Bàn Long Audio Podcast
Tập 77 [ Chương 381 đến 385]
❮ sautiếp ❯Chương 381: Đột biến
Ngọc Lan lịch mùa đông năm 10034, hoàng đế La Áo đế quốc Gia Phất Ni đang vô cùng khó chịu.
“Bệ hạ.” Một phi tử mới mười tám mà Gia Phất Ni sủng ái nhất cũng là một vị thủy hệ ma pháp sư đang y ôi cạnh Gia Phất Ni, còn cố ý dụng bộ ngực cao vút va chạm với thân thể Gia Phất Ni, Gia Phất Ni cũng là một thất cấp chiến sĩ thân thể cũng rất cường tráng.
Nếu trước đây có lẽ hắn sớm đã đem mỹ nhân này đặt dưới người rồi.
Thế nhưng hôm nay hắn chẳng còn chút tâm tình nào.
“Cút, cút đi ra ngoài.” Gia Phất Ni bệ hạ không nhịn được bèn đẩy người phi tử xinh đẹp ra.
Mỹ nữ kia không khỏi lảo đảo lui về phía sau hai bước, nhưng cũng chỉ có thể lộ vẻ tươi cười cung kính hành lễ rồi lui ra.
Mỹ nữ?
Cả đế quốc đều sẽ mất như thế nào sẽ còn có tâm tình cùng mỹ nữ tán tỉnh?
“Tất cả đều cút hết ra ngoài, tất cả!” Gia Phất Ni đột nhiên đem vài văn kiện cùng những đồ trang sức trên bàn trước mặt hất văng xuống đất khiến đám cung nữ cùng thị giả lập tức sợ hãi cung kính thối lui.
“Ba Lỗ Khắc đế quốc quá càn rỡ. Quá càn rỡ mà!” Gia Phất Ni hai mắt bạo hỏa, trán cũng đổ mồ hôi.
Hắn giận!
Thế nhưng hắn lại cảm thấy vô lực.
“Tại sao. Tại sao lại như vậy?” Trong lòng Gia Phất Ni đầy lo lắng “Tại sao thánh vực cường giả của La Áo đế quốc ta đều không để ý tới bổn hoàng? Chẳng lẽ chỉ sợ tên Lâm Lôi? Lâm Lôi bất quá mới thành danh hơn mười năm có cái gì đáng sợ chứ!”
Gia Phất Ni hét lên.
Nhưng hắn biết hắn cũng chỉ có thể hét lên ngoài miệng như vậy.
Đối mặt với tầng tầng binh lính quân đội của Ba Lỗ Khắc đế quốc hắn không có chút biện pháp nào. Đám thánh vực cường giả của đế quốc mình dường như đột nhiên mất tích vậy, căn bản không thể tìm thấy bất kì thánh vực cường giả nào còn trong hoàng cung, hầu hết trên chiến trường họ đã bị một đầu thánh vực Phách vương long đánh thành bùn rồi.
Hắn đã không còn một thánh vực nào có thể dụng!
“Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ La Áo đế quốc ta sẽ diệt quốc như vậy sao?” Gia Phất Ni quả thực không biết nên làm gì bây giờ.
Từ khi biết Ngọc Lan đế quốc, Áo Bố Ân đế quốc, Ba Lỗ Khắc đế quốc tam đại đế quốc liên thủ rất nhiều cường giả thánh vực của La Áo đế quốc đều biến mất vô tung, dù sao họ cũng đoán được kết quả khi tam đại đế quốc liên thủ. Vì vậy –
Vũ thần, Đại tế ti, Lâm Lôi ba người liên thủ!
Cách đây không lâu tin tức Lâm Lôi bọn họ tiêu diệt thánh đảo của Quang minh giáo đình dân chúng bình thường có thể không rõ chứ đám thánh vực cường giả phần lớn đều biết. Ngay cả thâm căn cố đế Quang minh giáo đình đều bị tiêu diệt thì dù đám thánh vực cường giả của La Áo đế quốc có chống cự cũng chỉ chịu chết thôi.
Tự nhiên, bọn họ đều cũng sẽ không tới gặp Gia Phất Ni bệ hạ, sẽ không nghe theo bất cứ mệnh lệnh nào.
La Áo đế quốc không có thánh vực, phần thắng của cuộc chiến đã sớm nghiêng về phe Lâm Lôi.
“Đế quốc tồn tại mấy ngàn năm, chẳng lẽ sẽ bị hủy diệt trên tay Gia Phất Ni ta?” Gia Phất Ni thống khổ vô cùng. chiều nay tiền tuyến vừa mới truyền đến tin tức, lại một tòa thành trì bị Ba Lỗ Khắc đế quốc chiếm được, mặc dù quân đội đã liều mạng ngăn cản …
Thế nhưng đối phương có ba đầu thánh vực long tộc!
Mặc dù ba đầu thánh vực long tộc không công kích nhưng chúng chỉ cần bay lượn một chút hoặc giết chết vài tên thủ lĩnh của địch quân đã khiến sĩ khí của địch giảm mạnh, rất nhiều binh lính nhìn thấy thánh vực long tộc sợ đến chân cũng mềm nhũn ra.
Như vậy còn làm sao chiến đấu?
“Ngươi là Gia Phất Ni.” Một đạo thanh âm sa ách vang lên trong thư phòng.
Vốn đang tùy ý phát tiết lửa giận Gia Phất Ni nhất thời sợ đến tim cũng giật thót lên. Đây chính là thư phòng của hắn, hơn nữa cửa phòng đã đóng ngoài cửa còn có vệ binh chuyên bảo vệ. Bây giờ cửa phòng không mỏ hơn nữa cũng không chút nào động tĩnh.
Mà bên trong thư phòng lại có người.
Gia Phất Ni gượng ép nỗi sợ hãi trong lòng xuống nhìn về phía phát ra thanh âm.
Đó là hai nam nhân gầy gò mặc bộ quần áo ngắn bình thường. Giữa mùa đông mặc quần áo ngắn cũng không kỳ quái, dù sao thân là thất cấp chiến sĩ Gia Phất Ni cũng có thể làm được nhưng điều khiến Gia Phất Ni kinh hãi là ánh mắt hai nam nhân phát ra – đó là loại quang mang muốn thôn phệ người khác.
Mặc dù hai nam nhân không động thủ nhưng mỗi cái giở tay nhấc chân khí tức lãnh khốc, ngoan lệ tự nhiên vẫn phát ra.
“Các ngươi, các ngươi vào bằng cách nào?” Gia Phất Ni hoảng sợ hỏi.
“Vào bằng cách nào sao?” Tên nam nhân đầu bóng lưởng trong hai người cười lạnh nói “Rất đơn giản, giết hết những hộ vệ ngoài cửa sau đó mở cửa, đi vào, lại đóng cửa. Chỉ đơn giản như vậy thôi.”
“Mở cửa, đóng cửa?” Gia Phất Ni có chút khó có thể tin.
Hắn rõ ràng ở trong thư phòng nhưng căn bản không phát hiện cửa phòng vừa mở ra đóng vào.
Trong lòng Gia Phất Ni đang rất hoảng sợ, hai nam nhân trước mặt tỏa ra sát khí khiến hắn không khỏi loạn tưởng: “Chẳng lẽ bọn họ tới giết ta sao? Có lẽ nghe theo lệnh của Lâm Lôi?” Gia Phất Ni thầm đoán, người có thể ra lệnh cho những cường giả này tới giết mình chỉ có thể là nhân vật truyền kỳ – Lâm Lôi.
“Gia Phất Ni, ngươi nghe rõ rồi chứ.” Nam nhân đầu bóng lưởng cười lạnh nói “Hai huynh đệ ta tới đây là vận may của ngươi.”
“Vận may?” Gia Phất Ni trong lòng thầm mắng, nhưng trên mặt hắn không dám lộ ra chút tức giận nào. E sợ đối phương nổi giận thực sự sẽ giết hắn.
Bên cạnh nam nhân kia là một người có bộ tóc ngắn màu vàng, gã nhìn Gia Phất Ni, lãnh thanh nói: “Hai huynh đệ ta điều kiện rất đơn giản, ngươi hãy phong chúng ta tước vị công tước, tiếp đó, tặng vài ngàn cá cung nữ, thị giả phục vụ cho huynh đệ chúng ta. Đương nhiên, huynh đệ ta có thể giải quyết ba đầu thánh vực long đáng ghét kia cho ngươi.”
Gia Phất Ni háy mắt lặng nhìn hai nam nhân trước mắt.
Hắn có chút mê đi.
“Không nghe rõ sao?” Nam nhân đầu bóng lưởng bất mãn gầm lên.
Kỳ thực huynh đệ hai người bọn họ tại Qua Ba Đạt vị diện ngục giam đã hơn năm ngàn năm với cuộc sống heo chó không bằng.
Tại Qua Ba Đạt vị diện ngục giam, thánh vực đỉnh căn bản đều có cuộc sống như vậy. Bọn họ luôn nơm nớp lo lắng có một ngày sẽ bị người khác giết chết, bởi vì Qua Ba Đạt vị diện ngục giam căn bản không có nguyên tố, năng lượng mà bọn họ tiêu hao chỉ có biện pháp bổ sung duy nhất chính là giết chết cường giả khác rồi luyện hóa năng lượng tinh thể trong người cường giả đó.
Thánh vực chém giết lẫn nhau.
Về phần nhìn thấy thần vực cường giả bọn họ chỉ có thể khiếp sợ vâng lời thần cấp cường giả ra lệnh. Thần cấp cường giả muốn hạ nhục bọn họ như thế nào, bọn họ cũng không dám có chút phản kháng. Hơn nữa hoàn cảnh tự nhiên tại Qua Ba Đạt vị diện ngục giam cũng cực độ nguy hiểm. Nói không chừng không cẩn thận sẽ chết.
Heo chó không bằng!
Luôn luôn căng thẳng!
Tinh thần căn bản vĩnh viễn bị trói buộc!
Đừng nói bọn họ mà ngay cả thần cấp cường giả Đế Lâm ở nơi đó cũng cảm thấy thống khổ, đối với thánh vực mà nói, quả thực là vô tận hành hạ.
Bây giờ, bọn họ tại Qua Ba Đạt vị diện ngục giam phát hiện điểm yếu không gian liền liều mạng tiến đến. Bọn họ trở lại. Cuộc sống trong hơn năm ngàn năm heo chó không bằng đã bức bọn họ phát điên rồi.
Bọn họ bây giờ lại chợt thích người khác nghe mệnh lệnh của bọn họ, thích nếm thử cuộc sống cưỡi trên đầu người khác.
“Hai vị đại nhân, các ngươi nói chỉ cần ta phong các ngươi làm công tước tặng mấy ngàn cung nữ, thị giả cho các ngươi, các ngươi sẽ giải quyết ba đầu thánh vực long kia cho ta sao?” Gia Phất Ni khó có thể tin, hắn cảm thấy chính mình dường như vừa bị vẩn thạch rơi trúng.
“Đúng. Như thế nào, không muốn sao?” Nam tử đầu bóng lưỡng nhíu mày.
“Nguyện ý, sao có thể không muốn?” Gia Phất Ni liền nói “Hai vị đại nhân xin yên tâm, đừng nói mấy ngàn thị nữ, thị giả dù là một vạn người đều cũng không thành vấn đề. Công tước? Đừng nói công tước dù là Vương gia cũng không thành vấn đề!”
Lão thiên a!
La Áo đế quốc đang từng bước bị xâm chiếm, cuối cùng là diệt quốc. Bây giờ có hai cường giả lại đây Gia Phất Ni có cái gì mà không thể nhận?
Một vạn thị nữ, thị giả dù mua tại nô đãi thị trường cũng mất bao nhiêu tiền?
“Thống khoái.” Trên mặt hai nam nhân đều lộ ra nụ cười.
“Thế nhưng hai vị đại nhân, ba đầu thánh vực long kia phi thường lợi hại, hơn nữa sau lưng chúng còn có một vị thánh vực cường giả cực kỳ cường đại tên là Lâm Lôi.” Gia Phất Ni cẩn thận nhìn hai người trước mặt, hắn lo lắng họ có thể địch nổi Lâm Lôi hay không?
Dù sao sự tích của Lâm Lôi quá kinh hãi, đặc biệt từ sau khi hắn tiêu diệt thánh đảo.
“Lâm Lôi? Là ai?” Trong mắt tên nam tử tóc ngắn có vẻ khinh thường.
“Hắn là thánh vực sao?” Tên kia lãnh thanh hỏi.
“Đương nhiên, thần cấp cường giả của loài người cũng chỉ có Vũ thần cùng Đại tế ti hai người.” Gia Phất Ni vẫn chưa biết Hi Tắc đã đạt tới thần vực.
“Hừ. Yên tâm, chỉ cần là thánh vực, chúng ta sẽ có thể giải quyết.” Tên nam tử tóc ngắn tự tin nói.
Trong Qua Ba Đạt vị diện ngục giam, trải qua vô số trận chém giết mà vẫn có thể sống hơn năm ngàn năm, đã có thể biết rằng thực lực của bọn họ vô cùng mạnh mẽ. Bọn họ đều là từ giết chóc không ngừng lĩnh ngộ, có lẽ còn đạt tới thánh vực cực hạn cường giả.
Gia Phất Ni nhất thời sáng mắt lên.
“Hai vị đại nhân, đêm nay ở tại hoàng cung đi. Ta nhất định sẽ an bài tốt cho hai vị đại nhân.” Gia Phất Ni ở trước hai vị cường giả thái độ cũng rất khiêm tốn.
“Ân.” Cả hai người đều hài lòng hơi gật đầu.
Bọn họ bây giờ rất thích người khác đối với bọn họ cung kính. Rất thích hưởng thụ cảm giác cao cao tại thượng. Hơn năm ngàn năm với cuộc sống heo chó không bằng ảnh hưởng đối với tâm trí bọn họ cũng rất lớn, rất lớn!
Đại quân Ba Lỗ Khắc đế quốc chia làm hai bộ phận, đều đã tiến vào phạm vi La Áo đế quốc.
“Hống -”
Một đầu Lôi long chừng hơn một trăm thước đang uốn lượn giữa không trung. Tiếng long hống vang vọng khắp thiên địa. Thánh vực lôi long cũng thấy đám thủ quân của địch trên tường thành đã sợ đến thân thể phát run.
Dưới thành hạ, quân đội của Ba Lỗ Khắc đế quốc đều lộ ra vẻ kích động cùng nụ cười hưng phấn.
Có thánh vực long hỗ trợ nên chuyện công thành đơn giản hơn rất nhiều.
“Thánh vực lôi long?” Một tiếng quát lạnh khinh thường vang lên, gã nam nhân đầu bóng lưởng mặc bộ trường bào hoa lệ trực tiếp từ thành trì phía dưới bay lên. Khí tức lạnh lẽo, ác độc của hắn không ngừng tỏa ra từ hai mắt đang nhìn chằm chằm đầu thánh vực lôi long ở cách đó không xa.
“Có thánh vực cường giả xuất hiện sao?” Thánh vực lôi long ngược lại rất kinh hãi, nó đã lâu không gặp phải thánh vực cường giả, hai tròng mắt to như cái bánh xe lập tức chăm chú quan sát thánh vực cường giả trước mắt.
Nhưng càng nhìn kỹ cường giả này Thánh vực lôi long càng thêm khẩn trương.
Khí tức hiểm ác từ mỗi cái giơ tay nhấc chân của đối thủ khiến nó cảm thấy một tia uy hiếp.
Hơn ăm ngàn năm trường kỳ cẩn thận, tùy thời đều chuẩn bị liều mạng chém giết. Hơn năm ngàn năm đã khiến gã kia tự nhiên có loại khí tức hiểm ác đó.
“Trở về nói cho Lâm Lôi, hắn thức thời thì mau thối quân. Nếu không …” Tiếng gã nam tử đầu bóng lưỡng như tiếng sấm vang khắp thiên địa. Hắn không để Lâm Lôi vào mắt một chút nào “Một thánh vực cường giả các ngươi tới ta giết một người.”
“Câm miệng.” Thánh vực lôi long giận dữ hét lên.
Phía dưới vô số binh lính của Ba Lỗ Khắc đế quốc cũng đều phẫn nộ gầm lên. Lâm Lôi trong lòng bọn họ chính là vô địch.
“Hừ!” Nam tử gầy gò đầu bóng lưỡng cười lạnh một tiếng rồi chợt hóa thành một đạo thiểm điện nhằm phía lôi long.
Thánh vực lôi long cũng hóa thành một tia chớp màu xanh đón lại, chỉ thấy giữa không trung, ma thú, loài người hai đại thánh vực cường giả trong nháy mắt đã cuốn lấy nhau. Thánh vực lôi long am hiểu nhất là tốc độ, có thể so cùng Bối Bối.
“Buồn cười!” Một tiếng kêu đầy khinh thường vang lên.
Nam tử gầy gò đầu bóng lưỡng đột nhiên vung đùi phải lên, như một thanh đại đao hung hăng đá vào long vĩ của thánh vực lôi long, liền nghe tiếng xương vỡ vụn, cái đuôi của thánh vực Lôi long bị đứt lìa đồng thời thân thể khổng lồ của nó cũng bị đạp xuống phía dưới.
“Oanh!” Thánh vực lôi long bị đạp xuống tạo thành một cái hố to dưới đất.
“Chết đi.” Nam tử gầy gò đầu bóng lưỡng trực tiếp từ trên cao phủ xuống.
“Sưu!” Thánh vực lôi long thân hình vừa động liền trực tiếp bay lên chạy về phương bắc, máu tươi không ngừng từ cái đuôi nó rơi xuống.
Nam tử gầy gò đầu bóng lưỡng đứng ở giữa hố ngửa đầu nhìn thánh vực lôi long đào tẩu.
“Tốc độ nhanh thực. Đáng tiếc, quá yếu, ngay cả một chiêu của ta cũng không đỡ được.” Nam tử gầy gò đầu bóng lưỡng rất khinh thường. Hắn tại Qua Ba Đạt vị diện ngục giam đã giết chết bao nhiêu thánh vực cường giả? Điểm ấy thực lực của Lôi long hắn căn bản không thèm nhìn đến.
Chương 382: Năm năm
Chiến tranh giữa Ba Lỗ Khắc đế quốc và La Áo Đế quốc lâm vào trạng thái đình trệ.
“Cha, ngươi nói, chúng ta bây giờ nên làm cái gì?” Trong đại sảnh của Long huyết tòa thành, đám người Tây Ni, Ốc Đốn, Cái Tỳ, Hi Nhĩ Mạn, Ni Na đều tụ tập ở đây, bàn thảo chuyện đột nhiên xuất hiện hai tên thánh vực cường giả ở La Áo Đế quốc.
Bọn họ đang nghe Tây Ni nói.
Trong lòng đều cảm thấy rất khiếp sợ.
“Từ khi nào La Áo Đế quốc xuất hiện hai vị Thánh vực cường giả lợi hại đến như vậy chứ?” Hi Nhĩ Mạn nhíu mày nói.
Hi Nhĩ Mạn tu luyện Đấu khí mật điển cao cấp nhất, hôm nay cũng đã đạt đến chiến sĩ cấp tám. Thực lực mặc dù kém xa bọn Ốc Đốn, Cái Tỳ. Nhưng Hi Nhĩ Mạn có địa vị rất cao ở Long huyết tòa thành.
“Cha, các vị thúc thúc. Các ngươi có chắc đối phó được bọn họ không?” Tây Ni nhìn mấy người Ốc Đốn, Cái Tỳ.
Ốc Đốn trầm ngâm nói: “Chúng ta mặc dù lĩnh ngộ Pháp tắc không cao, nhưng mỗi người đều có Thần khí. Lại là Chung cực chiến sĩ, nếu như thực sự chống lại hai tên Thánh vực cường giả đó, hẳn là có phần lợi thế”
Bọn Cái Tỳ, An Khoa đều gật đầu.
Tái Tư Lặc cười nhẹ nói: “Ốc Đốn, mấy người các ngươi còn muốn đấu với người ta sao?”
“Sao?” Ốc Đốn nhìn Tái Tư Lặc.
“Tái Tư Lặc, ngươi cho rằng không được sao?” Bọn Cái Tỳ, An Khoa cũng nhìn Tái Tư Lặc.
Tái Tư Lặc cười cười. Nhưng giọng cười của Tái Tư Lặc rất lạnh lùng: “Đầu tiên, ta muốn hỏi các ngươi. Nếu một người trong các ngươi đối mặt với Thánh Vực Hoàng Kim Long và Phách Vương Long, có thể dễ dàng đánh bại hai con Ma thú Thánh vực này không?”
“Cái này …” Bọn Ốc Đốn trở nên chần chờ.
Đối phó một con Ma thú Thánh vực, tất nhiên bọn họ sẽ thắng dễ dàng.
Nhưng đối phó cùng lúc hai con, có thể tương đương đã là tốt lắm rồi.
“Hừ, không chắc phải không?” Tái Tư Lặc khinh thường cười cười: “Chẳng lẽ, các ngươi quên điều Lâm Lôi Đại nhân nói trước khi bế quan sao?”
Bọn Ốc Đốn nhất thời cứng lại.
Bọn họ nhớ lại.
Lâm Lôi lúc ấy đã từng cẩn thận nói. Nếu như gặp phải một ít tình huống, tuyệt đối không cho phép Ốc Đốn bọn họ ra ngoài đối chiến. Hơn nữa Lâm Lôi cũng nói, trận chiến này ẩn giấu rất nhiều nguy cơ, đây cũng là một nguyên nhân khiến Lâm Lôi lo lắng.
“Lâm Lôi Đại nhân lúc ấy đã nói, trận chiến này ẩn giấu nguy cơ rất đáng sợ, ngay cả thần cấp cường giả cũng không dám coi nhẹ” Tái Tư Lặc nhìn bọn Ốc Đốn: “Các ngươi không phải không rõ, cuộc chiến tranh này nhìn như kết thúc sớm nhưng có nguy cơ gì nào? Bây giờ đã hiểu chưa”
Trước khi chiến tranh bắt đầu, ngay cả Lâm Lôi cũng không biết có nguy cơ gì.
Nhưng được Bối Lỗ Đặc Đại nhân nhắc nhở, nên Lâm Lôi mới có thể cảm thấy bất an, mới có thể nói như vậy với bọn Ốc Đốn.
Bọn Ốc Đốn cũng hiểu, bọn họ nghĩ rằng cuộc chiến này hẳn không phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn mới đúng.
“Tái Tư Lặc tiên sinh, ý của ngươi là?” Tây Ni nhướng mày, đám người Ốc Đốn cũng thấy rất kinh hãi.
“Các ngươi có nghĩ ra không, Thánh vực cường giả ở Ngọc Lan đại lục có bao nhiêu, cho dù một ít cường giả tiềm tu thì Lâm Lôi Đại nhân, Đức Tư Lê Đại nhân sao lại không biết chứ? Nhưng bọn họ đều nói La Áo Đế quốc không có Thánh vực cường giả đỉnh cấp, nhưng hiện giờ sao lại xuất hiện hai tên Thánh vực cường giả chứ?” Tái Tư Lặc nói.
“Đột nhiên xuất hiện, còn khiến cho cuộc chiến bị ngừng lại”
Tái Tư Lặc lạnh lùng cười: “Hiển nhiên, nguy cơ của cuộc chiến này đã từ từ lộ diện”
“Chúng ta bây giờ thì …” Ốc Đốn nhìn Tái Tư Lặc. Hắn nhỡ kỹ lời nhắc nhở của Lâm Lôi, gặp phải chuyện quan trọng, thì phải thương lượng với Tái Tư Lặc giàu kinh nghiệm.
Tái Tư Lặc lạnh nhạt nói: “Rất đơn giản, đừng có vội vàng đi đối phó hai tên Thánh vực cường giả đó, Lâm Lôi Đại nhân cũng nói. Cuộc chiến tranh này, chúng ta không nhất định phải hoàn toàn chinh phục các đế quốc khác, chiếm đất ít một chút cũng không sao cả, quan trọng là phải bảo vệ tốt chính mình”
Tất cả mọi người đều gật đầu.
Ốc Đốn trầm ngâm nói: “Được, chúng ta trước hết nhìn xem, cuộc chiến này rốt cuộc ẩn giấu cái gì?”
“Nếu như gặp phải nguy cơ quá lớn, mọi người cũng đừng tự tiện hành động, phải mời Lâm Lôi Đại nhân” Tái Tư Lặc nói: “Đương nhiên, bây giờ Đại nhân mới tu luyện hơn nửa năm mà thôi. Hơn nữa tình hình bây giờ cũng không quá nghiêm trọng, chúng ta bây giờ không nên quấy rầy Lâm Lôi Đại nhân”
Thời gian như nước vô tình, nhoáng cái Lâm Lôi đã bế quan được hơn năm năm.
Năm năm qua, Ngọc Lan đại lục trở nên hỗn loạn trong âm thầm. Bất kể là Ba Lỗ Khắc đế quốc, Ngọc Lan đế quốc hay là Áo Bố Lai Ân đế quốc, chiến tranh đều phải ngừng lại. Ở Thần thánh đồng minh và Hắc Ám chi sâm đều xuất hiện một ít cường giả thần bí.
Cường giả thần bí thực lực rất cường đại.
Chiến tranh lâm vào giằng co.
Mùa đông năm 10039, sáng sớm rất là lạnh giá, ba tên trung niên mặc áo rất dày đang cưỡi tuấn mã, chạy trên hoang đạo kông người thực nhanh, rất nhanh lao về tòa thành phía trước.
“Ha ha, phía trước chính là Lam Sư thành. Đợi đến Lam Sư thành, ba anh em chúng ta phải uống vài chén cho nó ấm người” Một tên hán tử cao lớn cầm đầu nói. Bọn họ lần này làm ăn có lãi lớn, nên tâm trạng rất là tốt.
Phía trước, đã có thể nhìn thấy tường thành Lam Sư thành.
Ngựa chạy chỉ trong chốc lát mà thôi.
“Ồ, kỳ lại, sao lại im ắng thế này?” Ba người tiến vào cửa thành Lam Sư thành, nhưng lại phát hiện cửa thành đang mở rộng, nhưng không có bất cứ ai cả.
Lam Sư thành mặc dù không phải là thành phố lớn, nhưng cũng tương đối phồn hoa, có khoảng 100 nghìn dân, sao còn sớm thế này mà không có một ai vậy?” Ba người xuống ngựa, nắm dây cương nghi hoặc đi vào trong Lam Sư thành.
Đường phố rộng rãi không có một bóng người.
Yên tĩnh.
Bây giờ đã là bày tám giờ sáng, theo lý thì hai bên đường phải rất náo nhiệt chứ lại.
Điều quỷ dị này khiến bọn họ cảm giác được có chuyện không bình thường.
“Ngươi nhìn xem phía trước là cái gì” Một người khiếp sợ chỉ vào phía trước, ở trên đường cách đó không xa có hai người đang nằm. Ba tên trung niên lập tức chạy tới để nhìn xem.
Nhưng vừa đến gần nhìn thì.
“Người chết” Ba người biến đổi sắc mặt, hai người nằm trên mặt đất thất khiếu chảy máu, máu thấm đỏ mặt đất, lưu lại một màu tím ghê sợ.
Gió lạnh thổi qua, khiến cho ba người run lên.
“A” chỉ nghe được tiếng kêu hoảng sợ truyền từ nơi xa đến.
Ba tên trung niên này lập tức quay đầu lại nhìn, chỉ thấy có một người đàn bà đang hoảng sợ chạy vội vàng từ xa xa đến.
“Ngươi chạy làm gì? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?” Tên trung niên cầm đầu quát lên, bọn họ đi từ Nam ra Bắc, người chết gặp thường xuyên cũng không khiến bọn họ sợ hãi. Trong lòng bọn họ kinh hãi vì lúc này hoàn cảnh quá im lặng.
“Chết, chết hết rồi” Người đàn bà nhìn ba người, hai mắt nàng trợn trừng rất lớn.
“Cái gì, chết hết rồi?” Ba người trung niên đều cảm thấy hoảng sợ.
“Mọi người trong thành đều chết rồi, tất cả mọi người đề đã chết” Đầu óc người đàn bà có lẽ không được tỉnh táo cho lắm.
Ba người trung niên nhất thời bị dọa đến sợ ngây người.
Tất cả mọi người trong thành đều chết?
“Chết hết rồi, chết hết rồi” Thần kinh của người đàn bà rất hoảng loạn.
Lam Sư thành trong một đêm hơn mười vạn người chỉ còn hơn mười người may mắn sống sót. Những người còn lại hầu hết đều đợi đến lúc trời sáng hẳn, rồi mới hoảng sợ mở cửa thành, chạy ra khỏi thành.
Thành phô chết.
Việc này, truyền đến tai Tây Ni bệ hạ với tốc độ rất nhanh.
Tây Ni rất khiếp sợ, lập tức phái người cẩn thận điều tra, điều tra tại sao Lam Sư thành sau một đêm lại biến thành thành phố chết. Đồng thời cũng đã hỏi hơn 10 người còn sống, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi tìm được kết quả, cảm thấy chuyện không ổn Tây Ni liền lập tức chạy đến Long huyết tòa thành.
Trong Long huyết tòa thành.
Rất nhiều người tụ tập lại, không chỉ có bọn Ốc Đốn, Cái Tỳ, mà ngay cả Ni Na, Lệ Bối Tạp đều ở đây, mọi người đều cảm thấy chuyện khó giải quyết, một đám người tập hợp lại thương lượng xem nên giải quyết chuyện này như thế nào.
“Tình hình rất là quỷ dị, cả thành phố chết hơn mười vạn người, tất cả đều thất khiếu đổ máu, trên người không có một vết thương gì, từ trẻ con đến chiến sĩ cấp bảy cũng giống hệt nhau” Tây Ni nói.
Một đêm ngắn ngủi, người của một thành thị lại gần như chết hết cả.
Ngay cả đám Thánh vực cường giả là Ốc Đốn cũng cảm thấy lạnh lẽo.
“Theo ta biết, người của một thành trấn chết hết sạch, cũng không phải là chuyện lần đầu tiên.” Tây Ni nghiêm túc nói.
“Ồ?” Ốc Đốn nhìn Tây Ni.
Tây Ni nói tiếp: “Theo ta biết, khoảng một tháng trước, ở trong Áo Bố Lai Ân đế quốc cũng xảy ra chuyện giống như vậy. Chỉ sau một đêm, người của cả thành phố chết gần hết, bởi vì không phải ở trong đế quốc chúng ta, nên ta không coi trọng lắm”
Quản gia Hi Lý nhíu mày nói: “Chuyện quỷ dị thực, như Lam Sư thành co gần 100 ngàn người, phát sinh chuyện như vậy, sao lại có hơn mười người may mắn sống sót.
“Đúng, Tại sao còn có người may mắn sống sót?” Tái Tư Lặc cũng cho rằng điều này đáng để nghi ngờ.
Nếu như là đám cường giả siêu cấp dùng cấm kỵ Ma pháp giết người, thì những người trong phạm vi đó sẽ chết. Cho dù may mắn sống sót phải là cường giả siêu cấp mới đùng nhưng người may mắn sống sót lại là Người bình thường mà thôi.
“Hơn nữa kiến trúc lại không bị tổn hại gì cả” Tây Ni nói tiếp.
Mọi người trong đại sảnh đều rất nghi hoặc.
“Ta phái người tìm hiểu, nhưng không tìm ra manh mối gì” Tây Ni rất phiền não:
“Được rồi, hơn 10 người còn sống có một điểm giống nhau”
Nhất thời mọi người trong đại sảnh đều nhìn Tây Ni.
“Lúc ấy hơn mười người may mắn còn sống đó đều ở những nơi hơi khó vào. Như một nửa trong số đó đều ở trong nhà tù chắc chắn của Lam Sư thành, những người khác lúc ấy đều ở dưới hầm hoặc nơi khó tiến vào được” Tây Ni nói.
“Khó đi vào sẽ không chết?” Tái Tư Lặc gật đầu nói: “Có lẽ, đây không phải là thi triển Ma pháp tấn công, dù sao, Ma pháp mà bao trùm một thành trì thì cũng không quan tâm người ẩn thân có khó tiến vào hay không.”
“Ta đề nghị, chúng ta đi mời Lâm Lôi Đại nhân” Tái Tư Lặc thở dài nói.
“Lâm Lôi Đại nhân?” Mắt bọn Ốc Đốn sáng rực lên.
Lâm Lôi nếu ở đây thì bọn họ sẽ như là có chỗ dựa, gặp chuyện gì cũng không hề luống cuống.
“Đúng, hơn 5 năm nay, phát sinh quá nhiều chuyện, như chiến tranh giằng co, như là trong Đế quốc chúng ta xuất hiện Tông giáo thần bí, như sự kiện thành phố chết …” Tái Tư Lặc thở dài một hơi nói.
“Ta đồng ý đi mời đại ca” Ốc Đốn cũng gật đầu.
Lệ Na vẫn cười tươi như hoa: “Lôi đại ca hắn đi ra, chuyện nhất định có thể giải quyết dễ dàng, Lôi đại ca bế quan hơn năm năm rồi, không biết Lôi đại ca bây giờ đạt đến cảnh giới gì rồi.
Nhắc đến Lâm Lôi, mọi người trong đại sảnh đều vui vẻ lên.
Cuối cùng ba người Ốc Đốn, Cái Tỳ, Tái Tư Lặc làm đại biểu cho mọi người đi đến cửa Vi Hình vị diện mật thất.
“Các ngươi ở đây chờ tại hạ” Ốc Đốn vận chuyển đấu khí ra bên ngoài, rồi sau đó trực tiếp bước vào trong Vi Hình vị diện mật thất.
“Xuy xuy” Theo từng đạo cuồng phong đánh vào, Lâm Lôi mặc áo màu lam, tóc tung bay đang đi ra với Ốc Đốn. Tái Tư Lặc, Cái Tỳ nhìn thấy Lâm Lôi đều cảm thấy an tâm hơn hẳn.
“Cái Ty, Tái Tư Lặc rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Sao lại tìm ta gấp như vậy?” Lâm Lôi mỉm cười mở miệng nói.
Chương 383: Tông giáo thần bí
Nhìn ba người Ốc Đốn, Tái Tư Lặc, Cái Tỳ trước mặt, trong lòng Lâm Lôi cũng có chút lo lắng.
Mình trước khi bế quan dù sao cũng đã nói, lần này bế quan tiềm tu rất là quan trọng. Không quá quan trọng không được đến quấy rầy mình. Tuy nhiên dù như vậy, bọn Ốc Đốn vẫn đến đây mời mình, hiển nhiên tình huống rất là nghiêm trọng.
“Chẳng lẽ nguy cơ trong cuộc chiến tranh đại lục đã hiện ra?” Lâm Lôi lo lắng trong lòng, hắn nhớ kỹ lời cảnh cáo của Bối Lỗ Đặc Đại nhân.
Ba người Ốc Đốn, Cái Tỳ, Tái Tư Lặc nhìn nhau, mặt hơi trầm xuống, Tái Tư Lặc nhìn Lâm Lôi mở miệng nói. “Lâm Lôi Đại nhân, ngươi bến quan hơn 5 năm, trong 5 năm này, Ngọc Lan đại lục đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhất thời cũng không nói hết được. Chúng ta trước tiên nên đi ra ngoài, rồi từ từ nói đi”
Lâm Lôi khẽ gật đầu.
Trên đường trở lại mặt đất, Ốc Đốn hỏi: “Ca, ngươi đạt đến Thần vực chưa?”
Hai người Cái Tỳ, Tái Tư Lặc cũng lập tức nhìn về phía Lâm Lôi.
Dù sao lúc đầu Lâm Lôi cũng đoán trong vòng 10 năm là có thể thành Thần, bây giờ đã gần 6 năm rồi.
“Còn kém một ít nữa” Lâm Lôi cười nhạt lắc đầu: “Nếu như không phải các ngươi cắt đứt tu luyện của ta, thì có lẽ nửa năm nữa là xong” trong lòng Lâm Lôi rất là ham muốn thành Thần, tu luyện Tốc độ Áo nghĩa cho đến bây giờ, Lâm Lôi cũng rõ ràng cảm giác được …
Thần vực chỉ với tay là có thể chạm đến.
Chỉ còn một tia nữa là đột phá, bởi vì Tốc độ Áo nghĩa chính là hai cảnh giới “Nhanh” “Chậm” dung hợp làm một, chỉ một mình “Nhanh” “Chậm” đạt đến đại thành cũng có thể trở thành Hạ vị thần, mà Tốc độ Áo nghĩa đại viên mãn thì Lâm Lôi sẽ là Trung vị thần.
Tu luyện Tốc độ Áo nghĩa chỉ xuất hiện bình cảnh trước khi thành Trung vị thần.
Mà trở thành Hạ vị thần lại không có bình cảnh xuất hiện.
Như đám người Đức Tư Lê, Pháp Ân đều bị vây ở bước cuôi cùng, bởi vì huyền ảo mà bọn họ lĩnh ngộ đều nguyên tố pháp tắc tương đối thấp. Trong thé giới vô hạn này, trong vô số Vị diện, hầu hết Thánh vực cường giả đều lĩnh ngộ Áo nghĩa tương đối thấp.
Lâm Lôi có thể lĩnh ngộ Tốc độ Áo nghĩa cũng bởi may mắn mà thôi.
Mặc dù còn nửa năm nữa là có thể thành Thần, nhưng bây giờ bọn Ốc Đốn đến mời hắn, Lâm Lôi tự nhiên sẽ đi ra. Dù sao tu luyện và người thân thì người thân vẫn quan trọng nhát. Người thân, bạn bè có khó khăn, Lâm Lôi sao có thể không thèm để ý, tiếp tục tu luyện thành Thần chứ?
Trong đại sảnh Long huyết tòa thành.
Một đám người tụ tập ở đây, Lâm Lôi lẳng lặng ngồi ở chủ vị, cẩn thận nghe Ốc Đốn nói, nói các chuyện phát sinh trong hơn 5 năm qua.
“Rất nhiều Thánh vực cường giả tuyệt thế xuất hiện?” Lâm Lôi nghe thấy Ốc Đốn nói quá trình cuộc chiến, xuất hiện một ít cường giả đáng sợ, trong lòng rất là nghi hoặc: “Nghe Ốc Đốn hắn nói như thế, đám cường giả này có thực lực hầu hết đều hơn Thánh Vực chung cực chiến sĩ, thậm chí tương đương đám Đức Tư Lê, Đột Lệ Lôi”
Lâm Lôi hoàn toàn có thể suy đoán được.
Phải biết rằng, ở tình huống bình thường, Thánh Vực chung cực chiến sĩ được coi là cường giả cấp hai gần đạt đến Thánh vực cực hạn, cùng một đẳng cấp với Hải Đình Tư, Ô Sâm Nặc đã chết.
“Tốc độ hơn Thánh Vực Lôi Long, còn một chiêu đánh bại Thánh Vực Lôi Long” Lâm Lôi cảm thấy kinh hãi về thực lực của hai tên Thánh vực cường giả ở La Áo Đế quốc.
“Rất nhiều cường giả có thể so sánh với Đức Tư Lê, Lạp Sắt Phúc Đức xuất hiện, cái này …” Lâm Lôi cảm thấy nghi hoặc.
5 năm nay xuất hiện các Thánh vực cường giả thần bí đều rất mạnh.
Hầu như mỗi một người đều có thực lực Thánh vực cực hạn.
“Không đúng” Lâm Lôi nhíu mày: “Đám cường giả đó không tồn tại trong quá khứ, nếu bọn họ tồn tại, tuyệt đối không thể tránh khỏi sự chú ý của bọn Vũ Thần” Lâm Lôi rất chắc chắn về điểm này, nhưng nếu quá khứ không tồn tại, như vậy thì …
Hiển nhiên, đám cường giả đó ở hơn 5 năm về trước đi đến Ngọc Lan đại lục Vị diện.
“cường giả Dị Vị diện?” Lâm Lôi cảm thấy khiếp sợ vì suy đoán của mình.
“Không đúng” Lâm Lôi lại bác bỏ ngay: “Dị Vị diện thì sao? Không hẳn là cường giả ở Dị vị diễn, thì mỗi người đều đạt được đến Thánh vực cực hạn?”
Ngọc Lan đại lục Vị diện, đối với các Vị diện khác cũng là Dị Vị diện.
Cường giả ở Dị Vị diện mạnh mẽ là điều tất nhiên, nhưng không nên sở hữu mạnh như vậy.
“Ca, còn có, một thời gian trước, trong Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta xuất hiện một giáo phái thần bí, tín ngưỡng Thần Linh gọi là “Mục Ba” Ốc Đốn nhíu mày nói: “Ca, ngươi đã nói với chúng ta, trong đế quốc chúng ta tuyệt đối không cho phép giáo phái khác tồn tại, chúng ta đã cố gắng chèn ép, tiêu diệt tông phai này nhưng mà không được” Ốc Đốn lắc đầu.
Lâm Lôi nghe thế sắc mặt không khỏi thay đổi.
Giáo phái thần bí?
Ai muốn có tín ngưỡng lực? đáp án rất dễ trả lời …
Thần.
“Nói tiếp đi” Lâm Lôi lập tức nhìn Ốc Đốn: “Sao lại không diệt được giáo phái đó?”
Ốc Đốn gật đầu nói tiếp: “Đầu tiên, giáo phái thần bí này có ẩn giấu cường giả, tiếp theo giáo phái này đúng là có bản lãnh, có thể sinh ra Thần tích, bởi vì Thần tích xuất hiện, nên trong Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta có không ít ngươi thực sự tin tưởng, tín ngưỡng Thần Linh Mục Ba”
“Thần tích?”
Sắc mặt Lâm Lôi trở nên trắng bệch.
“Ca, sao vậy? “Đám người Ốc Đốn, Cái Tỳ nghi hoặc nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi bởi vì muốn tu luyện thành Thần, cho nên đã cẩn thận nói rất nhiều chuyện với đám người Đức Tư Lê. Hắn hiểu, tín ngưỡng lực có rât nhiều chỗ tốt đối với Thần. Cho nên như Vũ Thần, chỉ cho phép người dân tín ngưỡng Vũ Thần trong Áo Bố Lai Ân đế quốc.
Các giáo phái khác, không được phép tồn tại.
Rất nhiều Pháp tắc huyền ảo chỉ có Thần mới có thể thi triển ra được.
“Một giáo phái không biết tên, đều có thể tạo ra Thần tích, như vậy” Lâm Lôi chấn động trong lòng: “giáo phái ở Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta, sau lưng có một vị thần cấp cường giả”
“Ốc Đốn, Tây Ni” Lâm Lôi lập tức hạ lệnh: “Các ngươi nghe ta nói, chèn ép giáo phái này tiếp tục thi hành. Tuy nhiên nhớ là, áp lực không được tăng lên, tuyệt đối không được bức bách để giáo phái này đối đầu với đế quốc chúng ta. Ít nhất bây giờ không thể bức bách bọn họ”
Mọi người trong đại sảnh đều có chút nghi hoặc khó hiểu.
Dù sao, ngoại trừ Lâm Lôi ra, thì đám Ốc Đốn, Cái Tỳ đạt đến Thánh vực được bao lâu? Ngay cả Tái Tư Lặc mặc dù nhiều kinh nghiệm, nhưng cũng chỉ là kinh nghiệm đối với chuyện thế tục, đối với Vong Linh thuật cũng hiểu một ít, còn hiểu biết của hắn đối với Thần vực còn lâu mới bằng Lâm Lôi.
“Mọi người nghe rõ rồi chứ” Lâm Lôi trịnh trọng nói.
“Vâng” Đám Ốc Đốn vẫn trả lời đồng ý. Đối với mệnh lệnh của Lâm Lôi, bọn họ sẽ không bao giờ vi phạm.
Lâm Lôi lúc này mới thở dài một hơi, đối phương là một vị thần cấp cường giả, điểm ấy không còn gì phải nghi ngờ.
Dù sao, không đạt đến Thần cấp, tín ngưỡng lực sẽ là vô dụng.
Nếu là thần cấp cường giả thì Lâm Lôi tự nhiên sẽ không muốn đắc tội.
Cho dù bản thân Lâm Lôi đạt đến Thần cấp, Lâm Lôi cũng không muốn dễ dàng chống đối đối phương, dù sao hắn mới bước vào Hạ vị thần, người ta đạt đến Thần cấp bao lâu rồi, Lâm Lôi cũng không thể nào tưởng tượng ra.
“Ca, gần đây trong Ba Lỗ Khắc đế quốc chúng ta xảy ra một chuyện khiến người ta sợ hãi, là phá sinh ở trong Lam Sư thành” Ốc Đốn bắt đầu nhắc đến sự kiện Thành phố chết, đồng thời cũng nói về một vài điểm tình nghi.
Lâm Lôi nghe xong liền cảm thấy nghi hoặc, trong lòng cũng trở nên nghiêm túc.
Dân cư của cả một tòa thành, trong một đêm chết gần như hết.
Chuyện này, có thể sánh bằng diệt thành khi chiến tranh, càng khiến cho người ta sợ hãi vì rất quỷ dị.
Trong đại sảnh, những người khác không có biện pháp, dù sao một chút manh mối cũng không có. Hơn nữa Ngọc Lan đại lục hôm nay có rất nhiều cường giả thần bí, bọn họ không có cách nào. Lúc này Lâm Lôi cũng cảm thấy mê muội, không biết nên điều tra hung thủ như thế nào.
“Ngươi vừa rồi nói trong Áo Bố Lai Ân đế quốc cũng đã phát sinh chuyện này?” Lâm Lôi đột nhiên hỏi.
“Đúng, hơn một tháng trước đây” Ốc Đốn trả lời.
Lâm Lôi khẽ gật đầu: “Nếu như vậy, các ngươi ở trong thành đợi đi, ta đến Vũ Thần Sơn Áo Bố Lai Ân đế quốc một chuyến” Dù sao sự kiện Thành phố chết mới phát sinh trong Ba Lỗ Khắc đế quốc đế quốc của mình, mà Áo Bố Lai Ân đế quốc đã xảy ra cách đây hơn một tháng.
Hơn nữa, nói về số lượng cao thủ Thánh vực thì Vũ Thần môn mạnh hơn rất nhiều.
Hơn một tháng trôi qua, Vũ thần môn có lẽ đã có manh mối.
“Ca, ngươi không ăn cơm với chúng ta sao?” Bọn Ốc Đốn đều cảm thấy ngạc nhiên. Lâm Lôi vừa mới xuất quan xong, còn chưa kịp ăn cơm với mọi người, đã đi ngay đến Vũ Thần sơn, đúng là quá vội vàng rồi.
“Không được” Lâm Lôi đã sớm có quyết định trong lòng.
Đợi giải quyết xong chuyện này, mình sẽ tiếp tục bế quan tu luyện, dù sao Lâm Lôi chỉ còn cách có một điểm nhỏ là bước vào Thần Vực rồi.
Lúc này bầu trời u ám, một đạo ảo ảnh mơ hồ trong nhay mắt xuyên qua Long huyết tòa thành, bay về phía chan trời, biến mất ở bàu trời phía Tây.
“Lời Bối Lỗ Đặc Đại nhân đúng là không sai. Ngọc Lan đại lục đúng là ẩn giấu rất nhiều nguy cơ” Lâm Lôi cũng cảm thấy có điểm khổ sở, thần cấp cường giả của giáo phái thần bí, một đám thần cấp cường giả đột nhiên xuất hiện từ dị vị diện, Lâm Lôi sao lại không lo lắng cơ chứ?
Cái này cho thấy sợ rằng nguyên nhân chủ yếu tạo ra nguy cơ lần này là thần cấp cường giả.
Không đạt đến Thần Vực, sợ rằng bị cuốn vào trong đó ngay cả năng lực phản kháng cũng không có.
“Giải quyết chuyện lần này xong, phải lập tức tận dụng thời gian tu luyện, nhanh chóng đạt đến Thần Vực” Lâm Lôi vừa nghĩ đến sự kiện Thành Phố chết, trong lòng càng thêm lo lắng, hắn co một cảm giác, sự kiện Thành phố chết quỷ dị này, phía sau hẳn là hám chứa bí mật đáng sợ.
Đón gió lớn, Lâm Lôi bay rất nhanh.
“Xem ra, Ngọc Lan đại lục sắp gặp cơn bão táp chưa từng có” Thân hình Lâm Lôi như một vệt sáng xẹt qua bầu trời.
Vũ Thần sơn.
Lâm Lôi vừa đến, tự nhiên sẽ được Pháp Ân đang là thủ lĩnh tạm thời của Vũ Thần sơn tự mình tiếp đón, hai người trực tiếp vào trong một gian phòng khách ở Vũ Thần sơn nói chuyện, Pháp Ân đã khổ tu hơn 5000 năm, chỉ là chưa đột phá đến Thần vực.
“Lâm Lôi, lần này ngươi đến là vì sự kiện Thành phố chết?” Pháp Ân mở miệng nói trước.
“Đúng, ngươi có manh mối gì không?” Lâm Lôi lập tức hỏi.
Trên mặt Pháp Ân hiện ra nụ cười khổ, sự kiện Thành phố chết xảy ra ở Áo Bố Lai Ân đế quốc hơn một tháng trời đã khiến hắn phiền toán lắm rồi. Bây giờ Ba Lỗ Khắc đế quốc lại phát sinh chuyện như vậy, hắn tự nhiên sẽ biết được.
“Manh mối có một chút” Pháp Ân bất đắc dĩ nói: “Đây là do một cao thủ thần bí giết, trong một đêm giết gần hết tất cả dân cư một thành”
“Ồ?” Lâm Lôi cả kinh: “Một người giết tất cả?”
Muốn giết hơn 100 ngàn người đối với Thánh vực cường giả mà nói là rất nhanh. Nếu tốc độ tăng đến mức cực hạn, sợ rằng thân thể đi qua đâu thì người ở trong khu vực đó sẽ chết. Một giây đi được vài trăm mét, giết hơn 100 ngàn người đối với Thánh vực cường giả mà nói cũng không khó.
Giết chết 100 ngàn người, mất một hai giờ mà thôi.
Nếu Lâm Lôi là tên cường giả đó, tốc độ sợ rằng còn nhanh hơn rất nhiều.
“Hắn làm vậy làm gì?” Lâm Lôi rất là khó hiểu.
Thánh vực cường giả có thực lực như vậy, nhưng đối với Thánh vực mà nói, giết Người bình thường có tác dụng gì? Chẳng những không có, một khi bị phát hiện, nhất định sẽ khiến cho các tên Thánh vực cường giả khác căm ghét, thù địch, thậm chí ra tay đối phó hắn.
“Ta cũng không rõ” Pháp Ân lắc đầu nói: “Thực ra, sở dĩ phát hiện ra manh mối này, cũng là may mắn cả. Bát sư đệ của ta lúc bay bên ngoài thành, ngẫu nhiên phát hiện một tên cường giả áo trắng thần bí đang giết người ở bên trong một thành nhỏ, hắn phẫn nộ ra tay, chỉ tiếc là tên cường giả áo trắng đó không chiến mà chạy thoát. Tốc độ tên áo trắng quá nhanh, bát sư đệ của ta không đuổi kịp. Tuy nhiên, tên ao trắng đó lúc ấy cũng đã giết được mấy ngàn người. Mấy ngàn người chết giống hệt ở sự kiện Thành phố chết.”
Lâm Lôi khẽ gật đầu.
Bát sư đệ, đứng ở phía trước, hiển nhiên cũng là cường giả tu luyện mấy ngàn năm của Vũ Thần môn.
“Ân?”
Lâm Lôi và Pháp Ân cùng nhìn phía Đông Bắc, một cỗ Năng lượng ba động đáng sợ truyền từ phía Đông Bắc đến, mặc dù Năng lượng ba động mãnh liệt trải qua hàng vạn dặm, nên rất là mờ nhạt rất khó có thể phát hiện, nhưng Lâm Lôi và Pháp Ân có thực lực thế nào?
Thánh vực cường giả giao chiến trong phạm vi hơn ngàn dặm bọn họ đều có thể phát hiện.
Mà loại Năng lượng ba động đáng sợ thế này, bọn họ sao lại không chú ý đến chứ, Năng lượng ba động đáng sợ đó giống như mặt trời trong đêm tối vậy.
“Phát sinh chuyện gì?” Pháp Ân kinh ngạc nói.
Nhưng hắn vừa mở miệng, vẻ mặt của hắn và Lâm Lôi đều cứng ngắc lại.
“Bất kể là Thánh vực cường giả, thần cấp cường giả, nếu như ở Bắc Vực mười tám công quốc giết chóc, hoặc phá vỡ sự bình yên của Hắc Ám chi sâm, toàn bộ giết không tha” Một giọng nói khàn khàn trong nháy mắt vang lên trong đầu tất cả Thánh vực cường giả, Thánh vực cường giả ở Ngọc Lan đại lục.
Đám cường giả trong nháy mắt đều cảm thấy kinh hãi.
Chương 384: Chỉ dẫn
Trong mật thất âm u dưới lòng đất.
Ánh sáng xanh lạnh lẽo như ẩn như hiện trong mật thất, một vị thân thể hoàn toàn bao trùm trong bóng đêm đang khoanh chân ngồi trong mật thất. Trước mặt hắn đúng là một viên Thủy tinh cầu tho như cái đầu, Thủy tinh cầu đang tản ra ánh sáng màu lục mờ ảo.
Bên trong Thủy tinh cầu đang có rất nhiều sương mù làm nhiễu, ở giữa sương mù có một vài giọt nước màu bạc.
Thủy tinh cầu tản mát ra quang mang mơ hồ, có thể từ ánh sáng này mà nhìn thấy khuôn mặt già nua của người thần bí, khuôn mặt già nua của hắn giống như một bộ xương khô được bọc một lớp da mà thôi, tuy nhiên ánh sáng màu lục tản mát ra từ cặp mắt lạnh lùng kia vô cùng lạnh lẽo.
Giống như lưỡi đao tẩm độc khiến cho mọi người run sợ.
“Ân?” ánh sáng lục trong đôi mắt lão già đột nhiên sáng lên.
MỘt lúc sau …
“Chuyện gì xảy ra? Bắc Vực mười tám công quốc trở thành cấm địa của Bối Lỗ Đặc Đại nhân từ bao giờ?” Lão già gầy còm nói thầm: “Xem ra, Bối Lỗ Đặc Đại nhân muốn lập uy. Cũng may là chưa chọc đến người hắn, ai mà chọc, sợ rằng sẽ trở thành giết gà dọa khỉ”
“Tuy nhiên, đáng tiếc một tên hộ vệ áo trắng của ta”
“Nhưng nếu như lần này luyện hóa thành công, thì cả chín tên chết hết cũng đáng giá” Lão già gầy gò nhìn chằm chằm viên Thủy tinh cầu trước mặt, ánh mắt tham lam giống như con rắn độc phát hiện được con mồi.
Cường giả của Ngọc Lan đại lục, bất kể là mới vào Thánh vực hay là đam Thánh vực cường giả chạy trốn từ Qua Ba Đạt Vị diện ngục giam ra, thậm chí là cả thần cấp cường giả, nghe lời cảnh cáo như vậy đều cảm thấy run sợ.
Bối Lỗ Đặc.
Vua của Ngọc Lan đại lục, cuộc chiến hủy diệt vạn năm trước đã xác định vị trí.
Áo Bố Lai Ân đế quốc, Vũ Thần sơn.
“Đây là giọng nói của Bối Lỗ Đặc Đại nhân” Pháp Ân nhíu mày nói: “Trước khi sư phụ xuất phát đi Chúng thần mộ địa một ngày, Bối Lỗ Đặc Đại nhân đã truyền lệnh cho sư phụ không được phép phá hoại Hắc Ám chi sâm và Bắc Vực mười tám công quốc”
Lâm Lôi khe khẽ gật đầu.
Hơn 5 năm trước, lúc đầu Bối Lỗ Đặc chỉ đưa tin cho ba người Lâm Lôi, Vũ Thần, Đại tế ti thôi, Vũ Thần trước khi đi, hiển nhiên sẽ cẩn thận nhắc nhở Pháp Ân.
“Năng lượng ba động mãnh liệt vừa rồi” Lâm Lôi nuốt nước bọt nói: “Sợ là Bối Lỗ Đặc Đại nhân ra tay giết chết một tên tùy ý giết chóc ở Bắc Vực mười tám công quốc nên sinh ra Năng lượng ba động” Lâm Lôi cảm thấy chấn động vì sự quả quyết của Bối Lỗ Đặc Đại nhân.
Hiển nhiên, Bối Lỗ Đặc Đại nhân sẽ không hề lưu tình.
“Được rồi, Lâm Lôi” Hai mắt Pháp Ân sáng rực lên: “Tùy ý giết chóc ở Bắc Vực mười tám công quốc? Một tên Thánh vực cường giả bình thường sao lại tùy ý giết chóc, ngươi nói có phải là?”
Lâm Lôi nghe thấy trong lòng vừa động: “Ngươi nói là, hung thủ tạo ra Thành phố chết, là cường giả áo trắng?”
Pháp Ân gật đầu: “Nếu như vậy thì hung thủ có phải là bị giết chết hay không?”
Lâm Lôi trầm ngâm một lát: “Pháp Ân, có thể ngươi đoán đúng, nhưng cũng có thể sai. Năng lượng ba động mãnh liệt thế này, người mà Bối Lỗ Đặc Đại nhân giết không hẳn là cường giả áo trắng, cho dù là như vậy, thì cường giả áo trắng có một hay không cũng rất khó nói”
“Lâm Lôi, ý của ngươi là” Pháp Ân cảm thây ngạc nhiên.
Trong lòng Pháp Ân, vẫn cho rằng có hung thủ, nhưng ý thức chỉ nghĩ đó mà một Thánh vực cường giả có mục đích đặc biệt. Chưa bao giờ nghĩ là lại có một đám cường giả áo trắng.
Nhưng suy nghĩ của Lâm Lôi thì khác.
Biết có giáo phái thần bí ở trong Ba Lỗ Khắc đế quốc, suy đoán ra có một vị thần cấp cường giả. Trong lòng Lâm Lôi bắt đầu hoài nghi, lần này Ngọc Lan đại lục xuất hiện cường giả, không đơn giản chỉ là Thánh vực cường giả cực hạn, tất nhiên là có thần cấp cường giả.
Sự kiện Thành phố chết, dám làm chuyện kiêu ngạo như thế.
Sợ là do thần cấp cường giả ra lệnh cho thủ hạ làm, mà thủ hạ sợ rằng nhiều hơn một người.
“Pháp Ân” Lâm Lôi vừa nghĩ đến Thần cấp cao thủ ở phía sau thì lập tức nói với Pháp Ân: “Chúng ta ở đây mà tưởng, cũng không có khản năng tìm ra hung thủ. Như vậy đi, ngươi và ta đi tới Hắc Ám chi sâm một chuyến”
Đến Hắc Ám chi sâm?” Pháp Ân cả kinh.
Đối với Hắc Ám chi sâm, trong lòng Pháp Ân vẫn luôn e sợ, Bối Lỗ Đặc Đại nhân là người mà Vũ Thần cũng phải kính ngưỡng, Pháp Ân hắn chỉ là một Thánh vực cường giả, nghĩ đến việc gặp Bối Lỗ Đặc đã cảm thấy sợ hãi.
“không có gì đâu, đi với ta” Lâm Lôi cũng hơi lo lắng.
Không nói quan hệ giữa mình và Bối Bối, thực ra Lâm Lôi cũng có quan hệ rất tốt với ba người con trai của Bối Lỗ Đặc. Lâm Lôi bây giờ chỉ đi hỏi chuyện mà thôi, Lâm Lôi tin rằng hắn có thể thành công.
“Được, Ta đi với ngươi” Pháp Ân gật đầu.
Lúc này, Pháp Ân nhớ nhở người ở Vũ Thần môn rồi trực tiếp cùng Lâm Lôi bay ra khỏi Vũ Thần sơn, bay về phía Hắc Ám chi sâm. Pháp Ân am hiểu nhất là tốc độ, mà Lâm Lôi lĩnh ngộ Tốc độ Áo nghĩa nên tốc độ càng đạt đến một bước cực kỳ khoa trương.
Hai người rất nhanh đã đến Hắc Ám chi sâm.
Ở giữa Hắc Ám chi sâm, có một tòa Kim chúc tòa thành, Lâm Lôi ở giữa không trung nhìn thấy Kim chúc tòa thành cảm thấy run sợ. Kim chúc tòa thành này cường đại hơn so với Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ rất nhiều.
Hai người Lâm Lôi, Pháp Ân đáp xuống phía trước Kim chúc tòa thành.
Trong bóng đêm, Kim chúc tòa thành đứng yên lặng, cơ bản không nghe được âm thanh nào từ Kim chúc tòa thành.
Pháp Ân, Lâm Lôi nhìn nhau.
“Làm thế nào bây giờ? Chẳng lẽ đứng bên ngoài gọi?” Pháp Ân cười khổ nói: “Hay là đi và? NHưng ta nghe nói, nếu không có Thần vực thực lực, một khi bước vào bên trong Kim chúc tòa thành sẽ bị Kim chúc tòa thành tấn công.”
“Đừng gấp” Lâm Lôi cười.
Chỉ chốc lát.
“Sưu” Một đạo hắc quang từ trong Kim chúc tòa thành bắn ra, rơi trên người Lâm Lôi.
“Lão Đại, ta nhớ ngươi muốn chết đi được, sao hôm nay ngươi mới đến” Bối Bối ngẩng cái đầu nhỏ bé lên, đôi mắt đen thu nhìn chằm chằm Lâm Lôi, trong mắt lộ vẻ sung sướng, hiển nhiên gần sáu năm xa cách, Bối Bối cũng rất nhớ Lâm Lôi.
Lâm Lôi cười ôm Bối Bối, ở một chỗ với Bối Bối, Lâm Lôi cảm thấy trong lòng rất thư thản.
Giống như lúc ở bên Đức Lâm gia gia, mình vĩnh viễn sẽ không phải lo sợ.
“Bối Bối, ta cũng nghĩ đến ngươi, được rồi, Bối Lỗ Đặc Đại nhân đâu?” Lâm Lôi dò hỏi.
“Bối Lỗ Đặc gia gia?” Bối Bối lắc lắc cái đầu nhỏ bé: “Ta không biết, Bối Lỗ Đặc gia gia thời gian vừa rồi không có mặt ở trong thành. Hắn nói phải đi ra ngoài mấy ngày, hình như là đi đến Vị diện khác, vài ngày nữa sẽ quay lại”
“Không ở đây, đi Vị diện khác?” Lâm Lôi và Pháp Ân nhìn nhau.
Bối Lỗ Đặc Đại nhân nếu như không ở Kim chúc tòa thành mà đi đến Vị diện khác. Vậy chuyện ở Bắc Vực mười tám công quốc ai làm? Giọng nói vừa rồi là ai truyền ra?
Hai người bọn họ đồng thời cũng cảm khái không thôi.
“Đến Vị diện khác, vài ngày nữa mới trở lại, Bối Lỗ Đặc Đại nhân coi chuyện đi đến các Vị diện khác thành đi du lịch dạo chơi à?” Lâm Lôi thầm than không thôi, hắn từ HOắc Đan người giám sát Vị diện biết được. Sau khi rời khỏi Vị diện này muốn trở về phải trả giá rất cao.
Nhìn qua tổ tiên của mình, các tiền bối của Long huyết chiến sĩ gia tộc, không có một ai quay lại.
Tờ đó có thể thấy, muốn trở về rất khó khăn.
Nhưng còn Bối Lỗ Đặc Đại nhân? Coi như đi qua các Vị diện như trò tiêu khiển.
“Lâm Lôi, ngươi tìm cha của ta?” Một giọng nói vang lên, một đạo tử sắc bay ra. Lơ lửng trước mặt Lâm Lôi và Pháp Ân, đúng là Tử kim thử vương.
Lâm Lôi nhìn Tử kim thử vương chỉ biết cười cười.
Không có biện pháp, theo Lâm Lôi thấy thì ba con Tử kim thử vương giống nhau như đúc, mà hơi thở khác nhau không nhiều, Lâm Lôi cơ bản không cso cách nào nhận ra Tử kim thử vương trước mặt rốt cuộc là người nào.
“Ta là Cáp Lý” Tử kim thử vương Cáp Lý hiểu rõ, nói thằng: “Lâm Lôi, ta biết tại sao ngươi đến”
“Ân?” Lâm Lôi kinh ngạc, mình còn chưa nói ra mà.
Cáp Lý cười cười nói: “Áo Bố Lai Ân đế quốc và Ba Lỗ Khắc đế quốc đều có một thành trì bị giết sạch, hai người các ngươi đến đây, xem ra chính là vì chuyện này. Chuyện phát sinh ở Bắc Vực mười tám công quốc mới bắt đầu thì tên kia đã bị chúng ta giết chết”
“Chúng ta?” Lâm Lôi trong lòng vừa vặn.
Từ “Chúng ta” mà Cáp Lý nói đại biểu cho ai?
Pháp Ân lập tức hỏi: “Xin hỏi Cáp Lý, tên cường giả áo trắng bị giết có phải hơn một người? Bọn họ tại sao lại làm như vậy?”
“Ồ, các ngươi cũng biết tên áo trắng?” Cáp Lý hơi kinh ngạc, gật gật cái đầu nhỏ nói: “Đúng, đám cường giả áo trắng giết người có tổng cộng chín. Còn tại sao bọn họ làm như vậy thì là do bọn họ bị một tên thần cấp cường giả chỉ huy”
Cáp Lý hiển nhiên biết rất nhiều.
Lâm Lôi thất kinh.
Quả nhiên, chuyện này có quan hệ với thần cấp cường giả. Hai người Lâm Lôi, Pháp Ân cảm thấy phiền não, Thần cấp và Thánh vực là hai khái niệm, một cái là trời, một cái là đất. Đừng thấy Lâm Lôi có thể dễ dàng giết chết cả đống Thánh vực cường giả, nhưng trước mặt thần cấp cường giả thì không làm gì được.
“Cái này, làm sao bây giờ?” Pháp Ân không biết làm sao cả.
Vũ Thần bây giờ còn ở trong Chúng thần mộ địa. Hắn Pháp Ân chỉ là một tên Thánh vực cường giả, chẳng lẽ muốn cứng đối cứng với thần cấp cường giả?
“Ồ, điểm ấy các ngươi không cần lo lắng. Chín tên áo trắng thì chết một, tám tên còn lại phần lớn đều chia ra. Ồ, giờ có hai tên đang ở cùng một chỗ, ở trong Ba Lỗ Khắc đế quốc” Cáp Lý nói.
“Cái gì?” Lâm Lôi nhất thời cảm thấy không ổn.
Có hai người ở trong Ba Lỗ Khắc đế quốc của mình, bọn họ muốn làm gì?
“A a, đúng, ta đoán là không lâu nữa bọn họ sẽ lại tàn sát cả thành” Cáp Lý a a cười nói, Cáp Lý đối với việc này không quá quan tâm, dù sao hắn là Ma thú. Loài người trong mắt hắn khác chủng tộc với hắn, loài người ở một thành trì bị giết hết, căn bản không ảnh hưởng gì đến hắn cả.
Lâm Lôi cảm thấy khẩn trương: “Cáp Lý, bọn họ ở thành nào?”
“Lâm Lôi, ngươi muốn đối phó bọn họ?” Pháp Ân cảm thấy lo lắng: “Cái này không thể làm được, ngươi không nghe Cáp Lý nói sao? Sau lưng bọn họ là một vị thần cấp cường giả”
Bối Bối lúc này cười hì hì nói: “Đừng lo lắng, chuyện này ta cũng biết, thần cấp cường giả khống chế chín tên áo trắng đã sớm bị thương nặng. Sẽ không dễ dàng ra tay, quan trọng nhất là tên thần cấp cường giả đó giờ có một chuyện rất quan trọng phải làm, không có thời gian đi tìm các ngươi”
Cáp Lý gật gật đầu nói: “Đúng, đi giết hai tên áo trắng đó, sợ cái gì? Các ngươi dù có giết người, thì tên thần cấp cường giả đó cũng không biết được là các ngươi làm mà”
Lâm Lôi và Pháp Ân cười cười.
Đúng, mình đi giết bọn áo trắng, chỉ cần động tĩnh nhỏ một chút, thì tên thần cấp cường giả nếu không có ở hiện trường tại chỗ chứng kiến, mà chỉ biết sau khi chuyện xảy ra, thì sao có thể biết là bọn hắn làm chứ?
“Được, Cáp Lý vậy hai tên áo trắng đó bây giờ ở đâu?” Lâm Lôi hỏi.
“Hắc hắc, có kịch hay để xem rồi đây” Cáp Lý cười cười để lộ ra hàm răng trắng muốt: “Hai người các ngươi đừng lo lắng, đi theo ta, ta mang bọn ngươi đi” Cáp Lý nói rồi trực tiếp hóa thành một đạo quang mang tử sắc bay về phía Nam.
“Nhanh lên” Âm thanh của Cáp Lý quanh quẩn trong rừng rậm.
Hai người Lâm Lôi, Pháp Ân lập tức bay lên theo, Bối Bối tự nhiên sẽ hưng phấn nhảy lên vai Lâm Lôi cùng đi.
“Cáp Lý sao lại biết rõ như vậy?” Lâm Lôi rất là nghi hoặc: “Còn có, Bối Bối nói, Bối Lỗ Đặc Đại nhân đã rời khỏi Ngọc Lan đại lục Vị diện. Nhưng giọng nói vừa rồi là sao? Cáp Lý lại hiểu rõ tình huống của tên thần cấp cường giả và đám người áo trắng”
Suy nghĩ tiếp, ngày mình kết hôn, mình và Địch Lỵ Á nhận được một lễ vật là một viên Hạ vị thần Thần cách.
Hơn nữa Chúng thần mộ địa lại do Bối Lỗ Đặc Đại nhân trông coi.
“Bối Lỗ Đặc Đại nhân, Bối Lỗ Đặc gia tộc càng thêm thần bí” Lâm Lôi nhìn về Cáp Lý đang hưng phấn bay phía trước, hắn cười cười: “Nghĩ nhiều làm gì? Bối Lỗ Đặc Đại nhân thần bí thì sao? Ít nhất hắn không phải kẻ địch của ta”
Chương 385: Khống chế
Lâm Lôi, Pháp Ân, Tử kim thử vương Cáp Lý đang phi hành, ba cường giả tốc độ rất là nhanh, không bao lâu đã từ Hắc Ám chi sâm bay đến Ba Lỗ Khắc đế quốc.
Lâm Lôi rõ ràng có chút lo lắng, thúc giục nói: “Cáp Lý, ngươi bay nhanh một chút đi, ta sợ là hai người áo trắng mà ngươi nói, đang ở phía trước chúng ta, đã bắt đầu tàn sát rồi” Lâm Lôi rất là lo lắng.
Người của cả một thành trì bị giết sách.
Chết rất nhiều người khiến cho dân tâm run sợ.
Chết mấy cả triệu người trong chiến tranh, cư dân của đế quốc cũng không quá lo lắng, nhưng vô duyên vô cớ 100 nghìn dân của một tòa thành trì chết hết, thực là đáng sợ.
“Đừng nóng vội, không có gì đâu” Cáp Lý lại không vội chút nào.
“Cáp Lý, ngươi nhanh một chút đi, ta biết tốc độ của ngươi đó” Bối Bối nói giúp Lâm Lôi.
Cáp Lý bất đắc dĩ liếc nhìn Bối Bối: “Được rồi” Tốc độ của Cáp Lý đột nhiên tăng lên rất nhiều. Hai người Lâm Lôi, Pháp Ân lập tức đuổi kịp, ba cường giả giống như vệt sáng bay qua giữa trời đêm. Bay qua bầu trời mỗi một tòa thành trì, mỗi một trấn nhỏ.
“Lâm Lôi, đừng lo lắng, hai tên áo trắng đó bình thường đều đợi đến lúc đêm khuya, trên đường hầu như không còn người. Khi mọi người bắt đầu ngủ thì bọn họ mới có thể ra tay” Cáp Lý rất tự tin nói: “Bây giờ mới khoảng 9 giờ tối, còn rất nhiều người tụ tập ăn uống ở bên ngoài cơ mà” Cáp Lý nói.
Lâm Lôi là lo lắng quá, nên không hiểu rõ.
Giờ nghe Cáp Lý nói như vậy, hắn cũng nhớ lại về tình huống của thành phố chết mà Ốc Đốn nói. Người của Lam Sư Thành hầu hết đều ở nhà, người bị giết trên đường cái có thể đếm trên đầu ngón tay, một thành phố khi nào không có người trên đường?
Dù sao, phải sau 12 giờ đêm thì phần lớn quán rượu mới có thể đóng cửa.
Lâm Lôi cảm thấy dễ chịu hơn.
Pháp Ân nghi hoặc nói: “Cap Lý, ngươi nói đêm khuya mới ra tay? Không phải lúc trước, ngươi nói có tên áo trắng động thủ ở Bắc Vực mười tám công quốc sao? Tại sao tên áo trắng đó lại ra tay sớm như vậy?”
“Đồ ngu” Cáp Lý đắc ý cười to: “Bắc Vực mười tám công quốc đúng là nơi lạnh nhất ở Ngọc Lan đại lục, bây giờ lại là mùa đông, nhiệt độ ban ngày và ban đêm chênh lệch rất lớn, Bắc Vực mười tám công quốc vào ban đêm thì chỉ nhổ nước bọt, nước bọt chưa rơi xuống đất cũng có thể đóng băng”
Lâm Lôi âm thầm gật đầu, hắn cũng nghe nói qua sự khắc nghiệt của Bắc Vực mười tám công quốc.
“Dưới cái thời tiết như thế, vào buổi tối ở Bắc Vực mười tám công quốc rất nhiều người đều sẽ ở trong nhà mình. Các thành nhỏ, người đi ra đường vào buổi tối có rất ít, trên đường căn bản không nhìn thấy mấy người” Cáp Lý cảm thán nói: “Ngươi nói tên áo trắng đó có cần phải đợi đến đến sau 12 giờ mới ra tay không?”
Pháp Ân ngây người.
“Ồ, sắp đến rồi, còn khoảng 100 dặm nữa” Cáp Lý hưng phấn nói.
Sát khí dâng lên trong lòng Lâm Lôi, Pháp Ân.
Ở Áo Bố Lai Ân đế quốc, Ba Lỗ Khắc đế quốc phát sinh chuyện thành phố chết, đã khiến cho Pháp Ân, Lâm Lôi vô cùng phẫn nộ. Cách làm ngông cuồng như vậy, hiển nhiên không để hai đại đế quốc vào mắt, cũng không để Thánh vực đứng sau lưng hai đế quốc vào mắt.
“Mọi người dừng lại” Cáp Lý nói.
Lâm Lôi, Pháp Ân lập tức dừng lại, lúc này bọn họ cách một thành nhỏ vài dặm. Ở trên không trung nhìn xuống có thể thấy đèn đuốc thắp sáng xung quanh tòa thành. Trên đường có rất nhiều người đi lại tòa thành nhỏ này rất yên bình.
“Cáp Lý, hai tên áo trắng đó đâu?” Lâm Lôi trực tiếp hỏi.
Hắn không dám dùng Tinh thần lực của mình để tìm kiếm, dù sao Tinh thần lực mà quét qua đối phương, thì đối phương cũng sẽ phát hiện ra mình, sợ rằng sẽ bỏ chạy trước.
“Cái này nhìn không thấy sao?” Cáp Lý cười cười khiến cho mấy sợi râu dựng đứng lên: “Cách các ngươi sáu dặm về phía Nam có hai tên áo trắng đang khoanh chân ngồi. Có lẽ là đợi đến đêm hoặc là nửa đêm, bọn họ mới có thể động thủ”
Lâm Lôi, Pháp Ân lập tức nhìn về phía Nam.
Đó là khu cỏ dại mọc hoang dã.
Hai người Lâm Lôi, Pháp Ân nhìn nhau, từ trong ánh mắt của nhau đều thấy quyết định của bản thân, không hề do dự.
“Sưu!”
Hai thánh vực cực hạn cường giả hóa thành hai đạo tàn ảnh, lặng lẽ đến gần nơi dó. Mà Bối Bối cũng nhảy xuống bả vai Lâm Lôi, cùng với Cáp Lý đi theo phía sau, hắn không muốn quấy rầy Lâm Lôi tru sát tên áo trắng, hơn nữa đối với Lâm Lôi, Bối Bối vô cùng tin tưởng.
Ngay cả một triệu Vực Sâu Đao Ma đều có thể xông qua, sao lại phải e ngại tên áo trắng đó?
“Hô Hô”
Gió đêm thổi mạnh, cỏ dại bị cuốn theo chiều gió. Ở giữa bãi cỏ dại, có hai tên áo trắng đang khoanh chân ngồi cùng một chỗ, không hề nhúc nhích, cho dù đến gần nhìn. Nếu như không chú ý, sẽ tưởng là hai tảng đá màu trắng mà thôi.
Trong nháy mắt, hai tên áo trắng đồng thời mở mắt nhìn lên trên, ánh mắt lạnh lùng như lưỡi đao nhìn về phía cách đó không xa.
Lâm Lôi, Pháp Ân đang lặng lẽ đến gần thấy đã bị phát hiện, không hề do dự nữa.
“Giết” Tốc độ của hai người Lâm Lôi, Pháp Ân trong nháy mắt tăng đến mức cực hạn, lúc này cũng có thể nhìn thấy sự khác biệt giữa Lâm Lôi và Pháp Ân. Tốc độ của Pháp Ân tăng đến cực hạn chỉ có thể nhìn thấy một đạo thiểm điện xẹt qua không trung, còn Lâm Lôi tốc độ đạt đến mức cực hạn …
Chỉ là cơn gió vô hình mà thôi, đặc biệt vào lúc ban đêm này, thì đã không nhìn thấy bóng dáng Lâm Lôi đâu cả.
Nhưng hai tên áo trắng gặp phải kẻ địch, trong nháy mắt liền tản khai Tinh thần lực bao trùm đối phương, để cho mình hoàn toàn phát hiện được động tĩnh của đối phương.
“Thực nhanh” Hai tên áo trắng cảm thấy khiếp sợ về tốc độ của Lâm Lôi, tốc độ của Pháp Ân đã rất đáng sợ, nhưng tốc độ của Lâm Lôi gấp ba lần Pháp Ân là ít. Chỉ trong nháy mắt, Lâm Lôi đã đến trước người một tên áo trắng.
Lui lại.
Không hề do dự, tên áo trắng hóa thành một vệt sáng lui lại phía sau, tốc độ có thể so sánh với Pháp Ân.
“Chết” Lâm Lôi lạnh lùng nhìn tên áo trắng, giống như tử thần. Chỉ thấy chém một ra một đao, một đạo Thứ nguyên trảm màu xanh nhạt xuất hiện. Đạo Thứ Nguyên trảm nà chém qua, Không gian liền xuất hiện một cái khe rất nhỏ.
Không để lại một đường sống.
Thứ nguyên trảm trực tiếp chém tên áo trắng thành hai nửa.
“Hừ” Nắm đấm của Lâm Lôi đánh mạnh xuống, vô số đạo Phong nhận sắc bén xuất hiện, đánh nát đầu tên áo trắng, Linh hồn tự nhiên cũng lập tức tiêu tan.
Giết địch trong nháy mắt.
“Bồng” Cách đó không xa truyền đến tiếng đánh đáng sợ, Pháp Ân và tên áo trắng kia bay ngược lại, khí lưu đáng sợ truyền ra bốn phương tám hướng, cỏ dại bị khí lưu thổi qua giống như bị thanh đao sắc bén cắt đứt, trực tiếp bay lên không trung.
Lâm Lôi nhíu mày “Sưu” nhanh như gió, nhanh chóng đến bên cạnh tên áo trắng.
Tên áo trắng muốn chạy trốn, nhưng tốc độ của hắn và Lâm Lôi chênh lệch quá lớn. Chỉ thấy đùi phải như kình phong mang theo lực lượng vô tận, đánh mạnh vào sau lưng tên áo trắng, tên này trực tiếp bị đá bay lên.
Lại rơi về phía Pháp Ân.
Pháp Ân tự nhiên sẽ nắm bắt cơ hội.
Tốc độ tăng đến cực hạn, đến trước người tên áo trắng, tên này đang bị trọng thương gầm lên một tiếng đánh một quyền vào ngực Pháp Ân. Pháp Ân không thèm để ý chiêu này của đối phương, trực tiếp lật tay đánh một chưởng vào đầu tên áo trắng.
“Bồng” Tiếng chấn động vang lên.
Một quyền của tên áo trắng cũng đánh vỡ ngực của Pháp Ân, nhưng lập tức tên áo trắng vô lực rơi xuống từ giữa không trung. Mà Pháp Ân có Sinh mệnh nguyên châu nên lỗ thủng ở ngực trong nháy mắt khôi phục lại bình thường.
Hai người Lâm Lôi, Pháp Ân đi lại gần nhau.
“Lâm Lôi, thực lực của ngươi càng ngày càng mạnh” Pháp Ân cảm thán nói: “Nếu như không phải có ngươi, ta muốn giết tên áo trắng đó, sợ rằng muốn hao tổn Tinh thần lực xuất tuyệt chiêu mới được”
Lâm Lôi cười: “Pháp Ân, trước hết chúng ta xem bọn họ là ai. Lại dùng áo bào trắng bao phủ toàn thân”
“Ài!” Pháp Ân cũng nghĩ đến bộ mặt của người áo trắng.
Tên áo trắng mà bị Lâm Lôi giết đầu đã vỡ vụn, thân thể cũng bị chia làm hai nữa, hai người Lâm Lôi. Pháp Ân đứng ở cạnh một nửa thi thể, vừa vén áo bào lên khiến hai người đều biến sắc.
Thi thể còn sót lại bao trùm lân phiến màu trắng, giống như vẩy cả.
“Không phải loàn người” Hai người chắc chắn như vậy.
Không hề do dự, hai người Lâm Lôi, Pháp Ân đi đến tên áo trắng mà Pháp Ân giết. Vén áo bào màu trắng lên, thì da tay của người này có màu xanh lén, chỉ nhìn khuôn mặt thì khá giống nhân loại.
“Cũng không phải loài người” Hai người Lâm Lôi, Pháp Ân đều khẳng định suy đoán trong lòng.
Bất kể là thần cấp cường giả ẩn giấu phía sau, hay là thủ hạ của hắn đều đến từ Vị diện khác.
“Ha ha, Lâm Lôi, thực lực của ngươi tiến bộ rất nhiều đó” Cáp Lý ẩn ở xa xa cùng bay đến với Bối Bối, Cáp Lý cười hì hì nói: “Tuy nhiên, ta phải nói cho hai người các ngươi hai tin tức, một là tin tức tốt, một là tin tức xấu”
Trong lòng hai người run lên.
Tin tức xấu?
“Các ngươi nói, ta trước hết nên nói cái gì?” Cáp Lý như một con quỷ nhỏ nhìn hai người.
“Nói tin tức xấu trước đi” Lâm Lôi, Pháp Ân nói thẳng.
“Ăn ý à nghe” Cáp Lý gật gật đầu nói: “Ta nói trước cho các ngươi. Trước hết hai tên áo trắng mà các ngươi giết thi vị thần cấp cường giả kia sẽ không biết hung thủ là ai là giả. Vị thần cấp cường giả đó khẳng định sẽ biết hung thủ là các ngươi”
Sắc mặt của Lâm Lôi, Pháp Ân trở nên khó coi.
Bất kể là Pháp Ân hay là Lâm Lôi, thực lực trong Thánh vực thì rất mạnh, nhưng đối mặt với Thần vực vẫn là chịu chết mà thôi.
“Cáp Lý, ngươi” Lâm Lôi không biết nên nói cái gì cho tốt.
“Thế nào, phẫn nộ phải không? Hắc hắc, ta không phải đã nói các ngươi có dám đến giết hai tên áo trắng này không à?” Cáp Lý có vẻ rất đắc ý.
“Cáp Lý” Bối Bối cũng rất bất mãn.
Cáp Lý liền nói: “Không phải còn một tin tức tốt sao?”
Lâm Lôi, Pháp Ân lập tức nhìn Cáp Lý.
“Ta lúc đầu có nói, tên Thần cấp cường giả kia bị thương nặng. Nhưng lại đang phải làm một chuyện rất quan trọng. Hắn sẽ không tìm đến trả thù các ngươi, tin tức này là sự thực. Các ngươi nói, đây có phải tin tức tốt hay không?” Cáp Lý cẩn thận chú ý vẻ mặt của Pháp Ân và Lâm Lôi.
Lâm Lôi và Pháp Ân dở khóc dở cười.
“Cáp Lý, tên thần cấp cường giả đó đang có chuyện rất quan trọng phải làm. Vậy đến khi hắn làm xong, không phải có thời gian sẽ đến tìm tới chúng ta ư? Ngươi nói, khoảng bao lâu nữa thì hắn xong?” Lâm Lôi dò hỏi.
Cáp Lý trầm ngâm một lát: “Cái này ta đoán chừng khoảng ba, bốn năm nữa”
“Hy vọng là bốn năm sau” Pháp Ân nói như vậy, bởi vì đám người Vũ Thần đi Chúng thần mộ địa mất khoảng 10 năm, bây giờ đã gần sáu năm rồi, chỉ hơn 4 năm nữa là bọn Vũ Thần, Đại tế ti sẽ trở lại.
Lâm Lôi thở dài một hơi.
Ít nhất, ba bốn năm nữa, hắn cũng sẽ trở thành Thần.
“Đương nhiên, đây chỉ là ta đoán mà thôi” Cáp Lý nói thêm một câu. Hắn thấy vẻ mặt chờ mong của Lâm Lôi và Pháp Ân, nhất thời đôi mắt lại hiện lên vẻ cười cợt.
Trong mật thất âm u dưới lòng đất.
Lão già khô gầy đang ngồi khoanh chân. Trước mặt hắn đang có một viên Thủy tinh cầu, sương mù bên trong Thủy tinh cầu vẫn dầy đặc như trước, tuy nhiên, giữa đám sương mù ngưng kết thành một giọt nước màu bạc, số lượng nhiều hơn trước rất nhiều.
“Lại chết thêm hai người?”
Ánh mắt lão già léo lên: “Là hai người đó?”
Thân là Đại vu sư, thì chín tên áo trắng đều bị hắn khống chế Linh hồn, hai người áo trắng trước khi chết cũng đã đưa bộ dáng của Lâm Lôi và Pháp Ân mà bọn họ thấy trực tiếp truyền vào trong đầu Đại vu sư. Đại Vu Sư mặc dù chưa thấy qua Lâm Lôi và Pháp Ân.
Nhưng là đã có người gặp họ.
“Da Lỗ, ngươi gặp hai người này chưa?” Lão già trực tiếp đem hình ảnh của hai người truyền vào trong đầu Da Lỗ.
Da Lỗ lúc này đang nghỉ ngơi, đột nhiên mở hai mắt.
“Đại Vu Sư, người có tóc dài nâu kia chính là Lâm Lôi, là anh em tốt của ta. Mà người tóc ngắn màu xanh kia thì hơn 10 năm trước ta đã gặp hắn ở nhà tam đệ, hắn là Pháp Ân đại đệ tử của Vũ Thần” Giọng nói của Da Lỗ truyền vào trong đầu Đại Vu Sư.