[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 138: Huyền Sát Tông (c686-c690)
❮ sautiếp ❯Chương 686 : Huyền Sát Tông.
Bọn họ căn bản cũng không có suy nghĩ nhiều, Nguyên Anh lão tổ cũng bị người khống chế, những người mình này đi tới cũng là không công chịu chết, chỉ bất quá là thiêu thân lao đầu vào lửa mà thôi…
Đương nhiên cũng có càng nhiều người ôm thái độ quan sát, thậm chí là tâm lý đại nạn đến khẩn trương bay đào mạng, lầm tưởng chín đại Nguyên Anh của Thiên Huyền Tông, dưới sự dẫn dắt của Thiên Vũ, đã chiếm lĩnh Tông chủ đại điện phái ta, đại nạn của Huyền Sát Tông đã đến…
Thông qua công năng giám thị của đại trận hộ sơn, Tô Triệt chỉ vào những môn đồ từ bốn phương tám hướng tụ tập mà đến này, nhìn ba vị thủ hạ cười nói:
– Những trung thành chi sĩ này, mới đáng giá tông môn trọng điểm bồi dưỡng, quan điểm của ta là, càng coi trọng tâm một người, mà không phải Tiên Thiên tư chất của hắn.
– Vâng, chủ nhân, chúng ta nhớ kỹ.
Ba người Huyền Sát Tông chủ khom người đáp.
Đùng đùng đùng đùng…
Huyền Sát Tông chủ hướng về phía hộ sơn đại trận, liên tục đánh ra mấy chục thủ quyết, nhất thời liền có một đạo kết giới vô hình bao phủ vị trí mấy vạn trượng chung quanh Tông chủ đại điện.
Kết giới vô hình này, vừa không có tác dụng phòng ngự, cũng không có hiệu quả ngăn cách, chỉ có một công hiệu ghi nhớ.
Tiếp đó, bất luận môn đồ Huyền Sát Tông nào bay vào kết giới, thân phận ngọc bài hoặc ngọc phù của hắn, đều sẽ được đại trận hộ sơn ghi chép. Ngày sau, những đệ tử này sẽ được Huyền Sát Tông trọng điểm bồi dưỡng, từ lần này liền biết, bọn họ chính là những môn đồ trung thành nhất của tông môn, dù chết cũng không lùi bước.
Tuy Huyền Sát Tông là Ma đạo, nhưng không phải là nói tu sĩ Ma đạo đều là gia hỏa ý nghĩ xấu đầy bụng, cũng có rất nhiều người trung tâm cũng tôn trọng sư trưởng.
Chờ hơn mười ngàn môn đồ này tụ tập đến trước Tông chủ đại điện, lúc này Huyền Sát Tông chủ cùng hai đại Nguyên Anh trưởng lão mới chậm rãi đi ra ngoài, nhìn bọn hắn trấn an một phen, cũng là thật tình cảm tạ.
– Chưởng giáo chí tôn Thiên Huyền Tông đi tới phái ta làm khách, đánh cược cùng chúng ta, nói môn đồ của Huyền Sát Tông ta, không có mấy người trung thành. Dù cho biết tông môn gặp nạn, cũng sẽ không có bao nhiêu môn nhân có lá gan đến đây tiếp viện, nên lợi dụng phương thức này thử một phen…
Huyền Sát Tông chủ y theo Tô triệt chỉ thị, làm ra một phen giải thích như vậy, tuy làm cho người ta cảm thấy có chút như bị đùa, nhưng mà, không người nào dám chỉ trích bọn họ cái gì. Bởi vì ở trong lòng những tu sĩ cấp thấp này, mỗi một lời, mỗi một hành động của Nguyên Anh lão tổ, đều là dụng ý vô cùng sâu, cũng không phải ở bề ngoài đơn giản như vậy, người bình thường căn bản lĩnh hội không ra đạo lý trong đó.
– Ta rất vui mừng, vẫn chưa tới một phút, liền có hơn mười hai ngàn môn nhân chạy đến nơi này, đủ để chứng minh cho chưởng giáo Thiên Huyền Tông, tuy Huyền Sát Tông ta là Ma đạo, đồng dạng vẫn có rất nhiều người trung thành!
Huyền Sát Tông chủ quay về ngàn vạn môn đồ, cúi người chào thật sâu:
– Ta đại biểu các đời tổ sư tông môn, biểu thị cảm tạ đối với các ngươi.
– Đệ tử không dám!
– Tông chủ, điều này là nên làm a!
– Thề sống chết giữ gìn tôn nghiêm của tông môn!
Hơn mười ngàn môn đồ chạy lên đỉnh núi, lúc này đều quỳ hết xuống hô.
Giờ khắc này, vạn người một lòng, ngoại trừ độ trung thành đối với tông môn mình tăng thêm mấy phần, thật nhiều người cũng hận không thể kéo Thiên Vũ ở bên trong đại điện ra bạo đánh một trận, để hắn không còn dám khinh bỉ Huyền Sát Tông chúng ta nữa…
Trong đại điện, trên mặt Tô Triệt mang theo nụ cười, đối với biểu hiện phẫn hận bất bình của bọn hắn, căn bản là không để ý chút nào.
Thân là môn đồ Huyền Sát Tông là nên như vậy, mặc dù tương lai di dân Tiên Ngục, cũng nên là như vậy.
Tô Triệt đã sớm nghĩ kỹ, mặc dù tương lai bên trong thế giới Tiên Ngục có ngàn tỉ sinh linh, cũng sẽ không làm tôn giáo tín ngưỡng gì, để cho những sinh linh này thờ phụng chính mình.
Thế giới Tiên Ngục tương lai, sẽ là một Đại thế giới hoàn toàn tự do, vô số sinh linh nguyện ý trưởng thành thế nào, nguyện ý phát triển thế nào đều do hắn tuyển chọn. Thậm chí, bọn họ nguyện ý thành lập giáo phái gì, thờ phụng vị Tiên nào, sùng bái vị Thần gì, mình cũng sẽ không can thiệp.
Ta là thiên đạo, chưởng khống tất cả, không cần bất luận người nào sùng bái cùng thờ phụng.
