân không thể quen thuộc hơn nữa. Ở năm đó, sự tình Hắc Hồ tại Thạch Dược giới có thể nói là người người đều biết.
Hắc Hồ trộm bảo, người người đều biết, hơn nữa, Hắc Hồ cho tới nay đều vô cùng thần bí, từng đồn đại chưa từng có ai thấy diện mục thật của hắn. Không có bất kỳ người nào biết hắn là lai lịch gì.
Tử Yên phu nhân nghe được tin tức như vậy, không khỏi giật mình nói ra:
– Hắc Hồ cho tới nay đều không người nào biết lai lịch của hắn, thậm chí không có người thấy diện mục thật của hắn, vì sao Dược quốc có thể chắc chắn Thiết Nghĩ là Hắc Hồ như thế?
Quan Trí Vương nói ra:
– Tình huống cụ thể, ta cũng không phải hết sức rõ ràng. Nghe nói Thạch Phong quốc Diệp Khuynh Thành tới, sau khi hắn đến, liền gặp hoàng thất lão tổ, nghe nói, là Diệp Khuynh Thành khám phá thân phận của Hắc Hồ.
– Diệp Khuynh Thành?
Hai mắt Lý Thất Dạ lóe lên quang mang, Diệp Khuynh Thành đến Dược quốc, hơn nữa còn khám phá thân phận Hắc Hồ. Có một số việc không khỏi là quá khéo đi, chỉ sợ Diệp Khuynh Thành là hướng về phía hắn mà đến.
Quan Trí Vương nói ra:
– Nghe nói, đối với sự tình Hắc Hồ, chư vị lão tổ phản ứng cực kỳ mãnh liệt, nhưng mà, công chúa điện hạ lực bài chúng nghị. Trấn an cảm xúc của chư vị lão tổ, muốn chờ công tử sau khi đan thành xuất quan hòa bình giải quyết chuyện này. Về sau không biết thế nào, không biết Diệp Khuynh Thành là thuyết phục chư vị lão tổ thế nào, cuối cùng, chư vị lão tổ vẫn là quyết định xuất thủ, muốn bắt Hắc Hồ.
– Diệp Khuynh Thành!
Lý Thất Dạ ánh mắt phát lạnh, Diệp Khuynh Thành làm như vậy đã nói rõ nhằm vào hắn, Diệp Khuynh Thành đây là ước gì hắn cùng Dược quốc đều chết, thậm chí hắn hi vọng mượn tay Dược quốc diệt trừ hắn.
Mặc dù Lý Thất Dạ cùng Diệp Khuynh Thành chưa bao giờ gặp mặt, nhưng mà, hai người bọn họ thù sớm ở trước đây liền kết, huống chi, hiện tại loại tồn tại như Lý Thất Dạ này, chiêu an không được, liền là đối với hắn có uy hiếp cực lớn, cho nên, Diệp Khuynh Thành phải sớm ngày diệt trừ Lý Thất Dạ, để tránh ngày khác thời điểm lông cánh đầy đủ sẽ trở thành họa lớn trong lòng của hắn!
– Diệp Khuynh Thành là ngoại nhân a!
Ngay cả Viên Thải Hà cũng nhịn không được nói ra:
– Minh cô nương là Dược quốc truyền nhân của các ngươi, chư vị lão tổ của các ngươi cũng không thể hồ đồ đến tin vào người ngoài, mà giam Minh cô nương đi.
– Nữ hiền chất, lời như vậy nói với ta không có tác dụng.
Quan Trí Vương cười khan một tiếng, nói ra:
– Đây là quyết định của cấp bậc lão tổ, ta chỉ là một Vương Hầu, căn bản không có quyền lực đi qua hỏi cùng truy cứu, nội tình cụ thể ta cũng không biết.
– Không.
Lý Thất Dạ lắc nhẹ tay nói ra:
– Diệp Khuynh Thành chẳng qua là trợ giúp, Hắc Hồ cũng chẳng qua là ngòi nổ mà thôi. Chư vị lão tổ Dược quốc, đơn giản là minh bạch giả hồ đồ! Bọn hắn đã sớm muốn động thủ, thiếu hụt chẳng qua là một cái cớ mà thôi! Bọn hắn muốn bắt Hắc Hồ, sau đó kiếm chỉ hướng ta!
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nở nụ cười gằn, hắn biết chư vị lão tổ Dược quốc muốn làm gì, một, chư vị Thần Vương Dược quốc ăn thiệt thòi lớn như thế, tuyệt đối nuốt không trôi khẩu khí này; hai, Lý Thất Dạ chiếm Phượng Hoàng chi tâm, đồng thời, trong tay Lý Thất Dạ có được hài cốt Phượng Hoàng, đối với dạng bảo vật này, Dược quốc lão tổ cũng muốn đem nó đoạt lại; ba, đây là điểm trọng yếu nhất, Dược quốc lão tổ muốn đánh phá lời thề năm đó!
Dược quốc cường đại, từ sau năm đó, vẫn điệu thấp, lánh đời không ra. Nhưng mà, thời gian trôi qua, có một ít sự tình, kiểu gì cũng sẽ phát sinh biến hóa.
Chỉ sợ một hai thời đại gần đây, một chút lão tổ của Dược quốc đã rục rịch, đặc biệt là sau thời đại Đạo Gian, chỉ sợ những lão tổ Dược quốc kia có chút nhẫn nại không được.
Nhưng, Dược quốc rất cường đại, chính là quái vật khổng lồ, cho tới nay, không người nào dám động Dược quốc. Hiện tại Lý Thất Dạ lại động Dược quốc, hơn nữa đem chiến hỏa đốt tới cửa ra vào Dược quốc tổ địa.
Đối mặt thời cơ vạn năm khó gặp như thế, Dược quốc lão tổ nay đã rục rịch như thế nào lại bỏ qua đây, bọn hắn cần Lý Thất Dạ đem chiến hỏa bốc cháy lên, tốt nhất liền đem Thiên Tùng Sơn thậm chí là Thiên Tùng Thụ Tổ dẫn lên cửa.
Kể từ đó, Dược quốc liền thuận lý thành chương đánh vỡ lời thề năm đó, thoát khỏi trói buộc năm đó!
Đối với không ít lão tổ của Dược quốc mà nói, thời cơ dạng này, bọn hắn không biết là chờ đợi bao lâu, hiện tại, rốt cục để bọn hắn chờ đến!
Quan Trí Vương chỉ có thể là nhẹ nhàng thở dài một tiếng, đến cấp bậc nơi này, đây cũng không phải là hắn có khả năng can thiệp, đây đã vượt xa khỏi phạm vi năng lực của hắn.
– Hắc Hồ đâu?
Lý Thất Dạ trầm giọng nói ra:
– Hiện tại Hắc Hồ ở đâu?
Quan Trí Vương cười khổ nói ra:
– Cái này ta cũng không biết. Hắn vô cùng cơ linh, hắn vừa nghe đến phong thanh, lão tổ của chúng ta còn không kịp xuất thủ, hắn lập tức liền chạy. Về sau, hắn bị chư vị lão tổ phát hiện hành tung mấy lần, nhưng mà, đều bị hắn bỏ trốn mất dạng. Hiện tại Dược quốc chúng ta dốc toàn lực bắt hắn.
Chương 1148: Hắc Hồ trong truyền thuyết (2)
Nói đến đây, Quan Trí Vương nhìn lấy Lý Thất Dạ, nói ra:
– Lý công tử, cục diện như vậy chỉ sợ là duy trì không được bao lâu, chư vị lão tổ kiên nhẫn có hạn, nếu không bắt được Hắc Hồ, chỉ sợ trước động thủ đối với Lý công tử!
– Cái này ta minh bạch.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng gật đầu nói.
Trên thực tế, đối với chư vị lão tổ Dược quốc mà nói, đây là chuyện sớm hay muộn.
– Lý công tử, ta chỉ có thể giúp đến đây, nếu không phải là công chúa điện hạ trọng thác. . .
Nói đến đây, Quan Trí Vương nhẹ nhàng thở dài một tiếng, liền không nói thêm gì nữa
Lý Thất Dạ nói ra:
– Vương gia mạo hiểm mà đến, ta vô cùng cảm kích, Vương gia mời trở về đi, nếu ngươi ở chỗ này lâu, phong hiểm càng lớn hơn.
Quan Trí Vương đến đây mật báo, có thể nói là bốc lên rất nhiều nguy hiểm, một khi bị hoàng thất Dược quốc phát hiện, nhẹ thì trọng phạt, nặng thì khi sư bối tổ, phản bội Dược quốc, cái tội danh này là cực nặng.
Nếu không phải bởi vì Minh Dạ Tuyết trọng thác, nếu không phải Lý Thất Dạ đã từng cứu con của hắn một mạng, chỉ sợ Quan Trí Vương là không nguyện ý bốc lên nguy hiểm lớn như thế đến đây mật báo.
Đưa tiễn Quan Trí Vương, Tử Yên phu nhân không khỏi lo âu nói:
– Thiếu gia, bây giờ nên làm gì?
– Không vội, chư vị lão tổ Dược quốc cũng chỉ là suy đoán mà thôi, trong tay bọn họ không có bằng chứng.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười một tiếng, nói ra:
– Bằng không mà nói, bọn hắn có thể chịu đến bây giờ sao? Đã sớm đối với chúng ta động thủ. Bọn hắn muốn bắt đến bằng chứng, nhất định phải trước bắt sống Thiết Nghĩ!
– Lấy Dược quốc cường đại, muốn bắt sống Thiết Nghĩ, chỉ sợ là chuyện sớm hay muộn.
Viên Thải Hà cũng không khỏi vì đó lo lắng, lần này hoàn toàn khác biệt, Dược quốc đã có quyết tâm làm một vố lớn.
– Không, cái này sai.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
– Nếu như nói, Dược quốc có thể bắt sống Thiết Nghĩ, đã sớm ở trước đây thật lâu liền có thể bắt sống Hắc Hồ.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:
– Lão nhân này, bản sự chạy trối chết tuyệt đối là có thể tiếu ngạo một thời đại. Nếu như hắn thật đào tẩu, hắn nháy mắt liền có thể biến mất khỏi thế gian, những lão đầu Dược quốc kia cũng vô pháp tìm tới hắn. Vì cái gì cứ cách một đoạn thời điểm, đám lão đầu Dược quốc còn có thể phát hiện hành tung của hắn mấy lần?
– Thiếu gia ý tứ, là Thiết Nghĩ cố ý bại lộ hành tung, hấp dẫn lấy lão tổ Dược quốc, để tránh bọn hắn tới quấy rầy thiếu gia luyện dược.
Tử Yên phu nhân không khỏi nói ra.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
– Có thể nói như vậy, đám lão đầu Dược quốc cũng minh bạch ta không phải dễ trêu, trong tay bọn họ không có bằng chứng, không cách nào trực chỉ hướng ta, nhất thời nửa khắc, bọn hắn cũng không tiện động thủ. Nhưng mà, nếu như Thiết Nghĩ thật hoàn toàn biến mất, một đám lão đầu Dược quốc sẽ lập tức vạch mặt. Cho nên, hiện tại đám lão đầu Dược quốc vội vã nhất là bắt sống Hắc Hồ.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười lạnh một tiếng, nói ra:
– Nếu như bọn hắn có thể bắt sống Hắc Hồ, đến lúc đó, liền không chỉ là Hắc Hồ trộm cắp bảo vật Dược quốc đơn giản như vậy! Không cẩn thận, nói không chừng ta liền thành hắc thủ phía sau màn, thậm chí có thể là toàn bộ Thiên Tùng Sơn, thậm chí là Thiên Tùng Thụ Tổ, đều là hắc thủ phía sau màn.
– Cái này, điều đó không có khả năng.
Nghe được lời như vậy, Viên Thải Hà cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nói ra:
– Vì một cái Hắc Hồ, Dược quốc liền muốn cùng Thiên Tùng Sơn thậm chí là Thiên Tùng Thụ Tổ là địch sao?
– Bọn hắn không nhất định thật muốn cùng Thiên Tùng Thụ Tổ đại chiến một trận, nhưng, bọn hắn cần một cái cớ xuất binh, hi vọng có một cái cớ có thể binh phát thiên hạ!
Lý Thất Dạ cười lạnh một tiếng, đối với Dược quốc lão tổ đang đánh tính toán như thế nào, hắn có thể không rõ ràng sao?
Tử Yên phu nhân không khỏi lo âu nói ra:
– Lần này chư vị lão tổ Dược quốc làm to chuyện, chỉ sợ bọn hắn là đã chuẩn bị xong làm một vố lớn, đến lúc đó, nói không chừng ngay cả Dược quốc Thần Hoàng cũng sẽ xuất thế!
– Cái này yên tâm.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười một tiếng, nói ra:
– Dược quốc chuẩn bị xong, ta cũng như nhau là chuẩn bị tốt. Một đám lão đầu kia đã muốn tìm cái chết, cái kia không nên trách ta không cho thể diện, ta là hết sức vui vẻ lật tung Dược quốc, vừa vặn mượn dùng tổ mạch của bọn hắn một chút!
Nghe được thiếu gia nói như vậy, Tử Yên phu nhân không khỏi cười khổ một cái, nàng biết thiếu gia cũng muốn mượn tổ mạch Dược quốc dùng một lát, dùng để phục sinh Phượng Hoàng!
– Đại ca, bây giờ chúng ta nên làm cái gì? Rời Dược quốc trước sao?
Viên Thải Hà cũng lo lắng an nguy của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
– Không, trước tìm được lão nhân Thiết Nghĩ này, hắn hẳn là không rời Dược thành, sau khi tìm tới Thiết Nghĩ, nên làm như thế nào, liền nhìn chính Dược quốc bọn hắn.
Trong lòng Tử Yên phu nhân nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nàng biết, đại chiến sắp bắt đầu, cái này sẽ là một trận đại chiến máu chảy thành sông, trận chiến này sẽ vượt qua tưởng tượng của mọi người.
Trong mấy ngày này, Lý Thất Dạ tôi kim tán làm ra động tĩnh lớn, đã hấp dẫn rất nhiều người chú ý, bất quá, một chuyện khác cũng đồng dạng đưa tới rất nhiều người bên trong Dược thành chú ý.
Trong mấy ngày này, đột nhiên, trinh kỵ của Dược quốc hoàng thất tứ xuất, vô số cường giả lập tức xuất thế, thậm chí có mấy lão tổ đã từng uy hiếp một thời đại đều nhao nhao xuất hiện ở trước mắt người đời.
– Đến tột cùng phát sinh đại sự gì?
Dược quốc hoàng thất đột nhiên động tĩnh lớn như vậy, đem không ít tu sĩ cường giả còn lưu tại Dược thành sợ đến nhảy dựng lên.
Dược quốc hoàng thất cho tới nay đều rất điệu thấp, rất ít người xuất thế, hiện tại đột nhiên động tĩnh lớn như vậy. Dược quốc hoàng thất lập tức có vô số cường giả xông ra, tựa như mở cống xả nước, ngay cả lão tổ cũng xuất thế, này làm sao không đem rất nhiều người dọa sợ.
Đặc biệt là dược sư tuổi trẻ tham gia dược sư đại hội, càng là hãi hùng khiếp vía. Lần này bọn hắn vốn chính là tham gia dược sư đại hội, muốn dương danh lập vạn, nhưng mà, dược sư đại hội còn chưa bắt đầu, liền phát sinh nhiều đại sự như vậy, phát sinh nhiều khó khăn trắc trở như vậy. Này làm sao không cho bọn hắn hãi hùng khiếp vía đây.
– Hắc Hồ xuất thế.
Không biết là Dược quốc cố ý thả ra tin tức như vậy, hay là bị người thăm dò được tin tức này, tóm lại, thời điểm Dược quốc hoàng thất đột nhiên trinh kỵ tứ xuất, sự tình liên quan tới Hắc Hồ lập tức truyền ra ngoài.
Tin tức như vậy vừa truyền ra, rất nhiều người đều không thể tin được, cái này cũng lập tức nhấc lên ký ức của rất nhiều người, bởi vì Hắc Hồ đã phai nhạt ra khỏi ánh mắt thế nhân rất lâu.
– Không thể nào, Hắc Hồ không phải đã chết rồi sao? Truyền thuyết năm đó Dược quốc đã chém giết hắn!
Chương 1149: Dược quốc tính toán
Nghe được tin tức như vậy, rất nhiều người cũng khó mà tin tưởng.
Bởi vì năm đó Hắc Hồ chết thảm ở Dược quốc, chuyện này truyền đi có bài bản hẳn hoi, cũng rất nhiều người tin tưởng Hắc Hồ đích thật là chết thảm ở trong tay chư vị lão tổ Dược quốc.
– Không có, lần này hoàng thất Dược quốc quy mô động binh, chính là vì bắt sống Hắc Hồ, hơn nữa, Hắc Hồ liền là mã phu bên người Lý Thất Dạ!
Bởi vì hoàng thất Dược quốc cố ý truyền ra tin tức, cho nên, ở trong thời gian rất ngắn liền đem sự tình Hắc Hồ truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ của Dược quốc.
– Mã phu bên người Lý Thất Dạ kia?
Nghe được tin tức như vậy, rất nhiều người đều ngoài ý muốn, nhưng mà, cẩn thận nghĩ, mã phu của Lý Thất Dạ vậy mà có thể cùng Tiên gia Dược Tổ chém giết. Tựa hồ cái này lại không khiến người ta ngoài ý muốn.
Nhưng, cũng có một chút người không khỏi sẽ miên man bất định. Phía trước không lâu, Lý Thất Dạ cùng Dược quốc giết đến ngươi chết ta sống. Đột nhiên, mã phu của Lý Thất Dạ biến thành Hắc Hồ, cái này không khỏi để cho người khác hoài nghi tính chân thực của chuyện này, chí ít, Dược quốc không có bằng chứng gì chứng thực mã phu của Lý Thất Dạ là Hắc Hồ.
