Đế Bá Audio Podcast
Tập 189 [Chương 941 đến Chương 945]
❮ sautiếp ❯Chương 941: Mở cửa nghênh địch (2)
– Hoàng Phủ thế gia đây là muốn dốc toàn bộ lực lượng sao? Lão tổ đích thân tới thì cũng thôi, lại còn có ba vị nguyên lão, năm vị trưởng lão tùy hành, về phần những cường giả khác càng không cần phải nói.
Nhìn thấy đội hình của Hoàng Phủ thế gia như vậy, không ít cường giả hít một hơi lãnh khí, trong nội tâm run lên.
Nhìn thấy đội hình của Hoàng Phủ thế gia như vậy, không ít tu sĩ trong nội tâm đều biết Hoàng Phủ thế gia đây không phải vì hòa đàm mà đến, bọn hắn căn bản cũng không có dự định ngồi xuống nói chuyện. Bọn hắn đội hình như vậy ngay cả người qua đường cũng biết, Hoàng Phủ thế gia có dự định khai chiến.
Sau khi nhân mã của Hoàng Phủ thế gia vào thành, tiếp lấy chính là nhân mã của Khánh gia. Nhân mã Khánh gia do Khánh gia gia chủ đương thời tự mình suất lĩnh, cũng tới không ít người, trong đó có không ít nguyên lão, ngoại trừ nhân mã Khánh gia, còn có một ít cường giả của các môn phái truyền thừa trợ giúp Khánh gia.
Mặc dù nhân mã Khánh gia không có cường đại như Hoàng Phủ thế gia. Nhưng mà nhân số của bọn hắn càng nhiều, bọn hắn trùng trùng điệp điệp tiến vào quốc đô, khí thế cũng cực kỳ dọa người.
Trong nháy mắt, nhân mã của Hoàng Phủ thế gia cùng Khánh gia đều đi vào bên ngoài hoàng cung. Lúc này, nhân mã hai nhà tụ tập chung một chỗ, có thể nói ngưng tụ thành một cỗ khí thế vô cùng cường đại, để rất nhiều tu sĩ thấy một màn như vậy cũng không khỏi sợ run cả người.
Ở thời điểm này, “Chi” một tiếng, hai phiến đại môn nặng nề của hoàng cung rốt cục mở ra. Chỉ thấy phía trên hoàng cung, ở trên bậc thang cao cao bày biện một trương ghế bành. Trên ghế bành ngồi một người trẻ tuổi thoạt nhìn rất phổ thông.
Mà đằng sau người trẻ tuổi kia, mười tám vị Yêu Vương xếp thành một hàng, mà Tử Yên phu nhân thân là hoàng chủ thì ở bên cạnh bồi người trẻ tuổi thoạt nhìn phổ thông kia.
– Tên kia là ai a?
Thời điểm tu sĩ ngoài hoàng cung xa xa đứng ngoài quan sát thấy một màn như vậy, cũng không khỏi khẽ giật mình, thậm chí có thể nói rất nhiều tu sĩ đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Mười tám vị Yêu Vương ở Cự Trúc quốc mà nói có thể nói là chúa tể một phương, chấp chưởng một phương cương thổ, quyền cao chức trọng, đồng thời, bọn họ đều là Thánh Tôn cường giả, hiện tại mười tám vị Yêu Vương vậy mà xếp thành một hàng đứng ở sau lưng người trẻ tuổi này.
Về phần Tử Yên phu nhân cũng không cần nói, hoàng chủ Cự Trúc quốc, một đời Thánh Hoàng, nhưng mà, coi như là Tử Yên phu nhân, lúc này cũng chỉ có thể ở bên người người trẻ tuổi này.
Trước mắt điệu bộ này vừa xem hiểu ngay, chính là lấy vị trẻ tuổi kia làm chủ, coi như là Cự Trúc quốc hoàng chủ Tử Yên phu nhân cũng chỉ có thể ở bên cạnh tiếp khách.
Cái này khiến rất nhiều tu sĩ vừa sợ vừa nghi, đối với thân phận người trẻ tuổi trước mắt này không khỏi suy đoán, đều suy đoán người trẻ tuổi trước mắt này đến tột cùng là thần thánh phương nào, vậy mà có thể thống ngự mười tám vị Yêu Vương, thậm chí ngay cả Tử Yên phu nhân cũng chỉ có thể ở bên tiếp khách.
– Hắn là một vị dược sư gần đây xuất hiện ở quốc đô, nghe nói gọi Lý Thất Dạ, ra tay cực kỳ dọa người, từng ở Thạch Nhân phường ném một vạn kim.
Có tu sĩ biết một chút lai lịch của Lý Thất Dạ, đối với người bên cạnh nói ra.
Lúc này, rất nhiều người đứng xem ngừng thở, nhìn lấy song phương giằng co. Hiện tại song phương không sai biệt lắm là dốc toàn bộ lực lượng, bên Cự Trúc quốc cũng như nhau là mười tám vị Yêu Vương ở đây, tất cả mọi người minh bạch, song phương một lời không hợp chính là sinh tử tương bác, huyết tẩy hoàng cung.
Lúc này, Hoàng Phủ thế gia lão tổ tiến lên một bước. Loại nhân vật Đại Hiền cấp này một khi tiến lên trước một bước, liền là khí thế trấn áp, đáng sợ vô cùng, bất kỳ người nào cũng không khỏi run run một cái.
Mười tám vị Yêu Vương nhận lấy khí thế của hắn chấn nhiếp, không khỏi lui về sau một bước, sắc mặt đại biến. Trên thực tế, chuyện này đối với bọn hắn mà nói cũng không phải chuyện mất mặt gì, thực lực của hai bên cách biệt quá xa, bọn hắn chẳng qua là Thánh Tôn, mà Hoàng Phủ thế gia lão tổ là lão tổ hàng thật giá thật!
Coi như là Tử Yên phu nhân dạng Thánh Hoàng này bị khí thế của một vị Đại Hiền chấn nhiếp, đều là sắc mặt đại biến như thế, nàng cũng không cách nào cùng một vị Đại Hiền chống đỡ.
