1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 19 [Chương 91 đến Chương 95]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 19 [Chương 91 đến Chương 95]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 91: Quỷ lâu (4)

Bị nhiều khô lâu phân thây như vậy, từng đợt đau nhức kịch liệt truyền đến, tiếp theo là máu tươi chảy ròng, “Phốc” một tiếng, tiếp theo tay chân Lý Thất Dạ bị khô lâu xé mở, thân thể bị xé thành hai nửa, máu tươi phun ra, nội tạng chảy tràn một chỗ, đầu lăn đến rất xa rất xa.

Nếu đổi lại bất luận kẻ nào, đã sớm động thủ phản kháng, đã sớm ra tay đánh giết những khô lâu này, nhưng mà, Lý Thất Dạ đầu lăn cực xa y nguyên mang theo tiếu dung ung dung.

– Ta chỉ hỏi một vấn đề, cây đàn kia ở đâu, nể tình phân lượng cố nhân, ta không động thủ, nếu như ta động thủ, hậu quả khó mà lường được.

Cái đầu lăn trên mặt đất kia, Lý Thất Dạ y nguyên vừa cười vừa nói.

Đột nhiên, cảnh tượng biến đổi, không có khô lâu, thân thể cũng hoàn hảo không chút tổn hại, Lý Thất Dạ y nguyên ngồi ở bên trong quỷ lâu.

Oanh… đột nhiên, cả người Lý Thất Dạ phiêu phiêu dục tiên, mọc cánh thành tiên, ở thời điểm này, trên trời mở ra tiên môn, Lý Thất Dạ thân bất do kỷ đi vào trong tiên môn.

Đi vào tiên môn, Lý Thất Dạ thân trong tiên cảnh, ở bên trong Tiên cung, chỉ thấy tiên cầm bay múa, Thần Sơn chìm nổi, Tiên cung sáng chói, tiên binh, thần bảo, thiên tài. . . bảo vật Thần thạch để vô số tu sĩ thèm chảy nước miếng chính là dễ như trở bàn tay.

Ngay lúc khiến người ta mất phương hướng, ở trong tiên cảnh, trận trận tiên âm vang lên, hai đội tiên tử thướt tha mà đến, trong lúc nhất thời, uyển chuyển nhảy múa, hai đội tiên tử vây quanh Lý Thất Dạ, múa lên.

Từng cái tiên tử, đều dung mạo kinh thiên, Lý Sương Nhan có thể nói là đại mỹ nữ, nhưng mà, cùng nguyên một đám tiên tử trước mắt so sánh, vẫn là thất sắc.

Càng khiến người ta động tâm là, trên người nguyên một đám tiên tử chỉ hất lên lụa mỏng, thân thể vô cùng mỹ diệu muốn ẩn muốn hiện, hai đội tiên tử càng múa càng nhanh, dáng múa vô cùng chọc người, hương diễm không tầm thường, khiến người ta thấy nhiệt huyết sôi trào. . .

Ở dưới dáng múa như thế, đừng nói là nam nhân, coi như là nữ nhân cũng không khỏi vì đó tâm thần chập chờn!

– Bà Sa Diệu Vũ…

Lý Thất Dạ bất vi sở động, y nguyên cười một tiếng, nói ra:

– Xem ra là cố nhân!

Dáng múa càng lúc càng nhanh, càng ngày càng chọc người, coi như là tiên nhân, chỉ sợ cũng sẽ bị diễm vũ này hấp dẫn, nhưng mà, Lý Thất Dạ chỉ lẳng lặng ngồi xuống tán thưởng mà thôi.

Hiển nhiên, loại ảo cảnh này đối với Lý Thất Dạ vô hiệu, đột nhiên, tình cảnh biến đổi, Lý Thất Dạ hành tẩu ở trong sa mạc, đầu đội lên mặt trời. . .

Ảo cảnh một lần lại một lần biến hóa, nếu đổi lại là tu sĩ khác, từng cái ảo cảnh đều là nhằm vào thất tình lục dục của người, bất kỳ tu sĩ nào, coi như có thể qua một ảo cảnh, chỉ sợ cũng không có thể qua cái thứ hai cái thứ ba cái thứ tư. . . Chỉ cần là người, chắc chắn sẽ có thất tình lục dục.

Đáng tiếc, đây là gặp Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ đạo tâm không thể lay động, hắn chìm nổi vô tận tuế nguyệt, cực khổ như thế nào, biến hóa như thế nào không có trải qua?

Theo ảo cảnh này đến ảo cảnh khác biến hóa, Lý Thất Dạ đã không kiên nhẫn được nữa, cuối cùng hắn mở lời nói ra:

– Xem ra là muốn ta động thủ!

Tranh… tranh… tranh… theo năm ngón tay của Lý Thất Dạ bắn ra, lập tức tiếng đàn vang lên, tất cả ảo cảnh thoáng cái băng diệt.

Tranh… tranh… tranh… tiếng đàn trận trận, lúc này, bên trong quỷ lâu đường vân rậm rạp chằng chịt vậy mà theo tiếng đàn của Lý Thất Dạ nhộn nhạo.

Ảo cảnh vừa biến mất, ở thời điểm này, bên trong quỷ lâu xuất hiện một đầu quái vật, một đầu quái vật khổng lồ, chỉ thấy con quái vật này là sừng trâu huyết nhãn, thân rắn cánh đại bàng, kéo lấy một lưỡi máu vừa to vừa dài.

– Bản tướng cảu ngươi đâu?

Lý Thất Dạ nhìn lấy quái vật kia, thoải mái tự tại nói ra.

Ô…quái vật hống vang một tiếng, đối với Lý Thất Dạ gào thét, năm ngón tay của Lý Thất Dạ vạch một cái, tiếng đàn boong boong boong lập tức vang lên, cầm vận bên trong quỷ lâu lập tức cùng reo vang, càng ngày càng mãnh liệt.

Ba… một tiếng vang lên, vừa lúc đó, mặt đất giữa đại sảnh đột nhiên vỡ ra, một cây cổ cầm theo cầm vận phụ họa thoáng cái vọt lên.

Cổ cầm phong cách cực kỳ cổ xưa, quang hoa lưu chuyển, nó xông lên, thoáng cái liền đã rơi vào trong tay Lý Thất Dạ.

Ngao… vừa thấy cổ cầm đã rơi vào trong tay Lý Thất Dạ, quái vật cuồng hống một tiếng, hướng Lý Thất Dạ đánh tới.

Lý Thất Dạ ánh mắt ngưng tụ, trầm giọng nói ra:

– Lui…Trước kia mình chỉ là dân IT sau đó theo quy luật huyền bí nào khiến mình trở thành người có Căn Số trở thành Kẻ Gác Cửa Điện Âm. …!

Vừa dứt lời, năm ngón tay rút động lên dây đàn cổ cầm, tranh… tiếng đàn như kiếm, trong nháy mắt, đường vân bên trong cả tòa quỷ lâu phát sáng lên, hóa thành kiếm khí đáng sợ.

Phốc một tiếng, kiếm khí rơi xuống, tại chỗ đem quái vật to lớn này chém bay, quái vật bị kiếm khí chém bay, lăn đến xa xa, hai mắt huyết hồng của nó nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, lộ ra sợ hãi.

– Nếu như ngươi không xuất hiện bản tướng, cẩn thận ta chém ngươi.

Lý Thất Dạ ôm cổ cầm, ung dung vừa cười vừa nói.

Suyễn… suyễn… suyễn… quái vật kia âm trầm phì cười, âm thanh khó nghe, chói tai vô cùng, khiến người ta sởn hết cả gai ốc, tiếng cười suyễn suyễn vang lên:

– Ngươi vĩnh viễn không giết chết được ta, không ai có thể giết chết được ta!

– Thật sao? Chờ thời điểm ta đào Vọng Quy Phong ở dưới bạch cốt, ngươi nói có thể giết chết ngươi hay không!

Lý Thất Dạ thích ý cười nói.

Đùng, đùng, đùng. . .

Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, quái vật kia bị dọa đến liên tiếp lui về phía sau.

– Hiện bản tướng cho ta đi, không được ở trước mặt ta giả thần giả quỷ.

Lý Thất Dạ nhìn quái vật, ngồi xếp bằng trên đất, nhẹ nhàng phủ lên cổ cầm.

Tranh, tranh, tranh… tiếng đàn lại một lần nữa vang lên, tiếng đàn tựa như nước chảy, chảy xuôi ở bên trong quỷ lâu, theo tiếng đàn chảy xuôi, cầm vận bên trong quỷ lâu cũng theo đó hòa minh, nhu hòa trôi chảy.

Ở bên trong tiếng đàn, tựa như khiến người ta nhìn thấy, ở bên trong núi xanh lượn lờ kia, cầu nhỏ vượt sông, viện lạc gà gáy, tựa như một tiểu thôn trang tĩnh mịch hiện lên ở trước mắt.

Quái vật bất khả tư nghị nghe cầm luật này, thùng thùng lui về phía sau, lúc này, trên người nó từng tầng sương mù tán đi, cuối cùng quái vật khổng lồ biến mất, sau khi sương mù tan hết, nơi nào có quái vật gì, một bóng người xuất hiện ở nơi đó, một cái bóng thướt tha, chỉ là nhìn bóng lưng của nàng, cũng có thể khuynh đảo chúng sinh, chỉ là một cái bóng lưng cũng có thể để vạn chúng ngoái đầu nhìn lại, đây tuyệt đối là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, đây tuyệt đối là vưu vật khoáng thế!

Lại có ai nghĩ đến, một quái vật khiến người ta sởn hết cả gai ốc, bản tướng của nó lại là một tuyệt thế mỹ nữ.

– Lưu Thủy Nhân Gia!

Cái bóng thấy không rõ lắm này bất khả tư nghị nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, lầm bầm nói ra:

– Ngươi, ngươi, làm sao ngươi biết thủ khúc này!

– Tiểu Hà, quả nhiên là ngươi.

Lý Thất Dạ dừng tay lại, thoải mái cười một tiếng, nhìn lấy cái bóng mông lung tuyệt thế này nói.

Chương 92: Tô Ngọc Hà (1)

Tuyệt thế mỹ nữ nghe được Lý Thất Dạ nói, lập tức kinh hãi, liên tiếp lui về phía sau, bất khả tư nghị, sợ hãi nói:

– Ngươi, ngươi, ngươi là người nào!

– Năm đó, ở dưới cây ngô đồng, đào thi cốt cho ngươi, ngoại trừ Minh Nhân tiểu tử ra, ngươi nói còn có ai ở đó?

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra.

– Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi là Thần Nha đại nhân!

Cái bóng tuyệt thế này bất khả tư nghị mở to hai mắt, nói ra.

Lý Thất Dạ khẽ vuốt cổ cầm một lần, khoan thai nói ra:

– Ngoại trừ ta, ngoại trừ Minh Nhân tiểu tử, lại có ai biết dưới cây ngô đồng, lại có ai biết Vọng Quy Phong, lại có ai biết Lưu Thủy Nhân Gia, một khúc Lưu Thủy Nhân Gia này, còn là ta truyền thụ cho Minh Nhân tiểu tử .

– Thật là ngươi, Thần Nha đại nhân.

Cái bóng tuyệt thế này kinh hỉ vô cùng, bước nhanh tới, ngạc nhiên nói ra:

– Thần Nha đại nhân, ngươi thực sự còn sống.

– Ta là vạn cổ bất tử, cái này chẳng có gì lạ.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, lại là cảm khái.

Cái bóng tuyệt thế đến gần, bóng dáng của nàng mông lung không rõ, nhưng mà, từ hình dáng có thể nhìn ra được, nàng là tuyệt thế mỹ nữ.

Lý Thất Dạ cuối cùng nhìn nhìn nàng, lắc đầu, nói ra:

– Ngươi còn không có tiêu tán, ngươi đây là tội gì khổ như thế chứ, đem mình làm thành người không ra người quỷ không ra quỷ , ngươi phải nhớ kỹ, năm đó ta đã nói với ngươi, ngươi không phải Tô Ngọc Hà, ngươi không phải quỷ, nhưng, cũng không phải người, ngươi chỉ là một tia luyến niệm không muốn tán đi mà thôi.

Cái bóng tuyệt thế nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, cúi đầu trầm mặc không nói.

