Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập86 [ chương 426 đến 430 ]
❮ sautiếp ❯Chương 426: Trái tim phụ thân
Hoàng Dung lải nhải một lúc sau kể mọi tin tức tìm hiểu được về Tuần Mục Sử mới Đinh Hồng Lệ, nàng cầm bình ngọc phỉ thủy Huyền Âm Nhưỡng cười khúc khích rời đi.
Thật ra Hoàng Dung không để lời Đinh Hạo trong lòng.
Có lẽ là bởi vì từ lúc ban đầu Hoàng Dung đã không xem Đinh Hạo là thủ lĩnh tông môn cao cao tại thượng, không như người ngoài xem hắn là thiên tài đỉnh cao danh chấn Tuyết Châu. Trong lòng thiếu nữ Hoàng Dung đơn thuần, phản nghịch chỉ có một định nghĩa với Đinh Hạo, huynh đệ.
Nên Hoàng Dung sẽ không ôm các mục đích ích lợi quen Đinh Hạo như những người khác.
Suy nghĩ đơn giản có khi nhẹ nhàng hơn.
Có lẽ đây là nguyên nhân tại sao Đinh Hạo rất có kiên nhẫn với Hoàng Dung.
Đương nhiên loại kiên nhẫn này tuyệt đối không chứa tình cảm nam nữ.
* * *
Hoàng Dung thói quen nhảy nhót đi không có bộ dạng thục nữ rời khỏi Bộ Thiềm Cung, gặp phụ thân Hoàng Hùng vẻ mặt nghiêm đi tới. Hoàng Dung bản năng khom lưng tốn vào bụi cỏ bên cạnh.
Hoàng Hùng giương mắt nhìn nữ nhi bướng bỉnh, dở khóc dở cười kêu to:
– Nha đầu quậy, đứng lại cho ta!
– A, phụ thân đại nhân, tình cờ vậy, phụ thân cũng đi dạo?
Hoàng Dung cười toe toét.
Hoàng Hùng tức giận đến râu dựng đứng cốc đầu Hoàng Dung, mặt sa sầm nói:
– Gần đây sơn trang bận rộn, ta làm gì có thời gian đi dạo? Ta dang muốn tìm ngươi, nha đầu suốt ngày đi lung tung, đã đi đâu?
Hoàng Dung nhe răng sờ trán, bĩu môi nói:
– Phụ thân đại nhân thật là bạo lực, ta không đi lung tung, ta tìm Đinh Hạo… Đinh sư thúc.
Hoàng Hùng ngẩn người, nói:
– Đinh sư đệ làm gì có thời gian chơi với nha đầu nhà ngươi, cứ nói bậy!
Hoàng Hùng không tham gia cuộc chiến đêm đó. Gần đây có nhiều thủ lĩnh nắm quyền của Vấn Kiếm tông ở trong Vấn Kiếm sơn trang, Hoàng Hùng làm trang chủ bạn sét đầu mẻ trán, không rảnh chú ý nữ nhi làm gì nên có rất nhiều chuyện gã không biết.
Hoàng Dung uất ức giơ bình ngọc phỉ thúy, nói:
– Đâu có nói nhảm. Hi hi, phụ thân đại nhân, bây giờ ta là huynh đệ của Đinh sư thúc, phụ thân nhìn xem, đây là thứ Đinh sư thúc tặng cho ta, nói là có thể tẩm bổ kinh mạch huyền khí, trợ giúp ta đột phá bình cảnh. Nhưng ta cảm thấy hắn nói nhảm, chỉ là một bình rượu, uống ngon là ngon, chắc chắn hiệu quả không khoa trương như vậy. Hì hì, Đinh sư thúc tuổi còn trẻ, thực lực cũng khá mạnh nhưng thích thổi phồng, điểm đó không tốt.
Hoàng Hùng nhìn bình ngọc phỉ thủy, con ngươi co rút nhận lấy từ tay Hoàng Dung, cẩn thận nhìn giây lát, lòng thềm khen.
Hoàng Hùng nửa tin nửa ngờ hỏi han: Chuyện ma dân gian – những mẫu chuyện ngắn do chính người kể chuyện trải qua ..!- Thỉnh chư vi nghé thăm …!
– Đây thật sự là Đinh sư đệ tặng cho ngươi?
Hoàng Dung tức giận nói:
– Đương nhiên là thật, không lẽ ta trộm? Phụ thân đang nghi ngờ nhân phẩm của nữ nhi sao? Ta phản đối!
Hoàng Hùng nghĩ lại cũng đúng, nữ nhi của gã nhi tuy rằng phản nghịch bướng bỉnh một chút, bình thường không thích luyện công nhưng chưa bao giờ làm chuyện trái đạo đức. Tuy nhiên, lễ vật này hơi lớn.
Hoàng Hùng nghiêm túc dặn dò:
– Hãy cất kỹ, lễ vật này không nhẹ, sau này phụ thân sẽ tìm cơ hội đa tạ Đinh sư đệ.
Hoàng Dung không biết hàng vẫn thấy nghi ngờ:
– A? Không lẽ thứ này thật sự rất quý giá?
Hoàng Hùng dở khóc dở cười lại cốc đầu Hoàng Dung, kiên nhãn giải thích rằng:
– Đã sớm bảo ngươi chuyên cần tu luyện nhưng ngươi ham chơi không chịu cố gắng, bây giờ mất mặt. Tạm không nói đến bình ngọc phỉ thúy cực kỳ quý giá, có giá tị lớn, chỉ nói cách luyện chế, dấu minh văn ẩn trên bình xem như tác phẩm của đại sư. Sau này ngươi rót huyền khí vào thân bình là có thể mở ra hộ thuẫn đỡ được một kích hết sức từ cao thủ dưới Tiên Thiên Võ Tông cảnh. Bình ngọc này là công cụ trữ vật, dung lượng của nó… A?
Hoàng Hùng muốn biểu thị uy lực bình ngọc phỉ thúy cho Hoàng Dung nghe, ai ngờ mở nắp bình có mùi rượu đậm đặc thấm ruột gan bay ra, tràn đầy linh khí. Hít một hơi đã khiến Hoàng Hùng thấy sảng khoái.
– Đây là…
Hoàng Hùng ngẩn ngơ.
Hoàng Hùng không như nha đầu Hoàng Dung không biết hàng. Hoàng Hùng được Vấn Kiếm tông ủy nhiệm quảnl ý sản nghiệp tại Tình Nhân cốc Kính hồ thánh địa võ đạo nhân loại Tuyết Châu nói lên thực lực, đầu óc của gã rất xuất sắc. Ánh mắt Hoàng Hùng rộng lớn, lập tức hiểu chất lỏng trong bình không tầm thường, chỉ mùi hương đậm đặc đầy linh khí đã ngang ngửa đan dược cao giai.
Hoàng Hùng hỏi kỹ càng mới xác định thứ trong bình ngọc là thần dịch, đúng là Đinh Hạo tặng cho Hoàng Dung. Hoàng Hùng cai quản Vấn Kiếm sơn trang mừng như điên.
Hoàng Hùng cảm thán rằng:
– Không ngờ nha đầu điên nhà ngươi gặp vận may từ trên trời rơi xuống, có thể kết thiện duyên với Đinh sư đệ cũng là phúc của ngươi.
Vốn Hoàng Hùng lo lắng Hoàng Dung nha đầu điên điên khùng khùng không biết nặng nhẹ, khoảng thời gian này chọc giận thủ lĩnh tông môn bị đám người chưởng môn Lý Kiếm Ý rất chú trọng môn quy ghét. Hoàng Hùng không ngờ người ngốc có phúc ngốc, Hoàng Dung và thiên tài xuất sắc nhất tông môn, là thủ lĩnh Vấn Kiếm tông hiện giờ không thể bỏ qua, thật khiến người mừng bất ngờ.
– Phụ thân? Phụ thân như thế này… Không lẽ bình rượu thật sự kỳ diệu như Đinh… Đinh sư thúc đã nói?
Hoàng Dung hiểu ra sức nặng thứ nàng cầm, trầm ngâm nói:
– Hì hì, cái tên Đinh Hạo đúng là huynh đệ tốt. Phải rồi phụ thân, trong thời gian này phụ thân đang gặp bình cảnh, dù sao ta không thích tu luyện, phụ thân cầm uống đi.
Nghe Hoàng Dung nói, Hoàng Hùng thấy ấm lòng.
Hoàng Hùng lắc đầu, cười nói:
– Ta đã già, không thể chăm sóc ngươi suốt đời. Nha đầu, từ hôm nay trở đi ta sẽ dạy công pháp trung tâm nhất của tông môn cho ngươi, có bình thần dịch này tin tưởng không lâu sau ngươi sẽ vào Đại Võ Sư cảnh, tương lai có hy vọng trùng kích Tiên Thiên Võ Tông cảnh. Nhớ kỹ, hãy trân trọng tình bạn với Đinh sư đệ. Thế cục Tuyết Châu đã hỗn loạn, tương lai… Nếu có ngày nào ta không ở thì ngươi phải bảo vệ chính mình cho tốt.
Giọng Hoàng Dung ngày càng nhỏ:
– Đang yên lành nói những điều này làm gì…
Trước kia khi bị phụ thân buộc luyện công Hoàng Dung luôn thấy chán, nhưng không hiểu sao hôm nay nàng hơi hiểu suy nghĩ của Hoàng Hùng. Hoàng Dung ngẩng đầu nhìn thái dương phụ thân từ bao giờ có sợi bạc, lòng nàng đau xót.
– Ta sẽ cham chỉ luyện công.
Hoàng Dung siết nắm tay.
* * *
Chuyện Tuần Mục Sử mới của Huyền Sương Thần Cung đến rất nhanh truyền ra.
Lòng người hỗn loạn bên Kính hồ dần bình tĩnh lại. Trong toàn Bắc vực bốn chữ Huyền Sương Thần Cung có ma lực kỳ diệu khiến mọi người tin cậy. Tuần Mục Sử mới đến dần xua tan hoảng loạn do cái chết của Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm.
Tuần Mục Sử mới hành động mạnh mẽ nhanh nhẹn.
Chương 427: Trái tim phụ thân (hạ)
Ngày đầu tiên Tuần Mục Sử đến đã tự mình ra tay trấn giữ ven Kính hồ, từ xa vỗ mười chưởng. Chưởng to màu vàng chớp mắt vượt qua khoảng cách không gian tiêu diệt thế lực yêu tộc trong phạm vi ngàn dặm Kính hồ gần đây quậy tưng bừng, huênh hoang nhất. Đinh Hồng Lệ thể hiện thủ đoạn cứng rắn, thực lực sâu không lường được, hùng hổ khiếp người, không thua gì Tiên Hoàng Đại Thánh yêu tộc dùng một cọng lông chim giết Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm của Huyền Sương Thần Cung.
Yêu tộc Tuyết Châu bị chấn nhiếp ngoan ngoãn hơn nhiều.
Từ đó chưởng môn đại môn phái, mười mấy người nắm quyền cứ điểm nhân loại bị kêu đi họp.
Lục tục truyền ra tin tưởng đại hội luận phẩm tông môn sẽ chính thức bắt đầu vào ba ngày sau.
Mọi chuyện bình tĩnh trở lại đi hướng quỹ đạo bình thường.
Mọi người tập trung chú ý vào thịnh hội nhân loại Tuyết Châu đại hội luận phẩm tông môn mười năm một lần.
Các loại dự đoán kết quả đại hội luận phẩm tông môn đồn trong phố lớn ngõ nhỏ.
Theo truyền thống trước kia đại hội luận phẩm tông môn chia làm bốn loại tỷ thí là võ đạo, đan đạo, minh và luyện khí, mỗi loại chi hai tổ tuổi tác, tiêu chuẩn tính theo thời gian vào tông môn. Các trưởng lão nhân vật nổi danh đại biểu sức chiến đấu đỉnh cao của đại tông môn vào một tổ, các đệ tử trẻ đại biểu cho tiềm lực, tương lai của các đại tông môn vào một tổ.
Kiểu tỷ thí này là trực tiếp, rõ ràng nhất.
Hai tổ bốn loại tỷ thí có tổng cộng hai mươi bốn trận so đấu, điểm mỗi trận sẽ tính chung vào phẩm chất tông môn. Tổng điểm càng cao thì phẩm chất tông môn càng cao, tông môn xếp hạng nhất sẽ thành bá chủ mới của Tuyết Châu. Mười năm trước Thanh Bình học viện được điểm cao nhất, thành bá chủ tông phái nhân loại Tuyết Châu trong mười năm.
Cùng lúc đó, điểm môn phái cao thấp quyết định Huyền Sương Thần Cung sẽ bồi dưỡng nhiều ít.
Thanh Bình học viện là ví udj tốt nhất.
Thần đồng Mục Thiên Dưỡng kỳ tài ngút trời áp chết tất cả thiên tài trẻ trong Tuyết Châu trừ bản thân gã có thiên phú kinh người, giỏi giang ra nghe nói có nguyên nhân rất quan trọng là vì mười năm trước Thanh Bình học viện xếp hạng nhất tông môn Tuyết Châu, được chọn đi Huyền Sương Thần Cung tu luyện nửa năm. Mục Thiên Dưỡng là người mắn đó, gãnắm bắt cơ hội sở hữu chút truyền thừa từ Huyền Sương Thần Cung nên mới chói sáng như vậy.
Nhìn từ góc độ nào thì đại hội luận phẩm tông môn có sức hấp dẫn vô cùng với các thế lực nhân loại Tuyết Châu hay cường giả nhân tộc.
Đây là cơ hội không thể bỏ qua.
Vậy nên tin tức đại hội luận phẩm tông môn diễn ra bình thường khiến mọi người xoa tay chờ.
* * *
Ba ngày sau.
Ven Kính hồ, quảng trường bên dưới pho tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần tụ tập đám đông ít nhất cỡ mấy vạn người. Trừ người các đại môn phái ra còn có rất nhiều tán tu, võ giả lưu lạc, tiểu tông môn, tiểu thành trấn.
Tình hình siêu nóng bỏng.
Rất nhiều cường giả võ đạo bình thường thần long thấy đầu không thấy đuôi lúc này xuất hiện.
Đại môn phái có đãi ngộ cao nhất, được chia cho đất trống ở vị trí trung tâm gần pho tượng Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần nhất. Bọn họ bày minh văn trận pháp, các lều trại. Phía xa là một ít tiểu tông môn, tiểu thế lực, từ trong ra ngoài rậm rạp lều trại như sao trên trời.
Trong phút chốc gần như tất cả cường giả võ đạo nhân loại Tuyết Châu đều tụ tập tại đây.
Khi mặt trời mọc, đại hội luận phẩm tông môn chính thức bắt đầu.
Khiến vài người thất vọng là Đinh Hồng Lệ Tuần Mục Sử mới của Huyền Sương Thần Cung không lộ mặt, một lão nhân râu tóc bạc phơ chủ trì nghi thức. Lão nhân cũng xuất thân từ Huyền Sương Thần Cung, khí độ bấtp hàm. Đinh Hạo âm thầm thả thần thức tham do, thực lực của lão tương đương Tuần Mục Sử Trác Phi Phàm đã chết, cũng là cao thủ ghê gớm.
Nghi thức khai mạc dài dòng và rườm rà.
Nhân loại sinh tồn trên mảnh đất nguy ngập bốn phía, hình thành nhiều nghi thức cổ xưa. Nghi thức cuối cùng trong đại hội luận phẩm tông môn là nghi thức tế tổ không thể thiếu. Chưởng môn đại môn phái, lão nhân tên là Trần bá giết mười một đại yêu đẳng cấp yêu soái đã chuẩn bị sẵn, dùng máu yêu tế linh hồn các tổ tiên.
Đinh Hạo không hứng thú với nghi thức này.
Suốt buổi sáng Đinh Hạo núp trong lều khu vực Vấn Kiếm tông tu luyện.
Đêm chiến đấu với Tưởng Địa Sinh, huyền khí trong người Đinh Hạo hao tổn nhiều, hắn đang nắm chặt thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức. Đinh Hạo liên tục hấp thu ba cực phẩm huyền tinh thạch mới cảm giác huyền khí trong người bão hòa. Mèo ác quỷ Tà Nguyệt ham chơi mấy hôm nay cuối cùng về nhà, không biết mèo mập nuốt cái gì mà ủ rũ gục bên người Đinh Hạo ngủ khò khò.
Buổi sáng bị các loại nghi thức dài dòng chiếm cứ.
Tỷ võ luận phẩm bắt đầu vào buổi chiều.
Đinh Hạo là thiên tài nổi bật nhất Vấn Kiếm tông nên là chủ lực ra trận, theo tông môn sắp xếp hắn sẽ tham gia hai loại tỷ thí d, minh văn thế hệ trẻ.
Hoàng Hùng sai một đệ tử trẻ làm tùy tùng Đinh Hạo, phụ trách nhắc nhở hắn thời gian tỷ thí.
Đệ tử trẻ tên Hoàng Lỗi cung kính nói:
– Sư thúc tổ, một nén nhang sau là trận tỷ thí võ đạo thứ nhất của người, đối thủ đến từ Vô Niệm phái, chưa rõ cụ thể là vị nào, phải chờ xem thứ tự xuất chiến.
Bên ngoài lều mơ hồ có tiếng kêu gào như sấm mùa xuân rộ lên bốn phía, các loại tỷ thí đang vào giai đoạn chiến đấu gay cấn.
Đinh Hạo gật đầu.
Một nén nhang qua nhanh, Đinh Hạo ra khỏi lều. Hoàng Lỗi hướng dẫn Đinh Hạo đi đến trước lôi đài tỷ võ.
Đinh Hạo xuất hiện khiến nhiều người điên cuồng kêu gào.
Đinh Hạo là thiên tài nổi danh nhất gần đây, hắn rất được ủng hộ. Có thể nhìn cao thủ trình độ này quyết đấu ở khoảng cách gần là may mắn cho nhiều võ giả. Rất nhiều võ giả xem Đinh Hạo là thần tượng, hy vọng nhìn thần tượng chiến đấu giúp mình lĩnh ngộ, có ích cho tu luyện.
Đinh Hạo từng bước một đạp hư không như đi trên bậc thang chậm rãi đi lên lôi đài.
Lôi đài hình tròn màu đỏ cao hơn mặt đất ba trượng, bốn phía bóng loáng không có bậc thang, bốn phía chật ních người. Các tiếng kêu gào ồn ào liên tiếp, cực kỳ náo nhiệt.
Trên khán đài phía xa, mười một cao thủ thế hệ trước hơi thở sâu thẳm cao thâm khó dò là chín đại môn phái, Huyền Sương Thần Cung. Bọn họ làm trọng tài, nhân chứng cuộc tỷ võ.
– Đinh sư huynh, mời. Bần ni tên Diệu Âm, mong Đinh sư huynh chỉ giáo nhiều cho.
Một thiếu nữ ni đẹp như phù dung ra khỏi mặt nước đứng đối diện Đinh Hạo, nàng là đối thủ trận tỷ võ của Đinh Hạo.
Đinh Hạo chắp tay.
Đệ tử Vô Niệm phái đều là người xuất gia, nữ ni này có chút phong thái giống Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền nhưng thực lực kém rất nhiều. Thần thức của Đinh Hạo quét sơ đã biết nàng là nửa bước Tiên Thiên Võ Tông cảnh, không phải đối thủ của hắn.
Cao tầng Vô Niệm phái nên rõ ràng thực lực của Đinh Hạo thế nhưng chọn 1d Diệu Âm nữ ni cô làm đối thủ, chắc định từ bỏ trận đấu này.
Chương 428: Đinh Hạo kinh tài tuyệt diễm (thượng)
Diệu Âm nữ ni cô mỉm cười nói:
– Diệu Âm tự biết không phải đối thủ của Đinh sư huynh nhưng nghe Thính Thiền sư tỷ rất ngưỡng mộ Đinh sư huynh, Diệu Âm vô cùng vinh hạnh có cơ hội được Đinh sư huynh chỉ giáo.
Diệu Âm nữ ni cô mặc áo tăng trắng, da thịt như ngọc, mắt sáng ngời như suối trong. Áo tăng rộng thùng thình bay theo gió dán sát thân hình nhỏ xinh, minh diễm vô song.
Nhiều người xung quanh than thở giai nhân như vậy lại chọn làm bạn với chuông mõ đúng là phí của trời.
– Diệu Âm sư phụ quá khiêm nhường. Tuyệt học phật gia của Vô Niệm phái tinh diệu tuyệt luân, so với Vấn Kiếm tông ta mỗi người có sở trường riêng, chúng ta chỉ học hỏi lẫn nhau.
Tay phải Đinh Hạo phất giữa hư không, vạn chuyển Thái Huyền Vấn Kiếm Khí Thiên, thân hình như kiếm bén phát ra kình khí sắc bén.
Nếu là đại hội luận phẩm tông môn thì Đinh Hạo muốn dùng công pháp của Vấn Kiếm tông tỷ thí.
Diệu Âm nữ ni cô luôn mỉm, cần cổ đẹp như thiên nga cắm một cây phất trần luyện chế bằng thiên tàm ti, đôi tay tinh xảo trắng nõn vươn ra từ ống tay áo rộng. Hai tay Diệu Âm nữ ni cô bắt ấn phật gia, mi mắt rũ xuống lầm rầm phạn âm, bảo tướng trang nghiêm, toàn thân tỏa ánh sáng vàng. Ảo ảnh tượng phật hiện ra sau lưng Diệu Âm nữ ni cô, tràn ngập hơi thở từ bi thánh khiết.
Giọng Kiếm Tổ đăm chiêu vang trong đầu Đinh Hạo:
– A? Là nhật quang Bồ Tát chân ngôn phối hợp với bất động Minh vương như thị ấn, đó là chiến kỹ công pháp phật gia rất xuất sắc. Lạ thật, phật gia chính thống đạo Nho khởi nguồn ở Tây Mạc, Vô Niệm phái chỉ là một tiểu tông Bắc vực Tuyết Châu thế nhưng nắm giữ thần thông phật gia tinh diệu thế này, thú vị.
Biểu tình Đinh Hạo bình tĩnh cẩn thận quan sát công pháp phật gia Diệu Âm nữ ni cô thi triển.
Bây giờ Đinh Hạo tu luyện Thắng Tự Quyết đến cảnh giới thân xác hồng lô, giác quan thứ bảy rất nhạy bén, mức lĩnh ngộ khác với người thường. Nhiều công pháp Đinh Hạo nhìn qua một lần là thấu bí ẩn. Tuy Nhật Quang Bồ Tát Chân Ngôn, Bất Động Minh Vương Như Thị Ấn tinh diệu nhưng Đinh Hạo hy vọng sẽ nhìn thấu một, hai phần, lĩnh ngộ nó.
Đây là một trong những nguyên nhân chính Đinh Hạo tham gia đại hội luận phẩm tông môn.
Gặp gỡ một số cao thủ tán tu, đại môn phái không chỉ làm Đinh Hạo mở rộng tầm mắt mà còn nghiên cứu áo nghĩa tuyệt học của tông môn khác, nghiền ngẫm nó cho mình dùng. Tụ tập tinh hoa trăm nhà, không ngừng tu sửa, khắc sâu võ học cho mình. Đinh Hạo muốn trở thành Võ Vương cảnh, Võ Hoàng cảnh thì đây là con đường hắn phải đi.
Người ta tuyệt đối sẽ không ngờ Đinh Hạo lén tu luyện công pháp biến thái như Huyền Chiến Thắng quyết, đại hội luận phẩm tông môn lần này là cơ hội ngàn năm khó gặp cho hắn.
Trận tỷ thí kéo dài một canh giờ.
Diệu Âm nữ ni cô thi triển Nhật Quang Bồ Tát Chân Ngôn, Bất Động Minh Vương Như Thị Ấn siêu phàm, phạn âm không dứt, phật chưởng vàng từ hư không đánh ầm ầm, uy lực bất phàm làm nguyên lôi đài lắc lư dữ dội. Đinh Hạo cầm thần binh hàn sương màu bạc liên tục thi triển bộ Truy Điện Trung Cung Kiếm lù lù bất động trong phạn âm đầy trời, phật quang vô tận va chạm như cột chống trời.
Cuối cùng Diệu Âm nữ ni cô thấy khó thể đến gần Đinh Hạo một thước, nàng đành kêu một tiếng phật hiệu, bất đắc dĩ nhận thua.
– Kiếm pháp của Đinh sư huynh tinh diệu, tu vi thâm hậu, Diệu Âm nhận chỉ dạy.
Diệu Âm nữ ni cô áo tăng bay bay, một tay hành lễ, thua tiêu sái.
Nhiều người cảm thấy trong trận tỷ võ này Đinh Hạo có thực lực cao hơn Diệu Âm nữ ni cô rất nhiều dùng cách này chừa mặt mũi cho nàng. Nếu không thì Đinh Hạo hành động mạnh mẽ, một kiếm hất bay nàng đi. Diệu Âm nữ ni cô cũng cho rằng như vậy, nên nàng nói chuyện, thái độ đối với Đinh Hạo cực kỳ thành khẩn tôn kính.
Đinh Hạo thầm nhủ hổ thẹn, mỉm cười trả lễ.
Ai ngờ Diệu Âm nữ ni cô nói một câu làm Đinh Hạo suýt té ngửa.
– Mấy ngày trước Đinh sư huynh và Thính Thiền sư tỷ sóng vai đấu với hai đại yêu vương, từng dùng thần thông minh văn viết hai phật kệ thể hiện tạo nghệ phật lý cao thâm. Hai phật kệ này đã lưu truyền ra, trở thành giai thoại. Sư trưởng của phái ta rất là tôn sùng phật kệ của Đinh sư huynh, chưởng môn khẳng định Đinh sư huynh có phật tính, là người đại trí tuệ. Hôm nay Diệu Âm có duyên gặp Đinh sư huynh, lớn gan xin Đinh sư huynh ban cho một bài phật kệ, Diệu Âm vô cùng cảm kích.
Diệu Âm nữ ni cô khom người, lời nói chân thành.
– Cái này…
Đinh Hạo thừ người, hắn không ngờ Diệu Âm nữ ni cô sẽ thỉnh cầu như vậy.
Hai bài phật kệ là Đinh Hạo nổi hứng sao chép, hắn cũng không ngờ nó sẽ có uy lực kinh người như vậy. Đinh Hạo vốn tưởng rằng sự việc thế là xong ai ngờ hôm nay Diệu Âm nữ ni cô lại xin phật kệ. Không lẽ phật kệ rất quý giá trong Vô Tận đại lục?
Đinh Hạo không biết rằng đối với người tu hành phật môn trên Vô Tận đại lục có được một phật kệ thuộc về mình thường là chỉ ngộ chứ không thể cầu. Trong thần thoại truyền thuyết một bài phật kệ thành tựu một vị phật môn thánh giả không phải lời khoa trương.
Tiểu Bồ Tát Lệ Thính Thiền được hai hật kệ, mấy ngày nay cố gắng cảm ngộ, thực lực phật lý có tăng tiến, trở thành đối tượng nhiều đệ tử Vô Niệm phái hâm mộ. Hôm nay Diệu Âm nữ ni cô có cơ hội chiến đấu với Đinh Hạo làm sao chịu bỏ qua cơ duyên như vậy?
Nếu ngay cả chưởng môn Vô Niệm phái cũng tôn sùng hai phật kệ, khen Đinh Hạo có phật tính, là người đại trí tuệ thì Diệu Âm nữ ni cô muốn xin thử, nó sẽ có tác dụng rất lớn cho nàng tu hành.
Diệu Âm nữ ni cô thấy biểu tình Đinh Hạo khó xử, vẻ mặt 21e buồn bã nói:
– Đinh sư huynh thấy khó xử thì thôi. Diệu Âm xin chuyện này đúng là hơi làm khó, nếu Đinh sư huynh thấy khó xử thì xem như Diệu Âm chưa từng nói.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
– Diệu Âm sư phụ hiểu lầm. Không phải Đinh sư huynh khó xử nhưng phật kệ vốn là tự nhiên, vô tình có được. Vậy đi, hôm trước tại hạ có chút cảm ngộ, tính được vài câu thô thiển, ta viết ra mời Diệu Âm sư phụ đánh giá.
Xem như bồi thường đã học trộm chiến kỹ phật môn của người ta đi. Đinh Hạo thầm nhủ, viết trong hư không.
Kiến thân vô thực thị phật thân.
Tâm như huyễn thị phật huyễn.
Đắc thể xác và tinh thần bản tính không.
Tư nhân cùng phật hà thù biệt.
Hai mươi tám chữ phật kệ lấp lánh ánh lửa viết bằng minh văn chữ hán nở rộ ánh phật quang sáng rực giữa hư không. Người ta không nhận ra chữ hán nên không biết phật kệ có ý gì nhưng phật lý ẩn chứa bên trong đối với cao thủ phật môn càng cảm nhận càng thấy vô cùng thâm ảo.
Ngay cả các cao thủ không tu luyện công pháp phật môn cũng nhìn phật kệ đó, đăm chiêu.
Dường như có một cổ phật không thể đo lường ngâm xướng phạn âm trong hư không. Các cao thủ chưởng môn chín môn phái thấy ảo ảnh cổ phật mơ hồ kia cũng cảm giác nghẹt thở.
Chương 429: Đinh Hạo kinh tài tuyệt diễm (hạ)
Đinh Hạo viết xong nhẹ đẩy, hai mươi tám chữ phật kệ hóa thành hai mươi tám luồng phật quang nhập vào người Diệu Âm nữ ni cô.
Diệu Âm nữ ni cô mừng rỡ kêu lên:
– Cái này…
Diệu Âm nữ ni cô cảm thấy phúc đến lòng sáng ra, linh hồn tỏ tường, phật tính khó tả. Biểu tình Diệu Âm nữ ni cô kích động thật lâu không thể bình tĩnh.
Diệu Âm nữ ni cô cung kính nói:
– Quả nhiên sư phụ có tuệ nhãn, Đinh sư huynh có phật tính sâu, nếu tu luyện công pháp chiến kỹ phật gia thì tương lai sẽ…
Diệu Âm nữ ni cô nói đến đây chợt nhớ Đinh Hạo là đệ tử Vấn Kiếm tông, kỵ nhất là đào góc tuờng người ta.
