[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 90: Người kế vị Huyền Cơ Phong (c446-c450)
❮ sautiếp ❯Chương 446 : Người kế vị Huyền Cơ Phong (hạ)
Không biết bao nhiêu người đang nhắm vào vị trí thân phận hiển hách ấy, hơn nữa, mọi người đều đã biết, mấy trăm năm gần đây, khí vận chủ phong đến phiên Huyền Cơ Phong, ai nếu có thể trở thành Huyền Cơ tôn giả, tương lai không xa, rất có khả năng sẽ Ngưng Anh thành công, trở thành một vị Nguyên Anh lão tổ.
Chỉ cần liên quan đến Ngưng Anh, cho dù chỉ là một tia hi vọng, đều sẽ có người tận sức tận lực tranh giành.
Tất cả mọi người đều biết, Tô Triệt không những là bảo bối của tất cả lão tổ, mà còn được xác định là chưởng giáo tương lai, như vậy, nếu có thể được hắn tiến cử và ủng hộ, cực có hi vọng trở thành Huyền Cơ tôn giả nhiệm kỳ mới.
Sự thật cũng là như vậy, trong tông môn người có thể đưa ra quyết định chỉ có ba: một là chưởng giáo chí tôn, hai là Huyền Chung thái thượng trưởng lão, ba là Tô Triệt.
Vì Huyền Chung và Tô Triệt xuất thân từ Huyền Cơ Phong, ý kiến của hai người này, chưởng giáo chí tôn đều sẽ tôn trọng.
Huyền Chung thái thượng trưởng lão vừa tấn cấp Nguyên Anh kỳ, vẫn đang bế quan ổn định cảnh giới, tòa Huyền Chung Phong của hắn hoàn toàn là trạng thái đóng cửa từ chối tiếp khách. Cho nên, có thể đi thông môn lộ, chỉ còn Tô Triệt.
Có người chạy đến tặng quà, Tô Triệt đương nhiên là vui vẻ đón nhận. Nhưng có giúp họ làm việc hay không, đó là chuyện khác.
Đối với Huyền Cơ Phong, Tô Triệt có tình cảm cực kỳ thâm hậu, chức vị Huyền Cơ tôn giả, sao có thể dễ dàng giao cho người không quen, hoặc người không yên tâm.
Chưởng giáo chí tôn và Huyền Chung đương nhiên biết tâm lý Tô Triệt, sớm đã ám chỉ nhau, quyền quyết định cuối cùng của chức vụ này, chủ yếu vẫn phải xem tâm ý Tô Triệt.
Bởi vậy có thể thấy, ân sủng các trưởng bối dành cho Tô Triệt, đã đạt đến trình độ nào.
Đáp xuống đỉnh núi, Tô Triệt nhìn thấy Thủy Nguyệt đang đứng bên vách núi, ngưng thần nhìn ra xa.
Thủy Nguyệt đến Huyền Ngục Phong đã gần một năm, cũng là mặt che mạng, chưa ai nhìn thấy diện mạo chân thực của nàng.
– Sư tôn nàng vừa mới đến?
Tô Triệt đến sau lưng nàng.
– Vâng.
Thủy Nguyệt khẽ gật đầu:
– Bà ấy đến thăm ta, hỏi thăm tình hình gần đây, cũng đưa ra một số chỉ điểm trên phương diện tu hành.
Bây giờ, Tô Triệt đã giành cho Thủy Nguyệt thân phận Huyền Ngục Phong Kim Đan trưởng lão, Huyền Sách tôn giả cũng là quản không được nàng.
– Nàng hình như đang có tâm sự gì?
Tô Triệt ấm áp hỏi.
– Không có.
Thủy Nguyệt dịu dàng trả lời:
– Nữ nhân mà, thỉnh thoảng cũng phải đa sầu đa cảm, đây cũng là một cách hưởng thụ cuộc sống, không phải sao?
– Không phải.
Tô Triệt cười lắc đầu:
– Chí ít, ta cảm thấy không phải.
– Đó là vì, ngươi là nam nhân.
Thủy Nguyệt quay đầu nhìn, dịu dàng lườm hắn.
Tô Triệt cười không thành tiếng, tiến lên một bước, đứng sánh vai với nàng. Im lặng một lúc, lại hỏi:
– Huyền Sách tôn giả, có hỏi gì liên quan đến ta không?
– Có.
Thủy Nguyệt thoáng do dự, nhưng vẫn nói:
– Bà hỏi, ngươi có tốt với ta hay không, thường ngày, chúng ta có tiếp xúc với nhau nhiều hay không, đại khái là mấy chuyện ấy…
Tô Triệt gật đầu nói:
– Chuyện này cũng không sao, có điều liên quan đến hành tung của ta, tốt nhất ai cũng không nên nói.
– Ta hiểu.
Thủy Nguyệt khẽ gật đầu.
Trước đó, mấy vị sư tổ đã căn dặn Tô Triệt, những chuyện liên quan đến hành tung cá nhân, phải bảo mật nghiêm ngặt. Trừ mấy vị sư tổ trong tông môn, những người khác đều không được tiết lộ.
Cái này là vì, các sư tổ mấy trăm năm tuổi sống không hề uổng phí, sớm đã nghĩ đến, Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông các môn phái sẽ nghĩ cách diệt trừ Tô Triệt. Không thể lẻn được vào sơn môn ám sát Tô Triệt, cũng sẽ trăm phương ngàn kế nghe ngóng hành tung Tô Triệt, bố trí mai phục bên ngoài sơn môn…
Nội môn đại tỷ thí, chưởng giáo chí tôn đã nói qua, các đại môn phái cài cắm các cấp nội gián trong Thiên Huyền Tông. Tính ra, không có một ngàn, cũng có tám trăm, đây là bí mật bán công khai của tu chân giới, thể hiện các bên đều đang âm thầm tìm hiểu lẫn nhau.
– Ta cảm thấy…truyen audio cv
Thủy Nguyệt nói tiếp:
– Sư tổ không phải đến nghe ngóng hành tung ngươi, mà là để ý đến chức vị Huyền Cơ tôn giả, muốn thông qua ta, thăm dò ý tứ ngươi. Chỉ có điều, lại không nói rõ.
Tô Triệt im lặng gật đầu, ý bảo nàng cứ nói tiếp. Đương nhiên cũng hiểu, Huyền Sách tôn giả không phải vì bản thân mình đến, vì bà vĩnh viễn không thể chuyển biến thành Huyền Cơ tôn giả, tôn giả mười ngọn chủ phong không tồn tại khả năng trao đổi vị trí cho nhau, đây là quy định sơn môn.
