1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 280: Người mới đặc biệt (c1396-c1400)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 280: Người mới đặc biệt (c1396-c1400)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1396 : Người mới đặc biệt (thượng)

– Các Lữ Hành Giả sống lâu dài ở nơi này đều có một suy nghĩ chung, đó chính là, tin tưởng ở trong Hỗn Độn sẽ có mỗi vài loại lực lượng có thể khắc chế chút ít ma thú trên Ma Ly Đảo, cho nên, sẽ rất chờ mong những người mới đến như các ngươi vậy. Nói thật, Trác Lỵ có thể hỏi ý kiến của chúng ta trước, như vậy đã là khá lịch sự rồi, mặc dù đám người Hào Tư kia không có nói cái gì, nhưng bọn họ muốn theo sau lưng chúng ta lên đảo thì chúng ta cũng không làm gì được.

– Hiểu rồi.

Tô Triệt gật đầu trả lời:

– Nếu không cách nào ngăn cản, như vậy tùy liền bọn họ đi thôi. Có thêm một chuyện này, vị đội trưởng như ngươi toàn quyền quyết định cũng được.

– Tốt, đa tạ.

Mạn Chi gật đầu đáp ứng, với việc Tô Triệt thể hiện ra mấy phần tín nhiệm. Càng làm cho hắn cảm thấy trấn an trong lòng:

– Xem ra, lần này thật chọn đúng đồng bạn hợp tác rồi.

Cùng Tô Triệt câu thông sau, Mạn Chi liền tâm linh truyền âm đối với mấy người Trác Lỵ nơi xa:

– Có thể thì có thể, nhưng phải chú ý, mời các ngươi không cần đến gần, hơn nữa ở thời khắc mấu chốt. Phải giữ vững ở khoảng cách an toàn với chúng ta, để tránh dẫn phát hiểu lầm không đáng có.

– Không có vấn đề gì cả.

Trác Lỵ sảng khoái đáp ứng, sáu đồng bạn của nàng đều thể hiện ra thần thái bình tĩnh, cũng không có toát ra bất kỳ vẻ mặt khác thường nào.

Rất rõ ràng, đây mới là nhóm người có tu dưỡng tốt chất như vậy mới bình thường, cái loại siêu nhiên cảm giác nầy tương đối phù hợp cường giả Hỗn Độn cấp nên có.

Bất quá, dù vậy, bảy người bọn họ trong lúc này, cũng vẫn duy trì khoảng cách an toàn, ngàn trượng tả hữu giống như trước, đoàn đội có thể ở chung một chỗ giống như mấy người Tô Triệt như vậy, ở trong Hỗn Độn tựa hồ là rất khó nhìn thấy.

Không cần nói nhảm nhiều lời, được Mạn Chi chỉ dẫn, mấy người Tô Triệt hướng một vị trí khác trên Ma Ly Đảo mà bay đi.

Lúc sắp lên đảo, Mạn Chi truyền âm giải thích:

– Căn cứ kinh nghiệm mấy lần trước, ta cho là, từ nơi này lên đảo xâm nhập vào phía trong, khả năng bị ma thú vây quanh là nhỏ nhất, nắm chắc nhất có thể an toàn rút lui nếu thất bại. Nhưng là, muốn hoàn toàn tránh thoát những thứ ma thú kia, tuyệt đối là không thể nào.

– Hiểu được.

Tô Triệt gật đầu đáp ứng, không có chút nào hoài nghi.

Như là đã làm ra quyết định, để cho hắn gánh vác chức trách đội trưởng, vậy thì cấp cho hắn đầy đủ tín nhiệm, phục tòng hết thảy quyết định của hắn. Hoặc là không tin, hoặc là tin hoàn toàn, bán tín bán nghi …, là không nên. Hắn ghét nhất chuyện tình như vậy.

Cả tòa Ma Ly Đảo, bị một tầng năng lượng kỳ dị bao vây ở bên trong, tầng năng lượng này cũng không ngăn cản Ngoại Lai Giả, nhưng mà, vừa mới tiếp xúc đến nó, đám người Tô Triệt lập tức cảm giác được lực lượng trầm trọng không thể chống cự tác dụng đến trên thân thể.

Nếu là không thể chống cự, ý nghĩa, ngươi rơi xuống, chỉ có thể đi bộ ở trên đảo, không thể phi hành trên không trung như ở ngoài.

Đây là một đại đặc tính của Ma Ly Đảo, trước khi đến, thông qua linh hồn trí nhớ Hổ Văn quái nhân, mấy người Tô Triệt cũng đã sớm biết tình huống như vậy.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Tiếng rơi xuống đất liên tiếp vang lên, theo thứ tự là Tô Triệt, Thiên Âm, Lão Hắc cùng Mạn Chi vọng lại, chỉ có Tiểu Hắc, mặc dù cũng không có thể bay trên trời, nhưng hắn rơi xuống đất lại có vẻ cực kỳ nhẹ nhàng, một tia tiếng vang cũng không có phát ra.

Mạn Chi mặc dù không có nói cái gì, nhưng trong ánh mắt nhìn về phía Tiểu Hắc hiện lên vẻ mừng rỡ cực kỳ rõ ràng.

Tô Triệt lại cho rằng, có lẽ là bởi vì sinh mệnh hình thái của Tiểu Hắc khác nhau rất lớn so với sinh vật bình thường, nói chính xác thì hắn thuần túy là một năng lượng thể, cũng không tồn tại thân thể có xương cốt da thịt, trọng lực ảnh hưởng đến hắn cũng không lớn lắm.

Xoay người nhìn quanh, quả nhiên, trên Ma Ly Đảo là một thế giới hoang vu tràn đầy đen tối, thổ địa màu đen, hòn đá màu đen, cơ hồ nhìn không thấy thực vật gì. Trừ một gốc Tiên Thiên Thần Thụ cao gần mấy ngàn trượng trong truyền thuyết kia.

Giờ phút này, mấy người bị vây ở một góc nhỏ trên đảo, dĩ nhiên nhìn không thấy tới gốc đại thụ kia.

Tô Triệt dõi mắt trông về phía xa, trong lòng mặc niệm:

– Tiên Thiên Thần Thụ được dựng dục mà thành trong Hỗn Độn, không biết, có thể hay không mang đến cơ duyên nào đó, cấp cho Tạo Hóa Thần Thụ của ta?

Tuy rằng mấy người Tô Triệt cũng cảm giác được trên Ma Ly Đảo sẽ tồn tại trọng lực cực kỳ lớn, nhưng bọn họ cũng không ngờ được rằng hòn đảo nho nhỏ này lại làm cường giả cấp Hỗn Độn mất đi năng lực phi hành.

Thấy được sự nghi hoặc này, Mạn Chi trả lời:

– Đây cũng là một trong những điều bí ẩn của Ma Ly Đảo, cho tới nay vẫn chưa có lời giải.

Tô Triệt cùng Thiên Âm gật đầu. Một khi đã có vô số người lữ hành tiến hành phá giải bí mật này nhưng không thành công thì bọn hắn cũng không cần phải nghĩ nhiều làm gì.

Trên hòn đảo này, mọi người cũng chỉ có thể đi bộ. Điều này làm Tô Triệt hồi tưởng tới lúc mình còn là phàm nhân, mới bước trên con đường tu chân, lúc còn chưa đạt tới Luyện Khí hậu kỳ nên không có năng lực phi hành. Lúc đó hắn chỉ có thể nhìn trời cao mà thở dài…

Trên Ma Ly Đảo, cũng không có sương mù tạo nên từ năng lượng Hỗn Độn, dường như bị một đạo năng lượng kỳ bí nào của hòn đảo này ngăn trở bên ngoài. Mọi người có thể dùng thị giác cảm thụ xung quanh nhưng một khi dùng đến thần thức thì tuyệt đối không được. Dường như có một lực áp chế lên thần thức, trọng lực kéo chúng xuống, khiến thần thức không thể lan tỏa ra ngoài.

Trọng lực tại hòn đảo này còn cường đại tới mức có thể ảnh hưởng, kìm hãm tới thần thức vô hình vô ảnh, nên có thể thấy được trọng lực này kinh khủng như thế nào.

Đi về phía trước thêm vài ngàn trượng, Tô Triệt quay đầu nhìn lại, quả nhiên hai đội nhân mã của Trác Lị cùng Hào Tư cũng lên đảo và đang ở phía sau bọn hắn. Thực sự, nếu có một đám người ở phía sau, lúc nào nhóm Tô Triệt cũng phải đề phòng bọn hắn, bởi bọn hắn có thể tạo thành rất nhiều nguy hiểm, nhưng Tô Triệt cũng không thể làm gì.

Như Mạn Chi đã nói trước, bọn họ muốn đi theo, thì ai có thể cản được bọn họ.

Mạn Chi truyền âm dặn dò:

– Lần hành động này chỉ để cho các bạn cảm thụ một lần địa hình cùng các loại nguy hiểm trên Ma Ly Đảo mà thôi, Tiểu Hắc cùng Thiên Âm không nên lộ quá nhiều năng lực.

Tô Triệt gật đầu đáp ứng:

– Rõ ràng.

Nhóm người Tô Triệt chính là cố ý giấu dốt để Trác Lị cùng Hào Tư mất đi hứng thú trên người bọn hắn. Đợi tới lúc nhận thức rõ ràng Ma Ly Đảo, thì sau lưng cũng không thừa một cái đuôi. Tới lúc đó bọn hắn bày ra thực lực chính thức cũng không muộn.

Trên đường đi, Tô Triệt nhặt lên một hòn đá nhỏ, nhưng khối lượng cũng ước chừng trăm vạn cân.

Trừ bỏ đi nhân tố trọng lực vô cùng khủng bố của Ma Ly Đảo, có lẽ tại trạng thái bình thường, khối đá này cũng nặng tới vài vạn cân.

Dùng sức bóp chặt, nhưng hòn đá nhỏ cũng không có tí tổn hao nào.

Chỉ khi Tô Triệt dùng tăng phúc ngàn lần thì mới có thể bóp nó thành phấn vụn.

Tô Triệt thầm thán phục:

Chương 1397 : Người mới đặc biệt (hạ)

– Tảng đá này thật sự quá cứng, hơn nữa đây cũng chỉ là một hòn đá ven đường mà thôi. Với độ cứng như vậy, nếu dùng để chế tạo Tiên Phủ cũng khá tốt.

Lão Hắc hỏi:

– So với ta còn cứng hơn sao?

Bản thể của Lão Hắc vẫn còn trong Tiên Ngục nên mặc dù Tô Triệt không có nói thành lời, nhưng Lão Hắc vẫn có thể nhận được ý nghĩ của Tô Triệt. Lúc này hắn nhặt một hòn đá lớn lên rồi đập vào đầu mình.

Rầm!

Tảng đá lớn kia vỡ vụn mà thân thể của Lão Hắc không tổn thương mảy may. Lão Hắc đắc ý cười to, hiển nhiên hắn rất hài lòng với khôi lỗi này.

Mạn Chi lắc đầu cảm thán:

– Chủng tộc của các ngươi quả thực quá cường hãn.

Đến giờ hắn vẫn còn không biết rằng, thân thể của Lão Hắc cùng quái nhân Hổ Văn kia là một, nên vẫn còn tưởng tượng rằng, tất cả mọi người trong làng vũ trụ đều có lực phòng ngự hết sức biến thái.

Nhưng Mạn Chi cũng nhắc nhở:

– Mặc dù ngươi có thân thể cường hãn như vậy, nhưng vẫn tuyệt đối không được để ma thú cắn phải. Nếu như bị chúng nó đánh lại thì cũng có thể được.

Lão Hắc hiếu kỳ hỏi:

– A? Răng của đám ma thú kia thực sự sắc như vậy sao?

Mạn Chi gật nhẹ đầu:

– Rất đáng sợ, nên cần phải cẩn thận một chút.

Lão Hắc thầm nghĩ:

– Vậy cũng nên đề phòng một chút.

Hắn tuy rằng có chút bừa bãi nhưng lại cực kỳ để ý thân thể này. Nên hắn không muốn nó phải chịu những tổn thương không đáng có. Hắn một mực nhớ kỹ:

– Tuyệt đối không thể rơi vào trong miệng ma thú được.

Đi bộ vài canh giờ cũng chỉ được vài trăm dặm mà thôi, Đây là bởi vì trong lực trên Ma Ly Đảo thật quá khủng bố. Một ít khinh thân thuật cũng không thể làm được, ngay cả nhấc chân cũng rất khó khăn.

Nhưng điều đáng lo hơn là, những ma thú kia là sinh vật sống trên đảo này, từ lúc sinh ra bọn chúng đã phải chịu trọng lực này nên động tác của chúng hiện rất là linh mất, nên đây cũng chính là một trong những nguyên nhân ma thú trở thành mối uy hiếp với tất cả những người lữ hành Hỗn Độn.

Ở phía sau, hai đội nhân mã của Trác Lị cùng Hào Tư một mực đi theo sau nhóm người Tô Triệt. Một người quay ra hỏi Trác Lị:

– Đội trưởng Trác Lị, ta có cảm giác rằng mấy tên ở phía trước rất đặc biệt, ngài cho rằng như thế nào?

Trác Lị mỉm cười hỏi lại:

– Đặc biệt ở chỗ nào.

Người nọ trả lời:

– Trừ bỏ Mạn Chi ra, bốn người kia rõ ràng không phải cùng một chủng tốc, nhưng lại có thể không hề đề phòng lẫn nhau mà tạo thành tổ đội. Loại tình huống này cơ bản không hề xảy ra trong Hỗn Độn, trừ khi bọn hắn đến từ một vũ trụ đồng nhất, quan hệ vốn rất tốt với nhau.

Trác Lị nhẹ nhàng gật đầu:

– Cũng không phải không có khả năng này. Còn gì nữa không?

Người nọ lại nói:

– Nhưng điểm để ta nghi hoặc chính là… Gã có lực phòng ngự cực kỳ cường hãn đó rõ ràng là đồng loại với Hổ Cưu – người vừa mới rời đi Ma Ly Đảo. Hổ Cưu đã từng nói, làng vũ trụ của bọn họ, những người có thể trở thành cường giả đỉnh cấp Hỗn Độn cũng chỉ có thể là đồng tộc của hắn mà thôi, cũng chỉ có mười mấy người mà thôi. Vậy nên có thể khẳng định rằng,ba người kia không có khả năng xuất hiện từ làng vũ trụ đó…

Trác Lị trả lời:

– Có đạo lý.

Rồi nàng gật đầu ý bảo người nọ nói tiếp:

– Lại nói tới tên quái nhân màu đen kia, hắn chính là một năng lượng thể tinh khiết, căn bản không tồn tại thân thể.

Người nọ tiếp tục phân tích:

– Ta có thể cảm giác được, khí tức của hắn có thể thuần túy như năng lượng Hỗn Độn, có thể hắn chính là sinh ra từ Hỗn Độn, không thuộc bất kỳ thế giới nào.

Nghe tới đây, Trác Lị mới giải thích ý nghĩ của mình:

– Chính xác, bốn người mới này, năng lượng thuộc tính hoàn toàn bất đồng, nhưng lại có thể thành bạn đồng hành trong Hỗn Độn… Ngươi nói không sai, chính điểm này đã hấp dẫn ta.

Người nọ nhanh chóng nói ra:

– Bởi vậy, đội trưởng Trác Lị, ta nghĩ nên tranh thủ mời bọn họ gia nhập đội ngũ của chúng ta. Ngay cả mời Mạn Chi vào cũng được.

Trác Lị thở dài:

– Dường như có chút khó khăn, nhưng ta cũng nên thử một lần. Chỉ mong bọn họ có thể mang cho chúng ta một chút ít kinh hỉ.

Sở dĩ nàng thở dài như vậy là bởi vì nàng nhớ tới lần mình hái Hỗn Ly Tử Tinh Quả Tô thành công. Đó là một cái giá lớn, một đội ngũ 60 người mà lại đã bị hủy diệt hơn một nửa. Không biết thực sự đó là một hồi buôn bán lỗ hay lãi.

Cùng lúc này, tổ đội của Hào Tư cũng không biết đang bàn luận việc gì, nhưng chắc chắn rằng nội dung cũng không sai biệt lắm với cuộc trò chuyện của Trác Lị. Bọn hắn đều cho rằng nhóm 4 người Tô Triệt có điều gì đó rất đặc biệt, tựa hồ có thể mang tới một điều đặc biêt.

Vài canh giờ sau, nhóm Tô Triệt đã đi vào được sâu hơn một ngàn dặm.

Mạn Chi đột ngột truyền âm:

– Dừng lại.

Bốn người Tô Triệt lập tức dừng lại, vô ý thức đánh giá xung quanh, nhưng không tìm được chỗ dị thường nào. Vẫn là khung cảnh ảm đạm, đen tối.

Mạn Chi chỉ về một hướng:

– Xem ra, nó đã muốn tới.

Ở phía xa có một đoàn khí hơi mờ. Nếu không phải là Mạn Chi đặc biệt chỉ vào nó thì thật sự rất khó phát hiện ra.

Một khi đã phát hiện ra nó, liền thấy được rằng, đoàn khí này đang tiến đến chỗ này một cách nhanh chóng. Một làn khói bay rất nhanh tới nhóm người Tô Triệt.

Mọi người đều rất nghi hoặc:

– Phải chăng là ma thú sao?

Mạn Chi truyền âm nói:

– Mọi người chú ý, đây là khói độc hàn băng, ngàn vạn lần đừng cho chúng nhập thể. Một khi chúng đã nhập thể cho dù chúng ta không chết nhưng trong một khoảng thời gian dài sẽ bị đóng băng, không thể động đậy, chỉ có thể nhờ đồng đội trợ giúp.

Tô Triệt hỏi:

– Khói độc hàn băng? Nhìn qua, ta thấy tốc độ của chúng cũng không nhanh lắm, chúng ta không né được chúng hay sao?

Mạn Chi lắc đầu nói ra:

– Không nên trốn nó. Trên Ma Ly Đảo này, nhân tố cấu thành nguy hiểm thấp nhất đối với chúng ta chính là nó, hơn nữa chúng ta còn cần nhờ nó để che giấu thân hình, tận lực che giấu tung tích của mình với nhóm ma thú kia. Điều này khiến việc tiếp cận Tiên Thiên Thần Thụ trở nên dễ dàng hơn.

Tô Triệt gật đầu:

– Đã hiểu.

Cả nhóm không ngừng hướng về phía khói độc hàn băng tiến đến. Chỉ trong mười giây, nhóm Tô Triệt đã đứng trước đám khói độc hàn băng.

Đám độc vụ này dường như cũng có linh trí, hoặc có một lực lượng nào đang thao túng nó. Trong nháy mắt, nó biến thành ba đám mây nhỏ phân biệt bay đến ba nhóm Tô Triệt, Trác Lị cùng Hào Tư, để chắc rằng không ai có thể tiến vào sâu hơn.

Khi khói độc quấn quanh thân, Tô Triệt lập tức cảm giác được hàn ý tựa như vô vàn cái Băng Phác ngân trâm nhập vào thân thể.

Từ khi tu hành tới nay, cảm giác rét lạnh đã từ lâu không cảm giác được hiện giờ bỗng dưng xuất hiện. Cảm giác rét lạnh này tựa như một người thường bị rơi xuống hố băng, khí tức băng lãnh lập tức bao phủ toàn thân.

Tô Triệt yên lặng vận dụng Hỗn Độn lực để kháng cự khối hàn ý này, không cho chúng nhập vào thân thể, nhưng hắn vẫn cảm nhận được rằng cỗ hàn ý này đang dần dần xâm nhập vào cơ thể của hắn.

Chương 1398 : Dị biến hàn băng

Hơn nữa, lúc này đây đã có Cự Phú bảo vệ, nên khói độc đang bị ngăn ở bên ngoài kết giới, cũng không tiếp xúc trực tiếp tới thân thể. Nếu không chỉ băng năng lực chống hàn của bản thân, Tô Triệt có lẽ đã biến thành một khối băng.

Tô Triệt cùng Thiên Âm sóng vai mà đi. Giờ phút này, bên trong kết giới phòng ngự, Thiên Âm cũng chỉ có thể dùng âm ba vô hình để ngăn cản hàn khí nhập thể. Nhưng dù sao nàng cũng có tu vi Tiên Tôn, nên ứng phó dễ dàng hơn Tô Triệt.

Tiểu Hắc lại càng dễ dàng hơn. Bản thân cơ thể hắn chính là năng lượng hỗn độn, căn bản không có huyết nhục. Cho nên hắn cũng không có cảm giác rét lạnh hay nóng bức. Khói độc hàn băng dường như còn tụ tập trong hỗn độn năng lượng thể của hắn.

Nhìn về phía Lão Hắc, càng không cần phải nói, tên này quá biến thái, hắn căn bản không cần phòng ngự, lấy cương chế cương với đám khói độc hàn băng.

Ken két, ken két…

Trong nháy mắt, thân thể của Lão Hắc xuất hiện một tầng băng cứng dày đặc, nhưng tình huống này hoàn toàn không thể ngăn cản được cước bộ của hắn. Lão Hắc dùng lực lượng bản thân lập tức phá vỡ lớp băng này. Trên người hắn rụng từng mảng băng trong suốt như kim cương.

Tô Triệt lại cảm thán:

– Tên này quả là quá khủng bố.

Thân thể của quái nhân Hổ Văn thật quá là biến thái.

Lão Hắc cũng cảm nhận được suy nghĩ trong lòng của Tô Triệt nên lập tức trả lời:

– Cảm giác này thật quá sung sướng. Chủ nhân, ta thật sự rất thích thân thể này.

Tô Triệt cứ như gia trưởng, dặn dò một câu:

– Được rồi, đừng có quá đắc ý. Cẩn thận một chút.

Hiện giờ có thể thấy, khói độc hàn băng cũng không quá đáng sợ, cũng không tạo thành uy hiếp chí mạng cho các người lữ hành Hỗn Độn. Nhưng Tô Triệt biết rõ, đây chỉ mới là giai đoạn bắt đầu thôi còn hàn khí chính thức vẫn chưa bộc phát.

Tất cả mọi người tiếp tục đi theo lộ tuyến đã định sẵn, khói độc hàn băng vẫn luẩn quẩn bám theo tất cả mọi người.

Thật sự đúng như lời Mạn Chi nói. Với khói độc hàn băng quanh người, tốc độ của mọi người tuy có giảm bớt, hơn nưa tư vị hàn khí quấn thân cũng không phải tốt đẹp gì nhưng bọn hắn có thể lợi dụng đám khói độc này che lấp bản thân, lừa dối cảm giác của ma thú, từ đó tiếp cận Tiên Thiên Thần Thụ.

Hô hô hô hô….

Một lúc sau, khói độc hàn băng trở nên nồng đậm hơn gấp mấy chục lần, từ trạng thái khí chúng biến thành trạng thái dịch, làm cho người ta có loại cảm giác có một thứ chất lỏng sền sệt đang trượt trên người.

Hàn khí cũng dần dần nặng hơn. So với lúc đầu tiên hàn khí đã nặng hơn gấp trăm lần.

Với tu vi Tiên Đế nhất trùng thiên cùng lực lượng tăng phúc nghìn lần, nhưng Tô Triệt vẫn còn cảm giác thân thể cứng nhắc không chịu nổi loại hàn khí này.

Kỳ thật, tất cả mọi người đều biết rõ không phải là do nhiệt độ thấp tạo thành sự rét lạnh chính thức mà đây là năng lượng đặc thù của khói độc hàn băng. Điều này có nghĩa là mọi người đã trúng độc.

Chỉ có điều, trong cơ thể của mọi người vẫn có thể thừa nhận loại độc tính này, có thể đem năng lượng trong cơ thể hóa giải, trung hòa độc tính.

Đến giờ này, Mạn Chi lại truyền âm tới:

– Có điểm kỳ quái, tại sao lần này khói độc hàn băng lại hung mãnh hơn lần trước, hơn nữa lại khác hoàn toàn so với hai lần trước.

Tô Triệt vội vàng hỏi:

– Có gì không đúng sao?

Mạn Chi lắc đầu:

– Cũng không chắc chắn nữa. Dù sao, ta cũng mới chỉ vào đây mấy lần mà thôi, đối với khói độc hàn băng, ta cũng chỉ mới trải nghiệm hai lần, nên thực sự không dám nói. Có thể đây là đặc tính cùng quy luật của nó. Còn nữa, mấy tên lữ hành kia cũng rất ích kỷ, nếu như không có lợi bọn hắn cũng sẽ không nói kinh nghiệm tâm đắc của mình cho người khác đâu. Cho dù bọn hắn nói ra, thì cũng không thể tin được.

Nói cách khác, hiện tại Mạn Chi cũng không thể xác định rằng biến hóa của khói độc hàn băng có phải là tình huống bình thường hay không.

Cùng lúc đó, nhóm người Trác Lị cũng vô thanh vô tức trao đổi:

– Đội trưởng Trác Lị, ngài có cảm giác được rằng, lần này, khói độc hàn băng có chút biến hóa không? Căn bản không đồng dạng với lần trước.

Trác Lị nhíu mày nói ra:

– Quả thật cũng có chút khác biệt, những chúng ta cũng không biết rõ về khói độc hàn băng nên cũng không thể xác định hiện giờ khói độc hàn băng là bình thường hay bất bình thường.

Một người bỗng nhiên lên tiếng:

– Nhưng… tuy rằng không rõ nguyên nhân nhưng ta có một loại dự cảm không tốt.

Một tên khác cũng ứng tiếng:

– Ta cũng cảm giác được điều gì đó không đúng.

Dù sao bọn hắn cũng là cường giả cấp Hỗn Độn, cả đời đã trải qua nhiều hiểm nguy cùng đau khổ. Nên có chút trực giác về nguy cơ phía trước cũng không có điều gì kỳ quái Trác Lị trầm mặc, cũng thừa nhận rằng nàng có cảm giác không tốt lắm, nên nàng liền nói với đồng bọn:

– Ở lại trong chốc lát, nếu có việc gì không đúng, chúng ta liền rời khỏi. Cẩn thận sẽ không gây ra tai họa lớn.

Tất cả mọi người đều lên tiếng:

– Tốt!

Tất cả mọi người đều đồng ý, tất cả đều tin vào trực giác của mình. Nếu đã có linh cảm rằng sẽ có điều xấu xảy ra. Điều ngu xuẩn nhất chính là tin vào vận may của mình và tiếp tục níu kéo.

Mấy người Tô Triệt lại không cảm giác được rõ ràng điềm xấu đó, bởi vị đây là lần đầu tiên họ lên đảo. Nên cho dù gặp bất cứ chuyện gì, họ cũng chỉ cho rằng đây là điều bình thường, đây là đặc điểm bình thường của Ma Ly Đảo.

Đi được thêm vài giây, Mạn Chi lập tức dừng lại và nói:

– Không đúng, ta có cảm giác không ổn lắm, chúng ta rút lui thôi. Mong các vị bỏ qua cho. Mới lên đảo được một chút mà đã phải rút lui.

Quyết định này xác thực có vẻ đầu voi đuôi chuột. Mạn Chi có chút xấu hổ, nhưng hắn không làm ra quyết định sai lầm, càng không muốn lừa dối cảm giác của mình. Lùi lại đúng lúc chính là điều đầu tiên trong quy tắc sinh tồn tại Ma Ly Đảo.

Tô Triệt không có chút nào để ý, bình thản nói:

– Không sao, lui về thì lui về thôi. Về sau cũng có rất nhiều cơ hội.

Thiên Âm thì hoàn toàn nghe theo Tô Triệt nên đối với quyết định của hắn không tỏ vẻ gì.

Tiểu Hắc thì lại càng không quan tâm.

Chỉ có Lão Hắc bĩu môi, hắn nói với Tô Triệt:

– Vừa vào đã ra, tên này có chút nhát gan à.

Đương nhiên đây chỉ là hắn bực tức mà nói ra thôi, chứ không thể hiện sự phản đối nào.

Ở phía sau, hai đội ngũ của Hào Tư cùng Trác Lị thấy nhóm Tô Triệt đã quay đầu lại, định lùi về theo đường cũ. Bọn họ cũng không hề chần chừ lập tức thay đổi phương hướng.

Nhưng ngay lập tức ba đám hàn vân lập tức biến hóa.

Hô hô hô hô…

Vốn vừa chuyển sang trạng thái dịch thể, hàn khí lập tức cô đọng lại thành dạng rắn, triệt để phong ấn tất cả mọi người ở bên trong.

Lần này tất cả mười tám vị thám hiểm giả đều bị phong ấn trong khối băng.

Thoạt nhìn, khối băng phong ấn Tô Triệt có thể tích nhỏ nhất bởi vì năm người Tô Triệt đứng sát nhau cực kỳ, mỗi người chỉ cách nhau một trượng thôi nên khối băng phong bế bọn họ cũng chỉ có bán kính hơn mười trượng mà thôi.

Chương 1399 : Đóng băng (thượng)

Nếu nhìn về phía đội hình của Hào Tư cùng Trác Lị, có người còn đứng cách xa nhau ngàn trượng, hơn nữa cũng không phải đứng thẳng tắp, nên khối băng phong ấn bọn họ có bán kính hơn vài ngàn trượng.

Không đợi bọn họ phản ứng, ba khối băng này phóng lên trời, bay vào sâu trong Ma Ly Đảo.

Tất cả mọi người đều hoảng sợ hỏi:

– Chuyện gì xảy ra?

– Chuyện gì xảy ra?

Mười tám người đều rất kinh hãi, nhưng tại thời điểm này, tất cả mọi người đều bị đóng băng, căn bản không thể giãy dụa.

Tô Triệt cùng Thiên Âm cũng như vậy, tuy rằng kết giới phòng ngự Cự Phú tuy vẫn tồn tại nhưng quỷ dị hơn là tầng kết giới phòng ngự này không thể ngăn nổi hàn khí. Hai người lập tức bị đóng băng dù vẫn ở trong kết giới.

Thậm chí tầng băng này còn chặn cả thần thức cùng truyền âm tâm tình. Cho dù Mạn Chi chỉ đứng trước hắn vài thước nhưng hắn lại không thể truyền âm tới được. Tâm linh truyền âm ba động không thể khuếch tán ra ngoài.

May mắn, vừa thấy dị biến xuất hiện, từ bản năng của người đàn ông, Tô Triệt kéo Thiên Âm vào lồng ngực không kịp suy nghĩ rằng, hắn còn yếu hơn nàng, đáng lẽ ra phải nàng bảo vệ hắn mới đúng.

Giờ phút này, Tô Triệt cùng Thiên Âm ôm nhau không thừa ra một kẽ hở, không có tầng băng cách ly nên hai người họ có thể câu thông với nhau.

Còn bản thể của Lão Hắc vẫn ở bên trong Tiên Ngục nên có thể nghe được hai người nên rống to một tiếng:

– Chủ nhân, liên hệ giữa ta và phân thân đã bị tầng băng chặt đứt, nên không thể điều khiển khôi lỗi kia.

Tô Triệt trầm giọng trả lời:

– Biết rồi.

Liên hệ giữa chủ hồn và phụ hồn của Lão Hắc còn có thể chặt đứt vậy thì liên hệ giữa hắn với Tiểu Hắc bị chặt đứt cũng không có gì lạ.

Trong khi những khối băng phong ấn mười tám vị lữ hành cực lực phi hành thì tất cả mọi người cũng cố dùng hết sức lực để thoát ra khỏi khối băng này.

Ai cũng có thể đoán được, đợi khi ba khối băng này tới đích thì nguy cơ, hiểm họa còn nhiều hơn.

Tô Triệt ôm chặt lấy Thiên Âm, hoặc có thể nói rằng bọn họ bị lớp băng bốn phía dồn ép lại một chỗ.

Tô Triệt nói:

– Lực lượng của ta hoàn toàn bị phong ấn, ngay cả một chút cũng không dùng được, còn nàng thì sao?

Tô Triệt cảm giác được, Hỗn Độn lực trong cơ thể hắn hoàn toàn bị phong ấn lại, không có cách nào tiết ra ngoài. Cho dù cố gắng bao nhiêu cũng là vô ích.

Hiển nhiên rằng, tầng băng bao phủ quanh tất cả mọi người ngoại trừ tác dụng vây hãm ra còn ẩn chứa độc hàn băng, khiến bọn họ hoàn toàn biến thành tảng băng.

Thiên Âm thấp giọng trả lời:

– Âm ba thần công của thiếp cũng không thể nào khuếch tán ra ngoài. Loại hàn độc này thật sự quá đáng sợ.

Phía trong tảng băng, mọi người dường như bị triệt để phong ấn lại, một chút sức lực cũng không dùng được. Không biết có cách nào thoát ra ngoài không.

Tô Triệt có thể thấy được cho dù rằng là người chỉ cách hắn vài bước – Mạn Chi, cũng không thể nhúc nhích cho dù hắn cũng là người lữ hành cấp Hỗn Độn.

Điều này cho thấy rắng, không phải rằng lực lượng của Thiên Âm quá kém, mà là do loại hàn độc này quá cường hãn, khiến mọi người không thể chống cự.

Trong lòng rất lo lắng nhưng chỉ vài giây sau, Tô Triệt lại rất mừng rỡ. Bởi hắn thấy được trong tầng băng, Tiểu Hắc vẫn có thể vận động.

Tô Triệt kêu gọi trong lòng:

– Tiểu Hắc!

Nhưng không có hồi âm, liên hệ tâm linh giữa hắn và Tiểu Hắc hoàn toàn bị tầng băng trước mắt này ngăn cách.

Ngay cả thần thức cũng không dùng được trong này, nhưng thị giác vẫn còn hiệu quả. Hắn có thể thấy được cơ thể của Tiểu Hắc thu nhỏ lại thành một người cao hơn một thước nên có thể hoạt động được trong tầng băng.

Tô Triệt thầm nghĩ:

– Tiểu Hắc cũng không có nhục thân mà hoàn toàn do năng lượng Hỗn Độn tạo thành, nên trong tình huống này hắn vẫn có thể động, có thể hóa nhỏ bản thân.

Lão Hắc cũng hét to lên trong Tiên Ngục:

– Tiểu Hắc, còn tốt không, vung búa đập nát tầng băng này ra.

Chủ hồn của Lão Hắc cùng phân hồn đã mất đi liên lạc, nên cũng không thể điều khiển được khôi lỗi phản kháng, nên giờ đây tất cả hy vọng chỉ dựa vào Tiểu Hắc mà thôi.

Tiểu Hắc thân cao hơn một thước vung búa lên đập nát tảng băng cứng.

Oanh!

Không gian chấn động kịch liệt ngay tất cả nhóm Tô Triệt đều có thể cảm giác được rõ ràng. Nhưng chấn động mãnh liệt như vậy, lại khiến cho tất cả mọi người vốn không thể động đậy cảm giác được một hồi tê dại, khiến bọn họ cảm thấy rất khó chịu. Đây là tư vị không thể diễn tả được bằng lời.

Tô Triệt chỉ có thể cắn răng thầm nghĩ:

– Không có biện pháp khác, chỉ có thể cắn răng chịu đựng thôi.

Ngay cả nhãn cầu, Tô Triệt cũng không thể di chuyển được, chỉ có cố gắng liếc về phía Tiểu Hắc.

Lần này Tiểu Hắc lại khai phá được vài thước vuông, không phải chém nát khối băng mà là dùng năng lượng hỗn độn tiêu hóa sạch nó biến nó thành hư vô.

Càng ngày, Tiểu Hắc càng có nhiều không gian để hoạt động. Nhưng hàn khí lại tiếp tục có tác dụng, lần nữa nó có ý định đóng băng Tiểu Hắc.

Tô Triệt gào thét trong lòng:

– Tiểu Hắc, nhanh lên!!!

Nhưng căn bản Tiểu Hắc không thể nghe được.

Tuy rằng trí lực của Tiểu Hắc chỉ ở mức đứa bé mười tuổi, nhưng bản năng chiến đấu của hắn không hề kém ai. Nên Tiểu Hắc có thể biết được rằng tốc độ phá băng phải vượt qua tốc độ hồi phục của tảng băng mới có thể họp lại một chỗ với cha của hắn, thậm chỉ có thể giải cứu tất cả mọi người trong tảng băng này ra ngoài.

Lại hạ búa xuống, hướng Tiểu Hắc tấn cống lần này chính là phương hướng của Tô Triệt.

Lần đầu tiên, Tiểu Hắc cũng không rõ rằng lực đạo của mình có thể phá vỡ được phạm vi bao nhiêu. Lần này hắn tính rằng, chỉ cần ba búa là hắn có thể tới vị trí của Tô Triệt.

Oanh! Oanh! Oanh!

Chỉ trong ba lần vung búa, tính toán của Tiểu Hắc rất là chuẩn xác. Tại vị trí của Tô Triệt cùng Thiên Âm xuất hiện một cái động lớn đó chính là kiệt tác của Tiểu Hắc tạo thành.

Chỉ cần có một chút khe hở, Tô Triệt cùng Thiên Âm có thể phát nội lực ra ngoài.

Thiên Âm cũng không đợi Tô Triệt dùng thủ đoạn bạo lực để phá băng, nàng đã dùng âm ba thần công.

Ông…

Âm thanh kỳ dị vang lên, lớp băng cứng trong vòng một trượng lập tức tan thành mây khói.

Mạn Chi cũng đã có thể thoát khỏi tình trạng đóng băng và lấy lại được năng lực hoạt động.

Hàn độc trong cơ thể không thể thanh trừ ngay lập tức, nhưng một chút lực lượng vẫn có thể phóng ra. Bàn tay nhỏ bé của Mạn Chi liên tục đánh lên lớp băng.

Ba ba ba ba…

Độ cứng của lớp băng này có thể so sánh với các nguyên liệu Hỗn Độn nhưng vẫn không chịu nổi sức phá hoại của ba người Tiểu Hắc, Thiên Âm, Mạn Chi. Chỉ cần hai giây, phạm vi hoạt động đã tăng lên vài trượng. Khôi lỗi của Lão Hắc cũng đã được giải cứu.

Lão Hắc gào lên một tiếng:

– Quá tốt, lão tử đã sống lại!!

Có thể liên lạc với phân hồn của mình, Lão Hắc liền thao túng hắn và thi triển man lực của mình lên tầng băng.

Quả đấm của hắn còn cứng rắn hơn cả Hỗn Độn Linh Bảo nên muốn phá lớp băng này là một chuyện dễ dàng.

Chương 1400 : Đóng băng (hạ)

Cả bốn người đều có thực lực mạnh hơn Tô Triệt rất nhiều, nên hắn cũng không muốn bêu xấu. Hắn đứng yên một chỗ cái gì cũng không làm. Hắn chỉ mang một lớp băng đã bị Lão Hắc đánh nát, thu vào Tiên Ngục và đưa cho Tạo Hóa Thần Thụ với kỳ vọng rằng nó có thể nghiên cứu ra loại đồ vật có thể khắc chế loại hàn độc này.

Hắn muốn tìm ra giải dược.

Khối băng phong bế Tô Triệt có thể tích nhỏ nhất, chỉ có bán kính hơn mười trượng.

Nên cho dù tầng băng liên tục hồi phục, nhưng vẫn không thể sánh kịp với lực phá hoại của bốn người Thiên Âm. Chỉ trong giây lát, bọn họ đã hoàn toàn phá vỡ tảng băng.

Khác với tảng băng phong ấn nhóm Tô Triệt, hai tảng băng phong ấn nhóm người Trác Lị cùng Hào Tư có diện tích rất lớn, hơn nữa trong đội ngũ của họ không có người nào có thể phá vỡ được lớp băng cứng bao phủ quanh người khiến họ triệt để bất động.

Đó là bởi vì bọn họ có huyết nhục, khi tiếp xúc với hàn độc, bọn họ không thể thu nhỏ người lại, nên không có một chút không gian nào để hoạt động.

Có huyết nhục nhiều lúc trở nên rất vướng víu, phiền toái.

Vài người trong nhóm Trác Lị cũng có tầm nhìn để nhìn xuyên qua lớp băng. Bọn hắn có thể chứng kiến được vài đạo thân ảnh trong đội ngũ của Tô Triệt dùng toàn lực để phá băng.

Bọn họ rất hâm mộ, lại có chút ghen ghét. Dựa vào trí tuệ của bọn họ có thể đoán ra người mang vai trò quan trọng trong đội ngũ này chính là tráng hán cầm chiến phủ màu đen kia.

Cũng chỉ có năng lượng thể mới không cần quan tâm tới đám hàn độc này. Có thể bảo trì năng lực hoạt động.

Hâm mộ cũng được mà ghen ghét cũng được. Bọn họ cũng chỉ đứng nhìn mà thôi, mà không hề có cách nào khác. Bởi vì năng lực của họ hoàn toàn bị phong ấn trong cơ thể, cứ như bị nhét thức ăn đầy bụng và rồi bị trói, ngay cả một chút sức lực cũng không thể dùng.

Băng hóa kết hợp với hàn độc, trạng thái áp chế cường đại này cho dù bọn họ đã ở Ma Ly Đảo vài Hỗn Độn kỷ nguyên, cũng là chưa từng nghe nói qua. Việc này thực sự còn đáng sợ hơn đám ma thú kia rất nhiều. Mười giây sau, một tiếng động vang lên, bốn người Thiên Âm triệt để phá vỡ lớp băng dày mười trượng. Nhưng lúc này ba khối băng đã phi hành vào một cái hầm cực kỳ rộng lớn.

Tầng hầm này có đường kính dài hơn vạn trượng nên có thể dễ dàng chứa đựng ba khối băng khổng lồ.

Tầng hầm này có hình thù tương đối kỳ dị, dường như đây không phải là do tự nhiên tạo thành mà là do người tạo thành. Bởi vì miệng hầm cực kỳ tròn, hơn nữa là vô cùng nhẵn nhụi không có chút gồ ghề tí nào.

Mặt nền của hầm cũng cực kỳ nhẵn giống như đá cẩm thạch hơn nữa trên mặt đất cũng không dính một chút bụi nào.

Vách của tầng hầm cũng dựng đứng, hơn nữa trên vạch tường còn chứa chi chít những lỗ hổng được phân bố rất hợp lý.

Nhìn thấy kết cấu của vách tường này, tất cả đám thám hiểm giả đều cả kinh:

– Đây quả thực là tuyệt sát trận, nếu bên trong những lỗ hổng đó bắn ra thứ gì đó, thì chắc chắn người nào có ý định thoát ra khỏi tầng hầm này sẽ bị bắn nát bươm.

Chỉ trong nháy mắt những thám hiểm giả này có thể đoán được, dù sao tất cả bọn họ đều đã trải qua vô số trận chiến, cũng có thể coi là đệ nhất cường giả tại các vũ trụ.

Thế nên họ đoán đúng!

Khối băng phong ấn mọi người trong nháy mắt trở về dạng khí, ngay lập tức vô số đạo ánh sáng bắn ra từ vách tường.

Bá bá bá bá…

Đáng sợ hơn là những đạo ánh sáng này không chỉ bắn ra một lần, mà không ngừng bắn ra với tốc độ khủng bố.

Chỉ trong nháy mắt, hơn chục tỷ ngọn tên băng bắn ra từ ngàn vạn lỗ thủng trên vách đá, hướng tới mười tám vị mạo hiểm giả.

Tất cả mọi người đều không thể tránh được, bởi vì trong này hoàn toàn không có khe hở để tránh né.

Tất cả mọi người chỉ có thể ngạnh kháng.

Nói một cách khách quan, hai đội ngũ của Trác Lị và Hào Tư thảm hơn rất nhiều. Bọn họ vừa mới thoát khỏi trạng thái phong ấn, thực lực còn chưa phục hồi kịp, thân thể vẫn còn cứng nhắc, không thể tiến nhập vào trạng thái phòng ngự đã bị những ngọn tên băng kia bắn tới.

Lão Hắc hét lớn một tiếng: [Audio] Lưu Manh Kiếm Khách

– Để ta ngăn cản!

Hắn bước lên một bước chặn tại trước người Tô Triệt. Hắn muốn dùng thân thể này làm nhục thuẫn ngăn cản những mũi tên băng kia.

Mặc dù Lão Hắc rất để ý thân thể này, không muốn hắn gặp một chút tổn thương nào. Nhưng ý nghĩa thực sự của nó chính là để làm nhục thuẫn. Tất cả đều không quan trọng bằng sự an toàn của chủ nhân.

Phía trước đã có Lão Hắc phụ trách, vậy còn phía sau của Tô Triệt do ai phụ trách?

Còn hai bên người Tô Triệt thì sao?

Lão Hắc ở phía trước, Tiểu Hắc ở phía sau, Thiên Âm ở phía bên trái, Mạn Chi ở bên phải. Chỉ trong nháy mắt mọi người đã áp lưng vào nhau đem Tô Triệt bao phủ để bảo hộ hắn.

Trên mặt đất cũng không có lỗ hổng nên cũng không cần lo lắng tên băng bắn ra từ phía dưới. Chỉ cần bốn người có thể đối phó với những mũi tên băng đó thì Tô Triệt tạm thời không có gì nguy hiểm.

Nhưng loại cảm giác được bảo hộ này khiến Tô Triệt cảm thấy không được tự nhiên.

Cả bốn người đều không hẹn mà lập tức nghĩ tới bảo vệ hắn. Điều này có nghĩa là trong đội hắn có thực lực thấp nhất.

Cảm giác này rất khó chịu.

Nhưng mặc dù là như vậy, Tô Triệt cũng không dám cậy mạnh, càng không biết xấu hổ cự tuyệt sự quan tâm của mọi người, mà hắn đem Cự Phú kết giới mở rộng ra đem bao phủ cả bốn người.

Có thể giúp được điều gì thì giúp điều đó.Tuy rằng kết giới Cự Phú không có tác dụng lớn lao nhưng tối thiểu nó còn có tác dụng.

Nói thì rất chậm nhưng mọi thứ xảy ra rất nhanh.

Bùm bùm bùm bùm.

Vô số mũi tên băng băn vào lớp kết giới. Chỉ nhìn sơ sơ cũng có thể đoán được có hơn trăm vạn mũi tên.

Bang!

Kết giới Cự Phú hoàn toàn bị nghiền nát. Tầng kết giới này như một lớp giấy mỏng chỉ trong nháy mắt đã bị xé nát.

Ông…

Cự Phú tạo thành một tiếng rồi thu thành trạng thái nhỏ nhất và chui vào đầu Tô Triệt.

Việc bảo hộ này khiến nó bị thương không nhỏ, phải đem nó vào tầng ba của Tiên Ngục mới có thể chữa trị cho nó để về sau tiếp tục triệu hoán nó lần nữa.

Ba ba ba ba…

Tô Triệt thấy rất rõ ràng, Lão Hắc đứng cản trước mặt hắn bị vô số mũi tên băng bắn tới, tựa như bao trùm lên thân hình của Lão Hắc.

Nhưng lần nữa thân thể này lại thể hiện sự cứng cỏi tới cùng cực của mình. Sau khi chịu vô vàn mũi tên như vậy, nhưng Lão Hắc cũng chỉ lùi nửa bước, khiến hắn đụng vào người Tô Triệt.

Với điểm lực lược đẩy lên người Lão Hắc, Tô Triệt đương nhiên có thể hóa giải dễ dàng.

Lão Hắc hô to một tiếng:

– A!!! Đau quá!!!

Nhưng trên thực tế, thân thể này của hắn căn bản không biết đau. Đây chỉ là thói quen của Lão Hắc mà thôi.

Ở phía sau, Tiểu Hắc cầm trong tay cự phủ dùng nó thành một tấm khiên ngăn chặn lại vô số mũi tên băng. Thanh cự phủ này vốn là siêu cấp vũ khí do Vu Thần luyện chế, bên trong Vu tộc chính là món đồ đỉnh cấp. Về sau nó còn được nhiều lần cường hóa bên trong Hỗn Độn, nên sự cứng rắn của nó còn mạnh hơn Diệt Ma Thương rất nhiều.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Đã cập nhật full bản dịch theo yêu cầu ^^!
https://audiosite.net
Đã up hoàn tất bản dịch truyện nhé bạn boybay 86 ...!Tiện đây minh xin thông báo hiện tại trong vòng 1 tuần nay hội nhóm mình tập trung up truyện đọc nhé ..!Bọn mình sẽ tập up truyện đã được dịch bởi CTV: ĐÌnh Huy ( hoặc đã mua bản dịch các nhóm dịch khác)Tuy nhiên truyện audio các bạn yêu cầu vẫn sẽ được cập nhật bởi CTV: Hóng Hớt Up...!Ngoài ra các bạn bớt chút thời gian đăng ký thành viên (HV sẽ ưu tiên làm audio truyện theo yêu cầu ( tránh trường hợp spam. đăng ký thành viên hội sẽ có đường link kích hoạt thành viên ở gmail...)* HV: Sẽ có lưu cache audio ngay cả khi mất mạng bạn vẫn nghe hết 1 tập truyện đang nghe dang dở...*HV (Vip ) miễn phí ( các bạn bình luận hoặc share truyện, báo lỗi... tự động lên Vip nhé) - Ưu điểm: Chỉ cần có mạng đăng nhập vào tài khoản ( ở phần cá nhân tài khoản bản có thể thay đổi mạng thông qua thanh viên khác để nghe truyện trực tiếp trên website nhé )- Ưu tiên truyện cấp 2 có thể pm trực tiếp hội viện nhóm yêu cầu truyện bất kỳ bạn đang cần...^^! Cảm Ơn !!
https://audiosite.net
Kevin 2 tuần trước
Sao thằng main giống hơi khùng vậy tác giả ? Khi không điên lên ! Có đại ca khùng có ngày chết bất đắt kỳ tử….
https://audiosite.net
Quang Luận 3 tuần trước
Cám ơn đạo hữu nhiều :)
https://audiosite.net
XRumer23Prown 3 tuần trước
Hey people!!!!! Good mood and good luck to everyone!!!!!
https://audiosite.net
Kevin 1 tháng trước
Sao có tiền mà bủn xỉn,không dám ăn xài, mà dám chi mua đồ cho gái lấy le….một đại gia bị chúng chửi ăn bám mà nhịn được cũng hay..
https://audiosite.net
HaHohong 2 tháng trước
ua viet nam minh sang tac day a... dua a ??
https://audiosite.net
phan anh 2 tháng trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:)Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..!-0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ )1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!!Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới.Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...!^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
lưu tủ truyện :)