Thậm chí, có một ít người đang hoài nghi đây có phải là Dược quốc cố ý vu oan Lý Thất Dạ hay không!
Bất kể có tin tưởng tin tức này hay không, tóm lại, rất nhiều người đều ôm tâm tính xem náo nhiệt, đương nhiên, cũng có người mang mục đích khác.
Ngay ở một ngày này, chư vị lão tổ Dược quốc vốn là bốn phía đuổi bắt Hắc Hồ, lại rút về thiên quân vạn mã, hướng lối vào sơn môn Dược quốc phóng đi.
– Dược quốc đây là thế nào?
Dược quốc đột nhiên rút về thiên quân vạn mã, hơn nữa ở bên trong thời gian ngắn ngủi, chư vị lão tổ Dược quốc đem lối vào sơn môn Dược quốc tổ địa vây quanh đến chật như nêm cối, cái này lập tức dẫn tới không ít người chú ý.
Dược quốc đệ tử vốn là trông coi sơn môn cũng đột nhiên choáng váng, bọn hắn là đệ tử hoàng thất Dược quốc, nhưng mà, ở trong nháy mắt bị thiên quân vạn mã vây chật như nêm cối, đặc biệt là mấy vị lão tổ giá lâm, cái khí tức đáng sợ vô địch kia trấn áp đến bọn hắn không thở nổi, hai chân như nhũn ra, đứng cũng không vững, cái này khiến bọn hắn bị dọa sợ, bọn hắn cũng không biết mình là làm sai chuyện gì, vậy mà đưa tới thiên quân vạn mã vây khốn.
– Hắc Hồ, lộ mặt đi!
Ở thời điểm này, một vị lão tổ Dược quốc đã phong bế phiến thiên địa này, lạnh lùng nói.
– Ha ha, hắc, Dược quốc các ngươi cũng quá chậm đi, lâu như vậy mới phát hiện ta ở chỗ này.
Rốt cục, một vị đệ tử thủ sơn môn trong đó rung thân một cái, cười hắc hắc nói ra, đây không phải Thiết Nghĩ còn là ai?
Nhìn thấy sư đệ bên người đột nhiên biến thành một người khác, đệ tử thủ sơn môn khác đều dọa đến hồn phi phách tán, xoay người bỏ chạy, rời cái tai tinh này xa xa.
– Hắc Hồ, ngươi bây giờ thúc thủ chịu trói còn kịp.
Một vị lão tổ Dược quốc thần thái lành lạnh, nói ra.
– Hắc Hồ?
Thiết Nghĩ lắc đầu, nói ra:
– Ta đã nói rất nhiều lần, ta không phải Hắc Hồ gì, ta chỉ là một vị mã phu hèn mọn mà thôi.
– Nếu như ngươi không phải Hắc Hồ, vậy tại sao phải chạy trốn đây?
Dược quốc lão tổ lạnh lùng nói ra:
– Cái này nói rõ là có tật giật mình! Nếu như ngươi tự mình đưa tới, Dược quốc ta sẽ giảm nhẹ xử lý.
– Dược quốc các ngươi đột nhiên thiên quân vạn mã giết tới, đổi lại là ai cũng sẽ kinh hãi run rẩy.
Thiết Nghĩ hắc hắc cười một tiếng, nói ra:
– Đột nhiên nhìn thấy các ngươi như lang như hổ giết tới đây, con người của ta nhát gan, liền hại sợ xoay người bỏ chạy.
– Nếu như ngươi không phải Hắc Hồ, ngươi bây giờ thúc thủ chịu trói, nếu chứng minh được ngươi trong sạch, Dược quốc ta tuyệt đối không làm khó dễ ngươi.
Vị lão tổ Dược quốc này lạnh lùng nói.
Chư vị lão tổ Dược quốc cũng muốn động thủ, nhưng mà, bọn hắn là khổ nỗi không chứng cứ, trước đó, Diệp Khuynh Thành hướng Dược quốc cam đoan qua, nơi phát ra tin tức của hắn mười phần tin cậy! Thời điểm Dược quốc đuổi bắt Thiết Nghĩ, từ thủ đoạn Thiết Nghĩ đào tẩu đến xem, cùng Hắc Hồ năm đó giống nhau y hệt.
Mặc dù Dược quốc đã có thể khẳng định mã phu của Lý Thất Dạ là Hắc Hồ năm đó, nhưng, bọn hắn không có bằng chứng trực tiếp có thể chứng thực.
Cái này cũng là chuyện không có cách nào khác, cho tới nay, Hắc Hồ xuất thân liền không người nào biết, hắn vẫn luôn giấu ở bên trong bí mật, vô cùng thần bí.
Thiết Nghĩ lắc đầu nói ra:
– Chuyện như vậy, ta cũng không tin tưởng Dược quốc các ngươi. Chỉ cần bắt được, coi như là một con thỏ trắng, cũng có thể để nó thừa nhận là lão sói xám!
– Thứ không biết chết sống.
Dược quốc lão tổ thần thái lạnh lẽo, sát ý nghiêm nghị, lành lạnh nói ra:
– Đã như vậy, vậy liền chớ trách chúng ta tâm ngoan thủ lạt.
Lúc này, phần đông tu sĩ chú ý cuộc phong ba này cũng không khỏi ngừng thở, có một ít người ẩn ẩn đoán được, trận sóng gió này tuyệt đối là có thể đốt tới trên người Lý Thất Dạ!
– Nghe nói có người đuổi bắt mã phu của ta, lúc vừa nghe được tin tức ta còn chưa tin, hiện tại mắt thấy mới là thật, ta không thể không tin tưởng.
Ở thời điểm này, một thanh âm nhàn nhã truyền đến.
– Lý Thất Dạ tới.
Nhìn thấy một chiếc xe ngựa chậm rãi chạy đến, không ít tu sĩ cường giả táo động, hiện tại Lý Thất Dạ đã vang danh thiên hạ, hơn nữa, hắn cùng Dược quốc ân oán cừu hận là sự tình mọi người đều biết, rất nhiều người đều cảm thấy, lần này chỉ sợ lại là một trận đại chiến.
Xe ngựa chậm rãi chạy đến, lần này điều khiển xe ngựa chính là Tử Yên phu nhân, Lý Thất Dạ lười biếng ngồi ở trên xe ngựa, bên người có Viên Thải Hà tương bồi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bộ dáng như vậy, trong nội tâm một chút tu sĩ cường giả cũng không khỏi bội phục, mặc kệ bọn họ có chán ghét Lý Thất Dạ hay không, nhưng mà, đối mặt loại quái vật khổng lồ như Dược quốc này, Lý Thất Dạ vẫn là nhất phái nhẹ nhõm, vẫn là phong khinh vân đạm, cái này cần đảm lượng bực nào, cần quyết đoán bực nào.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đến, lão tổ Dược quốc không khỏi cười nhạt một chút, bọn hắn đã sớm ước gì đem nước bẩn giội lên trên người Lý Thất Dạ, bọn hắn đã sớm muốn động thủ với Lý Thất Dạ, chẳng qua là khổ nỗi không có bằng chứng mà thôi.
Hiện tại Lý Thất Dạ vậy mà đưa mình tới cửa, đây đối với bọn hắn mà nói, đó là không thể tốt hơn, đây chính là Thiên Đường có lối ngươi không đi, Địa Ngục không cửa càng muốn xông tới!
– Công tử…
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đến, Thiết Nghĩ không khỏi cười khổ một cái, hắn cũng minh bạch dụng tâm của Dược quốc, hắn cũng không hy vọng đem đám lửa này đốt tới trên người Lý Thất Dạ, nhưng mà, hiện tại Lý Thất Dạ lại tới, hắn muốn tránh miễn dạng tai nạn này, cũng không thể làm được.
– Lý Thất Dạ, ngươi tới được vừa vặn!
Dược quốc lão tổ cười lạnh một tiếng, lúc này, thiên quân vạn mã của Dược quốc, thậm chí là mấy vị lão tổ ở đây, đều di động phương vị, trong nháy mắt, đã ẩn ẩn đem Lý Thất Dạ bao vây, nếu như Lý Thất Dạ muốn chạy trốn, tuyệt đối sẽ bị phong bế tất cả đường lui.
Chương 1150: Tiên Đế lao lung (1)
Nhìn thấy một màn dạng này, coi như người lại ngu xuẩn cũng sẽ minh bạch, Dược quốc muốn động thủ với Lý Thất Dạ.
– Một trận đại chiến, rốt cục không cách nào tránh khỏi, hươu chết vào tay ai, chỉ sợ là ẩn số.
Thấy một màn như vậy, tu sĩ cường giả đứng ngoài quan sát không khỏi thì thào nói.
Lý Thất Dạ từ xe ngựa đi xuống, nhìn quanh Dược quốc cường giả đã đem bọn hắn vây quanh một chút, ánh mắt hướng trên người mấy vị lão tổ Dược quốc quét qua.
