Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập98 [ chương 486 đến 490 ]
❮ sautiếp ❯Chương 486: Đi về phía đông
Người Đinh Hạo như bị lăng trì không có miếng da trọn vẹn, trừ mặt và phần thân dưới ra còn lại bầy nhầy máu thịt. Năng lực hồi phục đệ lục giai kỷ thân thiên địa của Thắng Tự Quyết trở nên chậm chạp, tốc độ vết thương khép lại không bằng bị tổn thương.
Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng thở dốc nói:
– Tiểu tử, hôm nay ngươi chết chắc rồi. Ba chúng ta tiêu hao cũng đủ làm ngươi mệt chết!
Ninh Châu Tam Hoàng không ngờ chiến đấu sẽ thảm liệt đến vậy.
Thiếu niên trước mắt rõ ràng tu vi huyền khí không bằng ai trong Ninh Châu Tam Hoàng nhưng hắn như có thân bất tử, bao nhiêu trường thương xuyên thủng thân thể chớp mắt vết thương khép lại.
Tuy rằng sinh linh trên cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh thì thể chất hoàn toàn thay đổi, có tuổi thọ mấy trăm năm, trăm bệnh không xâm nhập, năng lực khé lại kinh người. Đặc biệt là cảnh giới Võ Vương cảnh khả năng khép với thương càng khủng hơn, nhưng so với thiếu niên này thì còn kém rất xa.
Khủng khiếp hơn là năng lượng lĩnh ngộ của Đinh Hạo có thể bắt chước chiến kỹ của Ninh Châu Tam Hoàng.
Chiến đấu đến bây giờ chiến kỹ bí truyền Thiên Minh Hoàng Triều ngay từ đầu để lại vết thương trên người thiếu niên giờ đã không thể tạo thành uy hiếp cho hắn. Đinh Hạo thi triển bộ trảm pháp Thất Huyền Trảm vô cùng đơn giản lại là càng lúc càng quỷ dị khó lường, rõ ràng là chiêu thức vô cùng đơn giản nhưng ẩn chứa áo nghĩa vô tận khiến Ninh Châu Tam Hoàng không thể chống đỡ.
Thiếu niên này như khối sắt chứa tạp chất, trong trận chiến này không ngừng lột ác, rèn luyện, tạp chất tiết ra khỏi người hắn. Đinh Hạo đang dần phát triển hướng bách luyện tinh cương.
– Vậy sao? Mệt chết ta? Các ngươi còn bao nhiêu máu để chảy?
Ngực Đinh Hạo phập phồng kịch liệt dần bình ổn.
Thượng Tà trường kiếm, Trảm Nguyệt loan đao trong tay Đinh Hạo qua nhiều lần va chạm nhưng không có chút sứt mẻ, hoa văn nguyên thủy trên lưỡi dao dần rõ ràng hơn. Có đao ý và kiếm ý của Đinh Hạo thấm nhuần, Thượng Tà trường kiếm, Trảm Nguyệt loan đao như đang lột xác.
Sảng khoái đánh nhau đi!
Đinh Hạo hóa thành luồng sáng lại xông lên.
* * *Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm vẫn đang sốt ruột chờ đợi.
Lúc này đã là sáng ngày thứ hai.
Một ngày một đêm trôi qua, mây mù sương yêu bí ẩn vẫn như lúc mới đầu xuất hiện.
Đối với thiếu niên thợ săn Trương Phàm như đã qua một kỷ nguyên.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hơi mất bình tĩnh:
– Thời gian dài như vậy? Meo, tai hoa Đinh Hạo không thể chết ở bên trong, không thì ta đi đâu tìm chủ nhân khác rộng rãi như hắn? Cả ngày cung cấp cực phẩm huyền tinh thạch cho ta ăn!!!
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm kiềm không được liếc xéo mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt cứng người giây sau nhảy cẫng lên, tức giận quát:
– Trừng ta làm gì? Tiểu tử đừng quên là ai liều mình mang ngươi vào chiến trường bách thánh, là ai hết lần này đến lần khác chở ngươi bay ra khỏi vuốt mãnh thú, là ai…
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm gục đầu xuống.
Đinh sư huynh nuôi con mèo mập này tuy rằng không đáng tin nhưng cảm tình với Đinh sư huynh không thua gì mình. Vì không có con thú nuôi này giống như mèo mập xem lời Đinh Hạo nói như pháp chỉ, liều mạng bảo vệ mình trên đường đi. Có mấy lần vì mình báo hại mèo mập suýt bị mãnh thú nuốt trọng.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Lại đến lúc mặt trời khuất núi.
Khi thiếu niên thợ săn Trương Phàm, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đứng ngồi không yên thì không gian phát ra tiếng ầm ầm. Sương yêu mông lung sôi sục sau đó nhanh chóng lan to ra, có tiếng mãnh thú tuyệt thế rít gào, biến dị sinh ra.
Sương yêu mông lung đậm đặc tán đi.
Một người toàn thân đẫm máu chậm rãi bước ra khỏi sương yêu mông lung.
– Đinh sư huynh!
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm vừa kinh vừa mừng nhận ra người đẫm máu đó là Đinh Hạo.
– Meo, bà nội nó, sao Đinh Hạo chảy nhiều máu vậy? Ngươi không biết máu của ngươi bổ lắm sao? Cho ta, cho ta đi, đừng lãng phí, meo, ha ha ha ha ha ha!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đi theo nhảy vọt tới bên cạnh Đinh Hạo, lưỡi hồng thè ra liếm mặt hắn.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đi theo bên cạnh Đinh Hạo thời gian dài nên biết hắn trải qua những kỳ ngộ, máu trong người hắn ẩn chứa lực lượng vô tận, bổ cỡ máu của Võ Hoàng cảnh, Võ Đế cảnh.
– Cha nó, con mèo chết tiệt!
Vết thương bị lưỡi mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt liếm rất đau, Đinh Hạo xách cổ mèo ném con mèo mập vô tâm vô pehé đi.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm kiểm tra vết thương trên người Đinh Hạo, sợ giật mình kêu lên:
– Đinh sư huynh có sao không?
Người Đinh Hạo đầy vết thương, da tróc thịt bong không thấy miếng da hoàn chỉnh, chân suýt bị cắt ngang phần đùi. Hai vết thương giao nhau như chữ thập trước ngực Đinh Hạo xé mở xương, hầu như thấy nội tạng bên trong. May mắn sức sống trên người Đinh Hạo vẫn dồi dào không có dấu hiệu suy yếu giảm thấp, điều này nói lên thoạt trông vết thương có vẻ nặng nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Thật ra trạng thái hiện giờ của Đinh Hạo rất tốt.
Đinh Hạo cười to bảo:
– Ha ha ha ha ha ha! Không sao, trận chiến này rất lời, lời to.
Chiến đấu với Ninh Châu Tam Hoàng giúp Đinh Hạo thu hoạch rất lớn. Nhiều chiến kỹ trong tưởng tượng đều thực hành, Đinh Hạo tin tưởng nếu lại chiến đấu một lnà nữa hắn tuyệt đối sẽ không chật vật như vậy.
Đinh Hạo cảm giác rõ ràng hắn hiểu về cách vận dụng huyền khí, chiến kỹ võ đạo tăng nhanh trong trận chiến. Đặc biệt là đao ý và kiếm ý vào phút cuối đã đột phá, Đinh Hạo bước vào cảnh giới đao ý và kiếm ý ba phần trăm. Bây giờ Đinh Hạo cần bế quan, cảm ngộ trận chiến này.
Yêu khí sau lưng cuồn cuộn, Đinh Hạo bắt ấn, quát một tiếng.
Yêu khí vô tận vội vã co lại cuối cùng thành bốn trái tim mãnh thú tuyệt thế bềnh bồng bốn hướng, giây sau chúng biến thành luồng sáng bay vào tay Đinh Hạo. Yêu khí tán đi, thân hình máu me bầy nhầy của Ninh Châu Tam Hoàng hiện ra, bọn họ ngất xỉu rớt xuống dưới.
Đinh Hạo vung tay lên, ba luồng lực lượng kéo Ninh Châu Tam Hoàng trở về.
Đinh Hạo dùng cách phong ấn minh văn lại phong kín lực lượng trong người Ninh Châu Tam Hoàng, hắn thấy mệt mỏi.
Đinh Hạo xoay người nói với thiếu niên thợ săn Trương Phàm:
– Khiến chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một đi hướng đông, nếu gặp sông ngòi lớn gì thì nhìn xem ven bờ có mênh mông ẩm ướt không? Có thì tạm ngừng lại. Khoan giết ba người này, ta có chuyện rất quan trọng cần xét hỏi.
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm đồng ý.
Đinh Hạo xoay người đi vào khoang thuyền, bước vào một mật thất đã chuẩn bị sẵn, bắt đầu bế quan.
* * *
Thời gian qua từng ngày.
Chớp mắt nửa tháng đã qua.
Ninh Châu Tam Hoàng từ bị thương nặng ngất xỉu đã tỉnh lại, vết thương từ từ lành lại nhưng thực lực bị Đinh Hạo phong kín, giam trong chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một. Ninh Châu Tam Hoàng ngoan ngoãn ở yên, trận chiến lúc trước đã đánh nát kiêu ngạo, nhuệ khí của Ninh Châu Tam Hoàng, bọn họ không dám quậy nữa.
Chương 487: Cửu Trọng Thiên
Đinh Hạo có đi ra ngoài một lần.
Đinh Hạo quan sát tình huống Tây Môn Thiên Tuyết, gia cố phong ấn trong người Ninh Châu Tam Hoàng rồi quay về mật thất bế quan tiếp. Thiếu niên thợ săn Trương Phàm cảm giác mặt ngoài thì thực lực Đinh Hạo chưa tăng trưởng nhưng cho người cảm giác càng sâu không lường được.
Ngày hôm nay trời trong nắng ấm.
Chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một bay lơ lửng trên một đầm nước, bên dưới là sóng xanh xô bờ, rất ẩm ướt, đất bùn cuồn cuộn, có yêu ma kỳ dị ẩn hiện, thủy nguyên tố trong không khí cực kỳ dồi dào!
Thiếu niên thợ săn Trương Phàm đánh thức Đinh Hạo đang bế quan.
– Hay cho một mảnh đàm nước lớn!
Đinh Hạo đứng trên sàn tàu nhìn xuống dưới, kiềm không được tán thán.
Đầm nước bốc hơi mịt mù, sóng xô như triều dài ngàn dặm, nhìn xuống dưới chỉ nghe tiếng nước róc rách, các loại thực lực che kín mặt nước, các loại chim quý thú lạ. Đôi khi cột nước bắn lên trời, một con mãnh thú tuyệt thế to lớn không biết tên ló một phần thân thể ra mặt nước đã cao to hùng vĩ. Hơi nước bắn lên cao làm nguyên tố thủy ngàn dặm đều rất dồi dào.
Điền Năng lùn khỏe hỏi:
– Có xuống không?
Đinh Hạo nói:
– Xuống cách mặt nước năm trăm thước, có cái gì bất thường lập tức bay lên.
Đinh Hạo nhảy ra khỏi chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một lao xuống mặt nước bên dưới, thần thức khổng lồ như thủy triều bắn ra bao phủ phạm vi năm mươi dặm, đầu tiên hắn cần xác định trong đầm nước nhìn như bình tĩnh có ẩn giấu mãnh thú đáng sợ không.
Kết quả tốt hơn Đinh Hạo tưởng tượng.
Tuy Đinh Hạo phát hiện một vài vật khổng lồ cực to nhưng không quá hung dữ, thực lực không cao mấy, không uy hiếp nhiều cho đoàn người.
Đầu óc nhớ lại tập tính sinh trưởng của mai rùa vạn năm, Đinh Hạo tìm kiếm trong đầm nước mênh mông.
Mục đích Đinh Hạo đến đây rất đơn giản, tìm một loại thảo dược để chế tạo Linh Tê Huyền Tâm Đan cứu Tây Môn Thiên Tuyết, mai rùa vạn năm.
Theo hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ kể thì mai rùa vạn năm thường sinh trưởng trong đầm nước, hình dạng như mai rùa, rễ phải ở trong nước, nó rất thích ánh nắng, yêu cầu thủy chất sâu hay cạn cực kỳ khắc nghiệt. Tìm theo địa hình trong chiến trường bách thánh thế giới nguyên sinh thái thần thảo có linh trí trăm năm nhiều như cà rốt này không khó thấy mai rùa vạn năm.
Đinh Hạo nhanh chóng phát hiện.
Đinh Hạo tìm được mười mấy gốc mai rùa vạn năm nhưng tiếc rằng không phải vạn năm, tuổi không đủ. Nhưng Đinh Hạo được khích lệ, chứng minh phương hướng hắn tìm không có sai lầm.
Lúc giữa trưa cuối cùng Đinh Hạo đã tìm ra một gốc vua mai rùa vạn năm.
Gốc thần thảo này to như đấu, nhìn xuống như con rùa trôi nổi trên mặt nước, mai rõ ràng hình năm góc nối tiếp nhau, tràn ngập mỹ cảm thiên nhiên, tỏa mùi dược. Cự thú dị hình bàn cứ xung quanh mai rùa vạn năm có thực lực không yếu, như đang thủ hộ dược ương mai rùa vạn năm. Quả nhiên vật quý báu đều có dị thú làm bạn.
Tiếc rằng thực lực của đám cự thú thua xa Đinh Hạo.
Đinh Hạo không tốn nhiều không sức đã hái được dược vương mai rùa vạn năm trở lại chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một. Khí chiếc thuyền bay màu xám bay lên cao, cự thú trong đầm nước không cam lòng gầm rống nhưng bất lực.
– Mười loại thần thảo đã có một vào tay.
Đinh Hạo cẩn thận cất mai rùa vạn năm, lòng nhẹ nhàng nhiều.
Cứ theo tốc độ này chắc Đinh Hạo có thể gom đủ thảo dược luyện chế mai rùa vạn năm trước khi rời khỏi chiến trường bách thánh, hắn sẽ cứu Tây Môn Thiên Tuyết khỏi trạng thái chết giả!
– Meo, Đinh Hạo, ba người hầu ngươi mới thu hình như chán chết nên ở bên ngoài khóc kêu đòi gặp ngươi.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt vẫy đuôi từ bên ngoài đi vào, nghi ngờ nói:
– Lại nói tiếp theo ngươi lại bế quan nữa sao? Meo, chán sắp chết. Sau khi ngươi bế quan không ai chơi với meo, hay bỏ tu luyện sang một bên đi. Chúng ta chơi một chút…
Đinh Hạo nói:
– Tốt, vậy chúng ta chơi một trò vui.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nói:
– Tốt quá, nói mau, mau, là trò gì?
Đinh Hạo:
– Chúng ta chơi trò không ai quan tâm ai được không?
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt:
-…
Đinh Hạo cười to bảo:
– Được rồi, cho ba tên kia vào đi, yên tâm, ta tạm thời không bế quan.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hưng phấn đi truyền lời.
Rất nhanh, Ninh Châu Tam Hoàng với ánh mắt kính sợ đi vào khoang thuyền. Ninh Châu Tam Hoàng nhìn Đinh Hạo, biểu tình vô cùng phức tạp nhưng không còn khiêu khích, coi rẻ từ trên cao nhìn xuống. Ninh Châu Tam Hoàng bị hành hạ để lại bóng ma, lần này đấu chính diện vẫn thua hắn, họ bị đánh phục.
Đinh Hạo ngồi trên ghế, chậm rãi nói:
– Nói đi, có chuyện gì muốn gặp ta?
Ninh Châu Tam Hoàng liếc nhau, ngần ngừ.
Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng đứng ra nói:
– Đinh Hạo, thua trong tay ngươi, chúng ta phục, thật sự phục. Ta lấy danh nghĩa thần thủ hộ Thiên Ninh vương triều thề dù rời khỏi chiến trường bách thánh thì chúng ta và Thiên Ninh vương triều sẽ không đối địch với ngươi nữa, chúng ta muốn giao dịch với ngươi.
Đinh Hạo nổi lên tò mò:
– A? Giao dịch gì?
