1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Cầu Ma Audio Podcast
  4. Tập 255 [Chương 1271 đến 1275]

Cầu Ma Audio Podcast

Tập 255 [Chương 1271 đến 1275]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1271: Thần Hoàng phủ xuống

– Nếu như nơi này là một Chúng Linh Điện khác, như vậy nơi này có thể có một lão giả Thiên Linh khác không?

Tô Minh nhìn những thây khô thần sắc hoảng sợ chạy trốn trên bầu trời, thần sắc bình tĩnh, quay đầu nhìn về nơi xa.

Trên mặt mang theo vẻ trầm ngâm, Tô Minh tiến về phía trước một bước, thân ảnh trong nháy mắt liền biến mất, khi xuất hiện đã ở nơi xa xa. Nơi đó tồn tại một ngọn núi.

Ngọn núi này Tô Minh rất quen thuộc, chính là ngọn núi của lão giả Thiên Linh năm xưa. Chẳng qua khi thần thức của hắn quét qua, hắn cũng không phát hiện ra chút quen thuộc nào bên trong ngọn núi này.

– Có lẽ đúng là có một lão giả Thiên Linh khác, nhưng không nhiều khả năng là còn ở nơi này.

Tô Minh lắc đầu. Tam Hoang và Tang Tương, hai người đại giới dù có những sinh mệnh giống nhau nhưng lại tồn tại cuộc đời bất đồng.

Ví dụ như Tô Minh, ví dụ như bản thân khác của hắn ở giới này, thân là Tang Tử.

Lắc đầu, thân ảnh Tô Minh hóa thành một đạo cầu vồng, đi về phía trời cao. Cho tới khi hắn xuất hiện ở di chỉ lần đầu tiên thăng linh tại Đại Man Bộ năm xưa, thân thể Tô Minh nhoáng lên, xuất hiện trên thăng tiên đài cao vút. Hắn đứng đó vung tay áo, khoanh chân ngồi xuống.

Gió rất lớn, nhất là trên thăng tiên đài cao vút này, thậm chí có thể nghe thấy tiếng gió nức nở bên tai.

Mái tóc dài của Tô Minh bị cuốn đi, áo dài lay động vù vù trong gió. Hai mắt của hắn lộ ánh sáng sáng ngời, ngẩng đầu nhìn bầu trời, lộ vẻ chấp nhất và kiên định.

– Thăng tiên!

Theo ánh sáng lóe lên trong hai mắt Tô Minh, trong miệng hắn truyền ra tiếng nói vang vọng toàn bộ thế giới này. Trong tích tắc khi tiếng nói xuất hiện, lập tức Man tộc lực ầm ầm bộc phát ra từ trong cơ thể hắn, hóa thành sóng gợn vang vọng tám phương.

Dựa theo nhận thức về đường thăng tiên của hắn, trong chớp mắt này, Tô Minh tự dẫn phát khí tức của Chúng Linh Điện phủ xuống. Thiên địa nổ vang, trời cao vặn vẹo, như sắp sửa bị xé nứt. Một tòa đại điện khổng lồ ầm ầm giáng xuống. Đại điện màu vàng, tràn ngập ánh sáng chói mắt. Trong chớp mắt khi nó xuất hiện, cả thế giới đều chấn động.

Ở bên cạnh đại điện này, có thể thấy đại điện bị tàn phá của những sinh linh thất bại, Hàng Linh Điện! Chẳng qua Hàng Linh Điện so với Chúng Linh Điện màu vàng mênh mông này thì chênh lệch cực kỳ rõ ràng, giống như trẻ con so với người trưởng thành vậy.

Ở trên đại điện màu vàng là kim quang vạn trượng, bao phủ khắp nơi. Tô Minh nhìn thấy bảng hiệu quen thuộc dựng trước đại điện, bên trong khắc hai chữ to rõ ràng.

Chúng Linh!

Hai mắt Tô Minh lóe lên, khóe miệng lộ nụ cười. Chỉ một tòa đại điện xuất hiện đã nói lên ý nghĩ của hắn là chính xác. Chúng Linh Điện nơi này quả nhiên không phải là Chúng Linh Điện mà hắn đã đi qua ở Tam Hoang mà tồn tại bên trong Tang Tương thế giới.

Bởi chuyện thăng linh, dựa theo những lần bất đồng mà sẽ xuất hiện đại điện bất đồng. Hàng Linh Điện thì không nói tới, hôm nay đại điện màu vàng chỉ có một, đã nói lên… Lần này Tô Minh lại có thể bắt đầu thăng tiên từ đầu!

Trong chớp mắt này, trong kim quang lóng lánh từ đại điện, tích tắc liền xuất hiện mấy ngàn tiên linh vị!

Tổng cộng mười hàng, có nam có nữ, toàn bộ đều mặc quần áo phong cách cổ xưa, trôi lơ lửng bên ngoài đại điện màu vàng.

Một người ở phía trên cùng, toàn thân tỏa ra kim quang vạn trượng, tràn đầy uy áp khiến người ta hít thở không thôn. Phía dưới hắn còn có ba người, dưới nữa là tám người, mười bảy người, ba mươi chín người, tám mươi sáu người, cho tới cuối cùng là tám trăm tám mươi mốt người.

Hai nghìn sáu trăm lẻ ba tiên linh vị!

Tô Minh khoanh chân ngồi trên thăng tiên đài, hai mắt lấp lánh, bỗng nhiên nhìn về phía tiên linh vị thấp nhất, tiên linh thứ bảy trăm tám mươi mốt.

Tiên linh này khi Tô Minh ở Chúng Linh Điện tại Tam Hoang đã nhận một lần. Thần sắc hắn lộ vẻ tự tin, chậm rãi đứng lên.

– Hôm nay… Ta muốn thăng tiên tận cùng ở đây.

Tô Minh lẩm bẩm, thân thể bỗng nhiên nhoáng lên trên không trung, trong tích tắc bay ra, chạy thẳng tới tiên linh vị số bảy trăm tám mươi mốt, lập tức tới gần.

Trong chớp mắt, thân thể Tô Minh lập tức đụng chạm với tiên linh vị. Tiếng nổ vang ngập trời truyền ra. Toàn thân hắn chấn động, hai mắt lộ ánh sáng ngập trời, thân thể run khẽ nhưng thần sắc từ đầu tới cuối vẫn như thường, không có quá nhiều biến hóa.

Khí tức của hắn giờ phút này nhanh chóng tăng lên. từng luồng cảm giác mạnh mẽ tràn ra bên trong thân thể Tô Minh. Theo dung hợp và hấp thu, thân thể Tô Minh chợt bộc phát ra uy áp cường đại.

Cảm giác cường đại không phải lúc nào cũng có này khiến Tô Minh ngửa mặt lên trời huýt dài. Trong tiếng huýt gió này, cường độ thân thể Tô Minh tăng vọt. Hồn của hắn, tính mạng của hắn, tu vi của hắn trong tích tắc này cũng tăng nhanh chóng, hoàn toàn vượt qua lúc trước, bước vào một cảnh giới mới.

Cảnh giới này rốt cục là cái gì thì Tô Minh không cách nào phán đoán được. Nhưng hắn có thể cảm nhận được, mình càng ngày càng lớn mạnh thì tiên linh vị thứ bảy trăm tám mươi mốt này đang nhanh chóng tiêu tán với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Đây không phải là tiêu tán hư ảo mà là tiêu tán chân chính, tựa như khi Tô Minh dung hợp hoàn toàn thì từ đó về sau, tiên linh vị tại Chúng Linh Điện sẽ mất đi một cái.

Từ đó về sau, không còn người nào có thể dung hợp tiên linh này nữa. Đây là chuyện chưa từng có từ cổ chí kim. Đây là một loại truyền thừa và hấp thu hoàn toàn.

Ước chừng qua mấy canh giờ, khi tiên linh vị thứ bảy trăm tám mốt biến mất hoàn toàn, trong thân thể Tô Minh bộc phát ra khí thế cường đại khó có thể hình dung được. Khí thế kia mạnh tới mức khiến bốn phía Tô Minh vặn vẹo, giống như trong trời cao này, nếu hắn muốn hủy diệt thì có thể khiến cả giới này sụp đổ.

Cường đại tới mức này khiến giờ phút này Tô Minh cảm thấy dù là đối mặt với lão giả Thiên Linh thì hắn cũng có lòng tin đánh một trận. Bởi vì giờ khắc này, Tô Minh đã thăng tiên đầy đủ, có thể so với hai lần không hoàn chỉnh!

Nếu chỉ có thể thì có lẽ Tô Minh còn chưa thể rung chuyển Bất Khả Ngôn. Nhưng nếu đánh với lão giả Thiên Linh, Tô Minh còn sở hữu ý chí của ba Chân giới. Ý chí của hắn mạnh đủ để chống đỡ cho hắn làm tất cả.

Bất Khả Ngôn thì đã sao!

Thăng tiên vốn là một loại đường tắt, một loại truyền thừa giống như gian lận, đưa nhân do cường giả kỷ nguyên trước hóa thành trở thành quả cho hậu nhân kỷ nguyên sau, biến bọn họ trở thành siêu cường!

Đây là sự dãy dụa không cam lòng của tu sĩ kỷ nguyên trước, khi kiếp nạn phủ xuống. Có lẽ phương pháp này không bằng tu sĩ Tam Hoang năm đó nhưng điều này cũng là một loại đối kháng và điên cuồng.

Vừa không tránh khỏi tự thân mất đi, như vậy thì khiến bản thân hóa thành di sản để lại cho hậu nhân, để lại cho người ở kỷ nguyên tiếp theo, có một loại đường tắt để đạt tới tu vi có thể giãy dụa, phản kháng!

Đây là mục đích Chúng Linh Điện được chế tạo ra!truyện Linh Dị

Có lẽ Chúng Linh Điện nhìn như là của tu sĩ kỷ nguyên trước, do tiên linh sống sót dưới kiếp nạn sáng tạo ra. Nhưng hôm nay khi biết bí mật của Tang Tương và Tam Hoang, Tô Minh lại có ý nghĩ của mình.

Có thể sống sót dưới kiếp nạn, có lẽ những tiên linh này dùng phương pháp đặc thù nhưng cũng có thể bọn họ hoàn thành dung hợp với một bản thân khác tại Tang Tương Chân giới. Cho nên bọn họ mới còn sống sau kiếp nạn.

Đây là suy đoán, còn đáp án là gì thì Tô Minh không biết được, cũng rất khó có người biết được bí mật ẩn nấp trong năm tháng.

Nhưng trong đầu Tô Minh còn có một suy đoán khác, lại có thể xác minh. Hắn không cho là Chúng Linh Điện do tu sĩ kỷ nguyên trước sáng tạo ra. Ở rất lâu trước đó nó đã được sáng tạo ra rồi.

Bên trong Chúng Linh Điện này, bên trong hơn hai ngàn tiên linh vị tập hợp cường giả mạnh nhất trong vô số kỷ nguyên. Bọn họ mặc dù đã tử vong nhưng lại truyền thừa tu vi lại, ngưng tụ, lắng đọng qua vô số năm tháng, để cho hậu nhân có cơ hội cởi bỏ tất cả.

Đây là một cảm giác mãnh liệt hiện lên trong đầu Tô Minh khi dung hợp tiên linh vị bảy trăm tám mốt hoàn toàn. Hai mắt hắn lóe sáng, thân thể nhoáng lên một cái, lựa chọn không do dự.

Thăng tiên lần thứ hai!

Năm trăm sáu mươi ba!

Hàng thứ hai từ giới lên, năm trăm sáu mươi ba. Nơi đó là nơi giờ phút này Tô Minh lựa chọn. Thân thể hắn nhoáng một cái, trong nháy mắt đã va chạm với tiên linh vị.

Đây là một lão già, sắc mặt tang thương. Trong nháy mắt khi thân thể Tô Minh đụng chạm vào hắn, tiên linh vị do lão già này biến thành bỗng bộc phát ra khí thế kinh người.

– Hai lần thăng tiên!

Thần sắc Tô Minh quyết đoán, lẩm bẩm, hút mạnh một cái.

Khi Tô Minh đang tiến hành lần thăng tiên thứ hai trong Chúng Linh Điện tại Tang Tương đại giới, tại Tam Hoang đại giới, bên trong Đạo Thần chân giới, ở lỗ hổng khổng lồ, vô số tu sĩ đến từ Ám Thần, Nghịch Thánh vẫn tồn tại.

Bọn họ vờn quanh bốn phía, mang rất nhiều trận pháp để khiến lỗ hổng càng bị xé rách, mở to ra khiến giờ khắc nào cũn có tu sĩ phủ xuống.

Nơi này là nơi quan trọng của Nghịch Thánh, Ám Thần và Tam Hoang. Chỉ cần bảo vệ tốt nơi này thì sẽ có tu sĩ xuất hiện cuồn cuộn không dứt.

Nhưng giờ khắc này, ở bên trong lỗ hổng Tam Hoang, không có tu sĩ nào phủ xuống cả. Tu sĩ bốn phía tới từ Ám Thần đều lộ thần sắc cuồng nhiệt quỳ lạy. Về phần tu sĩ Nghịch Thánh thì thần sắc đều âm trầm, không nói lời nào.

Thời gian từ từ trôi qua. Ước chừng sau một nén nhang, bỗng nhiên từ bên trong lỗ hổng Tam Hoang trống trải, có tiếng động kinh thiên động địa truyền ra. Cả Đạo Thần chân giới nổ vang. Âm thanh vang lên, sau đó là một vùng biển xương trắng trong nháy mắt ầm ầm phủ xuống lỗ hổng.

Ở bên trong biển xương trắng này có một nam tử trung niên mặc áo bào, thần sắc lạnh lùng cất bước, đi ra khỏi lỗ hổng, phủ xuống Tam Hoang.

Trong chớp mắt khi người này xuất hiện, Đạo Thần chân giới bỗng nhiên chấn động. Thậm chí Âm Thánh, Minh Hoàng trong nháy mắt người này xuất hiện đều chấn động, như khó có thể thừa nhận uy áp ngập trời từ thân thể người này.

– Bái kiến Viêm Bùi Thần Hoàng!

Tiếng nói của tất cả tu sĩ tới từ Ám Thần trong nháy mắt này nổ vang như lôi đình. Ánh mắt bọn họ đầy sùng kính và cuồng nhiệt. Tựa như người này xuất hiện, đối với trận doanh Ám Thần mà nói giống như hoàng giả giá lâm!

Chương 1272: Lại thăng tiên

Tang Tương Chân Giới, trong thế giới Chúng Linh Điện, Tô Minh ngẩng đầu ngửa mặt lên trời gào thét. Trong âm thanh gào thét tràn đầy khí thế kinh thiên và cảm giác đau nhức phát tiết ra khó có thể hình dung.

Càng ở trong âm thanh vang vọng này, tu vi trong thân thể Tô Minh lại bộc phát lần nữa. Lần bộc phát này trực tiếp khiến thiên không vặn vẹo, khiến thế giới này dường như khó có thể thừa nhận mà sắp bị phá hủy, nhưng chỉ là dường như mà thôi, cũng không phải bị phá hủy thật sự.

Nhưng cảnh tượng này cũng đủ để nhìn ra trong phúc chốc này, tu vi của Tô Minh, linh hồn của hắn, cảnh giới tính mạng của hắn đang như điên cuồng lột xác bạo tăng theo hai lần thăng tiên.

Loại bạo tăng này, nếu không coi Tô Minh là ý chí của tam đại chân giới, như vậy giờ phút này hắn đang tiến tới rất gần Bất Khả Ngôn!

Ba lần thăng tiên có thể so với Bất Khả Ngôn!

Mặc dù đây là lần thứ hai Tô Minh thăng tiên, nhưng nói chuẩn xác, đây chính là lần thứ ba!

Tô Minh có thể cảm giác rõ ràng được sự cường đại của hắn, đang lấy tốc độ không thể nào hình dung mà điên cuồng tăng lên. Tốc độ tăng lên này, nếu người ngoài nhìn thấy thì chắc chắn sẽ hoảng sợ.

Thân thể Tô Minh dần dần xuất hiện từng khe nứt. Theo những cái khe xuất hiện, có máu tươi màu đen chảy ra. Nhưng theo máu tươi chảy ra, khí thế của Tô Minh càng ngày càng mạnh.

Giờ phút này, tiên linh vị bị dung hợp trước mặt hắn đang dần dần lờ mờ đi, dường như tất cả truyền thừa đều bị Tô Minh dung hợp vào trong thân thể, trở thành một phần cảnh giới tính mạng không thể phân cách. Càng vào giờ phút này, trong đầu Tô Minh xuất hiện từng mảnh trí nhớ không thuộc về hắn. Đó là trí nhớ của lão giả này, cũng không phải thời đại một kỷ trước mà là ba kỷ trước!

Ở thời đại kia, lão giả này thân là người đứng đầu một nước, là một quốc gia tu chân, không có tông môn mà là lấy đất nước để tu luyện. Rốt cục lão giả này cũng đạt tới cảnh giới Bất Khả Ngôn. Trình độ cường đại ở thời đại của hắn cũng là cường giả tuyệt đỉnh.

Trí nhớ này dừng lại khi hạo kiếp phủ xuống kỷ này…

Không biết qua bao lâu, khi ý thức Tô Minh tỉnh táo lại, hắn nhìn về phía lão giả biến thành tiên linh vị đã biến mất. Hai mắt Tô Minh lộ ra tang thương nồng đậm, dường như đã trải qua một cuộc đời khác.

Vết rách trên người hắn đã biến mất, cường độ thân thể đã đạt tới trình độ nhẫn chí bảo cũng không thể thương tổn. Linh hồn của hắn, tu vi của hắn đã có thể lay động Bất Khả Ngôn.

Nếu cộng thêm ý chí bén nhọn nhất của hắn, trấn áp được Bất Khả Ngôn cũng không phải việc khó.

Nhưng những thứ này còn không phải cực hạn hiện tại của Tô Minh. Hắn ngẩng đầu lên. Trong chớp mắt lão giả biến thành tiên linh vị kia biến mất, ánh mắt của hắn liền rơi vào hàng thứ ba từ dưới lên, tiên linh vị thứ ba trăm bảy mươi mốt.

Đây là một thanh niên sắc mặt tái nhợt, dường như đang bị bệnh. Hắn nhắm hai mắt lại. Đứng ở trong mấy trăm tiên linh vị hàng thứ ba, hắn dường như cũng tầm thường. Nhưng khi ánh mắt Tô Minh rơi vào trên người hắn, Tô Minh liền cảm nhận được một luồng khí tức như triệu hồi linh hồn.

– Ba lần thăng tiên!

Tô Minh cảm thụ được tu vi mênh mông trong thân thể, giơ chân bước lên, hướng về lần thứ ba thăng tiên, lập tức đi đến chỗ tiên linh vị thứ ba trăm bảy mươi mốt của hàng thứ ba.

Năm đó, lần đầu Tô Minh thăng tiên, tư cách bản thân hắn chưa đủ nên hắn chỉ có thể dừng bước ở một lần thăng tiên, khó có thể tiếp tục một mạch cho đến khi đi tới cực hạn bản thân được.

Thân thể nhoáng một cái, trong nháy mắt đã chạm và tiên linh vị thứ ba trăm bảy mươi mốt của hàng thứ ba. Trong phút chốc, toàn thân Tô Minh chấn động mãnh liệt. Đó là thân thể, linh hồn và tu vi, toàn bộ đều chấn động. Từng trận suy nghĩ pha tạp lập tức tràn vào trong đầu Tô Minh. Cùng lúc đó, trong chớp mắt này, thân thể của hắn lại càng xuất hiện dấu hiệu sắp bị phá hủy.

Linh hồn của hắn bị một chút suy nghĩ này đánh sâu vào, dường như muốn phân cách vỡ vụn. Tu vi của hắn cũng xuất hiện rối loạn, dường như lần thăng tiên này khác với người khác.

Tô Minh đã chuẩn bị tâm lý về điểm này từ trước. Lão giả Thiên Linh đã từng nói ba lần thăng tiên có thể so với Bất Khả Ngôn. Như vậy cũng có thể tưởng tượng ra được thăng tiên lần thứ ba nhất định là vô cùng khó khăn, ảnh hưởng tới bản thân cũng là lớn nhất.

Mặc dù khó khăn nhưng Tô Minh tự tin có thể hấp thu hoàn toàn. Bởi vì hắn không phải lấy hai lần thăng tiên làm trụ cột để tiến hành lần thăng tiên thứ ba, mà là lấy tư cách sở hữu hai giới để tiến hành lần thứ ba!

Cho nên thân thể đau nhói, sắc mặt Tô Minh mơ hồ vặn vẹo nhưng vẫn liên tục kháng trụ. Hai mắt của hắn lộ ra tia máu, thân thể của hắn đang trong run rẩy này mà không ngừng đẩy nhanh tốc độ đề cao cường độ.

Theo đau nhức truyền đến, bản thân càng ngày càng lớn mạnh. Thời gian trôi qua, Tô Minh tùy ý triển khai toàn lực hấp thu toàn bộ truyền thừa đến từ tiên linh vị này. Hồn cũng tốt, tu vi cũng được, đủ loại khảo nghiệm, hồn phân liệt đều được Tô Minh cảm thụ. Nhìn tưởng dông dài như vạn năm nhưng trên thực tế chẳng qua là ba canh giờ.

Ba canh giờ sau, tiên linh vị trước mặt Tô Minh đã trở thành hư ảo dường như trong suốt, trong tích tắc liền bị Tô Minh hoàn toàn dung hợp. Tô Minh hít sâu một hơi, chậm rãi cúi đầu nhìn tay phải của hắn. Tay phải của hắn từ từ nắm lại thành quả đấm.

Nhìn quả đấm, khóe miệng Tô Minh lộ ra nụ cười. Nụ cười này mang theo vẻ âm trầm lạnh lẽo. Nhưng thần sắc Tô Minh lại hiện ra tự tin mãnh liệt hơn.

– Thì ra cảm giác Bất Khả Ngôn là một loại phân liệt và sáng tạo, phân liệt vô số. Mỗi một phân thân đều có thể sáng tạo ra một bản thân đầy đủ. Cũng chính là ta đánh ra một quyền này, trong quá trình sẽ nứt vỡ ra vô số phân rồi lại lần nữa sáng tạo tổ hợp trở thành một phần. Nhìn như một quyền, nhưng trên thực tế không biết Bất Khả Ngôn tầm thường có thể tiếp được một quyền này không?

Tô Minh lẩm bẩm, mắt lộ ra chiến ý. Đáng tiếc xung quanh hắn không có đối thủ, nếu không Tô Minh rất muốn thử nghiệm một chút một quyền này của hắn mạnh như thế nào!

– Đồng thời, cường độ nhục thể của ta cũng như vậy, có thể phân liệt vô số chỉ trong nháy mắt, trùng tân tổ hợp trong nháy mắt, có thể nói là Bất Tử Chi Thân!

– Tu vi của ta cũng vậy. Chỉ cần có một tia đầy đủ thì sẽ đầy đủ trong chớp mắt. Cảnh giới này sáng tạo thiên địa núi sông, biến ảo vũ trụ hàng vạn hàng ngàn, quả nhiên là Bất Khả Ngôn!

Tô Minh lẩm bẩm. Hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía hàng tiên linh vị thứ tư tính từ phía dưới. Sau khi quét qua một lần, ánh mắt của hắn bỗng nhiên dừng ở vị trí tiên linh vị thứ hai trăm bốn mươi tám.

Đây là một nam tử trung niên mặc trường bào màu đen. Cả người hắn đều phát tán ra từng trận khí tức âm hàn. Hàng tiên linh vị này, gàn như người nào cũng tản mát ra uy áp cường đại. Nếu cẩn thận cảm nhận từng cái uy áp thì sẽ phát hiện đều vượt qua Bất Khả Ngôn!

– Bốn lần thăng tiên!

Trong mắt Tô Minh chợt lóe tinh mang. Hắn không chút do dự, thân thể lại nhoáng lên một cái. Trong nháy mắt hắn đã chìm trong kim quang vô tận, xuất hiện bên cạnh hàng tiên linh vị thứ tư từ dưới lên. Hắn lại nhoáng lên một cái, trực tiếp tới gần tiên linh vị thứ hai trăm bốn mươi tám.

Di trạch của Đại Man Bộ đã lưu lại sáu số, cũng lần lượt nghiệm chứng chứng minh nó chính xác. Tuy nói chỉ có sáu nhưng cho dù là sáu thì cũng khiến Tô Minh giảm bớt rất nhiều nguy hiểm, trực tiếp đi tới con đường lớn.

Mà ở Thời Đại Đệ Nhị, các bộ lạc có thể như Đại Man Bộ tìm được sáu số đầu tiên, có thể không sai lầm truyền thừa xuống tộc quần, đây có thể nói là vô cùng hiếm thấy.

Tô Minh nhìn tiên linh vị trước mặt này, nhìn nam tử trung niên mặc hắc bào này. Hắn giơ tay phải lên, không chút do dự đặt một chưởng trên mi tâm của tiên linh vị này. Trong nháy mắt tay hắn chạm vào nam tử trung niên này, toàn thân Tô Minh liền lạnh lẽo chỉ trong tích tắc. Trên da hắn xuất hiện đại lượng hàn khí. Những hàn khí này nhanh chóng gia tăng. Chỉ là thời gian mấy lần hô hấp, thân thể Tô Minh đã hóa thành một tảng băng, tính cả tiên linh vị kia, đều bị băng phong.

Thời gian trôi qua. Một canh giờ sau, Tô Minh trong tảng băng đó không nhúc nhích. Nhưng lại có nhiều hàn khí từ trên thân thể hắn tán xuất ra, khiến trong tầng băng lại xuất hiện một tầng đóng băng nữa.

Nhưng khác nhau là tầng băng bên ngoài thuộc về bản thân tiên linh vị, mà tầng băng bên trong lại là của Tô Minh.

Cùng lúc đó, thân thể tiên linh vị bên cạnh dường như bị vây hơi mờ. Dường như truyền thừa mà người này nắm giữ đang nhanh chóng bị Tô Minh hấp thu.

Cùng bị hấp thu còn có trí nhớ còn sót lại của tiên linh vị. Đó là kỷ nguyên rấ lâu trước đây, thuộc về thời đại khi nam tử trung niên này còn sống.

Một đời trí nhớ bao gồm tất cả của hắn, có yêu, có hận, có tiếc nuối, có bừa bãi. Tất cả trí nhớ cho đến một kỷ này, hạo kiếp xuất hiện, nam tử này ngẩng đầu nhìn trời cao, trong lúc cười to mang theo vẻ điên cuồng, lựa chọn tuân theo truyền thừa cổ xưa, biến bản thân thành tiên linh vị, khiến bản thân chết có ý nghĩa, để cái chết bản thân đổi lấy một lần thành công của hậu nhân không biết ở kỷ nào!

– Nếu như có người thành công, tiêu diệt Tam Hoang, để chúng ta tự nguyện giao ra, đừng phó mặc!

Tô Minh chấn động tâm thần. Tầng băng chỗ hắn bị vỡ vụn trong nháy mắt, bị hàn khí của Tô Minh thay thế, dần dần hòa tan. Khi tầng băng cũng tan chảy, tiên linh vị nam tử trung niên bên cạnh Tô Minh cũng đã biến mất.

Tô Minh trầm mặc. Trong đầu hắn nhiều hơn không ít trí nhớ. Hồi lâu sau, hai mắt hắn lộ ra vẻ bén nhọn, chậm rãi gật gật đầu, dường như đang hứa hẹn với vị tiền bối kia. Hồi lâu sau, hắn ngẩng đầu nhìn hàng tiên linh vị thứ năm.

– Hẳn là có thể tiến hành lần thăng tiên thứ năm!

Tam Hoang Đại Giới, theo Viêm Bùi Thần Hoàng của Ám Thần phủ xuống, biển xương cốt trắng tràn ngập tinh không. Xung quanh, vô số tu sĩ Ám Thần đang cúng bái, tu sĩ Nghịch Thánh trầm mặc cúi đầu. Trên biển xương trắng này, trong miệng Thần Hoàng mặc hắc bào truyền ra âm thanh lạnh lùng âm trầm.

– Bổn hoàng phủ xuống. Dựa theo ước định, tu sĩ Nghịch Thánh phải nghe theo hiệu lệnh của bổn hoàng. Trong năm trăm năm đầu này, tất cả phải tuân theo ý chí của bổn hoàng!

– Ý chỉ thứ nhất của bổn hoàng, chiếm cứ toàn bộ Đạo Thần Chân Giới, phá hủy tông môn Đệ Cửu Phong yếu ớt! Ta cho phép lịnh tôn xuất thủ, tiêu diệt Đệ Cửu Phong!

Chương 1273: rời khỏi tang tương

Lần linh tiên thứ năm. Trong tích tắc tiên linh vị thứ bảy mươi chín tại hàng thứ năm va chạm, dung hợp với Tô Minh, lập tức khí thế mạnh mẽ mà trước nay chưa từng có của Tô Minh vang vọng khắp thế giới.

Đại địa run rẩy, sương mù quay cuồng, xung quanh Tô Minh có năm tòa đại điện màu vàng phủ xuống. Mặc dù Hàng Linh Điện cũng ở nơi đây, nhưng lại vô cùng ảm đạm, không hề phát ra một tia sáng nào.

Theo Tô Minh dung hợp qua mấy canh giờ, tiên linh vị hàng thứ năm ở trước mặt Tô Minh trong nháy mắt đã biến mất. Thân thể của Tô Minh bộc phát ra một luồng uy áp rung trời chuyển đất. Luồng uy áp này mạnh mẽ đến mức dường như trong chớp mắt phủ xuống, tất cả các tiên linh vị đều đồng loạt cúi đầu.

Khiến cho toàn bộ năm đại điện màu vàng ở trên bầu trời đều ảm đạm. Khiến cho Hàng Linh Điện lúc ẩn lúc hiện, tựa như khó có thể thừa nhận được luồng uy áp bàng bạc đến từ trên người Tô Minh.

Tô Minh đã trở nên cực kỳ mạnh mẽ. Giờ phút này nhìn hắn như đã thăng tiên năm lần, nhưng trên thực tế thì hắn đã thăng tiên sáu lần! Thậm chí khi Tô Minh trở lại Tam Hoang, đi tới Chúng Linh Điện, hắn đã thăng tiên tới mười lần!

Giờ phút này, Tô Minh đã mạnh hơn cả lão giả Thiên Linh. Tu vi và ý chí của hắn đã đạt đến… trình độ có thể so với lão giả Thiên Linh, thậm chí ở một mặt khác, Tô Minh đã… vượt xa Thiên Linh.

Thần sắc của Tô Minh bình tĩnh, đứng ở giữa không trung nhắm nghiền hai mắt, tiếp tục thăng tiên. Bởi vì giờ khắc này hắn đã đạt đến trình độ bão hòa. Hắn biết rằng vốn không có khả năng sáu lần thăng tiên thành công, đây đã là cực hạn của hắn.

Nếu muốn thành công lần nữa, hắn phải trở lại Tam Hoang, biến đổi Minh Hoàng Chân Giới thành ý chí của bản thân, từ đó ngưng tụ ý chí Tô Minh tại tứ đại chân giới. Tới lúc đó hắn mới có thể nắm chắc việc tiến hành lần thăng tiên thứ sáu cho tới thứ bảy.

Hồi lâu sau, Tô Minh mới mở mắt ra, trong mắt của hắn có linh động. Giờ phút này hắn đã thu lại tất cả khí tức, khiến cho hắn thoạt nhìn giống như người phàm. Nhưng hắn đứng ở nơi đó lại khiến cho người ta có cảm giác thế giới này được tô đậm.

Trên thực tế thì không chỉ là nơi này. Giờ phút này, có thể nói rằng bất luận Tô Minh ở chỗ nào cũng sẽ khiến cho người ta có cảm giác thế giới đó phải khom lưng, cúng bái hắn.

Bởi vì tính mạng của hắn đã vượt qua chân giới, đạt đến một loại trình độ gần với Tam Hoang và Tang Tương. Có lẽ… trong đất trời này đã từng xuất hiện không ít người có tu vi mạnh hơn Tô Minh. Nhưng… Trừ Tam Hoang ra, vô số năm qua vẫn không có người nào có thể đạt tới sinh mệnh như Tô Minh hôm nay. Ở điểm này, gần như hắn đã đạt tới đỉnh phong.

Ngày hôm nay, rất khó có thể gặp được kẻ thù của hắn, trừ khi là lão quái được giấu diếm ở sâu bên trong hai trận doanh lớn Nghịch Thánh và Ám Thần thì có lẽ mới có thể đối kháng cùng Tô Minh. Trừ mấy người này ra thì chỉ có những cường giả xa xưa, thức tỉnh trước trăm năm xảy ra hạo kiếp, mới có thể khiến Tô Minh coi trọng.

Dù sao những người này cũng đã sống quá lâu, tu vi mà bọn họ tích lũy đã đến trình độ cực kì khủng bố. Cho dù hạo kiếp cũng không thể hủy diệt tồn tại, cũng chỉ có bọn họ mới có tư cách.

Tô Minh và bọn họ giống nhau, cũng là đầy đủ, cũng là người mà hạo kiếp không thể diệt. Nhưng Tô Minh không muốn sống tạm bợ, không muốn tất cả những người bên cạnh mình đều chết đi. Thiên Cơ là một màn ôm thi thể ngửa mặt lên trời rống thảm thiết. Hắn muốn thay đổi tất cả mọi thứ.

Trong trầm mặc, Tô Minh vung tay lên, lập tức ánh sáng màu vàng trên bầu trời biến mất, Chúng Linh Điện tản đi, đất trời lại khôi phục như thường. Thần sắc Tô Minh bình tĩnh tiến về phía trước một bước, biến mất khỏi đất trời này. Trong tích tắc, hắn đã trở lại chân giới Tiên Tông.

– Bây giờ là lúc ta rời khỏi nơi này, quay trở lại Đạo Thần Chân Giới.

Tô Minh ngẩng đầu nhìn lốc xoáy Âm Tử rồi nhàn nhạt tự nói, cất bước đi tới.

Một bước chân của hắn vừa rơi xuống, lập tức chân giới nghịch chuyển. Ở bên trong chân giới Tiên Tông thuộc về Tô Minh này, nếu Tô Minh muốn tới bất kỳ một chỗ nào thì chỉ cần tản ý chí ra, trong nháy mắt hắn sẽ tới nơi.

Nhìn lốc xoáy Âm Tử này không ngừng xoay tròn, thân ảnh Tô Minh hóa thành một cầu vồng rồi tiến vào trong đó, biến mất không thấy gì nữa.

Ở bên trong lốc xoáy, Tô Minh di chuyển với tốc độ cực nhanh, đã nhanh hơn lúc hắn mới đến đây rất nhiều. Có thể nói trước khi tiến vào Tang Tương đại giới, tuy nói tu vi của Tô Minh rất mạnh, nhưng cũng vẫn là có hạn. Nhưng hôm nay, hắn đã vượt qua vô số chuyện, bất luận là ý chí hay là tu vi thì giờ phút này cũng đều đã biến đổi cực lớn.

Nếu lúc trước Tô Minh gặp phải đối thủ mạnh mẽ, hắn có thể miễn cưỡng đánh một trận. Nhưng hôm nay… Đối với Tô Minh mà nói, mọi thứ đã không cần phải tính toán gì.

Trừ khi đối thủ kia đã đạt đến cảnh giới cực cao thì Tô Minh còn có thể để tâm. Nếu tu vi chỉ ở mức bình thường thì chỉ cần mấy giây, Tô Minh đã có thể giết chết toàn bộ.

Thân ảnh Tô Minh gào thét xuyên qua lốc xoáy. Bất kể là có hấp lực hay không, bất kể là uy áp đến từ phía trên hay là phía dưới thì đối với Tô Minh vẫn là cực kỳ yếu ớt. Hắn không cần tự thân va chạm mà chỉ cần tản ý chí ra, lập tức toàn bộ đều nổ tung, tan rã.

Cũng chỉ trong mấy hơi thở, Tô Minh đã gần tới chỗ mà lúc đầu đối kháng với linh tiên kiếp. Trong tích tắc đi ngang qua nơi này, bỗng nhiên Tô Minh dừng lại. Hắn yên lặng nhìn bốn phía, trong thần sắc dần dần nổi lên vẻ ảm đạm.

Hắn có thể cảm nhận được tử khí nhàn nhạt ở nơi này. Tử khí này không thuộc về thế giới lốc xoáy này mà là thuộc về người rất quen thuộc với Tô Minh… chính là lão giả Thiên Linh.

– Hắn đã thất bại…

Tô Minh than nhẹ. Trên thực tế, sau khi biết được chân tướng của Tam Hoang, Tô Minh cũng đã hiểu được rằng Thiên Linh lão giả không thể nào trả thù Hoang kiếp thành công.

Tô Minh lắc đầu muốn rời đi thì đột nhiên thần sắc hắn rung động. Hắn tay phải lên đưa một trỏa về phía bên phải lốc xoáy. Một trảo này vượt qua ba ngàn thiên không thế giới lốc xoáy, trong tích tắc nơi này trở nên mờ mờ, bị bàn tay của Tô Minh bao phủ. Cả bầu trời bên trên biển lớn ở trong lốc xoáy hóa thành bàn tay của Tô Minh, một trảo được đưa về biển rộng.

Trong nháy mắt biển rộng này chấn động, tan biến, lộ ra một giọt máu tươi. Tay Tô Minh bắt được giọt máu này, trong nháy mắt muốn thu hồi thì đột nhiên trong thế giới xuất hiện một tia chớp màu đỏ, lao nhanh về phía bàn tay của Tô Minh.

Đây là linh tiên kiếp. Trong chớp mắt tia chớp màu đỏ này tới gần, Tô Minh giơ ngón trỏ của tay phải lên, nhẹ nhàng chỉ về phía tia chớp, lập tức tia chớp này nổ tung.

Tay phải của Tô Minh không tổn hao gì, thu hồi lại. Máu tươi ở trong lòng bàn tay Tô Minh không bị thương tổn chút nào. Tô Minh cảm nhận được sinh mệnh ấn ký của lão giả Thiên Linh từ bên trong giọt máu này.

Có giọt máu tươi này thì không thể coi lão giả Thiên Linh là đã chết. Nếu có thể dung hợp cùng một người giống như hắn ở bên trong chân giới Tang Tương thì có lẽ… hắn có thể sống lại.

Sau khi nắm bàn tay cất máu tươi đi, thân thể Tô Minh hóa thành cầu vồng xuyên qua lốc xoáy Âm Tử. Lối ra càng ngày càng gần, khoảng cách tới Tam Hoang Đại Giới, Đạo Thần Chân Giới cũng càng ngày càng gần.

Chương 1274: Mệnh cần phải tự giành lấy

Tam Hoang đại giới, Đạo Thần chân giới!

Sơn môn của Đệ Cửu Phong, vốn là địa phương của Đạo Thần chân giới. Một trăm trận pháp ẩn bên trong hư vô giờ phút này bị vô số tu sĩ Nghịch Thánh và Ám Thần vờn quanh.

Ở chính giữa đám tu sĩ này tồn tại một vùng hư ảo vặn vẹo chừng vạn trượng, mơ hồ có thể thấy trong đó có núi sông đại địa, có đại lục trôi nổi. Nơi đó chính là sơn môn của Đệ Cửu Phong.

Mà khu vực vạn trượng vặn vẹo này chính là một lỗ hổng mà tu sĩ Nghịch Thánh và Ám Thần đang cố đánh ra. Một khi lỗ hổng này bị mở ra thì có thể khiến tu sĩ Nghịch Thánh và Ám Thần có thể chen nhau xé mở hư vô, bước vào sơn môn Đệ Cửu Phong, bước vào không gian vốn của Đạo Thần chân giới.

Bên trong khu vực vặn vẹo hư ảo, từ xa nhìn lại giống như một điểm hư vô yếu ớt, có vô số điện quang di động. Hàng loạt tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang vọng trong tinh không. Đủ loại thân thể pháp thuật, ánh sáng Pháp bảo đang không ngừng đánh lên khu vực hư vô vặn vẹo này.

Tiến công như vậy đã kéo dài rất lâu rồi nhưng trong ba ngày gần nhất, bởi sự xuất hiện của chín người áo trắng không có khuôn mặt khiến cho trận chiến này đã đạt tới cực hạn.

Chín người áo trắng này, khuôn mặt cực kỳ quỷ dị, trống rỗng, không có mắt mũi, giống như một ngọc giản màu trắng vậy.

Tu vi của chín người này giống như không có, chỉ như người phàm nhưng uy áp tỏa ra từ trên người bọn họ lại cực kỳ kinh ngược. Hơn nữa từ ánh mắt của những tu sĩ bốn phía, có thể thấy được sự tôn kính của bọn họ đối với những người này.

Chín người mặc áo bào trắng có bất đồng rất nhỏ, trong đó có năm người trên áo thêu trăng bạc, bốn người còn lại thêu mặt trời bạc.

Bọn họ vờn quanh khu vực vặn vẹo vạn trượng, cũng không thi triển thần thông gì. Nhưng nhìn kỹ thì có thể thấy tại vị trí của bọn họ là nơi hư ảo vặn vẹo mạnh nhất. dường như vạn trượng hư ảo vặn vẹo này, một tầng trận pháp cuối cùng do Hổ Tử bố trí bởi sự tồn tại của chín người này mà bị xoắn mạnh. Thậm chí từ xa nhìn lại còn có một cảm giác rất mạnh mẽ…

Tựa như chín người này giống như chín cái đinh đang đâm thẳng vào tầng trận pháp cuối cùng mà Hổ Tử bố trí ở bên ngoài Đệ Cửu Phong. Cũng chính bởi chín người bọn họ mới khiến trận pháp này giống như không lúc nào không suy yếu.

Ở phía ngoài chín người này là vô số tu sĩ đến từ Ám Thần và Nghịch Thánh. Ở cách những tu sĩ này không xa, có thể nhìn rõ mọi chuyện trên chiến trường là một vùng biển xương trắng trôi nổi.

Ở bên trong rất nhiều xương trắng này có một nam tử mặc hắc bào, tóc dài đang ngồi. Sắc mặt nam tử này rất đẹp, tràn đầy một luồng khí chất quỷ dị, trong tay cầm một chén rượu, thỉnh thoảng lại uống một ngụm, giống như tinh không hư vô đều yếu ớt, không tồn tại ảnh hưởng với hắn vậy.

Ở bốn phía nam tử mặc hắc bào này có mười người mặc hắc bào cung kính đứng yên, giống như thị vệ, lạnh lùng nhìn vạn trượng hư vô vặn vẹo nơi xa.

– Thú vị. Thêm một ngày nữa thì trận pháp này sẽ vỡ vụn. Khiến đám tu sĩ bên trong này tuyệt vọng, từ từ hành hạ rồi giết chết bọn chúng, thưởng thức linh hồn bọn chúng mới càng ngon ngọt.

Nam tử hắc bào cười khẽ, thưởng thức một ngụm rượu trong chén, lạnh nhạt nói.

Tu vi của hắn mạnh tới mức thậm chí không cần tản ra ngoài cũng có thể khiến hư vô như không thừa nhận nổi. Ở quanh hắn không ngừng xuất hiện dấu hiệu vỡ vụn.

Người này chính là cường giả mạnh nhất phủ xuống trận doanh của Ám Thần, Nghịch Thánh hôm nay, một trong Ám Thần Tam Hoàng, Viêm Bùi Thần Hoàng!!

Chẳng qua hiện này ở đây không phải bản thể của hắn mà là một trong hai đại phân thân của hắn. Bản thể của hắn trong chớp mắt phủ xuống, chẳng biết đã đi đâu. Hai đại phân thân, một thì ở Đạo Thần chân giới, còn một thì tới đệ tứ Chân giới thần bí.

Tuy nói là phân thân nhưng cũng đã bước chân vào cường giả Bất Khả Ngôn rồi. Nếu không Viêm Bùi cũng không thể xưng là một trong tam đại Thần Hoàng của trận doanh Ám Thần.

Viêm Bùi Thần Hoàng đang uống rượu ở đây, nhìn trận pháp sơn môn Đệ Cửu Phong vặn vẹo, bên trong Đạo Thần chân giới, bao gồm của bản thân Viêm Bùi Thần Hoàng cũng không phát hiện ra, ở bên phía trận pháp đang vặn vẹo vạn trượng kia, bên trong hư vô có một thân ảnh đang đứng đó, lạnh lùng nhìn tất cả.

Tô Minh đã tới một canh giờ. Nơi này là Chân giới của hắn, tất cả mọi chuyện có liên quan đều không thoát khỏi bàn tay hắn. Thậm chí bất cứ một khu vực nào, chỉ cần một ý chí của Tô Minh là có thể tới ngay. Đi ra từ vòng xoáy Âm Tử, hắn lập tức biết tất cả mọi chuyện xảy ra trong thời gian này tại Đạo Thần chân giới.

Không xua tan những tu sĩ tới từ Nghịch Thánh và Ám Thần này, Tô Minh bình tĩnh đứng trong hư vô, nhìn trận pháp vặn vẹo, không ngừng bị tấn công tại sơn môn của Đệ Cửu Phong.

Tu vi đạt tới trình độ của Tô Minh, nhất là sở hữu ý chí của tam đại Chân giới, sinh mệnh trong mắt hắn chẳng qua chỉ là một lần lên xuống, có sinh thì phải có tử, có tử mới có sinh. Đây là một loại quy luật. Tô Minh không muốn thay đổi, cũng không quấy nhiễu quá mức.

Ám Thần cũng tốt, Nghịch Thánh cũng tốt. Bọn họ đều từng thuộc về Tam Hoang. Cho dù hôm nay bọn họ vẫn thuộc về Tam Hoang, chẳng qua là từ đệ nhị giới của Tam Hoang tiến vào đệ nhất giới mà thôi.

Đối với việc bọn họ tiến vào xâm lấn Tam Hoang, trong cảm giác của Tô Minh, bởi cấp bậc tính mạng của hắn được đề cao, bởi hắn biết càng nhiều, loại cảm giác bị xâm lấn đã giảm bớt đi rất nhiều. Tất cả chẳng qua chỉ là một kế hoạch của Tam Hoang, vì cuối cùng xâm lấn Tang Tương, đoạt xá nó mà thực hiện.

Tất cả các sinh mện cũng đều là con cờ. Cho dù một số con cờ cho mình là người đánh cờ nhưng ở bên trong cục diện lớn hơn, bọn họ vẫn là con cờ trong mắt người khác.

Đây là một loại bi ai, nhưng cũng là một loại định luật giống như trước.

– Không trải qua mưa gió thì làm sao có thể trưởng thành. Không trải qua tôi luyện thì làm sao có thể đạt tới đỉnh cao. Không trải qua sinh tử thì cũng giống như bảo kiếm không có mũi!

Tô Minh nhìn Đệ Cửu Phong. Thần sắc của hắn bình tĩnh. Hắn có thể ngăn cản tất cả, có thể khiến Đệ Cửu Phong không tử vong một ai, có thể hoàn toàn ngăn chặn kiếp nạn này.

Nhưng làm như vậy có tác dụng gì? Tô Minh có thể đi tới chặn kiếp nạn lần đầu, cho dù là lần thứ hai, lần thứ ba nhưng lần cuối hắn lại không ngăn cản được.

Được người bảo vệ dù sao cũng khó trưởng thành. Duy chỉ có để hắn trải qua sinh tử, trải qua mưa gió tôi luyện mới có thể sinh ra phách lực cường đại, mới có thể khiến một người có thể chấn động cả một vùng thiên không.

Thái độ của hắn giống như đối với Man tộc. Giờ phút này Tô Minh yên lặng nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra, cho Đệ Cửu Phong một lần khảo nghiệm.

Đây là một trận chiến tranh, sau này cũng sẽ xuất hiện càng ngày càng nhiều. Như Đệ Cửu Phong, như Man tộc, bọn họ thích hợp tồn tại trong chiến tranh, thích hợp tồn tại trong thế giới tu sĩ ỷ mạnh hiếp yếu này. Như vậy bọn họ nhất định phải vượt qua tất cả.

Nếu như bọn họ không thích hợp, Tô Minh sẽ ra tay, cho bọn họ một tương lai có lẽ không có bảo vệ, chỉ có tồn tại trong năm trăm năm còn lại. Nhưng sự bảo vệ này cũng chỉ có năm trăm năm. Sau năm trăm năm, kiếp nạn giáng xuống, Tô Minh thành công cũng tốt, thất bại cũng được, tất cả đều hóa thành hư vô.

Mệnh cần phải do tự mình giành lấy. Người bên cạnh cho, có lẽ không phải là thứ bọn họ muốn thật. Đạo lý này trước kia Tô Minh không hiểu nhưng hôm nay hắn đã hiểu ra.

Có lẽ sẽ đau, có lẽ nhất định tử vong không ít người nhưng đây chính là quá trình sinh mệnh trở thành cường giả phải trải qua.

Điều duy nhất hắn có thể làm là để cho cuộc chiến này biến thành công bằng một chút. Tô Minh không cách nào khiến tu vi của tu sĩ Đệ Cửu Phong, trong đó có tu sĩ Man tộc trong nháy mắt tăng vọt nhưng hắn có thể áp chế tu vi của đám người Nghịch Thánh, Ám Thần, khiến tu vi bọn họ ngang với thế lực của Đệ Cửu Phong.

Điểm này đối với Tô Minh mà nói là rất đơn giản.

Thời gian trôi qua, sau một ngày, một tiếng nổ vang trời kinh thiên động địa tràn ngập tám phương. Tiếng gào thét dữ tợn vang lên từ phía Ám Thần và Nghịch Thánh. Nương theo tiếng nổ này, trận pháp mà Hổ Tử bố trí cuối cùng ở Đệ Cửu Phong đã sụp đổ. Trong nháy mắt này, rất nhiều tu sĩ Ám Thần và Nghịch Thánh trong nháy mắt cất bước vào trong lỗ hổng của trận pháp sụp đổ này, tiến vào trong sơn môn của Đệ Cửu Phong.

Bởi vì bọn họ đã thấy trong trận pháp sụp đổ này, ở bên trong sơn môn của Đệ Cửu Phong giờ phút này tụ tập mấy vạn tu sĩ, giống như sẵn sàng đón quân địch, phản kháng và giãy dụa tạo thành sát cơ, ngập trời mà tới.

Trong chớp mắt này, ở bên trong Đạo Thần chân giới này, Tô Minh không ai có tư cách nhìn thấy tùy ý giơ tay về phía tu sĩ Ám Thần và Nghịch Thánh, nhẹ nhàng vẫy một cái.

Một cái vẫy này khiến Đạo Thần chân giới chấn động mạnh. Chấn động âm thầm nhưng lại tạo thành một luồng uy áp khó có thể hình dung được, trong nháy mắt phủ xuống, khiến Đạo Thần chân giới trong phút chốc nặng hơn mấy lần. Tất cả tu sĩ Nghịch Thánh và Ám Thần đều trong tích tắc này thấy tâm thần chấn động mạnh, bước chân trực tiếp dừng lại, thần sắc lộ vẻ hoảng sợ.

Trên người từng tu sĩ trong nháy mắt này giống như bị sức nặng mấy lần, khiến bọn họ cảm thấy toàn thân nặng nề, thậm chí cả tu vi vận chuyển cũng thấy trúc trắc. Giống như trong tích tắc này, toàn bộ Đạo Thần chân giới đều đặt trên người bọn họ vậy.

Trận pháp sụp đổ, mấy chục vạn tu sĩ tới từ Đệ Cửu Phong đều chấn động toàn thân, thần sắc lộ vẻ kinh hãi, ngưng trọng bước ra.

Trong sự hoảng sợ của tu sĩ Ám Thần và Nghịch Thánh, chín người áo bào trắng không mặt mũi run rẩy mạnh, mơ hồ bên trong thân thể nổ vang, tựa như đang chống cự vậy.

Mà ở phía xa xa, mười người mặc hắc bào bốn phía Viêm Bùi Thần Hoàng trong nháy mắt này cũng biến đổi thần sắc, hai mắt co rút lại, lộ ra ánh sáng ngập trời. Viêm Bùi Thần Hoàng giơ chén rượu lên, đang muốn thưởng thức thì bỗng ngẩng đầu, khóe miệng lộ vẻ dữ tợn.

– Là vị đạo hữu nào phủ xuống, nhiễu loạn ý chí Chân giới, trấn áp chúng ta, ngươi… Ăn phải long tâm phượng đản hay sao mà dám đối kháng với trận doanh Ám Thần chúng ta, dám trêu chọc bổn hoàng!

Tiếng nói của Viêm Bùi Thần Hoàng lành lạnh vang lên, khiến cả tinh không chấn động mãnh liệt, khiến uy áp phủ xuống bốn phía hơi buông lỏng. Tay trái hắn vẫn cầm chén rượu, tay phải còn để trên một đám xương trắng bên cạnh, hai mắt lóe lên ánh sáng xanh, quét ngang trời cao nhưng lại không tìm được một chút dấu vết nào.

Chương 1275: Hiện tại công bằng

Theo âm thanh của Viêm Bùi Thần Hoàng khuếch tán, uy áp phủ xuống Đạo Thần Chân Giới bị tản ra không ít chỉ trong tích tắc. Đây là tu vi Bất Khả Ngôn của bản thân Viêm Bùi Thần Hoàng tạo thành thần thức kinh thiên, trong chớp mắt quét ngang nơi này đã đạt tới lực lượng đủ để khiến tất cả tu sĩ hoảng sợ.

Toàn bộ tu sĩ khẽ nới lỏng trong nháy mắt, trong thần sắc lập tức lộ ra vẻ cuồng nhiệt. Bọn hắn biết Hoàng của bọn hắn đang ở bên cạnh bọn hắn. Bọn hắn có tự tin chỉ cần Hoàng ở đây, như vậy thế gian này sẽ không có bất kỳ tồn tại nào có thể quấy nhiễu bọn hắn.

Tất cả tồn tại đều bị uy áp đến từ trận doanh Ám Thần hoặc tử vong, hoặc trốn tránh. Bọn hắn tự tin bất cứ địch nhân nào cũng không thể có lựa chọn thứ ba.

Giờ phút này, tu sĩ trận doanh Nghịch Thánh cũng dần dần buông lổng, tâm lý hoảng sợ dần dần bình tĩnh lại. Mặc dù không cùng một phe cánh với Ám Thần nhưng bọn hắn cũng tin chắc rằng trên thế gian này, tồn tại duy nhất có thể đối kháng với Ám Thần chỉ có Nghịch Thánh bọn hắn!

Về phần chín người áo bào trắng không có mặt, giờ phút này cũng buông lỏng tâm thần, thay vào đó là vẻ dữ tợn. Trong chớp mắt, trên người bọn hắn bộc phát ra thứ không phải tu vi, mà là Linh Tiên Ý!

Bọn hắn được gọi là Thượng Tôn. Bọn hắn có địa vị gần với tam thánh Tam Hoàng, bọn hắn là Linh Tiên đến từ Ám Thần và Nghịch Thánh!

Còn có mười hắc bào nhân bên cnạh Viêm Bùi Hoàng, hiện tại cũng buông lỏng áp lực, nhưng rất nhanh chóng đã bộc phát tu vi ngập trời. Mười người này, mỗi người đều tiếp cận rất rất gần Bất Khả Ngôn!

Vẻ cười lạnh xuất hiện trên khóe miệng Viêm Bùi Thần Hoàng. Hắn có tự tin bản thân ở thế giới này là vô địch. Cho dù gặp được Linh Tiên của Tam Hoang Đại Giới, hắn cũng có tự tin quét ngang. Bởi vì hắn là Bất Khả Ngôn, bởi vì hắn là Viêm Bùi Thần Hoàng!

– Không biết tự lượng sức mình. Cút ra khỏi nơi này! Sau này nơi ở của bổn hoàng không thể lộ ra chút khí tức nào. Nếu không, không cần biết ngươi là ai, cho dù ngươi là một phần của ai, bổn hoàng cũng không ngần ngại để một Linh nô bên cạnh!

– Tu sĩ Ám Thần Nghịch Thánh, tiêu diệt hết Đệ Cửu Phong! Bổn hoàng muốn tông môn này phải bị tiêu diệt toàn bộ!

Viêm Bùi Thần Hoàng lạnh lùng mở miệng. Âm thanh của hắn vang vọng cả Đạo Thần Chân Giới chỉ trong tích tắc. Tay trái của hắn cầm lấy chén rượu đặt lên khóe miệng, mang theo vẻ ngạo nhiên và tùy ý thưởng thức một ngụm.

Nhưng ngay trong chớp mắt một ngụm rượu nhỏ này rơi vào trong miệng Viêm Bùi Thần Hoàng…

Thần sắc Tô Minh bình tĩnh. Hắn nhìn Viêm Bùi Thần Hoàng không xa một cái. Đối với hắn, cái gọi là Thần Hoàng đều không đáng nhắc tới. Tay phải của hắn lại chúi xuống dưới lần nữa.

Lần chúi xuống trước chẳng qua chỉ là một chút trấn áp rất nhỏ của Tô Minh mà thôi. Hiện tại chúi xuống mới là chân chính để Đạo Thần Chân Giới trầm trọng gấp đôi!

Gần như là trong chớp mắt tay phải Tô Minh chúi xuống, Đạo Thần Chân Giới bỗng nhiên xuất hiện sóng gợn vô hình. Theo sóng gợn khuếch tán, trong nháy mắt liền tràn ngập cả Đạo Thần Chân Giới. Trong nháy mắt, khí tức của một chân giới khác cũng phủ xuống.

Đó là Tiên Tông Chân Giới!

Loại trấn áp này của Tô Minh thực tế là một loại phong ấn, phong ấn tương tự tu vi của Ám Thần Nghịch Thánh khuếch tán ra Đệ Cửu Phong. Mà nguyên lý phong ấn là khiến Đạo Thần Chân Giới trầm trọng. Mà phương pháp khiến Đạo Thần Chân Giới trở nên trầm trọng, đơn giản nhất chính là để một chân giới khác xuất hiện ở đây, dung hợp với Đạo Thần, đương nhiên sẽ trầm trọng.

Theo Tiên Tông Chân Giới phủ xuống, âm thanh nổ vang liên tục vang vọng, sóng gợn khuếch tán. Đạo Thần Chân Giới trực tiếp trầm trọng, trầm trọng tới mức khó có thể hình dung. Trong nháy mắt này, toàn bộ tu sĩ Ám Thần và Nghịch Thánh chấn động thân thể mãnh liệt, toàn bộ thân thể đều mạnh mẽ trầm xuống. Trong thân thể không ngừng xuất hiện tiếng động, tu vi đã bị áp chế ba thành chỉ trong nháy mắt!

Đây là ba thành tu vi của tất cả mọi người, bao gồm chín Linh Tiên áo bào trắng cũng đều bị trầm trọng đè ép. Toàn thân bọn hắn run rẩy, Linh Tiên Ý cũng bị áp chế ba thành!

– Càn rỡ!

Viêm Bùi Thần Hoàng biến sắc. Nhưng ngay trong tích tắc mở miệng, chén rượu trong tay hắn phịch một tiếng rồi chia năm xẻ bảy vỡ vụn. Rượu rơi xuống trôi lơ lửng trước người hắn. Biển xương trắng xung quanh hắn chấn động rầm rầm, xuất hiện dấu hiệu muốn rời rạc. Mười hắc bào nhân xung quanh cũng gầm nhẹ cùng lúc, thân thể run rẩy. Mọi người lập tức vận chuyển tu vi chống cự nhưng cũng không có chút tác dụng nào, toàn bộ bị áp chế ba thành tu vi.

Khi bọn hắn hoảng sợ, trong mắt Viêm Bùi Thần Hoàng lộ ra sát cơ. Toàn bộ tu vi Bất Khả Ngôn buông thả ra, trực tiếp tạo thành một trận gió lốc xoáy khổng lồ ùng ùng vang vọng xung quanh hắn, mạnh mẽ khuếch tán về tám hướng. Nhưng nơi đi qua, toàn bộ uy áp đều tiêu tán. Càng trong chớp mắt này, Viêm Bùi Thần Hoàng cũng chậm rãi đứng lên từ trên ghế trên biển xương trắng. Tay phải của hắn vung lên. Một thanh cốt mâu liền xuất hiện trong tay của hắn chỉ trong nháy mắt. Sau khi bị hắn nắm chặt, tu vi của hắn lại bộc phát lần nữa.

– Ngươi đã muốn chết, như vậy bổn hoàng sẽ thành toàn cho ngươi! Đúng là hạng người đạo chích chỉ biết giấu diếm, hiện thân cho bổn hoàng!

Nói xong, thân thể Viêm Bùi Thần Hoàng liền tiến về phía trước một bước. Cước bộ còn chưa rơi xuống đất, cốt mâu trong tay phải hắn đã bộc phát ra cốt mâu màu trắng bao phủ cả toàn bộ Đạo Thần Chân Giới chỉ trong chốc lát. Dường như vô số cốt mâu khó có thể tính toán đều tràn ngập mỗi một góc nhỏ của Đạo Thần Chân Giới. Dường như hắn muốn hủy diệt tính mạng trong chân giới này cũng chỉ ở trong một ý niệm.

Nhưng ngay trong tích tắc cước bộ của Viêm Bùi Thần Hoàng sắp rơi xuống, Tô Minh đang đứng ở nơi hắn không nhìn thấy, thần sắc lạnh nhạt nhìn tay phải đang chúi xuống hết. Cả quá trình thực tế chẳng qua là Tô Minh làm động tác giơ tay phải lên rồi áp xuống dưới. Giờ phút này, trong nháy mắt hoàn thành, Cương Thiên Chân Giới phủ xuống!

Theo Cương Thiên Chân Giới phủ xuống, Đạo Thần Chân Giới ngập tràn sóng gợn. Vô số sóng gợn lần lượt thay đổi vang vọng, giống như đã tạo thành một cái lưới lớn dung hợp tam đại chân giới, hóa thành uy áp chẳng khác gì tam đại chân giới cùng nhau phủ xuống, tạo thành cảm giác trầm trọng như vậy.

Gần như trong một tích tắc, gần như toàn bộ tu sĩ đến từ Ám Thần Nghịch Thánh đều phun ra một ngụm tiên huyết. Theo bọn hắn phun ra máu tươi, toàn bộ bọn hắn cũng cảm nhận được trong một chớp mắt này, dường như thân thể bọn hắn như bị vạn sơn áp đỉnh. Linh hồn bọn hắn lập tức bị trấn áp khiến sáu thành tu vi của bọn hắn trực tiếp ảm đạm như bị phong ấn, chỉ có thể phát huy tối đa được bốn thành!

Thậm chí có không ít người trực tiếp rơi xuống cảnh giới. Nhất là chín lão giả áo bào trắng không mặt kia, toàn bộ thân thể bọn hắn đều run rẩy, trên khuôn mặt trống rỗng rõ ràng xuất hiện ngũ quan. Dường như tu vi có thể che đậy hình dáng của bọn hắn đã bị mạnh mẽ tróc ra. Mà bởi vì bọn hắn là Linh Tiên nên cũng cảm nhận được uy áp mãnh liệt hơn. Giờ phút này, cả đám đều phun ra máu tươi, thân thể loạng choạng lùi lại, cũng bị giảm mất sáu thành.

Mười hắc bào nhân xung quanh Viêm Bùi Thần Hoàng cũng đều phun ra máu tươi, tu vi giảm xuống chỉ trong nháy mắt, khí tức tản mát ra tương đối suy yếu. Bọn hắn cũng không có ngoại lệ, toàn bộ đều bị giảm mất sáu thành tu vi lực lượng.

Một tia máu tươi tràn ra từ khóe miệng Viêm Bùi Thần Hoàng. Thần sắc của hắn lộ ra vẻ tàn nhẫn, đang muốn ném trường mâu trong tay ra, chân giơ lên đang muốn để xuống, thậm chí âm thanh dữ tợn của hắn còn vừa vặn truyền ra khỏi miệng.

– Ngươi…

Trong chớp mắt âm thanh này xuất hiện, chỉ nói một chữ, nhất thời thần sắc Viêm Bùi Thần Hoàng bỗng nhiên biến đổi. Hắn mở to mắt ra. Thần sắc tàn nhẫn liền biến mất chỉ trong tích tắc, thay vào đó là vẻ hoảng sợ lần đầu tiên. Chân phải của hắn không thể nào để xuống, trường mâu trong tay hắn không thể nào đánh ra. Bởi vì giờ phút này, trong tích tắc ý chí của Tam Đại Chân Giới phủ xuống, thân thể của hắn như bị oanh kích khiến khóe miệng xuất hiện máu tươi.

Nhưng đối với hắn, những chuyện này còn không coi là gì. Chân chính khiến Viêm Bùi Thần Hoàng hoảng sợ chính là giờ phút này, hắn cảm nhận được ở hư vô xa xa đằng trước đang có ánh mắt nhìn về phía hắn.

Ánh mắt kia mang theo vẻ lạnh lùng mà hắn đã từng nhìn qua. Lạnh lùng lộ ra vẻ cao quý khó có thể hình dung, dường như là ý chí mạnh nhất toàn bộ thế giới. Chẳng qua chỉ một cái lạnh lùng đã khiến bản thân Viêm Bùi Thần Hoàng có cảm giác sắp bị phá hủy.

Cảm giác như vậy, hắn chỉ cảm nhận được ở trong trận doanh Ám Thần, cho dù là ba người Thần Hoàng bọn hắn thì tất cả đều phải cách mỗi ngàn năm đi cúng bái Thần Mộ. Trong vô số thi thể ngủ say không biết đã tồn tại bao lâu, hắn đã cảm nhận được trên người ba thân thể mạnh nhất đang ngủ say ở đó.

Theo truyền thuyết Ám Thần bọn hắn, ba thân thể đang ngủ say chính là lão quái vẫn còn sống sót không biết từ bao nhiêu kỷ trước!

– Các…truyện kiếm tu audio

Tâm thần Viêm Bùi Thần Hoàng run rẩy, thần sắc lộ vẻ hoảng sợ, dù lấy định lực của hắn thì cũng khó che giấu được. Trong nháy mắt đang muốn mở miệng, phía sau hắn lại truyền đến một âm thanh lạnh lùng:

– Trước ngươi nói ta muốn tìm chết?

Âm thanh này tới vô cùng đột ngột, khiến thân thể Viêm Bùi Thần Hoàng run lên, theo bản năng đang muốn giải thích thì âm thanh kia lại truyền đến.

– Ngồi xuống, theo ta lịch lãm trận sinh tử này. Những người này của ngươi cũng không tệ lắm, cũng có chút không công bằng.

– Dạ!

Viêm Bùi Thần Hoàng căn bản không có tư cách và dũng khí từ chối, thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng chỉ có thể biến thành một âm thanh cung kính như vậy. Thậm chí hắn còn không dám quay đầu, thu hồi cốt mâu trong tay lại, trong lòng khẩn trương mà từ từ ngồi xuống.

Giờ phút này, mười hắc bào nhân bên cạnh biển xương xung quanh cũng đều run như cầy sấy, thu liễm khí tức, lộ ra vẻ cung kính lớn nhất, không dám nhìn Tô Minh nơi đó chút nào.

Thực lực chính là tất cả!

– Nhưng hiện tại đã công bằng rồi, có thể khai chiến.

Tô Minh bình tĩnh mở miệng, ngồi trên chiếc ghế trên biển xương vốn thuộc về Thần Hoàng. Hắn dựa vào đó, tay phải chống lên trán, nhìn về phía Đệ Cửu Phong.

Phía dưới hắn, Viêm Bùi Thần Hoàng ngồi thẳng, trên mặt lộ ra vẻ khổ sở. Hắn nhìn tu sĩ Nghịch Thánh Ám Thần, ngẫm lại lời nói của Tô Minh lúc trước, lập tức hiểu được đây là đối phương lấy người của hắn để tôi luyện Đệ Cửu Phong.

– Sao?

Tô Minh liếc nhìn Viêm Bùi Thần Hoàng.

Trong lòng Viêm Bùi run lên, cảm nhận được bất mãn đến từ người phía sau. Giờ phút này, hắn cắn răng một cái, truyền ra phong mệnh Thần Hoàng của hắn với tu sĩ Nghịch Thánh Ám Thần nơi xa.

– Tiến vào Đệ Cửu Phong khai chiến!

Trong tích tắc âm thanh gào thét này vang vọng, cho dù bản thân tu sĩ Ám Thần Nghịch Thánh này có muốn hay không, cho dù giờ phút này bọn hắn đã bị phong ấn sáu thành tu vi, nhưng Viêm Bùi Thần Hoàng đã hạ lệnh, bọn hắn nhất định phải đánh!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Khụ khụ đạo hữu bình tĩnh ...^^!Truyện còn dài đường đi dài đằng đằng 1 chút xuân sắc cớ sao lại nói vậy..^^!Bất quá 1 chút Âm Dương giao thái mà thôi ^^! - Nhân Sinh Bất Quá vài năm tái -!Đạo Hữu không thích bỏ qua ( tua 1 chút là được )^>^
https://audiosite.net
đương_tam 1 ngày trước
mới đầu nghe hay tới tập tưởng nghe truyện sex
https://audiosite.net
Thật ngại quá hum nay do 1 bạn mới làm quản lý up truyện ai dè up audio nhầm dẫn đến lỗi ...Rất mong mọi người thông cảm...^^!Mình mới check lại kiểm tra hoàn tất mọi thứ trở lại bình thường rồi nhé...^!^
https://audiosite.net
Chào bạn :) - Thật ra vẫn đầy đủ nhưng có chút nhầm lẫn đó bạn :)Truyện này tụn mình do thành viên tự phát làm audio cách đây gần 3 năm trước ^^!Tụn mình đang liên hệ bên tác giả và làm lại audio từ tập 103 trở xuống... Truyện lúc đầu tác giả viết nhiều đoạn không ưng ý đã thay đổi quá nhiều bạn à. Tụn mình sắp hoàn thiện sửa lại bản chuẩn nhất nhé do chính tác giả phát hành nội bộ giống như các tập mới nhất ngoại truyện thường không công khai hoàn chỉnh nhiều đoạn bị cắt nhưng bên minh vẫn đầy đủ nhé.Bạn và các chư vị thích nghe bộ truyện hot yên tâm ^^! - Dự kiến khoảng ngày mai hoàn tất bản sữa lỗi audio bổ xung nhiều tính tiết bị cắt bộ nhé ^^!Thân Ái ...! Chúc cả nhà nghe truyện vui vẻ
https://audiosite.net
Acmasugia 6 ngày trước
Sao cuôi tập 92 là 2050 mà sang tập 93 lại là 2252 rồi ad, mất 200 chương lun, hèn gì hok hỉu gì hếtXin lỗi tôi mới đến web chưa rõ nên hỏi
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 2 tuần trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 2 tuần trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^