– Ta biết.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:

– Ngươi là ưa thích Minh Nhân tiểu tử, có điều, ngươi không được quên, coi như là năm đó, Minh Nhân tiểu tử cũng không có thể cải tạo ngươi, ngươi cuối cùng là người đã chết, hơn nữa, hồn phách đã tán đi, oán niệm tiêu thất, ngươi không phải quỷ, cũng không phải oán niệm du đãng trên thế gian, càng không phải là Tô Ngọc Hà lưu lại hồn phách ở thế gian. Trên thực tế, ngươi đã cùng Tô Ngọc Hà không có bất cứ quan hệ nào! Ngươi chẳng qua là một tia luyến niệm, một tia luyến niệm đối với Minh Nhân không muốn xa rời.

Tuyệt thế cái bóng y nguyên cúi đầu không nói, nàng không nói lời nào.

– Minh Nhân tiểu tử khuyết điểm lớn nhất là quá mức mềm lòng, năm đó ta đã nói với hắn, lấy một khúc siêu độ ngươi, nhưng hắn không có làm được!

Lý Thất Dạ trầm giọng nói.

Cái bóng tuyệt thế này thấp giọng nói ra:

– Đại nhân, cái này không trách Minh Nhân Tiên Đế, là, là, là ta không nguyện ý được siêu độ, ta, ta, ta chỉ là muốn lưu lại, cái kia, chỉ sợ là một tia luyến niệm!

– Minh Nhân tiểu tử đã không có ở đây, ngươi cảm thấy làm một sợi luyến niệm tiếp tục lưu lại nơi này, ngươi cảm thấy có ý nghĩa sao? Thời điểm Minh Nhân tiểu tử còn tại thế, hắn nhân từ nương tay, còn sẽ thường tới nơi này đánh một khúc cho ngươi! Nhưng mà, ngươi cũng biết, cái này không chỉ là cho ngươi mà thôi. Minh Nhân tiểu tử đã qua đời, vì sao ngươi còn lưu lại nơi đây?

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra.

Bị Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, cái bóng được gọi là Tiểu Hà này thần thái ảm đạm, đem đầu cúi rất thấp rất thấp, cuối cùng nàng chỉ là nhẹ nhàng nói ra:

– Sau khi hắn rời đi, ta, ta hi vọng có một ngày có thể chôn cất cùng hắn ở dưới cây đào, chỉ, chỉ là vô năng thành nguyện, đành phải, đành phải một mực cùng đàn này. Về sau, đàn này tự hành chìm vào dưới đất, ta, ta cũng theo đó ngủ say.

Nhìn qua nữ nhân rất đáng thương trước mắt, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một tiếng, cuối cùng đành phải nói ra:

– Thôi được, chờ sau khi ta làm xong mọi việc, ta đi Vọng Quy Phong lấy thi cốt của ngươi ra, đem ngươi chôn cất ở dưới cây đào, thành toàn nguyện vọng sau cùng của ngươi.

– Đa tạ đại nhân.

Tiểu Hà bái tạ, cảm kích nói ra.

Nhìn thấy nàng, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng thở dài một tiếng, trong nội tâm cũng vô pháp biểu đạt, hắn chỉ có thể nói, đây là tạo hóa trêu ngươi.

Năm đó, hắn đem Minh Nhân Tiên Đế dẫn vào con đường tu hành, hắn để Minh Nhân Tiên Đế lựa chọn nơi này thành lập Tẩy Nhan Cổ Phái là có đạo lý . Hoang Mãng thời đại, nơi này chính là một mảnh đại địa thần bí, đã từng phát sinh qua rất nhiều chuyện kỳ dị, tại thời đại kia, vô số chủng tộc thử dò xét qua nơi này.

Thẳng đến thời đại Khai Hoang, rốt cục có một dị tộc tài năng ngút trời ở chỗ này quật khởi, thành lập nên đế quốc không ai bì nổi! Cái dị tộc kia ở chỗ này thành một đời bạo quân, dị tộc này tàn bạo không nói, khiến cho toàn bộ Nhân tộc Nhân Hoàng giới đều bị hắn giết hại.

Về sau một vị Đại Hiền của Nhân tộc quật khởi, lực kháng bạo quân này, Đại Hiền này đích thật là đạo hóa vô song, khinh thường Bát Hoang, hắn từng là đối đầu của bạo quân kia.

Nhưng mà, bạo quân kia từng dò xét vùng đất thần bí này, thời điểm hắn cùng Đại Hiền sinh tử tương quyết, mỗi lần thời điểm nguy hiểm, hắn đều có thể mượn vùng đất thần bí này đánh bại Đại Hiền.

Đại Hiền cũng không nhụt chí, một lần lại một lần chinh chiến vùng đất này, nhưng mà, một lần lại một lần thất bại, từ năm đó thiếu niên huyết khí phương cương chinh chiến đến lúc Nhân Đế tóc trắng xoá, cuối cùng, Đại Hiền này cũng không khỏi tuyệt vọng, trừ khi hắn có thể gánh chịu Thiên mệnh, mới có thể đánh bại bạo quân mượn vùng đất thần bí này.

Nhưng mà, hắn không có cơ hội này, hắn bỏ lỡ cơ hội gánh chịu thiên mệnh! Ở thời điểm lần tan tác cuối cùng, Đại Hiền nghĩ tới một phương pháp!

Đại Hiền có một nữ nhi, nữ nhi của hắn, bất luận là thiên phú hay mỹ mạo đều là tuyệt thế vô song, xưng đệ nhất mỹ nhân lúc ấy! Đại Hiền vì biết được vùng đất này bí thần, rốt cục để cho nữ nhi mình gả cho bạo quân kia.

Bạo quân kia cũng minh bạch dụng tâm của tử địch, nhưng mà, hắn tham luyến sắc đẹp của đệ nhất mỹ nhân, cũng đem nàng đoạt vào bên trong đế quốc của mình.

Từ đó về sau, đệ nhất mỹ nhân để vô số người ái mộ thành bạo quân độc chiếm, thành đồ chơi của bạo quân, đã rơi vào trong tay bạo quân, đệ nhất mỹ nhân nhận hết nhục nhã, nhận hết ổi ngoạn, nhưng mà, cuối cùng vẫn là bị nàng lấy được bí mật của vùng đất này.

Đại Hiền mượn nữ nhi của mình lấy được bí mật, trận chiến cuối cùng kích bại bạo quân, sụp đổ đế quốc tàn bạo.

