1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 226 [Chương 1126 đến Chương 1130]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 226 [Chương 1126 đến Chương 1130]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1126: Phượng hoàng (2)

Trừ phi đánh ra Đế Đồ hoặc Thiên Diệt!

Nhìn thấy một màn như thế, tất cả mọi người vì đó sợ hãi, có người không khỏi thì thào nói.

Nhưng mà, Dược quốc Thần Vương cũng rất rõ ràng, một khi đánh ra Thiên Diệt, bọn hắn hẳn phải chết, bởi vì bọn họ thọ huyết khô cạn, bọn hắn muốn đánh ra Thiên Diệt, nhất định phải cần tất cả thọ huyết của bọn hắn đến chèo chống! Một khi dùng hết thọ huyết, bọn hắn chỉ còn một con đường chết!

“Ông” trong nháy mắt này, chỗ sâu trong Dược quốc tổ địa vọt lên một cỗ đế uy vô địch, thời điểm một cỗ đế uy này phóng lên tận trời, mới vừa rồi âm thanh trái tim còn đông đông đông bắt đầu yếu xuống.

– Kiện Tiên Đế chân khí thứ ba, là Dược Tổ Tiên Đế Tiên Đế chân khí!

Cảm nhận được đế uy vô địch ở chỗ sâu nhất của Dược quốc tổ địa, có lão tổ hoảng sợ nói ra.

Lập tức, Dược quốc vận dụng ba kiện Tiên Đế chân khí, bất luận là ai, đều sẽ cảm thấy hãi nhiên, đều sẽ vì đó biến sắc!

– Đây là các ngươi bức ta dùng ngoan chiêu.

Lý Thất Dạ ánh mắt phát lạnh, há miệng lại là một miệng lớn thọ huyết phun ở phía trên Tử Chương, “Ông” một tiếng, trong nháy mắt tử khí của Tử Chương như sóng lớn, tử khí vô tận cuồn cuộn xông vào bên trong lòng đất.

Thọ huyết, đối với tu sĩ mà nói là vô cùng trân quý, mà Lý Thất Dạ phun ra hai ngụm thọ huyết, sắc mặt hắn cũng trắng bệch, lần này hắn hao tổn không nhẹ.

“Rầm rầm rầm” trong nháy mắt này, một trận tiếng oanh minh vang lên, trung ương nhất Dược thành, một gốc thần thụ vô cùng to lớn từ dưới đại địa thăng lên, nghe được thanh âm lốp bốp vang vọng, khi gốc thần thụ lớn vô cùng này thăng lên, lập tức bị tử hỏa thiêu cháy.

Trong nháy mắt, tử hỏa vô tận đem thần thụ hóa thành một cây Hỏa Thụ, bên trong tử hỏa nhảy lên thần tính, thần tính vô song, đây chính là kết quả thần thụ thiêu đốt.

– Thu…

Phượng Hoàng trường ngâm một tiếng, thời điểm Phượng Hoàng chi hỏa trên người nó xoáy lên, thần thụ thiêu đốt lập tức bay lên, Phượng Hoàng đem thần thụ vác trên thân thể, trên thần thụ thiêu đốt lên thần hỏa lập tức xông vào thể nội Phượng Hoàng, để Phượng Hoàng chi hỏa của Phượng Hoàng càng thêm nóng bỏng!

Phượng Hoàng lại một lần nữa trương ngâm, trong nháy mắt, lồng ngực Phượng Hoàng nứt ra, từng đạo từng đạo Tiên đạo pháp tắc sáng chói vô cùng hiển hiện, thời điểm pháp tắc hóa thành vòng xoáy, “Đông, đông, đông” tiếng tim đập đinh tai nhức óc lại một lần nữa vang lên, hơn nữa là càng ngày càng mãnh liệt!

– Ngăn nó lại!

Lúc này, hai Thần Vương bị thương của Dược quốc đều sắc mặt đại biến, bọn hắn biết Phượng Hoàng đây là muốn làm gì.

Nhưng mà, coi như Dược quốc muốn trấn áp đồ vật bọn hắn phong ấn, lúc này cũng không trấn áp được, Phượng Hoàng không chỉ có được Phượng Hoàng chi hỏa của mình, càng có được thần thụ thần hỏa, cái này khiến nó lập tức trở nên vô cùng cường đại!

“Oanh” cuối cùng, một tiếng vang thật lớn, có lực lượng gì đó vô cùng cường đại, đem một chỗ nào đó trong Dược quốc tổ địa xé rách, tiếp theo, một kiện đồ vật từ trong Dược quốc tổ địa bay ra!

Thời điểm vật này bay ra ngoài, trong nháy mắt bay vào lồng ngực vỡ ra kia của Phượng Hoàng, ở dưới từng đầu Tiên đạo pháp tắc gia trì, lồng ngực Phượng Hoàng lập tức bế hợp.

– Cái này, đây là trái tim!

Có đại giáo lão tổ mắt sắc, nhìn thấy đồ vật bay vào trong lồng ngực Phượng Hoàng, không khỏi hãi nhiên thất sắc.

– Má ơi…

Thiết Nghĩ thấy một màn như vậy, cũng không khỏi đặt mông ngồi dưới đất, sắc mặt trắng bệch, trong lúc nhất thời thất thần, lầm bầm nói ra:

– Truyền thuyết là có thật, Dược quốc quả nhiên cất chứa cái đồ vật này, nãi nãi, cái này, cái này, cái này thật sự là… thật là không có thiên lý, trái tim Phượng Hoàng cũng có thể có!

– Truyền thuyết là có thật, Dược thành trước kia là gọi Phượng Hoàng thành!

Có người biết truyền thuyết cổ xưa, trong lúc nhất thời không khỏi thất thần, không cách nào lấy lại tinh thần.

Truyền thuyết, ở niên đại vô cùng cổ lão, phiến thiên địa Dược thành này có một cây thần thụ, có một con Phượng Hoàng, cuối cùng Phượng Hoàng Niết Bàn, đốt lên thần thụ, nhưng, lại không có thể dục hỏa trùng sinh, bị thiêu đến hôi phi yên diệt!

– Không…

Nhìn lấy trái tim Phượng Hoàng bay trở về thể nội Phượng Hoàng, Dược quốc Thần Vương không khỏi không cam lòng quát to một tiếng.

Ong ong ong…

Lúc này, Phượng Hoàng thu trái tim trở về, phiến phiến tiên quang theo cánh chim nó từng cái thư giãn ra.

Thời điểm phiến phiến tiên quang giãn ra, tựa như là từng cái Tiên giới hiển hiện, tại thời khắc này, Phượng Hoàng xuất hiện tư thái vô địch, coi như là nhân vật cấp bậc lão tổ cũng bị trấn áp!

– Tiểu bối, hôm nay ngươi mơ tưởng lại rời đi!

Lúc này, hai Thần Vương Dược quốc sắc mặt khó coi tới cực điểm!

“Rầm rầm rầm” lúc này, tiếng oanh minh không dứt bên tai, tại thời khắc này, từng thân ảnh đáng sợ ở bên trong Dược quốc tổ địa hiển hiện, vô tận thần quang đem toàn bộ Dược quốc chiếu lên vô cùng sáng chói!

Nhưng mà, Dược quốc đáng sợ xa không chỉ ở đây, thời điểm từng thân ảnh đáng sợ hiển hiện, chỗ sâu trong Dược quốc tổ địa, từng tòa đế trận vô cùng to lớn xuất hiện, từng tòa đế trận thẳng kình thiên vũ, từng tòa đế trận trấn áp chư thiên.

Cùng lúc đó, từng kiện từng kiện Đế binh hiện lên ở trên không Dược quốc tổ địa, từng kiện từng kiện Đế binh tản ra đế uy vô địch, trấn thủ lấy toàn bộ Dược quốc tổ địa.

Tại thời khắc này, toàn bộ Dược quốc tổ địa tựa như là một Đế Thành do từng tôn từng tôn Tiên Đế bảo vệ, coi như là Thần Vương giá lâm, nhìn thấy một màn trước mắt này, trong nội tâm cũng sẽ phát lạnh!

Đế trận chìm nổi, Đế binh trấn thủ, Thần Vương đích thân tới, về phần cường nhân trong truyền thuyết, tồn tại bất hủ, càng là từng cái một xuất hiện ở bên trong thần quang.Nguồn truyện audio Podcast

Tại thời khắc này, ngoại trừ Thần Hoàng không tự mình xuất thế ra, Dược quốc đã là đánh ra lá bài tẩy vô cùng cường đại, cái này còn không phải át chủ bài lớn nhất của Dược quốc!

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người may mắn mắt thấy hết thảy, cũng là triệt để bị chấn kinh, bị một màn vô cùng đáng sợ này uy hiếp. Vào lúc này, bất luận là nhân vật xuất thân thế nào, bất luận là hạng nhân vật không tầm thường gì, đều là trong nội tâm run rẩy, bị rung động đến khó mà nói ra lời.

Cái gì gọi là nội tình, đây chính là nội tình! Đã từng có một ít Thánh Hoàng Thạch Hoàng, thậm chí là đại giáo lão tổ lấy tông môn mình truyền thừa nội tình làm ngạo, nhưng mà, cùng nội tình của Dược quốc trước mắt so sánh, bất luận nội tình của truyền thừa tông môn nào đều lập tức trở nên keo kiệt vô cùng, ở trước mặt nội tình của Dược quốc, nội tình khác căn bản là không dám lộ ra!

– Dược quốc hoàng thất, đây mới thật sự là Cự Vô Phách!

Nhìn một màn trước mắt này, coi như là đại giáo lão tổ cũng không khỏi ảm đạm phai mờ, cùng nội tình của Dược quốc so sánh, nội tình tông môn mình đơn giản liền là không đáng giá được nhắc tới.

Lúc này, Lý Thất Dạ đã đứng ở trên lưng Phượng Hoàng, thần thụ thần hỏa chập chờn, tại thời khắc này, cả người Lý Thất Dạ đều bị nhiễm lên thần tính, để hắn thoạt nhìn tựa như Thần nhân.

Chương 1127: Không chiến mà kết thúc (1)

– Dược quốc nội tình a.

Lý Thất Dạ lộ ra tiếu dung, nói ra:

– Cũng không biết ba người Dược Tổ Tiên Đế lưu lại thủ đoạn cuối cùng có thể cứu Dược quốc các ngươi hay không! Chỉ bằng hiện tại trước mắt này, còn không làm gì được ta. Nói cho các ngươi biết cũng không sao, Phượng Hoàng dưới chân ta, đó là Phượng Hoàng chân chính. Cái này trong lòng các ngươi so với ta còn rõ ràng. Thời điểm Phượng Hoàng chi tâm ở trong tay Dược quốc các ngươi. Các ngươi liền hẳn phải biết, một khi Phượng Hoàng chân chính phục sinh, uy lực của nó, không cần ta nhiều lời.

– Tiểu bối, ngươi chớ có đắc ý.

Dược quốc Thần Vương lạnh lùng nói ra:

– Chờ Phượng Hoàng chân chính sống lại, nhắc lại cũng không muộn. Hiện tại trấn áp Phượng Hoàng cần gì thủ đoạn sau cùng của tổ tiên chúng ta! Nội tình trước mắt liền có thể trấn áp bọn ngươi!

Một Dược quốc Thần Vương khác lạnh lùng nói ra:

– Tiểu bối, đây là cảnh cáo sau cùng, giao ra Phượng Hoàng! Nếu không, mơ tưởng còn sống rời đi!

Lúc này, tất cả mọi người không khỏi ngừng thở, trong lòng rất nhiều người đều hiểu, nếu Lý Thất Dạ thật giao ra Phượng Hoàng, như vậy, đối với Dược quốc mà nói, hết thảy đều đáng giá.

– Xem ra, các ngươi cảm thấy Phượng Hoàng này của ta còn không có phục sinh, liền có thực lực cầm xuống ta.

Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói ra:

– Thôi được, các ngươi đã còn có đòn sát thủ, vậy đòn sát thủ chân chính của ta cũng chuẩn bị xong! Tới đi! Để cho chúng ta đại chiến một trận!

