Đế Bá Audio Podcast
Tập 1082 [Chương 5406 đến Chương 5410]
❮ sautiếp ❯Chương 5406: Lựa chọn
Lâm Uyên Kiếm Thiếu mở miệng muốn đón Ninh Trúc công chúa trở về Hải Đế kiếm quốc, nhưng bây giờ Ninh Trúc công chúa lại cự tuyệt hoàn toàn, mặc dù Ninh Trúc công chúa lời nói rất khách khí, nhưng, thái độ như vậy không thể minh bạch hơn được nữa.
Điều này khiến Lâm Uyên Kiếm Thiếu không khỏi vì vậy biến sắc.
Nhưng làm cho rất nhiều người hiếu kỳ, nữ tử khắp thiên hạ, cũng không chỉ có một mình Ninh Trúc công chúa, hơn nữa, lấy thân phận của Đạm Hải Kiếm Hoàng, công chúa, thánh nữ đại giáo cương quốc khắp thiên hạ, chẳng phải là để Đạm Hải Kiếm Hoàng có thể tùy ý lựa chọn sao? Vì sao nhất định phải là Ninh Trúc công chúa? Đây cũng là điều khiến rất nhiều người trong lòng cảm thấy hết sức kỳ quái.
“Điện hạ, trở về đi.” Cuối cùng, một lão nhân đứng sau lưng Lâm Uyên Kiếm Thiếu mở miệng, vị lão nhân này, giọng nói trầm ổn, nói chuyện rất có sức nặng, không hề nghi ngờ, hắn là trưởng lão của Hải Đế kiếm quốc.
Đồng dạng là trưởng lão, nhưng là, Hải Đế kiếm quốc với tư cách là đệ nhất đại giáo tại Kiếm Châu, như vậy, thân phận trưởng lão của Hải Đế kiếm quốc chính là không thể coi thường.
“Đa tạ ý tốt của Chiêm lão.” Ninh Trúc công chúa nhã nhặn từ chối, chầm chậm nói: “Ninh Trúc đã nói là làm, bây giờ Ninh Trúc đã không còn là ngươi tự do nữa, mong Chiêm lão tha thứ cho.”
Ninh Trúc công chúa lại một lần nữa cự tuyệt ý tốt của Hải Đế kiếm quốc, điều này lập tức làm cho tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau.
Ai cũng biết rằng, đầu tiên là Lâm Uyên Kiếm Thiếu mở miệng, sau lại có trưởng lão của Hải Đế kiếm quốc mở miệng, đây không phải là cho Ninh Trúc công chúa cơ hội rất tốt hay sao?
Ninh Trúc công chúa trở thành nha hoàn của Lý Thất Dạ, tại rất nhiều người xem ra, với thân phận của Ninh Trúc công chúa là một sự sỉ nhục, đối với nàng mà nói đây là tự hạ thấp mình, là một kiện sự tình sỉ nhục.
Hiện tại Hải Đế kiếm quốc không quan tâm đến hiềm khích lúc trước, liên tục muốn đón nàng trở về Hải Đế kiếm quốc, chính là vô cùng coi trọng thể diện của Ninh Trúc công chúa, đồng thời, cũng là cho Ninh Trúc công chúa cơ hội xuống thang.
Dưới tình huống như vậy, người có chút hiểu biết, cũng biết nên làm như thế nào, thậm chí người có lòng dạ độc ác một chút, liền có thể trở tay đi vu hãm Lý Thất Dạ, thậm chí mượn cơ hội này đưa Lý Thất Dạ vào chỗ chết, đây cũng là một cái hoàn mỹ xoay người.
Dù sao, làm ra lựa chọn giữa hoàng hậu của Hải Đế kiếm quốc cùng với làm nha hoàn cho Lý Thất Dạ, kẻ ngu đần cũng sẽ lựa chọn làm hoàng hậu Hải Đế kiếm quốc, đây chính là thân phận cao quý không gì sánh được.
Hiện tại, cơ hội trời cho bày ra trước mặt Ninh Trúc công r kỳ người nào cũng biết nên làm như thế nào, nhưng là, Ninh Trúc công tử vậy mà lựa chọn lưu lại bên cạnh Lý Thất Dạ, cử động như vậy, khiến bất luận kẻ nào xem ra, cũng đều cảm thấy chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Ở bất luận kẻ nào xem ra, cho dù Lý Thất Dạ có nhiều tiền hơn nữa, cũng chẳng qua là nhà giàu mới nổi mà thôi, nhà giàu mới nổi rồi một ngày nào đó cũng sẽ tan thành mây khói.
Mà Hải Đế kiếm quốc, lại không thể coi thường, một môn năm Đạo Quân, nội tình rất sâu, đệ nhất thiên hạ.
Dưới loại tình huống này, lựa chọn Lý Thất Dạ, đó là cách làm ngu không ai bằng.
Cho nên, vào lúc này, Ninh Trúc công chúa cự tuyệt ý tốt của Hải Đế kiếm quốc, khiến rất nhiều người xem ra, Ninh Trúc công chúa chắc là điên rồi? Chuyện ngu xuẩn như thế mà cũng làm ra được.
“Đây là chuyện gì thế này.” Có tu sĩ tuổi trẻ cũng nhịn không được lẩm bẩm: “Làm hoàng hậu Hải Đế kiếm quốc, so với làm một cái nha hoàn không biết là mạnh hơn hàng nghìn, hàng vạn lần, .”
Kẻ ngu đần cũng biết rằng làm hoàng hậu Hải Đế kiếm quốc tốt hơn không biết bao nhiêu lần so với làm nha hoàn cho Lý Thất Dạ.
Nhưng, Ninh Trúc công chúa lại vẫn lựa chọn Lý Thất Dạ, chuyện này thực sự là không thể tưởng tượng nổi.
“Tùng Diệp Kiếm Chủ chết trận, nàng hẳn là muốn lựa chọn một chỗ dựa cường đại hơn mới đúng.” Có trưởng lão đại giáo cũng không hiểu được lựa chọn của Ninh Trúc công chúa.
Dù sao, Ninh Trúc công chúa đã từng là truyền nhân của Mộc Kiếm Thánh Quốc, nàng luôn được Tùng Diệp Kiếm Chủ sủng ái và nâng đỡ.
Bây giờ Tùng Diệp Kiếm Chủ đã chết trận, theo đạo lý mà nói, Ninh Trúc công chúa càng không nên từ bỏ chỗ dựa cường đại như Hải Đế kiếm quốc, chỉ có chỗ dựa cường đại như Hải Đế kiếm quốc, mới có thể làm cho địa vị của Ninh Trúc công chúa càng vững chắc hơn.
Nhưng, Ninh Trúc công chúa lại lựa chọn ngược lại, điều này khiến lão tổ đại giáo trải qua rất nhiều việc đời đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Trên thực tế, cách nhìn của Ninh Trúc công chúa hoàn toàn trái ngược, thời điểm Tùng Diệp Kiếm Chủ còn sống, sau khi nàng từ chối cuộc hôn nhân này, Tùng Diệp Kiếm Chủ cũng ngăn cản Hải Đế kiếm quốc, và hủy bỏ hôn sự giữa hai phái.
Nhưng bây giờ Tùng Diệp Kiếm Chủ đã chết trận, thì không hề nghi ngờ, đối với Ninh Trúc công chúa nhất mạch này mà nói, là một tổn thất cực lớn, trong Mộc Kiếm Thánh Quốc, lão tổ trưởng lão duy trì hôn sự không nghi ngờ lập tức chiếm ưu thế.
Trong hoàn cảnh như thế, chắc chắn vấn đề hôn sự giữa hai phái sẽ lại dấy lên, đây cũng là nguyên nhân Lâm Uyên Kiếm Thiếu muốn đón Ninh Trúc công chúa trở về Hải Đế kiếm quốc.
Tại Mộc Kiếm Thánh Quốc, Ninh Trúc công chúa đã mất đi sự nâng đỡ của Tùng Diệp Kiếm Chủ, vì thế sẽ không cải biến được vụ quan hệ thông gia này.
Lâm Uyên Kiếm Thiếu sắc mặt có chút khó coi, bởi vì trước khi bọn hắn tới đây, đã dự kiến được Tùng Diệp Kiếm Chủ sẽ chết trận, cho nên, nhiệm vụ của bọn hắn đó là muốn đón Ninh Trúc công chúa trở về Hải Đế kiếm quốc.
Nhưng là, Ninh Trúc công chúa lại vẫn không biết điều, cự tuyệt thỉnh cầu của bọn hắn.
“Điện hạ, xin nghĩ lại.” Lâm Uyên Kiếm Thiếu hít thở thật sâu một hơi, dáng vẻ trịnh trọng, chầm chậm nói: “Hành động lần này chính là quan hệ chung thân cả đời vinh nhục của điện hạ. . .”
“Được rồi, không cần phải dài dòng.” Tại thời điểm Lâm Uyên Kiếm Thiếu lời còn chưa nói hết, Lý Thất Dạ đã lười biếng khoát tay áo, nói ra: “Người của ta, sẽ do ta quyết định đoạt. Nếu như nàng đã lưu lại bên cạnh ta, Hải Đế kiếm quốc là cái quái gì, cút sang một bên, đừng có tới quấy rầy chúng ta.”
Lý Thất Dạ lời này vừa dứt, lập tức khiến rất nhiều tu sĩ cường giả ở đây nghẹn họng nhìn trân trối, không ít tu sĩ cường giả lập tức hai mặt nhìn nhau.
Lý Thất Dạ ngay trước mặt người trong thiên hạ nói ra lời như vậy, đây không chỉ là túm lấy Lâm Uyên Kiếm Thiếu tát mặt bôm bốp, đây đơn giản chính là nắm chặt toàn bộ Hải Đế kiếm quốc mà đánh vào mặt.
Lý Thất Dạ đã đoạt lão bà của Đạm Hải Kiếm Hoàng thì cũng thôi đi, giờ còn lớn lối như thế, đơn giản chính là một cước giẫm lên mặt Hải Đế kiếm quốc.
Chuyện như vậy, đừng nói là thiên hạ đệ nhất đại giáo Hải Đế kiếm quốc, coi như là đại giáo cương quốc thực lực tầm thường cũng sẽ nuốt không trôi cục tức này, nếu tức giận như vậy mà còn có thể nuốt xuống, về sau không cần phải lăn lộn nữa.
“Điều này cũng không khỏi quá bá đạo đi, đây là Hải Đế kiếm quốc đó.” Có tu sĩ không nhịn được lẩm bẩm nói.