– Xem ra Dược quốc các ngươi muốn xuống tay với ta.
Lý Thất Dạ nhìn thấy đám người bao vây, lại nở nụ cười.
– Ngươi sai sử Hắc Hồ, trộm cắp bảo vật Dược quốc ta, tội đáng chết vạn lần!
Lúc này, Dược quốc lão tổ lạnh giọng nói.
Dược quốc lão tổ mới mở miệng nói liền là Lý Thất Dạ sai sử Hắc Hồ, lời này liền nói quá diệu, lập tức đem nước bẩn đổ ở trên người Lý Thất Dạ.
Dược quốc chính là muốn đem mồi lửa này đốt tới trên người Lý Thất Dạ, bọn hắn là một mũi tên trúng ba con chim, bắt lại Hắc Hồ, trấn áp Lý Thất Dạ, đoạt lại Phượng Hoàng, cuối cùng, đem chiến hỏa đốt tới Thiên Tùng Sơn, mượn cơ hội phát binh, lại một lần nữa xuất thế quật khởi!
– Ngậm máu phun người!
Thiết Nghĩ cũng không khỏi sắc mặt đại biến, Dược quốc lão tổ vừa nói ra lời này, Thiết Nghĩ liền minh bạch Dược quốc dùng tâm hiểm ác, muốn bắt lại công tử.
Dược quốc lão tổ cười lạnh một tiếng, nói ra:
– Ngậm máu phun người? Ngươi là Hắc Hồ, mà Lý Thất Dạ là chủ tử của ngươi, không phải Lý Thất Dạ sai sử ngươi trộm cắp bảo vật Dược quốc chúng ta, còn có người nào!
– Thả rắm thí.
Thiết Nghĩ cũng nhịn không được mắng lên, nói ra:
– Dược quốc các ngươi có âm mưu xấu xa gì ta còn không rõ ràng sao? Dược quốc các ngươi có chuyện gì, hướng về phía đại gia ta đến, đừng nhấc lên Lý công tử của chúng ta!
Dược quốc lão tổ âm lãnh cười một tiếng, nói ra:
– Ngươi đối với Lý Thất Dạ trung thành tuyệt đối, đây là có thể hiểu được, bất quá, ngươi chẳng qua là một con chó săn của Lý Thất Dạ mà thôi. Lý Thất Dạ đã sai sử ngươi trộm cắp bảo vật Dược quốc, cái kia chính là tội không thể tha!
Dược quốc lão tổ nói như vậy, để không ít người đứng ngoài quan sát trong lòng hít một hơi lãnh khí, Dược quốc không chỉ ấn định Thiết Nghĩ là Hắc Hồ, hơn nữa, Dược quốc còn một mực chắc chắn Lý Thất Dạ sai sử Hắc Hồ trộm cắp bảo vật Dược quốc.
Lúc này, Thiết Nghĩ có phải là Hắc hay không Hồ, cái này đã trở nên không trọng yếu, trọng yếu là, lần này Dược quốc là không tiếc đại giới bắt bọn người Lý Thất Dạ.
– Nói như vậy, Dược quốc các ngươi là mười phần khẳng định hắn là Hắc Hồ rồi?
Đối với Dược quốc một mực chắc chắn, Lý Thất Dạ cũng không kinh ngạc, cũng không tức giận, mười phần bình tĩnh, tựa hồ, đây là một sự tình hết sức bình thường.
Dược quốc lão tổ cười lạnh một tiếng, nói ra:
– Đâu chỉ hắn là Hắc Hồ, hơn nữa, năm đó sở tác sở vi, xâm lấn Dược quốc, trộm cắp bảo vật, đây đều là ngươi bày mưu đặt kế.
Dược quốc lão tổ nói như vậy, để trong lòng rất nhiều người đều hiểu, Dược quốc đây là muốn đưa Lý Thất Dạ vào chỗ chết. Mọi người trong lòng đều rõ ràng, nói Lý Thất Dạ sai sử Hắc Hồ trộm cắp bảo vật Dược quốc, vậy căn bản là chuyện không thể nào.
Lui một bước mà nói, coi như Thiết Nghĩ là Hắc Hồ, nhưng mà, thời điểm Hắc Hồ xuất đạo, Lý Thất Dạ chỉ sợ còn không có xuất thế, hắn lại như thế nào có thể sai sử Hắc Hồ trộm cắp bảo vật Dược quốc.
Dược quốc lão tổ nói như vậy, để không ít người trong nội tâm run lên, đặc biệt là đại nhân vật hoặc lão tổ của những đại giáo truyền thừa, cổ tông bí phái kia, cũng không khỏi trong lòng phát lạnh.
Một mực đến nay, loại quái vật khổng lồ giống như Dược quốc này, mọi người đối với nó tồn tại cảm giác không phải mười phần mãnh liệt, bởi vì Dược quốc cho tới nay đều là điệu thấp lánh đời, mặc dù nói, sự cường đại của nó là truyền miệng. Nhưng mà, rất ít người có thể cảm nhận được Dược quốc uy hiếp.
Hiện tại, Dược quốc lão tổ nói như vậy, lập tức để rất nhiều cường giả sáng suốt trong nội tâm run rẩy. Dược quốc nào chỉ là quái vật khổng lồ, đơn giản là hồng thủy mãnh thú!
Nếu có một ngày, Dược quốc không biết điều lánh đời, nếu có một ngày Dược quốc xuất thế tranh bá, như vậy, sẽ giống như là mãnh thú xuống núi, hồng thủy phá đê!
Lấy thực lực của Dược quốc mà nói, đến lúc đó, phiên vân phúc vũ, điên đảo minh bạch. Vậy cũng là chuyện dễ dàng, chuyện trước mắt này cũng đã đầy đủ nói rõ Dược quốc đáng sợ!
– Bội phục, bội phục.
Đối với lão tổ Dược quốc giội nước bẩn dạng này, Lý Thất Dạ cũng không tức giận, hắn nở nụ cười, vỗ tay nói ra:
– Dược quốc không chỉ là vũ lực cường đại, ngay cả thủ đoạn đổi trắng thay đen cũng làm cho người mở rộng tầm mắt!
Dược quốc lão tổ lạnh lùng nói ra:
– Lý Thất Dạ, chớ có bôi đen Dược quốc chúng ta, Dược quốc ta từ trước đến nay đều là giảng đạo lý, chủ trì đại đạo công chính! Nhưng mà, đối với loại tiểu nhân dụng ý khó dò, muốn làm gì thì làm, giết hại Thạch Dược giới như ngươi. Dược quốc chúng ta có trách nhiệm thanh bình đại đạo, dẹp an yên tĩnh của Thạch Dược giới!
– Ừm. Ta rất thích nghe lời như vậy xuất từ miệng Dược quốc lão tổ các ngươi.
Lý Thất Dạ ôn nhu nở nụ cười, nói ra:
– Ngươi biết không, các ngươi càng nói như thế, ta phá Dược quốc các ngươi, vậy liền không có tội lỗi chút nào. Mặc dù nói, ta cũng rất ngoan độc, nhưng mà, hiện tại không thể trách ta ngoan độc, chỉ có thể trách các ngươi đem ý nghĩ động đến trên đầu của ta.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ hướng Thiết Nghĩ vẫy vẫy tay, nói ra:
– Thiết Nghĩ, ngươi qua đây, người ta đã một mực chắc chắn là ta sai sử ngươi, vậy cũng tốt, vậy liền để Dược quốc kiến thức một chút, hắc thủ phía sau màn sát phạt cùng vô tình như thế nào!
Nói đến hắc thủ phía sau màn, lập tức, hai mắt Lý Thất Dạ mãnh liệt, lộ ra sát cơ, ở bên trong rất nhiều thời đại, đã từng có không ít tồn tại vô địch xưng hô hắn như vậy! Cái hắc thủ, cái cự thủ kia thao túng thời đại, cái hung vật trốn ở phía sau màn kia. . .
Thiết Nghĩ do dự một chút, cuối cùng, đi tới bên cạnh Lý Thất Dạ, hắn cũng không hy vọng đem chuyện như vậy đốt tới trên người Lý Thất Dạ, nhưng mà, hiện tại Lý Thất Dạ lại không có chú ý chuyện như vậy chút nào.
– Rất tốt, các ngươi đã thừa nhận, vậy liền không còn gì tốt hơn.
Dược quốc lão tổ cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói ra:
– Nếu như hiện tại các ngươi thúc thủ chịu trói, còn có cơ hội đạt được Dược quốc chúng ta tha thứ!
– Tha thứ?audio coi am
Lý Thất Dạ nhìn lấy Dược quốc lão tổ, không khỏi nở nụ cười, nói ra:
– Ta cần Dược quốc các ngươi tha thứ? Lời nói này quá buồn cười, chính xác mà nói, ta tha hay không tha Dược quốc các ngươi, còn phải xem tâm tình của đại gia ta!
– Thứ không biết chết sống, ngươi cho rằng dựa vào một con Phượng Hoàng chết đi liền có thể ăn chắc Dược quốc chúng ta sao!