1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 27: Ngư Ông đắc lợi (c131-c135)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 27: Ngư Ông đắc lợi (c131-c135)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 131 : Vật bổ dưỡng

Lại đợi một lúc, Phi Vân thì thầm nói:

– Hắn khẳng định là Độn địa đan không đủ dùng, nên mới trốn trong này không chạy, cũng không biết hắn còn chịu được bao lâu…

– Nghĩa là vẫn chưa chết, đúng không?

Chân Chân tức giận hỏi.

– Ừm, chưa chết, cái này thì có thể khẳng định.

Phi Vân không cảm thấy đau buồn sâu sắc, chứng minh, “người trong lòng” mình vẫn còn sống.

– Vậy thì được.

Chân Chân khẽ nhướng đôi mày lá liễu:

– Người tốt không trường mệnh, tai họa lưu ngàn năm, tiểu tử thối đó, không dễ chết đâu.

– Vậy phải làm thế nào, chúng ta cứ ở đây đợi sao?

Phi Vân yếu ớt hỏi.

Từ lúc gieo tình ti, tính cách của nàng thay đổi hoàn toàn, lạnh lùng lãnh ngạo trước đây không còn nữa, triệt để biến thành một cô gái dịu dàng yếu ớt. Chân Chân đã không chỉ một lần thầm thở dài. Xem ra, không chỉ Chủng tình ti cực kỳ đáng sợ, nam nữ chi tình cũng không nên đụng vào!

– Đợi chút nữa.

Chân Chân trả lời:

– Trước khi trời tối, nếu vẫn không có động tĩnh, ta sẽ dùng Độn địa đan đuổi hắn ra.

Cứ như vậy, hai nữ nhân lấy ra mấy chiếc khăn tay trắng trải xuống đất, lại lấy ra đệm mỏng, khoanh chân ngồi xuống điều tức, kiên nhẫn chờ đợi cử động tiếp theo của “tiểu tử thối” kia.

Đợi đến giờ Thân (khoảng bốn giờ chiều), không thấy Tô Triệt chui ra, mà lại gặp một vị khách không mời mà đến.

Chân Chân đang nhắm mắt đả tọa, đột nhiên ngẩng đầu nhìn trời…

Một đường hồng sắc độn quang từ đột cao một trăm trượng xẹt qua, vẽ thành một đường vòng cung rồi quay trở lại. Rất rõ ràng, người này cũng phát hiện ra hai người Chân Chân trong lòng núi.

– Không ổn.

Chân Chân đứng bật dậy, lẩm bẩm nói:

– Cảnh nội phái ta, sao lại xuất hiện người trong ma đạo?

Độn quang người này nồng nặc huyết sát chi khí, Chân Chân lập tức phán đoán ra, là một cường giả ma đạo, chỉ dựa vào tốc độ phi hành của hắn là có thể kết luận, tu vi thực lực tuyệt đối không thua kém mình.

– Ha ha ha ha, tốt quá!

Một giọng nói tục tằng từ trên trời vọng xuống:

– Không ngờ, ở nơi hoang sơn này, lại có thể gặp được vật bổ dưỡng tuyệt hảo như vậy.

– Láo xược!

Chân Chân giận dữ quát lên một tiếng:

– Yêu nhân phương nào, trong cảnh nội Thiên Huyền Tông ta, lại dám nói xằng nói xiên như vậy!

– Thiên Huyền Tông?

Huyết hồng sắc độn quang lơ lửng giữa không trung, biến thành một đại hán đầu trọc khoác hồng bào.

Người này tướng mạo không xấu xí, chỉ là, ba đường huyết văn trên trán kéo dài đến tận sau gáy, cộng thêm một luồng sát khí nồng đậm.

Hắn đừng trên cao nói vọng xuống:

– Ta đương nhiên biết đây là vùng đất cho Thiên Huyền Tông quản lý, nhưng, ta chỉ đi qua mà thôi. Ha ha ha ha, hoang sơn cùng cốc, lại không phải trọng địa sơn môn Thiên Huyền Tông, chỉ là đi qua cũng không được sao? Thiên Huyền Tông, từ lúc nào trở nên bá đạo như vậy?

– Nếu là đi qua, vậy hãy mau chóng rời đi, ở đây không hoan nghênh ngươi!

Chân Chân đã phán đoán ra, người này sở hữu tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, chắc chắn là một nhân vật cực kỳ khó chơi. Lần này xuất sơn, chỉ muốn bắt giữ Tô Triệt, không định dây dưa với bất cứ ai.

– Tiểu tiện nhân, dám dùng khẩu khí đó nói chuyện với ta.

Đại hán đầu trọc hung hăng trừng mắt, quát lớn:

– Mở to mắt ra, nhìn kỹ xem ta là ai!

Đang nói chuyện, khí thế của hắn đột nhiên biến đổi, huyết hồng sắc độn quang nhất thời dâng cao.

– Á!

Phi Vân vừa đứng dậy thất thanh hô lên, suýt chút nữa ngồi ngồi xuống.

Chân Chân sắc mặt vụt biến, trong lòng run rẩy dữ dội:

– Tu sĩ Kim Đan!

Nhưng, tinh quang trong mắt lại lóe, dùng thiên nhãn chi thuật cẩn thận kiểm tra. Sau đó lớn tiếng quát:

– Không, tu vi của ngươi không phải Kim Đan kỳ! Hoặc là kết đan thất bại hoặc là giả đan, không thì bản thân thụ thương mà cảnh giới tụt suống một bậc…

– Ha ha ha, tiểu nha đầu nhãn lực không tệ, đoán cũng không sai.

Đại hán đầu trọc thu khí thế, một lần nữa trở về sóng linh lực của Trúc Cơ hậu kỳ:

– Đúng là thương thế gây nên, tụt mất một cảnh giới, cho nên, mới coi các ngươi như vật bổ dưỡng… Các ngươi vẫn là trinh nữ phải không? Hấp thu âm nguyên của các ngươi, thương thế của ta chí ít cũng đỡ được một nửa.

Đại hán đầu trọc dùng thế ép người, lúc nói chuyện hoàn toàn không cần che giấu, trong lòng nghĩ thế nào, ngoài miệng nói y như vậy.

– Nằm mơ!

Chân Chân tung tấm áo choàng màu tím trên người, để lộ ra y phục đặc trưng của đệ tử chân truyền Thiên Huyền Tông.

– Đệ tử chân truyền?

Ánh mắt đại hán đầu trọc ngưng lại, dáng vẻ kiêu ngạo cũng ngừng lại một lát.

Cùng là Trúc Cơ trung kỳ, đệ tử bình thường và đệ tử chân truyền hoàn toàn là hai khái niệm. Đệ tử chân truyền không chỉ thiên phú cực cao, công pháp tu luyện là đỉnh cấp nhất, pháp thuật học được là mạnh nhất, pháp bảo sư môn ban cho cũng là tốt nhất…truyện ma audio

Nhất là môn phái siêu cấp như Thiên Huyền Tông, bất cứ đệ tử chân truyền nào, đều có thể vượt cấp chiến thắng đối thủ.

Nhìn thấy Chân Chân là đệ tử chân truyền, đại hắn đầu trọc buộc phải cân nhắc lần nữa.

Nhưng, nguy hiểm càng cao, thu hoạch càng lớn, hạ được một đệ tử chân truyền như vậy, không những có thể có được trinh nữ nguyên âm của nàng, mà còn có thể thu được rất nhiều lợi ích, nói không chừng, đối với thương thế của mình mà nói, chính là một cơ hội cực lớn…

Đại hán đầu trọc thân là một ma tu, sớm đã quen với cuộc sống mạo hiểm, lần này cũng là như vậy, thoáng suy nghĩ một lúc, rồi lại kiên định tâm tư.

– Ha ha ha ha, đệ tử chân truyền, càng là một phần đại lễ, cơ hội trời ban, sao có thể cự tuyệt!

Trong tiếng cười điên cuồng, đại hán đầu trọc giơ hai tay, ngưng hiện ra một đôi bàn tay huyết sắc trong không trung, một trái một phải chụp xuống, tóm lấy Chân Chân và Phi Vân.

– Cuồng đồ!

Chân Chân động cước, chặn trước Phi Vân, soạt soạt soạt, chớp mắt tung ra ba món pháp bảo, linh khí phi kiếm và ngọc hoàn bạch sắc bắn ra thực thi phản kích, một dải lụa màu tầng tầng xoay quanh, như một con giao long nguc sắc nuốt mây thổ sương, bảo vệ nàng và Phi Vân.

Phi Vân chỉ có tu vi Luyện Khí tầng bảy, không chịu nổi một nửa đòn công kích của đại hán đầu trọc, cho nên, sự tồn tại của nàng hoàn toàn có thể bỏ qua, thậm chí, có khả năng tạo thành gánh nặng cho Chân Chân.

Xoạt, xoạt, xoạt, xoạt…

Linh khí phi kiếm và bàn tay huyết khí bên trái quấn lấy nhau, kiếm khí sắc bén chém nát bàn tay do khí kình cấu thành.

Bên kia, ngọc hoàn bạch sắc biến lớn trong nháy mắt, chụp lấy bàn tay khí huyết bên phải, lại thu vào trong, bàn tay huyết khí đoạn tuyệt liên quan với đại hán đầu trọc, tiêu tán thành hư vô.

– Ha ha ha ha…

Trong tiếng cười điên cuồng, đại hán đầu trọc đáp xuống, hai bàn tay vừa rồi chỉ là bàn chào hỏi, cũng coi như mở màn cho trận đấu này.

Ban đầu, Tô Triệt không biết Chân Chân đang đợi bên ngoài đã động thủ với người khác, bởi vì thân núi dày hơn trăm trượng, lão Hắc không thể nhìn xuyên qua, không nhìn thấy tình hình bên ngoài.

Nhưng, chiến sự bên ngoài càng lúc càng kịch liệt, Tô Triệt và lão Hắc cũng cảm nhận được sóng linh khí bên ngoài cực kỳ dị thường, ầm ầm như động đất…

Chương 132 : Lơ là bị sét đánh

Tô Triệt suy đoán:

– Không lẽ, Chân Chân muốn nghiền nát ngọn núi này, đuổi ta ra ngoài?

– Không giống.

Lão Hắc âm thầm cảm nhận, trả lời:

– Không giống như đập phá sơn thạch, mà giống như chiến đấu kịch liệt hơn.

Tô Triệt tinh thần phấn chấn, lập tức nói:

– Đi, ra đó xem.

Lại nuốt một viên Độn địa đan, Tô Triệt cẩn thận di chuyển đến khi thân núi chỉ còn dày chưa đầy hai mươi trượng, để lão Hắc có thể nhìn ra bên ngoài.

Lợi dụng hình ảnh tinh thần, lão Hắc đem tình hình bên ngoài chuyển cho Tô Triệt xem, quả nhiên, Chân Chân đang cùng một đại hán đầu trọc giao chiến kịch liệt, hơn nữa, tình hình đã bước vào giai đoạn gay cấn, mỗi một chiêu mỗi một thức đều hung hiểm vô cùng, có thể phân ra thắng bại bất cứ lúc nào.

Tô Triệt đương nhiên không hi vọng Chân Chân giành chiến thắng, hận không thể mượn tay đại hán đầu trọc, dạy cho nàng một bài học. Nhưng cũng nhìn ra, đại hán đầu trọc này không phải người hiền lành, tám chín phần là một ma tu, bản thân nếu rơi vào tay loại người này, cũng không có kết cục tốt đẹp.

– Hai bên cùng trọng thương, hai bên cùng trọng thương, tốt nhất là hai bên cùng trọng thương…

Tô Triệt thầm cầu nguyện.

Ầm ầm…

Chân Chân đã thi triển tất cả khả năng của mình, không chỉ linh khí phi kiếm, các loại linh phù cũng là hết tấm này đến tấm khác xuất ra.

Sườn núi, nham nham nhở nhở, chi chít lỗ thủng, trong phạm vi một trăm trượng vuông, sớm đã không có một gốc thực vật nào may mắn tồn tại.

Một thanh huyết sắc trường đao tạo hình uy mãnh múa lượn trong không trung, đinh đinh đang đang, không ngừng chặn đứng linh khí phi kiếm và bạch sắc ngọc hoàn của Chân Chân, đồng thời, đại hán đầu trọ tay cầm một cán vạn quỷ phan, không ngừng múa về phía Chân Chân, miệng lầm bầm đọc chú ngữ cổ quái.

Vù…

Âm phong gào thét, quỷ kêu liên hồi, vô số ác quỷ âm hồn từ trong vạn quỷ phan bay ra, vây quanh Chân Chân và Phi Vân, giơ nanh múa vuốt, há miệng cắn xé, không ngừng nuốt chửng pháp bảo phòng ngự của họ.