Diệu Âm nữ ni cô biết mình lỡ lời, vội nói:
– Diệu Âm không dám quên hôm nay Đinh sư huynh ban thưởng. Toàn Vô Niệm phái cảm niệm Đinh sư huynh giúp đỡ, sau này có duyên mời Đinh sư huynh dời bước đến Vô Niệm phái cùng tham kahỏ phật lý.
Mấy câu sau là Diệu Âm nữ ni cô nhận được chưởng môn Vô Niệm phái truyền âm nhập mật, nàng mời Đinh Hạo theo lệnh.
Đinh Hạo trả lễ:
– Diệu Âm sư phụ quá lời.
Mới rồi Đinh Hạo viết phật kệ này có lai lịch khá lớn. Nó là một bài phật kệ do Câu Lưu Tôn cổ phật có lai lịch rất lớn trong điển tịch phật gia trên địa cầu kiếp trước của Đinh Hạo để lại cho đời sau. Câu Lưu Tôn cổ phật xem như giáo chủ trong phật giáo kiếp trước của Đinh Hạo, thần thông không thể đo lường, thân phận cực kỳ tôn quý. Câu Lưu Tôn cổ phật truyền lại phật kệ ẩn chứa phật tính phật lý không nhỏ.
Diệu Âm nữ ni cô cảm ơn liên tục mới vừa lòng rời khỏi lôi đài.
Đinh Hạo đăm chiêu.
Kiếp trước vài thứ trên địa cầu thật sự có thần thông vô cùng, mới rồi xuất hiện ảo ảnh tượng phật chắc không phải là pháp thân của Câu Lưu Tôn cổ phật đi? Dùng minh văn bày ra tinh thần tinh túy của địa cầu kiếp trước đem lại uy lực khó tin, xem ra hắn chưa khai quật được hết thần thông minh văn chữ hán.
* * *
Trận tỷ võ này đặt dấu chấm hết với việc Đinh Hạo chiến thắng.
Kết quả này nằm trong dự đoán của nhiều người.
Sai sót duy nhất là quá trình so đấu không kịch liệt, nhưng cũng khó trách, đổi làm người khác đối diện Diệu Âm nữ ni cô thanh xuân, xinh đẹp, yểu điệu như vậy khó thể xuống tay nặng. Trên phố đánh giá Đinh Hạo là kẻ thương hương tiếc ngọc.
Sau khi Đinh Hạo so đấu xong, phật kệ sinh ra dị tượng, biểu tình cực kỳ kích động của Diệu Âm nữ ni cô khiến mọi người cảm thấy trận so đấu này khá đặc sắc, không thua gì các buổi diễn máu chảy đầu rơi khác.
Cái gọi là người thường xem náo nhiệt, võ giả bình thường cảm thấy phật kệ càng phủ lên tấm khăn bí ẩn cho Đinh Hạo. Thiên tài chính là thiên tài, luôn sẽ làm ra vài chuyện kinh thế hãi tục, bọn họ thua xa. Dù là mấy cường giả trẻ đỉnh giai khác cũng bị biểu hiện thần linh của Đinh Hạo lu mờ.
Người trong nghề nhìn ra môn đạo, rất nhiều cường giả thế hệ trước trợn mắt há hốc mồm trước biểu hiện của Đinh Hạo. Vài đại nhân vật thầm đoán không lẽ Đinh Hạo là phật môn đại thánh nào chuyển thể? Trong thời gian ngắn Đinh Hạo ra ba bài phật kệ không phải vẽ bậy, đều là kiệt tác chấn động một thời. Đinh Hạo quá mức yêu nghiệt.
* * *
Đinh Hạo quay về lều lập tức bế quan tham ngộ.
Nhật Quang Bồ Tát Chân Ngôn, Bất Động Minh Vương Như Thị Ấn đúng là thần thông phật gia cực kỳ cao thâm tinh diệu. Đinh Hạo quan sát kỹ một canh giờ nhưng không thể nào lĩnh ngộ hết. May mắn hắn đã chuẩn bị trước. Đinh Hạo cảm thấy hứng thú phạn âm nhiễu loạn tinh thần đối thủ, áo nghĩa thủ ấn gia cố tăng phúc lực lượng. Đinh Hạo qua đó có chút thu hoạch.
Thời gian trôi nhanh.
Buổi sáng ngày thứ hai, Đinh Hạo tham gia trận tỷ thí khác.
Đối thủ lần này là một nữ đệ tử đến từ Thiên Âm cốc, tiểu tông môn nằm ngoài chín đại môn phái.
Thiên Âm cốc sở trường sóng âm, tuy không băng chín đại môn phái nhưng thực lực không yếu. Nữ đệ tử tên Lý Vô Song cầm vũ khí là một cây đàn cổ, tu luyện chiến kỹ cầm âm điệp sát lô hỏa thuần thanh.
Đinh Hạo mừng rỡ trong lòng.
Hôm qua Đinh Hạo mới quan sát chiến kỹ âm luật phật gia Nhật Quang Bồ Tát Chân Ngôn, Bất Động Minh Vương Như Thị Ấn xong, có vài chỗ hắn không hiểu, suy nghĩ mãi chẳng ra. Ai ngờ hôm nay Đinh Hạo gặp một đối thủ guỏi chiến kỹ âm luật, vừa lúc cho hắn tham khảo, không chừng sẽ suy một ra ba.
Có lẽ vì Lý Vô Song luôn tu luyện chiến kỹ sóng âm nên tuy bề ngoài nàng không phong hoa tuyệt đại nhưng khí chất cực kỳ thoát tục. Váy mềm cung trang màu trắng, thân hình quyến rũ, ngọc cốt băng cơ, nhẹ nhàng như tiên, toàn thân lượn lờ ánh sáng thánh khiết không dám khinh nhờn.
Tiếng cầm của Lý Vô Song sâu kín khiến bao nhiêu người say đắm trong đó. Chiến kỹ âm luật đáng sợ không ở chỗ sức sát thương trực tiếp mà là khống chế suy nghĩ, cảm xúc đối thủ. Lý Vô Song có chút danh tiếng trong thế hệ trẻ Tuyết Châu, được gọi là Thiên Cầm Tiên.
Đinh Hạo nhập định trong tiếng cầm.
Đinh Hạo cười tủm tỉm, yên lặng lắng nghe áo nghĩa, tịnh thần vững như đá. Đinh Hạo mỉm cười nghe hết nguyên khúc nhạc.
Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song hé môi son:
– Định lực của Đinh sư huynh thật sâu, tài của Vô Song chỉ đến đây, không thể dao động tinh thần của Đinh sư huynh. Vô Song thua trận đấu này tâm phục khẩu phục.
Thanh âm của Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song nhẹ nhàng êm tài như trân châu rơi trên bàn ngọc, hút hồn người.
Đinh Hạo mở mắt, lòng hiểu ra, mặt mày trong sáng nói:
– Lý tiên quá khiêm tốn, khúc tiên âm này đúng là khiến người tán thán. Nếu Lý tiên tiếp tục đàn thì tại hạ khó thể ức chế tâm ma.
Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song mỉm cười, nhẹ nhàng khom lưng chào.
Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song tiếp tục bảo:
– Hôm qua bài phật kệ của Đinh sư huynh kinh diễm Tuyết Châu, tài tình khiến người ngưỡng mộ. Vô Song từng nghe nói Đinh sư huynh có tạo nghệ không nhỏ về âm luật, cuộc chiến Kính hồ từng truyền ra khúc nhạc nhị hồ Nhị Tuyền Ánh Nguyệt tinh diệu vô song, Thần Mục Yêu Vương cũng phải khen không dứt. Hôm nay Vô Song may mắn đứng cùng lôi đài với Đinh sư huynh, muốn bắt chước Diệu Âm sư phụ xin Đinh sư huynh cho một khúc phổ đàn cổ.
Chết tiệt.
Đinh Hạo trợn mắt há hốc mồm, sao lại đòi đồ nữa? Chẳng lẽ tài hoa của hắn khiến toàn bộ nữ đệ tử gục ngã? Đừng khao trương như vậy!
Đinh Hạo bản năng định từ chối nhưng lời đến bên môi thì lòng máy động, nhớ đến một điều. Đinh Hạo đang muốn xác nhận một chuyện.
Đinh Hạo trầm ngâm giây lát, gật đầu, nói:
– Lý tiên cho ta mượn cầm một lúc.
Khuôn mặt bình tĩnh của Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song hiện ra vui sướng, hai tay giơ đàn ôcr lên nói:
– Cầm này tên là Phiêu Diêu, một trong ba bảo khí của Thiên Âm cốc ta, mời Đinh sư huynh dụng.
Đinh Hạo cảm ơn, ngồi xuống đất, đặt đàn cổ Phiêu Diêu trước mặt. Đinh Hạo quan sát kỹ, lòng thầm khen.
Chương 430: Đinh Hạo, có phúc tướng (thượng)
Đàn cầm nảy cổ kính, linh cơ thức trong mười bốn thức đàn cổ, dài ba tấc rưỡi, tượng trưng một năm ba trăm mười lăm ngày. Bề rộng sáu tấc, dày hai tấc, màu như phỉ thúy xanh biếc. Nhìn kỹ thì đàn lóe ánh bạc như ngọc, thân đàn trơn trượt, cầm huyền là từng sợi tơ ánh bạc chia bảy dây cung, thương, giác, trưng, vũ, võ nhị huyền, hình phượng.
Tên cầm là Phiêu Diêu có ý ẩn thế.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, ngón tay vuốt dây, tiếng cầm sâu kín vang lên.
* * *
– Thật bậy bạ!
Trên khán đài phía xa, mỹ phụ trung niên mặc cung trang màu vàng nhạt đại biểu cho Thiên Âm cốc làm trọng tài cuộc đấu thấy vậy lắc đầu, nàng không ngờ Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song sẽ nêu yêu cầu như vậy.
Nói thật ra mỹ phụ trung niên mặc cung trang màu vàng nhạt đại biểu cho Thiên Âm cốc không cho rằng Đinh Hạo có thể đàn khúc nhạc dễ nghe gì.
Đinh Hạo đúng là thiên tài nhưng trước tiên hắn là một con người, sức lực con người có hạn. Đinh Hạo biểu hiện yêu nghiệt trong võ đạo, minh văn quyết định hắn không có thời gian học thứ khác.
Thiên tài không phải toàn tài.
Dù là thần cũng có chuyện không làm được.
Trên lôi đài, khi tiếng cầm thứ nhất vang lên hì Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song nhíu mày.
Thuở nhỏ Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song học cầm, về âm luật, đặc biệt là đạo đàn cổ nàng có thiên phú xuất sắc, được cho rằng đệ nhất thiên tài Thiên Âm cốc trong trăm năm nay. Thiên Âm cốc hết sức bồi dưỡng Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song, ký thác kỳ vọng cao. Tuy Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song mới mười sáu tuổi nhưng đã là chuyên gia cầm đạo, mới nghe nốt nhạc đầu của Đinh Hạo đã khiến nàng hất vọng.
Cái gọi là người trong nghề liếc sơ đã nhìn thấu.
Đinh Hạo đàn nốt đầu âm sắc không thuần, hơi nóng nảy, cách đàn tán loạn, kiến thức cơ bản non nớt, còn không bằng đệ tử ký danh mới nhập môn hơn mười ngày của Thiên Âm cốc. Rõ ràng Đinh Hạo không có tạo nghệ đạo đàn cổ làm Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song cảm thấy nổi tiếng chưa chắc xứng với thực.
Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song thầm nghĩ:
– Không lẽ tin đồn bậy, khúc Nhị Tuyền Ánh Nguyệt không phải Đinh Hạo tạo ra? Ta nghe khúc đó trăm lần, cảnh giới ẩn chứa bên trong không phải chuyên gia về âm luật không thể chép ra. Đạo âm luật trăm sông đổ về một biển, dù Đinh Hạo không giỏi cổ cầm cũng không đến mức tệ như vậy.
Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song xuất thân từ môn phái nhỏ nhưng rất kiêu ngạo, nàng thấy thất vọng, cảm thấy bảo cầm Phiêu Diêu nằm trong tay Đinh Hạo thật uổng phí của trời.
Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song biến sắc mặt định cắt ngang Đinh Hạo diễn tấu.
Lúc này tiếng cầm thay đổi, một chuỗi giai điệu chảy từ cầm huyền đàn cổ Phiêu Diêu khiến tim Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song run lên.
– A? Tại sao bỗng thay đổi…
Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song kêu lên, muốn nghe tiếp.
* * *
Đinh Hạo dần chìm trong ý cảnh khúc nhạc Ngư Tiều Vấn Đáp.
Đinh Hạo cảm thấy lúc trước bị phụ mẫu bức học tập các loại văn nghệ là vô cùng may mắn.
Khi đó phụ mẫu Đinh Hạo mong con thành rồng, dẫn hắn báo danh nhiều môn nhạc khí, nhị hồ nằm trong số đó, biết sơ đàn cầm. Khi ấy thầy đàn cầm buộc Đinh Hạo luyện đi tập lại mười khúc nhạc đàn cổ nổi danh của Trung Quốc cổ đại, Ngư Tiều Vấn Đáp là một trong số đó.
Kỳ ức quen thuộc dâng lên trong lòng Đinh Hạo.
Mới đầu ngón tay Đinh Hạo hơi trúc trắc.
Mười giây sau Đinh Hạo dần tìm ra cảm giá. Giống như lần Đinh Hạo dinẽ tấu Nhị Tuyền Ánh Nguyệt, Thắng Tự Quyết bồi dưỡng ra thần thức cường đại, ngộ tính khủng bố, giác quan thứ bảy biến thái phát huy tác dụng siêu đẳng. Đinh Hạo diễn tấu Ngư Tiều Vấn Đáp đến một phần mười thì hoàn toàn tiến vào trạng thái.
Đinh Hạo đàn ngày càng quen tai.
Âm sắc càng lúc càng trong trẻo.
Ngư Tiều Vấn Đáp xếp vào hàng mười khúc nhạc nổi tiếng đàn cổ của Trung Quốc cổ đại, lưu truyền thiên cổ, biểu hiện tình thú ngư tiều trong non xanh nước biết.
Từng có người đánh giá:
– Cổ kim hưng thịnh hay suy đồi như trở bàn tay, non xanh nước biếc mãi không thay đổi. Trời có được mất thị phi, chỉ có một lời của ngư tiều.
Khúc ý thâm sâu, tiêu sía, núi lồng lộc, nước mênh mông, phủ phạt đinh đinh, tiếng rì rì than thở hiện ra dưới ngón tay Đinh Hạo.
Đinh Hạo chọn khúc nhạc này vì ẩn ý của nó hợp với tên Phiêu Diêu đàn cầm nhất, khí chất độc lập tiêu sái rất tương tự. Tất nhiên còn có một nguyên nhân quan trọng khác là trong mười khúc nhạc nổi tiếng đàn cổ của Trung Quốc cổ đại thì Ngư Tiều Vấn Đáp là bài Đinh Hạo luyện tập quen thuộc nhất.
Bất giác hiện ra dị tượng.
Tiếng đàn văng vẳng, ánh sáng xanh mông lung dâng lên từ bảo cầm Phiêu Diêu.
Đinh Hạo bảo phủ trong sắc xanh mông lung, thân thể dần biến mất.
Không khí lan tràn sóng gợn xanh như gió xuân thổi ao nước, liên miên lan tràn bốn phương tám hướng, như thuy triều bao phru mọi người quanh lôi đài.
Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song ngây ngốc.
Đôi mắt Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song sáng ngời nhìn chằm chằm đôi tay Đinh Hạo đánh đàn.
Không biết từ khi nào tiếng đàn của Đinh Hạo có lực lượng bí ẩn như mưa phùn lặng lẽ thấm ướt vạn vật, làm tinh thần người dao động không tự chu được. Võ giả quanh lôi đài có người thực lực cao một chút phát hiện ra, buộc phải vạn công chống lại tiếng đàn với lực lượng khủng bố ảnh hưởng tinh thần. Ngươi thực lực hơi yếu thì chìm đắm vào, biểu tình si mê, bất giác thả lỏng tay cầm vũ khí, biểu tình thản nhiên, khóe môi nhếch cao.
Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song cắn môi son:
– Một loại chiến kỹ âm luật mới…Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Lúc trước khi Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song tỷ võ với Đinh Hạo tiễn tấu tuyệt học trấn tông Thiên Âm Bát Lộng của Thiên Âm cốc, đó là mấy chục chuyên gia âm luật của Thiên Âm cốc qua trăm năm thôi diễn ra khúc nhạc nổi tiếng, ẩn ý sâu xa. Toàn Tuyết Châu công nhận Thiên Âm Bát Lộng là nhạc cầm số một Tuyết Châu. Nhưng khúc nhạc Đinh Hạo đan đàn hơn Thiên Âm Bát Lộng rất nhiều.
Trên khán đài phía xa.
Mỹ phụ trung niên đến từ Thiên Âm cốc vỗ bàn đứng bật dậy, kích động người run rẩy:
– Sao… Sao có thể? Không lẽ trên đời thật sự tồn tại toàn năng?
Nếu không phải Đinh Hạo chưa đàn xong thì mỹ phụ trung niên đến từ Thiên Âm cốc đã bay qua kéo tay hắn hỏi kỹ càng khúc nhạc đó đến từ đâu. Tuy Đinh Hạo sẽ tặng bài này cho Thiên Cầm Tiên Lý Vô Song nhưng mỹ phụ trung niên đến từ Thiên Âm cốc vẫn thấy lo, lỡ như hắn đàn xong đổi ý thì nàng phải làm sao?
Mỹ phụ trung niên đến từ Thiên Âm cốc không nhớ rõ đã bao lâu từ khi nàng trở thành người có thân phận hiển hách trong Thiên Âm cốc không còn phập phồng lo sợ như thế này.
Mỹ phụ trung niên đến từ Thiên Âm cốc thấy tiếc nuối:
– Nếu Đinh Hạo là đệ tử của Thiên Âm cốc ta thì tốt biết mấy.