Nhưng mà, sự tình cũng không có kết thúc như vậy, về sau Đại Hiền y nguyên không thể kế thừa bí mật vùng đất này, hắn cưỡng ép lên trời, muốn mượn bí mật vùng đất này mà câu thiên mệnh, gánh chịu thiên mệnh, muốn thành đệ nhất nhân vô địch Cửu Giới!

Nhưng mà, đệ nhất mỹ nhân sau khi chịu nhục hoàn thành sứ mạng của mình, trong bóng đêm u buồn chết đi, nhưng mà, oán niệm của nàng lại không tiêu tan, thật lâu bồi hồi ở phía trên vùng đất này.

Thời điểm Đại Hiền muốn trùng kích thiên mệnh, oán niệm thật lâu không tiêu tan bị kích thích, đột nhiên nổi điên. Đối với nữ nhi của mình, Đại Hiền một mực lòng có thua thiệt, nữ nhi của mình u buồn chết đi, Đại Hiền càng là nhận kích thích cực lớn, để đạo tâm của hắn sinh ra tâm ma.

Chương 93: Tô Ngọc Hà (2)

Ở trước mắt trọng yếu, oán niệm nữ nhi của hắn đột nhiên xông vào thượng thiên, xông vào bên trong Thiên Khiển, khiến Đại Hiền tâm ma phát tác, lập tức để hắn nổi giận, cuối cùng hắn không chịu nổi tâm ma phản phệ, bị chết ở dưới Thiên Khiển.

Cuối cùng, Đại Hiền ở chỗ này thành lập quốc gia Nhân tộc, lại hóa thành một vùng phế tích!

Mà nữ nhi của Đại Hiền, đệ nhất mỹ nhân thời đại kia, liền là Tô Ngọc Hà!

Vô số năm tháng trôi qua, Lý Thất Dạ làm Âm Nha chỉ dẫn Minh Nhân Tiên Đế ở chỗ này thành lập nên Tẩy Nhan Cổ Phái, nhưng mà, ở lúc ấy nơi này là một vùng phế tích, nhưng mà, oán niệm của Tô Ngọc Hà lại như cũ vẫn còn, thường thường đi ra làm loạn, oán khí trùng thiên, đem nơi này hóa thành một mảnh Quỷ Vực.

Về sau Minh Nhân Tiên Đế ở dưới sự chỉ điểm của Lý Thất Dạ, đã tìm được địa phương mai táng Tô Ngọc Hà, vì nàng phục thi, đem nàng chôn ở một địa phương khác phong cảnh tươi đẹp.

Minh Nhân Tiên Đế lấy khúc đàn vô thượng độ hóa oán niệm của Tô Ngọc Hà, trải qua một lần lại một lần độ hóa, cuối cùng, oán niệm của Tô Ngọc Hà tiêu tán, rốt cục nhắm mắt hạ táng.

Nhưng mà, sau khi oán niệm tiêu tán, thời điểm du hồn của Tô Ngọc Hà lưu ở thế gian, ở lúc nhắm mắt, lại đối với Minh Nhân Tiên Đế sinh ra một luồng luyến niệm, cuối cùng, Tô Ngọc Hà nhắm mắt an táng ở một địa phương không người nào biết.

Nhưng mà, một tia luyến niệm, lại theo cổ cầm kia về tới bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái. Về sau thời điểm Lý Thất Dạ làm Âm Nha phát hiện, một luồng luyến niệm này đã ngụ lại bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái.

Đối với dạng sự tình này, Lý Thất Dạ cũng không đồng ý, Tô Ngọc Hà đã chết, không có khả năng lại trùng sinh, hơn nữa, một tia luyến niệm này cũng không phải là Tô Ngọc Hà, đây không phải là người, cũng không phải quỷ, càng không phải là sinh linh, chỉ là một tia luyến niệm mà thôi.

Một tia luyến niệm lưu ở thế gian, chỉ là tra tấn đối với nàng mà thôi, nàng không có khả năng trở thành sinh linh, nàng cũng không có khả năng đi theo Minh Nhân Tiên Đế, nàng chẳng qua là luyến niệm phiêu miểu hư vô.

Cho nên, Lý Thất Dạ để Minh Nhân Tiên Đế đem nàng độ hóa, để cho nàng an bình mà đi, nhưng đáng tiếc, một tia luyến niệm này lại không nỡ đi, Minh Nhân Tiên Đế nhân từ nương tay cũng không có cưỡng chế độ hóa nàng, chính là bởi vì như thế, nàng một mực lưu ở nơi này, một mực cùng với cổ cầm, cũng không còn cách nào rời đi!

Hồi tưởng lại quá khứ, coi như là Lý Thất Dạ đã trải qua vô số năm tháng, cũng không khỏi vì đó mà nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

Nghĩ tới đây, Lý Thất Dạ nhìn qua cái bóng tuyệt mỹ, nói ra:

– Ngươi nói sau khi cổ cầm chìm vào trong đất, ngươi liền theo cổ cầm ngủ say ở dưới đất. Vì sao hiện tại lại đi ra quấy phá? Ta xem ra, nơi này không chỉ là chuyện ma quái đơn giản như vậy, ta xem thiên địa tinh khí nơi này bị ô nhiễm, ngươi chỉ là một tia luyến niệm, không có khả năng có thần thông lớn như thế, hoặc là, ở trong đó có nguyên nhân khác.

Một tia luyến niệm của Tô Ngọc Hà nói:

– Sau khi Cổ cầm xuống đất, ta một mực ngủ say dưới đất, ta cũng không biết ngủ say bao lâu, về sau đột nhiên dị động, tà khí xâm lấn, đã quấy rầy ta, ta mới tỉnh lại. Ta ở nơi này, không nguyện ý bị người quấy rầy, cho nên mới dọa đệ tử đi khỏi nơi này.

– Tà khí xâm lấn?

Ánh mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ, nói ra.

– Đại nhân, ta xem ra, có khả năng mảnh đất thần bí dưới mặt đất kia quấy phá.

Cái bóng tuyệt mỹ không khỏi nói ra.

– Không có khả năng!

Lý Thất Dạ nghe nói như thế, biến sắc, hắn luôn luôn bình tĩnh lập tức ánh mắt tăng vọt, trầm giọng nói ra:

– Năm đó ta mang theo Minh Nhân tiểu tử cùng bọn người Đại Kê công giết vào giết đến long trời lở đất, cưỡng ép phong ấn. Minh Nhân tiểu tử gánh chịu Thiên mệnh, hắn tuân theo ta phân phó, một lần nữa giết đi vào, lấy thủ đoạn vô thượng phong ấn nơi đó, mảnh đất thần bí kia tuyệt đối xông không ra phong ấn của Minh Nhân tiểu tử, điểm này ta là có tự tin.

– Cái này sợ là thiên chân vạn xác, cái tà khí kia, ta, ta quá quen thuộc.

Cái bóng tuyệt mỹ kinh hãi nói ra:

– Cái loại cảm giác này, ta là quá rõ ràng, sau khi ta thức tỉnh, ở nơi này, ta lúc nào cũng cảm thấy bất an, cảm giác có lượng tà khí cực nhỏ từ dưới đất trốn tới.

Cái bóng tuyệt mỹ nói như thế, khiến trong nội tâm Lý Thất Dạ trầm xuống, mặc dù nói nàng chỉ là một tia luyến niệm của Tô Ngọc Hà, nhưng mà, chuyện này đối với nàng mà nói, ảnh hưởng quá lớn, nàng đã nói như thế, vậy tuyệt đối không sai.

Hắn đối với Minh Nhân Tiên Đế có lòng tin, hơn nữa chuyện này quan hệ đến cơ nghiệp muôn đời của Tẩy Nhan Cổ Phái, Minh Nhân Tiên Đế nhất định là vô cùng cẩn thận, lấy thủ đoạn vô địch của Minh Nhân Tiên Đế sau khi thành tựu Tiên Đế, Lý Thất Dạ đối với hắn có lòng tin, chỉ cần hắn trấn áp xuống dưới, lạc hạ phong ấn, vùng đất thần bí này tuyệt đối không xông phá phong ấn của Minh Nhân Tiên Đế.

Hiện tại phát sinh dị biến như vậy, dưới mặt đất đến tột cùng xảy ra chuyện gì rồi? Ánh mắt Lý Thất Dạ ngưng tụ, qua hồi lâu, hắn đối với cái bóng tuyệt mỹ nói ra:

– Xem ra, có một số việc sẽ để cho ta cải biến kế hoạch, khi tất yếu, ta mở quan tài cho ngươi, thực sự cần, ta trước tiên đem ngươi chôn ở dưới cây đào.

– Đa tạ đại nhân.

Cái bóng tuyệt mỹ nhẹ nhàng khom người, nàng chỉ là một tia luyến niệm, bạn cổ cầm mà tồn, mặc dù nàng có một chút tiểu thần thông huyền diệu, nhưng mà, lại không cách nào chôn cất chính mình.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng vuốt cổ cầm trong tay, cổ cầm này, hắn quá quen thuộc, thời điểm Minh Nhân Tiên Đế sơ luyện đàn, hắn liền đem đàn này đưa cho hắn, mặc dù nói, cổ cầm này không phải bảo vật khoáng thế gì, nhưng mà, trải qua Minh Nhân Tiên Đế vô số lần khảy đàn, đặc biệt là sau khi Minh Nhân Tiên Đế gánh chịu thiên mệnh thành tựu Tiên Đế, vậy thì càng khó lường.

Lý Thất Dạ hảo hảo thu về cổ cầm, tinh tế nhìn lấy đường vân rậm rạp chằng chịt bên trong quỷ lâu.

– Đại nhân muốn mượn dùng cầm vận sao?

Gặp Lý Thất Dạ nhìn lấy đường vân ngẩn người, nàng không khỏi nói ra.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

– Hậu đại Tẩy Nhan Cổ Phái, ra hết một đám bao cỏ, Bảo Sơn ở trước mắt, cũng không biết hàng, cầm vận bên trong quỷ lâu này dung nạp lượng lớn đế uẩn tiên ý cỡ nào, thần uy như vậy, đủ có thể khiến Tẩy Nhan Cổ Phái sống qua một đoạn tuế nguyệt khó khăn. Một đám người đem hết ánh mắt đặt ở phía trên Tiên Đế Bảo khí, Đế thuật!

Cầm lâu, cái này mặc dù không phải chỗ Minh Nhân Tiên Đế ở lại, nhưng mà, Minh Nhân Tiên Đế đã từng ở nơi này đánh đàn, đặc biệt là sau khi hắn trở thành Tiên Đế, số lần hắn ở chỗ này đánh đàn tuyệt đối không ít.

Làm một Tiên Đế, gánh chịu thiên mệnh, chấp chưởng càn khôn, tiên uy vô tận, bất kỳ đồ vật gì dính thần uy của hắn gia trì, đều được lợi phi phàm.

Chương 94: Tô Ngọc Hà (3)

Thử nghĩ một lần, Minh Nhân Tiên Đế gánh chịu thiên mệnh, hắn bắn ra tiên khúc là thần uy bực nào, trong đó ẩn chứa đại đạo huyền diệu, lại là kinh người bực nào.

Toà cầm lâu này ở dưới Minh Nhân Tiên Đế một lần lại một lần đánh đàn, y nguyên sừng sững, trong cầm vận này không chỉ là giấu đế uẩn tiên uy cường đại của Minh Nhân Tiên Đế, càng là đựng đại đạo áo nghĩa.

Có thể nói, đường vân rậm rạp chằng chịt bên trong cầm lâu này ẩn chứa một cầm đạo vô thượng, nếu lấy đàn nhập đạo, tuyệt đối có thể nhờ vào đó đi ra tu luyện đại đạo kinh người.

Có điều, Lý Thất Dạ đối với cầm đạo không có hứng thú, hắn muốn mượn dùng chính là đế uẩn tiên uy ẩn núp bên trong cầm vận này, cổ cầm trong tay hắn, Minh Nhân Tiên Đế đánh đàn, cầm luật hắn lại biết rõ rành rành, đây đều là hắn dạy bảo, cổ cầm nơi tay, hắn có thể thúc giục đế uẩn tiên uy là dọa người bực nào.

Thời điểm Lý Thất Dạ bị phạt tại quỷ lâu, mà đồng thời, Tẩy Nhan Cổ Phái cũng xảy ra một kinh thiên đại sự.

Ở một ngày này, bên ngoài Tẩy Nhan Cổ Phái có một chiếc cổ thuyền to lớn bay tới, cổ thuyền lớn vô cùng, dài mười dặm, khi nó từ phía trên bay tới, trên mặt đất bỏ ra bóng râm kinh người.

