1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 242: Chiếm hết số mệnh (c1206-c1210)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 242: Chiếm hết số mệnh (c1206-c1210)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1206 : Chiếm hết số mệnh

Các vị Tiên Đế, hơn ba vạn Đại La Kim Tiên đều truyền âm lẫn nhau, suy đoán đủ loại khả năng, lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người đều bị kích phát ra.

Ước chừng nửa canh giờ, thân ảnh của Quang Ý Tiên Đế lại lần nữa xuất hiện ở trong hư không, vẫn giống như một vòng minh nguyệt từ từ hạ xuống.

Quang Ý Tiên Đế đầu tiên là mặt mỉm cười hướng về phía Tô Triệt ôn hòa nói:

– Đối này kiện bảo vật, Thánh Mẫu Tiên Tôn tỏ vẻ hứng thú rất lớn. Để cho ta thay mặt hỏi một tiếng, đền bù tổn thất như thế nào ngươi mới thỏa mãn?

– Đền bù tổn thất?

Tô Triệt cười cười, giống như một chút cũng không đau lòng, hơi chút cân nhắc thì nói:

– Vô luận thắng thua, một ít phí tổn tiên tinh, có thể miễn hay không?

– Hoàn toàn có thể.

Quang Ý Tiên Đế không khỏi bật cười:

– Chỉ có chút yêu cầu này sao?

– Cái này đã rất tốt, Thánh Mẫu Tiên Tôn có thể sinh ra hứng thú đối với vật gì đó của vãn bối, chính là vinh hạnh lớn nhất của vãn bối.

Tô Triệt khiêm tốn nói.

Kỳ thật, song phương đều là trong lòng hiểu rõ, xử lý như vậy cũng là biện pháp bảo vệ Tô Triệt tốt nhất, nếu như trả dược hoàn kia lại cho Tô Triệt, không chừng sẽ có rất nhiều người đối với cái này nhớ mãi không quên, muốn đánh chủ ý nó.

Kế tiếp, Quang Ý Tiên Đế tại chỗ tuyên bố:

– Trải qua Thánh Mẫu Tiên Tôn tự mình bình phán, trận so bảo này người thắng trận xác nhận. . .

Quang Ý Tiên Đế cố ý dừng lại một chút, trên liên đài đối diện, sắc mặt ba Tiên Đế Nguyên Nghi đã là rất khó coi, coi như là một kẻ ngu cũng có thể đoán được, kết cục sẽ là như thế nào.

Một kiện bảo vật cuối cùng của Tô Triệt, thậm chí ngay cả Thánh Mẫu Tiên Tôn cũng động tâm, thậm chí làm ra cử động cường lưu bảo vật, chính là nói, thiếu nợ Tô Triệt một phần nhân tình.

Kết quả như vậy, còn cần nói sao?

– Tổ Phượng Lâm đạo hữu chiến thắng!

Quang Ý Tiên Đế rốt cục hô lên kết quả.

Oanh!

Mấy vạn Đại La tiên nhân cùng một chỗ vỗ tay tỏ vẻ chúc mừng.

– Đa tạ!

Phượng Lâm hướng về phía đối diện chắp tay thi lễ.

Phía dưới vạn chúng chú mục, ba Tiên Đế Nguyên Nghi dù ảo não thế nào, cũng không nên phát tác tại chỗ, còn phải bảo trì phong độ tu dưỡng xứng đáng, chủ động đưa bảo vật đến bên này.

Nguyên Nghi vốn tưởng rằng nương theo Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả vững vàng chiến thắng, nội tâm rốt cuộc là loại phức tạp gì, thật là không ai nói rõ. Chỉ có trong lòng nàng mới rõ ràng.

Tổn thất hôm nay, ba người bọn hắn đều có thể chịu đựng được, dù sao đi đến Thiên Ý Thần Lô chuyển hóa bảo vật, vốn là một hồi đánh cuộc tỷ lệ thành công không tính quá lớn. Trước khi tới đây, mỗi người đều đã làm xong tâm lý đối mặt thất bại.

Chuyển hóa thất bại, cũng là thất bại; So bảo thất bại, cũng là thất bại.

Ở trong phiến hư không này, bất luận kết quả gì đều ứng với câu nói: đây là thiên ý.

Huống hồ, trận so bảo này là bọn hắn chủ động đưa ra, lại có thể trách được ai.

– Đi thôi.

Ba người Nguyên Nghi hướng về phía chúng tiên ở đây thi lễ, pằng một tiếng bóp nát ngọc bài trong tay, triệt để buông tha cho cơ hội tiến vào Thiên Ý Thần Lô, bị hư không chi lực truyền tống đi ra ngoài.

Đương nhiên, trước khi đi, cũng không quên giao nạp cho Quang Ý Tiên Đế hai ngàn vạn tiên tinh phí dịch vụ. . .

Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả, Tà Hoàng Cực Hỏa Hồ, Mệnh Ấn Luân Hồi Tỏa! Ba kiện hậu thiên chí bảo này, cùng lúc trước Tô Triệt biểu hiện ra bốn kiện bảo vật, tất cả đều đặt ở phía trên liên đài, tạm thời còn chưa có thu hồi.

Tổng cộng bảy kiện bảo vật, sau khi tiến vào Thiên Ý Thần Lô, một tổ của Tô Triệt chỉ có thể cho năm kiện tiến hành chuyển hóa, bởi vì, danh ngạch mỗi một tổ nhiều nhất chỉ có thể là năm người, tiến vào không gian thần lô, mỗi người chỉ có thể chuyển hóa một kiện bảo vật.

Đến lúc đó, Phượng Lâm Tiên Đế khẳng định còn phải từ trong không gian tùy thân phóng ra một Đại La Kim Tiên, cho hắn đến góp đủ số. Như vậy, lựa chọn năm kiện bảo vật tiến hành chuyển hóa, chủ yếu còn phải xem ý tứ của Tô Triệt.

Quang Ý Tiên Đế hoàn thành sứ mạng công chứng, đang muốn chào hỏi chúng tiên, nhưng vào lúc này, phiến đại môn đồng đỏ đại biểu cho không gian thần lô chậm rãi mở ra, cũng có một hồi quang hoa tùy theo lập loè bay ra.

– Cửa mở, thật đúng là vừa vặn.

Quang Ý Tiên Đế hướng về phía bốn người Tô Triệt mỉm cười nói:

– Rất hiển nhiên, đây là một điềm tốt, chúc các ngươi may mắn.

Tô Triệt, Phượng Lâm cùng Tông Dịch nói lời cảm tạ, Lam Linh dù chưa mở miệng, nhưng cũng nhẹ gật đầu.

Ở trong trong ánh mắt tràn ngập hâm mộ của rất nhiều Đại La tiên nhân, Phượng Lâm thúc dục đài sen, chậm rãi bay vào trong đại môn. . .

Đợi cho đại môn khép kín, triệt để chặt đứt tầm mắt cùng thần thức của những tiên nhân kia, lúc này Phượng Lâm mới tách ra tiếu dung vui sướng, nói với Tô Triệt:

– Thật sự là không tệ, đại hoạch toàn thắng!

Lúc này chiến thắng, đối với nàng mà nói có thể nói là ý nghĩa rất nặng. Thu hoạch bảo vật chỉ là thứ yếu, mấu chốt là sớm quét dọn một tai hoạ ngầm mà Nguyên Nghi có thể tạo thành. Nếu không, bị nàng chuyển hóa thành công trái Hứa Nguyện Quả này. Ai cũng nói không tốt, sẽ cấu thành áp lực lớn cỡ nào đối với Phượng Lâm lãnh địa. . .

Tô Triệt ha ha mà cười, thu hoạch ba kiện hậu thiên chí bảo, đương nhiên là cao hứng phi thường. Hơn nữa, thông qua trận này, cũng làm cho mình xác nhận rất nhiều chuyện. . .

Tông Dịch cũng là mỉm cười gật đầu, tâm tình rất tốt.

Lam Linh thì có chút kỳ quái buồn bực không nói, Tô Triệt vậy mà xem không hiểu tâm tình của nàng như thế nào.

Đương nhiên, nha đầu này hoàn toàn cũng không phải là người. Tâm lý trạng thái của nàng không thể theo lẽ thường đến cân nhắc, xem không hiểu cũng là chuyện bình thường.

Bạch Ngọc Liên đài thuận theo chỉ dẫn nào đó, chậm rãi xâm nhập vào trong không gian thần lô, Phượng Lâm lại truyền âm hỏi:

– Thánh Mẫu Tiên Tôn lưu lại một kiện bảo vật cuối cùng, đối với ngươi mà nói, tổn thất bao lớn?

– Không hề tổn thất.

Tô Triệt cười nhạt một tiếng:

– Vật kia, ta có rất nhiều, chỉ là ý nghĩa biểu tượng mà thôi.

– Là như thế. . .

Mặc dù Phượng Lâm và Tông Dịch đầy bụng hiếu kỳ, lại không dám hỏi nhiều. Rất rõ ràng, đây là bí mật giữa Tô Triệt cùng Thánh Mẫu Tiên Tôn, không nên tùy ý nghe.

– Đã không có tổn thất gì, vậy thì không thể tốt hơn.

Phượng Lâm lại chỉ vào bảy kiện bảo vật trên đài sen nói:

– Ngươi tính toán chuyển hóa bảo vật nào?

Tô Triệt đầu tiên là nhìn về phía Tông Dịch, thấp giọng trả lời:

– Tông Dịch tiền bối cũng muốn chuyển hóa một kiện bảo vật, nếu Phượng Lâm tiền bối không có yêu cầu gì mà nói, ta chiếm toàn bộ bốn danh ngạch còn lại.

– Không!

Tông Dịch lại lắc đầu nói:

– Năm danh ngạch toàn bộ về ngươi, ta đã xem hiểu rõ rồi, ngươi đang may mắn, nếu từ chỗ ngươi chiếm dụng danh ngạch, vật phẩm chuyển hóa của ta, tất bại không thể nghi ngờ.

Phượng Lâm hé miệng cười nói:

– Tông Dịch đạo hữu, đúng là cử chỉ sáng suốt.

Chương 1207 : Chuyển hóa bảo vật (1)

– Lão gia hỏa ngươi còn có chút tự mình hiểu lấy.

Lam Linh tỏ vẻ ra cái nhìn đồng dạng.

– Cái này sao có thể được.

Tô Triệt vội vàng nói:

– Ta chiếm toàn bộ năm danh ngạch, như vậy thật là không biết xấu hổ a!

– Cũng không phải trách ngươi.

Tông Dịch nghiêm mặt trả lời:

– Ta đã trực giác đến, nếu mình đầu nhập bảo vật vào, chắc chắn là hữu khứ vô hồi, vì sao còn phải gây khó dễ cho mình? Cùng lắm thì, về sau có cơ hội lại tới một lần thì là được.

Tô Triệt còn muốn khiêm nhượng, lại bị Lam Linh ngăn lại, nàng nói ra:

– Đừng hư từ giả ý nữa, nói là của ngươi, thì là của ngươi, nếu lão gia hỏa không biết sống chết kiên trì đi đến bên trong đập đồ, nhất định sẽ là vốn gốc không về. Chính hắn cũng sợ, ngươi còn buộc hắn làm cái gì.

Phượng Lâm cũng nói ra:

– Tuy Lam Linh cô nương nói không dễ nghe, nhưng đạo lý xác thực là như thế. Tô Triệt, lúc này đây, ngươi xác nhận chiếm hết số mệnh, ai tranh cùng ngươi, mặc dù không phải cố tình, cũng sẽ thảm bại xong việc. Cái này cùng tu vi thực lực không quan hệ, mà là. . .

Câu nói kế tiếp, không cần phải nói, đương nhiên chính là cơ duyên, số mệnh, thiên ý, nhưng nhân tố này rất hư vô mờ mịt, nhưng thân là người tu hành, coi trọng nhất chính là chỗ này.

– Năm danh ngạch toàn bộ về ta, như vậy, chuyển hóa năm kiện nào thích hợp nhất đây?

Đã như vậy, Tô Triệt không hề nhiều lời, nhìn bảy kiện bảo vật trước mắt bắt đầu cân nhắc.

– Còn phải dùng phương pháp bài trừ a, chạc cây đinh ốc vốn đã là Tự Nhiên thần vật do Tiên Ngục thế giới chế tạo nên, không có tất yếu chuyển hóa tự nhiên, bài trừ!

– Ma Thần Chi Cốt không được thiên đạo chào đón, muốn đạt được thiên ý tán thành, trên cơ bản không có khả năng, bài trừ!

Bảy trừ hai, còn lại năm kiện, có thể tiến hành chuyển hóa, theo thứ tự là: trứng Côn Bằng, cây giống tạo hóa, Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả, Tà Hoàng Cực Hỏa Hồ, Mệnh Ấn Luân Hồi Tỏa.

Bạch Ngọc Liên đài tự động bay đi, căn bản không cần ba người Phượng Lâm thúc dục cũng có thể bay đến vị trí nó nên đến.

Theo dần dần xâm nhập, Tô Triệt rốt cục thấy rõ toàn cảnh đại khái của Thiên Ý Thần Lô.

Trong hư không, vị trí trung tâm nhất lơ lửng một khối tinh thạch màu đỏ thẫm hình thoi, nhìn độ cao mà phán đoán, nó khẳng định vượt qua một vạn dặm, tuyệt đối được xưng tụng là một cự vật.

Bất quá, Tô Triệt từng ở trong Tiên Ma chiến trường nhìn thấy qua vô số cự thạch lơ lửng so với một tinh cầu thì lớn hơn gấp trăm lần, thì không có ngạc nhiên gì.

Bên trong tinh thạch hình thoi giống như tồn tại vô số đường ống, chậm rãi chảy xuôi chất lỏng màu kim hoàng, như là nham thạch nóng chảy nhiệt độ cao; Ngoại bộ tinh thạch bao phủ một tầng hỏa diễm hồng sắc, thì ra là những hỏa diễm này bốc hơi dẫn xuất ra đạo đạo khí lưu màu đỏ sậm, tràn ngập cả Thiên Ý Hư Không.

Tô Triệt âm thầm suy đoán:

– Khối tinh thạch hình thoi này, hẳn là bản thể của Thiên Ý Thần Lô a?

Nhưng mà, rõ ràng không người nào dám tiếp cận nó, đây chính là thượng thiên chế tạo một tòa luyện lô, tới gần nó mười vạn dặm sẽ gặp luyện hóa, vận khí tốt mà nói, sẽ bị chuyển hóa thành một kiện Tự Nhiên thần vật.

Muốn chuyển hóa bảo vật, không cần thân cận nó quá, tự có một phương thức vô cùng an toàn.

Dùng khối tinh thạch hình thoi này làm trung tâm, bên ngoài bán kính hai mươi vạn dặm, vòng tròn phân bố hai mươi dòng xoáy năng lượng, những dòng xoáy này chính là lô khẩu đưa bảo vật lên.

Hai mươi lô khẩu, có thể đồng thời tiếp nhận hai mươi đài sen, đây là nguyên nhân trước hai mươi có thể tiến vào không gian thần lô. Thứ hai mươi mốt chỉ có thể đợi ở bên ngoài.

Vừa rồi, khẳng định có một tổ chuyển hóa xong, ly khai Thiên Ý Hư Không, thì sẽ trống một vị trí.

Đài sen của bốn người Tô Triệt bay đến vị trí này, vững vàng tọa lạc phía trên dòng xoáy năng lượng, phía trên như là một cái nút lọ, ngăn chặn dòng xoáy lại.

Ngay sau đó, trung tâm đài sen ngưng hiện ra một ảo ảnh lô đỉnh, chỉ cần bọn người Tô Triệt đưa bảo vật vào trong lô đỉnh ảo ảnh này, thì có thể tiến hành thiên ý chuyển hóa.

Xếp đặt nhân tính hóa như thế, khiến cho trong lòng Tô Triệt hiếu kỳ: những phương tiện này, những trình tự này, hẳn là Thánh Mẫu Tiên Tôn chế tạo ra? Thiên ý chính thức có chu đáo như vậy sao?

Nghe nói Thánh Mẫu Tiên Tôn là một vị Tiên Tôn rất rộng lượng, nhân ái nhất. Giống như từ mẫu ôn hòa, mới có thể được danh xưng Thiên La Thánh Mẫu, cái danh xưng nàycũng không phải là mệnh danh của nàng.

Thiên La Thánh Mẫu Giáo cũng không phải nàng sáng tạo, mà là một nhóm Tiên Đế tự phát nguyện ý đi theo nàng, thờ phụng nàng, ở không mấy năm trước sáng lập tổ chứcgiáo phái này. Trên thực tế, bản thân Thánh Mẫu Tiên Tôn đứng ở lực lượng đỉnhphong nhất đã không biết bao nhiêu tuế nguyệt, đã sớm xem phai nhạt hết thảy.

Bá!

Phượng Lâm Tiên Đế từ không gian tùy thân của nàng triệu ra một tên Đại La Kim Tiên, đương nhiên là dùng để góp cho đủ số.

Phía trên liên đài có năm người, mới có thể chuyển hóa năm kiện bảo vật.

– Mỗi người phân phối một kiện bảo vật sao?

Tô Triệt tùy theo hỏi.

– Không cần.

Phượng Lâm lắc đầu trả lời:

– Năm người chỉ là đại biểu năm danh ngạch. Quá trình chuyển hóa năm kiện bảo vật cụ thể, tất cả đều do ngươi hoàn thành cũng được. Nhưng mà, mỗi lần chỉ có thể đưa vào một kiện bảo vật. . .

Phượng Lâm giảng thuật quy tắc cụ thể kỹ càng một lần, Tô Triệt hoàn toàn nghe hiểu, lúc này mới dám đi nếm thử.

Năm kiện bảo vật bày ở trước mặt, đều thuộc về Tô Triệt, nếu qua tay người khác thay hắn chuyển hóa mà nói, một khi thất bại, tính ai mới tốt?

Cho nên, vẫn là để cho hắn đến thao tác a.

Lô đỉnh ảo ảnh phía trên liên đài cũng không có thật thể. Mỗi lần chỉ có thể quăng vào một kiện bảo vật. Trên thực tế, chuyển hóa bảo vật chính là một quá trình thừa nhận thiên ân, cũng không cần linh hỏa nung khô, bởi vậy, cái lô đỉnh này cũng chỉ là ý nghĩa biểu tượng, xác thực không cần thật thể.

Vận khí tốt mà nói, sẽ có một tia tiên thiên thuộc tính rót vào bên trong bảo vật, chính là chuyển hóa thành công, tấn chức tự nhiên.

Vận khí không tốt, bảo vật trong lò sẽ biến mất vô tung, rốt cuộc là triệt để tiêu hủy, hay là bị truyền tống đi không gian khác, thì không người có thể biết được.

Bốn người Phượng Lâm phân tán ra, đều tự ngồi xếp bằng ở vị trí biên giới đài sen, nhượng cho Tô Triệt đủ không gian, cho hắn tự do phát huy. Ở trong lúc này, không có người sẽ quấy rầy hắn.

Cho dù là Lam Linh, cũng không ở lúc này gây thêm phiền cho Tô Triệt. Điểm giác ngộ này, nàng vẫn phải có.

– Kiện bảo vật thứ nhất, lựa chọn cái nào cho tốt?

Tô Triệt thoáng cân nhắc một phen, thì cầm lên kiện Tà Hoàng Cực Hỏa Hồ, tiến hành nếm thử lần đầu tiên. Đừng xem nó là một kiện hậu thiên chí bảo, có khả năng chuyển hóa thành Tiên khí thiên phẩm, nhưng ở trong lòng Tô Triệt, không coi trọng nhất chính là nó.

Ngoại trừ Tiên Ngục, những pháp bảo khác vĩnh viễn chỉ là vật ngoài thân, trông nom nó thiên phẩm hay là địa phẩm.

Chương 1208 : Chuyển hóa bảo vật. (2)

Tìm tòi trước khi hành động, thả con tép, bắt con tôm, vẫn nên dùng nó!

Y theo Phượng Lâm Tiên Đế giảng thuật, xác xuất chuyển hóa thành công của Thiên Ý Thần Lô là không có quy luật đáng nói, những người khác tổng kết ra sau khi thất bại hai kiện, kiện thứ ba xác xuất thành công có thể đạt tới tám phần, hoặc là liên tục thất bại ba lượt, nhất định sẽ có hai lần thành công liên tục,.. những cái này thuần túy đều là chuyện phiếm!

Không cần phải mê tín bất luận cái quy luật gì, bởi vì trong chuyện này xác thực là không có quy luật nào đáng nói, thiên ý chính là thiên ý, không phải bất luận kẻ nào có thể phỏng đoán. Duy nhất có thể tin cậy, chỉ có một ít cảm giác của mình.

Lòng mang tự tin, vậy thì đầu nhập bảo vật; Mình cũng là lòng tin không đủ mà nói, tốt nhất nên kịp thời thu tay lại…

Giờ phút này, Lão Hắc hỏi:

– Chủ nhân, có cảm giác gì sao?

– Có!

Tô Triệt ước lượng Tà Hoàng Cực Hỏa Hồ trong tay, trong nội tâm trả lời:

– Cái hồ lô này, khẳng định xong đời!

– A?

Lão Hắc vội vàng nói:

– Vậy thì đổi một cái khác, không công tổn thất nó, rất đáng tiếc a.

– Thay đổi cái khác, cũng sẽ xong đời!

Tô Triệt giống như đối với lần đầu tiên nếm thử, cũng đã sinh ra dự cảm cực kỳ rõ ràng.

Sưu!

Tà Hoàng Cực Hỏa Hồ bay vào trong lô đỉnh ảo ảnh.

Lô đỉnh ảo ảnh này hiện ra trạng thái hơi mờ, ngay cả bốn người Phượng Lâm cũng có thể rõ ràng chứng kiến. Kiện bảo hồ kia huyền phù ở trong lòng lò, chậm rãi xoay tròn, bắt đầu chuyển hóa thiên ý.

Có thể thành công hay không?

Cái này cần thời gian nhất định, thông thường mà nói, chậm thì một tháng, nhiều thì một năm, cũng không có quy luật gì, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Đợi a.

Tô Triệt đồng dạng ngồi xuống, bình tâm tĩnh khí, yên lặng chờ đợi.

Một lần đợi chính là ba tháng trôi qua.

Một ngày này, lô đỉnh ảo ảnh lập loè quang huy, năm người Tô Triệt ngồi xếp bằng nhập định đều mở hai mắt ra, đáp án sắp công bố. . .

Trong lò, Tà Hoàng Cực Hỏa Hồ còn đang chậm rãi xoay tròn, nhưng mà nhìn đến, bộ dáng của nó rõ ràng có biến hóa, hơn nữa là một thay đổi tăng lên.

– Chẳng lẽ là. . . thành công? Nó cũng đã tăng lên tới đẳng cấp thiên phẩm?

Kể cả Tô Triệt, năm người phía trên liên đài vừa mới sinh ra cảm xúc mừng rỡ, lại chứng kiến. . .

Xích!

Một đoàn khói khí đục ngầu bùng cháy ở trong lò!

– Ai!

Phượng Lâm không tiếng động thở dài, cảnh tượng như vậy nàng từng thấy qua hai lần, kết quả đều là: thất bại!

Quả nhiên, đợi cho một ít đoàn khói khí dần dần tiêu tán, trong lò khôi phục thanh minh. Tà Hoàng Cực Hỏa Hồ dĩ nhiên biến mất, không thấy bóng dáng.

Chuyển hóa thất bại!

Một tác phẩm đỉnh phong của Tà Hoàng Tiên Tôn, một kiện hậu thiên chí bảo có khả năng trở thành Tiên khí thiên phẩm, cứ như vậy biến mất. . .

Tô Triệt quệt quệt khóe môi, trong nội tâm nói thầm:

– Thật đúng là bị ta đoán trúng.

Tổn thất một bảo vật như vậy, Tô Triệt cũng có chút ít đau lòng, mặc dù sớm có dự cảm, thật sự đối mặt thất bại, cái tư vị này thật không quá tốt.

Tô Triệt cũng chỉ có thể mình an ủi:

– Cho dù chuyển hóa thành công, một kiện Tiên khí thiên phẩm cũng phải chờ tới lúc ta tấn thăng đến cảnh giới Tiên Đế mới có thể sử dụng. Hiện tại căn bản là không cách nào khống chế. Thật sự đợi đến ngày ta trở thành Tiên Đế, làm không tốt, đã không thèm để ý Tiên khí thiên phẩm nữa rồi? Được rồi, cứ như vậy đi.

Lần đầu tiên chuyển hóa thất bại, Tô Triệt không có lập tức đầu nhập bảo vật thứ hai. Mà là ngồi xếp bằng ở chỗ cũ, yên lặng minh tưởng. Đương nhiên là muốn đạt được dự cảm rõ ràng.

Nhưng mà lúc này đây, đợi gần ba ngày, cũng không có bất kỳ dự cảm xuất hiện, ngược lại là tạp niệm không ngừng, không có đầu mối.

Phượng Lâm kịp thời nhắc nhở:

– Tô Triệt, thời gian đưa bảo vật lên không thể vượt qua ba ngày, nếu không sẽ bị coi là tự động buông tha, chúng ta sẽ bị truyền tống ra khỏi Thiên Ý Hư Không, ngươi còn thừa lại chưa tới một canh giờ.

– Được rồi.

Tô Triệt tìm không thấy cảm giác, chỉ có thể tiện tay cầm hộp ngọc chứa Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả lên, trong nội tâm nói với Lão Hắc:

– Đi tìm Ngọc Hoàng Thiên hứa nguyện, chuyện này rõ ràng không thể để ta làm, ta cùng hắn, sớm muộn gì cũng đứng ở mặt đối lập, nói như thế nào, đều khó có khả năng quỳ ở trước mặt hắn xin xỏ.

– Nha.

Lão Hắc rầu rĩ lên tiếng, thật là không biết bình luận như thế nào.

Tô Triệt cho rằng, mặc dù Hứa Nguyện Quả này chuyển hóa thành công, cũng chỉ có thể trở thành một kiện siêu cấp bảo vật, tống cho người khác, hoặc là dùng để làm giaodịch cùng người khác. Dù sao, mình tuyệt đối sẽ không đi cầu hắn.

Nếu muốn bằng vào nó, chạy tới trước mặt Ngọc Hoàng Thiên nói ‘xin buông tha của ta Ngọc Thanh sư huynh’, loại hành vi này chỉ là muốn chết, Ngọc Hoàng Thiên tuyệt sẽ không cho phép bất luận kẻ nào làm hư đại kế của hắn, không quan tâm là xuất phát từ nguyên nhân nào, bất luận lý do gì.

Nhất định sẽ là dạng này.

Đương nhiên, không thể phủ nhận, nếu Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả có thể chuyển hóa thành công, tuyệt đối là đồ tốt, giá trị của nó khó có thể đánh giá, Tô Triệt cũng không hi vọng nó chuyển hóa thất bại.

Nhưng mà trong chốc lát này, trong nội tâm không hề cảm giác, khoảng cách ba ngày kỳ hạn buông xuống, Tô Triệt chỉ có thể lấy nó. . .

Sưu!

Ném vào lò!

Thành? Hoặc bại? Chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.

Lúc này đợi không lâu lắm, gần kề hơn một tháng, một ngày này, lô đỉnh ảo ảnh lại tỏa ra quang huy một lần nữa, kết quả sắp công bố. . .

Ông. . .

Trong lò truyền ra một hồi vù vù khó có thể nghe thấy, trái Hứa Nguyện Quả này chậm rãi xoay tròn, giống như Tà Hoàng Cực Hỏa Hồ trước đó, mặt ngoài xuất hiện thay đổi rõ ràng, trở nên càng thêm ngọc nhuận, càng sáng bóng và linh tính, có một cảm giác trông rất sống động.

Thực tế ở trong mắt Tô Triệt, giống như chính là Ngọc Thanh sư huynh thu nhỏ sắp ra lò.

Như vậy kế tiếp, nó sẽ thừa nhận thiên ân, hoàn mỹ ra lò; hay là giống hỏa hồ, xích một cái, hóa thành hư ảo?

Cho đến giờ phút này, trong lòng Tô Triệt cũng không có cảm giác.

Bốn người Phượng Lâm cũng bức thiết chờ mong kết quả, cũng âm thầm địa khẩn trương không thôi. Trong mắt bọn hắn, có thể mời được Ngọc Hoàng Thiên Tiên Tôn giúp mình hoàn thành tâm nguyện, quả thực chính là tuyệt đỉnh bảo vật có một không hai, nếu là hủy diệt rồi, thật sự sẽ làm cho người đau lòng thất lạc tới cực điểm. . .

Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả có thể chuyển hóa thành công hay không?

Ở dưới mấy người tràn ngập chờ mong lại khẩn trương vạn phần nhìn soi mói, trái Hứa Nguyện Quả kia từ trong lòng lò chậm rãi bay ra, hoàn hảo không tổn hao gì rơi xuống trong tay Tô Triệt.

– Thành công!

Phượng Lâm cùng Tông Dịch đồng thời thấp giọng hô một tiếng.

Không sai, chuyển hóa thành công, bên trong Hứa Nguyện Quả này đã có một tia tiên thiên thuộc tính, biến hóa nhanh chóng, trở thành một kiện bảo vật cấp cao nhất bên trong Tiên Giới.

Chương 1209 : Chuyển hóa bảo vật (3)

Tô Triệt mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng cực kỳ mừng rỡ, bỏ nó trở lại trong hộp ngọc cất kỹ. Nhưng mà, lại không đưa nó vào Tiên Ngục, bởi vì Hứa

Nguyện Quả này cuối cùng sẽ đưa đến trên tay Ngọc Hoàng Thiên, rất khó nói, hắn có thể thông qua thứ này hiểu rõ bí mật của Tiên Ngục hay không.

Thủ đoạn của Tiên Tôn không cách nào đánh giá, phải chú ý phòng bị.

Cái Hứa Nguyện Quả này, tuy Tô Triệt sẽ không lợi dụng nó, nhưng nếu dùng nó đổi lấy bảo vật hoặc tài phú khác, tin tưởng vô số Tiên Đế cũng nguyện ý dốc hết tất cảđược đến nó.

– Phải mau bán nó đi, không thể để cho nó ở trên tay mình quá lâu, nếu không, sẽ mang đến cho ta phiền toái khó có thể đoán trước.

Tô Triệt cũng không có bị một phần vui sướng này làm choáng váng đầu óc, chuyện thắng được Hứa Nguyện Quả này, bên ngoài có hơn ba vạn Đại La tiên nhân tận mắt nhìn thấy, chuyện này hoàn toàn không cách nào giữ bí mật, mặc dù sau đó đối ngoại nói chuyển hóa thất bại, cũng sẽ không có quá nhiều người nguyện ý tin tưởng.

Đến lúc đó, nhất định sẽ có rất nhiều người đến thăm cầu mua, thậm chí là không từ thủ đoạn, lừa gạt. Biện pháp giải quyết tốt nhất chính là trước tiên tổ chức một hồi đấugiá công khai, chính mình được tài, làm cho người lấy được bảo kia trở thành tiêu điểm chomọi người chú ý.

Chỉ có điều, thao tác công khai đấu giá là có thể tiến hành, sớm đặt ra sẽ rơi vào nhà nào, bán cho ai. Có thể làm cho hắn mua được tới tay.

Trong nháy mắt, Tô Triệt nghĩ kỹ hai người mua thích hợp nhất, một là Phượng Lâm Tiên Đế trước mắt, hai là Thánh Tổ đại nhân sáng tạo Ảnh Chi Đạo kia.

Vị Thánh Tổ đại nhân có tướng mạo giống Ngọc Thanh như đúc kia, đối với Hứa Nguyện Quả này nhất định sẽ rất cảm thấy hứng thú. Mặc dù hắn đồng dạng sẽ không đích thân chạy tới trước mặt Ngọc Hoàng Thiên cầu xin, cũng sẽ lợi dụng Hứa Nguyện Quả này làm ra một ít chuyện.

Điểm này, là không hề nghi ngờ!

Còn nữa, đối với Phượng Lâm và Tông Dịch, Tô Triệt cũng không phải hoàn toàn tín nhiệm. Ích lợi cũng phải có điều kiện tiên quyết, ai cũng không dám cam đoan, bọn họ có thể làm ra chuyện tình giết người đoạt bảo hay không.

Trước mắt mà nói, duy nhất có thể tín nhiệm, còn là Lam Linh.

Lam Linh không phải là tiên nhân, dù là bảo vật tốt nhất bên trong Tiên Giới đối với nàng mà nói cũng là tác dụng không lớn, nàng là một Khởi Nguyên Ma Đế càng không có khả năng chạy tới trước mặt Ngọc Hoàng Thiên chui đầu vô lưới.

Cho nên, chỉ có thể dựa vào nàng!

Chỗ ngồi của Lam Linh ở đối diện Tô Triệt. Giờ phút này, Tô Triệt vô ý thức ngẩng đầu nhìn thoáng qua nàng, vừa hay nhìn thấy nàng đang nhìn về phía mình. Giống như là hài tử nghịch ngợm, nhưng Tô Triệt biết rõ, nàng đã biểu đạt cái gì đó với mình.

Tiếp tục chuyển hóa bảo vật!

Lần đầu tiên thất bại, lần thứ hai thành công, lần thứ ba sẽ như thế nào?

Tô Triệt lại bình tâm tĩnh khí gần ba ngày, muốn thu hoạch một phần dự cảm, chỉ là không biết vì cái gì, ngoại trừ lần đầu tiên rõ ràng dự cảm thất bại, kế tiếp lại không cócảm giác.

Mắt nhìn thấy kỳ hạn ba ngày buông xuống, trong lòng Tô Triệt không có bất kỳ khái niệm cùng tự tin, chỉ có thể đưa cây giống tạo hóa vào trong lò.

Mặc dù rất coi trọng cây giống tạo hóa, nhưng dù sao nó không phải duy nhất, Tạo Hóa Thần Thụ trong Tiên Ngục tùy thời có thể tạo ra càng nhiều, mặc dù thất bại cũng không quan trọng.

Tô Triệt thậm chí nghĩ qua, nếu lúc này thất bại, thà rằng buông tha cơ hội chuyển hóa Mệnh Ấn Luân Hồi Tỏa, tái tạo một gốc cây, tiến hành nếm thử lần nữa. Đương nhiên, đây chỉ là một ý nghĩ, kế hoạch không có biến hóa nhanh, đều có thể tùy ý điều chỉnh.

Chỉ là, tình huống làm Tô Triệt tuyệt đối không ngờ đã xảy ra!

Đều nói, bảo vật đưa vào trong lò, chậm thì một tháng, nhiều thì một năm mới xuất hiện kết quả, chỉ là lúc này đây. . .

Cây giống tạo hóa vừa mới bị đưa vào lò, vẫn chưa tới ba tức thời gian, chính là xích một tiếng, khói khí bốc lên, hóa thành hư ảo, thất bại triệt triệt để để, dứt khoát lưu loát.

– Sao có thể như vậy?

Tô Triệt lập tức ngây dại.

Bốn người Phượng Lâm vây xem cũng sững sờ tại chỗ.

Tô Triệt khiếp sợ quay đầu hỏi:

– Phượng Lâm tiền bối, từng có loại sự tình này chưa?

– Không có, chưa từng nghe nói qua loại tình huống này.

Đôi mi thanh tú của Phượng Lâm nhíu chặt, nhẹ nhàng lắc đầu:

– Trong lịch sử có ghi lại minh xác, thời gian ngắn nhất cũng là hai mươi ba ngày, làm sao có thể mới vừa vào, sẽ thất bại chứ. . .

Tô Triệt khẽ gật đầu, lại ở trong lòng hỏi:

– Tạo Hóa Thần Thụ, ngươi biết đây là loại nguyên nhân nào không?

– Không biết.

Tạo Hóa Thần Thụ lập tức hồi phục tới tâm linh truyền âm:

– Nhưng ta có thể xác định, cây mầm này còn chưa có chết, chỉ là bị truyền đi phương nào không biết, tạm thời mà nói, nó còn sống.

– Lại là như thế này?

Tô Triệt đầy bụng nghi hoặc, bất quá, đối với Tạo Hóa Thần Thụ phán đoán tuyệt đối không có nghi vấn. Cây mầm này, có thể nói là con của nàng, cũng có thể lý giải là nàng phân liệt ra một phân thân.

Phân thân của mình còn tồn tại ở thế gian hay không, cảm giác của nàng sẽ không sai.

– Chỉ là bị truyền đi, nó còn chưa có chết?

Trong nội tâm Tô Triệt chỉ nói thầm một câu, cũng không có cáo tri tình huống này với bọn người Phượng Lâm. Đây là thiên ý gây nên, nói cho bọn hắn biết cũng vô dụng.

Thiên ý không thể trái, thiên ý không lường được. . .

Nhưng bất kể thế nào nói, tựu lúc này đây chuyển hóa kết quả mà nói, vẫn bị thất bại!

Hơn nữa, thất bại triệt để như thế, dứt khoát như thế, Tô Triệt cũng không dám lấy cây thứ hai thử lại, lấy tiếp cây nữa, khẳng định vẫn là thất bại, không cần phải lãng phí cơ hội.

– Lần thứ hai và lần thứ ba liên tục thất bại, lần thứ tư thành công tỷ lệ có khả năng càng lớn hơn một chút hay không?

Giống như rất nhiều người, trong đầu Tô Triệt tự nhiên sinh ra suy đoán như thế, nhưng mà, lại nghĩ tới Phượng Lâm Tiên Đế sớm nhất nhắc nhở: không cần phải mê tín bất luận quy luật gì, bởi vì, căn bản không có quy luật nào đáng nói.

Hiện tại, chỉ còn hai kiện bảo vật, Tô Triệt lại hoàn toàn không có dự cảm thành hoặc bại. Như vậy, lần thứ tư chuyển hóa, nên đầu nhập trứng Côn Bằng, hay là Mệnh Ấn Luân Hồi Tỏa?

Tô Triệt coi trọng nhất đương nhiên là trứng Côn Bằng, tuy Mệnh Ấn Luân Hồi Tỏa đại biểu vận mệnh phát triển của Minh Cốt Tiên Đế, nhưng bất kể như thế nào, Tô Triệt cũng khó có khả năng chuyển thế trùng tu, đi tìm một con đường phát triển như vậy.

Con đường này, có thể an bài người khác đi, hoặc là bán nó đi.

Tô Triệt cân nhắc nói:

– Trong nội tâm không có rõ ràng, thực là không dám ném trứng Côn Bằng vào, nó chỉ có một, một khi thất bại, không biết phải qua bao nhiêu năm mới có thể tìm đượcThiên Nhiên Thần Vật thích hợp.

Lão Hắc đề nghị nói:

– Trong nội tâm đã không rõ ràng, vậy thì ném Luân Hồi Tỏa vào đi, thành hoặc bại, ảnh hưởng cũng không lớn; Nói không chừng, một lần cuối cùng đến phiên trứng Côn Bằng, sẽ có trực giác dự cảm thì sao.

Chương 1210 : Chuyển hóa bảo vật (4)

– Đúng vậy, đều là đánh cuộc vận khí, vẫn phải để trứng Côn Bằng tới cuối cùng.

Trong lòng Tô Triệt cười nói:

– Ta lại hi vọng Luân Hồi Tỏa sẽ thất bại, liên tục ba lượt thất bại. Một lần cuối cùng xác xuất thành công nói không chừng có thể. . . Ha ha, ta lại mê tín quy luật như vậy. . .

Nói xong liền làm, bá! Mệnh Ấn Luân Hồi Tỏa bay vào trong lò.

Lúc này ngược lại không có như cây giống tạo hóa lập tức biến mất, chờ đợi dài dòng buồn chán lại bắt đầu.

Một tháng, hai tháng, ba tháng. . . mười tháng. . .[Audio] Phong Lưu Pháp Sư

Lúc này đúng là rất dài, một năm kỳ hạn sắp đến, lô đỉnh ảo ảnh cuối cùng lập loè quang hoa, kết quả sinh ra.

Thành công hoặc thất bại sắp công bố ở giờ khắc này, tâm tính của Tô Triệt có chút thoải mái. Thậm chí ở sâu trong nội tâm còn ngóng trông nó thất bại.

Phượng Lâm và Tông Dịch vốn đã là Tiên Đế, đối với Vận Mệnh Chi Tỏa đại biểu cho một Tiên Đế tương lai này, cũng không có hứng thú gì, tâm tính đều rất bình tĩnh.

Chuyện thế gian, thường thường chính là loại châm chọc này, càng không thèm để ý nó, nó lại mặt dày mày dạn đi tới.

Thành!

Luân Hồi Tỏa này, rung rinh từ trong bếp lò đi ra.

– Thành công!

Phượng Lâm cùng Tông Dịch đều hiểu ý cười.

– Lại thành công, cái Luân Hồi Tỏa này, mệnh thật là cứng a!

Lão Hắc cũng hắc hắc cười quái dị.

– Xác thực mệnh rất cứng.

Tô Triệt tiếp được cái Vận Mệnh Chi Tỏa này, trong nội tâm còn đang nói thầm: lần này, xem như vận mệnh ấn ký của nó đã kết xuống, thượng thiên cũng đã tán thành con đường phát triển này. . .

Đang nghĩ ngợi, rồi lại thoáng cái ngây ngẩn cả người!

Thể tích cái Luân Hồi Tỏa này lớn thêm một ít, như thế chẳng có gì lạ, sau khi chuyển hóa thành công có một chút biến hóa, cũng là bình thường. Chỉ là, Tô Triệt nhớ rất rõ ràng, trước khi tiến vào lô đỉnh, phía trên biểu thể của nó tuyệt đối không có cái đồ án này!

Loại đồ án nào?

Nhiều hơn đồ án của một gốc cây nhỏ, trụi lủi, chỉ có vài lá cây đáng thương.

Đây không phải là bộ dạng cây giống tạo hóa lúc trước đầu nhập trong lò, rồi lại chuyển hóa thất bại sao.

Không sai, tuyệt đối sẽ không có sai!

– Đây là cái gì?

Tô Triệt lập tức nghĩ không thông, chẳng lẽ nói, Thiên Ý Thần Lô luyện cây giống tạo hóa vào bên trong Luân Hồi Tỏa?

Chỉ là, làm như vậy có được cái gì?

Tuy Phượng Lâm và Tông Dịch phân biệt xếp bằng ở bên ngoài mười trượng, thông qua thần thức cũng cực kỳ nhạy cảm phát giác được biến hóa kỳ lạ này, bọn họ càng là nghĩ mãi mà không rõ nguyên do trong đó.

Bởi vì, bọn họ hoàn toàn không biết tác dụng cùng thuộc tính cụ thể của cây giống tạo hóa, càng không có khả năng phân tích ra kết luận gì.

Đã có quan hệ cùng cây giống tạo hóa, Tô Triệt sẽ không mò mẫm cân nhắc, liền thu cái Luân Hồi Tỏa này vào Tiên Ngục, trực tiếp đưa đến chỗ Tạo Hóa Thần Thụ, cho nàng chậm rãi nghiên cứu.

Thiên ý như thế, nhất định là có lý do.

Tạo Hóa Thần Thụ nhận lấy Luân Hồi Tỏa, hút nó vào trong bản thể, gửi đi tâm niệm cho Tô Triệt:

– Chủ nhân, ngươi muốn thông qua cây giống tạo hóa tạo ra được Tiên Thiên Thần Thụ, đây chỉ là ý nghĩ của ngươi, nói không chừng, thiên ý muốn chúng ta học được gì đó, có khi là tương quan cùng vận mệnh.

– Có đạo lý!

Trong lòng Tô Triệt gật đầu, lại hỏi:

– Ngươi có thể lĩnh hội nó không?

– Hẳn là có thể, nhưng cần thời gian nhất định.

Tạo Hóa Thần Thụ trả lời.

– Không nóng nảy, chỉ cần hữu dụng đối với ngươi, thì là chuyện tốt.

Tô Triệt phấn chấn nói:

– Nói như vậy, chuyển hóa cây giống tạo hóa cũng không tính thất bại, chỉ là dung hợp với Vận Mệnh Chi Tỏa. . .

Lão Hắc lại thúc giục nói:

– Luân Hồi Tỏa đã tới tay, chuyện này không vội tham thảo, kế tiếp, chỉ có ba ngày thời gian để quyết định, có ném trứng Côn Bằng vào lò hay không. Chủ nhân, tranh thủ thời gian tìm cảm giác đi!

Ý tứ của Lão Hắc là, nếu Tô Triệt có thể thu hoạch đến dự cảm tốt, vậy thì ném trứng Côn Bằng vào; Nếu như có dự cảm bất hảo, vậy thì thu tay rời đi, qua một thời gian ngắn lại tới lần nữa, cố gắng một chút, có khi vận khí chuyển biến.

Không nghĩ tới, Tô Triệt quyết định dĩ nhiên là:

– Trông nom nó là dự cảm gì, trực tiếp ném vào là được!

Giờ khắc này, Tô Triệt như là dân cờ bạc bạo phát tâm lý:

– Không cần nghĩ nhiều nhức óc, thành thì thành, không thành mà nói. . . chạy tới chỗ Linh Lung sư tỷ khóc thêm mấy ngày, thì không có việc gì. Không phải là đánh cuộcvận khí sao, ta vẫn luôn không sợ!

Bá!

Trứng Côn Bằng cao tới mười trượng tan biến ở phía trên liên đài, tiến nhập vào trong lô đỉnh chỉ cao có một trượng…

Trứng Côn Bằng vừa mới đầu nhập vào trong lò, trong lòng Tô Triệt run lên, khí thế vừa mới tiêu thăng lập tức tiêu tán.

– Không tốt!

Trong lòng Tô Triệt lộp bộp thoáng một cái:

– Chẳng lẽ muốn thất bại?

Tiếp theo lại mắng nói:

– Lúc này dự cảm mới đến, đến có tác dụng gì nữa chứ? Gì đó cũng đã đưa vào lô đỉnh, lúc này đổi ý, còn có thể lấy được trở về sao?

Đoán chừng là không được, chưa nghe nói qua còn có hối hận có thể ăn. . .

Bùm!

Một tiếng nổ vang, thanh âm không lớn, lại làm cho năm người phía trên liên đài đều hoảng sợ.

Cũng không phải trứng Côn Bằng tiến vào lô đỉnh tạc toái thất bại, mà là lô đỉnh ảo ảnh này giống như bọt biển tan vỡ, tiêu tán thành không, chỉ còn quả trứng hoàn hảo không tổn hao gì dựng thẳng ở nơi đó.

– Chẳng lẽ thể tích trứng Côn Bằng quá lớn, bếp lò chống đỡ không nổi nên nát?

Một ý nghĩ buồn cười như vậy vừa mới nổi lên trong lòng năm người, thì tùy theo bác bỏ.

Loại khả năng này căn bản không tồn tại, mặt ngoài lô đỉnh này thoạt nhìn chỉ cao hơn một trượng, nhưng không gian trong đó lại tương đối lớn, chịu tải vài tòa núi lớn cũng không nói chơi, sao có khả năng bị một quả trứng chim cao mười trượng đè nát chứ?

Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?

Giờ phút này, ánh mắt Phượng Lâm và Tông Dịch nhìn về phía Tô Triệt có vẻ cực kỳ hàm xúc: vì cái gì đến chỗ tiểu tử ngươi, việc lạ nảy sinh liên tục chứ?

Không đợi mọi người hiểu rõ tình huống, Tô Triệt sưu thoáng cái biến mất không thấy, đồng thời biến mất, còn có trứng Côn Bằng.

– Bị Thánh Mẫu Tiên Tôn truyền đi!

Trong nội tâm Phượng Lâm cùng Tông Dịch nhất thời kinh hô:

– Nhất định chính là nguyên nhân này!

Tuy Thiên Ý Thần Lô là thượng thiên chi tác. Nhưng hai mươi lô khẩu này, tất cả đều là Thánh Mẫu Tiên Tôn xếp đặt mà thành, chỉ là để cho Tiên Giới chúng tiên an toàn chuyển hóa bảo vật, không đến mức thân hãm thần lô gặp bất trắc.

Bởi vậy, trong thiên hạ cũng chỉ có Thánh Mẫu Tiên Tôn mới có thể ở trong nháy mắt phá vỡ lô đỉnh ảo ảnh vừa rồi, hơn nữa truyền người cùng vật đi.

Phải nói, Phượng Lâm cùng Tông Dịch xem như đã đoán đúng, giờ phút này, Tô Triệt thân ở trong một tòa điện phủ, trước mặt đứng sừng sững một pho tượng nữ tính.

Trứng Côn Bằng thì ở sau lưng Tô Triệt.

– Bái kiến Thánh Mẫu Tiên Tôn.

Tô Triệt hướng pho tượng trước mặt cung kính thi lễ một cái.

Bức tượng do bạch ngọc điêu khắc thành kia, vậy mà nhẹ gật đầu, giống như biến thành vật sống, thần thái biểu lộ cũng rất sống động.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Kevin 2 tuần trước
Sao thằng main giống hơi khùng vậy tác giả ? Khi không điên lên ! Có đại ca khùng có ngày chết bất đắt kỳ tử….
https://audiosite.net
Quang Luận 2 tuần trước
Cám ơn đạo hữu nhiều :)
https://audiosite.net
XRumer23Prown 2 tuần trước
Hey people!!!!! Good mood and good luck to everyone!!!!!
https://audiosite.net
Kevin 1 tháng trước
Sao có tiền mà bủn xỉn,không dám ăn xài, mà dám chi mua đồ cho gái lấy le….một đại gia bị chúng chửi ăn bám mà nhịn được cũng hay..
https://audiosite.net
HaHohong 2 tháng trước
ua viet nam minh sang tac day a... dua a ??
https://audiosite.net
phan anh 2 tháng trước
Lâu lém rồi không kiếm được bộ truyện ưng ý như vậy :) Tên vĩnh hằng kiếm tổ không hổ danh bộ truyện...main Thông Minh + Bá Đạo + Cơ Trí... tình tiết câu chuyên rất hợp lý, không nhàn chán...:)Có thể nói bộ truyện mình chấm 9.5/10..!-0.5 điểm là dịch không trọn vẹn :P ( tuy nhiêu đoạn cv chỉ là đoạn không quan trọng và tên nhân vật phụ )1 Lần nữa cảm ơn Audio Site và thành viên trong nhóm nhé .!!Muốn donate ủng hộ mọi người nhưng có vẻ AD mãi làm audio hay sao mà quên đưa cập stk vs QR thì phải không ủng hộ được à nha :))
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện các thành viên yêu cầu sắp hoàn tất...hiện tại trống lịch nhé :). Các bạn có gửi yêu cầu bộ truyện nào? trực tiếp tại mục bình luận để tụn mình xếp lịch trong thời gian tới.Xin Chân thành cảm ơn...^.^
https://audiosite.net
Cập nhật chương 1800 đến 2527 audio nhé chư vị đạo hữu...!^^!
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
haizz lục thiếu du a... !
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
lưu tủ truyện :)
https://audiosite.net
test1 tuan1 3 tháng trước
hay hay
https://audiosite.net
Chuong Trần 4 tháng trước
Cám ơn tác giả và Mc Truyện thật là hay