Biểu tình lão đại Ninh Châu Tam Hoàng nghiêm túc nói:
– Trước khi nói nội dung cụ thể ba huynh đệ chúng ta muốn xác định một góc bản đồ có phải rơi vào tay ngươi không?
Đinh Hạo khựng lại, nhíu mày hỏi:
– Sao các ngươi biết chuyện bản đồ?
Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng không giấu giếm, nói:
– Ba huynh đệ chúng ta và Ninh Khiếu Hổ từng có tình cảm, trước khi vào chiến trường bách thánh có để lại cách liên lạc. Nếu gặp nhau trong chiến trường bách thánh thì chúng ta sẽ kết minh, cùng tiến lùi, vậy là sẽ tăng lớn xác suất sống sót. Theo ta được biết nhiều đệ tử đại tông môn Bắc vực đều có ước định như vậy.
Đinh Hạo gật gù.
Cái này giống như công năng chiếc nhẫn màu bạc Đinh Hạo phát cho đệ tử Vấn Kiếm tông, sẽ khiến người quen thuộc định vị nhau, tụ hợp lại.
Xem ra trên đời không chỉ có Đinh Hạo là người thông minh.
Vài siêu đại tông môn sớm nghĩ ra cách tương tự, bọn họ sớm có chuẩn bị, làm tốt hơn Đinh Hạo.
Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng tiếp tục bảo:
– Hôm đó huynh đệ chúng ta đột nhiên nghe Ninh Khiếu Hổ truyền âmn ói là may mắn tìm được một góc bản đồ thượng cổ di tích bí ẩn, tiếc rằng chưa phá giải được đã gặp cường địch, bản đồ rơi vào tay cường địch. Ninh Khiếu Hổ mời ba huynh đệ chúng ta bí mật đến giúp, nếu lấy về bản đồ thì bốn người cùng chung. Cho nên ba huynh đệ chúng ta mới biết vị trí cụ thể của tòa binh trạm cổ thành, suốt đêm lên đường nhưng giữa đường gặp chiếc thuyền bay ngươi luyện chế.
Đinh Hạo gật đầu, hắn biết chuyện sau đó.
Mấy lời của lão đại Ninh Châu Tam Hoàng khẳng định điều lúc trước Đinh Hạo suy đoán, Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu và Ninh Châu Tam Hoàng quả nhiên có liên lạc.
Đinh Hạo không giấu giếm:
– Một góc bản đồ đúng là nằm trong tay ta, nói đi, các ngươi muốn giao dịch cái gì?
Biểu tình Ninh Châu Tam Hoàng nghiêm túc, ba người liếc nhau, nhỏ giọng xì xầm.
Chương 488: Trùng phùng
Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng đứng ra tiếp tục bảo:
– Đinh Hạo, chuyện lần này quan trọng, ta hy vọng giữa chúng ta sẽ thành thật với nhau. Vì biểu đạt thành ý, chúng ta nói cho ngươi biết trước mọi điều mình biết.
* * *
Nhân tộc và yêu tộc bắc vực khai phá chiến trường bách thánh, biết nhiều hơn người bình thường.
Mấy vạn năm trước nhân loại, yêu tộc tiến vào chiến trường bách thánh đã để lại dấu vết trong thiên địa kỳ dị này.
Lần đầu tiên nhân tộc và yêu tộc cùng nhau hợp tác ở một góc an toàn xây dựng thành trì to lớn. Vô số thiên tài hai tộc từ mấy vạn năm qua thu gom được các loại kỳ trân dị bảo nhưng không cách nào mang ra khỏi chiến trường bách thánh, nhân tộc và yêu tộc bỏ hết vào thành trì lớn đó. Tuy lực lượng pháp tắc trong chiến trường bách thánh sẽ truyền tống người ngoài vào trong nó lâu nửa năm đi, nhưng loại bài xích này chỉ giới hạn vật thể có sinh mạng. Một số đại năng đại thần thông nhân tộc và yêu tộc sáng tạo ra con rối huyền khí gần với sinh mệnh, khi chiến trường bách thánh đóng cửa với bên ngoài thì chúng nó tiếp tục duy trì tòa thành trì vận chuyển.
Bởi vì tầm quan trọng của tòa thành trì nên toàn Bắc vực chỉ có vài siêu tông môn nhân tộc, yêu tộc biết nó tồn tại.
Giống Vấn Kiếm tông, Thanh Bình học viện trong lãnh địa Bắc vực mênh mông chỉ là tiểu tông môn không ra gì, tuy mỗi lần được danh ngạch vào chiến trường bách thánh nhưng không có tư cách biết bí mật này. Đệ tử đẳng cấp tông môn đó cơ bản không phát hiện tòa thành trì tồn tại.
Thật ra đối với môn phái nhỏ càng có chuyện bi thảm hơn.
Lấy Vấn Kiếm tông làm ví dụ.
Trước Đinh Hạo từng có lần Vấn Kiếm tông phái đệ tử vào chiến trường bách thánh, tiếc rằng chọn đệ tử tinh anh, ưu tú nhất lại như trâu đất xuống biển có đi không có về, đa số chết trong chiến trường bách thánh.
Thanh Bình học viện cũng vậy, mấy ngàn năm qua có ít nhất trăm người vào chiến trường bách thánh, người đi ra lác đác không mấy người, cuối cùng chỉ còn lại mình Lục Hùng Phi.
Nghe nói Vấn Kiếm tông từng có một thiên tài kỳ tài ngút trời, được danh ngạch chiến trường bách thánh đi vào trong còn sống trở ra, khiến toàn tông môn sôi trào. Tiếc rằng thiên tài đó không mấy trung thành với Vấn Kiếm tông nên sau này không trở về Vấn Kiếm tông mà vào một siêu tông môn Thanh Châu, hoàn toàn vứt bỏ Vấn Kiếm tông.
Tòa thành trì được nhân tộc, yêu tộc cùng sáng tạo có tên là Cửu Trọng Thiên.
Trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên ẩn chứa tàip hút, tài nguyên tu luyện khó thể tưởng tượng, tồn tại trứ vô số khả năng.
Tất cả thiên tài siêu tông môn đều sẽ tụ tập tại đó giao dịch đủ loại.
Tòa thành trì Cửu Trọng Thiên được miêu tả vô cùng xa hoa, trong truyền thuyết bất cứ kỳ tích, trân bảo nào ở đó chỉ có ngươi không thể tưởng tượng, không có gì là không có.
Trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên không có quy tắc, cường giả là vua.
Vốn thân phận, địa vị như Ninh Châu Tam Hoàng tuy có tư cách vào đó nhưng không có quyền lên tiếng, nếu giữ một góc bản đồ thì có lẽ sẽ có khả năng, bởi vậy Ninh Châu Tam Hoàng mới nhiệt tình đến vậy.
* * *
Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng kể tình hình đại khái rồi đề nghị:
– Ngươi muốn tìm thảo dược chữa lành cho sư tỷ của ngươi đúng không? Theo ta biết thì chắc chắn có tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, nếu đi vào đó sẽ kiếm nhanh hơn là ngươi tìm trong hoang dã. Đồn rằng người nắm giữ góc bản đồ khác đều tụ tập tại đó, còn thiếu ba khối là hợp thành toàn cảnh bản đồ, mấy vạn năm nay chưa có chuyện này. Vì vậy chúng ta dùng những tin tức đó, các bí mật liên quan tòa thành trì Cửu Trọng Thiên đổi bản đồ trong tay ngươi, chúng ta hợp tác được không?
Nghe xong những chuyện chưa từng biết, Đinh Hạo kinh ngạc, thầm thở dài.
Vấn Kiếm tông đã thành tông môn số một Vấn Kiếm tông nhưng như một hạt cát trong sa mạc mênh mông Bắc vực, không trông thấy. Đại thế, bí mật thật sự của Bắc vực không phải môn phái nhỏ như tông môn Tuyết Châu có thể biết.
Lúc trước ở Tuyết Châu, Đinh Hạo cảm thấy đại môn phái chính là đỉnh cao nhất thế lực nhân loại, chỉ mình Vấn Kiếm tông đã che chở mấy trăm vạn nhân loại trong phạm vi mấy ngàn dặm. Bây giờ xem ra nói không dễ nghe nhưng đám người Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu, Ninh Châu Tam Hoàng không nói sai, đám người Đinh Hạo chỉ là nhà quê chưa thấy thành phố.
Bởi vì tông môn Tuyết Châu không có tư cách xen vào vòng võ đạo nhân loại thật sự của Bắc vực.
Hèn gì từng có thiên tài Vấn Kiếm tông sống sót ra khỏi chiến trường bách thánh liền vào tông môn khác.
Có lẽ thiên tài đó trải qua chút chuyện, biết nhiều, thấy càng nhiều.
Tuy lòng Đinh Hạo cảm thán rất nhiều nhưng không thay đổi cảm tình với Vấn Kiếm tông.
Dù có thế nào thì Đinh Hạo vĩnh viễn là người của Vấn Kiếm tông.
Đinh Hạo sửa sang lại suy nghĩ, hắn khẳng định lời Ninh Châu Tam Hoàng nói là sự thật.
Nhưng Đinh Hạo không tỏ thái độ ngay.
Đinh Hạo đang suy nghĩ lần giao dịch này có nên thực hiện không?
Đinh Hạo nắm một góc bản đồ là ưu thế lớn nhất.
Ninh Châu Tam Hoàng biết nhiều tin tức Đinh Hạo không biết, ví dụ như vị trí của cụ thể của tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, thế lực môn phái nơi đó, hàng đống quy tắc trong thành. Rất có thể Thiên Ninh vương triều có cứ điểm trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, có ưu thế nhân mạch nhất định.
Nếu kết hợp hai loại ưu thế lại thì đúng là sẽ có quyền lên tiếng trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.
Nhưng vấn đề là mới rồi Ninh Châu Tam Hoàng có nói trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên cường giả là vua, những siêu thiên nhân loại, yêu tộc tụ tập tại đó tranh đấu gay gắt, phong vân quỷ quyệt, từng bước nguy cơ, kinh tâm. Đoàn người Đinh Hạo, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm thực lực có hạn, nếu vào trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên có khi nào bị người mơ ước ngược lại gặp họa sát thân?
Đi, chắc chắn có nguy hiểm.
Giờ phải xem mạo hiểm có đáng giá không?
Đinh Hạo suy nghĩ lâu cỡ một chén trà, bỗng ngẩng đầu, ánh mắt kiên quyết.
Đinh Hạo gật đầu, nói:
– Được, ta đồng ý giao dịch, nhưng phải ký kết Huyền Sương khế ước.
Huyền Sương khế ước là một loại khế ước minh văn Huyền Sương Thần Cung công bố, thề với danh dự, vinh diệu Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần, có hiệu lực thần thánh như pháp luật. Truyền thừa cổ xưa, các đời sử dụng Huyền Sương khế ước. Hai bên ký kết Huyền Sương khế ước tương đương thừa nhận khế ước thần thánh, nếu có bên nào đổi ý vi phạm khế ước sẽ thân bại danh liệt, bị người trong võ đạo toàn Bắc vực ném đá.
Đương nhiên quan trọng nhất cũng có hiệu lực nhất là nắm giữ Huyền Sương khế ước có thể yêu cầu Huyền Sương Thần Cung phái Huyền Sương Thần Vệ chế tài bên phản bội khế ước.
Có lực lượng Huyền Sương Thần Cung làm hậu thuẫn và bảo đảm, mấy vạn năm nay ít có chuyện vi phạm Huyền Sương khế ước.
Vài lần hiếm hoi Huyền Sương khế ước mất hiệu lực cũng bị Huyền Sương Thần Cung mạnh mẽ xóa sổ phe phản bội khỏi Bắc vực.
Yêu cầu ký kết Huyền Sương khế ước là vì chuyện này rất quan trọng, trông Ninh Châu Tam Hoàng thật sự có chân thành hợp tác nhưng Đinh Hạo không thể không đề phòng.
Nghe Đinh Hạo đồng ý, Ninh Châu Tam Hoàng thở phào.
Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng vội nói:
– Không thành vấn đề, chỉ cần xác định một ít chi tiết là chúng ta ký kết Huyền Sương khế ước ngay. Đinh Hạo, nói thật là ba huynh đệ chúng ta đã thừa nhận thực lực, tiềm lực của ngươi. Cho thêm thời gian ngươi sẽ nằm trong đám người đứng trên đỉnh cao võ đạo Bắc vực, dù Thiên Ninh vương triều ta truyền thừa lâu, lớn hơn tông môn của ngươi vô số lần nhưng không muốn chọc vào sát tinh như ngươi, hợp tác là lựa chọn tốt nhất. Chúng ta ôm thành ý trăm phần trăm hy vọng mượn cơ hội này biến can qua thành ngọc bạch. Trước khi ký khế ước ta thay mặt tam đệ xin lỗi ngươi vì hành động vô lễ trước đó.
Đinh Hạo lạnh lùng cười:
– Bây giờ cúi đầu? Ngươi nên xin lỗi những võ giả Tuyết Châu lúc trước bị ngươi sỉ nhục.
Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng kiêu ngạo ngẩng đầu nói:
– Chúng ta chỉ phục cường giả, trong số võ giả Tuyết Châu chúng ta chỉ kính sợ một mình ngươi. Những người khác? Ha ha, chờ bọn họ biểu hiện ra thực lực, chiến tích giống như ngươi mới nhận được xin lỗi từ chúng ta. Tại Bắc vực, võ giả tôn kính không phải hàng hạ giá!
Đinh Hạo ngây người, không ngờ đụng chuyện này Ninh Châu Tam Hoàng cứng rắn đến vậy.
Đinh Hạo, Ninh Châu Tam Hoàng không tiếp tục nói đề tài này.
Đinh Hạo nêu yêu cầu:
– Ninh Khiếu Hổ đã chết, người Liệt Thiên Kiếm Tông bị ta giết chết hơn phân nửa, chắc chỉ có một ít rải rác nơi khác là còn sống. Bọn họ không biết chuyện xảy ra ở đây, vì vậy yêu cầu thứ nhất của ta là các ngươi mím môi lại, ta không hy vọng chuyện giữa ta và Liệt Thiên Kiếm Tông truyền ra từ miệng các ngươi.
Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng đồng ý ngay:
– Không thành vấn đề, chúng ta không quan tâm chuyện người chết, huống chi tình cảm của ba huynh đệ chúng ta và Ninh Khiếu Hổ chỉ là duyên gặp mặt vài lần. Thiên Ninh vương triều và Liệt Thiên Kiếm Tông không phải minh hữu.
Tiếp theo hai bên bàn bạc một số chi tiết.
Nếu đã lợi dụng nhau thì Đinh Hạo không kjhách sáo đặt điều kiện.
Đại khái Ninh Châu Tam Hoàng bị Đinh Hạo đánh sợ, cộng với bản đồ rất quan trọng, không thể tay thế nên hầu như đồng ý mọi yêu cầu hắn nêu.
Quá trình chỉ mất nửa ngày.
Cuối cùng lấy danh nghĩa cá nhân Đinh Hạo ký kết Huyền Sương khế ước với Ninh Châu Tam Hoàng. Đinh Hạo là minh văn sư, tạo nghệ sâu nên không lo bị lừa, quá trình cực kỳ thuận lợi.
Sau đó Đinh Hạo giải trừ cấm chế minh văn trong người Ninh Châu Tam Hoàng.
Mặt trời đã lặn.
Phía chân trời hoàng hôn như máu, trên đầm nước nổi gió, sóng cuộn trào ngàn dặm, thật đồ sộ.
Đinh Hạo đi ra khoang thuyền nhìn đầm nước phía xa, lòng cảm thán.
Đinh Hạo biết rõ chuyến đi này hắn tương đương với chính thức bước vào đường phong vân võ đạo Bắc vực.
Trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên tập hợp thiên tài tuyệt vời nhất hai chủng tộc nhân loại, yêu tộc, đều là rồng trong con người, nhân kiệt một thời, sáng chói che đậy ánh sáng võ giả trẻ tuổi cùng thời đại. Đinh Hạo sẽ cùng những thiên tài đó tranh nhau tỏa sáng, trên đường đi lên đỉnh võ đạo sẽ có cuộc quyết đấu.
Nhân kiệt gặp gỡ, thực lực của mỗi người không thua gì Mục Thiên Dưỡng.
So sánh với phong vân tế hội thì ước hẹn một năm sau trên Thiên Hàn Tuyệt phong kém hơn nhiều.
Thần lộ tranh phong!
Đây là còn đường truyền kỳ dùng máu đỏ và xương trắng trải.
Chiến ý dâng trào trong lòng Đinh Hạo.
Đây mới là cuộc sống Đinh Hạo muốn.
Trong người Đinh Hạo đốt cháy máu nóng, cất tiếng hú dài. Tiếng hú như rồng ngâm lan ra ngoài khiến mây mù bốn phía, cự thú trong đầm nước sợ hãi ẩn núp, bị khí thế khiếp thiên địa hù sợ không dám lộ mặt.
Ninh Châu Tam Hoàng biểu tình phức tạp đứng trên sàn tàu gần đó.
Mặc kệ Ninh Châu Tam Hoàng có muốn hay không đều phải công nhận thiếu niên trước mắt nổi lên như sao băng, có khí khái vương giả. Ninh Châu Tam Hoàng đã trở thành đá lót chân, tương lai thần lộ tranh phong, vô số thiên kiêu khom lưng. Ninh Châu Tam Hoàng đã rơi xuống, thế giới này có người càng thiên tài hơn bọn họ.
Đinh Hạo cười to bảo:
– Khởi hành, phía đông nam, đi nhanh nhất!
Đó là hướng tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.
Chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một như luồng sáng bay lên cao hướng tới phía đông nam với tốc độ nhanh nhất.
Đinh Hạo định xoay người trở vào khoang thuyền tiếp tục bế quan, tham ngộ hỗn hợp cuộc chiến lúc trước lĩnh ngộ được. Lúc này Đinh Hạo cảm thấy ngón tay hơi âm, cúi đầu thấy chiếc nhẫn màu bạc tỏa sáng rực rỡ.
– Có đệ tử Vấn Kiếm tông ở bên này!
Đinh Hạo mừng như điên.
Quá tốt!
Là ai?
Phải tìm được.
– Giảm tốc độ, lục tìm trong trăm dặm cho ta!
Đinh Hạo luôn bình tĩnh nhưng lúc này thầm cầu nguyện đừng thấy cái xác nào, hy vọng tìm được người sống.
* * *
– Manh Manh, đi tới!
Lý Y Nhược đứng trên lưng vật cưng vui sướng hoan hô, nàng phát hiện chiếc nhẫn màu bạc khác lạ.
Ánh sáng bạc yêu dã làm lòng mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược vô cùng kích động, như người khổ sở đi mãi trong bóng tối cuối cùng thấy chút ánh sáng. Người gần đó là ai? Tà Dương biểu ca hay Phương Thiên Dực đại ca? Hoặc là… Nếu là Hạo ca ca thì tốt biết mấy!
Thiếu nữ Lý Y Nhược ngọt ngào mơ mộng.
Vật cưng màu xanh hình cá heo vui vẻ đáp lại Lý Y Nhược:
– Két két két!
Manh Manh lướt nhanh trên mặt nước giống như mũi tên rời dây cung, để lại vệttrắng dài.
Ầm!
Bỗng có một mãnh thú tuyệt thế cao to như ngọn núi trồi lên từ mặt nước, sóng thần ập xuống, cái bóng và thân hình to lớn nhào hướng Lý Y Nhược, Manh Manh. Cái miệng khổng lồ như hố đen định nuốt hết Lý Y Nhược, Manh Manh.
Nhưng mà…
Manh Manh khẽ kêu:
– Két két két!
Một cái bong bóng nhỏ phun ra từ miệng Manh Manh.
Bong bóng nhỏ phản chiếu ánh sáng mặt trời cuối cùng, mong manh như chạm vào sẽ vỡ ngay. Thế nhưng khi bong bóng chạm vào mãnh thú tuyệt thế thì cầm tù cự thú, lực lượng bí ẩn thu nhỏ thân hình khổng lồ như núi còn cỡ một thước. Có thể thấy mãnh thú tuyệt thế kinh hoàng vùng vẫy, sau đó bong bóng và mãnh thú chìm xuống nước.
Lý Y Nhược nhìn mãi quen mắt, biểu tình không thay đổi.
Chợt có thanh âm nhẹ nhàng vang lên:
– Tiểu nha đầu, xem ra nàng có trợ thủ tốt.
Lý Y Nhược ngây người như bị sét đánh đứng trên lưng Manh Manh.
Lúc Lý Y Nhược quay đầu lại, hốc mắt mỹ thiếu nữ ướt lệ, khuôn mặt trắng như ngọc để lại hai dấu vết khiến người đau lòng. Tất cả cảnh đẹp trong thiên địa như mất đi sắc màu.
Lý Y Nhược lầm bầm:
– Hạo ca ca, thật sự là ngươi sao?
Phía đối diện.
Khuôn mặt khiến Lý Y Nhược tương tự nở nụ cười ấm áp như mặt trời xuất hiện.
Chương 489: Khôi lỗi chiến ngẫu
– Meo, ha ha ha ha ha ha! Là tiểu Y Nhược đó sao? Đã lâu không gặp, nào, để meo thúc thúc ôm một cái.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đứng trên vai Đinh Hạo cười gian, giơ hai vuốt bay hướng Lý Y Nhược.
– Két két két két két!
Manh Manh cảnh giác há mồm phun bong bóng.
– Meo, ha ha ha ha ha ha! Chơi bong bóng là con nít, ha ha ha ha ha ha! Tà Nguyệt đại gia ta sao có thể bị thứ này giam…
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt tự tin huơ vuốt.
Vuốt mềm của mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt có thể cào nát thần binh, thân thể đẳng cấp yêu vương, yêu hoàng, sắc bén biến thái, một cái bong bóng có là gì? Ai ngờ tình huống ra ngoài mọi người dự đoán.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt kinh hoàng thất thanh kêu lên:
– A? A? Gì đây? A? Cào không bể?
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bị giam trong bong bóng bốn vuốt huơ quào nhưng có cố gắng thế nào cũng không thể đâm thủng vách tường trong suốt thoạt trông mỏng manh, yếu ớt.
Đinh Hạo giật nảy mình.
Lúc trước Đinh Hạo thấy Manh Manh hình dạng cá heo đá yêu há mồm nhốt một mãnh thú tuyệt thế to bên trong bong bóng, nhưng hắn không quá để ý. Bây giờ Đinh Hạo cực kỳ rung động, bởi vì hắn cảm giác chút lực lượng pháp tắc trong bong bóng trong suốt, giống như hơi thở trong thần ngẫu thế mạng đã vỡ, mặc dù hơi yếu ớt nhưng cho người cảm giác tim đập nhanh.
Con cá heo nhỏ này không đơn giản.
Bất cứ sinh vật nào một khi dính nhân quả với lực lượng pháp tắc thì đều cực kỳ đáng sợ.
Lý Y Nhược gặp vận may lớn, sau này dù nàng không có thu hoạch gì trong chiến trường bách thánh chỉ dựa vào một con cá heo nhỏ đã xem như tạo hóa nghịch thiên, những người khác gặp cơ duyên không bằng một móng út của nàng.
Lý Y Nhược xoa dịu vật nuôi của mình:
– Manh Manh, đừng hư.
Manh Manh há mồm hút một cái, bong bóng vỡ, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hú hét nhảy ra.
– Tiểu cá chạch, ván này không tính! Sẽ có ngày meo dại gia cho ngươi biết meo lợi hại!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt chưa từng mất mặt như vậy, nó rất hận nhưng không dám khiêu khích Manh Manh. Vèo một cái luồng sáng trắng luồn ra sau đầu Đinh Hạo, chỉ để lại lời hăm dọa.
– Két két két két két!
Manh Manh đứng thẳng dậy, chân trước làm động tác chĩa ngón tay, trong mắt đầy khinh thường.
Động tác giống như con người.
Tuy con cá heo nhỏ không thể nói tiếng người nhưng đầy linh tính không thua mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.
Đinh Hạo và Lý Y Nhược cùng cười.
* * *
Chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một lao nhanh hướng đông nam như tia chớp bạc rạch bầu trời xanh thẳm.
Từ khi Đinh Hạo gặp lại Lý Y Nhược, mấy ngày nay thời tiết tốt đến lạ.
Trên đường đi bọn họ không gặp mãnh thú tuyệt thế cường đại nào.
Tốc độ đoàn người siêu nhanh, ngày đêm không ngừng, ước chừng đi ra vài chục vạn dặm. Đinh Hạo, Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm trải qua rừng rậm, thảo nguyên, đầm nước, đồi núi hay thậm chí là hồ băng, thấy nhiều cảnh đẹp kỳ vĩ.
Địa vực, khí hậu chiến trường bách thánh thay đổi cực kỳ quái lạ, dường như chia theo từng khu vực bị lực lượng nào đó xén một phần trộn lẫn lại. Có chỗ cỏ xanh biếc nhưng sau khi vượt qua lằn ranh vô hình thì biến thành gió rét ngàn dặm, cách một trượng bên trái là cỏ xanh um ùm, bên phải là băng ngàn năm.
Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng giới thiệu:
– Đồn rằng tòa thành trì Cửu Trọng Thiên ở trong băng vực mênh mông, vì loại địa hình này nên số lượng các loại mãnh thú ít hơn chút. Thời tiết giá rét, một khi thiên tài nhân tộc, yêu tộc rời khỏi chiến trường bách thánh có thể phong kín kịp lúc, dù ngàn năm không ai đến cũng giữ cho nó hoàn hảo như ban đầu.
Mấy ngày nay ba hoàng tử kiêu ngạo của Thiên Ninh vương triều điệu thấp nhiều.
Ngày đầu tiên Lý Y Nhược lên thuyền, lão tam Ninh Châu Tam Hoàng tự mình đến gặp xin lỗi hôm ở ngoài Cự Linh thành đã vô lễ. Có lẽ Ninh Châu Tam Hoàng nhìn ra Lý Y Nhược là người yêu của Đinh Hạo nên mới nhún nhường như vậy, dù sao trong cuộc giao dịch này hắn nắm giữ bản đồ quan trọng, chiếm quyền chủ đạo.
Đinh Hạo gật đầu không nói.
Tính theo hành tình thì khoảng năm ngày nữa sẽ đến tòa thành trì Cửu Trọng Thiên trong truyền thuyết.
Đinh Hạo quay vào khoang thuyền tiếp tục tu luyện.
* * *
Thời gian trôi nhanh.
Lúc rảnh Đinh Hạo sẽ đi ra nói chuyện với Lý Y Nhược.
Đinh Hạo, Lý Y Nhược ngồi ở mũi tàu nhìn kỳ cảnh vô tận khá là tình thú.
Con cá heo nhỏ Manh Manh rời khỏi mặt nước hóa thành cá vàng nhỏ cỡ bàn tay bơi trên vai Lý Y Nhược, nguẩy đuôi to xinh đẹp. Nhiều ngày qua làm quen, thái độ Manh Manh đối với Đinh Hạo tốt hơn nhiều, ngẫu nhiên sẽ nhảy lên đầu hắn kêu két két, còn thân thiết hôn gò má hắn.
Manh Manh và mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt lúc ngừng lúc chiến đấu.
Manh Manh, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt như đôi oan gia trời sinh. Có khi mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt sẽ vỗ cánh trắng cắp Manh Manh bay quanh chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một, đến khi về lại thuyền hì mắt Manh Manh xoay mòng mòng, lảo đảo như uống rượu. Nhưng đa số thời gian là mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bị giam trong bong bóng giương nanh múa vuốt giãy dụa kêu gào chịu thua.
Có hai vật nuôi đáng yêu làm bạn, trên đường đi không dứt tiếng cười.
Đinh Hạo lợi dụng mấy ngày nay chuẩn bị thần lộ tranh phong trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, hắn luyện chế một ít linh dược chữa thương, tụ khí, xua độc. Đinh Hạo cố ý luyện thần dược tăng tu vi giúp mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược nâng cao thực lực. Đinh Hạo lại dùng thần liệu, khoáng vật sưu tầm trên đường đi luyện chế một mớ mặt nạ, chiến giáp đen.
Ngày hôm nay đoàn người vào trong tuyết vực mênh mông.
Trên bầu trời rơi bông tuyết, trong tầm mắt một mảnh trắng xóa. Đỉnh băng liên miên, ngẫu nhiên thấy mảng lớn sông nước.
Khí hậu nơi này giá rét, có một số sinh vật kỳ lạ sinh hoạt.
Đinh Hạo thấy các mãnh thú giống như chim cánh cụt, gấu bắc cực trên địa cầu kiếp trước, thể hình to lớn. Còn có loại quái vật giống như mặc sơn giáp, toàn thân trắng tinh như phủ tầng băng giáp, chui tới chui lui trong lớp băng.
Đây la thế giới băng tuyết kỳ huyễn xinh đẹp.
Lại đi hai ngày.
– Nhìn phía trước, a, chắc chắn là thần trụ thập nhị liên phong!
Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng chỉ vào mười hai ngọn núi nguy nga nối liền phủ đầy băng, lớn tiếng nói:
– Chúng ta từ tay nam đến, thấy thần trụ thập nhị liên phong tương đương với vào phạm vi Cửu Trọng Thiên. Mọi người cẩn thận, rất có thể xung quanh có khôi lỗi chiến ngẫu, đừng xung đột với nó.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lớp băng bỗng nổ tung.
Một luồng sáng bạc bắn ra chớp mắt đã đến đằng trước chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một, khí lạnh ập vào mặt.
Đó là một pho tuợng băng tinh cao hươn hai mươi thước, giống hình người, lưng có hai cánh nhưng vài chỗ trên người cố ý giữ lại dấu vết dã thú, chỗ khớp có vuốt ngược. Không có dấu hiệu sinh mạng, bên trên cái mũi dài sắc bén như mỏ chim chớp lóe hai đoàn sáng đỏ rực là mắt của nó.
Mắt pho tượng băng tinh toát ra ánh sáng nhạt cẩn thận quét toàn bộ chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một.
Đây chính là khôi lỗi chiến ngẫu?
Đinh Hạo ngầm hiểu.
Theo lời Ninh Châu Tam Hoàng thì khôi lỗi chiến ngẫu là công cụ chiến đấu do vài đại năng của nhân loại, yêu tộc hợp tác sáng tạo ra. Khôi lỗi chiến ngẫu không có sinh mệnh, cũng không có trí tuệ, nhưnngó có thể chấp hành nhiệm vụ đã xác định trước. Khi nhân loại, yêu tộc buộc phải rời khỏi chiến trường bách thánh thì khôi lỗi chiến ngẫu tiếp tục giữ tòa thành trì Cửu Trọng Thiên vận chuyển, phụ trách chiến đấu, phòng ngự, bảo vệ vân vân.
Nghe giống như người máy trên địa cầu kiếp trước của Đinh Hạo.
Nhưng khôi lỗi chiến ngẫu khủng bố hơn người máy nhiều.
– Nhân tộc… Hai dã thú yếu ớt… Không uy hiếp…
khôi lỗi chiến ngẫu băng tinh chiến đấu nói vài câu tiếng người, máy móc không có tình cảm:
– Có thể vào…
Phân biệt được thân phận của đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ninh Châu Tam Hoàng, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm xong khôi lỗi chiến ngẫu băng tinh chiến đấu lắc người rời đi.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt tức giận chửi um sùm:
– Cái gì mà dã thú yếu ớt? Ngươi có ngon đừng đi!
– Két két két két két!
Manh Manh cũng chĩa ngón tay hướng bóng lưng khôi lỗi chiến ngẫu băng tinh chiến đấu.
– Có thể đi tiếp.
Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng nói:
– Đây là khôi lỗi chiến ngẫu băng tinh chiến đấu đơn giản nhất ngoài cùng, kết hợp hình dáng nhân tộc và yêu tộc, sức chiến đấu khoảng cảnh giới ngũ khiếu Võ Vương cảnh, phụ trách cảnh giác ngoài cùng tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.
Quả nhiên trên đường đi tiếp theo chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một mấy lần gặp khôi lỗi chiến ngẫu hình dạng khác nhau.
Càng tới gần tòa thành trì Cửu Trọng Thiên thì khôi lỗi chiến ngẫu xuất hiện có sức chiến đấu càng cao.
Nghe nói trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên có hai khôi lỗi chiến ngẫu đáng sợ nhất bảo vệ, chúng nó có một phần trăm lực công kích của Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần, bắc Vực yêu Thần, đủ càn quét mọi đối thủ trong tiểu thế giới này, là một trong vài tồn tại đsáng sợ không thẻ nghĩ bàn trong chiến trường bách thánh.
Lại qua một ngày.
Ninh Châu Tam Hoàng cao giọng quát:
– Sắp đến rồi, mau nhìn đi, đó chính là Cửu Trọng Thiên!
Biểu tình của Ninh Châu Tam Hoàng tràn ngập kích động.
Ninh Châu Tam Hoàng biết tin tức, truyền thuyết về tòa thành trì Cửu Trọng Thiên từ kho vũ khí tàng thư của hoàng gia Thiên Ninh vương triều và các trưởng bối kể, đây là lần đầu bọn họ vào chiến trường bách thánh, trông thấy tòa thành trì Cửu Trọng Thiên. Ninh Châu Tam Hoàng tràn ngập mong chờ, hướng tới một trong các thánh địa võ đạo Bắc vực.
Đinh Hạo nhìn chằm chằm.
Đằng trước không biết bao xa có một đỉnh băng hùng vĩ khó tả dựng thẳng lên cao đâm vào khung trời bạc vô tận, như cột chống trời trong thần thoại, mắt thường không thấy đỉnh, tính sơ thì tận cùng núi lớn cỡ mấy trăm dặm.
Đây chính là tòa thành trì Cửu Trọng Thiên?
Đinh Hạo vốn tưởng tòa thành trì Cửu Trọng Thiên sẽ như Cự Linh thành nhưng không ngờ nó là ngọn núi thông thiên.
– Từ hôm nay trở đi thay áo giáp, mặt nạ, sau khi vào Cửu Trọng Thiên tạm thời đừng để ai biết lai lịch của chúng ta.
Đinh Hạo lấy ra áo giáp, mặt nạ mấy ngày nay cố ý luyện chế cho đám người Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm mặc vào. Đinh Hạo tự tay chế tạo áo giáp, mặt nạ, bên trong khắc minh văn chữ hán, một ít minh văn nguyên thủy, không chỉ có năng lực phòng ngự, chiến đấu nhất định, quan trọng hơn là có thể ngăn cách thần thức đại năng dòm ngó.
Đinh Hạo muốn tạm giữ bí mật thân phận.
Đinh Hạo không muốn bị người có mưu đồ lợi dụng hắn đến từ khu vực nhỏ như Tuyết Châu làm chuyện gì.
Đương nhiên Ninh Châu Tam Hoàng không cần che giấu.
…
Trầm Bất Hồi là đệ nhất thiên tài của Vô Hối kiếm tông Thần Châu.
Vô Hối kiếm tông là tông môn số một Thần Châu, tông môn siêu đẳng không có đối thủ.
Tuy trong toàn Bắc vực thì Vô Hối kiếm tông không có quyền lên tiếng, không có tên tuổi, nhưng Trầm Bất Hồi giống như đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Ninh Châu Tam Hoàng, gã được một cơ hội vào chiến trường bách thánh.
Càng quan trọng hơn, một vị tiền bối trong Vô Hối kiếm tông từng lập công lớn cho Huyền Sương Thần Cung nên được khen thưởng, Trầm Bất Hồi được truyền tống thẳng vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên. Trầm Bất Hồi được chức vị tạm trông chữ cửa tây nam.
Có chức vị này Trầm Bất Hồi không cần đi khu vực nguy hiểm bên ngoài chiến trường bách thánh mạo hiểm, chém giết với mãnh thú tuyệt thế. Trầm Bất Hồi có thể bình an ở trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên vẫn được nhiều tài nguyên tu luyện, có thể cảm ứng pháp tắc thiên địa nguyên thủy, tu luyện siêu nhanh.
Trầm Bất Hồi cực kỳ vừa lòng điều này.
Tuy Trầm Bất Hồi là thiên tài số một Vô Hối kiếm tông nhưng gã không có cảm giác ưu việt như võ giả bình thường. Trầm Bất Hồi xuất thân nghèo hèn, luôn rất khiêm tốn, dù đối diện người có thực lực kém hơn mình rất nhiều vẫn khiêm nhường. Trầm Bất Hồi gặp cường giả cao thủ cao đến đâu hay là người nghèo bình thường đều dễ dàng bắt chuyện, giao tiếp rộng, nhân duyên rất tốt.
Theo thời gian trôi qua, ngày càng nhiều người đến tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.
Dù là thiên tài yêu tộc hay nhân loại hễ biết đến tòa thành trì Cửu Trọng Thiên đều sẽ muốn tìm đến sau khi vào chiến trường bách thánh một thời gian. Không chỉ vì tòa thành trì Cửu Trọng Thiên càng an toàn là càng vì chỗ này tích lũy tài phút, tài nguyên tu luyện nhân loại, yêu tộc cùng tích lũy ngàn vạn năm nay. Khi mọi cung ứng không khác gì bên ngoài thì đồ ngốc mới mạo hiểm sinh mạng chém giết cùng mãnh thú tuyệt thế.
Huống chi gần đây có lời đồn bản đồ thượng cổ di tích bí ẩn sắp gom đầy đủ.
Lần này có khả năng tìm ra minh văn trận pháp khống chế chiến trường bách thánh và thần hỏa, nên càng nhiều người tụ tập vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên. Hễ cường giả nào có năng lực đến tòa thành trì Cửu Trọng Thiên đều bất chấp tất cả xông tới, định thử vận may chia chén canh.
Trầm Bất Hồi nhờ có thân phận đặc biệt, có chỗ ở cố định, sân tu luyện trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, lại có tài nguyên tu luyện phong phú nên tốt hơn những võ giả lưu lạc vào đây rất nhiều. Trầm Bất Hồi xem như một nửa người trong thành, mỗi người vào trận môn tây nam để vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên đều anhạn Trầm Bất Hồi kiểm tra, xem như có quyền binh nhất định, có chút địa vị.
Ngày hôm nay Trầm Bất Hồi giống như mọi hôm vừa tu luyện vừa trực.
Trận môn tây nam là một trong mười trận môn của tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, phòng vệ thật sự do khôi lỗi chiến ngẫu phụ trách, Trầm Bất Hồi chỉ cần đại khái xác định thân phận người vào thành, hỏi đáp vấn đề đơn giản, nói cho đám tay mơ mới đến vào trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên cần giữ quy tắc gì.
Chương 490: Trầm Bất Hồi
Đột nhiên trận mô ntây nam chớp lóe ánh sáng, điều này có nghĩa là có người nào đó muốn thông qua truyền tống trận bên này vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.
– Nhóm người thứ tám hôm nay.
Trầm Bất Hồi xác nhận đơn giản xong thả người vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.
Thật ra Trầm Bất Hồi không thích quá trình tu luyện bị đánh gãy nhưng ai kêu gã có nhiệm vụ? Trầm Bất Hồi móc một ngọc bài ra khỏi ngực bắn luồng sáng, trận môn lóe ánh sáng càng chói. Ánh sáng bạc chợt lóe, mười mấy người hiện ra trước mặt Trầm Bất Hồi.
Trầm Bất Hồi âm thầm đánh giá.
Dẫn đầu là một võ giả mặc áo giáp màu đen.
Xem màu tóc thì võ giả còn trẻ, thân hình thon dài, mắt trong sáng. Tuy bị mặt nạ quỷ thanh đồng che không thấy khuôn mặt nhưng trực giác nói cho Trầm Bất Hồi võ giả này là mỹ nam, từng hành động biểu lộ anh khí tiêu sái người ngoài khó bắt chước. Có con mèo mập trắng như tuyết ngồi trên vai võ giả đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, hình dáng cực kỳ đáng yêu.
Sau lưng võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng là một nữ võ giả hình dáng thướt tha.
Nữ võ giả rất trẻ, tóc như suối, đeo mặt nạ màu đỏ tinh xảo, mơ hồ thấy da thịt trắng nõn. Nữ võ giả toát ra sức hấp dẫn kỳ lạ, đôi mắt trong như suối đã khiến tim người đập nhanh.
Một con cá đuôi đỏ trôi nổi trên vai nữ võ giả, hơi thở nguyên tố thủy đậm đặc như thực chất, mơ hồ nghe tiếng thủy triều dâng lên.
Một nam một nữ đi đằng trước nhất.
Đi sau là ba thanh niên mặc chiến giáp đen dán sát người, khoảng hai mươi tuổi, không đeo mặt nạ, mặt mũi tuấn tú, đầu mày kiêu ngạo, khí thế cực kỳ sắc bén, có hơi thở hoàng gia, nhìn là biết bọn họ đến từ hoàng tộc hoặc là đệ tử thiên tài siêu tông môn.
Trầm Bất Hồi cảm thấy tuy ba người hoa lệ cao quý nhưng so với võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng thì còn thiếu chút.
Sau đó là một thiếu niên vạm vỡ, lỏa nửa người trên.
Cơ bắp thiếu niên nổi cục cục, cũng đeo mặt nạ đen quỷ dị. Khiến người chú ý là chiến đao to đen thiếu niên cầm, lớn khoa trương, dài ba thước. Tuy nhiên tu vi huyền khí của thiếu niên thấp kinh người, chưa đến cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh. Trầm Bất Hồi thầm đoán có lẽ thiếu niên cơ bắp là người hầu của võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.
Má ơi!
Có thể dẫn người hầu vào chiến trường bách thánh là loại tồn tại gì?
Còn mấy người khác đi phía sau cũng có thực lực khá mạnh. Có một người kiếm khí sắc bén vượt qua cảnh giới đỉnh Đại Tông Sư cảnh, Trầm Bất Hồi cảm giác gã nên là kiếm tu cảnh giới Võ Vương cảnh.
Trầm Bất Hồi nghĩ đến đây không dám xem thường, mỉm cười như thường ngày, vội nói:
– Mấy vị là…? Ta là người thủ hộ trận môn tây nam, xin hãy cho ta biết tông môn của các ngươi. Theo quy tắc bước vào trận môn Cửu Trọng Thiên cần đăng ký tin tức.
Trầm Bất Hồi kể tỉ mỉ quy tắc vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.
Võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng mỉm cười nói:
Trầm Bất Hồi ngây người, trong phút chốc không nghĩ ra trong Bắc vực có siêu tông môn nào tên là Vấn Kiếm tông.
Không thể trách Trầm Bất Hồi, gã bản năng cảm thấy võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng xuất thân từ siêu tông môn. Trầm Bất Hồi không ngờ Vấn Kiếm tông chỉ là một tiểu tông môn vùng núi heo hút, càng yếu hơn cả Vô Hối kiếm tông. Càng không nghĩ ra tin tức về Vấn Kiếm tông Trầm Bất Hồi càng cảm thấy võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng cao thâm khó dò, thái độ càng lịch sự hơn.
Ninh Châu Tam Hoàng báo ra tông môn của mình:
– Thiên Ninh vương triều…
Trầm Bất Hồi có nghe nói về Thiên Ninh vương triều.
Thiên Ninh vương triều có chút danh tiếng trong Bắc vực, là thế lực võ đạo đại châu lớn thứ ba Ninh Châu, cao thủ như mây, truyền thừa lâu dài, nhiều bí pháp, mạnh hơn Vô Hối kiếm tông của Trầm Bất Hồi gấp mấy lần.
Trầm Bất Hồi càng đánh giá cao thân phận của võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng.
Hoàng tử của Thiên Ninh vương triều đều phải đứng sau võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng, thái độ cực kỳ cung kính thì người người đó có thể là người thường sao?
Võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng có bạn lữ song tu xinh đẹp như vậy đi theo bên cạnh, đeo mặt nạ chắc vì muốn điệu thấp? Dù sao các truyền nhân siêu tông môn cao cao tại thượng ai nấy có đủ tật quái dị, người như Trầm Bất Hồi không thể hiểu nổi.
Đăng ký đơn giản xong Trầm Bất Hồi cực kỳ khách sáo thả mười mấy người đi vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.
Một lát sau có người đến đổi ca.
Trầm Bất Hồi dặn dò vài chuyện, kết thúc nhiệm vụ một ngày, xoay người đi chỗ ở tạm thời của mình.
Mấy ngày nay trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên phong vân quỷ quyệt, các phương thiên tài nhân kiệt tập hợp lại. Tuy yêu tộc, nhân tộc mặt ngoài nói là chung sống hòa bình nhưng sóng ngầm dâng trào, toàn Bắc vực có một vạn cường giả vào chiến trường bách thánh. Lúc này có hơn một nửa cường giả vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, trong thành không còn lạnh lùng như trước mà náo nhiệt lên.
Trầm Bất Hồi đi rất nhanh.
Lúc Trầm Bất Hồi đi ngang một cái chợ theo thường lệ thấy nhiều người bày bán đồ trên quầy hàng cổ xưa, giao dịch nguyên thủy nhất, lấy hàng đổi hàng.
Chợ này là một trong vài việc cố định sau khi chiến trường bách thánh mở ra, nhưng gần nửa tháng nay mới hưng thịnh lên. Các cường giả nhân loại, yêu tộc ẩn hiện trong chợ, đa phần che mặt, lấy ra vật quý ở bên ngoài cực kỳ hiếm thấy. Có một số là vật phẩm đã chuẩn bị từ lúc vào chiến trường bách thánh, có một số là bảo bối các cường giả mạo hiểm trong chiến trường bách thánh. Các huyền tinh thạch, thần liệu, thần thảo, thiên địa huyết cốt đầy khắp nơi.
Vàng bạc không đáng là gì trong chốn này.
Bình thường các chủ tiệm chỉ chấp nhận trao đổi hàng hóa mới thỏa mãn yêu cầu của nhau.
So với chợ bên ngoài chiến trường bách thánh náo nhiệt thì chỗ này rất yên tĩnh, không có chủ tiệm nào lớn tiếng rao hàng, bọn họ nhắm mắt vừa tu luyện vừa chờ đợi người thấy hứng thú chủ động đến hỏi. Bởi vì bọn họ là thiên kiêu các thế lực đại tông môn, sẽ không bắt chước tay buôn chộn rộn nhốn nháo.
Trầm Bất Hồi đi rất nhanh, mắt lướt qua quầy hàng ven đường, không có thứ gì khiến hắn có hứng thú.
Bỗng mắt Trầm Bất Hồi sáng lên.
Bởi vì mấy người võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng lúc trước Trầm Bất Hồi gặp trong trận môn tây nam đang đi dạo trong chợ. Lòng máy động, Trầm Bất Hồi ôm chút mong chờ tới gần.
Trầm Bất Hồi cười hỏi:
– Các vị, thật tình cờ, chúng ta lại gặp nhau.
Võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng xoay người, ánh mắt chất chứa ý cười thân thiện.
– Thì ra là Trầm huynh, đúng là tình cờ.
Trầm Bất Hồi làm bộ thuận miệng hỏi:
– Mấy vị mới vào thành, muốn mua đồ sao?
Võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng cười lắc đầu, nói:
– Không, chỉ đi ngang qua tùy tiện nhìn.
Nói đến đây võ giả trẻ đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chợt nhớ điều gì, quay đầu nói với Ninh Châu Tam Hoàng bên cạnh:
– Ba vị, chúng ta tạm chia tay tại đây, các ngươi tìm người của mình đi, ba ngày sau chúng ta gặp lại trong chợ này. Lời hứa lúc trước vẫn có hiệu quả, như thế nào?