1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 286: Loạn Thạch Trận (c1426-c1430)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 286: Loạn Thạch Trận (c1426-c1430)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1426 : Hành hạ (hạ)

Đây là một loại cảm giác tương đối kỳ quái, khó có thể miêu tả rõ ràng. Biết rất rõ ràng một quyền này của mình dùng hết toàn lực, bộc phát ra đích uy năng hơn một ngàn lần, rồi lại có thể thấy rõ ràng, quả đấm của mình đang ở trước mặt, vô cùng chậm rãi, từng chút từng chút một đánh về phía trước. Động tác vô cùng chậm. Chậm đến mức không thể nghĩ đến.

Tốc độ như vậy, ngay cả một cái mai rùa cũng không thể đánh trúng được! Trong lòng Tô Triệt gấp gáp, nhưng cũng không có cách nào tăng tốc độ lên được. Thậm chí, ngay cả Thiên Âm phóng thích ra Âm Ba Thần Thông, nguyên vốn phải là vô hình vô ảnh, trừ nàng ra không có người nào có thể phát hiện ra mới đúng, giờ phút này, bởi vì thời gian chậm lại vô hạn, chỉ bằng mắt thường là có thể nhìn thấy rõ ràng, hình ảnh một đạo âm ba như cái mũi dùi hơi mờ cơ hồ như đang ở trạng thái tĩnh vậy.

Mạn Chi khống chế tự phù, lão Hắc tấn công, Tiểu Hắc huy vũ chiến phủ, tất cả đều giống nhau, đều gần như là rơi vào trạng thái tĩnh lặng, thật lâu mới có thể nhìn ra một chút xíu thay đổi.

Nhưng mà, Ngao Tổ đứng ở vị trí trung tâm, lại chậm rãi hướng Tô Triệt bên này bay đến. Tốc độ của hắn so với trước thì cũng không tính là nhanh, thật giống như người nhàn nhã tản bộ dạo chơi, nhưng so với năm người Tô Triệt, mỗi một động tác đều chậm đến cực điểm thì hắn nhanh hơn ngàn vạn lần.

Ngao Tổ vẫn giữ nụ cười dữ tợn trên mặt, tựa hồ như muốn nói với Tô Triệt: Chờ xem, ta sẽ lập tức qua đó. Ngươi sẽ giống như quả trên cây, từ từ đợi ta đến hái. Giờ khắc này, Tô Triệt không khỏi liên tưởng đến năm đó, hắn ở trên Ma Ly Đảo, nhất định cũng nhàn nhã như thế này, tiêu dao tự tại đem Tử Tinh Quả hái tới tay sao?

Ngao Tổ so với suy nghĩ của mấy người Tô Triệt càng cường đại hơn. Chỉ bằng chiêu Thời Gian Lĩnh Vực này, hắn là người không thể bị đánh bại.

Tối thiểu, ở bên trong cái Thời Gian Lĩnh Vực này, nhân số nhiều hơn nữa đối với hắn cũng không có tác dụng. Trừ khi tu vi của ngươi còn trên cả hắn, mới có thể không bị Thời Gian Lĩnh Vực ảnh hưởng.

Tu vi thực lực của năm người Tô Triệt so với Ngao Tổ còn kém một mảng lớn. Đừng nói là năm người, cho dù là năm mươi người, năm trăm người, một khi đình trệ ở bên trong Thời Gian Lĩnh Vực, cũng sẽ bị hắn thoải mái nhàn nhã bóp chết từng người một.

Không trách được hắn dám một thân một mình đuổi giết. Có được thần kỹ như thế, quả thật là không cần bất kỳ một trợ thủ nào.

Vù vù vù vù…

Bên trong Thời Gian Lĩnh Vực có hình dạng khối cầu, một cỗ ba động kỳ dị không ngừng kích động. Cảnh này khiến Tô Triệt mơ hồ lĩnh hội được một cái ý nghĩa xâu xa nào đó, tựa hồ có thể mang đến chỗ tốt tuyệt diệu nào đó cho Tiên Ngục Bát Tầng của mình.

Ngao Tổ hướng về phía bên này, chậm rãi bay tới. Mặc dù hắn là chưởng khống giả Thời Gian Lĩnh Vực, nhưng mà đây cũng là tốc độ nhanh nhất hắn có thể đạt tới. Lúc đầu, khoảng cách giữa Ngao Tổ và Tô Triệt là khoảng một vạn trượng, hiện tại đã thu hẹp lại gần một nửa.

Nhưng có điều, dường như tốc độ truyền tải của tâm linh ba động lại không bị ảnh hưởng quá lớn. Ngao Tổ thong thả bước đi trên không, chậm rãi nói:

– Có phải hiểu ra chút gì đó với Thời Gian Lĩnh Vực của ta hay không? Điều này không kỳ quái. Từng người khi rơi vào trạng thái này cũng sẽ như thế. Bây giờ ta có thể cho ngươi thêm một cơ hội nữa, nếu ngươi nguyện ý chủ động phối hợp, như vậy, chẳng những không bị tổn thương mà ta còn đem loại năng lực nắm giữ thời gian này truyền thụ cho ngươi.

Dĩ nhiên, chủ động phối hợp theo lời hắn không thể nào là đáp ứng miệng một cách đơn giản được. Nhất định là Tô Triệt phải tự phong ấn tu vi của mình, thúc thủ chịu trói, bày tỏ thái độ thành ý nhất mới được.

Tô Triệt không trả lời thẳng, ngược lại còn phát ra tâm linh ba động thúc giục hắn:

– Phiền ngươi đến mau một chút được không? Phải biết rằng, một cái quá trình chậm chạp như thế, quả thực là một loại hành hạ.

Có ý gì? Chẳng lẽ nói, Tô Triệt rất hy vọng Ngao Tổ mau tới một chút, một chiêu đoạt mạng, van xin một cái chết thống khoái sao?

– Hành hạ?

Ngao Tổ lại đi thêm được mấy trăm trượng nữa, lắc đầu cười to:

– Người trẻ tuổi, ta dám cam đoan, ngươi cũng không hiểu cái gì mới xem như chân chính bị hành hạ. Nghĩ tới Ngao Tổ ta đã sống vô số năm, cũng chỉ mới cách đây không lâu mới hiểu được chân lý của hai chữ ‘hành hạ’. Ngươi là người hồ đồ ngu xuẩn, ta không ngần ngại cùng ngươi chia xẻ một phần tâm đắc này.

Tô Triệt vẫn duy trì một tư thế vung quyền lên như cũ, thật giống như một pho tượng huyền phù hư không, thoạt nhìn có chút tức cười. Dĩ nhiên đây đúng là một loại tình cảnh vô cùng đáng buồn.

Trong lòng bốn người Thiên Âm như có lửa đốt. Mắt nhìn thấy khoảng cách giữa Ngao Tổ và Tô Triệt càng ngày càng gần, tuy từ đây nhìn thì có vẻ như đây là một quá trình vô cùng dài dòng, nhưng lại không thể nghĩ ra biện pháp hữu hiệu có thể hóa giải nguy cơ này.

Tựa như lời Tô Triệt mới nói, đây đúng thật là một loại đau khổ tâm hồn, một loại hành hạ.

Khoảng cách Ngao Tổ với bên này càng ngày càng gần, trên đỉnh đầu Tô Triệt dần dần hiện ra bóng dáng Cự Phú.

Vốn là chỉ cần tâm niệm vừa động là có thể trong nháy mắt đem Cự Phú xuất ra ngoài, nhưng ở bên trong Thời Gian Lĩnh Vực này, một chuyện đơn giản như thế cũng bị làm chậm vô số lần, cũng không biết có thể ở thời điểm trước khi Ngao Tổ đến, đem kết giới phòng ngự Cự Phú kịp thời xuất ra ngoài.

Khuôn mặt dữ tợn của Ngao Tổ nở nụ cười quái dị:

– Chỉ bằng một món pháp bảo phòng ngự như vậy, ngươi cho là có tác dụng không?

Lực lượng phòng ngự của Cự Phú cũng chỉ tương đương với Hỗn Độn linh bảo mà thôi.

Trước mặt đỉnh cấp cường giả như Ngao Tổ sẽ giống như một tờ giấy, đâm một cái là thủng vậy, điểm này ai cũng có thể đoán được. Bởi vậy có thể thấy được, Tô Triệt thật sự là lâm vào đường cùng, chỉ có thể làm ra một chút giãy dụa vô ích mà thôi.

Thật sự không chịu nổi một kích sao?

Thiên Âm liều mạng thúc dục Âm Ba Thần Thông của mình, nhưng mà tốc độ di động của âm ba hình mũi dùi không có thay đổi chút nào, quả thực so với ốc sên còn chậm hơn.

Tiểu Hắc cũng giống như vậy, muốn huy vũ chiến phủ chém nát Thời Gian Lĩnh Vực, cứu trợ cha của mình, nhưng quỹ tích vận động của chiến phủ trong tay vẫn là trạng thái gần như tĩnh, với khoảng cách vạn dặm với Ngao Tổ, phảng phất vĩnh viễn cũng không thể chạm vào hắn.

Ngao Tổ với một thân Lân giáp màu vàng lợt đã đến khoảng cách ngoài năm trăm trượng. Hắn chậm rãi giơ tay bên phải lên, định phát động công kích với Tô Triệt. Với khoảng cách năm trăm trượng, lấy thực lực kinh khủng của hắn, chỉ cần một kích là có thể dễ dàng đánh bại Tô Triệt sao?

Bá!

Đột nhiên, một đạo lam quang từ mi tâm Tô Triệt bắn ra, bao phủ lấy Ngao Tổ.

Thoạt nhìn, một đạo lam quang này cũng tương tự như Nhiếp Hồn Thần Thông mà Tô Triệt hay sử dụng ở phàm trần. Nhưng làm người ta ngạc nhiên chính là đạo lam quang này lại có thể không bị Thời Gian Lĩnh Vực ảnh hưởng, tốc độ nhanh vô cùng.

Chương 1427 : Thủ hộ tuyệt đối

Vẻ mặt Ngao Tổ đại biến. Hắn biết, lực lượng không bị Thời Gian Lĩnh Vực ảnh hưởng, đối với mình mà nói, cũng sẽ sinh ra uy hiếp thật lớn. Đạo lý rất đơn giản. Loại lực lượng này phải có thuộc tính và tính chất đặc biệt áp đảo Thời Gian Lĩnh Vực mới có thể không bị ảnh hưởng bởi sự thay đổi thời gian.

– Đây là cái gì?

Ngao Tổ muốn né nhanh qua, nhưng vấn đề là bản thân hắn đang ở bên trong lĩnh vực của mình, tốc độ di động cũng tương đối chậm chạp, chỉ là so với đám người Tô Triệt thì nhanh hơn nhiều mà thôi, không thể trong phút chốc không thể tránh được luồng ánh sáng chiếu đến.

Đây có phải là tự mua dây buộc mình hay không? Nhưng đặc tính của Thời Gian Lĩnh Vực chính là như vậy, thế gian không tồn tại thứ gì chân chính hoàn mỹ, cũng không tồn tại pháp thuật thần thông không có chút nhược điểm nào.

Thân thể Ngao Tổ giãy dụa, mới vừa làm ra một cái hành động sang ngang để tránh né đã bị đạo lam quang này bao phủ bên trong.

Bốn người Thiên Âm nhất thời vui mừng, mặc dù không biết đạo lam quang này có thể tạo thành thương tổn loại nào với Ngao Tổ, tuy nhiên cũng hiểu được, có thể không bị lực lượng của Thời Gian Lĩnh Vực ảnh hưởng thì nhất định là phi thường cường đại.

Vù vù vù vù vù vù…

Ở ngoài Thời Gian Lĩnh Vực, Hỗn Độn sương mù dày đặc trong phạm vi mấy trăm vạn dặm bỗng nhiên sinh ra dị biến, chuyển động không ngừng, hướng vị trí trung tâm mà tụ lại.

Cái vị trí trung tâm này cũng không phải là Tô Triệt mà là Ngao Tổ.

Loại dị biến này, cơ hồ chỉ ở trong nháy mắt liền kết thúc. Hỗn Độn sương mù dày đặc trong phạm vi mấy trăm vạn dặm tụ tập mà đến, tụ thành một cỗ lực lượng kinh khủng không thể chống lại. Thời Gian Lĩnh Vực thật giống như một cái bọt xà phòng, ‘ba’ một cái đã bị dễ dàng nghiền nát. Sau đó, một cỗ lực lượng kinh khủng này hoàn toàn tập trung trên người Ngao Tổ, đem hắn biến thành một quả trứng cực lớn hình bầu dục.

Một quả trứng cực lớn hình bầu dục, màu xám đen, cao gần mười trượng xuất hiện.

Đây là chuyện gì xảy ra?

Thời Gian Lĩnh Vực bị phá, bốn người Thiên Âm nhất thời khôi phục trạng thái bình thường, lập tức bay trở về bên cạnh Tô Triệt. Không cần mở miệng hỏi thăm, chỉ bằng ánh mắt là có thể biểu đạt rõ ràng ngờ vực trong lòng.

Chỉ có lão Hắc đoán được điều gì đó, lập tức hỏi:

– Chủ nhân, ngươi đem Hỗn Độn Thủ Hộ ra dùng?

– Đúng vậy.

Tô Triệt gật đầu, giải thích với mọi người:

– Năm đó, ta mua được từ chỗ thương nhân Mạc Nhĩ Đức Thần mười bảo vật, cái ‘Hỗn Độn Thủ Hộ’ này là một trong số đó. Tác dụng cụ thể là sau khi kích phát, Hỗn Độn Thủ Hộ sẽ đem năng lượng Hỗn Độn trong phạm vi mấy trăm vạn dặm triệu tập tới đây, tạo thành một cái kén bảo vệ, đem mình bảo vệ ở bên trong. Vậy chẳng khác nào là phong bế ở bên trong. Dĩ nhiên, Hỗn Độn Thủ Hộ không chỉ là hữu dụng đối với mình, cũng có thể sử dụng trên thân người khác. Rất đáng tiếc, chỉ có thể sử dụng một lần, lại lãng phí ở trên người Ngao Tổ.

Hóa ra là như vậy!

Mấy người Thiên Âm nhất thời hiểu được, mới vừa rồi, một đạo lam quang kia cũng không phải là công kích pháp thuật mà là một loại pháp thuật phòng ngự. Tô Triệt kích phát Hỗn Độn Thủ Hộ rồi, đem lực lượng Hỗn Độn trong phạm vi mấy trăm vạn dặm triệu tập tới đây, tạo thành một cái kén bảo vệ, đem Ngao Tổ phong bế ở bên trong.

Tình huống như thế cũng không hiếm thấy. Những pháp bảo như Chung Cực Thạch Hóa, Tuyệt Đối Băng Phong cũng cũng có thể tạo thành một loại cường lực bảo vệ, đem lực lượng công kích của địch nhân kháng cự bên ngoài. Nhưng giống như trước, phương pháp này cũng tồn tại một cái yếu điểm, đó chính là, trước khi hiệu quả thủ hộ không được giải trừ, người bị khóa ở bên trong thủ hộ tuyệt đối không thể ra được.

Năng lượng Hỗn Độn trong phạm vi mấy trăm vạn dặm ngưng tụ mà thành một lớp kén bảo vệ, đó là khái niệm bực nào?

Thực lực Ngao Tổ tuy mạnh nhưng cũng không thể từ bên trong đột phá đi ra ngoài.

Đồng dạng, trong lúc này, mấy người Tô Triệt cũng không có bất kỳ biện pháp nào tổn hại được hắn.

Đem thủ đoạn bảo vệ đặt trên người địch nhân, không thể không nói, đầu óc Tô Triệt thật đúng là tương đối linh hoạt. Cái loại cục diện vừa rồi, cũng chỉ có mượn lực lượng lĩnh vực Hỗn Độn cường đại mới có thể bài trừ Thời Gian Lĩnh Vực của Ngao Tổ.

Trừ cách đó ra, thật sự không còn cách nào khác.

– Ngươi có thể gặp được thương nhân Mạc Nhĩ Đức Thần, vận khí bực này thực khiến người ta hâm mộ.

Mạn Chi trước tiên là cảm khái một câu, tiếp theo lại hỏi:

– Như vậy, cái Hỗn Độn Thủ Hộ này có thể đem Ngao Tổ phong bế bao lâu?

– Mười mấy ngày.

Tô Triệt trả lời:

– Thời gian cụ thể khó có thể xác định, nhưng ta đoán chừng cũng phải trên dưới ba mươi ngày là có thể.

– Cũng không tệ lắm!

Mạn Chi gật đầu:

– Lợi dụng khoảng thời gian này, chúng ta có thể chạy rất xa, thậm chí còn có thể làm tốt một số chuẩn bị, thiết hạ một cái bẫy ở chỗ nào đó giành cho Ngao Tổ.

– Nga?

Trong lòng Tô Triệt vui mừng, vội vàng hỏi:

– Ngươi có biện pháp đối phó Thời Gian Lĩnh Vực của hắn sao?

Lợi dụng thời gian ba mươi ngày có thể chạy rất xa. Nhưng sau đó có bị Ngao Tổ đuổi theo hay không, đây là việc không có cách nào dự đoán được. Có điều, nếu như Mạn Chi có biện pháp bố trí bẫy rập, đem cái tên Ngao Tổ phiền toái này giải quyết hoàn toàn, vậy đương nhiên là một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, tận diệt hậu hoạn, không còn gì tốt hơn.

Mạn Chi trả lời:

– Tuy nói là có chút mạo hiểm, nhưng ta cho là, hẳn là sáu thành nắm chắc.

– Nắm chắc sáu thành?

Tô Triệt không chút do dự, lập tức đưa ra quyết định:

– Sáu thành đã rất cao. Cứ làm theo ý của ngươi.

– Tốt lắm. Chúng ta đến đó.

Mạn Chi chỉ một cái phương hướng, Tiểu Hắc chở bốn người Tô Triệt, rời đi cực nhanh, hướng bên kia lao tới. Ở trong khu vực này, chỉ còn lại cái kén lớn hình quả trứng màu xám đen bao quanh Ngạo Tổ đang lẳng lặng huyền phù trong Hỗn Độn.

Hỗn Độn Thủ Hộ còn có một đặc điểm, bởi vì nó lợi dụng năng lượng Hỗn Độn để tạo thành một loại bảo vệ, cho nên cái kén này sẽ cùng với lĩnh vực Hỗn Độn liên lạc chặt chẽ với nhau, cho dù Tô Triệt muốn đem nó thu vào Tiên Ngục, từ từ thu thập Ngao Tổ kia cũng không thể làm được.

Bất kể là kẻ nào, nếu muốn tùy ý thu cái kén khổng lồ đó vào không gian tùy thân, chỉ sợ sẽ như chuồn chuồn lay trụ, không thể thành công. Bởi vì ở nơi này, bốn phương tám hướng, chỗ nào cũng có năng lượng Hỗn Độn.

Có thể nói, Hỗn Độn Thủ Hộ chính là nơi Hỗn Độn lĩnh vực ban cho sự bảo vệ tuyệt đối. Người bị khóa ở bên trong kia sẽ không phải chịu bất kỳ hình thức thương tổn nào, khiến cho địch nhân của hắn, chỉ có thể bình tĩnh đợi ở bên ngoài, chờ hiệu quả thủ hộ của nó ta hết mới có thể ra tay.

Hỗn Độn Thủ Hộ là dùng để cứu mạng. Nhưng cùng là cứu mạng, phương pháp sử dụng lại có thể khác nhau. Như cái cách vừa rồi, với cục diện đó, nếu như Tô Triệt sử dụng Hỗn Độn Thủ Hộ đối với mình, biến thành một quả trứng lớn, quả thật có thể ở bên trong khoảng chục ngày, miễn dịch mọi công kích của Ngao Tổ. Nhưng vấn đề là, bốn người Thiên Âm sẽ dính phải độc thủ của Ngao Tổ

Chương 1428 : Loạn Thạch Trận (thượng)

Hơn nữa, mười mấy ngày sau, hiệu quả của Hỗn Độn Thủ Hộ tiêu hao hết, sẽ không tránh khỏi bị rơi vào lòng bàn tay của Ngao Tổ. Sử dụng bảo vật một cách lãng phí như vậy, cũng chỉ có thể kéo dài chút hơi tàn mà thôi.

Vì vậy, đem Hỗn Độn Thủ Hộ sử dụng trên người Ngao Tổ, tuyệt đối là phương pháp xử lý chính xác nhất.

Nhưng nếu ngược lại, nếu là một tình huống khác, Tô Triệt một thân một mình, người bị thương nặng, bị vây khốn bởi một đám địch nhân, vậy thì hoàn toàn có thể đem Hỗn Độn Thủ Hộ sử dụng trên người mình, lợi dụng thời gian mười mấy ngày, núp bên trong vỏ trứng, đem thương thế trị lành, còn có thể bình tĩnh suy nghĩ phương pháp thoát thân, vậy mới là thượng sách.

Giờ này khắc này, Ngao Tổ bị khóa ở bên trong vỏ trứng lại có một loại tâm trạng khác.

– Mẹ kiếp! Đây là Hỗn Độn Thủ Hộ!

Đối với Hỗn Độn Thủ Hộ, Ngao Tổ vẫn là có chút hiểu biết nhất định. Giờ phút này, hắn vô cùng tức giận nhưng cũng không thể làm được gì.

Không chỉ là nổi giận, còn có sự ức chế và ghen tỵ:

– Nghĩ tới Ngao Tổ ta, phiêu bạt trong Hỗn Độn vô số năm cũng chưa từng gặp được thương nhân Mạc Nhĩ Đức Thần. Tiểu tử kia vừa nhìn là biết mới tiến vào Hỗn Độn chưa bao lâu, không ngờ lại có được vận may như thế… Tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn! Nhất định phải bắt được hắn! Tiểu tử, ngươi trốn không thoát đâu! Vận khí của ngươi, pháp bảo của ngươi, tất cả sẽ về tay ta!

Ngao Tổ điên cuồng gầm thét bên trong vỏ trứng nhưng không có một thanh âm nào có thể xuyên thấu ra ngoài.

Hơn ba mươi ngày sau, có một quái nhân đầu sói thân người, thể hình hùng tráng, là một Hỗn Độn lữ hành giả đi đến nơi này. Từ xa ngoài trăm vạn dặm đã phát hiện ra cái trứng lớn này.

– Cái này là thứ gì vậy?

Vị lữ hành giả này vừa mới rời khỏi vũ trụ thế giới nơi hắn trưởng thành không có bao lâu, sự hiểu biết đối với Hỗn Độn cũng không nhiều lắm, cũng không tiếp xúc qua mấy kẻ Hỗn Độn lữ hành giả, càng không hiểu được cái trứng lớn trước mặt đại biểu cho cái ý nghĩa gì. Hắn còn tưởng rằng vận khí của mình tốt, gặp được một cái pháp bảo. Hắn đầy một bụng tò mò, kiểm tra xung quanh quả trứng một hồi lâu, cũng lấy ra vũ khí của mình, bổ chém binh binh bang bang một lúc lâu. Nhìn vỏ trứng không hư hao chút nào, hắn mừng rỡ trong lòng:

– Bảo bối tốt! Tài liệu cứng rắn như thế, dùng để chế tạo vũ khí hoặc là trang bị phòng ngự, vậy thì không còn gì tốt hơn!

– Di?

Hắn muốn thu cả quả trứng vào bên trong không gian tùy thân của mình thì ngạc nhiên phát hiện quả trứng trước mặt không chút nhúc nhích, chẳng lẽ là do nó quá nặng, vượt xa năng lực thu nhiếp của mình?

Nhưng bất kể như thế nào, cơ duyên này, sao hắn chịu dễ dàng buông tha.

Có thể trở thành cường giả Hỗn Độn, ai cũng có nghị lực phi thường, đều là loại người bền chí. Vị lang thủ lữ hành giả này nhất định không chịu rời đi, đi lại xung quanh quả trứng, khổ tâm suy nghĩ đối sách, thử đủ các loại phương pháp.

Qua thêm vài ngày nữa, quả trứng lớn trước mặt phát ra một loạt âm thanh ‘két két két’, đồng thời cũng xuất hiện những tiếng nứt vỡ.

– Chẳng lẽ là vì ta quán thâu năng lượng đã đầy đủ, dẫn đến một sinh linh nào đó sắp phá trứng mà ra, như vậy mà sinh ra sao?

Vào giờ khắc này, điều trong đầu hắn suy nghĩ chính là một số trường hợp thu sủng vật trong cái thế giới vũ trụ của mình. Cho nên, hắn không chút do dự, ‘bá bá bá’, liên tục có mấy đạo ký hiệu huyền ảo vỗ tới. Nói không chừng là có thể thu được một đầu sủng vật Hỗn Độn cấp độ mạnh đây.

Lớp vỏ trứng dầy gần mười trượng nổ tung, thân hình Ngao Tổ hiện ra, khí tức cuồng bạo, diện mục dữ tợn, ánh mắt hung ác lãnh khốc nhìn thẳng lữ hành giả đầu sói.

– Mới vừa rồi ngươi mạnh mẽ thi triển pháp thuật nhận chủ đối với ta phải không?

Ngao Tổ gửi đi tâm linh ba động xuyên suốt âm trầm, vô cùng lạnh lùng vô tình.

– Đây chỉ là một sự hiểu lầm.

Lữ hành giả đầu sói vội vàng giải thích:

– Mới vừa rồi ta cho rằng quả trứng kia là một bảo vật Hỗn Độn, trong lúc vô tình mới mạo phạm đến ngài, xin hãy tha lỗi!

Lữ hành giả đầu sói cũng là cường giả chí cao trong cái vũ trụ của hắn, phương diện kinh nghiệm lịch duyệt dĩ nhiên là đầy đủ, thoáng cái là có thể nhìn ra, đây tuyệt đối không phải là Hỗn Độn sinh linh vừa mới phá trứng mà ra gì cả, hắn cũng giống như mình, cũng là thân phận Hỗn Độn lữ hành giả, hơn nữa, thực lực đối phương kinh khủng, sâu không lường được, chính mình khẳng định không phải là đối thủ của hắn.

– Nếu đã thừa nhận, vậy thì tốt!

Trong mắt Ngao Tổ thoáng hiện sát ý. Lữ hành giả đầu sói ý thức được tình huống không ổn, vội vàng xoay người muốn bỏ trốn nhưng đã không kịp.

Oanh!

Sóng xung kích màu đỏ thắm chợt khuếch tán ra, Thời Gian Lĩnh Vực lần nữa hiện ra. Nhưng là lần này, phạm vi bao phủ chỉ có bán kính khoảng trăm trượng, vừa vặn đem lữ hành giả đầu sói bao vây ở bên trong.

– Thời Gian Lĩnh Vực?

Lữ hành giả đầu sói khiếp sợ cực độ, nhất thời cảm giác được hết thảy động tác của mình đều bị chậm đi vô số lần.

– Tiền bối tha mạng, đừng có giết ta!

Gặp gỡ một cái hung nhân có thực lực cường đại như thế, trừ mở miệng cầu xin tha thứ ra còn có thể có biện pháp gì nữa?

Ngao Tổ trầm mặt nhe răng cười, chậm rãi bay tới. Bị vây ở trong vỏ trứng hơn ba mươi ngày, tâm tình phiền não buồn bực vừa lúc cần có một chỗ để phát tiết.

Sau khoảng thời gian mười mấy nhịp hô hấp, khối cầu Thời Gian Lĩnh Vực màu đỏ thắm tự nhiên tiêu tán, Ngao Tổ huyền phù ở trong Hỗn Độn sương mù dày đặc, mắt nhìn về một cái hướng khác:

– Các ngươi trốn không thoát đâu!

Lữ hành giả đầu sói vừa rồi hiện đã không thấy bóng dáng, cũng không biết có phải là bị Ngao Tổ hoàn toàn biến thành hư vô hay không…

Trong một khu vực nào đó của Hỗn Độn tồn tại một khu vực tự nhiên tạo thành một cái Loạn Thạch Trận, thật giống như Vẫn Thạch Địa huyền phù trong tinh không.

Năm người Tô Triệt ở chỗ này chuẩn bị hơn mười ngày, hỗ trợ lẫn nhau, lợi dụng các loại tài liệu có được từ Hỗn Độn luyện chế đại lượng linh kiện chủ chốt để bày trận, kết hợp chặt chẽ với Loạn Thạch Trận.

Hết thảy sắp xếp là để đợi Ngao Tổ tìm tới nơi này.

Tô Triệt phi thường hiểu rõ, trong mười mấy ngày ngắn ngủi, tuyệt đối không thể cắt đuôi Ngao Tổ, nhất định sẽ bị hắn tìm được.

Đúng như dự đoán, một ngày sau, thân ảnh Ngao Tổ đã hiện ra ở phía ngoài Loạn Thạch Trận nhưng không có mạo muội xông vào mà là tạm ngưng xuống tới, dùng thần thức cường đại quăng vào trong trận, cẩn cẩn thận thận cực kỳ tỉ mỉ dò xét một phen, dĩ nhiên là nhanh chóng phát hiện năm người Tô Triệt.

– Muốn lợi dụng trận pháp để đối phó ta?

Khoảng cách có đến mấy vạn dặm. Ngao Tổ tâm linh ba động xuyên thấu đi vào.

Năm người Tô Triệt cũng có thể nghe thấy được.

– Không sai! Chúng ta đã nghĩ ra biện pháp, có thể lợi dụng uy năng trận pháp phá giải Thời Gian Lĩnh Vực của ngươi. Nếu ngươi không dám đi vào, vậy thì ở bên ngoài chờ xem. Dù sao chúng ta cũng không thể nào đi ra ngoài. …

Chương 1429 : Loạn Thạch Trận (hạ)

Trong lòng Tô Triệt rõ ràng, loại chuyện này không thể nào dấu diếm được Ngao Tổ. Thay vì che che lấp lấp, còn không bằng tung hỏa mù, lợi dụng lòng tự đại của Ngao Tổ, dùng phép khích tướng sẽ có hiệu quả hơn.

Ngao Tổ cười lạnh mấy tiếng, trong ánh mắt rõ ràng phóng ra vẻ coi thường. Mặc dù biết rõ không thể phạm phải thái độ khinh địch, nhưng hắn vẫn không tin mấy tên tiểu bối kia có thể phá giải Thời Gian Lĩnh Vực của mình. Chẳng qua bọn chúng cố ý bố trí mê trận mà thôi.

Đối với cái khu vực này, Ngao Tổ cũng là tương đối hiểu rõ. Thậm chí đã từng ở bên trong Loạn Thạch Trận giao chiến một trận. Hắn vô cùng rõ ràng, bên trong Loạn Thạch Trận cũng không có huyền cơ gì, chẳng qua là do được tự nhiên bên trong Hỗn Độn tạo nên mà trở thành một mảnh di tích hoang phế mà thôi.

Nguyên nhân tạo thành không khó để giải thích: rất lâu về trước, có một đống cự thạch to như Ma Ly Đảo, một người nào đó đã dùng nó để chế tạo Hỗn Độn bảo vật, phá nát nó ra. Đến một ngày kia, cả một tòa cự thạch nổ thành phấn vụn, tạo thành một mảnh phế tích chứa đầy loạn thạch.

Mấy tiểu bối này muốn lợi dụng một mảnh phế tích loạn thạch này để đối phó chính mình, không thể nghi ngờ là si tâm vọng tưởng, nằm mộng ban ngày.

Có điều, nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng không ngờ Ngao Tổ lại cực kỳ cẩn thận ngưng thần bất động, đứng ở phía ngoài Loạn Thạch Trận, dò xét thêm một lần nữa, lòng kiên nhẫn vô hạn. Trì hoãn đến mười mấy ngày, rốt cuộc là có vào hay không?

– Lão gia hỏa này thật đúng là rất cẩn thận. Không phải hắn là một kẻ lớn lối, cuồng vọng sao?

Lão Hắc không kềm nén được, trong lòng có chút gấp gáp. Cực cực khổ khổ chuẩn bị xong một cái bẫy, không biết là có thể dùng được không? Tình hình này, nếu cứ tiếp tục trì hoãn không giới hạn, chúng ta cũng không có nhiều thời gian cùng hao tổn cùng hắn như vậy.

– Yên tâm đi! Hắn nhất định sẽ tiến vào!

Cũng là tâm tư Tô Triệt trầm ổn:

– Huống chi, chúng ta cũng chỉ có thể lợi dụng trận pháp này để đối phó hắn. Trừ cách đó ra, không còn cách nào khác. Ta cũng không có cái Hỗn Độn Thủ Hộ thứ hai để vây khốn hắn.

Mạn Chi cũng là yên lặng gật đầu. Nếu không thể dựa vào uy năng trận pháp hoàn toàn giải quyết xong cái đại phiền toái này, bên trong Hỗn Độn mịt mờ, sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn đuổi theo. Nếu một lần nữa bị đình trệ trong Thời Gian Lĩnh Vực của hắn, vậy thì nhất định chết chắc.

Lại qua hơn mười ngày, đối với đạo lý của trận pháp, Ngao Tổ cuối cùng cũng có hiểu biết nhất định. Bên trong Loạn Thạch Trận cũng không tồn tại nhân tố có thể uy hiếp chính mình. Mấy tiểu bối kia nhất định là biết rõ trốn không thoát, mới có thể cố làm ra vẻ huyền bí như vậy.

Cho nên, Ngao Tổ chậm rãi bay vào bên trong, Loạn Thạch Trận. Những nơi hắn đi qua, một số cự thạch lơ lửng ở gần đều bị hắn nhất nhất một kình đánh nát, hóa thành bụi phấn tan vào trong Hỗn Độn sương mù dày đặc.

Đánh nát những cự thạch này cũng là một thủ đoạn để phá trận. Nhưng có điều, nó là một biện pháp thô bạo đần độn mà thôi.

Năm người Tô Triệt bị vây ở khu vực trung tâm Loạn Thạch Trận, lẳng lặng chờ đợi, không có chút động tác nào, thật giống như đang chuẩn bị tùy thời tập kích, hoặc như chân tay luống cuống, hoàn toàn không nghĩ ra biện pháp gì để đối phó.

Rầm rầm rầm oanh…

Vô số cự thạch bị đánh nát bấy, hòa vào hư không. Cả Loạn Thạch Trận theo Ngao Tổ từ từ xâm nhập, bị hắn mạnh mẽ mở ra một cái lối đi rộng rãi, thật giống như quả dưa hấu bị một con dao sắc bén khóe ra một lỗ thủng vậy.

Trình độ phá hoại như vậy, cho dù trận pháp có cao minh đến đâu, chỉ sợ cũng không còn tác dụng.

Lúc khoảng cách đến gần vài ngàn dặm, Ngao Tổ càng thêm xác nhận, cái bọn họ gọi là uy năng trận pháp đối với mình không có chút uy hiếp nào. Chẳng qua là mấy tiểu bối bày ra chiến thuật tâm lý mà thôi.

Bốn nghìn dặm, ba nghìn dặm, hai nghìn dặm…

Đến khoảng cách một nghìn dặm, công kích pháp thuật của song phương tuyệt đối có thể với tới đối phương. Đúng lúc này, thân ảnh của năm người Tô Triệt giống như pho tượng bỗng nhiên tiêu tán, chỉ còn lại một mai tinh thạch hình thoi màu xanh đậm, lẳng lặng huyền phù ở vị trí tâm trận.

– Đây là cái gì?

Ngao Tổ nhướng mày, cũng đã ý thức được mình bị lừa. Từ trước tới nay, năm người Tô Triệt này, chẳng qua chỉ là tượng giả mà thôi.

Ngao Tổ cũng không có kinh hoảng, chỉ là có chút tò mò, loại bảo vật nào có thể lừa qua vô số lần dò xét của mình. Lẽ ra, không thể nào xuất hiện tình huống như vậy mới đúng. Trừ phi tu vi mấy tiểu bối kia vượt xa thực lực chính mình, mới có thể đánh lừa hai con mắt của mình. Nhưng mà, điều này có thể sao?

– Chẳng lẽ lại là…

Ý niệm trong đầu chớp động, Ngao Tổ nhất thời nhớ lại Hỗn Độn Thủ Hộ cùng thương nhân Mạc Nhĩ Đức Thần, tiện đà ý thức được kiện tinh thạch giả tượng màu xanh đậm này có phải lại là một bảo vật nào đó mà tên tiểu tử kia mua được từ trong tay của thương nhân Mạc Nhĩ Đức Thần hay không?

Vù vù vù vù…

Đúng lúc ấy thì, bên trong cả tòa Loạn Thạch Trận, cơ hồ mỗi một đống cự thạch lơ lửng đều động. Con đường thông qua mà Ngao Tổ mới mở ra cũng lập tức bị phong bế lại, đem Ngao Tổ giữ lại ở bên trong. Hơn nữa, chúng còn đang thuận theo một quy luật huyền diệu nào đó, không ngừng tổ hợp, lần lượt thay đổi.

Ngao Tổ tự nhận là coi như đã tinh thông ảo diệu của trận pháp nhưng hiện tại cũng không thể nào nhìn ra được ảo diệu trong đó. Dĩ nhiên, đây cũng là việc chẳng có gì lạ.

Dù sao Hỗn Độn quá lớn, lại tồn tại vô số người, ai dám nói mình là người kiệt xuất nhất trong tất cả các lĩnh vực. Mỗi bên đều có sở trường và sở đoản. Nói không chừng, năm số năm tiểu bối kia lại có người có được thành tựu trận pháp vượt xa chính mình. Nhưng mà, dù là vậy thì có thể thế nào?

Ngao Tổ cười to mấy tiếng, tâm linh ba động khuếch tán đi ra ngoài:

– Được rồi! Vậy hãy để cho ta biết một chút về thủ đoạn của các ngươi! Tốt nhất là có chút khó khăn, đừng để cho ta phải thất vọng.

Ầm!

Một tiếng chấn vang xuất hiện từ bốn phương tám hướng. Cả tòa Loạn Thạch Trận đã tổ hợp xong. Lúc này mới chân chính tạo thành một tòa đại trận, so với bán kính trải dài mấy vạn dặm ban đầu thì đã rút lại hơn mười lần. Khe hở giữa cự thạch đã nhỏ đi rất nhiều.

Thân hình năm người Tô Triệt lần nữa hiển hiện ra. Nhưng là lần này không tập trung ở cùng một vị trí nữa mà là mỗi người chiếm cứ một phương, thật giống như mỗi người chia ra nắm trong tay một khu vực của trận pháp.

Ba mươi ngày trước, lúc đi đến trước Loạn Thạch Trận này, Mạn Chi từng nói qua:

– Đối phó với Thời Gian Lĩnh Vực của Ngao Tổ chỉ có một biện pháp, đó là để cho hắn không có thời gian xuất ra lĩnh vực. Phải dựa vào đạo của trận pháp để sáng tạo ra một cái trận pháp đặc biệt nhằm vào các loại lĩnh vực phong ấn không gian.

Tòa trận pháp trước mắt này chính là một phong ấn không gian. Trong phạm vi của trận pháp này, bất luận kẻ nào cũng không thể thả ra lĩnh vực của chính mình.

Chương 1430 : Bất cứ giá nào. (thượng)

Nói trắng ra, dùng đạo lý thô thiển nhất để giải thích, có thể xem không gian bên trong trận pháp này là một khối cầu rỗng ruột, bên trong có chứa đầy gai nhọn, xem lĩnh vực cá nhân của Ngao Tổ là một cái khí cầu, như vậy, cho dù là khí cầu ở bên trong khối cầu có xu hướng phồng lên, nhất định sẽ bị vô số gai nhọn đâm rách, dù có cố gắng thế nào cũng không phình lên được.

Giờ phút này, Ngao Tổ đã cảm thấy, bản thân rơi vào không gian bên trong trận pháp này, một khi Thời Gian Lĩnh Vực của mình khuếch tán đi ra ngoài sẽ nhận phải trăm ngàn lỗ thủng, trong nháy mắt liền tiêu tán.

– Trận pháp này do ai bày ra?

Ngao Tổ truyền âm nói:

– Phải thừa nhận, thành tựu trận pháp của người này đúng là ở trên ta.

Tô Triệt tâm linh truyền âm đến Ngao Tổ đang ở phía trước:

– Cho nên nói, trong thế giới Hỗn Độn này, không nên coi thường bất kỳ một cái đối thủ nào. Nói không chừng, hắn có thể thông qua một phương thức nào đó, khiến cho mình ăn phải trái đắng.

Những lời này, vừa là nói cho Ngao Tổ nghe, cũng là Tô Triệt tự xét lại ngữ điệu.

Ngao Tổ cười ha ha:

– Thời Gian Lĩnh Vực là một trong số những thủ đoạn chính của ta. Các ngươi thật cho là trừ chiêu đó ra, ta không còn phương pháp nào để giết hết các ngươi sao?

– Ai biết được!

Tô Triệt không dao động, bình tĩnh trả lời:

– Bất kể là ngươi có còn những thủ đoạn cao siêu khác hay không, chúng ta cũng là vì tự vệ mà thôi. Vô luận như thế nào, cũng nhất định không bó tay chờ chết.

Lời còn chưa dứt, lão Hắc đã thao túng khôi lỗi hướng Ngao Tổ vọt tới, không trông cậy vào việc có thể lấy phòng ngự cường hãn của khôi lỗi chiến thắng Ngao Tổ, chỉ mong có thể chế trụ hắn, để cho hắn không có thời gian ra tay phá hoại trận pháp mà thôi.

Lấy hoàn cảnh trước mắt, thứ mà năm người Tô Triệt kiêng kỵ nhất chính là Thời Gian Lĩnh Vực của Ngao Tổ. Về phần những thủ đoạn khác, cũng chỉ có thể gặp chiêu triết chiêu, binh đến tướng chặn, nước lên đắp bờ mà thôi.

Lão Hắc vọt tới trước người Ngao Tổ, muốn gần hơn, lấy công kích bản thân dây dưa hắn, để cho bốn người Tô Triệt có cơ hội chuẩn bị một kích toàn lực.

– Hạo Đặc Nhân.

Ngao Tổ khinh miệt cười một tiếng, tay trái giơ lên. Nhất thời, có một khối viên khí hình thuẫn hiện ra, chắn trước người Lão Hắc, cách Lão Hắc chưa đầy ba thước. Lão Hắc thế xông thật mạnh, không còn kịp tránh nữa, trực tiếp lao thẳng vào tấm lá chắn đó.

Phanh!

Thật giống như một mặt khí tường, phản lực cực mạnh. Lão Hắc không thể xuyên thấu, ngược lại còn bị đẩy lùi mấy trăm trượng.

– Rống!

Lão Hắc ổn định thân hình, dữ dội rống một tiếng, sau đó lại vọt tới. Lần này, hắn không cứng rắn lao đến hùng hục như trâu mà biến đổi phương hướng, muốn vòng qua đạo tường khí kia. Nhưng không nghĩ tới, đạo tường khí hình tròn kia lại có thể tự động đổi vị trí, luân phiên mấy lần đều che trước người lão Hắc.

Gần người chắp hai tay sau lưng, thần thái nhàn hạ, lạnh lùng cười khẩy nói:[Audio] Linh Chu

– Hạo Đặc Nhân không khó đối phó, không để cho các ngươi tới gần cũng dễ thôi. Ngươi cứ ở chỗ này từ từ chơi đi.

Lão Hắc tả xung hữu đột nhưng vẫn luôn bị đạo tường khí kia cản trở. Thử đi thử lại mấy lần đều vô dụng. Lại không thể đụng nát nó, bởi vì lực phản chấn của đạo tường khí này quá mạnh mẽ, giống như đem toàn bộ lực đạo của hắn phản chấn lại vậy.

– Lão gia hỏa này thật quá biến thái rồi. Chỉ tiện tay làm ra một cái cũng có thể khiến người ta đau đầu.

Trong lòng Lão Hắc mắng to, nhưng nhất thời cũng không nghĩ ra cái biện pháp nào hiệu quả.

Quả thật, điểm mạnh nhất của Hạo Đặc Nhân chính là phòng ngự thân thể vô cùng biến thái. Lực công kích cũng chỉ ở mức bình thường. Điểm này, thông qua quái nhân Hổ Văn lúc trước cũng đã thể hiện qua. Nếu không, Tiểu Hắc cũng không thể dễ dàng bắt sống thứ kia, cuối cùng luyện chế thành một cái khôi lỗi.

Chà!

Mạn Chi khống chế linh hồn tự phù xuyên qua khe hở của từng đạo cự thạch lơ lửng, hướng sau lưng Ngao Tổ tiềm phục.

Nói thành ‘tiềm phục’ là bởi vì loại khống chế tự phù này chỉ có những người đứng xem mới có thể thấy. Lẽ ra, Ngao Tổ là người trong cuộc thì không thể phát hiện ra mới phải. Nhưng mà, Ngao Tổ đối với lần này hình như là sớm có phòng bị, mặc dù cũng không thể nói trước là hắn có nhận thấy mai khống chế tự phù này, nhưng tự phù này mới vừa va chạm vào thân thể của hắn, chưa kịp thẩm thấu vào liền có một luồng năng lượng tạo thành hư ảnh Ngao Tổ phân liệt đi ra ngoài, tự động cùng khống chế tự phù triệt tiêu lẫn nhau, đồng thời biến thành hư vô.

– Linh Hồn Khống Chế Thuật!

Ngao Tổ quay đầu nhìn về phía phương vị của Mạn Chi, trên mặt vẫn là một bộ dáng tươi cười đầy khinh thường:

– Ta ở trong Hỗn Độn cũng từng gặp phải thủ đoạn công kích tương tự. Những lữ hành giả thi triển thứ pháp thuật này, tất cả đều trở thành thủ hạ bại tướng của ta. Mấy tiểu bối các ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?

Lời này vừa nói ra, mấy người Tô Triệt cũng không cho là hắn cuồng vọng tự đại nói khoác. Quả thật, cái lão gia hỏa này ở trong Hỗn Độn du lịch vô số năm, phương diện kinh nghiệm thì vô cùng phong phú. Hắn có thể sống đến hiện tại, vậy có nghĩa là có vô số đối thủ đã chết trong tay hắn.

Tô Triệt lập tức bí mật truyền âm cho những người khác:

– Phải nghĩ biện pháp thu hút sự chú ý của hắn, để cho Mạn Chi có cơ hội tập trung, Linh Hồn Khống Chế Thuật mới có cơ hội nhập thân thành công.

– Hiểu rồi.

Thiên Âm, Lão Hắc, Tiểu Hắc đồng thanh đáp lại.

Năm người đã sớm thương lượng thật tốt, trừ lấy uy năng trận pháp hạn chế Thời Gian Lĩnh Vực của Ngao Tổ, muốn chiến thắng hắn còn cần phải dựa vào Linh Hồn Khống Chế Thuật của Mạn Chi.

Dĩ nhiên, lực lượng linh hồn Ngao Tổ tất nhiên là cực kỳ cường hãn, Linh Hồn Khống Chế Thuật đối với hắn có thể sinh ra ảnh hưởng tất nhiên là cực kỳ bé nhỏ. Nhưng mọi người cần có chỉ là một cơ hội, một chút xíu sơ hở mà thôi.

Một khi Linh Hồn Khống Chế Thuật của Mạn Chi nhập thân thành công là có thể đối với linh hồn Ngao Tổ triển khai kéo dài quấy rầy không ngừng. Một lần không được, vậy thì mười lần, trăm lần, nghìn lần, vạn lần. Chắc chắn có thể khiến hắn xuất hiện sơ hở.

Rầm rầm rầm…

Lão Hắc liều mạng đụng nhau với bức khí tường hình thuẫn, hơn nữa còn không ngừng chửi to, không ngừng hướng về phía Ngao Tổ buông lời nhục mạ, nội dung cực kỳ phong phú, mục đích chính là để chọc giận hắn, khiến hắn đem càng nhiều ma lực ném lên trên người mình.

Cùng lúc đó, Tiểu Hắc huy vũ chiến phủ cũng đang xông tới. Âm Ba Thần Thông của Thiên Âm đã sớm bao phủ quanh mình Ngao Tổ, tạo thành một cái vòng xoáy không ngừng thắt lại, xuy xuy xuy xuy, không ngừng tiêu hao lực lượng phòng ngự của hắn.

Mà Tô Triệt thì không ngừng sử dụng các loại đạo thuật từ vũ trụ của mình, càng không ngừng áp dụng các loại viễn trình công kích quấy nhiễu, hy vọng vào sở trường nắm giữ hơn hai ngàn loại đạo thuật của mình sẽ có một loại đạo thuật nào đó khắc chế được hắn.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Đã cập nhật full bản dịch theo yêu cầu ^^!
https://audiosite.net
Đã up hoàn tất bản dịch truyện nhé bạn boybay 86 ...!Tiện đây minh xin thông báo hiện tại trong vòng 1 tuần nay hội nhóm mình tập trung up truyện đọc nhé ..!Bọn mình sẽ tập up truyện đã được dịch bởi CTV: ĐÌnh Huy ( hoặc đã mua bản dịch các nhóm dịch khác)Tuy nhiên truyện audio các bạn yêu cầu vẫn sẽ được cập nhật bởi CTV: Hóng Hớt Up...!Ngoài ra các bạn bớt chút thời gian đăng ký thành viên (HV sẽ ưu tiên làm audio truyện theo yêu cầu ( tránh trường hợp spam. đăng ký thành viên hội sẽ có đường link kích hoạt thành viên ở gmail...)* HV: Sẽ có lưu cache audio ngay cả khi mất mạng bạn vẫn nghe hết 1 tập truyện đang nghe dang dở...*HV (Vip ) miễn phí ( các bạn bình luận hoặc share truyện, báo lỗi... tự động lên Vip nhé) - Ưu điểm: Chỉ cần có mạng đăng nhập vào tài khoản ( ở phần cá nhân tài khoản bản có thể thay đổi mạng thông qua thanh viên khác để nghe truyện trực tiếp trên website nhé )- Ưu tiên truyện cấp 2 có thể pm trực tiếp hội viện nhóm yêu cầu truyện bất kỳ bạn đang cần...^^! Cảm Ơn !!
https://audiosite.net
Kevin 2 tuần trước
Sao thằng main giống hơi khùng vậy tác giả ? Khi không điên lên ! Có đại ca khùng có ngày chết bất đắt kỳ tử….
https://audiosite.net
Quang Luận 3 tuần trước
Cám ơn đạo hữu nhiều :)
https://audiosite.net
XRumer23Prown 3 tuần trước
Hey people!!!!! Good mood and good luck to everyone!!!!!
https://audiosite.net
Kevin 1 tháng trước
Sao có tiền mà bủn xỉn,không dám ăn xài, mà dám chi mua đồ cho gái lấy le….một đại gia bị chúng chửi ăn bám mà nhịn được cũng hay..
https://audiosite.net
HaHohong 2 tháng trước
ua viet nam minh sang tac day a... dua a ??
https://audiosite.net
phan anh 2 tháng trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:)Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..!-0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ )1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!!Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới.Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...!^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
lưu tủ truyện :)