Chỉ có Lý Thất Dạ bình chân như vại ngồi ở trên ghế bành, phong khinh vân đạm, nhàn định tự tại, ung dung không vội, giếng cổ không gợn sóng, tựa như chẳng có chuyện gì phát sinh. Thậm chí có thể nói, Hoàng Phủ thế gia lão tổ đứng ở trước mặt hắn chẳng qua là người qua đường mà thôi, không đủ thành đạo.
Hoàng Phủ thế gia lão tổ cũng là nhân vật biết hàng, hắn gặp Lý Thất Dạ vậy mà không bị mình chấn nhiếp, ánh mắt không khỏi ngưng tụ. Hắn thấy, một người trẻ tuổi vậy mà không chịu khí thế của hắn chấn nhiếp, nếu không phải là một vị Đại Hiền, thì chính là đạo tâm cực kỳ kiên định đến không có gì có thể dao động.
– Không biết lão tổ của các ngươi có xuất thế hay không?
Lúc này, Hoàng Phủ thế gia lão tổ trầm giọng nói. Thanh âm của hắn mặc dù không vang dội, nhưng mà nghe vào trong tai mọi người lại tựa như lôi trống gõ vang, có lực uy hiếp cực kỳ mạnh mẽ, để cho người ta nghe được trong nội tâm không khỏi run lên một cái.
Hoàng Phủ thế gia lão tổ còn không có ra tay, lợi dụng thanh thế uy hiếp đám người, đây chính là chỗ đáng sợ của một vị Đại Hiền, điều này cũng làm cho người ở chỗ này cảm nhận được mình cùng Đại Hiền chênh lệch.
– Việc này không cần kinh động lão tổ.
Lúc này Tử Yên phu nhân mở miệng, nàng chậm rãi nói ra.
– Tốt, tốt, tốt, hậu bối của Cự Trúc quốc thật là tự tin.
Hoàng Phủ thế gia lão tổ lạnh lùng nói:
– Thôi được, nói như vậy, sự tình nơi đây ngươi có thể làm chủ rồi?
– Không, chuyện nơi đây do Lý công tử làm chủ, hắn có thể đại diện lấy toàn quyền Cự Trúc quốc chúng ta.
Tử Yên phu nhân thần thái trịnh trọng, chậm rãi nói.
Tử Yên phu nhân nói để cho người ta không khỏi trở nên động dung, không ít người nhìn lấy Lý Thất Dạ, đều suy đoán địa vị của Lý Thất Dạ. Rất nhiều người đều nghĩ, Lý Thất Dạ đến tột cùng là địa vị dạng gì? Hắn vậy mà có thể đại diện toàn quyền Cự Trúc quốc, cái này ở trong mắt rất nhiều người xem ra thật bất khả tư nghị.
Bất quá, chuyện đó xuất từ miệng Tử Yên phu nhân, không có bất kỳ người nào sẽ hoài nghi, chỉ bất quá, mọi người đoán không ra chính là vì sao Lý Thất Dạ lại để Cự Trúc quốc coi trọng tín nhiệm như thế?
– Ngươi chính là người đánh lén đả thương Hào nhi.
Lúc này, Hoàng Phủ thế gia lão tổ nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, hai mắt hắn phun ra nuốt vào lấy thần mang đáng sợ, tựa hồ mỗi một đạo thần mang liền là một thanh thần kiếm. Có thể dễ dàng đâm xuyên Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ lúc này lười biếng nhìn Hoàng Phủ thế gia lão tổ một cái, cười cười nói ra:
– Có thể nói như vậy, bất quá, hắn có thể nhặt về một mạng, cái này đã rất may mắn. Đây đã là ta thủ hạ lưu tình.
Chương 942: Cười hí chúng địch
Hai mắt Hoàng Phủ thế gia lão tổ lập tức phát lạnh, trong nháy mắt tản mát ra sát khí đáng sợ, khi từng sợi từng sợi sát khí ngút trời của hắn bắn tới, để cho người ta vì đó sởn hết cả gai ốc, người ở chỗ này đều trong nháy mắt cảm thấy mình như là rơi vào hầm băng, không ít người chịu không được sát khí đáng sợ kia, nhao nhao lui về phía sau.
Hoàng Phủ thế gia lão tổ đột nhiên bộc phát sát khí đáng sợ, Lý Thất Dạ không có quan tâm chút nào, chỉ là nhẹ nhàng khoát tay áo, chậm rãi nói ra:
– Ta biết ngươi muốn giết ta, bất quá không vội, không vội, hôm nay ta ra mặt, liền là nói việc này. Hiện tại nha, đối với ta có ý kiến cũng không chỉ là Hoàng Phủ thế gia, đã ta đại biểu Cự Trúc quốc, cam tâm tình nguyện nghe người khác khiếu nại một chút. Hiện tại Hoàng Phủ gia khiếu nại ta đã biết, giờ đến phiên Khánh gia.
Thái độ của Lý Thất Dạ như vậy để rất nhiều người đều ngốc trệ, thậm chí có thể nói. Coi như là mười tám vị Yêu Vương cũng vì đó há hốc mồm, người ở chỗ này rất khó tin tưởng một vô danh tiểu bối trước mắt đến tột cùng có đảm lượng như thế nào cùng một vị Đại Hiền nói như thế.
Hoàng Phủ thế gia lão tổ thần thái ngưng tụ, nhưng hắn vậy mà không có tức giận. Nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ một hồi, chậm rãi nói ra:
– Cũng tốt, bản tọa cho ngươi sống tạm thêm một chút, coi như hòa thượng chạy cũng chạy không được miếu!
Gặp Lý Thất Dạ tự tin như vậy, Hoàng Phủ thế gia lão tổ cũng muốn xem thử tên tiểu bối trước mắt này đến tột cùng có thủ đoạn gì. Trên thực tế, hôm nay tới nơi đây, Hoàng Phủ thế gia lão tổ cũng không vội, với hắn mà nói, coi như Lý Thất Dạ có thể trốn được, Cự Trúc quốc cũng trốn không thoát.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, lúc này mới nhìn bên Khánh gia một cái, chậm rãi nói ra:
– Nghe nói Khánh gia các ngươi có ý kiến, cho nên lên kinh cáo ngự trạng, hiện tại ta biết nghe lời phải, không, biết nghe lời can gián, các ngươi có ý kiến gì, có oan tình gì nói nghe một chút, nói không chừng ta có thể giúp các ngươi giải oan a.
Lý Thất Dạ thái độ như vậy để người ở chỗ này im lặng, đặc biệt là tu sĩ đứng ngoài quan sát, cũng không khỏi nhìn nhau. Hiện tại Cự Trúc quốc nguy nan trước mắt, bất cứ lúc nào cũng sẽ có tai nạn diệt quốc, nhưng mà Lý Thất Dạ lại là một bộ không sao cả, một chút cũng không để ý, tựa hồ loại chuyện này là chuyện nhỏ vậy.
Cái này khiến rất nhiều người đều cảm thấy Tử Yên phu nhân cùng mười tám vị Yêu Vương làm sao vậy, làm sao lại lựa chọn một người không đáng tin như thế, đây quả thực là nhờ vả không đúng người nha.
– Họ Lý, ngươi đây là biết rõ còn cố hỏi, ngươi hãm hại con ta, hèn hạ vô sỉ. . .
Khánh gia gia chủ hận hận nói ra. Nhìn thấy cừu nhân giết con, hắn là hai mắt phun ra lửa giận, hận không thể hiện tại liền xông đi lên giết tiểu tử này.
– Há, ngươi nói chuyện này a.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay áo, đánh gãy Khánh gia gia chủ, gật đầu nói ra:
– Chuyện này ta đã biết, hiện tại ta cũng coi như thu được ngươi khiếu nại.
Nói xong, Lý Thất Dạ không tiếp tục để ý Khánh gia gia chủ, quay đầu đi chỗ khác, nhìn lấy những giáo phái truyền thừa trợ giúp Khánh gia kia.
Khánh gia gia chủ bị Lý Thất Dạ thái độ như thế tức giận đến run rẩy, thiếu chút nữa thổ huyết, bất luận là Khánh gia hay là Hoàng Phủ thế gia, đối với tên tiểu bối Lý Thất Dạ này thái độ lớn lối như thế đều là vô cùng phẫn nộ, duy chỉ có Hoàng Phủ thế gia lão tổ thờ ơ lạnh nhạt, hắn cũng muốn nhìn xem Lý Thất Dạ có thể đùa nghịch ra hoa chiêu gì.
Trên thực tế, Hoàng Phủ thế gia lão tổ kiêng kỵ duy nhất là Cự Trúc quốc lão tổ, hiện tại hắn thờ ơ lạnh nhạt, liền là muốn nhìn xem Cự Trúc quốc lão tổ có xuất thế hay không.
– Các ngươi lại có khiếu nại gì, là chưởng môn của các ngươi chết thảm tại quốc đô, hay là con của các ngươi tại hoàng cung bị sát hại?
Lý Thất Dạ chậm rãi đối với mấy môn phái truyền thừa lên tiếng ủng hộ Khánh gia này nói ra.
Trong lúc nhất thời, những môn phái cường giả lên tiếng ủng hộ Khánh gia kia không khỏi nhìn nhau. Đối với những môn phái truyền thừa kia mà nói, bọn hắn chưa hẳn sợ hãi Lý Thất Dạ một vô danh tiểu bối như thế, mà là bọn hắn đối với Cự Trúc quốc Hoàng Đình vẫn có chỗ kiêng kị.
Nhưng mà, cuối cùng vẫn có cường giả của môn phái truyền thừa lạnh lùng nói ra:
– Ngươi sát hại công tử Khánh gia, giết hại trung lương, tai họa Cự Trúc quốc, càng là yêu ngôn hoặc chúng. . .
– Há, ta đã biết.
Lý Thất Dạ đánh gãy người cường giả này, nói ra:
– Ừm, các ngươi đều muốn làm sứ giả chính nghĩa, bênh vực kẻ yếu, gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ.
Vị cường giả này bị Lý Thất Dạ tự dưng đánh gãy lời nói, hắn tức giận đến run rẩy, vô cùng phẫn nộ, căm tức nhìn Lý Thất Dạ.
– Đối với các ngươi khiếu nại, ta hiện tại cũng từng cái hiểu rõ.
Lúc này Lý Thất Dạ y nguyên nhàn định tự tại ngồi ở chỗ kia, nhìn tất cả mọi người trước mắt, bình tĩnh nói ra:
– Ta hiện tại đại diện lấy toàn quyền Cự Trúc quốc, đối với người khiếu nại, ta có thể từng cái cho một phúc đáp thoả mãn.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, hắng giọng một cái, sau đó tiếp tục nói ra:
– Chuyện Khánh gia công tử này nha, ta phúc đáp rất đơn giản, chỉ có thể trách hắn học nghệ không tinh. Mà Hoàng Phủ Hào bị quất đến nằm ở trên giường dậy không nổi, ta phúc đáp thì càng đơn giản, chỉ trách hắn không nên tới trêu chọc ta, không muốn mạng nhỏ của hắn đã là ta thủ hạ lưu tình . Còn các ngươi những nhân sĩ chính nghĩa bênh vực kẻ yếu này, ta cũng cho các ngươi một cái phúc đáp, hiện tại cút về còn có thể giữ được mạng nhỏ!
Lý Thất Dạ dạng phúc đáp này vừa ra, làm cho tất cả mọi người há hốc mồm, Hoàng Phủ thế gia, Khánh gia cùng môn phái truyền thừa trợ giúp càng là nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, bọn hắn không khỏi nộ khí trùng thiên.
– Ngươi cảm thấy dạng phúc đáp này liền có thể xong việc sao?
Lúc này, Hoàng Phủ thế gia lão tổ không có tức giận, hắn chỉ là khí thế khiếp người, hai mắt đã lộ ra sát ý đáng sợ, hắn đã động quyết tâm chém giết Lý Thất Dạ.
Đối với loại tồn tại như Đại Hiền này mà nói, bọn hắn coi như đối với Lý Thất Dạ tức giận, cũng không cần dùng gầm thét phát tiết bất mãn của mình, có thể trực tiếp trấn sát.
– Há, nói như vậy, ngươi có cao kiến gì.
Lý Thất Dạ nhìn lấy Hoàng Phủ thế gia lão tổ đã động sát tâm, sau đó ngẩn đầu nói ra:
– Nếu ngươi có cao kiến, ta cam tâm tình nguyện lắng nghe. Con người của ta, từ trước đến nay đều là khiêm tốn nạp gián, biết nghe lời phải, tuyệt đối sẽ không nói ngang ngược độc đoán, người khác đối với ta có ý kiến, ta rất tình nguyện lắng nghe.
Tử Yên phu nhân đứng ở bên người Lý Thất Dạ lập tức im lặng. Nếu như hắn khiêm tốn nạp gián, biết nghe lời phải, như vậy, nàng vị chân chính khiêm tốn nạp gián này liền thành thánh minh quân chủ trong truyền thuyết.
Chương 943: Công phu sư tử ngoạm (1)
Đối với Lý Thất Dạ dạng bản thân nói khoác này, nàng không khỏi cười khổ một cái.
– Cự Trúc quốc các ngươi làm tổn thương Hào nhi ta, đây là tội lớn! Đây là khiêu khích thần uy của Hoàng Phủ thế gia ta, xem thường Hoàng Phủ thế gia, chính là hướng Hoàng Phủ thế gia ta khai chiến!
Lúc này, Hoàng Phủ thế gia lão tổ lạnh lùng nói ra:
– Hiện tại Hoàng Phủ thế gia chúng ta có thể cho Cự Trúc quốc các ngươi hai lựa chọn, một, liền là khai chiến, chiến đến một người ngã xuống mới thôi.
– Há, nói như vậy, còn có lựa chọn không khai chiến?
Nghe được Hoàng Phủ thế gia lão tổ nói, Lý Thất Dạ không hề giận, cười tủm tỉm nói ra.
Nhìn thấy bọn hắn dạng nói chuyện này, đặc biệt là Lý Thất Dạ tư thái nhẹ nhõm kia, người không biết chuyện sẽ còn cho là bọn họ là bằng hữu nói chuyện.
Lý Thất Dạ thái độ như vậy để rất nhiều người đều không còn gì để nói, thậm chí có thể nói để rất nhiều người có một loại cảm giác sắp phát điên. Cái ngữ khí phong khinh vân đạm kia, thái độ tùy tiện có cũng được mà không có cũng không sao, nơi nào giống như là nói đại sự quốc gia? Cái này căn bản là tiểu hài tử chơi đùa a.
Lúc này, Hoàng Phủ thế gia lão tổ cũng trừng mắt nhìn Lý Thất Dạ, lúc này, thân là Đại Hiền hắn có thể mười phần khẳng định Cự Trúc quốc lão tổ tuyệt đối không có xuất thế.
Cự Trúc quốc lão tổ đã không có xuất thế, tên tiểu tử trước mắt này tại sao tự tin, tại sao nắm chắc? Cái này khiến Hoàng Phủ thế gia lão tổ không khỏi hồ nghi.
Trong mắt hắn xem ra, Lý Thất Dạ căn bản không có tư cách cùng hắn tranh phong, tên tiểu tử trước mắt này đạo hạnh tối đa cũng chỉ là Thánh Tôn, chỉ sợ ngay cả Thánh Hoàng cũng không thể bước vào.
Liền là một tiểu tử ở trong mắt hắn như là giun dế, cũng dám xem thường hắn như thế, ở trước mặt hắn y nguyên dám nhàn định thong dong như thế, cái này khiến Hoàng Phủ thế gia lão tổ không khỏi vì đó kỳ quái.
Lúc này, Hoàng Phủ thế gia lão tổ nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, tất cả mọi người ở đây không khỏi ngừng thở. Lúc này, bất luận là Hoàng Phủ thế gia, hoặc là Khánh gia, hay là người đứng ngoài quan sát đều không dám lên tiếng, đều ngừng thở.
Lúc này, tất cả mọi người nhìn lại, Hoàng Phủ thế gia lão tổ liền là một vị Hồng Hoang hung thú, Hồng Hoang hung thú đang theo dõi con mồi, mà Lý Thất Dạ xem như con mồi cùng Hoàng Phủ thế gia lão tổ so sánh, chẳng qua là một con cừu non mà thôi.
Ở rất nhiều người xem ra, Lý Thất Dạ dạng cừu non này ở trước mặt Hoàng Phủ thế gia lão tổ, một ngụm liền có thể nuốt hắn, thậm chí có thể nói cho Hoàng Phủ thế gia lão tổ một bữa ăn ngon cũng không đủ.
Giờ khắc này, toàn bộ tràng diện yên tĩnh đến ngay cả ngân châm rơi xuống đất cũng có thể nghe được, toàn bộ hoàng cung tựa hồ chỉ còn lại thanh âm gió nhẹ lay động.
Trên thực tế, coi như là Tử Yên phu nhân hầu ở bên người Lý Thất Dạ, mười tám vị Yêu Vương đứng sau lưng Lý Thất Dạ, đều vì Lý Thất Dạ bóp một ngụm hơi lạnh.
Đây chính là một vị Đại Hiền a, bất luận là ai bị một vị Đại Hiền nhìn chằm chằm vào, đều sẽ sởn hết cả gai ốc, đều sẽ hoảng loạn, không dám làm càn như thế.
Nhưng mà, ở đây chỉ có Lý Thất Dạ bình chân như vại. Hắn thoải mái ngồi ở trên ghế bành, thậm chí có thể nói là nửa nằm thân thể, một bộ nhàn định tự tại, chờ đợi Hoàng Phủ thế gia lão tổ ra giá.
Hoàng Phủ thế gia lão tổ nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ một hồi, hắn chỉ có một ý nghĩ, tiểu tử trước mắt nếu như không phải một người điên, như vậy thì là một người ngu ngốc, nhưng mà hắn thoạt nhìn không giống một người ngu ngốc, cái kia chính là một người điên rồi!
Tất cả mọi người cho rằng Hoàng Phủ thế gia lão tổ sẽ giận dữ ra tay với Lý Thất Dạ, nhưng mà Hoàng Phủ thế gia lão tổ vậy mà không có ra tay, chậm rãi nói:
– Cự Trúc quốc không muốn khai chiến cũng được, Cự Trúc quốc các ngươi đánh lén Hào nhi ta, giết hại truyền nhân Hoàng Phủ thế gia ta, đây là tội lớn! Hào nhi ta hiện tại trọng thương khó trị, không phải vô thượng tiên dược là không thể trị tốt thương thế của hắn, trong đó tổn thất không thể tưởng tượng. Cho nên, Cự Trúc quốc các ngươi nhất định phải bồi thường tổn thất cho Hoàng Phủ thế gia chúng ta!
– Há, bồi thường tổn thất cho Hoàng Phủ thế gia các ngươi, không biết bồi thường như thế nào?
Lý Thất Dạ nghe được Hoàng Phủ thế gia lão tổ nói, cười tủm tỉm nói ra.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, để mười tám vị Yêu Vương phía sau hắn cũng không khỏi thở dài một hơi, bọn hắn đều cho rằng Lý Thất Dạ cố ý cùng Hoàng Phủ thế gia hòa đàm, bởi vì trước đó Lý Thất Dạ từng nói muốn giết sạch bọn hắn. Hiện tại gặp Lý Thất Dạ cố ý đàm phán hòa giải. Mười tám vị Yêu Vương đều cảm thấy Cự Trúc quốc cùng Hoàng Phủ thế gia cũng không phải là không có chỗ trống xoáy trở về.
Lý Thất Dạ nói như vậy, rất nhiều người ở đây đều cho rằng Lý Thất Dạ đây là hướng Hoàng Phủ thế gia chịu thua, không ít người không khỏi lắc đầu, ngay từ đầu thái độ của Lý Thất Dạ là hung hăng càn quấy, đáng tiếc y nguyên chống đỡ không đến cuối cùng, đối mặt Hoàng Phủ thế gia cũng như nhau muốn chịu thua.
Khánh gia gia chủ càng là cười lạnh một tiếng, trong lòng của hắn càng tràn ngập hi vọng, hắn minh bạch có Hoàng Phủ thế gia lão tổ ngự giá thân chinh, Cự Trúc quốc muốn không chịu thua cũng không được, lần này Khánh gia bọn hắn thành công.
Ở giữa sân, chỉ có Tử Yên phu nhân khe khẽ lắc đầu, trong nội tâm nàng minh bạch, Lý Thất Dạ tuyệt đối không có khả năng chịu thua.
– Rất đơn giản.
Lúc này Hoàng Phủ thế gia lão tổ lạnh lùng nói ra:
– Cự Trúc quốc các ngươi tây cảnh bát đại quận chia cho Hoàng Phủ thế gia ta, xem như Cự Trúc quốc các ngươi đền bù tổn thất cho Hoàng Phủ thế gia ta.
Hoàng Phủ thế gia lão tổ lời này vừa ra, lập tức để mười tám vị Yêu Vương sắc mặt đại biến. Mới mở miệng liền muốn hoa cương liệt thổ, hơn nữa mở miệng chính là muốn tám quận lớn, cái này đâu chỉ công phu sư tử ngoạm, đơn giản là cố tình nuốt Cự Trúc quốc.
Lúc này, trong lòng mười tám vị Yêu Vương cũng vì đó run lên. Bọn hắn minh bạch, trước đó chẳng qua là trong lòng bọn họ ôm một tia ảo tưởng mà thôi. Hoàng Phủ thế gia căn bản là không có nghĩ tới hòa bình giải quyết chuyện này, căn bản là không có nghĩ tới tiêu tan hiềm khích lúc trước!
Ở phía xa rất nhiều tu sĩ đứng ngoài quan sát thậm chí đại nhân vật đều là sắc mặt đại biến, có một ít đại nhân vật cũng minh bạch lần này không có khả năng kết thúc yên lành, nhưng mà không nghĩ tới Hoàng Phủ thế gia lại công phu sư tử ngoạm như thế.
– Há, nguyên lai các ngươi là muốn tám quận lớn, ân, rất tốt, điều kiện của các ngươi ta đã minh bạch.
Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu, sau đó quay mặt qua chỗ khác nhìn lấy người Khánh gia cười nói:
– Khánh gia các ngươi chết nhi tử, không biết các ngươi có điều kiện gì.
Chương 944: Công phu sư tử ngoạm (2)
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, lập tức một trận xôn xao, ngay cả mười tám vị Yêu Vương đứng ở sau lưng Lý Thất Dạ cũng lập tức vì đó kinh hãi, thậm chí có Yêu Vương không khỏi vì đó tức giận, bọn hắn đều cho rằng Lý Thất Dạ đây là đáp ứng yêu cầu của Hoàng Phủ lão tổ, đối với bọn hắn mà nói, dạng điều kiện sỉ nhục này, Cự Trúc quốc bọn hắn tuyệt đối sẽ không đáp ứng.
Bên trong mười tám vị Yêu Vương, thậm chí có Yêu Vương kìm nén không được, đang muốn đứng ra, nhưng mà Tử Yên phu nhân nhẹ nhàng khoát tay áo, để bọn hắn an tâm một chút không nóng nảy.
– Cái này, cái này quá bất hợp lí đi.
Ở phía xa có tu sĩ đứng ngoài quan sát cũng nhịn không được nói ra:
– Cự Trúc quốc là từ đâu tìm đến loại người mềm yếu vô năng này chấp chưởng quyền hành?
Lúc này, không ít tu sĩ đứng ngoài quan sát vì đó xôn xao, thậm chí là phẫn nộ, ở bên trong Cự Trúc quốc, rất nhiều tu sĩ đối với Cự Trúc quốc vẫn là có lòng trung thành rất sâu, hiện tại Lý Thất Dạ giống như đáp ứng điều kiện của Hoàng Phủ thế gia, sự tình sỉ nhục như thế, khiến một chút tu sĩ đứng ngoài quan sát cũng nhịn không được.
Trên thực tế, ngay cả người của Hoàng Phủ thế gia, đệ tử Khánh gia cùng các truyền thừa môn phái trợ giúp Khánh gia cũng không khỏi ngây ngốc một chút. Dạng đàm phán này không khỏi quá dễ dàng đi.
Bị Lý Thất Dạ hỏi như vậy, Khánh gia gia chủ không khỏi sửng sốt một chút, hắn cũng choáng váng, bởi vì cái này tới quá dễ dàng. Hắn lấy lại tinh thần, hô hấp một hơi thật sâu, trầm giọng nói ra:
– Ngươi hãm hại con ta, tội không thể tha, mà bệ hạ bao che hung thủ, đây là lấy quyền mưu tư, ngang ngược độc đoán, cử động lần này có hại danh dự cho Cự Trúc quốc, phá hư truyền thống hiền giả cư chi của Cự Trúc quốc cho tới nay. . .
– Ta hiểu được…
Khánh gia gia chủ vẫn chưa nói xong, Lý Thất Dạ liền khoát tay một cái, đánh gãy hắn, nói ra:
– Ý của ngươi là nói, ngươi muốn đảm nhiệm vị trí hoàng chủ Cự Trúc quốc, mà Khánh gia các ngươi muốn nhập chủ Hoàng Đình, chấp chưởng quyền hành Cự Trúc quốc. Còn ta nha, ta giết con của ngươi, ta hẳn là vì nhi tử ngươi đền mạng. Ta nói có đúng hay không?
Bị Lý Thất Dạ lập tức cướp đi lời mình muốn nói, Khánh gia gia chủ không khỏi ngây ngốc một chút, lấy lại tinh thần, hắn nuốt nước bọt một cái. Nhưng mà, hắn y nguyên cắn răng một cái, trịnh trọng gật đầu nói ra:
– Không sai, chính là dạng này.
– Ừm, ngươi có yêu cầu như vậy cũng không ngoài ý muốn.
Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu, sau đó nhìn cường giả các môn phái truyền thừa trợ giúp Khánh gia, nói ra:
– Hoàng Phủ gia cùng Khánh gia đều nói ra, vậy các ngươi có yêu cầu không? Nếu như không muốn cầu, ta đây liền đi giải quyết vấn đề của Hoàng Phủ thế gia cùng Khánh gia.
Lý Thất Dạ nói ra như vậy, tuyệt đại đa số người ở đây đều choáng váng, tất cả mọi người phản ứng đầu tiên là Lý Thất Dạ điên rồi. Vốn là cắt đất cho Hoàng Phủ thế gia, hiện tại lại đem hoàng quyền chắp tay tặng cho Khánh gia. Lúc này, rất nhiều người đều cảm thấy cái này không chỉ là Lý Thất Dạ điên rồi, bọn người Tử Yên phu nhân cũng đều điên rồi, vậy mà lại để một người điên dạng này nắm giữ quyền hành.
– Chúng ta muốn một vùng cương thổ Nam Khê!
Có một vị cường giả của môn phái truyền thừa lấy lại tinh thần, lập tức lớn tiếng nói.
Lý Thất Dạ thậm chí ngay cả hoàng quyền cũng đáp ứng nhường lại, trên trời rơi xuống sự tình tốt như thế, những người này sao có thể không bắt lấy cơ hội vạn năm khó gặp kia?
– Diêu gia chúng ta muốn một vùng cương thổ Lang Phường.
Cường giả khác cũng lập tức mở miệng nói ra.
Lúc này, những môn phái truyền thừa kia đều cướp lời nói ra điều kiện của mình, có người muốn đất đai, có người muốn bồi thường, có người muốn bảo vật, tóm lại, những người này đều lập tức rao giá trên trời, công phu sư tử ngoạm.
Một màn này để rất nhiều người thấy choáng. Lúc này, rất nhiều người đều cảm thấy nơi nào giống như là đàm phán đại sự quốc gia, đơn giản tựa như chợ bán thức ăn a, thậm chí ngay cả chợ bán thức ăn cũng không bằng, căn bản chính là hài tử vui đùa.
Đặc biệt ở thời điểm các môn phái truyền thừa này cướp mở miệng nâng điều kiện của mình, càng cuốn đi bầu không khí vốn là còn có mấy phần nghiêm túc, trong lúc nhất thời, những môn phái cường giả này tựa như đàn bà đanh đá ở chợ bán thức ăn, ồn ào cò kè mặc cả.
Lúc này, coi như mười tám vị Yêu Vương cũng cảm thấy có chút buồn cười, nhìn thấy một màn trước mắt này, lúc này, bọn hắn cuối cùng có chút minh bạch.
– Tốt, tốt, tốt.
Đối với những môn phái truyền thừa kêu la này, Lý Thất Dạ khoát tay áo, ép những âm thanh này một chút, sau đó gật đầu nói ra:
– Yêu cầu của các ngươi, điều kiện của các ngươi, ta đều nghe được.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, những truyền thừa môn phái này không khỏi nhìn lấy Lý Thất Dạ, trên thực tế, lúc này tất cả mọi người đều nhìn lấy Lý Thất Dạ.
Tất cả mọi người nhìn lấy Lý Thất Dạ sẽ kết thúc trận rao giá trên trời này như thế nào, có không ít người suy đoán, chẳng lẽ nói, tên điên Lý Thất Dạ này thật muốn đáp ứng những yêu cầu kia sao?
Khi tất cả người đều yên tĩnh, lúc này Lý Thất Dạ mới tằng hắng một cái, sau đó chậm rãi nói ra:
– Ta là một người nạp gián như lưu, mọi người có chỗ cầu, ta sẽ rửa tai lắng nghe.
Nói đến đây, hắn dừng một chút nói ra:
– Bất quá nha, đối với điều kiện của các ngươi, đối với các ngươi yêu cầu, nói thật ra, rất xin lỗi, ta thực sự không có khả năng đáp ứng các ngươi. Các ngươi có điều kiện, ta cũng nghe xong. Hiện tại, các ngươi cũng cần phải nghe một chút điều kiện của ta, điều kiện của ta chỉ có một, hiện tại lập tức từ trong mắt ta biến mất, thiên địa có bao xa, các ngươi liền cút bao xa cho ta!
Lý Thất Dạ lời này vừa ra, lập tức có rất nhiều người sắc mặt khó coi tới cực điểm, cường giả Hoàng Phủ thế gia, Khánh gia cùng cường giả của những truyền thừa vừa rồi đòi hỏi kia, sắc mặt tất cả đều trở nên rất khó coi.
Lượn một vòng lớn, nguyên lai Lý Thất Dạ chỉ là đùa nghịch bọn hắn mà thôi, hắn căn bản cũng không có ý tứ nói điều kiện.
Lúc này, không ít tu sĩ đứng ngoài quan sát trong nội tâm cảm thấy đặc biệt thoải mái, đặc biệt là nhìn thấy cường giả Khánh gia, các môn phái truyền thừa thần thái giống như nuốt một con ruồi, có tu sĩ trong lòng nghĩ cười to, bất quá, nhìn thấy Hoàng Phủ thế gia lão tổ khí thế làm cho người ta sợ hãi kia, lại không có người dám cười ra tiếng.
– Ngươi cảm thấy đây là trò đùa sao?
Lúc này, Hoàng Phủ thế gia lão tổ khí thế hù chết người, đặc biệt là khi sắc mặt hắn lạnh lẽo, đơn giản liền là băng phong vạn dặm, người toàn bộ quốc đô đều cảm thấy như rơi vào hầm băng.
Không hề nghi ngờ, lúc này Hoàng Phủ thế gia lão tổ đã nổi giận, một vị Đại Hiền dưới cơn nóng giận, có thể nói là phong vân biến sắc, thiên địa không ánh sáng. Tại thời khắc này, Hoàng Phủ thế gia lão tổ dưới cơn nóng giận, không khỏi vì đó nơm nớp lo sợ, câm như hến.
Chương 945: Trong lúc nói cười đại tộc diệt (1)
Lý Thất Dạ vẩy mí mắt một cái, chậm rãi nói ra:
– Với ta mà nói, cái này cùng trò đùa không kém là bao nhiêu.
– Tiểu bối, nếu Hoàng Phủ gia ta giận dữ, lập tức huyết hà phiêu lỗ, một khi bản tọa ra tay, chính là đạp phá núi sông!
Hoàng Phủ thế gia lão tổ lạnh lẽo nói ra:
– Nếu ngươi không thể làm chủ, hiện tại Cự Trúc quốc các ngươi đứng ra một cái có thể làm chủ, đáp ứng điều kiện của ta, vậy còn không trễ. Nếu không, làm tổn thương Hào nhi của ta, trêu đùa bản tọa, liền đủ có thể khiến Cự Trúc quốc các ngươi diệt quốc!
– Không sai, Hoàng Đình hẳn là xuất ra thành ý, nếu Hoàng Đình nói không giữ lời, đem quốc gia đại thể làm trò đùa, chắc chắn làm cho cương quốc băng diệt!
Lúc này Khánh gia gia chủ cũng nghiêm nghị nói:
– Hoàng Đình hãm hại con ta, bao che hung thủ, hiện tại lại nói không giữ lời, có tổn thương quốc thể. Hoàng Đình cũng cần đến thời điểm đổi chủ, Cự Trúc quốc hẳn là do quân chủ tài đức sáng suốt chấp chưởng!
– Đúng, lật đổ Hoàng Đình dung hôn quân vô năng, nếu không Cự Trúc quốc chúng ta chính là dân chúng lầm than, sinh linh đồ thán!
Các môn phái cường giả trợ giúp Khánh gia nhao nhao lớn tiếng kêu lên.
– Ta lời nói chỉ nói một lần, cơ hội cho các ngươi, là các ngươi không trân quý!
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:
– Như vậy, hiện tại kết quả chỉ có một cái, dùng máu tươi của các ngươi rửa sạch bậc thang hoàng cung này! Giết sạch bọn hắn!
Nói xong, hắn chỉ là vỗ tay một cái.
Lý Thất Dạ kiêu ngạo nói như vậy, để rất nhiều người đứng ngoài quan sát đều ngơ ngác một chút. Lời nói này quá khoa trương đi, trước mắt là có Đại Hiền trấn áp, ngay cả mười tám vị Yêu Vương cũng hai mặt nhìn nhau, lúc này bọn hắn cũng không biết nên làm cái gì, không biết là ra tay tốt, hay là đứng ở nơi đó quan sát tốt.
Hoàng Phủ thế gia lão tổ nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ. Hắn còn không có ra tay, hắn đang chờ đợi lấy, hắn muốn xem xem Cự Trúc quốc có thủ đoạn cỡ nào.
Lúc này, một vị Thánh Hoàng của Hoàng Phủ thế gia cười lạnh một tiếng, một bước đứng dậy, lập tức huyết khí như cự long thăng thiên, hắn quát lên:
– Thứ không biết chết sống, quỳ cho ta!
Vừa dứt lời, đại thủ như thiên, trong nháy mắt hướng Lý Thất Dạ chộp tới, muốn bắt sống Lý Thất Dạ.
Đối với đại thủ của vị Thánh Hoàng này chộp tới, Lý Thất Dạ ngay của mí mắt cũng không có vẩy một cái, y nguyên an tọa ở nơi đó bất động, mà Tử Yên phu nhân cùng mười tám vị Yêu Vương lập tức vì thế mà kinh ngạc.
“Ba” một tiếng, nhưng mà, đại thủ còn không có bắt được Lý Thất Dạ, một tiếng vang nhỏ, Thánh Hoàng này trong nháy mắt bị đánh thành huyết vụ, ngay cả kêu thảm cũng không kịp, thậm chí ngay cả chính hắn chết thế nào cũng không biết.
– Đừng làm càn….
Ở trong khoảng điện quang hỏa thạch này, Hoàng Phủ thế gia lão tổ cuồng hống một tiếng, một tiếng gào vỡ sơn hà, lúc này, vị lão tổ này xuất thủ, hắn vừa ra tay chính là bản mệnh chân khí của mình, một cái thần đao hoành không, thẳng đến bầu trời, muốn chém chết tồn tại vừa rồi đem Thánh Hoàng đánh thành huyết vụ.
“Phanh” một tiếng vang lên, nhưng mà, thần đao chưa chém xuống. Lập tức bị đánh nát, vô số mảnh vỡ bay thấp, tiếp lấy “Soạt” một tiếng vang lên, toàn bộ thân thể của Hoàng Phủ thế gia lão tổ bị đính ở trên cửa thành quốc đô.
Lúc này, Hoàng Phủ thế gia lão tổ một đôi mắt trợn trừng lên, trong cặp mắt này tràn ngập sợ hãi, thậm chí lúc hắn sắp chết, hắn cũng không có thấy rõ ràng đối thủ là xuất thủ thế nào.
Tại thời khắc này, tất cả mọi người mới nhìn rõ ràng giết Hoàng Phủ thế gia lão tổ chỉ là một cành trúc mà thôi, một cành trúc chập chờn, lá trúc tươi non. Cành trúc này đâm xuyên mi tâm của Hoàng Phủ thế gia lão tổ, đính cả người hắn ở phía trên cửa thành.
Cành trúc này một kích liền đâm diệt chân mệnh của Hoàng Phủ thế gia lão tổ, một cành trúc, một kích trí mạng, cái này thực sự quá rung động.
Đây chính là một vị Đại Hiền a, một vị đại giáo lão tổ, nhưng mà cứ như vậy chết rồi, ngay cả lực phản kích cũng không có, này làm sao không khiến người ta chấn động đây?
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người ở đây miệng há thật lớn, bao quát Tử Yên phu nhân cùng mười tám vị Yêu Vương, ngay cả bọn hắn cũng choáng váng.
Lúc này, không biết bao nhiêu người miệng mở đến có thể nhét một quả trứng vịt. Rất nhiều người rung động đến không cách nào lấy lại tinh thần, đầu hoàn toàn là trống rỗng.
– Ta cho các ngươi cơ hội, đáng tiếc các ngươi không có trân quý. Tính mạng chỉ có một lần, ta chỉ có thể nói rất xin lỗi.
Thời điểm tất cả mọi người bị chấn động, lời nói của Lý Thất Dạ chậm rãi vang lên, là phong khinh vân đạm như vậy, là nhàn định tự tại như vậy.
Trong cơn chấn động, có người lấy lại tinh thần, không khỏi run rẩy một chút, sắc mặt lập tức trắng bệch.
– Ta, ta, ta Khánh gia lão tổ chính là Đan Hoàng. Chính là, chính là Đại Hiền vô địch, ngươi, ngươi nếu dám. . .
Lúc này Khánh gia gia chủ bị dọa đến hồn phi phách tán, đông đông đông lui về phía sau.
– Khánh gia? Từ hôm nay trở đi, Cự Trúc quốc không có Khánh gia, ta cho các ngươi một cơ hội sống tạm, người già trẻ em còn sống toàn bộ lăn ra Cự Trúc quốc.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng, phân phó nói:
– Diệt Khánh gia, hủy tổ địa!
“Ông” một tiếng, chỉ thấy đám mây cao trên cự trúc từng chùm tia sáng màu xanh biếc lưu chuyển, lúc này, một cành trúc tựa như cung, cành trúc khinh minh một tiếng, trong nháy mắt đâm xuyên bầu trời, vượt qua Thiên Vực, trong nháy mắt đâm về nơi ở Khánh gia.
Oanh…
Tại thời khắc này, Khánh gia vô tận liệt diễm phóng lên tận trời, thiêu đến bầu trời Cự Trúc quốc đỏ bừng, liệt diễm hừng hực vô tận chiếu sáng thiên địa.
Nhưng mà, liệt diễm này vừa mới nổi lên liền trong nháy mắt dập tắt, tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương vang vọng toàn bộ thiên địa, tiếp lấy “Oanh” một tiếng vang thật lớn, đại địa lay động một cái, tựa hồ xa xa có đại địa bị đâm xuyên.
“Ba, ba, ba” ngay thời điểm tất cả mọi người ngẩn ngơ, cành trúc vượt qua Thiên Vực kia đã thu hồi lại, vô số cỗ thi thể rơi vào trước hoàng cung.
– Không, lão tổ!
Vừa nhìn thấy vô số cỗ thi thể rơi xuống, Khánh gia gia chủ kêu thảm một tiếng, bi thiết nói:
– Tổ phụ, phụ thân, huyền thúc. . .
– Đan Hoàng…
Nhìn thấy một vị lão giả hoàng uy vô cùng trong đó, có tu sĩ hãi nhiên kêu to, lão giả này đã bị đâm xuyên lồng ngực, đi đời nhà ma.
Từng thi thể bị vứt bỏ tới toàn bộ đều là đại nhân vật của Khánh gia, không phải lão tổ cấp, liền là nguyên lão, trưởng lão cấp, toàn bộ đều bị cành trúc đâm xuyên thân thể. Từ thần thái của bọn hắn có thể nhìn ra được, ngoại trừ Đan Hoàng phản kháng ra, những người khác tất cả đều vô lực phản kháng, ở dưới một kích của cành trúc toàn bộ mất mạng!
Lúc này, Khánh gia gia chủ kêu thảm bi thiết, nhìn thấy những thi thể này, hắn lập tức tuyệt vọng, bởi vì tất cả cường giả Khánh gia đều ở nơi này, chỉ cần là người có thể một mình đảm đương một phía, toàn bộ bị giết.