Ông…

Thời điểm Lý Thất Dạ vừa mới nói xong hạ, vô tận tiên quang phóng lên tận trời, trong nháy mắt này, Phượng Hoàng bạo phát vô số Tiên đạo pháp tắc, từng đạo từng đạo Tiên đạo pháp tắc giống như thác trời, nghịch xông lên thiên khung, mỗi một đầu Tiên đạo pháp tắc có thể áp sập chư thiên, Phượng Hoàng còn không có xuất thủ, toàn bộ Dược quốc tổ địa đã run rẩy lên.

Phượng Hoàng phát uy, toàn bộ Thạch Dược giới cũng vì đó rung động, có thật nhiều sinh linh thậm chí sinh ra ảo giác, tựa như là Tiên Đế lâm thế.

Tại thời khắc này, từng đôi mắt cổ lão mở lớn, ngóng nhìn Dược quốc, một màn rung động để các tồn tại cổ lão cũng trầm mặc thật lâu.

Lúc này, Dược quốc tổ địa cũng dâng trào ra thần quang bàng bạc vô tận, đế uy đáng sợ tàn phá bừa bãi lấy đại địa, trấn áp vạn cổ, vào lúc này, toàn bộ Dược quốc đều run rẩy lên, vô số cường giả bên trong Dược thành đều không chịu nổi dạng đế uy này, trực tiếp quỳ trên mặt đất.

Giờ phút này Dược quốc cũng hẳn là buông tay chiến một trận, thậm chí là muốn chiến một trận đến cùng, đây đối với Dược quốc mà nói, đã không phải là ân oán cá nhân đơn giản như vậy, Lý Thất Dạ cướp đi Phượng Hoàng chi tâm của bọn hắn, đây đối với Dược quốc mà nói, bọn hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

– Chư vị sư tổ, mời dừng tay.

Ngay thời điểm song phương hết sức căng thẳng, ngay thời điểm đại chiến muốn bắt đầu, một thanh âm êm tai tuyệt luân vang lên.

Ở chỗ sâu trong Dược quốc tổ địa, một thân ảnh tuyệt thế vô song phiêu nhiên bay tới, hình bóng này phiêu nhiên mà tới, tựa như là cửu thiên tiên tử, khuynh quốc khuynh thành, điên đảo chúng sinh.

– Minh Dạ Tuyết…

Nhìn thấy nữ tử này phiêu nhiên mà tới, có đại nhân vật nhận ra nữ tử này không khỏi vì đó kinh ngạc.

– Minh tiên tử…

Thời điểm thế hệ trẻ tuổi thấy nữ tử phiêu nhiên mà tới, lập tức liền khuynh đảo, vì đó say mê, vì đó thần hồn điên đảo, rất nhiều thế hệ trẻ tuổi đã quên đi đại chiến sắp tới!

Minh Dạ Tuyết, bao nhiêu người chỉ nghe tên, không thấy người, hôm nay gặp mặt, trong lúc nhất thời, vô số thế hệ trẻ tuổi vì đó mê say, vì đó khuynh đảo, lập tức, không biết bao nhiêu người chìm đắm trong dung nhan tuyệt thế của nàng.

Đại chiến trước mắt, Minh Dạ Tuyết đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn nói lời như vậy, cái này khiến chư vị lão tổ của Dược quốc cũng không khỏi vì đó nhíu mày một cái.

– Tuyết Nhi, giờ phút này không phải thời điểm thảo luận.

Dược quốc Thần Vương nhíu mày một cái, nói ra.

Minh Dạ Tuyết nhẹ lắc đầu, nói ra:

– Chư vị tổ sư sở tác quyết định, đệ tử đều là mười phần tôn kính, nhưng mà, việc này đệ tử được Vô Song tổ nhờ vả, cho nên, còn xin chư vị sư tổ dĩ hòa vi quý.

– Tổ sư nhờ vả.

Một vị Dược quốc Thần Vương khác không khỏi trầm giọng nói:

– Tuyết Nhi, việc này quan hệ tới vinh nhục của Dược quốc chúng ta, không thể xem thường!

Lúc này, chư vị lão tổ Dược quốc đều muốn cầm xuống Lý Thất Dạ, đối với bọn hắn mà nói, không cầm xuống Lý Thất Dạ tuyệt không bỏ qua!

– Đệ tử cũng biết việc này quan hệ tông môn vinh nhục, cho nên Vô Song tổ để đệ tử cầm lệnh bài mà đến, do đệ tử lắng lại trận sóng gió này.

Nói xong, Minh Dạ Tuyết chậm rãi giơ lên một tấm cổ lệnh.

Trên cổ lệnh có khắc hai chữ “Vô Song”, lệnh này vừa ra, một cỗ khí thế Thần Hoàng đập vào mặt, tựa như là Thần Hoàng giá lâm.

– Tổ sư thủ lệnh!

Thấy thủ lệnh này, coi như là hai Thần Vương của Dược quốc cũng không khỏi vì đó động dung, cúi đầu bái một cái . Còn lão tổ khác, lập tức quỳ xuống đất ba bái.

– Dược quốc Vô Song tổ quả nhiên còn sống, ghê gớm a, sống tháng năm dài đằng đẵng như thế, y nguyên còn tại thế, đổi lại lão tổ khác, tháng năm dài đằng đẵng như thế, quản chi là có Thời Huyết Thạch, cũng chịu không được thời gian ăn mòn.

Nhìn thấy thủ lệnh này, bất luận là người thế nào, đều biến sắc, trong nội tâm trĩu nặng.

Dược quốc Vô Song tổ, cho tới nay đều là nhân vật truyền kỳ, có người nói, hắn là thể chất vô song, có người nói, hắn là tam thánh chi tư, có người nói, hắn là dược đạo, tu đạo vô song, lại có người nói, hắn là tuổi thọ vô song, có truyền ngôn nói hắn là tồn tại sống lâu nhất bên trong Dược quốc, một mực bị Thời Huyết Thạch phủ bụi mai táng ở chỗ sâu nhất trong Dược quốc!