Cổ thuyền tựa như một pháo đài to lớn di động, phun ra nuốt vào lấy quang hoa phong cách cổ xưa, trên thân thuyền điêu khắc phù văn đồ án càng là lưu chuyển không thôi, tản ra lực lượng đại đạo, không hề nghi ngờ, chiếc cổ thuyền này không chỉ là có thể bay ở trên trời, hơn nữa còn có thể thừa nhận tu sĩ công kích

Trên Cổ thuyền, huyết khí như hồng, một cỗ Vương Hầu chi uy trút xuống mà đến, đối với Vương Hầu chi uy không có chút thu liễm nào, Vương Hầu chi uy cuồn cuộn để đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái tại xa xa cũng có thể cảm thụ được.

Thế tới như vậy, đây cũng không phải là hữu hảo viếng thăm, mà là khiêu khích đối với Tẩy Nhan Cổ Phái.

Hát… thời điểm cổ thuyền giá lâm ở bên ngoài Tẩy Nhan Cổ Phái, có tám trăm cao thủ trận binh ở trên cổ thuyền, đồng quát một tiếng, uy danh như sóng, cuồn cuộn dựng lên, bao phủ Tẩy Nhan Cổ Phái, chấn động đến hai lỗ tai đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái phát điếc, huyết khí lăn lộn!

Trong nháy mắt, Tẩy Nhan Cổ Phái vang lên từng tiếng chuông vang, lấy cảnh cáo đệ tử trong môn, có địch đột kích!

Có điều, mặc dù cổ thuyền giá lâm Tẩy Nhan Cổ Phái, nhưng mà không có tập kích Tẩy Nhan Cổ Phái, chiếc cổ thuyền to lớn này là đứng ở bên ngoài Tẩy Nhan Cổ Phái.

Trong lúc nhất thời, trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái đều bị kinh động, không chỉ là đường chủ hộ pháp Tẩy Nhan Cổ Phái, coi như là sáu đại trưởng lão, đều thoáng cái ngồi không yên.

Thời điểm Đại trưởng lão đi ra chủ phong, nhìn thấy cờ xí trên cổ thuyền thêu chữ “Chiến”, hắn không khỏi sầm mặt lại! Tại Bảo Thánh thượng quốc, Vương Hầu có thể phong chữ “Chiến” như vậy có thể đếm được trên đầu ngón tay, hiện tại không cần nhìn, hắn cũng biết đối phương là người nào.

Liệt Chiến Hầu! Nhân Hoàng Bảo Thánh thượng quốc phong Vương Hầu, có thể nói, cũng là một trong Vương Hầu tư thâm nhất của Bảo Thánh thượng quốc! Liệt Chiến Hầu, mặc dù hắn không phải xuất thân từ Thánh Thiên Giáo, hắn là xuất thân từ một đại phái khác, nhưng mà, hắn lại hiệu trung với Nhân Hoàng Bảo Thánh thượng quốc, hắn đã từng vì Bảo Thánh thượng quốc lập chiến công hiển hách, ở trên biên cương Bảo Thánh thượng quốc, không biết có bao nhiêu môn phái nhỏ ở trong tay của hắn bị đạp diệt!

Liệt Chiến Hầu, không chỉ là mãnh tướng của Bảo Thánh thượng quốc, cũng là một đại hung nhân của Bảo Thánh thượng quốc!

Liệt Chiến Hầu mang theo tám trăm chiến tướng giá lâm bên ngoài sơn môn của Tẩy Nhan Cổ Phái, cái này không chỉ là kinh động đến Tẩy Nhan Cổ Phái đơn giản như vậy, cũng là kinh động đến rất nhiều môn phái truyền thừa của Bảo Thánh thượng quốc, đặc biệt là môn phái truyền thừa cách Tẩy Nhan Cổ Phái gần, gặp cổ thuyền xuất hiện, đều vì đó kinh hãi.

– Chiến thuyền của Liệt Chiến Hầu, chẳng lẽ là Liệt Chiến Hầu muốn thân chinh?

Nhìn thấy cổ thuyền, không biết có bao nhiêu môn phái tu sĩ kinh hãi.

Có chưởng môn tông chủ của môn phái biến sắc, nói ra:

– Sau khi Liệt Chiến Hầu được tứ phong cũng rất ít rời đi đô thành thượng quốc, lúc này đây đột nhiên xuất hiện, tại sao không có nửa điểm dấu hiệu!

Cổ thuyền xuất hiện, có không ít tu sĩ cường giả âm thầm theo dõi, khi thấy chiến thuyền ngừng ở bên ngoài Tẩy Nhan Cổ Phái, khiến những tu sĩ cường giả đi theo kia không khỏi nhìn nhau liếc mắt, thầm giật mình.

– Chẳng lẽ Liệt Chiến Hầu muốn thân chinh Tẩy Nhan Cổ Phái?

Có chưởng môn tông chủ môn phái biến sắc, thì thào nói. Trong lúc nhất thời, không ít đại nhân vật nghĩ tới rất nhiều rất nhiều.

Tẩy Nhan Cổ Phái cùng Thánh Thiên Giáo là tử địch, hôm nay Thánh Thiên Giáo dựng Bảo Thánh thượng quốc, liền là cương thổ năm đó Tẩy Nhan Cổ Phái quản lý, so với năm đó Tẩy Nhan Cổ Phái xây cố quốc càng rộng lớn hơn.

Một trận chiến ba vạn năm trước, Thánh Thiên Giáo lão tổ tự mình ra tay, Tẩy Nhan Cổ Phái đại bại, đã mất đi cố quốc chấp chưởng trăm ngàn vạn năm. Tẩy Nhan Cổ Phái thảm vong bại trọng, cuối cùng không thể không lui về tổ địa.

Sau khi Tẩy Nhan Cổ Phái đại bại, Thánh Thiên Giáo cũng không có thừa cơ truy kích, lão tổ của bọn hắn cũng không có ra tay đồ diệt Tẩy Nhan Cổ Phái, coi như là về sau Tẩy Nhan Cổ Phái xuống dốc, mặc dù Thánh Thiên Giáo cùng Tẩy Nhan Cổ Phái y nguyên có tiểu ma sát, nhưng mà, Thánh Thiên Giáo y nguyên không ra tay diệt Tẩy Nhan Cổ Phái.

Đối với loại tình huống này, bên trong Bảo Thánh thượng quốc, thậm chí là cả Đại Trung Vực, đều có nhiều phiên bản truyền lưu nói. Có đồn đại cho rằng, Thánh Thiên Giáo không ra tay tiêu diệt Tẩy Nhan Cổ Phái, đó là bởi vì Tẩy Nhan Cổ Phái còn có lão quái vật cực kỳ mạnh mẽ còn sống, Thánh Thiên Giáo lão tổ cũng không có nắm chắc một hơi diệt trừ Tẩy Nhan Cổ Phái.

Cũng có đồn đại cho rằng Thánh Thiên Giáo không diệt Tẩy Nhan Cổ Phái, đó là bởi vì Thánh Thiên Giáo lão tổ không có nắm chắc công phá đế cơ của Tẩy Nhan Cổ Phái! Mặc dù nói, Tẩy Nhan Cổ Phái đã xuống dốc, nhưng mà, nó cuối cùng là môn phái do Tiên Đế sáng tạo, ở trên mảnh đại địa này, Tiên Đế trúc hạ đế cơ không cách nào rung chuyển, cho nên, Thánh Thiên Giáo không có nắm chắc công phá đế cơ của Tẩy Nhan Cổ Phái.

Còn có đồn đại cho rằng, Thánh Thiên Giáo không có diệt Tẩy Nhan Cổ Phái, đó là bởi vì Tẩy Nhan Cổ Phái Tiên Đế chân khí vẫn còn, chỉ cần Tiên Đế chân khí ở trong tay Tẩy Nhan Cổ Phái một ngày, Tẩy Nhan Cổ Phái liền một ngày không diệt!

Bất kể nói thế nào, tóm lại, sau khi Thánh Thiên Giáo đánh bại Tẩy Nhan Cổ Phái, đã thành lập nên Bảo Thánh thượng quốc, liền rốt cuộc không có đánh qua Tẩy Nhan Cổ Phái.

Vội vàng vạn năm đi qua, hiện tại đột nhiên chiến thuyền của Liệt Chiến Hầu xuất hiện ở bên ngoài Tẩy Nhan Cổ Phái, này làm sao không khiến người ta chấn động đây.

Chương 95: Binh lâm dưới thành (1)

Liệt Chiến Hầu giá lâm Tẩy Nhan Cổ Phái, điều này khiến cho rung chuyển không nhỏ, tin tức này ở Bảo Thánh thượng quốc thoáng cái truyền ra, trong lúc nhất thời, không ít môn phái truyền thừa của Bảo Thánh thượng quốc cũng không khỏi trông xem thế nào.

Liệt Chiến Hầu, chính là Nhân Hoàng Bảo Thánh thượng quốc thân phong, xem như chiến tướng của Bảo Thánh thượng quốc, ở một mức độ rất lớn đại biểu cho ý chí của Bảo Thánh thượng quốc, cũng là đại biểu cho ý chí của Thánh Thiên Giáo.

Hiện tại Liệt Chiến Hầu thân chinh, chẳng lẽ là nói Thánh Thiên Giáo rốt cục muốn đối với Tẩy Nhan Cổ Phái động thủ.

– Hoặc là, Tẩy Nhan Cổ Phái hoàn toàn xuống dốc, không còn cách nào xoay người, Thánh Thiên Giáo rốt cục hướng Tẩy Nhan Cổ Phái giơ lên dao mổ.

Có nguyên lão môn phái nói.

Cũng có lão quái vật đối với trận chiến năm đó có hiểu biết, nói ra:

– Xem ra, Liễu Tam Kiếm thật là chết rồi, Thánh Thiên Giáo rốt cục muốn động thủ.

Liễu Tam Kiếm, ở năm đó là uy danh hiển hách, truyền thuyết, Liễu Tam Kiếm ở năm đó là thiên tài không tầm thường, có người nói, hắn là đồ đệ của Tẩy Nhan Cổ Phái Mục Thiếu Đế, cũng có người nói, hắn là đồ tôn của Mục Thiếu Đế. Nghe đồn, một trận chiến ba vạn năm trước, Liễu Tam Kiếm tự mình chủ trì đại cục, đối đầu lão tổ Thánh Thiên Giáo, về sau đồn đại mặc dù Tẩy Nhan Cổ Phái thảm bại, nhưng mà, Thánh Thiên Giáo kiêng kị Liễu Tam Kiếm, một mực không đánh hang ổ Tẩy Nhan Cổ Phái!

Liệt Chiến Hầu thân chinh Tẩy Nhan Cổ Phái, để rất nhiều môn phái truyền thừa nghĩ tới rất nhiều rất nhiều. Tẩy Nhan Cổ Phái là đế thống tiên môn, truyền thừa Minh Nhân Tiên Đế Đế thuật, Đế bảo, chỉ cần có một môn Đế thuật, một kiện Đế bảo lưu lạc nhân gian, cái này cũng đầy đủ để cho người đỏ mắt.

Mặc dù sớm có đồn đại rất nhiều Đế thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái đã thất truyền, nhưng mà, hiện tại Tẩy Nhan Cổ Phái có Đế thuật cùng Đại Hiền chi thuật, vẫn là để vô số môn phái vì đó đỏ mắt.

Lúc này, rất nhiều đại môn phái âm thầm thảo luận, lúc này đây Liệt Chiến Hầu thân chinh, nói không chừng là vì Đế thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái mà đến, thậm chí có thể là vì thiên mệnh bí thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái mà tới.

Chiến thuyền ngừng ở bên ngoài Tẩy Nhan Cổ Phái, trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái đều sắc mặt đại biến, trong lúc nhất thời, Tẩy Nhan Cổ Phái hào khí khẩn trương tới cực điểm, từng đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái đều tiến nhập trạng thái chuẩn bị chiến đấu!

Lúc này, bên trong chiến thuyền, có một cái đứng lên, đây là một trung niên hán tử, hán tử dáng người khôi ngô hùng tráng, chỉ thấy hắn mặc chiến giáp, tựa như là tướng quân xuất chinh.

Hán tử này, báo vòng hổ ngạch, ánh mắt hung quang, khí thế bức người, khi hắn vừa đứng lên, tựa như là kim sơn ngọc trụ, huyết khí không hề tiết chế, như sóng lớn phóng lên trời, quanh người hắn chìm nổi lấy huyết hoàn đáng sợ, cả người hắn đứng ở nơi đó, tựa như đầu báo máu me đầy người, nhắm người mà phệ, khiến người ta xa xa đã nghe đến mùi máu tươi.

Liệt Chiến Hầu, chiến tướng của Bảo Thánh thượng quốc, hung nhân của Nhân Hoàng Bảo Thánh thượng quốc, hắn không chỉ là một vị Vương Hầu tư thâm, cũng là một vị cường giả khát máu.

– Ha ha, Cổ huynh, nghe qua quý phái chính là đế thống tiên môn, bổn tướng đối với Đế thuật, luôn luôn là nhìn lên, nghe nói quý phái có được Đế thuật vô song, bổn tướng không khỏi lòng ngứa ngáy . Cho nên, hôm nay chuyên tới lĩnh giáo, muốn nhìn thấy phong thái Đế thuật vô địch của Minh Nhân Tiên Đế!

Liệt Chiến Hầu đứng ở phía trên chiến thuyền, cười ha ha, khí thế khinh người.

Liệt Chiến Hầu đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng lĩnh giáo, khiến trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái đều sắc mặt khó coi tới cực điểm, khí thế khinh người như thế, khinh người quá đáng như vậy, đây là xem Tẩy Nhan Cổ Phái không người.

Về phần rất nhiều tu sĩ của môn phái khác chạy đến đứng ngoài quan sát thì âm thầm liếc mắt nhìn nhau, Liệt Chiến Hầu mở lời nói chính là lĩnh giáo Đế thuật, cái này sợ là vì Đế thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái mà đến đi.

Oanh…

Đối với Liệt Chiến Hầu khiêu chiến, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ còn chưa ứng chiến, Nhị trưởng lão Tào Hùng đã nhảy ra ngoài, lệ quát lên:

– Liệt gia tiểu nhi, chớ có ngông cuồng, Tẩy Nhan Cổ Phái ta không phải chỗ ngươi có thể làm càn, hôm nay bản tọa sẽ giáo huấn ngươi!

Vừa dứt lời, chỉ thấy Tào Hùng mệnh cung lăng không, trên đầu lơ lửng chân khí, một bước bước vào bên trong chiến thuyền.

Tào Hùng cái thứ nhất ứng chiến, để chư lão Tẩy Nhan Cổ Phái không khỏi liếc mắt nhìn nhau.

Tào Hùng nghênh chiến, Liệt Chiến Hầu lạnh lùng nhìn hắn một cái, khinh thường nói ra:

– Chỉ là Hào Hùng, cũng dám ở trước mặt bản tọa dõng dạc, cút!

Vừa dứt lời, trên đầu Liệt Chiến Hầu lơ lửng huyết kỳ, chém thẳng xuống.

Huyết kỳ vừa ra, lập tức vắt ngang vạn dặm, huyết kỳ qua trời cao, tựa như biển máu che trời, ở bên trong huyết kỳ, vô số đầu lâu chìm nổi, thanh âm kêu rên kinh tuyệt ngàn dặm, cũng không biết mặt huyết kỳ này từng giết bao nhiêu người, thôn phệ bao nhiêu tính mạng tu sĩ.

– Huyết kỳ, chân khí của Liệt Chiến Hầu!

Vừa thấy huyết kỳ chém thẳng vào mà xuống, không ít người sắc mặt đại biến, nghẹn ngào nói ra.

– Khai…Trước khi vào cửa điện đều phải qua mình giám sát ! Tại sao mình biết vấn đề này ư .Ừm…mình được ăn chút lộc Quan Lớn Tuần Tranh …!

Tào Hùng cuồng hống một tiếng, chân khí trùng thiên, nghênh tiếp huyết kỳ, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, coi như Tào Hùng mượn thiên địa tinh khí, y nguyên không địch lại một kích của Liệt Chiến Hầu.

Tào Hùng bị một kỳ đánh bay, cuồng phún một ngụm máu tươi, đông đông đông rút lui, mặc dù đạo hạnh của Tào Hùng không cạn, có thể nói là cao thủ thứ hai của Tẩy Nhan Cổ Phái, nhưng mà, cùng Vương Hầu so sánh, đó là chênh lệch quá xa.

– Nho nhỏ Hào Hùng, chưa đủ thành đạo, sâu kiến cũng dám dõng dạc, tự tìm đường chết…

Liệt Chiến Hầu lạnh lùng liếc mắt nhìn chung quanh, khinh thường nói.

– Liệt gia tiểu nhi, bản tọa liều mạng với ngươi…

Tào Hùng bị tức đến sắc mặt đỏ lên, tức giận quát!

Nhưng mà, lúc này Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ cản Tào Hùng lại, phân phó các trưởng lão khác, nói ra:

– Hộ tống Tào sư đệ trở về chữa thương. Tào sư đệ, ngươi không phải đối thủ của hắn, để vi huynh đến đi.

Tào Hùng còn muốn chiến, nhưng bị các trưởng lão khác khuyên ngăn, hắn đành phải hậm hực trở về chữa thương.

Lúc này, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ lạnh lẽo nhìn Liệt Chiến Hầu, hai mắt mãnh liệt, “Oanh” một tiếng vang thật lớn, trong nháy mắt, Đại trưởng lão huyết khí như hải, cuồn cuộn không ngừng, từng đạo từng đạo phù văn quanh quẩn quanh thân, đáng sợ hơn là, trên đầu Đại trưởng lão lơ lửng Côn Bằng, thời khắc Côn Bằng gào to một tiếng, vọt với thiên khung, Côn Bằng to lớn lập tức ép diệt thiên khung.

Lúc này Côn Bằng bễ nghễ bát phương, bao quát sinh linh, khí tức khủng bố vô song nghiền ép hết thảy địch nhân, Côn Bằng, xem như sinh linh mạnh mẽ nhất thế gian, từng luồng khí tức, đều có thể áp sập Thiên Địa!

Đối mặt cường địch, lúc này, Đại trưởng lão không giữ lại chút nào, trực tiếp bại lộ thực lực Vương Hầu của hắn.

– Côn Bằng Lục Biến…

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 2 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 2 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin