Đế Bá Audio Podcast
Tập 174 [Chương 866 đến Chương 870]
❮ sautiếp ❯Chương 866: Phi Dương tiên đế (1)
Ầm!
Chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo không nương tình oanh tạc Thiên Đọa chân thần.
Thiên Đọa chân thần gào thét, máu phun ra, nó bị hất văng ra ngoài.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nhìn Thiên Đọa chân thần bị nổ người đẫm máu, hỏi:
– Thân bất tử của ngươi đâu?
Thiên Đọa chân thần sợ hãi mặt trắng bệch, khó tin nói:
– Không thể nào, trên đời này trừ lão quỷ kia ra không ai cứu sống quỷ tổ thụ được!
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ngươi sai lầm, ta có thể! Miễn ta muốn thì trên đời này ít có chuyện nào ta không thể làm!
Cây khô hình dạng bàn tay xòe ra bỗng phình to túm lấy quỷ tổ thụ.
Bóc!
Quỷ tổ thụ bị cây khô nhổ lên.
Mọi người mới thấy quỷ tổ thụ không có rễ, nó bị người chém đứt, không có rễ cây. Quỷ tổ thụ bị trồng trên xác chết.
Thiên Đọa chân thần hoảng sợ:
– Không!!!
Thiên Đọa chân thần lao lên nhưng Tần Quảng Vương bộc phát sát chiêu vô địch nhất chặn nó lại.
Thiên Đọa chân thần, Tần Quảng Vương chém giết nhau máu thịt bay đầy. Lúc trước Thiên Đọa chân thần có thân bất tử nên khinh thường Tần Quảng Vương, bây giờ nó không còn bất tử nữa. Đối diện Tần Quảng Vương liều mạng, đối diện Tần Quảng Vương lấy thủy cốt làm kiếm, Thiên Đọa chân thần chỉ miễn cưỡng chiếm ưu thế, còn giết Tần Quảng Vương thì không dễ.
Tiếng gào rú thê lương vang lên:
– A a a!!!Nguồn truyện audio Podcast
Năm quỷ ma vương, ngàn vạn quỷ vật bị Quỷ Yếm giết hết lần này tới lần khác bỗng gào rú cực kỳ thê thảm. Quỷ vật bị xé thành ngàn vạn miếng lúc này thành tro, quỷ vật còn sống định chui xuống đất nhưng bị Quỷ Yếm xé rách, giết chết.
Thiên Đọa chân thần, ngàn vạn quỷ vật bất tử là nhờ vào quỷ tổ thụ, chúng nó bị luyện hóa bám vào quỷ tổ thụ. Tiên đế cũng không nhổ quỷ tổ thụ lên được nhưng lúc này đã bị Lý Thất Dạ bứng lên. Mất quỷ tổ thụ, Thiên Đọa chân thần, ngàn vạn quỷ vật có muốn tái sinh cũng không được.
Cách!
Quỷ tổ thụ bị nhổ lên gắn vào khúc gõ, mắt cắt quỷ tổ thụ và mặt cắt khúc cây liền nhau. Thì ra Lý Thất Dạ lấy được khúc cây từ Thiên Quần Đảo là rễ của quỷ tổ thụ. Thế nhân ít ai biết bí mật trong đó.
Nhìn cảnh tượng này, Lam Vận Trúc đã hiểu mọi thứ.
– Thì ra đây là rễ cây quỷ tổ thụ!
Lam Vận Trúc đã hiểu tại sao Lý Thất Dạ không tiếc dùng ngân hà vạn vật thủy, mảnh lá non Thế Giới Thụ cứu sống rễ cây khô này.
– Đã tới lúc sống lại.
Lý Thất Dạ lấy ngân hà vạn vật thủy ra chậm rãi tưới vào quỷ tổ thụ. Ngân hà vạn vật thủy có giá trị như thế nào? Ngân hà vạn vật thủy là báu vật vô giá, lúc này Lý Thất Dạ không hề tiếc rẻ đổ hết ngân hà vạn vật thủy vào quỷ tổ thụ.
Vù vù vù vù vù!
Quỷ tổ thụ chết héo bắt đầu tỏa ánh sáng, lá cây héo úa giãn lá ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong lòng chỏa đầy xác chết, ngay giữa lòng chảo bắn ánh sáng chói lòa lên cao. Mảnh đất bị mở ra, xác chết bị hất bay.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đất nứt ra, một cái hang bị đùn lên, bên trong chứa đầy xác chết. Khi còn sống những cái xác này cực kỳ cường đại, toàn là đẳng cấp đại hiền trở lên, mạnh hơn nữa là thần hoàng. Tất cả xác chết cường đại đều nằm đây.
Câc lão tổ nhìn đế kính, hút ngụm khí lạnh. Đây là đâu mà có nhiều xác chết cường đại nghịch thiên như thế?
Chính giữa các xác chết là một mảnh hắc ám, trong bóng tối mơ hồ thấy có quan tài to cổ xưa. Hình dạng quan tài rất xưa cũ, ít ai từng thấy kiểu dáng cũ như vậy.
Ầm!
Trong hắc ám chứa quan tài bước ra bốn tồn tại vô địch. Khi bốn tồn tại vô địch bước ra thì vạn giới nhạt nhòa, bốn tồn tại vô địch luôn vây quanh bảo vệ quan tài lúc này cất bước đi hướng Lý Thất Dạ.
Bốn tồn tại vô địch cất bước rời khỏi hắc ám, huyết khí cuồn cuộn khủng bố tràn ngập thiên địa. Không biết bốn tồn tại vô địch sống bao lâu nhưng huyết khí thì vẫn dồi dào hùng hồn, như thể từ trăm ngàn vạn năm nay bọn họ chưa hề già đi.
Đây là điểm đáng sợ nhất của bốn tồn tại vô địch. Năm quỷ ma vương, Thiên Đọa chân thần đều có khí thế vô địch nhưng huyết khí thì có dấu hiệu già cả. Còn huyết khí của bốn tồn tại vô địch không có dấu vết già cả, như thể từ trăm ngàn vạn năm nay bọn họ trẻ mãi.
Các lão tổ đứng trước đế kính nhỏ giọng nói:
– Đây . . . Đây . . . Đây là tổ tiên của quỷ tộc chúng ta?
Bốn tồn tại vô địch có đặc điểm của quỷ tộc, bề ngoài hình người nhưng có quỷ khí quanh quẩn. Quỷ khí không giống năm quỷ ma vương tựa ác ma, quỷ khí dồi dào mà đường hoàng, huyết khí ngút trời ánh tím.
Máu tím là đặc điểm của quỷ tộc, trên đời chỉ có máu của quỷ tộc là màu tím.
Khi bốn tồn tại vô địch bước hướng Lý Thất Dạ, Quỷ Yếm trở về bên cạnh hắn gầm lên:
– Grao!
Quỷ Yếm làm điệu bộ muốn nhào lên cắn bốn tồn tại vô địch.
Lý Thất Dạ vừa cứu sống quỷ tổ thụ vừa vuốt ve Quỷ Yếm, bình tĩnh nói:
– Đừng vội, đừng vội, bọn họ không phải đối thủ của ta, cứ chờ xem.
Ầm!
Thoáng chốc bốn tồn tại vô địch ra tay. Thử nghĩ bốn tồn tại vô địch vốn đã nghịch thiên không gì sánh bằng, có thể nói không yếu hơn Thiên Đọa chân thần bao nhiêu. Bốn tồn tại vô địch cùng ra tay thì đáng sợ biết mấy, ngôi sao trên trời rơi như mít rụng.
Thấy bốn tồn tại vô địch ra tay, Lý Thất Dạ híp mắt. Quỷ Yếm định lao lên nhưng bị Lý Thất Dạ kéo lại.
Đinh!
Thoáng chốc quét vạn vực, vô địch vạn cổ. Khi bốn tồn tại vô địch ra tay thì một đế kỳ bay ra, không ai thấy đế kỳ từ đâu đến. Đế kỳ cắm xuống đất.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong giây lát Phi Hoài thôn ở Nam Dao Vân xa xôi, đế uy vô tận tàn phá nguyên U Thánh giới. Tiếng rồng ngâm, phượng hót vang lên. Một người càn quét vạn cổ đứng dậy, bước vào Tổ giới, một bước đạp vào lòng chảo.
Ầm!
Vang tiếng nổ đinh tai, người đó bước vào lòng chảo, tay cầm đế kỳ phất qua, một chiêu quét bay bốn tồn tại vô địch, đây mới là vô địch thật sự! Những người khác vô địch chẳng qua là vô địch giả.
Một người một kỳ đứng trên đỉnh vạn cổ, kim long quay quanh, thần hoàng bay lượn, sinh linh vạn giới quỳ rạp dưới chân, chư thiên thần ma đều quỳ gối.
Một bóng dáng vô thượng, phong độ cao ngất, duy nhất vạn cổ. Năm tháng trải dài người đó vẫn tiêu sái cao ngất, vẫn phong độ tuyệt thế.
Khi đế uy vô địch phát ra từ người y, cả U Thánh giới run rẩy, ức vạn sinh linh quỳ rạp dưới mặt đât. Giờ phút này, chân đại hiền mềm nhũn quỳ dưới đất.
Bốn tồn tại vô địch rống to:
– Giết!
Bốn tồn tại vô địch lại lao lên, cầm vũ khí vô địch chí tôn, thi triển vạn cổ vô thượng chi pháp, một kích có thể đồ thần.
– Cút!
Bóng dáng phong độ vô thượng quét đế kỳ, vạn cổ thanh bình, thần ma đều diệt. Tồn tại vô địch cỡ nào bị đế kỳ quét trúng đều thành tro.
Bốn cái đầu bay lên, máu phun như suối. Bốn tồn tại vô địch bị đế kỳ một chiêu giết chết, đây mới là vô địch thật sự.
Nhìn bóng dáng vô thượng, phong đọ cao ngất, có một số lão tổ cổ xưa đứng trước đế kính nhận ra đó là ai.
Chương 867: Phi Dương tiên đế (2)
– Phi Dương tiên đế!
Lão tổ cực kỳ cổ xưa nhìn thân hình vô thượng, lẩm bẩm:
– Phi Dương kỳ, Phi Dương tiên đế, bao nhiêu năm vẫn hoành bá! Phi Dương tiên đế, đó là tiên đế xuất sắc, phi dương nhất trong các đế!
Câu đó làm đám lão tổ đứng trước đế kính lạnh sống lưng nhìn thân hình vô thượng cầm đế kỳ, vô địch biết mấy, đại hiền cũng phải quỳ xuống.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, lão tổ mặt không còn chút máu:
– Là tiên đế sống lại? Hay tiên đế giáng thế?
Một tồn tại vô thượng cổ xưa lắc đầu nói với vãn bối:
– Sai hết, có lẽ đây chỉ là chiến ý vạn cổ bất diệt. Không ngờ năm xưa Phi Dương tiên đế trấn áp Tổ giới ngàn năm vẫn không bỏ qua, để lại chiến ý bất diệt, đây là muốn chiến tới cùng với Tổ giới.
Trong khi Phi Dương tiên đế một lá cờ quét hết bốn tồn tại vô địch, quan tài cổ trong hắc ám phát ra thanh âm thương cổ vô song:
– Phi Dương, ngươi không nên trêu vào ta. Năm xưa khi ngươi còn ở nhân gian đều không giết ta được, càng đừng nói chiến ý bây giờ của ngươi.
Thanh âm tràn ngập vô thượng thần uy, nhiếp hồn người. Nghe thanh âm đó làm người ta muốn quỳ lạy.
Chiến ý Phi Dương tiên đế không trả lời, Lý Thất Dạ giành nói:
– Đó là năm xưa, không phải hiện tại. Không có quỷ tổ thụ, ngươi cho rằng ngươi là đối thủ của tiên đế sao?
Thanh âm già nua trong cổ quan vang lên:
– Tốt tốt tốt, một tiểu bối nhân tộc dám xấc xược ở chỗ của ta? Nhưng ta cũng phải cảm tạ ngươi cứu sống quỷ tổ thụ, đỡ cho ta khỏi phải tốn nhiều công sức. Có quỷ tổ thụ sống thì từ nay ta mới thật sự vạn cổ bất diệt, vĩnh hằng bất tử!
Lý Thất Dạ cười nói:
– Tuy ta chưa thấy qua quỷ vật nhà ngươi nhưng ta biết chút ít. Ta mặc kệ dưới lòng đất còn quỷ vật gì khác không. Nhưng hôm nay tất cả sẽ kết thúc!
Thanh âm trong quan tài cổ tức giận bật cười:
– Thời đại thay đổi, một con kiến cũng lớn lối như vậy.
– Tùy ngươi nói sao, nhưng trước khi ngươi chết ta có một việc muốn hỏi.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Năm xưa có một người từng đến đây, nếu ta không nhớ sai thì các ngươi mốc meo trong đây quá lâu, sắp ngã, nhưng sau này không có gì xảy ra. Các ngươi tìm một cái xác, nhưng xác chết dưới quỷ tổ thụ này không phải người ta muốn tìm!
– Ta hiểu rồi.
Thanh âm già nua trong quan tài cổ vang lên:
– Ngươi nói người kia đúng không? Người linh tú vô thượng. Đúng vậy, người đó thật sự là báu vật vô giá, nhưng người kia không ở chỗ ta.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Vậy sao? Chờ ta lật tung chỗ ở của ngươi thì biết ngay có đúng không.
Thanh âm già nua trong quan tài cổ quát:
– Con kiến kia!
Một bàn tay thò ra từ quan tài cổ, dị tượng vô tận hiện ra. Có tiên vương theo cùng, chân tiên bái lạy, có ức vạn tiên dân tụng kinh. Dường như đó là tồn tại từng chúa tể vạn giới, được ức vạn sinh linh, chư thiên thần ma trong vạn giới ủng hộ kính yêu.
Dị tượng này quá rung động, dù là dị tượng tiên đế cũng đến thế là cùng.
Có lão tổ quỷ tộc đứng trước đế kính nhỏ giọng nói:
– Thật sự là thủy tổ của quỷ tộc ta? Chẳng lẽ hắn đã thành chân tiên, vua vạn tiên?
Bàn tay vươn hướng Lý Thất Dạ, chiến ý Phi Dương tiên đế hành động. Phi Dương kỳ quét qua, vô địch vạn cổ. Lý Thất Dạ thả Quỷ Yếm ra, nó rống to lao lên.
Một kích kia vạn pháp vỡ ta.
Ầm!
Nguyên lòng chảo sụp đổ. Bàn tay kia không bắt được Lý Thất Dạ nhưng chặn lại một kích Phi Dương kỳ, đẩy Quỷ Yếm lùi lại.
Cảnh tượng đó quá khủng bố. Chặn lại được một kích của tiên đế, mọi người chính mắt thấy Quỷ Yếm đáng sợ như thế nào vậy mà nó bị đẩy lùi.
Lý Thất Dạ lạnh lùng cười:
– Một quỷ vật dưới lòng đất mà giả làm chân tiên?
Lý Thất Dạ cầm thanh đăng, lửa đen chiếu ra ánh sáng sáng đen bắn hướng bàn tay.
Ầm!
Tất cả dị tượng tan vỡ, bàn tay lộ ra mặt thật trước mắt mọi người.
Bàn tay làm đám người lạnh sống lưng. Không có da, từng khối cơ đỏ thắm. Từng khối cơ không phải cơ bắp tay mà như lột từ cơ bắp của người khác đắp lên mình. Các khối cơ mới mẻ làm người nhìn lạnh gáy.
Thanh âm già nua trong quan tài cổ vang lên:
– Vậy là các ngươi ép ta xuất thế.
Tiếng ken két nặng nề vang lên, quan tài cổ mở ra, một thân hình đứng dậy. Thân hình đứng trong bóng tối, hòa vào hắc ám, không thấy rõ hình dạng. Dường như đó là vua hắc ám, là chúa tể bóng tối.
Khi người đó đứng dậy thì không có khí thế kinh thiên, không có uy nhiếp đáng sợ. Nhưng trong khoảnh khắc này, vô số con dân quỷ tộc bất giác quỳ dưới đất, quỳ rạp xuống mặt đất. Trong quỷ tộc không bao nhiêu người đứng thẳng được.
Dường như người trong bóng tối này bước ra làm con dân quỷ tộc không kiềm được bái lạy, như thấy thủy tổ của mình. Đáng sợ hơn là linh hồn các quỷ tộc run rẩy, sợ hãi người trong hắc ám. Dường như người trong bóng tối mở miệng có thể nuốt linh hồn, sinh mạng ức vạn dân quỷ tộc.
Giờ phút này, quỷ tộc sợ hãi hồn vía lên mây. Người không biết xảy ra chuyện gì thì quỳ rạp dưới đất không nhúc nhích. Người biết chuyện cũng sợ hãi, đại hiền không thoát khỏi ảnh hưởng. Bọn họ biết chuyện không may xảy ra.
Vù vù vù vù vù!
Người trong bóng tối vươn tay, một bàn tay quét qua Quỷ Yếm, chiến ý Phi Dương tiên đế, tay khác chộp hướng Lý Thất Dạ.
Chiến ý Phi Dương tiên đế cầm Phi Dương kỳ có thể nói là vô địch. Quỷ Yếm gầm rống, liều mạng nhào lên.
Ầm!
Phi Dương kỳ, Quỷ Yếm đẩy lùi bàn tay đó. Quỷ Yếm táp một miếng cơ bắp đỏ thắm, nó phấn khởi nuốt cái ực như ăn thứ cực kỳ bổ. Quỷ Yếm táp một miếng thịt xuống nhưng cơ thể nó cũng bị một ngón tay đâm thủng. Máu phun ra, Quỷ Yếm không quan tâm, ngó bộ dáng như thể nó lời to.
Bàn tay kia chộp hướng Lý Thất Dạ, lúc này quỷ tổ thụ trên đầu hắn tỏa ánh sáng rực rỡ, vô số pháp tắc rũ xuống. Từng đợt pháp tắc như chứa thiên địa vạn đạo, đáng sợ hơn là chiến y phủ trên người Lý Thất Dạ. Xoẹt một tiếng, chiến y hợp cùng quỷ tổ thụ, thoáng chốc Lý Thất Dạ như có thủ lĩnh vô thượng bám vào người, hắn được vạn giới che chở.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo oanh tạcv bàn tay khổng lồ, nhưng khởi nguyên quỷ pháo nã pháo ầm ầm vẫn không thể đẩy lùi bàn tay.
Ầm!
Bàn tay khổng lồ không chộp trúng Lý Thất Dạ. Tuy nhiên người trong bóng tối cường đại biết mấy, đó là tồn tại như tiên đế. Lý Thất Dạ có quỷ tổ thụ, chiến y che chở nhưng vẫn bị đánh bay, máu phun tung tóe.
Lý Thất Dạ đứng dậy, sống lưng thẳng tắp. Lý Thất Dạ bị thương rất nặng nhưng một kích kia không thể lấy mạng hắn.
Nhìn chiến y trên người Lý Thất Dạ, người trong bóng tối thấy khó tin:
– Khởi nguyên tổ y, hắn cho ngươi mượn thứ này?
Lý Thất Dạ bật cười, bình tĩnh nói:
– Ta có quỷ tổ thụ, có khởi nguyên tổ y. Tuy ta không thể phát huy trạng thái vô địch nhất của chúng nó, nhưng ngươi cảm thấy cần mấy chiêu mới giết ta được?
– Tiếc rằng ngươi quá yếu, dù có quỷ tổ thụ, mượn được khởi nguyên tổ y đều khó thoát khỏi cái chết.
Chương 868: Mười ba vị tiên đế
Người trong bóng tối rung động nói:
– Sao thứ đó nằm trong tay ngươi được? Không thể nào, không ai mượn nó được!
– Người ta không mượn được nhưng không có nghĩa là ta không thể mượn.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Ngươi chôn dưới lòng đất quá lâu, không biết nhiều chuyện. Nhưng đã không quan trọng, giờ quan trọng nhất là khởi nguồn cũng là cái chết của ngươi.
– Không để ngươi sống được!
Người trong bóng tối dao động, dù không thấy rõ mặt mũi nhưng nghe giọng điệu biết ngay tràn ngập giật mình. Rõ ràng khởi nguyên mâu tỏa là khắc tinh của tồn tại trong bóng tối, thứ khác có lẽ khó giết y, nhất là khi y có quỷ tổ thụ, y là bất tử.
Nhưng hôm nay Lý Thất Dạ cướp quỷ tổ thụ của tồn tại trong bóng tối, tiếp theo hắn có khởi nguyên mâu tỏa. Tồn tại trong bóng tối quyết định phải giết Lý Thất Dạ, y không ngờ hắn mượn được khởi nguyên mâu tỏa, bởi vì thứ này vốn không thể mượn.
Ầm!
Tồn tại trong bóng tối rút vũ khí ra, trong quá trình vạn giới bị tàn phá. Vũ khí của tồn tại trong bóng tối siêu đáng sợ, dường như là ma binh vạn cổ. Khi tồn tại trong bóng tối rút vũ khí, Quỷ Yếm kiêng dè thụt lùi mấy bước, chiến ý Phi Dương tiên đế bị ảnh hưởng chợt tối sầm.
Chiến ý của tiên đế, vô địch biết mấy, Quỷ Yếm đáng sợ thì khỏi phải nói. Khi tồn tại trong bóng tối lấy vũ khí ra, chiến ý Phi Dương tiên đế và Quỷ Yếm đều bị ảnh hưởng, điều này chứng minh vũ khí của y rất đáng sợ.
Khi tồn tại trong bóng tối rút vũ khí ra, Lý Thất Dạ hét to:
– Chư đế, còn chờ cái gì? Hôm nay là cơ hội cho quỷ tộc các ngươi!
Thanh âm Lý Thất Dạ vang vọng khắp U Thánh giới, tiếng nổ ầm ầm.
Tồn tại trong bóng tối ra tay:
– Chết đi!
Một kích đánh nát thiên địa, thời gian, âm dương, vạn cổ. Quỷ Yếm, chiến ý Phi Dương tiên đế khó thể đỡ đòn.
Ầm!
Nhưng đế uy vô địch vạn cổ tràn ngập U Thánh giới. Trong Vạn Cốt Hoàng Tọa, một đé uy cổ xưa thức tỉnh. Sau đó hai đế uy khác tỉnh dậy, ba tiên đế bước ra khỏi Vạn Cốt Hoàng Tọa.
Thiên Lý Hà cũng là đế uy vô địch, một thân hình mông lung bước ra, ngàn dặm theo cùng.
Trong Nam Dao Vân, Địa Ngu bảo thụ chống trời, hai đế đạo vô thượng thông Tổ giới, lòng chảo. Hai tiên đế bước vào Tổ giới.
Bắc Trạch Địa, trong tổ địa Minh Độ Trạch, một luồng đế uy thức tỉnh. Biển hoàng kim hùng hồn nhấn chìm tất cả, một con thuyền lướt sóng, một vị tiên đế cưỡi thuyền vào Tổ giới.
Các nơi trong U Thánh giới, năm vị trí cực kỳ bí ẩn, trong mỗi cổ tộc lánh đời, thế gia cổ xưa, ví dụ tổ địa Chiến tộc đều có đế uy phóng lên cao. Năm vị tiên đế bước vào tổ giới.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, một kích đủ để phá tan cửu thiên thập địa, hủy diệt tất cả, một kích vô địch nhất cõi đời vốn định giết Lý Thất Dạ đã bị chặn lại. Mười ba tiên đế ngăn cản một kích vô địch nhất.
Ba tiên đế Vạn Cốt Hoàng Tọa như Vạn Cốt tiên đế, Dưỡng Sinh tiên đế, Diệu Thế tiên đế. Hai tiên đế Ngu Sơn lão tiên quốc như Địa Ngu tiên đế, Phàm Trần tiên đế. Thiên Lý tiên đế, Minh Độ tiên đế, Phi Dương tiên đế. Năm tiên đế của năm cổ tộc, thế gia lánh đời. Tổng cộng mười ba vị tiên đế cùng giá lâm, xuất hiện trong Tổ giới.
Toàn U Thánh giới bị trấn áp, sinh linh gì, tồn tại cường đại cỡ nào đều bị trấn áp. Thủ lĩnh vạn cổ cũng sợ hãi không dám thở mạnh.
Các lão tổ trước đế kính đều quỳ dưới đất.
Có lão tổ hoảng sợ thét to:
– Đây . . . Đây . . . Đây . . . Đây là mười ba vị tiên đế! Quá . . . Quá . . . Quá vô địch!
Có lão tổ cổ xưa hơn nói:
– Là chiến ý của mười ba vị tiên đế vĩnh hằng bất diệt!
Truyền thừa như Vạn Cốt Hoàng Tọa. Các lão tổ ngây người nhìn đế kính, không nói nên lời. Bọn họ không ngờ ba tiên đế của mình sẽ giúp đỡ Lý Thất Dạ.
Nhìn chiến ý mười ba vị tiên đế vĩnh hằng bất diệt giá lâm, tồn tại trong bóng tối biến sắc mặt nói:
– Vạn Cốt . . . Các ngươi . . .!
Tồn tại trong bóng tối vô địch cách mấy đối diện chiến ý mười ba vị tiên đế vĩnh hằng bất diệt chưa chắc thắng được. Đáng sợ hơn là khởi nguyên mâu tỏa lơ lửng trên bầu trời.
Tồn tại trong bóng tối hút ngụm khí lạnh hỏi:
– Sao . . . Sao các ngươi bỗng nhiên hợp sức?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Cái này gọi là ác giả ác báo. Vạn cổ, thời gian này đã quá lâu. Thiên Lý tiên đế từng đến, biết muốn diệt ngươi là rất khó khăn. Sau đó Thiên Lý tiên đế tìm chiến ý bất diệt nhóm Vạn Cốt tiên đế để lại, chiến ý các đế đồng ý chỉ cần ngươi mất đi quỷ tổ thụ, có thể mượn được khởi nguyên mâu tỏa thì bọn họ đồng ý cùng ra tay diệt ngươi. Ngươi thấy sao?
Tồn tại trong bóng tối lạnh lùng nói:
– Không thể nào, nếu biết trước thì ngay từ đầu ta nên chém ngươi rồi!
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ta biết. Tuy nhiên ta thành công, ta biết đám quỷ vật các ngươi tham lam hơn ta nghĩ. Ngươi đang cược, đánh cuộc ta có thể cứu sống quỷ tổ thụ không. Chờ khi ta cứu sống quỷ tổ thụ rồi ngươi mới giết ta, sau đó ngươi sẽ sở hữu thân bất tử. Ngươi cảm thấy mình thành công hay ta thành công?
Các lão tổ nghe Lý Thất Dạ nói một hơi đều hút ngụm khí lạnh. Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ ván cờ này đã bày ra từ trăm ngàn vạn năm trước. Ở thời đại Thiên Lý tiên đế đã bắt đầu ván cờ, mãi đến đời này mới thu quan.
Nghĩ tới đây các lão tổ hoảng sợ. Lý Thất Dạ thật đáng sợ, hắn chấp hành ván cờ lớn từ trăm ngàn vạn năm trước.
Giờ phút này, chư lão Thiên Lý Hà rung động, bọn họ mới hiểu tại sao Thiên Lý tiên đế chọn Lý Thất Dạ làm hộ giáo nhân. Thì ra Lý Thất Dạ chính là người đánh ván cờ vạn cổ.
Chương 869: Tổ giới diệt
Tồn tại trong bóng tối trải qua vạn cổ rèn luyện cũng không kiềm được hộc máu. Nếu ngay từ đầu tồn tại trong bóng tối giết Lý Thất Dạ thì chắc chắn không có gì cản được, tuy nhiên y quá tham lam. Tồn tại trong bóng tối uốn nhìn xem Lý Thất Dạ có cứu sống quỷ tổ thụ được không, nếu hắn thành công thì y sẽ giết hắn rồi cướp quỷ tổ thụ. Khi đó tồn tại trong bóng tối sẽ nhận được thứ y khao khát từ vạn cổ đến bây giờ.
Tồn tại trong bóng tối cứ tưởng đâu đã nắm chắc phần thắng, không ngờ là nhảy vào cái tròng của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Vạn cổ dài dặc, các vị tiên đế cuối cùng chờ đến ngày hôm nay. Năm xưa tiên đế năm thế gia cổ tộc còn ở trần thế từng dấy binh thảo phạt ngươi, tiếc rằng cuối cùng thất bại. Nên khi đó bọn họ khiến tộc nhân của mình lánh đời thật xa, đế thống tiên môn bị buộc phải đóng kín cửa. Tiên đế của bọn họ, năm vị tiên đế để lại bố cục, hy vọng có ngày lật ngược bàn cờ. Hôm nay chính là lúc đó.
Tồn tại trong bóng tối không lên tiếng. Dù mười ba vị tiên đế không phải người thật, chỉ là chiến ý bất diệt nhưng đủ sức uy hiếp tồn tại trong bóng tối.
Lý Thất Dạ nói:
– Chư đế, ra tay đi. Hôm nay là ngày thực hiện ước nguyện của các người.
Chớp mắt mười ba vị tiên đế cầm khởi nguyên mâu tỏa lơ lửng trong không trung. Khởi nguyên mâu tỏa vươn ra từng đợt pháp tắc, mỗi pháp tắc đại biểu ý chí vạn giới, khởi nguồn của một chủng tộc.
Lực lượng căn nguyên nghiền ép thiên địa, nguyên U Thánh giới. Mười ba tiên đế cùng cầm khởi nguyên mâu tỏa toát ra lực lượng trấn áp tất cả, tồn tại vô địch cũng phải quỳ lạy.
Tồn tại trong bóng tối gào thét:
– Giết!!!
Tồn tại trong bóng tối vung vũ khí đáng sợ nhất, y không nuôi hy vọng gì nhưng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể liều mạng đánh một trận.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai bên va chạm quá khủng bố, mọi người bị trấn áp. Dù cách Tổ giới rất xa nhưng cuộc chiến đấu chấn tất cả sinh linh đầu váng mắt hoa.
Chiến ý mười ba vị tiên đế cầm khởi nguyên mâu tỏa, cuối cùng khởi nguyên mâu tỏa đâm thủng người tồn tại trong bóng tối.
Cơ thể tồn tại trong bóng tối nổ tung, hắc ám tan nát, máu tuôn ra ồ ạt.
Tồn tại trong bóng tối bị đâm thủng cơ thể, hét thảm:
– Không!!!
Ngay khi tồn tại trong bóng tối chết, cơ thể nổ tung bỗng bắn ra một luồng sáng, là chân mệnh của y. Mặc dù chân mệnh tồn tại trong bóng tối bị đả kích trí mạng đã vỡ tan, nhưng vẫn còn một lũ thần niệm trốn ngay.
Lũ thần niệm chân mệnh mở ra đạo môn, trốn vào hư không vô tận. Chiến ý vô địch của mười ba vị tiên đế định đuổi theo. Lý Thất Dạ ra lệnh cho Quỷ Yếm, nó gầm rống cũng chui vào hư không.
Đạo môn biến mất, hư không cũng biến mất theo. Thiên địa tĩnh lặng, Lý Thất Dạ không đuổi theo tồn tại trong bóng tối, vì hắn có chuyện cần làm.
Thiên địa yên lặng, U Thánh giới lặng ngắt như tờ, có thể nghe tiếng tim đập.
Chiến ý mười ba tiên đế đi mất. Thật lâu sau mọi người thở phào nhẹ nhõm. Sinh linh quỳ rạp dưới đất thật lâu sau mới đứng dậy.
Lão tổ đứng trước đế kính thật lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần, ngơ ngác nhìn nhau. Bọn họ từng là tồn tại vô địch lúc này cũng rất kinh hoàng.
Trong lòng chảo chất đầy xác chết, Lý Thất Dạ đứng lặng, dưới lòng đất không còn quỷ vật bò lên.
Trong U Thánh giới, trước đế kính, các lão tổ nín tohử. Bọn họ chờ đợi, nhìn xem dưới lòng đất còn tồn tại cường đại nào khác bò ra không. Nhưng thật lâu không có động tĩnh gì.
Có lão tổ lẩm bẩm:
– Tổ giới tiêu rồi.
Không ai ngờ Tổ giới kết thúc như vậy.
Lão tổ hút ngụm khí lạnh nói:
– Từ nay về sau trên đời không có Tổ giới, Tổ thành gì nữa.
Lão tổ quỷ tộc không rõ cảm xúc của mình thế nào, vui buồn cay đắng lẫn lộn. Tổ giới đối với đẳng cấp lão tổ là tượng trưng đặc biệt.
Giờ này khắc này, lão tổ đứng trước đế kính nhìn cảnh tượng đó đều rùng mình. Từ trăm ngàn vạn năm nay Tổ giới sừng sững không ngã, hôm nay bị hủy. Tổ giới được gọi là vô địch bị hủy diệt không phải trong tay tiên đế vô địch, không phải trong tay tồn tại vạn cổ mà thành tro trong tay một vãn bối nhân tộc.
Chuyện như vậy không ai tin tưởng, đều nổi da gà. Từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ không thật sự đánh nhau, hắn không dùng một chiêu một thức nào đã tiêu diệt Tổ giới, chuyện như thế đáng sợ hơn cả hắn tự tay hủy Tổ giới.
Tuy cuối cùng là mười ba vị tiên đế diệt Tổ giới, nhưng Lý Thất Dạ chấp hành ván cờ lớn từ trăm ngàn vạn năm nay, chuyện đáng sợ biết mấy.
Vù vù vù vù vù!
Quỷ tổ thụ rũ xuống một pháp tắc đâm sâu xuống mặt đất, ánh sáng lấp lánh. Lý Thất Dạ tập trung cảm nhận tình huống dưới lòng đất.
Lý Thất Dạ cảm nhận lòng đất thay đổi, nghiêm túc khẽ nói:
– Đây là . . .
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ thu về pháp tắc quỷ tổ thụ, hắn từ từ xoay người đứng trên lòng chảo nhìn phương xa. Đôi mắt Lý Thất Dạ xuyên thấu Tổ giới nhìn hướng Phong Đô thành.
Lý Thất Dạ thả quỷ tổ thụ ra:
– Đi!
quỷ tổ thụ bay lên, xuyên qua Tổ giới xông vào U Thánh giới.
Đám người đứng trước đế kính nín thở theo dõi. Đó là quỷ tổ thụ, truyền thuyết liên quan đến khởi nguồn quỷ tộc, bây giờ Lý Thất Dạ để nó đi. Đổi lại là ai khác có được thần thụ duy nhất vạn cổ chắc chắn sẽ chiếm làm của riêng, Lý Thất Dạ thì buông tay. Nhiều người cảm thấy khó tin.
Quỷ tổ thụ lao vào U Thánh giới, vượt qua vạn vực, nháy mắt xông tới Phong Đô thành, cắm rễ trong Tổ Lưu. Nhiều tồn tại ngủ say trong Tổ Lưu bừng tỉnh.
Chủ nhân Tổ Lưu ngồi trên ghế đá đứng dậy, có linh cảm không may. Đôi mắt bắn ra tia sáng nhìn thẳng Tổ giới, vị trí Lý Thất Dạ đứng.
Chủ nhân Tổ Lưu nhỏ giọng nói:
– Ngươi . . . Định làm gì?
Lý Thất Dạ đứng trong lòng chảo đầy xác chết, nhìn hướng Phong Đô thành, khẽ thở dài:
– Chuyện ta có thể chỉ bấy nhiêu, tiếp theo là việc của ta.
Lý Thất Dạ rùng mình, thanh âm leng keng vang lên, khởi nguyên tổ y rơi xuống.
Ong ong ong ong ong!
Khởi nguyên tổ y bay ra Tổ giới, vào U Thánh giới, bay trở về quốc gia trên trời.
Lúc trước Lý Thất Dạ đi quốc gia trên trời lấy khởi nguyên tổ y, hắn đã nói rõ là mượn. Bây giờ ân oán chấm dứt, Lý Thất Dạ nên trả khởi nguyên tổ y lại cho người ta.
Lý Thất Dạ hít sâu, nói:
– Còn hỏa lực cuối cùng hãy giúp ta một phen.
Lý Thất Dạ dứt lời, chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo vây quanh hắn dung hợp thành một nòng pháo.
Chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo trong Thiên Quần Đảo tập trung tất cả đạp pháo lại, tụ tập vào một pháo duy nhất.
Pháo bắn nát lòng chảo, mọi thứ thành tro. Lòng chảo bị san bằng, uy lực phát pháo làm mọi người đứng trước đế kính run cầm cập.
Uy lực pháo pháo dư sức tiêu diệt đế thống tiên môn, đáng sợ biết mấy.
Khi chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo bắn ra hết hỏa lực thì tối sầm lại. Vang tiếng nổ, chín mươi chín khởi nguyên quỷ pháo chìm xuống đảo như không có chuyện gì xảy ra.
Chương 870: Thạch Dược giới (1)
Trong Tổ giới, lòng chảo bị san bằng, xuất hiện trước mắt Lý Thất Dạ là một vòng xoáy. Vòng xoáy như ngân hà, trông như từng dải ngân hà rơi vào biến thành vòng xoáy.
Vòng xoáy màu bạc như ngân hà rất bí ẩn, không ai biết nó đi thông nơi nào.
Lý Thất Dạ nhìn vòng xoáy, lẩm bẩm:
– Tổ giới bí ẩn nhưng đó không phải điều ta muốn tìm, tuy nhiên đi thử cho biết.
Lý Thất Dạ bước chân vào vòng xoáy.
Khi Lý Thất Dạ bước vào vòng xoáy, trong Phong Đô thành, tim chủ nhân Tổ Lưu đập nhanh.
Chủ nhân Tổ Lưu hét thất thanh:
– Đừng thử!
Tiếc rằng Lý Thất Dạ không nghe thấy chủ nhân Tổ Lưu kêu lên. Lý Thất Dạ lấy thanh đăng ra, nhờ thanh đăng chiếu sáng, lửa đen vô tận bắn hướng vòng xoáy bạc.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, lửa đen từ thanh đăng thổi quét vòng xoáy bạc. Vòng xoáy như ngân hà dường như tức giận, dấy lên lốc xoáy ức vạn trượng, tựa sóng thần nhấn chìm Tổ giới.
Lý Thất Dạ bị bao phủ trong vòng xoáy bạc, hắn vẫn bình tĩnh vô cùng. Lý Thất Dạ lấy ra Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, Âm Dương Luyện tiên kính, các báu vật che chở bản thân.
Lý Thất Dạ gào thét:
– Ta mặc kệ ngươi có sự sống hoặc không, hôm nay ta muốn có đáp án!
Trán Lý Thất Dạ nứt ra, đế uy vô tận giải phóng, trong thức hải của hắn như có các tiên đế đi ra. Lý Thất Dạ phát ra tất cả đòn sát thủ của mình đánh vào chỗ sâu nhất vòng xoáy bạc.
Bị Lý Thất Dạ công kích, vòng xoáy bạc rất tức giận. Trong vòng xoáy bạc như có ức vạn ngôi sao nổ tung, uy lực vô tận ập hướng Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ không phục, hắn gầm rống, các vũ khí vô địch với đòn một kích rực rỡ đánh ra ngoài.
Trong thức hải của Lý Thất Dạ, đế uy tựa bão tố không biết ngừng, tư thế siêu cuồng bá nghiền áp nguyên vòng xoáy bạc.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, mọi thứ nổ tung. Vào phút cuối Lý Thất Dạ cảm giác cơ thể mình nổ tung.
Thanh âm điếc tai lung lay nguyên U Thánh giới. Tổ giới bị nổ nát, phút chỉ mành treo chuông, vòng xoáy bạc nổ nguyên Tổ giới, tất cả thành tro bụi.
Chủ nhân Tổ Lưu nhìn thấy cảnh tượng đó thì tim muốn rớt khỏi lồng ngực:
– Không!!!
Thật lâu sau chủ nhân Tổ Lưu hít sâu, lẩm bẩm:
– Ngươi tuyệt đối đừng chết, ngươi còn nợ ta!
Trong khoảnh khắc này, nhiều đế kính đế thống tiên môn tỏa sáng rực rỡ. Tổ giới bị nổ nát, đế kính bị ánh sáng vô tận chiếu chói lòa, vụ nổ như tận thế.
Các lão tổ đứng trước đế kính sợ hãi đến mức tim ngừng đập. Nhiều lão tổ ngồi bệch dưới đất, thật lâu sau ánh sáng vô tận phản chiếu đế kính tan biến đi.
Đế kính mất mục tiêu, một mảnh mơ hồ không thấy gì.
Mọi người ngây ngốc:
– Tổ giới bị nổ tan nát?
Tuy Tổ giới không thể sánh bằng U Thánh giới, Tổ giới chỉ là một tiểu thế giới nho nhỏ, hoặc nên nói là động thiên khổng lồ. Tiểu thế giới như thế dù là tiên đế cũng không dễ phá hủy nó. Lúc này Tổ giới bị nổ nát, từ nay trên đời không có Tổ giới, nó hoàn toàn tan biến.
Trong Vạn Cốt Hoàng Tọa, có lão tổ thẫn thờ lẩm bẩm:
– Vòng xoáy màu bạc đâu? Nó cũng bị nổ?
Tiên tổ cổ xưa hấp hối lắc đầu, nói:
– Không, nó bay đi.
Một lão tổ hỏi:
– Lão tổ, đây là cái gì? Nó như có sự sống, hay nó liên quan đến khởi nguồn của quỷ tộc chúng ta?
Tiên tổ cổ xưa hấp hối khẽ thở dài:
– Không biết.
Tiên tổ cổ xưa hấp hối nói:
– Chuyện xảy ra ngày hôm nay rất khó hiểu, cả đời ta chưa từng gặp chuyện đáng ngạc nhiên như vậy.
Các lão tổ khác im lặng. Tiên tổ cổ xưa hấp hối nói đúng, bọn họ chưa từng tưởng tượng đến Tổ giới bị hủy diệt. Mười ba vị tiên đế hợp tác càng là chuyện kinh tuyệt vạn cổ.
Trong Thiên Lý Hà, trước đế kính. Nhìn Tổ giới bị nổ, Lam Vận Trúc rùng mình, nắm tay siết chặt, bất giác móng tay đâm vào lòng bàn tay.
– Đừng lo.
Dương lão an ủi Lam Vận Trúc:
– Cái tên này phúc lớn mạng lớn, tuyệt đối không chết được, trực giác cho ta biết hắn không chết dễ như vậy.
Ngoài miệng Dương lão nói thế nhưng lòng không chắc chắn, chẳng biết lão đang an ủi Lam Vận Trúc hay chính mình.
Trong Ngu Sơn lão tiên quốc, vụ nổ rung động lão tổ đứng trước đế kính. Tiên Phàm cũng có mặt, nàng nhìn đế kính mênh mang.
Tiên Phàm nhỏ giọng nói:
– Ngươi tuyệt đối đừng chết. Nếu ngươi chết rồi, đại đạo dài dặc không có đối thủ vô địch thì rất buồn.
Không biết qua bao lâu, tin tức lọt vào tai Thu Dung Vãn Tuyết. Trái tim quỷ vật run rẩy, ngã ngồi xuống ghế. Thật lâu sau Thu Dung Vãn Tuyết tỉnh táo lại, khó khăn đứng dậy.
Thu Dung Vãn Tuyết kiên quyết nói:
– Không. Công tử gia tuyệt đối không chết, ta tin tưởng công tử. Trên đời này tuyệt đối không có ai giết công tử được, chắc chắn công tử còn sống!
Nói đến cuối cùng Thu Dung Vãn Tuyết rất kiên quyết, đôi mắt chăm chú. Thật lâu sau Thu Dung Vãn Tuyết hít sâu, lòng thầm quyết định.
* * *audio coi am
Không biết qua bao lâu, Lý Thất Dạ mở mắt ra, nhìn xung quanh. Đập vào mắt Lý Thất Dạ là một gian nhà gỗ đơn sơ, tuy đơn sơ nhưng rất sạch sẽ nói lên chủ nhân căn nhà là người chăm chỉ tỉ mỉ.
Lý Thất Dạ định ngồi dậy nhưng hắn không nhúc nhích được, toàn thân đau nhức nhối, cơ thể sắp nứt ra.
Lý Thất Dạ chợt nhận ra toàn thân bị mảnh vải bao bọc, có người đã băng bó vết thương cho hắn.
Lý Thất Dạ vội vàng nội thị, cười khổ. Toàn thân Lý Thất Dạ nứt nẻ, gân cốt bị tổn hại nặng, có thể nói là không có một miếng thịt lành lặn.
Lý Thất Dạ cẩn thận nội thị kiểm tra cơ thể, hắn phát hiện trán mình có thêm một thứ. Đó là một luồng sáng bạc, to cỡ ngón tay. Lý Thất Dạ quan sát kỹ thì thấy đây không phải ánh sáng bạc, trông nó giống chìa khóa lại như kiếm lệnh. Vô số ánh sáng bạc đan xen vào nhau, phức tạp rắc rối. Trong khoảnh khắc ngắn Lý Thất Dạ khó thể nhìn thấu huyền diệu của nó.
Lý Thất Dạ chợt nhớ một kích cuối cùng nổ tung, hắn loáng thoáng bão đế uy trong thức hải giật lấy thứ gì từ chỗ sâu nhất vòng xoáy màu bạc. Giờ mới biết Lý Thất Dạ trực giác đúng, ánh sáng bạc này là hắn cướp từ chỗ sâu trong vòng xoáy.
Lý Thất Dạ cười khổ, thở dài, đây không phải thứ hắn tìm kiếm. Lý Thất Dạ đi Tổ giới trừ ý định từ lâu thật lâu trước kia còn là vì chủ nhân Tổ Lưu, nàng không tự mình làm được nên Lý Thất Dạ định giúp đỡ.
Còn một chuyện nữa, đó là việc riêng của Lý Thất Dạ, hắn muốn tìm một người. Năm xưa người đó từng đến Tổ giới nhưng sau này mất tích.
Tồn tại trong bóng tối nói người kia không nằm trong tay y, Lý Thất Dạ tin tưởng. Đạt đến cảnh giới như tồn tại trong bóng tối không cần phải lừa Lý Thất Dạ.
Nhưng Lý Thất Dạ chắc chắn người hắn tìm đã mất tích trong Tổ giới. Bây giờ suy nghĩ duy nhất của Lý Thất Dạ là vòng xoáy màu bạc, vấn đề nằm ở nó.
Lý Thất Dạ khẽ thở dài:
– Sau này sẽ có cơ hội.
Ít ra Lý Thất Dạ hoàn thành hai tâm nguyện, tất cả cố gắng không hoàn toàn uổng phí.
– Ngươi đã tỉnh.
Trong lúc Lý Thất Dạ than thở thì cánh cửa mở ra, một người vội vàng đi vào.
Khi người đó đến gần bên giường, thân hình đập vào mắt Lý Thất Dạ là một thanh niên chắc khỏe.