1. Home
  2. Truyện Đao Tu
  3. Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast
  4. Tập 26 [ chương 126 đến 130 ]

Đao Kiếm Thần Hoàng Audio Podcast

Tập 26 [ chương 126 đến 130 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 126: Đầu mục, Đoạn Thiên Lý Đoạn Thiên Lý

Đám đông lại rộ lên kinh kêu, tự động tách ra con đường.

Người vội vàng đến là bốn, năm chục đệ tử ngoại môn Thiên Lý Lâu.

Người dẫn đầu khoảng hai mươi tuổi, mặc áo lam, khuôn mặt chua ngoa, mắt hẹp dài thường lóe tia sáng, mũi ưng cao càng tăng thêm khí chất độc ác.

– Mau nhìn, đến rồi, đầu mục của Thiên Lý Lâu, Đoạn Thiên Lý.

– Nghe nói Đoạn Thiên Lý trở thành đệ tử ngoại môn đã sáu năm. Khi Đoạn Thiên Lý mới vào tông môn cũng coi như một tiểu thiên tài, đáng tiếc lòng hiếu thắng quá mạnh. Vì vượt qua mấy vị đệ tử ưu tú nhất quý đó chọn dùng cách kích thích tiềm lực, tuy tăng vọt trong thời gian ngắn trở thành đệ nhất nhanh đệ tử ký danh quý đó nhưng vì tiềm lực cạn kiệt khiến đường võ đạo cắt đứt, cuối cùng kẹt tại đỉnh ngũ khiếu Võ Đồ cảnh, không thể tiến tới nữa.

– Nói vậy thì Đoạn Thiên Lý cũng đáng thương thật.

– Đáng thương? Đáng thương cái gì? Nên biết người đáng thương cũng có chỗ đáng hận.

– Đúng vậy. Con người Đoạn Thiên Lý thủ đoạn rất ác, vì áp chế đối thủ cạnh tranh không tiếc trả giá hết thảy, từng âm thầm hủy bao nhiêu đệ tử ký danh cùng giới có thiên phú. Những người này bị cắt đứt đường võ đạo nên tâm lý biến thái, càng ác hơn, sau khi xây dựng Thiên Lý Lâu thì khi dễ cướp bóc, không biết làm bao nhiêu chuyện xấu xa trong trời đất. Nếu Đinh Hạo cóthể đánh sập Thiên Lý Lâu cũng xem như trừ bỏ tai hại.

– Suỵt, nhỏ giọng chút, nếu như bị Đoạn Thiên Lý nghe thấy thì sao? Ngươi không muốn sống?

– Đoạn Thiên Lý, Đoạn Thiên Lý tên này quá đúng, thật là đoạn mất thiên lý, là tên biến thái.

Đám người xì xầm bàn tán, nhưng khi nhóm Đoạn Thiên Lý đến thì thanh âm nhỏ dần. Đa số người ngậm miệng lại, rõ ràng rất sợ mũi ưng Đoạn Thiên Lý độc ác vô cùng.

Đoạn Thiên Lý chạy nhanh đến.

Sau khi đệ tử ngoại môn mặt trắng báo tin, Đoạn Thiên Lý biết hôm nay gặp rắc rối. Đoạn Thiên Lý vội tập trung tất cả cao thủ Đoạn Thiên Lý đến đây ngay.

Đoạn Thiên Lý cảm nhận người xung quanh sợ hãi, cảm thấy rất thỏa mãn.

Đoạn Thiên Lý thích loại cảm giác này.

Đệ tử ngoại môn mặt trắng lúc trước sợ đến suýt đái dầm hiển nhiên có thiên phú chó quẫy đuôi, lúc này lại trở về kiêu ngạo, ngang ngược đứng bên cạnh Đoạn Thiên Lý, diễu võ dương oai.

Đệ tử ngoại môn mặt trắng chỉ vào Đinh Hạo, nói với Đoạn Thiên Lý:

– Chính là hắn! Chính là tiểu tạp chủng này muốn đạp bể chiêu bài của chúng ta!

– Đoạn sư huynh… Nươi (ngươi)… Nươi (ngươi) phải báo chù (thù) cho chúng ta!

Trương Nghị nằm dưới cầu thang giả chết nửa ngày như chó dữ thấy chủ nhân lăn lộn bật dậy đi tới bên Đoạn Thiên Lý. Trương Nghị ôm nửa bên mặt sưng húp như trái đào chín rớt xuống đất bị dập, rớt mấy cái răng, há mồm lọt gió không nói rõ ràng.

Trương Nghị dời mắt khỏi Đinh Hạo nhìn Trương Nghị.

Đoạn Thiên Lý thấy Trương Nghị chật vật như vậy, đặc biệt là vết thương thì gã nhíu mày, không nói. Đoạn Thiên Lý xoay người đi tới trước mặt các thành viên Thiên Lý Lâu bị Đinh Hạo tát bay té xuống đất xỉu, gã ngồi xổm xuống quan sát vết thương của những người này.

Khi Đoạn Thiên Lý phát hiện vết thương của các đệ tử ngoại môn là dấu tay rõ ràng thì đáy mắt lóe tia tức giận.

Dùng tay tát là cực kỳ nhục nhã với võ giả.

Cuối cùng ánh mắt Đoạn Thiên Lý ngừng lại trên người thiếu niên đệ tử ngoại môn đỉnh tam khiếu Võ Đồ cảnh huyền khí hệ kim sắc bén.

Rốt cuộc Đoạn Thiên Lý phát hiện thứ khác trừ dấu tay.

Sương lạnh màu bạc.Chỉ là kẻ quét rác Dương Khai,sai vặt.. Ai.. Cơ duyên do ăn đòn hành hạ mà sinh mà tiến con đường Võ Đạo Cao Xứ Bất Thành Hàn A ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Sương bạc như một miếng băng mỏng từ dấu tay trên mặt lan tràn nửa người cao thủ Thiên Lý Lâu, năng lượng huyền khí rất đáng sợ. Phơi dưới ánh mặt trời gần một nén nhang nhưng tầng băng không có vẻ gì là hòa tan.

Nhìn đấy đây giận dữ trong mắt Đoạn Thiên Lý đọng lại nghiêm túc.

Thực lực của Đinh Hạo trên Đoạn Thiên Lý dự đoán.

Đoạn Thiên Lý ngồi xuống, vận chuyển huyền công, thúc giục công thể vỗ vào người thiếu niên đệ tử ngoại môn đỉnh tam khiếu Võ Đồ cảnh huyền khí hệ kim sắc bén, vỗ bộp bộp liên tục mười một chưởng. Lòng bàn tay Đoạn Thiên Lý phát ra từng luồng hơi nóng kỳ dị miễn cưỡng hòa tan băng tầng bạc mỏng từ từ.

Làm xong Đoạn Thiên Lý đứng dậy.

Khi Đoạn Thiên Lý đứng dậy biểu tình của gã đã bình tĩnh.

Nhưng ai quen thuộc Đoạn Thiên Lý đều biết đó là điềm báo có bão sắp đến.

Đoạn Thiên Lý tới trước cửa cái Thiên Lý Lâu, mắt lướt qua tấm biển chữ vàng bị đóng băng tại cửa, nhìn chằm chằm Đinh Hạo.

Đoạn Thiên Lý lạnh lùng cười: . Kiếm Hiệp Hay

– Tiểu tử, ngươi chính là Đinh Hạo? Đến báo thù cho bằng hữu của ngươi? Đúng là tiểu tử trẻ tuổi ngyâ thơ. Ngươi cho rằng một mình ngươi có thể lật tung Thiên Lý Lâu sao?

Đinh Hạo mở mắt ra, từ trên cao nhìn xuống Đoạn Thiên Lý, không nói.

Đoạn Thiên Lý tiếp tục lạnh lùng nói:

– Đừng ngây thơ như vậy. Tiểu tử, nếu thật sự làm được thì gần mười năm qua Thiên Lý Lâu sớm biến mất. Không sợ nói thật cho ngươi biết, xương của huynh đệ ngươi bị ta tự mình đánh gãy, nghe bọn họ kêu gào vừa đánh gãy từng cái, hì hì, ta không chỉ đánh một đệ tử Thanh Sam Đông Viện!

Mắt Đinh Hạo lóe tia sáng, chậm rãi đứng dậy.

Thấy Đinh Hạo rốt cuộc dao động cảm xúc, mắt Đoạn Thiên Lý lóe tia đắc ý.

Đoạn Thiên Lý lạnh lùng cười:

– Tiểu tử, hôm nay ta nói thẳng tại đây mặc kệ là đệ tử viện nào, bằng hữu của ai, chỉ cần bọn họ có bất mãn chống đối Thiên Lý Lâu thì ta sẽ đánh gãy từng khúc xương của bọn họ. Ta muốn nhìn xem là xương của chúng cứng hay ta cứng!

Vênh váo không kiêng nể gì!

Đây là phong cách thường thấy của Đoạn Thiên Lý, không biết đã hù sợ bao nhiêu người.

Nhưng Đinh Hạo không có biểu hiện gì, hắn chậm rãi từ trên bậc thang đi xuống, từng bước một đến gần gã.

Vẻ mặt Đoạn Thiên Lý có ngạc nhiên.

Đinh Hạo đến gần khiến Đoạn Thiên Lý bỗng cảm thấy dường như có nhân tố không nghe gã khống chế đang điên cuồng sinh ra.

Cách trước kia luôn thuận lợi vào lúc này có xu hướng mất hiệu lực.

Đoạn Thiên Lý ngừng một lúc, ngẫm nghĩ, tiếp tục bảo:

– Nhưng Thiên Lý Lâu ta dù gì là mở cửa buôn bán, không muốn có tranh chấp ồn ào. Chuyện hôm nay ngươi bồi thường mười vạn lượng vàng cho Thiên Lý Lâu rồi phụ trách tiền thuốc men cho các huynh đệ, bày tiệc rượu xin lỗi Thiên Lý Lâu, tự tay gắn tấm biển về, làm mấy chuyện này xong thì coi như bỏ qua.

Đoạn Thiên Lý dứt lời, trong đám người rộ lên ầm ĩ.

Chương 127: Nghiền áp, thổi máu lăn từ nắm đấm

Vốn có nhiều người cho rằng Đoạn Thiên Lý tàn nhẫn, độc ác tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha cho Đinh Hạo, ít nhất đánh hắn hấp hối. Nhưng ai ngờ Đoạn Thiên Lý nói một tràng hăm dọa xong không như trước kia mỗi lần gặp khiêu khích sẽ chơi tới cùng, gã chọn thủ đoạn khá ôn hòa chỉ cần bồi thường.

Đây không phải phong cách của Đoạn Thiên Lý và Thiên Lý Lâu.

Chỉ bồi thường vàng cộng thêm xin lỗi?

Điều kiện như vậy khá nhân từ so với phong cách của Thiên Lý Lâu.

Có lẽ Đoạn Thiên Lý chỉ tạm bình ổn Đinh Hạo, sau lưng chậm rãi tính sổ?

Đương nhiên có một số người đầu óc nhanh nhạy tìm thấy thứ sâu hơn chôn dưới biểu hiện, lời nói của Đoạn Thiên Lý.

Bọn họ nhìn Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy, lòng hoảng sợ. Không lẽ đệ tử ký danh này đã mạnh đến mức Thiên Lý Lâu không thể đối kháng, hơi thỏa hiệp.

Đinh Hạo bước đến cách Đoạn Thiên Lý mười bước rốt cuộc ngừng lại.

Mọi người cho rằng Đinh Hạo chưa từng lên tiếng lần này sẽ nói gì đó.

Nhưng bọn họ chỉ thấy khóe môi Đinh Hạo cong lên khinh thường, hắn chậm rãi nâng hai nắm tay nhẹ lắc hướng Đoạn Thiên Lý.

Một tầng ánh bạc chợt lóe mang theo khí lạnh thấu xương từ từ bao lấy hai nắm tay của Đinh Hạo.

Trong không khí lại tràn ngập rét lạnh.

Trong phút chốc bên cạnh Đinh Hạo có từng hạt tuyết trắng tinh rơi.

Khí lạnh và không khí ấm gặp nhau sinh ra hơi nước trắng mông lung lượn lờ bên cạnh Đinh Hạo, mơ hồ thân hình. Trông như có một đoàn lửa bạc đốt cháy bên cạnh Đinh Hạo, tạo cảm giác cường đại đáng sợ.

Đoạn Thiên Lý biến sắc mặt nói:

– Ngươi…!

Đoạn Thiên Lý chưa nói hết câu thì…

Ầm!

Trong không khí vang tiếng nổ.

Đinh Hạo tung cú đấm.

Nắm tay Đinh Hạo phủ tầng sáng bạc chớp mắt xé mở không khí đấm mạnh vào mặt Đoạn Thiên Lý.

Lúc này mọi người đã hiểu đệ tử ký danh của Thanh Sam Đông Viện này ngay từ đầu không có ý định đàm phán hay nói lẽ phải với Thiên Lý Lâu, hắn đến đá quán, lười nói một câu với đám đệ tử sa đọa này.

Mạnh mẽ!

cường đại cố chấp không nói lý.

Đoạn Thiên Lý vừa kinh vừa tức giận quát:

– Ngươi…!

Nhưng Đoạn Thiên Lý không thể nói gì thêm vì nắm đấm của Đinh Hạo dấy lên gió mạnh ập vào mặt, tốc lên tóc dài. Đoạn Thiên Lý há mồm có gió chui vào làm gã thấy nghẹt thở.

Cho nên Đoạn Thiên Lý chỉ có thể vận công, xuất quyền.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Hai nắm tay nặng nề va nhau.

Trong khoảnh khắc gió mạnh đáng sợ bùng nổ từ trung tâm hai nắm tay. Trương Nghị, đệ tử ngoại môn mặt trắng, một số đệ tử ngoại môn Thiên Lý Lâu đứng gần bất ngờ không kịp đề phòng, kinh kêu. Bọn họ như chiếc lá trong cơn bão bị thổi bay ngược ra ngoài.

Ánh mắt mọi người tập trung vào hai nắm tay chạm nhau.

Chỉ thấy nắm tay thậm chí cánh tay Đinh Hạo lóe ánh vàng nhạt, tràn ngập cảm giác kim loại. Đoạn Thiên Lý thì gân xanh nổi lên, cổ tay, cánh tay chảy ra giọt máu.

So sánh cao thấp đã rõ ràng.

Không lẽ Đoạn Thiên Lý đỉnh ngũ khiếu không phải địch thủ của Đinh Hạo?

Thấy hình ảnh này vài người suýt rớt tròng mắt.

Trong phút chốc quả nhiên mặt Đoạn Thiên Lý ửng đỏ, dường như không thể chống đỡ lực lượng mạnh mẽ, mặt liên tục thay đổi. Huyền khí đỏ chớp lóe nhanh trên người Đoạn Thiên Lý nhưng vẫn không thể chịu nổi lực lượng như thủy triều từ nắm đấm của Đinh Hạo.

– A! Phụt!

Đoạn Thiên Lý ngửa đầu hộc ngụm máu, thân bất do kỷ bay ngược ra ngoài.

Thua!

Chiêu thứ nhất đã thua.

Trong tiếng kinh kêu khó tin xung quanh, mặt Đinh Hạo không biểu tình vận chuyển tự quyết yên trong Yêu Đào Mê Ly thân pháp đã đạt trình độ đỉnh cao hóa thành luồng khói đuổi theo Đoạn Thiên Lý. Đinh Hạo đấm nhanh như điện không lưu tình công kích Đoạn Thiên Lý.

Mặt Đoạn Thiên Lý hoàn toàn thay đổi, ở trên không trung chẳng có chỗ mượn lực, buộc phải giơ chưởng đỡ.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Trong một chuỗi tiếng va chạm khá to, Đinh Hạo và Đoạn Thiên Lý một người rượt theo một kẻ vội vã lùi, nắm đấm như sao băng không ngừng va chạm.

Rồi hoa máu bắn tung trên không trung.

Giây lát sau cuộc va chạm phân thắng bại bằng cách rất rõ ràng.

Đoạn Thiên Lý như dã thú bị thương dốc hết sức, gầm rú liên tục. Nhưng Đoạn Thiên Lý không thể đỡ hết nắm tay của Đinh Hạo, rất nhanh bị thiết quyền vô tình phá mở phòng ngự.

Từ khi Đoạn Thiên Lý bay ra ngoài đến té xuống đất mới có nửa giây.

Đoạn Thiên Lý trúng mười một cú đấm của Đinh Hạo.

Rầm!

Bụi đất bay lên, máu tứ tung.

Đoạn Thiên Lý té cái bịch xuống đất kéo vết máu trượt hơn mười thước. Mặt Đoạn Thiên Lý hoàn toàn biến hình, ọc máu. Đoạn Thiên Lý thành người máu dữ tợn.

Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh!

Tĩnh lặng đáng sợ!

Hơn bốn mươi thành viên Thiên Lý Lâu theo Đoạn Thiên Lý hùng hổ đến giờ đứng ngây như phỗng, mất hồn mất vía, không ai chạy lại nâng Đoạn Thiên Lý bị thương nặng.

Mọi người ngơ ngẩn.

Quá tàn bạo!

Đinh Hạo đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện cho người ấn tượng là kiếm pháp không tầm thường, lực lượng huyền khí tối đa cỡ trung giai thiên thượng.

Trong đại tái năm viện, Đinh Hạo với kiếm pháp siêu tuyệt đánh bại đám người Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết cuối cùng lên ngôi, cơ duyên xảo hợp thành đệ nhất năm viện. Tuy trong cuộc chiến với Đông Nghị Tử Sam Nam Viện Đinh Hạo từng lộ ra lực lượng cơ thể cường đại nhưng không khiến ai chú ý.

Bây giờ mọi người rốt cuộc nhận ra bọn họ vẫn xem thường thiếu niên luôn mỉm cười hiền.

Hay cho Đinh Hạo!

Thì ra Đinh Hạo chẳng những có kiếm thuật tuyệt vời còn có lực lượng cơ thể không gì sánh bằng.

Lực lượng cơ thể đáng sợ đủ để đánh bại võ giả trình độ đỉnh ngũ khiếu Võ Đồ cảnh trong chớp mắt.

Quá khủng bố.

Đinh Hạo đã tu luyện pháp môn kim thân gì mà rèn luyện lực lượng cơ thể đến mức độ này?

Xem ra trong vòng mười mấy ngày sau khi đại tái năm viện kết thúc thực lực của trạng nguyên tiến bộ nhanh với tốc độ làm người líu lưỡi. Biểu hiện như vậy khiến các đệ tử ký danh định cướp ngôi trong đại tái năm viện lần hai thấy chua xót và nặng nề.

– Phù.

Đinh Hạo đứng bên cạnh Đoạn Thiên Lý, nhìn xuống gã, thổi nắm tay.

Đinh Hạo thổi giọt máu dính trên nắm tay. .

Những vệt máu này đều là của Đoạn Thiên Lý.

Nắm tay Đinh Hạo trơn trượt như ngọc phu một tầng sương mỏng chẳng có chút vết trầy hay thậm chí là vệt đỏ.

Còn Đoạn Thiên Lý?

Hai nắm tay của Đoạn Thiên Lý đã da tróc thịt bong, lộ ra xương trắng.

Chương 128: Khuất phục, lạnh lùng đáng sợ

Tựa búa gỗ và búa sắt liên tục va chạm kết quả không cùng một đẳng cấp.

Không chỉ như vậy, chỉ mình Đoạn Thiên Lý biết rõ xương sườn của gã gãy ít nhất bốn, năm khúc, nội tạng bị quyền kình đáng sợ chấn lệch.

– Ngươi… Ngươi dám bị thương ta… Ngươi chết chắc rồi… Thiên Lý Lâu… Sẽ không tha ngươi… Ta thề… Nhất định sẽ báo thù… Ta sẽ hủy ngươi… Ha ha… Phụt…

Đau đơn vã giận dữ khiến Đoạn Thiên Lý như dã thú bị thương.

Mặt Đoạn Thiên Lý không còn bình tĩnh như trước, mũi ưng run run, trong mắt đầy độc ác.

Đoạn Thiên Lý gào thét:

– Ngươi, những người bên cạnh ngươi sẽ bị Thiên Lý Lâu trả thù, mỗi một đệ tử Thanh Sam Đông Viện…

Lời nói của Đoạn Thiên Lý độc ác làm người ta dựng đứng lông tơ, không rét mà run.

Người xung quanh thấy lo cho Đinh Hạo.

Vì nhiều người biết Đoạn Thiên Lý là kẻ rất âm hiểm, độc ác, như con rắn độc tồi tệ. Từng có nhiều đệ tử thực lực cao hơn Đoạn Thiên Lý đều bị gã hại, kết cuộc rất thảm.

Dính vào một tên độc ác như vậy như thuốc dán da chó, rất nhức đầu.

Nhưng lời nguyền rủa đó không làm Đinh Hạo thay đổi biểu tình.

Đinh Hạo cúi đầu, ánh mắt thương hại coi thường nhìn Đoạn Thiên Lý nằm dưới đất biểu tình độc ác. Đinh Hạo chậm rãi nhấc chân đạp cẳng chân gã.

Răng rắc! Răng rắc!

Tiếng xương gãy khiến người tim đập chân run vang lên, cẳng chân Đoạn Thiên Lý bị đạp cong vẹo.

– A! Không… Đừng…

Oán độc biến thành kinh khủng và sợ hãi, Đoạn Thiên Lý kêu gào xin tha.

Đinh Hạo không bị dao động, biểu tình lạnh nhạt nhấc chân từ từ đạp gãy cẳng chân kia của Đoạn Thiên Lý.

Tiếng gào giống heo bị thọc tiết vang vọng bên ngoài Thiên Lý Lâu.

Người Thiên Lý Lâu mặt trắng bệch, run rẩy.

Không ai dám đi qua giúp Đoạn Thiên Lý, chuyện xảy ra trước mắt giống như cơn ác mộng đáng sợ. Đoạn sư huynh bình thường cao cao tại thượng không ai bì nổi bây giờ nước mắt nước mũi tèm lem, cầu xin tha thứ như con chó bông.

Bao gồm người ũng quanh đứng xem đầy ngây ngẩn.

Đây còn là Đinh Hạo luôn cười hiền, đối xử với ai cũng khiêm tốn, thân thiện sao? Thủ đoạn tàn nhẫn sấm sét hành hạ Đoạn Thiên Lý thành như vậy mà mặt hắn không biểu tình, như lỡ chân đạp chết con kiến. Biểu tình Đinh Hạo lạnh lùng đến đáng sợ, hắn như đổi thành con người khác.

Chẳng lẽ đây mới là bộ mặt thật của Đinh Hạo?

Bỗng có tiếng bước chân vang lên, đám đông tách ra.

Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện nhóm Vương Tiểu Thất nâng mấy cái cáng xuất hiện.

Trên càng nằm thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Phương Thiên Dực, mấy ĐĐệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bị đánh mình đầy vết thương.

Người bọn họ bao như xác ướp, rõ ràng bị thương rất nặng. Đặc biệt là thiếu niên thợ săn Trương Phàm đầu to gấp hai, con mắt lộ ra ngoài sưng húp.

– Đinh sư huynh, chúng ta đến rồi.

Vẻ mặt Vương Tiểu Thất hưng phấn nói:

– Tiểu Phàm và Thiên Dực cũng đến, chúng ta muốn sóng vai chiến đấu với ngươi!

