[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 134: Thiếu quân bớt giận (c666-c670)
❮ sautiếp ❯Chương 666 : Thiếu quân bớt giận
Linh thạch nhiều đến trình độ nhất định, cũng không có những tác dụng khác, khẳng định không mua được bảo bối chân chính, có thể ở thời khắc nguy cơ như vậy thể hiện ra tác dụng của bọn nó, tuyệt đối không gọi là lãng phí.
Lâm Phong có thể ở lại Khải Nguyên tinh bao lâu?
Thái Hư cho rằng, nhiều nhất vậy chính là hai, ba tháng. Chỉ là linh thạch cần thiết cho hai, ba tháng, đối với Tô triệt mà nói, chỉ bất quá như muối bỏ biển, căn bản không cảm thấy đau lòng.
Trong khoảng thời gian này, cùng lắm thì chính là hơn hai mươi vạn môn nhân từ trên xuống dưới của Thiên Huyền Tông, toàn thể bế quan tu luyện, tổng thể không ra ngoài mà thôi. Bế quan tu luyện chính là chuyện thường như cơm bữa của Tu Tiên giả, không coi là cái gì.
– Nhất định là các ngươi để lộ tin tức!
Lâm Phong thiếu quân cuối cùng không có tiêu sái phong độ như lúc trước, gần như rít gào hét lớn:
– Không nghi ngờ chút nào, khẳng định Thiên Vũ kia cũng sớm cảnh giác, nhất định là từ lâu chạy mất dép, còn có thể ở Phong Lôi tuyệt địa chờ ta đi bắt sao?
Đám người Thái Hư tất cả đều không nói gì, chỉ có Huyễn Ma giáo chủ thấp giọng nói:
– Kính xin thiếu quân tạm thời bớt giận, chuyện này, không nhất định chính là chúng ta để lọt tin tức, hoặc là nói, Thiên Huyền Tông mở ra đại trận hộ sơn, không nhất định là vì phòng bị thiếu quân ngài.
– Ừm?
Lâm Phong thần tình ngưng lại, đối với Huyễn Ma giáo chủ tràn đầy khí tức thần bí nà, thái độ của hắn vẫn là có chút thu liễm.
– Thiên Vũ còn trẻ đắc ý, hành sự kiêu căng, ỷ vào một thân bản lĩnh đặc biệt, có thể nói là nơi chốn đắc tội với người.
Huyễn Ma giáo chủ y theo lời giải thích đã sớm thiết kế hảo, tinh tế nói:
– Theo ta được biết, đoạn thời gian trước, hắn từng rời khỏi Khải Nguyên tinh, đi tới những tinh vực khác, khoảng chừng sau nửa năm, là bị thương nặng mà quay về, bất quá, cũng cho Thiên Huyền Tông tăng thêm một Nguyên Anh trưởng lão đến từ những tinh vực khác, còn có lượng lớn tài nguyên tu luyện. Những tài nguyên này từ đâu mà có, khẳng định chỉ có thể là mạnh mẽ cướp đoạt, vì thế xảy ra tranh chấp cùng người khác, lúc này mới thụ thương trở về. Ta cho rằng, rất có khả năng hắn trêu chọc đến một nhân vật hoặc thế lực lợi hại nào đó ở những tinh vực khác, lúc này mới trốn vào Phong Lôi tuyệt địa, như vậy không ra. Nói là bế quan tu luyện, trên thực tế, hẳn là tị nạn mà thôi.
– Đúng, hẳn chính là loại khả năng này.
Đám người Thái Hư tùy theo phụ họa.
– Có tình huống như vậy, vì sao vừa rồi không nói?
Lâm Phong thiếu quân bán tín bán nghi, cũng không phải người dễ lừa.
– Dù sao cũng chỉ là thuộc hạ suy đoán, không có bất kỳ chứng cớ nào.
Huyễn Ma giáo chủ ngữ dồn khí ổn trả lời:
– Giờ khắc này nhìn thấy Thiên Huyền Tông như gặp đại địch, ta mới có thể nghĩ tới những thứ này. Nhưng ta có thể xác định, nhất định là Thiên Vũ vẫn trốn ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, bởi vì nơi kia đối với hắn mà nói, hẳn là chỗ an toàn nhất trong Tu Chân Giới, mặc dù có hơn trăm Nguyên Anh Kỳ, cũng không thể uy hiếp được hắn.
