1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 1080 [Chương 5396 đến Chương 5400]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 1080 [Chương 5396 đến Chương 5400]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 5396: Lâm Uyên Kiếm Thiếu

Trận chiến giữa Tùng Diệp Kiếm Chủ cùng Kiếm Cửu diễn ra tại Chiếu Giang phong, vào đêm trăng tròn.

Sau khi tin tức này được truyền đi, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả chạy đến quan sát, muốn biết kết quả của trận chiến này.

Cho nên, thời điểm đêm trăng tròn còn chưa đến, đã có không biết bao nhiêu tu sĩ cường giả xuất hiện ở Vân Mộng trạch, đều muốn quan sát trận chiến của Tùng Diệp Kiếm Chủ cùng Kiếm Cửu.

Đại chiến còn chưa bắt đầu, bên ngoài Chiếu Giang phong, tu sĩ đã đứng xem đông nghìn nghịt, một số đứng trong hư không, một số lại đứng trên thuyền theo dõi, cũng có một số đứng trên hồ nước, tựa như Giao Long chiếm giữ trên hồ nước vậy.

Bởi vì bốn phía xung quanh Chiếu Giang phong đều là vách núi dựng đứng, cao chót vót, mọi người đều biết rằng, một trận chiến giữa Kiếm Cửu và Tùng Diệp Kiếm Chủ, chắc chắn sẽ cực kỳ kinh người, kiếm khí sẽ tràn ngập khắp nơi, bất luận tu sĩ cường giả nào tới gần Chiếu Giang phong, nhất định sẽ bị kiếm khí gây thương tích, cho nên, không có tu sĩ cường giả dám leo lên trên Chiếu Giang phong để quan sát, tất cả mọi người đều đứng xa mà nhìn về phía Chiếu Giang phong, không dám tới gần.

Dù sao, cường đại như Tùng Diệp Kiếm Chủ và Kiếm Cửu, kiếm khí của bọn hắn mạnh mẽ, mọi người đều biết rằng, nếu như tới gần sẽ bị kiếm khí gây thương tích, thậm chí có khả năng mất đi tính mạng.

Hôm nay, rất nhiều tu sĩ cường giả từ khắp mọi nơi đến quan chiến, mười tám hòn đảo tại Vân Mộng trạch lộ ra vẻ đặc biệt yên tĩnh, không có một tên cường đạo nào qua lại, cũng không có một tên cường đạo nào, xuất hiện trong Vân Mộng trạch để cản đường ăn cướp.

Đám cường đạo tại Vân Mộng trạch yên tĩnh như thế, không biết có phải trước đó bị Lý Thất Dạ hủy diệt Huyền Giao đảo, dọa cho sợ bể mật, hay là bởi vì hung danh bên ngoài của Kiếm Cửu, cho nên đám cường đạo Vân Mộng trạch không dám đi phá hư trận quyết chiến của Kiếm Cửu.

Dù sao, ai cũng biết Kiếm Cửu là một kẻ cực kỳ hung ác. Đối với cường đạo Vân Mộng trạch mà nói, trêu chọc phải danh môn đại phái, cũng không có việc gì, dù sao, danh môn đại phái đều có sản nghiệp to lớn, hơn nữa làm việc thường dựa theo nguyên tắc quy củ.

Nhưng Kiếm Cửu lại không giống như thế, một khi trêu chọc hắn, làm không tốt sẽ bị hắn đuổi giết suốt đời, thậm chí còn bị hắn diệt toàn môn. Kiếm Cửu cho tới bây giờ đều không theo quy củ gì hết, bất luận kẻ nào trêu chọc đến hắn cũng đều cảm thấy đau đầu.

Cho nên, thời điểm Kiếm Cửu quyết chiến, đám cường đạo ở Vân Mộng trạch lộ ra vẻ đặc biệt yên tĩnh, có lẽ bởi vì kiêng kị Kiếm Cửu.

Đêm nay trăng tròn, ánh trăng chiếu sáng mặt sông, mặt hồ nước tại Vân Mộng trạch hiện ra vẻ yên bình, Chiếu Giang phong vẫn là chống thẳng lên bầu trời, xuyên thẳng mây xanh, giống như là Thiên Kiếm vậy.

Lúc này, ở bên ngoài Chiếu Giang phong, bất luận ở trên mặt nước, hay là trên thuyền gỗ, hoặc là trên bầu trời. . . đều đã có hàng ngàn hàng vạn tu sĩ cường giả đến đây quan chiến, khắp nơi vốn dĩ rất yên bình, lúc này trở nên hết sức náo nhiệt, không ít tu sĩ cường giả đang xì xào bàn tán.

Ở thời điểm này, tu sĩ cường giả đến từ khắp mọi nơi, hơn nữa không ít hạng người uy danh hiển hách, một số lão tổ đại giáo, chưởng môn thế gia, cũng nhao nhao đến xem trận chiến.

Xét cho cùng, đối với rất nhiều đại nhân vật mà nói, Kiếm Cửu đánh một trận với Tùng Diệp Kiếm Chủ, chuyện này cực kỳ quan trọng, bọn hắn cũng không thể bỏ lỡ, hy vọng có thể từ trong đó phỏng đoán ra được một chút manh mối ảo diệu.

Dù sao, không người nào dám nói, người kế tiếp Kiếm Cửu khiêu chiến là ai, vạn nhất bị khiêu chiến là chính mình đâu?

Ngoại trừ đại nhân vật thế hệ trước, rất nhiều thế hệ trẻ đặc biệt là thiên tài thế hệ trẻ, đều nhao nhao đến đây xem trận chiến, ví dụ như Tuyết Vân công chúa, Lưu Kim công tử, Thanh Thành Tử. . . Rất nhiều Tuấn Ngạn Thập Kiếm cũng đều đến đây quan chiến.

Mặc dù Kiếm Cửu có hung danh ở bên ngoài, nhưng tạo nghệ trên Kiếm Đạo của Kiếm Cửu chính là rõ như ban ngày, không nói khoa trương chút nào, tại trên Kiếm Đạo, Kiếm Cửu tuyệt đối được xưng tụng là một vị thiên tài ghê gớm.

Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!

Chưa kể đến Tùng Diệp Kiếm Chủ đang là Hoàng Giả của Kiếm Đạo hiện nay, hắn chìm đắm trong Kiếm Đạo thời gian trăm ngàn vạn năm, đối với Kiếm Đạo có riêng một cách nhìn sâu sắc và độc đáo, Kiếm Đạo cực kỳ tinh diệu.

Cho nên, Kiếm Cửu đánh một trận với Tùng Diệp Kiếm Chủ, đối với bao nhiêu thế hệ tuổi trẻ, đặc biệt là thiên tài trẻ tuổi mà nói, nhất định phải đến xem trận chiến này, hy vọng có thể từ trong trận chiến này lĩnh hội một chút ảo diệu của Kiếm Đạo.

Khi Kiếm Cửu cùng Tùng Diệp Kiếm Chủ hai bên vẫn chưa xuất hiện tại Chiếu Giang phong nơi quyết đấu, đã có rất người thấp giọng nghị luận.

“Trận chiến này, liệu ai thắng ai thua?” Có thế hệ tuổi trẻ thấp giọng hỏi.

“Kiếm Cửu phần thắng lớn hơn.” Có thế hệ trước dáng vẻ ngưng trọng, nói ra: “Sau khi Kiếm Cửu chém Đoạn Lãng Đao Tôn, Kiếm Đạo liền đột nhiên tăng mạnh, Tùng Diệp Kiếm Chủ phần thắng cũng không lớn.”

“Có lẽ, Tùng Diệp Kiếm Chủ có khả năng dựa vào công lực thâm hậu kéo dài, một mực tiêu hao công lực của Kiếm Cửu.” Có một vị cường giả trầm ngâm nói: “Về mặt công lực mà nói, Tùng Diệp Kiếm Chủ không thể nghi ngờ là chiếm ưu thế, nếu như có thể bỏ dài chọn ngắn, cũng không phải là không có cơ hội.”

“Ngươi là không hiểu sự cao ngạo Hoàng Giả Kiếm Đạo rồi, Tùng Diệp Kiếm Chủ với tư cách là một trong sáu đại tông chủ, tuyệt đối không phải là rùa đen rút đầu.” Có chưởng môn đại giáo khẽ lắc đầu: “Thủ thuật kéo dài, e rằng Tùng Diệp Kiếm Chủ khinh thường làm điều đó.”

Trong lúc nhất thời, trong đám người quan chiến, nghị luận ầm ĩ, có người cho rằng Kiếm Cửu tất thắng, cũng có người cảm thấy Tùng Diệp Kiếm Chủ vẫn có cơ hội. . .

Ngay lúc này, nghe được “Keng, keng, keng” thanh âm kiếm vang lên, vào giờ phút này, bội kiếm của không ít tu sĩ cường giả đột nhiên cùng lúc vang lên, khiến rất nhiều tu sĩ cường giả vì vậy cả kinh.

Tại thời khắc này, bội kiếm cộng hưởng, không ít tu sĩ cường giả lập tức nhìn quanh, lúc này chỉ thấy một thiếu niên đạp không mà đến, sau lưng thiếu niên, có đông đảo lão giả đi theo.

Thiếu niên này tay ôm trường kiếm, một thân áo xám, cả người nghiêm nghị, mặc dù tuổi cũng không lớn, nhưng lại toát ra một vẻ trầm ổn vượt qua tuổi tác, cả người tràn đầy khí thế, giống như một vị thiên tài trẻ tuổi đầy thành tựu, quản chi hắn không cần phải tạo dáng vẻ ngông cuồng, đều có khả năng hấp dẫn ánh mắt người khác, hắn không cần phải cố làm ra vẻ, đều giống như hạc giữa bầy gà.

Thiếu niên này chưa hề tản mát ra kiếm khí kinh người, hắn thậm chí chỉ thu nạp khí tức, cũng đã làm cho người ta cảm giác nước biển trong vực sâu vậy, nhìn thoáng qua, hắn giống như là vực sâu không nhìn thấy đáy, có thể dung nạp năm hồ bốn bể, loại khí độ vực sâu kia, khiến cho người ta không khỏi vì vậy kính sợ.

Người thiếu niên này ôm một trường kiếm, trường kiếm dù chưa ra khỏi vỏ, hơn nữa lại được ôm trong lòng, không thể thấy được toàn bộ hình ảnh của nó, nhưng là, trường kiếm này đã phát tán ra từng sợi kiếm khí, cũng đã nghiền nát trời đất, có thể diệt mười phương trời, khiến tu sĩ cường giả vừa cảm thụ đến những sợi kiếm khí này, đều cảm giác được cả người mình sắp bị huỷ diệt, trong nội tâm không khỏi vì vậy rùng mình, rợn hết tóc gáy.

“Đạo Quân chi kiếm ——” bất luận là ai vừa cảm thụ được kiếm khí này, đều hít một hơi khí lạnh, thanh kiếm trong ngực thiếu niên này đang vuốt ve, chính là Đạo Quân chi kiếm, điều này làm sao không khiến người ta vì vậy mà kinh hãi chứ.

“Lâm Uyên Kiếm Thiếu, tuyệt thế thiên tài Kiếm Đạo ——” vừa nhìn thấy vị thiếu niên này, có người kinh hô quát to một tiếng, nói ra: “Người đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm.”

“Lâm Uyên Kiếm Thiếu đến rồi.” Nhìn thấy vị thiếu niên này, rất nhiều người trong lòng đều rung động, so với Tinh Xạ hoàng tử, Bách Kiếm công tử trước đó mà nói, Lâm Uyên Kiếm Thiếu, có địa vị càng cao tuyệt hơn.

Lâm Uyên Kiếm Thiếu người đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm, cùng với Bách Kiếm công tử, Tinh Xạ hoàng tử đều có xuất thân từ Hải Đế kiếm quốc, nhưng thực lực của Lâm Uyên Kiếm Thiếu lại vượt xa phía trên so với Bách Kiếm công tử cùng Tinh Xạ hoàng tử.

“Lâm Uyên Kiếm Thiếu nha, Tuấn Ngạn Thập Kiếm người đứng đầu nha, còn tu luyện Cự Uyên Kiếm Đạo nữa.” Không ít người hoảng sợ nói, Cự Uyên Kiếm Đạo chính là một trong chín đại Kiếm Đạo.

“Không phải nói, người đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm là Lưu Kim công tử sao?” Cũng có thế hệ tuổi trẻ hiếu kỳ, thấp giọng hỏi.

Nhưng vào thời điểm này, có thế hệ cường giả trẻ tuổi lập tức nói: “Ta cho rằng, Lâm Uyên Kiếm Thiếu chính là người đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm, vì dù sao Cự Uyên Kiếm Đạo chân chính là một trong chín đại Kiếm Đạo. Mà Cửu Nhật Kiếm Đạo cuối cùng không phải là một trong chín đại Kiếm Đạo, chắc chắn sẽ có chênh lệch không nhỏ.”

Tại Hải Đế kiếm quốc, đệ tử thiên tài nhiều vô số kể, nhưng cũng chỉ có Lâm Uyên Kiếm Thiếu tu luyện thành công Cự Uyên Kiếm Đạo, điều này có thể nghĩ, thiên phú của Lâm Uyên Kiếm Thiếu là cao cỡ nào.

“Lâm Uyên Kiếm Thiếu chỉ tu luyện mỗi Cự Uyên Kiếm Đạo, cũng đã cường đại như thế.” Có tu sĩ tuổi trẻ không khỏi vì vậy hít một hơi khí lạnh, thì thào nói: “Vậy mà Đạm Hải Kiếm Hoàng lại tu luyện cả Hạo Hải Kiếm Đạo và Cự Uyên Kiếm Đạo, thì sẽ đáng sợ cỡ nào nha?”

“Thế cho nên Đạm Hải Kiếm Hoàng chỉ bằng độ tuổi như thế, thực lực mạnh mẽ đứng vị trí thứ ba trong Lục Hoàng tại Kiếm Châu, điều này có thể tưởng tượng, Đạm Hải Kiếm Hoàng là cường đại cỡ nào.” Một vị cường giả thế hệ trước nói ra.

Cự Uyên Kiếm Đạo, Hạo Hải Kiếm Đạo, đều là một trong chín đại Kiếm Đạo, mà Hải Đế kiếm quốc, cùng lúc có được Hạo Hải Đạo Kiếm và Cự Uyên Đạo Kiếm, vì vậy Hải Đế kiếm quốc cũng là nơi duy nhất cùng lúc có được hai đại truyền thừa Đạo Kiếm tại Kiếm Châu

Hạo Hải Đạo Kiếm chính là được truyền từ Hải Kiếm Đạo Quân vị Thủy Tổ của Hải Đế kiếm quốc, mà Cự Uyên Kiếm Đạo lại được truyền từ Tử Uyên Đạo Quân, vị Đạo Quân đời thứ ba của Hải Đế kiếm quốc, hơn nữa Tử Uyên Đạo Quân là một vị nữ Đạo Quân.

Tử Uyên Đạo Quân cũng không được tính là đệ tử Hải Đế kiếm quốc, khi nàng còn bé, nhiều nhất cũng chỉ được coi là con dân dưới sự quản hạt của Hải Đế kiếm quốc, nhưng cuối cùng, sau khi nàng trở thành Đạo Quân, lại lãnh đạo Hải Đế kiếm quốc, trở thành Đạo Quân đời thứ ba của Hải Đế kiếm quốc, có thể nói đây là một đoạn cố sự truyền kỳ.

Tử Uyên Đạo Quân, cuối cùng trở thành người đứng đầu Hải Đế kiếm quốc, nghe đồn rằng, việc này có quan hệ rất lớn đến vị hôn phu của nàng

Nghe đồn rằng, khi Tử Uyên Đạo Quân còn nhỏ, nàng và vị hôn phu đều xuất thân từ một cái thôn trang nhỏ tại Hải Đế kiếm quốc, cả hai đều những đứa bé quê mùa chất phác mà thôi.

Nhưng là, vị hôn phu của Tử Uyên Đạo Quân lại hết sức may mắn, được Hải Đế kiếm quốc chọn làm đệ tử, hơn nữa, thiên phú cực cao, trở thành tuyệt thế thiên tài trong thế hệ trẻ tuổi tại Hải Đế kiếm quốc.

Thử nghĩ một chút, một người là cô thôn nữ miền núi, một người là thiên tài đại giáo, vận mệnh của hai người, có thể nói là chênh lệch đến mức không thể cùng đi bên nhau.

Dù sao, cô thôn nữ miền núi, cuối cùng cũng chỉ trở thành một người phụ nữ nhà nông mà thôi, vô tri mà ngu muội.

Mà người thiên tài đại giáo kia, tương lai có thể chấp chưởng Hải Đế kiếm quốc, khinh thường bát phương, cao quý không gì sánh kịp, có thể nói là chân long trong loài người.

Mặc dù nói, Tử Uyên Đạo Quân cùng vị hôn phu của mình khi còn chưa xuất thế, hai bên gia đình qua lại rất thân thiết, song phương đa sớm kết thành thông gia.

Nhưng mà lúc này, thân phận của hai người lại hoàn toàn không xứng đôi.

Chú thích của 123truyener:

**Các đạo hữu chú ý từ ngữ nhé, Kiếm Đạo và Đạo Kiếm. Hai cái là đối ứng với nhau, vũ khí đi cùng là Thiên Kiếm nha.

Ví dụ như: ở chương trước có nói, Kiếm Đế đạt được Cuồng Nhật Kiếm Đạo, lấy được Thiên Kiếm tương ứng là Cuồng Nhật Thiên Kiếm, thế nhưng hắn lại không đạt được Cuồng Nhật Đạo Kiếm thứ đáng lẽ phải đối ứng với Cuồng Nhật Kiếm Đạo của hắn. ( vì thế Kiếm Đế đã tự nghĩ ra Cửu Nhật Kiếm Đạo để bù vào, tất nhiên là sẽ chênh lệch không ít rồi, tự làm ra làm sao mạnh bằng thiên địa sinh ra)

Cửu đại Kiếm Đạo sẽ đối ứng với Cửu đại Đạo Kiếm nha. Giống như ở kỷ nguyên trước, Cửu Đại Thiên Bảo đối ứng Cửu Đại Thiên Thư vậy đó..

“Chỉ Kiếm” gồm chín thanh Thiên Kiếm bên trong Đạo Kiếm, đối ứng với “Cửu Đạo” là tức là cửu đại Kiếm Đạo.

Chương 5397: Đại Địa Kiếm Thánh

Một người là truyền nhân tương lai của Hải Đế kiếm quốc, một người chẳng qua là một cô thôn nữ, thân phận của hai người thật sự là chênh lệch nhau đến hàng vạn dặm, sự khác biệt là một trời một vực.

Có thể nói, cho dù đặt ở bất kỳ thời đại nào, đặt ở bất luận người nào trên thân, với thân phận chênh lệch như thế, cũng đều không hợp nhau.

Dưới hoàn cảnh như vậy, bất cứ kẻ nào cũng hiểu rằng, hai người bọn họ tuyệt đối là không xứng đôi, tuyệt đối là không có khả năng cùng một chỗ.

Cho nên, truyền nhân tương lai của Hải Đế kiếm quốc đã từ hôn bỏ vợ, lấy lại một thân tự do của mình.

Sau khi bị từ hôn, cô gái giận dữ, rời nhà bỏ đi, nàng bái sư học nghệ khắp nơi, nhưng mãi chẳng thành công, khi đến tuổi trung niên, vẫn không đạt được thành tựa gì, nhưng mà, nàng vẫn không buông bỏ, vẫn chịu khó tìm tòi học hỏi, chưa bao giờ lùi bước .

Cuối cùng, thời gian không phụ người có tâm, dưới sự cố gắng tìm tòi học hỏi không biết mệt mỏi của cô gái, nàng đã đạt được Cự Uyên Kiếm Đạo cùng Cự Uyên Thiên Kiếm, quét ngang thiên hạ, đánh đâu thắng đó.

Mà vào thời điểm này, vị hôn phu năm đó đã chấp chưởng Hải Đế kiếm quốc, có được quyền cao chức trọng, công danh nổi tiếng khắp thiên hạ.

Cô gái trở về, khiêu chiến Hải Đế kiếm quốc, cuối cùng vị hôn phụ kia thất bại, sau đó nàng bắt hắn thoái vị, từ đây, nàng trở thành người đứng đầu Hải Đế kiếm quốc.

Cuối cùng, nàng đã chứng được vô thượng đại đạo, trở thành Đạo Quân vô địch, nàng chính là Tử Uyên một đời Đạo Quân truyền kỳ, cũng là Đạo Quân đời thứ ba của Hải Đế kiếm quốc.

Cũng chính bởi vì do Tử Uyên Đạo Quân lãnh đạo, khiến cho Hải Đế kiếm quốc trở thành truyền thừa duy nhất nắm giữ hai trong Cửu Đại Đạo Kiếm tại Kiếm Châu.

Cũng chính bởi vì Tử Uyên Đạo Quân lãnh đạo, từ đây đã đặt vững chắc địa vị chí cao vô thượng của Hải Đế kiếm quốc tại Kiếm Châu.

Có thể nói, dù có xét từ phương diện nào đi nữa, tác dụng của Tử Uyên Đạo Quân đối với toàn bộ Hải Đế kiếm quốc mà nói, đều có mang tính chất quyết định, Tử Uyên Đạo Quân hoàn toàn khiến cho Hải Đế kiếm quốc trở thành truyền thừa cường đại nhất Kiếm Châu, loại ảnh hưởng này vẫn lưu truyền cho đến nay.

Đối với Hải Đế kiếm quốc mà nói, ở một mức độ nào đó, địa vị của Tử Uyên Đạo Quân không thua gì Hải Kiếm Đạo Quân.

Cũng chính bởi vì Tử Uyên Đạo Quân có được những việc trải qua truyền kỳ như vậy, khiến cho chuyện xưa của nàng, dù trải qua hàng vạn năm đến nay, vẫn khiến cho hậu nhân nói đến say sưa.

Về phần Tử Uyên Đạo Quân làm thế nào đạt được Cự Uyên Kiếm Đạo cùng Cự Uyên Thiên Kiếm, cho tới nay, vẫn là một điều bí ẩn, bởi vì Tử Uyên Đạo Quân chưa từng kể lại cho hậu nhân nghe.

Nhưng có một truyền thuyết cho rằng, năm đó khi Tử Uyên Đạo Quân cầu đạo rơi vào ngõ cụt, trong lúc tuyệt vọng, nàng nhắm mắt làm liều, mạo hiểm tính mạng tiến vào Táng Kiếm Vẫn Vực, dưới tình huống cửu tử nhất sinh, cuối cùng đạt được Cự Uyên Kiếm Đạo cùng Cự Uyên Thiên Kiếm.

Đương nhiên, đây chỉ là tin đồn mà thôi, cũng không biết thật giả, cho dù là khi đó Tử Uyên Đạo Quân vẫn còn tại thế, cũng chưa từng nói qua việc này, lại cũng chưa từng phủ nhận qua.

Tóm lại, Hải Đế kiếm quốc có được hai trong số Cửu Đại Đạo Kiếm, thiên hạ vô song, Kiếm Châu không có bất kỳ truyền thừa nào có thể cùng sánh vai.

Cửu Đại Kiếm Đạo, là cỡ nào vô địch, coi như là chưa có Thiên Kiếm nơi tay, chỉ với Cửu Đại Kiếm Đạo kiếm pháp, vẫn là thiên hạ vô địch, trăm ngàn vạn năm đến nay, bao nhiêu người cho rằng, Cửu Đại Kiếm Đạo mạnh mẽ là do phía trên có Đạo Quân kiếm pháp.

Đối với tu sĩ cường giả tại Kiếm Châu mà nói, đặc biệt là những thiên tài Kiếm Đạo, họ đều khát vọng có thể tu luyện đến bất luận một môn Kiếm Đạo nào trong Cửu Đại Kiếm Đạo, nếu là có thể tu luyện đến vô địch Kiếm Đạo như thế, đối với bất luận tu sĩ cường giả nào mà nói, cũng đều có thể thăng tiến nhảy vọt, thậm chí có thể trở thành bá chủ một phương.

Kiếm Châu hiện nay, môn phái truyền thừa đạt được Cửu Đại Kiếm Đạo có mấy cái, Hải Đế kiếm quốc, Kiếm trai, Chiến Kiếm đạo tràng . . . vân vân.

Đáng tiếc, quản chi những đệ tử của đại giáo cương quốc này, đệ tử chân chính có thể tu luyện Cửu Đại Kiếm Đạo của tông môn mình, cũng đều lác đác không có mấy.

Hải Đế kiếm quốc có được hai trong số Cửu Đại Kiếm Đạo, nhưng thử hỏi một chút, lại có bao nhiêu đệ tử có thể tu luyện được Cửu đại Kiếm Đạo này đây?

Lâm Uyên Kiếm Thiếu, chính là tuyệt thế thiên tài trong số ít đệ tử có thể tu luyện Cự Uyên Kiếm Đạo, một trong Cửu đại Kiếm Đạo ở Hải Đế kiếm quốc.

Cũng chính bởi vì Lâm Uyên Kiếm Thiếu có thiên phú kinh người trên kiếm đạo, tu luyện Cự Uyên Kiếm Đạo, điều này cũng khiến cho hắn có được địa vị không tầm thường tại Hải Đế kiếm quốc, địa vị thân phận của hắn, cũng ở phía trên cách xa Bách Kiếm công tử cùng Tinh Xạ hoàng tử.

“Cự Uyên Kiếm Đạo, cửu đại Kiếm Đạo vừa ra, ai dám tranh phong.” Nhìn thấy Lâm Uyên Kiếm Thiếu, có người nói khẽ: “Xứng đáng là người đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm.”

Trên thực tế, Tuấn Ngạn Thập Kiếm, chưa từng có ai đọ sức qua, nhưng rất nhiều người cho rằng người đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm, nhất định phải được sinh ra giữa Lưu Kim công tử và Lâm Uyên Kiếm Thiếu.

Tu sĩ cường giả ủng hộ Lâm Uyên Kiếm Thiếu đều nhất trí cho rằng, Lâm Uyên Kiếm Thiếu dùng Cự Uyên Kiếm Đạo, chắc chắn sẽ mạnh hơn Lưu Kim công tử dùng Cửu Nhật Kiếm Đạo.

Hơn nữa, có không ít tu sĩ cường giả cho rằng, Lưu Kim công tử có thể được người xưng là Tuấn Ngạn Thập Kiếm, chẳng qua là hắn mạnh vì gạo, bạo vì tiền mà thôi, thực lực chắc chắn không bằng Lâm Uyên Kiếm Thiếu.

Lúc này, cũng có không ít tu sĩ cường giả lén lút nhìn về phía những lão giả đứng sau lưng Lâm Uyên Kiếm Thiếu, những lão giả này tất cả đều mặc y phục màu trắng đơn giản, khí tức thu liễm, cử chỉ vô cùng điệu thấp.

Nhưng là, không ít đại nhân vật đại giáo cương quốc, vẫn nhận ra những lão giả này, trong lòng bọn hắn cũng không khỏi vì vậy chấn động, bởi vì những lão giả này, tại Hải Đế kiếm quốc đều là những nhân vật cực kỳ có phân lượng, đều là những trưởng lão hộ pháp của Hải Đế kiếm quốc, thực lực rất mạnh mẽ.

“Chỉ sợ Lâm Uyên Kiếm Thiếu không chỉ đơn giản là đến quan chiến như vậy đi.” Có cường giả thấp giọng nói ra.

Cũng có tu sĩ nói khẽ: “Có lẽ, Lâm Uyên Kiếm Thiếu chính là vì giúp Đạm Hải Kiếm Hoàng đến đây để quan sát kiếm pháp của Kiếm Cửu.”

Nhận định như vậy, làm cho không ít tu sĩ cường giả tán đồng, Lâm Uyên Kiếm Thiếu mang theo nhiều đại nhân vật của Hải Đế kiếm quốc mà đến, có lẽ không đơn giản là đến quan chiến.

Dù sao, hiện tại người nào cũng thấy được, mục tiêu chọn lựa của Kiếm Cửu là Lục Hoàng Lục tông chủ tại Kiếm Châu.

Đạm Hải Kiếm Hoàng, thiên tài thế hệ trẻ tuổi kiệt xuất nhất vô song nhất, với tư cách là một trong Lục Hoàng, chỉ sợ sớm muộn cũng sẽ bị Kiếm Cửu khiêu chiến.

Hôm nay Lâm Uyên Kiếm Thiếu mang theo trưởng lão hộ pháp của Hải Đế kiếm quốc đến quan chiến, chỉ sợ là đến để quan sát kiếm pháp của Kiếm Cửu, đánh giá thực lực của Kiếm Cửu, tương lai vì Đạm Hải Kiếm Hoàng đánh một trận với Kiếm Cửu mà làm chuẩn bị trước.

Vào lúc này, Lâm Uyên Kiếm Thiếu đến chào hỏi cùng Lưu Kim công tử và Tuyết Vân công chúa, dù sao, bọn hắn cũng đều xếp danh bên trong Tuấn Ngạn Thập Kiếm, coi như là không có giao tình, nhưng cũng quen biết lẫn nhau.

Khi Lâm Uyên Kiếm Thiếu đến chào hỏi cùng với Tuyết Vân công chúa và Lưu Kim công tử, không ít người đều chăm chú nhìn theo, đặc biệt là thời điểm cùng Lưu Kim công tử chào hỏi, càng là có không ít người nín thở.

Dù sao, thiên hạ rất nhiều người đều cho rằng, Lâm Uyên Kiếm Thiếu và Lưu Kim công tử một ngày nào đó sẽ vì tranh đoạt vị trí đứng đầu Tuấn Ngạn Thập Kiếm mà đánh nhau chết sống, quyết phân cao thấp.

Nhưng khiến cho mọi người thất vọng là, khi Lâm Uyên Kiếm Thiếu cùng Lưu Kim công tử lẫn nhau chào hỏi, cũng không có bất luận cái gì mùi thuốc súng, cả hai người đều nhẹ nhàng lịch sự, không có nửa điểm khí tức giương cung bạt kiếm.

Cho nên, những kẻ muốn xem náo nhiệt, đang mong chờ một trận chiến giữa Lưu Kim công tử cùng Lâm Uyên Kiếm Thiếu, đều không khỏi có chút thất vọng.

“Keng ——” một tiếng vang lên, đúng vào lúc này, giữa thiên địa đột nhiên có một đạo kiếm quang bắn ra, đạo kiếm quang này chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, nhưng khi đạo kiếm quang này bắn ra, tất cả mọi người trong nội tâm đều thoáng run rẩy, dường như, tất cả bảo kiếm của cường giả kiếm đạo lập tức ảm đạm thất sắc.

Dường như, trong chớp mắt này, tất cả bảo kiếm của cường giả kiếm đạo ngay lập tức chìm vào yên lặng.

Sau khi đạo kiếm quang này lóe lên một cái rồi biến mất, một người hán tử trung niên xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Hán tử trung niên này, một thân y phục màu sáng, thân thể của hắn đứng thẳng tắp cao như núi, khi hắn đứng ở đó, giống như ngọn núi lớn khiến người ta không thể vượt qua.

Hán tử trung niên này lông mày như kiếm, mắt sáng như sao, cả người tuấn lãng vô cùng, lúc hắn còn trẻ, chắc chắn là một chàng trai khiến rất nhiều cô nương cảm mến.

Hán tử trung niên này có một cái huy hiệu độc nhất vô nhị tại nơi mi tâm, tựa như là đôi cánh, cái huy hiệu này đang chớp loé lên ánh sáng.

“Đại Địa Kiếm Thánh ——” nhìn thấy hán tử trung niên này, có chưởng môn đại giáo rung động trong lòng, khom người thật sâu về phía hán tử trung niên này.

“Đại Địa Kiếm Thánh ——” khi nghe thấy cái tên này, đối với rất nhiều tu sĩ cường giả mà nói, cứ như sấm bên tai.

“Đại Địa Kiếm Thánh, đứng đầu Lục tông chủ tại Kiếm Châu.” Có cường giả hít một hơi khí lạnh, nói ra: “Một trong Song Thánh Kiếm Châu.”

“Đại Địa Kiếm Thánh ——” Vào thời điểm này, rất nhiều tu sĩ cường giả ở đây, bất luận là biết hay không biết, cũng đều nhao nhao khom người với vị hán tử trung niên này. Vị hán tử trung niên này cũng khom người hoàn lễ lại.

Đại Địa Kiếm Thánh, Kiếm Trai chi chủ. Đứng đầu Lục tông chủ tại Kiếm Châu.

Cường giả thế hệ trước ở Kiếm Châu, người trong thiên hạ đều biết rằng Lục tông chủ•Kiếm Châu, Lục Hoàng•Kiếm Châu. Không hề nghi ngờ, mười hai người bọn họ, là thế hệ cường đại nhất tại Kiếm Châu hiện nay, cũng là thế hệ nắm quyền lực lớn nhất.

Bên trong Kiếm Châu, lại có một kiểu xưng hô khác, Kiếm Châu Song Thánh.

Kiếm Châu Song Thánh, phân biệt hướng về Đại Địa Kiếm Thánh cùng Cửu Nhật Kiếm Thánh.

Đại Địa Kiếm Thánh là trai chủ của Kiếm Trai, mà Cửu Nhật Kiếm Thánh là tông chủ của Thiện Kiếm tông, Hơn nữa, tại Kiếm Châu, Đại Địa Kiếm Thánh là người đứng đầu Lục tông chủ, còn Cửu Nhật Kiếm Thánh là người đứng đầu Lục Hoàng.

Có thể nói, bọn hắn là một trong những tồn tại cường đại nhất tại Kiếm Châu.

Tồn tại chí cao nhất tại Kiếm Châu, mọi người vẫn đều cho rằng đó là Ngũ Cự Đầu, nhưng mà, Ngũ Cự Đầu trên cơ bản xưa nay không lộ mặt, thậm chí có người còn nói, Ngũ Cự Đầu đã có một hai người vẫn lạc, thế gian khó có người nào gặp lại họ.

Ngoài trừ Ngũ Cự Đầu, đó chính là thành chủ của Chí Thánh thành, Hắc Dạ Di Thiên của Vân Mộng trạch, tuy nhiên, cho dù là thành chủ của Chí Thánh thành, hay là Hắc Dạ Di Thiên, cũng đều giống như Ngũ Cự Đầu, cực kỳ ít thấy lộ mặt.

Tại trong Kiếm Châu, người đời vẫn còn có thể thấy được, người nắm đại quyền trong tay đó chính là Lục tông chủ cùng Lục Hoàng.

Trên thực tế, Đại Địa Kiếm Thánh Kiếm Trai chi chủ, cũng là vô cùng ít xuất hiện hoặc lộ diện, mặc dù là như vậy, vẫn được người đời tôn trọng.

Đại Địa Kiếm Thánh, với tư cách là người đứng đầu Lục tông chủ, nổi danh cùng Cửu Nhật Kiếm Thánh, hắn có thể được người trong thiên hạ tôn kính, ngoại trừ thực lực bản thân hắn cường hoành vô địch, đó cũng là do hắn với tư cách mang thân phận Kiếm trai chi chủ có quan hệ cực lớn.

Chương 5398: Vạn kiếm giai vi hậu, ngã vi tiên

Kiếm Trai, một môn Tam Đạo Quân, có thể nói là một truyền thừa cường đại ở Kiếm Châu.

Tại Kiếm Châu, truyền thừa một môn Tam Đạo Quân gồm có Thiện Kiếm tông, Chiến Kiếm đạo tràng, Kiếm Trai. Còn Cửu Luân thành lại là một môn Tứ Đạo Quân.

Kiếm Trai cùng Chiến Kiếm đạo tràng và Thiện Kiếm tông có chỗ khác biệt, Thiện Kiếm tông chính là có gốc rễ khắp thiên hạ, cùng với trăm phái vạn giáo tại Kiếm Châu đều có quan hệ gắn bó chặt chẽ, có thể nói, Thiện Kiếm tông là môn phái truyền thừa giao tế rộng nhất Kiếm Châu.

Mà Chiến Kiếm đạo tràng, chính là lấy chiến xưng bá thiên hạ, người sáng tạo ra Chiến Kiếm đạo tràng chính là Chiến Thần Đạo Quân, đã từng lập xuống những trận chiến dịch kinh thiên động địa tại Kiếm Châu, uy hiếp Cửu Thiên Thập Địa.

So sánh với Chiến Kiếm đạo tràng và Thiện Kiếm tông mà nói, Kiếm Trai lại rất điệu thấp, hơn nữa, Kiếm Trai cũng rất ít khi giao lưu qua lại cùng ngoại giới.

Mặc dù vậy, điều này vẫn không ảnh hưởng đến địa vị của Kiếm Trai tại Kiếm Châu, với tư cách là một môn Tam Đạo Quân, thực lực của Kiếm Trai chắc chắn có thể áp đảo các môn phái trong thiên hạ, chưa chắc sẽ kém hơn bất kỳ một truyền thừa nào.

Người sáng tạo ra Kiếm Trai chính là Kiếm Hậu, lấy tên là Kiếm Trai mà xưng.

Chỉ riêng xét về danh tiếng mà nói, nhắc tới Kiếm Hậu, có lẽ người ta sẽ nghĩ tới Kiếm Đế Thủy Tổ của Thiện Kiếm tông, nhưng trên thực tế, Kiếm Hậu cùng Kiếm Đế lại không có bất cứ quan hệ nào, hơn nữa, Kiếm Hậu tuổi tác còn hơn xa Kiếm Đế rất nhiều.

Tại thời đại Hoang Loạn, Kiếm Hậu liền đã ngang trời xuất thế, quét ngang Sinh Mệnh Cấm Khu, vô địch thiên hạ.

Kiếm Hậu được người đời gọi là Kiếm Hậu, là bởi vì nàng có nói một câu chấn động vạn cổ. Kiếm Hậu từng nói: “Vạn kiếm giai vi hậu, ngã vi tiên” (•vạn kiếm đều đứng phía sau ta•)

Vẻn vẹn chỉ một câu nói, liền đã đặt vững địa vị chí cao vô thượng của Kiếm Hậu.

Trên thực tế, đúng là như vậy, tại Kiếm Hậu sinh ra vào thời đại đó, còn kém xa mới được yên bình như ngày hôm nay, tại thời điểm đó, thiên hạ loạn lạc, Sinh Mệnh Cấm Khu náo động không ngớt, mỗi một cái thời đại đều có điềm chẳng lành phát sinh, tại thời kỳ loạn lạc đó, sinh linh đồ thán, cho dù tu sĩ cường giả có mạnh mẽ đến mấy, vậy chẳng qua chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.

Nhưng chính vì sống ở thời đại như vậy, Kiếm Hậu được sinh ra đời, một kiếm ngang trời, quét sạch thiên hạ loạn lạc, mang kiếm giết vào Táng Kiếm Vẫn Vực, ổn định trật tự, trả lại hoà bình cho thế gian.

Kiếm Hậu mặc dù là một nữ tử, tuy nhiên, nàng dùng một kiếm vô địch quét ngang cửu thiên thập địa, đặt vững uy thế duy ngã vô địch, cho nên một câu nói của nàng: “Vạn kiếm giai vi hậu, ngã vi tiên”. Đây cũng chính là mạnh mẽ áp chế vạn cổ.

Ở đời sau, có không ít Đạo Quân lấy Kiếm Đạo vô địch, ví dụ như Kiếm Đế, Chí Thánh Đạo Quân, Tinh Xạ Đạo Quân . . , nhưng so sánh với Kiếm Hậu, tất cả đều lộ vẻ ảm đạm thất sắc.

Coi như là người đời sau người nói chuyện say sưa về Kiếm Đế, vậy mà hắn cũng không dám tự mình xưng là Đế, vẻn vẹn chỉ dùng danh xưng “Kiếm Thánh” mà thôi.

Vạn kiếm giai vi hậu, ngã vi tiên. Đây chính là Kiếm Hậu.

Nghe đồn rằng, khi tuổi còn nhỏ, Kiếm Hậu đã đạt được đầy đủ Đại Địa Đạo Kiếm, Đại Địa Kiếm Đạo và Đại Địa Thiên Kiếm.

Nhưng cả đời Kiếm Hậu tu hành, còn vượt xa không chỉ như thế, tại sau này, khi đã là vô địch vạn cổ, Kiếm Hậu liền rèn đúc ra Trường Tồn Chi Kiếm, đồng thời cũng lĩnh ngộ ra Trường Tồn Kiếm Đạo, có một không hai.

Có người nói rằng, Kiếm Hậu lĩnh ngộ ra Trường Tồn Kiếm Đạo, chưa chắc đã kém hơn bao nhiêu so với Vạn Thế Kiếm Đạo trong Cửu đại Kiếm Đạo. Về phần Trường Tồn Chi Kiếm, cho dù không cách nào so sánh với Vạn Thế Thiên Kiếm một trong Cửu đại Thiên Kiếm, nhưng đó cũng là Đạo Quân chi kiếm vô địch thế gian.

Cũng chính bởi vì Kiếm Hậu lĩnh ngộ ra Trường Tồn Kiếm Đạo, rèn đúc được Trường Tồn Chi Kiếm, điều này khiến cho không ít tu sĩ cường giả đời sau, ở một mức độ nào đó mà nói, Kiếm Trai cũng có được hai trong Cửu đại Đạo Kiếm.

Đương nhiên, so với Hải Đế kiếm quốc chân chính có hai trong Cửu đại Đạo Kiếm mà nói, Kiếm Trai loại này có chỗ hơi kém, nhưng cũng không đại biểu Kiếm Trai yếu hơn bao nhiêu.

Cho nên, bây giờ gặp Đại Địa Kiếm Thánh xuất hiện, khiến cho không ít tu sĩ cường giả trong lòng nổi lên sự tôn kính, nhao nhao hành lễ.

So sánh với các Ngũ đại tông chủ khác, hay Lục Hoàng mà nói, Đại Địa Kiếm Thánh ngược lại là một vị càng ít lộ mặt, cũng là một vị càng thêm trẻ tuổi, so với Tùng Diệp Kiếm Chủ, không cần biết Đại Địa Kiếm Thánh trẻ hơn bao nhiêu, nhưng Đại Địa Kiếm Thánh vẫn được người khác tôn trọng.

“Thương Linh bộ tộc nha.” Nhìn thấy nơi mi tâm của Đại Địa Kiếm Thánh có cái huy hiệu có một không hai, có tu sĩ cường giả thấp giọng nói ra.

Nhưng vừa nhìn thấy thân hình của Đại Địa Kiếm Thánh giống như toà núi cao kia, lại cảm thấy có chỗ khác biệt.

“Cũng không hoàn toàn là Thương Linh bộ tộc.” Có cường giả thế hệ trước khẽ lắc đầu nói: “Đây được coi là hỗn huyết, nhưng huyết thống của Thương Linh thực sự là hết sức nồng đậm.”

Mọi người nhìn Đại Địa Kiếm Thánh, cũng không dám bàn tán thêm nữa, dĩ nhiên, trong lòng ai cũng có thể hiểu được.

Nói cách khác, việc Đại Địa Kiếm Thánh đến đây xem trận chiến, cũng không tính là chuyện gì kỳ quái, dù sao thì Kiếm Cửu đã khiêu chiến với Tùng Diệp Kiếm Chủ, bước tiếp theo, rất có thể khiêu chiến Đại Địa Kiếm Thánh.

Vì vậy, đối mặt với một kẻ địch mạnh như Kiếm Cửu, cho dù mạnh mẽ như Đại Địa Kiếm Thánh, cũng không dám bất cẩn một chút nào, hắn vẫn rất thận trọng trực tiếp đến quan chiến.

“Nếu như Đại Địa Kiếm Thánh đánh một trận với Kiếm Cửu, ai thắng ai thua?” Có cường giả trong lòng cũng không khỏi thắc mắc.

Nhưng là, không người nào có can đảm xem thường, dù sao, Đại Địa Kiếm Thánh cũng là người đứng đầu Lục tông chủ Kiếm Châu, mà Kiếm Cửu cũng là kẻ hung ác có uy danh hiển hách.

“Nếu như Đại Địa Kiếm Thánh cũng thất bại, chỉ sợ là thế hệ trước cũng không có người nào là đối thủ của Kiếm Cửu, kẻ địch tương lai của Kiếm Cửu sẽ là những lão già khú đế ngàn vạn năm không xuất thế kia, dạng tồn tại như Ngũ Đại Cự Đầu vậy.” Có một vị gia chủ thế gia trầm giọng nói.

Lời như vậy, thật sự khiến cho tất cả mọi người đều chấn động trong lòng, nếu quả thật đến mức đó vậy thì càng đáng sợ hơn, tên tuổi của Kiếm Cửu sẽ càng khiến cho người ta nghe thấy đã biến sắc mặt.

“Oanh, oanh, oanh” vào thời điểm này, một hồi nổ mạnh thanh âm vang lên, một cỗ chiến xa sang trọng xa hoa xuất hiện trên không trung, chiếc chiến xa này nghiền nát hư không mà tới, thần quang phun ra nuốt vào, khoa trương không gì sánh được.

“Oa ——” nhìn thấy thần quang từ chiến xa chiếu sáng thiên địa, khiến không ít người sợ hãi than một tiếng, nói ra: “Chiến xa của ai thế? ”

“Thần Chiếu một ngày đi vạn dặm, chiến xa này đã treo bán rất lâu rồi, không biết là người nào mua.” Có người vừa nhìn chiến xa này, thì thào nói nhỏ, bởi vì chiến xa này rất nổi danh, treo giá lên đến thập ức.

“Ngoại trừ Lý Thất Dạ, thiên hạ đệ nhất phú hào, còn có ai phách lối như vậy chứ.” Có người nhìn thấy chiến xa này, nhịn không được chua chát nói.

Sau khi có không ít tu sĩ cường giả nhìn thấy rõ ràng, có cường giả liền nói: “Tiểu tử này, lại đổi xe, hắn đến tột cùng có bao nhiêu đồ tốt chứ.”

Lần trước Lý Thất Dạ xuất hành đó là Tiên Dư chiến xa có giá trên trời, vấn đề là, mới chỉ có mấy ngày, vậy mà Lý Thất Dạ lại đổi xe, giống như là hắn có được mấy chục chiếc chiến xa quý báu nhất thế gian vậy.

“Ai, ai bảo hắn là thiên hạ đệ nhất phú hào chứ, mỗi ngày đổi xe là chuyện bình thường, đối với hắn mà nói, đây cũng chỉ là việc nhỏ a.” Có tông chủ cười khổ một cái, không khỏi vì đó hâm mộ, đương nhiên, cũng là có chút ghen ghét nhỏ.

Dù sao, loại chiến xa có giá trên trời này, vốn là bảo vật rất cường đại, có thể dùng cho chiến trường, Lý Thất Dạ vẻn vẹn dùng để thay đi bộ mà thôi.

Điều khó chịu nhất chính là loại chiến xa có giá trên trời này, rất nhiều người đều không đủ tư cách để ngồi, nhất định phải là tồn tại mạnh mẽ vô địch, mới có thể đủ tư cách.

Tuy nhiên, loại chiến xa có giá trên trời này, Lý Thất Dạ hết lần này tới lần khác lại không chỉ có một chiếc, thậm chí có khả năng mỗi ngày đều có thể đổi chiến xa khác nhau, đây là sự thật làm người ta tức chết.

“Hừ, hắn cứ tiêu xài phung phí như thế, sớm muộn sẽ có ngày trở thành kẻ nghèo hèn.” Có tu sĩ cường giả trẻ tuổi cười lạnh một tiếng, ghen ghét nói, đối với bọn hắn mà nói, dĩ nhiên trong lòng ghen ghét vạn phần, Lý Thất Dạ một kẻ bình thường, lại có thể trở thành thiên hạ đệ nhất phú hào, vì cái gì bọn hắn lại là kẻ nghèo hèn?

Mọi người nhìn lại, chỉ thấy Lý Thất Dạ lười biếng nằm trên chiến xa, bên người có Hứa Dịch Vân, Ninh Trúc công chúa, Lục Ỷ bồi tiếp, bất luận là thời điểm nào, Lục Ỷ cũng đều che mặt, che dấu thân phận.

Sau khi Lý Thất Dạ vừa đến, không ít người bàn luận ầm ĩ về hắn, đương nhiên là không ít người đối với Lý Thất Dạ hâm mộ ghen ghét.

Vào thời điểm này, cũng có người lén lút nhìn về phía Lâm Uyên Kiếm Thiếu, chỉ thấy Lâm Uyên Kiếm Thiếu hờ hững liếc nhìn Lý Thất Dạ một chút, cũng không có lên tiếng, dường như cũng không có tức giận gì.

Mọi người đều biết, Lý Thất Dạ đối địch với Hải Đế kiếm quốc không phải là chuyện ngày một ngày hai, mặc dù Tinh Xạ hoàng tử, Bách Kiếm công tử không phải trực tiếp chết thảm trong tay Lý Thất Dạ, đó cũng là có liên quan rất lớn với hắn.

Chưa kể là trước đó, Lý Thất Dạ liên tục nhục nhã Hải Đế kiếm quốc, cũng cướp đi hoàng hậu tương lai Ninh Trúc công chúa, Hải Đế kiếm quốc cùng Lý Thất Dạ có thể nói là kẻ thù sinh tử.

Chỉ có điều, so với Bách Kiếm công tử lần trước dấy binh đến hỏi tội, hôm nay Lâm Uyên Kiếm Thiếu dáng vẻ rất lạnh nhạt, cũng không thấy tức giận.

Lưu Kim công tử ngược lại lên tiếng chào hỏi với Lý Thất Dạ, bộ dạng rất tự nhiên.

“Ai, may mà còn chưa có đến muộn, nếu không thì bỏ lỡ mất vở kịch hay.” Lý Thất Dạ lười biếng nằm đó, bất luận kẻ nào xem ra, bộ dáng của Lý Thất Dạ, bất luận vào thời điểm nào, cũng đều là một tên nhà giàu mới nổi, không có tu dưỡng, không có tố chất, không có thực lực.

Nhưng mọi người lại không thể làm gì được hắn, điều này khiến cho không ít người trong lòng đều tức giận đến nghiến răng.

“Hắn không mang tới thiên quân vạn mã sao?” Có người thấy lần này Lý Thất Dạ lại không có quân đoàn rầm rộ, cũng không khỏi vì vậy kỳ quái.

Trước đó, Lý Thất Dạ đi đâu cũng có thiên quân vạn mã đi cùng, mỹ nữ thì vô số.

“Nghe nói đang trú đóng ở Huyền Giao đảo.” Có một vị cường giả tin tức linh thông nói ra.

Lời này khiến cho các tu sĩ cường giả khác liếc mắt nhìn nhau, có người thấp giọng nói ra: “Tiểu tử này, chẳng lẽ muốn chiếm núi làm vua?”

Khả năng này cũng không phải là không có, sau khi Lý Thất Dạ diệt Huyền Giao Vương, liền chiếm đóng Huyền Giao đảo, chẳng lẽ hắn thật sự muốn chiếm núi làm vua?

“Được rồi, tiểu tử Kiếm Cửu, muốn đánh thì nhanh một chút, các ngươi không nên lằng nhà lằng nhằng, các ngươi đánh xong, ta còn muốn về nhà ngủ.” Vào lúc này Lý Thất Dạ ngáp một cái, kêu to nói.

Lời này vừa thốt ra, lập tức khiến rất nhiều tu sĩ cường giả ở đây cũng không khỏi hai mặt nhìn nhau.

Kiếm Cửu là loại người hung ác như thế nào? Chính là kẻ tàn nhẫn một lời không hợp liền rút kiếm giết người, ai nhìn thấy Kiếm Cửu mà không sợ hãi, có mấy người trong lòng không run rẩy?

Hiện tại ngược lại tốt rồi, Lý Thất Dạ gọi thẳng Kiếm Cửu là tiểu tử, hoàn toàn một bộ dáng không có đem Kiếm Cửu để ở trong lòng.

“Tiểu tử này, tự tìm đường chết a.” Có tu sĩ tuổi trẻ liền không nhịn được nói ra.

“Việc này cũng khó trách được hắn, hắn ta thế nhưng đã từng trấn áp qua Kiếm Cửu.” Có một vị cường giả nói ra.

“Chẳng qua cũng chỉ là mượn lực lượng thiên địa mà thôi.” Cũng có thế hệ trước xem thường.

Chương 5399: Trận chiến sắp đến

“Keng ——” một tiếng vang lên, một thanh kiếm từ trên trời lao xuống, ngay lập tức cắm vào trên Chiếu Giang phong.

Thanh kiếm rơi xuống thác nước, lập tức sát khí đáng sợ trùng kích mà tới, tựa như là sóng to gió lớn đánh về bốn phương tám hướng.

“Má ơi. . .” Tại thời điểm sát khí đáng sợ như sóng to gió lớn đánh tới, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả vì vậy hoảng hốt, cũng có rất nhiều tu sĩ đạo hạnh nông cạn trong chớp mắt bị đánh bay.

Thậm chí tại “Xùy, xùy, xùy” trong tiếng xé gió, có tu sĩ đạo hạnh nông cạn không ngăn được sát khí trùng kích tới, ngay lập tức bị thương.

Chiếu Giang phong trở thành chiến trường, tất cả tu sĩ cường giả đều lui về sau duy trì một khoảng cách đủ xa, nhưng vào giờ phút này, vẫn có không ít tu sĩ bị sát khí gây thương tích, điều này có thể tưởng tượng, sát khí trùng kích tới là đáng sợ cỡ nào.

“Kiếm Cửu ——” sau khi sát khí tiêu tán, chỉ thấy một người đang đứng trên Chiếu Giang phong, đó chính là Kiếm Cửu.

Kiếm Cửu vừa đến lập tức khiến khung cảnh trở nên yên tĩnh, tất cả tu sĩ cường giả cũng không khỏi nín thở.

Kiếm Cửu vẫn là Kiếm Cửu, mặc dù lần trước hắn bị Lý Thất Dạ trấn áp, dựa vào Kiếm Độn nhặt về được một mạng, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, thương thế lại khỏi hẳn, nhìn dánh vẻ của hắn, đạo hạnh ngược lại càng thêm tinh tiến, thực lực càng thêm mạnh mẽ.

Kiếm Cửu vẫn luôn lạnh lùng như vậy, khi ánh mắt của hắn lạnh lẽo khẽ quét qua, tất cả mọi người dường như là người chết vậy, hắn không có bất kỳ ba động cảm xúc nào.

“Kiếm Cửu vẫn luôn là Kiếm Cửu.” Bất luận kẻ nào nhìn thấy Kiếm Cửu, đều có một loại cảm giác không thoải mái trong lòng.

Cho dù là người thực lực mạnh mẽ hơn Kiếm Cửu, nhưng khi nhìn thấy Kiếm Cửu, trong nội tâm cũng không dám chủ quan.

Kiếm Cửu chính là người khiến cho người ta phải kiêng kỵ, trên người hắn chỉ có hờ hững cùng sát khí, là độc nhất vô nhị, cho dù hắn không phải là sát thủ, nhưng sát khí trên người hắn, so với sát thủ còn đáng sợ hơn.

Khi ánh mắt lạnh lẽo của Kiếm Cửu khẽ quét qua, bất luận người nào cũng cảm thấy mình ở trong mắt Kiếm Cửu cùng người chết không hề khác nhau là mấy, bất luận ngươi xuất thân là gì, thực lực mạnh mẽ như thế nào, ở trong mắt của Kiếm Cửu cũng không có cái gì khác nhau.

Dường như theo cách nhìn của Kiếm Cửu , bất luận là ai cũng không có gì khác biệt, chẳng qua chỉ là người chết mà thôi.

Cho nên, khi ánh mắt lạnh lẽo của Kiếm Cửu khẽ quét qua, rất nhiều tu sĩ cường giả đều cảm thấy hoảng hốt trong lòng, người chưa từng gặp qua Kiếm Cửu, hôm nay gặp mặt, cũng phải thán phục một tiếng, Kiếm Cửu quả thật chính là danh bất hư truyền.

Lúc này, ánh mắt Kiếm Cửu lạnh lẽo nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn vẫn cứ lạnh lẽo như vậy.

nhìn thấy ánh mắt Kiếm Cửu nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, không ít tu sĩ cường giả chấn động trong lòng, thậm chí có người suy đoán, Kiếm Cửu cùng Lý Thất Dạ có thể hay không lại một lần nữa xảy ra xung đột.

Dù sao, trước đó, Kiếm Cửu từng bị thiệt hại lớn trong tay Lý Thất Dạ, bị Lý Thất Dạ trấn áp, xém chút là bị mất mạng, thảm bại như thế, đối với bao nhiêu tu sĩ cường giả mà nói, đây là một loại sỉ nhục, bất kỳ tu sĩ cường giả nào, cũng sẽ nghĩ biện pháp đi rửa sạch sỉ nhục này.

Nhưng khi ánh mắt lạnh lẽo của Kiếm Cửu nhìn vào Lý Thất Dạ, cũng không phải như tưởng tượng của mọi người là phẫn nộ, hoặc là sát khí ngập trời, càng không có ý định ra tay với Lý Thất Dạ.

Ánh mắt Kiếm Cửu nhìn Lý Thất Dạ, vẫn cứ lạnh lẽo như vậy, hơn nữa, cảm xúc của hắn cũng không hề có chút ba động nào, nhìn không ra phẫn nộ hay kiêng kị, tóm lại chính là hờ hững, tậm trạng không chút nào dao động.

Dáng vẻ của Kiếm Cửu như vậy, giống như trước đó người bị Lý Thất Dạ trấn áp cũng không phải là hắn, hoặc là, hắn đã quên đi chuyện bị Lý Thất Dạ trấn áp.

Kiếm Cửu bộ dáng hờ hững như vậy, không lộ một chút cảm xúc, điều này thực sự cũng không nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Dưới ánh mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú cử Kiếm Cửu, Lý Thất Dạ bộ dáng hết sức bình tĩnh, đổi lại là những người khác, trong lòng đã sớm sinh ra sợ hãi.

“Thật đúng là có chút tài năng.” Liếc nhìn Kiếm Cửu một chút, Lý Thất Dạ vỗ tay, vừa cười vừa nói: “Trong thời gian ngắn ngủi, không chỉ là thương thế khôi phục, hơn nữa lại càng thêm mạnh mẽ, Kiếm Đạo tinh tiến thật sự chính là càng bị áp chế thì càng bùng nổ mạnh nha, phần này dũng khí cùng khí phách, thật sự chính là đáng giá người khác bội phục.”

Lý Thất Dạ lời như vậy, lập tức khiến không ít người trong nội tâm sợ hãi, trong tất cả mọi người ở đây, có ai dám không thèm để ý tới mà cợt nhả nói chuyện với Kiếm Cửu.

Nhưng là, Lý Thất Dạ lại là hồn nhiên không thèm để ý, hoàn toàn không có bất kỳ cái gì cảm giác, thuận miệng nói ngay.

Thái độ như vậy, cũng đều khiến cho rất nhiều tu sĩ cường giả thán phục một tiếng, tên nhà giàu mới nổi này, đích thật là khó lường, đối với bất cứ người nào cũng đều phách lối như vậy, giống như căn bản cũng không biết hai chữ “Sợ hãi” này viết thế nào.

Vào thời điểm này, cũng không ít tu sĩ cường giả len lén liếc hướng Kiếm Cửu, nhưng, Kiếm Cửu vẫn là hờ hững.

“Thật sự là một người khó lường.” Có đại nhân vật thế hệ trước cũng không khỏi khẽ gật đầu.

Lý Thất Dạ đã từng trấn áp qua Kiếm Cửu, Kiếm Cửu xém chút liền chết ở trong tay Lý Thất Dạ, đổi lại là người khác, bị Lý Thất Dạ trước mặt mọi người bóc trần vết sẹo như thế, coi như là không giận tím mặt, trong lòng có thể đang đè ép lửa giận.

Nhưng mà, Kiếm Cửu lại không có chút nào cảm xúc chập chờn, vẫn chính là hờ hững như vậy, tâm tư như thế, khí phách như thế, đích thật là không thể coi thường, lại có bao nhiêu người có thể làm được.

Kiếm Cửu lạnh lùng đứng ở nơi đó, cảm xúc không chút nào ba động, giống như hắn không nghe được lời nói của Lý Thất Dạ, cũng không có kiêng kỵ lời nói của Lý Thất Dạ, chính là cực kỳ bình tĩnh.

Chỉ cần điểm này, đích thật là khiến không ít cường giả phải sợ hãi thán phục, Kiếm Cửu vẫn là Kiếm Cửu, đích thật là không giống bình thường.

“Đạo hạnh lại tinh tiến, Kiếm Đạo lại càng thêm mạnh mẽ” Nhìn thấy sự lạnh lẽo của Kiếm Cửu, không ít tu sĩ cường giả trong lòng đều run rẩy.

Trước kia, Kiếm Cửu cũng đã đủ đáng sợ, đừng nói là tu sĩ cường giả bình thường, cho dù những chưởng môn đại giáo kia, cũng đều kiêng kị Kiếm Cửu.

Hiện tại, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, kiếm đạo của Kiếm Cửu lại càng cường đại hơn, thử nghĩ một chút, đừng nói là những người khác, coi như là Lục tông chủ cùng Lục Hoàng loại tồn tại này, cũng đều phải kiêng kị Kiếm Cửu.

Lúc này, ngay cả Đại Địa Kiếm Thánh cũng nhìn Kiếm Cửu với vẻ mặt ngưng trọng, không hề có chút xem thường đối phương.

“Chẳng trách chém giết được Đoạn Lãng Đao Tôn.” Có một vị lão tổ đại giáo nhìn Kiếm Cửu một hồi, cuối cùng nhẹ giọng nói: “Nếu là lấy đơn đả độc đấu mà nói, thế hệ trước đã không còn bao nhiêu người là đối thủ của hắn, coi như là Lục tông chủ hay Lục Hoàng, có thể không bị chết dưới kiếm của hắn, e là không có mấy người. Nếu như hắn tu luyện được Kiếm Thập, chỉ sợ đến Ngũ Cự Đầu cũng phải ra tay.”

“Cường đại đến như vậy sao? Kiếm Thập đã mạnh bằng Ngũ Cự Đầu sao?” Có cường giả tuổi trẻ trong nội tâm không khỏi vì vậy chấn động.

Đối với rất nhiều tu sĩ cường giả mà nói, Ngũ Cự Đầu tại Kiếm Châu, chính là tồn tại cường đại nhất, tồn tại chí cao vô thượng nhất.

“Mặc dù còn chưa đủ, chỉ sợ cũng không còn xa.” Vị đại giáo lão tổ này dáng vẻ trịnh trọng, nói ra: “cho dù hắn tu luyện đến trình độ thế nào. Kiếm Thập là đã có thể ngạo thị thiên hạ. Dù sao, Kiếm Thập Tam, liền có thể chém được Đạo Quân.”

Lời như vậy, khiến rất nhiều người không khỏi vì vậy kịch chấn, cũng không khỏi vì vậy trầm mặc.

Năm đó Kiếm Thập Tam của Kiếm Thần thánh địa, chính là đã cùng Đạo Quân đồng quy vu tận, Kiếm Cửu nếu như tu luyện thành công Kiếm Thập, vậy sẽ đạt tới trình độ thế nào.

“Tùng Diệp Kiếm Chủ, liệu còn có phần thắng sao?” Có một ít tu sĩ cường giả có quan hệ tốt với Mộc Kiếm Thánh Quốc không khỏi có chút lo lắng nói.

Lúc này Kiếm Cửu, khiến trong lòng bất kỳ người nào cũng đều run rẩy. Mặc dù nói, tại Kiếm Châu không thiếu tồn tại cường đại, giống như Kiếm Châu Song Thánh, Chí Thánh thành chủ các loại, cũng có thể so Kiếm Cửu chỉ mạnh hơn chứ không yếu.

Nhưng là, những người này làm cho người ta khi nhắc tới, đều sẽ nổi lòng tôn kính, mà khi nhắc tới Kiếm Cửu, lại làm cho lòng người run rẩy, thậm chí còn khiến người ta cảm thấy tử vong cách mình gần như thế.

Đặc biệt là khi đối mặt với Kiếm Cửu, càng làm cho không ít tu sĩ cường giả trong lòng bất an, thậm chí còn tệ hơn, hai chân như nhũn ra.

Đây chính là chỗ đáng sợ của Kiếm Cửu, hắn không phải là kẻ lạm sát người vô tội, thậm chí có thể nói, trong vô số cường giả, Kiếm Cửu người giết là ít nhất, thế nhưng cái loại chấn nhiếp lòng người này, làm cho mọi người đều cảm thấy sợ hãi.

Khi nhìn Kiếm Cửu, tất cả mọi người đều ý thức được, Tùng Diệp Kiếm Chủ cơ hội cũng không lớn.

“Tùng Diệp Kiếm Chủ, cho dù không địch lại, hắn nhất định cũng không bỏ qua trận chiến này.” Có cường giả hiểu rõ Tùng Diệp Kiếm Chủ cũng không khỏi khẽ thở dài một tiếng.

Tùng Diệp Kiếm Chủ với tư cách là một trong Lục tông chủ tại Kiếm Châu, địa vị uy nghiêm, hắn đương nhiên sẽ không trốn tránh, hay không ứng chiến.

Kiếm Cửu đã khiêu chiến hắn, thì cho dù hắn không nắm chắc, hắn vẫn sẽ đia ứng chiến.

Lúc này, Ninh Trúc công chúa cũng lẳng lặng nhìn một màn này, mặc dù nàng biết kết cục sẽ như thế nào, nhưng nàng lại không thể đi thay đổi.

Cho dù nàng có thể cầu xin Lý Thất Dạ ra tay, nhưng sư tôn Tùng Diệp Kiếm Chủ của nàng tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra, đây chính là lòng tự tôn của Tùng Diệp Kiếm Chủ.

Trong lúc bất tri bất giác một vầng trăng tròn đã treo trên cao, đêm nay chính là đêm trăng tròn, giờ quyết chiến đã đến.

“Muốn bắt đầu sao?” Có không ít cường giả ngẩng đầu nhìn lên vầng trăng tròn treo trên bầu trời cao, không khỏi nhẹ giọng nói: “Tùng Diệp Kiếm Chủ đâu?”

“Ông ——” một tiếng vang lên, ngay lúc này, khí tức bàng bạc phả vào mặt, cuồn cuộn không ngớt.

Khí thế mênh mông này cũng không bá đạo, cũng sẽ không trùng kích hướng về tất cả tu sĩ cường giả, càng sẽ không đem tu sĩ cường giả phụ cận đánh bay.

Khí tức bàng bạc liên tục không dứt này, ngay lập tức có một cỗ sinh cơ bừng bừng tràn ra, khiến cho người ta dễ dàng hoà nhập vào trong loại khí tức này lúc nào không hay.

Tại bên trong sinh cơ liên tục không dứt này, còn xen lẫn sức sống mãnh liệt, tựa như tảng đá đứng giữa dòng sông, không có cái gì có thể lay chuyển được.

“Tùng Diệp Kiếm Chủ đã tới.” Mặc dù chưa nhìn thấy người, nhưng tại bên trong sinh cơ liên tục không dứt này, mọi người đều biết rằng, đây chính là khí tức của Tùng Diệp Kiếm Chủ.

Liền ngay trong chớp mắt này, nghe được “Soạt” tiếng nước vang lên, bên trong hồ nước có một vệt xanh biếc xuyên thẳng mà qua, từ cái bóng trong hồ nhìn lại, tựa như có một đầu Chân Long xanh biếc dùng tốc độ cực nhanh trong nháy mắt xuyên qua toàn bộ Vân Mộng trạch.

Chương 5400: Tùng Điệp Kiếm Chủ

Vào thời điểm này, sinh cơ bàng bạc tràn ngập khắp Vân Mộng trạch, tất cả mọi người có cảm giác mình đang ở giữa những cây đại thụ cao chót vót, hít thở không khí vô cùng trong lành, sinh cơ bừng bừng có thể nói thấm vào tận ruột gan.

Nghe được “Sa, sa, sa” thanh âm vang lên, tại thời khắc này, chỉ thấy bốn phía vách núi của Chiếu Giang phong, vậy mà mọc ra từng đoạn rễ cây, từng đoạn rễ cây giống như sừng rồng này đâm vào vách núi trên Chiếu Giang phong.

Bốn phía Chiếu Giang phong vách núi dựng đứng, bóng loáng như gương, nhưng những đoạn rễ cây giống như sừng rồng này, lại không mất một chút sức để đâm vào, dường như muốn cắm rễ vào toàn bộ Chiếu Giang phong vậy.

Theo bốn phía vách núi dựng đứng đều có rễ cây như sừng rồng mọc ra, chỉ thấy cả tòa Chiếu Giang phong vậy mà bắt đầu mọc ra rất nhiều hoa cỏ, có cỏ xanh và dây leo già cỗi bắt đầu sinh trưởng tại trên khe hở ở vách núi, hoặc là sinh trưởng ngay trên sợi rễ như sừng rồng này.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Chiếu Giang phong vốn là bốn phía vách núi bóng loáng, không có cây cỏ mọc được vậy mà sinh cơ dạt dào, một mảnh xanh um, cả tòa Chiếu Giang phong chợt nhìn xanh biếc như ngọc, khí tức sinh mệnh phả vào mặt, dường như, Chiếu Giang phong trước mắt đã không còn là đỉnh núi trơ trọi cô độc nữa, mà đã trở thành sinh mạng chi địa.

“Tùng Diệp Kiếm Chủ tới rồi.” Nhìn thấy một màn này, cho dù Tùng Diệp Kiếm Chủ còn chưa có lộ mặt, nhưng mọi người cũng đều biết rằng, Tùng Diệp Kiếm Chủ đã tới.

Tùng Diệp Kiếm Chủ xuất thân từ Yêu Đạo, từ một cây tùng già thành đạo, có được tuổi thọ dài dằng dặc, có được sinh cơ tràn đầy vô tận, cho nên, thời điểm khi hắn xuất hiện, vạn cây sinh trưởng, vạn hoa đua nở, đây cũng là chuyện bình thường.

Tao thời khắc này, tại trong thanh âm “sa, sa, sa”, chỉ thấy trên Chiếu Giang phong, một cây tùng cổ thụ mọc ra, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Sau khi cây tùng cổ thụ này mọc ra, nó cũng không phải là to lớn che trời, mà cây tùng cổ xưa này thoạt nhìn còn có vài phần thấp bé, nhưng lại hết sức mạnh mẽ và tràn đầy sức sống, dường như cây tùng cổ thụ này đã trải qua trăm ngàn vạn năm gió táp mưa sa, đã trải qua trăm ngàn vạn năm thời gian thấm nhuần và mài dũa, vẫn đứng sừng sững không ngã.

Cây tùng cổ thụ cành lá đung đưa trong gió, thân cây không cao lớn nhưng vẫn chỉ thẳng lên bầu trời, tựa như là Thần Kiếm trong tay đang chỉ thẳng lên bầu trời vậy, tràn đầy lăng lệ, dường như muốn chẻ đôi bầu trời, có được ý chí không thể khuất phục.

Khi cây tùng cổ thụ xuất hiện, khiến cho tâm thần của mọi người đều chấn động, cây tùng mạnh mẽ được uẩn dưỡng bên trong tinh khí thần, khiến cho bất luận kẻ nào cũng biết sự bất phàm của nó.

Tại thời khắc này, phía dưới cây tùng cổ thụ, có một lão nhân đứng đấy, lão nhân này lộ ra một cỗ khí tức cổ xưa lại phóng khoáng, thế nhưng trong đó lại ẩn chứa một cỗ lăng lệ không nói nên lời, liền giống như là thần kiếm còn đang ẩn trong vỏ, một khi ra khỏi, chắc hẳn là sẽ kinh người.

“Tùng Diệp Kiếm Chủ, Tùng Diệp Kiếm Chủ tới rồi.” Nhìn thấy lão nhân này xuất hiện tại Chiếu Giang phong, không ít tu sĩ cường giả hét to một tiếng.

Tùng Diệp Kiếm Chủ đã tới, hắn là ứng chiến mà tới, trong lúc nhất thời, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả vì vậy nín thở, Tùng Diệp Kiếm Chủ, một trong Lục tông chủ tại Kiếm Châu, trận chiến ngày hôm nay, nhất định sinh tử.

Tùng Diệp Kiếm Chủ, có lẽ không phải là người kinh diễm cường đại nhất trong Lục tông chủ Kiếm Châu, thế nhưng, hắn tuyệt đối là người lớn tuổi nhất trong Lục tông chủ Kiếm Châu, cũng là một trong những hoàng đế có thời gian nắm quyền dài nhất tại Mộc Kiếm Thánh Quốc.

Vơi tư cách là hoàng đế tay nắm quyền lực cao nhất của Mộc Kiếm Thánh Quốc hiện nay, Tùng Diệp Kiếm Chủ từ trước tới giờ đều được mọi người tôn kính, không ít tu sĩ cường giả, khi nhắc đến Tùng Diệp Kiếm Chủ, cũng đều nổi lên lòng tôn kính.

Hôm nay, Tùng Diệp Kiếm Chủ đánh một trận với Kiếm Cửu, nhất định là dữ nhiều lành ít, rất nhiều tu sĩ cường giả cũng không dám ồn ào, không khỏi nín thở.

“Đã đến giờ quyết chiến rồi.” Có cường giả thế hệ trước ngẩng đầu nhìn vầng trăng tròn treo trên cao, thì thào nói.

Tùng Diệp Kiếm Chủ đã đến, lúc này, Kiếm Cửu cũng thu hồi ánh mắt, ánh mắt của hắn lạnh lẽo nhìn Tùng Diệp Kiếm Chủ, cho dù là nhìn Tùng Diệp Kiếm Chủ, ánh mắt Kiếm Cửu vẫn là lạnh lẽo như thế, vẫn giống như đang nhìn một người chết.

Đây mới chính là Kiếm Cửu, mặc kệ là đối mặt với kẻ địch nào, hắn cũng đều lạnh lẽo như vậy, dường như, trừ thanh kiếm trong tay, mọi thứ trên thế gian hắn chẳng hề quan tâm.

“Ngươi tới rồi.” Giọng nói lạnh lùng của Kiếm Cửu thanh vang lên.

Trên thực tế, giọng nói của Kiếm Cửu cũng không tính là hùng hổ dọa người, nhưng là, rất nhiều người khi nghe thấy Kiếm Cửu nói chuyện, trong lòng cũng không khỏi sởn hết gai ốc, luôn cảm giác có một thanh lợi kiếm lập tức đâm vào trái tim của mình.

Kiếm Cửu giọng nói lạnh lùng kia, cũng làm người ta có cảm giác, dường như là có hai thanh kiếm đang ma sát lẫn nhau, khiến cho người ta nghe thấy cực kỳ khó chịu.

“Ta đã tới.” Đối mặt với Kiếm Cửu hờ hững, Tùng Diệp Kiếm Chủ vẫn tỏ ra bình tĩnh, đối với trận chiến ngày hôm nay, hắn đã chuẩn bị đầy đủ, cho nên mặc kệ là đối mặt mưa to gió lớn như thế nào, hắn vẫn tỏ ra cực kỳ bình tĩnh, hắn đã có chuẩn bị tâm lý.

Kiếm Cửu giọng nói y nguyên hờ hững, nói ra: “Đã giao phó hậu sự chưa?”

Kiếm Cửu lời như vậy, là cực kỳ xui xẻo, dường như còn chưa bắt đầu quyết chiến, đã nguyền rủa Tùng Diệp Kiếm Chủ sẽ chết.

Lời như vậy khiến cho mọi người hai mặt nhìn nhau, nhưng cũng có không ít tu sĩ cảm thấy khi Kiếm Cửu nói ra lời như vậy, đó là tự tin chưa từng có, sự tin tưởng rất lớn.

Những lời xui xẻo như vậy, được nói ra, dường như sẽ mang đến áp lực tâm lý rất lớn cho Tùng Diệp Kiếm Chủ.

“Làm phiền đã quan tâm.” Tùng Diệp Kiếm Chủ dáng vẻ bình tĩnh mỉm cười, cũng hết sức thản nhiên, nói ra: “Hậu sự đã giao phó xong, trận chiến này dù ai chết trận, cũng sẽ không oán không hận.”

Tùng Diệp Kiếm Chủ lời như vậy, khiến cho người ta cảm thấy ngạt thở, không hề nghi ngờ, Tùng Diệp Kiếm Chủ đã chuẩn bị chịu chết, hơn nữa, trận chiến này kết thúc, coi như là Tùng Diệp Kiếm Chủ chết trận, Mộc Kiếm Thánh Quốc cũng sẽ không tìm Kiếm Cửu báo thù, hết thảy ân oán, đều sẽ tan theo mây khói ngay khi trận chiến này kết thúc.

Đương nhiên, Kiếm Cửu cũng không phải là kẻ sợ người khác báo thù, hoặc là sợ người khác gây phiền toái.

“Kiếm Chủ lòng dạ rộng rãi như vậy, chúng ta đều không bằng.” Nhìn xem một màn này, Đại Địa Kiếm Thánh cũng không khỏi vì thế mà cảm khái thở dài một hơi.

Tùng Diệp Kiếm Chủ bình tĩnh thản nhiên mà đứng đó, khi đối mặt với Kiếm Cửu, thoạt nhìn ngay từ đầu đã có vẻ bất lợi, nhưng vẫn làm cho người ta hết sức bội phục, mà thái độ của Kiếm Cửu, cũng không phải là hùng hổ dọa người, hắn vẫn là một bộ dáng lạnh lùng kia.

“Rất tốt.” Kiếm Cửu chầm chậm nói: “Không chết không thôi!”

Tùng Diệp Kiếm Chủ chăm chú nhìn Kiếm Cửu, trong đôi mắt rốt cục để cho người ta thấy được kiếm khí, vào thời điểm này, theo ánh mắt ngưng tụ của Tùng Diệp Kiếm Chủ, khiến cho người ta cảm nhận được kiếm quang nhảy lên.

Khi từng sợi kiếm quang trong đôi mắt nhảy lên, tại trong nháy mắt này, tất cả mọi người đều cảm nhận được kiếm khí của Tùng Diệp Kiếm Chủ, tựa như là một thanh thần kiếm vô địch sắp ra khỏi vỏ.

“Tùng Diệp Kiếm Chủ vẫn là Tùng Diệp Kiếm Chủ, không hổ là một trong số Lục tông chủ Kiếm Châu, thực lực mạnh mẽ tuyệt đối không phải chỉ có hư danh.” Sau khi cảm nhận được kiếm khí của Tùng Diệp Kiếm Chủ, có cường giả không khỏi lẩm bẩm một tiếng.

“Không chết không thôi ——” cuối cùng, Tùng Diệp Kiếm Chủ cũng chậm rãi nói ra lời này, khi hắn vừa dứt lời xong, nghe được “Keng” một tiếng kiếm vang lên, kiếm còn chưa ra khỏi vỏ, kiếm vang không ngừng bên tai.

Cùng lúc đó, nghe được “Keng, keng, keng” kiếm vang thanh âm chập trùng không dứt, rất nhiều tu sĩ cường giả theo kiếm khí của Tùng Diệp Kiếm Chủ khuếch trương, bội kiếm của bọn hắn cũng đều nhao nhao tùy theo cộng minh.

Kiếm chưa ra khỏi vỏ, kiếm khí đã tràn ngập giữa thiên địa, trong chớp mắt này, kiếm khí của Tùng Diệp Kiếm Chủ thực sự cũng không phải chém tuyệt thập phương, bao trùm vạn giới.

Mà theo thời điểm kiếm khí này tràn ngập, dường như ngay từ đầu kiếm khí này đã tồn tại, nó lặng lẽ không một tiếng động, giống như là thủy ngân lan tràn thẩm thấu xuống đất, khi mọi người vừa phát hiện ra, kiếm khí này đã ở khắp mọi nơi, không chỗ ào là không có.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người cảm giác được chính mình tựa như là bị kiếm khí của Tùng Diệp Kiếm Chủ bao phủ, vào lúc này, sau khi kiếm khí bao trùm khắp mọi nơi, dường như hắn trở thành chúa tể mọi thứ tại nơi này.

Trong nháy mắt này, dường như Tùng Diệp Kiếm Chủ đã nằm trong tay quyền chủ động mọi thứ, tựa hồ hắn đã chủ đạo toàn bộ chiến trường, khiến người ta cảm thấy, có thể Tùng Diệp Kiếm Chủ đã nắm chắc thắng lợi trong tay vậy.

“Tùng Diệp Kiếm Chủ vẫn chính là Tùng Diệp Kiếm Chủ nha, một trong Lục tông chủ Kiếm Châu cũng không phải chỉ có hư danh, kiếm còn chưa ra khỏi vỏ, cũng đã nắm giữ được quyền chủ động.” Có cường giả thế hệ trước sau khi cảm nhận được kiếm khí như vậy, không khỏi cảm khái nói ra: “Tùng Diệp Kiếm Chủ, so với trong tưởng tượng của chúng ta còn cường đại hơn.”

Điểm này, bất kỳ người nào cũng đều tán đồng, lúc này trường kiếm của Tùng Diệp Kiếm Chủ còn chưa ra khỏi vỏ, cũng đã nắm giữ được quyền chủ động toàn bộ chiến trường, điều này làm sao không khiến cho người ta vì vậy mà sợ hãi thán phục chứ?

“Keng ——” một tiếng vang lên, tiếng kiếm vang này cũng không phải đặc biệt vang dội, nhưng một tiếng kiếm vang thanh thúy mà băng lãnh như vậy, dường như trong khoảnh khắc đâm xuyên qua thiên địa, cũng đâm xuyên qua kiếm khí của Tùng Diệp Kiếm Chủ đang tràn ngập giữa thiên địa kia.

Ngay tại dưới một tiếng kiếm vang này, trường kiếm lăng lệ tuyệt sát, kiếm khí đang bao trùm thiên địa ngay lập tức bị xé nát.

Kiếm Cửu chính là một kiếm nơi tay, trường kiếm băng lãnh, tại trong băng lãnh này đã tràn ngập sát khí. Sát khí này của Kiếm Cửu làm bất luận kẻ nào khi cảm thụ thấy cũng sẽ vì vậy mà rợn hết tóc gáy.

Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!

Cho dù Kiếm Cửu chỉ vẻn vẹn nắm lấy trường kiếm trong tay mà thôi, cũng chưa hề đánh ra một kiếm, nhưng chính trong chớp mắt này, trường kiếm của Kiếm Cửu dường như đã đâm vào trong trái tim tất cả mọi người, khiến cho bọn họ không khỏi hét thảm một tiếng.

“Kiếm của Kiếm Cửu không gì cản nổi.” Có đại giáo chưởng môn, cảm nhận được sát ý của Kiếm Cửu, giống như một kiếm đâm xuyên qua bộ ngực của mình, cũng không khỏi vì vậy sợ hãi than một tiếng.

“Kiếm tốt ——” Tùng Diệp Kiếm Chủ nhìn trường kiếm trong tay Kiếm Cửu, không khỏi giật mình khen một tiếng.

“Hẳn là kiếm tốt.” Đối với Tùng Diệp Kiếm Chủ ca ngợi, Kiếm Cửu dáng vẻ hờ hững, nói ra: “Kiếm tốt giết người, mới xứng với cường giả.”

Kiếm Cửu lời như vậy, lập tức khiến cho mọi người nghẹt thở.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)