– Theo như ta biết, ba trưởng lão Nội Sự Đường và sư tôn quan hệ tương đối tốt, vị Lăng Nguyên trưởng lão cũng có tu vi Kim Đan hậu kỳ, nhiều nhất hai mươi năm là có thể tấn thăng lên cảnh giới đại viên mãn. Có lẽ, sư tôn hi vọng Lăng Nguyên trưởng lão có thể trở thành một Huyền Cơ tôn giả mới.
Nói xong những lời này, Thủy Nguyệt giải thích nói:
– Đây chỉ là phỏng đoán của ta, chứ ta không phát biểu bất cứ ý kiến gì, nói những lời này, chỉ vì muốn ngươi hiểu. Thế gian này, người ta tin tưởng nhất, chỉ có sư huynh ngươi.
– Ta hiểu.
Tô Triệt gật đầu nói.
Thủy Nguyệt giải thích tương đối rõ ràng, Huyền Sách tôn giả mặc dù là sư tôn nàng, nhưng, tim nàng vẫn hướng về phía Tô Triệt, sẽ không nói giúp bất cứ ai.
Về phần Lăng Nguyên trưởng lão mà nàng vừa nhắc đến, Tô Triệt cũng có nghe qua, có thể nói, đó là một trong những mười nhân vật đủ tư cách cạnh tranh Huyền Cơ tôn giả.
Đối với con người Lăng Nguyên trưởng lão, Tô Triệt không biết nhiều, đương nhiên cũng không có khuynh hướng gì. Kỳ thực, chín người còn lại, Tô Triệt cũng không hài lòng lắm.
Người Tô Triệt muốn chọn nhất, đương nhiên là trưởng lão dược viên của Huyền Cơ Phong. Nhưng vấn đề là hắn chỉ có tu vi Kim Đan trung kỳ, tư cách không đủ.
Cho nên, chuyện này chỉ có thể chần chừ không quyết, kéo dài mãi cho đến bây giờ…
Cùng lúc đó, trong một động phủ nào đó của Thiên Huyền Tông sơn môn, sáu vị kin đan tu sĩ đều có mặt, cũng đang thương lượng chuyện liên quan đến chức vị Huyền Cơ tôn giả.
Sáu người này, tu vi cao nhất là Kim Đan hậu kỳ, tu vi thấp nhất là Kim Đan sơ kỳ, họ đều có chung một đặc điểm, chính là đều họ Đoạn.
Huyền Cơ Phong Kim Đan đệ tử chân truyền Đoạn Thiên Nhai, cũng ở trong đó.
Cảnh nội Thiên Huyền Tông, lớn lớn nhỏ nhỏ tu chân gia tộc có khoảng hơn một ngàn gia tộc, trong đó, gia tộc Đoạn Thị xếp hạng mười bốn, gia tộc Lôi Thị xếp hạng mười lăm.
Lúc này, Kim Đan trung kỳ trưởng lão họ Đoạn thầm thở dài một tiếng:
– Thiên Nhai, đáng tiếc ngươi sinh không gặp thời, Huyền Cơ chi vị vốn dĩ nên thuộc về ngươi, vậy mà lại thất bại.
Vốn dĩ, khi Huyền Chung còn tại vị, Đoạn Thiên Nhai thân là đại đệ tử của hắn, phải là người có hi vọng tiếp nhiệm nhất. Không ngờ, bởi vì Tô Triệt xuất hiện, khiến khí vận của cả Thiên Huyền Tông sản sinh biến hóa cực đại, Huyền Chung tấn thăng Nguyên Anh, chẳng khác gì từ nhiệm sớm.
Đoạn Thiên Nhai vẫn chỉ là Kim Đan trung kỳ tu vi, cách Huyền Cơ chi vị vẫn còn rất xa, lúc nào mới có thể thực hiện lý tưởng, cũng rất khó nói.
Chương 447 : Thiên Nhai quy hàng
– Nhiệm kỳ kế tiếp?
Đoạn Thiên Nhai nhị thúc lắc đầu nói:
– Ai biết, một trăm năm sau, lại xuất hiện biến hóa gì.
Một vị trưởng lão họ Đoạn tuổi tác tương đối lớn nói:
– Có biến hóa đó là tất nhiên. Nhưng Huyền Cơ tôn giả nhiệm kỳ này, nếu có thể khiến đại ca đảm nhiệm, nhiệm kỳ tiếp theo cũng sẽ là vật trong túi Đoạn gia chúng ta.
Đại ca mà người này nhắc đến chính là người có tu vi cao nhất ở đó, Kim Đan hậu kỳ Duyên Hòa trưởng lão. Xét về bối phận trong gia tộc, cũng chính là đại gia gia của Đoạn Thiên Nhai.
Đoạn Thiên Nhai cười không ra tiếng, không biểu thị gì, trong lòng thì đang cười nhạo những lời vị trưởng bối kia vừa nói:
– Con kế thừa sản nghiệp cha? Ngươi cho rằng đây là quốc gia thế tục thừa kế tước vị sao? Cho dù môn quy Thiên Huyền Tông cho phép họ làm vậy, cửa ải Tô Triệt các ngươi chắc gì đã qua.
Lúc này, vị Kim Đan hậu kỳ Duyên Hòa trưởng lão trầm giọng hỏi:
– Thiên Nhai, xét cho cùng! Ngươi và Thiên Vũ từng có tình nghĩa huynh đệ cùng thuộc một phong, liệu có thể tìm hắn nói chuyện, cố gắng tranh thủ một chút không?
– Có thể thử xem.
Đoạn Thiên Nhai không thể chính diện từ chối, chỉ có thể nhắc nhở nói:
– Nhưng ta cho rằng, hi vọng cực kỳ mong manh. Nói một cách chính xác, ta và hắn không có tình nghĩa gì, thậm chí còn có chút mâu thuẫn: hỏa khắc mộc, hắn khắc ta.
– Thiên Nhai.
Duyên Hòa trưởng lão dịu dàng nói:
– Những chuyện trước đây, ta cũng biết một chút. Nhưng, sao không đổi một góc độ khác lý giải, hỏa khắc mộc là không sai, nhưng mộc sinh hỏa mới là chân lý…Thiên Nhai, chớ đừng tâm cao khí ngạo như vậy, có những lúc, cần cúi đầu, thì phải cúi đầu mới đúng.
– Mộc sinh hỏa…
Đoạn Thiên Nhai lúc nãy còn rất lạnh nhạt, đột nhiên lộ vẻ mờ mịt.
– Hỏa khắc mộc, mộc sinh hỏa…
Kỳ thực, trong ngũ hành học thuyết chính thống, mộc và hỏa cũng là quan hệ tương sinh, chỉ có đạo lý mộc sinh hỏa, chứ không có cách nói hỏa khắc mộc; Nhưng vì đấu pháp tu chân giới, hỏa hệ pháp thuật đúng là có thể khắc chế mộc hệ pháp thuật, mới có thể sinh ra câu tục ngữ hỏa khắc mộc.
Như vậy, trong lòng ngươi nghĩ là khác, mâu thuẫn giữa các ngươi, nguyên nhân chính là xuất phát từ phía ngươi, chứ khhông phải từ phía đối phương.
Giờ phút đó, Đoạn Thiên Nhai đúng là sinh ra một loại cảm ngộ:
– Tại sao cứ phải chống lại hắn, mà không phải thuận theo hắn? Nhưng người thuận theo hắn, đến bây giờ đều đã có thể thơm lây rồi. Những người chống đối hắn, lại có kết cục gì?
Mấy vị trưởng bối đoạn gia đều không làm phiền hắn, âm thầm chờ đợi, trong gia tộc ngôi sao tương lai tư có tư chất xuất sắc nhất này, có thể cho hắn cuộc sống riêng, tìm được định vị chính xác.
Nhân sinh tại thế, định vị là quan trọng nhất. Nếu làm sai một điều gì đó, những phương diện khác nỗ lực thế nào, thành tích nhiều đến đâu, cũng chỉ là sai càng thêm sai…
May mà quan hệ giữa Thiên Nhai và Thiên Vũ, hắn đều cứ khăng khăng đứng đối diện Thiên Vũ. Như vậy, làm càng nhiều, sai càng nhiều, đến cuối cùng, sẽ chỉ từ một tiểu đối thủ, phát triển thành đại đối đầu của Thiên Vũ, một khi thất bại, kết cục sẽ vô cùng thảm thiết.
Một lúc lâu sau, Đoạn Thiên Nhai khe khẽ thở dài, nói với mấy vị trưởng lão:
– Ta hiểu.
Duyên Hòa trưởng lão ha ha cười nói:
– Ngươi nếu thực sự hiểu, cho dù Huyền Cơ tôn giả nhiệm kỳ này không phải ta, nhiệm kỳ tiếp theo, cũng sẽ là ngươi.
– Vâng.
Đoạn Thiên Nhai gật đầu, đứng dậy bỏ đi.
Đợi hắn đi xong, mấy vị trưởng bối Đoạn gia quay sang nhìn nhau cười, thanh niên, không thích nghe khuyên, nhiều lúc, cứ buộc phải diễn trò này, mới có thể khiến hắn hiểu ra một số đạo lý bên trong.
Một khắc sau, trong Huyền Ngục đại điện, Đoạn Thiên Nhai đến trước mặt Tô Triệt.
– Đại sư huynh.
Đoạn Thiên Nhai cung kính hành lễ.
– Đoạn sư đệ, mời ngồi.
Tô Triệt mỉm cười gật đầu, trong lòng cảm thấy, thần tình khí chất Đoạn Thiên Nhai hôm nay có chút khác lạ, nhưng lại không thể nói chuẩn, thôi thì đợi tiếp xem thế nào…
Đoạn Thiên Nhai sau khi ngồi xuống, hơi do dự rồi mới nói:
– Hôm nay đến đây, là muốn đầu thành đại sư huynh.
– Đầu thành?
Tô Triệt vẫn đang mỉm cười, chỉ có chân mày nhíu lại. Từ đầu hàng, có hai ý nghĩa: một là từ bỏ lập trường cũ của hắn, gần giống như đầu hàng, hai là biểu đạt thành tâm của mình.
Đoạn Thiên Nhai là loại nào? Hay là hai loại đều có? Hay là giả vờ đầu thành, có mưu đồ khác?
– Mỗi người đều có lý tưởng, hoặc mục tiêu phấn đấu của mình, Thiên Nhai cũng không ngoại lệ.
Đoạn Thiên Nhai hạ quyết tâm, từ từ nói:
– Ta từng dựng nên cho mình quá nhiều mục tiêu nhỏ, phần lớn đều đã thực hiện. Mục tiêu phấn đấu tiếp theo, chính là có một ngày, trở thành Huyền Cơ Phong chưởng phong tôn giả.
Tô Triệt nghe vậy gật đầu, đối với những lời này hoàn toàn có thể lý giải, người mà, nên có lý tưởng, có mục tiêu. Thân là Huyền Cơ Phong Kim Đan chân truyền, muốn trở thành Huyền Cơ tôn giả tương lại, điểm này, không có gì đáng trách.
Đoạn Thiên Nhai tiếp tục nói:
– Bởi vậy, vừa nhìn thấy đại sư huynh, ta đã coi huynh như uy hiếp số một của mình. Ta cho rằng, trên Huyền Cơ Phong, chỉ có huynh và Ngọc Thanh, là đủ tư cách tranh giành chức vị Huyền Cơ với ta.
Tô Triệt vẫn im lặng gật đầu, cảm thấy hắn đấy là định dốc ruột dốc gan với mình.
– Chính vì vậy, mỗi một lần sư huynh trưởng thành, đối với ta mà nói, đều như một nhát búa nặng nề giáng xuống đầu, không hay không biết, liền đem vị trí của mình, đặt trên lập trường đối lập với huynh. Cảm xúc mâu thuẫn này, cứ thế kéo dài cho đến lúc nãy, nửa canh giờ trước…
Lúc này, mọi câu nói của Đoạn Thiên Nhai đều là thật.
Tô Triệt gật đầu nói:
– Ta đang rất hiếu kỳ, nửa canh giờ trước phát sinh chuyện gì, khiến Đoạn sư đệ đột nhiên thay đổi lập trường vốn dĩ như vậy.
Thế là, Đoạn Thiên Nhai lần đem cuộc trò chuyện lúc nãy của hắn với mấy vị trưởng bối gia tộc, kể lại nguyên văn cho Tô Triệt nghe.
– Hỏa khắc mộc chỉ là một hiện tượng lúc đấu pháp, mộc sinh hỏa mới là đạo lý ngũ hành.
Đoạn Thiên Nhai trầm giọng thở dài:
– Trước đây, ta đã mắc sai lầm…
– Ha ha…
Tô Triệt khoát tay nói:
– Ta cho rằng, ngũ hành lý luận không thích hợp dùng trên quan hệ giữa người với người. Nói như vậy, ta với Ngọc Thanh cũng là thủy hỏa bất tương dung, vừa thấy nhau đáng lẽ phải ngươi sống ta chết mới đúng.
– Không nhất định như vậy.
Đoạn Thiên Nhai cũng cười:
– Chủ yếu tại tâm, những thứ khác chỉ là một loại thuyết pháp mà thôi.
– Về phần vị trí Huyền Cơ Tôn Giả…
Tô Triệt chậm rãi nói:
– Ta bây giờ vẫn chưa có suy nghĩ chính xác, sư đệ có thể nói với trưởng bối trong tộc một tiếng, ta sẽ cân nhắc, nhưng trong thời gian ngắn, không thể đưa ra bất cứ câu trả lời nào.
– Ta hiểu.
Đoạn Thiên Nhai gật đầu nói:
– Ta ở Huyền Cơ Phong sống đã gần bốn mươi năm, cũng không muốn một vị tông môn trưởng lão không xuất thân từ Huyền Cơ Phong trở thành Huyền Cơ tôn giả.
Tô Triệt im lặng gật đầu.
– Vậy ta không làm phiền sư huynh tu hành nữa.
Đoạn Thiên Nhai đứng dậy cáo từ, cuối cùng nói:
Chương 448 : Đạo lý hầm canh (thượng)
– Sau này, sư huynh nếu có phân công gì, Thiên Nhai nhất đinh toàn lực ứng phó.
– Vậy thì tốt, hôm nay cũng phải cảm tạ những lời chân thành của sư đệ.
Tô Triệt đứng dậy tiễn.
Trên Huyền Cơ Phong, nếu có thể một phiến hòa thuận, đương nhiên là một chuyện tốt. Nếu không, Kim Đan chân truyền Đoạn Thiên Nhai này cứ chống đối mãi, cũng là một chuyện khá đáng ghét.
Sau khoảng thời gian đó, những chuyện tương tự mỗi ngày đều xuất hiện, thậm chí, Lôi Tiếu hảo hữu của Tô Triệt, cũng bị Lôi gia ép đến kéo quan hệ, nhờ vả…
Những chuyện này, Tô Triệt toàn bộ coi như nhân tình thế cố, tích lũy kinh nghiệm cho bản thân mình, nhưng bên trong vẫn có một cảm giác, nhưng thứ này tích lũy càng nhiều, hàng rào cảnh giới phải đối mặt khi tấn cấp Kim Đan trung kỳ, sẽ càng yếu đi.
Con đường tu luyện, vốn dĩ chính là học tập sức mạnh cao tầng hơn, một quá trình tìm kiếm và nắm bắt nhuần nhuyễn. Như vậy, quyền lực trong tay cũng là một loại quyền lực, cũng đáng để dụng tậm trải nghiệm một phen.
Cứ như vậy, chức vị Huyền Cơ tôn giả, do Tô Triệt cố ý kéo dài, lại sáu tháng nữa trôi qua mà chưa quyết. Trong tông môn, các Kim Đan trưởng lão phát khởi ba lần liên hợp kháng nghị, đều bị chưởng giáo chí tôn và sáu đại thái thượng trưởng lão hợp lực áp chế.
Hôm đó, bên trong chưởng giáo đại điện, thịnh cảnh bảy vị Nguyên Anh lão tổ ở chung một điện một lần nữa xuất hiện.
– Thiên Vũ bế quan.
Huyền Chung mỉm cười nói.
– Ồ?
Quảng Mậu có chút hoan hỷ hỏi:
– Trùng kích Kim Đan trung kỳ?
– Phải.
Huyền Chung gật đầu.
– So với tính toán trước đây hình như sớm nửa năm.
Chưởng giáo chi tôn có chút cảm khái.
– Nếu có thể thành công, sẽ là Kim Đan trung kỳ hai mươi hai tuổi. Đứa trẻ này, rốt cục muốn sáng tạo ra thần thoại gì?
Thu Nguyệt sư tổ gần năm trăm tuổi nhưng tướng mạo vẫn chỉ là một nữ tử trung niên, khí độ đoan trang, giọng nói dịu dàng, vừa nhìn đã biết chính là loại hình mẹ hiền vợ đảm.
Thanh Huyền đại trưởng lão thì trầm giọng hỏi:
– Mộ Dạ sư đệ, bên Ám Đường, có thu hoạch gì không?
– Tìm ra mấy nội gián, nhưng đều là nhân vật nhỏ.
Mộc Dạ lắc đầu nói:
– Thời gian gần đây, trên Huyền Ngục Phong người ra người vào quá nhiều, không thể điều tra toàn bộ.
– Có lẽ sau khi tấn cấp, Thiên Vũ sẽ ra ngoài.
Giọng nói thâm trầm của Thanh huyền đại trưởng lão lại vang lên:
– Hành tung quyết không được để lộ ra ngoài.
– Vâng, Thanh Huyền sư huynh.
Mộc Dạ nghiêm mặt gật đầu.
Biết rõ Tô Triệt sau khi ra khỏi sơn môn sẽ vô cùng nguy hiểm, mấy vị lão tổ vẫn không thể ngăn cản hắn, người tu hành trưởng thành cần rèn luyện, cần mài dũa, không thể chỉ là vật trưng bày như hoa trong nhà kính.
Chuyện của Tô Triệt, nếu như tông môn và các vị Nguyên Anh lão tổ xử lý không tốt.
Vậy thì hạt giống dù tốt đến mấy cũng sẽ dưỡng thành phế vật.
Bản thân Tô Triệt cũng biết đạo lý này, cho nên, việc mà bản thân nên làm, tuyệt đối không nhờ tay người khác hoàn thành.
Bên trong động phủ tu luyện trên đỉnh Huyền Ngục Phong, Tô Triệt đã bế quan ba ngày, cảm thấy thời cơ đã đến, bắt đầu trùng kích Kim Đan trung kỳ.
Cái gọi là thời cơ, tức là một loại cảm giác, cũng là một loại tự tin, hơn nữa, Tô Triệt và lão Hắc nghĩ ra một bí quyết, có thể nâng cao phẩm chất chân nguyên bản thân.
Kim Đan trung kỳ so với sơ kỳ, khác biệt giữa hai bên là, Kim Đan trung kỳ chân nguyên cô đọng hơn, thuần hậu hơn, khác biệt với linh hỏa cấp tám và linh hỏa cấp bảy.
Nói trắng ra, chính là muốn nghĩ cách nâng chuyên nguyên phẩm cấp của mình lên một cấp, Kim Đan trong người tự nhiên sẽ sản sinh cải biến theo.
Phương thức tấn cấp thường quy, cần một số điều kiện nhiều phương diện, đầu tiên, tu vi phải đạt đến trạng thái Kim Đan sơ kỳ đỉnh phong, còn cần cảnh giới cảm ngộ, phương pháp ngưng luyện chân nguyên chính xác, cơ hội bế quan, vận khí vân vân…
Phương pháp Tô Triệt và lão Hắc nghĩ ra, chính là không đi đường bình thường, lợi dụng phương thức nung khô chân nguyên ở lần kết đan trước, cùng miếng niết bàn thần mộc mua ở Phù Không Thành, và phương pháp luyện đan, nâng cao phẩm cấp chân nguyên.
Nghe thì có vẻ phức tạp, kỳ thực rất đơn giản.
Dùng ba ngày thời gian đem chân nguyên trong cơ thể điều chỉnh đến trạng thái đỉnh phong nhất, hôm nay, Tô Triệt chuẩn bị cùng lão Hắc hầm canh.
Thế nào là hầm canh?
Chính là đem chân nguyên trong cơ thể rót vào trong Tiên Ngục, hình thành một khối tinh cầu màu đỏ thẫm, rơi vào tay lão Hắc.
Lão Hắc triệu đến một đan lô bảo khí, lại đem niết bàn thần mộc cắt một miếng nhỏ, ngâm trong chân nguyên ném vào đan lô, dưới đáy đốt linh hỏa cấp tám, giống như cách người ta hầm canh, bắt đầu nấu chân nguyên và thần mộc.
Niết bàn thần mộc tác dụng nâng cao linh hỏa dưới cấp mười, khiến phẩm cấp linh hỏa tăng lên một cấp.
Như vậy, Tô Triệt và lão Hắc suy đoán: Dùng đạo lý trên mà nói, nó có thể nâng cao hỏa hệ chân nguyên mới đúng.
Đương nhiên, cách làm này ở thế giới bình thường, căn bản không thể thực hiện, bởi vì phía trước đã nói, trong thế giới bình thường, chân nguyên một khi rời thể, sẽ trở thành vô hình vô ảnh, tiêu tán trong nháy mắt, chỉ có ở trong Tiên Ngục, mới có thể ngưng thành tồn tại thực chất như thủy tinh cầu.
Vù vù vù…
Trong lò linh hỏa đang vượng, lão Hắc vừa canh lò đan, vừa lẩm bẩm nói:
– Chủ nhân, chân nguyên nấu mộc đầu mùi vị liệu có hơi nhạt hay không, có cần cho thêm một chút gia vị hay không?
Nói như vậy, là đang hầm canh thật à?
– Ta sợ ngươi bỏ muối quá nhiều, mặn quá ta chỉ có thể cải tu thủy hệ công pháp…
Tô Triệt tức giận trả lời.
Chân nguyên nấu mộc đầu, phương thức này nếu nói ra ngoài, khẳng định sẽ bị người khác mắng cho xối xả, thuần túy là ăn nói hồ đồ. Nói thật, bản thân Tô Triệt cũng không chắc lắm, chỉ ôm tâm thái muốn thử. Nếu không thành công, thì dùng phương thức bình thường tấn cấp, lần này có thể tấn cấp thành công hay không, cũng không nhất định.
– Không phải vậy, chủ nhân.
Lão Hắc ngữ khí chân thành nói:
– Bỏ một số thứ tốt vào bên trong, nói không chừng, người có thể ngưng luyện ra chân nguyên có một không hai trong lịch sử tu chân giới, đợi đến khi tấn cấp Kim Đan trung kỳ, có thể lĩnh ngộ thần thông chí cao vô thượng.
– Trí tưởng tượng đúng là đáng được khen ngợi.
Tô Triệt nửa đùa nửa thật cười nói:
– Thử nói xem, ngươi định cho thêm thứ gì vào đó?
Thông thường mà nói, trong Kim Đan kỳ, mỗi lần tấn cấp, tu chân giả đều có thể lĩnh ngộ được một loại thần thông. Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, cộng lại chính là ba loại thần thông.
Lần trước tấn thăng Kim Đan sơ kỳ, Tô Triệt lĩnh ngộ đại khống hỏa thuật, lần này tấn cấp khẳng định cũng sẽ lĩnh ngộ được một hỏa hệ thần thông khác, cho nên, đối với ý nghĩ hão huyền vừa rồi của lão Hắc, cũng nổi lên một sự kỳ vọng khó hiểu.
Làm càn làm rỡ, cho thêm gia vị lung tung, liệu có thể hầm ra kỳ tích không?
– Thêm cái gì cho tốt đây?
Lão Hắc gãi đầu, bắt đầu cân nhắc.
Đương nhiên, bản thân Tô Triệt cũng bắt đầu động não, khổ sở suy nghĩ.
– Cho thêm dung dịch thúc đẩy sinh trưởng. Chủ nhân thấy thế nào?
Chương 449 : Đạo lý hầm canh (hạ)
Lão Hắc hỏi.
Trong chậu hoa trồng Hắc Vực tiên liên, đã được gieo thêm một hạt tiên liên. Linh dịch có thể gia tăng tốc độ sinh trưởng của tiên liên, với lực lượng tông môn của Thiên Huyền Tông, dễ dàng có thể điều chế ra, đến hôm nay, mỗi tuần tưới một lần là được.
Theo như Ngân La nói, hai mươi năm có thể sinh ra một gốc tiên liên thành phẩm.
Suy nghĩ của lão Hắc là, đã là linh dịch thúc đẩy sinh trưởng, liệu có thể gia tăng tốc độ tu luyện của Tô Triệt hay không, đem quá trình tu luyện vốn dĩ là một ngàn năm, rút ngắn thành hai mươi năm có thể đắc đạo thành tiên…
Cảm giác hình như có chút đạo lý, không ngờ, lại bị Tô Triệt trách mắng.
– Đầu óc ngươi có bị vấn đề gì không.
Tô Triệt mắng:
– Ta bây giờ chỉ là hai mươi hai tuổi. Nếu thúc, đợi hai mươi năm nữa đã biến thành lão đầu một ngàn tuổi. Chiêu giết người không thấy máu này, ngươi đã lô hỏa thuần thanh rồi đúng không?
– Ờ đúng.
Lão Hắc dùng lực đập vào đầu:
– Biết đâu thứ đồ chơi đó lại thúc sinh tuổi tác, chứ không phải thúc sinh tu vi.
Chủ bộc hai người, một lần nữa rơi vào suy tư…
Hỏa diễm cuồn cuộn trong lò đan, cũng không biết lúc nào nồi canh bên trên mới được hầm xong.
– Long châu?
Một lúc lâu sau, lão Hắc lại có chủ ý, chuyển mục tiêu sang tiểu giao long của Long Xà Hồ.
– Tha cho nó đi.
Tô Triệt lắc đầu.
Tiểu giao long sớm đã tỉnh giấc, đã thích ứng với lực lượng Long châu, đương nhiên không có thể nhanh chóng tiến hóa thành chân long, nhưng đã có thực lực tam cấp trung giai. Tương đương tu sĩ Kim Đan trung kỳ của nhân loại.
Nếu nấu long châu của nó, nói không chừng, tương lai tươi đẹp của nó cũng sẽ hóa thành canh canh nước nước.
– Vậy, nấu ta đi.
Lão Hắc xung phong.
Tô Triệt thoáng cân nhắc, gật đầu nói:
– Cái này cũng có thể thử. Được thì được, không được cũng chỉ lãng phí một phần tư chân nguyên, tu luyện hai ngày là có thể bù đắp lại…
– Được, vậy nấu ta.
Lão Hắc ngoác miệng cười.
Không phải ném lão Hắc vào trong lò đan nấu thật, chủ tớ hai người chỉ là một loại năng lượng kỳ quái trong người lão Hắc.
Lão Hắc là nhân yêu ma tam tộc sinh vật dung hợp mà thành, trước sau ba lần dung hợp, không chỉ dung hợp tổng cộng chín cơ thể sinh vật, đến năng lượng trong cơ thể hắn cũng là hoàn toàn dung hợp với nhau.
Chân nguyên nhân loại, yêu lực yêu tộc, ma khí thiên ma, ba loại năng lượng dung hợp với nhau, hình thành một loại năng lượng vô cùng cổ quái, vô cùng khác biệt, lộ ra một luồng khí tức nguyên thủy, cổ lão man hoang.
Chỉ là vì, lão Hắc thân là khí linh, bản thể không thể ra khỏi Tiên Ngục, năng lượng này trong thế giới bình thường rốt cục sẽ xuất hiện hiệu quả gì, đến bây giờ vẫn là bí ẩn.
Hôm nay, Tô Triệt và lão Hắc hai nghiên cứu học giả to gan, dự định đem loại năng lượng đó cùng chân nguyên của Tô Triệt trộn thành một, nấu một lúc, không biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Lão Hắc xòe vuốt trái, giữa lòng bàn tay, rất nhanh, có một khối năng lượng thể màu xám đậm ngưng hiện thành hình, cũng biến thành một năng lượng cầu.
– Cảm giác bẩn quá…
Tô Triệt lẩm bẩm:
– Thì ra, trong người ngươi lại kinh khủng như vậy.
– Cái đó đương nhiên.
Lão Hắc đắc ý cười:
– Nếu không, sao có thể xứng đáng với diện mạo xấu xí này.
Ba!
Mở lò đan, ném năng lượng cầu màu xám đậm vào trong đó.
Từ từ nấu.
Ngoài Tiên Ngục, Tô Triệt chống cằm kiên nhẫn chờ đợi.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc chống cằm nhìn lò đan, cũng đang kiên nhẫn chờ đợi…
Một ngày trôi qua, bên trong lò đan một chút động tĩnh cũng không có.
Ngày thứ hai cũng như vậy.
Chiều ngày thứ ba, cuối cùng cũng có động tĩnh.
Ục ục ục…
Bên trong lò đan phát ra một âm thanh cổ quái, giống như một con mãnh thú đang trốn trong đó, miệng phát ra những tiếng kêu cảnh cáo.
Ông…
Lò đan cũng run rẩy kịch liệt theo, giống như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
– Mau…
Tô Triệt chỉ nói một chữ, lão Hắc có đã có phản ứng, lấy ra Thanh Đồng hồ lô, vội vàng rút linh hỏa cấp tám ra.
Trong Tiên Ngục có một tù nhân là lục phẩm luyện đan sư, hai năm gần đây, lão Hắc sớm đã đem kinh nghiệm và ký ức luyện đan của hắn, chép vào đầu mình. Cho nên, trình độ luyện đan của lão Hắc, đã gần đạt đến cấp bậc ngũ phẩm luyện đan sư.
Linh hỏa vừa thu, phản ứng kịch liệt bên trong lò đan cũng dần bình phục, nhất thời, lão Hắc cũng có chút thấp thỏm, không dám mở lò đan.
– Sợ cái gì.
Tô Triệt từ trước đến nay không thiếu can đảm, mặc dù không biết luyện đan, nhưng, lợi dụng sức mạnh chúa tể Tiên Ngục của mình, mở nắp một nồi canh hầm vẫn là không thành vấn đề.
Bành!
Lò đan mở ra, một luồng khí trụ màu đỏ thẫm phóng thẳng lên trời.
– Ây yo, luồng hỏa biệt này.
Lão Hắc lẩm bẩm tiến lên, nhìn vào trong lò đan, sau đó, tiện tay vẫy nhẹ, lấy ra một khối dịch thể nóng hổi màu đỏ thẫm lơ lửng giữa không trung.
Vốn dĩ, chân nguyên Tô Triệt là màu đỏ nửa óng ánh nửa trong suốt, bây giờ, cho thêm năng lượng màu xám bên trong cơ thể lão Hắc, màu sắc thẫm hơn rất nhiều, chỉ là không biết, thuộc tính có cải biến hay không.
– Có độc? Hay không có độc?
Trước khi chưa làm rõ tình hình, Tô Triệt khẳng định không vội vàng thu nó vào trong cơ thể.
– Tìm kẻ khác làm thí nghiệm.
Lão Hắc tâm niệm thoáng động, lôi ra một phạm nhân trọng tội nào đó ra trước mặt.
Người này là đệ tử Huyền Sát Tông, bị Tô Triệt bắt được trong Tiểu Di Tiên cảnh, thân là tu sĩ ma đạo, trên tay khẳng định dính không ít máu.
– Hắc ma lão đại.
Người này cúi đầu khom lưng, cung cung kính kính trước mặt lão Hắc.
Sống hơn bốn năm trong Tiên Ngục, hắn đương nhiên thường xuyên nhìn thấy hắc ma lão đầu ở không gian tầng một Tiên Ngục.
Lão Hắc cũng không phí lời với lấy, lấy ra một giọt dịch thể đỏ thẫm, cong ngón tay, bùng vào người phạm nhân.
Đợi một lúc, hỏi:
– Tiểu tử, cảm thấy thế nào?
– Không có cảm giác gì đặc biệt.
Phạm nhân kia lắc đầu, cũng dùng nội thị nhìn vào trong tinh thần trả lời:
– Hắc ma lão đại thưởng cho ta hình như là một giọt chân nguyên cực kỳ cao cấp, cực kỳ thuần hậu, sức mạnh bên trong cực kỳ cường đại, ta cần thời gian nhất định, mới có thể luyện hóa nó.
Phạm nhân này cũng là chủ tu hỏa hệ, nhưng chỉ là Luyện Khí đại viên mãn cảnh giới, bên trong cơ thể chỉ có chân khí, không có chân nguyên, muốn luyện hóa giọt chân nguyên biến dị này, chí ít cần nửa tháng.
– Trả cho ta.
Lão Hắc thò bàn tay về phía hắn.
– Vâng, hắc ma lão đại.
Phạm nhân kia ngoan ngoan, đem giọt chân nguyên ép ra ngoài cơ thể, trả lại cho lão Hắc.
Sưu!
Lão Hắc trả hắn về chỗ cũ, nói với Tô Triệt:
– Chủ nhân, hắn chỉ là Luyện Khí kỳ, xem ra, loại chân nguyên biến dị này không có thương hại đối với cơ thể con người.
Tô Triệt uh một tiếng, dự định đem khối chân nguyên biến dị màu đỏ thẫm đó thu vào cơ thể…
Vì mục đích an toàn, Tô Triệt không lập tức thu hồi toàn bộ khối chân nguyên biến dị đó, mà thu hồi một phần rất nhỏ trước, sau đó từ từ cảm nhận…
Biến dị chân nguyên thuộc tính khẳng định tương đối cao cấp, hỏa hệ chân nguyên vốn dĩ trong một thời gian ngắn không thể dung hợp pha loãng đó. Nhưng, đối với kinh mạch và Kim Đan tự thân, không thấy xuất hiện dấu hiệu tổn hại.
Chương 450 : Thiên Hỏa Lôi
Vì vậy, Tô Triệt thu hết cam đảm, đen số dị biến chân nguyên còn lại từng chút từng chút thu hồi vào trong cơ thể, sau đó, lại đem một bộ phận hảo hệ chân nguyên rót vào không gian Tiên Ngục, bắt đầu nấu lần thứ hai.
Cứ như vậy, chín ngày trôi qua, cuối cùng khối biến dị chân nguyên nấu thành công, được Tô Triệt thu vào trong Kim Đan, như vậy, tất cả chân nguyên trong cơ thể đều là biến dị chân nguyên đã được chế biến, Kim Đan cũng theo đó sản sinh biến hóa.
Tô Triệt lòng mang hi vọng, cũng có chút thấp thỏm vận chuyển hỏa thần quyết, chân nguyên bắt đầu không ngừng lưu chuyển, tuần hoàn hết lần này đến lần khác, sau khi lưu chuyển chín chín tám mốt vòng lớn, Kim Đan trong cơ thể bắt đầu có biến hóa.
Vù vù vù…
Kim Đan từ từ chuyển động, phát ra âm thanh như tiếng sóng biển, đường kính rõ ràng tăng lên rất nhiều, màu sắc cũng trở nên đậm hơn…
Lại một lúc lâu nữa.
Ầm!
Một luồng năng lượng vô hình từ trong Kim Đan mạnh mẽ xông thẳng lên đan điền Tô Triệt, cũng chính là tàng thần chi phủ.
Sau khi luồng năng lượng đó xông tới, một loại minh ngộ bắt đầu sinh ra.
Tô Triệt biết, Kim Đan trung kỳ tấn thăng thành công, lại một loại thần thông nữa lĩnh ngộ thành công…
– Đây là loại thần thông gì…Truyện Audio
Tô Triệt vừa có lĩnh ngộ, trong bầu trời liền có một đường Thiên Lôi từ sâu trong cửu tiêu rớt xuống, nháy mắt xuyên qua trạng thái bán khởi động của Thiên Huyền Tông hộ sơn đại trận, đem động phủ tu luyện của Tô Triệt phá ra một cái lỗ lớn, Thiên Lôi oanh đỉnh.
– Thiên Lôi.
Sự tình phát sinh bất ngờ, Tô Triệt căn bản không kịp khởi động phòng ngự, vô thức thi triển loại thần thông đang lĩnh ngộ, bằng một loại cảm giác vi diệu, tóm chặt lấy đường Thiên Lôi đang giáng xuống đỉnh đầu, ném ra ngoài…
Một bắt, một ném, nhìn thì chỉ là một thủ thế, không sản sinh bất cứ khí kình hoặc năng lượng gì, nhưng, lại phát huy ra tác dụng vô cùng thần thông.
Đường Thiên Lôi đó thay đổi phương hướng, thuận theo thế thủ của Tô Triệt, ầm một tiếng, rơi xuống đất.
Ầm ầm!
Như vạn ký thuốc nổ cùng phát nổ trong nháy mắt, cả tòa động phủ động vỡ tan, đỉnh núi Huyền Cơ Phong nhất thời đá vỡ bay tán loạn, bụi phủ kín trời, trong phạm vi một trăm trượng mọi thứ đều bị hủy.
Không chỉ động phủ bị vỡ, nơi đường Thiên Lôi rơi xuống là mặt đất thanh thạch cực kỳ rắn chắc, cũng vỡ thành một hố sâu vài trượng, kéo dài mười mấy trượng.
– Xảy ra chuyện gì?
Tất cả tu luyện chi sĩ trên Huyền Ngục Phong, đều bị làm cho giật mình.
Thủy Nguyệt lập tức lao ra khỏi động phủ của mình, bay lên đỉnh núi. Nàng biết Tô Triệt đang bế quan, lập tức đoán ra, động tĩnh lớn như vậy khẳng định là bên Tô Triệt xảy ra chuyện.
Trên đỉnh núi, bụi bay kín trời, thị giác mắt thường đã mất đi tác dụng, Thủy Nguyệt khuếch tán thần thức, cẩn thận dò xét vị trí Tô Triệt.
– Ta không sao.
Một đường thân ảnh từ từ bước ra từ trong bụi đất mờ mịt, dần dần trở nên rõ ràng, chính là Tô Triệt không chút tổn thương, bình an vô sự.
Một tầng khí kình màu đỏ bao phủ quanh người, ngăn cách bụi đất bên ngoài, Tô Triệt y quan chỉnh tề, không hề tỏ ra mệt mỏi. Có chân nguyên hộ thể, vụ nổ lúc nãy, chỉ là một ít đá vụn bay tứ tung, khẳng định không tổn thương Kim Đan tu sĩ.
– Rốt cục đã xảy ra chuyện gì vậy?
Thủy Nguyệt lúc này mới hơi yên lòng.
Xôn xao!
Tô Triệt giơ tay bắt, thi triển ra pháp lực mênh mông, hút hết bụi đất đang bao phủ xung quanh đỉnh núi xuống, chất ở một nơi cách đó không xa, hình thành một đống đất nhỏ, bầu trời lập tức sáng lại như cũ.
Chỉ riêng thủ đoạn này, đã khiến Thủy Nguyệt vô cùng kinh hỷ, vội vàng hỏi:
– Kim Đan trung kỳ?
Hút bụi đất, không được tính là pháp thuật cao minh gì, bất cứ một tu tiên giả đều có thể thi triển. Nhưng nếu đổi thành Kim Đan sơ kỳ thì Thủy Nguyệt chí ít phải thi triển hơn mười lần, mới có thể xử lý bụi đất trong phạm vi lớn nhất vậy.
Tô Triệt chỉ cần nhẹ nhàng một cái, không phải Kim Đan trung kỳ thì là gì?
– Đúng vậy.
Tô Triệt gật đầu nói:
– Lúc tấn cấp, xuất hiện một tai nạn nhỏ, không sao.
– Vậy thì tốt.
Thủy Nguyệt thì thầm nói:
– Chúc mừng sư huynh, thành công tấn cấp.
– Đa tạ.
Tô Triệt nhìn cảnh tượng tan hoang trên đỉnh núi, nói với nàng:
– Ta đến Chưởng Giáo Đại Điện gặp các vị sư tổ, đống hỗn loạn này, phiền sư muội sắp xếp đệ tử chấp sự xử lý.
– Được, huynh đi đi.
Thủy Nguyệt khẽ gật đầu.
Huyền Ngục Phong đã có hơn trăm đệ tử chấp sự, những việc như quét dọn chiến trường, khẳng định không cần Tô Triệt và Thủy Nguyệt đích thân làm.
Trừ quét dọn đá vụn và bụi đất, còn phải dựng cho Tô Triệt một động phủ mới. Những việc này đối với tu tiên giả mà nói, không cần một ngày đã có thể hoàn thành.
Tô Triệt vút lên trời, bay về phía Chưởng Giáo Thiên Phong.
Đạo Thiên Lôi lúc nãy, chính là Thiên Hỏa Lôi màu đỏ, là Thiên Lôi trung cấp. So với lần độ kiếp trước, Tô Triệt gặp tam đường địa hỏa lôi, uy lực chí ít phải mạnh hơn mười lần. Tô Triệt bước đầu phán đoán, uy lực của đạo Thiên Lôi lúc nãy, tương đương Tử Tiêu Thần Lôi mà Tử Tiêu phóng thích, nếu thực sự rơi trúng đầu mình, khẳng định sẽ bị thương không nhẹ.
Về lý mà nói, phẩm cấp Thiên Hỏa Lôi, vẫn còn thua xa Tử Tiêu Thần Lôi. Nhưng lúc nãy là Thiên Lôi chính thống, chứ không phải lôi pháp do nhân loại tu sĩ thi triển. Thiên uy chi lực, sức người sao có thể so sánh.
Hôm nay, bên trong chưởng giáo đại điện chỉ có chưởng giáo chí tôn, Thu Nguyệt sư tổ và Thanh huyền sư tổ, nhìn thấy Tô Triệt xuất hiện trước mắt, ba vị lão tổ nhất thời kinh hỷ.
– Thiên Vũ, xuất quan nhanh thế à?
Ba vị lão tổ đương nhiên có thể nhìn ra, Tô Triệt đã là tấn cấp thành công. Thành công không có gì lạ, nhưng kinh ngạc là chỉ bế quan nửa tháng, đã có thể tấn thăng lên Kim Đan trung kỳ, tốc độ này thực sự có chút đáng sợ.
Vốn dĩ, mấy vị lão tổ suy đoán: Tình huống thường quy cần hai tháng đến nửa năm thời gian, Thiên Vũ mặc dù đặc biệt, thế nào cũng phải hơn một tháng.
Nhưng hắn chỉ dùng nửa tháng, xem ra, vẫn đánh giá thấp tiểu quái vật này…
Tô Triệt hành lễ với ba vị sư tổ trước, sau đó mới nói:
– Đệ tử tấn cấp Kim Đan trung kỳ, lĩnh ngộ một môn thần thông, hình như có chút không đúng, cho nên đặc biệt đến đây thỉnh giáo các vị sư tổ.
Tô Triệt có cảm giác, đường Thiên Hỏa Lôi vừa rồi, tuyệt đối không phải thiên kiếp hoặc thiên phá, mà giống như do thần thông chi thuật của mình dẫn xuống. Cho nên, cần các sư tổ cung cấp bảo hộ, mới dám thử lần nữa…
– Thần thông lĩnh ngộ lúc nãy có chút không đúng?
Ba vị lão tổ nhất thời bị làm cho hứng thú, nhưng lại không để Tô Triệt lập tức thi triển thần thông, mà gửi tin nhắn cho các lão tổ khác, bảo họ nhanh chóng đến Chưởng Giáo Thiên Phong.
Bất cứ chuyện gì liên quan đến Thiên Vũ, đều là đại sự của tông môn, các lão tổ đều vô cùng coi trọng.
Tốc độ phi hành của Nguyên Anh lão tổ nhanh vô cùng, không đến một khắc thời gian, bảy vị lão tổ Thiên Huyền Tông đã hội tụ đầy đủ, ai cũng mặt đầy hiếu kỳ chờ đợi Tô Triệt thi triển thần thông vừa mới lĩnh ngộ.