Thái Hư lập tức bổ sung nói:
– Khởi bẩm thiếu quân, Thiên Vũ chính là tử địch của thất đại môn phái chúng ta, phải giết nhanh mới tốt, sao có thể tiết lộ tin tức ra ngoài cho hắn chứ.
– Kính xin thiếu quân tạm thời bớt giận, ta cũng cho rằng, tám chín phần mười, Thiên Vũ vẫn trốn ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, cho tới nay, nơi này đều là nơi hắn tị nạn. Thái Hạo cùng Thái Vũ của Thái Ất môn ta, chính là vẫn lạc bên trong tuyệt địa này!
Ngữ điệu của Thái Hư thê lương, tựa hồ nhấc lên chuyện này, tâm tình sẽ tương đối kích động, rất là bi thống.
Trên mặt Lâm Phong thiếu quân không có biểu tình gì, xem ra khá là lạnh lùng, bất quá trong lòng đã tin mấy phần, hoặc là nói, ở trên người Thái Hư, tạm thời tìm không ra nghi điểm gì.
Then chốt là, hắn làm sao cũng không nghĩ ra, lẽ ra Thái Hư đối với Tô Triệt hận thấu xương, sao có thể sẽ liên hợp cùng Tô triệt mưu tính mình. Từ đạo lý mà nói, căn bản không tồn tại loại khả năng này.
Đám người Thái Hư sẽ có sơ hở, sẽ phạm sai lầm, nhưng không thể nào hợp mưu cùng kẻ thù, nghĩ kế ám toán mình.
Chuyện như vậy, đứa ngốc cũng sẽ không làm, nếu thật sẽ làm người giải thích không thông.
Cho nên, cho dù trong lòng Lâm Phong tức giận, nhưng từ trên căn bản cũng không có hoài nghi đám người Thái Hư.
Nhìn đại trận hộ sơn cực kỳ to lớn, nhìn không thấy bờ trước mắt, Lâm Phong cười lạnh, trong lòng nói:
– Thiên Huyền Tông này cũng thật là dự trữ phong phú, hộ thân đại trận nói mở liền mở, trước khi đi, cũng nên dạo bên trong mấy vòng.
Hắn cho rằng, đại trận hộ sơn của Thiên Huyền Tông chịu không nổi mấy ngày, sẽ bởi vì phương diện linh thạch tiêu hao mà ngừng lại, khi đó, trở lại trừng phạt bọn hắn…
– Đi!
Ngữ khí Lâm Phong băng hàn phun ra một chữ, lệnh đám người Thái Hư đi phía trước dẫn đường, lập tức giết đến Phong Lôi tuyệt địa.
Loại Luyện Hư kỳ đại tu sĩ như hắn, đương nhiên không phải dễ lừa như vậy, mặc dù tạm thời vẫn không có cách nào xác định đám người Thái Hư sai lầm chỗ nào, bất quá trong lòng đã sinh ra rất nhiều ý nghĩ, đối với thái độ của đám người Thái Hư, cũng là càng thêm ác liệt mấy phần.
Đối với đám người Thái Hư mà nói, cái này cũng là không thể làm gì, nếu như muốn bảo vệ Thiên Huyền Tông, chỉ có biện pháp mở ra đại trận hộ sơn. Hiếp đáp hùng chưởng là không thể được, thà rằng lựa chọn để hắn thoáng khả nghi, cũng không thể nhìn hắn bắt lấy nhân vật quan trọng của Thiên Huyền Tông đến uy hiếp Tô Triệt.
Hoang Thần Cốc cách không tới một trăm ngàn dặm, không quá hai phút đã bay đến, tám người bao quát Lâm Phong ở bên trong, đồng thời đáp xuống lối vào Phong Lôi tuyệt địa.
Xuyến!
Cũng không biết Lâm Phong làm loại thần thông pháp thuật nào, ở bên ngoài mấy ngàn trượng, thu một con Hoang Thần Thử sống sờ sờ lại đây.
– Chính là loại chuột này có thể tùy ý ra vào Phong Lôi tuyệt địa sao?
Hắn trầm giọng hỏi.
– Vâng.
Đám người Thái Hư cùng kêu lên.
– Thủ đoạn nho nhỏ, cũng có thể làm khó đường đường thất đại môn phái các ngươi.