Trong lúc nhất thời, bầu không khí ngưng trọng tới cực điểm, cuối cùng, Dược quốc Thần Vương cùng chư tổ đều lui ra phía sau, nhưng mà, vẫn là mắt lom lom nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ.

– Lý công tử, ta là thật tâm thành ý đến lắng lại lần phong ba này.

Minh Dạ Tuyết tiến lên, độc đấu Lý Thất Dạ, phong thái tuyệt thế vô song, chúng sinh vì đó thần hồn điên đảo.

Lý Thất Dạ đứng ở trên lưng Phượng Hoàng nhìn lấy Minh Dạ Tuyết, hắn trầm mặc, trong lúc nhất thời không nói gì.

Minh Dạ Tuyết phong thái vô song, đôi mắt sáng như thần tinh trong đêm nhìn qua Lý Thất Dạ, ánh mắt như là nước chảy, nàng nói ra:

– Ta hi vọng Lý công tử có thể như vậy đình chiến.

– Chung quy là như thế.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một tiếng, cuối cùng, hắn không có xuất thủ, hắn đối với Dược quốc, không có cái kiêng kỵ gì, nhưng mà, Minh Dạ Tuyết đứng ra, lúc này coi như hắn muốn đại khai sát giới, hắn cũng không nguyện ý làm như vậy.

– Ta cần cùng ngươi đơn độc nói một chút.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.

Đối với Lý Thất Dạ yêu cầu như vậy, Minh Dạ Tuyết nghĩ cũng không suy nghĩ nhiều, một lời đáp ứng.

Chương 1128: Không chiến mà kết thúc (2)

Phát sinh một màn dạng này, xa xa ra khỏi rất nhiều người dự kiến, coi như là Dược quốc Thần Vương cùng chư tổ cũng không có nghĩ đến sẽ có chuyển hướng dạng này.

– Minh tiên tử mị lực vô biên, ngay cả Lý Thất Dạ cũng bị mê hoặc.

Nhìn thấy một màn dạng này, ngay cả thế hệ trước cũng không khỏi cảm khái như thế nói.

Rất nhiều người đều cho rằng Lý Thất Dạ bị mị lực của Minh Dạ Tuyết mê hoặc, nhưng mà, lại không biết sự thật thực sự không phải là như thế.

Lý Thất Dạ cùng Minh Dạ Tuyết đi vào một phòng, hơn nữa, địa phương này là một nơi bí mật, không có bên thứ ba biết, chỉ có Lý Thất Dạ cùng Minh Dạ Tuyết.

– Lần phong ba này, là công tử cùng Dược quốc ta hiểu lầm.

Thời điểm chỉ có hai người bọn họ, Minh Dạ Tuyết mang theo chân thành nói ra:

– Lần này ta được tiên tổ nhờ vả, thành tâm cùng công tử lắng lại trận sóng gió này.

– Dạ Tuyết, dạng phong ba này đối với ta mà nói, có phải hiểu lầm hay không đã không trọng yếu.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay nói ra:

– Ta có thể coi như không có gì phát sinh, ta cũng có thể đem Phượng Hoàng chi tâm trả lại cho Dược quốc các ngươi, ta thậm chí có thể giúp đỡ bọn ngươi một chút sức lực, nói không chừng về sau Phượng Hoàng thật có thể chân chính phục sinh!

Minh Dạ Tuyết nghe được lời như vậy, cũng vội vàng nói ra:

– Công tử khoan dung độ lượng, Dược quốc chúng ta nhất định sẽ vô cùng cảm kích. . .

– Không, Dạ Tuyết, thế gian không có cơm trưa miễn phí, ta có một điều kiện!

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu nói ra.

Minh Dạ Tuyết thở sâu ra một hơi, trong nội tâm làm chuẩn bị cẩn thận, nhìn lấy Lý Thất Dạ, nghiêm túc nói ra:

– Không biết công tử có điều kiện gì, nếu Dược quốc ta đủ khả năng, mọi chuyện đều dễ thương lượng.

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, chậm rãi nói ra:

– Điều kiện của ta nói đến khó cũng không khó, nói dễ cũng không dễ, chỉ cần ngươi gật đầu liền có thể. Ta chỉ cần ngươi, chỉ cần ngươi đi cùng ta!

Ta chỉ cần ngươi! Nói như vậy có bao nhiêu bá khí, bất kỳ ngoại nhân nào nghe được lời như vậy, cũng sẽ không khỏi cảm nghĩ trong đầu liên thiên, thậm chí có rất nhiều người sẽ cho rằng Lý Thất Dạ thật là bị Minh Dạ Tuyết mê đổ.

Minh Dạ Tuyết nghe lời này, nhưng, nàng lại không cảm thấy lời này là tỏ tình, nàng chỉ là ngơ ngác một chút, ở trong lời nói của Lý Thất Dạ nàng đọc hiểu một loại ý tứ khác!

– Nếu ta có thể vì tông môn làm chút ít sự tình đủ khả năng.

Minh Dạ Tuyết nghiêm túc nói ra:

– Nếu có thể giải tai nạn của tông môn, cá nhân ta tuyệt đối sẽ nguyện ý vì tông môn toàn lực ứng phó.

– Nhưng, công tử, ngươi hẳn là minh bạch, ta làm đệ tử tông môn, chuyện như vậy không phải ta có thể làm chủ, cũng không phải chư tổ có khả năng làm chủ.

Minh Dạ Tuyết nhẹ nhàng thở dài một tiếng nói ra.

Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:

– Chuyện này là Bách Thọ định đoạt đúng không.

Minh Dạ Tuyết giếng cổ không gợn sóng, nhẹ nhàng gật đầu nói:

– Nếu công tử cần ta đi theo ngươi, ta nhất định phải hỏi qua tổ sư, chỉ có tổ sư gật đầu, mới có kết luận.

Lý Thất Dạ gật đầu một cái, nói ra:

– Tốt, Bách Thọ đã vẫn còn, đối với ta mà nói, mọi chuyện đều dễ xử lý, ta muốn gặp Bách Thọ!

Nói đến đây, hai mắt hắn nhíu lại.

– Công tử sợ là có chỗ hiểu lầm.

Thời điểm hai mắt Lý Thất Dạ híp lại, trong nội tâm Minh Dạ Tuyết có một loại dự cảm, một loại cảm giác rất quen thuộc lại nói không ra được, nàng nói ra:

– Lần phong ba này, tổ sư cũng không biết, hơn nữa, tổ sư đã không hỏi thế sự rất lâu.

– Cái này không có gì.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:

– Nếu như ngươi không ra mặt, ta là cam tâm tình nguyện lật tung Dược quốc, Dược quốc các ngươi điệu thấp quá lâu, lâu đến sắp quên một ít gì đó, có ít người không khỏi rục rịch!

Minh Dạ Tuyết trầm mặc một chút, vấn đề như vậy nàng cũng không nguyện ý nói nhiều, nàng nhẹ giọng nhu hòa nói ra:

– Công tử muốn gặp tổ sư của chúng ta, chúng ta có thể cố gắng an bài, nhưng, cái này chỉ sợ là cần thời gian, mong rằng công tử ngươi có thể chờ đợi.

Nhìn lấy Minh Dạ Tuyết, Lý Thất Dạ trong lúc nhất thời không nói, một hồi, hắn nhẹ nhàng vươn tay ra, nâng lên cái cằm vô cùng mỹ lệ kia của Minh Dạ Tuyết.

Động tác như thế, là ngả ngớn bực nào, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám đối với Minh Dạ Tuyết như thế, nhưng mà, Minh Dạ Tuyết cũng không cự tuyệt, nhẹ nhàng nhắm lại tú mục, cảm thụ được loại khí tức kia.

Lý Thất Dạ nhẹ nắm cái cằm của Minh Dạ Tuyết, hai người gần trong gang tấc, lẫn nhau thậm chí có thể cảm nhận được hô hấp của đối phương.

Tại thời khắc này, thời gian tựa hồ là yên tĩnh tới cực điểm, rất lâu sau, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của Minh Dạ Tuyết, gương mặt này xinh đẹp, thơm mềm như vậy.

Trong suy nghĩ rất nhiều người, Minh Dạ Tuyết chính là tiên tử cao cao tại thượng, chỉ có thể nhìn từ xa, không thể gần khinh nhờn!

Lúc này, Minh Dạ Tuyết nhắm tú mục, cảm thụ được cái loại tiết tấu này của Lý Thất Dạ, cảm thụ được khí tức của Lý Thất Dạ, một loại cảm giác quen thuộc không nói được tràn ngập ở trong phương tâm nàng, có một loại tâm tình không nói ra được ở trong phương tâm của nàng quanh quẩn.

– Công tử, ta có rất nhiều sự tình không rõ.

Rất lâu về sau, Minh Dạ Tuyết ngẩng đầu, nhìn lấy Lý Thất Dạ, trong đôi mắt đẹp vô cùng mê người kia của nàng có nghi hoặc.

Lý Thất Dạ thu hồi tay mang theo dư hương, nói ra:

– Có một ít nghi hoặc, ta sẽ nói cho ngươi biết, chí ít, sau khi bãi bình Dược quốc xong ta sẽ nói.

– Chẳng lẽ công tử không thể cùng Dược quốc sống chung hòa bình sao?

Loại người tuyệt thế vô song như Minh Dạ Tuyết cũng không khỏi nhẹ nhàng mà thở dài một tiếng, khi nàng nhẹ nhàng thở dài một tiếng, khuynh đảo chúng sinh, phong thái nàng như thế, không biết bao nhiêu người sẽ vì nàng tan nát cõi lòng.

– Không phải sống chung hòa bình, chính xác mà nói, Dược quốc nhìn thấy ta, hẳn là nhượng bộ lui binh, hoặc là cúi đầu xưng thần!

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.

Nói như vậy Minh Dạ Tuyết cũng không khỏi khẽ giật mình, trong này liên quan đến rất nhiều cố sự mà nàng cũng không rõ ràng!

Lý Thất Dạ nói ra:

– Ngươi biết không, ta thật muốn dẫn đi ngươi, Dược quốc không làm gì được ta. Ta thậm chí có thể xóa đi ký ức liên quan tới Dược quốc trong thức hải của ngươi, nhưng, không phải vạn bất đắc dĩ, ta không muốn làm như vậy, bởi vì, ngươi chung quy là ngươi, ngươi không phải khôi lỗi, là người có sinh mệnh, là sinh linh có linh tính!

Nói đến đây, hắn cảm khái thở dài một tiếng, thời gian ngàn vạn năm, có rất nhiều sự tình chung quy là đang biến hóa.

– Công tử có thể nghĩ như vậy, ta vô cùng cảm kích.

Minh Dạ Tuyết chậm rãi nói ra, nàng mười phần có tiết tấu, cũng tràn đầy thực tình thành ý.

Chương 1129: Kề gối nói chuyện

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:

– Thôi được, lần này xem như cho Dược quốc các ngươi một lần cảnh cáo, nếu như ta thật muốn đạp diệt Dược quốc các ngươi, cũng sẽ không cùng ngươi ngồi ở chỗ này! Thay ta truyền một câu cho đám lão đầu Dược quốc, còn không phải thời điểm Dược quốc các ngươi rục rịch! Muốn mượn cơ hội này đánh vỡ lời hứa năm đó, nếu không phải Bách Thọ, Dược quốc các ngươi đã không tồn tại!

Nói đến đây, ánh mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ, nở nụ cười gằn. Dược quốc chư tổ nhao nhao xuất thủ, người ở bên ngoài xem ra, đây là vì trấn áp Lý Thất Dạ, vì Tiên gia Dược Tổ chết đi mà báo thù!

Nhưng mà, một số nguyên do phía sau, Lý Thất Dạ lại trong lòng đều rõ!

– Công tử, ta nhất định sẽ chuyển đạt.

Minh Dạ Tuyết đoán được một số, nhưng mà, nhiều thứ hơn, nàng vẫn là không rõ ràng, trong này liên quan đến đồ vật, chỉ có tồn tại cấp bậc lão tổ mới biết được.

– Phượng Hoàng chi tâm thì sao?

Minh Dạ Tuyết không khỏi hỏi.

Đối với Dược quốc mà nói, Phượng Hoàng chi tâm quá trọng yếu, nó chính là vô giới chi bảo, Dược quốc uẩn dưỡng vô số tuế nguyệt, giá trị của nó thậm chí là không thua Tiên Đế chân khí!

– Phượng Hoàng chi tâm ta muốn.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:

– Dược quốc hẳn là nhớ kỹ chuyện này, có ít người, không cần phải giả ngu!

– Chuyện như vậy, chỉ sợ không phải ta có khả năng quyết định.

Minh Dạ Tuyết không khỏi cười khổ một cái, coi như là nàng nở nụ cười khổ, vẫn là mỹ lệ vô cùng.

– Cái này không phải do Dược quốc.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói ra:

– Coi như một đám lão đầu của các ngươi không muốn cho, cũng nhất định phải cho! Ngươi có thể đi nói cho Vô Song! Mặc kệ Dược quốc hiện tại là lão nhân Vô Song kia làm chủ, hay là Bách Thọ làm chủ! Hoặc là những người khác làm chủ! Tóm lại, lần này ta dừng tay, là xem ở tình cảm của ngươi. Về sau Dược quốc các ngươi đừng lại đến dò xét thử ta, bằng không thì, ta trước giết sạch một nhóm người lại nói!

Minh Dạ Tuyết nhẹ nhàng thở dài một tiếng, việc Phượng Hoàng chi tâm này, đã khó có chỗ trống thương lượng, nàng nhẹ nhàng nói ra:

– Công tử có thể nói sự tình Phượng Hoàng sao? Ngươi thật có thể để Phượng Hoàng phục sinh sao?

– Phục sinh?

Lý Thất Dạ sờ lên cái cằm, trong lúc nhất thời ánh mắt không khỏi nhìn đến rất xa.

Truyền thuyết liên quan tới Phượng Hoàng thành, là thật, ở niên đại rất cổ lão, Dược thành không gọi Dược thành, mà gọi là Phượng Hoàng thành, ở chỗ này, đích thật là có một cây thần thụ, cũng thật là cư trú một con Phượng Hoàng.

Thẳng đến ở rất lâu sau đó, Phượng Hoàng cùng thần thụ đều thọ nguyên khô cạn, Phượng Hoàng châm lửa thiêu đốt Thần thụ, muốn nhờ vào đó dục hỏa trùng sinh.

Tại thời đại kia, mặc dù nói không có Tiên Đế, mà Phượng Hoàng, đây mới thực là Tiên cầm, hơn nữa còn là một con Phượng Hoàng trưởng thành, sự cường đại của nó, tuyệt đối không thua gì một Tiên Đế.

Đáng tiếc, Phượng Hoàng Niết Bàn, muốn nhờ vào đó dục hỏa trùng sinh, nhưng mà, cuối cùng không thành công, ở dưới thần hỏa vô tận, ở dưới thiên kiếp vô biên, nó là hôi phi yên diệt! Thần thụ cũng như thế.

Chính xác mà nói, lúc ấy nó vẫn là có lưu một chút đồ vật, Phượng Hoàng dục hỏa trùng sinh thất bại, không sai biệt lắm hết thảy là hôi phi yên diệt, nhưng mà, y nguyên có một khối nhỏ tâm thất còn không có bị đốt thành tro bụi! Trừ cái này ra, còn có lưu một số hài cốt.

Nhưng mà, những hài cốt bị đốt tàn này còn kém rất xa khối nhỏ trái tim kia, hài cốt lưu lại hoàn toàn bị thiêu hủy, tất cả thần tính bị đốt rụi, coi như một bộ phận hài cốt còn sót lại, đều bị thiêu đến vỡ vụn, cuối cùng trở thành phế cốt, một chút giá trị cũng không có.

Bất luận là phế cốt, hay là một khối nhỏ trái tim, ở bên trong trận kiếp nạn này, tán lạc ở chỗ sâu nhất trong đại địa, nhận trận kiếp nạn này ảnh hưởng, chỗ sâu nhất của phiến đại địa này có vô số hung hiểm cùng cấm chế!

Về sau, Dược Tổ Tiên Đế lựa chọn lối vào Dược Mạch thành lập tổ cơ, xây dựng Dược quốc. Hắn ở dưới mặt đất Dược thành đạt được khối trái tim kia!

Bất quá, Dược Tổ Tiên Đế may mắn, trong tay hắn vừa vặn có một loại tiên dược tuyệt thế vô song, sau khi hắn đạt được khối trái tim này, mượn gốc tiên dược kia, vậy mà để khối trái tim này phục sinh, ngưng tụ thành một giọt Phượng Hoàng chi huyết.

Có một giọt Phượng Hoàng chi huyết, có một khối nhỏ trái tim Phượng Hoàng như thế, Dược Tổ Tiên Đế mượn Dược Tổ huyền diệu uẩn dưỡng, cuối cùng, trải qua vô số năm tháng uẩn dưỡng, một khỏa Phượng Hoàng chi tâm rốt cục bị nuôi đi ra.

Ở đời sau, Lý Thất Dạ cũng tới thăm dò qua phiến đại địa này, chỉ bất quá, sau khi phát hiện một số phế cốt, hắn cũng từ bỏ, bởi vì những xương này mặc dù nói đã từng là Phượng Hoàng chi cốt, đáng tiếc, ở dưới đại kiếp nạn vô tận luyện hóa cùng thiêu đốt, đã thành phế xương, cùng xương thú bình thường không hề khác nhau gì, coi như là Tiên Đế cũng vô pháp từ trong đó đề luyện ra một chút thần tính.

Nhưng mà, ở một thế này, Lý Thất Dạ đạt được « Tử Thư », đây hết thảy liền trở nên không giống với lúc trước. Sau khi hắn đi tới Dược thành, chuyên môn lựa chọn đỉnh núi này, cái kia chính là chỗ năm đó Phượng Hoàng dừng chân.

Lý Thất Dạ lại một lần nữa tìm được phế xương dưới mặt đất, lấy Tử Chương một lần lại một lần câu thông mảnh đại địa này, lấy tử khí chìm đắm lấy phiến đại địa này!

Phượng Hoàng trùng sinh cuối cùng là thất bại, hơn nữa cũng phế đi một phiến thiên địa, nhưng mà, hết thảy thần tính của nó cuối cùng vẫn trả lại phiến đại địa này.

Bình thường mà nói, không có đồ vật gì có thể lại một lần nữa khôi phục thần tính chết đi, nhưng mà, « Tử Thư » lại có thể, đây chính là sự huyền diệu cùng đáng sợ của Cửu Đại Thiên Thư!

Mượn « Tử Thư » huyền diệu, Lý Thất Dạ rốt cục động đến tử khí của phiến đại địa này, cuối cùng, mới khiến cho Phượng Hoàng có thể một lần nữa chắp vá hài cốt, mượn lực lượng tử khí, quét ngang Dược quốc Thần Vương!

Quá trình này nói dễ, trên thực tế, thao tác là mười phần khó khăn, nếu như không phải Lý Thất Dạ đã quen thuộc hết thảy huyền cơ ở trong đó, nếu không, dù có tu luyện « Tử Thư » cũng vô pháp tái hiện hết thảy!

– Phượng Hoàng có thể phục sinh sao?

Minh Dạ Tuyết không khỏi hỏi, dù tuyệt thế tiên tử như nàng, đối với dạng sự tình này cũng không khỏi vì đó hiếu kỳ, Phượng Hoàng, đây chính là Tiên cầm chân chính, thế gian sẽ không có!

Nhưng, ở cực kỳ lâu trước kia, trên phiến đại địa này đích thật là có một con Phượng Hoàng như thế, về phần Phượng Hoàng này là từ đâu mà đến, cái kia là một khó giải chi mê!

Nếu như một con Phượng Hoàng phục sinh, loại chuyện này có thể tưởng tượng được!

– Mặc dù nói, sau khi Dược quốc các ngươi uẩn dưỡng vô số tuế nguyệt, cuối cùng đem khỏa Phượng Hoàng chi tâm phục hồi như cũ, nhưng mà, muốn một con Phượng Hoàng chân chính phục sinh, khó đến không cách nào hình dung.

Lý Thất Dạ nói ra:

– Quá trình này, cần Dược quốc các ngươi nỗ lực rất lớn! Hơn nữa, cũng rất khó thành công.

Chương 1130: Ước chiến Bạch Phát Dược Thần (1)

Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, nói ra:

– Nếu như Dược quốc các ngươi thực tình nguyện ý, ta có thể thử một lần, đương nhiên, đại giới không phải là Dược quốc các ngươi có khả năng tưởng tượng. Thậm chí có thể nói, Phượng Hoàng có thể chân chính phục sinh, ta có thể không cần, tặng cho Dược quốc các ngươi!

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Minh Dạ Tuyết khẽ giật mình, một con Phượng Hoàng, đây tuyệt đối là đồ vật để thế nhân điên cuồng, nếu như nói đưa cho Dược quốc, Dược quốc khẳng định muốn!

Nhưng mà, chính như Lý Thất Dạ nói như vậy, cái giá ở trong đó, chỉ sợ là không cách nào tưởng tượng, coi như là Dược quốc bọn hắn cũng không thể thừa nhận cái giá dạng này!

– Duyên phận, không thể cưỡng cầu.

Minh Dạ Tuyết nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Đã như vậy, đây cũng là thôi.

– Ta chỉ là không đi cưỡng cầu mà thôi.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng vuốt đối má của Minh Dạ Tuyết, nói ra:

– Mà thôi, nể tình của ngươi, cứ tính như thế. Lần này, ta chỉ cần Phượng Hoàng chi tâm, không còn nâng yêu cầu khác! Nhưng, nói cho những lão đầu kia, đừng lại đến trêu chọc ta!

Trong nội tâm Minh Dạ Tuyết nhẹ nhàng thở dài một tiếng, mặc dù nàng cũng hi vọng như thế, nhưng, sự tình không có dễ dàng như vậy.

. . .

Lý Thất Dạ cùng Minh Dạ Tuyết nói chuyện, cuối cùng kết thúc, thời điểm Lý Thất Dạ lại một lần nữa xuất hiện ở trong mắt thế nhân, ở bên trong Dược thành, không biết có bao nhiêu người vô cùng chú ý, người chú ý trận sóng gió này đều muốn biết kết cục sẽ như thế nào.

Cuối cùng, đế uy biến mất, Dược quốc hoàng thất thu hồi đế trận, Đế binh, mà Lý Thất Dạ cũng không có lại ra tay.

Nhìn thấy một màn như thế, mọi người đều biết, trận chiến này cuối cùng vẫn lấy hòa bình thu cục, Lý Thất Dạ cùng Dược quốc cuối cùng vẫn không đi đến cấp độ đại chiến kinh thế.

Đối với dạng kết cục này, trong lòng rất nhiều người đều là hết sức tò mò, tất cả mọi người rất muốn biết nội dung Lý Thất Dạ cùng Minh Dạ Tuyết nói. Đến tột cùng là nguyên do gì, để Lý Thất Dạ bá khí mười phần đồng ý lắng lại trận sóng gió này đây?

Đối với dạng kết cục này, không ít người đều đang suy đoán, có người suy đoán là Lý Thất Dạ bị Minh Dạ Tuyết mê hoặc, suy đoán như vậy cũng không có gì lạ, Minh Dạ Tuyết được người xưng là Thạch Dược giới đệ nhất mỹ nữ, người thấy qua nàng, không khỏi bị nàng mê hoặc, không khỏi bị nàng khuynh đảo.

Cũng có người suy đoán là Dược quốc làm ra nhượng bộ, cuối cùng đưa ra bảo vật, bình ổn trận đại chiến này!

Mặc dù nói Lý Thất Dạ cùng Dược quốc chi chiến rốt cục có một kết thúc, rốt cục rơi xuống màn trướng, nhưng mà, chuyện này xa xa không có kết thúc.

Lý Thất Dạ rút lui ra Dược quốc tổ địa, đi vào Dược thành, thẳng hướng chỗ ở của Bạch Phát Dược Thần mà đi.

Lý Thất Dạ cử động như vậy, lập tức đưa tới chú ý của mọi người, gặp Lý Thất Dạ thẳng đến chỗ ở của Bạch Phát Dược Thần, tất cả mọi người minh bạch, Lý Thất Dạ là muốn đi tìm Bạch Phát Dược Thần tính sổ.

– Tiểu tử này thật sự là quét ngang hết thảy a, hiện tại Bạch Phát Dược Thần cũng muốn tai ương!

Gặp Lý Thất Dạ thẳng đến chỗ ở của Bạch Phát Dược Thần! Để đại nhân vật cũng không khỏi thì thào nói.

– Không biết lần này Bạch Phát Dược Thần có thể điều động được bao nhiêu cường giả, không biết có bao nhiêu thế hệ trước vì hắn xuất lực, bằng không thì Bạch Phát Dược Thần liền nguy hiểm, có lẽ, hiện tại Bạch Phát Dược Thần trốn về Bách Luyện thế gia còn kịp.

Cũng có dược sư không khỏi vì Bạch Phát Dược Thần lo lắng.

Nếu là ở trước đó, Lý Thất Dạ khiêu chiến Bạch Phát Dược Thần, rất nhiều người nhất định sẽ cho rằng Lý Thất Dạ không biết tự lượng sức mình. Lực hiệu triệu của Bạch Phát Dược Thần là mọi người đều biết, chỉ cần Bạch Phát Dược Thần nói một câu, không biết có bao nhiêu lão quái vật sắp chết nguyện ý vì Bạch Phát Dược Thần xuất lực, nhưng mà, bây giờ lại trở nên không giống với lúc trước, dạng người tà môn như Lý Thất Dạ này vậy mà lực lay Dược quốc, cái này đầy đủ để thế nhân đối với hắn lau mắt mà nhìn!

Không ít dược sư trong lòng đều hi vọng Bạch Phát Dược Thần có thể ở trước Lý Thất Dạ một bước rời đi Dược thành, Lý Thất Dạ đã diệt một cái Tào Quốc Dược, những người khác cũng không hy vọng Lý Thất Dạ lại đem Bạch Phát Dược Thần xử lý.

Bất quá, Bạch Phát Dược Thần không có đào tẩu, lúc Lý Thất Dạ đuổi tới chỗ ở của Bạch Phát Dược Thần, Bạch Phát Dược Thần đã đứng ở ngoài cửa.

Bạch Phát Dược Thần đứng ở nơi đó, tựa như là hạc giữa bầy gà, mười phần xuất chúng, đặc biệt là mái tóc như Hắc Ngọc kia, càng làm cho cả người hắn thoạt nhìn tuấn khí vô cùng!

– Rốt cuộc đã đến!

Nhìn thấy Lý Thất Dạ đến, Bạch Phát Dược Thần cũng không kinh hãi, hắn rất bình tĩnh, hắn đã có chuẩn bị, hắn đã biết giờ khắc này sẽ tới.

Nhìn thấy một màn dạng kia, người chú ý trận sóng gió này cũng không khỏi ngừng thở, tất cả mọi người rất muốn nhìn xem Bạch Phát Dược Thần sẽ ứng đối trận sóng gió này như thế nào, là cúi đầu nhận thua, hay là hiệu triệu lão bất tử nguyện ý vì hắn xuất lực, cùng Lý Thất Dạ đánh nhau chết sống.

– Nghe nói ngươi muốn mạng của ta, rất tốt, ta hiện tại liền đứng ở trước cửa ra vào của ngươi.

Lý Thất Dạ ngồi ở trên xe ngựa, lười biếng nhìn Bạch Phát Dược Thần một chút, nói ra.

Bạch Phát Dược Thần hít thở một cái thật sâu, bất luận là lúc nào, hắn đều là một người rất kiêu ngạo! Hắn lãnh ngạo cười một tiếng, nói ra:

– Lý Thất Dạ, thủ đoạn của ngươi rất nghịch thiên, rất tà môn, cái này ta biết. Nhưng mà, ngươi giết hại đệ tử Bách Luyện thế gia ta, bất luận ta có năng lực vì đệ tử Bách Luyện thế gia ta báo thù hay không, ta cũng sẽ không thối nhượng!

– Thật sao? Vậy ta liền có chút hiếu kỳ, ngươi có thủ đoạn như thế nào?

Đối với Quỷ Thủ Thánh Y chết, Lý Thất Dạ căn bản là lười đi giải thích, coi như Bách Luyện thế gia cho rằng là hắn giết Quỷ Thủ Thánh Y, vậy cũng không quan trọng.

Lý Thất Dạ nhàn định tự tại nở nụ cười, nói ra:audio coi am

– Ngươi đã muốn mạng của ta, vậy ta cam tâm tình nguyện phụng bồi, ngươi có bản lãnh gì thừa dịp hiện tại dùng hết ra, bằng không thì, đừng bảo là ta không cho ngươi cơ hội xuất thủ.

Lúc này, người chú ý trận sóng gió kia đều không khỏi đình chỉ lấy hô hấp, tất cả mọi người muốn nhìn một chút, dưới thế cục không ổn dạng này, Bạch Phát Dược Thần sẽ ứng đối Lý Thất Dạ như thế nào!

Bạch Phát Dược Thần ổn định lại tâm thần, hắn hít thở một cái thật sâu, dù dạng hung nhân như Lý Thất Dạ có thể đối chiến Dược quốc, hắn cũng không nguyện ý cúi đầu trước Lý Thất Dạ, hắn y nguyên cao ngạo, y nguyên đầu ngẩng lên thật cao, nhìn thẳng Lý Thất Dạ.

– Lý Thất Dạ, luận thủ đoạn, luận sát phạt, ta không bằng ngươi! Ở phương diện này, ta tự nhận là không được.

Bạch Phát Dược Thần y nguyên ngạo nghễ, nói ra:

– Nhưng, ta y nguyên muốn thay đổi cục diện! Con người của ta cả đời này am hiểu tinh thọ dược! Ta muốn đánh cược với ngươi một ván, cược một lò thọ dược!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 1 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 1 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 3 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^