Người sáng tạo một thế giới, bản thân đã là chí cao vô thượng, nên siêu thoát những thứ này mới đúng…
Ngàn vạn môn đồ hội tụ trên đỉnh ngọn núi, ở ngoài Tông chủ đại điện tự nhiên là cực kỳ náo nhiệt, thế nhưng bên trong điện, chỉ có Tô Triệt một mình một người đang thưởng thức trà. Hoặc là nói, nhìn như chỉ là một người…
Đột nhiên, một thanh âm vang lên bên tai Tô Triệt:
– Có phải nói, ngươi so với ta sớm hơn một bước hay không?
Ngọc Thanh!
Quả nhiên là hắn!
Tô Triệt không hề có một tiếng động mà cười, đối với âm thanh của Ngọc Thanh, chắc chắn sẽ không nghe lầm.
Trên bàn để một bộ trà cực kỳ tinh xảo, bất quá, cũng chỉ có hai cái chén trà miệng chén hướng lên trên.
Tô Triệt cầm lấy ấm trà, chậm rãi châm trà vào hai chén, mỉm cười nói:
– Ngọc Thanh sư huynh, hai chúng ta, đã lâu không có uống trà cùng nhau.
Mấy tức sau, thân hình Ngọc Thanh từ trong trạng thái ẩn thân hiện ra, đã ngồi xuống đối diện Tô Triệt. Hắn cầm lấy chén trà uống một ngụm, lại nói:
– Đại điển truyền ngôi chưởng giáo Thiên Huyền Tông, náo nhiệt chứ?
– Cũng có một chút.
Tô Triệt nhẹ nhàng lắc đầu:
– Nếu không phải có mưu đồ khác, ta cũng không muốn long trọng như vậy.
– Có mưu đồ khác?
Ngọc Thanh bắt đầu suy tư…
Mấy năm không gặp, hình dạng hắn hầu như không có bất kỳ biến hóa nào, thế nhưng tu vi cấp độ đã là Nguyên Anh sơ kỳ như Tô Triệt. Đồng thời, Tô Triệt có thể nhạy cảm cảm giác được bên trong khí tức của hắn vẫn tràn ngập ma tính mơ hồ. Lẽ nào, ma kiếp của hắn vẫn không có hóa giải triệt để?
Tô Triệt không muốn ở trước mặt hắn cố làm ra vẻ bí ẩn, nói thẳng nói:
– Không cần thiết giấu ngươi, mưu đồ của ta, chính là trong bóng tối điều khiển toàn bộ Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh. Trước mắt mà nói, ngoại trừ năm siêu cấp thế lực không có đi vào Thiên Huyền Tông ăn mừng, hai mươi ba siêu cấp môn phái khác, đã vào trong tay ta. Sư huynh đoán không sai, ta xác thực sớm một bước chưởng khống Huyền Sát Tông.
– Nói như vậy, vừa nãy ta giết chết Long Lệ, đã là thủ hạ của ngươi?
Ngọc Thanh khẽ nhíu mày.
– Không quan hệ.
Tô Triệt cười nói:
– Cái gọi là thủ hạ, tất cả đều là mạnh mẽ cải tạo mà thành, đối với bọn hắn không có bất luận cảm tình gì, tổn thất đi một, hai cái, ta sẽ không để ý.
– Vậy thì tốt.
Ngọc Thanh gật đầu, lúc này mới nhợt nhạt mà cười:
– Hình như, ngươi và ta đều biến hóa rất lớn.
– Có chút biến hóa không cần gấp gáp.
Ngữ khí Tô Triệt thành khẩn nói:
– Chỉ cần lập trường của ngươi và ta không sinh mâu thuẫn là được, Ngọc Thanh sư huynh, dù cho là địch cùng khắp thiên hạ, ta cũng không sợ, nhưng lo lắng nhất chính là sẽ đứng ở phía đối lập với ngươi.
Chương 687 : Cùng nhau nói thẳng (thượng)
Ta cũng không hy vọng sẽ là như vậy.
Ngọc Thanh nhíu mày, đây là một thói quen hắn ép buộc mình thả lỏng tâm tình:
– Vậy thì trên cơ bản nói mục đích từng người đi, ta và ngươi nên sớm biết mục đích của nhau, để sau này khỏi phát sinh mâu thuẫn.
– Được, ta nói trước đi.
Tô Triệt chủ động nói:
– Trước mắt mà nói, Linh giới là uy hiếp lớn nhất của ta, ta nhất định phải tận lực ngăn cản bọn họ hạ giới, cho nên mới phải ở trong bóng tối khống chế thất đại môn phái trận doanh hỗn loạn…
Tô Triệt cho rằng, mình trăm phương ngàn kế ngăn cản đường hầm hạ giới mở ra, đã không phải là bí mật gì, dù không nói, phỏng chừng cũng không thể gạt được Ngọc Thanh, còn không bằng nói trắng ra.
Là địch hay bạn, hay nhất là vào hôm nay, liền có thể được đến một đáp án chính xác.
– Lần trước, Linh giới phái một sứ giả Luyện Hư kỳ xuống, dự định diệt trừ trở ngại như ta đi, may mà ta sớm có phòng bị, bố trí một cái bẫy cho hắn, đánh hắn trọng thương, lúc này mới bảo vệ một mạng…
Tô Triệt đem chuyện của mình trên cơ bản giảng thuật một lần, đương nhiên, bất luận tin tức gì có quan hệ cùng Tiên Ngục đều sẽ không tiết lộ, còn vì sao Linh giới lại coi trọng đối phó mình như vậy, liền tùy Ngọc thanh suy đoán đi.
Nói xong, Tô Triệt cuối cùng nói:
– Cho nên nói, ta không có mục tiêu gì, chỉ là vì sống sót mà thôi.
– Rõ ràng.
Nghe qua những lời này, Ngọc Thanh chậm rãi gật đầu, nói:
– Phải nói, lập trường của ngươi và ta cũng không có mâu thuẫn, nhưng hiện nay mà nói, ta lại ngóng trông đường hầm liên tiếp Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh và Linh giới nhanh chóng mở ra.
– Ồ?
Tô Triệt thần tình sửng sốt, không khỏi hỏi:
– Ta trăm phương ngàn kế ngăn cản bọn họ mở ra đường hầm hạ giới, nhưng ngươi ngóng trông nó sớm ngày mở ra, đây còn không phải là mâu thuẫn sao?
– Theo tu vi không ngừng tăng lên, ký ức kiếp trước của ta cũng từng bước khôi phục một ít…
Câu nói này của Ngọc Thanh, chính là triệt để xác nhận suy đoán lúc trước của Tô Triệt, hắn quả nhiên là một Đại năng nào đó chuyển thế, nhưng hình như không phải giống như Thiên Âm, mang theo hoàn toàn ký ức chuyển thế.
Ngọc Thanh tiếp tục nói:
– Không quá tốt chính là, hình thái sinh mệnh của ta bây giờ, chỉ là một bộ phận nguyên thần không trọn vẹn ở kiếp trước chuyển thế mà thành, còn có phần lớn nguyên thần bám vào bên trên bản mệnh pháp bảo của ta, vẫn lưu lạc ở Linh giới. Cho nên, ta cần đường hầm liên tiếp cùng Linh giới mở ra, mới có thể sinh ra cảm ứng với một bộ phận nguyên thần và bản mệnh pháp bảo kia, tìm chúng nó trở về.
Trong lòng Tô Triệt hơi giật mình, không khỏi nghĩ:
– Phần lớn nguyên thần của hắn bám vào bên trên bản mệnh pháp bảo, vẫn lưu lạc ở Linh giới? Bản mệnh pháp bảo của hắn…
Giờ khắc này, Tô Triệt rất muốn biết bản mệnh pháp bảo của hắn là loại hình thức gì, có phải là một tòa bảo tháp màu đen hay không? May mà đúng lúc tỉnh ngộ, ém vấn đề ngu xuẩn này trở về trong bụng.
Bên trong Tiên Ngục, lão Hắc nói:
– Chủ nhân, ngươi không cần phải lo lắng, Tiên Ngục bảo tháp khẳng định không có bất cứ quan hệ nào với hắn. Nếu hắn là chủ nhân của Tiên Ngục, lại có nguyên thần bám vào bên trong bảo tháp, từng ấy năm tới nay, sao Tiên Ngục không hề sinh ra cảm ứng đối với hắn.
– Đúng! Không sai!
Tâm tình Tô Triệt nhất thời thanh tĩnh lại, trong lòng cười nói:
– Ta cũng không phải là tặc, tại sao còn chột dạ. Mặc kệ Tiên Ngục bảo tháp đã từng có chủ nhân hay không, hiện nay, nó là thuộc về ta, ai cũng đừng nghĩ cướp đi.
Liền nhìn Ngọc Thanh nói:
– Như thế nói đến, ngươi là kỳ vọng đường hầm Linh giới mau chóng mở ra, mới có thể ở trong bóng tối khống chế Đông Minh Hải ở bên trong năm thế lực lớn, cùng với càng nhiều siêu cấp môn phái, sau đó triển khai đại chiến cùng trận doanh hỗn loạn, triệt để nhấc lên một hồi đại loạn, do đó thỏa mãn yêu cầu mở ra đường hầm của những người trên Linh giới kia sao?
– Đương nhiên không phải.
Ngọc Thanh mỉm cười xua tay:
– Ta còn không đến mức vì tư lợi bản thân, liền chế tạo ra một hồi sát nghiệt to lớn như vậy trên Khải Nguyên tinh. Ngươi cho rằng, ta thật sự nhập ma sao?
– Như vậy, quyết định của ngươi là. . .
Tô Triệt tùy theo hỏi.
– Có một loại phương pháp khác, có thể ngắn ngủi mở ra đường hầm liên tiếp, chỉ bất quá, loại phương pháp này, bọn tiểu bối Linh giới kia căn bản không có tư cách biết được mà thôi.
Ngữ khí Ngọc Thanh ẩn hàm ngạo nghễ, làm cho người ta cảm giác cảm thấy khẩu khí tự đại ngông cuồng:
– Thậm chí có thể nói, ngay cả phần lớn Chân Tiên Tiên Giới, cũng không biết loại phương pháp này.
Đương nhiên Tô Triệt sẽ không cho rằng đây là hắn ngông cuồng tự đại, chỉ là âm thầm kinh ngạc kiếp trước của hắn là ai, khẳng định so với lúc trước mình suy nghĩ kia còn khoa trương hơn. Phải biết, Linh giới chính là chúng Tiên Tiên Giới hợp lực tạo ra, như vậy, sự tình phần lớn Chân Tiên cũng không biết, hắn trái lại biết, điều này nói rõ cái gì?
– Ta cần ở trong bóng tối khống chế được mười siêu cấp môn phái của Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh, lợi dụng đại trận hộ sơn của bọn họ tạo thành một siêu cấp đại trận, liền có thể chế tạo ra một đường hầm cực kỳ đặc thù.
Ngọc Thanh tiếp tục nói:
– Tai hại là, mỗi một lần mở ra lối đi này, chỉ có thể duy trì ba ngày thời gian, cách ba tháng mới có thể mở ra một lần. Đồng thời, ta cũng nói không chừng, cần mở ra bao nhiêu lần, mới có thể cảm ứng được bản mệnh pháp bảo trên Linh giới.
– Hà tất phiền toái như vậy?
Tô Triệt không khỏi hỏi:
– Ngươi đã có biện pháp này, thời điểm mở ra đường hầm, trực tiếp đi tới Linh giới, đi tới bên kia chậm rãi tìm kiếm không phải càng dễ dàng hơn sao?
– Không được.
Ngọc Thanh chậm rãi lắc đầu:
– Loại đường hầm này cực kỳ hung hiểm, chút tu vi bây giờ của ta, sau khi tiến vào, trong khoảnh khắc sẽ bị không gian phong bạo xé thành phấn vụn, trăm tử mà không một sinh.
Tô Triệt thoáng nghĩ một chút, lại nói:
– Vậy thì đổi loại phương pháp khác, tu luyện tới Hóa Thần Kỳ phi thăng Linh giới, cũng rất dễ dàng a. Đối với ngươi mà nói, tu luyện tới Hóa Thần Kỳ, hẳn là không khó chứ?
– Cũng không được!
Ngọc Thanh lắc đầu lần thứ hai, đồng thời chỉ vào đầu của mình nói:
– Nguyên thần nơi này vẫn là trạng thái không trọn vẹn, vĩnh viễn không thể nào thăng cấp Hóa Thần, chỉ có thể nói, nếu như ta muốn tu luyện đến Nguyên Anh hậu kỳ, sẽ là tương đối dễ dàng. Nhưng nguyên thần không hoàn toàn, làm sao có thể Hóa Thần?
Hóa Thần, Hóa Thần, vốn là quá trình chuyển biến nguyên thần cực kỳ trọng yếu của Tu Tiên giả, trạng thái nguyên thần tồn tại cái gì không thích hợp, đều không có khả năng thăng cấp.
Đây cũng là nói, nếu Ngọc Thanh không thể bù đắp nguyên thần của mình, thì sẽ vĩnh viễn dừng bước tại Nguyên Anh hậu kỳ, nguyên thần hắn không trọn vẹn, chỉ có thể ở Tu Chân Giới không ngừng không nghỉ chuyển thế Luân Hồi.
– Rõ ràng.
Chương 688 : Cùng nhau nói thẳng (hạ)
Tô Triệt chậm rãi gật đầu, trầm ngâm nói:
– Ngươi thật đang cần, chỉ là đại trận hộ sơn của mười siêu cấp môn phái, như vậy, vị trí mười môn phái này, cũng là có chú ý chứ?
– Đương nhiên, nếu muốn tạo thành một cái siêu cấp đại trận, vị trí mỗi một môn phái, sai lệch cũng không thể quá to lớn. Trong lòng ta đã sớm chọn tốt mục tiêu rồi, phân biệt như…
Ngọc Thanh nói ra Đông Minh Hải, Huyền Sát Tông, Huyết Thần giáo, Thanh Minh Thiên cung,… hiện nay, trong bóng tối hắn chỉ chưởng khống một nửa, năm cái khác, đã trở thành tài sản tư hữu của Tô Triệt.
Như thế này liền mang ý nghĩa, Ngọc Thanh muốn hoàn thành mục tiêu của mình, nhất định phải từ trong tay Tô Triệt, đoạt lấy năm siêu cấp môn phái kia.
Nghĩ tới đây, Tô Triệt cười ha ha nói:
– Đại trận hộ sơn của năm siêu cấp môn phái khác, ta đều có thể đưa cho ngươi, nhưng chỉ có thể là đại trận hộ sơn, người cùng vật, trong vòng nửa năm ta sẽ mang đi toàn bộ.
– Ngươi muốn mang tất cả bọn hắn đi?
Lần này, đến phiên Ngọc Thanh cực kỳ ngạc nhiên. Huynh đệ hai người tính toán sự tình, một cái so với một cái khoa trương, một cái so với một cái quá đáng, đều có chút cảm giác không thực tế.
– Không sai, ta muốn mang toàn bộ Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh đi.
Tô Triệt nghiêm nghị nói rằng:
– Lúc trước, ta chiếm được một tin tức, trong vòng một trăm năm sắp sửa phát sinh thiên địa đại kiếp nạn, Khải Nguyên tinh sẽ đứng mũi chịu sào, rất có thể sẽ bị phá hủy triệt để. Cho nên, ta muốn tận lực mang những sinh linh trên viên tinh cầu này, sau đó liền mênh mông tinh không, mặc ta ngao du.
– Ngươi vẫn đúng là như…
Ngọc Thanh quả thực không biết nên nói hắn thế nào mới tốt, chỉ bất quá là Nguyên Anh sơ kỳ, lại muốn đóng gói một cái tinh cầu mang đi, loại năng lực này, phàm nhân sao có thể nắm giữ, Đại La Kim Tiên của Tiên Giới còn tạm được.
Nguyên bản coi mình đã đủ quỷ quái, Ngọc Thanh thật là không nghĩ tới, Tô Triệt dự định dĩ nhiên so với kế hoạch kia của mình, còn điên cuồng hơn mấy chục lần, thậm chí hơn trăm lần.
Thoáng suy nghĩ chốc lát, Ngọc Thanh nhắc nhở nói:
– Tuy rằng ta cũng không biết kế hoạch tỉ mỉ của ngươi là gì, nhưng ta có thể để xác định, chỉ cần chuyện này tiến hành đến trình độ một phần ba, những người trên Linh giới kia sẽ coi đây là cớ, mở ra đường hầm hạ giới, phái rất nhiều cao thủ chế tài ngươi. Nếu như ngươi không có thủ đoạn nghịch thiên, chắc chắn là một nhiệm vụ không thể nào hoàn thành.
Tô Triệt gật đầu một cái, cau mày nói:
– Đối với ta mà nói, những chuyện khác còn nói được, chút khó khăn nhất định phải có, ta muốn đem mấy chục tỉ sinh linh cất vào không gian pháp bảo của ta, quá trình này tất nhiên là cực kỳ rườm rà, cực kỳ dài dằng dặc. Trong lúc này, rất có thể sẽ bị những người trên Linh giới kia phát hiện. Có khi, không đợi ta thu lấy vô số sinh linh xong xuôi, bọn họ đã mở ra đường hầm hạ giới…
– Ngươi thấy chuyện này là khó nhất sao?
Lại không nghĩ rằng, Ngọc Thanh ngược lại là nhìn ở mặt khác:
– Nhưng ta cho rằng, phân đoạn này cũng không phải là vấn đề, mà là nói, ngươi có năng lực nuôi sống nhiều sinh linh như vậy hay không?
Vấn đề của Ngọc Thanh, Tô triệt có thể lý giải hàm nghĩa trong đó.
Ngẫm lại mà xem, đây cũng là mấy chục tỉ sinh linh, mấy chục tỉ miệng ăn, liền tính có thể thần không biết quỷ không hay mà chuyển dời tất cả bọn hắn đến bên trong không gian pháp bảo, vậy nuôi sống bọn họ như thế nào?
Ăn cái gì?
Uống gì?
Ở nơi nào?
Sinh bệnh làm sao bây giờ?
Làm ruộng chỗ nào, kinh thương ở nơi đâu, sinh sản ở nơi nào?
Dân chúng nhọc nhằn khổ sở, tài sản cá nhân dự trữ một đời có thể đồng thời mang đi sao?
Thôn trấn, thành trì, bộ lạc, quốc gia, nguyên bản xã hội văn minh làm sao thành lập lại một lần nữa?
Vân vân…
Ăn, mặc, ở, đi lại, đủ loại sự tình, nếu không thể sắp xếp thỏa đáng, đối với những sinh linh này mà nói , tương tự là một hồi tai nạn có tính chất hủy diệt.
Nói như vậy, coi như là không gian bên trong tuyệt phẩm Đạo khí, cũng chỉ có thể lâm thời gánh chịu lượng lớn sinh linh, nhưng vẫn không có để bọn hắn ở trong đó an cư lạc nghiệp, đời đời sinh sôi được.
Bởi vì bên trong không gian pháp bảo của thế gian, không thể hoàn toàn phù hợp hoàn cảnh sinh thái yêu cầu, trồng cây nông nghiệp lượng lớn, đều sẽ khó có thể tồn tại, cũng không đủ tài nguyên thiên nhiên có thể khai thác, cung cấp sinh sản…
Nói chung, có quá nhiều không thể nào, quá nhiều không hiện thực, trong lịch sử Tu Chân Giới, chưa bao giờ có siêu cấp môn phái nào có thể thu xếp dân chúng của một quốc gia vào trong không gian pháp bảo nào đó trường kỳ sinh tồn, trường kỳ phát triển.
Không được!
Tuyệt đối không làm được.
Tu Chân Giới xưa nay đều không có tiền lệ này.
Thế nhưng giờ khắc này, Tô Triệt lại trịnh trọng trả lời:
– Ta có năng lực như thế!
– Ngươi xác định?
Ngọc Thanh có vẻ khá là kinh ngạc.
– Phải, ta có năng lực này.
Tô Triệt lại một lần nữa nghiêm nghị gật đầu.
Sở dĩ Tô Triệt có can đảm cam đoan, không riêng gì bởi vì thế giới Tiên Ngục đã có hoàn cảnh tự nhiên hoàn thiện, cùng với phạm vi thổ địa bao la mờ mịt; càng là bởi vì, mình đã chưởng khống to to nhỏ nhỏ hơn ba ngàn môn phái tu chân, tính ra, ước chừng hai mươi triệu Tu Tiên giả.
Đối với Tu Tiên giả mà nói, vấn đề ăn uống sinh hoạt căn bản không là vấn đề, đồng thời, còn có thể lợi dụng đủ loại kiểu dáng thần thông pháp thuật, thay thế vô số sinh linh nhanh chóng giải quyết các vấn đề sinh hoạt trên.
Không cần phải nói tu vi quá cao, chỉ nói năm Tu Tiên giả luyện khí kỳ, năm người này phân biệt chủ tu kim mộc thủy hỏa thổ ngũ hệ công pháp, lợi dụng bọn họ am hiểu những pháp thuật cơ bản này, sẽ có thể giúp giúp hơn ngàn dân chúng trong khoảng thời gian ngắn, khai khẩn ra vạn mẫu ruộng tốt, kiến tạo lên trăm gian phòng ốc, trị liệu tốt các loại tật bệnh…
Như vậy, năm tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, liền có năng lực trong khoảng thời gian ngắn, giúp đỡ vạn bách tính giải quyết rất nhiều vấn đề.
Năm tu sĩ Kim Đan kỳ, có năng lực chiếu cố tốt mấy trăm ngàn bách tính.
Năm Nguyên Anh Kỳ, liền có năng lực chiếu cố tốt mấy triệu bình dân…
Hai mươi triệu Tu Tiên giả phối hợp lẫn nhau, hoàn toàn có năng lực chiếu cố tốt mấy chục tỉ sinh linh phổ thông.
Huống chi, mình và lão Hắc thân là chúa tể thống trị không gian Tiên Ngục, rất nhiều chuyện chỉ cần một ý niệm, là có thể trong nháy mắt hoàn thành.
Nơi này cần núi, hơi suy nghĩ một cái, sơn mạch cao ngàn trượng liền có thể đột ngột từ mặt đất mọc lên.
Nơi này cần một dòng sông, cũng chỉ một ý niệm, sông dài ngàn dặm trong chớp mắt là có thể xuất hiện ở trước mắt…
Tô Triệt có đủ tự tin, chỉ cần ở bên trong không gian Tiên Ngục của mình, sẽ không bao giờ có ba chữ không thể nào kia. Mặc dù mấy chục tỉ sinh linh đồng thời tiến vào Tiên Ngục, mình cũng sẽ không để bọn họ đói bụng chết, lạnh chết, hoặc bệnh chết.
Chương 689 : Có thể hù chết ngươi.
Dĩ nhiên, sau khi đại di dân, trong vòng mấy năm, mình và lão Hắc sẽ bận rộn vô cùng, đây là không nghi ngờ chút nào. Bất quá, toàn lực chế tạo một thế giới hoàn toàn thuộc về mình, có bận cũng nguyện ý, có bận cũng nên, cái kia là một loại hưởng thụ chí cao vô thượng trên tinh thần.
Một Đại thế giới sinh tồn mấy chục tỉ sinh linh, hoàn toàn thuộc về ta, đây là một loại thành tựu cỡ nào?
Hơi qua chốc lát, Ngọc Thanh để chén trà trong tay xuống, chầm chậm nói:
– Nếu như nói, ngươi thật sự có năng lực gánh vác trách nhiệm này, ta ngược lại có biện pháp giúp ngươi một tay.
– Ồ?
Tô Triệt hiếu kỳ hỏi:
– Giúp ta ở phương diện nào?
– Nếu như trong tay của ngươi có đầy đủ linh thạch, ta có thể ở trên Khải Nguyên tinh xây dựng một Di thiên đại trận, nhưng chỉ là một ảo trận, có thể làm cho những người trên Linh giới kia không nhìn thấy hướng đi thật sự của Khải Nguyên tinh.
Ngọc Thanh nhàn nhạt cười nói:
– Bọn họ có thể nhìn thấy, chỉ là giả tượng mà chúng ta sớm thiết kế tốt.
– Lại là một Di thiên đại trận?
Tô Triệt tùy theo hỏi:
– Kiếp trước của ngươi, rất am hiểu trận pháp chi đạo sao?
– Không thể nói am hiểu, chỉ là biết mấy trận pháp thượng cổ đã sớm thất truyền.
Tuy rằng ngoài miệng Ngọc Thanh khiêm tốn, thế nhưng thẩm thấu rất nhiều ngạo khí:
– Những trận pháp này, mặc dù tại Tiên Giới, cũng không có mấy người còn có thể bố trí đi ra.
– Quá tốt rồi, nếu như ngươi có thể giúp ta bố trí ra đại trận cỡ này, đối với ta mà nói, một nan đề đau đầu nhất cũng đã giải quyết.
Tô Triệt đại hỷ, nếu có thể lấy Di thiên ảo trận lừa gạt Linh giới tra xét, vậy mình có thể thong dong thu lấy mấy chục tỉ sinh linh, rất nhiều bước đi đều có thể dứt khoát thực thi, không cần lại che che giấu giấu như vậy, chỉnh thể tiến độ lại có thể tăng nhanh mấy lần.
– Trước tiên là, ngươi cần cung cấp đầy đủ linh thạch cho ta, rất nhiều rất nhiều linh thạch, nói ra, vẫn là có thể doạ chết ngươi.
Ngọc Thanh phiết ra một tia cười quái dị.
– Ha ha…
Nhưng mà Tô Triệt ngửa đầu cười to:
– Ta nắm giữ linh thạch vẫn là không tính rất nhiều. Bất quá nếu lấy tất cả ra đặt ở trước mặt ngươi, phỏng chừng cũng có thể doạ chết ngươi.
Bên trong Tiên Ngục, lão Hắc nhỏ giọng nói thầm:
– Được rồi, lẫn nhau dọa chết đồng quy vu tận…
Bố trí một ảo trận có thể bao phủ toàn bộ Khải Nguyên tinh, số lượng linh thạch cần thiết nhất định là tương đối khủng bố, cũng may Tô Triệt nắm giữ hết thảy mỏ linh thạch trên Vu Hoàng tinh, duy trì một ảo trận như thế nhất định là thừa sức.
Lúc này Lão Hắc mới nói:
– Chủ nhân, Ngọc Thanh này cũng thật là phúc tinh của ngươi, luôn có thể giúp đỡ đại ân cho ngươi. Đương nhiên, ngươi cũng giúp hắn không ít, tối thiểu hắn cần đại trận hộ sơn của năm siêu cấp môn phái khác, cũng không cần lao lực.
– Đúng vậy.
Trong lòng Tô Triệt gật đầu:
– Ngày đầu tiên bước vào Tu Chân Giới, Ngọc Thanh sư huynh chính là quý nhân của ta, cũng chính là xuất phát từ nguyên nhân này, ta sợ nhất một chuyện, chính là có một ngày sẽ triệt để đứng ở phía đối lập cùng hắn. Ngẫm lại mà xem, nếu như ta và hắn nhất định phải phân ra sinh tử, đó là sự tình châm chọc cỡ nào, bi kịch cỡ nào…
Đại sự nói xong, Tô Triệt mới thực sự là thả lỏng ra, thuận miệng hỏi:
– Ngọc Thanh sư huynh, khi nào ngươi thành công Ngưng Anh?
– Ta bị hai tên Nguyên Anh trưởng lão của Thiên Tâm Các đuổi vào Đông Minh Hải, nhất định ngươi biết rồi chứ?
Ngọc Thanh hỏi ngược lại.
– Biết.
Tô Triệt trả lời:
– Mật thám Thiên Huyền Tông có hồi báo qua chuyện này.
– Lúc đó thành công Ngưng Anh ở Đông Minh Hải, đồng thời khôi phục một bộ phận ký ức, giác tỉnh mấy loại thần thông.
Ngọc Thanh uống trà, chậm rãi nói:
– Đương nhiên không phải thần thông thuật thế gian, mà là Tiên Giới đại đạo thuật.
Đề cập tới đại đạo thuật, Tô Triệt hỏi:
– Đại Băng thần thông ngươi sớm giác tỉnh nhất, hẳn là một trong đại đạo thuật?
– Ân.
Ngọc Thanh gật đầu.
Hỏi qua những chuyện này, những chuyện khác, Tô Triệt cũng không nên hỏi nhiều.
Dù sao, mỗi người đều có bí ẩn của mình, không thích người khác tùy ý hỏi thăm, Tô Triệt cũng là như thế.
Hai người lại chuyện phiếm vài câu, cuối cùng Tô Triệt hỏi:
– Thiên Huyền Tông, vẫn dự định không trở về sao?
Ngọc Thanh lắc đầu một cái, nhàn nhạt nói:
– Trở lại cũng không có ý nghĩa gì, ngươi giúp ta chiếu cố tốt Linh Lung là được rồi. Đúng rồi, còn phải cảm tạ ngươi, thay Linh Lung báo mối thù giết mẹ.
– Ngươi ta trong lúc đó, không cần nói cảm tạ.
Tô Triệt khoát tay áo.
Một lúc lâu sau, Tô Triệt và Ngọc Thanh bay khỏi Huyền Sát Tông, nhưng không có một đường đồng hành, mà là mỗi người đi một ngả, từng người làm chuẩn bị bố trí Di thiên ảo trận.
Bố trí một cái Di thiên đại trận, không chỉ cần linh thạch là được, còn cần đại lượng những tài liệu khác. Trong chuyện này, đại đa số tài liệu ở bên trong Tiên Ngục đều có, đương nhiên là tới từ Vu Hoàng tinh.
Còn có rất nhiều tài liệu tương đối thấp, lúc đó ở Vu Hoàng tinh, Tô Triệt cũng là lười khai thác, lúc này cần ở Khải Nguyên tinh góp nhặt lượng lớn.
Hai người đã định, sau nửa tháng, ở trước Linh Dược Sơn hội hợp, lấy nơi này làm trung tâm, hướng ra phía ngoài phóng xạ, bày đại trận.
Cùng lúc đó, bên trong Linh giới.
Lâm Phong thiếu quân thông qua loại bí thuật nào đó, đã có một bộ thân thể hoàn toàn mới, thậm chí, vóc người cùng thân thể đã từng bị hủy diệt của hắn hoàn toàn tương tự, không hề khác nhau.
– A…
– A…
– A…
Tiếng kêu thảm thiết từ trong miệng Lâm Phong vang lên, cực hình dạng gì, có thể làm cho Luyện Hư kỳ đại tu sĩ kêu thảm thiết không ngừng, một tiếng so với một tiếng thê lương như vậy?
Trong một mật thất dưới lòng đất của Lâm gia, Lâm Phong ở bên trong một địa huyệt đầy dẫy ánh sáng huyết sát, quanh thân thể bao phủ một đoàn yên vụ màu đỏ.
Chính là loại yên vụ này, không ngừng ăn mòn thân thể hắn, sâu tận xương tủy, cắn xé kinh mạch, thiêu đốt linh hồn, lôi kéo tâm thần…
Nhìn như một đoàn yên vân vô hạu, nhưng thống khổ mà nó mang đến, hết thảy cực hình gộp lại thế gian cũng không thể so sánh bằng.
Thân thể không ngừng bị huyết vụ hư hao, da thịt chẳng mấy chốc sẽ bị ăn mòn sạch, lộ ra xương cốt màu trắng xanh quái dị, nhưng cùng lúc đó, lại có huyết nhục hoàn toàn mới liên tục sinh ra, không ngừng kéo dài loại thống khổ vô biên này.
Bành! Bành! Bành! Bành…
Hơn nữa, Lâm Phong hiện nay nắm giữ một trái tim quái dị vô cùng, trái tim màu tím đen. Thể tích quả tim này lớn gấp hai người bình thường, bên trên che kín gai nhọn. Đáng sợ nhất chính là, ở giữa trái tim, lại có một quỷ diện cực kỳ dữ tợn, theo nhịp đập mạnh mẽ nhảy lên, quỷ diện kia giống như nhếch miệng cười gằn.
– Thiên Vũ, ngươi chờ ta! A… hai tháng, còn có hai tháng, a… còn có hai tháng, a…
Giữa tiếng kêu gào thê thảm, thỉnh thoảng lẫn lộn tiếng gào thét tan nát cõi lòng.
Hơn hai mươi siêu cấp môn phái giúp Tô Triệt thu thập tài liệu, chỉ dùng mười ngày, tài liệu cần thiết để bố trí Di thiên ảo trận đã cơ bản tập hợp, còn lại một ít vật đặc thù, cần người gia công một phen, kia đã có Ngọc Thanh phụ trách giải quyết.
Chương 690 : Di Thiên Ảo Trận
Lại qua năm ngày, đến ngày ước định, Tô Triệt đi tới trước Linh Dược Sơn hội hợp cùng Ngọc Thanh, đồng thời, bên trong Tiên Ngục không chỉ mang theo lượng lớn tài liệu, còn có hơn một trăm Nguyên Anh kỳ thủ hạ có thể phụ trợ mình và Ngọc Thanh đồng thời bày trận.
Cứ như vậy, trải qua hơn một trăm tên Nguyên Anh tu sĩ đồng lòng hợp lực, một Di thiên ảo trận có thể bao phủ toàn bộ Khải Nguyên tinh, chỉ dùng ba ngày là bố trí xong xuôi, vị trí trọng yếu nhất nằm ở trọng địa bên trong Linh Dược sơn.
Giờ khắc này, Tô triệt và Ngọc Thanh đứng ở trên quảng trường trước Chưởng môn đại điện của Linh Dược Sơn, trong quảng trường đứng sừng sững một trụ đá cao tới mấy chục trượng, đường kính đến năm trượng.
Trên cột đá nằm dày đặc lỗ thủng khảm nạm, cũng là nơi dùng để khảm nạm Thượng phẩm linh thạch.
– Còn muốn cho ngươi xuất huyết một lần a.
Ngọc Thanh chỉ vào lỗ thủng khảm nạm trên cột đá, trầm giọng nói:
– Chỉ là trụ đá này, đã cần chín ngàn chín trăm chín mươi chín viên Thượng phẩm linh thạch, như thế nào, lấy ra được không?
– Có yêu cầu thuộc tính linh thạch không?
Tô Triệt hỏi ngược lại.
– Tốt nhất đều là linh thạch thủy hệ.
Ngọc Thanh trả lời:
– Nếu là thực sự tập hợp không đủ, những Thượng phẩm linh thạch thuộc tính khác cũng có thể được thông qua, chỉ bất quá hiệu quả ảo trận sẽ có một chút ảnh hưởng, ngược lại cũng không cái trở ngại gì.
– Mười ngàn viên Thượng phẩm linh thạch thủy hệ…truyện ma audio
Tô Triệt nhỏ giọng thì thầm một câu, sau đó chính là nhấc tay vung lên.
Hô!
Mười ngàn viên Thượng phẩm linh thạch thủy hệ óng ánh long lanh rơi ra, ở dưới Tô Triệt khống chế, tất cả đều lẳng lặng trôi nổi trên không trung, sau đó, lại theo tâm niệm của hắn, trong phút chốc, cực kỳ chuẩn xác lún vào trên cột đá.
Chín ngàn chín trăm chín mươi chín viên Thượng phẩm linh thạch, mỗi cái đều có vị trí và cương vị riêng, không kém chút nào.
Còn có một viên cuối cùng, Tô Triệt tiện tay ném cho Ngọc Thanh:
– Người gặp có phần, một viên này của ngươi.
Ngọc Thanh yên lặng lắc đầu, thưởng thức viên linh thạch trong tay này, trong lòng nói thầm:
– Thật có thể lấy ra được, xem ra, vẫn đúng là không khoác lác.
Kỳ thực, vừa rồi là Ngọc Thanh nói dối, khảm nạm trụ đá cần mười ngàn viên linh thạch, phương diện thuộc tính hoàn toàn không có yêu cầu, hệ gì cũng không có quan hệ, chỉ cần Thượng phẩm linh thạch là được.
Ngọc Thanh cố ý làm khó dễ Tô Triệt, chỉ là một trận vui đùa, muốn bóc trần hắn nói của cải ngập trời kia, làm cho hắn lúng túng một chút. Lại không nghĩ tới, hắn thật sự có thể lấy ra mười ngàn viên Thượng phẩm linh thạch thủy hệ cực kỳ thuần túy.
– Nhất định tồn kho linh thạch của những siêu cấp môn phái này bị quật hết rồi?
Ngọc Thanh mỉm cười nói.
– Cái này thì không cần!
Tô Triệt lắc đầu trả lời:
– Những linh thạch này là cá nhân ta nắm giữ, không có thuyên chuyển bọn họ một phân một hào.
– Ồ?
Ngọc Thanh hơi nhíu mày, không khỏi hiếu kỳ:
– Ngươi từ chỗ nào kiếm được nhiều linh thạch như vậy, ta phỏng chừng, mỏ linh thạch toàn bộ Khải Nguyên tinh, cũng không có dự trữ to lớn như vậy.
– Đương nhiên là không phải tới từ Khải Nguyên tinh.
Tô Triệt cười thần bí, ngạo nghễ trả lời:
– Không nói gạt ngươi, tiêu hao linh thạch mấy ngày nay, đối với ta mà nói bất quá như muối bỏ bể, không tới một phần ngàn mà thôi.
Lời vừa nói ra, Ngọc Thanh càng giật mình:
– Ngươi giàu có như vậy? Nói như vậy, nếu như ta muốn mượn ngươi ít tiền, hẳn là không có vấn đề chứ?
Tô Triệt cười ha ha:
– Tuyệt không vấn đề, đừng nói chữ mượn này, ngươi muốn bao nhiêu, cứ mở miệng là được.
Ngọc Thanh cười gật đầu một cái, vay tiền cũng chỉ là một cái vui đùa, trước mắt mà nói, hắn vẫn không có chuyện gì cần tiêu hao lượng lớn linh thạch.
Nửa tháng trước, hai huynh đệ gặp nhau ở Huyền Sát Tông, bởi vì phân biệt mấy năm, từng người biến hóa đều cực lớn, thậm chí còn có chút ý tứ địch hữu khó phân biệt, cho nên ngày đó giao lưu, khó tránh khỏi sẽ có một ít cảm giác xa lạ.
Thế nhưng mấy ngày gần đây một mực đồng thời bố trí trận pháp, theo càng ngày càng nhiều giao lưu, dần dần giống như lại trở về trạng thái ban đầu ở Thiên Huyền Tông, nói cái gì cũng có thể nói, vui đùa cũng thường xuyên hơn.
Vạn sự đều đủ, Di thiên ảo trận có thể chính thức khởi động.
Bất quá, Ngọc Thanh lại chỉ vào đỉnh cao nhất của trụ đá nói:
– Vẫn cần một người tâm tư kín đáo, làm việc kỹ lưỡng, trí tưởng tượng cực kỳ phong phú, trường kỳ tọa trấn trên trụ đá này. Bởi vì, trong đầu hắn nghĩ ra tình hình Khải Nguyên tinh như thế nào, vậy những người trên Linh giới kia có thể nhìn thấy chính là cái đó.
– Rõ ràng.
Tô Triệt nghiêm nghị gật đầu.
Chính cái gọi là, huyễn do tâm sinh, trong lòng tồn tại loại tưởng tượng nào, là có thể chế tạo ra loại ảo cảnh đó. Theo tâm niệm người khống chế trận pháp chuyển biến, toàn bộ đại trận có thể thiên biến vạn hóa, như mộng như ảo, đây cũng là uy năng thần kỳ của ảo trận cao cấp.
– Người khống trận này, nhất định phải cực kỳ hiểu rõ đối với Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh, mới có tư cách nhận lấy chức trách này…
Tô Triệt cân nhắc tỉ mỉ, nhận định chuyện này vẫn là Huyễn Ma giáo chủ thích hợp nhất, Huyễn Ma giáo vốn am hiểu ảo thuật, Huyễn Ma giáo chủ đương đại lại là Nguyên Anh hậu kỳ lâu năm, đối với tình hình toàn bộ Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh cực kỳ hiểu rõ, do nàng đảm đương chuyện này, hẳn là thích hợp nhất.
Tô Triệt liền triệu Huyễn Ma giáo chủ từ bên trong Tiên Ngục đi ra, nói mấy câu giải thích sự tình cho nàng hiểu.
– Thuộc hạ nhất định toàn lực ứng phó, sẽ không làm chủ nhân thất vọng.
Huyễn Ma giáo chủ khom người trả lời.
– Vậy thì khổ cực ngươi.
Tô Triệt nhẹ nhàng nói.
Tọa trấn trận nhãn Di thiên ảo trận, nhiệm vụ gian khổ như vậy, có thể phải kéo dài bốn tới năm tháng, cho dù là Nguyên Anh hậu kỳ, tiêu háo phương diện tâm thần cũng không phải là một chuyện nhỏ, xác thực sẽ phi thường khổ cực.
– Chỉ là mấy tháng mà thôi, không tính khổ cực.
Huyễn Ma giáo chủ nhẹ giọng trả lời:
– Một ít nhiệm vụ tôi luyện của Huyễn Ma giáo, so với cái này còn muốn nghiêm khắc hơn rất nhiều.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, lại để cho Ngọc Thanh dặn dò nàng một ít chuyện cần chú ý, một phút sau, Huyễn Ma giáo chủ bay lên không, dáng người nổi bật giống như tiên nữ, nhẹ nhàng bay xuống đỉnh trụ đá cao mấy chục trượng, liền ngồi xếp bằng xuống.
Nàng vừa ngồi xuống, là mấy tháng khổ cực minh tưởng, có thể lừa qua những người trên Linh giới kia hay không, liền phải nhìn nàng phát huy.
Đùng đùng đùng đùng…
Ngọc Thanh đọc chú ngữ, đồng thời hai tay như điện, bên trong mấy chục tức thời gian, liên tục đánh ra mấy vạn đạo thủ quyết huyền ảo.
– Khởi trận!
Theo hắn quát khẽ một tiếng, Di thiên ảo trận chính thức khởi động, kỳ quái chính là như không có sản sinh bất kỳ cảnh tượng kỳ dị gì trong trời đất, tất cả cùng vừa rồi không có gì khác nhau.
Tô Triệt không cảm giác được cái gì, thậm chí đang hoài nghi, Ngọc Thanh bố trí Di thiên ảo trận này có phải là không có hiệu lực hay không? Lần thứ nhất khởi động, có phải là thất bại hay không?