Bàn Long Audio Podcast
Tập 73 [ Chương 361 đến 365]
❮ sautiếp ❯Chương 361: Chết?
Tràng cảnh diệt thế vừa rồi hiện lên trong đầu bọn họ, vô số Thâm uyên đao ma hướng xuống bọn họ chấn động, trong đầu trống trơn, sợ hãi … bọn họ có cảm giác như muốn phát điên.
“Như thế nào mà lại có nhiều Thâm uyên đao ma thế?” Lâm Lôi khó có thể chấp nhận.
Đột Lệ Lôi lắc đầu.
– Sợ rằng Hoả diễm quân vương cùng Mẫu hoàng nếu bị vô số đao ma kia đánh tới e rằng cũng nát thành từng mảnh, thực là đáng sợ.
– Nhiều đao ma như vậy làm sao có thể lấy được Thần cách. Áo Lợi Duy Á sắc mặt rất khó coi.
– Có lẽ kiến tạo Chúng Thần mộ địa như vậy, vị Chủ Thần kia có ý hí lộng mà. Lục mục kim nghê Khắc Lý Áo trong lòng bi phẫn, năm đó 5 huynh đệ qua Qua Ba Đạt vị diện ngục giam đã mất đi hai, vừa rồi lại mất đi một người nữa chỉ còn có hai.
– Không hẳn, có thể thành công – Đức Tư Lê thở dài nói – Nguyên tố pháp tắc ẩn chứa vô số huyền ảo, chúng ta lĩnh ngộ tương đối vẫn chưa nhiều. Giống như công kích của Lâm Lôi giết chết Hoả diễm quân vương tựu như cao hơn. Tỷ như có người tại Quang Minh pháp tắc lĩnh ngộ đến tận cùng tốc độ sẽ hơn hắn tất cả Thâm uyên đao ma, vậy.. phỏng chừng có hy vọng lấy được Thần cách.
Vô luận Đức Tư Lê còn có Áo Lợi Duy Á, thân pháp họ đều nhanh, chỉ là đối với bọn họ quang tốc thân pháp nghiên cứu không có sâu.
– Bây giờ không phải lúc thảo luận vấn đề này, trọng yếu là lúc này đây nên làm cái gì, mọi người có biện pháp gì không? Đức Tư Lê quay sang hỏi mọi người.
– Làm gì đây, trở lại tầng thứ mười.. La toa lỵ thở dài – Chúng Thần mộ địa nơi nguy hiểm này không phải ba ngàn năm đổi lại một lần sao, còn có hai nơi nữa cũng không nguy hiểm đến thế này.
Pháp Ân, Đức Tư Lê gật đầu. Tam đại thông đạo, Chúng Thần mộ địa ba nơi không giống nhau, nhưng nơi nguy hiểm nhất lại là đây.
– Nơi tối nguy hiểm, bảo vật cũng nhiều – Đột Lệ Lôi than thở – Chúng ta tại đây cũng đã lấy được Thần khí, sinh mệnh nguyên châu cũng lấy được hai khoả, ta tin rằng tại đây có Thần cách mà không hẳn chỉ là một viên.
Mọi người cũng âm thầm gật đầu. Càng nguy hiểm một khi thành công thu hoặch cũng càng nhiều.
Nhưng …
Không có một điểm hy vọng, có Thần cách thì cũng khó tác dụng gì?
“Nếu không chúng ta ở lại địa để, đợi mấy tháng cho tới kỳ hạn mười năm.” Hắc sắc cự hạt mở miệng nói
Vô số đao ma như vậy, tầng 11 này Lâm Lôi cũng là muốn buông xuôi, dù sao cũng có nhiều Thâm uyên đao ma như vầy.
– Sợ rằng cũng không được, các ngươi áp tai vào thạch bích nghe di. Áo Lợi Duy Á lắc đầu.
Lâm Lôi lập tức áp tai vào kim chúc thạch bích, những chấn động rất nhỏ không ngừng truyền tới. Trong lòng mọi người đều trầm xuống
“Hẳn là có rất nhiều đao ma cùng hướng tới.” Lục mục kim nghê Khắc Lai Ốc nói. “Bọn chúng dù tốc độ không nhanh nhưng cùng thống nhất hướng tới, như vậy có rất nhiều tên bao vây chúng ta.”
“Không thể ở lại đây, mau xuống tiếp.” Đột Lệ Lôi lên tiếng.
Lâm Lôi nhìn Bối Bối trong lồng ngực, ánh mắt kiên nghị quay sang mọi người. “Bây giờ không còn lựa chọn nào khác, tại địa để sợ rằng mọi người không trụ lại đựơc một ngày, vô số đao ma sẽ bao vây chúng ta.”
“Giờ đây sinh lộ duy nhất là quay lại tầng thứ 10.” Lâm Lôi kiên nghị nói.
– Làm thế nào để quay lại, Lâm Lôi ngươi không thấy là bọn chúng phong bế cửa thông đạo ư? Pháp Ân lập tức nói.
Lâm Lôi hít sâu một hơi – Còn có một biện pháp.
Mọi người đều nhìn về phía hắn.
– Chúng ta tại địa để gây nhiễu loạn tới gần cửa thông đạo, mọi người bảo trợ ta. Ta sẽ thi triển Thứ nguyên chi nhận đem giết sạch Thâm uyên đao ma ở tại cửa thông đạo.
Bọn họ nhìn Lâm Lôi, không nghĩ được chiêu này có bao nhiêu thành công, dù sao thì Thứ nguyên chi nhận liệu có thể giết được bao nhiêu kẻ địch?
– Sử dụng Thứ nguyên chi nhận thanh trừ, chúng ta sẽ có một tiểu lộ hướng tới thông đạo, tiểu lộ này rất nhanh sẽ bị bọn chúng bao vây nhưng trước tiên chúng sẽ gặp sự cản trở, dựa vào tiểu lộ này chúng ta quay lại tầng thứ 10.
Mọi người trầm mặc, sử dụng Thứ nguyên chi nhận trong nháy mắt tạo ra thông đạo rồi nhanh chóng quay về tầng thứ 10. Nếu chậm sẽ bị vô số đao ma giết chết trong nháy mắt.
– Chúng ta không còn cách nào khác. Lâm Lôi thuyết phục bọn họ.
Giờ phút này chung quanh kim chúc chấn động mạnh, hiển nhiên là có vô số Thâm uyên đao ma đang bao vây lại.
– Ta đồng ý cách này, chí ít còn có một tia hy vọng. Đột Lệ Lôi là người đầu tiên lên tiếng.
Những người khác sau đó cũng gật đầu, dĩ nhiên Bối Bối cũng không có gì dị nghị.
– Mấu chốt chính là chúng ta phải trở lại địa biểu, ngàn vạn lần không để bọn chúng phát hiện, trong lúc ta mặc niệm chú ngữ không thể phân thân ra để đối phó được. Lâm Lôi nói.
– Yên tâm, lúc ngươi thi triển cho dù liều chết chúng ta cũng sẽ ngăn cản.
Ánh mắt mọi người đều kiên đinh, nắm bắt một tia sinh cơ cuối cùng.
– Xuất phát. Lâm Lôi nói
Hắc sắc cự hạt đi trước mở đường, lúc này đây mọi người không đi thẳng tới địa biểu mà đào con đường vòng đi đến. Không biết có phải vận khí tốt hay không mà đi được nửa đường mới gặp một tên đao ma ngăn cản.
“Phập!” Bối Bối lập tức vung trảo đánh nát đầu hắn, ngay cả kêu lên một tiếng cũng không kịp.
“Mọi người cẩn thận, lúc này chỉ còn cách địa biểu có năm trăm thước. Trên đó rất nhiều Thâm uyên đao ma.” Đức Tư Lê nhắc nhở mọi người, lúc này đây Lâm Lôi đang ở giữa đoang người, mặc niệm chú ngữ.
“Không xong.” Lúc còn cách địa biểu ba trăm thước, Hắc sắc cự hạt đình trụ lại. “Cửa thông đạo bọn chúng đã đào xung quanh một cái hố to.” Thanh âm Hắc sắc cự hạt truyền lại.
Mọi người đều run lên, Lâm Lôi sắc mặt biến đổi, đình trệ mặc niệm chú ngữ ma pháp.
“Một cái hố to như vậy sợ rằng khi chúng ta đi lên, cách cửa vào trăm thước chỉ sợ không kịp nhảy vào đã bị bọn chúng giết chết rồi, “Mọi người đều cảm thấy hoang mang.
oOo
Trên không vô số tên lăng không, còn có hai hồng sắc Thâm uyên đao ma cũng lăng không. Trên mặt đất chúng cũng chỉ có bố trí ba mươi vạn đao ma đón đầu bọn Lâm Lôi, chiêm một phương viên vài dặm, kể cả hố to lẫn cửa thông đạo.
Thông đạo tầng thứ 10 vốn ở trên mặt đất, lúc này đây lại như một khung cửa ở ngay trên cái hố to đó, mơ hồ có những đạo hắc quang vòng quanh thông đạo.
Không một tên nào tiến vào, mà ở chung quanh lại có cả vạn tên bao quanh thông đạo, tự như là nước cũng không thể lọt, bọn Lâm Lôi sao có thể nhảy vào thông đạo.
“Vèo!” “Vèo!” “Vèo!”
Đột nhiên có mười đạo thân ảnh liên tục từ hố to nhảy ra, mỗi thân ảnh tốc độ cũng đạt trạng thái nhanh nhất, Lâm Lôi bọn họ không còn có lựa chọn, chỉ còn cách liều mạng nắm bắt cơ hội để nhảy vào tầng thứ 10.
Đại lượng Thâm uyên đao ma cơ hồ đều đã phát hiện ra bọn họ.
“Sát!” Thâm uyên đao ma phản ứng rất nhanh.
Nhưng dù phản ứng nhanh, song bọn Lâm Lôi cũng đã phi hành được một hai trăm thước, lúc này khoảng cách với thông đạo chỉ còn vài chục thước nữa thôi, nhưng chục thước này có vô số đao ma ở đó.
Mặc niệm xong chú ngữ. Cuồng bạo Phong nguyên tố hướng về phía Lâm Lôi, phương viên vài dặm gió hoàn toàn tĩnh lại, vẻ mặt dữ tợn, Lâm Lôi thông qua Bàn Long chi giới hấp thu đại lượng Phong nguyên tố, Ma pháp lực trong cơ thể rất nhiều, trong vòng chục thước đạm thanh sắc Thứ nguyên chi nhận đáng sợ xuất hiện.
So với Thứ nguyên chi nhận bình thường còn lớn hơn bội phần.
“Xùy xùy.” Thứ nguyên chi nhận hướng tới, phía trước đại địa như bị bổ toang, Thứ nguyên chi nhận lướt qua lập tức xuất hiện một con đường.
“Chết đi!” Thông qua Bàn Long giới chỉ, Lâm Lôi cố gắng khống chế phương hưóng Thứ nguyên chi nhận. Lúc này hắn cảm nhận được bên trong có vô số gió xoay tròn, lúc nhanh lúc chậm hình thành nên Thứ nguyên chi nhận.
“A!” Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên. Thứ nguyên chi nhận khổng lồ này lướt qua, trên đường đi vô số Thâm uyên đao ma bị cắt thành từng mảnh nhỏ.
Lâm Lôi đã kiệt lực khống chế, tốc độ Thứ nguyên chi nhận chậm lại, vừa vặn che ở phía trước bọn họ, nhưng tốc độ của nó quá nhanh cho dù Lâm Lôi đã hết sức khống chế song đã tiến vào thông đạo, lúc này đây bọn họ cách thông đạo có mười thước.
Đúng chỉ có mười thước. Huyền phù thông đạo ngay ở trước mắt, vô số Thâm uyên đao ma chắn trước thông đạo đã bị giết chết. Nhưng dù sao còn có mười thước khoảng cách. Thứ nguyên chi nhận chỉ chừng hai mươi thước, số Thâm uyên đao ma ở gần Lâm Lôi cũng có hơn mười thước bọn chúng không kịp ngăn lại. Nhưng chính là đại lượng Thâm uyên đao ma ở trên không lao xuống, dù sao sau khi thứ nguyên chi nhận lướt đi vô số Thâm uyên đao ma đã rất gần với bọn Lâm Lôi.
“Nhanh.” Mọi người điên cuồng lao lên, nhưng vô số Thâm uyên đao ma tựa như hồng thủy xô tới. Lâm Lôi nghĩ rằng nếu bọn chúng tới thì chỉ có ba người có thể chạy thoát là Pháp Ân, Đức Tư Lê, Bối Bối, còn lại đều không kịp.
Đột Lệ Lôi, hai Lục mục kim nghê, Hắc sắc cự hạt, Áo Lợi Duy Á lúc này trong mắt có sự tuyệt vọng, thiếu chút nữa không còn kịp.
“Đi mau.” Pháp Ân rít gào cả người như tia chớp điên cuồng hướng tới kẻ địch, hy vọng có thể ngăn cản chúng trong một khắc, nhưng trong nháy mắt đã bị bọn chúng đánh bật lại.
“A!” Áo Lợi Duy Á nổi giận gầm lên một tiếng, một đạo hắc sắc bạch sắc dung hợp thành cự kiếm hư ảo bổ ra, một hơi giết chết bốn tên, sau đó sắc mặt trắng bệch rơi xuống. Lúc này Bối Bối cùng Đức Tư Lê đã nhảy vào thông đạo, những người khác không còn kịp nữa rồi.
“Phải chết sao?” Vô luận là Áo Lợi Duy Á, La Toa Lỵ, Đột Lệ Lôi, hai Lục mục kim nghê … trong mắt họ chỉ có sự tuyệt vọng.
Trong khoảnh khắc tuyệt vọng …
“Đi mau!” Một tiếng rống giận dữ vang lên trong đầu mọi người. Tử sắc quang mang yêu dị xuất hiện vô số đạo tử sắc kiếm ảnh xoay tròn, vô số mãng xà quay tròn hướng tới đại lượng Thâm uyên đao ma phía trên.
Một thanh băng kiếm, một bả viêm đao, một cái truyền thuyết…! Ai hàng hiếm a… chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
Phía trên vô số Thâm uyên đao ma tựa như phát hiện chuyện gì kinh hãi, lập tức tốc độ chậm lại.
Lâm Lôi lúc này toàn thân bị sát khí đỏ rực bao quanh, hắn đã dẫn động sát khí trong Tử Huyết nhuyễn kiếm.
“Lâm Lôi!” Áo Lợi Duy Á, hai Lục mục kim nghê … một đám người đều rung động, bọn họ đã nhìn thấy một tia sinh cơ, điên cuồng nhảy vào trong thông đạo. Mà khi bọn họ tiến vào thì Lâm Lôi còn chưa có vào được thông đạo.
Vô số Thâm uyên đao ma từ bốn hướng đã bịt kín thông đạo.
Động khẩu đã bế tắc! Không thể thoát được.
“Lão Đại!” “Lão Đại!” Một đạo thân ảnh từ bên trong hướng ra, thanh âm thê lương vang lên.
“Bối Bối đi mau!” Lâm Lôi giận dữ hét lên trong đầu Bối Bối, chỉ là mới từ thông đạo đi ra đã bị vô số Thâm uyên đao ma đánh bật trở lại
Vô số Thâm uyên đao ma đã hoàn toàn bao vây Lâm Lôi, bốn phương tám hướng đều có, ngay cả ánh mặt trời cũng bị ngăn trở.
Chương 362: Đào sinh
“Giết hắn mau!” Hai đại hồng sắc Thâm uyên đao ma từ xa gầm lên.
Vô số Thâm uyên đao ma rít gào, từ bốn phương tựa như những con ruồi ngửi thấy mùi máu tươi điên cuồng lao tới chém giết, Lâm Lôi ở giữa trên trời dưới đất bốn phương tám hướng đều có kẻ địch.
Hoá thành thực chất, sát khí bao quanh Lâm Lôi, hai tròng mắt đỏ rực lóe lên điên cuồng.
“Cút ngay!” Lâm Lôi giận dữ hét lên. Đồng thời có vô số cự thạch xuất hiện chung quanh Lâm Lôi, đã xuất hiện xung quanh những đao ma đó các khe hở không gian. Bọn chúng phi hành cực nhanh, nhưng thân thể không quá gần nhau, mà mỗi Thâm uyên đao ma huy đao phi hành nên khoảng cách cũng có đến một hai thước. Nhưng hiện tại …
Lâm Lôi thuấn phát vô số cự thạch xung quanh, các khe hở cũng hoàn toàn bịt kín.
“Long nhân kia đâu!” Vô số đao ma vốn có thể biết được Lâm Lôi ở vị trí nào, nhưng giờ cự thạch bao quanh không gian bị bịt kín lại khiến chúng không thể biết Lâm Lôi ở đâu.
Dĩ nhiên Lâm Lôi ở giữa, cùng với vô số Thâm uyên đao ma và cự thạch hoà trộn, tựa như tâm một đại cầu.
“Không ổn.” Hai hồng sắc Thâm uyên đao ma thấy một màn này cảm thấy không ổn. Tinh thần lực của Thâm uyên đao ma chỉ là mấy thước thôi, khoảng cách này đối với Thâm uyên đao ma mà nói căn bản không trợ giúp gì được, hơn nữa giờ đây tầm nhìn bị hạn chế bọn chúng không dám dùng chiến đao chém lung tung sợ trúng phải tộc nhân của mình.
Dù sao … tại tâm cầu ngoài cự thạch cùng vô số đao ma ra thì Lâm Lôi cũng chỉ có một.
“Sát!” Lâm Lôi thuấn phát vô số cự thạch bao quanh trong nháy mắt, hiện tại đang đối mặt với mười Thâm uyên đao ma đang huy đao chém tới, dù sao cũng ở gần chỗ Lâm Lôi chúng tự nhiên biết vị trí Lâm Lôi không do dự mà hướng tới.
Hơn mười chiến đao chém tới.
“Chết đi!” Lâm Lôi trong mắt tựa phun lửa, dụng Tử Huyết nhuyễn kiếm như tia chớp vọt xuống phía dưói, cho dù nhanh nhưng hơn mười chiến đao chớp mắt cũng đã bổ trúng thân thể hắn.
“Ầm!” Mạch động phòng ngự bên ngoài của Lâm Lôi đã bị băng liệt. Trước đó bố trí ‘Thánh Vực Đại Địa Thủ Hộ Thánh Khải’ cũng đã bị băng liệt.
“Xùy!” Ba chiến đao cũng đã xuyên qua long lân ngập vào thân thể, thậm chí còn chạm cả vào đầu xương, nhưng cảm giác đau đớn này lại không khiến Lâm Lôi nhíu mày.
“Hừ!” Thanh sắc Long huyết đấu khí bộc phát trực tiếp đẩy lui ba chiến đao.
“Bùm!” Như vẫn thạch, cả người Lâm Lôi hoả tốc lao xuống phía dưới, bên ngoài thân sát khí bao phủ tựa như ma thần. Phàm có đao ma ngăn cản, hắn không cần giết mà trực tiếp một kiếm đẩy lui ra.
Như một kỳ tích, chỉ trong khoảnh khắc, Lâm Lôi đã từ hạch tâm đại cầu lao xuống lòng đất. Nói thì chậm nhưng vô số đao ma lao tới, Lâm Lôi thuấn phát ra vô số cự thạch, rồi từ tâm đại cầu lao xuống địa để chỉ trong nháy mắt.
“Long nhân kia thực đáng ghét!” Chứng kiến cảnh này hồng sắc Thâm uyên đao ma hừ lạnh. một tiếng.
Hồng sắc Thâm uyên đao ma khác tròng mắt cũng mơ hồ hiện lên sát khí: “Long nhân này thực quá đáng ghét, trong nháy mắt phát ra ma pháp … tại không trung tạo ra hiệu quả địa để, khiến cho đám hài nhi của chúng ta không thể nhìn thấy hắn.”
Hai tên cầm đầu cảm thấy thực sự phiền toái, muốn giết Lâm Lôi mười mấy Thâm uyên đao ma không làm được, nhưng để cho Lâm Lôi chui xuống lòng đất bọn chúng có thể làm gì bây giờ?
“Chỉ có một biện pháp, “một tên ánh mắt ngưng trọng nói: “Để tiếp cận để giết hắn thực khó khăn chúng ta chỉ có thể … để một vạn đao ma cùng phát ra đao khí công kích Long nhân đó.”
Tên kia mắt sáng ngời: “Đúng, không cần tiếp cận, một vạn người cùng phát đao khí mặc dù chỉ là bằng một nửa bản thể chiến đao công kích nhưng một vạn người chém tới thì cũng đủ để băm vằm hắn.”
Lúc trước khi bọn Lâm Lôi, Pháp Ân đi lên mặt đất, gần trăm vạn đao ma phát ra đao khí, đao khí phách xuống bao trùm phương viên vài dặm, tạo ra một cái hố to lớn vô cùng chẳng những thế.. Pháp Ân từ ngực trở xuống cũng bị nát bấy, Lâm Lôi hai chân cũng nát, mà lão nhị của ba huynh đệ Lục mục kim nghê đã phải xả thân cứu hai huynh đệ của mình.
Phải biết rằng trăm vạn Thâm uyên đao ma vây tới, chánh thức tấn công bọn Lâm Lôi chỉ có một phần ngàn, nhưng cho dù thế cũng đã suýt nữa giết chết bọn họ. May mắn mà Lâm Lôi, Pháp Ân lao đầu xuống dưói đào thoát
“Vèo!” “Vèo!” “Vèo!”
Hơn mười vạn tên như những mũi khoan lao vào lòng đất, bắt đầu truy tìm Lâm Lôi, nếu có cơ hội bọn chúng tuyệt đối sẽ không cho Lâm Lôi có cơ hội đào tẩu.
Chúng thần mộ địa tầng thứ mười!
“Đừng làm phiền ta!” Bối Bối lúc này trán chảy máu đầm đìa, Đức Tư Lê đang chữa trị cho nó vậy mà lại bị nó quát tháo. Đức Tư Lê đứng lên nhìn mọi người, giờ phút này đây bất luận là hai Lục mục kim nghê, Hắc sắc cự hạt hay là Áo Lợi Duy Á, La Toa Lỵ, Đột Lệ Lôi đều rất trầm mặc, bọn họ đang bị áp lực đè nặng.
“Cái mạng này của ta là do Lâm Lôi cứu về.” Đột Lệ Lôi trầm thấp nói.
Vào thời khắc cuối cùng, Lâm Lôi đã cản trở kẻ địch trước mặt, nếu không bọn La Toa Lỵ, Áo Lợi Duy Á, Đột Lệ Lôi đã mất mạng rồi. Mặc dù nói tại tầng thứ 6 Lâm Lôi cũng đã giết chết Hoả diễm quân vương cứu sống bọn họ, nhưng so với lúc này bất đồng.
Lúc trước Lâm Lôi giết Hoả diễm quân vương cứu bọn họ có thể xem như thuận tiện mà làm, bọn cũng không quá cảm kích, nhưng lúc này đây hoàn toàn không giống. Lúc đó mặc dù Lâm Lôi cũng không thể chạy thoát được, hoàn toàn có thể để cho Áo Lợi Duy Á, La Toa Lỵ, Đột Lệ Lôi bọn họ một đám người cùng chết với hắn, nhưng Lâm Lôi không làm như vậy.
“Lão Đại.” Hai mắt Bối Bối ẩn chứa tia nước, giờ phút này nó đang khẩn trương cảm ứng linh hồn với Lâm Lôi.
Tầng mười, và tầng mười một có thể xem như hai tiểu không gian, Bối Bối không có cách nào trao đổi linh hồn với Lâm Lôi, nhưng chỉ cần Lâm Lôi không chết nó nhất định có thể cảm ứng được.
“Lão Đại, huynh nhất định phải sống.” Trong lòng Bối Bối run lên “Kiên trì, kiên trì.”
Bối Bối biết rằng, Lâm Lôi bị vô số Thâm uyên đao ma vây công, nếu có thể sống được một lúc, tin rằng có thể chui xuống lòng đất, một khi ở trong lòng đất có thể trụ lại được mấy tháng.
– Cừu oán giữa Lâm Lôi và Quang Minh giáo đình ta biết – La Toa Lỵ thấp giọng nói, ngày đó sau lễ đại hôn của Lâm Lôi, La Toa Lỵ sống với Hi Tắc một thời gian, thông qua Hi Tắc La Toa Lỵ biết được tin tức thân thế về Lâm Lôi.
– Nếu Lâm Lôi chết, ta sẽ thay hắn báo cừu.
– Còn có ta nữa. Đột Lệ Lôi cũng nói – Cái mạng này của ta là do hắn cứu, tiêu diệt Quang Minh giáo đình ta cũng tham gia.
– Hai huynh đệ chúng ta nữa! Lục mục kim nghê Khắc Lý Áo trầm giọng nói – Lâm Lôi năm đó đã giải thoát cha ta … giờ lại cứu hai huynh đệ chúng ta, đại ân này nhất định phải báo.
Lâm Lôi năm đó lấy được Tử Huyết nhuyễn kiếm, giải thoát Đế Lâm, Đế Lâm về sau từ chỗ Bối Lỗ Đặc mà biết được nguyên nhân.
– Vì Lâm Lôi báo cừu ta cũng tham gia một phần – Áo Lợi Duy Á đột ngột nói.
– Một đám hỗn đản.
Bối Bối phẫn nộ gào lên, bọn họ không khỏi ngẩn ra nhìn về phía nó.
Bối Bối phẫn nộ trừng mắt:
– Các người vì lão Đại báo thù! Thù này lão Đại sẽ tự thân báo! Hắn nhất định còn sống thoát khỏi Chúng thần mộ địa! Các người ở đây nói hắn chết, hắn sẽ không chết! Nhất định còn sống.
– Không chết?
Bọn họ dù đáy lòng cảm kích Lâm Lôi, nhưng hoàn cảnh lúc đó tại tầng thứ mười một, Lâm Lôi bị vô số Thâm uyên đao ma vây công, liệu có thể còn sống sao?
– Ta cùng lão Đại linh hồn tương liên – Nộ thanh của Bối Bối vang lên – Dù ta không biết, nhưng lão Đại còn sống, linh hồn ta có thể cảm ứng được sự tồn tại của hắn trong chốc lát … ta tin tưởng lão Đại vẫn còn sống.
Bọn họ nhất thời hiểu ra, Bối Bối là ma thú của Lâm Lôi, Lâm Lôi dù sống hay chết nó đều có thể cảm ứng được.
– Còn sống!
Đức Tư Lê, bọn họ cảm thấy kinh hãi, mặc dù không rõ Lâm Lôi ở đâu, nhưng mà vô số Thâm uyên đao ma vây công có thể trốn thoát được, nhưng ít nhất bây giờ Lâm Lôi vẫn chưa có chết.
“Chu kỳ mười năm cũng chỉ còn vài tháng, hy vọng hắn có thể trụ vững được.” Đức Tư Lê thâm nghĩ, không chỉ có hắn mà những người khác cũng đang thầm chúc phúc cho Lâm Lôi.
Bọn họ đều biết … Tại tầng 11 trăm vạn Thâm uyên đao ma vây công, trụ vững được vài tháng, sinh cơ của Lâm Lôi rất mong manh.
Chúng thần mộ địa tầng thứ 11
Tại địa để kim chúc có vô số thông đạo, là do hơn mười vạn Thâm uyên đao ma từ mặt đất điên cuồng đào xuống để truy sát Lâm Lôi.
“Hống!” Một tiếng gầm gừ vang lên. Nhất thời đại lượng Thâm uyên đao ma hướng tới, chỉ thấy một đạo đạm hồng sắc từ thông đạo phóng lên, bên trong lưu lại một vết máu và một ít long lân vỡ vụn.
Ba giờ, suốt ba giờ đào thoát, từ mặt đất vô số đao ma hướng xuống truy đuổi Lâm Lôi, do không biết vị trí nên hắn có thể dễ dàng thoát được.
Nhưng đã lần lượt bị phát hiện, trong khu vực chạy trốn có vô số Thâm uyên đao ma vây quanh nên việc đào thoát vô cùng khó khăn.
Giờ thứ hai, Lâm Lôi trọng thương lưu huyết.
Mà giờ thứ ba, hắn đã hai lần suýt chết.
“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!” Lâm Lôi cực nhanh phi hành, xa xa chỉ thấy chiếc bóng, hắn lập tức chui vào thông đạo, hoặc là tự mình tạo ra một cái thông đạo.
“Bọn chúng ngày càng có kinh nghiệm truy đuổi.” Trong lòng Lâm Lôi rất lo lắng.
Lúc này đây trên mặt đất có vô số tên đang canh giữ, trong lòng đất mặc dù có nhiều thông đạo, nhưng từng khu vực cố định đều có tên canh giữ, Lâm Lôi chỉ có thể lựa chọn tự mình tạo ra thông đạo.
Nhưng tự mình tạo thông đạo cũng sẽ tạo ra chấn động trong lòng kim chúc, chấn động này tiếp cận ‘Trạm Cương’ của Thâm uyên đao ma thì hắn sẽ bị phát hiện vị trí.
“Vừa rồi …” Lâm Lôi vừa nghĩ đến lúc vừa xong, hơn một ngàn Thâm uyên đao ma phát ra đao khí công kích hắn, may mà đào thoát kịp, đánh vào người Lâm Lôi chí có khoảng mười đạo đao khí, nhưng mà mười đạo đao khí đó suýt chút nữa đã giết chết hắn.
“Càng đi xuống như vậy, Thâm uyên đao ma vây quanh ta càng nhiều, không thể tiếp tục đi xuống như vậy.” Lâm Lôi trong lòng cũng cảm thấy không ổn.
“Hống!” Chỉ thấy một tên cực nhanh từ thông đạo khác lao tới, hiển nhiên đã phát hiện ra Lâm Lôi.
“Hống~ “Hống~ “Hống~” …
Hơn mười tiếng hống vang lên, có vô số tên đao ma lao tới vị trí hắn.
“Không ổn!” Lâm Lôi sắc mặt trắng bệch, lúc trước đã một lần nguy hiểm như vậy, đao ma tụ tập ngày càng nhiều.
Chương 363: Lấy một địch trăm vạn
“Xoát!” Lâm Lôi như lưu quang xuyên hành trong thông đạo, tốc độ của hắn đã đề thăng đến cực hạn, nhưng luận về tốc độ thì bọn Pháp Ân, Bối Bối, thậm chí là đám Thâm uyên đao ma này tốc độ cũng sẽ nhanh hơn hẳn Lâm Lôi, kẻ địch ngày càng gần.
Hai mắt như phun lửa, trong miệng cũng đã mặc niệm ma pháp chú ngữ.
“Vèo!” Đang phi hành đột nhiên hắn đổi hướng. Dĩ nhiên đột ngột đổi hướng chính là tiếp tục hướng xuống, Lâm Lôi lao xuống, đao ma hướng lên chỉ trong nháy mắt hai bên đã tiếp giáp.
“Hống!” Thâm uyên đao ma phía dưới lập tức phát ra tiếng hô, đám lúc trước truy đuổi Lâm Lôi cũng chuyển hướng, cùng với gần trăm đao ma ở phía dưới cùng đồng thời rút chiến đao trên lưng ra.
Lâm Lôi trong mắt xẹt qua một tia hàn mang, vô tân Phong nguyên tố tụ tập. “Chết đi!”
“Xùy xùy!” Đột ngột một đạo đạm thanh sắc chừng bốn năm thước Thứ nguyên chi nhận từ Lâm Lôi phát ra trực tiếp hướng xuống dưới.
Nhìn thấy Thứ nguyên chi nhận, Thâm uyên đao ma này lập tức sợ hãi né tránh. Nhưng tốc độ Thứ nguyên chi nhận quá nhanh, thân thể kim chúc lập tức bị cắt thành từng mảnh nhỏ, Tinh thần lực Lâm Lôi khống chế Thứ nguyên chi nhận dọc theo hồ tuyến xẹt qua, lập tức hơn mười Thâm uyên đao ma bị cắt thành từng mảnh, những tên còn lại sợ hãi tức thì tránh né.
“Phù!” Lâm Lôi nhân cơ hội trùng xuống, Thứ nguyên chi nhận tạo ra một khoảng trống để lao xuống tiếp.
oOo
Một chiêu Thứ nguyên chi nhận này để đối phó với một ít Thâm uyên đao ma lại rất hiệu quả, nếu mà đông hơn khoảng một ngàn liệu Thứ nguyên chi nhận giết được bao nhiêu tên? Cũng vì vậy mà Lâm Lôi đột ngột chuyển hướng, hắn đột ngột thay đổi làm cho kẻ đich phía sau cách xa một đoạn.
“Ta có thể bỏ chạy trong nửa khắc, nhưng không thể vĩnh viễn như thế này được.” Lâm Lôi trong khi đào thoát xuống dưới cũng nghĩ đến thuấn phát Thứ nguyên chi nhận: “Nếu có thể thuấn phát Thứ nguyên chi nhận thì thực tốt, nếu gặp lại bọn chúng sẽ khiến cho bọn chúng chết không nhắm mắt.” Trong chớp mắt, Lâm Lôi xuất hiện tia hy vọng.
Phát ra ‘Thứ Nguyên Chi Nhận’, dù có nằm mơ, Lâm Lôi cũng không nghĩ được.
Trong lúc cực tốc phi hành, hắn chợt nghĩ đến Thứ nguyên chi nhận. Đối với nguyên lý phát ra cấm kỵ ma pháp này, Lâm Lôi cũng không có rõ ràng lắm. Hắn chỉ biết là thông qua Ma pháp lực nguyên tố hình thành Thứ nguyên chi nhận này, song lúc này Lâm Lôi chợt nhớ đến tràng cảnh của Thứ nguyên chi nhận.
Thứ nguyên chi nhận chuẩn xác mà nói thì là mức tận cùng của trạng thái ‘Phong Nhận’. Lâm Lôi sử dụng Tinh thần lực kiệt lực để khống chế Thứ nguyên chi nhận chuyển đổi ở một mức độ cũng đã phát hiện ra bên trong Thứ nguyên chi nhận có vô số gió xoay tròn. Hoặc nhanh, hoặc chậm dọc theo một quy luật kỳ dị, cuối cùng tạo thành một uy lực cắt không gian đáng sợ.
Hoặc nhanh, hoặc chậm! Lâm Lôi lúc trước không hề tự hỏi, giờ đây mới phát hiện ra nghi hoặc tại đó.
“Thứ nguyên chi nhận này không phải càng nhanh càng tốt sao, sao bên trong lại có chậm nhỉ?”
“Không đúng.” Hắn cẩn thận nhớ lại, bên trong Thứ nguyên chí nhận có vô số gió lưu động kỳ thực cũng không chậm, mà chỉ sinh ra hiệu quả ‘Mạn Cảnh Giới’ tựa như thong thả nhưng vẫn rất nhanh, không giống với đặc thù của ‘Phong Nhận’, có điều kết hợp lại hình thành nên ‘Thứ Nguyên Chi Nhận’. Đây là nguyên lý gì?
Khoái cảnh giới!
Mạn cảnh giới!
Thứ nguyên chi nhận …
Trong đầu Lâm Lôi hiện lên tràng cảnh ‘Phong Đích Luật Động’ đồng thời Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay không ngừng biến ảo. “Khoái” “Mạn” hai cảnh giới, hình thành kết quả hoàn toàn trái ngược lại khiến không gian chấn động, đầu Tử Huyết nhuyễn kiếm phát ra khí nhận.
Lâm Lôi trong đầu nhớ lại ‘Vạn Kiếm Hợp Nhất’. Lúc đấy hắn nghi hoặc, ngàn vạn bóng kiếm tại ‘Khoái’ cảnh giới thi triển dung hợp làm một, tại sao lại hình thành hiệu quả ‘Không Gian Tĩnh Chỉ’. Khoái, mạn cảnh giới tại sao lại có thể hoán đổi, lúc đấy Lâm Lôi cũng không rõ, dựa theo Mẫu hoàng mới sáng tạo ra nhất chiêu này.
Trên thực tế tại sao ngàn vạn kiếm ảnh tại khoái cảnh giới lại hình thành không gian tĩnh chỉ trong ‘Vạn Kiếm Hợp Nhất’, ảo diệu bên trong Lâm Lôi không hiểu.
Thứ nguyên chi nhận … Phong đich luật động … Vạn kiếm hợp nhất nhanh chóng hiện lên trong đầu Lâm Lôi, Phong nguyên tố pháp tắc tựa như sương mù hiện ra trước mắt rồi chậm rãi tiêu tán.
Lâm Lôi trong lòng có chỗ không hiểu. Tựa như cảm nhận được, lại như không hiểu được. Thậm chí lúc này đây có hai Thâm uyên đao ma khoảng cách với hắn càng lúc càng gần, lúc hày Lâm Lôi hoàn toàn ở trong trạng thái đặc thù.
Bọn chúng nghi hoặc, lúc trước chúng chưa có tới gần, Lâm Lôi đã chạy đi rồi.
Nhưng lúc này … Hắn đang phi hành thẳng về phía trước không hề thay đổi phương hướng, mà bọn chúng tốc độ nhanh hơn, lại phi thẳng lên, tự nhiên có thể đuổi kịp.
“Vù!” Tiếng gió rít chói tai vang lên, rốt cuộc Lâm Lôi cũng bừng tỉnh, đồng thời hai thanh chiến đao bổ xuống.
Lưng Lâm Lôi toát ra mồ hôi lạnh, Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay trực tiếp chém ra, hắn lúc này không kịp chú ý rằng một kiếm này không phải là Phong đích luật động hay Vạn kiếm hợp nhất, chỉ là một kiếm như bình thường.
“Phập!” Tựa như dao cắt vào đậu hũ.
Tử Huyết nhuyễn kiếm xẹt qua thân hình bọn chúng, hai Thâm uyên đao ma này cũng trực tiếp bị cắt thành hai đoạn.
“Đây là?” Lâm Lôi giật mình, Thâm uyên đao ma này phòng ngự tuy không tính là đỉnh phong nhưng thi triển Phong đích lụât động cũng phải toàn lực mới có thể chém chúng ra làm hai đoạn được … mà vừa rồi lại có thể dễ dàng một kiếm chém hai tên thành hai đoạn.
Lúc nãy … Lâm Lôi không khỏi nhớ lại một kiếm vô thức vừa rồi.
“A!” Hắn trợn mắt. Vốn trong đầu hiện lên mông lung huyền ảo Phong nguyên tố pháp tắc, nhưng giờ lại như mây mù giải khai thấy được ánh sáng minh nguyệt.
“Phong đich luật động?” “Vạn kiếm hợp nhất?” “Thứ nguyên chi nhận?” Lâm Lôi lúc này cũng nở nụ cười. “Khoái cảnh giới? Mạn cảnh giới? Nhanh chậm trái ngược nhau? … Ha ha, sai rồi sai rồi, khoái mạn cảnh giới cũng đều giống nhau.”
Thân hình chợt động, tựa như khinh phiêu phiêu rất chậm nhưng lại trong chớp mắt xuất hiện ở cách đó ngàn thước.
Không gian điệp ảnh? Không gian thác loạn? Không gian đình trệ? Không gian tĩnh chỉ? Lâm Lôi lúc này rất thống khoái.
“Là Long nhân đó?” Đại lượng Thâm uyên đao ma đã phát hiện ra hắn.
“Giết!” Những tiếng rống giận dữ vang lên, đại lượng Thâm uyên đao ma vung đao, đao khí lăng lệ bổ về phía Lâm Lôi, đao khí tung hoành kim chúc đều bị bạt ra, dù đại bộ phận đao khí không hề trúng nhưng một phần cũng đã chém tới Lâm Lôi.
“Oong!” Đao khí chém tới, kim chúc hoá thành bụi phấn.
Hắn nhất định chết.
“A!” Đột nhiên bọn chúng kinh hãi.
Bởi vì Lâm Lôi đã cách đó ngàn thước, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt chúng, tử sắc quang mang yêu dị loé lên, đầu bọn chúng lập tức bay ra.
Khoái cảnh giới? Mạn cảnh giới? … Ha ha, cũng đều ngộ nhập thiên đạo. Lâm Lôi cười to, tuỳ ý vung kiếm cũng có thể giết chết Thâm uyên đao ma, thân hình loé lên đã cách xa bọn chúng, so với tốc độ của Thâm uyên đao ma còn nhanh hơn gấp đôi.
Quá nhanh! Cho dù hồng sắc Thâm uyên đao ma lại đây, tốc độ cũng không bằng một nửa so với Lâm Lôi.
“Lúc đầu cho rằng tu luyện khoái cảnh giới đến tận cùng có thể thành Thần. Mạn cảnh giới tu luyện đến mức tận cùng cũng có thể thành Thần. Đúng là có thể thành Thần, nhưng đó là thiên đạo.” Trong lòng Lâm Lôi lúc này cũng đã sáng tỏ, hắn có cảm giác: “Khoái cảnh giới tu luyện đến mức tận cùng, Mạn cảnh giới tu luyện đến mức tận cùng, hai con đường này cuối cùng cũng dung hợp.”
oOo
Trong lúc lĩnh ngộ mông lung, trong chớp mắt khoái cảnh giới huyền ảo, mạn cảnh giới huyền ảo đã kết hợp lại trong đầu Lâm Lôi, trái ngược với áo nghĩa bổ trợ lẫn nhau, đối với hai đại cảnh giới lĩnh ngộ Lâm Lôi trong chớp mắt tăng lên một tầng.
Bất luận là khoái hay là mạn, hai đại cảnh giới này cũng thuộc Phong nguyên tố pháp tắc, đó là …
Tốc độ Áo nghĩa!
Tử Huyết nhuyễn kiếm một kiếm chém ra, mới nhìn qua thì là như chậm, mà nhìn lại thì lại nhanh như tia chớp. Từ góc độ quan sát khác nhau phát hiện lại không giống nhau. Đầu Tử Huyết nhuyễn kiếm lại sinh ra đạm thanh sắc khí nhận tựa như ‘Thứ Nguyên Chi Nhận’.
Một kiếm tuỳ ý chém ra, không gian cũng sinh ra chấn động, xuất hiện một khe nứt không gian cực kỳ nhỏ.
Lâm Lôi hôm nay một kiếm xuất ra cũng đã triển khai một bộ phận uy lực Thứ nguyên chi nhận.
Thân ảnh của hắn rất nhanh xuất hiện ở mọi nơi, tử sắc quang mang hiện lên, đầu của vô số Thâm uyên đao ma bay ra.
“Một chiêu này có thể gọi là.. Tốc độ Áo nghĩa Thứ nguyên trảm.”
“Vèo!” Lâm Lôi lập tức lao lên trên mặt đất.
“Ha ha, hắn xuất hiện rồi, bay đâu, mau giết!” Hồng sắc Thâm uyên đao ma hưng phấn lập tức hạ lệnh.
Chỉ nghe vô số tiếng huýt gió vang lên, hơn mười vạn Thâm uyên đao ma lao tới, phát ra đao khí hướng về phía Lâm Lôi.
Nhưng thân hình Lâm Lôi đã lao vào giữa bọn chúng, như một trận gió lúc thì xuất hiện ở đây, khi thì ở chỗ khác, thân hình lướt qua đến đâu đầu của Thâm uyên đao ma lập tức bay ra tới đó, trước mặt Lâm Lôi bọn chúng không có lực để phản kháng.
Tiếng kêu thảm thiết sợ hãi vang lên không ngừng, máu vàng xung quanh liên tục bắn ra.
Trong thời gian rất ngắn số lượng Thâm uyên đao ma đã chết đã hơn mười vạn, những tên còn lại hoảng sợ, bọn chúng bây giờ một tia đấu chí cũng không có.
“Không, không thể nào.” Hai hồng sắc Thâm uyên đao ma cũng sợ hãi run bần bật.
Song chỉ một đạo nhu phong thổi tới, đầu của một hồng sắc Thâm uyên đao ma đã đứt đoạn, Tử Huyết nhuyễn kiếm đã đặt lên cổ tên còn lại. Hai tròng mắt vàng lợt lạnh nhạt nhìn Thâm uyên đao ma này, đạm mặc nói:
– Thế nào? Còn muốn đấu không?
– Đại nhân tha mạng. Hồng sắc Thâm uyên đao ma này lập tức quỳ xuống.
Thủ lĩnh quỳ xuống, Lâm Lôi đã chấn phách những tên còn lại, bọn chúng cũng lập tức quỳ xuống.
Chúng thần mộ địa tầng thứ mười một, đại lượng thi thể gục ngã đồng thời vô số Thâm uyên đao ma cũng đang quỳ xuống, vô cùng hoảng sợ, ngay cả dũng khí ngẩng đầu lên liếc mắt một cái cũng không có, tràng cảnh chém giết vừa rồi đã chấn động tâm phách chúng.
Thâm uyên đao ma quỳ trên mặt đất, hoàng huyết nhuốm vàng đại địa, chỉ có Lâm Lôi đứng.
“Đáng tiếc khoái mạn cảnh giới ta lĩnh ngộ cũng không nhiều lắm.” Lâm Lôi trong lòng đang nhớ lại áo nghĩa vừa mới lĩnh ngộ. “Cho dù hôm nay hai cảnh giới kết hợp làm một, lĩnh ngộ Phong nguyên tố ‘Tốc độ Áo nghĩa’ nhưng cũng còn kém một bước nữa mới có thể thành Thần.”
Lúc này hắn đã cảm giác nhận ra được cánh cửa Thần vực.
Kỳ thực, tại khoái cảnh giới, mạn cảnh giới, một người tu luyện đến mức tận cùng đều có thể trở thành hạ vị Thần. Nhưng mà hai đại cảnh giới dung hợp thành một, Tốc độ Áo nghĩa tu luyện đến tận cùng liền dễ dàng đạt tới trung vị Thần.
Hai đại cảnh giới hoàn toàn trái ngược muốn dung hợp không có cách nào diễn tả được, chỉ có thể lĩnh ngộ.
Hai cảnh giới lĩnh ngộ càng cao, tựa như hai con đường cách nhau càng xa, muốn cho hai con đường dung hợp lại càng khó hơn nhiều.
Lâm Lôi hai đại cảnh giới lĩnh ngộ không cao, ngược lại lĩnh ngộ khó khăn lại đỡ hơn nhiều.
Hắn năm đó ‘Phong Đích Luật Động’ đã có ý để cho hai cảnh giới dung hợp lại, mà ‘Vạn Kiếm Hợp Nhất’ cũng chỉ cách có một bước nữa, lúc thi triển lại ‘Thứ Nguyên Chi Nhận’ lòng đã có sở cảm, rốt cuộc hậu tích bạc phát chính thức lĩnh ngộ ra ‘Tốc độ Áo nghĩa’.
Thân pháp trong chớp mắt đã tăng gấp hai, gấp ba và lĩnh ngộ ra kiếm pháp cực mạnh – Thứ nguyên trảm.
– Ngươi biết Thần cách ở chỗ nào không?
Lâm Lôi cúi đầu nhìn về phía hồng sắc Thâm uyên đao ma đang quỳ lạy, run rẩy trên mặt đất.
– Biết! Biết! Hắn lập tức lên tiếng, e sợ Lâm Lôi sẽ giết chết mình.
– Mau đi trước dẫn đường. Lâm Lôi quát.
Chương 364: Thần cách
Mặt kim chúc phản chiếu ánh sáng lạnh băng, vô số Thâm uyên đao ma đang hoảng sợ quỳ phục trên mặt đất, mà thủ lĩnh của chúng – hồng sắc Thâm uyên đao ma đang đưa Lâm Lôi đi, hoá thành lưỡng đạo quang mang hướng về phía chỗ có Thần cách phi hành.
Ngọc Lan đại lục nơi tiếp giáp với Chúng thần mộ địa có ba nơi. Tại Nam Hải này là nơi nguy hiểm nhất, cũng là nơi rộng lớn nhất.
Tầng thứ 11, tại Chúng thần mộ địa này trước nay chưa có Thánh vực nào thành công, lấy được bảo vật tại tầng 11 này, Lâm Lôi hắn là người đầu tiên.
Gió thổi tới, mái tóc dài của hắn phiêu phiêu trong gió.
Lúc này, Lâm Lôi đã trở lại hình thái nhân loại, khoác lên mình trường bào, gió thổi khẽ làm lộ ra thân hình.
“Lĩnh ngộ Tốc độ Áo nghĩa, so với biến thân thành Long huyết chiến sĩ cách biệt không quá lớn.” Uy lực ‘Thứ nguyên Trảm’ của Tử Huyết nhuyễn kiếm có thể coi là tiểu hình Thứ nguyên chi nhận của Thánh vực cường giả.
Dải đất phía trước lộ ra, Thâm uyên đao ma đó dừng lại.
– Tới rồi à? Lâm Lôi dò hỏi.
Chỉ về phía trước, y cung kính đáp:
– Đại nhân, bảo vật tại tầng thứ 11 Chúng thần mộ địa ở phía trước, trên đỉnh núi đó.
Lâm Lôi theo phương hướng y chỉ nhìn lại, xa xa là một toà kim chúc tiểu sơn, trên núi có rất nhiều Thâm uyên đao ma mà ngay cả trên không trung cũng có.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Lâm Lôi nhướng mày.
Y kinh hoảng, lập tức giải thích:
– Đại nhân lúc đó sợ các người xâm nhập, rồi tại địa để chạy loạn nên đã bố trí mấy vạn người ở đó để canh giữ bảo tàng.
– Ngươi xử lý thực là chu đáo a! Lâm Lôi cười nhẹ.
– Đại nhân, để ta bảo bọn chúng lui ra. Nói xong y liền hướng về toà tiểu sơn bay đi.
oOo
Chúng thần mộ địa tầng thứ 3.
Gió lạnh thổi, ngoại trừ có thi thể của những Thánh vực, cũng chỉ là có ‘Ba Xà’ ngủ say như cũ.
“Hô!” “Hấp!” Mỗi lần hô hấp, Ba xà này lại đẩy ra những luồng hắc sắc khí lưu. Tại tầng thứ 3 chỉ có tiếng ngủ say, hít thở của nó.
Ba xà đang uốn lượn tại toà băng sơn, thân thể khổng lồ đột nhiên biến mất.
“Không nghĩ rằng loài người lại có thể thành công.” Lục sắc trường phát tung bay, vóc người thon dài quỷ dị, một thanh niên đang đứng trên không, trên người hắn có những văn ngân màu xanh trên trường bào, vừa nhìn rất giống da rắn.
“Hắn thành công, vậy là ta đã được giải thoát, không cần ở lại 11 tầng này nữa.” Trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười. “Dù sao cũng phải đợi Bối Lỗ Đặc đại nhân lại đây đã, tối thiểu cũng phải là mấy tháng, thôi ở đây lâu như vậy cũng quen rồi vài tháng có là bao.”
oOo
Thâm uyên đao ma đều đã rút lui, còn Lâm Lôi thì phi hành tới ngọn tiểu sơn.
“Vù!” Một loại khí tức khó có thể tiếp nhận đập vào mặt, hai mắt Lâm Lôi sáng ngời, cẩn thận chằm chằm nhìn lên đỉnh núi. Trên cự thạch có một đống bảo vật, thực hấp dẫn lòng người, hiển nhiên đó là khí tức của tam khối Thần cách. Ngoài tam khối Thần cách, trên cự thạch còn có một đống Thần khí, chừng mười kiện.
“Ba kiện Thần cách, mười kiện Thần khí, Chủ Thần thực vĩ đại a, thực là hào phóng.” Lúc này, tim Lâm Lôi đập như trống, bởi vì vô số Thánh vực mơ tưởng chính là có được một kiện Thần cách, vậy mà trước mắt mình có đến 3 kiện Thần cách.
Mặc kệ là bao nhiêu, hắn tiến gần cự thạch, cẩn thận quan sát 3 khoả Thần cách này. Chúng đều có màu đen giống nhau, chỉ là trong đó hai khoả mơ hồ phát tán ra quang mang chói mắt. Một khoả có quang mang màu xanh nhạt, một khoả quang mang màu vàng. Ánh mắt cuối cùng chú ý đến khoả Thần cách cuối cùng này, không có quang mang chói mắt nhưng lại có một loại khí tức bôn đằng.
“Một cái là Phong thuộc tính Thần cách, một cái là Địa thuộc tính Thần cách, một cái là Huỷ Dịêt thuộc tính Thần cách.” Lâm Lôi nhíu mày. “Hơn nữa tại tầng thứ 11 này hẳn là hạ vị Thần Thần cách.”
“Thế là thế nào nhỉ?” Trong đầu hắn không khỏi nổi lên mối nghi hoặc: “Chẳng lẽ quản lý giả của Chúng thần mộ địa này biết được người đắc thủ trọng bảo lĩnh ngộ Địa, Phong song hệ thuộc tính à?”
Lâm Lôi biết rằng huỷ diệt thuộc tính Thần cách chính là thuộc về ‘Huỷ Diệt Sát Lục’ chi đạo. Nếu sử dụng kiếm hắn cũng có thể tu luyện Hủy Diệt chi đạo này.
“Ba Thần cách, loại nào ta cũng có thể sử dụng, hơn nữa xảo hợp lại là ba.” Trong lòng Lâm Lôi đã có một dự cảm.
Hắn quay lại nhìn bốn phương tám hướng, có cảm giác hết thảy mọi sự việc xảy ra trong Chúng thần mộ địa đều nằm trong tầm mắt của vị chí cao nào đó.
“Có lẽ..” Lâm Lôi nhìn ba khoả Thần cách này: “Có lẽ sau khi ta lĩnh ngộ Tốc độ Áo nghĩa, thì vị tuyệt thế cường giả đã lặng lẽ đặt Thần cách này ở đây.” Hắn không thể không đoán như thế, dù sao sự việc này cũng thực là xảo ngộ.
Thần cách vì sao lại là ba khoả? Tại sao không phải Lôi thuộc tính, không phải Quang Minh thuộc tính, không phải Hoả thuộc tính? Mà lại là vừa vặn tương hợp thuộc tính của Lâm Lôi?
“Được vị tuyệt thế cường giả này chiếu cố, ta cũng cảm thấy thực tự hào a!” Đáy lòng tự giễu, Lâm Lôi cũng không suy nghĩ nhiều, bây giờ hắn mới chỉ là một kẻ mới chạm vào cánh cửa Thần cấp, còn chưa thành Thần, mới chỉ là Thánh vực cực hạn.
Bên trong có rất nhiều điều huyền bí, hắn chưa đủ tư cách để biết được.
“Ta hôm nay mơ hồ đã cảm ứng được sự tồn tại của Thần vực, phỏng chừng về sau khổ tu chậm thì mười năm cũng có thể bước vào Thần vực.” Lâm Lôi sau khi cảm ứng được Tốc độ Áo nghĩa đã mông lung cảm nhận được cảnh giới của mình bây giờ.
Hắn cũng đã nghe Vũ Thần nói qua, tự mình tu luyện Thần cách tốt hơn dung hợp Thần cách trăm ngàn lần. Mà luyện hoá Thần cách này cũng phải cần thời gian rất lâu. “Không đáng.” Lâm Lôi thu Thần cách vào tay rồi cất vào trong không gian giới chỉ.”3 khoả Thần cách này dù ta không sử dụng thì cũng cho Địch Lỵ Á, Ốc Đốn bọn họ sử dụng.”
Với tư chất của Địch Lỵ Á, Ốc Đốn, để tự mình tu luyện thành Thần đích thực rất khó, chỉ nhìn Pháp Ân, Đức Tư Lê tu luỵên ngàn năm tự sẽ hiểu được.
Bản thân Lâm Lôi cũng là có vận khí tốt, đầu tiên là lĩnh ngộ ‘Phong Đích Luật Động’, về sau quan sát công kích của Mẫu hoàng mới mô phỏng tạo ra ‘Vạn Kiếm Hợp Nhất’ cuối cùng đạt thành Thánh ma đạo cảnh giới. Cảm nhận được sự huyền bí bên trong của ‘Thứ Nguyên Chi Nhận’, ba thứ kết hợp lại, ngoài ra đối với hai cảnh giới ‘Khoái’, ‘Mạn’ cũng có lĩnh ngộ; mà lĩnh ngộ cũng không quá sâu. Tại tầng thứ 11 bị trăm vạn Thâm uyên đao ma truy sát, trong hoàn cảnh nguy khốn đó đã lĩnh ngộ được ‘Tốc độ Áo nghĩa’, hai cảnh giới ‘Khoái, Mạn’ đã được ấn chứng, thực lực tuyệt đối tăng lên.
Nếu không phải những kỳ ngộ liên hoàn đến, muốn tự bản thân lĩnh ngộ Tốc độ Áo nghĩa khó khăn vô cùng.
Nói về lợi hại, Tốc độ Áo nghĩa so với Đại địa áo nghĩa còn lợi hại hơn một bậc. Tốc độ Áo nghĩa trong Phong nguyên tố pháp tắc thuộc loại đứng đầu.
“Không biết Địch Lỵ Á, Toa Toa, Thái Lặc, còn cả Ốc Đốn bọn họ ra sao rồi.” Lâm Lôi không khỏi nhớ đến thân nhân. “Cũng không biết Ba Khắc, hắn …” Lòng Lâm Lôi không khỏi lo lắng, lo lắng về sinh tử của Ba Khắc.
Chỉ biết thở dài. Sau đó Lâm Lôi nhìn lại mười kiện Thần khí, trong mười kiện Thần khí này có đao, có kiếm, trường thương, một quyển sách màu đen, một khoả thuỷ tinh cầu quỷ dị … còn có một bộ chiến khải, chiến khải cấp bậc Thần khí.
Chiến khải? Lâm Lôi rất vui vẻ. Đối với vũ khí hắn không quá quan tâm, dù sao chính mình cũng đã có Hắc Ngọc trọng kiếm cùng Tử Huyết nhuyễn kiếm. Mà quyển sách màu đen, cùng với thuỷ tinh cầu phỏng chừng là Hắc Ám hoặc là Vong linh Thần khí, hắn sử dụng cũng không tốt.
Lúc này, hắn cũng đã thu mười kiện Thần khí vào trong không gian giới chỉ.
“Thần khí này ta đưa cho Địch Lỵ Á, Toa Toa, Thái Lặc cũng tốt.” Nhìn quanh đỉnh núi, cự thạch để bảo vật tại đỉnh núi, “Chắc là không còn bảo vật gì nữa rồi.”
“Đại nhân vật, tuỳ ý nơi để bảo vật cùng Thần khí.” Lâm Lôi cũng thu bảo thạch vào trong không gian giới chỉ.
Cự thạch này, trong một thư tịch đã từng miêu tả qua là ‘Huyết Lưu Thạch’. Huyết lưu thạch so với Hắc ngọc độ trân quý cũng thuộc loại tương soa vô kỷ thuộc về vị diện bảo vật, bất luận chế luyện ma pháp khí hay vũ khí đều là nguyên liệu tối cao. Nếu dùng một ít Huyết lưu ngọc, Hắc ngọc phối hợp cũng có thể chế tạo thành Thần khí. Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay Lâm Lôi cũng không phải là Thần khí.
Xa xa hồng sắc Thâm uyên đao ma vẫn đứng chờ, Lâm Lôi không cho y đi, y căn bản cũng không dám đi, e sợ nếu Lâm Lôi nổi giận sẽ giết chết mình.
“Cung hỉ đại nhân.” Hồng sắc Thâm uyên đao ma phi hành lại, cung kính chúc mừng.
Lâm Lôi thoáng nhìn hồng sắc Thâm uyên đao ma này, rồi lại chú ý tới chiến đao màu đỏ nhạt trên lưng hắn, chỉ tay về phía chiến đao nói: “Được rồi, chiến đao của ngươi cùng hai tên khác cũng giao cho ta đi.”
– A! Hắn kinh ngạc nhìn Lâm Lôi.
– Ngươi có minh bạch không? Lâm Lôi nhướng mày.
– Đại nhân, chiến đao này là do thân thể chúng ta hơn mười ngàn năm sản sinh ra, cái này … Hắn có chút không muốn.
Toàn thân Thâm uyên đao ma này cũng là đao, song tối cường chính là chiến đao trên lưng, đó là tinh hoa thân thể ngưng tụ lại, cứng rắn và sắc bén vô cùng. Lúc đầu tại tầng thứ 10 bọn họ gặp Thâm uyên đao ma bình thường, chiến đao này gần bằng Thần khí. Mà chiến đao của hồng sắc Thâm uyên đao ma này tuyệt đối đạt đến cấp bậc Thần khí.
Lâm Lôi sau khi lĩnh ngộ được Thứ nguyên trảm cũng phát hiện căn bản mình không thể phá hư được chiến đao này, chiến đao phong lợi cứng rắn thế nào có thể tưởng tượng được.
– Sao? Lâm Lôi nhướng mày nhìn hắn.
Tính mạng hay đao, vấn đề nặng yếu này tự nhiên không cần hỏi.
“Đại nhân, hai chiến đao kia để ta sai tộc nhân mang tới.” Y hoảng sợ rồi rút chiến đao sau lưng ra đưa cho Lâm Lôi.
“Được rồi, với tộc nhân bình thường ngươi cũng lấy cho ta một ngàn chiến đao đi.” Lâm Lôi tùy ý nói.
Hắn kinh ngạc, dù sao Lâm Lôi cũng đã giết hơn mười vạn tộc nhân nên một ngàn chiến đao cũng không tính là nhiều. Chỉ là trong lòng hắn nghĩ, vị cường giả trước mắt kia thực lực đã mạnh như vậy tại sao lại cần thêm nhiều chiến đao nữa làm gì?
“Ta không cần, nhưng sau này cũng có thể cấp cho đệ tử của gia tộc.” Lâm Lôi thầm nghĩ.
Dù sao chiến đao của Thâm uyên đao ma bình thường so với Hắc Ngọc trọng kiếm cũng là tương soa vô kỷ, loại chiến đao này tại Ngọc Lan đại lục tuyệt đối là vũ khí trân quý nhất.
“Đáng tiếc, ta không có không gian giới chỉ đủ lớn.”
Nếu đủ lớn thì Lâm Lôi càng có thể lấy thêm nhiều, nhưng dù sao một ngàn chiến đao cũng đã đủ rồi.
Đưa một ngàn chiến đao cùng với ba hồng sắc chiến đao vào không gian giới chỉ, sau đó mặc kệ Thâm uyên đao ma quy phục tiễn đưa, Lâm Lôi trực tiếp đi vào thông đạo tầng thứ mười.
Chương 365: Muốn Thần cách?
Tầng thứ mười thần mộ.
“Bối Bối, Lâm Lôi hắn sao rồi?” Đức Tư Lê thấp giọng hỏi.
“Lão đại hoàn toàn khỏe mạnh.” Thương thế trên người Bối Bối chỉ mới khôi phục hơn phân nửa, nhưng nó e sợ Lâm Lôi sẽ chết nên dùng thân tâm mà cảm ứng sự tồn tại của hắn.
Mà Đột Lệ Lôi, La Toa Lỵ một đám cường giả chỉ có thể lẳng lặng một bên chờ đợi. Bọn họ chỉ có cách thông qua Bối Bối mới biết được Lâm Lôi còn sống hay không.
Đột Lệ Lôi cũng cảm thấy áp lực của các cường giả hơi thái quá, liền thay đổi câu chuyện, phân tán bớt áp lực: “Áo Lợi Duy Á, một kiếm ngươi xuất ra ở cuối tầng mười một, uy lực thực sự là quá lợi hại a. Một kiếm giết bốn Thâm uyên đao ma.”
“Ta cũng nhớ rõ một kiếm đó.” Hắc giáp cự hạt cũng nói.
“Dù là ai khác trong chúng ta cũng không có khả năng làm nên chuyện như vậy”. Đột Lệ Lôi nói.
Lúc đầu các cường giả liều mạng chạy vào tầng thứ mười, Áo Lợi Duy Á trong khi tuyệt vọng, cuối cùng phát ra một kiếm cực mạnh. Hắc bạch hư kiếm sử ra, trực tiếp đánh chết bốn gã Thâm uyên đao ma.
Thâm uyên đao ma toàn thân do kim chúc cấu thành, mặc dù phòng ngự không khủng bố như công kích.
Nhưng một kiếm giết chết bốn Thâm uyên ác ma, khó khăn vô cùng. Ngay cả Lâm Lôi cũng phải thi triển ‘Đại Địa Áo Nghĩa’ hoặc ‘Phong Đích Luật Động’ mới có thể giết một Thâm uyên ác ma. Nếu bình thường một kiếm, căn bản không có khả năng đem Thâm uyên đao ma chém thành hai nửa.
Đương nhiên, sau khi lĩnh ngộ ‘Thứ Nguyên Trảm’, Lâm Lôi một kiếm cũng có thể giết năm sáu Thâm uyên ác ma.
Như Áo Lợi Duy Á, một kiếm có thể giết bốn Thâm uyên đao ma, cảnh tượng này mọi người nhớ đến đều thấy khiếp sợ. Dù sao Đột Lệ Lôi bọn họ đều làm không được.
“Chiêu này là tuyệt chiêu liều mạng của ta. Sau khi thi triển, Tinh thần lực tiêu hao hầu như toàn bộ.” Áo Lợi Duy Á đáp.
“Dù vậy, vẫn quá lợi hại. Chính ta liều mạng công kích, cũng không mạnh như vậy.” Đột Lệ Lôi tự cười nhạo.
Mọi cường giả ở đây đều cảm thấy kinh ngạc trước sự tiến bộ của Áo Lợi Duy Á. Khi mới bước vào Chúng thần mộ địa, Áo Lợi Duy Á chỉ có thể xem như nhóm hạng hai. Nhưng có thể thấy trong vòng mười năm qua, hắn thực lực đại tiến, lực công kích mạnh lên như hôm nay cũng là kết quả của sự tiến bộ này.
Áo Lợi Duy Á không nói gì.
Có thể có thành tựu như hôm nay, là hắn đã trải qua bao lần ngấp nghé bờ vực sinh tử mới có.
“Lúc đầu gặp phải Tà nhãn vương giả, chúng ta đã biết ngươi và chúng ta có chút khác biệt.” Đức Tư Lê cũng buông hai câu đầy cảm thán.
Mọi người tranh nhau nói, khiến cho áp lực trong tầng thứ mười giảm đi, dễ thở hơn một chút. Mọi người không để ý đến Bối Bối vẫn gục đầu xuống đất đột nhiên ngẩng lên, kinh hãi nhìn về cột đá ở đằng xa.
“Lão đại!” Thanh âm kinh hãi vang lên.
“Vèo!” Một hắc ảo ảnh trực tiếp nhằm về phía xa chạy như bay.
“Cái gì vậy?” Đức Tư Lê, Đột Lệ Lôi, Áo Lợi Duy Á một đám cường giả đều giật mình quay đầu về phía thông đạo dẫn tới tầng thứ mười một nhìn lại. Chỉ thấy một thanh niên mặc thiên lam sắc trường bào đang cùng một Ảnh thử màu đen cười đùa.
Lâm Lôi đã trở lại!
“Lão đại.”
“Bối Bối.” Lâm Lôi giờ phút này đang bế Bối Bối lên. Một người một thú bốn mắt nhìn nhau cười.
“Thực tốt quá, lão đại. Ta sợ muốn chết, chỉ e lão đại huynh không trở lại.” Đôi mắt đen nhỏ của Bối Bối rơm rớm nước mắt. Ba bốn giờ thời gian này, đối với Bối Bối mà nói là hành hạ. Nó lo lắng nhất chính là sợ Lâm Lôi thực sự đã chết.
Lúc này, Đức Tư Lê, Pháp Ân, Áo Lợi Duy Á, La Toa Lỵ, Đột Lệ Lôi, Lục mục kim nghê hai huynh đệ Khắc Lý Áo, Hắc giáp cự hạt cũng lập tức chạy tới. Bọn họ thấy Lâm Lôi có thể trở lạ tầng thứ mười thì cảm thấy giật mình kinh hãi!
“Lâm Lôi, ngươi chạy thoát về rồi a?” Pháp Ân kinh hỉ hỏi.
“Thực không tưởng a. Bị trăm vạn Thâm uyên đao ma đuổi giết mà Lâm Lôi ngươi có thể trở lại tầng thứ mười này.” Đức Tư Lê trên mặt cũng tràn đầy vui sướng, “Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ ở dưới chỗ này cùng Thâm uyên đao ma kéo dài thời gian, kéo đến hết hạn mười năm thời gian.”
“Không biết lão đại ta là ai à?” Bối Bối giờ phút này lại nổi lên tính kiêu ngạo, nó đứng thẳng trên vai Lâm Lôi, móng vuốt nhỏ bé khoanh trước ngực tự hào nói.
Lâm Lôi cười: “Ngươi nghĩ ta không muốn cùng bọn chúng ở đó kéo dài thời gian sao? Nhưng Thâm uyên đao ma quá thông minh, tập trung một lượng lớn phân bố tại những khu vực cố định. Một khi phát hiện ta, đám đông Thâm uyên đao ma lập tức bốn bề vây công. Ta muốn cầm cự ba giờ cũng không cầm cự nổi.”
“Vậy Lâm Lôi ngươi làm thế nào trở về?” Pháp Ân bọn họ đều nghi hoặc nhìn Lâm Lôi.
Ít nhất mấy cường giả như Pháp Ân không cách nào tưởng tượng được bị trăm vạn Thâm uyên đao ma đuổi giết, Lâm Lôi làm sao có thể chạy thoát về tầng thứ mười?
“Cũng may vào thời khắc mấu chốt cuối cùng, ta có chút lĩnh ngộ. Về phương diện tốc độ cực đại đề thăng, có thể dễ dàng luồn lách giữa rừng Thâm uyên đao ma. Sau khi giết đi một ít Thâm uyên đao ma, ta tiện tay lấy Thần cách của tầng thứ mười một, rồi bình yên trở về.” Lâm Lôi nói rất bình thản.
Nhưng kể cả Bối Bối, tất cả cường giả đều lặng đi.
“Lấy thần cách?” Pháp Ân, Đức Tư Lê, La Toa Lỵ, Đột Lệ Lôi bọn họ trợn tròn con mắt, ngay cả người trước sau vẫn trầm mặc không đổi như Áo Lợi Duy Á cũng không dấu nổi sự khiếp sợ nhìn về phía Lâm Lôi.
Thần cách …
Tâm hồn bọn Pháp Ân bị bảo vật làm cho mê muội. Có cái Thần cách này, bọn họ có thể thành Thần.
Thánh vực và Thần, đó là sự khác biệt như trời và đất.
“Lâm Lôi, chúc mừng ngươi.” Đức Tư Lê là người thứ nhất tỉnh táo lại, hắn chỉ có thể chúc mừng hai tiếng.
Những cường giả khác cũng cố gắng nặn ra vẻ tươi cười chúc mừng Lâm Lôi. Giờ phút này trong lòng Đức Tư Lê bọn họ cũng không nhịn được có chút ghen ghét! Dù sao vì Thần cách, bọn họ đã cố gắng lâu lắm rồi. Bây giờ Lâm Lôi đoạt được. Tuy nhiên Lâm Lôi cũng là vì mọi người mà liều mạng, cuối cùng mới lấy được. Bọn họ cũng không còn gì để nói.
Nhưng trong lòng bọn họ vẫn có một tia ghen ghét.
Thậm chí sự ghen ghét, khiến cho đáy lòng bọn họ nhịn không được mà có sinh ra ý niệm ‘Giết Lâm Lôi, Đoạt Thần Cách’ trong đầu. Đương nhiên ý niệm này vừa hiện ra trong đầu bọn họ liền lập tức xua đi.
Dù sao, bọn họ cũng không phải là hạng tiểu nhân.
Trong đám cường giả, trừ Bối Bối, chỉ có một người không ghen ghét gì. Đó chính là Áo Lợi Duy Á.
“Lâm Lôi, phỏng chừng ngươi sẽ là Thần cấp cường giả thứ sáu của Ngọc Lan đại lục chúng ta.” Trên mặt Áo Lợi Duy Á lộ ra vẻ tươi cười, “Lâm Lôi, ngươi bây giờ lợi hại hơn ta. Bất quá … cho ta mấy năm, ta sẽ cùng ngươi chọn chiến địa.”
Trong lòng Áo Lợi Duy Á đầy tự tin.
Hắn yếu hơn Lâm Lôi, nhưng chỉ là bây giờ!
?” “Lâm Lôi nhìn Áo Lợi Duy Á, gật đầu cười nói: “Được, ta sẽ chờ.”
Sau khi Lâm Lôi trở lại tầng thứ mười, đám cường giả đều bình yên chờ đợi thời hạn mười năm đến. Bọn họ cũng tùy tiện chia nhau mỗi người một bụi cỏ nghỉ tạm. Lâm Lôi tự nhiên ở cùng một chỗ với Bối Bối.
“Lão đại, huynh nói cho ta biết, trong tầng thứ mười một, có bao nhiêu Thần cách a? Ta phỏng chừng không chỉ có một.” Bối Bối thấp giọng nói.
Lâm Lôi mỉm cười: “Ba cái.”
Bối Bối trợn tròn đôi mắt nhỏ, cười toét miệng: “Oa, thực tốt quá. Ba cái Thần cách! Lão đại, Thần cách này thuộc tính gì a?” Bối Bối hỏi dồn, “Không biết có thể hòa hợp với lão đại huynh không? Ba cái Thần cách khác nhau, đều là Hỏa thuộc tính, Lôi Điện thuộc tính hay là cái gì?”
“Một cái Địa thuộc tính, một cái Phong, một cái Hủy Diệt thuộc tính.” Lâm Lôi có chút thâm ý ngẩng đầu nhìn lên “Với ta. Không chỉ là hòa hợp một cái.”
Bối Bối cũng kinh ngạc: “Sao lại xảo hợp như vậy?”
“Ta làm sao biết được?” Lâm Lôi cười cười, quay lại lắc đầu thở dài nói, “Đáng tiếc. Thực lực ta thực sự quá yếu, không đủ năng lực tiếp tục đi tới tầng mười hai và những tần cao hơn.”
“Hả?” Bối Bối nghi hoặc nhìn lão đại, “Lão đại, tại sao muốn đi càng cao? Tầng thứ mười hai là Thần cấp cao thủ mới có năng lực khiêu chiến. Chúng ta đi là chịu chết.” Bối Bối cũng biết … Bắt đầu từ tầng thứ mười hai, thủ vệ giả trong đó đều là Thần cấp.
Không có Thần cấp thực lực, đi vào chắc chắn chết.
“Bối Bối, trước khi bắt đầu bước vào tầng thứ mười một, ta từng nói với ngươi. Tại Chúng thần mộ địa này có cái gì đó đang triệu hoán ta.” Lâm Lôi than thở, Bối Bối ở bên cạnh gật đầu.
“Từ khi ta bước vào Chúng thần mộ địa này, ta cảm giác được … tiếng triệu hoán ta là ở phía trên. Khi ta bước vào tầng thứ mười, ta vẫn như trước cảm giác được tiếng triệu hoán ta ở phía trên. Ta lúc ấy nghĩ, có lẽ sẽ là tại tầng thứ mười một.”
Lâm Lôi lắc đầu nói: “Bất quá khi ta bước vào tầng thứ mười một, ta phát hiện, ta sai rồi. Tiếng triệu hoán ta vẫn còn tồn tại ở phía trên, có lẽ là tầng thứ mười hai, có lẽ là tầng thứ mười ba … thậm chí là tầng tối cao – tầng thứ mười tám. Ai biết được? Dù sao ta vẫn không đủ năng lực đi tới.”
Bối Bối khẽ gật đầu.
oOo
Sau khi Lâm Lôi ở tầng thứ mười ngồi không được một tháng, Đức Tư Lê tới bên cạnh hắn, có chút chần chờ, mãi vẫn không mở miệng.
“Đức Tư Lê, có chuyện gì sao?” Lâm Lôi nghi hoặc dò hỏi.
Đức Tư Lê có chút xấu hổ, cười khan hai tiếng, hít sâu một hơi, rồi mới thấp giọng dò hỏi: “Lâm Lôi, ta muốn biết … ngươi ở tầng thứ mười một lấy được mấy cái Thần cách a?”
Lâm Lôi thoáng động tâm, Đức Tư Lê này xem ra đối với Thần cách có chút ý đồ a. Bất quá hắn cũng có thể hiểu được.
“Ba cái”. Lâm Lôi tịnh không che giấu.
Đôi mắt Đức Tư Lê sáng ngời: “Không biết là thuộc tính gì?”
“Đức Tư Lê, ngươi hỏi chuyện này làm gì?” Bối Bối ở bên cạnh cả giận nói, “Thần cách này là lão đại ta liều mạng mới lấy được. Đừng quên, nếu không phải lão đại dùng ‘Thứ Nguyên Chi Nhận’ mở đường, rồi sau đó ở lại ngăn trở đám đông Thâm uyên đao ma, các ngươi một người cũng không sống được.”
Đức Tư Lê có chút xấu hổ.
Lâm Lôi liếc mắt nhìn Bối Bối một cái, rồi sau đó cười nói với Đức Tư Lê: “Cái này cũng không có gì. Đúng vậy, phân biệt là Địa thuộc tính, Phong thuộc tính và Hủy Diệt thuộc tính.”
“Ồ?” Đức Tư Lê gật đầu.
“Lâm Lôi, có một việc ta muốn nói cho ngươi nghe.” Đức Tư Lê nhìn về phía Lâm Lôi, “Đầu tiên, luyện hóa Thần cách không nhất định phải luyện hóa Thần cách có cùng thuộc tính với mình. Tỷ như ngươi, hoàn toàn có thể luyện hóa Thần cách Hỏa thuộc tính. Đương nhiên … tốc độ luyện hóa sẽ rất chậm. Luyện hóa Thần cách, yêu cầu chỉ cần là đạt tới Thánh vực, cũng là để linh hồn có năng lực luyện hóa Thần cách.”
Lâm Lôi khẽ gật đầu.
“Còn nữa, Thánh vực cường giả luyện hóa Thần cách, chỉ có thể luyện hóa một cái.” Đức Tư Lê giải thích.
“Cái này ta biết.” Lâm Lôi gật đầu.
Đức Tư Lê chậm lại một chút, vẫn giữ vẻ tươi cười nói: “Lâm Lôi, ngươi tự mình sử dụng một Thần cách. Nếu có thể, ta nói là nếu … Nếu có thể, ngươi có thể đem một cái Thần cách trong đó …” Nói đến đây, Đức Tư Lê tự mình cũng có chút ngượng ngùng nói không được nữa.
Nói Lâm Lôi bán?
Hắn Đức Tư Lê có vật gì mua được Thần cách?
Nói Lâm Lôi tặng?
Đức Tư Lê cũng không nói được. Hắn lúc này đây có thể mặt dày mày dạn mà nói như vậy với Lâm Lôi, thực sự là đối với khát vọng thành Thần có chút thái quá. Mặc dù thuộc tính bất đồng, luyện hóa hiệu suất sẽ rất thấp, sau này con đường lĩnh ngộ pháp tắc cũng sẽ rất gian nan.
Nhưng hắn không quan tâm.
oOo
“Trừ Áo Lợi Duy Á và Lục mục kim nghê hai huynh đệ, còn các cường giả ở đây đều có ý tứ a.” Lâm Lôi thầm nghĩ trong lòng.
Mấy tháng trôi qua, phần lớn cường giả ở đây đều lặng lẽ tìm đến Lâm Lôi hỏi qua.
Món Thần cách hấp dẫn này, cho dù Lâm Lôi không cần, nhưng hắn vẫn xem trọng nó như trước. Phải biết rằng … một Thần cách tương đương một vị Thần! Tự mình hoàn toàn có thể cất đi ba Thần cách, đem về cho đệ đệ của mình, để cho đệ đệ thành Thần!
“Tạm thời kéo dài thời gian đã”. Lâm Lôi thầm nghĩ trong lòng.
Những cường giả này, chỉ có thể đề cập đến chuyện này một cách ý tứ. Dù sao mạng của bọn họ là do Lâm Lôi cứu, Thần cách này cũng là Lâm Lôi đã trải qua cửu tử nhất sinh mới lấy được.
oOo
“Oanh long long ~”
Đột nhiên cả Chúng thần mộ địa phát sinh chấn động cực mạnh.
“Cái gì vậy?” Lâm Lôi và Bối Bối lập tức ngẩng đầu nhìn chung quanh.
Nhất thời chỉ thấy giữa hư không xa xăm xuất hiện một đạo quang mang màu đen bao phủ thông đạo, từ thông đạo đen tối một người đi tới, tóc đen dài, râu mép đen, trường bào đen. Đúng là Ngọc Lan đại lục đệ nhất cao thủ ‘Bối Lỗ Đặc’.
Lâm Lôi, Đức Tư Lê, Đột Lệ Lôi … tất cả cường giả đứng lên.
Bối Lỗ Đặc liếc mắt nhìn các cường giả nói: “Thời hạn mười năm đã hết, mọi người có thể rời khỏi Chúng thần mộ địa.” Toàn bộ ánh mắt dừng lại trên người Lâm Lôi, khóe miệng Bối Lỗ Đặc mỉm cười, “Ha ha … Lâm Lôi, ta cần phải chúc mừng ngươi rồi.”