1. Home
  2. Truyện Đao Tu
  3. Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
  4. Tập84 [ chương 416 đến 420 ]

Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast

Tập84 [ chương 416 đến 420 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 416: Tiêu Dao Tán, sát cục trong đêm

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Từng cột nước phóng lên cao.

Trong cột nước có mấy sát thủ áo đen mặc đồ bó sát bay ra, ở giữa không trung giơ tay bắn một chuỗi ám khí như mưa vào Yêu Nguyệt Đình.

Vù vù vù vù vù!

Tiếng rít sắc nhọn chói tai như cường cung ngạnh nổ rạch phá bóng đêm bình tĩnh.

– Ha ha ha ha ha ha! Si mị võng lượng, diễn trò hài cũng dám đến tìm cái chết!

Tay trái Đinh Hạo nắm hư không, Vấn Tình Đao nằm trong tay. Đinh Hạo giơ Vấn Tình Đao ngang ngực, thi triển thức phòng ngự Tình Ti Miên Miên của Vấn Tình Đao Pháp. Ám khí mưa bay chưa đến gần Yêu Nguyệt Đình năm thướcđá đánh vào đao quang mỏng manh bị chấn thành bột phấn.

– Giết!

Mấy chục người áo đen lạnh lùng hét, tay cầm vũ khí lao vào Yêu Nguyệt Đình.

Trong bóng đêm, lưỡi dao sắc bén, sát khí tung hoành.

Hoàng Dung hơi say trợn to mắt nhìn chuyện xảy ra, nàng không hiểu ra sao.

Đinh Hạo lạnh lùng cười:

– Phái một đám vật hy sinh đến chịu chết, các ngươi khiến ta rất thất vọng.

Vấn Tình Đao chém ngang eo, là chiêu thứ hai trong Vấn Tình Đao Pháp, Khoái Đao Loạn Ma. Đao quang giống như thất luyện trút ra ngoài, rực rỡ không thể nhìn gần. Mấy chục người áo đen chưa đến gần đã bị đao quang chém thành hai khúc.

Trong các tiếng la hét, thi thể người áo đen rớt xuống Kính hồ.

– Ngừng ngừng ngừng ngừng… Đinh Hạo, chuyện gì vậy?

Hoàng Dung sợ hãi giật mình, hét chói tai, sát khí đột ngột đến khiến thiếu nữ phản nghịch ngây ngẩn.

Đinh Hạo kéo ngược trường đao, xoay người cười hỏi:

– Nàng thật sự không biết?

Hoàng Dung ngu người, vừa kinh vừa giận hỏi:

– Biết cái gì? Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Hoàng Dung định đứng dậy bỗng thấy choáng váng, toàn thân bủn rủn không đứng lên nổi.

Hoàng Dung hét to:

– Như thế nào? Tại sao? Ngươi… Đã làm gì ta?

Đinh Hạo cười hỏi:

– Huynh đệ tốt, nàng tự mình đưa rượu, thức ăn cho ta chẳng lẽ nàng không biế bên trong có cái gì?

Hoàng Dung hiểu ý Đinh Hạo, như con mèo bị đạp đuôi tức giận quát:

– Đinh Hạo, ngươi có ý gì? Ta tốt bụng đưa cơm tặng rượu cho ngươi mà dám nghi ngờ ta? Ngươi…

Hoàng Dung nói đến đây có tia chớp xẹt qua đầu Hoàng Dung, nàng khó tin nói:

– Không lẽ là… Là hắn?

Đinh Hạo bước tới một bước, hỏi:

– Là ai?

Lúc này chợt có biến di.

Một tiếng cười độc ác xuất hiện trong Yêu Nguyệt Đình:

– Khục khục khục, là ai cũng đã không quan trọng. Cái gọi là ‘mười bước tiêu dao tán, vừa vào liền đoạn hồn’. Đinh Hạo, ngươi đã trúng độc, có biết ai bro Tiêu Dao Tán vào rượu và thức ăn thì sao? Tối nay, trong đình này là nơi chôn xác ngươi!

Dưới ánh trăng, ánh sáng lưỡi nhọn chợt lóe, sát khí bắn ra vô tình chém hướng Đinh Hạo.

– Đã chờ ngươi từ lâu.Phong Thủy tức là Gió và Nước . Dù bạn có tiền nhiều như nước hay công việc có thuận gió thuận buồn. Tất cả chỉ là phù dù(công dã tràng) nếu không có Địa …Tại Sao ư là lòng thăm không đáy? hay do không cúng dường ?…?

Đinh Hạo dùng Vấn Tình Đao như điện quét đao mang đầy trời phản kích lại.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Yêu Nguyệt Đình nhỏ hẹp, hỏa hoa bắn tung tóe.

Tiếng kim loại va chạm như mưa to đánh vào lá chuối liên miên không dứt.

Người đột nhiên xuất hiện có thực lực siêu đáng sợ đỡ ba mươi đao của Đinh Hạo mà không chút yếu thế, còn có sức phản kích. Hai tay người đó cầm hai chủy thủ xanh biếc với lực công kích kinh người. Hai bên trao đổi bốn mươi mốt chiêu, người kia cười dài lắc mình ra bên ngoài Yêu Nguyệt Đình.

Đinh Hạo chống trường đao đứng trong Yêu Nguyệt Đình.

Gió nhẹ thổi qua, Yêu Nguyệt Đình to lớn phát ra tiếng răng rắc, giây sau vang tiếng nổ điếc tai. Yêu Nguyệt Đình sụp xuống, cột chống đình và nóc bị cuộc quyết đấu vừa rồi, đao quang từ Vấn Tình Đao Pháp của Đinh Hạo chém thành gỗ vụn. Mảnh gỗ rơi vào hồ nước lăn tăn, chỉ còn lại cái nền ngang với mặt nước.

Đinh Hạo và Hoàng Dung đứng trên nền Yêu Nguyệt Đình nho nhỏ.

Đêm lạnh như nước.

Ánh trăng chiếu rọi, hơi nước trắng bốc lên không khí mang theo hơi ẩm.

– Với thực lực của ngươi nhưng không thể hoàn toàn khống chế đao khí của mình.

Người bí ẩn đứng lơ lửng cách mặt nước cả thước, khăn đen chưa mặt, nửa cười nửa không nói:

– Xem ra Tiêu Dao Tán đã có tác dụng trong người ngươi.

Đinh Hạo giơ trường đao ngang ngực, lạnh lùng cười:

– Có tác dụng hay không ngươi lại đây thử thì biết.

Người bịt mặt khăn đen giễu cợt nói:

– Khục khục, cố chống cự thì có ích gì? Ngươi tưởng ta sẽ mắc lừa sao? Yên tâm đi, ta sẽ chờ khi luyện khí của ngươi từng chút một bị độc của Tiêu Dao Tán ăn mòn hết. Khục khục, tuy ngươi cảnh giác nhưng tiếc rằng phát hiện hơi muộn. Có hải bây giờ cảm giác huyền khí trong người dần mất đi, có phải cảm thấy thân thể không nghe theo mình điều khiển?

– Tài mọn làm sao lừa được ta?

Đinh Hạo lạnh lùng cười:

– Mọi chuyện nằm trong dự tính của ta, ta uống rượu, ăn là vì muốn dụ dám hèn hạ các ngươi ra.

Người bịt mặt khăn đen hừ lạnh một tiếng:

– Sắp chết đến nơi còn mạnh miệng.

Đinh Hạo cười nhạt không nói, không công kích trước.

– Rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi…

Hoàng Dung hiểu ra nàng bị người lợi dụng, vừa kinh vựa giận quát với người bịt mặt khăn đen:

– Ngươi thật to gan, dám lợi dụng ta? Ngươi có biết ta là ai không? Phụ thân của ta sẽ không tha cho ngươi!

– Ngu xuẩn.

Người bịt mặt khăn đen tràn đầy khinh thường liếc Hoàng Dung, coi rẻ nói:

– Ta dám giết cả Đinh Hạo, phụ thân gì đó của ngươi là thứ gì với ta? Hãy suy nghĩ bản thân ngươi có thể sống tiếp không. Tối nay ngươi cũng phải chết!

– Ngươi…

Hoàng Dung tức giận định chửi người bịt mặt khăn đen thì có tia sáng lạnh như lưỡi hái tử thần bắn nhanh tới trước mặt nàng.

Hoàng Dung muốn tránh né nhưng người bủn rủn không thể nhúc nhích. Mắt tấy tia sáng lạnh sắp đâm thủng cổ họng Hoàng Dung thì một luồng đao quang xẹt qua, đinh một tiến, tia sáng lạnh bị chém bay.

– Đa tạ ngươi, Đinh…

Hoàng Dung định cảm ơn lại nghe một chuỗi tiếng xé gió sắc nhọn vang lên. Tia sáng lạnh dập vào mặt Hoàng Dung như sao băng rơi, bao phủ nàng. Hoàng Dung thấy nghẹt thở sắp bị bão kim loại nhấn chìm.

Vào phút mấu chốt Đinh Hạo dịch chuyển xuất hiện trước mặt Hoàng Dung.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Đinh Hạo theo tay Vấn Tình Đao nhanh chóng lấp lóe, nhìn chậm như nhánh đánh bay tia sáng lạnh đầy trời.

Hỏa hoa văng khắp nơi, tiếng kim loại vang tiếng nổ điếc tai không dứt.

Không hiểu sao trái tim Hoàng Dung thấy an toàn chưa từng có. Tấm lưng Đinh Hạo rộng rãi, thẳng tắp như dãy núi không bao giờ sụp đổ che trước mặt Hoàng Dung, chắn mọi tai nạn, nguy hiểm.

Chương 417: Yên tâm, có ta ở

Đinh Hạo lên tiếng:

– Ra tay với nữ nhân yếu đuối đã mất sức chiến đấu thật nhục cho thân phận như các hạ.

Đao không hề chậm một giây tỏa đao hoa rực rỡ đánh bay các ám khí bay tới.

Người bịt mặt khăn đen cười khùng khục:

– Chỉ cần giết được ngươi thì thân phận có là gì?

Người bịt mặt khăn đen không ngừng đổi vị trí trong hư không, đánh ra bão tố ám khí.

Đinh Hạo không nói nữa.

Vấn Tình Đao rung động nhanh đánh bật các ám khí.

Đinh Hạo vẫn không sử dụng huyền khí, chỉ dựa vào lực lượng cơ thể phòng ngự. Cái này cần ánh mắt, tốc độ phản ứng siêu biến thái. Bão ám khí như thác đổ, Đinh Hạo tính sai một chút, trường đao nhanh hoặc chậm một giây là sẽ bị ám khí cắn nuốt.

– Tại sao không giục huyền khí? Có phải vì hạt giống huyền khí trong người đã bắt đầu tan vỡ?

Tiếng cười đầy châm chọc của người bịt mặt khăn đen vang vọng từ bốn phương tám hướng:

– Đinh Hạo, ngươi đang kéo dài thời gian sao? Đáng tiếc, xung quanh đã bày trận pháp liễm tức, ta dám bảo đảm trong một nén nhang sẽ không ai dám đến cứu ngươi.

Đinh Hạo lạnh lùng cười:

– Vậy còn ngươi? Sao không dám đánh gần? Hay là đang lo Tiêu Dao Tán không có tác dụng? Ngươi đang thăm dò ta? Chơi trò ám khí con nít này sẽ không tạo thành uy hiếp gì với ta, ngươi đã nhát gan đến thế thì về nhà uống sữa cho rồi. Dám đến ám sát ta? Ta thấy mất mặt giùm ngươi.

Người bịt mặt khăn đen cười âm hiểm không đáp lại, vẫn liên tục đổi vị trí, không đoạn bắn ra các loại ám khí.

Ám khí của người bịt mặt khăn đen toàn bộ bắn hướng Hoàng Dung tăng khó khăn cho Đinh Hạo phòng thủ.

Ban đầu đánh xáp lá cà không thành công, người bịt mặt khăn đen không dám lơ là, rất e ngại gần người Đinh Hạo. Người bịt mặt khăn đen không muốn bảo hiểm.

Đây là phút cực kỳ mấu chốt.

Đinh Hạo, người bịt mặt khăn đen đang so kè ai kiên nhẫn hơn.

Thời gian trôi qua từng phút giây rất quý giá với Đinh Hạo, người bịt mặt khăn đen. Nhưng không có nắm chắc một kích tất sát thì đây là cuộc đấu tâm lý vô hình, chịu dựng áp lực như thủy triều chờ xem ai cười đến ucối cùng.

– Giết!

Sau một chén trà, người bịt mặt khăn đen không nhịn dược nữa lắc người xông hướng Đinh Hạo.

Đinh Hạo hét to một tiếng:

– Huy Đao Vấn Tình!

Mắt Đinh Hạo bắn ra tia sáng.

Đây là sát chiêu trong Vấn Tình Đao Pháp.

Trong khoảnh khắc này Đinh Hạo không giữ lại nữa, thúc giục huyền khí, trường đao bắn ra ngọn lửa vàng. Lửa cháy hừng hực đâm rách đêm đen, mặt hồ rực rỡ chói mắt. Đinh Hạo bùng nổ khí thế sắc bén không gì sánh bằng. Trong ánh lửa đao viêm tăng vọt cơ hồ chém nát hư không. Đao mang nóng cháy bay ra trong chớp mắt chém vào người bịt mặt khăn đen bay tới.

– Phụt.

Người bịt mặt khăn đen chỉ kịp giơ hai chủy thủ trước mặt cứng rắn đỡ, bị đao mang đánh trúng. Người bịt mặt khăn đen ngửa đầu văng ra sau, há mồm hộc máu.

– Tốt quá.

Hoàng Dung thấy tình hình này trái tim treo cao rớt xuống.

Đây là phản ứng bình thường của con người.

Đinh Hạo cũng thở phào.

Nhưng trong giây phút đó không ai biết biến idj đột nhiên xảy ra.

Xoẹt.

Thanh âm như trang giấy rách vang lên từ mặt nước.

Lòng Đinh Hạo rung chuông cảnh báo, hắn chưa kịp phản ứng đã có luồng sáng lạnh một tấc từ sàn gỗ dưới chân đâm lên, sát khí ẩn giấu thật lâu phát ra như kim đâm vào xương. Đinh Hạo chỉ kịp xoay người đẩy Hoàng Dung đứng bên cạnh ra, giơ đao định chặn kiếm quang như ánh sao trút xuống.

Keng keng keng!

Một chuỗi hỏa hoa chói mắt bắn ra.

Ngân bình thoạt phá thủy tương bính, thiết kỵ đột xuất đao thương minh!

Chiến đấu sát khí sôi trào chỉ diễn ra trong chớp mắt.

Sau đó tất cả ngừng lại.

Đinh Hạo cầm trường đao vẫn che trước mặt Hoàng Dung.

Sàn gỗ thủng một lỗ lớn, nước sông dâng trào thấm ướt sàn. Phía đối diện trừ người bịt mặt khăn đen ra có một người áo đen mặc chiến bào võ sĩ dán sát người đứng trên mặt nước. Sương xám báo phủ mặt kẻ đó, không thấy rõ mặt mũi. Trường kiếm trong tay người áo đen chỉ còn nửa khúc.

Người áo đen bí ẩn trong sương mù cười nói:

– Đao pháp hay! Đao kiếm song tuyệt, quả nhiên danh bất hư truyền.

Mặt Đinh Hạo không biểu tình nói:

– Kiếm thật nhanh, ta nghĩ mấy hôm trước chúng ta đã gặp nhau?

Người Đinh Hạo lảo đảo, năm tiếng nổ phát ra từ người hắn. Ngực Đinh Hạo bắn ra lỗ máu, giọt máu như mũi tên nhọn phun ra xa rơi vào Kính hồ.

Chuyện vừa rồi xảy ra đột ngột, đao pháp của Đinh Hạo nhanh nhưng gấp quá không thể chặn hết kiếm quang không chỗ không ở.

– A! Đinh Hạo… Ngươi bị thương…

Mặt Hoàng Dung trắng bệch thân thiết nói:

– Ngươi… Ngươi bỏ mặc ta, đi… Đi đi. Ta bị người lợi dụng, hại ngươi rơi vào nguy hiểm. Ngươi đi đi, ta không trách ngươi!

Đinh Hạo không nói chuyện, chậm rãi điều chỉnh hô hấp.

Máu tràn ra từ vết thương từng giọt rớt xuống Yêu Nguyệt Đình tụ thành bãi máu chảy xuống Kính hồ.

– Đi? Hắn không đi được, ha ha ha ha ha ha!

Người bịt mặt khăn đen cười nói:

– Tiểu nha đầu, chúng ta phải đa tạ ngươi. Nếu không nhờ ngươi chủ động tuyên truyền xác nhận Đinh Hạo thi triển thần thông nhân vương biến xong vẫn trong thời kỳ yếu ớt thì chúng ta không có cơ hội này. Ha ha ha ha ha ha! Đương nhiên còn cần đa tạ ngươi giúp ta rót Tiêu Dao Tán vào bụng Đinh Hạo, ha ha ha ha ha ha!

Mặt Hoàng Dung xám xịt.

Trước nay Hoàng Dung phản nghịch, không thích nghe phụ thân dạy dỗ, cả ngày điên điên khùng khùng không hướng võ. Nhưng Hoàng Dung chưa từng có lòng hại người, ngẫu nhiên nghịch ngợm khiến Vấn Kiếm sơn trang gà bay chó sủa, bướng bỉnh tinh nghịch. Trong lòng Hoàng Dung rất đơn thuần, nàng cũng không biết khao khát cái gì. Tình cảm? Hay là một chút quan tâm?

Bởi vì Hoàng Dung quá đơn thuần nên dễ tin tưởng người, càng dễ bị lợi dụng.

Nhưng Hoàng Dung chưa từng nghĩ có ngày nàng sẽ phạm sai lầm nghiêm trọng như vậy, hại Đinh Hạo rơi vào nguy hiểm. Mặc dù ở mặt ngoài Hoàng Dung tùy tiện giao tiếp với Đinh Hạo nhưng nàng biết rõ hắn có ý nghĩa gì với Vấn Kiếm tông. Dù Hoàng Dung có chết cũng không thể bù đắp tai họa lớn hôm nay nàng làm.

Đinh Hạo lạnh lùng cười:

– Nói nhảm nhiều làm gì?

Đinh Hạo kéo ngược Vấn Tình Đao, nói:

– Mạng của ta ở đây, có bản lĩnh thì đến lấy đi.

Hai thích khách phái đối diện thấy lạ.

Người bịt mặt khăn đen lạnh lùng cười:

– Ngươi còn bao nhiêu máu để chảy?

Máu dưới chân Đinh Hạo sắp tràn ngập hai bàn chân.

Hoàng Dung khóc kêu:

– Đinh Hạo, ngươi đi, đi mau!

Khóe môi Đinh Hạo cong lên nụ cười dịu dàng, nói:

– Huynh đệ tốt sẽ không vứt bỏ đối phương, yên tâm đi, có ta ở.

Chương 418: Không ngờ là ngươi

Hoàng Dung ngây ngốc nhìn Đinh Hạo.

Lần đầu tiên trong đời trái tim phản nghịch của thiếu nữ bị xúc động. Trong chớp mắt đó Hoàng Dung hiểu sức nặng tình cảm và trách nhiệm.

Hoàng Dung cắn răng nói:

– Đinh Hạo, hãy tin ta, ta không hại ngươi.

Hoàng Dung định cắn lưỡi tự vận, nàng biết Đinh Hạo bị trói tay trói chân vì nàng, nếu nàng chết thì hắn có cơ hội chạy trốn.

Đinh Hạo giật mình, không ngờ thiếu nữ phản nghịch Hoàng Dung cười cợt sẽ có tính cách cương cường như vậy. Đinh Hạo vội giơ tay phong lại huyệt cằm Hoàng Dung.

Đinh Hạo bực bội răn Hoàng Dung:

– Làm bậy!

Đinh Hạo dìu Hoàng Dung ngồi dựa vào lan can, cười nói:

– Không phải đã nói rồi sao? Chúng ta là huynh đệ tốt. Ta mời nàng xem vở kịch kích thích, sẽ không gặp nguy hiểm. Tin tưởng ta, mọi chuyện đã có ta.

Trong quá trình dường như Đinh Hạo không chút đề phòng.

Nhưng hai thích khách người bịt mặt khăn đen, người áo đen lơ lửng giữa không trung mấy lần định hành động rồi cuối cùng vẫn đứng im.

Bởi vì Đinh Hạo cho người bịt mặt khăn đen, người áo đen ấn tượng quá sâu, bọn họ sợ có bẫy.

Cái gọi là ngoan cố chống cự, một con cọp rơi vào đường cùng sắp chết khủng bố, đáng sợ hơn bình thường nhiều.

Sắp xếp Hoàng Dung ngồi im xong Đinh Hạo chậm rãi xoay người, nhìn hai thích khách người áo đen, người bịt mặt khăn đen vẻ mặt băn khoăn. Đinh Hạo nở nụ cười quái dị.

– Cái gọi là thích khách hụt một kích thì chạy xa ngàn dặm, nếu là Vẫn Tinh Thánh đến ám sát ta sẽ không do dự như các ngươi. Các ngươi chưa từng ám sát ai biểu hiện thua thích khác ngốc nhất Tinh Vẫn tông. Tất Hạ, Hạ Nghê Thường, đừng giấu đầu lòi đuôi, lộ mặt thật ra đi. Ta cho các ngươi cơ hội chiến đấu công bằng.

Người áo đen, người bịt mặt khăn đen run lên lộ vẻ khó tin.

– Sao ngươi nhận ra chúng ta được?

Người bịt mặt khăn đen ngần ngừ rồi kéo khăn che mặt ra, lộ khuôn mặt tuấn tú kiêu ngạo, đúng là một trong Phong Lôi Song Kiêu của Lôi Âm phái, Thiên Lôi Long Tất Hạ.

Còn người áo đen bị khói che kín mặt tất nhiên là Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường.

– Tuy mới đầu ngươi làm ta lầm lẫn, phái ra vài vật hy sinh dùng ám khí tập kích ta, ngươi không ngừng bắn ám khí quẫy nhiễu ta để ta nghĩ người ám sát là Vẫn Tinh Thánh. Tiếc rằng thủ đoạn ám sát của các ngươi quá vụng về, siêu thích khách xuất thân từ môn phái thích khách như Vẫn Tinh Thánh tuyệt đối sẽ không phạm nhiều sai lầm như các ngươi.

Đinh Hạo cười châm chọc nói:

– Và ta đã nói rồi, mấy ngày trước chúng ta gặp mặt, con người ta có trí nhớ rất tốt.

– Trí nhớ tốt thì sao?

Thiên Lôi Long Tất Hạ lạnh lùng cười:

– Hôm nay ngươi vẫn phải chết.

Đinh Hạo thả lỏng toàn thân, chậm rãi ngồi trên nền gỗ Yêu Nguyệt Đình, thở hắt ra.

Đinh Hạo nói:

– Vẫn chưa hiểu sao? Nên là các ngươi chết, sau này Tuyết Châu không còn hai nhân vật Phong Lôi Song Kiêu.

Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường luôn im lặng bỗng lên tiếng:

– Hi hi, tiểu đệ đệ nói năng thật lớn lối. Bây giờ ngươi bị thương nặng mà muốn giữ lại tỷ tỷ sao?

Giọng điệu Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường nũng nịu nhưng tràn ngập sát khí.

Đinh Hạo ngồi trên sàn gỗ, cười nói:

– Nếu ta nói có người trợ giúp thì sao?

Không khí sau lưng Đinh Hạo dao động gợn sóng, hai thân hình chậm rãi hiện ra.

Một người là nữ, đeo mặt nạ phượng hoàng hoa lệ che hai phần ba khuôn mặt, đôi mắt trong suốt, da búng ra sữa không có tỳ vết. Chỉ nửa khuôn mặt đã khiến người cảm giác phong hoa tuyệt đại. Chiến giáp đỏ hoa lệ, thân hình yểu điệu, ngọc cốt băng cơ, thu thủy là mắt ngọc là cốt. Tóc dài như mây xõa đến eo nhỏ, lưng cõng hộp kiếm đỏ.

Một người khác là nam, khoảng mười lăm tuổi, mặc trường bào màu tím, eo ong lưng vượn, thân hình hoàn mỹ đầy sức bật. Khuôn mặt không quá điển trai nhưng nghiêm nghị, mái tóc dài màu tím dùng dây đay cột lại xõa tung sau lưng, gió thổi qua như có đốm lửa tím cháy. Mắt bạc dưới ánh trăng chiếu rọi lấp lóe tia sáng yêu dã.

Hai người xuất hiện khiến Phong Lôi Song Kiêu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường run rẩy, biểu tình như gặp quỷ.

Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường đồng thanh kêu lên:

– Phượng Hoàng Nữ!

– Tóc Tím Mắt Bạc!

Phượng Hoàng Nữ, Tóc Tím Mắt Bạc xuất hiện tại đây khiến người quá sợ hãi. Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường nằm mơ cũng không ngờ hai thiên tài tuyệt thế thần long thấy đầu không thấy đuôi cũng là người Vấn Kiếm tông.

Năm nay Phượng Hoàng Nữ nổi trội trong Tuyết Châu, chưa đến một năm đã lập chiến tích nổi tiếng như cồn. Phượng Hoàng Nữ được đánh giá là thiên tài không thua gì nhân vật thủ lĩnh đại môn phái. Tóc Tím Mắt Bạc cũng là bỗng nhiên nổi lên, đánh bại vô số cao thủ chưa từng thua trận nào. Nhiều người cho rằng Tóc Tím Mắt Bạc tương lai ngồi trên ngôi báu đệ nhất cường giả.

Tóc Tím Mắt Bạc, Phượng Hoàng Nữ hành động quái dị, thân phận bí ẩn, không ai biết sư thừa môn phái. Chín đại môn phái từng âm thầm điều tra lai lịch của Tóc Tím Mắt Bạc, Phượng Hoàng Nữ nhưng không được.

Có người đoán hai thiên tài phong hoa tuyệt đại Tóc Tím Mắt Bạc, Phượng Hoàng Nữ rất có thể là truyền nhân đại tông môn từ châu khác trong Bắc vực đến Tuyết Châu rèn luyện, hay là thiên tài trẻ tuổi thuộc Huyền Sương Thần Cung vào đời rèn luyện.

Không ai ngờ Phượng Hoàng Nữ, Tóc Tím Mắt Bạc là người Vấn Kiếm tông.

– Đi!

Thấy Tóc Tím Mắt Bạc, Phượng Hoàng Nữ xuất hiện Phong Lôi Song Kiêu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường hiểu rằng kế hoạch có vấn đề, đã sớm bị Vấn Kiếm tông biết.

Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường không rảnh suy nghĩ phần nào bị lộ, mọi chuyện trước mắt đã nói lên đây là cái tròng, chuyện hôm nay thất bại. Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường liếc nhau, quyết định nhanh, lắc người hóa thành luồng sáng trốn đi xa.

– Ha ha ha ha ha ha! Bây giờ muốn đi cũng muộn rồi!

Đinh Hạo cười to nhẹ vỗ sàn gỗ Yêu Nguyệt Đình. Thoáng chốc từng cột nước bắn lên từ hồ nước tĩnh lặng, từng minh văn chữ hán lấp lánh ánh bạc nối liền nhau như từng con trường long bạc gầm rống trong trời đêm.

Thiên Lôi Long Tất Hạ kêu lên:

– Minh văn trận pháp!

Trong thanh âm chất chứa hốt hoảng.

Minh văn trận pháp xuất hiện, trời đêm ngàn thước hiện ra một tầng sóng gợn màu trắng trong suốt như lồng chụp hình trứng, bao phủ Yêu Nguyệt Đình sụp đổ và đám người Đinh Hạo. Phong Lôi Song Kiêu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường bị minh văn trận pháp ngăn chặn không thể thoát đi, bị Phượng Hoàng Nữ, Tóc Tím Mắt Bạc đuổi theo.

Cuộc ác chiến diễn ra.

Đinh Hạo thở phào, lấy một viên đan dược màu xanh ra khỏi trữ vật giới chỉ bỏ vào miệng, biểu tình thả lỏng bắt đầu vận công trị liệu vết thương, tiêu trừ dược lực Tiêu Dao Tán.

Hoàng Dung ở một bên ngây ngốc nhìn mọi chuyện, đầu óc trống rỗng. Dù ngốc đến mấy Hoàng Dung cũng hiểu ra.

Hoàng Dung mở miệng hỏi:

– Thì ra ngơi sớm đã biết? Ngươi sớm biết tối nay có người đến ám sát nên mới tương kế tựu kế…

Đinh Hạo không quay đầu lại nói:

– Này huynh đệ tốt, chẳng lẽ phụ thân của nàng không nói cho nàng biết lúc võ giả vận công trị thương không thể quấy rầy, nếu bị phân tâm sẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma sao?

Mặt Hoàng Dung có chút máu, nguy hiểm không còn, lòng nàng bình tĩnh lại.

Hoàng Dung trở về dáng vẻ phản nghịch, chu môi căm giận nói:

– Ta mặc kệ ngươi. Thực lực của ngươi cao như vậy sao dễ dàng tẩu hỏa nhập ma được? Bây giờ không còn nguy hiểm… Thôi, vì là huynh đệ tốt nên lần này ta tha thứ ngươi lợi dụng ta dụ đám người xấu xuất hiện.

Nói đến cuối cùng Hoàng Dung bật cười.

Tuy Hoàng Dung phản nghịch nhưng không có kiểu làm ra vẻ, nàng không hề trách Đinh Hạo.

Chuyện tối hôm nay là kích thích nhất từ khi Hoàng Dung sinh ra, khiến nàng suốt đời khó quên.

Đinh Hạo mỉm cười định nói gì bỗng biến sắc mặt.

Ánh trăng chiếu rọi, một bóng người xuất hiện trước mắt. Trong Yêu Nguyệt Đình không biết từ bao giờ có một bóng người như hồn ma.

Đinh Hạo thở dài nhìn người đột nhiên xuất hiện, chậm rãi đứng dậy, nói:

– Không ngờ là ngươi.

– Tại sao không thể là ta? Sẽ ngươi là đả kích lớn nhất với Vấn Kiếm tông, lý do rất đầy đủ nên ta đến.

Dưới ánh trăng người này mặc trường sam hơi cũ nát, râu ria đầy cằm, bóng dáng sa sút nhưng đôi mắt sáng ngời, lưng treo thanh kiếm rỉ sét loang lổ.

Tưởng Địa Sinh.

Tưởng Địa Sinh đã từng là thiên tài gần như bị xóa nhòa trong thiên dưỡng địa sinh của Thanh Bình học viện.

– Ta vốn tưởng ngươi không phải loại người thích âm mưu quỷ kế, dù có muốn giết ta cũng sẽ quang minh chính đại quyết đấu.

Đinh Hạo lộ biểu tình thất vọng. Nếu nói trong phe địch hiện giờ có ai khiến Đinh Hạo thưởng thức thì chỉ có một, người này không phải Mục Thiên Dưỡng lạnh lùng một mình cô độc mà là Tưởng Địa Sinh, người ẩn giấu mũi nhọn, thoạt trông sa sút nhưng thật ra là ngủ đông.

Nhưng hôm nay Tưởng Địa Sinh xuất hiện khiến Đinh Hạo cực kỳ thất vọng.

Tưởng Địa Sinh cảm nhận được Đinh Hạo coi rẻ, không cho là đúng cười nói:

– Ta từng cho rằng mình là người như vậy nhưng qua vô số lần đụng vách tường, thất bại, từ lâu ta đã thay đổi. Ta dần không quan tâm người khác so sánh ta với hắn, ta không để ý cái gọi là hư danh, trái tim võ giả buồn cười. Nơi này vốn là thế giới mạnh ăn thịt yếu, mạnh thắng yếu, phép tắc rừng rậm lạnh lùng. Hậu nhân chỉ nhớ người đứng, dù kẻ đó là tên khốn kiếp không chuyện ác nào không làm, không từ thủ đoạn. Ngược lại không ai để ý người ngã xuống anh hùng chính nghĩa cỡ nào.

Chương 419: Ta là người từng chết một lần

Đinh Hạo nhíu mày hỏi:

– Không từ thủ đoạn sao? Nói vậy là hôm nay ngươi bày ra sát cục chính là ngươi?

Tưởng Địa Sinh đương nhiên gật đầu, nói:

– Đúng vậy. Chính là ta. Bởi vì ngươi thể hiện tiềm lực quá đáng sợ trong cuộc chiến Kính hồ. Bảng tiềm long Tuyết Châu liên tục thay đổi vì ngươi, chuyện này chưa từng xảy ra. Thanh Bình học viện không thể ngồi xem thiên tài đối địch đáng sợ như vậy lớn lên, phải hủy ngươi. Mấy ngày nay là thời cơ hành động tốt nhất.

Đinh Hạo mỉm cười hỏi:

– Thời cơ hành động tốt nhất?

Nụ cười đầy mỉa mai.

Tưởng Địa Sinh cũng mỉm cười nói:

– Tuy ta không thể khẳng định ngươi làm cách nào biến thành Ma Sát Bạch Vượn có thể khắc chế thú tính thi triển võ kỹ nhân tộc, nhưng có một điều chắc chắn là cảnh giới huyền khí thật sự của ngươi chỉ là Tiên Thiên Võ Tông cảnh. Ngày hôm đó miễn cưỡng thi triển Ma Sát Bạch Vượn sẽ tạo thành di chứng cực kỳ nghiêm trọng, trong vòng mười ngày chắc chắn là thời gian ngươi suy yếu nhất, chúng ta đã được tin tức chính xác. Tuần Mục Sử chết, toàn Tuyết Châu rối ren. Vấn Kiếm tông không ngờ chúng ta sẽ hành động vào lúc này, sẽ không đề phòng. Chờ ngươi chết rồi chúng ta sẽ giá họa cho yêu ma, nếu chúng dám giết cả Tuần Mục Sử của Vu Hành Vân thì giết thiên tài nhân tộc như ngươi là hoàn toàn hợp lý.

Đinh Hạo gật đầu, chợt nghĩ đến điều gì, nói:

– Ngươi đúng là rât cẩn thận, tuy có nhiều điều kiện có lợi vẫn không yên lòng. Ngươi lén khiến Phong Lôi Song Kiêu xung phong, lợi dụng bọn họ thăm dò ta đề phòng, sự nhẫn nhịn của ngươi rất đáng sợ.

Tưởng Địa Sinh mỉm cười nói:

– Mười mấy năm qua ta bị Mục Thiên Dưỡng che giấu ánh sáng, chỉ học được một điều duy nhất là không làm chuyện gì không nắm chắc. Mọi chuyện nhịn là nhất, Lôi Âm phái muốn nhờ vào Thanh Bình học viện ta nổi lên thì phải trả giá. Theo ta thấy nếu tối nay Phong Lôi Song Kiêu chết đổi lấy mạng của ngươi là rất đáng giá.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

– Ngươi thật xem trọng ta.

– Chú trọng mỗi một đối thủ là tôn trọng kẻ địch và có trách nhiệm với mình.

Tưởng Địa Sinh nghiêm túc nói:

– Sự thật chứng minh ta chú trọng là chính xác. Nếu không phải tối nay lấy Phong Lôi Song Kiêu làm mồi thì ta sẽ không biết Phượng Hoàng Nữ, Tóc Tím Mắt Bạc, hai thiên tài xếp hàng đầu trên Bảng tiềm long Tuyết Châu cũng là người Vấn Kiếm tông, mấy năm nay Vấn Kiếm tông có mục tiêu không nhỏ.

– Bọn họ không phải là người của Vấn Kiếm tông, họ chỉ là bằng hữu của ta. Lại nói ngươi có kiên nhẫn nói nhiều với ta như vậy chắc cho rằng tối nay nắm giữ phần thắng rồi?

Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn Vấn Kiếm sơn trang bên bờ Kính hồ.

– Ta không cho là ngươi còn có cơ hội lật lại. Vì dụ Phong Lôi Song Kiêu đi ra ngươi không tiếc nuốt độc, có lẽ trước khi ám sát ngươi đã phát hiện ra, nuốt giải dược trước rồi nhưng Tiêu Dao Tán xếp hạng bốn trên bảng kỳ độc Tuyết Châu, giải dược bình thường làm sao xua tan? Ngươi là người rất thông minh, tự mình thử độc lại còn mạo hiểm bị thương dụ Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường ra. Trước khi ta xuất hiện, kế hoạch của ngươi đã thành công. Vì không làm kinh động chúng ta nên ngươi không kêu cường giả thế hệ trước của Vấn Kiếm tông, làm người ta tưởng ngươi không đề phòng. Phượng Hoàng Nữ đấu với Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường, Tóc Tím Mắt Bạc đấu với Thiên Lôi Long Tất Hạ, bốn người đều là cường giả trẻ đứng đầu Bảng tiềm long Tuyết Châu, xếp hạng cách nhau không xa. Tóc Tím Mắt Bạc, Phượng Hoàng Nữ không tham gia cuộc chiến Kính hồ, Phong Lôi Song Kiêu thì đã tiêu hao trước đó nên ngươi nắm chắc phần thắng.

Tưởng Địa Sinh phân tích rõ ràng, mắt tỏa sáng dưới ánh trăng.

Tưởng Địa Sinh cười, tiếp tục bảo:

– Không thể không thừa nhận ngươi gia hộ vô cùng hoàn mỹ, khả năng thành công rất lớn. Nhưng ngươi đã quên một câu nói, bọ ngựa bắt ve chim sẻ ở phía sau. Ngươi bỏ qua người thứ ba xuất hiện là khuyết điểm trí mạng trong kế hoạch của ngươi, Đinh Hạo, nói đến ucng ngươi quá tự tin vào mình.

Đinh Hạo cười tươi khoe răng trăng dưới ánh trăng, nói:

– Vậy sao? Nếu ta nói người quá tự tin là ngươi thì sao?

Tưởng Địa Sinh ngẩn ra, biến sắc mặt, biểu tình cảnh giác nói:

– Thăm dò bằng ngôn ngữ không giành lấy cơ hội sống cho ngươi.

Đinh Hạo cười to bảo:

– Còn ngươi thì không thăm dò ta sao? Tưởng Địa Sinh, xem ra nhiều năm qua rèn luyện nhẫn nhịn vẫn chưa đủ, ngươi tự tin là vì ngươi không biết rõ ta…

Đinh Hạo chưa nói hết câu người phát ra ánh sáng rực rỡ, hơi thở suy yếu không còn.

Một đốm lửa vàng nhen nhóm trong tay Đinh Hạo chớp mắt rực cháy, nửa bên trái cơ thể bị bao phủ hoàn toàn. Một bông tuyết lấp lánh hiện ra trong bàn tay phải của Đinh Hạo, băng tuyết tỏa khí lạnh vô tận tràn ngập nửa người phải.

Vấn Tình Đao và thanh kiếm rỉ sét chớp lóe ánh sáng xuất hiện trong lòng bàn tay Đinh Hạo.

Càng khiến Tưởng Địa Sinh rớt tòng mắt là năm lỗ máu ghê người kỳ diệu khép lại ngay, da thịt trơn nhãn không có vết hằn. Trừ y phục rách lỗ thủng ra, không ai tin nổi Đinh Hạo từng bị thương. Mặt Đinh Hạo từ trắng bệch biến hồng hào, nếu không phải máu dưới lòng bàn chân chưa khô cạn thì dễ khiến người nghĩ lầm là máu đã chảy ra trở về người Đinh Hạo.

Đinh Hạo cười tươi như hoa:

– Quên nói cho ngươi biết, con người ta từng chết một lần, biết mùi vị khủng khiếp của cái chết nên rất sợ chết, chưa bao giờ khiến mình ở trong nguy hiểm cho dù là vì dụ địch.

Con ngươi Tưởng Địa Sinh co rút.

Giờ phút này, Đinh Hạo phát ra hơi thở đáng sợ hơn cuộc chiến Kính hồ, làm gì có vẻ bị thương? Tưởng Địa Sinh chưa kịp phản ứng thì chuông cảnh báo vang lên trong lòng. Tưởng Địa Sinh bản năng tránh sang bên, mở ra huyền khí phòng ngự trên người, ánh sáng chói lòa nở rộ hình thành tường ánh sáng vàng chắn trước mặt gã. Tưởng Địa Sinh nhanh chóng lùi lại.

Trong phút chốc, Tưởng Địa Sinh cảm giác có hai luồng sáng bạc và vàng xẹt qua, sát khí sắc bén làm da thịt gã mát lạnh.

Răng rắc!

Tưởng Địa Sinh sợ muốn chết. Tường ánh sáng Bất Động Kim Cương Thuẫn huyền khí phòng ngự lục giai trên người Tưởng Địa Sinh đủ chịu cường giả cao giai Đại Tông Sư cảnh hết sức đánh một kích thế nhưng lần đầu tiên tiếp xúc ánh sáng vàng kim tan vỡ như búa sắt đập ngói vụn. Sát khí vàng sắc bén như giòi trong chân bám riết không tha.

– Lực lượng cường đại như vậy…

Lòng Tưởng Địa Sinh lạnh lẽo, nhờ vào Bất Động Kim Cương Thuẫn huyền khí phòng ngự cản giây lát rốt cuộc gã có thời gian rút kiếm.

Keng keng keng!

Luồng kiếm quang rực rỡ bắn lên cao.

Bản lĩnh của Tưởng Địa Sinh có mười phần trăm nằm trong thanh kiếm rỉ sét này. Có thanh kiếm rỉ sét trong tay, Tưởng Địa Sinh bình tĩnh tinh thần. Tưởng Địa Sinh cười to, phất ra rải ánh sao đầy trời, từng dóa kiếm hoa như cơn mưa đổ ập xuống. Tưởng Địa Sinh công kích Đinh Hạo.

Nhưng…

Mọi chuyện trước mắt phá hủy lòng kiêu ngạo của Tưởng Địa Sinh.

Chương 420: Đao ý, kiếm ý phá huyết mạch

Một lũ băng tuyết bạc mông lung phủ lên ánh bạc mỏng trên thanh kiếm rỉ sét.

Tưởng Địa Sinh vung kiếm quang đầy trời vào khoảnh khắc này yếu ớt như tờ giấy trắng bất ngờ bị rẽ thành hai. Uy lực kiếm pháp mềm nhũn trút sang hai bên, kiếm ảnh mênh mông xâm nhập vào trán Tưởng Địa Sinh.

– Sao có thể như vậy?

Tưởng Địa Sinh sợ bay mất hồn phía.

Tưởng Địa Sinh vung kiếm quang không phải vật thực chất, nó là khí cơ và uy lực thế nhưng bị thanh kiếm rỉ sét trong tay Đinh Hạo chém làm hai, không lẽ luồng sáng tráng liên miên kia là…

Kiếm ý?

Thật sự là kiếm ý sao?

Đồn rằng thiên tài trẻ Đinh Hạo của Vấn Kiếm tông nắm giữ kiếm ý, Tưởng Địa Sinh không tin điều đó.

Kiếm ý là cơ duyên chỉ ngộ chứ không thể cầu trong ngàn vạn năm qua. Đừng nói là hậu bối như Đinh Hạo, dù là viện trưởng của Thanh Bình học viện, Nhất Ý Kiếm Vương Lý Kiếm Ý của Vấn Kiếm tông, các tông sư kiếm đạo cũng không chạm được mép kiếm ý, bao gồm Mục Thiên Dưỡng che lấp ánh sáng của Tưởng Địa Sinh. Tưởng Địa Sinh rất hiểu Mục Thiên Dưỡng, vì nắm giữ kiếm ý mà Mục Thiên Dưỡng chịu nhiều cực khổ nhưng tiếc nuối là không thành công. Sự thật bày ra trước mặt Tưởng Địa Sinh, một kiếm của Đinh Hạo ẩn ý liên miên xé rách hết thảy, uy lực không gì sánh được, không phải kiếm pháp bình thường, rõ ràng là kiếm ý.

Tưởng Địa Sinh vung kiếm ngăn cản.

Keng!

Một tiếng vang khẽ. Thanh kiếm rỉ sét của Đinh Hạo và Tưởng Địa Sinh va chạm. Thanh kiếm rỉ sét của Tưởng Địa Sinh nứt một lỗ hổng nhỏ cỡ hạt đậu.

Tưởng Địa Sinh hoàn toàn biến sắc mặt.

Thanh kiếm rỉ sét của Tưởng Địa Sinh nhìn như dễ gãy nhưng thật ra là nhất kiếm phẩm huyền khí, một vị đại nhân vật trong Thanh Bình học viện từng sử dụng nó. Thanh kiếm rỉ sét lưu truyền đến nay đã có lịch sử năm trăm năm, trước Tưởng Địa Sinh có các đời đệ tử xuất sắc của Thanh Bình học viện nhưng chưa ai thu phục được thanh kiếm rỉ sét. Từ khi Tưởng Địa Sinh có được thanh kiếm rỉ sét trong kho vũ khí, gặp vô số danh kiếm danh đao trong Tuyết Châu, luôn luôn chiếm ưu thế, không ngờ hôm nay…

Không lẽ Đinh Hạo là khắc tinh của Tưởng Địa Sinh sao?

Trong khoảnh khắc này lòng Tưởng Địa Sinh dâng lên suy nghĩ giống Lư Bằng Phi trước kia chết.

Dù là tính kế hay vũ khí thì Đinh Hạo đè đầu Tưởng Địa Sinh.

Không lẽ thanh kiếm rỉ sét trong tay Đinh Hạo là báu vật gì ghê gớm?

Tưởng Địa Sinh suy nghĩ nhanh, tay không do dự thi triển bộ Thanh Bình Nhập Thế kiếm pháp. Trước khi nghĩ ra cách Tưởng Địa Sinh chỉ có thrể phòng ngự.

Mọi chuyện nói thì chậm khi đó thì nhanh, chớp mắt tiếng kim loại vù vù vang lên, hỏa hoa bắn ra bốn phía. Thanh kiếm rỉ sét của Tưởng Địa Sinh như răng cưa đầy vết nứt, kêu vù vù.

Đây chính là điểm đáng sợ của kiếm ý.

Khắc chế tất cả kiếm pháp.

Thấy rõ hết thảy tiên cơ.

Chớp mắt một nén nhang đã qua.

Tưởng Địa Sinh đã biến hóa rất nhiều kiếm pháp, kiếm thuật của hắn rất uyên bác. Suốt đời người thường không thể nào học được một nửa số kiếm pháp của Tưởng Địa Sinh. Nhưng trước kiếm ý mênh mông của Đinh Hạo thì Tưởng Địa Sinh không thể thi triển ra, bởi vì chiêu thức mạnh mẽ nào thi triển đến một nưa đã bị kiếm ý chặt đứt hậu kình, hậu chiêu, không thể liên miên chém ra, không thể bảo đảm kiếm thức hoàn chỉnh.

Thực lực của Tưởng Địa Sinh hoàn toàn bị áp chế, không thể phát huy được một nửa, rất là buồn bực.

Tưởng Địa Sinh thầm nghĩ:

– Không được, phải ra sát chiêu!

Tưởng Địa Sinh biết không thể chậm trễ nữa, kiếm thức sắp biến đổi.

Chính lúc này…

– Ha ha ha ha ha ha! Ngừng tại đây đi. Tưởng Địa Sinh, hãy lấy ra tất cả bản lĩnh của ngươi, liều mạng chiến đấu vì sống còn đi!

Kiếm thức của Đinh Hạo chợt ngừng, hắn bùng phát khí thế đáng sợ cường đại như thần đế giáng trần. Mặt nước xung quanh như bị bản tay vô hình khổng lồ đè ép thấp xuống một thước.

Không khí đông lại, dính đặc như rau câu.

– Không đúng, tại sao Đinh Hạo mạnh như vậy?

Tưởng Địa Sinh giơ kiếm ngang ngực, rất rung động, gã cảm thấy có gì không đúng.

Với tu vi huyền khí của Đinh Hạo dù có nắm giữ kiếm ý thì sức chiến đấu thật sự tối đa chỉ đến trình độ cao giai Đại Tông Sư cảnh, đây đã là trạng thái bùng nổ siêu cảnh giới. Nhưng hơi thở trên người Đinh Hạo hiện giờ bất ngờ là tăng vọt đến nửa bước Võ Vương cảnh. Khí thế khủng bố đè ép làm Tưởng Địa Sinh khó thở, từng thớ thịt căng cứng, lỗ chân lông dựng đứng, đây không phải hiện tượng bình thường.

Càng nguy hơn là khí thế hùng hồn như biển cả đè ép, Tưởng Địa Sinh nhạy bén phát hiện đường kinh mạch dần héo rút, huyền khí vận chuyển trúc trắc.

Về khí thế Tưởng Địa Sinh bị Đinh Hạo tu vi không bằng gã ức chế?

Tưởng Địa Sinh ngẩng đầu nhìn mắt Đinh Hạo, người run lên.

Mắt Đinh Hạo một con vàng kim một con màu bạc.

Vàng kim như lửa, màu bạc như tuyết.

Tưởng Địa Sinh chưa kịp lấy lại tinh thần thì tầm mắt vặn vẹo, Đinh Hạo cầm kiếm đứng thẳng. Trong ánh sáng vặn vẹo, Đinh Hạo bỗng biến mất khỏi tầm mắt Tưởng Địa Sinh.

– Nguy rồi!

Trực giác nguy hiểm chưa từng có như núi lửa trào dung nham trong lòng Tưởng Địa Sinh, gã biết đã đến phút sinh tử. Tưởng Địa Sinh không do dự nữa, lập tức kích phát lực lượng huyết mạch trong cơ thể.

Từng đốm sáng vàng bắn tung ra từ thân thể Tưởng Địa Sinh, toàn thân gã chớp lóe ánh sáng vàng như mặt trời, ánh sáng chói mắt vô tận. Hai tay Tưởng Địa Sinh cầm thanh kiếm rỉ sét ngửa đầu hú dài.

Lực lượng huyết mạch.

Lực lượng di truyền từ thần linh viễn cổ.

Vù vù vù vù vù!

Không gian khẽ rung động, tiếng kiếm ngân xộc thẳng lên tầng mây.

Kiếm khí to lớn rực rỡ ánh sáng vàng từ sau lưng Tưởng Địa Sinh chậm rãi rạch hư không như đến từ không gian khác hiện ra trước mắt. Thân kiếm rộng hai thước, dài bốn mươi thước, lấp lánh ánh sáng vàng, mặt kiếm chảy xuôi minh văn bí ẩn. Kiếm to màu vàng chớp lóe khí lạnh của kim loại ảnh ngược nguyệt sắc hồ quang như thực chất.

– Kim mang thái dương chiến thể, kim tâm kiếm trảm!

Ánh sáng vàng vô tận bao phủ, Tưởng Địa Sinh như biến thành thanh kiếm bén, hai tay ôm hờ trước ngực. Tưởng Địa Sinh chậm rãi khom người xuống, trường kiếm sau lưng gã như cái bóng chậm rãi chém xuống. Từng tầng khí lãng mắt thường trông thấy nhanh chóng rẽ sang hai bên.

Uy lực một kiếm này vô cùng cường đại.

Kiếm to màu vàng chưa hoàn toàn chém hết mặt hồ bình tĩnh đã như con đường bị người xẻ đôi.

Nước hồ tách ra hai bên, kiếm khí rạch một khe hở thẳng tắp, mơ hồ thấy cỏ nước, đá dưới đáy hồ bị rạch đôi. Vài con cá sâu dưới nước không kịp né cũng bị chém làm hai, đầu đuôi tách hai bên vách nước, vết cắt bóng loáng đến mức máu, nội tạng không chảy ra.

Tưởng Địa Sinh sắp nằm sấp xuống Kính hồ, khí thế từ kiếm to màu vàng sau lưng gã đạt đến đỉnh cao nhất. Mọi thứ quanh Tưởng Địa Sinh không còn, hình thành trạng thái chân không. Vật chất nào tiến vào sẽ bị kiếm khí cắt nát.

Lúc này không gian vặn vẹo.

Đinh Hạo biến mất lại xuất hiện trước mặt Tưởng Địa Sinh. Băng lửa giao nhau trên người Đinh Hạo, đao kiếm cùng giơ lên chặn lại kiếm to màu vàng. Thế chém xuống của kiếm to màu vàng khựng lại.

Đây là hình ảnh rất rùng rợn.

Trước kiếm to màu vàng thì thân hình Đinh Hạo nhỏ bé như hạt cát, trông như con kiến dùng thân thể đỡ vũ khí của người khổng lồ, sẽ bị chém nát bấy. Người Đinh Hạo bị ánh sáng vàng bao phủ, hơi nóng bốc cháy nước Kính hồ.

– Quả nhiên là võ sĩ huyết mạch.

Đinh Hạo cảm thấy máu toàn thân sôi sục, trái tim đập nhanh. Từng giọt máu trong người Đinh Hạo bị lực lượng đáng sợ lôi kéo sắp thoát khỏi trói buộc thân thể.

Đây là xác phàm kính nể máu thần.

Phàm thể bình thường gặp áp lực đột ngột như vậy sẽ mất hết máu toàn thân mà chết, đừng nói là chiến đấu. Đinh Hạo có đao kiếm song thánh thể, Thắng Tự Quyết bùng nổ, thần niệm như thủy triều khống chế thân mình đỡ lực lượng như uy nhiếp thần linh. Máu sôi trào ngừng lại.

– Đến lúc rồi, đến đây! Đao ý, kiếm ý bùnng ổ hai phần trăm!

Đao ý kiếm ý phá huyết mạch chiến thể!

Đây là một trong những nguyên nhân cho đến nay Đinh Hạo cực khổ tu luyện đao ý và kiếm ý.

Đặc biệt là mấy ngày nay Đinh Hạo khổ luyện từ ngày dài đến đêm thâu, hắn nắm giữ đao ý và kiếm ý sâu hơn một tầng. Nếu cảnh giới đao ý và kiếm ý chia mười phần thì Đinh Hạo nắm giữ đao ý và kiếm ý đã đến cảnh giới hai phần, mạnh hơn một năm trước bước đầu ngộ kiếm ý rất nhiều lần.

Có thể đánh vỡ thần thoại huyết mạch chiến thể hay không phải xem lúc này.

Đinh Hạo hét to, đầu óc rơi vào trạng thái kỳ dị. Thanh kiếm rỉ sét, Vấn Tình Đao cùng rung lên.

Đinh Hạo bùng nổ lực lượng đao ý và kiếm ý mạnh nhất hắn nắm giữ hiện giờ.

Trong chớp mắt thanh kiếm rỉ sét, Vấn Tình Đao dâng lên ý mênh mông ngôn ngữ khó tả. Một đao, một kiếm phát ra tiếng ngâm nga không dứt như rồng ngâm, như hổ gầm. Giống như thanh kiếm rỉ sét, Vấn Tình Đao có sinh mệnh, thân đao kiếm rõ ràng đột nhiên mơ hồ như sắp tránh khỏi phép tắc vật chất trói buộc.

Lực lượng ý chí yếu ớt phát ra từ thân thể Đinh Hạo.

Đó là cảm giác yếu nhưng sắc bén không gì sánh được, sắc bén đến nỗi có thể cắt đứt bất cứ vật chất gì. Đao kiếm ẩn chứa lực lượng yếu ớt này có thể cắt đứt lực lượng thần linh ngọt như khúc gỗ mục.

Đinh Hạo xoay tròn thân thể, thanh kiếm rỉ sét, Vấn Tình Đao chặn kiếm to màu vàng, nghiền.

Răng rắc!

Kiếm to màu vàng bị vặn gãy, nhẹ như vặn gãy một khúc gỗ mục.

Chớp mắt kiếm to màu vàng vỡ ra, kiếm khí sắc bén trên người Tưởng Địa Sinh biến mất.

Chợt vang tiếng nổ điếc tai. Khe hở hồ nước mất đi lực lượng bên ngoài hai vách nước mạnh va chạm bắn lên từng cột nước, thanh âm như sấm. Hơi nước tràn ngập trong phạm vi trăm thước nhưng bị cực âm ngục băng huyền khí của Đinh Hạo xâm nhập, đóng băng rớt xuống hồ làm nước bắn lên.

– Không thể nào! Tại sao lại như thế?

Tưởng Địa Sinh hộc ngụm máu.

– Không thể nào, tuyệt đối không thể! Cái này… Đây rốt cuộc là lực lượng gì? Đinh Hạo, ngươi là phàm thể nhưng có thể khắc chế kim mang thái dương huyết mạch chiến thể của ta?

Đầu óc Tưởng Địa Sinh trống rỗng, ánh sáng vàng bao bọc thân thể biến mất, thân hình như gã như dòng sông khô cạn nứt ra tơ máu. Dù Tưởng Địa Sinh rèn luyện tính nhẫn nhịn nhiều năm nhưng lúc này tan thành mây khói, gã không thể tin hét to.

Đinh Hạo không phải huyết mạch chiến thể, phàm thể yếu ớt sao có thể chịu được áp lực huyết mạch thần linh?

Tại sao lại như vậy?

Đầu óc Tưởng Địa Sinh hơi tỉnh táo lại, gã cười thảm hóa thành luồng sáng cụp đuôi bỏ chạy.

Kim mang thái dương huyết mạch chiến thể kim tâm kiếm trảm là kiếm chiêu cường đại nhất của Tưởng Địa Sinh, nếu một chiêu này không thể khắc chế được Đinh Hạo thì gã chỉ có con đường bỏ trốn, cứ đấu tiếp cũng không có kết quả gì.

Nhưng mà…

Từng đợt minh văn băng tuyết bay trước mắt Tưởng Địa Sinh, đồ án hình vuông đầu đuôi nối tiếp nhau thần bí duy mỹ trong trời đêm tĩnh lặng, đẹp trí mạng, như trường long quét tới giam cầm Tưởng Địa Sinh.

– Cút đi!

Ngón tay Tưởng Địa Sinh vung lên, kiếm khí sắc bén chém mấy đồ án minh văn.

Nhưng minh văn còn lại như có sinh mạng chớp lóe ánh sáng tràn ngập khí lạnh vô tận lại quấn lấy Tưởng Địa Sinh, giảm tốc độ bỏ chạy của gã.

Không gian phía xa lại vặn vẹo, Đinh Hạo hóa thành tàn ảnh biến mất.

Tưởng Địa Sinh rống to, gã biết đã không thể đi. Tưởng Địa Sinh cắn răng dựng thẳng thanh kiếm rỉ sét sắp gãy trước ngực, lại múa kiếm thức. Không gian sau lưng Tưởng Địa Sinh rung mạnh, thanh trường kiếm vàng rực rỡ lại vượt không gian chậm rãi hiện ra.

Tưởng Địa Sinh muốn lấy huyết mạch chiến thể phá minh văn.

Nhưng lần này Đinh Hạo đến nhanh hơn.Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!

Kiếm to màu vàng mới hiện ra một nửa thì như lần trước, không gian vặn vẹo, Đinh Hạo cầm đao kiếm xuất hiện. Thanh kiếm rỉ sét vung chiêu Truy Điện Nhất Kiếm, Vấn Tình Đao thì một thức HUy Đao Vấn Tình. Đao kiếm ngân vang, vẫn là hai phần đao ý và kiếm ý dốc hết sức kèm theo khí lạnh, lửa cháy đánh vào kiếm to màu vàng.

Răng rắc!

Kiếm to màu vàng gào thét, thân kiếm nứt rạn giây lát vỡ ra như bươm bướm vàng bay lượn. Ánh trăng chiếu gọi, trước mắt Tưởng Địa Sinh tối sầm, há mồm hộc máu, mặt trắng bệch. Tưởng Địa Sinh cắn răng rơi xuống Kính hồ tối đen.

Quanh thân Đinh Hạo là mảnh vụn kiếm to màu vàng bay lượn, hắn cầm đao kiếm đứng giữa không trung, mắt trái màu da cam, mắt phải màu bạc như chiến thần thượng cổ dị tộc, đôi mắt bắn ra hai luồng sáng vàng chiếu xuống Kính hồ.

Tưởng Địa Sinh chủ động rơi vào Kính hồ là muốn nhờ nước trợ giúp gã bỏ trốn.

Ánh mắt Đinh Hạo quét qua thấy có sợi bóng đen như kiếm bén bắn hướng tây đáy Kính hồ, chính là Tưởng Địa Sinh thi triển bí pháp chạy trốn, tốc độ siêu nhanh.

– Trốn đi đâu!

Đinh Hạo nổi sát tâm, hắn không lưu tình thúc giục kiếm ý từ xa chém ra một kiếm.

Kiếm khí màu bạc ẩn chứa trong kiếm ý rạch mặt hồ.

Nơi kiếm quang đi qua hồ nước đóng băng.

Vệt băng nhanh như chớp đuổi theo cái bóng nhanh chóng lướt dưới hồ. Tiếng xèo xèo vang lên, giọt máu đỏ như đóa hoa đỏ nở trong bóng đêm rồi bị đóng băng trong Kính hồ.

Cùng bị đóng băng còn có một cánh tay người.

Cánh tay của Tưởng Địa Sinh.

– Chắc mọi chuyện đã kết thúc.

Đinh Hạo hít sâu, khí lạnh tăng vọt. Sương bạc phủ tùm thanh kiếm rỉ sét, dưới ánh trăng như ngọc như băng. Đinh Hạo đạp bảy bước trong không trung, chân đạp vị trí bảy ngôi sao, đẩy thực lực lên đỉnh điểm. Đinh Hạo giơ tay chém ra một tia kiếm khí.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Nơi kiếm khí đi qua hồ nước lạnh bị đóng băng cao nửa thước.

Tường băng ẩn chứa sát khí trí mạng công kích cái bóng điên cuồng chạy trốn, mắt thấy sắp đóng băng Tưởng Địa Sinh.

Chính lúc này…

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 2 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 3 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)