Trước khi đến đây Vương Tiểu Thất đã thông báo cho Tổng giáo tập xấu xa Vương Tuyệt Phong nghĩ các loại kế sách.

Nhưng Vương Tiểu Thất không ngờ các đệ tử ngoại môn cao cao tại thượng không ai bì nổi lại không đỡ nổi một kích, hèn chi bọn họ không dám trêu vào người Thất Nghĩa Minh của Bạch Sam Trung Viện, chỉ là một đám bắt nạt kẻ yếu.

Đinh Hạo quay đầu lại.

Khuôn mặt lạnh băng rốt cuộc nở nụ cười như gió xuân.

Nụ cười này khiến lạnh lẽo biến mất, trong không khí trở về ấm áp.

Mọi người thấy Đinh Hạo lại trở về thiếu niên mỉm cười như ngọc, cho cảm giác thân thiết, nhã nhặn, khiêm tốn giống bằng hữu thân quen.

– Thì ra Đinh Hạo đến báo thù cho bằng hữu.

– Sớm nghe nói mấy ngày trước người Thiên Lý Lâu đánh đệ tử Thanh Sam Đông Viện bầm dập, không ngờ người bị đánh là mấy bằng hữu thân nhất của Đinh Hạo.

– Nhìn vết thương mấy thiếu niên trên cáng thì người Thiên Lý Lâu ra tay độc ác thật, đánh người Thanh Sam Đông Viện không thành hình, hèn chi Đinh Hạo nổi giận. Đoạn Thiên Lý thật đáng đời, càn rỡ, vênh váo thời gian dài như vậy rốt cuộc đụng phải đinh cứng.

– Trương Phàm, Thiên Dực bị thương đều là bạn thân của Đinh Hạo, hèn chi trạng nguyên giận đến thế. Gậy ông đập lưng ông, Đinh Hạo làm không sai!

– Có thể làm bằng hữu của Đinh Hạo đúng là may mắn.

– Đây chính là báo ứng! Đoạn Thiên Lý xứng đáng!

Đám người xì xầm, vài người thấy thủ đoạn của Đinh Hạo quá độc ác lúc này hiểu ngọn nguồn câu chuyện. Trước kia nhóm Đoạn Thiên Lý vênh váo ngang ngược kết thù nhiều, cho nên bọn họ càng kiên quyết đứng về phía Đinh Hạo.

Đinh Hạo quay đầu lại, ánh mắt lướt qua bốn mươi mấy thành viên Thiên Lý Lâu đi teo Đoạn Thiên Lý.

Đinh Hạo nhẹ nhàng nói:

– Cút.

Một chữ như ma lực, bốn mươi đệ tử ngoại môn ngần ngừ giây lát, có người dẫn dầu tập thể xoay người bỏ chạy, cụp đuôi như chó có tang.

Đinh Hạo đến bên cạnh Đoạn Thiên Lý.

– Bốn mươi vạn lượng vàng trả tiền thuốc cho huynh đệ của ta.

Đây là một câu hoàn chỉnh từ khi Đinh Hạo xuất hiện đến giờ. Đinh Hạo nhìn Đoạn Thiên Lý kêu gào giãy dụa, bình tĩnh nói.

– Bốn mươi vạn lượng vàng?

Đoạn Thiên Lý cố nén đau, tức giận gào thét:

– Ta lấy đâu ra nhiều vàng như vậy?

Đinh Hạo gật gù, lạnh nhạt nói:

– À, vậy là chưa đến phút cuối ngươi chưa chịu thôi? Thiên Lý Lâu chèn ép, lũng đoạn thị trường gần mười năm, trấn lột đệ tử ký danh hơn số bốn mươi vạn lượng vàng đi? Ta không muốn nói lần thứ hai, một câu, có đồng ý không?

Nói rồi một chân Đinh Hạo từ từ nhấc chân.

Đoạn Thiên Lý biến sắc mặt, trán toát mồ hôi lạnh.

Hàng loạt chuyện xảy ra trước đó khiến Đoạn Thiên Lý hiểu rằng thiếu niên trước mắt có vẻ nhỏ tuổi hơn gã nhiều không nói chơi. Đinh Hạo cuồng ngạo hơn gã nhiều, Đoạn Thiên Lý hơi do dự hay làm trái thì một chân đạp xuống cánh tay gã sẽ gãy.

Đoạn Thiên Lý nhìn Đinh Hạo bình tĩnh như băng ngàn năm, lần đầu tiên gã thấy sợ hãi.

Cho nên Đoạn Thiên Lý khuất phục.

Đệ tử ngoại môn mặt trắng lại bị hù sợ ngồi bệch xuống đất nghe Đoạn Thiên Lý ra lệnh, phập phồng lo sợ chạy vào Thiên Lý Lâu. Một lúc sau đệ tử ngoại môn mặt trắng ôm chồng kim phiếu chạy ra giao cho Vương Tiểu Thất đứng một bên.

Vương Tiểu Thất đếm tiền, nói với Đinh Hạo:

– Ừm! Tổng cộng hai mươi tám vạn tông môn chứng thực kim phiếu, còn kém mười hai vạn.

Đinh Hạo lại nhìn Đoạn Thiên Lý.

Chương 129: Can đảm, võ giả kiên trì

– Không còn, thật sự hết rồi!

Đoạn Thiên Lý bị Đinh Hạo nhìn sợ, vội giải thích rằng:

– Trấn lột từ tay đệ tử ký danh thật tình không nhiều, chúng ta chỉ gây sự nho nhỏ. Hơn nữa đa phần Thiên Lý Lâu có được đều đi hiếu kính vài trưởng lão ngoại môn nếu không thì môn quy sẽ chế tài chúng ta…

Đám người Vương Tiểu Thất gật đầu, Đoạn Thiên Lý nói đúng.

Tổ chức đệ tử ngoại môn giống như Thiên Lý Lâu muốn né môn quy sống tiếp cần dùng tiền lót đường, không thì những trưởng lão ngoại môn lấy việc công làm tư sẽ không cho nó tồn tại lâu. Đoạn Thiên Lý nói đa số thu nhập của Thiên Lý Lâu cầm đi lấp đầy túi tiền trưởng lão ngoại môn thì nhiều người tin.

Ai ngờ Đinh Hạo nhẹ lắc đầu, mặt không biểu tình nhấc chân lên.

Đoạn Thiên Lý bay mất ba hồn bảy vía hét lên:

– Không… Đừng, để ta nghĩ, để ta nghĩ!

Đoạn Thiên Lý sợ Đinh Hạo thật sự đạp xuống, gã cố nén đau nhức gãy xương.

Trán Đoạn Thiên Lý toát mồ hôi hột nói:

– Có có, còn có chút đồ chắc chắn Đinh huynh đệ sẽ vừa lòng!

Nói rồi Đoạn Thiên Lý cẩn thận móc ra một hộp nhỏ màu đen to cỡ bàn tay ra khỏi ngực, biểu tình lưu luyến run rẩy mở ra.

Một luồng sáng trắng như hòa không gì sánh kịp phát ra từ cái hộp hấp dẫn vô số ánh mắt.

Tiếng ồn ào ngừng bặt, mọi người im miệng, mắt bị ánh sáng hút hút vào. Mắt vài người bắn ra tia tham lam.

– Là huyền tinh thạch!

Lòng Đinh Hạo run lên, nhận ra ngay sáu cục đá màu bạc hình trứng lóng lánh chỉ to cỡ ngón cái là huyền tinh thạch trong truyền thuyết.

Cục đá này châu tròn ngọc sáng, trong suốt, bên trong chứa tia sáng kỳ lạ như dòng nước. Trông như tia sáng sẽ di chuyển theo ánh nắng phản chiếu toát ra mông lung mê người.

Không ngờ trong tay Đoạn Thiên Lý có thứ tốt như vậy.

Tuy Đinh Hạo không thể phán đoán ra phẩm chất của huyền tinh thạch này nhưng bản thân huyền tinh thạch là thứ rất hiếm thấy, thường vô giá. Nhìn sáu cục đá trơn trượt như vậy chắc chắn phẩm chất không thấp, đáng giá mười hai vạn lượng vàng.

Thật ra Đinh Hạo chỉ cố ý hù Đoạn Thiên Lý ai ngờ trấn lột ra thứ tốt như vậy.

Đinh Hạo ra hiệu Vương Tiểu Thất cất hộp đen, hắn xoay người chậm rãi bước lên cầu thang tới cửa chính Thiên Lý Lâu. Tấm biển bị đóng băng đứng thẳng trên tảng đá. Một tay Đinh Hạo vịn tấm biển, từ trên cao nhìn xuống Đoạn Thiên Lý.

Đinh Hạo chậm rãi nói:

– Ta biết trong lòng ngươi không phục, trong bụng thầm lên kế hoạch trả thù ta, dùng thủ đoạn độc ác mà ngươi đã quen không tiếc mọi cái giá lấy lại tài vật hôm nay đánh mất và mặt mũi bị ta đạp dưới chân, có đún không?

Mắt Đoạn Thiên Lý chớp lóe không dám đối diện Đinh Hạo.

Đinh Hạo lạnh lùng cười:

– Ta khuyên ngươi tốt nhất rụt tay lại, nếu không muốn mất mạng thì ngoan ngoãn làm đệ tử ngoại môn suốt đời không lo cơm áo gọa tiền, tốt hơn người bình thường. Nói thật ra ta không hiểu nổi sao ngươi vênh váo, ngang ngược như vậy. Thiên Lý Lâu chó chết gì đó chỉ là ổ chó của một đám bị bị đào thải kéo dàih ơi tàn. Các ngươi chỉ là kẻ thất bại giãy dụa nhiều năm nhưng không thể trở thành đệ tử nội môn. Còn ta là ngôi sao mới có tiềm lực được môn phái xem trọng, tương lai sẽ vào nội môn. Tương lai của ta có khả năng vô hạn, đừng tưởng rằng ta không dám giết ngươi, ngươi cho rằng môn phái sẽ vì phế vật vô dụng nhà ngươi mà khó xử thiên tài có tiềm lực vô hạn như ta đây?

Mặt Đoạn Thiên Lý biến xanh mét.

Đoạn Thiên Lý biết Đinh Hạo nói thật.

Đây là lý do tại sao lúc trước Đoạn Thiên Lý không dám đi gây sự với Thất Nghĩa Minh của Bạch Sam Trung Viện.

Từ tiềm lực hôm nay Đinh Hạo biểu hiện không thua gì đám người Lý Mục Vân Thất Nghĩa Minh, nếu hắn thật muốn giết Đoạn Thiên Lý thì cùng lắm chỉ bị môn phái trách phạt diện bích nửa năm, một năm. Chỉ cần thực lực của Đinh Hạo tiến bộ mãi thì sớm muộn gì sẽ lại được tông môn chú trọng bồi dưỡng, Đoạn Thiên Lý chết uổng.

Đoạn Thiên Lý vô lực phát hiện gã thật sự không có cách nào trả thù.

Đối thủ quá độc, quá mạnh, quá bình tĩnh.

– Ngươi đánh Trương Phàm, Phương Thiên Dực huynh đệ của ta tổng cộng gãy tám xương sườn, gãy xương đùi, chấn nội tạng lệch nên ta trả lại ngươi cả vốn lẫn lời. Nếu ngươi thật sự không biết tiến lùi thì ta không ngại một kiếm giết ngươi.

Nói đến đây Đinh Hạo liếc đám đông, cao giọng nói:

– Và còn những tổ chức đệ tử ngoại môn khác trừ Thiên Lý Lâu ra, khuyên các ngươi một câu, tốt nhất đừng chọc ta, nếu không thì Thiên Lý Lâu chính là tấm gương!

Bốn phía yên lặng, nhìn mọi thứ xảy ra ngày hôm nay không ai dám xem lời của Đinh Hạo như gió thoảng bên tai.

Những tập đoàn nhỏ đệ tử ngoại môn vốn định bắt chước Thiên Lý Lâu giờ bị bóp nát từ trong trứng nước. Nhiều đệ tử ngoại môn thầm mừng bọn họ không chọc vào Đinh Hạo, nếu không thì sẽ giống như đám người Đoạn Thiên Lý. Đệ tử ký danh tên Đinh Hạo sau này sẽ không là vật trong ao.

Đinh Hạo nói xong bàn tay bỗng bùng phát lực lượng màu bạc.

Răng rắc!

Răng rắc!

Tấm biển to màu vàng chớp mắt bị một tầng huyền băng phong lại, tiếp đó phát ra từng gãy vụn. Mặt băng nứt ra khe hở như mạng nhện, nguyên cột băng vỡ thành từng khối nhỏ. Bảng hiệu Thiên Lý Lâu chữ vàng bị đóng băng cũng thành từng khối gỗ vụn.

– Từ nay về sau không có Thiên Lý Lâu.

Lời của Đinh Hạo tuyên án tử hình cho tập đoàn đệ tử ngoại môn này.

Ánh mắt Đinh Hạo lướt qua một số đệ tử ký danh mặc quần áo các viện đứng xem.

– Bất cứ lúc nào, võ giả không nên vứt bỏ kiếm trong tay, cũng không nên bỏ lòng can đảm. Đối diện bất công, khi dễ nếu các đệ tử ký danh hợp sức lại chống đối thì hôm nay người đạp sụp Thiên Lý Lâu không phải ta! Những tên này giãy dụa nhiều năm không thể vàon ội môn, nếu các ngươi đã tự cam đọa lạc, buông bỏ cố gắng giống như Thiên Lý Lâu thì các ngươi thật sự xong rồi.

Đinh Hạo nói xong mang theo Vương Tiểu Thất, các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện tách ra đám đông, rời khỏi Thiên Lý Lâu.

Quần chúng đứng xem im lặng.

Nhiều người từng nói câu tương tự như Đinh Hạo.

Nhưng trong trường hợp hôm nay, trải qua một loạt sự việc, thốt ra từ miệng Đinh Hạo có sự rung động làm mọi người suy nghĩ lại.

Bất cứ lúc nào, võ giả không nên vứt bỏ kiếm trong tay, cũng không nên bỏ lòng can đảm.

Câu nói này như hạt giống mọc rễ sâu trong tâm hồn nhiều đệ tử ký danh, bắt đầu chậm rãi bén rễ nẩy mầm.

Một số đệ tử ngoại môn từ bỏ cố gắng, đôi mắt mê mang dần có tia sáng, xoay người rời đi. Các đệ tử ngoại môn cầm trường kiếm bên hông, đi hướng diễn võ trường đã lâu chưa đi. Bây giờ cố gắng có lẽ còn kịp đi?

Không có lớn tiếng ồn ào, đám người yên lặng tản đi.

Mỗi người đăm chiêu.

Bọn họ hiểu rằng từ nay về sau ít nhất khu vực bậc ba Vấn Kiếm tông không người nào dám chọc vào Đinh Hạo và các bằng hữu của hắn.

Chương 130: Manh nha, tình yêu nẩy mầm

Đinh Hạo mỉm cười, lại trở về thiếu niên ôn nhuận như ngọc.

Lúc này nhiều người bắt đầu hiểu câu thiền ngoài miệng của Đinh Hạo ‘đối với bằng hữu thì ấm áp như mùa xuân, đối với kẻ địch thì phải lạnh lẽo như gió thu thổi lá rụng’ có ý nghĩa gì.

Các thiếu niên thấy kiêu ngạo thì là một thành viên của Thanh Sam Đông Viện.

Chuyện hôm nay chứng minh Đinh Hạo sẽ như đại ca bảo vệ bọn họ.

Đinh Hạo kế hoạch, mỉm cười nói:

– Tiểu Thất, chút nữa ngươi thống kê danh sách đệ tử ký danh bản viện bị Thiên Lý Lâu khi dễ cướp giật, cứ tính bồi thường tổng thất gấp bốn lần phát kim phiếu. Huynh đệ bị thương mỗi người tám ngàn, Thiên Dực và tiểu Phàm mỗi người năm vạn. Còn lại tạm cất, ngươi quen khu thương mại, lát nữa vất vả một chuyến mua dược nối xương, trị thương tốt nhất. Chúng ta cần trị khỏi thân thể Thiên Dực và tiểu Phàm với tốc độ nhanh nhất.

Vương Tiểu Thất ưỡn ngực bảo đảm:

– Đinh sư huynh cứ yên tâm, ta bảo đảm hoàn thành công việc!

Vương Tiểu Thất chợt nghĩ đến điều gì, rũ mi mắt nói:

– Đinh sư huynh, thật xin lỗi. Mới đầu ta không nên nghi ngờ thực lực của Đinh sư huynh, không nên tự quyết định. Đinh sư huynh sẽ không trách ta đi?

Đinh Hạo đấm vai Vương Tiểu Thất, cười nói:

– Nghĩ tình ngươi có lòng tốt nên ta tha thứ cho ngươi lần này.

Vương Tiểu Thất khoa trương nhảy cẫng lên:

– Ôi chao, đa tạ Đinh sư huynh!

Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện xung quanh cười to.

Hôm nay ra một hơi thật sung sướng, sau này còn ai dám khi dễ các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện?

Chính lúc này…

– Đinh Hạo.

Một thanh âm trong trẻo êm tai vang lên.

Mọi người ngoái đầu nhìn lại, một thiếu nữ mặc váy dài màu trắng đẹp như tiên giáng trời cười gọi tên Đinh Hạo.

Chính là đệ nhất mỹ nữ được công nhận trong các đệ tử ký danh năm viện bắn, trung, tây, nam, đông, Lý Y Nhược.

Lý Y Nhược cười tủm tỉm nhìn Đinh Hạo, rõ ràng là đến tìm hắn.

Vương Tiểu Thất khoa trương la lên:

– Ôi chao, có giai nhân đến tìm!

Vương Tiểu Thất nháy mắt với các huynh đệ:

– Mọi người đi mau, đừng phá hỏng chuyện tốt của Đinh sư huynh!

– Oa, Đinh sư huynh thật lợi hại, âm thầm quen đệ nhất mỹ nữ!

– Tim ta nát rồi, không ngờ Lý tiên ữn có người trong lòng.

– Thôi đi, nát tim cái gì, không lẽ ngươi muốn giành với Đinh sư huynh?

– Cũng đúng, nếu Lý tiên nữ chọn Đinh sư huynh thì ta còn chấp nhận được, nếu là người khác chắc chắn ta sẽ quyết đấu sinh tử!

Các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện trêu đùa cười giỡn nâng thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Phương Thiên Dực đi vòng qua một bên, chủ động nhường không gian cho Đinh Hạo, Lý Y Nhược.

Nói thật là trong các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện có nhiều người hâm mộ Lý Y Nhược.

Nhưng từ tận đáy lòng bọn họ chúc phúc Đinh Hạo, họ cảm thấy chỉ thiên tài như hắn mới xứng đôi thiếu nữ Lý Y Nhược xinh đẹp vô song.

Rất nhanh, trên đường nhỏ giữa rừng chỉ còn Đinh Hạo, Lý Y Nhược.

Gió nhẹ thổi, ánh nắng vụn vỡ xuyên qua tán cây chiếu xuống mặt đất lắc lư theo gió.

– Đinh Hạo, ngươi về rồi?

Bị các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện trêu ghẹo làm mặt hạt tiêu nhỏ Lý Y Nhược đỏ hồng, hiếm khi lộ vẻ xấu hổ. Lý Y Nhược vốn có nhiều chuyện muốn nói nhưng lúc này không biết nói sao.

Đinh Hạo cười gật đầu, nói:

– Ừm! Hôm nay mới trở về tông môn.

Qua nhiều chuyện trong rèn luyện, Đinh Hạo đã thay đổi cách nhìn về Lý Y Nhược rất nhiều. Tuy bình thường Lý Y Nhược điêu ngoa, đanh đá một chút, có bệnh công chúa nhưng trái phải rõ ràng biểu hiện kiên cường, can đảm hơn nhiều nam nhân. Lý Y Nhược có nguyên tắc, điểm giới hạn mặt trái phải của mình, là võ giả hợp cách.

Lý Y Nhược từ từ bình tĩnh lại, nhỏ giọng nói:

– Thời gian dài như vậy… Ngươi có sao không? Ta và biểu ca, Tiêu đại ca từng đi khu rèn luyện tìm ngươi mấy lần tiếc rằng không thấy. Sau này không hiểu sao tông môn cũng không phái cường giả đi khu rèn luyện tìm kiếm nữa, mọi người cho rằng ngươi đã…

Đinh Hạo cười nói:

– Không sao, sau này ta thoát khỏi cao thủ Thanh Bình học viện truy tung nhưng tiếc là bị lạc trong rừng.

– Lạc đường?

Lý Y Nhược mở to đôi mắt đẹp, cười khúc khích.

Đinh Hạo và Lý Y Nhược nói cười kề vai đi trên đường nhỏ dưới bóng cây.

Tuy Đinh Hạo không mê mẩn sắc đẹp của Lý Y Nhược như nhiều đệ tử ký danh nhưng không bài xích vật đẹp, huống chi qua rèn luyện khó khăn quan hệ của hai người dịu đi nhiều.

Đinh Hạo ngẫm nghĩ, kể lại kỹ càng chuyện trong rừng.

– Ngươi ôm chuyện giết Mục Thiên Phong và những đệ tử Thanh Bình học viện vào người mình?

Lý Y Nhược rung động, hiểu lầm điều gì khó nén ngọt ngào, cúi đầu nói:

– Thật ra Đinh sư huynh không cần làm vậy.

Đinh Hạo không phát hiện hạt tiêu nhỏ khác lạ, mỉm cười nói:

– Chuyện đã xảy ra rồi, trong tình huống đó dù có lôi nàng và huynh đệ Tà Dương vào cũng vô ích, để ta gánh vác cũng tốt.

– Đa tạ ngươi, Đinh sư huynh.Cái j là bá đạo,cái j bá khí,cái j khinh cuồng… [ duy Đế Đá Lý Thất Dạ mà thui ] ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Lý Y Nhược càng cúi thấp đầu, bất giác gần sát một chút, vai chạm vào cánh tay Đinh Hạo.

Mùi thơm thân thể và tóc xử nữ chui vào chóp mũi Đinh Hạo.

Được một mỹ thiếu nữ vưu vật dựa vai, dù Đinh Hạo có định lực kinh người cũng kiềm không được đỏ mặt.

– Ủa? Tiểu muội, Đinh sư huynh, thì ra các ngươi ở đây?

Một thanh âm quen thuộc từ bên cạnh vang lên.

Đinh Hạo ngẩng đầu thấy Tiêu Thừa Tuyên, Lý Tàn Dương từ xa vội vã chạy lại.

– Vừa nghe nói Đinh huynh trở về ta và Tà Dương chạy đến ngay. Ngươi có sao không? Sau này xảy ra chuyện gì?

Vết sẹo trên mặt Tiêu Thừa Tuyên vẫn còn nhưng gã không quan tâm, thoải mái la hét:

– Ủa? Không ngờ hạt tiêu nhỏ cũng ở, còn chạy tới trước chúng ta. Mấy ngày nay nàng luôn nhắc Đinh huynh, nghe nói nằm ơ cũng gọi tên Đinh Hạo, ha ha, lần này nàng yên lòng rồi đi?

Mặt Lý Y Nhược đỏ rực tức giận giậm chân, quát:

– Họ Tiêu, ngươi nói nhảm cái gì, có bao giờ ta nằm mơ…

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 7 ngày trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 2 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 2 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 3 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo