1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 59: Hoa Quang chân nhân (c291-c295)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 59: Hoa Quang chân nhân (c291-c295)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 291 : Hoa Quang chân nhân. (2)

Bởi vậy, mặc dù có Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn bay qua trên biển, cũng không có khả năng phát hiện nơi đây.

Vì vậy, Tô Triệt liền đem chuyện những siêu cấp môn phái như Thái Ất Môn, Vạn Quỷ Tông, thời gian gần đây sở tác sở vi, kỹ càng giảng thuật một lần, thậm chí, ngay cả thân phận chân chính của mình cũng chi tiết nói ra.

Thân phận đệ tử Thiên Huyền Tông, không có gì nhận không ra người, nói thẳng cũng không sao.

– Lại là chỉ lệnh tới từ thượng tầng Linh giới…ke chuyen ma

Hoa Quang chân nhân lắc đầu cảm thán:

– Như thế nói đến, một Cực Quang đảo nho nhỏ tao ngộ chuyện này, cũng không coi vào đâu .

Biết được chân tướng của sự tình, tâm tình của Hoa Quang chân nhân cũng dịu đi phần nào. Không có vì tâm huyết của mình tan thành mây khói mà suy nghĩ lung tung. Cả tổ bị lật, há có quả trứng còn nguyên, cả Tu Chân Giới đều tao ngộ đại nạn, mình đương nhiên cũng trốn không thoát.

Đại nạn trước mặt, cá nhân cũng không nên phàn nàn, dù sao, tất cả mọi người là đồng dạng không may.

Sau khi trầm mặc một chút, Tô Triệt thử thăm dò khuyên nhủ:

– Tu Chân Giới đã tiến nhập đại loạn, tuy tiền bối có tu vi Kim Đan, nhưng muốn ở trong loạn thế này một mình sinh tồn, vẫn là tránh không được nguy cơ trùng trùng. Không bằng, gia nhập Thiên Huyền sơn môn ta, tối thiểu nhất cũng có thể có một chỗ sống yên phận.

– Đa tạ hảo ý của tiểu hữu.

Hoa Quang chân nhân lắc lắc đầu nói:

– Ta đã là không sao cả, chỉ còn thừa lại vài chục năm dương thọ, cả đời này vô vọng Nguyên Anh, chết sớm chết muộn, không khác nhau quá lớn.

Trong nội tâm Tô Triệt sinh kỳ, liền hỏi:

– Tiền bối hẳn là chưa tới bốn trăm tuổi, lẽ ra còn có trăm năm dương thọ mới đúng.

Bá…

Trên tay Hoa Quang chân nhân ngưng hiện ra một đạo lục quang, thấp giọng giải thích nói:

– Một thân bổn sự của ta, tất cả đều đến từ Bắc Cực cực quang, trả một cái giá lớn chính là, phải hao tổn trăm năm dương thọ. Hơn nữa, bất luận phương thức gia tăng diên thọ gì, đối với ta cũng vô dụng.

– Nha.

Lúc này Tô Triệt mới hiểu rõ ra, không khỏi nhìn tốt vị lão nhân này, sinh ra một mảnh đồng tình.

Chỉ nghe Hoa Quang chân nhân tiếp tục nói:

– Nguyên bản, ta còn tính toán dùng những năm cuối đời của mình, đem hết toàn lực, cũng phải chế tạo Cực Quang đảo thành một chỗ trú chân của tán tu, cho những tiểu tử gian nan phấn đấu kia có một gia viên ấm áp. Hôm nay, một phần nguyện vọng cuối cùng này lại cũng thành không, còn có cái gì không thể mất đi ? Ta đã là tâm không sợ hãi…

Tô Triệt yên lặng gật đầu, lại không biết nên nói cái gì cho phải .

Nhưng Hoa Quang chân nhân lại lộ ra tiếu dung, còn nói thêm:

– Ta thấy cốt linh tiểu hữu còn không đến hai mươi tuổi, tu vi đã là Trúc Cơ trung kỳ, thân là đệ tử Thiên Huyền Tông, có thể dùng hai loại thần thông thiên phú, đúng không?

Tô Triệt nhẹ gật đầu, trong nội tâm tinh tường, hắn cố ý nói hai loại Thần thông Nhiếp Hồn cùng Tù Ma của mình là ‘thiên phú’, chính là vì cho thấy cõi lòng, đối với thần thông của mình thật không hề có tâm ngấp nghé.

Vì cái gì gọi là thiên phú, cái kia chính là, ngoại trừ thượng thiên, những người khác nghĩ tất cả biện pháp, đó cũng là đoạt không được.

– Không hề nghi ngờ, tiểu hữu tiền đồ vô lượng, cuối cùng sẽ có một ngày, lập nên uy danh hiển hách ở Tu Chân Giới này.

Hoa Quang chân nhân vẫn là vẻ mặt hiền lành cười nói.

– Tiền bối quá khen.

Tô Triệt khiêm tốn một câu, vẫn là đoán không ra, hắn nói ra những lời này, rốt cuộc là dụng ý gì.

Hoa Quang chân nhân tiếp tục nói:

– Vừa rồi ở Cực Quang đảo, tiểu hữu làm ra một phen, chẳng khác gì là cứu vớt hơn phân nửa tán tu, chỉ bằng điểm này, ta muốn tặng cho ngươi một phen cơ duyên.

Tô Triệt vội vàng nói ra:

– Tiền bối nói quá lời, ta cũng là vì chính mình, mới có thể…

– Hãy nghe ta nói hết đã.

Hoa Quang chân nhân đưa tay ngắt lời nói:

– Bất luận xuất phát từ loại nguyên nhân nào, cách làm của ngươi, xác thực trợ giúp rất nhiều người. Điểm này, đã là sự thật, lão phu phải đại biểu những hài tử kia, tỏ vẻ cảm tạ đối với ngươi.

Tô Triệt còn có chút sờ không được đầu óc, chỉ là sững sờ lắng nghe.

– Ngoại trừ cảm tạ, ta còn có một chút tư tâm.

Hoa Quang chân nhân mỉm cười:

– Muốn ngươi đáp ứng ta một việc.

– Là chuyện gì! Xin tiền bối cứ nói.

– Ta cho ngươi một đại cơ duyên, ngươi phải đáp ứng ta, đợi cho trận đại loạn này của Tu Chân Giới dẹp xong, vô luận là dùng phương thức nào, đều phải giúp ta trùng kiến một Cực Quang đảo mới.

Mắt Hoa Quang chân nhân đầy vẻ ước mơ:

– Nói không chừng, khi đó ta luân hồi chuyển thế vài lần, còn có thể bước trên con đường tu tiên lần nữa, thậm chí, lại lần nữa gia nhập tán tu liên minh Cực Quang đảo, cũng là có khả năng…

Nói đến đây, lão nhân gia lộ ra chân tình, tiếng nói nghẹn ngào, mặc dù đã là không sợ hãi, kỳ thật, trong nội tâm vẫn là có rất nhiều gì đó không bỏ được…

Tâm huyết cả đời chưa thành; nguyện vọng lâm chung, nghiệp dĩ thành không.

Đả kích như vậy, lại là mấy người có thể thừa nhận được?

Đau thương nồng đậm, tràn ngập ở trong thạch động, Tô Triệt cũng bị xúc động thật sâu, cơ hồ là không chút do dự đáp ứng:

– Tiền bối yên tâm, sinh thời, vãn bối nhất định sẽ xây dựng một Cực Quang đảo mới, cho nó trở thành gia viên của tất cả các tán tu.

– Đa tạ.

Hoa Quang chân nhân thu thập tình cảm ôm ấp, kế tiếp liền kể cho Tô Triệt một chuyện xưa.

Một chuyện xưa có quan hệ tới Đạo khí thượng phẩm Cự Phú.

Sáu ngàn năm trước, Thiên Huyền Tông chỉ là nhân tài mới xuất hiện của Tu Chân Giới, còn chưa có trở thành một trong mười siêu cấp môn phái. Về sau, Cự Phú Cung uy phong hiển hách, cực thịnh mà suy, cuối cùng hướng tới diệt vong, lúc này mới trống ra một vị trí siêu cấp môn phái, bị Thiên Huyền Tông thừa cơ ngồi xuống.

Cho nên nói, Thiên Huyền Tông ở trong Tiên đạo thập trong đại môn phái, truyền thừa lịch sử hẳn là ngắn nhất.

Thượng phẩm đạo khí Cự Phú, chính là bảo vật trấn phái của Cự Phú Cung, sáu ngàn năm trước triệt để hạ lạc không rõ, trở thành một chi mê khó hiểu.

Hoa Quang chân nhân cho rằng, nếu mình có một trăm năm mà nói, cái bí ẩn này, sẽ bị giải khai trong tay mình. Nhưng mà giờ phút này, nhiệm vụ kia phải chuyển giao đến trên bờ vai Tô Triệt.

Cự Phú, một kiện chí bảo biến mất đã lâu của Tu Chân Giới, có thể lại thấy ánh mặt trời hay không?

Chương 292 : Nguy cơ buông xuống.

– Đúng vậy.

Hoa Quang chân nhân nhìn phía ngoài động khoa tay múa chân một chút:

– Về sau, Cự Phú Cung chủ cũng trọng thương mà vẫn lạc. Trước khi chết, hắn cho Cự Phú Cung chìm vào trong Bắc Cực Hải.

– Bắc Cực Hải?

Tô Triệt bỗng nhiên cả kinh, quay đầu nhìn về phía đáy biển tĩnh mịch ngoài động, thất thanh nói:

– Là nằm ở khu vực này?

Hoa Quang chân nhân nhẹ nhàng gật đầu.

– Chỉ là, tin tức này chuẩn xác không?

Tô Triệt không khỏi hỏi.

– Chuẩn xác không sai.

Hoa Quang chân nhân lộ vẻ sầu thảm cười nói:

– Bởi vì, lão phu là tử tôn hậu đại của Cự Phú Cung chủ năm đó.

– Ách…

Tô Triệt triệt để ngây ngẩn cả người, thật là không ngờ, vị đại minh chủ tán tu liên minh này, gia tộc sâu xa dĩ nhiên là bất phàm như thế.

– Về phần những sự tình kia của gia tộc bọn ta, quá mức phức tạp, ba ngày ba đêm cũng nói không hết, hơn nữa, cũng không cần phải dong dài những thứ này.

Hoa Quang chân nhân thấp giọng thở dài:

– Ta là tôn tử duy nhất, phần huyết mạch này coi như là triệt để đoạn tuyệt. Lại nói tiếp, cũng là vì tu luyện cực quang chi đạo mà thành. Lúc tuổi còn trẻ chỉ vì cái trước mắt, hành vi lỗ mãng, cũng không hiểu biết, Bắc Cực cực quang sẽ làm ta không cách nào kéo dài hậu đại, lại thành người đoạn tuyệt huyết mạch gia tộc… Những chuyện này, không nói cũng được.

Hắn khoát khoát tay nói:

– Tóm lại, ta có thể xác định, khẳng định Cự Phú chìm ở trong Bắc Cực Hải, đây là một câu cảm thán của lão tổ tông trước khi lâm chung, chỉ có điều, hắn tự nhận là nghiệp chướng nặng nề, không hi vọng hậu đại nhiễm chút ít ân oán kia của Cự Phú Cung, nên không có nói rõ, cụ thể chìm ở vị trí nào.

– Lại về sau, bí mật này chỉ có gia chủ mỗi một đời mới có thể biết được, truyền thừa đến thế hệ ta, đã là cô độc, không có gia tộc gì đáng nói.

Nói đến đây, hắn lấy ra một phần hải đồ Bắc Cực Hải đầy đủ:

– Mấy trăm năm qua, ta đã thăm dò qua tất cả những khu vực này, chỉ còn không đến một phần tư hải vực này… Cho nên mới nói, cho ta thời gian một trăm năm nữa, nhất định có thể tìm được hạ lạc của Cự Phú Cung.

Tô Triệt đã hiểu chân tướng cả kiện sự không sai biệt lắm, cũng thu phần hải đồ đánh dấu vô số tâm huyết này, còn lại một phần tư hải vực, phải chờ đợi mình đi thăm dò.

Hoa Quang chân nhân lại dặn dò:

– Không có tu vi Kim Đan kỳ, chuyện này không thể nóng vội. Dưới Bắc Cực Hải, rất nhiều yêu thú đều có thực lực Kim Đan, tu vi hiện tại của ngươi, kém đến quá xa.

– Vãn bối minh bạch.

Tô Triệt khiêm tốn thụ giáo.

Kế tiếp, Hoa Quang chân nhân lại luân phiên giảng thuật các loại kỹ xảo tìm tòi hải vực, cùng với các loại cấm kỵ chú ý, đây đều là kinh nghiệm quý báu mấy trăm năm tổng kết ra.

Mấy canh giờ sau, Tô Triệt lẻ loi một mình bay lên không trung, hướng về phía hải vực mênh mông tiếp tục xuất phát, mà vị Hoa Quang chân nhân kia, tạm ở lại trong thạch động dưới đáy biển, có lẽ hắn còn có rất nhiều chuyện phải nghĩ, phải đi làm…

Đối với vị lão nhân này, Tô Triệt tràn đầy kính ý, đối với hứa hẹn kia, cũng là ghi tạc đáy lòng.

Tán tu liên minh Cực Quang đảo, cuối cùng có một ngày, còn có thể tái hiện phồn vinh, thậm chí càng hơn trước kia.

Về phần Cự Phú chí bảo, Tô Triệt ngược lại là không có quá nhiều cưỡng cầu, nếu là của ta, thì chạy không thoát, không phải của ta, thì không nên cưỡng cầu.

Cùng một thời khắc, ngoài ngàn dặm, đại quân tu sĩ Thái Ất Môn đã sớm triệt để khống chế Cực Quang đảo, hơn hai ngàn tán tu ôm trong lòng giấc mơ vào môn phái bị tập trung ở một khu vực trên đảo.

Thái Ất Môn cho bọn hắn thuyết pháp là: cần kiểm tra đối chiếu thân phận lai lịch sự thật từng người. Người không đại ác, sẽ được gia nhập Thái Ất Môn, trở thành đệ tử ngoại môn. Người biểu hiện ưu dị, hoặc là bản thân có đặc thù, có thể trở thành đệ tử nội môn…

Nhìn thấy Thái Ất Môn cũng không có đại khai sát giới, bảo trì khí thế phong độ của Tiên đạo môn phái nên có như trước, cả đám tán tu đều là mừng rỡ không thôi, thật sự tin rằng, lúc này có thể được hợp nhất chính là một thiên đại phúc duyên. Sau này, mình đã không phải là tán tu không có gốc không có rễ.

– Ta chính là đệ tử Thái Ất Môn.

Những lời này một khi hô ra miệng, sẽ là hạng phong quang gì.

Mặc dù là trong Băng Thiên Tuyết Địa, tình cảnh trước mắt giống như là phạm nhân bị trông giữ, nhưng mà đám tán tu lại coi nó trở thành một loại khảo nghiệm trước khi nhập môn. Chút ủy khuất ấy cũng chịu không được, thì nói chuyện tu tiên gì nữa, dựa vào cái gì thu ngươi nhập môn

Ở trong một chỗ nguyên thuộc về Hoa Quang chân nhân, một trung niên nhân khí độ tôn quý đứng chắp tay, nhìn thủ hạ nói ra:

– Cái gọi là minh chủ tán tu này, vẫn còn là một người tu đạo chính thức, thông qua bố trí này liền có thể nhìn ra tâm cảnh của hắn, đã lộ ra chút ít xuất trần.

Người này có tu vi Kim Đan hậu kỳ, hơn nữa là cảnh giới Đại viên mãn sắp Ngưng Anh, xấp xỉ như Thiên Huyền Tông Huyền Cơ Tôn Giả.

Vài tên thuộc hạ Kim Đan trung kỳ phụ hoạ theo đuôi một phen, hơn nữa hồi báo ra một ít đặc điểm của Hoa Quang chân nhân.

Sau khi nghe xong, trung niên nhân thoáng trầm mặc một lát, lại hỏi:

– Triết Thu, ngươi an bài những thám tử kia, có phát hiện việc đặc thù gì hay không?

Kim Đan trưởng lão Đạo hiệu Triết Thu, chuyên môn phụ trách phương diện công tác tình báo, từ lúc nửa năm trước, đã phái một nhóm thủ hạ, ngụy trang thành tán tu thẩm thấu vào Cực Quang đảo.

Đoạn thời gian trước, hai vị minh chủ khác của tán tu liên minh chính là tiếp xúc qua mấy lần cùng Triết Thu này, cuối cùng nhất thương định hành động hôm nay.

Vì vậy, Triết Thu liền cực kỳ cẩn thận miêu tả chuyện Ô Lực cùng Vạn Hải bị thương ngất đi. Thị lực của hai người đã bị thương, chỉ có thể thu được hình ảnh Tô Triệt sử dụng Thần thông Nhiếp Hồn cùng Tù Ma áp dụng đánh lén, từ vài góc độ bất đồng phát ra.

Những hình ảnh này, đương nhiên là vài mật thám của Thái Ất Môn, ghi chép lại từ nhiều vị trí khác nhau.

Hình ảnh tinh thạch ghi chép lại hình ảnh, chỉ cần dùng chân khí hoặc chân nguyên kích phát ra, là có thể nhìn thấy hình ảnh rõ ràng của những người ghi lại, giống như bản thân đang đứng ở hiện trường vậy.

– Còn không phải Kim Đan kỳ, lại có hai loại thần thông, đều là thần thông đặc thù cực kỳ hiếm thấy.

Trung niên nhân lập tức sinh ra hứng thú, hàm tiếu cười nói:

– Tên tiểu tử này, rất có ý tứ a.

Lại hỏi:

– Có người nhận thức hắn không?

– Có.

Triết Thu cung kính trả lời.

– Mang tới.

– Vâng.

Rất nhanh, tu sĩ mũi ưng Ưng Liêm từ trong tay Tô Triệt đổi đến Ngân Nguyệt Đao, bị một Kim Đan tu sĩ mang vào trong phòng.

– Vãn bối Ưng Liêm, bái kiến chư vị tiền bối.

Mới vừa vào cửa, Ưng Liêm lấy đại lễ bái sư quỳ sát xuống đất, hắn còn tưởng rằng, mình bởi vì nguyên nhân nào đó được đại nhân vật Thái Ất Môn chọn trúng, muốn thu mình làm đệ tử chính thức.

– Cự Phú không chỉ là một kiện chí bảo phòng ngự đỉnh cấp, phải nói, bản thân nó chính là sơn môn Cự Phú Cung.

Hoa Quang chân nhân trầm giọng nói ra:

– Cự Phú có thể tùy ý biến hóa lớn nhỏ, nhỏ thì mảnh như hạt cát, lớn thì cao tới vạn trượng. Đại đa số thời gian, nó đều biến hóa thành trọng địa của Cự Phú Cung, mang trong người mấy vạn đệ tử hạch tâm của Cự Phú Cung.

Nghe đến đó, Tô Triệt gật đầu nói:

– Đoạn lịch sử này vãn bối cũng có chỗ minh bạch, Cự Phú Cung năm đó, bởi vì người nào đó làm ra chuyện nhiều người tức giận, bị hơn mười môn phái Tiên Ma hai đạo liên hợp vây công. Trận chiến ấy kinh thiên động địa, phần lớn môn đồ của Cự Phú Cung không phải chết trận, thì chính là đầu hàng. Cuối cùng, chỉ còn lại cung chủ lẻ loi một mình thao túng Cự Phú Cung lao khỏi vòng vây, từ đó về sau hạ lạc không rõ…

Chương 293 : Lại chém một người (thượng)

Hai ngày trước, hắn rốt cục chiếm được một kiện Linh khí thượng phẩm tha thiết ước mơ,ở trong vòng bằng hữu hung hăng khoe khoang một phen, đương nhiên cũng nhận lấy rất nhiều khen tặng cùng hâm mộ, cái này khiến cho hắn lâng lâng quên hết tất cả, một loại tâm lý tự cho mình là siêu phàm tự nhiên sinh ra.

– Nhận thức người này không?

Trung niên nhân xoay người, uy áp vô hình thoáng hiện, khiến cho Ưng Liêm từ trong hư ảo giả tưởng bỗng nhiên bừng tỉnh, chỉ là trong nháy mắt, đã ra một thân mồ hôi lạnh. Thân hình run rẩy, Ưng Liêm quay đầu nhìn về phía chút ít hình ảnh trong đại sảnh kia, lập tức gật đầu nói:

– Vãn bối nhận ra hắn, hơn nữa, còn làm ra một hồi giao dịch cùng hắn.

– A?

Trung niên nhân có mấy trăm năm kinh nghiệm nhân sinh, sẽ không bỏ mất bất luận chi tiết gì, lập tức hỏi:

– Các ngươi làm ra loại giao dịch gì?

– Vãn bối dùng một mộc bài, đổi đến một kiện Linh khí thượng phẩm từ chỗ của hắn.

Ưng Liêm không dám nói dối, thành thành thật thật trình bày chuyện giao dịch ngày ấy, tỉ mỉ giảng thuật một lần.

Nghe hắn miêu tả mộc bài chữ “Tù” xong, trung niên nhân nhíu hai mắt lại, vẫy tay một cái, hấp Ưng Liêm tới bên cạnh, không nói hai lời, trực tiếp đè đầu của hắn xuống.

Ưng Liêm ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không thể phát ra, chỉ là lật lòng mắt lên, thân hình run nhè nhẹ, như là chứng động kinh của thế tục đột phát.

Đây cũng là chuyện mà Tô Triệt e ngại nhất: sưu hồn.

Sau một lát, trung niên nhân thu hồi hữu chưởng, Ưng Liêm đã là miệng mắt nghiêng lệch, thần sắc ngốc trệ, bày biện ra thần thái ngu dại rõ ràng.

Kết quả như vậy, kia chẳng khác gì là tử vong cả?

– Thượng cổ Tù Ma phù.

Trung niên nhân thì thào nói nhỏ nói:

– Lại là thượng cổ Tù Ma phù, thần thông giam cầm của hắn, dĩ nhiên là thông qua tấm thượng cổ Tù Ma phù này mà có được… Điều này sao có thể? Hắn là như thế nào làm được, có thể chuyển hóa cổ phù chi lực thành thần thông của mình? Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Vài tên thủ hạ bên cạnh, đều là không nói một lời, nhưng trong lòng đều hiểu rõ, có thể làm cho đại tôn động dung như thế, nhất định không phải là chuyện nhỏ, nói không chừng, kế tiếp sẽ tuyên bố mệnh lệnh nào đó …

Quả nhiên, mấy hơi sau, chợt nghe tiếng nói hùng hậu của trung niên nhân đối với tất cả mọi người nói ra:

– Truyền lệnh xuống, phong tỏa Bắc Cực Hải, toàn lực bắt người này. Thà rằng bắt sai một vạn, cũng không thể để cho một người chạy thoát, ta muốn hắn đứng ở trước mặt của ta.

– Vâng, đại tôn.

Đám thuộc hạ cùng kêu lên lĩnh mệnh.

Vẫn chưa tới một phút đồng hồ, trên Cực Quang đảo liền bay lên mấy trăm đạo độn quang, tốc độ đều không chậm. Thậm chí, có mấy Kim Đan tu sĩ, đều tự cầm trong tay một loại pháp bảo truy tung, y theo chỉ điểm của chút ít người chứng kiến, thuận theo phương hướng Tô Triệt rời đảo mà truy tra đi.

Hơn nữa, còn có một tu sĩ Kim Đan trung kỳ, cực tốc quay trở về Thái Ất Môn, triệu tập càng nhiều nhân thủ, triệt để vây khốn cả Bắc Cực Hải.

Giờ phút này, Tô Triệt đã rời xa Cực Quang đảo mấy ngàn dặm, đương nhiên không biết, mình lần nữa gặp phải tao ngộ không may, bị Kim Đan tu sĩ đuổi theo.

Phía trên biển rộng mênh mông, tựa hồ là bay đi vĩnh hằng không ngừng nghỉ, thật sự là tương đối buồn tẻ, tương đối nhàm chán. May mắn, còn có thể nói chuyện phiếm giải buồn cùng lão Hắc hoặc là bọn người Xà Nữ.

Căn cứ hải đồ Bắc Cực Hải, Tô Triệt đặt ra một lộ tuyến mà hắn tự nhận là hợp lý nhất tiến lên, trước mắt mà nói, đi hơn một vạn dặm nữa, là có thể thoát ly hải vực, trở về nội địa.

Phi hành thời gian dài, sẽ làm cho tư duy người ta sinh ra một cảm giác chết lặng, nhất là cảnh trí quanh mình không hề biến hóa, bay như thế nào cũng đều là biển cả mênh mông…

Tô Triệt cũng có chút mệt mỏi buồn ngủ, trong lúc đó, chợt nghe lão Hắc lại truyền đến cảnh báo một lần nữa:

– Chủ nhân, đằng sau có biến.

Tô Triệt quay đầu xem xét, liền gặp được chân trời xa xa xuất hiện ba chấm đen nhỏ, cự ly quá xa, tạm thời còn thấy không rõ…

Nhưng mà, tốc độ phi hành của đối phương thật nhanh, trong chớp mắt thì thấy rõ ba người.

– Tốc độ nhanh như vậy, hiển nhiên là Kim Đan tu sĩ.

Tô Triệt không chút do dự, lập tức đổi thành thẳng đứng lao xuống, phù phù, một đầu đâm vào trong biển.

Mặc dù còn không có nhìn rõ ràng phục sức của đối phương, cũng không biết có phải là người Thái Ất Môn hay không, nhưng mà trên đường đi, Tô Triệt đã sớm nghĩ kỹ ứng phó cục diện cùng loại như thế nào, cho tới bây giờ đều không có may mắn ở trong lòng.

Sưu sưu sưu…

Mấy hơi qua đi, ba tu sĩ Kim Đan này bay tới, một người trong đó hô:

– Thấy rõ không? Là hắn sao?

Hai người khác lắc đầu nói:

– Cự ly quá xa, không có thể nhìn rõ ràng hình dạng của hắn.

Thời điểm Tô Triệt vào nước, bọn họ còn ở bên ngoài mười dặm, chỉ dựa vào mắt thường, xác thực xem không quá rõ ràng.

Người đi đầu cầm la bàn truy tung, tinh tế dò xét một phen, nhân tiện nói:

– Trong phương viên trăm dặm, lại không có dấu vết người nào cao tốc phi hành khác, phỏng chừng chính là hắn.

– Ta xuống dưới bắt hắn, các ngươi ở trên trời trông chừng.

Dứt lời, người này cũng là một đầu đâm vào trong biển.

Đáy biển tĩnh mịch, Tô Triệt giấu ở trong khe đá ngầm cự đại, kích phát Ẩn Linh châu, biến thành một người tàng hình.

– Chủ nhân, một tên đi xuống, tu vi Kim Đan sơ kỳ, xác thực là người Thái Ất Môn.

Trong nước sâu, năng lực dò xét của lão Hắc ngược lại không có chịu ảnh hưởng, vẫn là bao phủ phạm vi bán kính hai trăm trượng.

– Chỉ là Kim Đan sơ kỳ, hẳn là không khám phá được ta ẩn thân.

Tô Triệt thoáng yên tâm một ít:

– Thoạt nhìn, bọn họ chính là vì ta mà đến. Tại sao lại bị bọn họ nhìn chằm chằm vào nhỉ? Chẳng lẽ là có chuyện gì sao?

Tô Triệt cẩn thận suy nghĩ, thoáng ý thức được:

– Có phải lúc ta rời đảo, sử dụng hai loại thần thông phát động đánh lén, dẫn phát hứng thú của những người này hay không?

– Rất có thể.

Lão Hắc cân nhắc nói.

– Cái này có chút phiền phức.

Tô Triệt thầm suy nghĩ nói:

– Hải vực mênh mông, một khi bị những Kim Đan trưởng lão này theo dõi, mặc dù tiêu hao hết sạch tất cả Cực Quang phù, vẫn là trốn không xa được, nhất định sẽ bị đuổi kịp…

Nghĩ tới đây, một ý nghĩ liều mạng xông lên trong lòng:

– Dứt khoát, liều mạng một lần cùng bọn họ.

– Đi.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc thử răng nanh, đối với Tô Triệt vừa mới nắm giữ Thần thông Tù Ma, cũng là rất có tin tưởng.

Bá…

Một đạo thần thức xẹt qua bên người, Kim Đan tu sĩ kia đã tiềm đến nơi này, đang cẩn thận tìm tòi một mảnh đáy biển này.

Tô Triệt quyết định chủ ý đánh lén hắn, bất quá, đối với hai loại thần thông của mình có thể có hiệu quả hay không, trong nội tâm vẫn còn có chút không quá tin tưởng.

Tại Cực Quang đảo, tuy thành công đánh lén Ô Lực cùng Vạn Hải, nhưng bọn họ đều là Kim Đan kỳ xuất thân tán tu, các phương diện năng lực xa xa không bằng những Kim Đan trưởng lão này của Thái Ất Môn.

Chương 294 : Lại chém một người (hạ)

Đồng dạng đều là Kim Đan sơ kỳ, Kim Đan trưởng lão Thái Ất Môn, tuyệt đối có thể lấy một địch hai, thoải mái chiến thắng Ô Lực cùng Vạn Hải.

– Không liều mạng một lần, sao sẽ biết đáp án. Lão tử bị bức đủ rồi.

Tô Triệt thầm cắn răng ngà, một cổ tà hỏa bốc lên trong lồng ngực. Lần lượt bị những người này đuổi theo, rốt cuộc có chết hay không…

Sở dĩ muốn liều mạng cùng hắn, là vì Tô Triệt biết rõ, mặc dù hiệu quả của Ẩn Linh châu rất tốt, nhưng mà du động dưới nước mà nói, còn có thể tạo thành ba động nước chảy, chạy không khỏi thần trí dò xét của hắn.

Tối thiểu nhất cũng phải liều mạng hạ hắn, mới có thể lẩn trốn dưới nước.

Giờ phút này, Kim Đan trưởng lão kia đã dần dần đến gần bên Tô Triệt, trong nước sâu, phạm vi thần thức Kim Đan sơ kỳ bao phủ, cũng có hơn một trăm trượng, bởi vậy, tốc độ tìm tòi của hắn cũng là rất nhanh.

Ở trên Cực Quang đảo, người này cũng xem qua đoạn hình ảnh kia của Tô Triệt, biết rõ tán tu Trúc Cơ kỳ có được hai loại thần thông đặc thù này, có thể cấu thành uy hiếp đối với Kim Đan tu sĩ, cho nên, cũng không có phớt lờ, vừa tiến vào trong biển, thì tế ra pháp bảo phòng ngự.

Mặc dù hắn không cho rằng Tô Triệt có lá gan đánh lén mình, nhưng vẫn là không phạm phải sai lầm khinh địch.

Cự ly dần dần tiếp cận, năm mươi trượng… bốn mươi trượng… ba mươi trượng…

Lúc tiếp cận đến hai mươi trượng, một đạo lam quang từ phía bên phải kích xạ ra.

Ở dưới nước, tốc độ ánh sáng càng là trốn không thoát, bất quá, Kim Đan trưởng lão này phản ứng cấp tốc, pháp thuẫn có chút thay đổi phương hướng, kịp thời chắn trước người.

Chỉ là, hắn cũng không biết, thần thông Nhiếp Hồn giống như là ánh sáng công kích, kỳ thật, cũng không phải ánh sáng chân chánh.

Căn bản là ngăn không được, Nhiếp Hồn chi lực, không đếm xỉa đến phòng ngự.

Hóa không có khả năng thành có khả năng, mới là thần thông.

Ông…

Mặc dù Kim Đan trưởng lão này đã sớm có chỗ đề phòng, nhưng vẫn là đánh giá thấp uy lực nhiếp hồn. Dù sao trước đó, hắn chưa bao giờ lĩnh giáo qua loại thần thông này.

Nguyên thần rung chuyển, làm cho tâm thần hắn run lên, trong nháy mắt trước mắt tối sầm.

Tuy chỉ là một cái nháy mắt, đối với Tô Triệt mà nói, cũng là cực kỳ quý giá, loại thần thông thứ hai tùy theo đưa đến.

Tù Ma.

Chữ tù màu xám hiện ra ở trên đỉnh đầu của hắn, vì ở trong nước sâu, chữ tù này chỉ bằng mắt thường cơ hồ là không thấy rõ, nhưng mà không ảnh hưởng tới uy lực của nó.

Thần trí của Kim Đan trưởng lão vẫn không có tỉnh táo lại, chân nguyên trong cơ thể, cùng với Kim Đan vùng đan điền, đã bị tù ma lực phong ấn chặt.

Như là trúng định thân thuật, hắn bảo trì động tác tuần tra về phía trước như trước, sững sờ huyền phù trong nước.

Sưu…

Một thanh phi kiếm Linh khí cực phẩm bị Tô Triệt kích phát ra, trong nháy mắt xẹt qua cự ly hai mươi trượng, kéo lê một đường vòng cung hoàn mỹ, vượt qua mặt pháp thuẫn này, từ bên cạnh đâm trúng cái cổ của Kim Đan trưởng lão.

Cảnh giới cao nhất của ngự kiếm chi đạo, coi trọng đúng là ngoài ngàn dặm, lấy thủ cấp địch nhân.

Uy lực của Linh khí cực phẩm, đủ để xuyên thấu khí kình hộ thân của tu sĩ Kim Đan sơ kỳ. Thanh phi kiếm này, còn là từ chỗ Kim Đan tu sĩ Diệt Lô đã bị Tô Triệt giết chết.

Xích…

Nhưng mà, Tô Triệt đồng dạng đánh giá thấp thực lực của Kim Đan trưởng lão Thái Ất Môn, phi kiếm xác thực xuyên thấu khí kình hộ thân của hắn, đâm trúng cổ của hắn, lại giống như đâm trúng ngọc thạch, chỉ có thể lướt qua, không có thể đâm đi vào.

– Không xong.

Sắc mặt Tô Triệt đại biến, đương nhiên biết được, thương thế loại trình độ này, đối với một người bình thường mà nói đủ để trí mạng, nhưng mà đối với tu vi Kim Đan mà nói, chỉ là vết thương da thịt mà thôi.

– A…

Kim Đan trưởng lão bị cái cổ đau đớn đánh thức, thần trí khôi phục hoàn toàn, lập tức bắt đầu giãy dụa, muốn phá tan trói buộc của tù ma lực.

Chữ tù trên đỉnh đầu kia, quang mang chớp động, lung lay sắp đổ, mắt thấy muốn tiêu tán mất.

– Linh khí cực phẩm uy lực không đủ a.

Tô Triệt càng nhẫn tâm, lần nữa lấy ra Phù Bảo mà sư tôn ban cho kia.

Lúc nên dùng, vậy thì không nên tiếc rẻ, nếu không cái gì cũng không còn cả.

Bá…

Kim sắc kiếm quang chợt lóe lên, tương đương với một kích toàn lực của Huyền Cơ Tôn Giả, uy lực khủng bố.

Kim Đan trưởng lão bị tù ma lực vây khốn, hai mắt mở to, lại không có cách nào tránh né, chỉ có thể mắt nhìn thấy đạo kiếm quang này đánh úp tới trước mặt.

Xích…

Từ bộ não, đến giữa háng, bị đạo kiếm quang này chém thành hai nửa, biến thành hai mảnh thi thể.

Nhiếp Hồn…

Lúc này, Tô Triệt đã có kinh nghiệm, không đợi nguyên thần hắn chạy ra bên ngoài cơ thể, lập tức phát động thần thông Nhiếp Hồn.

Bá…

Nguyên thần của Kim Đan trưởng lão bị hút vào Tiên Ngục, triệt để bốc hơi khỏi nhân gian.

Thân hình Tô Triệt tháo chạy, bảo trì trạng thái ẩn thân, lập tức vọt tới, thu thi thể cùng tất cả vật phẩm tùy thân của hắn vào trong Tiên Ngục. Sau đó, không chút nào dừng lại, mau chóng lao nhanh vào đáy biển.

Đương nhiên, cũng có thể lựa chọn chìm vào đáy biển, nuốt Độn Địa đan theo lòng đất lẩn trốn. Chỉ là Tô Triệt lo lắng bán thần thông độn địa lưu lại dấu vết rõ ràng, bị Kim Đan trưởng lão khác đuổi theo.

Còn không bằng bảo trì hiệu quả ẩn thân, tiềm hành ở đáy biển. Dù sao, đáy biển có mạch nước ngầm chảy xiết, có thể hủy diệt đi tất cả dấu vết mà mình đi ngang qua còn sót lại.

Khi lẩn trốn, đồng thời Tô Triệt cũng hưng phấn không thôi, vừa rồi thuận lợi giết chết một tên Kim Đan tu sĩ như thế, ngoại trừ có Phù Bảo của sư tôn trợ giúp, trọng yếu hơn là, Thần thông Tù Ma hiển lộ ra uy lực rõ ràng.

Trách không được, Tử Tiêu sư tổ từng nói qua, giá trị một tấm thượng cổ bảo phù, đồng đẳng với vài kiện Linh bảo, cực kỳ trân quý.

Trước mắt mà nói, tổ hợp Nhiếp Hồn cùng Tù Ma, cũng không phải một cộng một đơn giản như vậy, thực lực tổng hợp lại của mình tăng lên mấy lần. Địch nhân Kim Đan sơ kỳ đối với mình mà nói, không còn là đáng sợ như vậy.

Trên mặt biển, hai Kim Đan trưởng lão Thái Ất Môn khác, đợi trọn vẹn một phút đồng hồ, còn không thấy phía dưới có động tĩnh gì.

– Tiểu tử kia dối trá như vậy sao?

Trung niên tu sĩ mặt chữ quốc trong đó nhỏ giọng thầm nói:

– Triết Hoa xuống dưới lâu như vậy, cũng không có thể bức hắn đi ra.

– Nếu không, ngươi trông chừng ở đây, ta đi xuống xem một chút?

Tên còn lại hỏi.

– Hảo, nếu như có tình huống nào, lập tức đi lên cho ta biết.

Tu sĩ mặt chữ quốc dặn dò.

Người nọ gật gật đầu, lập tức đâm vào trong biển.

Hơn mười tức qua đi, hắn lại từ trong biển chui ra, nhíu mày nói:

– Phía dưới không có gì cả, Triết Hoa cũng không thấy.

– Làm sao có thể?

Tu sĩ mặt chữ quốc rất là kinh ngạc:

– Cho dù tiểu tử kia trốn vào tầng nham thạch đáy biển, Triết Hoa cũng sẽ gởi thư tín cho chúng ta.

– Có thể hay không…audio truyện ngôn tình

Tên còn lại trầm thấp suy đoán:

– Triết Hoa đã tao ngộ bất trắc gì rồi?

Chương 295 : Bế quan dưới biển sâu (thượng)

– Không có khả năng.

Tu sĩ mặt chữ quốc khoát tay nói:

– Tu vi tiểu tử kia chỉ là Trúc Cơ kỳ, thực lực có mạnh hơn nữa, cũng không có thể vô thanh vô tức thu phục Triết Hoa. Vô luận như thế nào, cũng phải gây ra chút động tĩnh mới đúng.

Năng lực cảm ứng của Kim Đan tu sĩ siêu cấp nhạy cảm, mặc dù là độ sâu mấy trăm trượng dưới đáy biển xảy ra một hồi giao chiến kịch liệt, cũng không có thể dấu diếm được cảm ứng của bọn họ.

Bọn họ cho rằng, trừ khi tiểu tử kia là một cường giả Kim Đan hậu kỳ, mới có năng lực vô thanh vô tức xử lý một Kim Đan trưởng lão sơ kỳ của Thái Ất Môn.

Thực nếu là Kim Đan hậu kỳ, hắn còn bị sợ đến trốn vào trong nước sao?

Nghĩ như thế nào, cũng là giải thích không thông.

Vì vậy, hai người bọn hắn chỉ có thể cùng một chỗ tiềm nhập đáy biển, truy tìm sư đệ Triết Hoa ở bốn phía, cùng với tung tích của Tô Triệt.

Tô Triệt bảo trì trạng thái ẩn thân, chậm rãi chạy dưới đáy biển.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc thẩm vấn nguyên thần của Kim Đan tu sĩ Triết Hoa, Tô Triệt thế mới biết, mình lại bị Chiến Đường đường chủ Hạo Nguyên đại tôn của Thái Ất Môn theo dõi.

Hạo Nguyên đại tôn, tu vi Kim Đan hậu kỳ Đại viên mãn, được xưng tụng là đệ nhất nhân dưới Nguyên Anh của Thái Ất Môn, cốt linh vẫn chưa tới một trăm năm mươi tuổi, tiền đồ không thể hạn lượng, nghe nói là người được đề cử làm Chưởng môn Chí Tôn kế nhiệm.

– Tán tu Ưng Liêm bị hắn dùng sưu hồn thuật biến thành ngốc tử, tên Hạo Nguyên này, cũng là người tâm ngoan thủ lạt a.

Tô Triệt âm thầm kinh tâm.

– Đó là đương nhiên, không phải tâm ngoan thủ lạt, như thế nào được thăng làm Chiến Đường đường chủ.

Lão Hắc trả lời.

– Sưu Hồn thuật.

Trong nội tâm Tô Triệt rét run:

– Ta sợ nhất đúng là loại thần thông này, cũng không biết là người thiếu đạo đức nào sáng tạo ra loại kỹ xảo này.

Sau một hồi khó chịu, Tô Triệt tiếp tục thầm nghĩ:

– Giờ thì khổ rồi, Thái Ất Môn bao vây Bắc Cực Hải cực kỳ chặt chẽ. Không thể tiếp tục phi hành trên mặt biển được nữa. Thật sự không được, vậy thì tìm một chỗ ẩn núp đi, tránh khỏi trận phong ba này rồi nói sau.

Trong lòng Tô Triệt hiểu rõ, tuy mình có hai loại thần thông trong người, nếu như chính diện so đấu cùng một trưởng lão Kim Đan sơ kỳ của Thái Ất Môn, khẳng định không phải đối thủ của người ta.

Mặc dù dùng thần thông vây khốn đối phương, cũng không đủ lực công kích giết người trong nháy mắt, Phù Bảo mà sư tôn ban cho chỉ còn một đạo kiếm khí, không thể tùy tiện tiêu hao.

Lão Hắc đồng ý nói:

– Triệt để ẩn núp đi, ba tháng không lộ diện, ta cũng không tin Thái Ất Môn sẽ vì một mình chủ nhân, lại lao sư động chúng phong tỏa Bắc Cực Hải dài đến ba tháng.

– Điều này chắc sẽ không xảy ra!

Trong nội tâm Tô Triệt cười nói:

– Lực hấp dẫn của ta, còn không đến mức lớn như vậy.

– Đúng vậy.

Lão Hắc gật đầu nói:

– Vừa vặn trong Tiên Ngục có thêm một linh mạch, cũng đủ cho chủ nhân tu luyện. Chủ nhân dứt khoát ẩn núp bế quan, để cho những tên hỗn đản kia ở bên ngoài chờ xem.

– Bế quan tu luyện?

Trong nội tâm Tô Triệt khẽ động:

– Cái chủ ý này cũng không sai.

Đan dược đầy đủ, linh khí không thiếu, bế quan ở nơi nào cũng đồng dạng, chỉ cần che dấu sâu một ít, không bị yêu thú trong biển quấy rầy là được rồi.

Đương nhiên, địa phương bế quan cần hảo hảo tìm kiếm một phen, khu vực này là khẳng định không được, bởi vì, sau lưng còn có hai Kim Đan tu sĩ đang tìm kiếm mình ở bốn phía.

Vì vậy, Tô Triệt tùy tiện chọn một phương hướng, thoáng đẩy tốc độ nhanh hơn, tiếp tục lặn xuống phía dưới.

Một ít yêu thú trong biển, cũng không thể khám phá trạng thái ẩn thân của Tô Triệt, lại tạo thành trình độ quấy nhiễu nhất định đối với chút ít Kim Đan trưởng lão kia của Thái Ất Môn.

Tuy nhiên, tu vi thực lực của Kim Đan trưởng lão còn ở đó, không có khả năng bị yêu thú làm bị thương, nhưng mà, một khi động thủ, ba động mãnh liệt sẽ lau đi toàn bộ tất cả dấu vết, sẽ triệt để mất đi tung tích của Tô Triệt.

Sau nửa canh giờ, hai Kim Đan trưởng lão của Thái Ất Môn kia bay ra mặt biển, chỉ có thể là tạm thời buông tha tìm kiếm.

– Xem ra, Triết Hoa thật là tao ngộ bất trắc rồi, một chút dấu vết cũng không có để lại.

Tu sĩ mặt chữ quốc ảm đạm thở dài, lại nói:

– Đưa tin cho đại tôn a, mau chóng phái thêm nhân thủ tới, tiến hành điều tra triệt để đối với hải vực này. Tiểu tử kia không dám bay ra, chỉ là lặn ở trong biển, khẳng định trốn không xa.

– Hảo.

Tên còn lại đánh vào trong truyền tin ngọc phù một đoạn tin tức, sau khi kích phát, ngọc phù hóa thành một đạo bạch quang, trong nháy biến biến mất trong không trung.

Sau nửa canh giờ, hơn mười đạo độn quang rất nhanh bay tới, thực lực thấp nhất cũng là Kim Đan sơ kỳ.

– Mỗi người phụ trách trăm dặm hải vực, cẩn thận tìm tòi, không được buông tha bất luận dấu vết gì để lại.

Một Kim Đan trung kỳ trưởng lão truyền âm hô:

– Tu vi người này chỉ là Trúc Cơ kỳ, cho dù nuốt Độn Địa đan, cũng sẽ lưu lại ba động độn địa rõ ràng, mọi người chớ xem nhẹ những chi tiết này.

Mọi người cùng kêu lên lĩnh mệnh, nhanh chóng phân tán ra.

Chỉ là, điều tra cả ngày, cũng không có phát hiện bóng dáng của Tô Triệt, thông qua các loại pháp bảo truy tung, cũng không có tìm được chút dấu vết nào của nhân loại tu sĩ còn sót lại ở dưới biển sâu.

Không biết rằng, Tô Triệt sớm đã bỏ chạy tới một phiến hải vực khác bên ngoài vạn dặm, sở dĩ có thể đi nhanh như vậy, đó là bởi vì, Tô Triệt thả tiểu Giao Long ra, mang theo mình chạy nhanh.

Tô Triệt cũng ngụy trang thành linh lực ba động của Xà Nữ, kể từ đó, một chút mùi vị của nhân loại cũng chưa có. Vào vị Kim Đan trưởng lão kia của Thái Ất Môn muốn ở đáy biển tìm thấy được dấu vết linh lực lưu lại của nhân loại tu sĩ, khẳng định là không thể nào.

Giao Long vốn là yêu thú thường niên sinh hoạt ở trong nước, tốc độ trong nước còn nhanh hơn cả tốc độ phi hành trên không, sớm mang theo Tô Triệt thoát khỏi phạm vi tìm tòi của bọn họ.

Còn nữa, Ngân Tu Giao huyết thống cao quý, đối với các yêu thú khác có Tiên Thiên áp chế, nói như vậy, yêu thú trong biển sâu cũng sẽ không chủ động phát động công kích với Giao Long. Mặc dù biết rõ Ngân Tu Giao này còn ở vào ấu kỳ, cũng sẽ không tùy ý trêu chọc nó.

Yêu thú cũng có trí khôn, chúng nó cũng biết, khi dễ tiểu, rất có thể sẽ đưa tới lão. Nếu như đưa tới một Ngân Tu Giao trưởng thành phát động trả thù điên cuồng, vậy thì tất cả yêu thú trong hải vực này đều xong đời.

Chiều sâu năm trăm trượng dưới đáy biển, Tô Triệt chọn trúng một khối đá ngầm cự đại, mình không có tiện ra tay, nên để cho tiểu Giao Long đào ra một cái thạch động hẹp dài. Tiểu Giao Long thân là yêu thú, có thể nhạy cảm cảm ứng ra, phụ cận cũng không có hải yêu thực lực cường hãn, bế quan trong này, sẽ không có phiền toái gì.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 1 tháng trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)