1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Cổ Chân Nhân Audio Podcast
  4. Tập 106 [Chương 1035 đến 1044]

Cổ Chân Nhân Audio Podcast

Tập 106 [Chương 1035 đến 1044]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1035: Con tiên cổ thứ hai (2)

Trong đại sảnh lại vang lên tiếng nghị luận.

Thật ra cổ tiên Đông Hải cũng đang âm thầm đau lòng. Lúc trước, ông ta đã từng có được cơ duyên xâm nhập vào một thế giới mảnh vỡ Thanh thiên rất lớn để thăm dò, vất vả lắm mới có được hơn bốn trăm khối ngọc Thiên Tường, bản thân còn bị thương.

Vì tranh đoạt cổ Lưu Lạc Thiên Nhai, ông ta đã phải bỏ ra hơn phân nửa.

Bên trong phòng đơn, Phượng Cửu Ca hừ lạnh một tiếng, biểu hiện trở nên nghiêm trọng.

Hành động của đối phương khiến cho ông ta hoàn toàn hiểu ra, đối phương cũng giống như ông ta, nhất định phải có được cổ Lưu Lạc Thiên Nhai.

Người đó đã tung ra ba trăm sáu mươi khối ngọc Thiên Tường, càng chứng tỏ thực lực đối phương hùng hậu, tài đại khí thô.

Nhưng Phượng Cửu Ca là ai chứ?

Chiến lực của ông ta được mười đại cổ phái Trung Châu công nhận là đệ nhất nhân. Mặc dù chỉ là thất chuyển, nhưng có thể đấu lại cổ tiên bát chuyển. Lưng tựa Linh Duyên Trai, lại trải qua nhiều năm tích lũy, nội tình phong phú vô cùng.

Trong số cổ tiên thất chuyển lục chuyển trong phòng đấu giá có thể khiêu chiến đại năng bát chuyển, Phượng Cửu Ca nhất định là người đứng đầu.

Tăng giá!

Phượng Cửu Ca không chút do dự, một lần nữa báo giá: “Ta thêm một vạn khối Đồng Tinh.”

Đồng Tinh là tài nguyên hi hữu trong chín thiên Thái Cổ, hoàn toàn không tìm được bên trong năm vực.

Nó là tiên tài bên trong Lam thiên.

Lam quang tinh quang sáng chói, sao trời chơi đùa, tung xuống tinh mảnh vô tận. Tinh mảnh vô biên giống như kim cương tám cạnh, năm góc dài hoặc bảy góc mười sáu cạnh…

Còn có tinh mảnh không có góc, toàn thân tròn trịa. Loại tinh mảnh không có cạnh này tương tự một khối bảo thạch hình tròn, tinh quang ngưng tụ thành hình con ngươi. Cho nên mới được gọi là Đồng Tinh.

Lần này Phượng Cửu Ca báo giá, khiến các cổ tiên giật mình không thôi.

“Khi danh sách xuất hiện, ta còn tưởng rằng không có người nào ngốc đến nỗi bỏ ra cái giá lớn như vậy để đổi lấy tiên cổ. Ta sai rồi.”

“Bên trên danh sách chỉ cần tám nghìn khối tinh mảnh không cạnh, nhưng U Lan kiếm sư trực tiếp bỏ ra một vạn khối. Đây rõ ràng là đánh vào mặt đối phương.”

“Quá giàu có, quá giàu có. Đây chính là tích lũy của cổ tiên bát chuyển sao?”

“So sánh với những người này, ta giống như kẻ nghèo hèn. Cảm giác thật không tốt.”

Cổ tiên Đông Hải nghe Phượng Cửu Ca báo giá, hô hấp không khỏi ngưng lại. Nói thật, ông ta cũng không nghĩ đến lại rước lấy phản kích kịch liệt, cường thế như vậy.

“Tuy Đồng Tinh nhiều nhưng ta có lòng tốt muốn nhắc nhở người bán một chút. Dù sao Đồng Tinh cũng phải nhìn phẩm chất. Đồng Tinh vỡ vụn và Đồng Tinh hoàn chỉnh là hai giá trị khác nhau.” Cổ tiên Đông Hải cất cao giọng nói.

Phương Nguyên nghe xong, cảm thấy người trong mật thất thứ nhất nói không sai, đúng là như vậy.

Nhưng tiên tài mà địa linh Lang Gia bảo hắn mua trên danh sách cũng không có nói rõ điều này.

Nguyên nhân địa linh Lang Gia cũng không nghĩ đến sẽ xuất hiện tình huống này. Lão chỉ nghĩ có thể mua được Đồng Tinh đã là rất hiếm rồi, có càng nhiều càng tốt, phẩm chất hay không phẩm chất đều là thứ yếu.

“Nói nhiều như vậy, ngươi có báo giá hay không. Ngươi không báo, chỗ ta vẫn còn.” Phượng Cửu Ca liên tục cười lạnh, thừa thắng truy kích, báo luôn Cát Giới, Dương Diêm, Phác Tố Hỏa, Tinh Hán Phong… bảy loại tiên tài. Mặc dù số lượng không đáp ứng đủ trong danh sách, nhưng chủng loại khiến người ta phải sợ hãi.

Lúc này có cổ tiên cảm thán nói: “U Lan tiên tử lãnh ngạo, không thèm đếm xỉa. Đối thủ không báo giá, nàng ấy một lần nữa nâng giá.”

Một vị cổ tiên bên cạnh nhỏ giọng phân tích: “Đây chỉ là sách lược cạnh tranh mà thôi. Theo ta thấy, địa vị cổ tiên thần bí trong mật thất số một cũng rất lớn, sẽ không dễ dàng dừng tay.”

Phượng Cửu Ca báo giá, đồng thời cho cổ tiên trong mật thất số một một lời nhắc nhở.

“Đúng thế, đối phương có thể trong khoảnh khắc xuất ra danh sách như vậy, rất có thể đang tu Luyện đạo. Luyện cổ cần nhiều vật liệu. Một loại vật liệu có nhiều cũng không có lợi ích gì. Đối phương báo giá như vậy, không thể nghi ngờ đã rất hấp dẫn người mua. Ta cũng phải thay đổi sách lược mới được.”

Ông ta và Phượng Cửu Ca thay phiên nhau cạnh tranh, báo ra rất nhiều tiên tài, khiến các cổ tiên trong sân nghe được phải trợn mắt há mồm, giống như đang ở trong mộng.

Sau mấy vòng, mặc kệ là Phượng Cửu Ca hay là cổ tiên Đông Hải, hô hấp của ai nấy đều hơi gấp rút.

Trong mật thất, Mộ Dung Tẫn Hiếu đứng một bên đã nói không ra lời.

“Hai tên điên.” Trong một phòng đơn, cổ tiên bát chuyển Ngũ Hành Sư lắc đầu, thở dài bất đắc dĩ.

Ông kiêm tu Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm đạo, đều có cổ trùng của năm đạo này. Ban đầu ông ta cũng muốn tham gia vào cạnh tranh tiên cổ Lưu Lạc Thiên Nhai, nhưng nhìn tư thế này, suy nghĩ cạnh tranh của ông đã tắt ngúm.

Phương Nguyên cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Nếu những tiên tài mà Phượng Cửu Ca và cổ tiên Đông Hải báo giá gộp chung một chỗ, như vậy gần một nửa vật liệu trong danh sách đã thu thập đủ.

Đương nhiên, Phương Nguyên chỉ có thể lựa chọn một người. Trong đấu giá không thể có hai người cùng thắng.

Phương Nguyên cũng không cảm thấy thoải mái, ánh mắt lấp lóe không yên.

Đối phương không phải kẻ ngu. Kịch liệt truy cầu cổ Lưu Lạc Thiên Nhai như vậy, chứng tỏ tiên cổ này có thể mang đến chỗ tốt lớn hơn cho bọn họ.

“Ta ra mười cân Túy Tiên Khí.” Bên kia, cổ tiên Đông Hải một lần nữa ra giá.

Phòng đầu giá giống như phát sinh vụ nổ nhỏ.

“Túy Tiên Khí là vật gì vậy?”

“Đây cũng là tiên tài, chỉ là khá ít dùng. Ngay cả cổ tiên nghe ngóng cũng có thể say, chỉ có hoàn cảnh đặc biệt mới có thể thai nghén ra nó.”

“Loại Túy Tiên Khí này bình thường chỉ bán theo từng đợt. Cho dù là Bảo Hoàng Thiên, Túy Tiên Khí được ép thành chất dịch cũng chỉ bán thành lượng, từ lúc nào được bán thành cân chứ?”

Cổ tiên Đông Hải tài đại khí thô, một quyền này khiến sắc mặt Phượng Cửu Ca trở nên ngưng trọng.

Phượng Cửu Ca biết giá trị của Túy Tiên Khí, số lượng mười cân nghe mà có chút rợn cả người.

Phượng Cửu Ca hơi do dự. Ông ta muốn báo giá, ít nhất phải là vật có giá trị tương đương với mười cân Túy Tiên Khí.

Ông ta không khỏi suy nghĩ tỉnh táo, tự hỏi bản thân: “Vì một con tiên cổ Lưu Lạc Thiên Nhai, bỏ ra cái giá đó rốt cuộc có đáng hay không?”

Đương nhiên là đáng.

Tái hiện lại lầu Cận Thủy là hy vọng nhiều năm của trên dười Linh Duyên Trai. Mặc dù Linh Duyên Trai nắm giữ toàn bộ phối phương lầu Cận Thủy, phàm cổ cũng đã có, nhưng ba con tiên cổ lại là duy nhất.

Vì lầu Cận Thủy, Linh Duyên Trai đã hạ xuống nhiệm vụ, mỗi lần tìm được một con tiên cổ hạch tâm sẽ được ban thưởng rất lớn.

“Đã như vậy, vậy thì quyết định như thế đi.” Phượng Cửu Ca suy nghĩ cực nhanh. Sau khi quyết định, ông ta nghiến răng móc ra một con tiên cổ khác.

“Đây là tiên cổ Lực đạo Vãn Lan.” Ông ta ra giá.

Toàn trường đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Sự yên tĩnh kéo dài không được bao lâu, phòng đấu giá đã ầm ầm rúng động.

Đám cổ tiên bàn tán, trong đại sảnh có rất nhiều cổ tiên ánh mắt trực chỉ một phòng đơn nào đó.

Phòng đơn này chính là vị trí của U Lan tiên tử.

Mọi người muốn nhìn xem, rốt cuộc biểu hiện của U Lan tiên tử ra quyết định kinh người này là như thế nào.

Ngay cả chủ trì Tần Bách Thắng cũng có chút sợ run. Ông ta dò hỏi: “Lấy hai đổi một, ý của U Lan tiên tử là vậy sao?”

“Đúng là như vậy.” Phượng Cửu Ca đã quyết định, lúc này không thể do dự.

Nghe Phượng Cửu Ca xác định lại một lần nữa, tiếng bàn tán trong đại sảnh lập tức nhỏ xuống.

Chương 1036: Bá Tiên Sở Độ

Phượng Cửu Ca là cổ tiên Âm đạo, vì sao trong tay ông ta lại có hai con tiên cổ Lực đạo?

Trên thực tế, tiên cổ trong tay ông ta không chỉ có bấy nhiêu.

Phượng Cửu Ca suất lĩnh hơn mười vị cổ tiên bí mật tiến vào Bắc Nguyên, trên người mang theo trách nhiệm. Nhiệm vụ quan trọng là điều tra hung phạm lợi dụng bố trí của cổ tiên Trung Châu, khiến lầu Chân Dương bị sụp đổ. Nhiệm vụ thứ yếu là tận khả năng thu thập càng nhiều tiên cổ càng tốt. Để đạt được mục đích này, trước khi tiến vào Bắc Nguyên, các cổ tiên Trung Châu đã chuẩn bị rất nhiều thủ đoạn.

Một trong số đó chính là suy nghĩ cổ đổi cổ. Vì thế các môn phái đã mang theo không ít tiên cổ bên cạnh.

Dù sao, cổ trùng khó mà cướp đoạt. Chỉ cần một ý niệm trong đầu cổ sư là có thể dễ dàng khiến cho cổ trùng tự hủy trong nháy mắt. Tiên cổ cũng như vậy.

Tiên cổ mang theo phần lớn thuộc các phái suy bại như Lực đạo, Khí đạo.

Tình báo Bắc Nguyên vẫn luôn nằm trong tay mười đại cổ phái Bắc Nguyên. Sự kiện Tần Bách Thắng tổ chức đại hội đấu giá cũng chẳng phải chuyện bí mật, thậm chí còn tận lực công bố ra ngoài. Khi đám người Phượng Cửu Ca còn ở Trung Châu đã nghe được chuyện này.

Có thể nói, lần này Phượng Cửu Ca tham gia đại hội đấu giá cũng không phải quyết định lâm thời, mà là hành động đã sớm có dự mưu trước.

Thiên hạ hôm nay, Lực đạo đã sớm suy yếu. Người có điều kiện, có dã tâm, đánh chết cũng không lựa chọn tu Lực đạo.

Dùng cổ trùng này để đổi cổ trùng khác, đối với mười đại cổ phái mà nói, cũng là một thắng lợi.

Mặc dù cổ tiên Đông Hải là đại năng bát chuyển, nhưng vẫn có giới hạn, cuối cùng sẽ thua trong tay Phượng Cửu Ca.

Dù sao, chuyến đi này của Phượng Cửu Ca được mười đại cổ phái đứng đằng sau ủng hộ. Cổ tiên Đông Hải bí mật tham gia vào đại hội đấu giá chỉ là hành vi cá nhân.

Phượng Cửu Ca có quyết đoán, có can đảm dùng hai tiên cổ đổi một, nhưng ông ta thì không.

Tuy nhiên, ông ta không cam tâm.

Ông ta đưa ra cố gắng cuối cùng: “Ta thêm… một viên Đàn Hương Thánh Tượng.”

Trong đại sảnh lại vang lên âm thanh thở nhẹ.

“Đàn Hương Thánh Tượng là hoang thú Thượng Cổ. Sau khi trưởng thành, chúng có chiến lực của cổ tiên thất chuyển.”

“Quan trọng là nuôi dưỡng từ nhỏ có thể thành lập tình cảm sâu đậm, tỷ lệ phản bội rất thấp.”

“Một con hoang thú Thượng Cổ, giá trị không chỉ bấy nhiêu. Xử lý thỏa đáng, nó giống như một bảo khố lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn. Huyết dịch Thánh Tượng là tiên tài tốt nhất. Ngà voi Đàn Hương Thánh Tượng có thể dùng làm vật sinh trưởng về sau.”

“Cổ tiên trong mật thất thứ nhất xem như mở ra lối riêng. Ứng đối đúng là không tệ. Một con tiên cổ so sánh với một con hoang thú Thượng Cổ. So sánh cả hai lại với nhau, đều có ưu khuyết, rất khó lấy hay bỏ.”

“Tiên cổ duy nhất là không sai, nhưng hoang thú Thượng Cổ cũng có rất nhiều tác dụng. Nhất là người bán dường như rất tâm huyết với Luyện đạo, nói không chừng sẽ động tâm, lựa chọn hoang thú thượng cổ.

Mọi người bàn tán ầm ĩ.

Đến nước này, Phượng Cửu Ca và cổ tiên Đông Hải đều ngừng đấu giá.

Cục diện bây giờ rất khó nói.

Phượng Cửu Ca lấy hai tiên cổ đổi một, khí phách đủ lớn, phần thắng lớn hơn một chút. Nhưng cổ tiên Đông Hải ứng đối thỏa đáng, cũng có khả năng chiến thắng.

Phòng đấu giá dần yên tĩnh lại. Tất cả mọi người đang đợi Phương Nguyên đưa ra quyết định.

Trận đấu giá ngoài ý liệu của mọi người rốt cuộc sẽ kết thúc như thế nào? Cổ Lưu Lạc Thiên Nhai sẽ thuộc về ai?

Trong lòng mọi người đều chờ mong.

Phương Nguyên suy nghĩ một chút, cuối cùng đưa ra quyết định, âm thầm thông báo cho Tần Bách Thắng.

Tần Bách Thắng gật đầu, tuyên bố trước mặt mọi người: “Người bán đã đưa ra quyết định, bán cổ Lưu Lạc Thiên Nhai cho U Lan tiên tử.”

Lời vừa nói ra, tất cả đều thở phào một hơi.

“U Lan tiên tử có thể chiến thắng cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”

“Rốt cuộc cũng là hai đổi một mà.”

“Nếu để ta chọn, ta sẽ chọn hoang thú thượng cổ. Dù sao hai con tiên cổ, chi phí tiên nguyên cũng rất lớn.”

“Cổ Lưu Lạc Thiên Nhai là loại cổ như thế nào mà may mắn vậy nhỉ? Bỏ ra cái giá cao để mua, một con tiên cổ đổi lấy hai con tiên cổ.”

“Đúng vậy, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, đánh chết ta cũng không tin việc này.”

“U Lan tiên tử, hoặc có thể nói là Thái tử Phụng Tiên, nhất định có mưu đồ khác. Bọn họ không phải đồ ngốc. Đã có thể ra cái giá cao như vậy, nhất định có thể mang đến chỗ tốt cho bọn họ rất nhiều.”

“Chỉ cần có nhu cầu thì sẽ có thị trường, có thể sinh ra lợi nhuận. Nhu cầu càng lớn, lợi nhuận cũng càng lớn.”

Không chỉ bọn họ, Phương Nguyên cũng phỏng đoán dụng ý vị “U Lan kiếm sư” bỏ ra giá cao để mua tiên cổ Lưu Lạc Thiên Nhai.

“Thái tử Phụng Tiên…” Cổ tiên Đông Hải lẩm bẩm cái tên này, gương mặt không khỏi mang theo vẻ âm trầm.

Đại hội đấu giá tiếp tục. Tiếp theo là một con tiên cổ Thổ đạo.

Nhưng bầu không khí đã rớt xuống ngàn trượng. Tâm tư rất nhiều cổ tiên vẫn còn dừng lại ở trận đấu giá vừa rồi, rất nhiều người vẫn còn đang nhỏ giọng bàn tán.

Rốt cuộc cái gì gọi là tài đại khí thô. Bây giờ mọi người xem như đã được mở rộng tầm mắt.

Mặc dù cũng có rất nhiều người nghi hoặc, Thái tử Phụng Tiên là cổ tiên Biến Hóa đạo, tại sao lại sinh ra hứng thú đối với tiên cổ Thủy đạo?

Nhưng tâm tư đại năng bát chuyển thâm bất khả trắc, hoàn toàn không phải người để người ngoài suy đoán lung tung.

Vốn là một con tiên cổ lưu phái chủ lưu, nhưng sau mấy vòng đấu giá đã nhanh chóng thành giao, khiến người ta có cảm giác hơi xám xịt.

Đối với Tần Bách Thắng mà nói, ông ta cũng có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể ngầm cười khổ.

Về sau chính là đê mê. Dù sao lần trước Phượng Cửu Ca và cổ tiên Đông Hải đấu giá, khí thế bức người, khí kình của mọi người trở nên suy yếu rất nhiều.

Phương Nguyên ngồi trong mật thất, vừa vuốt ve hai con tiên cổ Lực đạo, vừa kiên nhẫn chú ý đại hội đấu giá.

Giao dịch tiên cổ đấu giá đều được thực hiện ngay tại chỗ.

Phương Nguyên kiểm tra lại số tiên tài, số lượng chất lượng đều không sai.

Hai con tiên cổ Lực đạo, dưới sự chủ động phối hợp của Phượng Cửu Ca, đã được Phương Nguyên luyện hóa hoàn toàn, trở thành vật của bản thân.

Tương tự, cổ Lưu Lạc Thiên Nhai cũng rơi vào tay Phượng Cửu Ca.

“Đây chính là tiên cổ Lưu Lạc Thiên Nhai… Đã bao nhiêu năm rồi, rốt cuộc cũng đã lọt vào tay Linh Duyên Trai.” Phượng Cửu Ca than khẽ, cũng có chút hoài cảm.

Từng tiên cổ được bán ra. Trải qua khoảng thời gian trầm lắng, bầu không khí phòng đấu giá một lần nữa trở nên nóng bỏng.

“Sau đây là vật đấu giá thứ ba mươi bốn. Tiên cổ Lực đạo, là một con tiên cổ phòng ngự Lực đạo Đỉnh Lực hiếm thấy. Khi thôi động, có thể hình thành sức mạnh đỉnh phong, có thể bảo vệ bản thân. Người bán yêu cầu một con tiên cổ Trí đạo.” Tần Bách Thắng cất cao giọng nói.

Cổ tiên trong đại sảnh không hứng thú lắm.

Lực đạo đã thật sự suy thoái, có rất ít người tu, vì vậy thị trường rất nhỏ.

Khi chủ nhân tiên cổ đang âm thầm lo lắng, một âm thanh khàn khàn truyền ra từ phòng đơn: “Tiên cổ Trí đạo Nhi Nữ Tình Trường.”

“Âm thanh này là của Bá Tiên Sở Độ.” Chợt trong đại sảnh có người thấp giọng hô.

“Không sai, chính là gã. Âm thanh của gã khàn khàn như vậy.”

“Không nghĩ Bá Tiên cũng đến.”

“Điều này có gì kỳ quái đâu. Sở Độ đại nhân là cường giả Lực đạo nổi danh, lý gì Tần Bách Thắng lại không mời gã chứ?”

“Bá Tiên Sở Độ…” Bên trong phòng đơn, Phượng Cửu Ca nhấp một ngụm trà, hai mắt hơi sáng lên.

Chương 1037: Phương Nguyên vs Bá Tiên Sở Độ (1)

Trước khi ông ta đến Bắc Nguyên, đã sớm nắm trong tay rất nhiều tin tức tình báo. Tin tức về Bá Tiên Sở Độ cũng rất nhiều, Phượng Cửu Ca khá coi trọng.

Sở Độ là cổ tiên Lực đạo hiếm thấy, không chỉ có chiến lực cường thịnh, lại còn tài tình hơn người, tự mình sáng tạo ra một lưu phái Lực đạo nhỏ.

Lực đạo vốn là một lưu phái rất lớn, trải qua thời hoàng kim cũng rất dài. Bây giờ bên trong Lực đạo chia thành phái Hư Ảnh Thú Lực, Khí Tượng Thiên Địa và Nhân Lực Quân Lực.

Hư Ảnh Thú Lực chính là Ngưu lực, Hổ lực. Cách đây không lâu, Phương Nguyên đã đạt được cổ Thiết Quan Ưng Lực chính là thuộc về lưu phái này.

Phái Khí Tượng Thiên Địa là sức gió, sức nước, sức lửa…. các loại sức mạnh thiên nhiên trong trời đất. Ví dụ như khi Phương Nguyên đấu giá cổ Lưu Lạc Thiên Nhai, nhận được cổ Bạt Sơn, cổ Vãn Lan, chính là thuộc lưu phái này.

Nhân Lực Quân Lực chính là cổ Cân Lực, Thập Cân Lực, cổ Nhất Quân Lực, cổ Thập Quân Lực, cổ Bách Quân Lực.

Lưu phái nhỏ này do Bá Tiên Sở Độ một thân một mình khai sáng, dẫn dắt trào lưu, khiến cho Lực đạo như lão già sắp chết một lần nữa tỏa sáng sức sống thanh xuân.

Hiện tại, phái Nhân Lực Quân Lực đã trở thành chủ lưu Lực đạo trong năm vực. Nội tình toàn bộ cổ sư Lực đạo Bắc Nguyên, hầu như đều áp dụng cổ Cân Lực, cổ Thập Cân Lực, cổ Nhất Quân Lực, cổ Thập Quân Lực.

Có thể nói, Bá Tiên Sở Độ đã thay đổi hiện trạng Lực đạo, ảnh hưởng cách cục lưu phái tu hành trong thiên hạ.

Nhân vật như vậy, Phượng Cửu Ca đương nhiên phải coi trọng, thậm chí là coi trọng mười phần.

“Bắc Nguyên chiến loạn tấp nập, anh hùng xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Nếu có cơ hội, nhất định phải gặp mặt vị Bá Tiên Sở Độ này một chút.” Khóe miệng Phượng Cửu Ca nhếch lên một nụ cười hưng phấn.

Lúc này, một âm thanh truyền ra: “Tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy cộng thêm một vạn cân Thiêm Vân Nê.”

Phụt.

Phượng Cửu Ca phun nước trà trong miệng ra, hai mắt trợn tròn, không còn bình tĩnh được nữa.

“Tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy.” Ông ta thở nhẹ một tiếng: “Đáng chết, chuyện lo lắng vẫn phát sinh.”

Tiên cổ có thể mang ra đấu giá, tất nhiên cũng có thể lấy làm thẻ đánh bạc, trao đổi tiên cổ khác. Nếu không phải như vậy, tiên cổ ghi lại trong danh sách sẽ bị kẹt, không thể lưu thông, dẫn đến đấu giá không thể tiến hành.

Quy củ này, Phượng Cửu Ca đương nhiên hiểu, cũng là điều mà ông ta lo lắng nhất.

Lo lắng cái gì, cái đó sẽ đến.

Phương Nguyên có nhu cầu đối với tiên cổ Lực đạo, cũng đã sớm chú ý đến tiên cổ Lực đạo. Ném tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy ra ngoài cũng là một trong những kế hoạch ban đầu của hắn.

“Một đạo Thiên Trụ Phong.” Đối mặt với cạnh tranh của Phương Nguyên, Bá Tiên Sở Độ cũng nâng giá lên.

Thiên Trụ Phong vô cùng kỳ lạ, bắt nguồn từ sáu thiên. Hình như trụ lớn, cực kỳ cao và dài. Thiên Trụ Phong chưa hề di động, chỉ thổi ngay tại chỗ. Nhìn từ bên ngoài giống như trụ lớn chống trời.

Một đạo Thiên Trụ Phong giá trị rất cao, tuyệt không thua kém một trăm năm mươi lá Lôi Âm mà Phượng Cửu Ca báo giá trước đó.

“Bá Tiên Sở Độ…” Phương Nguyên thì thầm, có cảm giác bừng tỉnh: “Xem ra đây chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của ta lần này.”

“Mật thất số mười ra giá một bộ xương cốt Thiên Long hoàn chỉnh, cộng thêm ba mươi lượng phấn Địa Sát.” Tần Bách Thắng đứng trên đài cao giọng tuyên bố.

Bá Tiên Sở Độ cau mày.

Gã vừa mới ra giá một đạo Thiên Trụ Phong, cổ tiên trong mật thất số mười lập tức tăng giá, không chút do dự.

“Đây là một kình địch.” Bá Tiên Sở Độ thở dài trong lòng.

Trước đó, Phượng Cửu Ca và cổ tiên Đông Hải cạnh tranh với nhau, cuối cùng lấy hai đổi một, mật thất số mười thu hoạch tương đối khá. Đây là điều mà tất cả mọi người trong đại hội đấu giá đều biết đến.

Trong lòng Bá Tiên Sở Độ không khỏi sinh ra áp lực.

Tu vi của gã cao đến thất chuyển, nội tình thâm hậu, tiên nguyên thạch trong tay lúc đỉnh phong đã vượt qua con số hơn một vạn.

Nhưng trước khác nay khác.

Gần đây, tiên khiếu Bá Tiên Sở Độ thành công độ kiếp, vì vậy nội tình bị gọt mỏng. Vì thế gã đã đột phá Tường Khí Thiên Cương, xâm nhập vào Bạch thiên thăm dò, bổ sung tài nguyên.

Kết quả có thu hoạch nhưng lại bị thương. Để trị liệu thương thế, gã phải mượn tiên cổ của người khác, cũng hao phí không ít. Tính toán trước sau, tóm lại là lỗ.

Vật tư bên trong chín thiên Thái Cổ rất phong phú, nhưng cũng là hiểm địa. Có điều muốn lấy được phải mạo hiểm.

Vì thế, tài sản trong tay Bá Tiên Sở Độ hơi thấp.

“Nhưng tiên cổ phòng ngự Lực đạo lại rất hiếm thấy. Ta thành tựu cổ tiên Lực đạo nhiều năm như thế, cũng chỉ đụng phải một thứ như ngày hôm nay. Nếu không cố gắng lấy được nó, chỉ sợ ngày sau ta sẽ hối hận.”

Bá Tiên Sở Độ nghĩ đến đây, cắn răng, tiếp tục đấu giá.

Nhưng mặc kệ gã tăng bao nhiêu, Phương Nguyên cũng tăng giá đến cùng bấy nhiêu.

Sau mấy vòng, Bá Tiên Sở Độ rốt cuộc không kiên trì nổi, âm thầm truyền tin tức cho Tần Bách Thắng, nói muốn câu thông với mật thất số mười.

Tần Bách Thắng kinh ngạc, sắc mặt bất động, âm thầm hỏi Phương Nguyên.

Sau khi được Phương Nguyên cho phép, lúc này Bá Tiên Sở Độ mới truyền một phong thư đến mật thất số mười.

Trong thư nói, nếu Phương Nguyên có thể rời khỏi cạnh tranh, Bá Tiên Sở Độ xem như thiếu Phương Nguyên một ân tình, tương lai sẽ làm một chuyện đồng giá cho hắn. Nếu Phương Nguyên không tin, có thể dùng tiên cổ minh ước. Không chỉ như vậy, Bá Tiên Sở Độ sẽ cung cấp cho Phương Nguyên một tin tức tình báo rất quý, liên quan đến việc thu hoạch chân ý của Cuồng Man Ma Tôn.

Phương Nguyên đọc thư xong, vừa mừng vừa sợ.

Lần này Bá Tiên Sở Độ gửi thư chính là muốn lấy được tiên cổ Đỉnh Lực, nhưng khổ là tài lực không đủ, vì vậy muốn hiệp thương với Phương Nguyên.

Phương Nguyên đương nhiên sẽ không đồng ý.

Hắn cũng là cổ tiên Lực đạo, tất nhiên cũng muốn lấy được con tiên cổ Đỉnh Lực hiếm thấy này. Đồng thời hắn cũng biết đại khái chân ý của Cuồng Man Ma Tôn, thậm chí bản thân hắn còn là người được lợi.

“Vốn còn tưởng rằng tài lực của Bá Tiên Sở Độ hùng hậu, không nghĩ đến nhanh như vậy đã muốn rụt tay. Xem ra thời vận của gã không được tốt, đang trong thời kỳ khó khăn. Haha…” Phương Nguyên cười thầm, báo giá thêm lần nữa, thêm vào một con ngựa Ngạch Kiếp.

Bá Tiên Sở Độ cắn răng, tiếp tục đấu giá, nhưng vật đấu giá lại chắp vá lung tung.

Phương Nguyên đấu giá dùng tiên tài thất chuyển có thể đảm đương chủ tài luyện chế tiên cổ thất chuyển, giá cả đắt đỏ.

Bá Tiên Sở Độ thở dài một hơi, không cam tâm từ bỏ, một lần nữa báo giá lung tung, báo ra rất nhiều tiên tài lục chuyển, tổng giá trị tương đương với tiên tài thất chuyển của Phương Nguyên.

Lần này, cổ tiên trong đại sảnh dường như đã nhìn ra được vấn đề.

“Thật kỳ lạ, Sở Độ đại nhân hình như hơi giật gấu vá vai.”

“Ta nghe trộm được, mấy tháng trước Bá Tiên Sở Độ đã vượt qua một kiếp. Xem ra kiếp nạn lần này đã tổn thương ngài ấy rất nặng.”

“Bá Tiên Sở Độ đã từng mượn tiên cổ trị liệu từ Dược Hoàng, nghe nói cũng đã bỏ ra cái giá không nhỏ.”

Mọi người châu đầu ghé tai, thở dài một hơi.

Bá Tiên Sở Độ âm thầm lo lắng, nhưng có một người còn gấp hơn cả gã, chính là Phượng Cửu Ca.

“Bá Tiên này đúng là chẳng làm nên chuyện gì.” Phượng Cửu Ca thất vọng trong lòng. Ông ta còn trông cậy Bá Tiên Sở Độ có thể một đường cường thế, áp đảo mật thất số mười, một đường hát vang, đạt được thắng lợi.

Nhưng Bá Tiên Sở Độ chỉ có được thanh danh, tài lực lại không hùng hậu, khiến Phượng Cửu Ca nhìn không nổi, không thể không trăm phương nghìn kế ngăn cản Phương Nguyên chiến thắng.

Chương 1038: Phương Nguyên vs Bá Tiên Sở Độ (2)

“Lưu Lạc Thiên Nhai, Nhạc Sơn Nhạc Thủy đều nằm trong tay cổ tiên mật thất số mười. Người này rất thần bí, địa vị hình như cũng rất lớn, thậm chí cũng có khả năng là kẻ cầm đầu đại án phúc địa Vương Đình. Ta biết hắn, hắn không biết ta. Bây giờ địch sáng ta tối. Nếu ta trực tiếp hỏi mua tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy từ hắn, chỉ sợ không ổn. Đánh rắn động cỏ thì không nói, vạn nhất để hắn nhìn ra được vấn đề, không bán tiên cổ, vậy thì càng thêm không ổn.”

Phượng Cửu Ca không ngừng suy nghĩ trong lòng.

Ông ta là người rất có mưu lược, văn võ song toàn. Nếu không phải như vậy, Linh Duyên Trai cũng sẽ không ủy thác trách nhiệm, điều động ông ta làm thủ lĩnh đội ngũ chui vào Bắc Nguyên.

“Nếu ta trực tiếp ra tay, tham gia cạnh tranh cũng không ổn. Mặc dù ta lấy thân phận U Lan kiếm sư, công nhiên đấu giá cổ Lưu Lạc Thiên Nhai. Nếu bây giờ lại tiếp tục mua cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy, vạn nhất người trong mật thất số mười biết về lầu Cận Thủy, khả năng bại lộ của ta rất lớn.”

Phượng Cửu Ca giả mạo thân phận, bí mật chui vào Bắc Nguyên. Cho dù chiến lực cường thịnh nhưng cuối cùng cũng là tác chiến đất khách, trong lòng cũng có lo lắng.

“Ghét nhất trong đại hội đấu giá này, cho dù cạnh tranh vượt lên trên tất cả người khác, người bán không chọn thì cũng xem như thất bại. Ta trực tiếp ra tay, cho dù lực áp quần hùng, ý nghĩa cũng không lớn.”

Hơn nữa còn có một điểm, cho dù Phượng Cửu Ca thu mua thành công, ông ta mua tiên cổ Đỉnh Lực cũng có làm được cái gì đâu?

Ông ta không cần tiên cổ Lực đạo, ngược lại còn muốn dùng tiên cổ Lực đạo để đổi lấy tiên cổ khác nữa là.

Phượng Cửu Ca nghĩ đến, bỗng cảm thấy miệng hơi khô, nhấp một ngụm trà, trong lòng sinh ra cảm giác tiếc nuối: “Nếu lần này không phải ta một thân một mình, được đồng bạn giúp đỡ, xử lý vấn đề như vậy sẽ đơn giản hơn nhiều.”

Thứ nhất, Gặp Mặt Giống Như Quen Biết là sát chiêu tiên đạo, khó mà truyền cho người khác. Thứ hai, cổ tiên bên cạnh Thái tử Phụng Tiên cũng không thể sử dụng. Đạo lý này rất đơn giản. Nếu vạn nhất thân phận Phượng Cửu Ca bị bại lộ, cũng không quá liên lụy phía Thái tử Phụng Tiên.

Thái tử Phụng Tiên có thể nói ra với bên ngoài mình không biết, càng có lợi hơn cho việc ẩn núp về sau của ông ta.

Nghĩ đi nghĩ lại, Phượng Cửu Ca rốt cuộc ổn định tâm trạng, lặng lẽ liên lạc với Bá Tiên Sở Độ.

Trong phòng đơn hoặc đại sảnh, các cổ tiên có thể trực tiếp liên lạc với nhau. Mật thất thì khác. Sở Độ muốn liên lạc với Phương Nguyên, cần Tần Bách Thắng làm người trung gian chuyển đạt. Chỉ cần cổ tiên trong mật thất kia không muốn câu thông, cũng sẽ không thể thông tin được.

Sở Độ nhận được tin tức của U Lan kiếm sư, trong lòng cảm thấy kỳ quái. Gã đi lại rất gần với Dược Hoàng, nhưng chỉ gặp mặt Thái tử Phụng Tiên một lần.

Trong thư, Phượng Cửu Ca nói thẳng, nguyện ý trả thù lao cho Sở Độ, trợ giúp gã lấy được tiên cổ Đỉnh Lực, nhưng ông ta cũng có yêu cầu, hy vọng Sở Độ có thể nhường ra Chính Thiên Ngân trong tay.

“Xem ra, lần này ta thăm dò Bạch thiên bị thương cũng đáng giá. Thu hoạch được sáu trăm cân Chính Thiên Ngân, ngay cả bên trong Bảo Hoàng Thiên cũng không có đến con số như vậy. Có U Lan kiếm sư trợ giúp, còn có thể cạnh tranh.” Trong lòng Bá Tiên Sở Độ cũng hơi lo lắng về động cơ của Phượng Cửu Ca. Nhưng chuyện gã muốn lấy được tiên cổ Đỉnh Lực vẫn quan trọng hơn cả.

Bá Tiên Sở Độ lập tức hồi âm cho Phượng Cửu Ca, cảm ơn đối phương đã giúp đỡ, đồng thời tuyên bố sau khi chuyện thành công, chắc chắn sẽ thông báo địa điểm thu hoạch Chính Thiên Ngân cụ thể cho Phượng Cửu Ca biết.

Có được sự giúp đỡ của Phượng Cửu Ca, Bá Tiên Sở Độ đã có lực để cạnh tranh lần nữa.

Thế sự biến hóa, huyền diệu thú vị. Kiếp trước của Phương Nguyên, Bá Tiên Sở Độ tử chiến sa trường, người giết gã chính là Phượng Cửu Ca. Bây giờ bởi vì Phương Nguyên, hai người âm thầm liên thủ với nhau.

Hai bên liên thủ, tạo thành trận doanh.

Đối với Bá Tiên Sở Độ mà nói, gã rất cần tiên cổ Đỉnh Lực. Sự giúp đỡ của Phượng Cửu Ca giống như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Đối với Phượng Cửu Ca mà nói, đồ mà ông ta giúp cho Bá Tiên Sở Độ, trong tương lai gã cũng sẽ trả lại cho ông ta. Ông ta bỏ ra không bao nhiêu công sức, nhưng lại ngăn được mục đích của Phương Nguyên.

Sau mấy vòng cạnh tranh, đấu giá càng lúc càng căng thẳng.

Bá Tiên Sở Độ như đống tro tàn lại cháy, sức mạnh dường như đã đủ, báo giá không do dự chút nào.

Phương Nguyên khẽ ồ một tiếng, cảm thấy ngoài ý muốn. Tiên tài của địa linh Lang Gia đã đủ, hắn không thể không đem tiên tài đó ra làm vốn cạnh tranh.

Tình huống như vậy khiến Phượng Cửu Ca không khỏi tức giận.

Những tiên tài này đều là của ông ta. Không nghĩ đến vừa mới chảy ra, nhanh như vậy đã bị người ta dùng làm vũ khí đối nghịch ông ta.

Nhưng Phượng Cửu Ca không thể không kiên trì, đồng thời tính toán phân tấc.

“Nhìn đi, tình huống đấu giá cổ Lưu Lạc Thiên Nhai trước đó dường như muốn lặp lại.”

“Bá Tiên Sở Độ hình như nhất định phải có được con tiên cổ này.”

“Người trong mật thất số mười luôn yêu cầu tiên cổ Lực đạo, vì thế hắn luôn so kè với Bá Tiên Sở Độ. Hai bên không hề nhượng bộ chút nào. Xem ra lại là một trận đấu giá sóng gió.”

Trong đại sảnh, các cổ tiên lại tranh nhau bàn tán.

Phương Nguyên rốt cuộc đứng ngồi không yên. Hắn đứng dậy, dạo bước trong mật thất.

“Rõ ràng Bá Tiên Sở Độ đã không còn hy vọng, vì thế mới gửi một phong thư cho ta, nhưng tại sao đột nhiên gã lại có tài lực như vậy? Chẳng lẽ đây là kế sách muốn cho kẻ địch thấy mình yếu của gã sao? Không có khả năng. Trừ phi não gã có nước, mới vận dụng kế sách vụng về như vậy. Tóm lại, đã có người trợ giúp gã.”

Phương Nguyên cau mày suy nghĩ, luôn cảm thấy có một loại dự cảm, nhưng muốn tìm hiểu kỹ càng thì lại không nắm bắt được.

Rốt cuộc là ai đã trợ giúp gã?

Tại sao lại phải giúp gã?

Ngoài mặt là cả hai đang tranh chấp, nhưng Phương Nguyên lại cảm nhận được có ai đó đang đứng đằng sau.

Phương Nguyên gõ gõ cái đầu tiên cương của mình, một lần nữa trở lại chỗ ngồi, bắt đầu vận dụng ý niệm trong đầu, phụ trợ suy nghĩ.

Hắn vừa suy nghĩ vừa đấu giá.

Sau hai lần giao phong, hắn đột nhiên mở mắt.

Tinh mang lóe lên trong mắt của hắn. Vừa mới suy nghĩ, hắn đã có thu hoạch.

“Ta nhất định phải có được con tiên cổ Đỉnh Lực này.” Phương Nguyên mở miệng hô to, phô trương thanh thế: “Người bán có cần gì cứ mở miệng, bản nhân sẽ tận lực thỏa mãn.”

“Ta bên này cũng giống như vậy. Người bán cần gì xin cứ nói.” Bên kia, Bá Tiên Sở Độ im lặng một chút, sau đó không chút yếu thế đuổi theo.

Đại sảnh lại chấn động một phen.

“Người trong mật thất số mười đúng là không đơn giản, trực tiếp khiêu chiến với Sở Độ.”

“Quả nhiên đã bắt đầu. Lại muốn tái diễn trận đấu giá lần trước sao?”

“Khi đấu giá cổ Lưu Lạc Thiên Nhai cũng chính là tình huống này. Bây giờ lại xem người bán cần gì.”

Người bán cũng không suy nghĩ quá lâu, lập tức đưa ra yêu cầu mới, một truyền thừa Trí đạo.

Nhìn thấy yêu cầu này, Bá Tiên Sở Độ nhịn không được cười khổ. Gã làm gì có truyền thừa Trí đạo chứ?

Trí đạo lưu truyền từ lâu, nhưng từ trước đến giờ luôn nhất mạch đơn truyền, cực kỳ thần bí. Người bán cũng vì thấy cạnh tranh quá nóng nảy, nảy sinh lòng tham, đưa ra yêu cầu quá phận này.

Phượng Cửu Ca cũng cười khổ. Trên người ông ta có không ít tiên cổ, nhưng người bán lại yêu cầu truyền thừa Trí đạo, đúng là làm khó ông ta.

Chương 1039: Phương Nguyên vs Phượng Cửu Ca

Trí đạo thưa thớt, bên trong thập đại cổ phái cũng chỉ có mấy phái có được mấy truyền thừa Trí đạo.

Phương Nguyên trả giá cao bên trong Bảo Hoàng Thiên, chờ mua truyền thừa Trí đạo mãi cũng chưa thỏa mãn được nguyện vọng. Cuối cùng đành chấp nhận một phần truyền thừa không trọn vẹn, nhưng cũng chỉ vì đối phương đang rất cần thi thể hoang thú.

Cổ trùng Trí đạo không ít, nhưng truyền thừa Trí đạo lại rất hiếm có.

Nhất thời, Phương Nguyên và Sở Độ đều rơi vào im lặng.

Người bán yêu cầu một truyền thừa Trí đạo, đây chính là ép buộc. Trước đó Phương Nguyên ném ra danh sách tiên tài, ít ra trong tay các cổ tiên nhiều ít gì cũng có vài món, nhưng truyền thừa Trí đạo lại rất hiếm thấy.

Ngay cả cổ tiên Trí đạo cũng sẽ không đem truyền thừa của nhà mình, gốc rễ lập thân của mình dễ dàng bán cho người khác

Sở Độ không có truyền thừa Trí đạo, Phượng Cửu Ca cũng không có.

Trong tay Phương Nguyên không có truyền thừa trí đạo trọn vẹn, mà không trọn vẹn thì không đạt được yêu cầu này.

Hắn liếm đôi môi khô ráo của mình, vẫn im lặng, nhưng trong lòng lại càng chờ mong.

Nhất thời, mặc kệ là mật thất số mười hay là Bá Tiên Sở Độ, đều không tiếp tục lên tiếng. Trong đại sảnh chìm vào bầu không khí quỷ dị.

Thời gian dần trôi, trong đại sảnh vang lên tiếng nghị luận.

“Yêu cầu truyền thừa Trí đạo, điều kiện này cũng quá khó khăn.”

“Tiên cổ Trí đạo thì được, nhưng lại vọng tưởng đạt được truyền thừa Trí đạo? Haha.”

“Quá tham lam rồi. Điều kiện như vậy, mật thất số mười và Bá Tôn đều không bỏ ra nổi. Không khí vừa mới nóng lên đã bị dập tắt. Nói không chừng tiên cổ này sẽ không ai mua nữa.”

“Nhưng chuyện này cũng không có gì ghê gớm. Tiên cổ không bán được, dựa theo quá trình, cũng sẽ có được vòng đấu giá thứ hai.”

Vị cổ tiên bán tiên cổ này cũng đã nhận ra được sự không ổn, vội vàng bổ cứu.

Tần Bách Thắng nhận được truyền âm của người bán, sau đó tuyên bố: “Truyền thừa Trí đạo không cần hoàn chỉnh, cho dù truyền thừa Trí đạo không trọn vẹn cũng được. Đương nhiên, có độ hoàn thiện cao thì càng tốt.”

Phương Nguyên cười ha hả, trong tay hắn đang có một truyền thừa Trí đạo không trọn vẹn.

Trong mật thất số mười truyền ra âm thanh báo giá của hắn: “Trong tay ta vừa lúc không có truyền thừa Trí đạo trọn vẹn.”

Sở Độ nghe được âm thanh kêu giá của Phương Nguyên, trong lòng chấn động. Trong tay gã ngay cả truyền thừa Trí đạo không trọn vẹn gã cũng không có, nhưng gã vẫn hy vọng. Hy vọng này tất nhiên là gửi lên người U Lan kiếm sư. Gã cho rằng, U Lan kiếm sư có Thái tử Phụng Tiên chống lưng, nội tình cực kỳ thâm hậu, chưa chắc không có truyền thừa Trí đạo không trọn vẹn.

Phượng Cửu Ca cười khổ.

Linh Duyên Trai đích thật có cất giữ truyền thừa Trí đạo không trọn vẹn. Nhưng bây giờ ông không có mang theo. Vì thế, ông ta vội vàng thông qua cổ Động Địa bên trong tiên khiếu truyền ra tin tức, liên lạc với chín vị cổ tiên Trung Châu còn lại.

Chín vị cổ tiên Trung Châu đương nhiên biết hành động của Phượng Cửu Ca lần này. Trên thực tế, bọn họ đã bí mật tiềm phục gần bụi cỏ lau Phi Hồng, chờ tiếp ứng cho Phượng Cửu Ca.

Sau khi nhận được tin tức của Phượng Cửu Ca, trong tay hai vị cổ tiên Trung Châu có bản truyền thừa Trí đạo không trọn vẹn. Một là Lão Toán Tử, đến từ Cổ Hồn môn, bản thân là một cổ tiên Trí đạo. Một vị khác là Trần Chấn Sí của Vạn Long Ổ, tông sư phi hành, trong một lần thăm dò một di tích, ngoài ý muốn thu hoạch được một phần truyền thừa.

Phượng Cửu Ca nhận được câu trả lời của hai người, tất nhiên vui mừng, vội vàng thương lượng.

Truyền thừa Trí đạo cho dù không trọn vẹn, nhưng giá trị cũng không nhỏ. Lão Toán Tử, Trần Chấn Sí cũng không phải cùng một môn phái với Phượng Cửu Ca. Cho dù là đồng môn, cũng phải tính toán với huynh đệ của mình chứ.

Nói chuyện qua lại, Phượng Cửu Ca rốt cuộc cũng đàm phán thỏa đáng với Trần Chấn Sí, nỗ lực bỏ ra cái giá không thấp mua được một phần truyền thừa Trí đạo trong tay ông ta.

Nhưng sau khi mua được, Phượng Cửu Ca lại do dự.

Ông ta đương nhiên sẽ đem truyền thừa Trí đạo không trọn vẹn này giúp cho Sở Độ, nhưng cứ như vậy thì lộ liễu quá.

Lúc trước ông lừa gạt Sở Độ, nói muốn lấy tiên tài Thiên Ngân trong tay gã. Bây giờ chỉ vì muốn Chính Thiên Ngân mà lại giúp cho một đạo truyền thừa Trí đạo trân quý, cái này giống như vì hạt vừng mà hy sinh quả dưa hấu, không thể nào nói nổi.

Phương Chính hoàn toàn có thể ngờ đến, chỉ cần xuất truyền thừa Trí đạo này ra, Sở Độ sẽ lập tức hoài nghi mục đích của ông ta ngay.

“Haiz, nếu bên cạnh ta có một đồng bạn ra tay thì tốt quá rồi.” Phượng Cửu Ca một lần nữa cảm thán: “Trong tình huống này, khả năng người bán lựa chọn mật thất số mười cao đến tám thành. Đáng tiếc, khi đấu giá tiên cổ, không thể trực tiếp liên hệ với người bán.”

Trong lúc Phượng Cửu Ca tình nguyện chịu Sở Độ nghi ngờ, cũng muốn lấy ra đạo truyền thừa Trí đạo không trọn vẹn này giúp đỡ, Sở Độ đã lên tiếng: “Trong tay ta không có truyền thừa, cạnh tranh này, ta rút lui.”

Phượng Cửu Ca sững sờ.

Thì ra, Sở Độ chờ một lát, hy vọng vốn nhỏ bé trong lòng dần dần tan biến hết.

Gã đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà suy nghĩ, giao tình giữa gã và U Lan kiếm sư, Thái tử Phụng Tiên không sâu, đối phương chỉ vì Thiên Ngân nên mới giúp gã. Cho dù trong tay có truyền thừa trí đạo, dựa vào cái gì mà phải hy sinh lớn đến như vậy để giúp đỡ gã chứ? Chỉ vì sáu trăm cân Chính Thiên Ngân sao?

Hiển nhiên không có khả năng.

Sở Độ là người thông minh. Tuy chỉ là tán tu, nhưng cũng biết sĩ diện. Bây giờ Phương Nguyên đã báo giá, nhiều người nhìn vào như vậy, Sở Độ cũng không thể đứng im mà không nói gì.

Thế là, gã thẳng thắn thừa nhận thất bại, trực tiếp rút lui khỏi trận cạnh tranh này.

Sắc mặt Phượng Cửu Ca trầm xuống. Trong nháy mắt Sở Độ tuyên bố rời khỏi, ông ta đã kịp phản ứng tiền căn hậu quả.

Nhất thời, Phương Nguyên thắng lợi đã thành kết cục đã định. Phượng Cửu Ca cũng không biết nói gì cho phải.

Chẳng lẽ Sở Độ quá thông minh, suy bụng ta ra bụng người hay sao? Phượng Cửu Ca cảm thấy do dự, rốt cuộc là bên cạnh thiếu đồng bọn, làm chuyện gì cũng bó tay bó chân.

“Nhưng giao dịch tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy cũng không phải là không có cơ hội. Sau khi đấu giá công khai còn có tự do giao dịch.” Phượng Cửu Ca tự trấn an mình, tâm trạng nhanh chóng bình phục lại. Ông ta đã trải qua nhiều sóng gió to lớn, ma luyện không thua gì Phương Nguyên. Nếu không, sẽ không có Phượng Cửu Ca như ngày hôm nay.

Người như Phượng Cửu Ca có rất nhiều điểm giống Phương Nguyên, không so đo thành bại nhất thời, co được giãn được.

Cục diện cạnh tranh tiên cổ đến lúc này xem như đã sáng tỏ.

Sở Độ rút lui, Phương Nguyên ra giá một phần truyền thừa Trí đạo không trọn vẹn.

Nhưng khi Tần Bách Thắng chuẩn bị lên tiếng báo giá lần thứ nhất, người cạnh tranh thứ ba đã xuất hiện.

“Mật thất số mười một đồng ý cạnh tranh, xuất ra một con tiên cổ Trí đạo, một phần truyền thừa Trí đạo không trọn vẹn, tiên tài không thua gì mật thất số mười.” Tần Bách Thắng bỗng nhiên tuyên bố.

Phát sinh ngoài ý muốn khiến cho các cổ tiên một lần nữa nhấc lên hứng thú.

“Lại có thêm một vị cổ tiên thần bí tham dự đấu giá.”

“Mật thất số mười một có thể trả giá cao như vậy, quả nhiên nước của đại hội đấu giá rất sâu.”

“Từ lúc nào tiên cổ Lực đạo nổi tiếng đến mức mọi người cùng tranh như thế?”

Tần Bách Thắng lại càng cảm thấy kỳ quái hơn so với những người khác. Ông ta biết Thái Bạch Vân Sinh đi cùng với Phương Nguyên. Bọn họ cùng một giuộc mới đúng. Tại sao lại nội đấu với nhau?”

Chương 1040: Khởi Tử Hồi sinh (1)

Đừng nói ông ta, ngay cả người trong cuộc là Thái Bạch Vân Sinh cũng không hiểu ra sao cả.

Ông cũng vừa mới nhận được tin tức của Phương Nguyên, nói phải báo giá như vậy.

Dù sao người bán cũng chỉ có thể lựa chọn một người giao dịch, mặc kệ là lựa chọn Phương Nguyên hay là lựa chọn Thái Bạch Vân Sinh, đều chỉ có được một phần đấu giá. Từ đầu đến cuối, Phương Nguyên cũng không tính là vi phạm quy định đại hội đấu giá.

Trong mật thất số mười, Phương Nguyên ngồi im tại chỗ, ngón tay nắm chặt lại, tầm mắt khép hờ, chỉ để lại một khe hở, mở miệng báo một cái giá cạnh tranh với Thái Bạch Vân Sinh.

Liên tục đấu giá mấy lần, Thái Bạch Vân Sinh chắp vá lung tung, biểu hiện tài lực chống đỡ không nổi.

Sau đó, Thái Bạch Vân Sinh im lặng, biểu hiện do dự.

Cạnh tranh thêm mấy lần, Thái Bạch Vân Sinh nhận được thông báo của Tần Bách Thắng. Sau khi được ông cho phép, Tần Bách Thắng nhận được một phong thư từ người khác.

Nội dung thư bên trong đại khái cũng giống như viết cho Sở Độ. Lấy lý do nhìn trúng tiên tài mà Thái Bạch Vân Sinh đã báo, thấy thực lực của Thái Bạch Vân Sinh không đủ, nguyện ý giúp đỡ đổi lấy tiên tài.

“Sư đệ, quả nhiên như ngươi đã sở liệu, có người đồng ý giúp ta.” Thái Bạch Vân Sinh đem chuyện này ngầm báo cho Phương Nguyên biết.

“Ồ?” Phương Nguyên đột nhiên mở hai mắt, vô thức dựng thẳng lưng: “Là ai?”

“U Lan kiếm sư.”

“U Lan kiếm sư?” Tinh mang trong mắt Phương Nguyên bùng lên.

“U Lan kiếm sư… Thái tử Phụng Tiên…” Hắn không ngồi được nữa, trực tiếp đứng dậy, bắt đầu dạo bước.

Sắp xếp vừa nãy của Phương Nguyên chỉ là muốn thăm dò. Bây giờ đã dò ra được kết quả, nhưng kết quả này lại khiến Phương Nguyên cảm thấy ngoài ý muốn.

“Bá Tiên Sở Độ tất nhiên phải cần đến sự giúp đỡ mới có thể cạnh tranh cùng với ta. Người này rất có thể chính là U Lan kiếm sư.”

“Nếu thật là nàng ta, trước giúp Sở Độ, sau giúp Thái Bạch Vân Sinh, vì cái gì? Chỉ sợ không phải là tiên tài, mà là phòng ngừa tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy của ta rơi vào tay người khác.”

“Tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy ở trong tay ta, không có tác dụng gì, bởi vậy ta mới bán đi. Nếu tiên cổ rơi vào trong tay người bán, người này có cần, trên cơ bản sẽ không bán tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy đi.”

“U Lan kiếm sư trước đó tiêu tốn rất nhiều, dùng hai con tiên cổ Lực đạo để mua tiên cổ Lưu Lạc Thiên Nhai. Bây giờ nghĩ lại, nàng ta muốn ngăn cản ta bán tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy là vì cái gì?”

Đáp án đã sớm lấp lóe trong lòng hắn, đó chính là tiên cổ phòng thất chuyển, lầu Cận Thủy.

Phương Nguyên vừa đi qua đi lại, vừa suy nghĩ.

Một lát sau, hắn dừng bước, ngẩng đầu nhìn về phía xa.

Phong cảnh trong mật thất như tranh vẽ, nhưng ánh mắt của Phương Nguyên tĩnh mịch, giống như nhìn xuyên qua từng tầng huyễn cảnh, nhìn thấy được U Lan kiếm sư bên trong phòng đơn, thậm chí nhìn thấy được Trung Châu bên ngoài Bắc Nguyên.

Ánh mắt Phương Nguyên lạnh như băng, cười lạnh trong lòng: “Thật sự lợi hại. Trong cuộc loạn chiến năm vực kiếp trước, một vị Thái thượng trưởng lão nào đó của Linh Duyên Trai đã thành công chiêu mộ Thái tử Phụng Tiên. Thái tử Phụng Tiên bỗng nhiên đầu nhập vào Linh Duyên Trai, khiến cho người ta vội đến mức không kịp chuẩn bị, thiếu chút nữa đã giết chết Mã Hồng Vận lúc đó đã là cổ tiên thất chuyển, khiến thế cục Bắc Nguyên thay đổi đột ngột. Rất nhiều cổ tiên Bắc Nguyên hy sinh, rất nhiều lãnh thổ không còn, danh tiếng Linh Duyên Trai tăng vọt, nhảy lên thành môn phái đứng đầu trong thập đại cổ phái. Không nghĩ đến Thái tử Phụng Tiên vốn đã là quân cờ của Linh Duyên Trai.”

Phượng Cửu Ca có Gặp Mặt Giống Như Quen Biết, Phương Nguyên dò xét không ra chân tướng. Mười đại cổ phái Trung Châu điều động Phượng Cửu Ca dẫn đầu chúng tiên tiến vào Bắc Nguyên, vốn là một nhiệm vụ bí mật, trước đó đã có mấy vị cổ tiên Trí đạo liên thủ, che đậy hết thảy dấu vết. Với năng lực tình báo của Phương Nguyên, đương nhiên dò xét không ra.

Phương Nguyên không biết những chuyện này, nhưng Phượng Cửu Ca dùng thân phận U Lan tiên tử, ngược lại đã để Phương Nguyên đoán ra được bí mật bố cục trọng đại của Linh Duyên Trai.

“Thủ đoạn của vị U Lan kiếm sư này rất cao minh. Nếu không phải Sở Độ sớm gửi thư cho ta, ta còn chưa phát giác được sơ hở. Nếu ta không có trí nhớ của kiếp trước, cũng sẽ không liên tưởng cùng một chỗ.” Phương Nguyên âm thầm cảm thán trong lòng.

Khả năng âm mưu tính toán của Phượng Cửu Ca không thua gì Phương Nguyên.

Ra tay như xuân phong hóa vũ, không để lại dấu vết.

Nhưng trong cuộc đấu trí lần này, Phương Nguyên cao minh hơn một chút.

Đầu tiên Phượng Cửu Ca bị Sở Độ hố.

Bá Tiên đã sớm gửi thư cho Phương Nguyên. Chuyện này Phượng Cửu Ca không biết. Nếu biết, ông ta tuyệt sẽ không làm như thế.

Nhưng Sở Độ cũng sẽ không vô duyên vô cớ thông báo cho đối phương biết. Dù sao đây cũng là chuyện mất mặt. Đồng thời Sở Độ vẫn cho rằng, Phượng Cửu Ca thật sự muốn tiên tài Chính Thiên Ngân của gã.

Nhược điểm thứ hai của Phượng Cửu Ca chính là không có đồng bọn bên cạnh. Giả mạo thân phận, nhiều thứ phải lo, làm việc trói chân trói tay. Không giống như Phương Nguyên, bên cạnh còn có Thái Bạch Vân Sinh có thể trợ giúp, giảm bớt rất nhiều phiền phức.

Bất hạnh thứ ba của Phượng Cửu Ca là đối thủ của ông ta chính là Phương Nguyên. Phương Nguyên là người không đơn giản, là người trùng sinh, có trí nhớ của kiếp trước. Cho dù không biết chân tướng, cũng có thể từ một số việc mà đẩy ngược ra rất nhiều bí ẩn.

Phương Nguyên một lần nữa ngồi xuống. Hắn vừa báo giá, vừa diễn kịch với Thái Bạch Vân Sinh, vừa suy nghĩ.

Hiện tại thế cục đã chuyển đổi.

Phương Nguyên thoạt đầu mơ mơ màng màng, hiện tại đã nắm chắc, phát hiện được mục đích của U Lan kiếm sư.

Mặc dù còn chưa biết được thân phận chân chính của U Lan kiếm sư, nhưng Phương Nguyên chiếm cứ chủ động, Phượng Cửu Ca vẫn còn chưa biết được Phương Nguyên đã khám phá ra được mục đích của ông ta, hiện tại đang trong cục diện địch sáng ta tối.

Hiện tại, Phương Nguyên đang suy nghĩ rốt cuộc nên giữ lại tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy khiến đại kế của Linh Duyên Trai thất bại, hay là đổi lấy tiên cổ lớn hơn, hoặc trực tiếp bán tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy cho U Lan kiếm sư?

Với lòng dạ của Phương Nguyên, còn chưa đến mức không muốn nhìn thấy người khác tốt hơn mình. Nếu thỏa mãn Linh Duyên Trai, đổi lấy lợi ích động tâm lớn hơn, Phương Nguyên tuyệt đối sẽ làm như vậy.

Nhưng xét theo một phương diện khác, Phương Nguyên lại không nỡ bỏ tiên cổ Lục Đỉnh.

Loại tiên cổ phòng ngự Lực đạo này rất hiếm thấy. Bỏ lỡ là không còn gặp nữa.

Trong lúc Phương Nguyên đang do dự, một âm thanh từ trong phòng đơn truyền ra.

“Một con tiên cổ Trí đạo cổ Thiện Niệm, một phần truyền thừa Trí đạo không trọn vẹn, tiên tài gấp hai cạnh tranh lấy con tên cổ Đỉnh Lực này.”

Toàn bộ đại sảnh không khỏi xôn xao.

Bởi vì cổ tiên tham gia cạnh tranh lai lịch quá lớn, chính là một trong ngũ đại cổ tiên bát chuyển, cổ tiên Luyện đạo Dược Hoàng.

“Dược Hoàng cũng tham gia cạnh tranh?”

“Ông ta là cổ tiên Luyện đạo, tại sao lại có nhu cầu đối với Lực đạo nhỉ?”

“Chẳng lẽ tiên cổ Đỉnh Lực kia có liên quan đến lợi ích trọng đại nào đó, chỉ là chúng ta chưa cảm nhận được mà thôi.”

Bên trong phòng đơn, bên cạnh Dược Hoàng chính là đương kim thủ lĩnh cương minh Bắc Nguyên, Âm Lục Công.

Âm Lục Công nói: “Dược Hoàng tiền bối thật sự muốn mua con tiên cổ Đỉnh Lực này sao?”

Dược Hoàng cười ha hả: “Đúng là như vậy. Ta muốn luyện tiên cổ Khởi Tử Hoàn Sinh, trong đó có một cửa ải, cần một vật chứa vô hình, xem như vùng đất luyện cổ. Khí trong đó nhất định phải hư mà không phải là thực, không dính quang ám ngũ hành.

Chương 1041: Khởi Tử Hồi sinh (2)

Vì thế Viêm, Băng, Mộc, Kim, Khí đạo bình thường đều không thể thực hiện được. Có thể thực hiện, Hư đạo là tốt nhất, Lực đạo đứng thứ hai, tiếp đó là Vũ đạo rồi Luật đạo.”

Âm Lục Công giật mình: “Tiên cổ Hư đạo vốn rất hiếm thấy, xấp xỉ với truyền thừa Trí đạo. Tiên cổ Hư đạo có thể sung làm vật chứa vô hình lại càng khó có hơn. Tiên cổ Đỉnh Lực, lấy lực làm đỉnh, không dính quang ám ngũ hành, không thực liền hư, nhưng lại có thể chống cự thế công, đích thật là vật chứa luyện cổ thượng giai.”

Dược Hoàng gật đầu: “Nuôi dùng luyện tồn hồ một lòng. Tiên cổ chỉ là công cụ, dùng như thế nào, tùy từng người khác nhau. Tiểu Lục, bây giờ ngươi đã tin tưởng thành ý của ta chưa?”

Âm Lục Công cười khổ.

Trước đó, Dược Hoàng ưu ái ông ta, chủ động nắm tay ông ta ngồi chung một phòng đơn, quan hệ thân thiết, khiến các cổ tiên còn lại phải đỏ mắt hâm mộ.

Nhưng người ngoài không biết được nội tình, Dược Hoàng còn có mưu đồ khác.

Mấy năm qua, Dược Hoàng vẫn luôn nghiên cứu, ý định tạo ra một con tiên cổ hoàn toàn mới, có tên là Khởi Tử Hồi Sinh.

Tên cổ cũng như ý nghĩa, có thể giúp cho người chết giành được cuộc sống mới.

Dược Hoàng vốn đi theo Luyện đạo, đồng thời am hiểu nhất chính là luyện chế cổ trùng trị liệu. Lần này tiên cổ Khởi Tử Hồi Sinh là cái mới lần đầu tiên ông sáng tạo ra, hao phí rất nhiều tài lực, tinh lực của ông ta.

“Từ lúc ta hợp tác với quý minh đến nay, nhờ tiên cương làm người thí nghiệm. Mấy năm qua tích lũy lại, rất có thành quả. Đối với chuyện luyện tiên cổ Khởi Tử Hồi Sinh, ta có ba thành nắm chắc.” Dược Hoàng hơi kiêu ngạo nói.

“Ba thành?” Gương mặt Âm Lục Công hiện lên sự kinh ngạc. Ba thành nắm chắc, đối với luyện chế tiên cổ đã là rất cao.

“Một khi luyện thành tiên cổ, người được lợi lớn nhất thật ra không phải là ta, mà là cương minh của các ngươi.” Dược Hoàng vừa cạnh tranh vừa nói với Âm Lục Công.

Âm Lục Công khẽ chấn động: “Ý của tiền bối là…”

“Không sai.” Dược Hoàng thẳng thắn thừa nhận: “Cổ này liên quan đến pháp tắc sinh tử, dùng cái chết chuyển sinh, chỉ thích hợp với tiên cương các ngươi, có thể giúp các ngươi giành lại cuộc sống mới, thoát khỏi vũng bùn tiên cương.”

“Có diệu dụng như vậy sao?.. Không hổ danh là Dược Hoàng đại nhân.” Âm Lục Công chấn kinh một chút, nhưng rất nhanh thu liễm lại: “Nhưng đại nhân có tiên cổ như vậy, không nói đến lợi nhuận to lớn, dùng cho bản thân thôi, cũng có thể khống chế được duyên thọ?”

“Haha, Tiểu Lục ngươi thật sự rất khôn khéo. Ngươi đoán không sai, Thọ cổ rất khó tìm, thọ nguyên của lão phu cũng không còn nhiều, không thể không tìm kiếm những phương pháp duyên thọ khác. Thế nào, có hợp tác với ta không?” Dược Hoàng nói thẳng.

Âm Lục Công cười khổ: “Dược Hoàng đại nhân đã sớm nhìn ra được vãn bối đã động tâm, nhưng muốn hợp tác với tiền bối, bên phía vãn bối ít nhất phải lấy ra mười thi thể tiên cương. Mặc dù vãn bối là một trong những thủ lĩnh của cương minh, nhưng vẫn còn hai người khác. Cho dù ba người thủ lĩnh chúng ta đồng ý, nhưng cũng chỉ là người quản lý cương minh Bắc Nguyên. Việc này can hệ trọng đại, vãn bối còn phải thông báo cho thủ lĩnh Phần Thiên nữa.”

“Mười thi thể tiên cương đã là số lượng ít nhất rồi. Muốn luyện chế tiên cổ Khởi Tử Hồi Sinh, nhất định phải là vật có liên quan đến đạo ngân sinh tử. Vì thế tiên cương chính là thứ tốt nhất, là chủ tài luyện cổ. Ta biết, bên trong cống ngầm cương minh của các ngươi có một mộ huyệt an táng xác tiên cương lịch đại.” Dược Hoàng cau mày nói.

Âm Lục Công vội vàng khoát tay: “Dược Hoàng đại nhân, điều này vạn vạn lần không được. Người chết nhập thổ vi an, tiên cương chúng ta bởi vì cơ thể không được trọn vẹn, lại càng chú trọng phương diện này hơn. Nếu ta đào mộ, dẫn đến chúng tiên cương phẫn nộ, cũng sẽ làm hỏng thanh danh của cương minh Bắc Nguyên. Thử hỏi, ngay cả thi thể của thành viên trong cương minh cũng đem ra lợi dụng, liên minh lạnh lùng như thế, ai mà còn thèm gia nhập nữa? Trong tay vãn bối có hai cơ thể tiên cương, đều là kẻ phản bội cương minh. Dù vậy, vãn bối vẫn dùng sát chiêu Quan Quách Da Đá để an táng bọn họ, bảo vệ nghị sự đường, chưa từng tùy tiện sử dụng.”

“Hừ, đám tiên cương các ngươi đúng là cứng đầu. Ta luyện tiên cổ Khởi Tử Hồi Sinh cũng có lợi ích rất lớn đối với các ngươi.” Gương mặt Dược Hoàng hiện lên vẻ không vui, mơ hồ gây áp lực đối với Âm Lục Công.

Chính bởi vì tiên cương rất chấp nhất trong việc này, Dược Hoàng mới ngụy trang thân phận xâm nhập cương minh, muốn đích thân ra tay ăn cắp thi thể tiên cương.

Nhưng đáng tiếc, kế hoạch của ông ta bị cánh cửa nghị sự đường phá hỏng.

Âm Lục Công bị áp lực rất lớn, nhưng đối với chuyện này không dám cẩu thả. Ông ta cố gắng tìm từ để nói: “Như vậy đi, tiền bối. Việc này ta thật sự không làm chủ được. Thậm chí ba thủ lĩnh chúng ta cũng không dám quyết định. Chúng ta cần phải thông báo cho thủ lĩnh Phần Thiên, hết thảy phải do ngài ấy định đoạt. Mấy tháng nữa, nhất định ta sẽ cho đại nhân ngài một câu trả lời chắc chắn.”

Biểu hiện Dược Hoàng hoàn toàn không vui: “Ba thủ lĩnh các ngươi toàn là người trung thành tuyệt đối với Phần Thiên.”

Mồ hôi lạnh đổ ròng ròng trên người Âm Lục Công. Nghe Dược Hoàng nói, hình như ông ta đã từng hiệp thương với thủ lĩnh khác?

Tuy nhiên, ông ta vẫn cố ứng phó với Dược Hoàng: “Nói là trung thành tuyệt đối thì thật hổ thẹn quá. Chân chính mà nói, tiên cương chúng ta tôn trọng quy củ cương minh hơn. Dù sao đại đa số cổ tiên đều bài xích tiên cương chúng ta, xem thường chúng ta. Chỉ có cương minh mới thật sự là ngôi nhà của chúng ta.”

Dược Hoàng hừ lạnh, tiếp tục báo giá, đem sự không vui trút lên những lần cạnh tranh.

“Ta rút lui.” Trong mật thất số mười truyền ra âm thanh của Phương Nguyên.

Sau đó không lâu, Thái Bạch Vân Sinh trong mật thất số mười một cũng nói: “Không dám tranh phong với Dược Hoàng tiền bối, tại hạ nhận thua.”

Thật ra Dược Hoàng cũng không phải thật sự muốn có tiên cổ Đỉnh Lực, mà là tình thế bắt buộc, muốn biểu hiện quyết tâm của ông ta đối với Âm Lục Công.

Để đạt được con tiên cổ này, ông ta thậm chí không tiếc đem truyền thừa Trí đạo mà mình đang sử dụng, bại lộ thân phận, thậm chí chia tách một con tiên cổ dùng để cạnh tranh.

Lúc này, giao dịch đã hoàn thành.

Dược Hoàng cầm con tiên cổ Đỉnh Lực trong tay, thở dài một tiếng: “Con này cũng chỉ lục chuyển, xem ra ta còn phải phí công một thời gian, tranh thủ tăng nó lên thất chuyển. Như vậy việc luyện cổ Khởi Tử Hồi Sinh mới càng nắm chắc hơn.”

Trong lòng Âm Lục Công lại càng run hơn, biết lời này của Dược Hoàng chính là muốn nói với ông ta. Sau khi tiến vào phòng đơn, Dược Hoàng vẫn luôn thuyết phục ông ta, lúc này đang có ý biểu hiện quyết tâm của mình.

Đây là quyết định của đại năng bát chuyển.

Một khi xử lý không tốt, tất sẽ dẫn phát lửa giận của Dược Hoàng. Đại năng bát chuyển, thậm chí Dược gia sẽ toàn diện khai chiến với cương minh.

Các cổ tiên đều không nghĩ đến, đấu giá tiên cổ Đỉnh Lực cuối cùng lại rơi vào tay Dược Hoàng.

Phương Nguyên biết khó mà lui, Phượng Cửu Ca cũng thở phào một hơi.

Tình huống này phù hợp với lợi ích của Phượng Cửu Ca.

Nếu Phương Nguyên thành công, người bán thu hoạch được tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy, Phượng Cửu Ca muốn mua lại cũng sẽ rất khó khăn.

Người bán cần tiên cổ Trí đạo, không dễ dàng lấy ra thì không nói, quan trọng hơn là Phượng Cửu Ca tìm không thấy người bán. Từ đầu đến cuối, người bán này đều không bại lộ vị trí và thân phận, tất cả đều do Tần Bách Thắng công bố.

Ông ta phỏng đoán, người bán rất có thể là một vị cổ tu tầng dưới chót, chiến lực yếu kém một chút. Nếu không, sẽ không cẩn thận từng li từng tí như vậy.

Chương 1042: Phí sức

Đấu giá tiên cổ Đỉnh Lực đã kết thúc, lực chú ý của mọi người bị tiên cổ tiếp theo hấp dẫn.

“Đây là tiên cổ Vận đạo thứ ba.” Có cổ tiên lên tiếng.

Tiên cổ Vận đạo thần bí đã sớm nổi danh. Bởi vì có liên quan đến Cự Dương Tiên Tôn, cổ tiên Bắc Nguyên đối với tiên cổ Vận đạo lại càng đặc biệt chú ý hơn.

Con tiên cổ Vận đạo thứ hai có tên là Đào Hoa Vận, đã được người ta dùng giá cao đổi lấy. Còn con tiên cổ thứ ba này có tên là Hảo Vận, là một tiên cổ tồn trữ, có thể thu thập hảo vận vô chủ giữa thiên địa.

Người bán yêu cầu một con tiên cổ Viêm đạo.

Đám cổ tiên lại tranh đoạt một phen, dùng giá cao để thành giao.

Đấu giá tiếp theo như đã hứa, tiên cổ Vận đạo xuất hiện liên tiếp.

Có cổ Tẩu Vận có thể làm vận khí tiêu hao nhanh chóng, có cổ Phong Vận có thể phong ấn vận khí, có cổ Chuyển Vận có thể di chuyển vận khí, còn có cổ Đoạn Vận mà Phương Nguyên đã sớm thăm dò được trước đó.

Đáng tiếc, người bán tiên cổ Vận đạo đều có nhu cầu của riêng mình. Bọn họ yêu cầu tiên cổ chủ lưu Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ. Đây đều là nhược điểm của Phương Nguyên. Không đáp ứng được yêu cầu này, Phương Nguyên ngay cả tư cách tham gia cạnh tranh cũng không có.

Phương Nguyên đã từng nếm qua vị đắng của Vận đạo, đồng thời cũng hưởng được quả ngọt của Vận đạo. Hắn dự định nhìn xem tình huống như thế nào, phải chăng có thể thu được một số tiên cổ Vận đạo hay không. Đáng tiếc, một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có.

Càng tiếc nuối hơn chính là, hắn đã bỏ lỡ cơ hội với tiên cổ Đoạn Vận.

Phương Nguyên đã có tiên cổ Liên Vận, có thể phối hợp với tiên cổ Đoạn Vận. Đáng tiếc cơ duyên không đủ, không cách nào đắc thủ.

Đại hội đấu giá lần này cũng không phải đặc biệt dành cho hắn. Hắn có được, tất nhiên cũng sẽ có mất.

“Con tiên cổ tiếp theo là một con tiên cổ Vận đạo thất chuyển, tên là Chiêu Tai…” Rốt cuộc cũng đến phiên tiên cổ Chiêu Tai của Phương Nguyên ra sân. Tần Bách Thắng chậm rãi giới thiệu.

Tiên cổ thất chuyển khá hiếm thấy. Bên trong đại hội đấu giá, đa phần đều là tiên cổ lục chuyển.

Mặc dù chỉ thua kém một chuyển, nhưng giá trị khác biệt cực kỳ lớn. Từ lục chuyển tăng lên thất chuyển, giá trị thành công cực thấp, chi phí luyện chế thường rất cao.

Về phần tiên cổ bát chuyển, bên trong đại hội đấu giá lần này hoàn toàn không có.

Các cổ tiên bên trong đại sảnh nghe được là tiên cổ thất chuyển, ai nấy đều sinh ra hứng thú.

Nhưng sau khi biết được công dụng cụ thể của tiên cổ Chiêu Tai, đám cổ tiên đều vội lắc đầu.

Cổ Chiêu Tai chính là cổ gây họa cho mình mà có lợi cho người, trợ giúp người khác độ kiếp, dẫn tai kiếp đến bản thân.

Quên mình vì người cũng không phải là không có, nhưng bình thường cũng phải có sự trao đổi lợi ích với nhau.

Cổ Chiêu Tai cũng không phải là không có thị trường. Một số thế lực lớn cần nó để trợ giúp thành viên nhà mình. Ngoài ra, có một số cổ tiên động tâm, muốn dựa vào cổ này trợ giúp người khác, từ đó kiếm lợi cho mình.

Nhưng Phương Nguyên yêu cầu tiên cổ Lực đạo thất chuyển, toàn bộ đại hội đấu giá không một ai có thể bỏ ra.

Phương Nguyên thấy thời cơ bất ổn, vội vàng thông báo cho Tần Bách Thắng, tuyên bố có thể dùng tiên cổ Trụ đạo thất chuyển để đổi lấy, nhưng vẫn không ai đáp ứng được.

“Quả nhiên là tiên cổ Chiêu Tai. Không biết tiên cổ này có phải đến từ cổ tiên mật thất số mười hay không?” Phượng Cửu Ca trầm ngâm, sau đó âm thầm câu thông với Tần Bách Thắng, yêu cầu được trò chuyện với chủ nhân tiên cổ Chiêu Tai.

“U Lan tiên tử quả nhiên không nhịn được sao…” Phương Nguyên hừ lạnh một tiếng, không chút do dự từ chối thỉnh cầu này.

Cuối cùng, bởi vì không có ai đấu giá, tiên cổ Chiêu Tai được bỏ qua.

Thật ra Phương Nguyên cũng đã chuẩn bị tâm lý cho kết quả này. Dù sao hắn cũng yêu cầu tiên cổ thất chuyển, còn phải là tiên cổ Lực đạo, mà loại tiên cổ này lại không nhiều. Quan trọng nhất, cổ Chiêu Tai so sánh với các tiên cổ khác, lực hấp dẫn không cao. Cuối cùng sẽ không có ai hỏi đến.

Cổ Chiêu Tai của Phương Nguyên cũng không phải là tiên cổ duy nhất bị bỏ qua.

Trước đó đã từng có một con tiên cổ Ẩn Vận bị bỏ qua. Về sau còn có một số con tiên cổ có số phận tương tự.

Đối với những con tiên cổ bị gạt qua này, về sau vẫn còn có cơ hội.

Sau đấu giá còn có một khâu nữa, chính là tự do giao dịch.

Đến thời điểm tự do giao dịch, khi đó có thể ra tay.

Thời gian trôi qua từng phút một, từng con tiên cổ lên đài biểu diễn, được người ta mua lấy. Trong lòng các cổ tiên chờ mong, hy vọng dần dần tích lũy được nhiều.

Tiên cổ còn thừa trong danh sách không bao nhiêu, sắp sửa bán hết. Phần cuối của phiên đấu giá này sắp được công bố, chính là tinh túy chân truyền Vận đạo mà Tần Bách Thắng thu được.

“Sau đây là tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy, Trí đạo lục chuyển. Người bán yêu cầu một con tiên cổ Lực đạo lục chuyển, nếu là tiên cổ phòng ngự thì tốt nhất.” Tần Bách Thắng tuyên bố.

Khi chỉ còn lại vài con tiên cổ cuối cùng, rốt cuộc đến phiên tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy lên sân khấu.

Lần này Phương Nguyên vẫn yêu cầu tiên cổ Lực đạo.

Đối với nhu cầu giành lại cuộc sống mới, trút bỏ cơ thể tiên cương, hắn không hề nhắc đến một lời, cũng chẳng đề cập đến bất luận thứ gì có liên quan đến Bạch Liên Cự Tằm.

Hai chuyện này, một khi nói ra, kết hợp với tiên cổ Lực đạo, manh mối thật sự quá rõ ràng.

Trong tay Phương Nguyên đã có Định Tiên Du, điều này tất cả mọi người đều biết.

Cho dù Phương Nguyên không biết quan hệ giữa Thái tử Phụng Tiên và Linh Duyên Trai, cũng sẽ không có não mà đưa ra nhu cầu này.

Tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy lục chuyển đổi lấy tiên cổ Lực đạo lục chuyển. Cánh cửa cạnh tranh này so với tiên cổ Chiêu Tai trước đó thấp hơn rất nhiều.

Tần Bách Thắng vừa dứt lời, lập tức có mấy vị cổ tiên báo giá.

Lực đạo suy thoái, Trí đạo thần bí kéo dài không suy. Dưới tiên nhãn của đại đa số cổ tiên, tiên cổ Trí đạo lục chuyển so với tiên cổ Lực đạo càng có sức hấp dẫn hơn.

Nhất thời, không khí đấu giá chung quanh tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy có chút náo nhiệt.

Phương Nguyên im lặng nghe báo giá, không tỏ thái độ. Hắn đang chờ U Lan kiếm sư ra tay.

Cũng không lâu lắm, U Lan kiếm sư quả nhiên đã tham gia cạnh tranh. “Trong tay của ta có một con tiên cổ Cật Lực. Con cổ này thuộc Lực đạo, cũng là Thực đạo. Tiên cổ tu hành Lực đạo này có thể thông qua ăn thịt thú vật hoặc rau quả có liên quan đến phương diện Lực đạo, giúp cho đạo ngân Lực đạo trên người cổ tiên tự sinh trưởng, hoàn toàn phù hợp với bản thân.”

Lời vừa nói ra, toàn bộ cổ tiên có mặt đều choáng váng.

“Đây chính là một con tiên cổ rất tốt.”

“Đối với cổ tiên Lực đạo, đúng là khó có được.”

“Thực đạo đã sớm không còn, tình huống còn hỏng hơn so với Lực đạo. Ít ra Lực đạo còn có thời kỳ cường thịnh, Thực đạo lại không có. Bây giờ lại càng không thấy tung tích. Chỉ nghe nói nó rất có ích đối với nuôi cổ.”

Bên trong đại sảnh vang lên tiếng bàn tán của cổ tiên. Phượng Cửu Ca nghe xong, không khỏi mỉm cười.

Tiên cổ này không thuộc thập đại phái Trung Châu, mà cách đó không lâu, Phượng Cửu Ca đã đoán trước nhu cầu của Phương Nguyên, vì thế đã nhờ Thái tử Phụng Tiên giúp đỡ.

Mặc dù trong tay ông ta có không ít tiên cổ Lực đạo, nhưng trước đó đã tiêu mất hai con Bạt Sơn và Kéo Sóng rồi.

Hiện tại trong tay Thái tử Phụng Tiên vừa lúc vẫn còn một con như thế.

Thì ra sau khi lầu Chân Dương tám mươi góc sụp đổ, một con Vô Tướng Thủ phá không bay ra, đúng lúc rơi xuống gần động thiên của Thái tử Phụng Tiên, được Thái tử Phụng Tiên tự tay phá vỡ Vô Tướng Thủ, bắt được con cổ Cật Lực này.

Chương 1043: Xảo trá thành công (1)

Tiên cổ Lực đạo này rất có ích đối với cổ tiên Lực đạo, nhưng đối với Thái tử Phụng Tiên, tác dụng lại không lớn. Phượng Cửu Ca gửi thư cầu viện, Thái tử Phụng Tiên là đồng môn, lập tức vận dụng thủ đoạn, âm thầm đưa đến phúc địa của Phượng Cửu Ca.

“U Lan tiên tử, không biết ngươi có thể chuyển nhượng con tiên cổ này hay không? Bản nhân nguyện ý dùng một con tiên cổ Lực đạo khác để đổi lấy, đồng thời kèm theo một số lượng tiên tài giá cao, thậm chí không quấy nhiễu ngươi tranh đoạt tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy.” Rất nhanh, Sở Độ lên tiếng.

“Bá Tiên cũng đã động tâm nhưng cũng khó trách. Tuy nhiên, con cổ mà ngươi chuyển nhượng, tuy cũng là Lực đạo, nhưng sao có thể có sức hấp dẫn bằng cổ Cật Lực chứ?” Phượng Cửu Ca trả lời, từ chối thỉnh cầu của Sở Độ.

Nụ cười của ông ta càng thêm tự tin. Cổ tiên thần bí bên trong mật thất số mười nhiều lần yêu cầu tiên cổ Lực đạo, vô cùng có khả năng người này tu Lực đạo. Cho dù không phải, sức dụ hoặc của tiên cổ Cật Lực đối với người này cũng tuyệt đối kinh người.

Hết thảy như Phượng Cửu Ca đã sở liệu. Phương Nguyên vừa nghe đến tiên cổ Cật Lực, trong lòng vừa mừng vừa sợ.

Tiên cổ Cật Lực này rất hợp với hắn.

Nên biết rằng cổ tiên tu hành chủ yếu là dựa vào tiên khiếu độ kiếp. Mỗi lần độ kiếp thành công, cơ thể cổ tiên cũng sẽ tăng thêm đạo ngân bổn đạo.

Đạo ngân trên người cổ tiên càng nhiều, sẽ càng thân cận với thiên địa, thân cận với đại đạo pháp tắc. Kiếp số càng lớn, sau khi vượt qua kiếp số, đạo ngân đạt được cũng càng sâu hơn.

Vì thế, cổ tiên bình thường tu hành đều phải trải qua một lần thiên kiếp, hai lần thiên kiếp có tiêu chuẩn liên quan.

Đạo ngân càng nhiều, khi sử dụng tiên cổ tương ứng, sẽ có thể dẫn phát cộng minh càng sâu hơn, giúp cho tăng phúc uy năng của tiên cổ càng lớn.

Phương Nguyên sử dụng tiên cổ Lưu Lạc Thiên Nhai, đạo ngân trên người và đạo ngân thủy đạo của Lưu Lạc Thiên Nhai chẳng liên quan gì nhau. Cho nên hiệu quả không tốt, uy lực mười phần chỉ phát huy được bảy tám phần.

Nhưng nếu Phương Nguyên dùng tiên cổ Lực đạo như Bạt Sơn, Kéo Sóng, hắn có thể dẫn phát bản thân cộng minh với tiên cổ, từ đó không những có thể tăng cao uy năng của tiên cổ, uy lực mười thành cũng có thể đẩy lên đến mười hai mười ba thành. Hơn nữa, số lần cộng minh càng sâu, Phương Nguyên thông qua việc sử dụng tiên cổ, hắn càng có thể cảm nhận được đạo lý pháp tắc phương diện Lực đạo. Trải nghiệm càng sâu, cảnh giới Lực đạo cũng sẽ thay đổi theo, tích lũy một cách vô tri vô giác, không ngừng sâu sắc hơn. Một ngày nào đó sẽ từ lượng biến dẫn đến chất biến.

Nhưng…

Nan đề lớn nhất của Phương Nguyên nằm ở cơ thể tiên cương của hắn. Cứ cách một khoảng thời gian, phúc địa sẽ tự động vỡ vụn một phần nhỏ, đồng thời không có tai kiếp giáng xuống.

Thiên đạo cân bằng, đối tượng bị hạ tai kiếp đều có phúc địa. Phúc phận càng lớn, tai kiếp sẽ càng mạnh.

Tiên cương không độ kiếp vốn là một chuyện tốt. Tiên khiếu đã chết, nếu còn cộng thêm tai kiếp, trên cơ bản tiên cương chẳng còn đường sống.

Nhưng đối với Phương Nguyên mà nói, không có tai kiếp sẽ không có đạo ngân gia tăng, đồng nghĩa với việc tu vi không tăng trưởng.

“Đương nhiên, nếu muốn gia tăng đạo ngân cũng có thể dùng cổ Thiết Quan Ưng để khắc đạo ngân lên người của mình. Nhưng tiên cổ thú lực này, một là không thích hợp với cơ thể con người, thứ hai số lượng quá thưa thớt, hiệu quả không lớn. Hai ba con tiên cổ thú lực khắc ấn đạo ngân, còn không bằng một lần vượt qua địa tai thu hoạch đạo ngân ngày càng nhiều hơn.”

Phương Nguyên có kinh nghiệm sử dụng cổ trùng Thú lực.

Thú lực không thích hợp lắm với cơ thể con người, sử dụng không được linh hoạt, Có đôi khi có thể đánh ra hư ảnh thú lực, có đôi khi lại không.

Giống như cổ Thiết Quan Ưng Lực mà Phương Nguyên đạt được, có thể khắc một phần đạo ngân Lực đạo Thiết Quan Ưng. Nhưng những đạo ngân này cũng không quá thích hợp với nhục thân của Phương Nguyên. Dù sao kết cấu nhân thể và hùng ưng cũng khác biệt với nhau.

Đạo ngân tương ứng với Thiết Quan Ưng, khi hoàn toàn cộng minh trên cơ thể Phương Nguyên, hắn mới có thể đánh ra một phần sức mạnh Thiết Quan Ưng, đồng thời bộc phát thú ảnh Lực đạo Thiết Quan Ưng.

Trừ phi hắn có được tiên cổ Toàn Lực Ứng Phó.

Hiệu dụng chân chính của cổ Toàn Lực Ứng Phó chính là có thể khắc đạo ngân lên cơ thể con người bất cứ lúc nào, đồng thời còn có thể cộng minh.

Nhưng cổ Toàn Lực Ứng Phó của Phương Nguyên vẫn chỉ là tứ chuyển. Mặc dù là cổ bản mệnh nhưng thăng tiên như thế nào thì lại không có manh mối. Cổ phương tiên cổ Toàn Lực Ứng Phó dường như đã sớm thất lạc trong dòng sông lịch sử.

Đối với chuyện này, hy vọng lớn nhất của Phương Nguyên chính là địa linh Lang Gia. Bên trong phúc địa Lang Gia có mấy ngàn cổ phương tiên cổ, hy vọng bên trong sẽ có cổ phương tiên cổ Toàn Lực Ứng Phó.

Nhưng trước mắt, quan hệ giữa Phương Nguyên và địa linh Lang Gia còn chưa đến mức có thể bán trao tay cổ phương tiên cổ. Ngay cả cổ phương phàm đạo, địa linh Lang Gia cũng rất xem trọng, kiên quyết không bán.

Đối với hết thảy phương diện luyện cổ, địa linh Lang Gia vô cùng keo kiệt. Trước đó, Phương Nguyên nguyện ý ra giá cao mua người Lông của lão, nhưng đám nô lệ dị nhân này địa linh Lang Gia cũng đã coi như bảo bối chứ đừng nói chi đến cổ phương.

Nhưng nếu Phương Nguyên có được tiên cổ Cật Lực, tình hình sẽ được cải thiện rất lớn.

Tiên cổ Cật Lực có thể giúp cho cổ tiên tự sinh ra đạo ngân Lực đạo. Cứ như vậy, đạo ngân đạt được nhất định sẽ hoàn mỹ, thích hợp với cơ thể của hắn. Tu vi của Phương Nguyên đang ngưng trệ, hoàn toàn có thể dựa vào tiên cổ này nhận được chút đền bù.

Phương Nguyên đã động tâm.

Có thể nói, chỉ cần là cổ tiên Lực đạo, nhìn thấy tiên cổ Cật Lực, không ai là không động tâm.

“Có tiên cổ Lực đạo này, không sợ đối phương không động tâm.” Phượng Cửu Ca bình yên ổn tọa, trong lòng nắm chắc mười phần.

Con cổ này vừa xuất hiện, nhất thời làm cho những người cạnh tranh chung quanh cảm thấy thua chị kém em. Chỉ cần không phải đồ ngốc, tất cả đều nhìn ra được chỗ tốt của tiên cổ Cật Lực.

“Nếu ta không nhìn ra được sơ hở, ta sẽ đổi ngay vào lúc này. Đáng tiếc…” Phương Nguyên cười lạnh.

Lúc này, trong mật thất hai mươi ba có người lên tiếng báo giá: “Một con tiên cổ Thiết Quan Ưng Lực, đồng thời kèm theo mười lăm giọt tiên tài Pháp Nhãn.”

Nghe được giọng nói này, ý cười trên khóe miệng Phương Nguyên càng đậm hơn.

Trước đó, hắn dùng một con tiên cổ Một Bước Lên Mây đổi lấy một con cổ Thiết Quan Ưng Lực. Nhưng quá trình này cũng không bại lộ thân phận của hắn. Phương Nguyên thông qua Tần Bách Thắng xác nhận người mua.

Vì thế, cổ Thiết Quan Ưng Lực rơi xuống tay ai, ngoại trừ Tần Bách Thắng, các cổ tiên có mặt đều không biết là ai.

Tần Bách Thắng đã ký kết minh ước, tất nhiên sẽ không tiết lộ tin tức.

Vì thế Phương Nguyên có thể lớn mật sử dụng.

Về phần người trong mật thất hai mươi ba, không phải ai khác chính là Thái Bạch Vân Sinh.

Phượng Cửu Ca vì tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy đã sớm có sự chuẩn bị, cầu viện Thái tử Phụng Tiên, Phương Nguyên làm sao không có sự chuẩn bị tương ứng chứ?

Hắn đã sớm thông qua Tần Bách Thắng, sắp xếp cho Thái Bạch Vân Sinh âm thầm đổi mật thất.

Mặc dù khi Thái Bạch Vân Sinh ở mật thất số mười một cũng không làm tiết lộ thân phận của Phương Nguyên, nhưng đổi một gian mật thất khác, không thể nghi ngờ còn tốt hơn.

Sau khi Thái Bạch Vân Sinh báo giá, Phương Nguyên chậm chạp không phản ứng.

Chương 1044: Xảo trá thành công (2)

Thời gian dần trôi qua, Phượng Cửu Ca âm thầm cau mày. Bên kia Bá Tiên Sở Độ đột nhiên lên tiếng đấu giá. Hắn ta đưa ra một con tiên cổ Thú lực, đồng thời còn tăng thêm một phần nhỏ tiên tài.

Bá Tiên Sở Độ cũng không phải quá cần tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy. Đương nhiên, nếu có thì vẫn có chỗ để dùng. Hắn ta cũng là cổ tiên Lực đạo. Sở dĩ hắn ta từ bỏ một con tiên cổ Lực đạo, chính là muốn đánh chủ ý vào tiên cổ Cật Lực.

Phương Nguyên cười ha hả, lập tức nhìn thấy rõ suy nghĩ của Bá Tiên Sở Độ.

Ai bảo Sở Độ đã bại lộ thân phận của mình, rất dễ lâm vào thế bị động.

Đối với việc Sở Độ lẫn vào một chân, Phương Nguyên cũng cảm thấy vui. Hắn vẫn giữ im lặng như cũ, mặc cho việc cạnh tranh vẫn tiếp tục diễn ra.

Dưới yêu cầu của hắn, Thái Bạch Vân Sinh một lần nữa tăng giá.

Phượng Cửu Ca cau mày càng sâu hơn, bất đắc dĩ mở miệng đấu giá.

Ông ta vừa dứt lời, Thái Bạch Vân Sinh đã lên tiếng sau đó, khí thế hùng hổ dọa người, cho thấy quyết tâm muốn có được con tiên cổ.

Trong lòng Phượng Cửu Ca không khỏi lo nghĩ: “Chẳng lẽ tiên cổ Cật Lực không đủ hấp dẫn người trong mật thất số mười sao? Hay lòng tham của hắn quá lớn, muốn chờ giá cao hơn một chút.”

Phượng Cửu Ca cũng không tùy tiện vào cuộc. Rốt cuộc ông ta cũng là người thông minh, quyết định hoãn lại một chút. Như vậy ông ta mới có thể tỉnh táo phân biệt thế cục, đồng thời thăm dò tâm ý Phương Nguyên một phen.

U Lan kiếm sư không cạnh tranh, dường như không muốn từ bỏ tiên cổ Cật Lực, thối lui khỏi cuộc cạnh tranh.

Tình huống này khiến các cổ tiên phải chú ý.

Đắc ý nhất không ai qua được Sở Độ. Hắn ta một lần nữa truyền tin tức, tận lực khuyên Phượng Cửu Ca bán tiên cổ Cật Lực cho hắn ta.

Phượng Cửu Ca khẽ cười, tiếp tục từ chối.

Một bên khác, Phương Nguyên dặn dò Thái Bạch Vân Sinh không ngừng tăng giá.

Giá tiền được kéo dần lên, khiến đa số cổ tiên tham dự vào trong lần lượt rời khỏi, ai cũng bảo giá tiền này quá cao.

Cuối cùng chỉ còn lại Sở Độ và Thái Bạch Vân Sinh.

Lúc này Sở Độ cũng đang rất khó khăn. Mục đích thật sự của hắn ta là tiên cổ Cật Lực. Nhưng Phượng Cửu Ca bên kia lại không chịu nhả ra, dường như vẫn muốn cạnh tranh tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy.

Sở Độ không dám lười biếng, vẫn luôn báo giá, một mặt là phòng ngừa tiên cổ Cật Lực, mặt khác cho dù hắn ta thu hoạch được tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy, dùng nó để đổi lấy tiên cổ Cật Lực của U Lan kiếm sư, khả năng thành công cũng cao hơn.

Tâm tư của Thái Bạch Vân Sinh rất đơn thuần. Sư đệ bảo ông làm thế nào, ông liền làm thế đó. Cho dù ông có lấy được tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy cũng chẳng sao. Dù sao ra giá, cuối cùng cũng sẽ rơi vào túi tiền của mình.

Sách lược của Phượng Cửu Ca cũng đơn giản, chính là tọa sơn quan hổ đấu, chờ cạnh tranh không sai biệt lắm, ông ta sẽ bỏ ra một phần khí lực, nâng giá thật cao, giải quyết một cách dứt khoát.

Giữa ba người đều có ý đồ của riêng mình, xảo diệu tạo thành một cục diện bế tắc.

Cục diện không ngừng giằng co. Qua mấy vòng, rốt cuộc có một vị cổ tiên trong đại sảnh bừng tỉnh, bật thốt lên: “Tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy sao lại nổi tiếng như vậy? Một đống lớn tiên tài, giá bỏ ra đúng là quá cao.”

Lúc này mọi người mới ý thức được điểm đó.

“Đúng vậy, đã rất cao rồi.”

“Một con tiên cổ Trí đạo có thể sinh ra nhạc ý, lại có thể có được cái giá cao như vậy, đúng là hiếm thấy.”

“Theo ta thấy, sở dĩ cao như thế là bởi vì có Sở Độ đại nhân tham gia vào. Hắn ta tình nguyện bỏ qua một con tiên cổ Lực đạo cũng muốn đạt được tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy. Xem ra hắn ta nhất định có ý đồ của mình.”

Sở Độ bị đám người bàn tán, tâm trạng lúc này không thể tốt cho được.

Gương mặt của hắn ta tràn ngập vẻ ưu sầu. Tài lực trong tay hắn ta thật sự quá kém.

“Haiz, sớm biết như thế, ta đã hoãn việc độ kiếp lại rồi.” Áp lực đến từ Thái Bạch Vân Sinh khiến cho Sở Độ cảm giác cả người không được tốt.

“Từ lúc nào, ta đường đường là Bá Tiên, lại rơi vào cảnh quẫn bách như thế?” Chiến lực của Sở Độ rất xuất sắc, nhưng trong đại hội đấu giá này, so đấu không phải là chiến lực mà là tài lực.

Thái Bạch Vân Sinh dưới yêu cầu của Phương Nguyên, một lần nữa nâng giá.

Sở Độ cắn răng chèo chống theo.

Qua mấy vòng như vậy, giá của tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy lại từ từ đi lên.

Tần Bách Thắng vẫn yên lặng chú ý. Nhìn đến lúc này, trong lòng cũng không nhịn được mà thầm khen: “Vị Sa Hoàng này, thân là tiên cương nhưng lại khôn khéo như thế, đúng là không đơn giản. Nhưng tài lực của Sở Độ rõ ràng đã thấy đáy, lúc này đã có sự do dự. Nếu là ta, ta sẽ thu tay lại.”

Tần Bách Thắng biết, kế sách của Phương Nguyên nhìn thì như đơn giản nhưng khi thực hiện lại rất khó. Người trong cuộc muốn thực hiện kế sách này, phải cần khảo nghiệm nhãn lực rất lớn, đồng thời phải biết phỏng đoán tâm tư của người khác. Chỉ cần quá mức một chút, chính là lấy giỏ trúc múc nước, chẳng khác nào công dã tràng.

Phương Nguyên làm sao mà không hiểu “thấy tốt thì lấy”, nhưng vẫn một mực yêu cầu Thái Bạch Vân Sinh tăng giá, khí thế bức người.

Sở Độ rốt cuộc chống đỡ không nổi, trên trán đã xuất hiện mồ hôi.

Ánh mắt của hắn ta xuyên thấu phòng đơn, nhìn về phía mật thất số hai mươi ba. Người bên trong chỉ sợ có nhu cầu đặc biệt đối với tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy, nếu không tuyệt sẽ không ra giá cao như thế, lại còn hùng hổ dọa người.

“Thôi được rồi.” Sở Độ thở dài một tiếng, sau đó im lặng, không tham gia cạnh tranh nữa.

Như vậy chỉ còn lại một mình Thái Bạch Vân Sinh.

Cho dù là vậy, Thái Bạch Vân Sinh vẫn tiếp tục báo giá, nâng giá lên thêm một chút.

U Lan kiếm sư vẫn không lên tiếng, giống như đã thật sự rời khỏi cạnh tranh.

Phương Nguyên cười lạnh, nói cho Tần Bách Thắng biết quyết định của mình.

Tần Bách Thắng nghe được tin tức này, đầu tiên là sững sờ. Tại sao người nhà lại bán cho người nhà? Sau đó ông ta chợt nghĩ thông suốt. Quan hệ giữa Sa Hoàng và Thái Bạch Vân Sinh cũng không phải thân thiết như ngoài mặt đã nhìn.

Nghĩ như vậy, xem như đã thông suốt, nhưng trong lòng Tần Bách Thắng vẫn luôn cảm thấy chuyện này có chút kỳ quặc.

Tần Bách Thắng âm thầm lắc đầu. Thân ở trên đài, không thể suy nghĩ quá lâu, ông ta bắt đầu tuyên bố: “Mật thất hai mươi ba lần thứ nhất.”

Ngừng lại một chút, ông ta lại nói: “Mật thất hai mươi ba lần thứ hai.”

Các cổ tiên trong đại sảnh khe khẽ bàn luận.

“Xem ra người thắng trận này chính là mật thất số hai mươi ba.”

“Không sai. Mật thất hai mươi ba rất quan tâm đến tiên cổ Nhạc Sơn Nhạc Thủy. Cho dù Bá Tiên rời khỏi, vẫn tăng giá như cũ, mục đích tăng thêm chênh lệch, phòng ngừa người bán thay đổi suy nghĩ, vào phút cuối cùng bán cho Bá Tiên.”

“Giá tiền này đã rất cao rồi. Tiên tài nhiều đến nỗi ta muốn chảy cả nước miếng. Nghĩ không ra vào phút cuối cùng lại xuất hiện giá cao như thế, có thể xếp vào một trong mười tiên cổ có giá cao nhất.”

Đại cục đã định, Phương Nguyên hơi chút khẩn trương.

Hắn nheo mắt, trong lòng sinh ra dao động: “Chẳng lẽ trước đó ta đã đoán sai sao?”

“Mật thất hai mươi ba, lần thứ ba…” Tần Bách Thắng thét lên, bỗng nhiên có người cắt ngang.

Phượng Cửu Ca lên tiếng: “Một con tiên cổ Cật Lực, những gì mà mật thất hai mươi ba đã trả, cộng thêm tám trăm cân Xích Luyện Kim.”

Tám trăm cân Xích Luyện Kim xem như đã nâng giá cao hơn. Thủ bút nâng giá còn cao hơn Thái Bạch Vân Sinh rất nhiều.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)