1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Bàn Long Audio Podcast
  4. Tập 20 [ Chương 96 đến 100 ]

Bàn Long Audio Podcast

Tập 20 [ Chương 96 đến 100 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 96: Thần bí ma pháp trận

Lâm Lôi cũng cảm thấy thân thể mình mạnh hơn trước rất nhiều, từ tứ cấp chiến sĩ trực tiếp tăng lên lục cấp, đây là thiên phú của Long huyết chiến sỹ, đương nhiên cũng phải có chút trả giá. Cứ nghĩ đến nỗi đau đớn trước đó không lâu là lại khiến hắn phải rùng mình. Viên đá màu đen không biết chất liệu đột ngột nứt ra, trên bề mặt bỗng xuất hiện ba vết nứt.
“Lâm Lôi, thử một chút hiệu quả của Long hóa xem nào.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc hứng thú bảo.
“Đúng a, lão đại, nhanh thử đi nào.” Bối Bối nói với vẻ mặt mong chờ.
Lâm Lôi thong thả gật đầu, hắn cũng muốn biết khi Long hóa thì thực lực có thể đạt đến đẳng cấp nào. Lúc này Lâm Lôi khống chế đan điền, tập trung Long huyết đấu khí, nhất thời.
Từng đạo chất lỏng màu đen từ đan điền điên cuồng tiến đến tứ chi, xương cốt.
“Xùy.” Một âm thanh trầm thấp vang lên, bên ngoài da của Lâm Lôi nhanh chóng xuất hiện long lân, từ xương cụt cũng biến ra một cái long vĩ màu đen dài gần hai thước, giống như cương thiết trường tiên, đồng thời từ đốt sống cũng mọc ra những cái gai.
So với Cức bối thiết giáp long thì số lượng gai trên lưng Lâm Lôi ít hơn một chút, chiều dài cũng ngắn hơn.
“Ta bây giờ cảm giác toàn thân có một sức mạnh vô tận.” Lâm Lôi trong lòng chấn động, cảm giác khoan khoái cùng cực, Long huyết chiến sĩ, một trong tứ đại chung cực chiến sí của Ngọc Lan đại lục, bản thân mình vừa mới tu luyện đã có thể sử hữu lực lượng cường đại đến vậy.
Không hổ là chung cực chiến sĩ.
“Bây giờ sức mạnh còn lớn hơn vừa rồi gấp mấy chục lần.” Lâm Lôi đưa tay phải lên, lúc này lân phiến đã che kín cánh tay, móng tay sắc bén như dao.
Hắn đột nhiên nhún chân bật đi, lập tức đạt tới tốc độ kinh người, trực tiếp đáp xuống giữa động, cánh tay Lâm Lôi mãnh liệt cắm vào thạch bích. Một tràng âm thanh chấn động, đá vụn trong thạch bích không ngừng rớt xuống, Lâm Lôi cảm thấy như đang cắm tay xuống bùn. Quá mạnh mẽ!
“Hây!” Hưng phất hét lớn một tiếng, hai chân Lâm Lôi cũng sút vào vách tường bên cạnh, lập tức ở đó xuất hiện một cái lỗ to, đá vụn ở phía trên động quật cũng không ngừng rơi xuống.
Nhún chân xuống đất, cả người Lâm Lôi lại bật mạnh lên phía trên.
Song thủ hung hăn nện vào đỉnh động quật.
“Ầm.” Đỉnh động nứt ra, cự thạch liên tục rơi xuống, nhưng hắn một chút cũng không để vào mắt. Đám cự thạch này đập vào song lại chẳng hề gây ra một chút thương tổn nào cho hắn cả. Lân giáp trên người lực phòng ngự so với Ngọc thạch khải giáp còn mạnh hơn.
“Vèo! Vèo! Vèo!”
Lâm Lôi biến thành tàn ảnh màu đen, trong nháy mắt hạ xuống đất, phóng lên cao, sút thẳng vào vách tường, nện vào đỉnh động một quyền, khiến cho đất đá cứ liên tục rơi xuống người hắn.
Một lúc sau.
Lâm Lôi hạ xuống đất, phi thẳng đến thông đạo.
“Đức Lâm gia gia, thế nào?” Lâm Lôi hỏi.
Đối với thực lực của chiến sĩ, chưa trải qua hệ thống kiểm tra thì người bình thường không thể phân chia thực lực được. Tuy Lâm Lôi không trải qua kiểm tra nhưng Đức Lâm Kha Ốc Đặc kinh nghiệm phong phú nên có thể từ sức phá hoại của hắn mà đoán được.
“Nói về sức mạnh, có thể xem như ngươi vừa bước vào cánh cửa của cảnh giới bát cấp chiến sĩ a.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cũng không xác định, “Bất quá tốc độ di động lúc nãy của ngươi rất nhanh, có thể là vì ngươi được kế thừa tốc độ của Cức bối thiết giáp long. Tốc độ của ngươi nhanh hơn bát cấp chiến sỹ nhiều, lực phòng ngự cũng không cần kiểm tra nữa, chắc chắn không thể nào tồi được.”
Lâm Lôi thong thả gật đầu.
Hắn biết sự Long hóa của mình có quan hệ rất lớn với Cức bối thiết giáp long, khi hắn Long hóa khả năng có nhiều điểm giống với nó.” Gia tộc chúng ta là Long huyết chiến sĩ, thực lực càng mạnh thì chênh lệch giữa ba trạng thái càng nhỏ. Ta bây giờ là lục cấp chiến sĩ, Long hóa có thể đạt đến bát cấp chiến sĩ. Trong sách có ghi lại, khi ở trạng thái bình thường có thực lực của cửu cấp chiến sĩ, lúc Long hóa có thể đạt được trạng thái sơ nhập Thánh vực. Mà người ở trạng thái bình thường đã có thực lực Thánh vực khi Long hóa vẫn là Thánh vực như trước, chỉ là lực chiến đấu tăng lên một chút mà thôi.”
Lâm Lôi rất rõ ràng về nguyên nhân căn bản của Long hóa.
Sở dĩ Long hóa vì thân thể của mình hiện nay, ở trạng thái bình thường không thể phát huy hoàn toàn năng lực của huyết mạch Long huyết chiến sỹ, chỉ có Long hóa mới có thể phát huy thực lực của mình đến mức mạnh nhất. Nhưng khi đã đạt tới Thánh vực, hấp thu hoàn toàn công hiệu của huyết mạch thì cho dù Long hóa, thực lực gia tăng cũng sẽ rất ít.
“Lâm Lôi, nhanh thu thập thi thể hai ma thú đi, bọn chúng có một viên Tinh hạch của Thánh vực ma thú và một viên cửu cấp Long tinh a!”
Trái tim Lâm Lôi nhất thời đập mạnh.
Cửu cấp và Thánh vực a?
Hắn biết, tinh hạch của cửu cấp ma thú có giá trị tới năm trăm vạn kim tệ, quả là một lượng tiền khổng lồ. Sợ rằng tất cả tài phú của một gia tộc lớn ở Phân Lai thành cũng chỉ có chừng ấy.
Mà tinh hạch của Thánh vực ma thú căn bản là bảo vật vô giá.
“Được!” Lâm Lôi vẫn giữ trạng thái Long hóa, trực tiếp tiến về phía xác của Thánh vực Tử văn hắc hùng. Do vừa nãy hắn công kích vách động nên vô số đất đá rơi xuống, xác của Tử văn hắc hùng cũng bị vùi lấp.
Lâm Lôi vung cánh tay phải bọc đầy lân phiến lên, hơn mười tảng đá lớn bị hắn đánh bay, lộ ra nửa trên của Tử văn hắc hùng. Lâm Lôi muốn dùng đôi lợi trảo được bao trùm bởi long phiến trực tiếp xé rách da của Tử văn hắc hùng.
“Hây.” Hắn dụng lực nhưng không gây chút ảnh hưởng nào đến da của hắc hùng.
“Lâm Lôi, đây là Thánh vực ma thú, cho dù ngươi ở trạng thái Long hóa cũng mới chỉ là bát cấp, muốn xé da của Thánh vực ma thú căn bản là không có khả năng.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười nói.
Lâm Lôi dù không muốn cũng phải thừa nhận sự thực đó.
“Lâm Lôi, ngươi xem, có rất nhiều gai cắm trên xác của Thánh vực Tử văn hắc hùng, những cái gai này sắc bén phi thường, đương nhiên là với khả năng của ngươi muốn dùng gai đâm vào bì mao cũng là điều không thể. Bất quá ở gần mắt của Tử văn hắc hùng bị một cái gai xuyên vào, ngươi chỉ cần rút cái gai ra, cho tay vào đấy là có thể lấy được tinh hạch của nó.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc giảng giải.
Đối với cơ thể của Cức bối thiết giáp long thì cái gai này chỉ là một cái gai!
Nhưng với Lâm Lôi mà nói thì nó là một cái dùi lớn, cái gai này đâm sâu khoảng hai phân. Rút cái gai này ra, trên mặt Thánh vực Tử văn hắc hùng xuất hiện một miệng vết thương lớn, cho tay vào vết thương này để tìm Thánh vực ma tinh hạch rất dễ dàng.
Dù Thánh vực ma thú có lớp da phòng ngự mạnh nhưng não ở bên trong thì lại khác.
Lâm Lôi dụng lực rút cái dùi lớn kia ra, sau đó đưa tay cánh tay phủ đầy lân phiến qua vết thương vào sâu bên trong, tìm kiếm ma tinh hạch. Đầu của Thánh vực Tử văn hắc hùng rất lớn, dài chừng một thước. Lâm Lôi phải từ động khẩu ở mắt đút nửa cánh tay vào bên trong mới tìm ra ma tinh hạch.
Viên ma tinh hạch này màu đen, to cỡ một nắm tay, trên đó còn lưu lại một vết máu.
“Thế nhưng đến một chút khí tức hắc ám cũng không có.” Lâm Lôi cực kỳ kinh ngạc, nếu không phải mình biết viên tinh hạch này là của Thánh vực Tử văn hắc hùng thì sợ rằng chính hắn cũng không tin nổi.
“Ma tinh hạch của Thánh vực ma thú, năng lực đã hoàn toàn được thu liễm vào bên trong, kỳ thực khí tức của cửu cấp ma thú tinh hạch cũng đã được thu liễm phần lớn.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc nói.
Lâm Lôi gật gật đầu.truyện ma

“Thánh vực ma thú, toàn thân đều là bảo bối a. Như xương ống của nó, độ cứng làm cho người khác phát sợ.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cảm thán.” Đáng tiếc ngươi căn bản không có năng lực phá lớp da có lực phòng ngự kinh người của nó.”
Lâm Lôi cũng gật đầu.
Thánh vực Tử văn hắc hùng này cũng thực sự quá lớn, hắn cũng không có khả năng mang theo xác của nó đi.
“Lãng phí a.” Bối Bối cũng ở một bên cố ý nói.
Lâm Lôi cười cười: “Nói chung là tốt rồi, thứ trân quý nhất của ma thú là tinh hạch, một viên Thánh vực ma tinh hạch khẳng định là bảo vật vô giá. Ta lấy được đã cảm thấy thỏa mãn lắm rồi, hơn nữa còn có cửu cấp Long tinh a.” Lâm Lôi cười cười đi về phía xác của Cức bối thiết giáp long.
Xác của Cức bối thiết giáp long trên đầu có một miệng vết thương lớn, muốn tìm kiếm cũng không khó.
Lợi trảo của Lâm Lôi xuyên qua miệng vết thương trên đầu, trực tiếp tiến vào phía trong.
“Hả?”
Lâm Lôi cẩn thận tìm kiếm bên trong não của Cức bối thiết giáp long một lúc, song căn bản là không có Long tinh, điều khiến hắn phải nổi lên nghi hoặc.
“Sao lại không có Long tinh vậy? Quái lạ?” Lâm Lôi nhíu mày.
“Không thể nào, một ma thú không thể không có ma tinh hạch, với rồng thì khẳng định Long tinh cũng như vậy. Ma thú chết không có liên quan gì đến ma tinh hạch cả.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cũng không thể tin nổi.
Bỗng Lâm Lôi nghĩ đến một việc.
Trong lúc mình uống long huyết có một cỗ tinh thể lạnh như băng chui vào bụng. Bất quá lúc đấy mình đang ở trong trạng thái điên cuồng nên không để ý. Mà về sau khi ăn Lam tâm thảo, sự đau đớn biến mất, chỉ có một chỗ vẫn đau như trước.
“Khó khăn như vậy, chẳng lẽ đó là Long tinh?” Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ.
Cảm giác lúc tinh thể lạnh như băng đó xẹt qua yết hầu, chui vào bụng, hắn vẫn còn nhớ.
“Ta ăn Long tinh? Chuyện này, chuyện này là sao đây? Trong Long huyết mật điển có ghi lại, uống máu rồng có thể dẫn động huyết mạch, chẳng lẽ Long tinh cũng có thể nuốt sao?” Lâm Lôi hoàn toàn không minh bạch. Bất quá mặc kệ ra sao thì ra, ăn thì cũng đã ăn rồi, hơn nữa xem ra cũng không phát sinh tình huống bất hảo gì.
Hắn cười cười.
“Thứ ta ăn không phải Long tinh mà là năm trăm vạn kim tệ a!” Lâm Lôi cảm thán trong lòng.
“Lão đại, ngươi xem!” Bối Bối kinh ngạc lêu lên.
Lâm Lôi nhìn về phía Bối Bối, nó đang đứng trong động quật ngẩng đầu ngơ ngác nhìn đỉnh động. Lâm Lôi lập tức rời khỏi thông đạo, tiến vào động quật, cũng ngẩng đầu nhìn đỉnh động.
“Đây là cái gì?”
Chỉ thấy ở trên đỉnh động quật lộ ra một viên đá màu đen, viên đá này được khảm ở sâu trong đỉnh động, mà giờ đây một phần bề mặt của viên đá đã lộ ra ngoài. Hiển nhiên là … vừa rồi Lâm Lôi điên cuồng công kích, đỉnh động có rất nhiều đá rơi xuống, vì thế đã để lộ ra một phần của viên đá màu đen.
Viên đá màu đen không làm Lâm Lôi kinh ngạc, điều khiến hắn kinh ngạc là vì trên viên đá có khắc các loại ma pháp văn tự phức tạp, các văn tự này quả thực phức tạp đến cực độ. Hiển nhiên là viên đá màu đen này được dùng để bố trí một ma pháp trận, Lâm Lôi từ trước đến giờ chưa từng thấy qua một ma pháp trận nào phức tạp đến như vậy.
Nếu nói ma pháp trận ở Ân Tư Đặc ma pháp học viện là một phong nhận nho nhỏ thì thần bí ma pháp trận kia chính là Hủy diệt phong bạo.
Đặc biệt, ở chính giữa viên đá màu đen còn cắm một thanh trường kiếm màu tím.
“Ma pháp trận này … làm sao lại có thể?” Đức Lâm Kha Ốc Đặc đã xuất hiện bên cạnh Lâm Lôi, lúc này cũng đang ngẩng đầu nhìn, “Không thể nào, nơi này như thế nào lại xuất hiện một ma pháp trận, hơn nữa lại dùng một thanh kiếm kỳ lạ để phụ trợ.”
Đức Lâm Kha Ốc Đặc, kẻ đã sống hơn một nghìn năm, lúc này cũng thực sự khiếp sợ, ông ta dù sống tới hơn một ngàn năm nhưng cho đến bây giờ cũng chưa từng thấy ma pháp trận đáng sợ như vây. Mặc dù ma pháp trận này chưa phát động nhưng ông ta có thể cảm thấy uy lực kinh khủng của nó.
“Đức Lâm gia gia, ma pháp trận này rất lợi hại phải không?” Lâm Lôi hỏi.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc nhìn về phía Lâm Lôi: “Rất lợi hại? Không chỉ lợi hại, loại ma pháp trận này có uy lực còn kinh khủng hơn cấm chú, ngươi thử nói xem có lợi hại hay không? Cả đời ta chưa từng thấy qua ma pháp trận thần bí và phức tạp đến như vậy. Ma pháp trận này đã có uy lực như vậy rồi, lại còn sử dụng một thanh kỳ kiếm để phụ trợ, chẳng lẽ còn lo ma pháp trận không đủ uy lực?”

Chương 97: Tứ đại chí cao vị diện

Lâm Lôi nghe Đức Lâm Kha Ốc Đặc nói mà giật mình.
“Đức Lâm gia gia là Thánh vực ma đạo sư đỉnh cấp của Phổ Ngang đế quốc, người chưa từng gặp ma pháp trận phức tạp như vậy, lại còn xác định rằng uy lực của nó so với cấm chú còn kinh khủng hơn. Vậy …” Lâm Lôi càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi.
Thần bí ma pháp trận này được bố trí ở chỗ này để làm gì đây?
“Lâm Lôi, ngươi hãy cẩn thận cảm thụ từng chút, từng chút ma pháp trận này và cả trường kiếm màu tím này nữa.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc hướng về Lâm Lôi nói.
Lâm Lôi thong thả gật đầu, tâm cảnh lập tức dung hợp với Phong hệ nguyên tố, cảm thụ khí tức của ma pháp trận thần bí và khí tức của trường kiếm màu tím. Nhắm mắt lại, hắn cảm nhận được thần bí ma pháp trận của viên đá đen tạo ra một cảm giác nặng nề, nhất thời khiến Lâm Lôi cảm thấy khó thở.
Đồng thời, toàn bộ viên đá màu đen, hay có thể nói là toàn bộ ma pháp trận không ngừng tản mát ra một cỗ thiên địa nguyên tố.
“Khó trách mật độ nguyên tố ở chỗ này lại nhiều gấp trăm lần bên ngoài. Hóa ra lý do là vì nó.” Nếu không xác định từ trước để chỉ cảm thụ ma pháp trận trên viên đá, Lâm Lôi hẳn cũng không thể tìm được nguồn gốc, vì thiên địa linh khí từ viên đá phát ra đều tập trung xuống phía dưới.
Thực tế, ở giữa động quật là nơi mật độ nguyên tố dày đặc nhất.
“Ở đây, trong Địa, Hỏa, Thủy, Phong, Lôi, Điện, Hắc Ám, Quang Minh thất hệ nguyên tố thì Hắc Ám nguyên tố dày đặc nhất. Thảm nào Cức bối thiết giáp long và Tử văn hắc hùng, hai loài Hắc Ám hệ ma thú lại đều đặc biệt thích nơi này.” Lâm Lôi vừa thầm nghĩ vừa gật đầu.
“Trường kiếm màu tím này …” Hắn cẩn thận cảm thụ trường kiếm cắm ở chính giữa ma pháp trận, “Hàm ẩn Hắc Ám khí tức.”
Đức Lâm Kha Ốc Đặc âu yếm mỉm cười nhìn Lâm Lôi: “Lâm Lôi, ta có thể nói cho ngươi biết, độ trân quý của trường kiếm tử sắc này không dưới Thánh vực ma tinh hạch.”
Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Đức Lâm Kha Ốc Đặc.
Hắn biết rõ, bình thường vũ khí của chiến sỹ không có giá trị cao, chỉ cần một ít kim chúc khoáng thạch cứng rắn và một vài khoáng thạch khác là có thể tiến hành chế tạo. Đến cả truyền thừa chi bảo của Ba Lỗ Khắc gia tộc, chiến đao Đồ Lục, lúc mới tạo thành cũng chỉ đáng giá mấy vạn kim tệ mà thôi.
Về sau một vị phá gia chi tử của gia tộc đem chiến đao Đồ Lục bán đi được mười tám vạn kim tệ cũng là vì vinh quang của Long huyết chiến sĩ.
Đáng tiếc, Long huyết chiến sĩ đã rất nhiều năm không xuất hiện nên giá của nó cũng không lên quá cao. Nếu là khi Long huyết chiến sĩ tung hoành ở đại lục thì giá của nó chắc chắc sẽ rất khác.
Vũ khí của chiến sĩ thì không đáng giá trong khi pháp trượng của ma pháp sư lại có giá rất kinh khủng.
Ma pháp trượng đẳng cấp càng cao thì càng cần nhiều tài liệu trân quý.
Tỷ như một kiện thần khí được Thánh vực ma đạo sư sử dụng, nó cần phải dùng mộc chất đặc thù để làm pháp trượng, hơn nữa cần có cửu cấp ma tinh hạch hoặc là Thánh vực ma tinh hạch làm năng lượng nguyên, sau đó cần điêu khắc ma pháp trận phức tạp lên thân trượng để đạt đến hiệu quả tốt nhất.
Một món thần khí ma pháp trượng tuyệt đối là vô giá, dù sao thì chỉ tính riêng Thánh vực ma tinh hạch thôi cũng đã là vật vô giá rồi.
Đương nhiên …
Nói vũ khí của chiến sĩ vô giá trị là nói về vũ khí tại Ngọc Lan đại lục vị diện, nếu một món vũ khí đến từ vị diện khác, ví dụ như đến từ tứ đại chí cao vị diện thì giá trị lại khác.
“Trường kiếm màu tím này có khí tức hết sức kỳ lạ, nếu ta đoán không lầm thì nó đến từ một trong tứ đại chí cao vị diện, Địa ngục.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc trầm ngâm nói.
Lâm Lôi nghi hoặc hỏi: “Tứ đại chí cao vị diện?”
Đức Lâm Kha Ốc Đặc vuốt râu giải thích: “Xét trên toàn Ngọc Lan đại lục, thực lực của ngươi hôm nay có thể miễn cưỡng xếp vào tầng lớp cường giả. Một số chuyện cũng nên nói cho ngươi biết. Lâm Lôi, ngươi nên biết rằng trên đời này không chỉ có một vị diện duy nhất đâu.”
Lâm Lôi gật gật đầu: “Ta biết, tỷ như còn có Minh giới.”
“Sự hiểu biết của ngươi còn rất nhỏ nhoi.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc lắc đầu nói, “Trên thực tế, trong không gian bao la có vô số không gian vị diện, vật chất vị diện chỉ có thể xem như một loại vị diện cơ sở bình thường. Trong số các vị diện có tứ đại chí cao vị diện, phân biệt là Minh giới, Địa ngục, Sinh mệnh thần giới, Thiên giới.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc kể.
Lâm Lôi cẩn thận lắng nghe, tin tức này sợ rằng trên Ngọc Lan đại lục chỉ có những cường giả trong cường giả mới có thể biết được.
“Lâm Lôi, ngươi nên biết cái gì gọi là Thần a.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười cười nhìn Lâm Lôi.
“Đạt đến thực lực siêu việt của Thánh vực thì được gọi là Thần.” Lâm Lôi đã đọc rất nhiều sách, trong một quyển sách có giới thiệu, lực lượng của siêu việt Thánh vực thì thường được gọi là Thần địa lực lượng. Đó là lực lượng cường đại không thể kháng cự.
“Đúng. Trên Thần còn có chủ thần, song trên chủ thần còn có bốn vị thần chí cao!” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cảm thán nói.” Bốn vị thần chí cao này, sự tồn tại của họ là vĩnh hằng, họ siêu việt hơn hết thảy ai hay cái gì khác.”
Lâm Lôi lần đầu tiên nghe nói đến sự tồn tại của bốn vị thần chí cao.
“Chí cao thần, có phải lợi hại như Quang Minh chúa tể không?” Lâm Lôi dò hỏi.
“Ha ha, Quang Minh chúa tể?” Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười ngặt nghẽo, “Bất luận là Quang Minh chúa tể của Quang Minh giáo đình hay là Hắc Ám chúa tể của Hắc Ám giáo đình cũng chỉ là chủ thần. Chủ thần đối với chúng ta mà nói, hay đối với Địa thần mà nói, đều là cường đại đến vô cùng. Song họ cần phải có tín ngưỡng lực.”
“Nhưng chí cao thần thì khác, tứ đại chí cao thần căn bản không cần tín đồ, không cần tín ngưỡng lực. Thực lực của bọn họ có thể hủy thiên diệt địa. Quang Minh chúa tể, Hắc Ám chúa tể, loại chủ thần này nếu muốn làm người hầu của chí cao thần thì còn phải xem xem chí cao thần có muốn hay không.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc khẳng định.
Lâm Lôi trong lòng cả kinh.
“Minh giới, Địa Ngục, Sinh mệnh thần giới, Thiên giới, tứ đại chí cao vị diện này là do tứ đại chí cao thần sáng tạo ra. Mà trong quá khứ ta đã từng cảm thụ được khí tức của tứ đại chí cao vị diện, cho nên vừa nhìn thấy thanh trường kiếm màu tím này, ta có thể khẳng định nó đến từ Địa ngục.”
Sau đó Đức Lâm Kha Ốc Đặc nghi hoặc nhìn thanh trường kiếm màu tím cắm ở chính giữa viên đá màu đen, “Ta cũng có điểm nghi hoặc, đồ từ Địa ngục vị diện không hiểu sao lại chạy đến đây?”
“Lâm Lôi, ngươi thử nghĩ xem, ma pháp trận này so với cấm chú còn lợi hại hơn, thanh trường kiếm màu tím này được dùng để phụ trợ ma pháp trận, năng lượng của nó tối thiểu là tương đương với ma pháp trận này, ta nghĩ nguơi nên chích huyết lên thử xem có thể thu được chuôi thần kiếm này không.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc hai mắt tỏa sáng.
“Thu?” Trong lòng Lâm Lôi cũng có ham muốn lấy được bảo vật này.
“Đừng sợ, mặc kệ thần bí ma pháp trận này dùng để làm gì, ma pháp trận lớn như thế nếu muốn khởi động cũng cần một khoảng thời gian tương đối dài. Như thế cũng đủ cho ngươi cao bay xa chạy rồi. Ngươi trước tiên chích huyết thử xem thần kiếm này có chủ hay không, nếu là vật vô chủ thì ngươi cứ thế mang đi, tuyệt đối không xảy ra chuyện gì, không ai phát hiện được đâu.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc khẳng định.
Một thanh thần kiếm có thể chích huyết nhận chủ chắc chắn không phải là vật phàm rồi.
Đem theo trên mình, nguời khác căn bản không nhận ra được. Khi người khác nhìn vào, nó và Bàn Long giới chỉ trông chỉ như những thứ bình thường mà thôi.
“Được.” Lâm Lôi vận chuyển Long huyết đấu khí trong cơ thể, lập lức long lân ở nửa trên cơ thể bắt đầu tiêu biến.
Long huyết chiến sỹ đệ nhị hình thái, Bán long hóa.
Lâm Lôi hoàn toàn có thể khống chế một bộ phận trên cơ thể mình tiến hành long hóa, các chỗ khác thì vẫn giống như người bình thường. Hắn lập tức cắt ngón trỏ, nhỏ máu lên thanh trường kiếm màu tím không biết đã tồn tại bao nhiêu năm này.
Chuôi kiếm này phủ đầy tro bụi, khi giọt máu của Lâm Lôi chạm vào kiếm, chuôi kiếm này phảng phất giống như bông, dễ dàng hút giọt máu tươi của Lâm Lôi vào, đồng thời …
“Oong.” Thanh trường kiếm màu tím này đột nhiên phát ra âm thanh, bắt đầu rung động.
Lớp bụi trên bề mặt hoàn toàn bị đánh bật. Trên thân kiếm lưu chuyển một loại huyết sắc yêu dị, tựa hồ trường kiếm đang đổ máu.
“Vật vô chủ!” Chứng kiến cảnh tượng này, Đức Lâm Kha Ốc Đặc lộ vẻ kinh hỉ.
Ông ta hiểu rất rõ, nếu chuôi thần kiếm này đã có chủ nhân thì Lâm Lôi một chút hy vọng cũng không có, nếu nó không có chủ nhân thì hôm nay Lâm Lôi đúng là như chó ngáp phải ruồi rồi.
“Lâm Lôi, nhanh lấy thanh trường kiếm này rồi lập tức chuồn theo ta.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc thúc giục.
“Rõ.”
Lâm Lôi lại nhảy lên một lần nữa, trực tiếp nắm lấy chuôi trường kiếm màu tím, sau đó mạnh mẽ rút ra.” Keng!” Âm thanh của thanh kiếm ngân vang lên, tựa hồ đang vui mừng cực độ, vừa rồi giọt máu của Lâm Lôi bị thanh trường kiếm hấp thu, hắn biết rằng nó là một thanh nhuyễn kiếm! Chỉ cần quán nhập đấu khí hoặc ma pháp lực hay một loại năng lực nào đó đều có thể khiến thanh trường kiếm trở nên thẳng tắp. Có thể nhuyễn, có thể ngạnh!
Lâm Lôi rút thanh trường kiếm đó ra, vung nó trong quá trong quá trình rơi xuống, thanh trường kiếm lập tức quấn vòng quanh eo hắn, tựa như một chiếc thắt lưng màu tím.
“Bối Bối, chạy.”
Lâm Lôi nắm lấy Bối Bối. Sau đó xoay người hướng tới thông đạo vọt đi. Lân giáp không ngừng bao trùm toàn thân. Bối Bối liền leo lên vai hắn.
Lâm Lôi trong trạng thái Long hóa hoàn toàn có thực lực của bát cấp chiến sĩ. Còn xét riêng về tốc độ thì bát cấp chiến sĩ chỉ có thể hít bụi của Lâm Lôi.
“Thất cấp gia tốc.” Lâm Lôi đồng thời thi triển phụ trợ ma pháp gia tốc lên người.
Thất cấp gia tốc có thể làm tốc độ của tứ cấp chiến sĩ tăng lên gấp ba lần. Bởi vì hiện nay tốc độ của Lâm Lôi quá nhanh, cho dù có gia tốc phụ trợ thì tốc độ cũng chỉ tăng lên gần một nửa. Bất quá có thể tăng lên một nửa cũng là rất kinh khủng rồi.
Bên trong Mê vụ sơn cốc, ở phía trên có rất nhiều sương mù, mà trên trời lại có một ít cự long đang bay lượn. Ngoại trừ số đó ra, tuyệt đại bộ phận cự long đều hạ xuống mặt đất nghỉ ngơi. Bất quá bọn chúng đều đứng cách tiểu sơn này một đoạn.
Núi nhỏ có thông đạo, đây là cấm địa!
Đàn cự long này cũng nhớ rõ, mấy hôm trước có một nhân loại đáng thương đi vào cấm địa. Chắc chắn hắn đã bị giết rồi.
“Vù!”
Một đạo huyễn ảnh màu đen đột nhiên từ thông đạo phi lên, sau đó trực tiếp lao vọt về phía tây.
“Đây là cái gì?” Hơn trăm con cự long đều chú ý tới ảo ảnh có hình dạng con người này.
Tốc độ nhanh nhất của bát cấp chiến sĩ tuyệt đối vượt qua tốc độ phi hành của cự long. Hiện tại Lâm Lôi còn sử dụng thêm gia tốc khiến tốc độ còn nhanh hơn một nửa. Tốc độ hiện tại của hắn có thể so sánh với tốc độ của cửu cấp chiến sĩ, so với Bối Bối cũng không chậm hơn bao nhiêu.
“Hống!”
Hơn trăm con cự long lập tức phẫn nộ gầm lên.
Tự nhiên có nhân loại đi vào địa bàn của Long tộc, cả đàn cự long triển khai tốc độ nhanh nhất đuổi theo Lâm Lôi, song tốc độ hiện tại của Lâm Lôi quá nhanh, con Cự Long có tốc độ nhanh nhất cũng chỉ có thể nhìn tàn ảnh của Lâm Lôi càng lúc càng xa, trong chốc lát đã biến khỏi tầm mắt của bọn chúng.
“Nó không giống nhân loại.” Con Hỏa long lớn nhất vừa nói vừa bay lòng vòng trên không, trong lòng nổi lên nghi hoặc.
Nó mặc dù không đuổi kịp đối phương nhưng vừa rồi nó đã thấy được, đối phương có hình dạng của nhân loại nhưng trên người lại phủ đầy lân giáp trông như quái vật.
“Ma thú có hình người?” Con Hỏa long này thầm nghĩ.
Trên đỉnh động quật, ở trên viên đá màu đen, ma pháp trận phức tạp đến cực điểm này bắt đầu sáng dần lên, phảng phất như có một đạo thủy lưu màu bạc chuyển động ở trên chú ngữ của ma pháp trận, dần dần … cả thần bí ma pháp trận sáng lên đến mức chói mắt.
“Ầm.”
Một âm thanh trầm thấp vang lên, vầng sáng trên thần bí ma pháp trận càng thêm chói mắt, chỉ nghe âm vang ngày càng nhiều, ngày càng lớn, “Ầm!” “Ầm!” “Ầm!” “Ầm!” … Một trận thanh âm như tiếng trống không ngừng vang lên, mà ma pháp trận thần bí kia cũng không ngừng rung động.
“Rắc … rắc” Viên đá màu đen không biết chất liệu đột ngột nứt ra, trên bề mặt viên đá có ba vết nứt.

Chương 98: Thống phá thiên liễu

Sau khi viên đá màu đen xuất hiện ba vết nứt, quang mang trên thần bí ma pháp trận sáng chói lên. Âm thanh oanh minh tựa hồ như được khích lệ, ngày càng cao, ngày càng nhanh.
“Oanh!” “Oanh!” “Oanh!” “Oanh!” …
Âm thanh như sấm động không ngừng vang lên.” Ầm” một tiếng, cả viên đá màu đen vỡ vụn ra. Thần bí ma pháp trận đương nhiên là cũng bị hủy diệt. Chỉ thấy từng đợt sóng, có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, lấy viên đá làm trung tâm tỏa ra tràn ngập trong không gian.
Trong khi lũ cự long trong Mê vụ sơn cốc, còn đang nghi hoặc về quái vật hình người kia thì bỗng bọn chúng đột nhiên cảm thấy có một cơn địa chấn lớn, cả đàn cự long đều cảm thấy sợ hãi, lập tức tung cánh bay lên. Ngay sau đó …
“Ầm!”
Khu vực vài dặm xung quanh đột nhiên bạo liệt, thông đạo sụp xuống, tiểu sơn bị chấn thành từng mảnh.
“Hống!” Một đạo âm thanh trầm thấp từ dưới đất truyền lên.
Ở vị trí trước đây là viên đá màu đen, không gian bị phá ra như một tờ giấy, lộ ra một cửa thông đạo. Chỉ thấy một gã thanh niên tuấn mỹ yêu dị mặc trường bào màu vàng lợt, ôm ba con mèo nhỏ trước ngực nhanh chóng lao ra khỏi thông đạo.
Thời khắc này, người thanh niên có chút chật vật, trên mặt còn có vết máu.
“Phù!”
Cửa thông đạo kia biến mất, chỉ là hiện tại không gian không ổn định. Các loại lực lượng hỗn loạn từ chỗ này liên tục tản ra.
“Cuối cùng ta cũng thoát được.” Người thanh niên đó nhìn không gian mất ổn định sau lưng, trên mặt tràn đầy vẻ mừng rỡ.
“Ha ha … đã bao nhiêu năm rồi, rốt cuộc ta đã thoát khỏi cái nơi quỷ quái kia.” Ở trên mi tâm người thanh niên này có một vết đao ngân. Đột nhiên, vết đao ngân đó mở ra, lộ ra một con mắt màu vàng.
Con mắt màu vàng này nhìn khắp thiên địa.
“Nơi này là Ngọc Lan đại lục.” Gã thanh niên yêu dị đó cười cười, mặt lộ vẻ kinh hỉ, “Thực sự là quá tốt rồi.”
“Phụ thân, con đói.” Một con mèo nhỏ trong ngực người thanh niên nói.
“Con cũng đói bụng rồi.”
Hai con mèo còn lại, cũng đều mở miệng kêu lên.
Mèo có thể nói chuyện?
Chẳng lẽ lại là Thánh vực ma thú?
“Được rồi, ha ha, ở phía trên có hơn trăm con tiểu long, các ngươi ăn ngon miệng nhé.” Yêu dị thanh niên cười nói.
“A!”
Ba con mèo nhỏ hưng phấn hoan hô. Chỉ thấy chúng hóa thành ba đạo thiểm điện phóng lên, hướng lên bầu trời bay ra. Trong quá trình bay, kích thước của chúng không ngừng tăng lên … yêu dị thanh niên cũng mỉm cười, đi bộ lên giữa không trung vân vụ sơn cốc.
Hơn trăm con cự long trong vân vụ sơn cốc đều không ngừng bay lòng vòng. Bọn chúng căn bản không biết vì sao lại phát sinh ra vụ nổ đó.
“Cái quái gì thế?’
Ba quái ảnh khổng lồ, xuất hiện trong không trung vân vụ sơn cốc. Mỗi con cao chừng ba mươi thước, dài gần trăm thước, trông như một con sư tử phóng to vài chục lần. Thế nhưng, bọn quái vật này không phải sư tử, vì bọn chúng đều có cánh rất lớn và sáu con mắt.
Sáu mắt, có hai cánh, thể tích giống như Bỉ mông cự thú khổng lồ trong truyền thuyết.
Song Bỉ mông cự thú cũng không đáng sợ bằng ba con quái vật này.
“Hống!” Ba con quái vật cùng há mồm rống lên. Nhất thời, miệng mỗi quái vật phảng phất như một cái hố đen, lực hút kinh người tác dụng lên mỗi con cự long.
Hơn trăm con cự long hoảng sợ muốn chạy trốn, nhưng lực hút đó thực quá mãnh liệt, quá quỷ dị. Lực hút này chỉ tác dụng lên người đám cự long, chứ không hề ảnh hưởng gì đến đất đá phía dưới.
“Hống!”
Hơn trăm con cự long vừa phẫn nộ, vừa hoảng sợ hống lên. Đối mặt với lực hút này, bọn chúng không thể phản kháng, bất lực để nó hút đi. Chỉ thấy đàn cự long rơi vào miệng của quái vật sáu mắt.
Điều khiến đám cự long này hoảng sợ nhất chính là … Bụng của loại quái vật này phảng phất như là động không đáy. Cự long mặc dù chỉ nhỏ hơn loại quái vật này một chút, nhưng cũng không thể lấp đầy bụng của chúng. Một con cự long bị hút vào miệng chúng, con khác lại tiếp tục theo đuôi con trước chui vào.
Một con rồi lại một con …
Lực hút từ miệng của ba con quái vật thực quá kinh khủng. Kể cả là bát cấp cự long song đến một chút phản kháng cũng không có. Từng con cự long cứ thế bị hút vào bụng của quái vật khổng lồ. Trong chốc lát, hơn trăm con cự long đều bị chén sạch.
“Thực thống khoái!” Một con quái vật trong số đó ha ha cười to nói, “Đã lâu lắm rồi chúng ta chưa được ăn ngon như vậy.”
“Ta còn tưởng rằng sẽ chết ở cái địa phương quỷ quái kia, vĩnh viễn không ra ngoài được. Đáng tiếc, lão tứ và lão ngũ …” Một con quái vật khác thấp giọng thở dài nói.
Ba con quái vật đều trầm mặc. Nhớ tới cuộc sống mấy ngàn năm qua tại cái nơi quỷ quái kia, bọn chúng không rét mà run. Không có tương lai, không có hy vọng. Bất cứ lúc nào cũng có thể phải vứt bỏ tính mạng của mình. Nếu không phải nhờ có phụ thân, thì ba tiểu tử này sợ rằng đã bị giết rồi. Cho dù có phụ thân, nhưng thực lực tương đối yếu như lão tứ và lão ngũ cũng đã chết.
“Phụ thân tới.”
Ba con quái vật đã thấy yêu dị thanh niên lăng không đứng bên cạnh, kích thước lập tức giảm xuống, cuối cùng biến về kích thước của sư tử bình thường. Chỉ là lông bọn chúng không giống, trông xinh đẹp đến động lòng người. Đôi cánh so với cánh cự long cũng đẹp hơn, có điều sáu con mắt làm kẻ khác phải kinh hãi.
“Phụ thân.” Ba con quái vật, đều cao hứng bay đến bên cạnh yêu dị thanh niên. Lúc này, trên người thanh niên đã không còn vết máu, ám kim trường bào trên thân cũng không một chút bụi, trên mặt hắn cũng xuất hiện nụ cười.
“Ăn thoải mái chứ.” Yêu dị thanh niên ha ha cười nói.” A, nơi này còn hai con bát cấp ma thú nữa.”
Yêu dị thanh niên nhìn về hướng tây của Mê vụ sơn cốc, đồng thời một cỗ lực lượng bốn màu cực tốc nhằm hướng tây. Ngay sau đó, chỉ thấy hai con Tấn mãnh long khổng lồ bị năng lượng bốn màu đó trói lại, lăng không kéo tới.
Hai con Tấn mãnh long tựa hồ cũng biết khả năng của mình, không khỏi thấp giọng rên rỉ, cầu xin tha mạng.
Tấn mãnh long bọn chúng, mặc dù cùng sống ở khu vực của bát cấp ma thú với Hỏa long nhất tộc, Lục long nhất tộc nhưng chủng tộc khác nhau. Hơn nữa, bọn chúng đều là động vật di chuyển trên mặt đất, cho nên đôi Tấn mãnh long này ở xa đàn Hỏa long, Lục long.
Vừa rồi, ba con quái vật mải hưng phấn chén đám cự long, căn bản không buồn để ý ở xa xa có hai con Tấn mãnh long.
“Hơn trăm con cự long, một hơi bị ăn sạch như vậy a!” Hai con Tấn mãnh long trong lòng phát run.
Đối phương thực lực quá mạnh, có thể tùy ý biến hóa lớn nhỏ, lại còn có thể nói chuyện.
“Các ngươi muốn chạy trốn?” Yêu dị thanh niên mỉm cười, nhìn hai con Tấn mãnh long.
Thể tích hai con Tấn mãnh long mặc dù rất lớn, yêu dị thanh niên dưới chân chúng chỉ như một điểm nhỏ, nhưng hai con Tấn mãnh long trong lòng căng thẳng cực độ, vội vàng nói không ngừng bằng ngôn ngữ của Long tộc: “Đại nhân, chúng ta không dám, chúng ta không dám.”
Yêu dị thanh niên tựa hồ hiểu được ngôn ngữ của Long tộc, mỉm cười gật đầu: “Được rồi, ta vừa mới đi tới vị diện này, tâm tình cũng đang tốt nên sẽ không giết các ngươi. Các ngươi … chịu thần phục ta chứ?”
Sự trói buộc trên người hai con Tấn mãnh long cũng đã biến mất. Hai con bát cấp Tấn mãnh long, từ trên không trung rơi xuống đất. Bọn chúng nhìn nhau, rồi lập tức cung kính quỳ trên mặt đất, cúi đầu xuống tỏ vẻ thần phục.
Long tộc rất cao ngạo, nhưng đối với tuyệt thế cường giả bọn chúng sẽ thần phục.
Mà yêu dị thanh niên trước mắt, hai con Tấn mãnh long đều hiểu, sợ rằng một ngón tay của đối phương cũng đủ để giết mình.
“Ngọc Lan đại lục.” Yêu dị thanh niên nhìn xung quanh, trên mặt nở nụ cười, “Một nơi mới đẹp làm sao. A, tin rằng nó không giống như ta từng thấy năm nghìn năm trước.”
Trong Ma Thú sơn mạch.
Lâm Lôi đã khôi phục lại hình dạng người bình thường, trên người mặc một trường khố và một hãn sam. Hiện tại khoảng tháng hai, nhiệt độ rất thấp. Hắn hiện đang chăm chú quan sát tử sắc nhuyễn kiếm.
Hiện tại, Lâm Lôi vẫn không hay biết việc hắn rút thanh kiếm này ra đã tạo nên họa lớn cỡ nào!
Không biết thì không sợ.
Còn Đức Lâm Kha Ốc Đặc, mặc dù có đoán được, nhưng ông ta nghĩ, đại họa gì thì cũng không có quan hệ nhiều với Lâm Lôi. Trời có sập xuống thì tuyệt thế cường giả vẫn đội được, sao phải sợ?
Thấy bảo vật mà không lấy mới là ngu ngốc.
“Đức Lâm gia gia, người xem hai chữ này là gì?” Lâm Lôi hướng về phía Đức Lâm Kha Ốc Đặc hỏi.
Trên chuôi của thanh nhuyễn kiếm màu tím này có hai phương hình tư, bút họa rất nhiều.
“Cái này …” Đức Lâm Kha Ốc Đặc thấy hai chữ này nhãn tình phát sáng, “Đây là chữ viết thông dụng ở Địa ngục. Năm đó ta tiến nhập vào Thánh vực không lâu thì học xong loại văn tự này. Hai chữ này tà ‘Tử’, ‘Huyết’.”
“Tử Huyết?” Lâm Lôi thấp giọng lẩm bẩm, chẳng lẽ nhuyễn kiếm này tên là Tử Huyết?”
Hắn cẩn thận đánh giá Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay. Tử Huyết nhuyễn kiếm mỏng như cánh ve, vì mỏng như vậy nên mặc dù chất liệu đặc thù, nhưng trọng lượng của nó rất nhỏ. Nhuyễn kiếm năm cân đối với Lâm Lôi mà nói, một chút cảm giác nặng cũng không có.
Long huyết đấu khí trong cơ thể quán nhập vào đó, Tử Huyết từ một thanh nhuyễn kiếm bỗng trở nên thẳng tắp.
Tay vung lên.
“Vút.” Tử Huyết mỏng như cánh ve xẹt qua một gốc đại thụ khoảng ba nguời ôm mới vừa. Cây đại thụ này thậm chí động còn không động, nhưng Lâm Lôi rất rõ ràng đại thụ này đã bị chặt làm hai. Chỉ là Tử Huyết tốc độ quá nhanh, quá sắc bén, làm cây đại thụ không hề rung.
Hắn đột nhiên nhảy lên khỏi mặt đất, toàn thân bay vọt lên, sau đó lăng không sút một cước vào cây đại thụ. Lập tức câu đại thụ bắt đầu ầm ầm đổ xuống mặt đất.
Lâm Lôi nhìn mặt cắt: “Thực sắc bén!” Trên mặt cắt, không hề có một chút gỗ xù lên.
Lâm Lôi ha ha cười, sau đó nhìn về phía Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay, thầm nghĩ: “Quả là một thanh vũ khí sắc bén, tinh xảo, cho dù đối mặt với ngàn vạn người ta cũng không sợ.” Hắn lập tức huy động nhuyễn kiếm trong tay, cả người linh động không ngừng phiêu hốt giữa rừng cây, Tử Huyết trong tay dễ dàng sử dụng.
Sắc bén! Khoái tốc!
Mỏng như cánh ve, khiến khi Tử Huyết chém ra, không hề chịu lực cản của không khí, tốc độ đạt tới mức kinh người. Trọng lượng cũng rất nhẹ, cũng khiến cho Lâm Lôi có thể sử dụng một lượng năng lượng lớn hơn nữa để chuyển hóa thành tốc độ.
“Lâm Lôi, kiếm này mặc dù rất sắc bén, nhưng độ sắc bén cũng không đến mức kinh người.” Đức Lâm Kha Ốc đặc nhãn giới cao hơn Lâm Lôi nhiều, nên vừa liếc mắt đã nhận ra chuôi Tử Huyết kiếm này chính thức có ưu điểm ở chỗ nào.
Lâm Lôi không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Đức Lâm Kha Ốc Đặc.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười nói: “Đem chuôi Tử Huyết nhuyễn kiếm này đi chém cây cối bình thường đương nhiên không gặp trở ngại gì, nhưng nếu đối mặt với cao thủ, như thất cấp cao thủ, có thể quán nhập đấu khí vào thuẫn bài thì e rằng không thể dễ dàng chém như vậy được.”
Lâm Lôi ngẩn ra.
“Chuôi Tử Huyết nhuyễn kiếm này có hai điểm trân quý, thứ nhất là có thể nhuyễn cũng có thể ngạnh, giao chiến với địch nhân có thể gây bất ngờ. Điểm thứ hai chính là … sự cứng rắn! Một kiện vũ khí bình thường có thể bị hỏng nếu quán nhập quá nhiều đấu khí, nhưng chuôi kiếm này là thần khí nên sẽ không như vậy.” Đức Lâm Kha Ốc Đặc giải thích.
Lâm Lôi thong thả gật đầu.
Quá cứng rắn, quá sắc bén cũng có nhiều loại vật liệu tạo được vũ khí như vậy. Thế nhưng, nó không thể nhận quá nhiều đấu khí. Mà Tử Huyết nhuyễn kiếm này không tính là quá sắc bén. Nó chính thức lợi hại là ở chỗ có thể nhuyễn, có thể ngạnh, đồng thời còn có tốc độ kinh người và độ cứng rắn cao.”
“Tốc độ? Nhuyễn kiếm?”
Lâm Lôi trong lòng chợt động, nếu không quán nhập Long huyết đấu khí vào kiếm, mà quán nhập Phong hệ ma pháp lực vào đó …
Đồng thời, Lâm Lôi huy động Tử Huyết nhuyễn kiếm. Sau khi được quán nhập Phong hệ ma pháp lực, tốc độ của Tử Huyết nhuyễn kiếm vốn đã rất đáng sợ nay lại tăng thêm một bậc. Đồng thời, quỹ tích của Tử Huyết nhuyễn kiếm phiêu hốt quỷ dị, mà thân nhuyễn kiếm khi thì thẳng tắp, khi thì uốn làm người ta không thể nắm bắt được.
Lâm Lôi trong nháy mắt đã hiểu được.
“Đối với ta mà nói, đây có thể là biện pháp sử dụng Tử Huyết nhuyễn kiếm tốt nhất!”

Chương 99: Thạch điêu tông sư?

Cửa Ân Tư Đặc ma pháp học viện, Hi Nhĩ Mạn nhíu mày quay trở ra, hiển nhiên chất chứa một bụng đầy tâm sự. Ân Tư Đặc học viện quản lý nghiêm khắc, người ngoài nếu không có địa vị quyền lực thì không có tư cách trực tiếp tiến vào bên trong học viện.
Một lát sau Da Lỗ cùng Lôi Nặc mặc trường bào màu xanh da trời đi đến.” Người có phải là Hi Nhĩ Mạn thúc thúc không? Ta thấy đúng là người rồi.” Da Lỗ nhiệt tình mở miệng chào hỏi.
Hi Nhĩ Mạn cũng từng thấy qua ba huynh đệ của Lâm Lôi, thấy Da Lỗ cùng Lôi Nặc lập tức đi tới hỏi: “Các ngươi vẫn khỏe chứ, ta biết các ngươi với Lâm Lôi là bạn học. Ta muốn hỏi một chuyện, Lâm Lôi hắn lúc này vì sao không có về ăn tết, suốt một thời gian dài cũng chưa về thăm nhà.”
“Việc này?” Da Lỗ và Lôi Nặc cùng nhìn nhau.
Sự việc Lâm Lôi thất tình, đúng là không phải là chuyện tốt. Nói cho trưởng bối của hắn nghe là không nên. Lôi Nặc phản ứng nhanh cười nói: “Hi Nhĩ Mạn thúc thúc, Lâm Lôi hắn chuyên tâm khổ tu. Năm ngoái, trong đợt kiểm tra hàng năm đã đạt tới lục cấp ma pháp sư. Sau đó hắn lại lên vùng Ma Thú sơn mạch tiến hành thí luyện. Ôi, hắn quá chuyên tâm tu luyện, nên kỳ kiểm tra này vẫn chưa thấy tham gia. Địch Khắc Tây ngược lại, trong trắc thí đã đạt tới lục cấp ma pháp sư rồi. Người ta còn nói Địch Khắc Tây đã vượt qua Lâm Lôi nữa.”
“Lão tam, đừng quan tâm đến chuyện đó. Được rồi, Hi Nhĩ Mạn thúc thúc, Lâm Lôi hắn đi tới vùng Ma Thú sơn mạch từ giữa tháng 12 năm ngoái, phỏng chừng không bao lâu nữa hắn sẽ trở lại. Người có sự tình gì trọng yếu không? Nếu có, nói cho ta biết, ta nhất định sẽ nói lại với hắn.” Da Lỗ lễ phép nói.
Hi Nhĩ Mạn trầm ngâm một lát, rồi lộ vẻ tươi cười lắc đầu nói: “Không, không có sự tình gì trọng yếu cả. Chỉ là mấy năm nay Lâm Lôi đều không về. Lúc này, mọi người trong nhà đều lo lắng hắn gặp phải vấn đề gì, nên ta tới hỏi thăm. Lâm Lôi hắn đi vào Ma Thú sơn mạch thí luyện, cũng là một việc tốt.”
“Hi Nhĩ Mạn thúc thúc, người yên tâm đi. Đợi đến khi lão tam trở về, ta khẳng định bắt hắn trở về sớm một chút cho các người yên tâm.” Da Lỗ lập tức nói.
Hi Nhĩ Mạn lắc đầu: “không cần đâu, không cần bắt Lâm Lôi trở về. Để cho Lâm Lôi hắn yên tâm tu luyện cho tốt, chờ hắn một thời gian nữa trở về cũng không muộn. Dù sao chúng ta cũng không có đại sự gì. Cảm ơn hai ngươi, ta đi trước đây.”
Da Lỗ, Lôi Nặc nhìn Hi Nhĩ Mạn rời đi, liền cười xoay người chạy vào trong.
Đột nhiên …
“Da Lỗ thiếu gia, Da lỗ thiếu gia.” Phía xa vang lên âm thanh khẩn cấp.
Da Lỗ, Lôi Nặc hai người quay đầu lại nhìn về phía xa xa. Bên ngoài học viện, nơi đó có một chiếc xe ngựa, bên cạnh còn có bốn gã mặc khải giáp chiến sĩ. Da Lỗ nhíu mày nghi hoặc lẩm bẩm: “Ai gọi ta vậy nhỉ? Ồ, là Áo Tư Thác Ni.” Da Lỗ nhìn qua cửa sổ xe ngựa.
Áo Tư Thác Ni là người đầu tiên từ trên xe ngựa nhảy xuống, quay về phía Da Lỗ tươi cười. Sau đó cung kính đứng qua một bên, lúc này màn cửa xe ngựa được kéo lên. Một lão già cầm quải trượng chậm rãi đi xuống.
Da Lỗ, Lôi Nặc nghi hoặc nhìn nhau.
“Lão già này là ai vậy nhỉ, thực là kiểu cách.” Lôi Nặc thấp giọng nói.
Da Lỗ lắc lắc đầu khẽ đáp: “Ta cũng không nhận ra lão già này, bất quá nhìn bộ dạng của Áo Tư Thác Ni thì lão là một đại nhân vật. Áo Tư Thác Ni là nhân viên quản lý cao cấp của Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán, địa vị rất cao.”
Áo Tư Thác Ni đỡ lão già kia rồi mỉm cười bước tới.
“Tiểu Da Lỗ, ngươi ổn chứ.” Lão già mỉm cười chào hỏi Da Lỗ, “Trước đây không lâu, ta có gặp mặt cha ngươi. Cha ngươi đã nói về ngươi cho ta biết. Ha ha, Đạo Sâm hắn có một nhi tử là ma pháp sư thực là chuyện đáng tự hào.”
Da Lỗ nghi hoặc nhìn lão giả.” Còn biết cả cha mình? Có nhận nhầm người ko đây?”
Áo Tư Thác Ni ở một bên, lập tức nói: “Da Lỗ thiếu gia, vị này là tổng quản của Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán chúng ta, ngươi có thể gọi là Mại Á quán trưởng.”
“Không cần, ngươi cứ gọi là Mại Á bá bá là được. Ta với cha ngươi đã có giao tình hơn mười năm rồi.” Lão giả cười hiền hòa nói.
Da Lỗ đáy lòng thất kinh.
Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán là thánh địa nghệ thuật. Tại cả Ngọc Lan đại lục này, những siêu cấp nhân vật đều có phần trong đó. Đừng xem thường hội quán này, Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán ở giữa Phân Lai thành, tác phẩm thạch điêu của hội quán, tất cả đều có giá trị kinh người.
Điều này cũng chỉ là thứ yếu, trọng yếu chính là địa vị. Là một tổng quản của thánh địa nghệ thuật, Mại Á quán trưởng kết giao với rất nhiều tầng lớp nhân vật quan trọng của Ngọc Lan đại lục, thậm chí còn có giao tình với cả Thánh vực cao thủ. Nhân vật như thế này có thể xem thường được sao?
Hơn nữa, Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán, bản thân cũng có một lực lượng vũ trang hộ vệ phi thường cường đại. Nếu không như thế, làm sao có thể bảo vệ được những thạch điêu trân quý?
“Mại Á bá bá.” Da Lỗ khiêm tốn gọi.
Sau đó Mại Á quán trưởng nhìn về phía Lôi Nặc bên cạnh: “Vị này là?”
“Vị này là huynh đệ tốt của cháu, Lôi Nặc.” Da Lỗ lập tức giới thiệu. Lôi Nặc cũng lễ phép chào: “Xin ra mắt Mại Á quán trưởng.”
Mại Á quán trưởng thong thả gật đầu. Từ cử chỉ của Lôi Nặc, ông ta có thể thấy Lôi Nặc từ nhỏ đã được giáo dục tốt.
“Mại Á bá bá, không biết người lần này tới là có việc gì?” Da Lỗ dò hỏi.
Mặc dù hỏi, nhưng Da Lỗ trong lòng cũng đoán được: “Đến tám phần là vì tác phẩm thạch điêu ‘Mộng Tỉnh’của lão tam.” Đã hơn một lần Ân Tư Đặc học viện không nhận tiền, do Lâm Lôi một khoảng thời gian dài không thấy gửi tác phẩm đi. Áo Tư Thác Ni liền tới hỏi thăm.
Áo Tư Thác Ni đi tới ký túc xá của Lâm Lôi, vừa vặn nhìn thấy tác phẩm thạch điêu kia. Vừa trông thấy, ông ta đã hoảng sợ đến ngây người.
Áo Tư Thác Ni là nhân viên quản lý cao cấp ở Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán, ánh mắt có chút độc đáo. Ông ta liếc mắt nhìn tác phẩm thạch điêu của Lâm Lôi, ngay lập tức nhận định đó là một tuyệt đỉnh tác phẩm, tuyệt đối có tư cách liệt vào một trong ‘Thập Đại Thạch Điêu’.
Quan trọng nhất là thể tích kiện thạch điêu của Lâm Lôi rất lớn. Một kiện có thể so với năm kiện của người khác.
Dù điêu khắc giống nhau, nhưng thể tích cũng rất quan trọng. Dù sao tác phẩm có thể tích lớn khẳng định phải hao phí rất nhiều tâm huyết. Năm bức thạch điêu gồm năm trạng thái khác nhau, đạt tới cảnh giới linh hồn cao nhất. Trông thấy thạch điêu như thấy được năm mỹ nữ chân thực. Phóng nhãn khắp cả Ngọc Lan đại lục này, thạch điêu sư cực kỳ thưa thớt. Mà tác phẩm của Lâm Lôi đạt tới đỉnh cao, trong lịch sử cũng chỉ có vài vị thạch điêu tông sư đạt tới trình độ như vậy như: Phổ Lỗ Khắc Tư, Hoắc Phổ Kim Sâm, Hồ Phật.
Ngày nay được nhận là thạch điêu đại sư, tác phẩm đích xác là chuẩn phi thường, tác phẩm có thần làm rung động tâm linh.
Nhưng tác phẩm của hắn, với Phổ Lỗ Khắc Tư, Hoắc Phổ Kim Sâm, có thể nói là nhân vật tông sư, so sánh với họ còn kém hơn một bậc. Mặc dù chỉ chênh lệch một chút, nhưng cũng quyết định thân phận khác nhau.
Lịch sử thạch điêu có từ hơn mười ngàn năm, phần lớn những tác phẩm đều bị mất theo thời gian. Chỉ có một số ít tác phẩm đặc thù mới có thể lưu truyền đến bây giờ. Cho nên, phong vị ‘Thập Thạch Điêu Tông Sư’ chỉ có chín trong suốt mười ngàn năm nay.
Từ khi Ngọc Lan đế quốc thống nhất đại lục, Từ Ngọc Lan lịch năm 001 cho tới bây giờ, chỉ có hai vị tông sư là Phổ Lỗ Khắc Tư và Hoắc Phổ Kim Sâm.
Đó là đại sư từ mười ngàn năm trước, một kiện tác phẩm ‘Huyết Tình Tông Mao Sư’ phẩm chất đặc thù, còn lưu lại đến ngày nay, cũng là mang lại danh tiếng vĩnh cửu.
Gần ngàn năm trở lại đây mới có hai vị tông sư đản sanh. Đương nhiên Phổ Lỗ Khắc Tư từ cổ chí kim là người lợi hại nhất với ba tác phẩm nổi danh trong số ‘Thập Đại Thạch Điêu. ‘. ‘Thập Đại Thạch Điêu Tông Sư” cũng không phải mỗi người đều có tác phẩm nổi tiếng được liệt vào ‘Thập Đại Thạch Điêu’.
Chỉ là người đời sau nhận định, tác phẩm nghệ thuật của bọn họ so với ‘Thập Đại Thạch Điêu’ khác biệt không lớn lắm.
Một vị thạch điêu tông sư đản sanh, nhưng lại chỉ là một vị thiếu niên năm nay mới có 17 tuổi!
“Không vội, chúng ta hãy tìm một gian tửu quán yên tĩnh ngồi nói chuyện cái đã.” Mại Á quán trưởng không quá vội vàng.
Thạch điêu tông sư?
Nói đùa!
Áo Tư Thác Ni nhìn không sai, nhưng nghệ thuật thạch điêu có từ lâu đời, phải có ánh mắt tài năng mới có thể đánh giá được. Tỷ như tác phẩm của thạch điêu đại sư, cùng với tác phẩm của thạch điêu tông sư đều phải toát lên được cái thần, là tác phẩm có linh hồn.
Nhận định như thế nào với tác phẩm này, có tư cách đánh giá một người là một thạch điêu tông sư, thì cần phải có học vấn cực kỳ uyên thâm.
Gian giữa tửu điếm.
Trước mặt bốn người đều có một chén trà xanh, Mại Á quán trưởng cười nói: “Áo Tư Thác Ni tiểu tử này sau khi trông thấy tác phẩm của Lâm Lôi, hắn bèn gặp ta nói rằng tác phẩm này có thể so sánh với ‘Thập Đại Thạch Điêu’. Ha ha, không phải muốn nói là có một vị thạch điêu tông sư 17 tuổi chứ?”
Tông sư, đại biểu cho một địa vị, đại biểu cho nghệ thuật khắc tượng của hắn đạt tới đỉnh điểm.
Mà người bình thường khi xưng hô, đều gọi là đại sư, tỷ như Phổ Lỗ Khắc Tư đại sư.” Thạch điều tông sư?” Da Lỗ có chút kinh ngạc, “Ta không biết tác phẩm của Lâm Lôi có lợi hại như vậy không. Dù sao ánh mắt của ta cũng không đủ trình độ. Nhưng ta dám khẳng định, tác phẩm của Lâm Lôi cũng phải đặt ở tầng cao nhất trong triển lãm quán của các người – ‘Đại Sư Triển Lãm’.”
“Ồ!” Mại Á quán trưởng nở nụ cười, “Được, nói nhiều như vậy, chi bằng tốt nhất chúng ta hãy đi xem nó. Không biết kiện tác phẩm thạch điêu này hiện đặt ở đâu, có thể cho ta xem không?”
“Đương nhiên là có thể.” Da Lỗ mỉm cười nói.
“Tiểu Da Lỗ, tác phẩm này cho dù không đạt đến đẳng cấp ‘Thập Đại Thạch Điêu’, nhưng phỏng chừng cũng không kém. Ngươi bảo vệ nó như thế nào? Không sợ người ta lấy mất hay sao?” Mại Á nhắc nhở nói.
Da Lỗ tự tin: “Mại Á bá bá cứ yên tâm, kiện thạch điêu này được ta đặt tại Hoa Đức tiểu điếm, trong gian giữa của mật thất. Hơn nữa, ta còn cho cao thủ bảo vệ. Huống chi, có rất ít người biết đến thạch điêu này.”
“Ngươi đã chuyển qua tửu điếm rồi sao?” Áo Tư Thác Ni ngạc nhiên nói. Trước đây hắn đã nhìn thấy một lần ở ký túc xá.
Da Lỗ đáp: “Ta tin tưởng hảo huynh đệ của ta, nhưng ta không tin ngươi.”
Áo Tư Thác Ni không khỏi cười khổ vài tiếng.
“Mại Á bá bá, đi thôi. Cháu đưa người đi.” Da Lỗ nhiệt tình nói.
Hoa Đức tửu điếm kỳ thực là sản nghiệp của Đạo Sâm thương hội. Cũng chính nguyên nhân này đã giải thích cho việc vì sao nhân viên cao cấp ở đây đều biết Da Lỗ.
Giữa gian phòng độc lập của Hoa Đức tửu điếm, gian phòng này rất rộng lớn, bên trong còn có chiếc giường, ba gã cao thủ đang canh giữ ở đây.
“Da Lỗ thiếu gia.” Ba gã thất cấp chiến sĩ cung kính đứng lên nói.
Da Lỗ mỉm cười gật đầu: “Mại Á bá bá, người cứ xem đi.” Nói xong Da Lỗ cầm tấm vải dày kéo lên. Lộ ra năm mỹ nữ thạch điêu giống như đúc. Một bộ dạng luyến ái, một bộ dạng đáng yêu, một bộ dạng thẹn thùng, một bộ dạng nhiệt tình động lòng người, cũng có bộ dạng tuyệt tình. Tất cả đều chân thực hiện ra.
Nhìn hình dáng của năm bức thạch điêu này, Mại Á quán trưởng miệng há hốc, khiếp sợ nhìn thực lâu.
Sau một hồi lâu …
“Tráng lệ, tráng lệ.” Mại Á quán trường tỉnh lại, “Chỉ một kiện thôi ít nhất cũng là tác phẩm cấp đại sư, có thể liên tiếp khắc ra năm bức thạch điêu này, không biết đã tốn mất bao nhiêu tâm huyết? Về thời gian điêu khắc, sợ rằng phải mất một năm công phu.”
Mại Á quán trưởng phi thường rõ ràng, điêu khắc vô cùng hao tổn tâm huyết.
Đặc biệt điêu khắc một kiện tác phẩm, một đại sư có thể hộc máu tại chỗ. Trong lịch sử điêu khắc, có rất nhiều điêu khắc sư đã chết trong khi điêu khắc. Mỗi tác phẩm đều ẩn chứa tâm huyết mà hình thành.
“Một thiếu niên 17 tuổi, có thể thực sự đạt đến mức này …” Mại Á quán trưởng cũng không biết nói gì thêm, ông ta cực kỳ hưng phấn đi tới bên bức thạch điêu, cẩn thận quan sát, “Cái này có thể so sánh với ‘Thập Đại Thạch Điêu’ hay không, hoàn toàn phải quan sát cẩn thận từ nhiều mặt.”
Mại Á quán trưởng phảng phất giống như một bức tượng, cẩn thận quan sát từng vết khắc.

Chương 100: Luyện kiếm

Mại Á quán trưởng không hề nói một tiếng nào, cẩn thận quan sát từng chi tiết trên thạch điêu ‘Mộng Tỉnh’. Thời gian chầm chậm trôi qua.” Da Lỗ lão đại, người đó đã xem suốt 2 giờ rồi.” Lôi Nặc từ trong người lấy ra một cái đồng hồ nhỏ, nhìn một chút rồi nói. Da Lỗ lắc đầu, khẽ nói: “Đừng nóng vội, cứ để Mại Á bá bá xem cho kỹ. Mại Á bá bá là tổng quản của Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán, khẳng định là là hậu nhân của Phổ Lỗ Khắc Tư đại sư. Tin rằng, phán định của ông ta là vô cùng chính xác. Không biết tác phẩm này của lão tam rốt cuộc đạt tới cấp bậc nào?” Lôi Nặc cũng thong thả gật đầu.
Gần 3 giờ …truyện Kiếm Hiệp

Mại Á quán trưởng đứng dậy, thở ra một hơi: “Nghe nói tác phẩm này tên là Mộng Tỉnh?” Ông ta dò hỏi. Da Lỗ gật đầu đáp: “Đúng vậy, lão tam hắn tự mình đặt cái tên đó.” Mại Á quán trưởng khẽ gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn thạch điêu Mộng Tỉnh than vãn: “Ta không thể không nói rằng, vị thạch điêu Lâm Lôi kia đúng là một thiên tài, có thể so sánh với thiên tài Phổ Khắc Lỗ đại sư. Mặc dù tác phẩm của hắn so với Phổ Khắc Lỗ tư đại sư có chút chênh lệnh về bút họa điêu khắc, nhưng cũng là một tác phẩm có linh hồn, đạt tới cảnh giới đỉnh cao.” Mại Á quán trưởng than vãn.
“Bút họa điêu khắc?” Da Lỗ nghi hoặc hỏi. Mại Á quán trưởng gật đầu đáp: “Đúng, bất quá tác phẩm này có một chút hà tỳ, nhưng cũng làm cho kẻ khác phải cảm thấy kinh ngạc, sợ hãi. Hà tỳ chính là, xử lý những đường cong cơ thể còn một chút khiếm khuyết. Nhưng tác phẩm của Lâm Lôi huynh đệ này, có thể xem là phi thường. Dùng mắt nhìn, hiệu quả tuyệt đối có thể so với vài món tác phẩm của Phổ Lỗ Khắc Tư đại sư. Chủ yếu là, tác phẩm này có thể tích rất lớn.” Mại Á quán trưởng cảm thán nói: “Một tác phẩm truyền thế mỗi một nét, đều hao phí tâm huyết kinh người, chỉ cần một lần không cẩn thận có thể làm hỏng cả tác phẩm. Từ đó có thể thấy, để xuất hiện một thạch điêu khó như thế nào. Lâm Lôi hắn làm ra năm thạch điêu, làm cho kẻ khác phải khâm phục chính là linh hồn của năm bức thạch điêu này. Hơn nữa, cái ý nghĩ vô cùng rõ ràng. Nếu ta đoán không sai, người huynh đệ lấy kinh nghiêm từ một lần thất tình.” Ánh mắt của Mại Á quán trưởng dĩ nhiên nhìn ra ý tứ của năm thạch điêu này.
“Mộng Tỉnh, có thể khắc ra năm thạch điêu này, thực làm cho người ta sợ hãi.” Ông ta không thể không than vãn vài tiếng.
“Mại Á quán trưởng, người nói tác phẩm của huynh đệ ta đạt tới cấp bậc nào? Có bằng tác phẩm của Phổ Lỗ Khắc Tư đại sư không?” Lôi Nặc lên tiếng hỏi. Mại Á quán trưởng nhướng mày: “Kỳ thực, ta cũng không thể xác định được. Ta nói với ngươi như thế này, tác phẩm này có thể coi là đạt tới cấp bậc cao thủ, chỉ là so với Phổ Lỗ Khắc Tư đại sư thì có một số điểm đặc thù riêng. Bút họa của tác phẩm này hết sức rõ ràng, liền lạc. Từ đầu đến cuối, có thể nói năm kiện thạch điêu này là một chỉnh thể hoàn mỹ. Đây chính là phong cách điêu khắc độc lập, độc hành mà ta mới nghe lần đầu, mới thấy lần đầu.” Mại Á quán trưởng than vãn. Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve trên bức thạch điêu.
Da Lỗ vội vàng nói “Mại Á bá bá, cái tác phẩm này rốt cuộc đạt tới cấp bậc nào?” Mại Á quán trưởng bất đắc dĩ đáp: “Ta cũng không xác định được. Từ phương pháp đánh giá truyền thống, tác phẩm này xem như đạt tới cấp bậc đại sư, ít nhất nét độc đáo chính là có thần, có linh hồn trong tác phẩm không thể nghi ngờ. Bút pháp điêu khắc của hắn đã biểu đạt loại thần vận này.”
“Phương pháp giám định truyền thống?” Da Lỗ, Lôi Nặc đều nghi hoặc nhìn Mại Á quán trưởng. Mại Á quán trưởng gật đầu, nói: “Phương pháp giám định truyền thống là phương pháp giám định của đại đa số thợ điêu khắc. Nhưng ta cảm giác … khi xem xét tác phẩm của Lâm Lôi, tác phẩm vô cùng hoàn mỹ, không một chút khuyết điểm. Thạch điêu tồn tại vốn để cho người ta xem. Hiệu quả của việc xem xét quyết định tất cả, có thể nói như vậy. Lâm Lôi có thể không được công nhận là thạch điêu tông sư, nhưng tác phẩm này được đánh giá rất cao, đủ để xếp vào ‘Thập Đại Thạch Điêu’.” Mại Á quán trưởng cười nói.
Không phải thạch điêu tông sư, nhưng tác phẩm được xếp vào ‘Thập Đại Thạch Điêu’. Thực là từ trước đến giờ, chưa từng xảy ra việc quái dị như vậy, nhưng Mại Á quán trưởng không phải đã nói sao, sự tình này có thể phát sinh.” Ồ!” Da Lỗ, Lôi Nặc gật gật đầu. Kỳ thực, đây là khuyết điểm của Bình đao lưu phái điêu khắc. Dù sao, sử dụng bình đao trong việc tạo đường cong, không thể bằng được những công cụ chuyên môn. Lâm Lôi sử dụng bình đao, có để đạt tới hiệu quả này cũng được xem là cao thủ. Nhưng ngay cả thạch điêu đại sư, khi điêu khắc, xử lý nét bút còn có khuyết điểm. Bình đao phái, kỳ thực nó cũng có ưu điểm như tính liền mạch. Còn với người khác, điêu khắc phải không ngừng thay đổi công cụ. Nhưng Bình đao phái điêu khắc phải là Địa hệ ma pháp sư, tâm linh dung hợp với thiên địa mới có thể bắt đầu điêu khắc. Loại điêu khắc này ngược lại, có để đề cao sự tăng trưởng của Tinh thần lực.
“Lâm Lôi hắn ở đâu?” Mại Á quán trưởng dò hỏi. Da Lỗ lắc đầu đáp: “Lão tam hắn dù sao cũng là ma pháp sư, hắn dành đa số thời gian cho tu luyện, hắn hiện tại đang khổ tu tại Ma Thú sơn mạch. Ta cũng không rõ khi nào hắn trở về.”
“Da Lỗ, ngươi có thể thay thế Lâm Lôi, đáp ứng cho Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán tác phẩm này không?” Mại Á quán trưởng đề nghị.” Không được.” Da Lỗ trả lời rõ ràng, “Không có sự đồng ý của lão tam, ta không thể quyết định.” Mại Á quán trưởng tiếp tục nói: “Mang trưng bày được không? Dù sao các tác phẩm của Lâm Lôi cũng đều được trưng bày ở Phổ Lỗ Khắc Tư hội quán.” Da Lỗ biết rất rõ ý nghĩa của tác phẩm này đối với Lâm Lôi, nó đại biểu cho một đoạn tình cảm thống khổ của hắn. Lâm Lôi có đồng ý mang đến trưng bày hay không còn rất khó nói. Hắn không muốn làm Lâm Lôi khó xử.” Không được, ta là người phụ trách giữ, cho nên triển lãm mại điêu phải chờ cho đến khi lão tam trở về mới được.” Da Lỗ trịnh trọng nói.
Đã 2 tháng ở Ma Thú sâm lân, Lâm Lôi vẫn trầm tư bên ‘Tử Huyết’ nhuyễn kiếm. Theo như nhìn nhận của hắn thì đây là thanh vũ khí tốt nhất, về độ sắc bén lục cấp ma pháp sư bình thường không thể chống đỡ được. Mà sắc bén chỉ là một đặc điểm nhỏ của Tử Huyết kiếm mà thôi. Ưu điểm của nó là cương nhu tùy tâm, tốc độ cực nhanh, ẩn chứa sát khí lớn. Khi phát hiện ra Tử Huyết nhuyễn kiếm, Lâm Lôi đã dùng để giết vài ma thú, Tử Huyết nhuyễn kiếm này ẩn chứa một loại năng lượng kỳ dị. Một kiếm bổ ra, hội tụ trong tự nhiên một loại sát khí kỳ dị. Loại sát khí này so với long uy gần giống nhau, tuy không kinh khủng như long uy nhưng trong chiến đấu, sát khí này có hiệu quả rất lớn.
Đêm tối, giữa vùng Ma Thú sâm lâm là cả một bầy Phong lang, mỗi con Phong lang đều nhìn chằm chằm vào Lâm Lôi điên cuồng rống lên giận dữ, nối tiếp nhau xông vào tấn công hắn. Thân hình phiêu động, giống như cơn gió xuyên qua bầy sói. Trong tay hắn, trường kiếm như một vầng sáng xanh lưu chuyển.
Tử Huyết thần kiếm sau khi được quán thâu Phong hệ ma pháp lực, tốc độ không những nhanh hơn, đồng thời quỹ tích huy động lại càng thêm phiêu hốt, căn bản là không có lực cản.
Trong đám mây đen nhanh chóng lóe lên vầng sáng màu xanh. Quỹ tích phiêu hốt quỷ dị, mỗi lần lóe lên đều có một, hai con Phong lang bị chém thành hai nửa. Phong lang chỉ là tứ cấp ma thú. Ở giữa mấy trăm Phong lang, cũng chỉ có một ít con là ngũ cấp mà thôi. Hai thủ lĩnh là lục cấp, lúc này Lâm Lôi bảo trì trạng thái thân người, lực lượng lục cấp chiến sĩ. Đừng nói là lục cấp chiến sĩ, cho dù là thất cấp chiến sĩ, cùng mấy trăm Phong lang chém giết, phỏng chừng cũng không dám. Dù sao cũng chỉ có một mình, mà Phong lang móng vuốt rất sắc bén, thân thể Lâm Lôi cũng bị móng vuốt cào xé làm đổ máu không ít. Trừ phi tiến vòa trạng thái ‘Long Hóa’.
“Hống!” Một lang nha cực nhanh phóng tới, miệng đỏ lòm như máu.” Chíu!” Tử Huyết thần kiếm lóe lên, trực tiếp chém đầu nó làm hai nửa.
Tử Huyết thần kiếm tốc độ đích thực là rất nhanh. Chỉ thấy tàn ảnh, Lâm Lôi đã giết chết một Phong lang. Bầy Phong lang rốt cuộc sợ hãi, chúng không sợ chết nhưng không biết chết như thế nào. Bọn chúng đều không dám xông lên tiếp.
“Ngao …” Hai Phong lang thủ lĩnh ở phía sau ngửa đầu rống lên, tất cả Phong lang đồng loạt rút lui. Thanh âm bi phẫn của bầy Phong lang từ phía xa truyền lại, hiển nhiên đồng bọn bị chết mà vẫn không săn được con mồi. Lâm Lôi động tay, cái bóng màu tím hiện lên. Tử Huyết thần kiếm quấn quanh eo hắn.” Đối phó với bọn chúng, căn bản không cần phát huy lực công kích chính thức của Tử Huyết”.
Trường bào Lâm Lôi dính vài vết máu, đó là máu của Phong lang lưu lại. Giữa bầy sói, tiến hành giết chóc từ đầu chí cuối. Đối phó với bầy sói, chỉ cần tốc độ và độ sắc bén là đủ. Tử Huyết thần kiếm khi thì thẳng tắp, khi thì khúc chiết, lực công kích giảm đi vài phần.” Lão đại ngày càng lợi hại a.” Bối Bối hưng phấn nhảy lên vai Lâm Lôi, hắn cười nói: “Ngươi cũng không kém a”, hít sau một hơi, rồi chậm rãi thở ra. Lâm Lôi nhìn lại xung quanh, lại nhìn cái túi trên vai. Hai tháng nghiên cứu phương pháp sử dụng Tử Huyết thần kiếm, Lâm Lôi cũng có một bao đầy ma tinh hạch.” Hai tháng qua, ta vận dụng lực công kích của Tử Huyết thần kiếm đạt tới cảnh giới cao nhất. Bình cảnh, nếu muốn gia tăng, chỉ có thể gia tăng lực tay cùng lực bản thân.” Trong 2 tháng, Lâm Lôi từ rút kiếm, xuất kiếm, sử kiếm các phương diện đều tiến hành nghiên cứu. Mục tiêu là nhanh hơn, cố gắng đạt tới trạng thái nhanh nhất. Hơn nữa, hắn đối với Phong hệ nguyên tố hiểu biết không ít, khiến cho Lâm Lôi rất nhanh lĩnh ngộ được kiếm pháp ảo diệu. Vừa rồi hơn một trăm Phong lang vây công, cũng không làm hắn bị thương một chút nào. Đây chính là thành tích tốt nhất đạt được, Lâm Lôi cũng không nghĩ mình có thể đạt tới thành tích này.” Đạt tới bình cảnh, cũng nên từ Ma Thú sâm lân trở về.”
Buổi sáng. Ánh mặt trời chiếu sáng khắp mặt đất. Tử Huyết thần kiếm quấn quanh eo, trên vai một túi đầy ma tinh hạch, mang trường bào lấm tấm vết máu đã khô, Lâm Lôi bước vào cửa Ân Tư Đặc học viện. Bối Bối đứng trên vai hắn.” Rốt cuộc đã trở lại.” Lâm Lôi đã thấy Ân Tư Đặc học viện, tâm linh cảm thấy tĩnh lặng. Ân Tư Đặc học viện và Ma Thú sâm lân là hai thế giới trái ngược nhau, ở chỗ này không ai dám lạm sát, đều có khí độ tốt đẹp. Còn Ma Thú sâm lân là thế giới của kẻ mạnh, kẻ yếu sẽ bị giết chết, giết chóc mọi thời khắc đều có thể phát sinh.” Là Lâm Lôi”, người giữ cửa Ân Tư Đặc ma pháp học viện tự nhiên biết Lâm Lôi là nhân tài của học viện, đương nhiên không ngăn trở.
Lâm Lôi thong thả gật đầu với người thủ vệ, rồi tiến vào học viện. Trên đường không ít đệ tử nhìn thấy Lâm Lôi, đều nhỏ giọng xì xào với nhau.
“Là Lâm Lôi. Nhìn xem. Trên người hắn còn có vết máu, chắc vừa từ Ma Thú sâm lâm trở về, nghe nói hắn năm ngoái đi tới đó nên không tham gia kỳ kiểm tra hàng năm. Ở đó bốn tháng, tại Ma Thú sâm lân ở tận bốn tháng, thực là lợi hại a.”
“Địch Khắc Tây trong kỳ kiểm tra năm ngoái đã đạt tới Lục cấp ma pháp sư, bằng Lâm Lôi nhưng không có tham gia trắc thí”
Nghe những lời này Lâm Lôi chỉ mỉm cười, hướng ký túc xá của mình đi tới. Ở đó ba người Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì đang chuẩn bị đi ăn sáng.
“A, lão tam, ngươi đã trở về rồi.” Lôi Nặc là người đầu tiên đứng dậy, hưng phấn kêu lên.
Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì cả ba người đều vui mừng vọt tới, Lâm Lôi mỉm cười nhìn ba vị huynh đệ của mình.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 7 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 7 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 1 tuần trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi