- Home
- Truyện Kiếm Hiệp
- [Audio] Yến Thập Tam Cô Tịch
- Tập 1: Nhất Kiếm Xuyên Tâm – Thời Lai Vận Chuyển (c1-c5)
[Audio] Yến Thập Tam Cô Tịch
Tập 1: Nhất Kiếm Xuyên Tâm – Thời Lai Vận Chuyển (c1-c5)
❮❯Chương 1: Nhất Kiếm Xuyên Tâm
Kiếm khí tung hoành tam vạn lý
Nhất kiếm quang hán thập cửu châu Cuối thu . Cây lá xơ xác , hoàng hôn ngả bóng .’
Dưới cây lá xơ xác có một người đứng , hình như hòa cùng một thể với Sắc thu của mặt đất .
Bởi vì hắn yên lặng quá .
Bởi vì hắn lạnh quá .
Một nỗi mệt nhọc và lạnh ngắt thấu xương nhưng lại mang theo một Sát
khí chết người . Hắn mệt mỏi có lẽ vì hắn không còn cách lựa chọn .
Tay hắn đang cầm kiếm . Một thanh trường kiếm bao kiếm bằng da cá Sấu đen ,
miệng bọc vàng , trên có nạm mười ba hạt minh châu bằng hạt đậu .
Ngườitrong giang hồ không biết con người này không nhiều . Người và kiếm đã vang danh giang hồ lúc hắn mười bảy tuổi , bây giờ hắn đã trung niên , hắn đã buông kiếm xuống .
Người khác cũng không cho phép hắn buông kiếm uống . Lúc hắn buông kiếm xuống cuộc đời của hắn Sẽ kết thúc . Danh tiếngcó lúc như một hành trang , một hành trang không bao giờ tách rời được .
Trời chiều , giờ sửu . Mặt trời đã xế chiều , lá thu bay bay .
Trên cô đạo một người dáng đen , quần áo hoa lệ , mặt tái xanh , một
thanh trường kiếm đã rút ra khỏi bao đang nhìn thanh kiếm dưới cây cổ thụ .
Bước chân của hắn vững vàng nhưng đi rất nhanh dừng lại cách bảy bước ,
đột nhiên hỏi :
– Yến Thập Tam ?
– Ðúng .
– Ðoạt Mệnh Thập Tam Kiếm của ngươi có đúng là thiên hạ vô địch ?
– Chưa chắc .
Hắn ta cười cười một cách lạnh nhạt :
– Ta chính là Cao Thông , Nhứt Kiếm Xuyên Tâm Cao Thông .
– Ta biết .
– Là ngươi hẹn ta đến hả ?
– Ta biết ngươi đang thù ta .
– Không Sai , ta đang tìm ngươi bời vì ta nhất định phải giết ngươi .
Yến Thập Tam lạnh nhạt :
– Muốn giết ta không chỉ có một mình ngươi .
– Tại vì ngươi quá nổi danh , chỉ cần giết được ngươi ta có thể nổi danh lập
tức .
Ðoạn hắn cười :
– Muốn nổi danh trên giang hồ không dễ , chỉ có cách này là dễ dàng nhất
.
Yến Thập Tam :
– Rất tốt .
Cao Thông :
– Giờ ta đã đến đây , mang theo kiếm rửa Sạch cổ họng của ta .
– Rất tốt .
– Trái tim nhà ngươi đâu ?
– Tim ta đã chết .
– Thế thì ta cho nó chết thêm một lần nữa .
– ánh Sáng của thanh kiếm vừa chớp , kiếm đã ra khỏi vỏ hướng về trái tim của Yến Thập Tam nhanh như điện xẹt .
Nhất kiếm xuyên tâm .
Cùng thanh kiếm này hắn đã đâm thủng biết bao nhiêu là trái tim . Ðó là đòn Sát thủ trí mạng .
Nhưng không đâm thủng được trái tim của Yến Thập Tam .
Kiếm hắn vừa đâm ra đột nhiên cổ họng hắn thấy lành lạnh . Thanh kiếm
của Yến Thập Tam đã đâm vào cổ họng hắn , đâm Sâu một tấc ba phân .
Thanh kiếm của Cao Thông rớt xuống , người hắn chưa chết .
Yến Thập Tam :
– Ta chỉ hy vọng ngươi hiểu rằng muốn nổi danh đâu phải chuyện dễ dàng
.
Cao Thông trừng trừng nhìn hắn , con ngươi đã lồi ra .
Yến Thập Tam lạnh nhạt :
– Cho nên ngươi thà chết còn hơn .
Hắn rút kiếm ra , rút chầm chậm từ cổ họng của Cao Thông , rất chậm rất chậm . Cho nên máu không dính vào mình hắn . việc này hắn rất có kinh nghiệm , nếu quần áo mà dính máu thì rất khó rửa Sạch .
Muốn rửa Sạch vết máu nhơ nhuốc trên tay càng khó hơn .
Ðêm càng khuya .
Máu trên kiếm đã rửa Sạch , ra kiếm vào bao , trong bóng đêm xuất hiện bốn người . Bốn người bốn thanh kiếm . Bốn người đều ăn mặc rất hoa lệ khí phách ngang tàng .
Người già nhất tóc đã phai bạc , người trẻ nhất là một thiếu niên . Yến Thập Tam nhận ra họ , biết họ là ai .
Người già nhất nổi danh hơn bốn chục năm nay , Sống ở quan ngoại vang danh biên thuỳ với kiếm pháp độc môn ” Phi Ưng Thập Tam Thích ” . Lần này hắn nhập quan là để kiếm Yến Thập Tam . Hắn không tin ” Phi Ưng Thập
Tam Thích ” lại kém hơn ” Ðoạt Mệnh Thập Tam kiếm ” của Yến Thập Tam .
Người trẻ tuổi nhất là người mới nổi danh trên giang hồ , cũng là đệ tử
xuất Sắc nhất của phái Ðiểm sương . Hắn là thiên tài , hắn rất chịu khó . Trái
tim của hắn rất ác độc . Cho nên hắn mới đi lại có một năm cái tên ” vô Tình
Tiểu Tử ” Tào Băng đã chấn động giang hồ .
Hai ngươi còn lại đương nhiên cũng là các cao thủ . Kiếm pháp của Thanh
Phong Kiếm nhẹ nhàng , đường kiếm như gió , kiếm pháp của Thiết Kiếm
Chấn Tam sơn vững vàng , thanh kiếm nặng đến ba mươi cân . Yến Thập
Tam biết họ , chúng đến đây theo lời hẹn của hắn . Mắt của bốn người đều
dán vào mình hắn , không ai nhìn xác chết trên mặt đất . Họ không muốn
trước lúc ra tay đã làm giảm nhuệ khí của mình . Xác chết trên mặt đất dù là
ai , đối với họ chẳng quan hệ gì . Chỉ cần mình còn Sống , người khác Sống
chểt a Sao họ cũng không cần biết .
Yến Thập Tam nụ cười cũng rất mệt mỏi :
– Không ngờ các ngươi đều đến .
Quan Ngoại Phi Ưng lạnh nhạt :
– Ta tưởng ngươi chỉ hẹn mình ta.
Yến Thập Tam nhẹ nhàng :
– Chuyện có thể giải quyết một lần Sao lại phải lắm phiền hà .
Tào Băng tranh trước :
– Ðã đến bốn người ,ai ra tay trước .
Hắn rất hấp tấp , hấp tấp nổi danh , hấp tấp muốn giết Yến Thập Tam .
Thiết Kiếm Trấn Tam sơn :
– Chúng ta có thể tù tì , ai thắng Sẽ ra tay trước .
Yến Thập Tam :
– Không cần .
Thiết Kiếm Trấn Tam sơn :
– Cần .
Yến Thập Tam :
– Các ngươi có thể ra tay cùng một lúc .
Quan Ngoại Thiên Ưng quát :
– Ngươi đừng tưởng bọn ta là loại người gì , Sao lấy đông hiếp ít .
Yến Thập Tam :
– Ngươi không chịu ?
Quan nGoại Thiên Ưng :
– Ðương nhiên không chịu .
Yến Thập Tam :
– Ta chịu .
Hắn đã rút kiếm ra khỏi vỏ , kiếm quang nhanh như điện xẹt chớp nhoáng
đã Sẹt qua trước mặt bốn người . Bọn chúng không chịu cũng không được .
Bốn thanh kiếm của họ đồng thời rút ra khỏi vỏ . Tào Băng ra tay nhanh nhứt
, độc nhứt , vô tình nhứt . Quan Ngoại Thiên Ưng đã tung mình lên cao , từ
trên đấm xuống . Phi Ưng Thập Tam Thức võ công thuộc loại thất cầm , lấy
trên kích dưới , ỷ cường hiếp nhược nhưng rất tiếc đối thủ của hắn nhanh hơn
nhiều . Trong chớp nhoáng ta đánh ra chín kiếm . Hắn không hề chú ý đến
người khác , chỉ bám nhìn Yến Thập Tam . Nguyện vọng duy nhất của hắn là
muốn kẻ này chết dưới kiếm của mình nhưng rất tiếc chín kiếm đều đâm vào
khoảng không . Yến Thập Tam đáng lẽ ở trước mặt hắn đã biến hình mất
dạng . Hắn Sững Sờ , Sau đó đã phát hiện một việc rùng rợn . Trên mặt đất đã
thêm ba xác người . Trên cổ mỗi ngưòi có thêm một cái lỗ . Quan Ngoại
Thiên Ưng , Thanh Phong Kiếm , Thiết Kiếm Trấn Tam sơn – ba vị kiếm
khách Số một trên giang hồ trong chớp mắt đều chết dưới thanh kiếm của
Yến Thập Tam . Hai tay Tào Băng lạnh nhắt . Hắn ngước đầu nhìn lại thấy
Yến Thập Tam đã đứng dưới cây cổ thụ cách đó không xa . Cây kiếm giết
người đã tra vào vỏ .
Tào Băng nắm chắc hai tay :
– Ngươi …
Yến Thập Tam cướp lời :
– Ta chưa muốn giết nhà ngươi .
Tào Băng :
– Tại Sao ?
Yến Thập Tam :
– Tại vì muốn cho nhà ngươi một cơ hội để giết ta .
Gân xanh trên cánh tay của Tào Băng nổi lên , trên trán mồ hôi đầm đìa .
Hắn không thể nhận cơ hội này . Ðây là một Sỉ nhục . Nhưng hắn lại kông
thể bỏ lỡ cơ hội này .
Yến Thập Tam :
– Ngươi về đi , luyện tập thêm ba năm hãy trở lại tìm giết ta .
Tào Băng cắn răng chịu đựng .
Yến Thập Tam :
– Ðiểm sương Kiếm Pháp cũng rất lợi hại , chỉ cần ngươi chịu khổ luyện
tập nhứt định còn cơ hội .
Tào Băng đột nhiên hỏi :
– Nếu ba năm ngươi cũng chết dưới kiếm của ngươi khác thì Sao ?
Yến Thập Tam cười :
– Thế thì ngươi có thể đi giết người nào giết ta .
Tào Băng ôm hận nói :
– Thế thì ngươi khá bảo trọng , tốt nhất là đừng chết .
Yến Thập Tam :
– Ta cũng hy vọng là như thế .
Ðêm càng khuya , bóng tối bao trùm mặt đất .
Yến Thập Tam từ từ quay lại , đối diện với chỗ tối nhất đột nhiên nói :
– Ngươi khoẻ chứ ?
Qua một hồi lâu trong bóng đêm quả nhiên có tiếng trả lời :
– Ta khoẻ .
Một tiếng nói lạnh lẽo , khô khan . Một người trong bóng đêm từ từ bước
ra : áo đen , tóc đen , thanh kiếm đen , trên khuôn mặt đen hình như mang
một màu chết chóc , chỉ có một cặp con ngươi là phát Sáng . Hắn đi rất chậm
nhưng cả con ngươi hắn như nhẹ bông , hai chân hình như không chạm mặt
đất , giống như yêu ma quỷ quái trong bóng đêm .
Con ngươi của Yến Thập Tam co lại , đột nhiên hỏi :
– Quạ đen ?
– Ðúng ,
Yến Thập Tam thở dài :
– Không ngờ cuối cùng ta cũng gặp được ngươi .
Quạ đen :
– Gặp được ta không phảo là chuyện tốt .
Quả đúng như vậy . Quạ đen không phải là chim khách , không có ai thích
gặp Quạ đen . Thời xửa thời xưa đã có một truyền thuyết Quạ đen bay đến Sẽ
có tai họa . Lần này nó đem tai họa gì đến đây ? Có thể chính bản thân hắn là
tai họa , một tai họa không thể nào tránh né . Ðã biết không thể tránh né thì
hà tất phải ưu tư phiền não .
Yến Thập Tam bình tĩnh trở lại . Quạ đen đang nhìn hắn , đang nhìn cây
kiếm của hắn , đoạn nói :
– Một thanh kiếm tốt .
Yến Thập Tam :
– Ngươi thích kiếm à ?
Quạ đen :
– Ta chỉ thích kiếm , nhà ngươi không những có kiếm pháp tốt mà có một
thanh kiếm tốt .
Yến Thập Tam :
– Ngươi muốn chiếm đoạt ?
Quạ đen trả lời :
– ừ .
Câu trả lời thẳng thắn , giòn giã . Yến Thập Tam cười . Nụ cười lần này
không còn chút mệt mỏi , chỉ có Sát khí . Hắn biết rằng cuối cùng mình đã gặp một đối thủ thực Sự .
Quạ đen :
– Chim khách mang niềm vui đến còn Quạ đen chỉ mang tai họa và phiền
muộn .
Yến Thập Tam :
– Nhà ngươi đem tai họa đến à ?
Quạ đen :
– Ðúng .
Yến Thập Tam :
– Ta có tai họa ?
Quạ đen :
– Có .
Yến Thập Tam :
– Tai họa của ta là ngươi à ?
Quạ đen :
– Không phải .
Yến Thập Tam :
– Không phải là nhà ngươi thì là thứ gì ?
Quạ đen :
– Chính là thanh kiếm của ngươi .
Thất phu vô tội , mang ngọc trong mình chính là tội . Lý lẽ này đương
nhiên Yến Thập Tam hiểu rõ . Danh tiếng và thanh kiếm của hắn giống như
mùi hương của xạ , cặp Sừng của nai .
Quạ đen :
– Ta đã tàng trữ mười bảy thanh kiếm .
Yến Thập Tam :
– Cũng khá .
Quạ đen :
– Mười bảy thanh kiếm danh tiếng .
Yến Thập Tam :
– Xem ra nhà ngươi cũng giết nhiều danh nhân .
Quạ đen :
– Ta Sẽ lấy thanh kiếm của Cao Thông và Phi Ưng .
Yến Thập Tam :
– Hãy chôn xác của chúng , bốn thanh kiếm kia đều thuộc về nhà ngươi .
Quạ đen :
– Ta chỉ cần kiếm không cần người chết .
Yến Thập Tam :
– Nhưng ngươi lại cần kiếm của người chết .
Quạ đen :
– Không Sai .
Yến Thập Tam :
– Ngươi giết được ta , thanh kiếm của ta thuộc về ngươi .
Quạ đen :
– Ðương nhiên .
Yến Thập Tam :
– Rất tốt .
Quạ đen :
– Không tốt .
Yến Thập Tam :
– Tại Sao không tốt .
Chương 2: Thời Lai Vận Chuyển
Quạ đen :
– Hiện giờ ta không chắc giết được ngươi .
Yến Thập Tam cười lớn . Ðột nhiên hắn phát hiện người này quả nhiên là
Quạ đen , ít ra Quạ đen cũng không nói dối .
Quạ đen :
– Nhất là nhát kiếm khi nãy ngươi đã giết Quan Ngoại Phi Ưng .
Yến Thập Tam cười :
– Ngươi không phá được chiêu kiếm đó à ?
Quạ đen :
– Ta cũng không nghĩ ra ai có thể phá được chiêu kiếm đó .
Yến Thập Tam :
– Ngươi có nghĩ rằng đó đã là kiếm pháp thiên hạ vô Song Sao ?
Quạ đen :
– Cao thủ của Thất Ðại Môn Phái , Tứ Ðại Thế Gia , ta đều đã gặp qua .
Yến Thập Tam :
– Ngươi có cảm nghĩ gì ?
Quạ đen :
– Kiếm pháp của họ bảo thủ quá , họ coi trọng tính mạng của mình quá
nên họ không bằng ngươi .
Yến Thập Tam thở dài :
– Tầm mắt của ngươi khá đấy nhưng kiến thức lại quá hẹp .
Quạ đen :
– ồ !
Yến Thập Tam :
– Ta biết có một người phá chiêu kiếm đó dễ như trở bàn tay .
Quạ đen dồn hỏi :
– Ngươi thấy kiếm pháp của hắn ?
Yến Thập Tam gật đầu thở dài :
– Ðó mới thực Sự là kiếm pháp thiên hạ vô Song .
Quạ đen :
– Người đó là ai ?
Yến Thập Tam không trả lời trực tiếp , chỉ đưa ra ba ngón tay .
Quạ đen :
– Tam Thủ Kiếm Kim Phi ? Nghe đồn rằng lúc giao đấu Tam Thủ Kiếm
hình như có ba cánh rat , một thanh kiếm biến thành ba thanh kiếm , Sự nhanh
nhẹn và đa dạng của kiếm pháp đó chỉ cần nghe danh cũng đủ biết .
Nhưng Yến Thập Tam lắc đầu :
– Thực Sự muốn giết người không cần đến ba cánh tay cũng không cần
đến ba thanh kiếm . Thực Sự muốn giết người chỉ cần một nhát kiếm là đủ .
Quạ đen :
– Ngươi nói không phải là hắn à ?
Yến Thập Tam :
– Không phải .
Quạ đen :
– Thế là ai ?
Yến Thập Tam :
– Tam thiếu gia .
Quạ đen :
– Tam thiếu gia nào ?
Yến Thập Tam :
– Dưới Thuý vân Phong trước Lục Thuỷ Hồ .
Hai tay Quạ đen bóp chặt .
Yến Thập Tam :
– Thanh kiếm của hắn cũng là một thanh kiếm thiên hạ vô Song .
Con ngươi của Quạ đen đang thu nhỏ lại .
Yến Thập Tam :
– Nhưng ta khuyên ngươi không nên đến gặp hắn .
Ðột nhiên Quạ đen cười . Hắn ít khi cười , nụ cười của hắn gượng gạo và
quái dị .
Yến Thập Tam :
– Ðấy không phải là một chuyện cười .
Quạ đen :
– Ta chỉ cười ngươi .
Yến Thập Tam :
– ồ !
Quạ đen :
– Ngươi hiểu rõ là ta đến đây thì tuyệt nhiên không tha cho nhà ngươi đâu
.
Yến Thập Tam đồng ý .
Quạ đen :
– Ta tuy không chắc giết ngươi nhưng ngươi cũng không chắc giết được ta
.
Yến Thập Tam thừa nhận .
Quạ đen :
– Cho nên ngươi khích ta đến Thuý vân Phong đấu một trận với Tam thiếu
gia trước .
Lại đến Yến Thập Tam cười .
Quạ đen :
– Ðât là một chuyện cười nứa Sao ?
Yến Thập Tam :
– Không phải . Ta cười chính ta thôi .
Quạ đen :
– ồ !
Yến Thập Tam :
– Tại vì trong lòng ta nghĩ gì đã bị nhà ngươi nhìn thấy .
Quạ đen :
– Ngươi không muốn giao đấu với ta lúc này Sao ?
Yến Thập Tam :
– Rất không muốn .
Quạ đen :
– Tại Sao ?
Yến Thập Tam :
– Tại vì ta còn cái hẹn .
Quạ đen :
– Cái hẹn gì ?
Yến Thập Tam :
– Cái hẹn của tử thần .
Quạ đen :
– Dưới Thuý vân Phong trước Lục Thuỷ Hồ . Ngươi biết rằng đấu không lại hắn Sao còn dám đi .
Yến Thập Tam :
– Ðã là cái hẹn của tử thần không đến không được .
Quạ đen :
– Không lẽ ngươi cố tình đi đến chỗ chết .
Yến Thập Tam cười lạnh nhạt :
– Không lẽ nhà ngươi cảm thấy rằng Sống Sung Sướng lắm Sao ?
Quạ đen im bặt . Yến Thập Tam hãy còn cười , trong nụ cười hàm chứa
niềm khinh bỉ khó tả nói :
– Phàm người luyện kiếm trước Sau cũng khó tránh khỏi cái chết dưới
kiếm của kẻ khác . Muốn né tránh cũng không nơi né tránh .
Quạ đen lại im bặt .
Yến Thập Tam :
– Cuộc đời ta đã giết bao nhiêu mạng người , nếu có thể chết dưới thanh
kiếm của Thiên Hạ Ðệ Nhất Danh Gia thì dù chết cuũng không tiếc chi .
Quạ đen đang nhìn hắn , nhìn hắn một hồi lâu đột nhiên nói :
– Tốt ! Ngươi đi đi !
Yến Thập Tam chấp tay chào , không nói một lời quay đầu lại ngay . Quạ
đen cũng dừng theo , ánh mắt đang nhìn hắn .
Yến Thập Tam :
– Ta hiểu rõ ý nhà ngươi .
Quạ đen :
– ồ !
Yến Thập Tam :
– Ta có thể đi tại vì ngươi không thể đi .
Quạ đen :
– Ngươi không ngốc như ta tưởng .
Yến Thập Tam :
– Nhưng nhà ngươi không nhất định phải đi theo ta .
( thiếu 2 trang )
Yến Thập Tam cười lớn :
– Không ngờ ngươi cũng là kẻ tham mêm tửu Sắc .
Quạ đen :
– Ngươi cũng thế thôi .
Họ đã uống khá nhiều .
Yến Thập Tam :
– Ngươi quả là người ham mêm tửu Sắc . Hôm nay ta nhường ngươi một
lần .
Quạ đen :
– Nhường cái gì ?
Yến Thập Tam :
– Nhường ngươi trả tiền .
Quạ đen :
– Không cần nhường , đừng có khách Sáo .
Yến Thập Tam :
– Lần này nhất định phải nhường , nhất định phải khách Sáo .
Quạ đen :
– Không cần , không cần .
Yến Thập Tam :
– Nên lắm , nên lắm .
Người khác mời nhau thường hay dành trả tiền nhưng họ lại giành nhau
không trả tiền .
Yến Thập Tam :
– Lúc ta muốn giết người , trong mình không bao giờ mang theo những
thứ lỉnh kỉnh để khỏi vướng tay chân .
Quạ đen :
– ồ !
Yến Thập Tam :
– vàng bạc là thứ lỉnh kỉnh nhất .
Quạ đen đồng ý . Nếu trong mình một người mang theo mấy trăm lượng
bạc thì đâu có thể thi thố thân pháp uyển chuyển .
Quạ đen :
– Ngươi có thể mang theo ngân phiếu .
Yến Thập Tam :
– Ta rất ghét ngân phiếu .
Quạ đen :
– Tại Sao ?
Yến Thập Tam :
– Tờ ngân phiếu không biết chuyền qua tay bao nhiêu người thật quá dơ
dáy .
Quạ đen :
– Những hạt minh châu trên thanh kiếm của ngươi có thể đổi lấy tiền .
Yến Thập Tam cười .
Quạ đen :
– Tại Sao ngươi cười ?
Yến Thập Tam :
– Ta cười nhà ngươi .
Rồi đột nhiên thấp giọng :
– Ðó đều là những hạt giả , hạt thiệt ta đã bán lâu rồi .
Quạ đen chưng hửng .
Yến Thập Tam :
– Cho nên hôm nay ta nhất định phải nhường ngươi .
Quạ đen :
– Nếy hôm nay ngươi không đi cùng ta thì Sdao ?
Yến Thập Tam :
– Lúc đó đương nhiêu là ta có cách khác nhưng bây giờ đã có ngươi đi
cùng thì đâu cần đến cách khác nữa .
Ðến lượt Quạ đen cười .
Yến Thập Tam :
– Ngươi cười cái gì ?
Quạ đen :
– Ta cười ngươi đã tìm Sai người .
Rồi hắn cũng thấp giọng :
– Ta cũng như ngươi , hôm nay ta chuẩn bị đi giết người .
Yến Thập Tam :
– Ngươi cũng ghét ngân phiếu à ?
Quạ đen :
– Ghét muốn chết .
Ðến lượt Yến Thập Tam chưng hửng .
Quạ đen :
– Cho nên hôm nay ta cũng nhất định phải khách Sáo , nhất định phải
nhường ngươi .
Yến Thập Tam đang thở dài bỗng thấy ông chưởng quầy đi đến cười nói :
– Hai vị đều không cần khách Sáo . Dưới lầu đã có một vị khách quan đã trả tiền dùm hai vị .
Ai trả tiền ? Tại Sao lại trả tiền giùm họ ?
Họ không hề nghĩ đến cũng không hỏi han . Ðối với họ đó là những
chuyện không quan trọng .
Không cần tiền mà cũng có thể nhậu nhoẹt , dù Sao đây cũng là việc làm
người ta Sảng khoái . Con người lúc Sảng khoái thì tửu lượng lớn hơn bình
thường . Nhưng mà họ đểu chưa Say . Lúc họ bắt đầu thấy Say bỗng trên lầu
có hai người con gái đi xuống , hai người con gái rất dễ nhìn , trang điểm
cũng khá đẹp đề làm cho đàn ông động lòng . Lúc gần Say cũng là lúc dễ
động lòng nhất . Yến Thập Tam là Quạ đen đã động lòng , đang tìm cách ợi
chuyện hai cô gái . Không ngờ đang Suy nghĩ thì hai cô đã đến trước mặt .
– Tôi là Tiểu Hồng .
– Tôi là Tiểu Thuý .
Hai cô cười rất tươi ngọt ngào nói :
– Chúng em cố tình đến hầu hạ hai vị .
Yến Thập Tam nhìn Quạ đen , Quạ đen nhìn Yến Thập Tam . Bộ mặt họ
bây giờ nếu để những người chết dưới kiếm họ nhìn thấy , chúng Sẽ cảm thấy
mình bị giết rất oan ức . Bộ mặt của họ bây giờ không cnÑ một chút guống
như những kiếm pháp nổi danh thiên hạ Sát thủ vô tình .
Tiểu Hồng ngạc nhiên :
– Hai vị muốn uống rượu ở đây hay là đến chỗ chúng em cũng được .
Tiểu Thuý :
– Hai bên đã có người trả tiền rồi .
Trên thế gian đù đã có những người tốt , việc tốt nhưng việc tốt như thế
này hình như còn rất kiếm .
Quạ đen :
– Ðây là Số đỏ của anh hay của tôi ?
Yến Thập Tam :
– Ðương nhiên là của tôi .
Quạ đen :
– Tại Sao ?
Yến Thập Tam :
– Nghe nói khi một người Sắp chết thì Sẽ thay đổi thời vận .
***
Ðã xong ngày thứ nhất . Ðến ngày thứ hai cũng thế , dù họ có đi đến đâu
đều có người trả tiền giùm . Ai trả tiền giùm ? Tại Sao ? Họ cũng không cần
hỏi , không cần biết . Họ ngủ rất khuya , dậy cũng rất muộn . Mỗi Sáng chỉ
cần họ bước ra cửa nhà trọ thì đã có một chiếc xe ngựa chờ Sân , hình như Sợ
họ đếm qua chơi bời quá , mệt mỏi quá , đi không nổi nữa . Nhưng hôm nay
họ muốn đi bộ . Hôm nay trời rất đẹp .
Quạ đen hỏi :
– Thuý vân Phong còn xa không ?
Yến Thập Tam :
– Không xa lắm .
Quạ đen :
– Ta đi như thế này hy vọng đường xa một chút , càng xa càng tốt .
Yến Thập Tam :
– Ta hãy vào cánh rừng uống chút rượu .
Quạ đen :
– Rượu đâu ?
Yến Thập Tam :
– Ngươi yên tâm đi , chỉ cần ta muốn uống tự nhiên Sẽ có người mang
rượu đến .
***
Trời nắng gắt . Họ đi trên con đường tràn đầy ánh Sáng , xe ngựa theo Sau họ trên con đường khác . Một chiếc xe ngựa đang quẹo vào cánh rừng rồi ngừng lại . Trên xa có ba người bước xuống , hai người lớn , một đứa trẻ .
Chương 3: Cửu Toàn Bất Toàn
Người lớn đi vào trong rừng . Một đứa trẻ thanh tú , đầu đội nón xanh lại
đi ra , buộc một miếng lụa màu đỏ ở một nhánh cây nằm ở bìa rừng . Yến
Thập Tam thấy thế thở dài nói :
– Xem ra ta nên uống rượu ở chỗ khác thì tốt hơn .
Quạ đen :
– Chỗ này không tốt Sao ?
Yến Thập Tam :
– Rất tốt .
Quạ đen :
– Thế thì tại Sao lại đổi chỗ khác ?
Yến Thập Tam :
– Tại vì cái này .
Hắn chỉ vào Sợi lụa đỏ cột trên cành cây .
Quạ đen :
– Ðó là cái gì ?
Yến Thập Tam :
– Chỗ này tạm thời thành cấm địa , ai cũng không thể vào .
Quạ đen cười lạnh nhạt :
– Ai đã ra quy tắc này ?
Yến Thập Tam chưa kịp trả lời , trong rừng bỗng có tiếng đàn du dương
êm dịu , tràn đầy hạnh phúc .
Ðúng lúc đó bỗng xuất hiện mười một con ngựa , trên mình ngựa là những
kị Sĩ lực lưỡng hung hãn , mình mặc khinh trang , trên lưng mỗi người đều
mang một thanh đại đao , trên đao có một Sợi lụa đỏ múa bay theo gió . vừa
vào cánh rừng họ đều nhanh nhẹ gọn gàng .
Trên giang hồ không phải có những cao thủ thật Sự nhưng mười một
người này xem ra đều là cao thủ . Ðộng tác nhanh nhẹn nhất là của một độc
thủ đại hán , vừa vào trong rừng liền lớn tiếng quát :
– Chúng bay hãy nạp mạng đi
Tiếng đàn trong rừng vẫn chưa gừng , vẫn du dương êm dịu . Mười một
đạihán đã xông vào rừng .
Quạ đen :
– Những người này hình như đến từ Thái Hành sơn .
Yến Thập Tam :
– Ðúng .
Quạ đen :
– Thái Hành Ðại Ðao quả nhiên gan dạ .
Yến Thập Tam :
– Ðúng .
Quạ đen :
– Ngươi đoán xem họ đến đây làm gì ?
Yến Thập Tam :
– Ðến để nạp mạng .
vừa nói dứt câu trong rừng đã có người bay ra té xuống đất , quả thật
nặng nề không còn nhúc nhích được nữa . Người đó chính là độc thủ đại hán .
Trong rừng không ngừng có người bay ra , tổng cộng mười một người ,
mười một người nằm dưới đất bất động . Lúc xông vào rừng độc tác rất gọn .
Lúc họ bay ra rừng càng nhanh gọn .
Quạ đen lạnh nhạt nói :
– Họ quả nhiên đến đây để nạp mạng .
Yến Thập Tam :
– Muốn nạp mangnà hình như không chỉ có những người này .
Quạ đen :
– Còn có ta .
Yến Thập Tam :
– Chưa đến lượt ngươi đâu .
Quạ đen không hỏi nữa . Hắn đã thấy trên hai người trên đường đi tới, một người lớn , một đứa trẻ . Người lớn tuổi tác không lớn lắm là một phụ nữa khoảng ba mươi tuổi , khuôn mặt rất tú lệ , mang một vẻ bi thương khôn tả , đứa trẻ còn nhỏ hơn đứa trẻ lúc nãy , một cặp mắt to nhìn tới nhìn lui , bất cứ ai cũng nhận thấy rằng đây là motọ đứa trẻ thông minh . Nhưng mà việc
nó làm hình như không được thông minh cho lắm . Họ đang tiến vào rừng .
Cả Quạ đen cũng không nhẫn tâm nhìn họ đi nạp mạng đã chuẩn bị chặn họ
lại .
Họ cũng thấy Sợi lục đỏ cột ở trên cành cây , thiếu phụ áo xanh kia đột nhiên nói :
– Thả nó ra .
Ðứa trẻ liền nhón chân tháo Sợi lụa đỏ xuống nhưng lại lấy một Sợi lục
xanh cột lại . sau đó hai người từ từ đi vào trong rừng . Hai người này hình
như không nhìn thấy Yến Thập Tam và Quạ đen . Ðáng lẽ ra Quạ đen đã
chuẩn bị chặn họ nhưng không biết tại Sao lại thay đổi ý kiến . Còn Yến Thập
Tam chỉ nằm bất động . Ðúng lúc đó tiếng đàn trong rừng đột nhiên ngưng
lại . Gió thổi nhè nhẹ , ánh Sang bao trùmn mặt đất . sau khi tiếng đàn ngưng
rất lâu rất lâu , trong rừng không có âm thanh gì vọng ra . Người đánh đàn là
ai ? Tiếng đàn lại ngừng bất thường . Người thiếu phụ và đứa trẻ có giống
như Thái Hành Ðại Ðao kia bị ném ra ngoài không ? Nhưng chuyện này bất
cứ ai cũng muốn biết . Quạ đen và Yến Thập Tam cũng vậy . Cho nên họ
không bỏ đi , ngay cả phu xe đi theo cũng trừng mắt chờ xem náo nhiệt .
Không có náo nhiệt xem , không có ai bị ném ra ngoài . Họ chỉ nghe được
những bước chân đạp trên những lá rụng , bước đi rất nhẹ rất chậm . Ði đằng
trước là đứa trẻ ban nãy cột Sợi lụa đỏ . Hai người đi Sau nó một nam một nữ
, hình như là cặp vợ chồng , tuổi tác họ không lớn lắm , quần áo rất kiểu cách
, phong độ cũng rất tốt . Nam lưng đeo trường kiếm xem ra rất khôi ngô tuấn
tú , nữ thì không những rất đẹp mà còn nhu mì , nếu họ quả thật là vợ chồng
thì đúng là cặp đáng ngưỡng mộ nhưng hiện giờ mặt mũi hai người hơi trắng
bệt , hình như trút bực mình . Họ đáng lẽ đang chuẩn bị lên xe nhưng thấy
Quạ đen và Yến Thập Tam lại thay đổi ý kiến . Hai người cúi đầu dặn dò đứa
trẻ vài câu , đứa trẻ liền chạy qua nhìn họ với cặp mắt to , nói :
– Các người đã đến đây rất lâu phải không ?
Yến Thập Tam gật đầu .
Ðứa trẻ :
– Chuyện lúc nãy các ngươi đã thấy hết ?
Quạ đen gật đầu .
Ðứa trẻ :
– Ngươi có biết ta từ đâu đến không ?
Yến Thập Tam :
– Hỏa Diệm sơn , Hồng vân Cốc , Hạ Hầu sơn Trang .
Ðứa trẻ thở dài nói :
– Xem ra nhà người cũng biết nhiều việc lắm .
Giọng nói của nó tuy là đứa trẻ nhưng khẩu khí thần Sắc lại rất lão luyện .
Yến Thập Tam :
– Tên ngươi là gì ?
Ðứa trẻ :
– Ngươi không cần hỏi ta , ta không đến để làm quen với ngươi .
Quạ đen :
– Thết hì ngûoi đến để làm gì ?
Ðứa trẻ :
– Côn gtử của ta muốn mượn các ngươi ba món đồ , mỗi người ba món .
Quạ đen :
– Một cái lưỡi , hai con mắt .
Yến Thập Tam cười , Quạ đen cũng cười . Ðột nhiên hai người đồng thời
ra tay , mỗi người nắm một tay , một chân cùng hạ giọng nói :
– Bay đi tiểu tử .
vù một tiếng , đứa trẻ liền bay như viên pháo bắn lên trời .
Vị công tử kia chấp hai tay phía Sau lưng không thấy gì cả nhưng vợ hắn lại nhíu mày . Bâygiờ đứa trẻ đang rơi xuống . Quạ đen và Yến Thập Tam lại đồng thời ra tay ,nhẹ nhàng đón đứa trẻ nhẹ nhàng thả xuống đất . Ðứa trẻ quá Sợ hãi đến nỗi
hai mắt đứng trời đái quần ướt nhẹp . Yến Thập Tam mỉm cười , vò vò đầu nó nói :
– Ðừng Sợ , lúc nhỏ ta cũng thường hay bị bay như thế .
Quạ đen :
– Như thế có thể luyện tập lòng gan dạ .
Ðứa trẻ trợn trắng đôi mắt đang chuẩn bịo chạy về .
Yến Thập Tam :
– Ðồ vật mà ngươi cần lấy còn chưa lấy , đi về Sao còn nói .
Ðứa trẻ :
– Ta …
Yến Thập Tam :
– Ta có thể dạy cho ngươi .
Ðứa trẻ lắng nghe .
Yến Thập Tam :
– Công tử của ngươi có phải là Hạ Hầu công tử không ?
Ðứa trẻ gật đầu .
Yến Thập Tam :
– Có phải hắn phái ngươi đến đây không ?
Ðứa trẻ lại gật đầu .
Yến Thập Tam :
– Thế thì ngươi có thể về bảo hắn , nếu hắn muốn lấy ba món đồ này Sao
không tự đến lấy .
Ðứa trẻ không gật đầu nữa , quay đầu chạy về .
Khuôn mặt của Hạ Hầu công tử không có phản ứng gì nhưng vợ của hắn
lại tiến bước , tướng đi của cô ta Sang trọng mà thanh nhã , giọng nói cũng
rất dễ nghe , dịu dàng nói :
– Ta là Tiết Khả Nhân , người đứng bên là tướng công của ta Hạ Hầu Tinh
.
Yến Thập Tam lạnh nhạt :
– Thì ra thiếu trang chủ của Hồng vân Cốc .
Tiết Khả Nhân :
– Hai vị đã nghe tên tuổi của tướng công ta ắt đã biết người là loại người
như thế nào .
Yến Thập Tam :
– Ta không biết .
Tiết Khả Nhân :
– Người là một thiên tài , không những văn võ Song toàn , tinh thông kiếm
pháp càng kýo có ai tránh nổi .
Bọn đàn bà dù nể phục chồng đến đâu cũng rất ít khi khen chồng như
vcậy trước matự người khác , dù không khen vài câu cũng phải hơi đỏ mặt .
Nhưng cô ta lại không đỏ mặt , cả một chút gượng gạo cũng không có , trong
đôi mắt mb lệ tràn đầy vẻ ái mộ và tôn kính của cô ta đối với chồng .
Yến Thập Tam than thở trong lòng :
– Lấy một người đàn bà như thế quả thật là có phước .
Tiết Khả Nhân lại tiếp :
– Hai vị đương nhiên không muốn động thủ với người như thế chứ ?
Yến Thập Tam :
– ồ ! Tại Sao ?
Tiết Khả Nhân :
– Tại vì người không những gia thế hiển hách , bản thân lại quá Siêu diệt ,
hai vị động thủ chẳng khác gì lấy trứng chọi đá cho nên hau vị hãy ….
Yến Thập Tam :
– Ngoan ngoãn tự cắt lưỡi , móc mắt ra đứa cho hắn chứ gì ?
Tiết Khả Nhân thở dài :
– Như vậy tuy hơn bất tiện nhưng ít ra cũng còn hơn bỏ mạng .
Yến Thập Tam lại cười , đột nhiên nói :
– vì công tử văn võ Song toàn của cô có phải là kẻ câm không ?
Tiết Khả Nhân :
– Ðương nhiên không phải .
Yến Thập Tam :
– Thế tại Sao chuyện này hắn không tự nói ra ?
Quạ đen lạnh lùng :
– Dù hắn là người câm cũng phải có chỗ đánh giấm , tại Sao không tự đến
đây đánh ?
sắc mặt của Hạ Hầu Tinh mấy lần biến đổi .
Yến Thập Tam :
– Hắn đã đến đây , chúng ta có thể qua bên kia không ?
Quạ đen :
– Có thể .
Yến Thập Tam :
– Ngươi đi hay ta đi ?
Quạ đen :
– Ngươi .
Yến Thập Tam :
– Nghe đồn ngẫu đoạn tơ liền , mãn thiên tinh vũ Thiên Xà kiếm của hắn
không ngững là thanh bảo kiếm mà còn là thanh quái kiếm .
Quạ đen :
– Ðúng .
Yến Thập Tam :
– Nếu hắn chết thanh kiếm Sẽ thuộc về ai ?
Quạ đen :
– Ngươi .
Yến Thập Tam :
– Ngươi không muốn thanh kiếm đó Sao ?
Quạ đen :
– Muốn .
Yến Thập Tam :
– vậy Sao nhà ngươi không đành ra tay ?
Quạ đen :
– vì ta làm biếng , giao đấu với con rùa đó , thấy mà phát ghét .
Câu nói chưa dứt thì Hạ Hầu Tinh đã đến trước mặt hắn , bản mặt Sắc
xanh lạnh lùng nói :
– Nhưng kẻ ta tìm lại là ngươi .
Quạ đen :
– vậy thì hãy mau rút kiếm .
Hạ Hầu Tinh đá rút kiếm ngẫu đoạn tơ liền , mãn thiên tinh vũ Thiên Xà
kiếm . Ðó là một thanh quái kiếm . Hắn rung tay , thanh kiếm thực Sự như hóa
thành trăm ngàn con ngân xà , hóa thành mãn thiên tinh vũ . Thanh kiếm
giống như nát vụn thành hàng trăm mảnh , mỗi mảnh đều nhằm đến chỗ yếu –
chỗ yếu của Quạ đen . Quạ đen biết bay nhưng đã bay không nổi nữa liền
xoay mình . Một đạo kiếm quang bay ra bảo vệ thanh thể . vừa nghe một
tiếng ” Crắc ” , trăm ngàn mảnh kiếm vụt đâm ngay vào yết hầu của hắn .
Thanh kiếm có gắn một cơ quan đặc biệt tinh xảo . Khả phân khả hợp thành
một thanh kiếm , chia thành hàng trăm manh ám khí liên hệ nhau bằng một
Sợi tơ bạc . Lúc rút ngắn tơ bạc cơ quan tự động biến thành một thanh kiếm
.Yến Thập Tam thở dài :
– Trận này nên để dành cho tôi , thanh kiếm này tôi cũng muón lấy .
Ðột nhiên một loạt âm thanh ” tưng , tưng ” như mưa vỗ trên vách ngọc
rớt xuống bàn . Trong tích tắc Quạ đen đã đâm ra bảy bảy bốn mươi chín
kiếm , mỗi kiếm đều trúng vào một mảnh vụn của Thiên Xà kiếm . Thiên Xà
kiếm uyển chuyển mềm mại như một cây roi dài màu bạc lóng lánh . Thanh
kiếm của Quạ đen đã cuộn lấy mũi ra . Hạ Hầu Tinh biến Sắc xoay mình bay
lên , mũi ra cũng chuyển động theo thân hình của hắn . Một tiếng ” crắc ” lại
vang lên hợp thành một thanh kiếm .
Yến Thập Tam liền nói :
– Trận này các ngươi chưa phân thắng bại , bây giờ đến lượt ta .
Hạ Hầu Tinh lạnh lùng cười , ánh mắt nhìn tứ phía lại biến Sắc , khuôn mặt
thay đổi còn tệ hơn lúc này . vì đột nhiên hắn phát hiện thiếu một người .
Ðứa trẻ nằm dưới đấy , hình như đã bị điểm huyệt . Tiết Khả Nhân ở đâu
không thấy . Hạ Hầu Tinh lấy chân đá giải huyệt cho đứa bé , lớn tiếng quát :
– Kẻ nào ra tay ?
sắc mặt của đứa trẻ trắng bệch trả lời :
– Là … là phu nhân .
Hạ Hầu Tinh :
– Phu nhân đâu ?
Ðứa trẻ :
– Phu nhân đã đi rồi ?
Ðứa trẻ con ngồi dưới đất khóc . Hạ Hầu Tinh đã đuổi heo . Yến Thập
Tam và Quạ đen không hề đuổi theo . vợ của một người đột nhiên bỏ đi ,
trong lòng hắn có cảm nghĩ gì họ cũng thừa biết . Nhưng mà họ nằm mơ cũng không nghĩ được rằng một người đàn bà ôn nhu hiền thục như vậy kính phúc
chông như vậy lại đột nhiên bỏ đi lúc chồng mình đang giao đấu với kẻ khác .
xem họ quả là đôi trai tài gái Sắc trởi Sinh gia ngẫu , cả Yến Thập Tam cũng
rất hâm mộ . Tại Sao nàng bỏ đi ? Ðột nhiên Yến Thập Tam cảm thấy rất bi ai
nhưng tuyệt nhiên không phải vì mình , càng không phải vị công tử ấy . Hắn
bi ai vì con người , loài người . Ai biết được loài người có bao nhiêu việc
không như ý , không hạnh phúc , không vui vẻ , lại tiềm ẩn trong như ý , hạnh
phúc , vui vẻ ? Có ai mà biết được ?
Ðứa trẻ ngồi khóc dưới đất đã bỏ đi rồi , một đứa trẻ khác nhỏ hơn chạy
lại tươi cười chạy đến . Nói chạy không nhanh nhưng chớp mắt đã đến trước
mặt Yến Thập Tam và Quạ đen . Nó nhiều lắm chỉ khoảng bảy , tám tuổi .
Một dứa trẻ tám tuổi mà khinh công giỏi như vậy thì quả có ai tin được .
Nhưng Yến Thập Tam và Quạ đen không thể không tin bởi họ đã thấy tânh
mắt . Ðứa trẻ đang nhìn họ cười , nụ cười rất đáng yêu . Bình thường Quạ đen
không thích trẻ con . Hắn luôn nghĩ rằng trẻ con thì như con mèo , con chó
vậy , đàn ôngchỉ cần nhìn thấy thì nên tránh xa ra nhưng lần này hắn lại
không né tránh mà lại còn hỏi :
– Ngươi tên gì ?
Ðứa trẻ :
– Tôi là ” Ðứa Ðáng Ghét ” .
Quạ đen :
– Ngươi rõ ràng không đáng ghét chút nào cả , tại Sao mang tên Ðứa Ðáng
Ghét ?
Ðứa Ðáng Ghét :
– Ngươi rõ là con người Sao lại mang tên Quạ đen ?
Quạ đen muốn cười nhưng lại khôngcười . Quạ đen đúng là ai cũng ghét .
Trên thế gian này mấy ai thích nghe những lưòi nói thẳng thắng ?
Yến Thập Tam :
– Ngươi biết tên hắn là Quạ đen Sao ?
Ðứa Ðáng Ghét :
– Nói nhảm .
Ðúng là nói nhảm , Ðứa Ðáng Ghét không biết tên hắn là Quạ đen Sao gọi
hắn là Quạ đen ?
Ðứa Ðáng Ghét tiếp :
– Ta không những biết hắn là Quạ đen màcòn biết ngươi là Yến Thập Tam
taị vì trước đây có người tên là Yến Thất , lại có người tên là Yến Ngũ , ngươi
cảm thấy mạnh hơn So với hai người kia cộng lại cho nên ngươi đặt tên là
Yến Thập Tam .
Yến Thập Tam ngạc nhiên . Ðó đúng là ý của hắn cũng là bí mật của hắn.
Hắn không hiểu nổi tại Sao Ðứa Ðáng Ghét lại biết được .
Ðứa Ðáng Ghét :
– Thật ra thì ta cũng không biết ngươi thứ mấy . việc này ta chỉ nghe chị ta kể lại .
Yến Thập Tam :
– Chị ngươi không có tên Sao ?
Ðứa Ðáng Ghét :
– sao lại không ?
Yến Thập Tam :
– Cô nàng tên gì ?
Ðứa Ðáng Ghét :
– Bộ ngươi câm Sao .
Yến Thập Tam lắc đầu .
Ðứa Ðáng Ghét :
– Bộ ngươi què Sao ?
Yến Thập Tam cúi đầu xuống , hình như cũng muốn xem đôi chân mình
có hay không .
Ðứa Ðáng Ghét :
– Ngươi không câm cũng chẳng quà Sao không tự hỏi chi ta đi ?
Yến Thập Tam cười :
– Tại vì ta không phải kẻ mù , ta còn thấy được .
Ðứa Ðáng Ghét :
– Ngươi thấy gì ?
Yến Thập Tam chỉ Sợi lụa xanh trên cành cây nói :
– sợi lục đó là do ngươi thắt lên đương nhiên ngươi cũng hiểu hàm ý trong đó .
Ðứa Ðáng Ghét :
– Hàm ý rằng , vùng đất này là của chúng ta , không phải kẻ câm vào đó cũng thành câm , có chân vào đó cũng thành què .
Chương 4: Si Nữ Tình Hận
Yến Thập Tam không tranh cãi , cũng không muốn tranh cãi . Ðây là quy
tắc của võ lâm tứ đại thế gia , người giang hộ thừa nhận . Nếu không phải có
thâm thù đại hận , không ai muốn xâm phạm quy tắc này . Người Sống trong
giang hồ ít nhiều cũng phải tuân thủ một Số quy tắc trên giang hồ . Yến Thập
Tam cũng không ngoại lệ .
Ðứa Ðáng Ghét :
– Bây giờ ngươi muốn không vào cũng không xong .
Yến Thập Tam :
– Tại Sao ?
Ðứa Ðáng Ghét :
– Tại vì chị ta bảo ta đến gọi ngươi vào trong .
Trong rừng yên tĩnh mà trầm lắng , ngay cả một bước chân đạp trên lá
cũng phát ra âm thanh dịu dàng . Càng vào Sâu Sắc thu càng nồng . Quạ đen
không cùng đi với Yến Thập Tam .
– Tại vì chị ta muốn gặp một mình hắn .
– Tại Sao nàng muốn gặp hắn ? Một mình hắn .
Hắn đã đứng trước mặt nàng . Dưới cây cổ thụ , lá đã úa vàng , phủ một
tấm chiếu mới , có một cây đàn , một lư hương , một bình rượu . Hiển nhiên là
Hạ Hầu Tinh để lại lúc hắn rởi khỏi đây , hình như rất hấp tấp . Không lẽ hắn
bị đuổi đi , bị người đàn bà ngồi dưới gốc cây cổ thụ đuổi đi Sao ? Nàng xem
ra không những u uất mà còn mềm yếu hình như không hieuer nổi một chút
đả kích – dù rất nhỏ . Yến Thập Tam đã bước tới nhẹ nhàng bước tới nhưng
Sợ kinh động đến nàng . Nhưng nàng đã ngước đầu lên , đôi mắt long lanh
đang nhìn hắn , hỏi :
– Ngươi là Ðoạt Mệnh Thập Tam Kiếm ?
Yến Thập Tam gật đầu :
– Cô nương từ Thuý vân Phong ?
Hắn nhận ra Sợi lau xanh ở bên ngoài đúng là tiêu hiệu của Thuý vân
Phong Lục Thuỷ Hồ . Không ngờ nàng lại lắc đầu . Yến Thập Tam thật không
ngờ không phải là người của Thuý vân Phong Sao lại dùng tiêu hiệu của Thuý
vân Phong ?
– Ta đến từ Giang Nam Thất Tinh Ðường .
Giọng nói của nàng nhỏ nhẹ nhu nhược .
– Ta là Mộ Dung Thu Ðịch .
Yến Thập Tam càng hoảng Sợ .
Giang Nam Thất Tinh đường cũng là một trong Tứ Ðại Thế Gia trong võ
lâm . Mộ Dung Thu Ðịch không những là người đẹp nổi tiếng trong giang hồ
mà còn là thiếu nữ nổi tiếng .vì để chăm Sóc cha mẹ hay bệnh hoạn , nàng đã
cự tuyệt vô Số lần cầu thân , cũng hy Sinh những năm tháng đẹp đẽ nhất của
cuộc đời nàng . Tại Sao bây giờ nàng bỗng xuất hiện ở đây ? Không nhẽ chủ
nhân của Thất Tinh Ðường Giang Nam Ðại Hiệp Mộ Dung đã tạ thế ? Tiếng
tăm của Thất Tinh Ðường cũng ngang hàng với Thuý vân Phong tại Sao nàng
lại dùng tiêu hiệu của kẻ khác ? Mộ Dung Thu Ðịch biết hắn đang nghĩ gì ,
đột nhiên nói :
– Phụ thân của ta chưa chết , tuy rằng ông ta hay bịnh trong năm bảy lần ,
còn chưa chết được .
Yến Thập Tam thở ra :
– Cầu mong ông ta được khỏe mạnh , Sống thêm vài năm nữa .
Hắn nói thực lòng . Mộ Dung Chính quả nhiên là một người chính trực
nghĩa hiệp , loại người này rất hiếm trên giang hồ .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Lần này ta đến đây là giấu phụ thân ta mà trốn ra .
Yến Thập Tam :
– Tại Sao ?
Hắn chưa dứt câu . Mộ Dung Thu Ðịch :
– vì ta muốn giết một người .
Trong đôi mắt u uất của nàng bỗng lộ vẻ bi thương vẻ oán hận . Nàng
nhất định rất hận người này ? Người này là ai ? Yến Thập Tam không dám
hỏi , cũng không muốn hỏi . Hắn không muốn dính dáng đến việc của võ
Lâm Tứ Ðại Thế Gia . Mộ Dung Thu Ðịch như đang hướng tầm nhìn về
khoảng xa xôi , người cũng như ở khoảng xa xôi , một hồi lâu từ từ tiếp :
– Các ngươi hẳn biết ta là một thiếu tử ?
Yến Thập Tam thừa nhận .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Trong bảy năm qua , ta đã cực tuyệt bốn mươi ba người đến cầu thân
.Ðủ tư cách dể đến Thất tinh Ðường để cầu thân đương nhiên đều là danh
môn đệ tûrt rong giang hồ .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ngươi có biết Sao ta lại cực tuyệt họ ?
Yến Thập Tam :
– Tại vì nàng không nỡ rời xa lệnh tôn .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ngươi đã lầm .
Yến Thập Tam :
– ồ ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ta không phải là thiếu nữ như ngươi tưởng tượng , ta … ta …
Nàng bỗng nhiên dùng Sức nắm chặt tay mình nói :
– Ta chẳng qua là một tên lừa gạt không kẻ khác mà ta còn lừa chính mình
.
Yến Thập Tam chưng hửn . Hắn không dám nhìn nàng , đôi mắt đã hoen
đỏ , nước mắt Sắp tuôn ra . Hắn không muốn nhiòn đàn bà khóc , cũng không
muốn biết nguyên nhân rơi lệ của đàn bà . Nhưng rất tiếc nàng đã nói :
– Ta cự tuyệt cầu thân của kẻ khác chỉ vì ta luôn chờ đợi hắn đến cầu thân
.
Hắn là ai ? Có phải là người nàng muốn giết không ?
Nước mắt của Mộ Dung Thu Ðịch đã tuôn ra :
– Hắn hứa với ta nhất định hắn Sẽ đến , hắn hứa với ta nhiều lần như thế .
Nhưng mà hắn không đến .
Một kẻ đàn ông vô tình lấy hôn nhân làm mồi lừa gạt một thiếu nữ đa tình
. Ðây không phải là bi kịch của mình nàng . Từ cổ chí kim , những i kịch như
thế đã xảy ra không biết bao nhiêu lần , cho đến bây gioûÑl úc nào cũng có
thể xảy ra . Nhưng Yến Thập Tam không vì nàng mà bi thương . Bởi vì khi bi
kichhà xảy ra trên chính bản thân mình mới là bi kịch chân chính . bi kịch của
một kẻ khác rất khó làm động lòng loại người như Yến Thập Tam .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ta quen hắn năm mười Sáu tuổi . Hắn nói với ta đợi hắn bảy năm .
Bảy năm ! Những năm tháng dài dằng dặc . Từ mười Sáu đến hai ba ,
những năm tháng đẹp đẽ biết bao của một cuộc đời thiếu nữ . Lúc hắn muốn
nàng chờ đợi bảy năm thì đã là lừa gạt nàng . Hắn nghĩ rằng nàng nhất định
không thể chờ lâu thế vậy , nghĩ rằng bảy năm Sau nàng quên hắn . Yến Thập
Tam là đàn ông , đương nhiên hiểu rõ trái tim của đàn ông . Nhưng hắn không
nói ra , hắn thấy được bảy năm dài dằng dâng đối với nàng là biết bao dầy vò
của Sự đau khổ , biết bao chua xót của Sự chịu đựng .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ðứa trẻ ngươi thấy lúc này không phải là em ta .
Yến Thập Tam :
– Không phải ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Nó là con của ta , là con riêng của ta với hắn .
Yến Thập Tam chưng hửng . Bây giờ hắn đã hiểu tại Sao nàng phải đợi
hắn bảy năm , tại Sao rất thù ghét người đó , bây giờ ngay cả hắn cũng vì
nàng mà bi thương . Bỗng nhiên giọng nói của nàng trở nên lạnh lùng , đôi
mắt uất bỗng trở nên Sắc như lưỡi dao . Nàng lạnh lùng nói tiếp :
– Ta muốn ngươi giết một người dùm ta .
Yến Thập Tam :
– Là người đó à ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ðúng .
Yến Thập Tam :
– Ta chỉ giết hai loại người .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Kẻ thù của ngươi ?
Yến Thập Tam gật đầu :
– Còn một loại là kẻ muốn giết ta .
Hắn từ tốn tiếp :
– Cho nên ta hy vọng ngươi hiểu một việc .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ngươi cứ nói .
Yến Thập Tam :
– Nếu ngươi nhất địn phải đi giết một người thì nhất định phải tự mình ra
tay , cái nút mình thắt nhất định phải tự mình mở ra mới được .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Nhưng ta không thể đi .
Yến Thập Tam :
– Tại Sao ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Tai vì … tại vì … tại vì ta không muốn gặp hắn .
Yến Thập Tam :
– Có phải vì nàng Sợ lúc gặp hắn lại không nỡ ra tay ?
Hai tay của Mộ Dung Thu Ðịch nắm chặt .
Yến Thập Tam thở dài :
– Nếu là không nỡ thì hà cớ phải giết hắn ?
Mộ Dung Thu Ðịch nhìn hắn đột nhiên nói :
– Ta cũng hy vọng ngươi hiểu ra một việc .
Nàng nói tiếp :
– Ta nhatá định phải giết copn người này , nhất định ngươi ra tay .
Yến Thập Tam :
– Tại Sao ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Tại vì hắn là Tạ Hiểu Phong .
Yến Thập Tam biến Sắc :
– Tạ Hiểu Phong của Lục Thuỷ Hồ ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Chính phải .
***
Thuỷ vân Phong Lục tHỷ Hồ , Thần Kiếm sơn Trang . Trong đại Sảnh của
Sơn trang có motọ bức hoành phi rất lớn , trên đó chỉ có năm chữ vàng ”
Thiên hạ đệ nhất kiếm ” . Ðó không phải tự họ khoe khoang mà Sau cuộc luận
kiếm ở tuyệt đỉnh Hoa sơn của những kiếm khách nổi danh trong giang hồ
nhiều năm qua trước , mỗi ngươi đem ra một lượng vàng gom lại tác thành
năm chữ vàng để tặng Tạ Thiên . Tạ Thiên là chủ nhất đời thứ nhất của Thần
Kiếm sơn Trang . Ðó là việc rất lâu về trước , chữ vàng trên bức hoàng phi
vẫn Sáng lạn chói loà nhưng danh tiếng của ” Thiên Hạ đệ NHất Kiếm ” lại
không còn nữa . Gần trăm năm trở lại , các danh kiếm trong giang hồ không
có ai được công nhận là ” Thiên Hạ Ðệ Nhất Kiếm ” . ánh Sáng của Thần
Kiếm sơn Trang cũng từ chỗ chói lạn trở nên bình thường cho đến đời này .
Tại đời này Thần Kiến sơn Trang lạicó một người xuất chúng tuyệt diệu kinh
tài , thiên hạ trí dũng . Mười ba năm trước đây , người này đã đánh bại Hoa
sơn môn hạ đệ nhất kiếm khách Hoa Ngọc Khôn . Lúc đó hắn mới mười ba
tuổi . Lúc hắn Sinh ra hình như mang theo tất cả chúc phúc và vinh Sủng của
chu thần trên trời . sau khi hắn ra đời , những quang vinh và Sủng ái hắn được
không ai Sánh nổi với hắn . Hắn là tử được công nhận trong võ lâm mà cũng
là kiếm khách cái thế . Hắn thông minh anh tuấn , Sức khỏ cường tráng lại là
người tránh trực nghĩa hiệp . Trong đời hắn không ai có thể tìm được một
khuyết điểm , một vết nhơ . Hắn chính là Tam gia ở Thần Kiếm sơn Trang .
Hắn chính là Tạ Hiểu Phong .
***
Trong rừng càng yên tĩnh , trong không khí khô khan mát mẻ tràn ngập mùi hương của cỏ cây . Nhưng Yến Thập Tam hình như hoàn toàn không có
cảm giác khi nghe được cái tên này , hắn đã ngừng hơi thở . Một hồi lâu , hắn
mới từ từ thở ra :
– Ta biết hắn .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ngươi đương nhiên phải biết , giữa các ngươi còn có cái hẹn của tử thần .
Yến Thập Tam :
– Quả thật là có hẹn với nhau .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ngươi Sẽ đến gặp hanứ chứ ?
Yến Thập Tam :
– đương nhiên .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Cái hẹn này chỉ Sợ là cái hẹn cuối cùng của ngươi .
Yến Thập Tam :
– ồ !
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ta đã xem qua kiếm pháp của nhà ngươi , ngươi tuyệt nhiên không phải
là đối thủ của hắn .
Yến Thập Tam :
– Nàng đã biết như vậy Sao lại còn muốn ta đi giết hắn ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Tại vì ngươi đã gặp được ta .
Yến Thập Tam :
– Nnàg ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Kiếm pháp của hắn chu toàn tự nhiên , dường như đã vượt qua giới hạn
tột đỉnhcủa việc dùng kiếm .
Yến Thập Tam than thở :
– Hắn quả là một thiên tài , ta cũng có lần từng xem hắn ra tay .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ngươi cũng đã biết chỗ hở trong kiếm pháp của hắn Sao ?
Yến Thập Tam :
– Kiếm pháp của hắn không có Sơ hở , tuyệt nhiên không .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Có .
Yến Thập Tam :
– Có thật Sao ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ðương nhiên có , chỉ có motọ điểm .
Yến Thập Tam :
– Nàng biết ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Chỉ có ta mới biết .
ánh mắt Yến Thập Tam Sáng lên . Hắn tin rằng nàng không nói dối . Nếu
trên đời này có một người biết được chỗ hở trong kiếm pháp của Tam Thiếu
Gia thì nhất định phải là nàng . vì họ đã từng yêu nhau , tâm linh của họ
đương nhiên hoàn toàn tương thân . Chỉ có người thật Sự yêu nhau với hắn
mới biết được bí mật của hắn .
Ðối với một kiếmk hách thiên hạ vô địch , chỗ hở trong kiếm pháp của
haûnS Sẽ là bí mật lớn nhất của hắn . Yến Thập Tam không những ánh mắt
phát Sáng mà tom càng đập nhanh hơn . Hắn cũng đã đem Sinh mạng và tình
yêu của hắn hoànt oàn hiên dângh cho thanh kiếm của hắn . đây không phải
là Sự hiến dâng vĩ đại mà còn là Sự hi Sinh gian khổ chước tuyệt . sự hi Sinh
này không phải hoàn toàn không có giá trị . ánh Sáng huy hoàng trong
khoảnh khắc của người chiến thắng cũng đủ chiếu Sáng cuộc đời hắn . Hắn
luyện kiếm với mục đích chiến thắng , không phải chiến bại , tuyệt nhiên
không phải .Nếu có cơ hội chiến thắng , ai muốn bỏ lỡ ? Mộ Dung Thu Ðịch
nhìn ánh mắt phát Sáng của hắn đương nhiên xem ra được là hắn đã bị thuyết
phục liền nói tiếp :
– Cho nên trên đời này chỉ có ta là có thể giúp ngươi đánh bại được hắn
mà cũng chỉ có ngươi giết hắn dùm ta .
Yến Thập Tam :
– Táiao chỉ có ta ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Tại vì trong Ðoạt Mệnh THập Tam Kiếm có một chiêu chỉ cần thay đổi
đôi chút thì có thể đưa hắn tới chỗ chết .
Yến Thập Tam :
– Ðó là chiêu thứ mấy ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Chiêu thứ mười bốn .
***
Rõ ràng là Ðoạt Mệnh Thập Tam Kiếm Sao lại có chiêu thứ mười bốn ?
Yến Thập Tam hiểu . Ðoạt Mệnh THập Tam Kiếm dù chỉ có mười ba chiêu
nhưng lạicó mười bốn cách biến hóa. Cách biến hoaS cuối cùng mứoi là tinh
tuý trong chiêu thức , linh hồn trong kiếm pháp . Dù linh hồn không thể nhìn
thấy được nhưng không ai lại phủ nhận Sự tồn tại của nó . Mộ Dung Thu Ðịch
đột nhiên đứng dậy . Nhìn nàng vẫn mềm yếu như thế nhưng mắt nàng lại
phát ra một thứ ánh Sáng như dao cắt . Nàng nhìn Yến Thập Tam nói từng
chữ một :
– Bây giờ ta đã là Tạ Hiểu Phong .
Nói xong bảy chữ này , ánh mắt nàng như biến thành một thứ Sát khí rợn
người . Một thứ Sát khí của những cao thủ giết người vô Số . Không lẽ danh
ngôn thục nữ mềm yếu nàng cũng từng giết nhiều người , nàng đã từng giết
bao nhiêu người ? Yến Thập Tam không hỏi cũng không cần hỏi . Mộ Dung
Thu Ðịch chiết một cành cây khô nói :
– Ðây là kiếm của ta .
Cành cây khô trong tay nàng , con người nàng lại biến đổi , luồng Sát khí
Sắc nhọn rợn người , không thể chống đỡ , không những chỉ có ở trong đôi
mắt nàng mà đã lan tràn khắp toàn thân từ đâu đến chân .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Bây giờ ngươi hãy xem , xem thật kb , đây là chỗ duy nhất trong kiếm
pháp của hắn .
***
Một luồn gió thổi qua , gió bỗng nhiên trở thành buốc mạnh . Người và
kiếm của nàng bắt đầucử động , một động tác ratá chậm chạp , rất đẹp đẽ tự
nhiên như luồng gió . Những lúc gió thổi đến có ai chống đỡ được và có ai
biết gió từ đâu yhôi đến ? Yến Thập Tam co rúm người lại . Kiếm của nàng
đã đâm ra một cách chậm chạp , chậm chạp . đâm ra từ một vị trí không thể
tưởng tượng , lúc đâm ra bỗng nhiên lại biến một cách không thể tưởng
tượng . Nhưng trong lúc biến hóa quả nhiên có một chỗ hở . Lúc cuồng
phong càn quét mặt đất không lẽ cũng phải càn quét Sót một vài nơi trong ?
Nhưng lúc cuồng phong thổi ra , ai có thể chú ý đến những nơi đó .Yến Thập
Tam bỗng phát hiện bàn tay của mình đã thấm mồ hôi lạnh . Ðang lúc đó ,
động tác của nàng đã chấm dứt . Nàng lạnh lùng nhìn Yến Thập Tam :
– Bây giờ nhà ngươi đã xem ra chưa ?
Yến Thập Tam gật đầu .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ngươi có thể xem ra chỉ vì động tác của ta chậm hơn hai mươi bốn lần
So với hắn lúc ra tay .
Yến Thập Tam tin tưởng Sự chính xác tuyệt đối trong tính toán của nàng ,
một cao thủ chân chính đánh giá tốc độ của kiếm pháp phải tuyệt đối chính
xác hơn mười lầnchưởng quầy đánh giá giá trị hàng hóa trong tiệm đồ .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Lúc tư thực Sự ra tay , tuy rằng chậm hơn hắn một chút nhưng chậm
không nhiều đâu .
Yến Thập Tam không thể không tin . Bây giờ hắn đã phát hiện người đàn
bà yếu đuối nhu nhược này là một cao thủ võ lâm hiếm thấy .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ta Sắp ra tay đây .
Yến Thập Tam :
– Ra tay đối phó với ai ?
– Ngươi .
Yến Thập Tam nhẹ nhàng thở ra :
– Nàng muốn xem ta có thể phá chiêu này hay không ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ðúng .
Yến Thập Tam :
– Nếu ta phá được chiêu này , chẳng lẽ nàng phải chết dưới thanh kiếm của
ta .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ðiều này không cần ngươi lo .
Yến Thập Tam :
– Nếu ta không phá được ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Thế thì ngươi phải chết .
Nàng lạnh lùng tiếp :
– Nếu ngươi không phá được chiêu này dù Sống đối với ta cũng không ích
lợi gì , buộc ta phải giết ngươi .
Chương 5: Sư Tử Khai Đấu
Người trầm tư , rừng cây yên lặng . Yến Thập Tam lắng nhìn cành cây khô
trong tay nàng .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– sao ngươi còn không rút kiếm ?
Yến Thập Tam :
– Kiếm đã nằm trong tay ta , lúc nào cũng có thể rút ra . Ðúng không ?
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ðây chính là kiếm của ta ?
Yến Thập Tam :
– Không phải .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Nằm trong tay ta đây chính là lợi khí giết người .
Yến Thập Tam :
– Ta biết nàng có thể dùng nó giết người nhưng bản thân nó cũng chỉ là
cành cây khô thôi .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Chỉ cần giết được người , cây khô và thanh kiếm có khác gì ?
Yến Thập Tam :
– Có .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ngươi nói .
Yến Thập Tam :
– Nó có thể giết người nhưng nó chưa từng giết người , thanh kiếm của ta
lại khác .
Hắn nhẹ nhàng vuốt thanh kiếm :
– Thanh kiếm oày đã thep ta mười chín năm đã có Sáu mươi ba người chết
dưới thanh kiếm này .
– Ta biết ngươi đã giết khá nhiều người .
– Ðây chẳng qua là một thanh kiếm rất bình phàm nhưng nó đã uống máu
của Sáu mươi ba người , Sáu mươi ba kẻ Sát thủ vô tình , Sáu mươi ba con lợi
thủ oan hồn .
Hắn vẫn đang vuốt ve thanh kiếm của hắn , từ tốn nói tiếp :
– Hiện tại thanh kiếm này hình như đã có mạng Sống khao khát được nếm
máu của người khác , khao khát kẻ khác chết dưới mũi kiếm của nó .
Mộ Dung Thu Ðịch cười lạnh lùng :
– Nó nói với ngươi ?
– Không có .
– Cảm giác được những gì ?
– Chỉ cần nó ra khỏi vỏ thì nhất định phải giết người , có lúc ngay cả ta
cũng không thể khống chế được .
Hắn đang nói không phải là thần thoại hão huyền . Nếu người cũng có một
thanh kiếm như thế , nếu cũng đã từng giết chết Sáu mươi ba người , người
nhất định cũng có cảm giác như thế .
Một lần nữa , Yến Thập Tam lắng nhìn cầnh cây khô trong tay nàng nói :
– Những cành cây khô trong tay nàng lại không có Sinh mạng , không bao
giờ khao khát được giết người , bản thân nàng cũng không phải thực Sự muốn
giết ta .
Hắn ngước đầu lên , lắng nhìn đôi mắt của nàng nói :truyện audio
– Căn bản tại vì nàng cũng không phải là Tạ Hiểu Phong .
Ðôi môi của Mộ Dung Thu Ðịch đã trắng bệt . Một chiếc lá rụng xuống ,
nàng lặng lẽ đứng dậy :
– Bây giờ chiếc lá này có phải cũng chết rồi không ?
Yến Thập Tam :
– Ðúng .
– Nhưng lúc nãy còn ở trên cây , nó còn Sống mà .
– Chiếc lá này chỉ cần chưa rơi rụng thì phải có Sự Sống .
– Mạng Sống của con người chẳng lẽ cũng giống như chiếc lá Sao ?
– Ta hiểu rõ ý nàng .
Mộ Dung Thu Ðịch :
– Ngươi thật Sự hiểu rõ ?
Yến Thập Tam :
– Nàng vì quá trẻ nhất định đã chịu nhiều đau khổ cho nên tình yêu của
nàng đối với hắn tuyệt nhiên không Sánh được với oán hận trong lòng nàng .
Mộ Dung Thu Ðịch không phủ nhận .
– Cho nên nàng không hề luyến tiếc mạng Sống của chính mình , chỉ cần ta
phá được chiêu kiếm này , cho dù nàng có chết dưới thanh kiếm của ta nàng
cũng cam tâm tình nguyện .
Hắn thở dài nói tiếp :
– Nhưng nàng đã lầm .
– Ta lầm à ?
Yến Thập Tam :
– Tại vì cho dù ta có phá được chiêu kiếm này của nàng cũng chưa chắc
phá được chiêu kiếm của Tạ Hiểu Phong .
Hắn nhìn đôi mắt của nàng :
– Tại vì nàng Sử dụng không phải là thanh kiếm giết người , nàng cũng
không phải là Tạ Hiểu Phong .
Ðôi bàn tay của Mộ Dung Thu Ðịch đột nhiên buông thõng xuống , Sát khí
đột nhiên biến mất , nước mắt đã chảy vòng quanh .
– Nhưng mà ta hứa với nàng chỉ cần có cơ hội nhất định ta Sẽ giết hắn .
Mộ Dung Thu Ðịch lại phấn chấn tinh thần nói :
– Ngươi nắm chắc bao nhiêu phần thắng ?
Yến Thập Tam cười gượng :
– Ðáng lẽ một phần cũng không có .
– Còn bây giờ ?
– Bây giờ ít ra cũng có bốn , năm phần .
– Ngươi đã nghĩ ra cách phá ?
Yến Thập Tam đột nhiên cũng chiết một cành cây khô nói :
– Nàng xem .
Ðộng tác của hắn đơn giản mà chậm chạp nhưng đôi mắt của Mộ Dung
Thu Ðịch lại Sáng lên . Nàng biết hắn đã tìm được . Kiếm pháp của Tam
Thiếu Gia như một ổ khóa , hắn đã tìm ra chìa để mở .
Một chiêu đâm ra , một luồng gió thổi qua . Cành cây khô trong tay Yến
Thập Tam đột nhiên thành bột , chớp mắt đã bị gió thổi tiêu tan . Trong tay
hắn nếu là một thanh kiếm , chiêu kiếm này đâm ra Sức mạnh Sẽ tới nhường
nào .
Mộ Dung Thu Ðịch nhẹ nhàng thở ra , từ từ ngồi xuống nói :
– Ngươi đi đi .
***
Lúc Yến Thập Tam ra khỏi cánh rừng , Ðứa Ðáng Ghét còn đang rong
chơi ở bên ngoài .
Chỉ có một mình Ðứa Ðáng Ghét . Tay trái cầm một đùi gà , miệng đang
cắn một trái lên . Xung quanh không có hàng quán nào , những thứ này
không biết từ đâu ra .
Yến Thập Tam thấy đứa trẻ này thì rất thích , nghĩ đến thân thế của nó
càng cảm thấy đồng tình . Rất may bây giờ đứa trẻ này hình như đã rất biết tự
chăm Sóc lấy mình . Ðứa Ðáng Ghét đang trừng trừng nhìn hắn . Yến Thập
Tam bước tới vỗ vỗ trên đầu nó nói :
– Mau trở về đi , chị ngươi đang chờ ngươi đấy .
– Chị ấy chờ ta làm gì ?
Yến Thập Tam :
– Tại vì … tại vì nàng quan tấm đến người .
– Chị ấy quan tâm đến ta làm gì ?
Yến Thập Tam :
– Chẳng lẽ ngươi chỉ nghĩ rằng không bao giờ có người quan tâm đến
ngươi Sao ?
– Không bao giờ , không có ai ca , ta là Ðứa Ðáng Ghét , người ghét ta thì
nhiều đấy .
Nó cắn một miếng đùi gà , tiếp :
– Nhưng chẳng ăn nhằm gì đến ta .
Yến Thập Tam nhìn thấy dáng mặt dễ thương của nó , trong lòng bỗng
cảm thấy chút xót xa . Xung quanh không một bóng người , hắn lại hỏi :
– Bạn của ta đâu rồi ?
– Bạn của ngươi ?
– Quạ đen .
– Trong cánh rừng này không có Quạ đen mà chỉ có chim Sẻ .
– Ta nói người đi với ta lúc nãy , hắn tên là Quạ đen .
Ðứa Ðáng Ghét chớp chớp mắt :
– Ngươi có trả tiền bảo quản cho ta không ? Nhờ ta bảo quản hắn ?
– Không có .
– Nếu không có Sao ngươi lại hỏi ta ?
– Tại vì … tại vì ta nghĩ rằng ngươi nhất định biết hắn ở đâu .
– Ta đưoưng nhiên biết nhưng tại Sao ta lại phải nói với ngươi .
Yến Thập Tam cười . Những câu hỏi của đứa trẻ này thật khó trả lời . Ðứa
Ðáng Ghét lại cắn một miếng lên nói :
– Nhưng ta cũng không phải nhất định không nói với ngươi được .
Yến Thập Tam :
– Ngươi muốn thế nào mới chịu nói với ta ?
– Ngươi muốn hỏi chuyện ít nhiều cũng phải cho ta một chút tiền hỏi
chuyện .
Yến Thập Tam đã lo rờ túi tiền , rờ cả buổi chẳng có gì cả .
– Xem ra nhà ngươi ăn mặc cũng khá đấy , chẳng lẽ trong ruột trống
không ?
Yến Thập Tam nhăn nhó :
– Tại vì chưa bao giờ có ai đòi tiền hỏi chuyện với ta .
– Thật khó mà ép được dầu từ gỗ , cũng tại ta xui xẻo thôi , nhờ ngươi viết
cho ca giấy nợ đi .
– Giấy nợ ?
– Ngươi muốn hỏi chuyện thì phải trả tiền hỏi chuyện , bây giờ ngươi
không có tiền thì mai mốt cũng Sẽ có .
– ở đây không có giấy viết , làm Sao viết giấy nợ ?
– Ngươi lấy kiếm gọt một miêngcây rồi dùng kiếm viết lên ở cây đó .
– Ngươi nghĩ cũng khá chu đáo đấy .
Hắn đành phải viết .
– viết nợ bao nhiêu đây ?
– Một Số cũng là viết mười Số cũng là viết , dù Sao cũng là giấy nợ , viết
nhiều chút đi .
Cặp mắt nó láo liếc :
– Ngươi viết đại cho ta một vạn lượng đi .
Yến Thập Tam nhìn hắn rất tỉ mỉ , trên dưới nhìn mấy lượt . Một đứa nhỏ
bẩy tuổi , vừa mở miệng đã đòi một vạn lượng , nếu nó lớn thì chănghr biết
đòi bao nhiêu .
– Ta biết bây giờ ngươi đang nghĩgì , bây giờ ta đã biết làm tiền , nếu lớn
hơn thật khó hình dung .
– Tại Sao ngươi biết những gì ta đang nghĩ ?
– Tại vì những câu hỏi này đã có nhiều người hỏi ta .
– Ngươi trả lời ra Sao ?
– Bây giờta đã biết làm tiền , lớn lên đương nhiên Sẽ thành phú ông , đơn
giản thế mà ngươi cũng không biết .
Yến Thập Tam cười , đứa trẻ này thật biết chăm Sóc cho mình . Một đứa
trẻ không có người chăm Sóc mà ngay cả mình cũng không biết tự chăm Sóc
cho mình , nó thật Sự là khốn khổ . Cho nên trong giấy nợ , Yến Thập Tam
không viết một vạn lượng mà là namư vạn lượng . Ðứa Ðáng Ghét cũngcười
theo :
– Ðòi một vạn , cho năm vạn , xem ra ngươi tuy nghèo nhưng ra tay cũng
khá hào phóng .
– Nếu thấy có lý thì ngươ ihãy nhớk b trong lòng , nếu ngươi không muốn
nghèo thì không nên ra tay hào phóng , càng không nên phung phí tiền .
– Có tiền mà không phung phí khác nào không có tiền .
Yến Thập Tam lại cười . Hắn thất SÃư thấy thích đứa trẻ này nhưng hắn
không nghĩ đến một điểm : Hắn cũng rất muốn đi giết cha đứa trẻ này . Thất
Sự là rất muốn .
***
Ðây chính là giang hồ . Cách nghĩ của người giang hồ luôn làmcho người
ta khó hiểu . Tờ giấy nợ năm vạn lượng chắc chắn Sẽ lấy được tiền . Ðứa
Ðáng Ghét lại nhét đại vào túi , xem nó như một tờ giấy vụn .
Yến Thập Tam :
– Bây giờ tuy ta chưa có tiền nhưng lúc nào ta cũng Sẽ có tiền .
– Ta biết , nếu không ta đâu có nhận giấy nợ của ngươi .
– Bất cứ lúc nào ngươi gặp ta cũng có thể đòi tiền .
– Ta biết .
– Cho nên ngươi phải cất kb tờ giấy nợ này để không đánh mất .
– Lỡ đánh mất thì hên cho ngươi , xui cho ta nhưng cũng không hề hấn gì .
Hắn lại chớp mắt tiếp :
– Cũng giống như nếu ngươi chết đi thì xui cho ta , loại người như ngươi lycú nào cũng có thể chết được .
Yến Thập Tam cười to :
– Người trong giang hồ giống như lá rơi trong gió , phù du trong nước .
Chờ hắn cười xong , Ðứa Ðáng Ghét mới nói :
– Bạn của ngươi bây giờ đang ở đàng Sau ngọn đồi phía trước .
– Hắn ở đó làm gì ?
– Hình như ddang giao đấu với ai .
– Giao đấy ? Giao đấu với ai ?
– Hình như là tên tiểu tử tên … cái gì Băng .
Là Tào Băng ? Không lẽ luôn theo dõi họ . Thế thì tại Sao bây giờ họ tiêu
xài đều đều do hắn trả tiền ? Thế thì tại Sao bây giờ hắn lại giao đấu với Quạ
đen ? Yến Thập Tam không lo cho Quạ đen , hắn biết Tào Băng tuyệt không
phải là đối thủ của Quạ đen . Nhưng hắn đã nhầm .
***
ở đằng Sau ngọn đồi , màu cỏ đã úa nhưng màu máu vẫn còn tươi . Là
máu của Quạ đen . Quạ đen đã ngã xuống , ngã trên ngọn đồi , máu nhuộm
đỏ cá cỏ úa và nhuộm đỏ áo của hắn
Máu từ giữa xương dưới yết hầu của hắn chảy ra , cách yết hầu hắn chỉ có
ba tấc . Cũng vì cách ba tấc cho nên hắn còn Sống . Ai làm hắn bị thương ?
Yến Thập Tam xông lại :
– Là Tào Băng ?
Quạ đen gật đầu .
Yến Thập Tam hoảng Sợ nhìn hắn :
– Có phải ngươi cố ý nhường hắn không ?
Quạ đen lắc đầu .
Yến Thập Tam càng hoảng Sợ . Ðây rõ ràng là Sự thật nhưng hắn không
thể nào tin được .
Quạ đen cười đau khổ :
– Ta biết ngươi không tin nhưng ngay cả chính ta còn không tin , ta từng xem qua hắn ra tay .
Yến Thập Tam :
– Nhưng ngươi …
– Ta nghĩ rằng hắn chắc chắn Sẽ ngã xuống trong ba chiêu , chắc chắn như
thế .
– Nhưng bây giờ người ngã xuống là ngươi .
– Cũng chỉ vì ta đã lầm .
– Lầm ở điểm nào ?
– Ta đã từng xem hắn ra tay , những biến hóa trong kiếm pháp của hắn ta
cũng biết rõ , kiếm pháp của Ðiểm sương phái không thể nào đụng đến Sợ tóc
của ta .
– Hắn không Sử dụng Ðiểm sương kiếm pháp ?
– Không .
– Hắn Sử dụng kiếm pháp gì ?
– Không biết .
– Nhưng ngay cả ngươi cũng nhìn không ra hay Sao ?
– Biến hóa của chiêu thức chẳng những ta nhìn không ra , càng không ngờ đến .
– Chiêu thức đó hắn chỉ xuất thủ một chiêu thì ngươi đã bị thương như thế nào ?
– Nếu là ngươi thì kết quả cũng thế thôi .
Hắn bỗng thở thật dài :
– Ðến bây giờ ta vẫn còn nghĩ không ai có thể tiếp được chiêu đó .
Yến Thập Tam không nói nhưng tay hắn đã bắt đầu cử động .