Chân Chân sắc mặt tái nhợt, đã dốc hết toàn lực, đại hán đầu trọc này khó đối phó hơn nàng tưởng tượng, mặc dù hắn vì một nguyên nhân nào đó trọng thương, tầng thứ tu vi tụt xuống một cảnh giới, nhưng thực lực tổng thể, vẫn mạnh hơn Trúc Cơ hậu kỳ bình thường rất nhiều.

Phi Vân trốn phía sau sớm đã như hoa mất sắc, chỉ có thể đóng vai khán giả và gánh nặng, không giúp được bất cứ điều gì cho Chân Chân. Nhưng, trong thời khắc nguy hiểm này, nàng vẫn không ngừng quay đầu, nhìn về phía vị trí “người trong lòng” mà mình cảm ứng được, hơn nữa còn không ngừng cầu nguyện:

– Đồ ngốc, trốn bên trong được rồi, đừng có ra đây.

Kỳ thực, trước đó nàng có lừa Chân Chân một lần, vì đặc tính “Chủng tình ti”, nàng đúng là có thể cảm ứng được vị trí chính xác của Tô Triệt, lúc này quan sát thấy “người trong lòng” cách mình rất gần, sắp chui ra từ trong lòng núi…

Gầm gừ…

Vạn quỷ phan của đại hán đầu trọc uy lực đáng sợ, vô số ác quỷ điên cuồng cắn xé, đã khiến pháp bảo phòng ngự của Chân Chân nguy cơ hiểm nghèo, dải lụa màu quấn quanh người phát ra tiếng kêu xé tai, rõ ràng đã bị thương tương đối nghiêm trọng.

Đại hán đầu trọc đối diện gào thét liên tục, đôi lúc còn cười to mấy tiếng, bề ngoài nhìn có vẻ như đang chiếm thượng phong, kỳ thực, hắn đã dùng hết thủ đoạn, cũng có chút sơn cùng thủy tận.

– Đệ tử chân truyền Thiên Huyền Tông quả nhiên là không dễ đối phó, may mà nàng ta vẫn chỉ là Trúc Cơ trung kỳ, nếu mạnh thêm chút nữa, thật chẳng biết phải làm thế nào.

Đại hán đầu trọc trừng mắt hung dữ, nhắm chuẩn cơ hội, ngón giữa tay trái cong lên, bắn ra một viên đạn đỏ rực, đây là một loại kỹ thuật đánh lén mà hắn tinh thông, viên đạn nhỏ đó không bắt mắt, nhưng hiệu quả thì tương đối âm độc.

Phụt một tiếng, viên đạn đỏ trúng ngay vào dải lụa hộ thể của Chân Chân, nổ thành một phiến huyết quang, xì xì phát ra âm thanh ăn mòn.

– Không ổn!

Chân Chân nhất thời hoảng hốt, vội vàng thôi động chân nguyên, định hất dịch thể huyết sắc ra khỏi người.

– Vạn quỷ xuất động, che thiên tế nhật!

Đại hán đầu trọc thét lên một tiếng, vô số ác quỷ đồng thanh kêu gào, giống như cổ vũ cho nhau, phát động một đòn mạnh nhất lên pháp bảo phòng ngự của Chân Chân.

Xoạt!

Dải lụa màu vốn đã bị tổn hại nghiêm trọng, lại bị dịch thể huyết sắc ăn mòn khiến cho màu sắc xỉn lại, đùng một tiếng vỡ tan, phòng ngự hộ thể của Chân Chân sụp đổ triệt để.

– Ha ha!

Đại hán đầu trọc thừa cơ, một chưởng đánh ra.

Một bàn tay huyết hồng ầm ầm đánh tới, Chân Chân chẳng còn tâm trí nào điều khiển phi kiếm và ngọc hoàn, hai tay hợp lại, nhanh chóng động thủ quyết, huyễn hóa ra một pháp thuẫn huỳnh quanh chặn trước người.

Thịch!

Cự chưởng đánh vỡ pháp thuẫn, hung hãn đập trúng Chân Chân, lại là năm ngón khép lại, dùng lực siết…

– A!

Chân Chân kêu lên một tiếng thảm thiết, thanh âm vừa mềm mại vừa thê lương.

Bị huyết hồng cự chưởng vừa đập vừa siết, nàng không những bị nội thương, toàn thân trên dưới, cũng có rất nhiều chỗ xương cốt gãy triệt để, đợi năng lượng của huyết hồng cự chưởng tiêu tan hết, Chân Chân đã không thể đứng vững, chỉ có thể mềm nhũn ngã nhào trên mặt đất.

– Ha ha ha ha, nha đầu thối, lãng phí khí lực lão tử. Đợi lát nữa, ta phải phát tiết cẩn thận trên người ngươi mới được…

Đại hán đầu trọc lắc lư vạn quỷ phan, thu hồi vô số ác quỷ, giai nhân trước mặt, còn chưa được hưởng thụ, đâu có nỡ mang ra nuôi đám ác quỷ này.

– Sư tỷ.

Phi Vân mặt đầy sợ hãi quỳ xuống, ôm Chân Chân vào lòng.

Chát, chát!

Hán tử đầu trọc điều khiển huyết sắc ma đao, đánh rơi phi kiếm và ngọc hoàn xuống đất, lúc này, hắn chẳng bận tâm thu thập chiến lợi phẩm, mà là bịch bịch, bước những bước nặng nề, mặt treo một nụ cười âm hiểm, tiến về phía hai cô gái.

Chân Chân nhắm mắt, vờ như hôn mê, nhưng lại bí mật truyền âm nói:

– Phi Vân, chân khí trợ ta…

Phi Vân có thể trở thành đệ tử nội môn, đương nhiên không phải đồ ngốc, lập tức hiểu ra vấn đề, âm thầm ấn tay lên lưng Chân Chân, lập tức truyền chân khí cho nàng.

Nhờ có một luồng chân khí này, Chân Chân khai thông kinh mạch vì bị thương mà tắc nghẽn, chân nguyên mới có thể lưu chuyển trở lại, chí ít, cánh tay phải bị thương nhẹ nhất vẫn có thể nhịn đau dùng lực.

Đợi đến khi đại hán đầu trọc chỉ còn cách chừng bảy trượng, Chân Chân lấy ra một hạt châu màu tím, to như trứng ngan, ánh lên hào quang rất nhỏ.

Sưu!

Chân nguyên trên tay thoáng động, hạt châu tím bắn ra.

– Là thứ gì vậy?

Đại hán đầu trọc phản ứng cực nhanh, bay lên tránh hạt châu kia.

Nhưng, hạt châu này có công hiệu lần theo dấu vết, bám sát hán tử đầu trọc, vẽ ra một hình vòng cung, sau đó, không đợi đánh trúng hắn, đã bành một tiếng nổ tung.

Ầm!

Một tiếng sấm nổ, kinh thiên động địa!

Năm đường lôi điện màu tím hiện lên giữa không trung, đại hán đầu trọc hoảng hốt vạn phần tránh trái né phải, dùng hết chút lực khí cuối cùng, cả người vặn vẹo như bị chuột rút, may mắn tránh được bốn đường, nhưng vẫn bị một đường lôi điện đánh trúng vào lưng.

Bành!

Ma đạo tráng hán lúc nãy còn vô cùng huênh hoang, lúc này, biến thành một tảng than cháy đen rơi xuống đất.

Chương 133 : Ngư ông đắc lợi (thượng)

Nhưng, hắn vẫn chưa chết, còn há miệng nói:

– Lơ là, lơ là, tử tiêu thần lôi của Tử Tiêu lão quỷ…

Lời vừa dứt, cái đầu đen thui ngẹo sang một bên, cũng không biết đã chết hay chỉ là ngất xỉu.

Đúng là lơ là, hạt lôi châu này uy lực dù mạnh, như diện tích che phủ không lớn, trong trạng thái bình thường, hắn vẫn có cách hoàn toàn tránh né được, chỉ trách hắn vênh váo, tiếp cận kẻ thù ở cự ly gần, mà không dùng bất cứ pháp bảo phòng ngự nào bảo vệ bản thân.

Bên kia, Chân Chân cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó rơi vào hôn mê.

– Ha ha ha!

Bên trong tầng nham thạch, Tô Triệt cười vang ba tiếng, lời cầu nguyện lúc nãy quả nhiên linh nghiệm, cục diện cả hai cùng trọng thương mà mình kỳ vọng, thật sự xuất hiện.

– Sư tỷ, sư tỷ…

Phi Vân ôm Chân Chân vào lòng, lo lắng gào khóc, đồng thời, vội vàng lấy ra đan dược trị thương, bỏ vào miệng Chân Chân.

Tô Triệt trong lòng thầm nghĩ:

– Không được! Không được để nàng ta chữa trị cho Chân Chân, nếu điều trị khỏi, mình sẽ vẫn phải trốn trong lòng đất, giống như một con chuột không dám lộ diện.

Nữ nhân vẫn có thể động đậy bên ngoài chỉ có tu vi Luyện Khí tầng bảy, Tô Triệt đương nhiên không sợ nàng. Vì vậy, tranh thủ lúc đan dược chưa phát huy hiệu quả, vô thanh vô tức từ trong tầng nham thạch chui ra.

Mặc dù là vô thanh vô tức, nhưng vừa chui ra, đã bị Phi Vân cảm ứng được.

Tiểu nữ nhân quay đầu, nhìn thấy “người trong lòng” mình, không biết tại sao, tất cả sợ hãi lúc nãy phải chịu, đột nhiên biến thành uất ức, những giọt nước mắt trong suốt như pha lê thi nhau tràn ra khóe mi…

Tô Triệt thoáng ngây người, thầm nghĩ:

– Nữ nhân này đúng là kỳ lạ, nhìn thấy mình, không sợ, cũng không căm thù vậy mà lại chảy nước mắt, rốt cục là có ý gì?

Lão Hắc gãi đầu, ha ha cười nói:

– Người ta nói đồng hương gặp đồng hương, hai mắt lưng tròng, chủ nhân, người với nàng ta, không phải đồng hương chứ?

– Đồng hương ta, sớm đã chết hết rồi!

Tô Triệt tức giận trả lời.

Đừng nói đồng hương, cả Yến An Quốc đều bị tai họa đó xóa sổ.

Ánh mắt Phỉ Vân u oán nhìn sang, khiến cho Tô Triệt âm thầm cảnh giác:

– Nữ tử này, không phải là tinh thông loại pháp thuật tâm linh chứ? Ánh mắt quái dị như thế, cần phải cẩn thận đề phòng mới được…

Phỉ Vân cũng không phải người ngu, đương nhiên đoán được, Tô Triệt lộ diện ở thời điểm này, không thể nghi ngờ là ôm ý đồ ngư ông đắc lợi, vì vậy, liền ôn nhu khuyên can nói:

– Tô Triệt, ngươi không thể tổn thương Chân Chân sư tỷ.

Tô Triệt nhướng mày, cảm giác được ngữ khí của nàng phi thường không được tự nhiên, mình cùng nàng lại không quen, vì sao lại có thái độ nhu uyển như vậy? Bất quá, ngoài miệng vẫn là nói ra:

– Hai người các ngươi đuổi ta đến thảm như vậy, dựa vào cái gì ta không thể phản kích?

– Là như thế này…

Phỉ Vân lấy khăn tay ra, lau đi nước mắt, nhẹ giọng giải thích nói:

– Nếu như đây là đang trong núi vô tình gặp được, ngươi hoàn toàn có thể ngồi hưởng ngư ông đắc lợi, sau đó, ai cũng hoài nghi không đến trên đầu của ngươi. Thế nhưng mà, lúc Chân Chân sư tỷ mang theo ta đi ra, trong môn phái có rất nhiều người biết mục tiêu của chúng ta chính là ngươi. Như vậy, nếu Chân Chân sư tỷ gặp phải bất trắc, đầu tiên sẽ hoài nghi đến trên đầu của ngươi, mặc dù ngươi giết chết chúng ta, lại chế tạo ra biểu hiện giả dối là đồng quy vu tận cùng với ma tu kia, sư tôn của chúng ta sẽ không thể nào đơn giản tin tưởng ngươi, nhất định sẽ dùng sưu hồn đại pháp đối với ngươi.

Trừ khi, từ nay về sau, ngươi nguyện ý lưu lạc chân trời xa xăm, vĩnh viễn không quay trở lại Thiên Huyền Tông.

Theo giải thích của nàng, bước chân chậm rãi tới gần của Tô Triệt cũng ngừng lại, trong nội tâm thầm nghĩ:

– Đúng vậy, nàng nói rất có đạo lý, bất kể là giết các nàng, hay là bắt vào Tiên Ngục, mọi người Thiên Vật Phong sẽ hoài nghi đến trên đầu mình. Chân Chân thân là Đệ tử chân truyền, nhất định Thiên Vật Tôn Giả sẽ coi như bảo bối, hắn tuyệt đối sẽ không đơn giản tin tưởng giải thích của mình. Vạn nhất dùng sưu hồn đại pháp đối với mình, mặc dù tra không ra sự thật chân tướng, cũng có khả năng phát hiện bảo tháp Tiên Ngục trong đầu mình…

Lão Hắc cũng nói:

– Đúng vậy chủ nhân, Chân Chân này, không động đậy được! Phong hiểm trong chuyện này, chúng ta gánh vác không được!

– Không vội, không vội!

Tô Triệt bình phục tâm tình:

– Bất kể thế nào nói, hiện tại cũng là ta chiếm cứ ưu thế, tóm lại giờ phút này, không thể lãng phí thời cơ tốt một cách vô ích được, càng không thể đơn giản buông tha Xú bà nương Chân Chân này… Cần phải có kế sách thích đáng, hảo hảo giáo huấn nàng một chầu, tối thiểu nhất, là không thể trả thù mình nữa.

Sau khi suy nghĩ xong, dưới chân Tô Triệt rẽ ngang, cải biến phương hướng, đi tới trong chiến trường vừa rồi, hắn nhặt lấy phi kiếm Linh Khí rơi xuống, Ngọc Hoàn màu trắng, còn có huyết sắc Ma Đao của gã đại hán đầu trọc kia.

Tô Triệt coi như là suy nghĩ cẩn thận rồi, mâu thuẫn cùng Chân Chân đã bày ở bên ngoài, có lấy đồ đạc của nàng hay không, nàng đều khó có khả năng sinh hảo cảm đối với mình. Cho nên, ngu sao không lấy, cái này coi như lợi tức.

Thời điểm sắp tiếp cận đến gã đại hán đầu trọc kia, trong lòng Tô Triệt còn cảnh giác:

– Lão Hắc, người kia có chết hay không?

– Còn chưa có chết, bản thân bị trọng thương, đang hôn mê.

Lão Hắc căn cứ tánh mạng đặc thù của hắn, làm ra trả lời.

Tô Triệt từ trước đến nay luôn cẩn thận, trong đầu đã nghĩ tới một hình ảnh, chính mình đi tới, hắn thoáng cái nhảy ra, cho mình một kích trí mạng… Vừa rồi, hắn là đại như vậy ý, mới có thể cho Chân Chân một cái Ngũ Lôi Oanh Đỉnh, làm cho nàng đã sắp thành công lại bại.

Vì vậy, Tô Triệt tế pháp kiếm ra, sưu sưu sưu, đứng ở bên ngoài mười trượng, dùng ngự kiếm thuật đâm xuyên tim đống than đen kia mấy lần. Cuối cùng, bá một kiếm, phi thường dứt khoát cắt thủ cấp của hắn xuống.

Đang ở trước mặt Phỉ Vân, không thể bắt bất luận kẻ nào vào trong Tiên Ngục, cho nên, chỉ có thể giết chết gã đại hán đầu trọc này.

– Đều chết hết rồi, lần này, tuyệt đối là chết rồi!

Lão Hắc vội vàng vuốt mông ngựa:

– Chủ nhân thật sự là cẩn thận, lão Hắc bội phục.

– Cẩn thận sao? Còn chưa đủ!

Tô Triệt lại ngự kiếm lần nữa, bá bá bá bá mọi nơi, càng là cắt tứ chi của gã đại hán đầu trọc xuống.

Người trong ma đạo kỹ pháp quỷ dị, mặc dù là không có đầu, cũng khó nói sẽ không thay đổi thành những quái vật gì khác.

Bên kia, Phỉ Vân còn đang dùng chân khí áp dụng trị liệu cho Chân Chân, thì ánh mắt khen ngợi mà nhìn chăm chú lên “người trong lòng” mình, trong nội tâm không khỏi tán dương:

– Can đảm cẩn trọng, xem xét là người làm đại sự.

Đang lúc nàng tán dương địch nhân của mình, thì dị biến đột nhiên xuất hiện!

Sau khi Tô Triệt chém gã đại hán đầu trọc kia thành tám khối, lúc này mới yên tâm lớn mật mà đi tới, tiếp cận đến khoảng cách một trượng, đang muốn dùng khí kình thu lấy Túi Càn Khôn bên hông hắn…

Đột nhiên, một đạo hư ảnh trong suốt từ trong thi thể kia chui ra, dùng tốc độ không gì sánh kịp chạy tới, lập tức chui vào cái trán của Tô Triệt.

Chương 134 : Ngư ông đắc lợi (hạ)

Hồn phách phụ thể, đoạt xá trùng sinh!

Thân hình Tô Triệt cứng đờ, cũng cảm giác được, trong đầu xuất hiện một thanh âm:

– Đáng hận ah, đáng hận, lại chết trong tay một tên tiểu tử thúi! Wow, là ngươi giết ta, ta liền chiếm nhục thể của ngươi, đánh hồn phách của ngươi vào Vạn Quỷ Phiên, biến thành một ác quỷ, trọn đời không được Luân Hồi!

Phỉ Vân thầm kêu một tiếng không tốt, rốt cuộc chẳng quan tâm chăm sóc Chân Chân, vội vàng chạy tới.

Không nghĩ tới, Tô Triệt lại mạnh mẽ quay người lại, pháp kiếm trong tay muốn xuất kích…

Lại phát hiện, ánh mắt của nàng không giống muốn bỏ đá xuống giếng, tựa hồ là lo lắng cùng quan tâm, bởi vậy, pháp kiếm trong tay dừng lại một chít, cũng không có lập tức bắn ra.

– Ngươi…

Phỉ Vân dừng bước, mặt mũi tràn đầy lo lắng:

– Ngươi không sao chớ?

Tô Triệt không có trả lời, mà là dùng ánh mắt kỳ quái nhìn xem nàng, trong lòng tự nhủ:

– Nữ nhân này thật sự là kỳ quái, rõ ràng đều là quan hệ đối địch, sao nàng làm ra hình dáng như thế này? Chẳng lẽ là một người hiền lành tâm địa từ bi, đối với ai cũng là như thế?

Thế nhưng mà, một người như vậy, sao Chân Chân lại mang theo nàng đuổi bắt mình?

Dù là Tô Triệt tâm tư kín đáo, cũng vẫn là tưởng tượng không ra, thế gian lại có loại vật kỳ lạ như Chủng Tình Ti.

Về phần người kia xâm nhập trong đầu, Tô Triệt cũng lười quản hắn khỉ gió rồi, loại sự tình này, đã có lão Hắc cùng Tiên Ngục giải quyết.

Trong đầu, hồn phách gã đại hán đầu trọc vẫn còn oa oa kêu to:

– Chuyện gì xảy ra? Thân thể này lại bị đoạt xá qua một lần rồi, oa nha nha, sao ta không may như vậy ?

Gã đại hán đầu trọc tinh thông Quỷ Hồn chi đạo, xác thực là chuyên gia phương diện này, lập tức đoán được, hồn phách của Tô Triệt cũng không phải nguyên chủ nhân của cỗ thân thể này. Một cỗ thân thể, chỉ có thể bị đoạt xá một lần, mặc dù hắn có thể diệt sát hồn phách của Tô Triệt, cũng chỉ là một kết quả đồng quy vu tận, sẽ không có cách nào mượn thể trọng sinh, tránh không được kết cục bi kịch đầu thai chuyển thế.

– Ah!

Trong lúc đó, hắn lại phát ra tiếng kêu thảm thiết kịch liệt, bởi vì, đột nhiên bảo tháp Tiên Ngục xuất hiện, phóng xạ ra đạo đạo kim quang, đã tạo thành tổn thương rất nặng đối với hồn phách của hắn.

Trong Tiên Ngục, lão Hắc giải thích đối với Tô Triệt nói:

– Chủ nhân, lực lượng linh hồn người này quá mạnh mẽ, ta không có năng lực bắt hắn vào trong Tiên Ngục, chỉ có thể tiêu diệt hắn như thôi.

Tô Triệt lập tức trả lời:

– Không có sao, bắt không được liền giết, dù sao cũng không thể giữ hắn lại.

Lão Hắc giải thích, Tô Triệt cũng là có thể tiếp nhận. Dù sao, lực lượng linh hồn của lão Hắc vẫn chỉ là Luyện Khí tầng bốn, mà lực lượng linh hồn của gã đại hán đầu trọc kia cực kỳ cường đại, mặc dù bắt vào Tiên Ngục, lão Hắc cũng không nhất định có năng lực khống chế được hắn, vẫn là xong hết mọi chuyện, triệt để tiêu diệt mới tốt.

– Ah… Đây là cái gì? Pháp bảo trấn hồn?

Hồn phách gã đại hán đầu trọc kêu thảm thiết liên tục, ở trong đầu Tô Triệt không chỗ ẩn núp, muốn áp dụng phản kích, nhưng không cách nào rung chuyển tòa bảo tháp màu đen này, chỉ có thể bị đạo đạo kim quang rút đi năng lượng linh hồn của mình.

Tô Triệt bỏ qua tạp âm trong đầu, thu hồi Túi Càn Khôn của hắn, lúc này mới quay đầu trở lại nhìn Phỉ Vân nói:

– Kế tiếp, phải nói chuyện giữa chúng ta rồi.

– Ngươi thật sự không có chuyện gì sao?

Nhưng thần sắc của Phỉ Vân vẫn là một bộ quan

tâm.

– Ngươi thật là…

Tô Triệt thật sự là chịu không được nàng, nói thẳng:

– Ta một mực đang do dự, đến cùng có nên diệt trừ các ngươi hay không, sao ngươi đối với ta…

Lời nói đến nơi đây thì ngừng lại, cũng không biết nên nói với nàng như thế nào mới tốt nữa.

– Ta. . . Ta cũng không có việc gì…

Phỉ Vân đầy bụng bi ai, kềm chế chua xót trong nội tâm, cắn môi dưới về tới bên Chân Chân, ngồi xổm xuống tiếp tục chữa thương cho nàng.

Tô Triệt nhìn chằm chằm vào nàng trong chốc lát, cuối cùng nhất vẫn là bất đắc dĩ lắc đầu. Mặc kệ đây là nàng trêu đùa tâm cơ loại nào, một nữ nhân mềm yếu, dịu dàng ngoan ngoãn như thế, hắn như thế nào cũng không đủ nhẫn tâm huy kiếm chém tới ah.

Trong đầu, hồn phách của gã đại hán đầu trọc vẫn còn kêu thảm chạy trốn tứ phía, lại luôn không thoát khỏi kim quang của bảo tháp Tiên Ngục bao phủ. Lực lượng Linh hồn không ngừng suy yếu, nhưng mà nhất thời nửa khắc, cũng không có cách nào giải quyết triệt để.

Trong đầu có người lộn xộn làm ầm ĩ, khiến cho Tô Triệt cũng có chút bực bội, mặt lạnh nhìn Phỉ Vân nói ra:

– Ngươi, ném Túi Càn Khôn của Chân Chân tới.

– Không được!

Phỉ Vân vội vàng khoát tay:

– Lấy phi kiếm cùng Ngọc Hoàn của sư tỷ thôi đi, lại chiếm Túi Càn Khôn của nàng, đối với ai mà nói đều là vô cùng nhục nhã, cừu hận ở giữa các ngươi sẽ không cách nào hóa giải nữa.

– Hừ hừ, nàng vốn dĩ cũng là loại có thù tất báo mà.

Tô Triệt cười lạnh nói:

– Chỉ cầm phi kiếm cùng Ngọc Hoàn của nàng, cái này chắc hẳn cũng không hóa giải được.

– Có thể như vậy…

Phỉ Vân nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nói ra một đề nghị.

– Có thể như vậy…

Phỉ Vân ôn nhu nói:

– Ngươi đốt cháy hoặc là chôn thi thể ma tu kia, đợi đến lúc Chân đả kích, bản thân bị trọng thương, chỉ là nhặt đi phi kiếm cùng Ngọc Hoàn, lại bị ngươi kịp thời ra mặt kích thương lần nữa, sau đó chạy mất. Bởi như vậy, chẳng khác gì là ngươi cứu Chân Chân sư tỷ. Đây chính là ân cứu mạng, khúc mắc gì mà giải không được?

Tô Triệt cười nói:

– Nghĩ thật hay, thế nhưng mà, ta dựa vào cái gì tin ngươi? Trên đời này, người ở trước mặt nói một đàng, sau lưng làm một nẻo nhiều lắm. Quay đầu lại, đợi đến lúc các ngươi thoát ly hiểm cảnh, trở về sơn môn, ngươi sẽ đả đảo mọi chuyện cần thiết, như vậy, người chính thức cứu mạng Chân Chân, chẳng phải lại trở thành ngươi sao?

– Ta…

Phỉ Vân cúi đầu xuống, âm thanh như muỗi kêu mà ấp úng nói:

– Ta sẽ không như vậy đối với ngươi.

– Chê cười!

Tô Triệt rất thính tai, nên nghe rõ ràng nàng sợ hãi nói nhỏ, khoát tay nói:

– Ta không tin được ngươi, vẫn là đợi đến lúc sau khi Chân Chân tỉnh lại, ta cùng với nàng mặt đối mặt chấm dứt việc này, ta cũng không sợ bị nàng biết rõ, là ta cầm đi đồ đạc của nàng. Nhưng mà, ngươi phải ném Túi Càn Khôn của nàng tới, nếu không, ta và ngươi tránh không được ác chiến một hồi.

– Ai! Ta đánh không lại ngươi.

Phỉ Vân thở dài một tiếng, lại nói:

– Thế nhưng mà, ta vẫn là muốn nhắc nhở ngươi, lui một bước trời cao biển rộng. Sư tôn đối với sư tỷ cực kỳ ân sủng, mặc dù ngươi không có giết nàng, chỉ là khi phụ nàng, ngày sau, cuộc sống của ngươi cũng sẽ vô cùng gian nan. Ta nói như vậy, thật là vì tốt cho ngươi.

Tô Triệt nhìn xem nàng, trong lòng tự nhủ:

– Nếu nữ nhân này đi diễn kịch mà nói, sẽ không biết có bao nhiêu người bị nàng lừa gạt.

Bất quá, không thể không thừa nhận, nàng quả thật có chút đạo lý, mình chỉ có hai lựa chọn: một là bất kể hậu quả, giết chết hoặc bắt các nàng để tiết phẫn hận trong lòng, từ đó lưu lạc chân trời xa xăm; Nếu còn muốn trở về Thiên Huyền Tông mà nói, cái kia chính là oan gia nên giải không nên kết cho thỏa đáng.

Chương 135 : Tâm sự của Phỉ Vân

Làm ra quyết định, Tô Triệt nhân tiện nói:

– Không lấy Túi Càn Khôn của nàng cũng có thể, nhưng mà, ta lo lắng sau khi nàng tỉnh lại, lại móc ra Tử Tiêu Thần Lôi gì đó, ta cũng sẽ hối hận không kịp, cho nên, ngươi phải ném Túi Càn Khôn của nàng qua một bên, ném đi xa một ít.

– Tốt.

Phỉ Vân vui vẻ gật đầu, lập tức lấy Túi Càn Khôn của Chân Chân xuống, ném tới một bên.

Tô Triệt tiếp tục nói:

– Còn nữa, ngươi còn phải dùng Tâm Ma thề, sau này sẽ không nói ngược những lời mà ngươi vừa nói, không được…

Không đợi Tô Triệt nói xong, Phỉ Vân gật đầu liên tục nói:

– Tốt, ta dùng Tâm Ma thề, kể từ hôm nay, tuyệt sẽ không làm bất luận hành vi gì bất lợi đối với Tô Triệt, như có vi phạm, tất để cho ta…

Lời thề này của Phỉ Vân cực kỳ chăm chú, thật khiến Tô Triệt không tìm ra bất luận chỗ hổng gì.

Bất quá, Tô Triệt lại hỏi:

– Ta còn muốn biết rõ, các ngươi là thông qua phương pháp gì, có thể một mực theo dõi ta? Nói cách khác, Chân Chân có động tay chân gì ở trên người ta hay không?

– Cái này…truyen audio cv

Sắc mặt Phỉ Vân đỏ lên, do dự một lát, vẫn là lắc đầu nói:

– Vấn đề này, ngươi vẫn là hỏi thăm Chân Chân sư tỷ a.

Nàng vẫn là da mặt quá mỏng, cũng không thể không biết xấu hổ ở trước mặt giải thích loại chuyện Chủng Tình Ti này với Tô Triệt. Còn nữa, trong lòng của nàng đã rất khó xử, đám Tình Ti kia nên thu hồi như thế nào cho phải đây?

Muốn thu hồi Tình Ti giấu ở trong cơ thể Tô Triệt, phải thi triển một loại pháp thuật giải trừ nào đó đối với hắn, hơn nữa, thân thể của Tô Triệt còn có thể gặp phải thống khổ ở trình độ nhất định. Hiện tại loại trạng thái địch ta chưa phân rõ này, trừ khi là bắt hắn cưỡng ép thi hành, nếu không, hắn tuyệt đối không có khả năng đáp ứng để mình động thủ động cước ở trên người hắn…

– Một đám Tình Ti kia, như thế nào mới có thể thu hồi trở lại đây?

Phỉ Vân thật là đau đầu, hối hận vì mua dây buộc mình, cảm giác thật khó có thể nói nên lời.

Thấy bộ dáng nàng đáng thương nhu nhược, Tô Triệt thật đúng là không hạ tâm làm khó nàng.

– Được rồi, vẫn là đợi đến lúc Chân Chân tỉnh lại rồi nói sau.

Kế tiếp, Phỉ Vân chuyên tâm chữa thương cho Chân Chân, Tô Triệt đốt thi thể gã đại hán đầu trọc thành tro, càng chôn triệt để tro tàn, lúc này mới tĩnh tọa ở một bên, chờ Chân Chân tỉnh lại, cũng thừa dịp nàng trọng thương, triệt để kết thúc trận tranh chấp này.

Hồi lâu sau, trong đầu truyền đến một tiếng gào rú giống như điên cuồng:

– Ta không cam lòng ah!

Lập tức, toàn bộ Thiên Địa yên tĩnh trở lại, rốt cục hồn phách của gã đại hán đầu trọc cũng bị kim quang bảo tháp Tiên Ngục luyện hóa.

– Chủ nhân, xong việc rồi.

Lão Hắc bẩm báo nói:

– Ta vẫn là quá yếu ah, giải quyết một hồn phách cũng phiền toái như vậy.

Trong nội tâm Tô Triệt trấn an nói:

– Không có sao, bước tiếp theo, trọng điểm tìm cho ngươi một ít hồn phách nhân loại để nuốt, rất nhanh ngươi sẽ trở nên mạnh mẽ.

Lão Hắc là Nhân Yêu Ma tam tộc hợp thể, con đường hắn phát triển, cần nuốt rất nhiều Nhân hồn, Yêu Hồn cùng Ma Hồn. Yêu Hồn cùng Ma Hồn một mực không thiếu, chỉ là bởi vì thiếu Nhân hồn, thực lực của hắn một mực không có tăng lên. Bởi vì Tô Triệt không phải người lạm sát, không có khả năng vì ích lợi của mình mà lạm sát kẻ vô tội, cho nên sự tình Nhân hồn này, cũng trì hoãn một thời gian dài.

Giờ phút này, nhưng lão Hắc lại linh quang thoáng hiện, nhắc nhở:

– Chủ nhân, ở bên trong Vạn Quỷ Phiên của người này giam giữ trăm tên ác quỷ, phải biết rằng, ác quỷ kia chính là một loại Nhân hồn cực kỳ cường đại, đây cũng là mỹ thực đưa đến miệng ta ah!

Đúng a! Tô Triệt cũng giật mình, lập tức lấy Vạn Quỷ Phiên ra, chuyển giao đến trong Tiên Ngục, lão Hắc rất nhanh nắm giữ phương pháp điều khiển Vạn Quỷ Phiên, liền phóng xuất từng con ác quỷ bên trong, bắt đầu cắn nuốt…

Bởi như vậy, có đầy đủ Yêu Hồn cùng Vực Ngoại Thiên Ma, thực lực của lão Hắc có thể tăng lên rất nhanh.

Lại một lát sau, Chân Chân ở dưới sự kích thích của đan dược cùng chân khí mà từ từ tỉnh lại, vốn là thấy được Phỉ Vân trị thương cho mình, nàng lập tức yên lòng, mình cũng không có rơi xuống trong tay ma tu. Lập tức, lại thấy được Tô Triệt ngồi ở đối diện cách đó không xa, lúc này lông mày nhăn lại…

– Tô Triệt, ngươi lại dám chủ động xuất hiện ở trước mặt ta?

Chân Chân vô ý thức mà sờ soạng bên hông, lúc này mới phát hiện, Túi Càn Khôn đã không còn ở trên thân thể rồi. Đây là…

– Sư tỷ.

Phỉ Vân vội vàng ngăn trở, ở bên tai nàng nhỏ giọng giải thích nói:

– Vừa rồi, may mắn có Tô Triệt xuất thủ tương trợ, mới cứu được chúng ta.

– Cái gì?

Chân Chân chấn động, trong lúc nhất thời khó mà tin được:

– Hắn sẽ hảo tâm như vậy? Hắn có bản lãnh gì cứu trợ chúng ta?

– Ma tu bị thương kia chưa chết, một mình ta khó có thể ngăn cản, may mắn là Tô Triệt ra mặt, cùng ta đánh lui ma tu kia…

Phỉ Vân bắt đầu kể chuyện, sinh động như thật mà giảng một lần, không nói trước Chân Chân cảm thụ như thế nào, mà ngay cả Tô Triệt ở cách đó không xa cũng đều là âm thầm cảm khái:

– Nữ nhân này ah, nói lời nói dối, thật có thể nói đến mức mũi có mắt, người ta cũng răm rắp gật đầu.

Lão Hắc ở trong Tiên Ngục ha ha vui cười, lúc này, cũng không phải quan tâm thể diện chủ nhân rồi, nói thẳng:

– Chủ nhân ah, thời điểm ngươi nói láo, công lực cũng không kém.

Trong nội tâm Tô Triệt khẽ hừ, xem như chấp nhận.

Nghe xong Phỉ Vân giảng thuật, Chân Chân ngược lại là không nghi ngờ gì, nàng như thế nào cũng nghĩ không ra, Phỉ Vân sẽ giúp Tô Triệt lừa gạt mình, nhưng vẫn là hỏi:

– Túi Càn Khôn của ta đâu?

Hai kiện pháp bảo Phi kiếm cùng Ngọc Hoàn bị ma tu kia cướp đi, tuy Chân Chân có chút ít đau lòng, nhưng cũng có thể thừa nhận được, nhưng mà, ở bên trong Túi Càn Khôn có một ít vật phẩm tư nhân đối với mình mà nói có ý nghĩa rất nặng, tuyệt đối không mất được.

– Ở bên kia.

Phỉ Vân thấp giọng nói:

– Tô Triệt lo lắng sau khi ngươi tỉnh lại động thủ với hắn, cho nên, bảo ta tạm thời ném Túi Càn Khôn qua một bên.

– Không được!

Chân Chân giãy dụa muốn ngồi dậy, thế nhưng mà toàn thân như nhũn ra, đau đớn vạn phần, một chút khí lực cũng không có, chỉ có thể yêu cầu Phỉ Vân nhặt Càn Khôn về.

– Đợi một chút, gấp cái gì!

Lúc này, Tô Triệt mới nói chuyện :

– Chân Chân sư tỷ, chuyện giữa ta và ngươi, phải có một kết thúc. Trước đó, ta sẽ không đồng ý cho ngươi thu hồi Túi Càn Khôn.

– Tô Triệt, ngươi muốn…

Chân Chân vốn là thần sắc lạnh lẽo, thói quen mà nghĩ muốn răn dạy hắn, rồi lại kịp thời nhớ tới, trước kia hắn lấy ơn báo oán, ra tay cứu hai người mình. Nếu mình lại đối xử lạnh nhạt với hắn, xác thực sẽ không có một chút nhân tính rồi.

Vì vậy, Chân Chân dừng thái độ một chút, ngữ khí hơi mềm lại:

– Tô sư đệ, cảm tạ ngươi vừa rồi xuất thủ cứu giúp, ngươi đã lấy ơn báo oán, có ân với ta, những chuyện trước kia đều có thể hóa giải. Hơn nữa, phần ân tình này, Chân Chân ta cũng sẽ ghi nhớ trong lòng, ngày sau tất có báo đáp.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 3 ngày trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 4 ngày trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã gửi thông báo tụn mình đang làm lại bộ này nhé ..!khi di chuyển sv bộ này tự nhiên bị lỗi :(sáng thứ 2 hoàn tất nhé.. mai CN nhóm mình đi lễ rồi :).không còn ai fix đâu bạn :)các anh em, huynh đệ thông cảm nha :)
https://audiosite.net
Bộ này hà thu đang làm + chương mới nhất nhé khoảng 3k chương chậm nhất thứ 2 là hoàn tất nhé bạn :)cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)còn 3 bộ truyện đã được làm lại đang trong quá trình hoàn tất :)Anh em đợi chờ 1 chút nha ..!
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Trần bàn 2 tuần trước
Fix lại bộ này đi ad ơi.xin cảm ơn
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^