Lâm Phong xem thường nở nụ cười, đang khi nói chuyện, linh lực bản thân đột nhiên thay đổi, trở nên giống như đúc cùng con Hoang thần thử trước mắt này.
– Hắn cũng có thể tùy ý thay đổi linh lực bản thân?
Không chỉ là đám người Thái Hư, ngay cả Tô Triệt yên lặng chú ý bọn họ, cũng là trong lòng cả kinh, không khỏi cảm thán:
– Bên trong Linh giới, quả nhiên là không thể khinh thường, các loại dị thuật, hoàn toàn không phải Tu Chân Giới có thể so với.
Kể từ đó, những cương phong cùng thiên lôi bên trong Phong Lôi tuyệt địa, cũng sẽ triệt để không nhìn Lâm Phong, tựa như Tô Triệt, chỉ cần thoáng cẩn trọng một ít, không đần độn để bản thân va phải những cương phong cùng thiên lôi này, là có thể ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa thông suốt tùy ý xuyên hành.
– Thiếu quân, vậy chúng ta…
Thái Hư thấp giọng hỏi, ý tứ là, ngươi có thể thay đổi linh lực, còn chúng ta thì không thể được, như vậy, chúng ta cũng muốn đi theo vào sao?
Chương 667 : Trước giao chiến (thượng)
Một thủ đoạn nho nhỏ như vậy, ta còn có thể không truyền thụ cho các ngươi sao?
Lần này, Lâm Phong ngược lại là biểu hiện rất sảng khoái, tiện tay vung lên, liền có bảy đạo thanh quang đâm vào mi tâm đám người Thái Hư, trong khoảnh khắc, bảy người bọn họ cũng học được kỹ xảo thay đổi linh lực.
– Dĩ nhiên đơn giản như vậy…
Bảy người Thái Hư đều là bỗng nhiên tỉnh ngộ, giống như được ích lợi không nhỏ.
Loại kỹ xảo này, đúng là cực kỳ đơn giản, tu vi Nguyên Anh thoáng thử nghiệm mấy lần là có thể thông thạo nắm giữ, nhưng mà, thường thường chính là loại tiểu kỹ xảo đơn giản nhất này, lại không người nào nguyện ý truyền thụ, dốc hết một đời, cũng không nhất định nghiên cứu ra được.
Vù vù vù vù. . .
Mười mấy tức sau, bảy người Thái Hư đều thông thạo nắm giữ loại kỹ xảo này, từng người ngụy trang thành linh lực của Hoang thần thử.
Thấy bọn hắn học được nhanh như vậy, ngay cả Lâm Phong vẫn luôn miệt thị hạ giới cũng ẩn ẩn cảm khái:
– Những người này đều là tư chất tuyệt đỉnh, chỉ tiếc sinh sai địa phương, nếu như từ nhỏ trưởng thành ở Linh giới, đến cái tuổi này của bọn họ, từng cái đã sớm tới Luyện Hư kỳ, thậm chí Độ Kiếp kỳ. . .
Tiên Thiên tư chất Thiên linh căn, mặc dù tại Linh giới cũng cực kỳ ít ỏi, nhưng đều là Thiên linh căn, ở Tu Chân Giới là từng bước gian nan, nhưng Linh giới là một đường thông suốt, hoàn cảnh không giống, tài nguyên không giống, căn bản không thể so sánh.
– Vào đi thôi.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía bảy người Thái Hư chỉ thoáng nhu hòa trong một sát na, trong nháy mắt lại biến trở về lạnh lẽo vô tình.
Cùng ở sau người hắn, bảy người Thái Hư chậm rãi đi vào Phong Lôi tuyệt địa.
Tiến vào tuyệt địa không lâu lắm, liền có một đạo cương phong chí âm chí hàn hoành ở trước mắt, vù vù vù vù, không hề có quy tắc tán loạn chung quanh.
Nói như vậy, nếu đám người Thái Hư bị loại cương phong này quất, hẳn là sớm tách ra, mà vị Lâm Phong thiếu quân kia, lại nhanh chân về phía trước, không cố kỵ chút nào.
Mắt thấy cương phong muốn quất đến trước mắt, Lâm Phong chỉ bất quá tuỳ theo phất tay, đạo cương phong nhìn như vô cùng hung hãn kia, bỗng nhiên biến mất không còn tăm hơi.
Mọi người xoay chuyển ánh mắt, liền nhìn thấy, bên trên bàn tay của hắn xuất hiện một viên cầu màu xám, thình lình chính là đạo cương phong vừa nãy biến thành.
Một đạo cương phong lan đến phạm vi hơn mười trượng, bị hắn thu vào trong lòng bàn tay không nói, lại áp súc thành một viên cầu nho nhỏ, không lớn bằng một quả táo. Đây là thực lực cỡ nào? Tu vi cỡ nào?
Đáng sợ nhất chính là, hắn thi triển chỉ bất quá kỹ xảo, căn bản không có triển lộ tu vi lực lượng cường đại, thuần túy chỉ là kỹ xảo.
Một người như vậy, làm sao mới có thể giết chết hắn? Tô Triệt ẩn dấu ở chỗ tối, thông qua thuộc hạ của mình đồng dạng thấy được một màn này, trong lòng trầm trọng, lại tăng thêm mấy phần.
Lâm Phong thiếu quân thưởng thức cương phong biến thành viên cầu trên tay kia, ánh mắt nhìn vào nơi sâu nhất trong tuyệt địa, nhìn đám người Thái Hư nói:
– Nhìn thấy sao, cương phong cùng thiên lôi nơi này đối với ta không tạo thành được bất cứ uy hiếp gì, nếu như Thiên Vũ kia quả thực trốn ở chỗ này, như vậy, nơi này sẽ không còn là nơi tị nạn của hắn, mà là nơi bỏ mạng của hắn.
– Tu vi Thiếu quân thâm hậu, thần công cái thế.
Đám người Thái Hư cùng kêu lên khen vài câu, theo hắn tiếp tục đi sâu vào.
Trên đường đi gặp được cương phong cùng thiên lôi, Lâm Phong một mực không tránh không né, trước sau lấy thủ đoạn không giống nhiếp cầm chúng nó vào trong tay, sau đó lại tiện tay vứt bỏ, giống như tùy ý dạo chơi, xem ra nhẹ nhàng vô cùng, tiêu sái đến cực điểm.
Những biểu hiện này của hắn, là hướng về đám người Thái Hư chứng minh thực lực của mình, tăng cường tự tin cho bọn hắn, cũng là vì dựng hình tượng cường hãn vô địch của mình, lấy này để uy hiếp đám người Thái Hư, làm cho sau này bọn hắn có thể càng nghe lời một ít.
Chỉ bất quá, tuy đám người Thái Hư còn biết sợ hãi, còn biết sợ sệt, nhưng vĩnh viễn không thể nào chân chính thần phục với hắn. Cho dù Tô Triệt không còn nữa, mấy người Thái Hư cũng sẽ không thay đổi, đây cũng là chỗ cường đại của cải tạo linh hồn.
Rất nhanh, mọi người đi tới trước mặt một động đất to lớn, Thái Hư nói:
– Cái hố sâu này, nghe nói là năm đó Tô Triệt thu thập Hắc Vực tiên liên tạo ra, cũng không biết là thật hay giả.
Động đất sâu không thấy đáy, thần thức đám người Thái Hư căn bản không dò tới đáy.
Dưới trạng thái bình thường, phạm vi thần thức của Lâm Phong bao phủ có thể đạt đến sáu vạn trượng trở lên, lẽ ra, hẳn là có thể phát hiện dưới đáy. Nhưng mà ngày hôm nay, thân ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, lực thiên phạt hình thành quấy rối, làm cho thần thức của hắn bị ảnh hưởng lớn, hắn còn có thể nhận thấy được, trong hố sâu đầy dẫy một loại lực lượng vô hình cực kỳ quái dị, lại có thể ngăn cách thần trí của mình.
– Phía dưới hai vạn trượng tồn tại một loại lực lượng ngăn cách, có thể bài xích thần thức của ta tra xét.
Lâm Phong trầm giọng nói:
– Các ngươi có nghĩ, rất có khả năng Thiên Vũ trốn ở phía dưới này hay không?
– Nếu tồn tại thiết trí ngăn cách thần thức, cái kia nên là người tạo thành, rất có khả năng Thiên Vũ trốn ở phía dưới.
Thái Hư đáp lại nói.
Kỳ thực, bọn người Thái Hư, Vạn Quỷ là trong lòng rõ ràng, không sai chủ nhân là ẩn ở phía dưới này, đương nhiên, ngoại trừ chủ nhân, ở phía dưới còn có…
– Vạn Quỷ, Quân Sát, Thiên Tâm, Hạo Thiên!
Lâm Phong thiếu quân điểm danh từng cái, phân phó nói:
– Bốn người các ngươi ở đây chờ đợi, nếu như Thiên Vũ muốn từ nơi này đào tẩu, nhất định phải ngăn lại, dù cho chỉ có mấy tức thời gian, ta cũng có thể đúng lúc chạy tới.
– Vâng, thiếu quân.
Bốn người Vạn Quỷ cùng kêu lên lĩnh mệnh.
Ba người Thái Hư, Huyễn Ma cùng Thánh giáo chủ, là đi theo phía sau Lâm Phong, đồng thời nhảy xuống động đất sâu không thấy đáy này.
Vù vù hô…
Trong quá trình cấp tốc giảm xuống, Lâm Phong thậm chí ngay cả phòng ngự bản thân cũng không có mở ra, tựa hồ tràn đầy tự tin, Tu Chân Giới căn bản không tồn tại lực lượng nào có thể xúc phạm tới hắn.
Thời điểm giảm xuống đến hơn hai vạn trượng, bốn người Lâm Phong nhất thời ngừng thân hình, tạm thời dừng lại, bởi vì ở dưới chân, bên ngoài mấy chục trượng, tồn tại một tầng kết giới nửa hình tròn, giống như một tầng màng mỏng trong suốt, ngăn chặn ở phía dưới.
– Chính là đồ vật này…
Lâm Phong tinh tế tra xét tầng màng mỏng này, nhưng có chút kinh ngạc phát hiện, loại kết giới ngăn cách này cùng hết thảy kết giới mà trước đây mình gặp qua đều không giống nhau, một cảm giác quái dị làm cho người ta thấy cực kỳ cổ lão, không giống như là tác phẩm của một tu tiên giả nào đó.
– Truyền thuyết Hoang Thần Cốc, là lấy lực thiên phạt trấn áp một Viễn cổ ma thần nào đó đúng không?
Lâm Phong đột nhiên hỏi.
– Vâng.
Ba người Thái Hư cùng kêu lên.
Bất quá, Huyễn Ma giáo chủ nhẹ giọng bổ sung một câu:
Chương 668 : Trước giao chiến (hạ)
Nhưng đây chỉ là truyền thuyết mà thôi, không có bất kỳ lịch sử ghi chép hoặc khảo chứng. Ngày hôm nay thấy được thực lực cường hãn của thiếu quân, ta ngược lại sinh ra nghi vấn, lực thiên phạt nơi này chỉ có thể tạo thành uy hiếp đối với Tu Tiên giả Tu Chân Giới, sao có thể trấn áp ngăn chặn Viễn cổ ma thần siêu việt Chân Tiên?
Thái Hư cùng Huyết Thần Thánh giáo chủ đều không hề có một tiếng động gật đầu, biểu thị tán thành.
Ngay cả Lâm Phong cũng gật đầu nói:
– Không sai, Viễn cổ ma thần đó là tồn tại cỡ nào, mặc dù chỉ có một tia tàn hồn, cũng không phải là chút lực thiên phạt này của Phong Lôi tuyệt địa có thể trấn áp, loại đồn đại này xác thực không thể tin.
Nói tới đây, hắn lại là giọng nói vừa chuyển, chỉ vào tầng màng mỏng phía dưới kia nói:
– Nhưng tầng màng mỏng này, lại cho ta một loại cảm giác phi thường cổ lão, phi thường đặc biệt, không giống như là một loại đồ vật tồn tại ở Tu Chân Giới… Tiếp theo, ba người các ngươi đều phải tăng cao cảnh giác, nếu như gặp nguy hiểm, có thể bứt ra trở lên, ta sẽ không trách tội các ngươi.
– Đa tạ thiếu quân quan tâm.
Ba người Thái Hư đồng thanh nói.
Ân uy cùng tồn tại, cũng coi như là một phương pháp khống chế thủ hạ mà Lâm Phong am hiểu.
Mặc dù tầng kết giới này có chút cổ quái, nhưng còn không đến mức doạ lui Lâm Phong, ở dưới hắn suất lĩnh, ba người Thái Hư cũng theo xuyên qua tầng màng mỏng kia, tiếp tục đi xuống phía dưới.
Lại hạ xuống tiếp cận ba vạn trượng, bốn người Lâm Phong chỉ cảm thấy mắt sáng lên, đi tới một huyệt động cực kỳ trống trải trong lòng đất.
Huyệt động này, giống như là một không gian hình tròn đường kính mấy ngàn trượng, trên vách động khảm nạm rất nhiều tinh thạch chiếu sáng của Tu Chân Giới, soi sáng toàn bộ không gian.
Chỉ thấy được, có một người tuổi còn trẻ ngồi xếp bằng ở bên trên la bàn, trôi nổi giữa hư không, đang nhắm mắt tu luyện.
– Thiên Vũ!
Ba người Thái Hư đồng thời kinh hô, cũng lộ ra cảm giác mừng rỡ, tựa như nói, quả nhiên Thiên Vũ trốn ở chỗ này, như vậy, ngươi đã chết chắc rồi!
Tô Triệt chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn chăm chú vào ba người Thái Hư, trầm giọng hỏi:
– Mấy người các ngươi, dám tìm tới nơi này, quên Thái Hạo cùng Thái Vũ chết như thế nào sao?
Ba người Thái Hư không có tiếp lời, Lâm Phong thiếu quân mỉm cười nói:
– Ngươi chính là Thiên Vũ?
– Phải.
Tô Triệt cố ý hỏi:
– Ngươi là người nào?
Bởi vì Lâm Phong cũng điều chỉnh linh lực bản thân, hắn ngụy trang thành Nguyên Anh kỳ tu sĩ, từ đạo lý mà nói, Tô Triệt hẳn là nhìn ra tu vi của hắn mới đúng, hỏi một câu như vậy mới có vẻ hợp lý.
Lâm Phong vận chuyển pháp nhãn thuật, tinh tế đánh giá Tô Triệt, mấy tức sau, gật đầu nói:
– Quả nhiên là Nguyên Anh kỳ không tới ba mươi tuổi, loại thành tích này, cho dù là ở Linh giới cũng phi thường hiếm thấy. Nghe nói ngươi thông qua Hắc Vực tiên liên cải tạo, lúc này mới đã biến thành linh căn song thuộc tính, có thể nói cho ta biết, ngươi là bằng vào cái gì, mà tốc độ trưởng thành có thể đạt đến trình độ như thế hay không?
– Tại sao ta phải nói cho ngươi biết?
Tô Triệt hỏi ngược lại:
– Ngươi vẫn không có trả lời vấn đề của ta, ngươi là người nào? Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh, hình như không có nhân vật như ngươi.
– Lớn mật!
Thái Hư lớn tiếng hô:
– Thiên Vũ, ngươi chết đến nơi còn không biết, đây là Linh giới sứ giả đại nhân hạ phàm, Lâm Phong thiếu quân. Ngày hôm nay, liền tới bắt ngươi. . .
Không đợi Thái Hư nói xong, Lâm Phong ngược lại là cười ha ha, vung tay ngăn trở hắn, cũng nói:
– Không cần nói đến nghiêm trọng như vậy, nếu như Thiên Vũ tiểu huynh đệ có thể lạc đường biết quay lại, chủ động quy hàng, ta cũng phi thường hoan nghênh.
Lâm Phong này, thái độ đối với đám người Thái Hư, vẫn luôn là lãnh ngạo thanh cao, thần tình nghiêm túc, nhưng mà giờ khắc này đối mặt Tô Triệt, lại bày ra một bộ dáng vẻ đáng yêu. Bởi vậy có thể thấy được, càng là như thế, càng có thể chứng minh hắn đối với Tô Triệt là cực kỳ coi trọng, đã liệt Tô Triệt vào đối tượng hoài nghi số một, cho rằng Tô Triệt có khả năng chính là người được bảo.
– Quy hàng ngươi?
Tô Triệt tùy theo hỏi:
– Mặc dù ngươi là sứ giả Linh giới, thì tại sao ta phải quy hàng ngươi? Những người trên Linh giới các ngươi, vì một chút tư lợi của mình, lại không tiếc nhấc lên đại loạn ngập trời ở Tu Chân Giới Khải Nguyên tinh, khiến vô số người bởi vì vậy mà gặp nạn, thậm chí mất mạng. Người không có đạo đức vậy, cũng muốn ta quy hàng, quả thực là chuyện cười.