Nhưng, cũng có cường giả từng gặp Lý Thất Dạ nhiều lần cười khổ một cái, nói ra: “Bá đạo như thế mới đúng là Lý Thất Dạ, hắn chính là ngang ngược như thế, ai cũng không sợ. Một câu nói, sống chết không quan tâm, không phục thì làm gì được hắn.”
Đương nhiên, có không ít người biết rõ Lý Thất Dạ cũng hiểu rằng, Lý Thất Dạ đắc tội với các đại giáo cương quốc, cũng không phải chỉ là chuyện một hai lần, hắn chỉ kém là không có đem toàn bộ đại giáo cương quốc khắp Kiếm Châu đều đắc tội hết đi.
Vấn đề là, hắn đắc tội nhiều người như thế, lại vẫn sống được thật tốt, đây mới thực sự là bản lĩnh.
Nghe Lý Thất Dạ lời như vậy, Lâm Uyên Kiếm Thiếu lập tức không khỏi vì đó biến sắc, hắn không khỏi sầm mặt lại, thanh âm lạnh lùng nói: “Họ Lý, sự tình ngày trước, chúng ta Hải Đế kiếm quốc xóa bỏ cũng được, hôm nay, ngươi hẳn phải biết nên làm thế nào. . .”
Lâm Uyên Kiếm Thiếu nói chuyện cũng là hết sức cường ngạnh, nhưng là, hắn đích thực là có bản lĩnh cùng sức mạnh để cường ngạnh, dù sao, hiện tại hắn đứng ở nơi này, chính là đang đại diện cho Hải Đế kiếm quốc, hơn nữa, thực lực của hắn thực sự cũng rất cường hãn.
“Dĩ nhiên là ta biết nên làm như thế nào.” Lý Thất Dạ nhìn cũng chẳng muốn nhìn, phất tay, nói ra: “Các ngươi lập tức xéo đi, đây chính là ta việc cần phải làm.”
Lý Thất Dạ thái độ kiêu ngạo như vậy, không chỉ là Lâm Uyên Kiếm Thiếu, chính là rất nhiều lão giả theo hắn đến đấy, sắc mặc đều nhìn không tốt, Hải Đế kiếm quốc bọn hắn xưng bá thiên hạ, bễ nghễ tám phương, kẻ nào nhìn thấy mà không phải khúm núm.
Hôm nay, Lý Thất Dạ một cái nhà giàu mới nổi này, lại trừng mắt nhăn mũi, làm sao không khiến cho những trưởng lão này trong nội tâm vì thế mà giận dữ chứ.
“Thiên đường có đường ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông vào.” Lúc này, hai mắt Lâm Uyên Kiếm Thiếu chợt phát lạnh, lộ ra sát khí.
Vào thời điểm này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu lộ ra sát khí, lập tức khiến tu sĩ cường giả ở đây hai mặt nhìn nhau, mọi người đều biết sắp có kịch hay để xem.
“Xem ra, Hải Đế kiếm quốc muốn cứng rắn đến cùng.” Có tu sĩ không khỏi lẩm bẩm nói.
Cũng có lão tổ đại giáo không khỏi suy đoán, nói ra: “Có lẽ, đây chính là thời điểm thuận lợi mượn chuyện này nói lên ý định của mình, điều này không chỉ là ân oán cá nhân đơn giản như vậy, Lý Thất Dạ dạng thiên hạ đệ nhất phú hào này, ai không muốn nuốt chửng chứ?”
Thuyết âm mưu như vậy, cũng đạt được không ít người ủng hộ. Dù sao, Hải Đế kiếm quốc làm thiên hạ đệ nhất đại giáo, nếu như nói, bọn hắn quang minh chính đại đi cướp đoạt Lý Thất Dạ, cách làm như vậy sẽ khiến cho người trong thiên hạ phỉ nhổ, cũng sẽ khiến người đời lên án.
Hiện tại, có ngòi nổ Ninh Trúc công chúa như thế, Hải Đế kiếm quốc ra tay với Lý Thất Dạ, chẳng phải là lẽ thẳng khí hùng, chẳng phải là mượn cớ xuất quân, có thể nói một mũi tên trúng hai con nhạn.
Cho nên, vào thời điểm này, có không ít tu sĩ cường giả đều cảm thấy, làm không tốt, Hải Đế kiếm quốc thật sự mượn cơ hội lần này mượn cớ xuất quân, lấy cớ đường hoàng để cướp bóc Lý Thất Dạ.
“Sao hả, muốn đánh nhau đúng không? Ta sẽ phụng bồi.” Lý Thất Dạ không có chút nào để ở trong lòng, thuận miệng cười lớn một tiếng.
“Thùng, thùng, thùng. . .” Ngay lúc này, đột nhiên từng đợt trống trận không ngừng bên tai, từng đợt tiếng trống trận này, lập tức vang vọng toàn bộ Vân Mộng trạch.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Đột nhiên, Vân Mộng trạch vang lên tiếng trống trận, khiến rất nhiều tu sĩ cường giả đều sợ đến nhảy dựng lên, bởi vì tiếng trống trận này không phải từ một chỗ vang lên, mà vang lên khắp các hòn đảo tại Vân Mộng trạch.
“Đây là, đây là mười tám đảo tại Vân Mộng trạch nha.” Nhìn thấy tại Vân Mộng trạch, tiếng trống trận lần lượt từ các hòn đảo vang lên, rất nhiều tu sĩ cường giả đều kinh hãi.
“Khởi binh ——” vào lúc này, một tiếng hét như sấm vang lên từ một hòn đảo to lớn trong Vân Mộng trạch.
Sau đó, từng hòn đảo tại Vân Mộng trạch đều vang lên tiếng hét lớn “Khởi binh” .
“Oanh ——” sau tiếng hét lớn vang lên, ngay sau đó, lần lượt từng đội ngũ từ khắp các hòn đảo tại Vân Mộng trạch bay lên trên không mà đi, hòn đảo dẫn đầu khởi binh gầm vang một tiếng hét lớn: “Thu hồi Huyền Giao đảo, kẻ xâm phạm Vân Mộng trạch, đều phải chết.”
“Bát Bách Lý Đình, đây là đảo lớn thứ hai tại Vân Mộng trạch, cũng là đám cường đạo cường đại nhất.” Nhìn thấy đám cường đạo dẫn đầu khởi binh này, có cường giả quát to một tiếng.
Chương 5407: Bát Bách Lý Đình
Bát Bách Lý Đình, một trong hòn đảo cuối cùng trong mười tám đảo tại Vân Mộng trạch, rất nhiều người đều cho rằng, thực lực của Bát Bách Lý Đình tại Vân Mộng trạch, gần bằng Hắc Phong trại, cùng nổi danh với Quy Vương đảo, mặc dù Bát Bách Lý Đình không lâu đời bằng Quy Vương đảo, nhưng đám cường đạo của Bát Bách Lý Đình là không gì sánh được cường hãn.
Đặc biệt là Bát Bách Tần Tướng đảo chủ của Bát Bách Lý Đình, càng là một cái nhân vật hết sức hung hãn không gì sánh được, thời điểm hắn còn chưa chiếm cứ một phương tại Vân Mộng trạch, đã là đại hung nhân uy danh hiển hách, có người nói rằng, Bát Bách Tần Tướng chính là bị một thế gia cổ xưa vứt bỏ, bị thế gia cổ xưa này trục xuất khỏi gia tộc, cho nên, ở bên ngoài hành hung gây tội ác.
Cuối cùng, lại bị rất nhiều đại thế gia truy sát, khiến cho hắn trốn vào trong Vân Mộng trạch, cuối cùng đạt được Hắc Phong trại che chở cùng tán đồng, sau đó hắn độc chiếm Bát Bách Lý Đình, tự xưng là Bát Bách Tần Tướng, về phần lai lịch cùng tên thật của hắn, cũng không có cách nào điều tra được.
“Oanh ——” một tiếng vang thật lớn, tại trong chớp nhoáng này, tất cả cường đạo Bát Bách Lý Đình có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng, suất lĩnh lấy hàng ngàn hàng vạn cường đạo xuất phát hướng về Huyền Giao đảo.
Hơn nữa, cùng lúc đó, đám cường đạo mười tám hòn đảo tại Vân Mộng trạch, dưới sự suất lĩnh đảo chủ của bọn họ cũng đều nhao nhao hưởng ứng lời hiệu triệu của Bát Bách Lý Đình, phát động cuộc tiến công đối với Huyền Giao đảo.
“Lực hiệu triệu của Bát Bách Lý Đình cũng thật mạnh.” Nhìn thấy một màn này, không ít cường giả vì vậy kinh ngạc, giật mình nói ra: “Bát Bách Tần Tướng đứng lên hô hào, vậy mà đám cường đạo các đảo khác cũng đều nhao nhao hưởng ứng, tiến đánh Huyền Giao đảo. Mười tám đảo tại Vân Mộng trạch đều muốn tiến đánh Huyền Giao đảo, Huyền Giao đảo liêu có giữ được không? Chỉ sợ sẽ bị tiêu diệt a.”
“Không phải là mười tám đảo Vân Mộng trạch.” Có một vị cường giả thế hệ trước cẩn thận nhìn kỹ, nói ra: “Huyền Giao đảo đã bị tiêu diệt, Vân Mộng trạch giờ chỉ còn lại mười bảy đảo, Hắc Phong trại cùng Quy Vương đảo cũng không có phát động, nói chính xác là mười lăm đảo tại Vân Mộng trạch dưới sự suất lĩnh của Bát Bách Lý Đình, tiến đánh Huyền Giao đảo.”
“Đúng là như thế, Hắc Phong trại còn chưa lộ mặt, Quy Vương đảo lại không hưởng ứng Bát Bách Lý Đình.” Có một vị trưởng lão đại giáo gật đầu nói.
Có cường giả biết rõ Bát Bách Lý Đình khẽ lắc đầu, nói ra: “Mặc dù nói, Bát Bách Lý Đình tại Vân Mộng trạch chính là kiêu căng ngút trời, có thể nói ngoại trừ Hắc Phong trại trong Vân Mộng trạch, không ai có thể rung chuyển sào huyệt đám cường đạo này, nhưng là, Quy Vương đảo chưa chắc là yếu hơn bọn hắn, chỉ có điều, Quy Vương đảo càng biết điều hơn mà thôi, không tham gia cướp giật. . .”
“. . . nghe nói rằng, địa vị của Quy Vương tại Vân Mộng trạch là vô cùng cao quý, đừng nói là Bát Bách Tần Tướng không hiệu lệnh được Quy Vương, coi như là Vân Mộng Hoàng của Hắc Phong trại, cũng không hiệu lệnh được Quy Vương, có nghe đồn rằng, tại toàn bộ Vân Mộng trạch, người chính thức có thể hiệu lệnh Quy Vương, chính là Hắc Dạ Di Thiên lão tổ cao nhất Vân Mộng trạch, cho nên, lúc này Bát Bách Tần Tướng đứng lên hô hào, hiệu lệnh tất cả cường đạo Vân Mộng trạch, mà Quy Vương đảo không thèm để ý, đó cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”
“Thật hay giả?” Nghe được vị cường giả này lời như vậy, có một ít tu sĩ cường giả cũng không khỏi kinh nghi.
Có lão tổ đại giáo khác gật đầu, nói ra: “Lời này chỉ sợ là mười phần thì có tám chín phần là thật, mặc dù nói Quy Vương là một trong mười tám đảo chủ tại Vân Mộng trạch, cũng nằm dưới sự quản hạt của Hắc Phong trại, nhưng là, trong mười tám đảo tại Vân Mộng trạch, Quy Vương tuổi tác là già nhất, tư cách cũng là cao nhất, Vân Mộng Hoàng cũng chỉ là vãn bối của hắn. Nghe nói rằng, Quy Vương rất có thể ngang hàng cùng với Hắc Dạ Di Thiên, hơn nữa, Quy Vương cùng Hắc Dạ Di Thiên giao tình rất tốt.”
“Khó trách là như vậy.” Nghe được lời như thế, có tu sĩ cường giả thường tiến vào Vân Mộng trạch buôn bán gật đầu, nói ra: “Khó trách việc buôn bán giao dịch ở Quy Vương đảo lại được bảo hộ như thế, nguyên lai là có một tầng quan hệ này.”
“Oanh, oanh, oanh” trong lúc nhất thời, tiếng nổ mạnh bên tai không dứt, sóng lớn cuồn cuộn, dời sông lấp biển, trong thời gian ngắn ngủi, chỉ thấy Bát Bách Lý Đình đã tập hợp trăm ngàn vạn cường đạo vây khốn Huyền Giao đảo.
Có thể nói, trong một đêm này, trăm ngàn vạn cường đạo tại Vân Mộng trạch đều tập trung tới nơi này, thời điểm đám cường đạo mười lăm hòn đảo lớn đều tập trung về đây, có thể nói là hoành tráng vô cùng, hàng ngàn vạn cường đạo đông nghìn nghịt, có đủ loại hình thức khác nhau, có Yêu tộc, Nhân tộc, Thiên Ma tộc . . . vân vân, thậm chí còn có cả Thương Linh tộc.
Trong lúc nhất thời, bên ngoài Huyền Giao đảo đột nhiên mây đen bao phủ, thiên quân vạn mã tụ tập, có thể nói là binh lâm thành hạ.
“Chuẩn bị ——” vào thời điểm này, Xích Sát Quân Vương hét lớn một tiếng, suất lĩnh đệ tử dựng lên tuyến phòng ngự, mỗi một người đảm nhiệm một vị trí, thủ vững các cứ điểm cửa khẩu của Huyền Giao đảo, đem toàn bộ Huyền Giao đảo dựng vững chắc như thành đồng.
Xích Sát Quân Vương cũng là một nhân vật khó lường, sau khi đã hoàn toàn chiếm lĩnh Huyền Giao đảo, cũng không có nhàn rỗi, trong thời gian ngắn ngủi, đã đem Huyền Giao đảo dựng lên một tầng phòng ngự vô cùng kiên cố, cho nên, vào lúc này, dưới sự suất lĩnh của Xích Sát Quân Vương, Huyền Giao đảo được phòng ngự như một phái đài bằng sắt.
“Xích Sát Quân Vương cũng là một nhân tài nha.” Nhìn thấy Xích Sát Quân Vương suất lĩnh phòng ngự, có đại giáo rcường giả cũng không khỏi thán phục một tiếng, nói ra: “Nếu như hắn chiếm lĩnh Huyền Giao đảo rồi xưng vương mà nói, Huyền Giao đảo trong tay hắn, nhất định sẽ mạnh mẽ hơn Huyền Giao Vương.”
“Xích Sát Quân Vương, ngươi vẫn nên nhanh chóng đầu hàng, dựa vào thực lực của ngươi, không nghi ngờ là lấy trứng chọi đá, đó là tự tìm đường chết.” Lúc này Bát Bách Tần Tướng hét lớn khiêu khích.
Nhưng là, Xích Sát Quân Vương không thèm để ý Bát Bách Tần Tướng, phòng thủ chắc vị trí của mình.
“Chuẩn bị tiến công.” Vào lúc này, Bát Bách Tần Tướng quát khẽ một tiếng, nghe được “Keng, keng, keng” thanh âm vang lên, trăm ngàn vạn cường đạo đều nhao nhao rút binh khí ra khỏi vỏ, đều hô hào ầm ĩ, thanh thế rung trời.
Không hề nghi ngờ mọi người đều thấy được, bất luận là dựa vào nhân số hay thực lực, Xích Sát Quân Vương suất lĩnh đệ tử đang ở vào thế hạ phong, không phải là đối thủ của mười lăm hòn đảo tại Vân Mộng trạch này.
“Xích Sát Quân Vương mặc dù là một nhân tài, thực lực cũng rất cường hãn, nhưng đối mặt với mười lăm hòn đảo Vân Mộng trạch, dù cho hắn có đem Huyền Giao đảo xây dựng vững chắc như tường đồng vách sắt, thì cũng không phải là đối thủ của Bát Bách Lý Đình bọn hắn nha, chỉ sợ không cần nhiều thời gian, là có thể bị công phá.” Có một vị lão tổ già nua nhìn thấy một màn này, không khỏi chầm chậm nói.
“Xích Sát Quân Vương cho dù có tử thủ Huyền Giao đảo chỉ sợ cũng không làm nên chuyện gì đi.” Nhìn thấy một màn này, không ít tu sĩ cường giả đều cho rằng, lấy thực lực mà nói, Xích Sát Quân Vương không phải là đối thủ của Bát Bách Lý Đình.
Sự thật cũng đúng là như thế, thực lực của Xích Sát Quân Vương không cách nào so sánh với mười lăm hòn đảo Vân Mộng trạch, nếu quả thật động thủ, bằng thực lực của Xích Sát Quân Vương bọn hắn, vậy cũng không thủ vững được bao lâu.
“Khai trận ——” đúng vào lúc này, bên trong Huyền Giao đảo, một tiếng quát khẽ vang lên, tiếng quát khẽ này vang vọng giữa trời đất.
“Keng ——” thanh âm kiếm trận chợt xông phá trời cao, tại đây trong khoảnh khắc, chỉ thấy từ bên trong Huyền Giao đảo chính là kiếm quang ngút trời, trong một chớp mắt đâm xuyên bầu trời đêm, bay thẳng đến Đẩu Ngưu, kiếm quang nguy nga, trong lúc nhất thời, giống như ngàn vạn thần kiếm bay lên bầu trời, chém rụng xuống nhật nguyệt, tinh thần, mang xu thế tuyên cổ vô địch.
“Keng” dưới tiếng kiếm minh, trong một chớp mắt, nghe được “Oanh” một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy kiếm khí đáng sợ tuyệt luân ngay tức khắc trùng kích mà ra, giống như là cơn bão cường đại vô cùng, trong nháy mắt nhấc lên sóng to gió lớn ngập trời, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả bị thổi bay, dọa đến rất nhiều người đều hét lên kinh hoàng, bao gồm cả đám cường đạo mười lăm hòn đảo tại Vân Mộng trạch.
Dưới tiếng “Keng, keng, keng” kiếm trận cùng vang lên, chỉ thấy trên khoảng không của Huyền Giao đảo lần lượt hiện lên từng tầng kiếm trận, trăm ngàn vạn thần kiếm tập trung lại với nhau, tạo thành một đại dương kiếm mênh mông, vô cùng khổng lồ, ngay lập tức bao phủ toàn bộ Huyền Giao đảo.
Đại dương kiếm cuồn cuộn, sát khí tựa như có thể giết thần diệt ma, tại trong đại dương kiếm mênh mông như vậy, một cỗ chiến ý bàng bạc vô tận đang tràn ngập khắp nơi, dường như Thần Vương vô địch mà tiến đến cũng sẽ bị nghiền sát bên trong kiếm trận đáng sợ này.
“Đây là kiếm trận gì, mà sao lại mạnh mẽ như thế.” Bất luận là cường giả nào thời điểm vừa cảm thụ đến kiếm trận khủng bố như vậy, cũng không khỏi nghẹn ngào kêu to.
“Tốt cho một cái kiếm trận tràn đầy khí thế, đây không phải là kiếm trận nhỏ, mà kiếm trận này cũng không phải là thứ tiểu nhân vật có thế dựng lên, càng không phải là thế hệ hậu bối có khả năng tạo ra. Đây tuyệt đối là Đạo Quân truyền thừa mới có thể có kiếm trận.” Có một vị lão tổ đại giáo có kiến thức rộng rãi vừa nhìn thấy kiếm trận này, cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí.
Một cái kiếm trận cường đại, đi so sánh với một môn công pháp còn muốn đáng sợ hơn, hơn nữa lại thâm ảo vô cùng, thậm chí còn có loại kiếm trận chính là hàng ngàn hàng vạn đệ tử tập trung lại một chỗ mà thành, kiếm trận như thế, không phải một cái cường giả xuất thân cỏ rác, hoặc là một cái thế hệ thực lực bình thường có khả năng sáng tạo ra.
Kiếm trận như vậy, tuyệt đối là do hạng người tuyệt thế vô song mới có thể sáng tạo được, thậm chí là loại tồn tại như Đạo Quân vậy.
Có thể nói, có thể đạt được kiếm trận này, chắc chắn đều là một cái đại giáo cương quốc, thậm chí là Đạo Quân truyền thừa, bằng không mà nói, dù cho có một chút tiểu nhân vật, tiểu môn phái đạt được kiếm trận này, cũng không thể nào đem đệ tử của mình đào tạo ra tới.
Bây giờ một cái kiếm trận cường đại mà đáng sợ xuất hiện ở phía trên Huyền Giao đảo, điều này thực sự khiến tất cả mọi người sợ đến nhảy dựng lên.
“Xích Sát Quân Vương có năng lực dựng lên kiếm trận như vậy sao?” Có nguyên lão thế gia cũng không khỏi vì vậy lẩm bẩm.
Riêng về thực lực cá nhân mà nói, tại Kiếm Châu, Xích Sát Quân Vương cũng được coi là một nhân vật, nhưng là, không có bất kỳ người nào cho rằng, Xích Sát Quân Vương có khả năng dựng lên kiếm trận như thế.
“Dưới trướng của Lý Thất Dạ, dường như có một đội ngũ cao thủ Kiếm Đạo, chắc hẳn là bọn hắn dựng lên, cũng không biết lai lịch là gì.” Có tu sĩ từng thấy một trận chiến tại Huyền Giao đảo nói nhỏ.
Không hề nghi ngờ, kiếm trận cường đại vô địch này, chính là do đệ tử Thiết Kiếm môn dựng lên mà thành.
“Bày trận, chuẩn bị tác chiến.” Đối mặt với kiếm trận cường đại như vậy, Bát Bách Tần Tướng dáng vẻ ngưng trọng, lập tức bày trận.
“Giết ——” vào thời điểm này, một tiếng hét dài từ trong kiếm trận, không cho người mười lăm hòn đảo cơ hội bày trận, nghe được “Keng, keng, keng” kiếm minh không ngừng bên tai, thần kiếm đầy trời oanh sát xuống.
“Giết ——” vào lúc này, mười lăm vị đảo chủ cũng không thể không suất lĩnh hàng vạn cường đạo xung phong liều chết tiến lên.
“Oanh, oanh, oanh” trong lúc nhất thời, hai bên chiến đến rung trời lở đất, sông núi lật chuyển.
“Lý Thất Dạ, hiện tại ngươi thức thời vẫn còn kịp.” Ngay tại thời điểm Huyền Giao đảo cùng mười lăm hòn đảo bắt đầu đại chiến, Lâm Uyên Kiếm Thiếu tiến về phía trước một bước, lạnh lùng nói.
Chương 5408: Cự Uyên Kiếm Đạo
Vào thời điểm này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu đứng ra, ý tứ của hắn không thể rõ ràng hơn được nữa, hắn muốn động thủ với Lý Thất Dạ, thậm chí có thể nói, sắp ra tay chém Lý Thất Dạ.
Nghe được Lâm Uyên Kiếm Thiếu lời nói, làm cho mọi người ở đây không khỏi hai mặt nhìn nhau, vào lúc này, tất cả mọi người cảm thấy có chút trùng hợp.
Sau khi Kiếm Cửu và Tùng Diệp Kiếm Chủ kết thúc cuộc quyết chiến, Lâm Uyên Kiếm Thiếu liền gây khó dễ với Lý Thất Dạ, mà vào thời điểm này, cường đạo mười lăm hòn đảo Vân Mộng trạch đều hợp lại tiến đánh Huyền Giao đảo.
Mọi thứ cũng quá xảo hợp, hơn nữa thời gian cũng quá mức trùng khớp đi, không phải phát sinh trước khi Kiếm Cửu quyết chiến với Tùng Diệp Kiếm Chủ, cũng không phải phát sinh sau khi mười lăm hòn đảo Vân Mộng trạch tiến đánh Huyền Giao đảo, lại phát sinh đúng vào lúc khi mười lăm đảo Vân Mộng trạch tiến đánh Huyền Giao đảo.
Tất cả mọi thứ cũng quá mức trùng hợp, tại thời điểm Lâm Uyên Kiếm Thiếu gây khó dễ, cũng chính là lúc mười lăm đảo Vân Mộng trạch tiến đánh Huyền Giao đảo, từ hai phía xem xét lại, chính là hô ứng lẫn nhau.
Tất cả mọi người đều không tin có chuyện trùng hợp như thế, thậm chí khiến cho người ta cảm thấy, Bát Bách Lý Đình tiến đánh Huyền Giao đảo, điều này tựa như là chặt đứt sự trợ giúp của Lý Thất Dạ.
Mọi người đều biết rằng, Lý Thất Dạ thuê đại lượng tu sĩ cường giả, toàn bộ bọn hắn đều tập trung ở Huyền Giao đảo.
Vào giờ phút này, Bát Bách Lý Đình liên kết tất cả cường đạo của mười lăm hòn đảo Vân Mộng trạch, phát động nổi công kích đối với Huyền Giao đảo, bằng cách này, những tu sĩ cường giả được Lý Thất Dạ thuê bảo hộ kia, không có cách nào đi trợ giúp cho Lý Thất Dạ, bọn hắn một khi bị vây khốn, chính là không thể bứt ra cứu chủ.
Vào lúc này, Lý Thất Dạ chẳng phải đang một thân một mình sao, trong hoàn cảnh như vậy, chẳng phải là lúc Lý Thất Dạ yếu ớt nhất sao? Lúc này không xử lý Lý Thất Dạ, còn đợi tới khi nào?
Nghĩ đến khả năng này, tất cả mọi người cảm thấy suy đoán này rất có lý, là có khả năng lớn nhất, đây chính là Lâm Uyên Kiếm Thiếu cùng Bát Bách Lý Đình trong ngoài hợp tác, muốn cho Lý Thất Dạ một đòn trí mạng.
“Bát Bách Lý Đình lại cùng đại giáo chính phái hợp tác sao?” Có tu sĩ không khỏi lẩm bẩm nói thầm.
Xét cho cùng, cho dù là Bát Bách Lý Đình, hay là những hòn đảo khác, cũng đều là một đám cường đạo thổ phỉ, có thể nói, thân phận của bọn hắn cùng với Hải Đế kiếm quốc đệ nhất đại giáo là không hợp nhau, thậm chí có thể nói rằng, song phương còn là tử địch, dù sao, Hải Đế kiếm quốc có thể đại diện cho môn phái chính đạo tại Kiếm Châu.
Hải Đế kiếm quốc mang sứ mệnh diệt trừ gian ác khắp thiên hạ, dưới loại tình huống này, Bát Bách Lý Đình đám cường đạo thổ phỉ này sẽ đi cùng Hải Đế kiếm quốc một chỗ sao? Sẽ hợp tác sao?
“Không có gì là không thể.” Có một vị cường giả thế hệ trước trầm ngâm nói: “Nếu như Hải Đế kiếm quốc lên tiếng, e rằng Bát Bách Lý Đình sẽ không cự tuyệt, phải biết rằng, cự tuyệt Hải Đế kiếm quốc, đó chính là phải trả một cái giá cực lớn.”
Lời như vậy, làm cho không ít người trong lòng chấn động, Hải Đế kiếm quốc chính là thiên hạ đệ nhất đại giáo, nếu như nói, Hải Đế kiếm quốc thật sự đứng lên hô hào, hiệu triệu thiên hạ vây quét Vân Mộng trạch, cho dù Vân Mộng trạch có cường đại tới đâu, cũng không phải là đối thủ của Hải Đế kiếm quốc loại quái vật khổng lồ này.
Cho nên, nếu như Lâm Uyên Kiếm Thiếu đại diện Hải Đế kiếm quốc, đứng ra yêu cầu với Bát Bách Lý Đình vây quét Lý Thất Dạ, chỉ sợ Bát Bách Lý Đình bọn hắn cũng không dám cự tuyệt a.
Nghĩ đến điểm này, không ít tu sĩ cường giả trong lòng cũng theo đó giật mình.
“Xem ra, Lâm Uyên Kiếm Thiếu không chỉ là đến quan chiến nha, là có chuẩn bị mà đến.” Có tu sĩ không khỏi lẩm bẩm nói thầm.
Cũng có đại giáo cường giả khẽ nói: “Chuyện như thế, Hải Đế kiếm quốc làm sao sẽ nhịn được cơ chứ, dù sao cũng bị cướp hoàng hậu mà.”
Nghe nói như thế, mọi người cũng cảm thấy có đạo lý, Hải Đế kiếm quốc loại quái vật khổng lồ này, hoàng hậu của bọn hắn bị Lý Thất Dạ cướp đi, Hải Đế kiếm quốc sẽ nuốt được khẩu khí này sao? Khẳng định là muốn tiêu diệt Lý Thất Dạ.
Không hề nghi ngờ, lần này Lâm Uyên Kiếm Thiếu gây khó dễ với Lý Thất Dạ, đó chính là ý tứ này, Hải Đế kiếm quốc tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Lý Thất Dạ.
Vào thời điểm này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, trong đôi mắt toả ra sát khí, nói ra: “Ngươi tự mình bó tay chịu trói, hay là để ta động thủ?”
“Kiếm Thiếu ngược lại rất tự tin.” Lý Thất Dạ còn chưa mở miệng, Hứa Dịch Vân đứng bên cạnh Lý Thất Dạ liền mở miệng nói ra: “Kiếm Thiếu muốn khiêu chiến công tử nhà chúng ta, trước hết qua được một cửa của ta đã.”
Hứa Dịch Vân cũng thấy rõ ràng, Bát Bách Lý Đình vây công Huyền Giao đảo, Lâm Uyên Kiếm Thiếu bọn hắn chính là muốn cắt đứt sự trợ giúp của Lý Thất Dạ, cho nên, nàng muốn gánh vác lên trách nhiệm bảo hộ sự an nguy cho Lý Thất Dạ.
“Hoàn Bội Kiếm Nữ.” Lâm Uyên Kiếm Thiếu lạnh lẽo liếc nhìn Hứa Dịch Vân, chầm chậm nói: “Nếu như ngươi nhất định muốn nối giáo cho giặc, vậy ta liền thành toàn cho ngươi!”
Lâm Uyên Kiếm Thiếu nói chuyện, tiếng nói vang dội mạnh mẽ, hôm nay hắn có chuẩn bị mà đến, bất luận như thế nào, đều muốn mang Ninh Trúc công chúa trở về, thậm chí chém giết Lý Thất Dạ.
Lâm Uyên Kiếm Thiếu lời như vậy, không thể nghi ngờ là xem thường Hứa Dịch Vân, đương nhiên, hắn có tư cách kiêu ngạo nói ra lời như vậy.
“Tốt, vậy ta liền không biết tự lượng sức mình, lãnh giáo một chút Thiên Kiếm tuyệt học.” Mặc dù Hứa Dịch Vân ngày bình thường là người giản dị dễ gần, nhưng nàng cũng không phải là tượng đất bồ tát, chưa kể, dù là tượng đất cũng có ba phần là bùn.
Hứa Dịch Vân cũng tự biết rằng, bản thân nàng không bằng Lâm Uyên Kiếm Thiếu có tu luyện Thiên Kiếm, nhưng, nàng vẫn muốn thử một lần, sẽ không sợ hãi mà lùi bước.
“Keng ——” một tiếng vang lên, trong chớp mắt này, Hứa Dịch Vân đứng dậy, hai mắt như sao toả sáng, một kiếm nơi tay, khí chất phiêu dật.
“Trận chiến của Tuấn Ngạn Thập Kiếm.” Vừa nhìn thấy Hoàn Bội Kiếm Nữ Hứa Dịch Vân xuất thủ, không ít người đều cảm thấy hứng thú, có người huýt sáo hét to một tiếng.
Lâm Uyên Kiếm Thiếu và Hứa Dịch Vân đều là một trong Tuấn Ngạn Thập Kiếm, hôm nay, Lâm Uyên Kiếm Thiếu đánh một trận với Hứa Dịch Vân, điều này tất nhiên sẽ khơi dậy không ít hứng thú cho mọi người.
Dù sao, Tuấn Ngạn Thập Kiếm cũng chính là thiên tài thế hệ trẻ tuổi, đại diện cho thực lực đỉnh cao của thế hệ trẻ tuổi. Đối với thế hệ trẻ tuổi mà nói, Lâm Uyên Kiếm Thiếu đánh một trận với Hứa Dịch Vân, cũng rất đáng xem.
“Hoàn Bội Kiếm Nữ, không phải là đối thủ của Lâm Uyên Kiếm Thiếu.” Trận chiến còn chưa có bắt đầu, có lão tổ đại giáo đã đưa ra kết luận, nói ra: “Song phương cách xa quá rõ ràng.”
Kết luận như thế cũng chẳng có gì lạ, dù sao, bất luận là xuất thân hay thiên phú, chỉ sợ Hứa Dịch Vân không thể bằng được Lâm Uyên Kiếm Thiếu.
Dù sao, Lâm Uyên Kiếm Thiếu chính là tu luyện Cự Uyên Kiếm Đạo, hơn nữa còn mang Đạo Quân binh khí mà đến, thực lực quá cường đại.
“Tự tìm đường chết ——” Lâm Uyên Kiếm Thiếu hai mắt phát lạnh, “Keng” một tiếng vang lên, kiếm đã ra khỏi vỏ, kiếm uy trong nháy mắt đã tràn ngập, uy áp của Đạo Quân có xu thế nghiền nát thiên địa.
“Tử Uyên Kiếm ——” nhìn thấy Lâm Uyên Kiếm Thiếu đã rút kiếm của Đạo Quân ra khỏi vỏ, rất nhiều tu sĩ cường giả trong lòng chấn động, kiếm của Đạo Quân, đây chính là thanh kiếm vô địch mà Tử Uyên Đạo Quân lưu lại cho Hải Đế kiếm quốc.
Mặc dù nói, Tử Uyên Kiếm cũng không phải là binh khí cường đại nhất của Tử Uyên Đạo Quân, nhưng có người nói rằng, Tử Uyên Kiếm chính thanh kiếm được môn hạ đệ tử chế tạo riêng cho Tử Uyên Đạo Quân, kiếm này phối hợp Cự Uyên Kiếm Đạo, uy lực vô tận.
“Ra tay đi.” Lâm Uyên Kiếm Thiếu cầm trong tay Tử Uyên Kiếm, bày ra tư thế bễ nghễ thiên hạ, duy ta vô địch.
Trong tay Tử Uyên Kiếm, tản ra Đạo Quân uy áp, lúc này Lâm Uyên Kiếm Thiếu tựa như là đứng trước vực thẳm, coi thường chúng sinh, trong lúc phất tay liền có xu thế trấn sát Hứa Dịch Vân.
Còn chưa xuất thủ, khí thế đã vô địch, khí thế của Lâm Uyên Kiếm Thiếu cường đại vô địch như vậy, khiến tất cả tu sĩ cường giả thế hệ trẻ ở đây cũng không khỏi vì vậy nín thở.
“Thực lực quá mạnh mẽ, đây chỉ sợ là đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm.” Có thiếu niên thiên tài sắc mặt đại biến thở hổn hển một hơi.
Dưới khí thế mạnh mẽ của Lâm Uyên Kiếm Thiếu, ít nhiều thế hệ trẻ tuổi ở đây, đều tự nhận mình không phải là đối thủ của Lâm Uyên Kiếm Thiếu, Tử Uyên Kiếm của Lâm Uyên Kiếm Thiếu còn chưa xuất ra, rất nhiều người đều cảm thấy mình đã thua dưới tay của Lâm Uyên Kiếm Thiếu.
Đương nhiên, đối với rất nhiều thế hệ tuổi trẻ mà nói, coi như chính mình có bại ở trong tay Lâm Uyên Kiếm Thiếu, cũng không cảm thấy mất mặt, dù sao, Lâm Uyên Kiếm Thiếu chính là tuyệt thế thiên tài, càng là tu luyện Cự Uyên Kiếm Đạo vô địch, cầm trong tay Tử Uyên Kiếm, thực lực như thế, đừng nói là thế hệ trẻ tuổi, chỉ sợ cường giả thế hệ trước cũng không có bao nhiêu người là đối thủ của hắn.
“Tốt ——” đối mặt với khí thế vô địch của Lâm Uyên Kiếm Thiếu, Hứa Dịch Vân cũng không sợ hãi, thét dài một tiếng, trường kiếm trong tay rung lên, ngay lập tức “Keng, keng, keng” kiếm vang không ngừng bên tai.
Tại “Ông” một tiếng, cả không gian rung lên, trong chớp mắt này, chỉ thấy kiếm quang phóng lên tận trời, dưới một kiếm này, giống như các ngôi sao bay đầy trời, dưới một kiếm này, quét ngang qua cửu thiên thập địa, tung hoành khắp nơi, uy lực tuyệt luân.
“Đây là chiêu thức gia truyền Hứa gia sao?” Có cường giả xem xét, nói ra: “Kiếm Kích Bát Thức của Hứa gia cũng là độc nhất vô nhị nha.”
Hứa Dịch Vân một kiếm đánh lên không trung, uy lực vô cùng cường đại, thế hệ trẻ tuổi không khỏi xuýt xoa khen ngợi, chỉ là luận thực lực mà nói, chỉ dựa vào một kiếm này của Hứa Dịch Vân, cũng đủ khinh thường thế hệ trẻ tuổi.
Đáng tiếc, hôm nay Hứa Dịch Vân gặp phải Lâm Uyên Kiếm Thiếu, hắn không chỉ là tu luyện Cự Uyên Kiếm Đạo, càng là cầm trong tay Đạo Quân binh khí, thực lực quá mạnh mẽ, e rằng trong thế hệ trẻ tuổi, cũng không có ai là địch thủ.
“Không biết tự lượng sức mình.” Lâm Uyên Kiếm Thiếu quát lạnh một tiếng, kiếm bay lên bầu trời, nghe được “Bùm” một tiếng vang lên, thiên địa sụp đổ, trong chớp mắt theo Kiếm Đạo cùng một chỗ, thiên địa trở thành vực thẳm, lập tức đem Hứa Dịch Vân cùng kiếm khí tung hoành của nàng cuốn vào trong đó.
Cùng lúc đó, “Oanh” một tiếng vang, Đạo Quân chi uy khủng bố tuyệt luân nghiền ép mà xuống, huỷ diệt vạn đạo.
Thiên địa tựa như vực thẳm, Đạo Quân chi uy nghiền ép, dưới một kích đáng sợ như vậy, nghe được “Phanh, phanh, phanh” thanh âm vang lên, Hứa Dịch Vân trong nháy mắt bị Cự Uyên Kiếm Đạo vây khốn, Đạo Quân uy áp đáng sợ trấn áp xuống, dưới từng tiếng nổ vang, Hứa Dịch Vân kiếm khí tung hoành quét ngang ngay lập tức bị nghiền vỡ nát bấy.
“Cự Uyên Kiếm Đạo ——” vừa nhìn thấy Thiên Kiếm xuất thủ, thiên hạ vô địch, khiến rất nhiều thê hệ tuổi trẻ hãi hùng khiếp vía quát to một tiếng, chỉ riêng một kiếm này, cũng đủ khiến bọn hắn mất mạng.
“Thiên Kiếm chi uy, quả nhiên danh bất hư truyền.” Coi như là cường giả thế hệ trước, nhìn thấy Cự Uyên Kiếm Đạo cường đại như thế, cũng không khỏi hít một hơi lãnh khí.
“Hoàn Bội Kiếm Nữ, cũng thật quá yếu đi, không phải là đối thủ.” Nhìn thấy Hứa Dịch Vân trong nháy mắt bị vây nhốt trong Cự Uyên Kiếm Đạo, có lão tổ đại giáo khẽ lắc đầu, biết rõ là Hứa Dịch Vân sẽ bại trận, cũng không mất đến bao nhiêu thời gian.
“Keng ——” một tiếng kiếm minh, ngay tại thời điểm Hứa Dịch Vân bị nhốt hãm trong Cự Uyên Kiếm Đạo, một kiếm chém ngang, kiếm khí bàng bạc, kiếm quang xanh biếc xẹt ngang qua bầu trời, tựa như là đoạn thập phương trảm lục đạo, quét sạch mọi thứ.
“Thúy Trúc Hoành Thiên ——” một kiếm như thế, khiến không ít người quát to một tiếng.
Chương 5409: Thực lực Ninh Trúc công chúa
Thúy Trúc Hoành Thiên, một kiếm cắt ngang qua, tràn ngập một màu xanh lục, dường như một kiếm này, chính là tràn đầy sinh cơ, tràn đầy sức sống và hy vọng vô hạn.
Dưới một kiếm như vậy, bất luận là lực lượng trấn áp cường đại cỡ nào, bất luận là tuyệt sát ra sao, cũng đều không thể đem nó hủy diệt, tựa như, bất luận là đáng sợ thế nào, dưới điều kiện khó khăn làm sao, sinh mệnh lực của nó cũng đều ương ngạnh như thế, không có thứ gì có thể đem nó ma diệt.
Thúy Trúc Hoành Thiên, cái này khiến không ít người kinh hô một tiếng, tại vừa rồi không lâu, Tùng Diệp Kiếm Chủ đã dùng một chiêu này ngăn trở Kiếm Cửu tuyệt sát, mà vào giờ khắc này, một chiêu Thúy Trúc Hoành Thiên lại một lần nữa xuất hiện, làm sao không khiến người ta vì đó kinh hô chứ.
Nghe được “Phanh” một tiếng vang lên, một chiêu “Thúy Trúc Hoành Thiên”, đã ngăn cản được Đạo Quân trấn áp của Lâm Uyên Kiếm Thiếu, một kiếm ngang tròi, tựa như một kiếm này đã ngăn được Đạo Quân trấn áp cách ngoài vạn dặm, không có khả năng vượt qua nửa bước.
“Ninh Trúc công chúa.” Nhìn thấy một người xuất hiện, cũng có người không khỏi vì vậy lẩm bẩm một tiếng.
Không hề nghi ngờ, tại thời điểm Hứa Dịch Vân bị vây khốn trong Cự Uyên Kiếm Đạo của Lâm Uyên Kiếm Thiếu, Ninh Trúc công chúa một kiếm vượt ngang mà tới, giải thoát Hứa Dịch Vân khỏi vây khốn.
Trong lúc nhất thời, làm cho không ít người hai mặt nhìn nhau, lần này liền khiến cho rất nhiều tu sĩ cường giả cảm thấy rất thú vị.
Lâm Uyên Kiếm Thiếu liên tục nhấn mạnh, muốn đưa Ninh Trúc công chúa trở về Hải Đế kiếm quốc, nhưng là, Ninh Trúc công chúa lại cự tuyệt, hơn nữa, vào thời điểm này, Ninh Trúc công chúa còn rút kiếm đối mặt, tựa như Ninh Trúc công chúa vô cùng kiên định đứng về phía Lý Thất Dạ.
Thiên hạ đệ nhất giáo Hải Đế kiếm quốc nàng không lựa chọn, Đạm Hải Kiếm Hoàng tuyệt thế thiên tài như vậy nàng không lựa chọn, dù là vị trí hoàng hậu cao quý vô cùng nàng cũng không lựa chọn.
Ninh Trúc công chúa lại lựa chọn Lý Thất Dạ một cái nhà giàu mới nổi, hơn nữa, còn là tỳ nữ cho nhà giàu mới nổi, đây là cam tâm tình nguyện.
Điều này cũng làm cho rất nhiều cường giả kiến thức rộng rãi cũng cảm thấy thật sự quá bất hợp lý, cũng không rõ vì cái gì Ninh Trúc công chúa lại một lòng một dạ đối với Lý Thất Dạ nhà giàu mới nổi như vậy.
“Đây là tự hủy tương lai.” Có tu sĩ không nhịn được lẩm bẩm, khẽ nói ra: “Tự cam đọa lạc.”
Tại trong mắt nhiều người, lựa chọn của Ninh Trúc công chúa là ngu xuẩn vô cùng, không biết tự lượng sức mình, tự cam đọa lạc.
“Đây là điên rồi sao?” Có thế hệ tu sĩ tuổi trẻ cũng không nhịn được thốt lên: “Vì lựa chọn Lý Thất Dạ loại nhà giàu mới nổi này, mà không tiếc vạch mặt cùng Hải Đế kiếm quốc, nàng còn từng là hoàng hậu tương lai Hải Đế kiếm quốc đó.”
“Thật là bị ma xui quỷ ám.” Coi như là một vài lão tổ đại giáo, cũng không biết tại sao Ninh Trúc công chúa phải lựa chọn Lý Thất Dạ, mà không phải là Đạm Hải Kiếm Hoàng, lẩm bẩm nói ra: “Lý Thất Dạ rốt cuộc là có mị lực cỡ nào, vậy mà khiến Ninh Trúc công chúa thái độ kiên định như thế.”
Nếu như nói, trước đó, Ninh Trúc công chúa đánh cược bị thua, tuân thủ theo lời hứa, nhưng bây giờ Ninh Trúc công chúa rõ ràng có cơ hội xoay người, nàng vẫn lựa chọn đứng ở bên Lý Thất Dạ, điều này khiến mọi người cảm thấy quá tà môn.
Ninh Trúc công chúa xuất kiếm về phía Lâm Uyên Kiếm Thiếu, không cần phải nhiều lời nữa, không thể rõ ràng hơn được nữa, không hề nghi ngờ, vì Lý Thất Dạ, Ninh Trúc công chúa nguyện ý xuất kiếm về phía Hải Đế kiếm quốc, thậm chí không tiếc đối địch với Hải Đế kiếm quốc.
Lâm Uyên Kiếm Thiếu sắc mặt dĩ nhiên rất khó coi, có thể nói hết sức khó coi, hắn phụng mệnh đến đây, để mời Ninh Trúc công chúa trở về Hải Đế kiếm quốc.
Theo đạo lý mà nói, hắn là đến giải cứu Ninh Trúc công chúa từ trong nước lửa, dù cho Ninh Trúc công chúa không thể giúp hắn một chút sức lực, vậy cũng nên đứng ngoài quan sát chứ.
Nhưng mà vào giờ khắc này, Ninh Trúc công chúa lại rút kiếm đối mặt, kiên định đứng bên cạnh Lý Thất Dạ.
Ninh Trúc công chúa cách làm như thế, trong mắt rất nhiều người, đây là tự cam đọa lạc, cho nên, Lâm Uyên Kiếm Thiếu cũng không ngoại lệ trong lồng ngực hắn không khỏi có một ngọn lửa độc ác toả ra.
“Điện hạ, xin nghĩ lại.” Lúc này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu lạnh lùng nói: “Bây giờ quay đầu còn kịp, bằng không mà nói, chỉ sợ sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng.”
Lâm Uyên Kiếm Thiếu lời này là đang cảnh cáo Ninh Trúc công chúa, hơn nữa, ý của hắn không thể rõ ràng hơn được nữa, nếu như Ninh Trúc công chúa vẫn u mê không tỉnh ngộ, vậy sẽ trở thành kẻ địch của Hải Đế kiếm quốc, kết cục là có thể tưởng tượng.
Cho nên nói, Lâm Uyên Kiếm Thiếu dùng ‘vực sâu vạn trượng’ đến cảnh cáo Ninh Trúc công chúa, điều này quả thực không chút nào quá mức, dù sao, một khi bị Hải Đế kiếm quốc liệt vào kẻ địch, e rằng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.
“Đa tạ ý tốt” Ninh Trúc công chúa vô cùng bình tĩnh, chầm chậm nói: “Ý tốt của Kiếm Thiếu, Ninh Trúc xin nhận, sự ưu ái của Hải Đế kiếm quốc, Ninh Trúc cũng vô cùng cảm kích. Duyên phận đã hết, không cần dây dưa thêm nữa. Kiếm Thiếu mời trở về đi, chớ có phạm sai lầm.”
Ninh Trúc công chúa vừa nói ra lời như vậy, khiến rất nhiều người không khỏi há hốc mồm.
Ninh Trúc công chúa lời này rất kiên quyết, không hề nghi ngờ, nàng tuyệt đối đứng ở bên cạnh Lý Thất Dạ, hơn nữa còn là cam tâm tình nguyện.
Thậm chí có thể nói, vì Lý Thất Dạ, Ninh Trúc công chúa không tiếc đối địch với Hải Đế kiếm quốc.
Vứt bỏ thân phận hoàng hậu tương lai của Hải Đế kiếm quốc, lựa chọn cùng Lý Thất Dạ dạng nhà giàu mới nổi này, thậm chí không tiếc đối địch với Hải Đế kiếm quốc.
Quyết tâm của Ninh Trúc công chúa quả thực khiến rất nhiều tu sĩ cường giả chấn động trong lòng, mặc kệ Ninh Trúc công chúa tại sao phải lựa chọn Lý Thất Dạ, nhưng dám kiên quyết tự mình đứng ra lựa chọn, thậm chí không tiếc đối địch với Hải Đế kiếm quốc, chỉ sợ không có mấy người có được dũng khí như thế.
Ninh Trúc công chúa lời như vậy, đã không thể rõ ràng hơn, sắc mặt của Lâm Uyên Kiếm Thiếu làm sao có thể tốt được chứ?
“Nếu điện hạ vẫn u mê không tỉnh ngộ như thế, vậy cũng đừng trách ta.” Lâm Uyên Kiếm Thiếu sắc mặt lạnh lẽo, hai mắt lộ ra sát khí.
Không hề nghi ngờ, trong chớp mắt này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu là đối với Ninh Trúc công chúa đã động sát cơ, dù sao, nếu Ninh Trúc công chúa đã lựa chọn Lý Thất Dạ, nếu nàng còn sống, đối với Hải Đế kiếm quốc mà nói, không thể nghi ngờ là một loại nhục nhã, cho nên, theo Lâm Uyên Kiếm Thiếu, kết cục tốt nhất của Ninh Trúc công chúa là tử vong.
“Oanh ——” một tiếng vang thật lớn, trong chớp mắt này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu lập tức là huyết khí ngút trời, tựa như là hồng hoang cự thú thức tỉnh lại, bạo phát ra huyết khí cuồn cuộn không dứt, giống như là sóng to gió lớn, muốn đem toàn bộ thiên địa bao phủ.
Huyết khí cường đại như thế trùng kích tới, trong nháy mắt lan tràn khắp thiên địa, mang theo xu thế bẻ gãy nghiền nát, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả bị huyết khí cường đại như thế rung động.
“Không hổ là thiên tài của Hải Đế kiếm quốc.” Cảm nhận được huyết khí của Lâm Uyên Kiếm Thiếu lại kinh khủng như vậy , cho dù thế hệ trước thực lực mạnh mẽ, cũng cũng không khỏi vì vậy thán phục.
“Giết ——” Lâm Uyên Kiếm Thiếu miệng phun chân ngôn, sát phạt quyết đoán, nghe được “Keng” một tiếng kiếm minh, Tử Uyên Kiếm xuất thủ, Đạo Quân chi uy cuồn cuộn, trấn sát mà xuống, thiên địa sụp đổ, uy lực không gì sánh kịp.
Một kiếm chém xuống, tuyệt sát hung mãnh, vào giờ phút này, bất kỳ người nào cũng nhìn ra được, Lâm Uyên Kiếm Thiếu chính là hạ sát thủ đối với Ninh Trúc công chúa, muốn đẩy Ninh Trúc công chúa vào chỗ chết.
“Đến hay lắm.” Đối mặt với Lâm Uyên Kiếm Thiếu trấn áp như vậy, Ninh Trúc công chúa không sợ, quát một tiếng, nhảy vọt lên trời, “Keng” một tiếng kiếm minh, kiếm quang sáng chói, một kiếm chém ra, chặt đứt luân hồi, chặt đứt nhân quả, chặt đứt thời gian. . .
Một kiếm chém ra, không thể quay đầu chùn bước, không gì có thể ngăn cản, dưới một kiếm này, dường như chỉ có chặt đứt.
“Kiếm Đoạn ——” một kiếm này chém ra, khiến không ít người kinh hô một tiếng, đối với tu sĩ cường giả ở đây mà nói, một kiếm này không chút nào lạ lẫm.
Tại thời điểm vừa rồi, Tùng Diệp Kiếm Chủ chính là dùng một chiêu Kiếm Đoạn này phá kiếm thức thứ chín Tuyệt Thế của Kiếm Cửu.
“Phanh ——” một tiếng vang thật lớn, tia lửa bắn ra tung tóe, giống như một ngôi sao to lớn vô cùng bị nổ tung, lực trùng kích vô cùng cường đại ngay lập tức nhấc lên sóng to gió lớn, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả bị đánh đến liên tiếp lui về phía sau.
Nghe được “Đông” một tiếng vang lên, sau khi Ninh Trúc công chúa đối cứng một chiêu cùng với Lâm Uyên Kiếm Thiếu, Ninh Trúc công chúa lui về sau hai ba bước, nhưng hơi thở không hề rối loạn, vẫn ung dung như thường.
“Cường đại như vậy ——” thấy Ninh Trúc công chúa một chiêu Kiếm Đoạn, vậy mà tiếp nhận một chiêu Cự Uyên Kiếm Đạo của Lâm Uyên Kiếm Thiếu, điều này lập tức khiến tất cả mọi người ở đây giật nảy người.
Đối với không ít người ở đây mà nói, bọn hắn đều cho rằng Lâm Uyên Kiếm Thiếu chính là người đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm, thực lực hơn xa so với chín người kia, vừa rồi khi Hứa Dịch Vân cùng Lâm Uyên Kiếm Thiếu vừa quyết đấu, mọi người đều cho rằng, Hứa Dịch Vân không phải là đối thủ của Lâm Uyên Kiếm Thiếu.
Nhưng bây giờ Ninh Trúc công chúa đối cứng một chiêu với Lâm Uyên Kiếm Thiếu, mà Ninh Trúc công chúa cũng chỉ là hơi chút hạ phong mà thôi.
Phải biết, Lâm Uyên Kiếm Thiếu thế nhưng là tu luyện Cự Uyên Kiếm Đạo, lại cầm trong tay Cự Uyên Kiếm, loại ưu thế như vậy, chính là hơn Ninh Trúc công chúa rất nhiều.
Sau một chiêu đối cứng, Lâm Uyên Kiếm Thiếu cũng không khỏi vì vậy biến sắc, hắn cũng không có nghĩ đến, thực lực của Ninh Trúc công chúa lại cường đại như thế.
“Tiếp của ta một kiếm.” Liền ngay trong khoảnh khắc này, Ninh Trúc công chúa vượt không mà lên, người như sao băng, bước đi như tia chớp, ngay tức khắc nghe được một tiếng “Keng” vang lên, liền thấy đó là kiếm quang lượn quanh, toả ra kim quang.
Trong chớp mắt này, chỉ thấy Ninh Trúc công chúa dường như cả người được kim quang bao phủ, toả ra ánh vàng rực rỡ, tựa như được dát lên một lớp hoàng kim, đạt được vô thượng thần linh che chở và phù hộ, lộ ra khí thế hết sức thần thánh, giống như thần linh giá lâm vậy.
Kỳ diệu nhất chính là, Ninh Trúc công chúa đánh ra một kiếm, cũng không giống như Kiếm Đoạn tuyệt sát vô tình, mà lúc này nàng xuất thủ một kiếm, lại nhịp nhàng hợp theo tiết tấu của thiên địa, tựa như trong một kiếm này, liền ẩn chứa sự ảo diệu của thiên địa vạn đạo, một kiếm này dường như đã sinh ra thiên địa vạn đạo, hết sức bác đại tinh thâm.
“Chẳng lẽ ta lại sợ ngươi ——” Lâm Uyên Kiếm Thiếu cũng thét dài một tiếng, bước lên không trung, Tử Uyên Kiếm vung ra, dưới một tiếng “Oanh” vang lên thật lớn, kiếm quang dời non lấp bể trùng kích mà tới, mang xu thế hủy diệt thập phương.
“Đây là kiếm pháp gì.” Lâm Uyên Kiếm Thiếu kiếm uy vô địch, mọi người cũng không có gì ngạc nhiên, nhưng Ninh Trúc công chúa vừa ra tay, kiếm pháp rất kỳ diệu, khiến rất nhiều tu sĩ cường giả không khỏi vì vậy khẽ giật mình.
Đặc biệt là đối với lão tổ đại giáo của Mộc Kiếm Thánh Quốc, cũng không khỏi vì thế mà ngây ngẩn, trong lòng hết sức kỳ quái.
“Đây không phải là kiếm pháp của Mộc Kiếm Thánh Quốc.” Có một vị lão tổ đại giáo có giao tình thâm hậu với Mộc Kiếm Thánh Quốc, đối với Mộc Kiếm Thánh Quốc cực kỳ hiểu rõ, khi quan sát kỹ hơn, không khỏi vì vậy giật mình.
Không sai, Ninh Trúc công chúa vừa thi triển ra kiếm pháp không phải là của Mộc Kiếm Thánh Quốc.
“Không phải là kiếm pháp của Mộc Kiếm Thánh Quốc, vậy là kiếm pháp gì?” Có cường giả không khỏi giật mình nói ra: “Chẳng lẽ là kiếm pháp của Hải Đế kiếm quốc?”
Chương 5410: Lại gặp Tiễn Tam Cường
“Phanh ——” một tiếng vang thật lớn, ở trên Huyền Giao đảo, Bát Bách Tần Tướng tự mình dẫn theo Bát Bách Lý Đình cùng trăm ngàn vạn cường đạo xông vào kiếm trận, kiếm trận tràn ngập khắp nơi, tựa như tường đồng vách sắt, nhưng là, Bát Bách Tần Tướng dẫn theo trăm ngàn vạn cường đạo, cũng không phải là ăn chay, dưới các cuộc tấn công của bọn hắn, Huyền Giao đảo bị rung chuyển không ngớt, kiếm trận sáng tối chập chờn, dường như nếu cứ tiếp tục như vậy, toàn bộ kiếm trận cũng không kiên trì được nữa, sẽ bị công phá.
Mặc dù là như thế, vẫn khiến rất nhiều tu sĩ cường giả sợ hãi thán phục, một cái kiếm trận lặng lẽ vô danh như thế, vậy mà lại cường đại vô cùng, có thể chịu đựng được các cuộc tấn công mạnh mẽ của Vân Mộng trạch, rốt cuộc tuyệt thế kiếm trận này là cái gì?
Bởi vậy, rất nhiều tu sĩ cường giả đều suy đoán, những tu sĩ cường giả Lý Thất Dạ thuê đến này, đến tột cùng có lai lịch gì, Lý Thất Dạ đến tột cùng là đào ở đâu ra nhiều cường giả như vậy, chỉ riêng về tuyệt thế kiếm trận này đến xem, những tu sĩ cường giả này, không phải là kẻ yên lặng vô danh mới đúng.
Nhìn thấy tuyệt thế kiếm trận với kiếm khí tràn ngập khắp nơi, không ít đại nhân vật cũng đang suy đoán, kiếm trận như thế đến từ chỗ nào, dù sao, thông thường mà nói, kiếm trận cường đại như vậy, cũng chỉ có Đạo Quân truyền thừa mới có thể đạt được.
Mà tại một bên khác, A Chí cùng Thiết Kiếm chỉ là xa xa đứng ngoài quan sát mà thôi, giống như việc này không liên quan đến mình, chỉ khoanh tay đứng nhìn, đặc biệt là Thiết Kiếm, nhìn thấy toàn bộ kiếm trận lung lay sắp sụp đổ, hắn cũng không hề lo lắng, vẫn là bình tĩnh quan sát.
“Đạo huynh huấn luyện đệ tử, chính là có thủ đoạn nha, kiếm trận lần này, đủ ngăn cản được một lần.” A Chí nhìn xem kiếm khí tràn ngập khắp nơi, nói ra.
Thiết Kiếm nở nụ cười, nói ra: “Người trẻ tuổi, vẫn cần phải ma luyện, kinh nghiệm chiến đấu vẫn chưa đủ phong phú, để bọn hắn mài giũa thêm một chút cũng tốt.”
“Có người kế tục nha.” A Chí khẽ gật đầu, dường như lúc nói ra lời này, rất là xúc động.
Thiết Kiếm liếc nhìn A Chí, nói ra: “Nói đến người kế tục, so ra không bằng đạo huynh, dưới trướng của đạo huynh, nhân tài đông đúc, chống đỡ một phương. Chúng ta chẳng qua là kẻ lưu lạc, như chó nhà có tang, cầu một miếng cơm ăn mà thôi.”
“Đạo huynh mà là chó nhà có tang, thì người trong thiên hạ đến tư cách để làm chó cũng không có.” A Chí khẽ lắc đầu.
Thiết Kiếm chỉ nở nụ cười, không nói thêm gì nữa.
Không hề nghi ngờ, giữa Thiết Kiếm cùng A Chí, đều biết rõ nội tình về nhau, đương nhiên, mặc kệ bọn hắn có nội tình hay lai lịch thế nào, Lý Thất Dạ cũng lười hỏi đến, cũng không cần thiết phải hỏi.
Thiết Kiếm cùng A Chí trong lòng bọn hắn cũng rõ ràng điều này, đây cũng không phải là vấn đề Lý Thất Dạ có tín nhiệm bọn hắn hay không, mà dù cho bọn hắn lai lịch gì, dù là loại tồn tại ra sao, tại trong tay Lý Thất Dạ, cứ thành thật làm người là được, là rồng cũng phải cuộn lại, là hổ cũng phải ngồi xuống, ngoan ngoãn mà làm việc.
Nếu như mang theo ý định gì đó, bọn hắn tin tưởng, chết tuyệt đối không phải là Lý Thất Dạ, mà chính là bọn hắn.
Cho dù bản thân bọn hắn có cường đại đến cỡ nào, là tồn tại khó lường ra sao, ở trong tay Lý Thất Dạ, chỉ sợ cũng không làm nên việc gì, nếu bọn họ có ý định gì khác, cũng sẽ không thoát khỏi một cái kết cục.
“Phanh ——” một tiếng vang thật lớn, liền ngay trong chớp mắt này, một mũi tên khổng lồ từ trên trời rơi xuống, cứng rắn đánh về phía Bát Bách Tần Tướng, vốn là dẫn theo đại quân tiến đánh Huyền Giao đảo Bát Bách Tần Tướng không khỏi vì thế cả kinh, dưới sự sợ hãi, hắn nâng khiên lên ngăn cản, theo một tiếng vang thật lớn, quả thực là đem Bát Bách Tần Tướng đánh bay ra ngoài.
“Kẻ nào đánh lén bản tọa.” Bát Bách Tần Tướng đột nhiên bị đánh lén, vì vậy vừa sợ vừa giận.
“Là ta.” Vào lúc này, một thanh âm vang lên, một người xuất hiện ở trên bầu trời, đó chính là Tiễn Tam Cường xuất quỷ nhập thần.
Tiễn Tam Cường bộ dáng lười biếng, lại có chút dáng vẻ coi thường thiên hạ, tóm lại, biểu hiện rất kỳ lạ, nói ra: “Kẻ rác rưởi, ta tới để thu tính mạng.”
“Là ngươi ——” nhìn thấy Tiễn Tam Cường, Bát Bách Tần Tướng cũng không khỏi ngẩn ra, có chút kinh ngạc, cũng có chút ngoài ý muốn.
Tiễn Tam Cường gật đầu, khó có được chăm chú vô cùng, nói ra: “Không sai, là ta, hôm nay đến lấy mạng chó của ngươi, để tránh làm nhục gia phong.”
Tiễn Tam Cường lời như vậy, lập tức khiến rất nhiều tu sĩ cường giả hai mặt nhìn nhau, mọi người nghe được Tiễn Tam Cường cùng Bát Bách Tần Tướng đối thoại, đều cảm thấy là lạ.
“Tiễn Tam Cường cùng Bát Bách Tần Tướng vậy mà lại có nguồn gốc.” Có cường giả sau khi nghe được lời nói này, cũng không khỏi vì vậy lẩm bẩm.
Có cường giả thế hệ trước cũng tò mò, nói ra: “Xem ra, Tiễn Tam Cường cùng Bát Bách Tần Tướng cùng đến từ một mạch, có lẽ là cùng xuất thân từ một cái thế gia cổ xưa.”
“Xem ra, thật sự là có khả năng này, có nghe đồn rằng, Bát Bách Tần Tướng là đệ tử của thế gia cổ xưa nào đó, cũng không biết là thật hay giả.” Có một vị tu sĩ kiến thức uyên bác nói ra: “Tiễn Tam Cường ngược lại thì không có tin đồn gì, mọi người đều nói hắn là tán tu.”
Tiễn Tam Cường lai lịch vẫn luôn là một điều bí ẩn, không có ai biết xuất thân cụ thể của hắn, rất nhiều người đều cho rằng hắn là tán tu, nhưng có một số đại nhân vật lại không nghĩ như vậy.
Bởi vì trong mắt một số đại nhân vật này, Tiễn Tam Cường một thân tu hành, không hề giống dã lộ, mà kiến thức vô cùng uyên bác, nhìn sơ qua là biết có được căn cơ tu hành thâm sâu như vậy, cho nên, có một ít đại nhân vật cho rằng, Tiễn Tam Cường cũng không phải là tán tu, tuy nhiên, cụ thể xuất thân từ đâu, thì mọi người đều không rõ ràng.
Tiễn Tam Cường chính bản thân hắn cũng chưa từng nói qua xuất thân của mình, hơn nữa hắn cũng ít khi qua lại với người khác.
Về phần Bát Bách Tần Tướng, mọi người đều biết hắn là đảo chủ của Bát Bách Lý Đình, là đại cường đạo tại Vân Mộng trạch, có thể nói hắn là cường đạo vương, nhưng là, trước khi trở thành cường đạo, mọi người cũng không biết rõ xuất thân của Bát Bách Tần Tướng, nhưng lại có tin đồn rằng, xuất thân của Bát Bách Tần Tướng đến từ thế gia cổ xưa.
Bây giờ xem ra, tất cả đều là sự thật, Tiễn Tam Cường và Bát Bách Tần Tướng đều xuất thân từ thế gia cổ xưa, tuy nhiên, không biết nguyên nhân là gì, Bát Bách Tần Tướng bị thế gia cổ xưa này trục xuất khỏi gia môn.
“Ha, ha, ha, Tiễn Tam Cường.” Lúc này Bát Bách Tần Tướng lấy lại tinh thần, cười to, nói ra: “Chỉ bằng ngươi cũng muốn lấy mạng của ta tại Vân Mộng trạch này, ngươi cũng không khỏi quá tự tin đi. Nếu như lão đầu tử tới đây, ta còn kiêng kị vài ba phần, chỉ bằng một mình ngươi nha. . .”
“Không có việc gì, ngươi rất nhanh sẽ nhìn thấy lão đầu tử.” Tiễn Tam Cường cũng không tức giận, nói ra: “Ta sẽ đem đầu của ngươi chặt xuống, để cho ngươi tận mắt nhìn thấy lão đầu tử.”
“Khẩu khí thật lớn ——” Bát Bách Tần Tướng quát to: “Ta cũng phải nhìn xem ngươi học được mấy phần bản lãnh từ lão đầu tử. . .”
“Xem tên ——” Tiễn Tam Cường không nói nhiều lời, dây cung kéo tròn, tên đã lên dây, “Oanh” một tiếng, đại đạo nổ vang, trăm ngàn vạn thần tiễn lập tức xuất hiện, oanh phá thiên địa, đánh thẳng về phía Bát Bách Tần Tướng.
“Đến hay lắm ——” Bát Bách Tần Tướng cũng không phải là loại ăn chay, điên cuồng rống lên một tiếng, bay vụt lên trời, nâng khiên đập tới, khiến hư không nát bấy.
“Oanh ——” một tiếng vang thật lớn, dưới chấn động cực mạnh, Tiễn Tam Cường và Bát Bách Tần Tướng hai người trong phút chốc đã chiến tận phía trên bầu trời, đánh cho trời đất sập đổ.
Hai người bọn họ đều cùng xuất thân từ một nơi, mặc dù công pháp không giống nhau, binh khí cũng không giống nhau, nhưng là, chiêu thức lộ số lẫn nhau đều hết sức hiểu rõ, lẫn nhau qua lại đều nhanh như tia chớp, khiến cho người ta nhìn hoa cả mắt.
“Giết ——” tại một bên khác, trăm ngàn vạn cường đạo Bát Bách Lý Đình mặc dù không có Bát Bách Tần Tướng chỉ huy, nhưng các đảo chủ cũng không phải kẻ ăn chay, dưới sự lãnh đạo của bọn hắn, lại tiếp tục triển khai một đợt tấn công vào Huyền Giao đảo.
“Keng ——” ở trên Huyền Giao đảo, kiếm trận nổ vang, chỉ thấy ngàn vạn kiếm khí tràn ngập khắp nơi, kiếm quang như thác nước, chém thẳng mà xuống, uy lực tuyệt luân.
Kiếm trận như vậy, khiến cho người ta thấy kinh tâm động phách, bất kỳ lão tổ đại giáo nào vừa nhìn thấy kiếm trận như thế, cũng không khỏi kinh hãi, đây tuyệt đối là kiếm trận cấp bậc Đạo Quân, coi như uy lực còn chưa phát huy đến cấp độ Đạo Quân, cũng không thể giống như những đại giáo kia dùng nội tình để chống đỡ kiếm trận, nhưng kiếm trận này có khí thế bàng bạc như thế, chỉ sợ đến từ thủ đoạn của Đạo Quân.
“Keng, keng, keng” từng đợt kiếm va chạm không ngừng bên tai, ngay tại thời điểm Huyền Giao đảo đang kịch chiến, thì ở bên này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu cùng Ninh Trúc công chúa cũng kịch chiến không ngừng, kiếm khí bay đầy trời, kiếm mang như thủy ngân ngấm vào đất, khiến rất nhiều tu sĩ cường giả cũng phải lùi về phía sau, song phương đại chiến, kiếm uy vô luân.
Đặc biệt là vào thời điểm này, Ninh Trúc công chúa thi triển cũng không phải là kiếm pháp của Mộc Kiếm Thánh Quốc, trong mỗi một chiêu một thức mà nàng thi triển, đều ẩn chứa ảo diệu vô tận, toàn thân nàng kim quang rực rỡ, mỗi một đường kiếm vung ra, liền tựa như kim quang đầy trời, hết sức ngoạn mục, lúc này Ninh Trúc công chúa, giống như một vị thần màu vàng.
Rất nhiều tu sĩ cường giả nhìn thấy kiếm pháp của Ninh Trúc công chúa, đều hết sức kinh ngạc, cũng đều không khỏi nhao nhao suy đoán, Ninh Trúc công chúa thi triển đến tột cùng là loại kiếm pháp gì? Vậy mà ở dưới Cự Uyên Kiếm Đạo, cũng không thấy ăn thiệt thòi bao nhiêu.
Mặc dù nói, lúc này Ninh Trúc công chúa dưới sự trấn sát của Lâm Uyên Kiếm Thiếu, rơi vào thế hạ phong, nhưng, kiếm khí của nàng vẫn tràn ngập khắp nơi, kiếm pháp cao thâm, tuyệt đối còn có thể chèo chống một đoạn thời gian rất dài.
“Thật là đại hắc mã.” Một vài đại nhân vật nhìn thấy cảnh tượng này, cũng thầm giật mình, nói ra: “Thực lực Ninh Trúc công chúa chắc chắn không hề yếu, có lẽ nàng có tư cách tranh đoạt vị trí đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm.”
“Quả nhiên là như vậy.” Có một vị lão tổ đại giáo chầm chậm nói: “Nếu như Lâm Uyên Kiếm Thiếu tu luyện không phải là Cự Kiếm Kiếm Đạo, cầm lại không phải là Tử Uyên Kiếm, chỉ sợ không phải là đối thủ của Ninh Trúc công chúa.”
“Cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài.” Cũng có vị cương chủ già nua chầm chậm nói: “Xem ra, Hải Đế kiếm quốc muốn có quan hệ thông gia, nhất định là có nguyên nhân bên trong, có lẽ bởi vì thiên phú kinh người của Ninh Trúc công chúa.”
Nhìn thấy Ninh Trúc công chúa cùng Lâm Uyên Kiếm Thiếu chiến đấu đến khó hoà giải, khiến rất nhiều tu sĩ cường giả vô cùng sửng sốt, thực lực của Ninh Trúc công chúa, thật sự nằm ngoài dự đoán của mọi người, thậm chí khiến cho người ta giật nảy người.
Ninh Trúc công chúa mặc dù cũng là một trong Tuấn Ngạn Thập Kiếm, nhưng rất nhiều người có ấn tượng với nàng đều dừng lại ở vị trí hoàng hậu tương lai của Hải Đế kiếm quốc, vị hôn thê của Đạm Hải Kiếm Hoàng.
Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Mặc dù nói, với tư cách là một trong Tuấn Ngạn Thập Kiếm, thực lực của Ninh Trúc công chúa khẳng định không tầm thường, nhưng không có người nào nghĩ tới sẽ cường đại đến tình trạng như thế.
Dù sao, trong mắt của rất nhiều người, Lâm Uyên Kiếm Thiếu chính là người đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm, cùng so sánh với Ninh Trúc công chúa, thực lực khẳng định sẽ chênh lệch không nhỏ.
Bây giờ một trận chiến này, xem ra cũng không phải là như vậy.
“Xem ra đối thủ của đạo huynh không chỉ có một nha.” Vào lúc này, Tuyết Vân công chúa một bên quan chiến cũng mỉm cười nói với Lưu Kim công tử.