Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
Tập58 [ chương 286 đến 290 ]
❮ sautiếp ❯Chương 286: Người hóa kiếp ở phương bắc
Duyên Sinh tông.
Tiếng thông reo réo rắt, trong phạm vi trăm dặm kết giới Duyên Sinh tông che chở ấm áp như xuân, trong tầm mắt một mảnh xanh biếc.
Nham thạch to màu trắng, tùng bách cổ xưa, một đôi trai tài gái sắc như thần tiên quyến lữ ngồi dưới thương tùng, vẻ mặt thản nhiên.
Nam nhân mặt như quan ngọc, mày kiếm xéo vào thái dương, khẽ thở dài:
– Rốt cuộc đến. Duyên tới duyên mất duyên như thủy. Một nửa thủy là non sông nước biếc, một nửa kia là Tu La huyết ngục.
– Nhân quả tuần hoàn, Ma Vực mở ra, ngày này rốt cuộc đến.
Nữ nhân vóc dáng yêu kiều, da trắng như ngọc tỏa sáng, mặt mày thanh tú đoan trang thánh khiết, đẹp gần như không chân thực. .
– Hy vọng Duyên Sinh tông ta sẽ tránh thoát kiếp này.
– Người hóa kiếp ở tây bắc.
– Tây bắc chẳng phải là hướng Vấn Kiếm tông sao?
Cùng lúc đó, các cường giả bá chủ chín tông môn Tuyết Châu đều có cảm ứng, phản ứng khác nhau.
Trong thánh địa lớn nhất yêu tộc Tuyết Châu, Yêu Thần cung, một bóng người cao to vạm vỡ, uy mãnh không gì sánh được, tóc đỏ như lửa bao phủ trong màu đỏ mông lung. Ánh sáng, không gian đều bị màu đỏ vặn vẹo, đôi mắt đỏ rực chớp lóe như thần kiếm, kèm theo thanh âm ồm ồm tựa tiếng sấm.
– Truyền Yêu Thần lệnh của ngô, thỉnh Thanh Giao Yêu Vương của Phong Lôi cung, Cửu Vĩ Yêu Vương của Tà Tâm Cốc, Thanh Dực Yêu Vương của Huyết Lâm… Tổng cộng hai mươi bốn vị yêu vương đến Yêu Thần cung của ta bàn việc lớn!
* * *
Đinh Hạo cảm thấy hoa mắt sau đó không thấy phượng hoàng lưu manh đâu.
– Ui da, meo, mau đến dìu ta.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt bị đạp lún xuống khối băng cứng, mắt trợn trắng giãy dụa bò ra.
– Meo, eo bị đạp gãy rồi. Sau này gặp lại con gà mái lưu mạnh này ta sẽ nướng nàng lên ăn sạch. Meo meo, eo meo, mau xoa cho meo!
Đinh Hạo thu về lực lượng trên đao kiếm và thân thể, xách mèo ác quỷ Tà Nguyệt đặt trên vai mình.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt là quái thai, nếu đổi lại sinh vật khác bị phượng hoàng lưu manh cho một vuốt đã nát như tương. Mèo ác quỷ Tà Nguyệt không bị gì hết, như cao su đất dẻo có ký ức nặn thành hình, sau khi nó bị đạp biến hình nhấc chân lên lại trở về hình dạng cũ.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt khó hiểu hỏi:
– Tại sao con gà mái rực rỡ đó bỗng nhiên rời đi?
– À thì bị ta hù bỏ chạy, thấy bổn đại gia sắp nổi nóng nên vội chạy đi.
Đinh Hạo thuận miệng nói:
– Làm sao giống như ngươi giả bộ nửa ngày, nhìn thì đầy bá khí, ta còn tưởng ngươi có thể đảo ngược thế cục, kết quả bị người ta đạp bẹp.
Thật ra Đinh Hạo cũng không biết tại sao phượng hoàng lưu manh bỗng rời đi.
– Meo, không có nghĩa khí! Ta làm vậy là vì yểm hộ ngươi!
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt tức giận nói:
– Hơn nữa bản meo không muốn so đo với gà mái lông rực rỡ đó chứ đánh thật thì ta một vuốt đập chết nàng!
– Thôi đi.
Đinh Hạo lắc đầu, nói:
– Mau rời khỏi đây đi, lỡ phượng hoàng lưu manh trở về thì làm sao?
– Dám trở về meo sẽ giẫm chết nàng.
– Là người ta giẫm chết ngươi đi?
Một người một mèo cãi nhau nhanh chóng từ phía cuối vết nứt đi tới trước.
* * *
Không biết Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt đi bao lâu.
Trên đường đi Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt gặp một số xác đại yêu bị đóng băng, sau này còn gặp xác cường giả nhân tộc đã chết, đều bị đóng băng, sớm chết từ lâu.
Sau khi trải qua chuyện phượng hoàng lưu manh, Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt rất cẩn thận, may mắn không đụng phải vật sống nữa.
Không biết trong băng tầng thời đại xa xưa đã xảy ra chuyện gì, có nhiều cường giả nhân tộc, yêu tộc chết, đều rất cường đại. Trên đường đi Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhặt được nhiều thứ rất quý giá.
Trừ xác đại yêu yêu tộc ra còn có vũ khí, trữ vật giới chỉ cường giả nhân loại để lại, tính sơ khoảng ba, bốn mươi cái.
Tiếc rằng chủ nhân trữ vật giới chỉ lúc sống có tu vi cường đại cỡ nào? Cường giả bày ra phong ấn trữ vật giới chỉ, thực lực hiện giờ của Đinh Hạo không thể giải mở. Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt đành nhìn trữ vật giới chỉ thở dài thở ngắn, trước tiên cứ nhặt lấy chờ sau này thực lực tăng tiến trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh rồi mở phong ấn sở hữu thứ chứa bên trong.
Thời gian trôi nhanh.
Chớp mắt đã qua năm, sáu ngày từ khi Đinh Hạo rơi vào khe nứt băng tầng sâu không thấy đáy.
Từ ban đầu hưng phấn đến bây giờ chết lặng, Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt thấy chán phong cảnh đầy băng tuyết. Mỗi ngày ăn thịt đại yêu, trừ tuyết bạc ra không thấy sắc màu gì khác, chỗ này như tù ngục.
Đinh Hạo dần không sốt ruột đi ra ngoài, bỏ nhiều thời gian hoàn thành kế hoạch tu luyện định ra mỗi ngày.
Trong thịt đại yêu ẩn chứa nhiều tinh hoa năng lượng có thể cung cấp huyền khí vô cùng vô tận, có íchl ợi khó đánh giá cho Đinh Hạo tu luyện.
Bảy ngày ngắn ngủi thực lực của Đinh Hạo lại tăng lên.
Sương hội huyệt, huyệt khiếu thứ sáu trong thủ thiếu dương đệ nhị kinh đã cô đọng, huyệt khiếu thứ mười lăm thiên đột huyệt trong nhâm mạch lục kỳ kinh cũng bị luyện hóa hoàn toàn.
Đinh Hạo tiến vào song mạch lục khiếu Võ Sĩ cảnh.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt ăn nehièu thứ siêu bổ thân thể có chút tay đổi, mập hơn trước một vòng, càng thêm đáng yêu không chịu nổi. Lưng mèo ác quỷ Tà Nguyệt mọc sáu cục u cỡ ngón cái, không biết nó sẽ có biến đổi gì?
* * *
Ngày hôm nay.
Kết thúc một ngày tu luyện, Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt dọc theo khe nứt đi tới trước.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt đứng trên đầu Đinh Hạo nhìn ra xa, vui sướng nói:
– Meo, hình như đằng trước là tận cùng khe nứt?
Đinh Hạo lên tinh thần:
– Vậy sao?
Rốt cuộc đã đến cuối khe nứt băng tầng?
Tốt quá, nhiều ngày sinh hoạt trong băng cốc một mảnh tuyết trắng, đưa mắt nhìn khắp nơi là màu trắng, trừ băng chính là tuyết, rốt cuộc có thể thấy thứ khác rồi sao?
Một người một mèo bước nhanh đi đến tận cùng.
Trước mắt quả nhiên là tận cùng khe nứt, thay thế là tầng băng trập tùng như vách đá kéo dài ên trời, mắt không nhìn tới cuối, thành chín mươi góc với mặt đất, băng lởm chởm.
Chương 287: Vùng đất kho báu tình cờ có duyên
So với hai bên vách băng bóng loáng thì khả năng leo ra từ đây càng thấp và nguy hiểm hơn.
Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt trợn mắt há hốc mồm.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt ủ rũ nói:
– Meo, thảm thảm, là ngõ cụt, không có cách nào ra từ đây.
Đinh Hạo thở dài một hơi, trong lòng vẫn ôm một tia hy vọng tới gần vách băng lởm chởm, muốn tìm ra manh mối để ra ngoài.
Rào rào rào!
Đinh Hạo bỗng nghe có tiếng nước, ngây người ra.
Nhiệt độ không khí chỗ này rất thấp, đóng băng xác cường giả nhân tộc, yêu tộc, dù có nước chảy cũng thành lớp băng, tại sao có tiếng nước?
Không lẽ Đinh Hạo nghe lầm?
Khi Đinh Hạo đến bên dưới vách đá thì tiếng nước càng lúc càng rõ ràng.
Rào rào rào!
Đây là tiếng nước chảy xuống đất.
Thanh âm rất nhỏ, lúc ngừng lúc liên tục, như có như không phát ra từ không gian khác, khó thể nắm bắt.
Tay Đinh Hạo nhẹ vuốt bề mặt huyền băng vạn năm, nhìn kỹ vách băng, muốn tìm ra tiếng nước đến từ đâu.
– Mau nhìn kìa!
Đinh Hạo theo mèo ác quỷ Tà Nguyệt chỉ cúi đầu xuống, mắt nhìn chằm chằm vào chỗ cách mặt băng bên dưới ba tấc có luồng sáng bạc thô cỡ hai ngón tay không ngừng xoay chuyển, rơi xuống. Thoạt nhìn như có hai dòng nước từ trong vách băng tuôn ra không ngừng rơi xuống.
– Đây là…
Đinh Hạo chậm rãi ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát.
– Meo, đột nhiên cảm thấy có gì đó, bộ dạng rất quen…
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhảy xuống võ sĩai Đinh Hạo, đi tới đi lui hai luồng sáng bạc như dòng nước.
– Đúng vậy.
Đinh Hạo nhíu mày đăm chiêu vắt óc, dường như hắn nhìn thấy hình ảnh này ở đâu nhưng không nhớ ra.
– Meo, chỗ này còn có ba cột băng.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt vươn vuốt vớt hai dòng nước, kinh ngạc nói:
– Oa, thật lạnh thật lạnh, meo, đây không phải nước, là tuyết sao? Không, a, không lẽ là cát trắng?
Ánh sáng bạc bị mèo ác quỷ Tà Nguyệt vớt như chất lỏng chảy xuống kẽ tay nó nhưng không phải chất lỏng mà từng hạt trắng cực kỳ nhỏ, không biết nó là gì, lạnh lẽo suýt đóng băng vuốt của mèo ác quỷ Tà Nguyệt.
Con ngươi Đinh Hạo co rút.
Một tia chớp xẹt qua óc Đinh Hạo xua tan sương mù.
Đinh Hạo nhảy cẫng lên:
– Ta biết rồi.
Đinh Hạo kích động tim đập nhanh, sốt ruột lấy cuộn tranh ố vàng ra khỏi trữ vật giới chỉ. Đó là bản đồ kho báu trưởng lão Cao Lâm của Thung Lũng thôn tặng cho Đinh Hạo.
Đinh Hạo so hình vẽ trên cuộn tranh và vách băng chưa đến nửa thước.
– Giống y như đúc!
Đinh Hạo nhanh chóng ra kết luận.
Trên cuộn tranh vẽ ba ngọn núi nguy nga sừng sững, hai thức nước hùng vĩ như ngân hà đảo ngược chảy xuống từ khe núi gần như che đi ba ngọn núi to. Lúc đó Đinh Hạo lấy làm lạ, với kích cỡ núi và thác nước hình như trái với định luật vật lý, giờ thì đáp án hoàn toàn giải mở.
Thì ra cuộn tranh không phải vẽ ba ngọn núi to mà là ba cột băng khoảng một tấc, thác nước là ánh sáng bạc thô cỡ hai ngón tay này.
Cuộn tranh vẽ hình quá to làm mắt người sinh ra ảo giác tưởng nó là dãy núi và thác nước, kỳ thực không phải.
Vách băng trước mắt Đinh Hạo phần chân cao không đến hai mươi thước, nếu phóng to vô số lần thì giống hệ cuộn tranh.
– Thì ra là vậy, hèn gì mấy hôm trước ta đi khắp bay mươi hai núi Tuyết Long sơn cũng không tìm ra chỗ nào phù hợp cuộn tranh. Ngay từ đầu ta đã đoán sai. Đây là cơ duyên trong truyền thuyết sao? Nếu không đúng lúc rớt vào khe nứt băng thì đời này ta cũng không phát hiện ra bí mật trong cuộn tranh.
– Hèn chi tộc Cao thị sống vất vả trong Tuyết Long sơn mấy trăm năm nhưng không phát hiện ra bí mật cuộn tranh. Muốn tìm chỗ nhỏ xíu trong Tuyết Long sơn mênh mông còn khó hơn mò kim đáy biển.
– Người lúc trước để lại cuộn tranh này siêu thông minh, một mặt đúng là chỉ hướng chính xác, mặt khác dùng kích cỡ cuộn tranh đánh lừa hậu nhân. Muốn khám phá bí mật cuộn tranh chỉ những người siêu may mắn, cơ duyên xảo hợp mới tìm đến đây đường.
– Đường võ đạo quả nhiên chú trọng chữ duyên.
Trong đầu Đinh Hạo suy nghĩ rất nhiều, nhanh chóng nghĩ thông vài then chốt.
– Meo meo, ha ha ha ha ha ha! Không ngờ chúng ta tìm được rồi. Này, đừng ngây người, mau mau mau, chắc kho báu ở bên này, tìm ra là chúng ta giàu.
Lúc này mèo ác quỷ Tà Nguyệt cũng hiểu ra, hưng phấn huơ vuốt, muốn chảy nước miếng.
Đinh Hạo gật đầu.
Mọi bí mật chắc nằm ở vòng tròn đỏ trên cuộn tranh.
Thu nhỏ lại cuộn tranh thì vị trí dấu tròn đỏ là…
Đinh Hạo nhìn chính giữa hai cột sáng bạc, quan sát một lúc sau cẩn thận lấy thanh kiếm rỉ sét ra chậm rãi duỗi hướng một vị trí. Mũi thanh kiếm rỉ sét xuyên qua ánh sáng bạc như thác nước.
Đinh!
Tiếng kim loại khẽ vang lên.
Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt lộ biểu tình mừng rỡ, quả nhiên có cơ quan.
Đinh Hạo bỗng biến sắc mặt, cảm giác lực hút cực mạnh từ thanh kiếm rỉ sét kéo bàn tay hắn dính chặt chuôi kiếm. Đinh Hạo chưa phản ứng lại thì thân kiếm rung bần bật. Đinh Hạo cố gắng vùng vẫy nhưng không thể thoát, như bị ngựa điên giật mạnh đập vào vách băng cứng rắn.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt trợn to mắt nói:
– Meo?
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt trơ mắt thấy Đinh Hạo như ảo ảnh cùng thanh kiếm rỉ sét nhập vào vách băng, biến mất.
– Có chuyện gì? Biến mất rồi? Không lẽ vách băng chỉ là ảo cảnh?
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt thấy chuyện xảy ra rất quái dị, nó vươn vuốt sờ vách băng, cảm nhận xúc giác cứng rắn và lạnh lẽo thấu xương.
Vách băng là thật?
Chương 288: Kiếm Tổ, Đao Tổ giật mình
Tại sao Đinh Hạo là người sống lại bị hút vào trong vách băng?
– Meo…
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt vươn móng vuốt xuyên qua hai luồng sáng bạc như thác nước. Mới rồi Đinh Hạo dùng thanh kiếm rỉ sét nhấn vào một chỗ nhô lênn hư cái nút, hơi ấm.
Chớp mắt lực hút mênh mông phát ra từ cái nút.
– Meo?
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt trợn to mắt, lắc đuôi liên tục.
Ba vuốt mèo ác quỷ Tà Nguyệt bấu vách băng muốn thoát ra nhưng không thể chống cự, vèo một tiếng thân hình mập mạp bị hút vào vách băng.
– Đây là đâu?
Đinh Hạo đứng bên cạnh một con sông chảy xiết, trợn mắt há hốc mồm nhìn mặt sống.
Dòng nước đỏ và bạc chảy trong con sông rộng hai mươi thước, mỗi màu chiếm mười thước. Nước hai màu phân biệt rõ ràng, chẳng có một chút hỗn tạp, gầm rống trôi đi xa.
Khiến trợn mắt há hốc mồm không phải vì màu sông.
Trong con sông có hai dòng chảy màu khác nhau tuy hiếm thấy nhưng không phải không thể, kiếp trước của Đinh Hạo trên địa cầu từng có kỳ cảnh như vậy.
Quan trọng là nước trong sông không chỉ màu sắc khác nhau mà nhiệt độ cũng khác.
Nước sông bạc toát ra lạnh lẽo, nước sông đỏ thì dung nham bốc hơi nóng cháy.
Đây mới là chuyện kỳ lạ.
Hai nhiệt độ hoàn toàn khác nhau nhưng không dung hòa mà rõ ràng chiếm nửa con sông.
Mấy giây trước Đinh Hạo bị lực hút kỳ dị kéo vào vách băng, hắn thấy hoa mắt, cảm giác như xuyên việt đường hầm thời không. Khi tầm nhìn Đinh Hạo rõ ràng thì thấy mọi chuyện trước mắt.
Hình như chỗ này là hố băng, trừ sông âm dương kỳ lạ ra, Đinh Hạo đứng bên bờ sông rộng hai mươi mẫu. Bốn phía là vách băng hình tròn, không gian hình trứng. Sông âm dương từ góc không gian chảy ra biến mất đầu bên kia vách băng.
Bốn phía hố băng tỏa ánh sáng bạc.
Không gian không tối tăm, có ánh sáng thủy tinh lấp lánh rất đẹp.
Càng khiến Đinh Hạo ngạc nhiên là đây rõ ràng là không gian kín nhưng không hiểu sao không khí mới mẻ, không ngột ngạt. Trong không gian ngẫu nhiên có gió nhẹ thổi, không nóng không lạnh, cực kỳ thoải mái.
Đinh Hạo chắc chắn hắn bị minh văn trận pháp truyền tống vào đây.
Chắc khi Đinh Hạo cầm thanh kiếm rỉ sét đâm trúng cơ quan kích phát minh văn trận pháp.
May mắn không gian hố băng tạm thời không có gì nguy hiểm.
Không biết mèo ác quỷ Tà Nguyệt ở bên ngoài ra sao rồi?
Như tâm linh liên kết, Đinh Hạo vừa nghĩ đến mèo ác quỷ Tà Nguyệt thì trên đầu có tiếng mèo kêu rất quen thuộc. Một quầng sáng bạc chợt lóe, thân hình mập mạp của mèo ác quỷ Tà Nguyệt xuất hiện. Mèo ác quỷ Tà Nguyệt hét chói tai quơ quào rớt xuống.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhắm mắt hét to:
– Meo, cứu mạng, meo không muốn chết…
Đinh Hạo bực mình cười duỗi tay ra đón lấy mèo ác quỷ Tà Nguyệt.
– Meo?
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt sợ hãi hí mắt thấy tình huống xung quanh, chân trước vỗ ngực, thở phào nói:
– Meo, lại thấy được ngươi. Sao? Thấy meo có chính nghĩa chưa? Sợ ngươi xảy ra chuyện nên meo nhanh chóng đến bảo vệ ngươi.
Đinh Hạo:
-…
– Meo, mà chỗ này là đâu?
– Không biết.
– Meo, nơi này đẹp thật. Meo, con sông kia lạ quá. Meo, vách băng sáng như thủ tinh. Meo, không gian chỗ này to thật. Meo, hình như có gió…
– Đừng cứ kêu to gọi nhỏ như nhà quê được không?
– Meo? Mau nhìn kìa, trên vách tường phía xa dường như có chữ!
– Có gì mà lạ, ta sớm thấy… Cái gì? Có chữ? Ở đâu?
Đinh Hạo thuận miệng đáp mèo ác quỷ Tà Nguyệt, lòng suy đoán nên làm sao thoát khỏi hố băng. Đinh Hạo suy nghĩ có nên nhảy vào sông âm dương thử không. Đinh Hạo nghe mèo ác quỷ Tà Nguyệt nói thì giật nảy mình, phản ứng lại.
Đinh Hạo kinh ngạc hỏi:
– Cái gì? Ở đâu có chữ?
– Meo, chính là chỗ đó…
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt giơ vuốt chỉ vách băng đối diện sông âm dương.
Đinh Hạo vận dụng thị lực nhìn qua.
Vách băng đối diện khảm khối băng rộng năm thước, dài mười thước, màu khác với băng xung quanh. Nó không trong suốt lạnh lẽo mà dày nặng như một khối ngọc trắng, vuông vức, tầng ngoài bóng loáng.
Khối ngọc bích nghiêng xéo hướng sông âm dương như mặt gương phản chiếu nước sông chảy xiết, vẽ từng đợt sóng gợn.
Sóng gợn không lộn xộn.
Nếu nhìn kỹ sẽ thấy chúng nó hợp thành đường nét như chữ viết.
Quỷ phủ thần công!
Sóng gợn sông âm dương vô tình trở thành chữ viết?
Đây là kiệt tác của thiên nhiên hay cường giả tuyệt thế dùng vô thượng thần thông sáng tạo ra?
Chẳng lẽ là… Thiên thư?
Đinh Hạo cực kỳ rung động.
Một lúc sau Đinh Hạo lấy lại tinh thần, lần nữa vận dụng thị lực nhìn kỹ chữ viết chớp lóe trên mặt kính ngọc thạch, phân biệt hàn ý, rất nhanh nắm chắc quy luật phá giải bốn chữ to bắt mắt nhất.
– Huyền… Chiến… Thắng… A, chữ cuối là… Chữ quyết!
Kết hợp lại là Huyền Chiến Thắng quyết.
Huyền Chiến Thắng quyết?
Nghe như tên một môn công pháp?
Đinh Hạo chữa suy nghĩ kỹ thì…
Kiếm Tổ điên cuồng rít gào:
– Cái gì? Huyền Chiến Thắng quyết? Là Huyền Chiến Thắng quyết? Sao có thể? Không thể nào… Không thể nào. Tại sao công pháp này nằm ở đây?
Giọng Đao Tổ cũng vang lên, ai oán như người vợ bị chồng bỏ nay thấy chồng quay về, vừa yêu vừa hận nói:
– Ha ha ha ha ha ha! Chắc chắn ta nghe lầm, làm sao có thể? Là Huyền Chiến Thắng quyết? A, gần đây ta mệt quá nghe lầm, ha ha ha ha ha ha! Thật sự nghe lầm…
Đinh Hạo ngẩn người, bản năng nói:
– Hai vị phản ứng thế này… Không lẽ Huyền Chiến Thắng quyết có lai lịch gì lớn sao?
Chương 289: Kỳ ngộ trong thủy tinh cung
– Không chỉ có lai lịch, tiểu tử, cái này có lai lịch rất lớn!
Kiếm Tổ rơi vào trạng thái điên cuồng, nói năng lộn xộn rống to:
– Ngươi có biết hay không? Công pháp đáng sợ nhất trong ba thời đại viễn cổ, thái cổ, thượng cổ là công pháp nào? Ngươi có biết công pháp khiến tiên, hoàng, chí tôn là công pháp nào không? Ngươi có biết bộ công pháp duy nhất không nằm trong bốn bậc thần, thiên, địa, nhân từ xưa đến nay trong Vô Tận đại lục là công pháp nào không?
Lòng Đinh Hạo máy động:
– Không lẽ chính là Huyền Chiến Thắng quyết?
Kiếm Tổ khó tin gào thét:
– Sao ngươi biết?
Lòng Đinh Hạo hỗn loạn.
Đinh Hạo thầm nhủ: Ngươi đã nói đến mức này nếu ta không hiểu thì chẳng phải là đồ ngu?
Nhưng lúc này Đao Tổ hình như cũng trong trạng thái cực kỳ hưng phấn, hiếm khi bro qua cơ hội trào phúng chỉ số thông minh của Kiếm Tổ.
Đao Tổ cuồng cười to bảo:
– Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ là thật, đúng là âm dương sông, thiên thư ngọc bích, thủy linh long cung ngầm. Truyền thuyết là thật sự? Thật sự có những chỗ này?
Đinh Hạo không nói câu nào chậm rãi tiêu hóa tin tức hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ trong cơn điên lộ ra.
Từ khi Đinh Hạo bị hai lão quái vật bí ẩn bám vào người, hắn đụng tới báu vật, cao thủ nào thì Kiếm Tổ, Đao Tổ đều tỏ ra coi rẻ. Bao gồm Lý Kiếm Ý, tông sư đẳng cấp bá hủ Tuyết Châu cũng không được Kiếm Tổ, Đao Tổ để vào mắt.
Nhưng bây giờ hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ vì bốn chữ Huyền Chiến Thắng quyết mà điên cuồng chứng minh lai lịch công pháp này kinh thiên động địa quỷ thần khốc, xưa nay chưa từng có.
Âm dương sông chính là con sông chia màu đỏ và bạc.
Thiên thư ngọc bích chắc là miếng ngọc trắng phản chiếu sóng nước ra chữ viết mơ hồ.
Long cung thủy tinh ngầm là chỉ… Không gian hố băng sâu dưới lòng đất?
Nghe Đao Tổ nói thì những cái tên này có lai lịch lớn, liên quan truyền thuyết Đinh Hạo chưa từng nghe nói.
– Ha ha ha ha ha ha! Tiểu Đinh Tử, bà nội nó ngươi may mắn không thể ta, bị người tìm ra công pháp này. Ha ha ha ha ha ha! Mau lên, còn đực mặt ra đó làm gì? Hãy mau ghi nhớ chữ viết trên thiên thư ngọc bích. Ha ha ha ha ha ha! Đây chính là Huyền Chiến Thắng quyết!
Kiếm Tổ vẫn điên cuồng.
Đao Tổ thúc giục:
– Đúng vậy. Tiểu Đinh Tử mau ghi nhớ. Ha ha ha ha ha ha! Tiện tổ, ta đột nhiên cảm thấy chúng ta có hy vọng báo thù rồi.
Đinh Hạo cố nén thắc mắc và kích động, hít một hơi thật sâu, vận chuyển cực dương thiên hỏa huyền khí, cực âm ngục băng huyền khí tràn ngập thân thể. Cảnh vật nhanh chóng lướt qua trong mắt Đinh Hạo, một mắt lóe ánh đỏ, mắt kia là ánh bạc.
Hai cột sáng nhạt bắn ra từ mắt Đinh Hạo nhìn phía đối diện.
Đinh Hạo vận dụng thị lực thấy rõ dù là con kiến cách trăm thước.
Chữ viết phản chiếu sóng gợn trên thiên thư ngọc bích từ mơ hồ biến rõ ràng.
– Đạo khả đạo, phi hằng đạo, danh khả danh, phi hằng danh, vô, danh thiên địa chi thủy, có, danh vạn vật chi mẫu, cách cũ vô dục, lấy quan kỳ diệu, thường có dục, lấy quan kỳ triệt. Hai thứ này cùng ra mà dị danh, đồng gọi chi huyền, huyền diệu khó giải thích, chúng diệu chi môn… Lấy bản làm tinh, lấy vật làm thô, lấy có tích làm không đủ, trầm tĩnh sống một mình thần minh cư… Chi lấy thường vô có. Chủ chi cho rằng thái nhất, lấy nhu nhược khiêm hạ làm biểu, lấy hư không không hủy vạn vật làm thực… Sinh từ vô… Xử vô làm chi sự, hành không nói chi giáo, thủ nhất, tâm tề, tọa vong, phục khí…
Từng câu huyền diệu ngâm nga từ miệng Đinh Hạo.
Mới đầu Đinh Hạo hoàn toàn không biết từ ngữ có ý nghĩa gì, nhưng rồi không hiểu sao hắn rơi vào trạng thái không minh. Linh hồn bay ra ngoài lượn lờ trong thiên địa vũ trụ, ngược dòng năm tháng hoàng hoang, ngược dòng căn nguyên. Một tia thần niệm đi trong thiên địa, một ánh mắt thấy rõ vũ trụ tứ cực, ngơ ngơ ngẩn ngẩn, vô tri vô giác, không có mục đích.
Kiếm Tổ, Đao Tổ vốn điên cuồng kịch động nghe Đinh Hạo ngâm nga thì bình tĩnh lại.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt vẻ mặt chán nản cũng ngồi im trên vai Đinh Hạo, nhắm mắt lại, dáng vẻ hưởng thụ, hít thở đều đều. Hai vuốt mèo ác quỷ Tà Nguyệt vô tình huơ trong không khí vẽ quỹ tích mông lung.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Không biết bao lâu sau Đinh Hạo thốt ra âm cuối cùng, người run lên. Đinh Hạo thoát khỏi trạng thái không minh huyền diệu, trong thấy hụt hẫng chưa đã, như mất đi điều gì vô cùng tiếc nuối.
Mèo ác quỷ Tà Nguyệt cũng tiếc nuối tỉnh táo lại:
– Meo…
Đinh Hạo từ từ thở hắt ra, ngẩng đầu nhìn chữ viết trên thiên thư ngọc bích. Ai ngờ Đinh Hạo ngước mắt nhìn, giật nảy mình.
Thiên thư ngọc bích trắng tinh chẳng biết từ khi nào đầy vết rạn mạng nhện nhanh chóng vỡ ra. Mấy giây sau thiên thư ngọc bích tự hủy, mảnh vụn ngọc rớt xuống âm dương sông, tan mất.
Thiên thư ngọc bích tự hủy?
Nguy rồi, vậy là từ nay Huyền Chiến Thắng quyết thất truyền?
Đinh Hạo giật mình, muốn cứu nhưng không kịp. Đinh Hạo nhanh chóng lục tìm trí nhớ để xem đọc một lần Huyền Chiến Thắng quyết nhớ được bao nhiêu phần trăm.
Có một chuyện Đinh Hạo không ngờ đã xảy ra.
Huyền Chiến Thắng quyết gồm mấy ngàn chữ, khó hiểu, trúc trắc, cực kỳ phức tạp, thâm ảo. Nhưng không hiểu sao Huyền Chiến Thắng quyết khắc sâu trong đầu Đinh Hạo như đã đọc ngàn vạn lần, mỗi chữ rõ ràng, trở thành một phần trí nhớ không thể xóa nhòa.
– Đừng thấy lạ.
Giọng Kiếm Tổ lại vang lên:
– Huyền Chiến Thắng quyết chính là bất thế công pháp, chỉ người có duyên, đức, hành, tính mới có được. Nếu không thì tộc Cao thị giữ cuộn tranh mấy trăm năm nhưng không được Huyền Chiến Thắng quyết ngược lại suy đồi, đây chính là tạo hóa. Công pháp nghịch thiên vốn không nên tồn tại trên thế giới này, một người được truyền đã là cực hạn thế giới cho phép. Vậy nên sau khi ngươi đọc hết nội dung thì thiên thư ngọc bích tự hủy, sau này Huyền Chiến Thắng quyết chỉ thuộc về một mình ngươi, chỉ ngươi sở hữu nó.
Chương 290: Nhất pháp tam quyết tinh khí thần
– Đúng vậy. Đây chính là điểm thần kỳ đặc biệt của Huyền Chiến Thắng quyết. Bao nhiêu năm qua, mấy kỷ nguyên từ sau khi thánh hoàng chết thì trên đời không có Huyền Chiến Thắng quyết nữa. Nhiều chí tôn cho rằng Huyền Chiến Thắng quyết theo thánh hoàng đó thất truyền, sau này công pháp trở thành truyền thuyết nhiều người kể lại. Còn về Cuồng Ngưu Yêu Soái, thiên thư ngọc bích, long cung thủy tinh ngầm…
Đao Tổ dùng giọng điệu tang thương nói:
– Nhiều ngươi xem những truyền thuyết đó là người kể chuyện nói đùa, không ngờ tất cả thật sự tồn tại.
– Luyện thành Huyền Chiến Thắng quyết là có thể cửu thiên thập địa, trên trời dưới đất vô địch, nuốt trời bắn trăng, duy ngã độc tôn!
– Tuy rằng đây chỉ là truyền thuyết nhưng không có lửa làm sao có khói, truyền thuyết cũng có nguồn gốc của nó. Ví dụ như âm dương sông, thiên thư ngọc bích, long cung thủy tinh ngầm vân vân hôm nay thật sự xuất hiện trước mắt chúng ta. Đã mấy kỷ nguyên không ai luyện thành Huyền Chiến Thắng quyết, nếu ngươi có cơ duyên thì hãy quý trọng. Một khi tu thành là có thể quân lâm thiên hạ, người như Mục Thiên Dưỡng chỉ là chó nhà trước mặt ngươi.
Kiếm Tổ, Đao Tổ luân phiên oanh tạc Đinh Hạo, hai người rất hưng phấn.
Đinh Hạo nghe hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ nói, hắn rất mong chờ vào Huyền Chiến Thắng quyết.
Đinh Hạo chợt nhớ ra điều gì, hỏi:
– Phải rồi, tiền bối vừa nói trên đời này chỉ có mình ta ghi nhớ bộ công pháp kia, vậy ta có thể dạy cho người khác không?
Kiếm Tổ ngẫm nghĩ rồi cho đáp án hình tượng:
– Cái này… Ngươi thử xem, nhưng chưa chắc đối phương nắm giữ được. Ví dụ như ngươi vào trạng thái không minh ngâm công pháp, ta và bà điên, con mèo trắng đều nghe hết nội dung công pháp nhưng chỉ nhớ bốn, năm phần. Chỉ một mình ngươi nhớ hoàn toàn, đây chính là duyên pháp. Tư chất, thiên phú mỗi người có hạn, dù ngươi có đọc lại lần nữa thì chúng ta chỉ ghi nhớ được bấy nhiêu.
Hiếm khi Đao Tổ đồng ý với Kiếm Tổ:
– Đúng vậy. Thiên phú con người như cái bình, đã chứa đầy nước rồi có rót thêm cũng không tăng dung lượng. Thiên phú, tư chất con người có cực hạn như chiếc mình.
Đao Tổ lại hỏi:
– Như thế nào? Người ta có được công pháp như vậy hận không thể trên trời dưới đất chỉ một mình mình biết, ngươi muốn dạy Huyền Chiến Thắng quyết cho ai?
Đinh Hạo cười nói:
– Mới rồi ta nghe Đao Tổ tiền bối nói nếu sớm có được bộ công pháp kia thì các ngươi có hy vọng báo thù nên mới…
– Ngươi muốn truyền Huyền Chiến Thắng quyết cho chúng ta?
Kiếm Tổ không ngờ nhận được đáp án này, lão còn tưởng Đinh Hạo sẽ nói tên tiểu tình nhân Tạ Giải Ngữ hay hồng nhan Lý Y Nhược.
Đinh Hạo kahửng định gật đầu, nói:
– Đúng vậy.
Kiếm Tổ, Đao Tổ im lặng một lúc sau khẽ thở dài:
– Tiểu Đinh Tử, quả nhiên chúng ta không nhìn lầm ngươi. Nhưng ta và bà điên thể chất đặc biệt, không cách nào tu luyện Huyền Chiến Thắng quyết. Nếu ngươi có lòng thì sau này hoàn thành một tâm nguyện cho chúng ta là báo đáp tốt nhất.
Đinh Hạo nghiêm túc nói:
– Hai vị tiền bối có gì sai bảo? Đinh Hạo tuyệt đối k ơtf chối.
– Ừm! Thế thì tốt.
Đao Tổ rất vui nói:
– Bây giờ điều ngươi cần nhất chính là thời gian, nhanh chóng bắt đầu tu luyện đi. Trong long cung thủy tinh ngầm có đầy đủ linh khí, là thánh địa tu luyện. Trong âm dương sông ẩn giấu huyền cơ, hay là ngươi ở lại đây tu luyện, chờ khi Huyền Chiến Thắng quyết có tiểu thành rồi nghĩ cách ra ngoài cũng không muộn.
Đinh Hạo gật đầu, lập tức khoanh chân trên băng nham bên bờ sông, nhắm mắt suy ngẫm.
Huyền Chiến Thắng quyết!
Trong đầu Đinh Hạo lặp đi lặp lại nghiền ngẫm, nghiên cứu Huyền Chiến Thắng quyết.
Dần dần Đinh Hạo hiểu sâu hơn về Huyền Chiến Thắng quyết.
Thật ra nói Huyền Chiến Thắng quyết là một bộ công pháp tu luyện không chính xác, vì nó là do ba nội dung công pháp cấu thành, có thể chia ra là Huyền Tự Quyết, Chiến Tự Quyết, Thắng Tự Quyết. Ba phần này là tu luyện tâm pháp, chiến kỹ và thần thức.
Nội dung Huyền Tự Quyết là tu luyện tâm pháp.
Đinh Hạo nhanh chóng phát hiện Huyền Tự Quyết không phải công pháp tu luyện theo ý nghĩa tuyền thống mà là pháp môn đặc biệt phụ trợ tiến hóa từ công pháp, có diệu dụng tâm pháp dung hợp, chia làm mười hai tầng.
Muốn tu luyện Huyền Tự Quyết đệ nhất giai thành công thì phải tu luyện kim, mộc, thủy, hỏa, thổ nhân giai trung phẩm tâm pháp đến mức tận cùng, sau đó Huyền Tự Quyết dung hợp ra một loại tâm pháp đặc biệt không có cái thứ hai, uy lực vô hình liên miên bất tận, cực kỳ khủng bố.
Nghe thì hơi phức tạp nhưng Đinh Hạo nhanh chóng hiểu rõ chỗ khủng bố của Huyền Tự Quyết.
Bây giờ Đinh Hạo tu luyện cực dương thiên hỏa huyền khí, cực âm ngục băng huyền khí, tuy tình cờ phù hợp đạo âm dương sinh hợp trong thiên địa nhưng từ bản chất không thể thoát khỏi hạn chế ngũ thành thuộc thủy, hỏa. Nếu cực âm ngục băng huyền khí gặp đối thủ có huyền khí thuộc tính thổ sẽ bị hạn chế. Nếu cực dương thiên hỏa huyền khí gặp đối thủ huyền khí thuộc tính thủy thì cũng sẽ bị hạn chế.
Nếu Đinh Hạo tu thành Huyền Tự Quyết thì sẽ không có điểm yếu bẩm sinh này.
Một khi Đinh Hạo dung hợp thành công, dù là cực dương thiên hỏa huyền khí hay cực âm ngục băng huyền khí đều có đặc tính lực lượng ngũ hành tương đồng. Hỏa thổ, hỏa thủy, hỏa mộc, hỏa kim, hỏa hỏa, băng thổ, băng hỏa, băng mộc, băng kim, băng thủy, thiên biến vạn hóa, từ đó về sau sẽ không bị huyền khí thuộc tính nào khắc chế. Ngũ hành chuyển hóa chỉ trong một ý niệm, cái gọi là ‘vận dụng kỳ diệu, một lòng chuyên tâm’.
Huyền Tự Quyết đáng sợ ở chỗ nó có thể dung hợp pháp môn tương khắc lại sinh ra tác dụng hóa học khó tin.
Sau khi Huyền Tự Quyết dung hợp huyền khí càng có lực công kích khủng bố hơn.
Quan trọng nhất là phần thứ hai trong Huyền Chiến Thắng quyết, Chiến Tự Quyết có mười hai chiến kỹ sát chiêu phải dùng huyền khí sau khi dung hợp Huyền Tự Quyết mới phát huy uy lực được.
Chiến Tự Quyết là phần thứ hai trong Huyền Chiến Thắng quyết.
So với Huyền Tự Quyết hơi phức tạp thì Chiến Tự Quyết đơn giản rất nhiều, chỉ có mười hai sát chiêu, gọi là chiến kỹ quét hết cùng giai, có hiệu quả khác nhau. Tuy nhiên huyền khí bình thường không thể thúc giục Chiến Tự Quyết, phải dùng tâm pháp Huyền Tự Quyết sau khi dung hợp.
Cuối cùng Thắng Tự Quyết là bí pháp rèn luyện thần thức.