1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Bàn Long Audio Podcast
  4. Tập 121 [ Chương 606 đến 610 ]

Bàn Long Audio Podcast

Tập 121 [ Chương 606 đến 610 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 606: Thủ đoạn của Bối Lỗ Đặc

Lâm Lôi vốn đã rơi vào cảm giác tuyệt vọng, cho rằng Địch Lỵ Á không hy vọng sống xót nữa. Đối với U Lam phủ chủ cũng còn hy vọng quá lớn. Nhưng hắn không thể nào ngờ, cứu Tứ Thần thú gia tộc trong lúc nước sôi lửa bỏng, theo lời Cái Tư Lôi Sâm nói U Lam phủ chủ vô cùng cường đại lại chính là gia gia của Bối Bối – Bối Lỗ Đặc.
Thấy Bối Lỗ Đặc, trong lòng Lâm Lôi, niềm hy vọng không khỏi nẩy sinh. Trong lòng Lâm Lôi, Bối Lỗ Đặc cao thâm, khó dò được.
“Có lẽ, thực sự Bối Lỗ Đặc đại nhân có năng lực cứu được Địch Lý Á không chừng” Đáy lòng của Lâm Lôi bắt đầu có chút kích động và mong chờ.
Đám người ở cửa phòng rất kinh ngạc khi nhìn thấy Bối Bối và U Lam phủ chủ vô cùng thân thiết. Bọn họ không thể nào biết được người thanh niên bên cạnh Lâm Lôi cùng với U Lam phủ chủ có quan hệ như thế nào!
“Bối Lỗ Đặc, người là gia gia của hắn sao?” Phổ Tư La kinh ngạc nói.
Bối Lỗ Đặc liếc mắt nhìn hắn một cái, có chút gật đầu: “Phổ Tư La, thực sự xin lỗi, ta không có nói với ngươi. Ta chỉ sợ ngươi biết ta cùng Bối Bối có quan hệ, ngươi lại quan tâm quá mức đến tiểu tử kia. Ngươi biết không, Bối Bối không tốt lắm, tập trung rèn luyện một thời gian cũng không được.”
Phổ Tư La cười đứng lên.
Lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Lôi và Bối Bối, đặc biệt là lúc Bối Bối sử dụng thần cách binh khí, hắn đã đoán ra có lẽ Bối Bối với Bối Lỗ Đặc có quan hệ.
Sau khi gặp Bối Lỗ Đặc, hắn cũng hỏi chuyện này. Chỉ là Bối Lỗ Đặc cung chỉ thuận miệng trả lời cho xong.
“Ha ha, tiểu tử này cần phải chăm chỉ luyện tập” Phổ Tư La cười cười nhìn về phía Bối Bối.
Bối Bối không khỏi hừ một tiếng: “Gia gia, ta đã lĩnh ngộ được 5 loại huyền ảo trong vòng hơn ngàn năm, tốc độ như vậy là rất nhanh rồi”
“Ngươi nói hay lăm!” Bối Lỗ Đặc khóc cười không được, không phải Bối Bối tự lĩnh ngộ 5 loại huyền ảo. Ngoại trừ một loại huyền ảo là do thần thú đạt đến giai đoạn trưởng thành tự lĩnh ngộ, 4 loại huyền ảo khác là do Bối Lỗ Đặc nhờ bằng hữu tạo ra mảnh linh hồn
Đương nhiên, ngộ tính của Bối Bối cũng không tệ lắm, có thể liên tục phá vỡ tứ đại huyền ảo bình cảnh.
Cái Tư Lôi Sâm, tứ đại tộc trưởng, các vị trưởng lão đều rất kinh ngạc. Bọn họ thực sự không ngờ đến Lâm Lôi, Bối Bối cùng vị cường giả U Lam phủ chủ có quan hệ mật thiết như vậy.
“Phủ chủ đại nhân, hơn ngàn năm, Bối Bối lĩnh ngộ được 5 loại huyền ảo là rất lợi hại rồi.” Cái Tư Lôi Sâm ở bên cạnh nói.
“Có bí mật trong đó, người không biết mà thôi.” Bối Lỗ Đặc nheo mắt lại nói.
“Gia gia” Bối Bối có chút bất mãn.
Bối Lỗ đặt nói: “Bất quá, so với khi ở Ngọc Lan đại lục, ngươi đã tiến bộ rất nhanh. Ít nhất lá sự kiên nhẫn được nâng cao lên chút ít. Ha ha …”
Lúc này, Bối Bối mới nở nụ cười.
“Bối Lỗ Đặc đại nhân.” Lâm Lôi cuối cùng đã mở miệng: “Thê tử Địch Lý Á của ta, nàng …”
Bối Lỗ Đặc quay đầu nhìn qua Lâm Lôi, vẻ mặt mới nghiêm tục hơn, gật đầu nói: “Ta cũng đã nghe nói chuyện thê tử của ngươi lúc mới tới đây. Lúc trước, khi 2 ngươi kết hôn, ta còn sai nhi tử của ta mang một quả thần cách cho thê tử ngươi, ai ngờ … hôm nay lại gặp chuyện này. Ai, nhanh lên, ta xem.”
“Vâng.” Lâm Lôi đi trước dẫn đường, hai người một trước một sau tiến vào trong phòng. Ngay sau đó, Phổ Tư La, Bối Bối cũng tiến vào phòng.
Năm đó, cũng là Bố Lỗ Đặc hảo tâm cấp một quả thần cách. Dù sao ở vật chất vị diện, tự mình luyện thành thần, khả năng vô cùng thấp. Mặc dù, tự mình luyện thành thần vô cùng tốt. Chỉ là, để cho Địch Lỵ Á tự mình luyện thành thần, đừng nói là thần, dù là đạt tới thánh vực cũng rất khó. Biết đến bao giờ mới thành thần.
Ốc Đốn cũng là như vậy. Nếu Ốc Đốn không tiến hành Tông từ tảy lễ, dựa vào chính mình luyện thành thần cũng khó.
“Lâm Lôi cùng phủ chủ có quan hệ như thế.” Cái Tư Lôi Sâm cùng đám người ở ngoài phòng nhìn nhau. Đến bây giờ, họ vẫn bị tin tức này làm cho rung động. Đồng thời, Cái Lôi Tư Sâm triển khai thân chi lĩnh vực, ngăn thanh âm không để người trong phong nghe được.
“Không nghe nói sao, lúc trước, khi Lâm Lôi kết hôn tại vật chất vị diện, phủ chủ cũng sai người mang lễ vật tới. Quan hệ của bọn họ vô cùng thân cận.” Chu Tước tộc trưởng khóe miệng nở nụ cười: “Chuyện này đối với Tứ thần thú gia tộc mà nói là chuyện tốt.”
“Đúng vậy. Nếu phủ chủ đại nhân hết lòng giúp đỡ gia tộc chung ta thì Bát đại gia tộc làm sao dám kiêu ngạo?” Huyền Vũ tộc trưởng cũng gật đầu nói: “Thủ đoạn của phủ chủ đại đại nhân, đích xác đáng sợ.”
Bọn họ đều nhớ rõ, cảnh lúc trước Bối Lỗ Đặc xuất tràng ngăn cản bát đại gia tộc tộc, cầm trong tay Hắc sắc trường côn, như tia chớp tung hoành trong nhóm cao thủ của Bát đại gia tộc. Chỉ cần trúng một côn thì ngay cả Thất tinh ác ma cũng không có hy vọng sống xót.
Vật chất công kích cao thủ Bát đại gia tộc không hề gây chút thương tổn nào đến Bối Lỗ Đặc, linh hồn công kích đánh lên người của Bối Lỗ Đặc cũng không chút phản ứng.
Trong nháy mắt, Bối Lỗ Đặc dễ dàng giết chết hơn hai mươi thất tinh ác ma, làm cho Bát đại gia tộc sợ đến mức lập tức tạm dừng công kích. Ngay cả Ba Lâm tộc trưởng của Bát đại gia tộc cũng cùng Bối Lỗ Đặc giao thủ một lần, mặc dù không chết nhưng cũng bị trọng thương.
Tu Tri, Ba Lâm tộc trưỡng cũng có chủ thần khí nhưng vị Ba Lâm tộc trưởng này so với Bối Lỗ Đặc vốn không cùng trình độ.
Bối Lỗ Đặc được gọi là Huyết Phong đại lục chủ thần hạ đệ nhất nhân. Được gọi như vây, nhưng không ai có ý kiến, ngay cả Tu La địa ngục cũng cam chịu. Hiển nhiên đây là sự công nhận! Qua đây có thể thấy được thực lực của Bối Lỗ Đặc.
“Lúc đó, nếu phủ chủ đại nhân mạnh mẽ ra lệnh cho bát đại ra tộc cút ngay, cho dù Bát đại gia tộc không muốn, phong chừng cũng phải đi.” Cái Tư Lôi Sâm thở dài nói: “Bất qua, tựa hồ phủ chủ đại nhân không muốn quá đắc tội với Bát đại gia tộc. Phỏng chừng, do nể mặt của chủ thần đứng sau Bát đại gia tộc. Chỉ cấm không cho Bát đại gia tộc tấn công vào Thiên Tề sơn mạch.”
“Phủ chủ đại nhân, nguyện ý làm viẹc này là tốt lắm rồi” Chu tước tộc trưởng nghiêm mặt nói: “Năm đó, bốn vị lão tổ tông còn sống, rất nhiều cường giả dựa vào gia tộc chúng ta, ngay cả chủ thần sứ giả cũng không ít. Chỉ là khi tứ lão tổ tông mất, ngay cả chủ thấn sứ giả để mặc gia tộc chúng ta.”
Kể cả các trưởng lão cũng thở dài trầm mặc
Thực là, lòng người khó dò mà!
Lão tổ tông vừa mất, ngay cả chủ thần sứ giả nhìn Tứ thần thú gia tộc từng bước một diệt vong, cũng không hề ra tay. May mắn là cuối cùng, U Lam phủ chủ ra mặt. Tuy U Lam phủ chủ không hoàn toàn đuổi Bát đại gia tộc đi nhưng dù sao cũng không để Tứ thần thú gia tộc diệt vong.
U Lam phủ chủ đối với bon họ vô cùng có tình có nghĩa. Ơn của U Lam phủ chủ nhiều như vậy, Tứ thần thú gia tộc không biết lấy gì để đền đáp được.
“Đi thôi. Chúng ta vào xem thế nào.” Cái Tư Lôi Sâm đi vào trước, các trưởng lão cũng theo thứ tự vào sau.
Cái Tư Lôi Sâm bọn họ vừa tiến vào phòng, liền thấy Lâm Lôi đã yên tĩnh đứng một bên để chờ, còn Bối Lỗ Đặc nhắm mắt đứng một bên. Chốc lát, liền mở mắt, cảm thán lên tiếng: “Tình hình của Địch Lỵ Á so với ta tưởng tượng còn nguy hiểm hơn.”
“Bối Lỗ Đặc đại nhân, chẳng lẽ người cũng không thể cứu được được Địch Lỵ Á?” Lâm Lôi nóng nảy.
“Gia gia” Bối Bối liền nói.
“Ha ha” Bối Lỗ Đặc cười và nói “Ta chỉ nói là tình hình không xong, chỉ là còn chưa đến mức ta không thể cứu được. Vì cứu thê tử của ngươi, ta phải lãng phí một giọt sinh mệnh chủ thần lực.”

Chuyện ma dân gian – những mẫu chuyện ngắn do chính người kể chuyện trải qua ..!- Thỉnh chư vi nghé thăm …!

Vừa nói xong, trong tay của Bối Lỗ Đặc liền xuất hiện một giọt thanh lục dịch.
“Bối Lỗ Đặc đại nhân.” Lâm Lôi vừa nhìn thấy sinh mệnh chủ thần lực, liền lo lắng nói: “Trị liệu linh hồn, đó là xâm nhập sâu trong linh hồn hạch tâm. Nếu có một tia bất cẩn, để một tia thoát ra, vậy là có thể …”
Mặc dù, Lâm Lôi rất muốn cứu Địch Lỵ Á, nhưng cũng không thể nhìn Địch Lỵ Á đi tìm chết.
“Phủ chủ đại nhân, sử dụng chủ thần lực này …” Cái Tư Lôi Sâm cũng nói.
“Yên tâm đi, hãy thưởng thức, chẳng nhẽ ta làm không được?” Bối Lỗ Đặc nghi hoặc quay đầu nghi hoặc nhìn Lâm Lôi bọn họ: “Sử dụng sinh mệnh chủ thần lực, để không một tia nào thoát ra, mặc dù khó khăn với các ngươi. Chẳng lẽ làm không được?”
Vừa nói xong, sinh mệnh chủ thần lực trong tay Bối Lỗ Đặc liền dùng nhập vào người hắn.
Lập tức, từ ngón trỏ tay phải của Bối Lỗ Đặc, một đạo thanh ảnh mở ảo xuất hiện.
“Chủ thần chi lực!” Lâm Lôi chấn kinh.
“Làm sao có thể?” Cái Tư Lôi Sâm, Phổ Tư La, cùng nhóm người đều khiếp sợ. Hiển nhiên, Bối Lỗ Đặc đã sử dụng chủ thần lực nhưng thân thể của Bối Lỗ Đặc không hề có một tia chủ thần lực nào bị thất tán.
Bình thường, khi sử dụng chủ thần lực, bên ngoài thân thể sẽ tràn ngập các vầng sáng.
Vầng sáng đó chính là chủ thần lực thất tán. Giờ phút này, Bối Lỗ Đặc không có có một tia đặc thù. Nhìn bề ngoài, căn bản không thể nào nhìn ra Bối Lỗ Đặc đang sử dụng chủ thần lực.
Lâm Lôi vô cùng mừng rõ: “Được cứu, Địch Lỵ Á được cứu rồi! Không ngờ Bối Lỗ Đặc đại nhân lại lợi hại như vậy, sử dụng chủ thần lực cũng có thể sử dụng cử trọng nhược khinh, không một tia nào bị thất tán.”
Chủ thần lực đối với thượng vị thần mà nói quá mạnh mẽ.
Giống như, để cho một người bình thường sử dụng trọng kiếm nặng trăm cân. Bởi vì qua nặng, nên sử dụng không được chuẩn, rất dễ thất ngộ.
Đối với thần cũng như vậy. Vượt qua sự năng lực khống chế của linh hồn, chủ thần lực không bị khống chế, liền bị thất tán. Trong truyền thuyết, chỉ có đại viên mãn thượng vị thần mới có thể khống chế hoàn mỹ chủ thần lực. Hôm nay, Bối Lỗ Đặc có thể làm được này.
“Phủ chủ đại nhân, chẳng lẽ người đã đạt đến đại viên …” Cái Tư Lôi Sâm cả kính nói.
“Im lặng!”
Bối Lỗ Đặc nhướng mày, vể mặt nghiêm túc hẳn lên: “Trong lúc ta trị liệu cho Địch Lý Á, các ngươi không được phép nói chuyện, nếu quấy rầy ta, hậu quả tự các ngươi chịu!” Bối Lỗ Đặc nghiêm nghị nói.
Nhất thời, cả phòng đều im lặng.
Trái tim của Lâm Lôi đập nhanh kinh hoàng, khẩn trương nhìn cảnh diễn ra trước mắt. Chỉ thấy Bối Lỗ Đặc vươn tay phải, bao trùm trên đầu Địch Lỵ Á. Nhất thời, che đi quang mang xanh biếc, quang mang này từ từ thẩm thẩm vào đầu Địch Lỵ Á.
Bối Lỗ Đặc vẫn nhắm mắt, hoàn toàn chuyên tâm trị liệu.
Cả phòng đều yên tĩnh. Ngay cả âm thanh của hơi thở cũng không có.
“Nhất định được, nhất định được.” Lâm Lôi nhìn không chớp mặt, trong lòng không ngừng chờ đợi. Hắn rất sợ hãi, trước đó Phương Tát Tư cũng ra tay cứu Địch Lỵ Á như vậy. Hắn vốn cho rằng sẽ thành công nhưng kết quả lại …
Yên tĩnh …
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Trị liệu linh hồn, phải vô cùng cẩn thận, bên trong linh hồn phi thường phức tạp, hơn nữa hạch tâm phi thường yếu ớt. Một tia thất ngộ thì linh hồn sẽ xong đời. Chu dù là Bối Lỗ Đặc cũng phải vô cùng cẩn thận trị liệu.
Hồi lâu …
Mồ hôi trên trán Lâm Lôi toát ra.
“Tốt lắm!” Một đạo thở dài vang vọng trong phòng. Trong phòng yên tĩnh, đột ngột vang lên một đạo âm thanh, làm cho Lâm Lôi không hỏi cả kính, Lâm Lôi nhìn về phía Bối Lỗ Đặc … Giờ phút phán quyết đã tới!
“Bối Lỗ Đặc đại nhân, thế nào rồi?” Trong lòng Lâm Lôi run lên.
“Thế nào ư? Tự ngươi nhìn sẽ thấy.” Bối Lỗ Đặc cười nói.
Ngay lập tức, Lâm Lôi quay đầu nhìn về phía Địch Lỵ Á. Chỉ thấy, mi mắt của Địch Lỵ Á khẽ run lên, trong nháy mắt, Lâm Lôi như có ngọn lửa thiêu đang thiêu đốt lòng ngực, trên mặt không khỏi lộ vẻ kinh hãi.
Địch Lỵ Á mở mắt. Đôi mắt có tia mờ mịt, khó hiểu. Nàng nhìn xung quanh có một đám người.
“Bối Lỗ Đặc đại nhân.” Địch Lỵ Á kinh hô, ngay lập tức nhìn về phía Lâm Lôi: “Lâm Lôi, đã có chuyện gì xảy ra vậy?” Sau khi Địch Lỵ Á bị trúng chiêu, mất ý thức trong một khoảng thời gian, nàng căn bản không biết chuyện gì xảy ra.
“Lâm Lôi, sao chàng lại khóc?” Địch Lỵ Á cảm thấy mơ hồ.
Tại sao khi tỉnh lại, xung quanh lại có đám người, kể cả tộc trưởng, thâm chí cả Bối Lỗ Đặc cũng xuất hiện.
Nước mắt của Lâm Lôi căn bản không chịu sự khống chế đã làm cho hai mắt ươn ướt, trước lúc Địch Lý Á tỉnh dậy một khắc, Lâm Lôi cảm giác thế giới trở nên u tối, bỗng nhiên lại khôi phục ánh sáng, lại có sắc thái.
“Địch Lỵ Á” Lâm Lôi nhìn Địch Lỵ Á không chớp mắt, sợ rằng sẽ mất Địch Lỵ Á
“Phủ chủ đại nhân, người, người là Đại viên mãn thượng vị thân sao?”
“Bối Lỗ Đặc, ngươi …” Phố Tư La cũng cả kính nói.
Bối Lỗ Đắc cười ha ha nói: “Các người nói cái gì? Chẳng lẽ, ta không phải đại viên mãn thượng vị thần thì không thể khống chế được chủ thần lực sao?”

Chương 607: Hai giọt chủ thần lực

Phổ Tư La, Cái Tư Lôi Sâm cùng đám người nhất thời tắt tiếng.
“Gia gia!”
Trên mặt lộ vẻ vui mừng, Bối Bối liến nói: “Ta biết bọn họ đều nghi hoặc. Bởi vì theo truyền thuyết chỉ có đại viên mãn thượng vị thần mới có thể sử dụng hoàn mỹ chủ thần lực.”
Bối Lỗ Đặc hướng về đám người ở trong phòng.
“Truyền thuyết … Các ngươi cũng biết truyền thuyết” Bối Lỗ Đặc cười nói: “Đại viên mãn thượng vị thần đích xác là làm được. Chỉ là ngoại trừ đại viên mãn thượng vị thần, không hẳn là thượng vị thần nhất định không làm được.”
Truyền thuyết, dù sao cũng chỉ là truyền thuyết!
Sự thực không nhất định phải giống như truyền thuyết.
“Bối Lỗ Đặc, bội phục, bội phục, khó trách chủ thần vĩ đạn lại đối đãi ngươi như thế.” Phổ Tư La cười nói, chủ thần sứ giả đối với chủ thần cũng chỉ là một thuộc hạ mà thôi. Một chủ thần sử giả chết, chủ thần hoàn toàn có thể kiếm được một chủ thần sứ giả khác.
Nhưng có một số sử giá lại được chủ thần rất coi trọng như đại viên mãn thượng vị thần. Mặc dù Bối Lỗ Đặc không phải là đại viên mãn thượng vị thần nhưng chủ thần đối với hắn là phi thường coi trọng.
“Đừng nói ta, vị chủ thần kia đối với ngươi cũng rất coi trọng.” Bối Lỗ Đặc cười nói.
Nghe xong, Phổ Tư La không khỏi mỉm cười. Hắn đã cùng chủ thần hỏa hệ tỷ thí, từ vật chất công kinh, linh hồn công kích, sau đó chủ thần hỏa hệ mới nói ra thân phận. Chủ thần nói rõ thân phận, cùng Phổ Tư La luận bàn, đương nhiên không coi Phổ Tư La là người bình thường.
Phổ Tư La cùng Bối Lỗ Đặc nói chuyện, bốn vị tộc trưởng, các vị trưởng lão đứng một bên chỉ có thể lắng nghe, không dám bàn luận. Dù sao, hai người đều là chủ thần sứ giả.
Bối Lỗ Đắc quay đầu nhìn thoáng qua Lâm Lôi, rồi sau đó liến phân phó đám người Cái Tư Lôi Sâm: “Tốt lắm, đám người các ngươi ở trong phòng bàn luận. Phu thê Lâm Lôi chắc hẳn có nhiều chuyện riêng cần nói. Các ngươi cũng nên ra ngoài đi thôi.”
Lúc này, đám người Cái Tư Lôi mới bừng tỉnh, lập tức gật đầu
“Phủ chủ đại nhân, nhân tiện việc người tới trị bện cho thê tử của Lâm Lôi, đêm nay, Tứ thần thú gia tộc tổ chức yến tiệc, mời người tham gia, được không?”
“Ừ, được rồi, tối nay, các ngươi phái người tới đây. Bây giờ ta còn muốn cùng Bối Bối nói chuyện.” Bối Lỗ Đặc nhìn Bối Bối cười và xoa đầu Bối Bối.
“Phủ chủ đại nhân!” Đột nhiên có một âm thanh vang lên: “Có một việc muốn nhờ đến phủ chủ đại nhân.”
“Muội muội” Cái Tư Lôi Sâm không khỏi bất ngờ, liền truyền âm nói: “Việc của chúng ta nói ra lúc này vẫn còn hơi sớm.”
Hiển nhiên, Bối Lỗ Đặc vừa ra lệnh cho bọn rời đi.
Bối Lỗ Đặc bất mãn, nhíu mày nhìn qua. Người phát ra âm thanh chính là đại trưởng lão của Thanh Long nhất tộc.
Đại trưởng lão nghiêm nét mặt nói: “Phủ chủ đại nhân, cũng giống thê tử của Lâm Lôi bị hôn mê, có không ít người! Không biết, phủ chủ đại nhân có thể ra tay cứu giúp mạng …”
“Hừ!” Bối Lỗ Đặc hừ lạnh một tiếng, lông mày không khỏi nhíu lại, ánh mắt lạnh lùng đảo qua nàng.
“Muôi muội” Cái Tư Lôi Sâm cũng thất thanh.
“Thực hài hước!”
Ánh mắt lợi hại của Bối Lỗ Đặc nhìn đại trưởng lão: “Trị liệu cho một người, không chỉ tiêu hao chủ thần lực mà còn tiêu hao cả tinh của của ta. Ngươi nói thực đơn giản … Huống chi, người của tộc ngươi liên quan gì đến ta. Dựa theo lời ngươi nói … có phải trong địa ngục, có người bị thương, đều muốn Bối Lỗ Đặc ta ra mặt cứu a!”
Một chút giận của Bối Lỗ Đặc làm cho Tứ thần thú gia tộc tộc trưởng, các trưởng lão sợ đến giật bắn mình.
Lão thiên. Ngày hôm nay, Tứ thần thú gia tộc còn có thể ẩn thân tại Thiên Tề sơn mạch đều nhờ vào Bối Lỗ Đặc. Nếu Bối Lỗ Đặc không hỗ trợ, Tứ thần thú đã bị Bát đại gia tộc vây công, tiêu đời rồi.
Đối mặt với sự tức giận của Bối Lỗ Đặc, Đại trưởng lão cũng không dám lên tiếng.
“Phủ chủ đại nhân, xin lỗi, cùng bởi vì muội muội ta lo cho tộc nhân.” Cái Tư Lôi Sâm vừa xin lỗi, lập tức dẫn theo những người khác rời đi luôn.
“Bối Lỗ Đặc, lần này ngươi phát hỏa làm cho nữ trưởng lão kia sợ không dám lên tiếng. Ngươi cũng thực là, chỉ cần cự tuyệt là được, cần gì phải phát hỏa.” Phổ Tư La cười nói.
Bối Lỗ Đặc liên khôi phục nụ cười trên mặt.
“Phổ Tư La, đối với ngoại nhân, không cần luôn phải tươi cười nghênh đón, nếu không, có nhưng người sẽ càng thêm quá phận.” Bối Lỗ Đặc cười nói.
Bối Lỗ Đặc không phải là người mềm lòng. Lúc trước, khi diễn ra Ngọc Lan đại lục chiến tranh khốc liệt, vô số người chết, Bối Lỗ Đặc cũng không ra tay cứu giúp. Bời vì, hắn xem sinh tử vốn cũng thiên địa pháp tắc là một bộ phận
Điều này gây ra cái chết của vô số người trong một ngày.
Cho dù thành thần, tuy là có vô vô hạn tánh mạng, nhưng trong cả địa ngục, mỗi khắc có vô số thần do chém giết mà chết đi. Nếu không phải với hắn có quan hệ, nếu phải là người mà hắn coi trọng một chút, hắn liệu có ra tay cứu không?
“Gia gia, chúng ta hãy mau ra ngoài thôi.” Bối Bối liền nói.
Bối Lỗ Đặc nở nụ cười: “Đúng vậy, đừng quấy rầy phu thê Lâm Lôi nữa.”
“Bối Lỗ Đặc đại nhân, vô cùng cảm tạ người.” Lâm Lôi nắm tay Địch Lỵ Á hướng về phía Bối Lỗ Đặc cảm kích nói. Lúc này, Bối Lỗ Đặc cứu Địch Lỵ Á, ân đức này, Lâm Lôi không thể báo đáp được.
“Ha ha …” Bối Lỗ Đặc cười: “Tốt lắm, không quấy rầy phu thê các ngươi nữa.”
Bối Lỗ Đặc cùng Phổ Tư Lôi, Bối Bối đồng thời rời đi. Trong phòng chỉ còn Lâm Lôi và Địch Lỵ Á. Lâm Lôi thuật là chuyện đã xảy ra. Mặc dù, Lâm Lôi kể rất bình tĩnh nhưng qua lời kể của Lâm Lôi, Địch Lỵ Á vẫn cảm nhận được sự hoảng sợ, tuyện vọng và sự hưng phấn, kích động.
“Địch Lỵ Á, nếu không có Bối Lỗ Đặc đại nhân cứu nàng, ta thực sự không thể nào tưởng tượng, sau khi nàng … tương lai ta sẽ như thế nào?” Lâm Lôi thấp giọng thơi dài nói: “Tu luyện sao? Dù thực lực của ta có cường đại thế nào? Không có nàng, thực lực cường đại thì có ý nghĩa gì?”
Địch Lỵ Á chết đi, đối với Lâm Lôi mà nói, tương lai là một mảnh hắc ám.
Không có hy vọng!
Không có động lực!
Nghe xong, mắt của Địch Lỵ Á đã ươn ướt. Đưa tay ôm lấy Lâm Lôi nói: “Lâm Lôi, đừng nói vậy, không phải bây giờ ta đã rất tốt sao?”
“Đúng vậy. Rất tốt!”
Lâm Lôi vuốt ve khuôn mặt Địch Lỵ Á, gật đầu nói: “Địch Lỵ Á, cho tận đến bây giờ, ta cũng chưa từng kinh động, vui vẻ, hưng phấn như vậy! Ta thấy mắt nàng mở ra … Cả người ta tựa hồ như sống lại”
“Vì nàng, vì con của chúng ta, ta sẽ không ngừng cố gằng làm cho mình mạnh hơn!” Lâm Lôi nhìn Địch Lỵ Á: “Có nàng ở phía sau, không có gì có thể làm cho ta sợ hãi!”
Nghe xong, nước mắt của Địch Lỵ Á không ngừng rơi xuống, nụ cười hạnh phúc nở trên khuôn mặtn.
“Địch Lỵ Á” trong tay của Lâm Lôi xuất hiện một giọt thủy hệ chủ thần lực: “Đây là thủy hệ chủ thần lực, nếu lúc trước ta đưa cho nàng một giọt chủ thần lực, nàng đã không gặp nguy hiểm như vậy. May là nàng đã khỏe lại, ta sẽ không để cho chuyện như vậy lại xảy ra lần nữa. Giọt chủ thần lực này, nàng hãy cầm đi.”
“Lâm Lôi. Không …” Địch Lỵ Á nhìn giọt chủ thần lực, liền cự tuyệt.
“Cầm đi!”
Lâm Lôi nghiêm túc nói: “Địch Lỵ Á, trải qua sự việc này, ta hiểu được, đôi khi ta cũng không thể bảo vệ được nàng. Nàng cầm một giọt chủ thần lực, tại thời điểm quan trọng có thể bảo trụ được tánh mạng. Chủ thần lực này, vô luận là linh hồn phòng ngự, vật chất phòng ngự đều phi thường hữu hiệu. Địch Lỵ Á, nàng chớ có cự tuyệt.”
Địch Lỵ Á nhìn Lâm Lôi. Nàng biết rất rõ tính của Lâm Lôi.
“Vâng, ta sẽ cầm” Địch Lỵ Á không cự tuyệt nữa.
Lúc này, trên mặt Lâm Lôi mới nở nụ cười, đưa tay ra ôm lấy Địch Lỵ Á, Địch Lỵ Á cũng ỷ ôi trong lòng ngực của Lâm Lôi: “Cái gì mất đi, mới thấy được tầm quan trọng. Ta không muốn nếm tư vi đó đâu.”
“Sẽ không, sẽ không bao giờ.” trên mặt Địch Lỵ hiên lên nụ cười.
“Đúng vậy.” Lâm Lôi liền ứng thanh. Nhất thời, hai ngừơi đều im lặng.
Tựu trung, hai người cảm thụ hơi thở củng nhau, thưởng thức sự ấm áp, sự yên lặng …
Về phần các trưởng lão, bọn họ đều tập trung tham gia yến tiệc. Dù sao, khách mời lần này là người đã cứu Tứ thần thú gia tộc – U Lam phủ chủ.
Khi họ biêt rằng, Bối Lỗ Đặc cùng Bối Bối, Lâm Lôi có quan hệ, họ đều ngạc nhiên không thôi.
“Lâm Lôi trưởng lão!” Ngồi trên đại điện, Cái Tư Lôi Sâm cất cao giọng nói: “Lúc trước, ngươi chiến đấu với tám trưởng lão của quân địch. Tuy tiêu hao một giọt chủ thần lực nhưng cũng giết được 5 Thất tinh ác ma.
Lâm Lôi không khỏi nhớ lại.
“Ta biết ngươi am hiểu đại địa pháp tắc, ta đã cùng Huyền Vũ tộc trưởng thương lương qua, ngươi giết chết 5 vị trưởng lão. Đây là một công lao lớn! Gia tộc thưởng cho ngươi 2 giọt chủ thần lực, một giọt là thủy hệ chủ thần lực, một giọt là địa địa chủ thần lực.” Cái Tư Lôi Sâm cười nói.
“Lâm Lôi, ngươi sử dụng đại địa chủ thần lực này kết hợp với trọng lực không gian, uy lực sẽ vô cùng lớn.” Âm thanh hùng hậu của Huyền Vũ Tộc trưởng vang lên.
Lâm Lôi đứng giữa đại điện.
Đồng thời, trong tay của Cái Tư Lôi Sâm, Huyền Vũ tộc trưởng đều xuất hiện một giọt chủ thần lực, phân biết giọt mầu xanh và giọt mầu vàng. Ngay khi tiếp nhận, Lâm Lôi liền thu 2 giọt vào Bàn Long chỉ giới.
“Tạ hai vị tộc trưởng.” Lâm Lôi khom người nói.
“Có công tất được thưởng. Đó là quy định của gia tộc.” Cái Tư Lôi Sâm cười nói: “Tốt lắm, hãy mau về chỗ ngồi đi. Mọi người tiếp tục uống rượu”
Cùng ngồi trong đại đại, Phổ Tư La, Bối Lỗ Đặc nhìn nhau cười.
Nhưng ngồi dưới đại điện, Phất Nhĩ Hàn trưởng lão không khỏi bất mãn trong lòng.
“Phụ thân” Y Mạn Nữu Nhĩ dùng thần thức truyền âm nói.
Bây giờ, có đại hỷ sự, mọi người trong gia tộc tập trung ở đây rất đông. Lúc chiến đấu, có người đã mất thần phân thân cực mạnh, không còn xứng với địa vị trưởng lão. Những người này vẫn được coi trọng. Dù sao, những người đó đều vì gia tộc mà tổn thất mất nhưng thần phân thân cực mạnh. Những người này ở gia tộc địa vị vẫn còn tương đối cao. Tham gia yến tiệc lần này, Y Mạn Nữu Nhĩ cũng nằm trong số đó.
“Lần này, tộc trưởng có vẻ thiên vị quá.” Y Mạn Nữu Nhĩ dùng thần thức truyền âm nói: “Dựa theo quy định của gia tộc, trưởng lão chiến đấu ở bên ngoài, tổn thất một giọt chủ thần lực. Bình thường chỉ bổ sung lại một giọt dù cho công lao lớn đến đâu. Dù sao, bây giờ, chủ thần lực của gia tộc đã không còn nhiều lắm.”
“Hừ” Phất Nhĩ Hàn dùng thần thức đáp lại: “Cũng bở vì U Lam phủ chủ? Nếu không phải như vậy, sao có thể cấp 2 giọt chủ thần lực. Không hiểu Lâm Lôi gập vận may gì mà U Lam phủ chủ cũng giúp đỡ.”
Đáy lòng Phất Nhĩ Hàn vô cùng bất mãn.
Lâm Lôi có Thanh Long chỉ giới, Phất Nhĩ Hàn đã có chút bất mãn, bây giờ, Lâm Lôi còn cùng U Lam phủ chủ có quan hệ. Hắn lại càng bất mãn. Nhưng hắn cũng không dám biểu lộ trên mặt.
Trên mặt vẫn phải cười, đồng thời nâng chén: “Lâm Lôi trưởng lão, chúc mừng ngươi.”
Lâm Lôi ngồi bên trái tại đại điện, cách không xa Bối Lỗ Đặc. Bối Lỗ Đặc nhìn về phía Lâm Lôi, truyên âm nói: “Lâm Lôi, ta nghe nói lần trở về này ngươi bị 8 trưởng lão vây công?”
“Đúng vậy.” Điều này, Lâm Lôi cũng có chút nghi hoặc, dùng thần thức truyền âm nói: “Chuyện này có chút kỳ quái. Thứ nhất, ta biến ảo dung mạo. Thứ 2, ta vừa đến bọn chúng liền hợp kích. Thứ 3, quân địch xuất động tới 8 vị trưởng lão. Nếu không nắm chắc 10 phần, sao bọn họ làm như vậy?”
Bối Lỗ Đặc trầm mặc chốc lát, mới dùng thần thức truyền âm nói: “Phổ Tư La cũng nói qua với ta về chuyện này. Ta suy nghĩ cẩn thận, có chút hoài nghi … Bên trong gia tộc có thể có người tiết lộ tin tức ra ngoài.”
Lâm Lôi ngẩn người ra.
“Lâm Lôi, hãy nói cho ta biết, ngươi có hoài nghi người nào không?” Bố Lỗ Đặc truyền âm nói.
Đương nhiên, trong Lâm Lôi có hoài nghi một người.
“Bối Lỗ Đặc đại nhân, ta không có chứng cớ. Hơn nữa, chuyện này có hay không có phản đồ, cũng không cam đoan 100%. Có hoài nghi, nói ra có tác dụng gì.” Lâm Lôi truyền âm nói.
“Ngươi không cần biết có hay không có tác dụng. Chỉ cần nói cho ta biết, ngươi có hoài nghi người nào không. Hãy nói cho ta biết.” Bối Lỗ Đặc nói.
Lâm Lôi chần chừ một lúc rồi nói: “Có, lúc ta vào kim chúc tánh mạng rời đi, hắn cũng thấy ta rời đi. Hơn nữa, trong gia tôc, cùng ta có mâu thuẫn tựu chung chỉ có phụ tử bọn họ.”
“Người đó là ai?”
“Phất Nhĩ Hàn!” Lâm Lôi rốt cục cũng nói ra tên.
“Người đó có trong đại điện không?”
“Có.” Lâm Lôi đáp lại: “Ngồi ngay đối diện, ở vị trí thứ 5.”
Theo chỉ dẫn của Lâm Lôi, Bối Lỗ Đặc quay đầu lại nhìn. Lúc này, Phất Nhĩ Hàn đang cùng trưởng lão khác bàn luận: “Gia tộc ngày càng khó khăn. Một lần ta gặp trưởng lão của địch, thiếu chút nữa là xong đời.”
“Có phải là người có mái tóc vàng phải không?”
Lâm Lôi đáp: “Chính là hắn!”

Chương 608: Diễn kịch

“Bối Lỗ Đặc đại nhân rốt cuộc muốn làm gì?” Tự đáy lòng của Lâm Lôi có chút nghi hoặc, trong Gia tộc có hay không có phản đồ hay không? có phải là Phất Nhĩ Hàn hay không, vốn là không có chứng cớ, Bối Lỗ Đặc đại nhân hỏi nhiều như vậy rốt cuộc muốn làm gì đây chứ
Ngay khi Lâm Lôi có chút nghi hoặc khó hiểu, Bối Lỗ Đặc đang ngồi ở phía trên đại điện đem chén rượu hướng tới một cái bàn dài trước mặt nặng nề đặt xuống. Âm thanh kia chói tai không khỏi làm Tứ đại Tộc trưởng, Phổ Tư La đều nhìn về phía người ấy.
“Hừ!” Bối Lỗ Đặc đột nhiên hừ lạnh một tiếng.
Ngay tức khắc cả đại điện trong lúc một thời đều yên lặng hẳn xuống. Mọi người đều hiểu vị U Lam Phủ Chủ tựa hồ có chút mất hứng.. Đắc tội với người khác thì không cần gấp. Nhưng không thể đắc tội với chỗ dựa của Gia tộc tồn tại. Cái Tư Lôi Sâm cất tiếng cười nói: “Phủ chủ Đại nhân. Không biết có chuyện gì?”
Bối Lỗ Đặc liếc nhìn hắn một cái, tức thời nhìn bao quát chung quanh. Ánh mắt hiện vẻ lạnh lùng.
“Lâm Lôi bọn họ gặp phải tám gã Trưởng Lão của địch quân tập kích. Hắn đánh chết mấy vị Trưởng Lão, có công thì được khen thưởng, điểm ấy ta rất tán thưởng cách xử lý của Gia tộc các ngươi … Thế nhưng Tứ thần thú Gia tộc các ngươi chẳng lẻ không một chút nào điều tra, tại sao lại có chuyện phát sinh tám gã Trưởng Lão đồng thời tập kích!”
Bối Lỗ Đặc hừ lạnh một tiếng nói, “Theo ta được biết, tám gã Trưởng Lão của địch quân một lần tập kích, liền có ba vị Trưởng Lão đều sử dụng Chủ thần lực, rõ ràng muốn giết chết Lâm Lôi! Thậm chí trong quá trình chiến đấu, ngay cả tôn nhi Bối Bối của ta cũng đã bị ảnh hưởng đến, may mắn ta đã sớm vì hắn luyện chế linh hồn phòng ngự thần khí. Mới có thể chống đở được một chút ánh sánh màu xanh biếc kia. Nếu không hắn cũng sẽ giống như Địch Lỵ Á!”
“Đại sự tình như thế. Gia tộc các ngươi không thèm để ý đến, hừ!” Bối Lỗ Đặc tức giận hừ một tiếng cũng không hề nói nhiều.
Lời này vừa nói ra. Cả đại điện đông đảo Trưởng Lão đều lặng lẽ thần thức truyền âm nghị luận lẫn nhau, ngay lập tức tại phía trên đại điện bốn vị Tộc trưởng cũng đồng dạng sử dụng thần thức truyền âm nghị luận với nhau, vào lúc bọn họ đang theo dõi …
Bối Lỗ Đặc tức giận như vậy, có thể là bởi vì Bối Bối cũng đã bị ảnh hưởng theo. Mặc dù Bối Bối không có việc gì xảy ra. Thế nhưng Bối Lỗ Đặc hiển nhiên vẫn còn nổi giận. Điểm ấy, tứ đại Tộc trưởng cũng hoàn toàn có thể hiểu.
“Phủ chủ Đại nhân.” Tộc trưởng của Chu tước ngay lập tức áy náy nói, “Chuyện Tám vị Trưởng Lão kia tập kích, chúng ta cũng biết tuyệt đối là có đã có kế hoạch trước, nếu không Lâm Lôi bọn họ mới ra khỏi Mật Nhĩ Thành, tại sao đã có phát sinh tám gã Trưởng Lão rất liều lĩnh. Thế nhưng, sự việc này không dễ điều tra!”
“Điều tra không thể ra?” Bối Lỗ Đặc lạnh lùng nói, “Rất đơn giản, trong Gia tộc các ngươi có phản đồ.”
“Phản đồ!”
Lời vừa nói ra. Khung cảnh trong Đại điện lập tức ồn ào náo nhiệt
Phất Nhĩ Hàn càng cả kinh lỗ chân lông đều dựng đứng lên, trái tim độc ác co rúm lại. Thế nhưng trong nháy mắt hắn liền tỉnh táo lại: “Không có việc gì. Tuyệt đối không có việc gì, ngoại trừ ta. Căn bản không ai biết ta thông tri cho người của Bát đại Gia tộc. Chính ta không nói thì người nào biết? Cho dù Lâm Lôi có nghi ngờ, thế nhưng ai cóchứng cớ?”
Trong nháy mắt, trong lòng của Phất Nhĩ Hàn càng kiên định tín niệm … bất kể thế nào thì chính mình cũng không phải là kẻ phản đồ!
Chính vì có tật giật mình. Phất Nhĩ Hàn biết rõ không ai biết được. Thế nhưng đáy lòng vẫn còn có chút thấp thỏm lo âu.
“Cha, người nói. Thực có phản đồ?” Y Mạn Nữu Nhĩ cũng dùng thần thức truyền âm cho Phất Nhĩ Hàn.
“Nói không chừng.” Phất Nhĩ Hàn giả vờ rất là bình tĩnh, thần thức truyền âm nói, “Có lẽ có phản đồ. Thế nhưng có thể Bát đại Gia tộc kia thực sự có biện pháp điều tra rõ hành tung của Lâm Lôi nói không chừng.”
Trong Đại điện ồn ào. Các Trưởng Lão đều khiếp sợ. Nhưng đáy lòng Lâm Lôi còn là kinh ngạc: “Vị Bối Lỗ Đặc đại nhân. Có phần hơi quá …” Trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì. Chưa từng có chứng cớ gì, Bối Lỗ Đặc cũng dám làm như vậy. Bất quá. trong lòng Lâm Lôi, Bối Lỗ Đặc làm việc vốn rất không hiểu.
“Lâm Lôi. Thực sự có phản đồ?” Địch Lỵ Á ngồi ở bên hông của Lâm Lôi sử dụng Thần thức truyền âm nói.
“Đương nhiên rồi.” Lâm Lôi đáp lại nói.
“Là ai? Là Phất Nhĩ Hàn?” Địch Lỵ Á cũng hướng nhìn thoáng qua Phất Nhĩ Hàn. Nghĩ đến phản đồ. trước tiên Địch Lỵ Á cũng nghĩ tới là Phất Nhĩ Hàn.
“Nếu có phản đồ, tám chín phần mười chắc hẳn là hắn.” Lâm Lôi đáp.
Thời gian sau trên đại điện. Cái Tư Lôi Sâm lúc này mới nói: “Phủ chủ Đại nhân. Ngươi nói có phản đồ. Chẳng lẻ người có chứng cớ?”
“Đương nhiên là có!” Bối Lỗ Đặc thoáng cười nói.
Nhất thời đại điện sôi nổi hẳn lên. Ngay cả Lâm Lôi cũng giật mình..
“Có chứng cớ?” Lâm Lôi tự mình cũng không biết có chứng cớ.
“Chứng cớ?” Phía dưới, Phất Nhĩ Hàn không khỏi kinh hãi, “Không biết. Tuyệt đối sẽ không biết. Thần phân thân của ta truyền đạt tin tức này, thế nhưng đã biến ảo dung mạo. Tuyệt đối không người nào biết việc này.”
“Chứng cớ ở đâu?” Cái Tư Lôi Sâm liền nói, “Nếu thực có phản đồ. Phản bội Gia tộc … Phủ chủ Đại nhân xin yên tâm. Vô luận người kia là ai. Tứ thần thú Gia tộc ta đều sẽ đưa tất cả phân thân của hắn, tất cả đều xử tử. một người cũng không để lại! “Cái Tư Lôi Sâm nói âm vang mạnh mẽ.
“Đúng, nhất định phải xử tử!” Bạch hổ Tộc trưởng cũng lãnh lùng nghiêm nghị nói.
“Phủ chủ Đại nhân. Không biết chứng cớ?” Chu tước Tộc trưởng mở miệng nói, tất cả mọi người ở cả đại điện nhìn về phía Bối Lỗ Đặc. Lâm Lôi, Phất Nhĩ Hàn cũng đều nhìn chăm chú vào Bối Lỗ Đặc, bọn họ cũng không biết …
Có chứng cớ gì!
“Nói không được, nói không được!” Bối Lỗ Đặc thoáng cười nói.
Mọi người sửng sốt.
“Phủ chủ Đại nhân. ngươi định làm gì?” Bọn người Cái Tư Lôi Sâm kinh ngạc không thôi, Lâm Lôi cũng nghi hoặc nhíu đôi lông mày lại.
Bối Lỗ Đặc thoáng cười nói: “Nói cũng vô dụng, bởi vì biết việc này, chỉ có hai người, một người là ta! Một người khác đó là Chủ thần vĩ đại! Các ngươi tưởng rằng. Chủ thần sẽ vì một việc nhỏ này mà làm chứng? Còn như mọi sự kỹ càng tỷ mỉ, sự việc lien quan tin tức của Chủ thần. Ta cũng không dám tiết lộ.”
Mọi người trợn tròn mắt. Lâm Lôi cũng hôn mê không hiểu.. Tại sao lien quan đến Chủ thần.?
“Phủ chủ Đại nhân. Ý của ngươi là. Không thể lấy ra chứng cớ?” Âm thanh của Đại Trưởng Lão vang vọng trong đại điện.
“Đúng, không thể lấy ra chứng cớ.” Bối Lỗ Đặc gật đầu nói.
Đại Trưởng Lão cung kính nói: “Phủ chủ Đại nhân ngươi không lấy ra chứng cớ, việc này bây giờ không cách nào xác định, có hay không có phản đồ. Còn không chắc chắn! Tại tình hình không có chứng cớ, có lẽ không nên tìm cách làm cho lòng người hoảng sợ. Hoàng..”
“Buồn cười!”
Bối Lỗ Đặc nhận thấy Đại Trưởng Lão trước “Như thế nào, chẳng lẻ ngươi cho rằng ta nói sạo?”
Đại Trưởng Lão cứng đờ người.
“Muội muội.” Cái Tư Lôi Sâm thần thức truyền âm quát, “Phủ chủ Đại nhân hiển nhiên là định yêu cầu truy cứu sự tình. Ông ấy truy cứu thì cứ cho phép ông ấy truy cứu, dù sao ta cũng muốn tìm cho ra phản đồ, ít nhất phải có một lý do để cho chúng ta tin phục. Nếu tùy ý chỉ ra và xác nhận, Tứ thần thú Gia tộc chúng ta cũng sẽ không đáp ứng! Bây giờ có lẽ chớ chọc, giận hắn.”
Cái Tư Lôi Sâm nghiêm chỉnh sắc mặt dò hỏi: “Xin hỏi Phủ chủ Đại nhân, ngươi biết vị phản đồ kia là ai?”
Nhất thời, cả đại điện yên tĩnh hết thảy. Lâm Lôi cũng cẩn thận lắng nghe, chỉ thấy Bối Lỗ Đặc thờ ơ cười, vươn ngón trỏ tay phải chỉ xuống Phất Nhĩ Hàn ở phía xa dưới đại điện: “Phản đồ Tứ thần thú Gia tộc các ngươi. Chính là hắn! Phất Nhĩ Hàn!”
“Phất Nhĩ Hàn!” Bối Lỗ Đặc cuối cùng quát ra một cái tên vang vọng khắp cả trong đại điện. Sắc mặt của Phất Nhĩ Hàn trong nháy mắt khó coi đến mức tận cùng. Lâm Lôi trong lòng kinh dị, thần thức truyền âm cho Bối Lỗ Đặc: “Bối Lỗ Đặc đại nhân, người làm gì?”
“Không cần suy nghĩ nhiều. Ta tự có dự định. ngươi tiếp tục ngồi xuống xem là được.” Bối Lỗ Đặc thần thức truyền âm nói.
Đông đảo các Trưởng Lão ngồi ở dưới đại điện, tất cả đều quay đầu hướng về Phất Nhĩ Hàn nhìn, nhưng Phất Nhĩ Hàn cũng lập tức đứng lên. Trên mặt tràn đầy vẻ tức giận, lớn tiếng nói: “Phủ chủ Đại nhân. Phất Nhĩ Hàn ta thân là thành viên đời thứ ba của Gia tộ, hơn một vạn năm nay. Giết chết đối phương Thất tinh ác ma cũng có hai tên! Con của ta cùng địch nhân chiến đấu đã mất đi cực mạnh Thần phân thân, ngươi nói ta phản đồ? Ha ha …”
Phất Nhĩ Hàn dĩ nhiên bi phẫn cười ha hả. tiếng cười lớn kia uẩn chứa bi phẫn. Làm đông đảo các Trưởng Lão cũng không thể không tin tưởng Phất Nhĩ Hàn. Rất hiển nhiên, Bối Lỗ Đặc từ đầu tới đuôi căn bản không có đưa ra chứng cớ có tính xác thực, mà chỉ ra và xác nhận phản đồ đó là ‘ Phất Nhĩ Hàn’, nếu là vãn bối trong Gia tộc, hoặc là một ít thành viên sau khi gia nhập Gia tộc, các Trưởng Lão vẫn tin tưởng Bối Lỗ Đặc.
Nhưng Phất Nhĩ Hàn, con của Đại Trưởng Lão!Bọn họ cũng không tin rằng Phất Nhĩ Hàn sẽ là phản đồ!
“Phủ chủ Đại nhân.” Đại Trưởng Lão kia đứng dậy, mặt nạ màu bạc hạ xuống, đôi mắt kia ẩn chứa tức giận, lạnh lùng nghiêm nghị nói.” Phất Nhĩ Hàn chính là con của ta, vô số năm qua, ta đối với hắn vẫn còn rất hiểu rõ! Ta dám cam đoan, hắn tuyệt đối không phải là phản đồ! Cũng không thể là phản đồ!”
Bối Lỗ Đặc trên mặt như trước có một màn nhàn nhạt tươi cười.
“Nga, không thừa nhận?” Bối Lỗ Đặc liếc hướng Phất Nhĩ Hàn.
“Phất Nhĩ Hàn, ngươi cho là việc ngươi làm thần không biết quỷ không hay. ngươi không nói thì không ai biết?” Bối Lỗ Đặc thoáng cười nói. “Nhưng ngươi quên., Chủ thần thần thức điều tra, ngươi căn bản sẽ không phát hiện ra được!”
Tự đáy lòng Phất Nhĩ Hàn run lên: “Chẳng lẻ việc ta làm. Đều bị Chủ thần biết được.? Không có khả năng, không có khả năng! Chủ thần như thế nào lại vừa vặn chú ý đến chuyện của ta làm?” Trong lòng Phất Nhĩ Hàn không ngừng nói với chính mình. Nhưng bề mặt ngoài, Phất Nhĩ Hàn vẫn như trước ngẩng cao đầu, kiên định nói: “Phủ chủ Đại nhân. Phất Nhĩ Hàn ta dám nói. Ta tuyệt đối không phản bội Gia tộc, tuyệt đối không có!”
“Ta cũng không nhiều lời.” Bối Lỗ Đặc nhìn về phía hắn, “Ngươi cho rằng ngươi là trong sạch, đúng không?”
Phất Nhĩ Hàn ngang nhiên gật đầu: “Đương nhiên!”
Bối Lỗ Đặc có chút gật đầu: “Tốt lắm, nếu ngươi thực sự trong sạch, vậy ngươi sẽ không chống cự. Ta đứng đối diện với ngươi thi triển một lần’ Mê Hồn’, trong trạng thái mê hồn, ngươi sẽ đem sự thực hoàn toàn nói ra.”
Lâm Lôi nghe nói như thế liền hiểu rõ ý nghĩ của Bối Lỗ Đặc: “Phất Nhĩ Hàn dù sao là Thất tinh ác ma, hơn nữa trong thực lực Trưởng Lão đều dựa vào để tiến lên, nhưng là Thanh Long nhất tộc trong Linh hồn cũng có thiên phú thanh quang bảo vệ, muốn đối phó cường hoành thi triển’ Mê Hồn’, chính là Bối Lỗ Đặc đại nhân phỏng chừng cũng làm không được.”
Mê hồn một Thất tinh ác ma. Rất khó. Nếu Thất tinh ác ma, có thiên phú thanh quang bảo vệ … Có thể đối với hắn thi triển Mê Hồn, thì cả Địa Ngục đều có thể đếm được trên đầu ngón tay..
“Mê hồn?” Phất Nhĩ Hàn cả giận nói. “Phủ chủ Đại nhân, ta không phải là phản đồ! ngươi cũng vẫn muốn ép ta tiếp nhận’ Mê Hồn’. Mặc dù ngươi là Phủ chủ Đại nhân cao cao tại thượng. Nhưng ta cũng phải nói, ngươi khi hiếp người quá đáng!”
“Láo xược.” Cái Tư Lôi Sâm quát.
Phất Nhĩ Hàn cũng đi nhanh lên phía trước.
“Bồng!” quỳ mạnh xuống.
“Tộc trưởng!” Phất Nhĩ Hàn xúc động phẫn nộ nói, “Chuyện tới hôm nay, ta không thể không nói chuyện, Phủ chủ Đại nhân đổ tội cho ta thì thôi. Còn muốn đối với ta thi triển thuật Mê Hồn. Còn muốn ép ta đừng phản kháng. Phất Nhĩ Hàn ta cũng là Trưởng Lão của Tứ thần thú Gia tộc vĩ đại! Ta cũng là Thất tinh ác ma! Đại khuất nhục như thế ta chịu không được!”
Phất Nhĩ Hàn ngẩng đầu nói: “Tộc trưởng, nếu khiếp sợ quyền uy của Phủ chủ Đại nhân, Phất Nhĩ Hàn ta đây hôm nay sẽ giống như mong muốn của Phủ chủ Đại nhân, ở đây nhận lấy cái chết! Phủ chủ Đại nhân cứ động thủ, cứ việc xử tử ta! Thế nhưng, Bối Lỗ Đặc ngươi … Cho dù là Phủ chủ, cho dù đối với gia tộc của ta có đại ân. Ta cũng không cho phép ngươi lại tiếp tục sỉ nhục ta! Ngươi giết ta. Ta cũng không cho phép ngươi bôi nhọ ta!”
Phất Nhĩ Hàn nhắm mắt lại: “Muốn giết, ngươi cứ việc đến!”
Nhất thời trong đại điện các vị Trưởng Lão đều truyền âm nghị luận lẫn nhau. “Phất Nhĩ Hàn. ngươi chỉ chấp nhận một lần mê hồn thôi, đến lúc đó Phủ chủ Đại nhân sẽ biết ngươi là trong sạch.” Cái Tư Lôi Sâm nói.
“Chịu đựng áp bức lăng nhục đã đủ rồi. Vẫn ép ta tiếp nhận mê hồn. Không cho phép phản kháng?” Phất Nhĩ Hàn nước mắt đều chảy xuống, cao ngạo nói. “Tộc trưởng a … Lão tổ tông còn sống. Ai dám đối với Trưởng Lão Gia tộc của chúng ta làm như thế?”
Lời nói này, làm không ít các Trưởng Lão ở đây trong lòng đồng tình. Lão tổ tông còn sống, dù cho là Địa Ngục Tu La. Bọn họ Tứ thần thú Gia tộc cũng không thèm để ý. Bối Lỗ Đặc cười.
“Ha ha!”
Bối Lỗ Đặc cười to tiếng vang khắp đại điện, lập tức đứng dậy trực tiếp hướng xuống phía dưới đi đến.
“Muốn giết cứ giết.” Phất Nhĩ Hàn nhắm mắt quỳ xuống trên mặt đất, với một bộ dạng bi phẫn.
“Phủ chủ Đại nhân.” Cái Tư Lôi Sâm liền nói.
Bối Lỗ Đặc cũng đi xuống đại điện. Lạnh lùng cười nói: “Tiểu tử ngươi bản lĩnh diễn kịch quả thực không tồi. Được, hôm nay nếu như ta bức tử ngươi, còn nói ta bôi nhọ ngươi, ta sẽ tha cho ngươi sống thêm mấy tháng nữa … Đợi mấy tháng sau, ta xem ngươi còn có lời để nói!”
Bối Lỗ Đặc nói xong, trường bào vung lên liền hướng đi ngoài.
“Phất Nhĩ Hàn ta không phải là phản đồ, qua mấy tháng nữa, cũng như trước không phải là phản đồ!” Phất Nhĩ Hàn vẫn đang quỳ gối, nhưng lại vẫn còn ngẩng đầu nói.

Chương 609: Trốn không thoát

Bối Lỗ Đặc đột nhiên rời khỏi buổi tiệc, cũng khiến cho không khí của cả đại điện có chút xấu hổ, Bữa tiệc rượu ăn mừng cũng nhanh chóng qua loa chấm dứt, Cái Tư Lôi Sâm cùng bốn vị Tộc trưởng quay sang hướng Phổ Tư La, Bối Bối, Lâm Lôi chào hỏi từ biệt, Lâm Lôi bọn họ cũng đều đi về trước …
Trong Đại điện, đại đa số Trưởng Lão đều bắt đầu rời đi, Phất Nhĩ Hàn mới đứng lên.
“Phất Nhĩ Hàn.”
Một tiếng âm thanh lạnh lùng nghiêm nghị vang lên.
Phất Nhĩ Hàn quay đầu lại, Đại Trưởng Lão đang đi tới, ánh mắt lạnh lùng chăm chú nhìn vào hắn, sử dụng Thần thức truyền âm nói:
“Phất Nhĩ Hàn, ta hỏi ngươi. Tám vị Trưởng Lão của quân địch được cử đi giết Lâm Lôi. Có phải là ngươi làm hay không?”
“Không phải!”
Phất Nhĩ Hàn không chút do dự nói:
“Mẫu thân. Ta tuyệt đối không phải là phản đồ! Mẫu thân, ngươi phải tin tưởng ta!”
Đại Trưởng Lão nhìn kĩ hắn một lúc, thế nhưng Phất Nhĩ Hàn muốn diễn kịch làm sao nàng có thể phát hiện. Đại Trưởng Lão dường như thở dài một hơi. Âm thanh nhu hoà hơn rất nhiều:
“Được, ta tin tưởng ngươi, chỉ cần ngươi không phải là phản đồ, Gia tộc sẽ không cho phép người khác giết ngươi.”
Nói xong. Đại Trưởng Lão cũng lập tức quay đi. Ở Đại điện lạnh lẽo dưới lòng đất Phất Nhĩ Hàn ngồi một mình ở trong đó:
“Nghe ý tứ của Bối Lỗ Đặc tựa như thực sự đã khẳng định ta là phản đồ? Chẳng lẽ Chủ thần thực sự có nhìn thấy? Chủ thần tuy là nhân vật cao quý. Thế nhưng cũng có nhân tính. Cũng sẽ hành tẩu đi các nơi, nói không chừng có thể biết thực.”
Trong đầu Phất Nhĩ Hàn không ngừng suy nghĩ suy diễn.
“Hừ. Bất luận Chủ thần phát hiện hay không phát hiện. Vĩ đại như Chủ thần, như thế nào sẽ vì một việc nhỏ này mà nhúng tay vào.” Phất Nhĩ Hàn quyết định chú ý
“Chỉ cần ta kiên định tự mình không phải là phản đồ. Ta đây sẽ không là người có lỗi!”
Việc Phất Nhĩ Hàn muốn làm chính là chỉ có nhất nhất dù chết cũng không thừa nhận! Trong Đại hạp cốc của Thiên Tế Sơn Mạch. Bối Lỗ Đặc không hề đến nơi Tứ thần thú Gia tộc an bài rất tốt, mà là ở lại trong Đại hạp cốc, cùng Lâm Lôi, Bối Bối ở cùng với nhau.
Lâm Lôi ở tại phòng bên trong, Lâm Lôi, Bối Bối, Phổ Tư La, Bối Lỗ Đặc bốn người cư ngụ ở bên ngoài. Nhưng Địch Lỵ Á chính là ở tại phòng ngoài mang theo Uy Địch.
“Gia gia. Nếu ngươi cùng Chủ thần biết sự tình này, biết rõ Phất Nhĩ Hàn kia là phản đồ, dứt khoát trực tiếp đi giết hắn là được.”
Bối Bối gầm gừ nói: “Tên Phất Nhĩ Hàn, ta đã sớm coi không vừa mắt với hắn..”
Lâm Lôi cười nói: “Bối Bối, Tộc trưởng, Trưởng Lão của Tứ thần thú Gia tộc ở sâu trong tâm linh đều có một chút cao ngạo, nếu không có chứng cớ mà giết, Tộc trưởng, các Trưởng Lão cho dù không trở mặt ngay tại chỗ, nhưng trong lòng cũng sẽ mang hận.”
“Đúng.” Bối Lỗ Đặc gật đầu cười nói, “Đừng xem thường bốn vị Tộc trưởng đúng là rất tôn kính ta. Thế nhưng dù sao bọn họ cũng đều là con cái của bốn vị Chủ thần. Trong lòng đều rất là cao ngạo, không thể làm quá đáng.”
Trong lòng Lâm Lôi có chút ít nhiều cảm kích Bối Lỗ Đặc. Bối Lỗ Đặc làm sao mà không biết Tứ thần thú Gia tộc sẽ hận hắn? Hắn làm như vậy là lo lắng cho mình sẽ lọt vào sự gạt bỏ. Ở trong gia tộc, cuộc sống không dễ chịu.
“Bối Lỗ Đặc đại nhân, người nói mấy tháng sau sẽ khiến cho Phất Nhĩ Hàn không thể nói được gì hết. Rốt cuộc có biện pháp gì?” Lâm Lôi ngay lập tức dò hỏi.
“Đúng vậy, gia gia. Người có biện pháp nào?”
“Ha ha …” Bối Lỗ Đặc cười.
Phổ Tư La cũng cười nói: “Bối Bối. ngươi quên rồi, hơn một năm trước. Tại Mật Nhĩ Thành chuyện ngươi gặp qua bà nội của ngươi? Lần đó, ngươi nhận được cái gì?”
“Linh hồn bác li những mảnh nhỏ, Thế là sao?” Bối Bối nghi hoặc hỏi.
Bối Lỗ Đặc cười nói: “Linh hồn bác li những mảnh nhỏ này, chính là của vị lão bằng hữu của ta đưa tặng lại. Lần đó, Ta đưa cho bà nội của ngươi giao cho ngươi, bởi vì lúc đó ta đang đi theo vị lão bằng hữu kia của ta, không có thời gian đi tìm ngươi.”
“Phất Nhĩ Hàn cũng là đệ tử của Thanh Long nhất tộc, có thiên phú bảo vệ, ta đối với hắn không cường hoành thi triển’ Mê Hồn’ được. Thế nhưng vị lão bằng hữu kia của ta có thể làm được.” Bối Lỗ Đặc tự tin mười phần.
Siêu cấp cường giả có thể Bác ly linh hồn mảnh nhỏ?
“Nếu là người này ra tay.” Trong lòng Lâm Lôi thực sự mừng rỡ, “Phất Nhĩ Hàn khẳng định chạy không thể thoát được!”
“Lần này ta vì chuyện của Địch Lỵ Á. Vội vã bay tới đây. Ta còn lo lắng rằng lão bằng hữu sẽ rời đi. Bất quá vừa rồi liên lạc với lão. vị lão bằng hữu kia của ta còn đang ở U Lam Phủ. Mấy tháng sau. Sẽ bay tới đây.” Bối Lỗ Đặc thoáng cười nói.
“Gia gia, có chắc chắn chứ?” Bối Bối có chút lo lắng.” Phất Nhĩ Hàn thực sự có thiên phú bảo vệ đây.”
“Mười phần nắm chắc!” Bối Lỗ Đặc nói.
Lâm Lôi nghe xong trong lòng vô cùng vui sướng. Đồng thời cũng thầm khen: “Bối Lỗ Đặc đại nhân thực là Siêu cấp cường giả kết giao bằng hữu cũng đều là Siêu cấp cường giả a, ngay cả Phất Nhĩ Hàn có Thiên phú Thanh quang bảo vệ cũng có thể thi triển “Mê Hồn”. Với thành tựu về phương diện linh hồn đạt tới trình độ khiến cho người ta sợ hãi vô cùng.”
Cuộc sống chờ đợi thực là nhàn nhã rong chơi, tuy vậy tin tức U Lam Phủ chủ chỉ ra và nhận định Phất Nhĩ Hàn chính là phản đồ, cũng lan truyền khắp tại Thiên Tế Sơn Mạch. Không ít người trong gia tộc ngấm ngầm đều rất tức giận, cho rằng U Lam Phủ chủ ỷ thế hiếp người.
Chớp mắt đã trôi qua mấy tháng, vào một ngày, Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á đang ở phòng trước đùa giỡn với Uy Địch. Uy Địch đã có thể loạng choạng bước đi..
Đang quấn quít con mình. Địch Lỵ Á đột nhiên ngẩng đầu nói: “Lâm Lôi. tin tức lần trước truyền quả thực đúng rất rộng. Ngay cả chúng ta ở trong Đại hạp cốc cũng truyền đến. Ta vừa rồi đem theo Uy Địch đi ra ngoài đi dạo chơi một lúc. Có nghe được mọi người trong Đại hạp cốc khác ở chi mạch khác nói U Lam Phủ chủ bôi nhọ Trưởng Lão Phất Nhĩ Hàn đấy, đương nhiên, cũng có người nói Phất Nhĩ Hàn không dám tiếp nhận Mê Hồn. đúng là có tật giật mình … Bất quá đại đa số hình như ủng hộ bên Phất Nhĩ Hàn.”
“Không cần quan tâm nhiêu, đợi vị cường giả kia lại đây, hết thảy chân tướng sẽ rõ ràng.” Lâm Lôi nói xong, liền ngồi xuống nói. “Uy Địch, cố gắng lên, đi vài bước đến bên cha nào.”
“Nha. Nha~”
Uy Địch cười toe toét, cái miệng nhỏ nhắn nhỏ nhắn luôn pi – po. Bước từng bước chân nhỏ cẩn thận đi tới, rốt cục cũng xà vào trong lòng của Lâm Lôi..
“Cha.” Uy Địch nũng nịu gọi.
“Lai, hôn một cái nào.” Lâm Lôi sủng nịch nói.
Trong lúc ôm con mình, Lâm Lôi cũng liếc mắt sang Địch Lỵ Á đang ở bên cạnh một cái. Mới mấy tháng trước. Bản thân mình vẫn bị vây trong tuyệt vọng. Nhưng nay hết thảy đều thay đổi. Chính là bởi vì Bối Lỗ Đặc: “Đại ân này cả đời cũng không thể quên”
Ngay khi, cả nhà Lâm Lôi ba người đang hưởng thụ sung sướng thì …
“Bối Lỗ Đặc!” Một âm thanh sang sảng vang lên tại bầu trời của Thiên Tế Sơn Mạch.
“Ân?” Lâm Lôi, Địch Lỵ Á kinh hãi ngẩng đầu lên.
Thân ảnh của Bối Lỗ Đặc, Phổ Tư La, Bối Bối liên tiếp bay ra, Bối Lỗ Đặc hướng về phía Lâm Lôi cười nói: “Lâm Lôi, vị bạn tốt kia của ta tới rồi. Đi thôi, Phất Nhĩ Hàn phải lộ ra chân diện mục thôi.”
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á cũng mang theo đứa nhỏ, cũng đi theo hướng về phía trên Đại hạp cốc bay đi. Phía trên Thiên Tế Sơn Mạch, một thân ảnh to lớn ngạo mạn đang huyền phù lơ lửng ở giữa không trung, toàn thân hắn đang khoác áo choàng dài hình thanh điểu. Mái tóc của Thanh Điểu uốn lượn tuỳ ý tung bay. Lông mi thô màu đen như hai thanh kiếm.
Hắn cứ như vậy ở đó, đứng ở trên bầu trời Thiên Tế Sơn Mạch. Chung quanh có rất nhiều tốp tuần tra chiến sĩ, không người nào dám tới gần. Chỉ thấy Cái Tư Lôi Sâm suất lĩnh mấy vị Trưởng Lão bay tới..
“Tộc trưởng. Vị quái nhân này bay đến này, sau khi quát lên một tiếng’ Bối Lỗ Đặc’ liền đứng ở đây bất động.. Chúng ta muốn đuổi hắn đi … Thế nhưng phàm những ai tới gần hắn đều sẽ mất đi ý thức, rớt xuống, sau khi té rớt xuống lại khôi phục ý thức..” Đội trưởng của Tuần tra chiến sĩ ngay lập tức đến báo cáo nói.
Cái Tư Lôi Sâm nghe nói như thế, không khỏi nhướng mày. Lúc này, Cái Tư Lôi Sâm bay qua, Lớn tiếng nói: “Ta là Tộc trưởng của Thanh Long nhất tộc Cái Tư Lôi Sâm, không biết người là ai?”
Lúc này, quái nhân mới mở mắt hướng Cái Tư Lôi Sâm liếc qua. Cái Tư Lôi Sâm không khỏi chấn động trong lòng, hắn dĩ nhiên cảm giác được trong ánh mắt của quái nhân quả nhiên có hai bóng xà ảnh hư ảo.
“Cái Tư Lôi Sâm?” Quái nhân lạnh lùng nói. “Ta đang đợi Bối Lỗ Đặc.”
Cái Tư Lôi Sâm nhướng mày, tuy nhiên cảm thấy thực lực của người đứng trước mắt rất mạnh, thế nhưng Cái Tư Lôi Sâm cũng không sợ hãi … Hắn chính là cực mạnh’ linh hồn phòng ngự’, dù sao hắn có một cái ” linh hồn phòng ngự Chủ thần khí” hoàn hảo.
“Mời đến chỗ ta ở ngồi xuống nghỉ ngơi. Tiện đợi Phủ chủ Đại nhân.” Cái Tư Lôi Sâm cười nói.
“Không cần.” Quái nhân nói.
“Ha ha … Đan Trữ Đốn, tốc độ của ngươi quả là chậm chạp a.” Sang sảng tiếng cười vang lên, chỉ thấy Bối Lỗ Đặc từ xa xa thân hình nhất biến hoá. Gần sát là Lâm Lôi, Bối Bối bọn họ ở bay theo ở phía sau bay tới.
“Bối Lỗ Đặc.” Quái nhân nở nụ cười, lập tức nghênh đón đi qua.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á bọn họ bay đến, không khỏi nhìn kỹ hướng quái nhân kia, thế nhưng tại Lâm Lôi nhìn thấy … quái nhân này có mái tóc uốn lượn. Tựa hồ đều biến ảo hình thành một thanh xà dài thẳng tắp.
“Ân.” Lâm Lôi bỗng nhiên cả kinh. “Hảo quỷ dị cảm giác.”
“Phủ chủ Đại nhân. Vị này chính là Đan Trữ Đốn, trong truyền thuyết chính là ‘ Đan Trữ Đốn’ trong Hỗn loạn chi hải?” Cái Tư Lôi Sâm khó có thể tin nổi.
Trong Địa Ngục có rất nhiều nhân vật truyền kỳ, chính là Cái Tư Lôi Sâm cũng chỉ là nghe nói đến tên mà chưa từng thấy qua. Đan Trữ Đốn ngay cả trong Địa Ngục chỉ có thể cùng Bối Lỗ Đặc so sánh ngang nhau. Thậm chí còn muốn vượt qua các Truyền kỳ nhân vật!
“Đúng.” Bối Lỗ Đặc cười nói. “Vị bạn tốt của ta, Chính là từ đệ nhất nhân trong Hỗn loạn chi hải dưới Chủ thần. Đan Trữ Đốn!”
Trong Địa Ngục chủ yếu phân thành năm khối đại lục, có hai Đại Hải. trong đó’ Hỗn loạn chi hải’ có phạm vi lớn nhất, cũng là nơi có cao thủ nhiều nhất. Đan Trữ Đốn, tại vô số năm trước đã danh chấn Địa Ngục.
Đan Trữ Đốn chính là Cực mạnh’ tử vong quy tắc’.
Bởi vì trong Thất đại nguyên tố đều có xác định rõ các đại huyền ảo. Dung hợp vài loại huyền ảo cũng phi thường rõ ràng. Thế nhưng, trong Tứ đại quy tắc cũng không giống. Tứ đại quy tắc không có xác định rõ các huyền ảo. Có hay không đạt tới trình độ Trung vị thần, trình độ Thượng vị thần, sẽ do cách thiên địa mà phán đoán.
Đan Trữ Đốn có đạt tới đại viên mãn hay không, không ai có thể nói rõ. Chính là …
Nếu trong Địa ngục Vị diện, nói người nào có thành tựu linh hồn cực mạnh, phỏng chừng tuyệt đại đa số cường giả đều sẽ báo xuất danh hiệu ‘Đan Trữ Đốn’, một người cường đại đến biến thái nhân vật. Nếu nói, Bối Lỗ Đặc cường đại là đột ngột quật khởi. Dùng Máu tanh giết chóc để mà chứng minh, thì Đan Trữ Đốn cường hoành là trải qua vô số năm khảo nghiệm mà được công nhận.
Rất nhiều người đều cho rằng. Đan Trữ Đốn đã đạt tới Tử vong quy tắc cực hạn. Đạt tới đại viên mãn. Đương nhiên Đan Trữ Đốn tự mình không nói … Người khác cũng không cách nào xác định trăm phần trăm.
“Cái Tư Lôi Sâm, ngươi đi an bài người đi, đem Phất Nhĩ Hàn đi đến đây đi.” Bối Lỗ Đặc cười nói.
Cái Tư Lôi Sâm đã có chút hiểu.. Bất quá hắn vẫn phân phó thuộc hạ đi triệu tập Phất Nhĩ Hàn lại đây.
Bối Lỗ Đặc, Đan Trữ Đốn hai người sóng vai bay đi, Cái Tư Lôi Sâm, Phổ Tư La, Lâm Lôi, Bối Bối, Địch Lỵ Á bọn họ cũng đi theo.
“Phổ Tư La, Đan Trữ Đốn, đệ nhất nhân trong Hỗn loạn chi hải dưới Chủ thần, rất mạnh phải không?” Lâm Lôi dùng thần thức truyền âm nói. Lâm Lôi tu luyện thời gian quá ngắn. Đối với một ít Truyền kỳ nhân vật trong Địa Ngục vẫn còn không biết.
“Rất mạnh, chuyện giỡn chơi.” Phổ Tư La thần thức truyền âm nói, “Đan Trữ Đốn phỏng chừng chính là đại viên mãn Thượng vị thần, ngươi nói hắn có mạnh hay không?”
Lâm Lôi bị doạ đến nhảy dựng lên, không khỏi nhìn kỹ hướng về Đan Trữ Đốn. Đan Trữ Đốn trong khi phi hành, mái tóc dài hình thanh điểu tuỳ ý uốn lượn phiêu sái, thế nhưng trong khi tung bay nhưng lại thường xuyên sinh ra ảo giác. mái tóc dài hình thanh điểu nhất hồi biến thành một hình trường xà. Một hồi biến thành một cây mũi tên băng …
Nhìn chăm chú Đan Trữ Đốn. Trong đầu óc có chút choáng váng.
“Thực đáng sợ.” Lâm Lôi thất kinh.
“Lão Đại. Ta chung quy cảm giác Đan Trữ Đốn, áo choàng trên người giống như một quái thú dưới biển sâu, thực quái lạ.” Bối Bối thần thức truyền âm nói. Sinh ra ảo giác không chỉ một mình Lâm Lôi.
Tộc trưởng Cái Tư Lôi Sâm ở trong đại sảnh, mọi người đều theo thứ tự ngồi xuống. Lâm Lôi ngẩng đầu hướng nhìn ra phòng ngoài, Đại Trưởng Lão chính đại bước đi vào: “Đại ca. Người vừa lớn tiếng kêu hô Phủ chủ Đại nhân. Là vị nào vậy?”
Cái Tư Lôi Sâm đứng lên nói: “Muội muội, vị chính là Hỗn loạn chi hải’ Đan Trữ Đốn’ tiên sinh.”
Đại Trưởng Lão cả kinh.
“Đan Trữ Đốn tiên sinh.” Đại Trưởng Lão thân thiện nói, bọn họ xưng hô Bối Lỗ Đặc là’ Phủ chủ Đại nhân’, cũng là vì có cảm ân tình. Về phần những người khác cho dù cùng thực lực tương đương với Bối Lỗ Đặc. Bọn họ nhiều nhất cũng chỉ xưng hô là Tiên sinh thôi.
Đại Trưởng Lão vừa ngồi xuống, bên ngoài lại truyền đến tiếng bước chân.
“Ha ha. Rốt cục tới.” Bối Lỗ Đặc cười nói.
“Người nào?” Đan Trữ Đốn lạnh lùng hỏi.
“Chính là người có mái tóc màu kim kia.” Bối Lỗ Đặc nói. Chỉ thấy Phất Nhĩ Hàn đang giao hảo với mấy vị Trưởng Lão đồng thời đi đến. Phất Nhĩ Hàn nhìn thấy Bối Lỗ Đặc trong đại sảnh sắc mặt liền có chút bối rối khó coi,
“Nga?” Đan Trữ Đốn trả lời.
Đột ngột …
Hai tròng mắt Đan Trữ Đốn đột nhiên phát ra lưỡng đạo hư ảo tối tăm mờ mịt ảo ảnh. Đột ngột bao phủ Phất Nhĩ Hàn. căn bản Phất Nhĩ Hàn ngay lập tức cơ hội phản kháng cũng không có, Lâm Lôi không khỏi sáng ngời con mắt: “Đan Trữ Đốn, ra tay bề ngoài thoạt nhìn đơn giản, thế nhưng trong đầu Phất Nhĩ Hàn kia nhất định có một phen tranh đấu.”
Trên mặt Phất Nhĩ Hàn các cơ co rúm giật giật một chút, lập tức liền bình tĩnh trở lại.
“Được lắm.” Đan Trữ Đốn cười quay đầu nhìn về phía Bối Lỗ Đặc:
“Thanh Long nhất tộc Thiên phú quả thực là lợi hại. khiến ta phải xuất ra bản lãnh thực sự..”
Bối Lỗ Đặc cũng cười rộ lên: “Đừng tố khổ.. Giúp ta thẩm vấn hắn một phen.”
“Các ngươi làm gì?” Đại Trưởng Lão vội la lên.
“sử dụng “Mê Hồn” mà thôi.” Bối Lỗ Đặc thoáng cười nói. “Hắn không trong sạch. Các ngươi nhìn sẽ biết.”
Cái Tư Lôi Sâm ngay lập tức sử dụng ánh mắt sai bảo Đại Trưởng Lão. Người ta đều đã thi triển’ Mê Hồn’ rồi, thôi thuận theo tự nhiên đi
“Hừ.” Đại Trưởng Lão hừ nhẹ một tiếng. liền ngồi xuống, “Đợi phát hiện con của ta không phải là phản đồ. Xem các ngươi kết thúc như thế nào.”
“Kết thúc như thế nào ta không xen vào do Bối Lỗ Đặc phụ trách.” Đan Trữ Đốn trên mặt hiện lên vẻ tươi cười.
“Phất Nhĩ Hàn. Nói cho ta biết, Tám gã Trưởng Lão của quân địch đánh lén Lâm Lôi. Chính là ngươi mật báo tin tức phải không? Nói cho hành tung của Lâm Lội cho Bát đại Gia tộc.” Đan Trữ Đốn nhàn nhạt hỏi.
Nhất thời trong đại sảnh. Cái Tư Lôi Sâm, Đại Trưởng Lão, mấy vị Trưởng Lão, Kể cả Lâm Lôi bọn họ đều khẩn trương nhìn về phía Phất Nhĩ Hàn, Lâm Lôi nhìn chằm chằm vào Phất Nhĩ Hàn đang mơ hồ chết lặng phía dưới: “Nếu không phải có thể khó khăn trong việc kết thúc..”
Vẻ mặt Phất Nhĩ Hàn bình tĩnh, hai mắt vô thần, không linh hoạt nói: “Vâng!”
“Vâng!”
Âm thanh này vang vọng trong đại sảnh. Một nhóm người nhất thời yên tĩnh.. Đặc biệt là Đại Trưởng Lão tuy mang mặt nạ màu bạc, không cách nào chứng kiến vẻ mặt của nàng thế nào, thế nhưng trong đôi mắt của nàng tràn đầy vẻ khó có thể tin tưởng.
“Nghe được không?” Bối Lỗ Đặc cười nhìn về phía Đại Trưởng Lão, Cái Tư Lôi Sâm.
“Làm sao có khả năng?” Trong đại sảnh chư vị Trưởng Lão đều khiếp sợ..
“Hỏi hắn, hỏi hắn tại sao!” Đại Trưởng Lão thân thể đều phát run., Đại Trưởng Lão không muốn tin. Nàng thực không rõ, con của mình tại sao phải sử dụng tới cách này. Trong tình trạng Mê Hồn, sẽ không nói sạo. Đó là sự kiềm chế vững chắc
Đan Trữ Đốn tiếp tục hỏi: “Tại sao mật báo tin tức, muốn giết Lâm Lôi.”
“Hắn đáng chết!”
Phất Nhĩ Hàn không linh hoạt nói “Hắn là một vãn bối trong Gia tộc dựa vào cái gì mà sử dụng Thanh Long chi giới. Chủ thần khí của Lão tổ tông!”
“Chủ thần khí?” Đan Trữ Đốn không khỏi giật mình nhìn về phía Lâm Lôi, các Trưởng Lão khác cũng đều giật mình nhìn về phía Lâm Lôi.
Phất Nhĩ Hàn tiếp tục nói: “Có được Chủ thần khí thì thôi. Con của ta cũng vì hắn mà gian tiếp tổn thất cực mạnh Thần phân thân. Hơn nữa, hắn vẫn chỉ là Trung vị thần … Trung vị thần đã lợi hại như vậy, đợi khi thành Thượng vị thần, ở trong gia tộc, nhất định sẽ ở trên ta. Muốn Phất Nhĩ Hàn ta mỗi ngày ngẩng mặt nhìn hắn mà sống. Cuộc sống bây giờ căn bản là đày đoạ … Hắn nhất định phải chết.”
“Trung vị thần?” Trong đại sảnh không ít Trưởng Lão đều kinh hãi nhìn về phía Lâm Lôi.
Bọn họ cũng không biết Lâm Lôi là Trung vị thần! Cũng không biết hắn có Chủ thần khí.
“Nguyên là như vậy. Nguyên là như vậy.” Đại Trưởng Lão đứng lên. Lẩm bẩm nói.
“Hô!”

Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!

Thân hình của Đại Trưởng Lão đột nhiên bay lướt ngang đến bên cạnh Phất Nhĩ Hàn, đột nhiên một chưởng đánh ra tại đỉnh đầu Phất Nhĩ Hàn, chỉ nghe được tiếng ‘ bồng’. Đầu của Phất Nhĩ Hàn nổ tung. Lập tức hai khoả Thần cách bạo liệt bay ra.
Lâm Lôi hít một hơi: “Đại Trưởng Lão …”
Trong nháy mắt Cả đại sảnh đều yên tĩnh hết thảy. Ngay cả Bối Lỗ Đặc, Đan Trữ Đốn đều kinh hãi nhìn vị Đại Trưởng Lão này.
“Phản bội Gia tộc, tất cả phân thân tất cả đều xử tử!” Đại Trưởng Lão xuống giọng nói, thế nhưng con mắt đã có chút ươn ướt, nhưng là trong nháy mắt liền biến mất.

Chương 610: Bối Lỗ Đặc đích giảo hoạt

Dĩ nhiên việc Phất Nhĩ Hàn trưởng lão cáo mật, tin tức này truyền ra đã làm rung động không ít người. Mà bây giờ Đại trưởng lão đột ngột ra tay, tự mình giết chết y khiến cho cả đại sảnh nhất thời trở nên im phăng phắc.
“Không ngờ lại chính là hắn!” Tiếng thở dài khe khẽ vang vọng khắp cả đại sảnh.
Người vừa lên tiếng chính là Cái Tư Lôi Sâm, trong khi Lâm Lôi thì lại đang cẩn thận đánh giá, suy xét về Đại trưởng lão: “Đại trưởng lão không ngờ lại kiên quyết đến vậy, sát tử ngay chính con mình!” Điều này khiến cho hắn cứ than thở mãi không thôi.
“Đại ca, Phất Nhĩ Hàn đã phải nhận tộc quy!” Giọng Đại trưởng lão lạnh lùng cất lên, “Chuyện này coi như chấm dứt, ta xin phép cáo lui.”
“Ừ, ngươi về nghỉ ngơi đi.” Cái Tư Lôi Sâm cũng hiểu rõ tâm lý muội muội mình, trong lòng không được thoải mái.
“Chờ một chút.” Một đạo thanh âm đột nhiên vang lên.
Đại trưởng lão vốn đã định rời đi, lúc này cũng dừng lại, quay đầu nhìn về phía Bối Lỗ Đặc đang ngồi ở ghế chủ tọa, khẽ nói: “Phủ chủ đại nhân, không biết người còn có chuyện gì nữa?” Ngữ khí bình tĩnh đạm mạc, có điều Lâm Lôi cảm nhận được sự phẫn nộ ẩn chứa bên trong đó.
Nhi tử đã chết mà vẫn còn chưa chịu buông tha sao?
Lâm Lôi không khỏi hướng ánh mắt về phía Bối Lỗ Đặc. Bối Lỗ Đặc trên nét mặt vẫn còn vương nụ cười, cất tiếng: “Dựa theo quy củ của tứ thần thú gia tộc các ngươi, kẻ phản bội gia tộc phân thân tất cả đều phải bị xử tử đúng không?”
“Đúng.” Đại trưởng lão ngẩng đầu nhìn Bối Lỗ Đặc, “Không biết phủ chủ đại nhân hỏi chuyện này để làm gì?”
“Ta muốn biết Phất Nhĩ Hàn có mấy đại phân thân?” Bối Lỗ Đặc cười đáp.
Đại trưởng lão thoáng trầm mặc, vẻ mặt ẩn sau tấm mặt nạ khiến không ai có thể trông thấy rõ, có điều Lâm Lôi lại nhìn ra, Đại trưởng lão thân thể khẽ run lên, hiển nhiên là đang giận dữ.
“Kể cả bổn tôn, tổng cộng có tam đại phân thân.” Đại trưởng lão âm trầm đáp, “Bát quá bổn tôn của con ta vốn chỉ là Thánh vực, cho nên ta đánh chết nó cũng chỉ thấy hai khối Thần cách. Không biết câu trả lời của ta có khiến phủ chủ đại nhân hài lòng hay không?”
“Muội muội.” Cái Tư Lôi Sâm khẽ quát một tiếng.
Thái độ của Đại trưởng lão rõ ràng là bất thiện.
Bối Lỗ Đặc lạnh nhạt cười: “Không có gì, tự mình sát tử con, tâm tình bất ổn thì ta có thể lý giải. Có điều … ta hy vọng ngươi nhớ rõ, con ngươi chính là phản đồ của gia tộc, hắn đáng chết!” Bối Lỗ Đặc nói chuyện chẳng chút lưu tình.
Đại trưởng lão thân thể run lên.
“Được rồi.” Bối Lỗ Đặc đứng dậy, “Chuyện đã được giải quyết! Đan Trữ Đốn, Phổ Tư La, Lâm Lôi, đi nào, chúng ta cũng về thôi.”
Đám người Lâm Lôi lập tức đứng dậy.
Bối Lỗ Đặc bước xuống, liếc mắt qua thi thể đầy máu tanh một cái, đạm mạc nói: “Còn nữa, mau xử lý thi thể này đi, để đây chỉ tổ làm bẩn mắt người khác!” Nói xong, ông ta bước ra ngoài, đám người Đan Trữ Đốn cũng đồng thời rút theo.
Lâm Lôi trong lúc rời đi lén nhìn qua Đại trưởng lão, chỉ thấy Đại trưởng lão đã phất tay một cái. Thi thể trên mặt đất tức thì hóa thành bụi phấn.
“Đi thôi, đi thôi. Không ngờ rằng Phất Nhĩ Hàn hóa ra lại là phản đồ.” Đám trưởng lão cũng không quá phẫn nộ, đều đồng thời rời khỏi đại sảnh. Đại sảnh trong chốc lát chỉ còn lại có Cái Tư Lôi Sâm, Đại trưởng lão hai người.
Đại trưởng lão đứng giữa đại sảnh, vẫn không hề nhúc nhích.
“Muội muội, Phất Nhĩ Hàn hắn là phản đồ của gia tộc, hắn tội đáng muôn chết!” Cái Tư Lôi Sâm bước tới, vỗ vai Đại trưởng lão. Một khi đã trở thành gia tộc phản đồ, người của tứ thần thú gia tộc đều sẽ xem thường Phất Nhĩ Hàn. Y dẫu có chết cũng chẳng có ai thương tiếc.
“Ta biết.”
Giọng đại trưởng lão trầm thấp. “Có điều ta vẫn khó chịu. Ừm, đại ca, ta về đây.” Đại trưởng lão không nói gì thêm nữa, xoay người bỏ đi. Nhi tử trở thành gia tộc phản đồ, bị nàng tự tay đánh chết. Có lẽ chuyện của Phất Nhĩ Hàn, e rằng khắp Thiên Tế sơn mạch, người thương tâm nhất cũng chính là Đại trưởng lão rồi.
“Ha ha, thống khoái, thống khoái!” Bối Bối cười vang, “Ta đã xớm ngứa mắt với đôi phụ tử kia rồi, lúc đầu bọn chúng để ý đến Bàn Long giới chỉ của lão đại, ta đã sớm hoài nghi bọn chúng rồi. Quả đúng là bọn chúng. Chết là đáng! Chết là đáng!”
Lâm Lôi cười.
Bản thân mình cũng hoài nghi Phất Nhĩ Hàn, có điều không dám chắc. Song tại sao Bối Lỗ Đặc đại nhân lại dám làm vậy, chẳng lẽ ông ta không sợ … Phất Nhĩ Hàn thực sự là oan uổng hay sao? Tại sao Bối Lỗ Đặc đại nhân lại chắc chắn thế nhỉ?
Điều này vẫn luôn khiến hắn cảm thấy băn khoăn.
Đợi khi Bối Lỗ Đặc, Đan Trữ Đốn, Phổ Tư La cùng với đám người Lâm Lôi đều ngồi quay quần trong căn phòng đá, Lâm Lôi không nhịn được nêu ra nghi vấn của mình: “Bối Lỗ Đặc đại nhân, người sao lại chắc chắn rằng Phất Nhĩ Hàn chính là phản đồ như vậy?”
Bối Lỗ Đặc nhìn hắn, trong ánh mắt có chút hài hước: “Đó là do ngươi nói cho ta biết!”
“Ta lúc đầu chẳng nói ta không có chứng cớ, chỉ hoài nghi thôi sao?” Lâm Lôi liền hỏi.
“Ha ha …” Đan Trữ Đốn bên cạnh tựa hồ nghe ra chuyện gì đó, cười ha hả.
Lâm Lôi không khỏi đầu óc mơ màng, có gì đáng cười chứ. Bối Bối bên cạnh lên tiếng: “Gia gia, chẳng lẽ người cùng Chủ Thần thực sự biết trước chuyện này hay sao?”
“Ta sao có thể biết trước được.” Bối Lỗ Đặc cười nói, “Nếu như ta thực sự biết trước thì đã sớm sai người đến nhắc nhở Lâm Lôi rồi. Thực ra thì trước hôm nay, ta cũng chưa có mười phần nắm chắc.”
Lâm Lôi ngẩn ra, không nắm chắc ư?
“Thế mà Bối Lỗ Đặc đại nhân ngài lại mời cả Đan Trữ Đốn tới, lại còn ầm ầm thi triển Mê hồn, nếu như Phất Nhĩ Hàn kia không phải phản đồ, vậy chẳng phải là khó kham nổi hay sao?” Lâm Lôi liền nói.
“Ha ha …” Đan Trữ Đốn lại một lần nữa bật cười, hắn liếc mắt nhìn Bối Lỗ Đặc một cái, “Bối Lỗ Đặc, ngươi đừng ở đây mà cố ý trêu chọc Lâm Lôi bọn họ nữa, để ta nói đi!” Đan Trữ Đốn mở miệng bắt đầu giải thích chân tướng.
Lâm Lôi cẩn thận lắng nghe.
“Vị Bối Lỗ Đặc đại nhân này của các ngươi căn bản không hề chắc chắn rằng Phất Nhĩ Hàn có phải là phản đồ hay không.” Đan Trữ Đốn cười nói, “Cho nên hắn mời ta đến, kế tiếp là thi triển Mê hồn với Phất Nhĩ Hàn, trước đó đã rất nhanh kiểm tra trí nhớ của y rồi!”
Dưới tình huống bình thường, trí nhớ của Thần, thực sự là không có cách nào điều tra ra được, có điều một khi đã bị Mê hồn, không có chút năng lực phản kháng, loại nhân vật đáng sợ như Đan Trữ Đốn này liền có thể dễ dàng điều tra ra trí nhớ của nhân vật bị mê hồn.
“Trong nháy mắt điều tra trí nhớ, ta liền biết!” Đan Trữ Đốn cười nói, “Hắn là phản đồ!”
“Nhưng nếu hắn không phải là phản đồ thì sao?” Bối Bối liền nói, Lâm Lôi cũng nghi hoặc nhìn Đan Trữ Đốn.
Đan Trữ Đốn cười đáp: “Nếu như không phải, thì rất đơn giản!”
“Ta đây trong nhát mắt sẽ lập tức làm Phất Nhĩ Hàn khôi phục lại tỉnh táo.” Đan Trữ Đốn liếc qua Bối Lỗ Đặc một cái, “Sau đó ta sẽ tán tụng một phen Thanh Long tộc này quả nhiên danh bất hư truyền, ngay cả ta cũng không thể mê hồn được hắn.”
Lời này của Đan Trữ Đốn vừa nói ra, Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối đều hoàn toàn phát ngốc.
Đích xác. Mê hồn trạng thái chính là mất đi ý thức. Nếu Đan Trữ Đốn mê hồn thành công, sau khi điều tra trí nhớ lại khiến cho Phất Nhĩ Hàn khôi phục tỉnh táo, Phất Nhĩ Hàn chỉ cảm thấy đầu óc hơi nhức một chút chứ cũng chẳng cảm thấy rõ lắm.
Mà Lâm Lôi, Cái Tư Lôi Sâm, Đại trưởng lão ở bên cạnh quan sát cũng sẽ không biết rằng chỉ trong chốc lát, Phất Nhĩ Hàn đã từng bị mê hồn.
“Lợi hại.” Lâm Lôi thần than.
Nếu như Phất Nhĩ Hàn không phải phản đồ, Đan Trữ Đốn cố ý nói Mê hồn không được, vậy thì đám người Cái Tư Lôi Sâm, Đại trưởng lão nhất định sẽ nghĩ rằng mình được thể diện. Dù sao … ngay cả siêu cấp cao thủ như Đan Trữ Đốn cũng không thể tiến hành Mê hồn đối với gia tộc trưởng lão.
“Thực sự là ý hay.” Bối Bối cũng kinh than.
“Hay cái gì mà hay?” Đan Trữ Đốn vuốt vuốt chòm râu, “Nếu Phất Nhĩ Hàn kia quả thực không phải là phản đồ, vậy thì sẽ tổn hại đến danh tiếng của Đan Trữ Đốn ta rồi.”
“Yên tâm.” Bối Lỗ Đặc nở nụ cười, “Danh tiếng của ngươi sẽ không bị hao tổn. Cho dù ngươi công khai nói ngươi không có biện pháp để mê hồn Phất Nhĩ Hàn, người khác sẽ chỉ cho rằng Thanh Long tộc thiên phú lợi hại chứ không nghĩ rằng ngươi thực lực kém đâu.”
Đan Trữ Đốn nhướng mày cười.
Thực lực này quả là một tràng đại chiến kinh thiên động địa, được đông đảo mọi người công nhận. Đệ nhất nhân dưới Hỗn Loạn chi hải Chủ Thần, kẻ nào dám xem thường?
“Lâm Lôi, Bối Bối.” Bối Lỗ Đặc đột nhiên nói, “Trải qua chuyện này, Đại trưởng lão mặc dù chẳng còn gì để nói, song trong lòng chắc chắn là sẽ không cam, ta thấy các ngươi nên rời khỏi Thiên Tế sơn mạch, đến chỗ ta thì hơn.”
Rời khỏi Thiên Tế sơn mạch, Lâm Lôi không khỏi quay sang nhìn Địch Lỵ Á.
“Hảo a!” Bối Bối tức thì đồng tình, “Tại Thiên Tế sơn mạch đúng là có phần nhàm chán. Phủ đệ của gia gia ta còn chưa từng đến, cũng muốn qua chơi một phen.”
“Địch Lỵ Á, nàng thấy thế nào?” Lâm Lôi nhìn về phía Địch Lỵ Á, dùng Thần thức truyền âm hỏi.
Địch Lỵ Á nhìn Uy Địch trong lòng mình, dụng Thần thức trả lời: “Uy Địch còn nhỏ, chi bằng đừng ra ngoài nữa, đợi đến khi Uy Địch có thể tự lập rồi, chúng ta ra ngoài dạo chơi cũng được.”
“Ừ.” Lâm Lôi gật đầu, sau khi dùng Thần thức trao đổi, hắn đã quyết chủ ý.
“Lão đại, có đi không?” Bối Bối lập tức hỏi.
Lâm Lôi cười lắc đầu: “Phủ chủ đại nhân, Bối Bối, ta không đi đâu. Uy Địch còn nhỏ … huống hồ ta và Địch Lỵ Á lại sống trong đại hạp cốc cùng với một đại quần tộc nhân của Ngọc Lan nhất mạch, cuộc sống cũng rất thanh thản. Về phần Đại trưởng lão … chỉ cần ta không đi Huyết Chiến cốc, bà ta trong lòng dẫu không cam thì cũng có thể làm gì được đây?”
“Ừ, ta cũng chỉ khuyên ngươi thôi.” Bối Lỗ Đặc khẽ cười gật đầu.
“Ài.” Bối Bối ủ rũ hừ một tiếng, “Lão đại, huynh cứ bồi tiếp Địch Lỵ Á cùng con huynh đi. Ta ra ngoài trước đã.”
Lâm Lôi cười gật đầu, hắn phát hiện ra rằng Bối Bối mặc dù vẫn ở đây, song tâm hồn lại chẳng ở nơi này. “Phỏng chừng Bối Bối hắn vẫn còn lo lắng về Ny Ny.” Lâm Lôi thở dài một hơi, “Có điều Ny Ti vẫn đang ở Bích Phù đại lục.”
Tại Thiên Tế sơn mạch, đoàn người đông đảo của tứ đại tộc trưởng tụ tập tống tiễn.
Sau đó, cuộc sống thường ngày của Lâm Lôi lại khôi phục lại vẻ yên bình hiếm có.
Trong yên bình, Lâm Lôi cùng thê tử, nhi tử cũng an tâm tu luyện.
Loáng cái đã 3 năm trôi qua.
Lâm Lôi đang ở bên trong phòng duyệt đọc các thư tịch, trong khi đó các đại phân thần đều đang chìm trong tu luyện.
“Phụ thân, tuyết thực dày a, người mau đến xem đi!”
Đột nhiên một thanh âm trong trẻo từ bên ngoài phòng truyền tới, Lâm Lôi nghe thấy không khỏi bật cười, đứng dậy bước ra ngoài. Chỉ thấy một tiểu hài tử mũm mĩm toàn thân được phủ kín đang thích thú cầm một quả cầu tuyết chơi đùa, mà Địch Lỵ Á cũng ở bên cạnh đứa bé.
“Phụ thân, người xem, kia là đôi người tuyết của ta đó.” Uy Địch trông thấy Lâm Lôi đi ra, vừa lao tới vừa la lên.
Nó dậm một cái xuống đất, trực tiếp nhảy chồm lên bá cổ Lâm Lôi: “Phụ thân, người tuyết ở đằng kia kìa, người nhìn xem.” Uy Địch khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm, hồng hào tựa hồ có thể búng ra sữa.
Lâm Lôi rất thích nó, thuở trước tại Ngọc Lan đại lục, khi Toa Toa và Thái Lặc đang trong giai đoạn phát triển, bản thân lại chìm đắm trong tu luyện, căn bản không ở bên con mình.
“Ồ, Uy Địch, đây là đôi của ngươi à?” Lâm Lôi nhìn người tuyết nọ cũng là hai quả cầu tròn một lớn một nhỏ, phía trước mặt quả cầu tròn cũng làm ra cái mũi với 2 con mắt. Người tuyết tổng cộng có ba người, hai lớn một nhỏ.
“Ừm.” Uy Định trịnh trọng gật gật đầu, “Phụ thân, người xem, đây là mẫu thân, đây là ta.”
Lâm Lôi nghe xong không khỏi bật cười.
“Uy Địch, đừng có bám lấy phụ thân ngươi nữa, mau xuống đi.” Địch Lỵ Á nói.
“Ôi.” Uy Địch đành buông Lâm Lôi ra, nhảy xuống. Có điều chân vừa chạm đất đã trượt một cái té oạch ra. Địch Lỵ Á tức thì ôm lấy nó.
Lâm Lôi cười cười, lập tức nhàn nhã thả bộ trên tuyết. Mỗi bước đi lại để lại những dấu chân. Lúc này tuyết đã ngừng rơi, có điều trên mặt đất tuyết vẫn đọng tương đối dày, chung quanh tầm nhìn hoàn toàn chìm trong cánh đồng tuyết trắng.
“Phụ thân, phụ thân.” Phía sau truyền đến tiếng gọi của Uy Địch.
Lâm Lôi ngoái đầu nhìn lại, có điều hắn lại thực sự bị thu hút bởi dấu chân mình ở cách đó không xa, nó lõm sâu xuống dưới tuyết, có điều lại có những điểm lục sắc ngoan cường từ bên trong đó toát ra. Đang mải nhìn những điểm lục sắc ấy trong nháy mắt –
Bỗng nghe thấy tiếng nhi tử từ đằng xa gọi Phụ thân! Phụ thân!
Trong đầu rất nhanh xẹt qua tràng cảnh của vài năm trước, khi Địch Lỵ Á rơi vào nguy cảnh, bản thân mình tuyệt vọng, rồi từ trong tuyệt vọng lại bước ra, trải qua mấy năm cuộc sống yên bình, hạnh phúc.
“Ầm!”
Trong đầu Lâm Lôi bỗng lóe ra một điểm lục quang, trong nháy mắt lục quang đã hóa thành vầng thái dương xanh biếc, chiếu rọi cả trong óc.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 2 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 2 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 3 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá