[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 153: Minh Hà Chi Tiên (c761-c765)
❮ sautiếp ❯Chương 761 : Minh Hà Chi Tiên
Không đợi hắn nói rõ, ầm! Lưỡng đạo hắc ảnh lại lao vào nhau.
Lúc này đây trùng kích lực càng mạnh, Tô Triệt thân là người đứng xem, lại có tu vi Nguyên Anh trung kỳ cũng bị lực trùng kích vô hình sản sinh theo đó chấn đến thân hình bất ổn, cần triệu ra pháp bảo phòng ngự mới có thể hoàn toàn bảo vệ quanh thân, sẽ không bởi vậy mà thụ thương.
Nhưng không phải nói, Tô Triệt yếu đuối, mà là bởi vì, chế tạo chế tạo ra cái loại sóng xung kích này, năng lượng hình thức cực kỳ đặc thù, đối với nhục thân thương tổn cũng không lớn, có thể có thể trực tiếp lay động nguyên thần, hoặc là đem hồn phách của Tu Tiên Giả cấp thấp trực tiếp chấn vỡ.
Tô Triệt tuy có Tiên Ngục bảo tháp trấn áp hồn phách, nhưng dù sao cũng là một đạo phòng ngự tối hậu trong thân thể, không bằng triệu ra phòng ngự đạo khí, để loại trùng kích này ngăn trở ở bên ngoài.
Ầm! Ầm! Ầm..
Cả Thánh Tổ Tiên Điện hoảng động càng phát ra kịch liệt, Thánh Ảnh Giáo chủ bọn người âm thầm lo lắng, thật là đoán không được, trong điện rốt cuộc phát sinh loại sự tình nào, mà những giáo chúng cấp thấp kia, lại cho rằng đây là Thánh Tổ đánh xuống thần tích càng lúc càng càng lúc càng, từng đợt tiếng hoan hô dường như tiếng biển gầm, cuốn trôi tất cả Thánh Ảnh Thành cao tới vạn trượng.
Cùng lúc đó, còn có càng nhiều Ảnh Tộc từ bốn phương tám hướng tụ tập mà đến, đến đây Thánh Ảnh Thành hành hương.
Ảnh Thần trở về, Thánh Tổ hiển linh, lúc này mới coi như chân chính hành hương.
Vạn năm không gặp, tam sinh hữu hạnh, quyết không thể bỏ qua!
Tô Triệt biết rõ, hai cái bóng dùng đầu va chạm với nhau, nhìn thì kịch liệt, kỳ thật, cũng chỉ là lớn ăn nhỏ mà thôi, bọn chúng còn chưa hiểu lộ bản lãnh chân chính của mình.
Nhưng Tô Triệt cùng lão Hắc vẫn có cảm giác, cái bóng đen thần bí kia không có khả năng là Ảnh Thần chân chính. Dù sao, thực lực tiên nhân không có khả năng nhỏ yếu như vậy.
Ngẫm lại xem, nếu thật sự là hai Chân Tiên đấu pháp, bản thân mình là Nguyên Anh con sâu cái kiến ở hiện trường, tùy tiện một đạo khí lưu ảnh hướng tới, cũng có thể xoắn giết mình thành phấn vụn. Cũng không có khả năng có người đứng ở bên cạnh, thảnh thơi mà xem náo nhiệt.
Chính vào lúc này, hai cái bóng lại phát sinh va chạm lần nữa, đột nhiên, một trong số đó xoẹt một cái, toàn thân xuất hiện gai nhọn dày đặc, mỗi cây đều dài hơn hai thước.
Bành!
Lúc này va chạm với nhau, trên người cái bóng không có gai nhọn bị đâm xuyên qua người, sau đó lại nghe được tiếng cười lạnh hắc hắc, hiển nhiên vô cùng đắc ý.
– Không xong!
Tô Triệt lập tức ý thức được, cái bóng bị đâm xuyên qua, chính là cái bóng của mình, bởi vì dù nó chiếm thượng phong, cũng không có khả năng phát ra tiếng cười này.
Bá bá…
Mà những cái gai nhọn hoắc đâm xuyên cái bóng kia, lại biến hóa hình thái, lập tức kéo dài thành mấy chục sợi dây thừng màu đen, giống như linh xà, bá bá vài cái, trói hai cái bóng vào cùng một chỗ, có giãy dụa thế nào cũng không giãy được.
Chẳng lẽ, bóng đen thần bí muốn dung hợp ngưng luyện cái bóng của mình?
Tâm của Tô Triệt xiết lại, liền chứng kiến, cái bóng đang giãy dụa kia, đột nhiên vào lúc này biến mất không thấy gì nữa.
Tô Triệt vô ý thức cúi đầu, liền nhìn thấy, bóng dáng kia nhớ tới chân của mình, hóa thành cái bóng lớn rơi xuống mặt đất, chính là cái bóng người bình thường nên có.
Sau đó, bóng dáng lại thoát thể mà ra, tiếp tục tranh đấu với cái bóng thần bí kia.
Tô Triệt lập tức ý thức được, cái bóng của mình dùng phương thức trở về thân thể để thoát khỏi trói buộc của cái bóng kia, cũng xem như một cách ăn gian. Nhưng mà, loại hành vi này, rất có thể sẽ dẫn phát cái bóng thần bí đối với mình…
Quả nhiên, Tô Triệt đang nghĩ ngợi, cái bóng thần bí ở giữa không trung quay đầu nhìn qua, trong mắt bắn ra hào quang lăng lệ ác liệt, nhìn chằm chằm vào Tô Triệt và nói:
– Nếu như thế, vậy trước tiên thu thập ngươi!
Cái gì?
Sắc mặt Tô Triệt đại biến, trong nội tâm lớn tiếng kêu oan: các ngươi tranh đấu với nhau, quản ta làm gì?
Đương nhiên, trên đời này có rất nhiều chuyện không có chỗ cho đạo lý, cũng không có cái miếu nào không có ma quỷ.
Tô Triệt quyết định thật nhanh, không đợi cái bóng thần bí động thủ với mình, hắn quyết định sớm tiến vào trong Di Tiên Cảnh.
Di Tiên Cảnh, chính là chỗ tị nạn tốt nhất trong giai đoạn trước mắt, Tô Triệt cơ hồ vào lúc nào cũng mang theo ở ngực. Đây cũng là biết rõ Ảnh tộc có hơn mười tên tu sĩ Luyện Hư kỳ đại năng, Tô Triệt có đảm lượng theo cái bóng tới Thánh Ảnh Thành cũng có chỗ dựa vào.
Bỗng nhiên Tô Triệt biến mất, cũng khiến cho cái bóng thần bí sửng sốt, mượn nhờ cơ hội này, cái bóng cũng lao tới ôm ở phía sau, ôm cổ cái bóng thần bí, sau đó há miệng cắn.
– Hỗn trướng!
Cái bóng thần bí hét to một tiếng, liền bắt đầu kiệt lực giãy dụa, dốc sức liều mạng thoát khỏi cái bóng gặm cắn.
Cái bóng gắt gao không chịu buông ra, cho dù dao động qua lại trái phải trên không trung cũng không buông.
Đoán chừng, nó cắn xé, khẳng định có năng lượng nào đó trong thể nội của đối phương.
– Còn có chiêu cắn sao?
Tô Triệt trốn vào trong Di Tiên Cảnh, cũng nhìn thấy cảnh tượng này, trong nội tâm không khỏi sợ hãi thán phục:
– Làm gì có cường giả dùng đấu pháp này, căn bản chính là hai con chó dại cắn nhau!
Lão Hắc cười ha hả, nói:
– Đẹp mắt! Ta ngược lại cảm thấy, còn đẹp mắt hơn hai tu sĩ đấu pháp với nhau, loại tình cảnh này, tuyệt đối là khó gặp.
Đúng là khó gặp, bởi vì, trong chớp mắt, trạng diện này đã chấm dứt.
Bành!
Cũng không biết cái bóng thần bí phát ra loại lực lượng nào, đánh cái bóng của Tô Triệt bay ra ngoài.
Hắn sờ sờ cổ mình, mặc dù không nói gì thêm, nhưng trong mắt mũi nhọn lập loè, hình như đã tức giận.
Vù vù vù…
Đột nhiên một đạo khí lưu màu đen lập lòe quanh thân của cái bóng thần bí, nhìn thấy khí lưu màu đen không chút thu hút kia, lại khiến cho Tô Triệt khiếp sợ cực độ. Bởi vì, thần thức của Tô Triệt xuyên thấu qua cửa vào Di Tiên Cảnh, dò xét được đạo khí lưu màu đen kia, lúc này mới phát hiện, đó căn bản không phải khí lưu màu đen, mà nó là một con sông không biết dài bao nhiêu, độ rộng của nó tới mấy ngàn trượng.
Cũng không phải hình dung, cũng không phải ví von!
Thần thức của tu tiên giả có thể khám phá ra những thứ mê chướng mà mắt thường không thể nhìn thấy, thấy rõ bản chất của sự vật, Tô Triệt cùng lão Hắc cũng có thể xác định, con sông này, chiều dài ít nhất ba nghìn dặm, nó là con sông khổng lồ.
Chỉ có điều, không biết là bị loại thần thông pháp thuật nào đó, luyện hóa thành thành hình thái này, chỉ bằng mắt thường mà nhìn, nó chỉ là sợi dây thừng màu đen dài không tới trăm trượng.
Từ đạo lý này mà nói, một chiếc nhẫn trữ vật nho nhỏ, có thể cất một ngọn núi lớn vào, cũng không khác bao nhiêu cả.
Huống chi, kẻ đần cũng có thể đoán được, con sông màu đen này không phải thứ bình thường, rất khó nói, nó có được uy năng cường đại không thể tưởng tượng.
Bá!
Bóng đen thần bí này sử dụng con sông dài này như cây roi, bá bá bá bá, tiếng quất roi vang lên, hình thành một sợi dây thừng, bóng dáng vần vũ đánh tới.
Chương 762 : Minh Hà Chi Tiên
Đối với con sông dài biến ảo thành cây roi này, cái bóng cũng tràn ngập cố kỵ, tránh trái tránh phải, rõ ràng cho thấy không dám cho nó đụng vào mình.
– Đây là nước Địa Ngục Minh Hà luyện chế mà thành, chuyên môn bắt hồn phách con người, mặc dù Chân Tiên của Tiên Giới bị nó bao lấy, Nguyên Thần trong thể nội cũng bị nó luyện hóa không còn.
Cái bóng thần bí âm trầm nói ra:
– Hiện tại ngươi chỉ có hai lựa chọn, hoặc là lựa chọn khuất phục, dung hợp với ta, cộng đồng tấn thăng đến hình thái tính mạng cao hơn, hoặc là, bị nước Minh Hà tẩy đi thần hồn, triệt để tiêu vong. Tuy nhiên, cắn nuốt linh hồn của ngươi, hiệu quả sẽ kém hơn rất nhiều, nhưng với ta mà nói, chính là đại bổ vật trăm triệu năm khó gặp.
Đối mặt uy hiếp, mặc dù cái bóng của Tô Triệt không thể mở miệng nói chuyện, nhưng cũng mở miệng rộng ra, biểu lộ ra động tác cắn xé, đây là đang minh xác tỏ vẻ: phải nói, là ta cắn nuốt sạch ngươi mới đúng!
– Gian ngoan mất linh, tự tìm đường chết!
Cái bóng thần bí tức giận gầm lên, bá bá bá, Minh Hà Chi Tiên thế càng nhanh, hơn nữa trong nháy mắt kéo dài hơn trăm trượng, bay múa vù vù trong hư không, cơ hồ đem trước và sau của cái bóng, tất cả không gian tránh né đều bị phong kín.
Nước của Địa Ngục Minh Hà luyện chế thành Minh Hà Chi Tiên, có thể tùy ý biến ảo chiều dài, kéo dài đến ba nghìn dặm, cũng có thể quấn quanh thành Thánh Ảnh.
– Tình huống không ổn ah, chủ nhân.
Lão Hắc thầm nói:
– Đạo hạnh của cái bóng kia, rõ ràng cao hơn cái bóng của ngài rất nhiều, lúc này có thể xuất ra một đầu Minh Hà Chi Tiên, trong chốc lát, không chừng còn có thể xuất ra pháp bảo gì đó. Lại nhìn cái bóng của ngài, hai tay trống trơn, chỉ bằng há miệng, răng cũng không có một cái, căn bản gặm không được người ta.
Tô Triệt cũng âm thầm lo lắng, nhưng mà, hắn chỉ có thể an ủi mình:
– Cái bóng của ta cũng không ngốc, biết rõ đối phương lợi hại như vậy, nó lại không khuất phục, cũng không có chạy trốn, khẳng định còn có bổn sự khác chưa thi triển ra.
Nói thật, Tô Triệt vốn có ý định nhìn chuẩn thời cơ, trợ giúp cái bóng của mình, thế nhưng mà, vừa mới nghe được cái bóng thần bí nói, đây là Minh Hà Chi Tiên, ngay cả Chân Tiên của Tiên Giới cũng bị tẩy sạch Nguyên Thần, mà tiểu Nguyên Anh của mình, đoán chừng tùy tiện tung tóe một ít nước Minh Hà, cũng vô cùng khó coi a.
Giúp nó như thế nào?
Càng giúp càng tệ hơn thì đúng hơn.
Bóng đen thần bí dùng Minh Hà Chi Tiên, đánh ra vô số bóng rơi trong đại điện, giống như mạng nhện phong kín không gian, dường như cái bóng của Tô Triệt không còn khả năng né tránh. Tô Triệt cùng lão Hắc thật sự nghĩ không ra, nó có phương pháp gì hóa giải cục diện này.
– Thật sự không được, ta sẽ đi ra ngoài, cho nó biến trở về hình thái cái bóng, theo ta tiến vào trong Di Tiên Cảnh để trốn.
Tô Triệt vừa mới xuất hiện suy nghĩ này, liền nhìn thấy, cái bóng của mình bắt đầu phản kích…
Phần phật!
Trong đại điện lập tức xuất hiện mấy chục cái bóng màu đỏ sậm, thủ hộ cái bóng của Tô Triệt vào bên trong.
Ba ba ba ba…
Những thân ảnh đỏ sậm này, lại có thể chống cự Minh Hà Chi Tiên, động tác của chúng nhanh như thiểm điện, từng cây roi đập lên người, cũng không thể tới gần bóng dáng của chúng mười trượng.
– Thiên Quỷ!
– Nhiều Thiên Quỷ như vậy?
Tô Triệt cùng lão Hắc lập tức nhận ra những thân ảnh u hồn đỏ sậm đó, rõ ràng chính là u hồn Thiên Quỷ được U Minh Quỷ Đế dung hợp qua.
Tu Chân Giới căn bản không có thứ này, nhưng vào lúc này, chúng lại xuất hiện hơn mười con.
Nhìn thấy những Thiên Quỷ này, Tô Triệt không quan tâm lai lịch của chúng, không hề nghi ngờ, nhất định là đến từ Thôn Thiên Thử Mai Cốt Chi Địa, chính là huyệt động mê cung thần bí dưới đất.
– Lúc ấy, ta không dám mang nó tiến vào, nó lại từ bên trong đi ra, hơn nữa còn nhập vào trong cái bóng của ta.
– Đúng vậy a, chủ nhân, chuyện này cuối cùng đã hiểu ra.
Lão Hắc cũng lắc đầu liên tục:
– Ta thật sự không ngờ, nó lại tới từ cái huyệt động kia. Trách không được lúc ấy ngươi còn nói sau lưng có cái gì đi theo, khẳng định chính là nó.
Trong nội tâm Tô Triệt gật đầu, lại nói:
– Ngươi xem, nó có thể triệu hồi nhiều Thiên Quỷ như vậy, nói rõ nó trong thể nội của nó tồn tại không gian đặc thù, có thể dùng để chịu tải vô số u hồn, hơn nữa, những Thiên Quỷ này không sợ nước Minh Hà cọ rửa.
Lão Hắc gật đầu nói:
– Thiên Quỷ, Thiên Quỷ, chính là quỷ hồn không bị địa ngục quản hạt, chuyện này không tốt, chẳng biết vì nguyên nhân gì, lại không e ngại nước Minh Hà cọ rửa a?
Lúc này, cái bóng thần bí hô lên:
– Thiên Quỷ? Không thể ngờ được, năng lực thiên phú của ngươi là cái này! Không tệ, không tệ, lợi dụng Thiên Quỷ ngăn cản nước Minh Hà, suy nghĩ này đúng là không tệ. Nhưng mà, những Thiên Quỷ này với ta mà nói, cũng là mỹ thực, thật nhiều năm qua chưa có nhấm nháp, ha ha ha ha…
Bóng đen thần bí tiếp tục vung vẩy Minh Hà Chi Tiên, cơ hồ trong mỗi tích tắc, hắn quất lên người đám Thiên Quỷ kia mấy vạn lần, tần suất chấn động của bóng roi vô cùng đáng sợ, cũng có thể nói thành là, nước Minh Hà đã tràn ngập đại điện.
Chỉ hơn mười hô hấp, Tô Triệt cùng lão Hắc đứng ở bên ngoài mà nhìn, nước Minh Hà không phải không có năng lực làm gì Thiên Quỷ, chỉ có điều hiệu quả cọ rửa hơi kém mà thôi, nhưng vẫn hữu dụng.
Vài chục con Thiên Quỷ, từ thân thể u hồn màu đỏ sậm lúc ban đầu của chúng mà nhìn, lúc này đã ảm đạm đi rất nhiều.
– Kéo dài hơi tàn, kéo dài thời gian mà thôi, ha ha ha ha…
Bóng đen thần bí thoáng cái chiếm được thượng phong, vô cùng đắc ý cười to một tiếng, làm cho người ta cảm giác, tính cách của hắn cực kỳ lỗ mảng, căn bản không giống như một Ảnh Thần sống qua trăm triệu năm a.
Mà cái bóng của Tô Triệt ngược lại, bất cứ lúc nào, cũng cực kỳ trầm tĩnh, đạm mạc, cảm giác bình thản, ngược lại làm cho người ta cảm thấy nó thâm bất khả trắc, không cách nào nắm lấy.
Giờ phút này, được mấy chục Thiên Quỷ bảo hộ vào trong, cái bóng tạm thời không bị nước Minh Hà uy hiếp, nó vẫn không nhúc nhích, giống như đang làm công tác chuẩn bị chiến thuật cường đại hơn.
Vù vù vù…audio truyện ngôn tình
Minh Hà Chi Tiên bay múa nhanh chóng, lại hơn mười hô hấp qua đi, vài chục con Thiên Quỷ mờ nhạt hơn rất nhiều, hồn lực của Thiên Quỷ bị nước Minh Hà cọ rửa còn vô cùng mỏng manh, có xu hướng sắp sụp đổ, tùy thời có khả năng hồn lực tiêu tán mà diệt vọng triệt để.
– Ngươi còn thủ đoạn gì nữa, nhanh chóng thi triển ra, đừng nói ta không có cho ngươi cơ hội phản kháng.
Cái bóng thần bí vẫn liều lĩnh như vậy, giống như hắn đang trêu đùa đối phương. Kỳ thật, Tô Triệt cùng lão Hắc có thể nhìn ra được, hắn chỉ mạnh miệng mà thôi, nhưng tình huống thực tế của hắn, cũng không phải nhẹ nhàng như vậy.
Thậm chí Tô Triệt có thể ẩn ẩn phát giác được, dùng lực lượng mà hắn nắm giữ, điều khiển Minh Hà Chi Tiên có chút miễn cưỡng, cũng khó mà khống chế, cũng không thể phát huy ra uy năng chân chính của Minh Hà Chi Tiên…
Chương 763 : Ma Thần Chi Thương
Cái Minh Hà Chi Tiên này, có phải là một kiện tiên khí hay không?
Tô Triệt cùng lão Hắc đều đưa ra suy đoán này.
Chính vào lúc này, bóng dáng bộc phát.
Oanh!
Một trường thương có chiều dài gần trượng làm từ khớp xương xuất hiện trong tay nó, tận lực đánh ra một thương.
Trường thương màu đỏ như máu, giống như từ mười khớp xương nát tạo thành, thân của nó không thẳng, lộ rõ xẹo trên khớp xương, thoạt nhìn cực kỳ cổ quái, vô cùng xấu xí. Nhưng Tô Triệt có thể nhận ra, cây trường thương này dùng xương của Thôn Thiên Thử Ma Thần chi cốt luyện chế mà thành.
Loại cốt cách này, Tô Triệt đã dung hợp hơn một vạn khối, đương nhiên không có khả năng nhận lầm.
Xương cốt của Ma Thần, mặc dù tại Tiên Giới, cũng là bảo vật đỉnh cấp khiến chúng tiên cướp đoạt, có thể dùng để luyện chế tiên khí đỉnh cấp. Tô Triệt đã từng nghĩ tới, lợi dụng mấy trăm khối cốt cách tàn phiến luyện chế pháp bảo cường đại cho mình, nếu có thể luyện thành, đừng nói là Tu Chân Giới, cho dù cầm đi Linh Giới, cũng tuyệt đối là lợi khí vô cùng lợi hại.
Chỉ tiếc, Ma Thần chi cốt chắc chắn ra sao, lực lượng trên thế gian không cách nào luyện hóa nó, mặc dù là tu sĩ Đại Thừa kỳ, cũng không có tư cách dùng nó để luyện khí.
Mà Tô Triệt, cho dù có thể lợi dụng phá diệt chi lực dung hợp Ma Thần chi cốt, cũng không phải luyện hóa nó chân chính, mà là nói, phá diệt chi lực có thể được Ma Thần chi cốt nhận đồng, nó sẽ chủ động hòa tan vào thân thể của Tô Triệt. Nhưng Tô Triệt muốn lợi dụng phá diệt chi lực để luyện khí, trước mắt mà nói, chính là si tâm vọng tưởng.
Giờ này khắc này, rốt cuộc Tô Triệt nhìn thấy một cây trường thương do Ma Thần chi cốt luyện chế mà thành, cho dù thủ pháp luyện chế nó thoạt nhìn vụng về, cả kiện pháp bảo vô cùng xấu xí, nhưng không hề nghi ngờ, uy lực của nó nhất định không kém.
Cái bóng cầm trường thương trong tay, súc tích một loại pháp thuật công kích từ lâu, rốt cục toàn diện bạo phát ra.
Phốc phốc phốc phốc…
Nhìn mũi thương như chậm chạp, lại chế tạo ra vô số thương ảnh, đem tất cả bóng roi của Minh Hà Chi Tiên huyễn hóa thành, đánh nát.
Bá!
Vài chục con Thiên Quỷ còn chưa tiêu vong, đã bị nó thu vào thể nội, hơn nữa, dùng thương ảnh, đâm thẳng vào bóng đen thần bí đối diện
– Ma Thần chi cốt?
Bóng đen thần bí phát ra tiếng thét kinh hãi, rõ ràng cũng là người biết hàng, vội vàng triệu hồi Minh Hà Chi Tiên đến bên người, vù vù vù, một đầu Minh Hà vây quanh người hắn, không ngừng xoay tròn.
Lão Hắc hưng phấn hò hét:
– Chủ nhân, cái bóng của chúng ta không phải tay không tấc sắt, mà nó có vũ khí mạnh mẽ… Tìm thời gian, có lẽ nên bảo nó luyện chế một kiện pháp bảo cho ngươi, có khó xem cũng không sao, chỉ cần uy lực đủ mạnh là được.
Tô Triệt không kịp đáp lại, bởi vì cái bóng cầm trường thương tay, đã vọt tới trước mặt cái bóng thần bí, đâm ra một thương.
– Không biết, cái Minh Hà chi thuẫn kia, có thể chống được Ma Thần Chi Thương hay không?
Tô Triệt âm thầm khẩn trương…
Biểu hiện ra mà nhìn, cây trường thương thô ráp kia, sắp đâm vào đạo khí lưu màu đen đang phòng hộ kia, thì một tràng tranh đấu này, thật sự không đặc sắc.
Nhưng trên thực tế, khí lưu màu đen hình thành vòng phòng hộ mỏng manh, nhưng độ dày của nó là mấy ngàn trượng của Minh Hà. Giống như Chỉ Xích Thiên Nhai, nhìn như rất gần, kỳ thực, cần phá tan muôn vàn hiểm trở, mới có thể tới được bờ bên kia của Minh Hà.
Tô Triệt cho rằng, pháp bảo trên thế gian không có khả năng xuyên thấu nó. Thậm chí, pháp bảo trên thế gian rơi vào trong nước Minh Hà đừng nói là xuyên thấu mấy ngàn trượng, tối đa chỉ mười trượng, cũng bị cọ rửa linh tính không còn, biến thành phế phẩm..
Xoẹt!
Ma Thần Chi Thương đâm vào dòng sông.
Tô Triệt đem thần thức của bản thân vận dụng tới mức lớn nhất, nhưng hắn nhìn thấy rõ ràng, Ma Thần Chi Thương đâm vào Minh Hà, giống như một khẩu súng bắn vào không gian ảo ảnh.
Hô!
Đột nhiên, Ma Thần Chi Thương tăng vọt, thân súng giống như một ngọn núi to và nặng nề, xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt, đâm vào Minh Hà, nhấc lên sóng to gió lớn, còn không ngừng kéo dài, rất gần…
Giống như một trăm năm dài dằng dặc qua đi, hoặc giống như một cái nháy mắt. Ma Thần Chi Thương đâm xuyên qua bình chướng Minh Hà, từ trên mặt lộ ra.
Nhưng mà, mũi thương xuyên thấu qua, đột nhiên biến nhỏ trở lại, sau đó đâm vào ngực của bóng đen thần bí kia.
– Oa nha!
Bóng đen thần bí kêu lên một tiếng, thật không ngờ rằng, Minh Hà chi thuẫn của đối phương xuyên thấu qua rất dễ dàng, cơ hồ không có hiệu quả ngăn cản chút nào.
– Đây là Ma Thần hài cốt của Ma Thần cổ xưa nào, làm sao đáng sợ như vậy?
Trong nội tâm hiện ra vẻ bối rối, bóng đen thần bí lui ra sau thật nhanh, đồng thời, Minh Hà Chi Tiên cũng chấn động với tần suất cao, muốn kéo chậm tốc độ Ma Thần Chi Thương đâm tới.
Phốc!
Một tiếng vang nhỏ, tuy phản ứng của hắn cực nhanh, tránh né kịp thời, nhưng vẫn bị Ma Thần Chi Thương điểm trúng một chút.
Nhìn thì chỉ đụng vào rất nhẹ nhàng, cơ hồ không có khả năng đâm vào, nhưng bóng đen thần bí run rẩy kịch liệt giống như bị sét đánh, sau đó, ngay cả thân hình cũng bành trướng, nổ thành phấn vụn.
– Nát?
Tô Triệt cùng lão Hắc cũng sững sờ, vô ý thức bật thốt lên.
– Chết sao?
Đáp án công bố ra cũng không lâu sau đó.
Rầm Ào Ào!
Minh Hà Chi Tiên giống như linh xà màu đen xuất hiện trên tế đàn, sau đó liền nhìn thấy, bóng đen thần bí lại ngưng luyện ra, giống như cầm trường tiên trong tay, nhìn không ra có tổn thương gì.
– Thiếu chút nữa bị ngươi lừa gạt!
Mục quang của bóng đen thần bí lộ ra hưng quan, giọng căm hận nói ra:
– Ngươi là tiểu tử giảo hoạt, ngay từ đầu cố ý giả vờ yếu thế với ta, giả bộ như tay không tấc sắt, bộ dáng đáng thương cho ta khinh thường đứng không?
Cái bóng cầm thương trong tay, không rên một tiếng.
– Cây trường thương kia của ngươi, là vị Thần Ma nào luyện chế mà thành?
Bóng đen thần bí lại nói:
– Đáng tiếc, nếu như để Tiên Giới cầm được sẽ luyện chế thành tiên khí, uy lực khẳng định còn mạnh hơn so với hiện tại trăm lần, ngàn lần. Ai, đáng tiếc!
Trong giọng nói tràn đầy tiếc nuối, bởi vậy có thể thấy được, Ma Thần chi cốt phẩm cấp như thế, mặc dù tại Tiên Giới cũng cực kỳ hiếm thấy, là tài liệu luyện khí đỉnh cấp quý giá, thời điểm lộ ra sẽ có chiến đấu ngươi sống ta chết, nhịn không được mà cảm khái một phen.
Bóng đen không rên một tiếng, không hề tỏ vẻ, nhưng Ma Thần Chi Thương trong tay nhanh chóng vận sức, sau đó lại phát động công kích.
Nhưng lão Hắc cười nói:
– Tên kia nói nhảm quá nhiều, còn nói nhiều hơn cả ta.
– Đúng thế.
Tô Triệt trong nội tâm đồng ý, nhưng đồng thời, cũng hạ quyết tâm: Thôn Thiên Thử Ma Thần chi cốt có uy lực như thế, xem ra, trăm vạn phần Ma Thần chi cốt không thể toàn bộ dung hợp, phải lưu lại một bộ phận, đợi sau này, dùng để luyện chế thành pháp bảo tiện tay cho mình…
Bóng đen thần bí nói nhảm quá nhiều, nhưng cái bóng của Tô Triệt lại không rên một tiếng, có lẽ đang súc thế, nó lại bộc phát ra công kích lần thứ hai.
Chương 764 : Bất Tử Chi Thân
Nhưng lúc này đây, mục tiêu công kích lại không phải bóng đen thần bí, mà là pho tượng Thánh Tổ.
– Ngươi dám!
Bóng đen thần bí hét lớn một tiếng, vội vàng bay tới, đem bóng dáng chặn đường ở giữa không trung. Lốp ba lốp bốp, Minh Hà Chi Tiên xoay chuyển nhanh chóng tới mức tận cùng, chiến đấu với cái bóng của Tô Triệt.
– Xem ra, pho tượng Thánh Tổ đối với hắn mà nói, vô cùng trọng yếu.
Lão Hắc lập tức đề nghị:
– Chủ nhân, nếu chúng ta thình lình ra tay phá hủy pho tượng này, nói không chừng sẽ giải quyết hắn vô cùng nhẹ nhàng.
Ánh mắt của Tô Triệt nhìn chằm chằm vào pho tượng, trong nội tâm trầm thấp trả lời:
– Ta cũng nghĩ tới điểm này, dù sao nó cũng có hình dạng Ngọc Thanh, cuối cùng ta lo lắng nhất, sẽ phá đi kế hoạch của Ngọc Thanh, vậy sẽ…
– Ai nha, chủ nhân, chuyện đã tới mức này, cần gì chú ý tới điểm này chứ.
Lão Hắc lớn giọng nói ra:
– Bây giờ chúng ta gặp nguy cơ, đương nhiên giữ tính mạng của mình là trọng yếu nhất, mặc dù bởi vậy tạo thành tổn thất cho Ngọc Thanh, sau đó nghĩ biện pháp đền bù là được. Ta tin tưởng, Ngọc Thanh cũng không có khả năng vì bảo trụ kế hoạch của mình, thà rằng đem mạng của ngươi vứt đi, đúng không?
Tô Triệt im ắng gật đầu, cho rằng lão Hắc nói có chút đạo lý.
Lão Hắc rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục nói:
– Huống hồ, tên Thánh Tổ này tuy có hình dạng giống với Ngọc Thanh, nhưng không nhất định là cùng một người. Làm không tốt, bọn họ chính là đại địch không đội trời chung đấy!
– Vâng.
Tô Triệt gật đầu nói:
– Khả năng ngươi nói, ta cũng nghĩ qua. Tuy hình dạng cả hai giống nhau, nói không chừng chính là sinh tử đại địch, loại chuyện này, không phải là không có khả năng.
– Cái này giống như…
Lão Hắc bộ dáng xoa tay, kỳ thật, chuyện này, cũng không cần làm phiền tới hắn. Dù sao bản thể của hắn ở trong Tiên Ngục, căn bản không ra được.
Tô Triệt thân là chủ nhân, bản thể không cách nào tiến vào Tiên Ngục, lão Hắc thân là khí linh, bản thể lại không thể thoát khỏi Tiên Ngục, theo ý nào đó mà nói, đôi chủ tớ của bọn họ, cho tới bây giờ, cũng không có chính thức gặp mặt qua.
Tô Triệt từng muốn dùng quyền hành hung lão Hắc một trận, một ít nguyện vọng nhỏ bé của hắn, thủy chung không cách nào thực hiện được…
Lời ong tiếng ve không đề cập tới, đã hạ quyết tâm phá hủy pho tượng này, vậy phải hành động ngay lập tức, nhưng chuyện này, bản thân Tô Triệt không cách nào chạy đi mạo hiểm, hoàn toàn phân phó cho hạ nhân đi làm.
Phái ai đi thì thích hợp?
Tô Triệt thoáng tưởng tượng, đem con Hoang Thần Thử có tu vi Hóa Thần hậu kỳ từ trong Tiên Ngục ra, sau đó, lại dùng phương thức tâm linh câu thông giao phó cho nó một phen, Hoang Thần Thử cũng hiểu được chuyện mình làm là gì.
– Chi chi chi…
Hoang Thần Thử thò cái đầu nhỏ từ trong cửa vào Di Tiên Cảnh ra ngoài, đối với người khác mà nói, có một cái đầu chuột quỷ dị thò đầu từ không trung ra ngoài.
Bá!
Hai đạo hào quang hủy diệt màu đỏ nhanh chóng bắn về phía vị trí cái đầu của Hoang Thần Thử, nó thấy thế liền rụt đầu trở lại. Bởi vì nó nhìn thấy hai bóng đen, mà hai bóng đen này, lại có thứ đồ vật làm cho nó sợ hãi nhất. Đã từng, ở dưới huyệt động thần bí dưới mặt đất nhìn thấy đồ vật này… Phốc! Phốc!
Hai đạo hào quang hủy diệt, chuẩn xác đánh trúng pho tượng của Thánh Tổ, ông một tiếng, trên pho tượng xuất hiện tử sắc quang hoa, rõ ràng có một đạo kết giới vô cùng cường đại.
Pho tượng an toàn không có bị chút hư hao nào, nhưng mà, toàn thân bóng đen thần bí chấn động, tất cả động tác cứng đờ.
Cái bóng nhanh chóng bắt được cơ hội này, Ma Thần Chi Thương tiếp tục đâm vào ngự và bụng của hắn.
Bành!
Thân hình bóng đen thần bí nổ tung, tuy nhiên trong nháy mắt lại tụ hợp như lúc ban đầu, nhưng mà, tất cả mọi người có thể đoán được, đả kích như thế đã tạo thành thương tổn với hắn.
Rất rõ ràng, một chiêu này có tác dụng!
Tuy không thể phá hủy pho tượng, nhưng có thể cấu thành kiềm chế rất lớn với bóng đen thần bí này, hắn cùng với pho tượng kia có liên hệ cực kỳ trực tiếp, giống như phụ thuộc lẫn nhau, cộng sinh với nhau, ý nghĩa chính là như thế.
Tiếp tục!
Lúc này đây, Tô Triệt không chỉ phái Hoang Thần Thử, Hằng Dịch, Lâm Phong cùng Miêu Lực là ba thủ hạ Luyện Hư kỳ từ Tiên Ngục đi ra, bảo bọn họ liên thủ công kích, cố gắng đạt tới ngưỡng phá hủy pho tượng.
Bá! Bá! Bá! Bá!
Ba người, một con chuột, đồng thời từ trong lối ra Di Tiên Cảnh hiển lộ thân hình, các thần thông, hướng tới pho tượng Thánh Tổ ở cách đó ba mươi trượng đánh tới. Công kích ở khoảng cách ba mươi trượng, đối với tu sĩ ngoài Kim Đan kỳ mà nói, khoảng cách gần như thế, có thể đụng tay đến, phát ra công kích thần thông sẽ trúng mục tiêu ngay lập tức, ít tồn tại không gian để để lui lại.
– Hỗn đản!
Bóng đen thần bí mắng một tiếng, muốn ngăn cản bọn người Hằng Dịch, sau đó bóng dáng của Ma Thần Chi Thương lại đánh tới, không thể không lui ra.
Oanh!
Bốn người đánh hợp kích, pho tượng Thánh Tổ phát ra ánh sáng màu tím, thủ hộ kết giới còn không có nghiền nát, nhưng bóng đen thần bí chấn động, giống như bị định trụ trong khoảng cách ngắn ngủi, hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu và hoạt động.
Đương nhiên cái bóng của Tô Triệt không bỏ qua cho hắn, bắt lấy cơ hội này, Ma Thần Chi Thương đâm vào giữa đầu của hắn.
Ầm!
Bóng đen thần bí tiếp tục bị nổ tung lần nữa, trong nháy mắt đã tụ tập thân hình, giống như bất tử chi thân.
– Trên thế gian này không tồn tại người nào bất tử chân chính, giết nhiều mấy lần, sẽ giết được!
Tô Triệt hạ lệnh cho bốn đại thủ hạ ra tay, bọn họ tiếp tục công kích pho tượng, nhưng mà, phải nắm chắc tiết tấu, sau mỗi lần công kích đều lui vào Di Tiên Cảnh, nhìn chuẩn cơ hội lại đi ra.
Thủ đoạn như thế, chỗ tốt lớn nhất, không lo bị thần bí của bóng đen thần bí công kích bọn người Hằng Dịch.
Phải biết rằng, hai bóng đen bên ngoài, đều có năng lực công kích thần hồn, năng lực này có thể ảnh hưởng tới thần hồn và bóng của người khác. Cho dù tu vi Luyện Hư kỳ, cũng không cách nào chống cự hay ngăn cản.
Hơn mười hô hấp sau, bốn người Hằng Dịch trốn vào trong Di Tiên Cảnh, dùng thần niệm nhìn thấy được, nhìn thấy cái bóng của Tô Triệt và bóng đen thần bí đánh nhau kịch liệt, vì vậy, bốn người lách mình đi ra ngoài, lại là…
Oanh!
Oanh kích đi qua, pho tượng vẫn không hư hao chút nào, bóng đen thần bí bị liên lụy, lại bị bóng đen đâm trúng một thương.
Bóng đen thần bí lại kêu to một tiếng, vào lúc này hắn vô cùng hối hận: thời điểm vừa mới bắt đầu, thật sự không nên đuổi tất cả người của Thánh Ảnh Giáo đuổi ra ngoài, tối thiểu nhất cũng có thể lưu lại mấy tên thủ hạ thực lực cao thâm thủ hộ pho tượng Thánh Tổ.
Thế nhưng mà, bây giờ nói đã muộn, cả tòa tiên điện bao phủ trong mấy tấng kết giới, người bên ngoài căn bản không dò xét được chuyện bên trong, mặc dù bóng đen thần bí phát ra triệu hoán, đám người Thánh Ảnh Giáo cũng không cách nào thu được.
Trừ phi, hắn có thể rút thân ra, mở rộng cửa hoặc đánh nát mấy tầng kết giới.
Chương 765 : Giả mạo lấy di sản
Nhưng mà, bọn người Tô Triệt, cũng cầm trong tay Ma Thần Chi Thương, căn bản không cho hắn cơ hội nào.
Liên tục năm lần, bọn người Hằng Dịch đã đánh lén thành công, mà bóng đen thần bí cũng bị đánh tan năm lần. Thế nhưng mà, vẫn không có cảm giác gì, thực lực của bóng đen biến hóa rõ rệt.
Thực giết không chết sao?
– Có phải là nói, chỉ cần pho tượng Thánh Tổ này hoàn toàn không tổn hao gì, hắn không chết?
Tô Triệt suy đoán nói ra.
– Chủ nhân thông qua mấy lần công kích vừa rồi, đám thủ hạ đã phát hiện ra một chuyện thế, lực phòng ngự của nó chẳng khác gì hộ sơn đại trận của môn phái siêu cấp a.
Nhận ra nghi vấn của Tô Triệt, Hằng Dịch trầm giọng nói ra:
– Chỉ bằng bốn chúng ta, không có khả năng công phá một hộ sơn đại trận của siêu cấp môn phái, nói cách khác, cho dù tiếp qua mười ngày nửa tháng cũng không có biện pháp làm gì pho tượng này.
Lâm Phong cùng Miêu Lực cũng gật đầu, tán thành phán đoán của Hằng Dịch.
Ba thủ hạ Luyện Hư kỳ của mình đều là nhân vật sống mấy ngàn năm, kinh nghiệm các phương diện vô cùng phong phú, lời của bọn họ, đương nhiên Tô Triệt không hoài nghi.
– Ảnh tộc đối với pho tượng của Thánh Tổ vô cùng coi trọng, còn quan trọng hơn mạng của mình, đương nhiên không tiếc hạ vốn gốc bỏ vào bảo vệ pho tượng.
Tô Triệt thì thào nói ra:
– Pho tượng Thánh Tổ khó có thể hư hao, điều này cũng là bình thường…
– Thế nhưng mà, cái bóng đen thần bí giết không chết, cho dù cái bóng của ta tạm thời chiếm được thượng phong, nhưng phải giằng co tới khi nào mới xong đây?
Oanh!
Bành!
Bốn người Hằng Dịch vẫn tìm được cơ hội đánh lén pho tượng kia, cái bóng cũng nắm chắc thời cơ đâm nổ tung thân ảnh của bóng đen thần bí, nhưng lại nhưng tụ như trước, không si nhê gì.
Chẳng lẽ, cứ giằng co vĩnh viến như thế này hay sao? Chuyện này đương nhiên không có khả năng rồi, Tô Triệt một mực lâm vào khổ tư, hơn nữa, trong nội tâm đã sớm loáng thoáng sinh ra ý tưởng kỳ diệu.
– Chuyện này là do ta tự làm, những người khác không được. Tuy có chút ít mạo hiểm, nhưng đáng giá thử một lần…
Trong nội tâm xuất hiện suy nghĩ này, Tô Triệt ra lệnh cho lão Hắc, dựa theo ghi chép linh lực chấn động từ chỗ của Ngọc Thanh, khí tức của con người, tính là từ trường đặc thù của tính mạng, cho nên mình dựa vào đó để dịch dung.
Nói cách khác, Tô Triệt sắp sửa biến thành bộ dáng của Ngọc Thanh, đi ra ngoài nghiệm chứng suy nghĩ của mình một chút.
– Chủ nhân, ta cũng cho rằng khả năng này cũng có thể thực hiện được, mà dù sao cũng chỉ có “khả năng” mà thôi, vẫn tồn tại nguy hiểm thật lớn.
Lão Hắc nhắc nhở:
– Nếu không, hãy để cho Hằng Dịch biến thành bộ dáng của Ngọc Thanh, hoặc là những người khác là được.
– Không được!
Tô Triệt lắc đầu trả lời:
– Thế gian này, ta là người hiểu Ngọc Thanh nhất, thần thái khí chất của hắn, đặc điểm tính cách… Chỉ có ta có thể học được, bọn người Hằng Dịch không làm được. Chuyện này, phải để ta tự làm, mới có hy vọng thành công.
– Được rồi.
Lão Hắc chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
Mỗi lần đều là như thế, chỉ cần Tô Triệt quyết định chủ ý, lão Hắc không ngăn cản quá nhiều, có lẽ đây là một chừng mực tốt.
Cũng giống với Ngọc Thanh, hắn là hảo bằng hữu trọng yếu nhất của Tô Triệt, đặc thù của hai người, lão Hắc đều ghi chép trong hồ sơ, mặc dù Ngọc Thanh không có trong Tiên Ngục, Tô Triệt cũng có thể biến hóa thành bộ dáng của hắn.
Hơn mười hô hấp ngắn ngủi, Tô Triệt cũng hoàn thành quá trình dịch dung.
– Như thế nào?
Tô Triệt học giọng điệu của Ngọc Thanh y hệt, lạnh nhạt hỏi thăm.
– Rất giống, phi thường giống!
Lão Hắc bình luận:
– Tuyệt đối so với pho tượng ở bên ngoài, còn muốn giống hơn!
Tô Triệt cười nhạt một tiếng, âm thanh cao vút mà lãnh ngạo, có thể nói là vừa đúng.
– Đi ra ngoài thử một chút a.
Tô Triệt ổn định tâm thần, chậm rãi đi ra khỏi Di Tiên Cảnh…
Tô Triệt biến thành hình dáng của Ngọc Thanh, từ trong Di Tiên Cảnh chậm rãi đi ra, bóng đen thần bí giống như sợ hãi cực độ, mạnh mẽ quay đầu nhìn Tô Triệt.
Bành!
Phân tâm trong chiến đấu, kết cục chính là bị đâm nổ tung.
Nhưng mà, hắn đã bị đánh nổ tung vài chục lần, đoán chừng, cảm giác của hắn đã chết lặng.
– Chủ nhân?
Bóng đen thần bí tránh trái tránh phải, lớn tiếng hỏi, trong giọng nói tràn ngập cảm giác không thể tưởng tượng được.
– Là ta.
Tô Triệt trả lời, thần sắc ngữ khí so với Ngọc Thanh chính thức, không có gì khác nhau.
Kỳ thật, thoáng có chút khác biệt cũng là bình thường, mặc dù là bản thân Ngọc Thanh, cũng không có khả năng có một biểu lộ, hoặc là bảo trì một loại cảm xúc vĩnh viễn không thay đổi.
– Chủ nhân, thật là ngài?
Thần bí bóng đen tinh tế công nhận, không phát giác được sơ hở gì. Cho dù, hắn vô cùng hoài nghi với “Chủ nhân” đột nhiên xuất hiện này, cũng không dám một mực chắc chắn người này là giả mạo, chỉ có thể hỏi:
– Tại sao tu vi của ngài lại thấp như vậy?
– Một tia phân thần chuyển thế, ngươi không hiểu sao?
Tô Triệt nhàn nhạt hỏi lại, thậm chí, ánh mắt cũng không có nhìn lên người của hắn, một mực chú ý pho tượng Thánh Tổ.
Kỳ thật, đây chỉ là Tô Triệt thuận miệng nói bừa một câu trả lời mà thôi, cái gọi là “một tia phân thần chuyển thế”, chính là tình huống của Ngọc Thanh trên Khải Nguyên Tinh. Ngọc Thanh giống như một tia phân thân chuyển thế, đại bộ phận Nguyên Thần của hắn, vẫn lưu lạc bên trong Linh Giới.
Nói thật, Tô Triệt ngụy trang thành Ngọc Thanh, căn bản không có hy vọng xa vời lừa gạt được bóng đen thần bí này, mà ôm mục đích khác.
Lúc nói chuyện, Tô Triệt đã bay lên tế đàn, chậm rãi tiếp cận pho tượng thần bí.
– Một tia phân hồn chuyển thế?
Bóng đen thần bí lộ ra vẻ chăm chú, né tránh công kích của cái bóng, vẫn nhỏ giọng nói thầm:
– Chủ nhân ngươi thực làm như vậy… Bọn chúng quả nhiên đã bức ngươi tới tình trạng này…
Âm thanh tuy nhỏ, Tô Triệt thông qua thần thức lại có thể nghe rõ, trong nội tâm cảm thấy kinh ngạc: bị ta nói trúng?
Nhìn thấy Tô Triệt đang từ từ tiếp cận pho tượng, bóng đen thần bí hô lên:
– Chủ nhân, trong lúc này đã không có ảnh hồn chi lực, hồn lực chứa đựng trong suốt ngàn năm nay, hai tháng trước, ta vừa mới truyền tống đi Tiên Giới.
Lời nói này, Tô Triệt cũng nghe không hiểu. Hồn lực chứa đựng ngàn năm? Truyền tống đi Tiên Giới?
Thình lình, chỉ bằng hai câu không đầu không đuôi này, ai có thể nghe hiểu chứ?
Nhưng cũng không sao, Tô Triệt đối với mấy chuyện che giấu này không có hứng thú, mục tiêu vào lúc này, chính là thử một chút, có thể không lợi dụng chấn động linh lực của Ngọc Thanh, cùng với khí tức đặc thù của hắn, đi lừa gạt tầng kết giới thủ hộ kia, có thể xuyên thấu kết giới, khoảng cách tiếp xúc với pho tượng càng gần.
– Chủ nhân…
Bóng đen thần bí muốn nói điều gì đó, Tô Triệt lại khoát tay nói:
– Câm miệng, đừng phiền ta!
Một tiếng quát lớn này, khiến cho bóng đen thần bí sững sờ một chút, bành! Cái bóng lại nhân cơ hội này, một thương đâm nát hắn.
Nhưng mà, bóng đen thần bí giống như không quan tâm tới đả kích này, hắn vào lúc này vô cùng nghi hoặc, hoàn toàn không cách nào xác định, chủ nhân trước mắt có phải là thật hay không.