Sở dĩ Tô Triệt diễn kịch như vậy, muốn phí lời một trận với hắn, đương nhiên là vì ma túy tính cảnh giác của hắn, làm hắn ngộ nhận mình đã là thân hãm tuyệt cảnh, không có lực phản kháng. Đợi đến lúc hắn triệt để thư giãn xuống, khi đó, mới là lúc đột nhiên tập kích tốt nhất. . .
– Không có đạo đức?
Lâm Phong không hề có một tiếng động nở nụ cười, tùy theo nói:
– Cái gì là đạo, cái gì là đức, ngươi bây giờ, có thể lĩnh hội bao nhiêu?
– Mặc kệ ta có thể lĩnh hội bao nhiêu, cơ bản nhất chính là đúng với sai, ta còn có thể phân biệt ra được.
Tô Triệt lạnh giọng nói:
– Ngươi, còn những người bên cạnh ngươi nữa, đều phải chịu đựng một phần nhân quả này, sớm muộn gì cũng phải trả lại.
– Được rồi, chuyện tương lai, tạm thời không nói đến, chúng ta chỉ nói trước mắt.
Lâm Phong khoát tay một cái nói:
– Thiên Vũ, ngươi hẳn phải biết, nếu bị ta tìm được, vận mệnh của ngươi đã định, chỉ xuất hiện ba kết quả, hoặc là chết, hoặc là bị bắt sống, hoặc là chủ động đầu hàng; trừ ba thứ này ra, sẽ không có đường khác.
– Ta thích hai loại trước, ngươi có thể động thủ.
Tô Triệt bình thản mà nói:
– Thế nhưng có thể bắt sống ta hay không, liền xem bản lãnh của ngươi.
Lâm Phong nhẹ nhàng gật đầu, xoay mặt nhìn ba người Thái Hư nói:
– Ba người các ngươi, gác ở đường hầm, không nên để hắn trốn tới.
Ba người Thái Hư cùng kêu lên lĩnh mệnh, phi thăng lên mấy trăm trượng, trấn giữ ở trên đường hầm.
Sau chuyện này, Lâm Phong nhìn Tô Triệt truyền âm nói:
– Ta muốn biết nhất chính là, tốc độ trưởng thành của ngươi là từ đâu mà có, chỉ mong, ngươi có thể đưa cho ta một tin tức tốt.
Vừa dứt lời, hắn liền phất tay, dùng thủ pháp như lúc nãy nhiếp cầm lôi phong, muốn kéo Tô Triệt tới bên mình.
Hô!
Tô Triệt nhất thời cảm giác được một cổ lực đạo cực kỳ quái dị bao phủ mình ở bên trong, loại lực lượng này cũng không tính cường hãn, nhưng có một loại phiêu hốt khiến người ta cảm giác thân bất do kỷ, giống như người thường bị say mèm, dưới chân không rễ, tùy tiện một trận gió cũng có thể thổi đi.
– Đây không phải là pháp thuật, mà là một loại thần thông.
Tô Triệt trong nháy mắt tỉnh ngộ, nhưng cũng là trong lòng cười lạnh:
– Đây cũng quá coi thường ta, cho là ta không có thần trí, không có tư duy như cương phong cùng thiên lôi, có thể tùy ý cho ngươi bài bố hay sao?
Không cần Cự Phú bảo hộ, cũng không cần thả Tiểu Hắc ra, Tô Triệt chỉ thả lực Phá Diệt ra ngoài thân thể, hình thành một tầng đạo ngăn, quả nhiên, loại nắm bắt này của Lâm Phong cũng tùy theo mất đi hiệu lực.
Chương 669 : Vạn pháp cầm cố (thượng)
– Ồ?
Lâm Phong hơi cảm thấy kỳ quái, hơi một chút cân nhắc liền hiểu rõ ra, thấp giọng nói:
– Loại lực lượng này của ngươi, tựa hồ giống như lực lượng của tầng kết giới kia. Đoán không sai, ngươi ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, nhất định được một vị Viễn cổ ma thần truyền thừa, bởi vậy, nơi này mới biến thành nơi tị nạn của ngươi, cũng là nơi an toàn nhất, đúng không?
– Năng lực phân tích của ngươi, ngược lại khiến người ta bội phục.
Tô Triệt bình tĩnh gật đầu, xem như là chấp nhận.
Phải nói, Lâm Phong suy đoán lần này, đã đoán đúng chí ít bảy phần mười. Còn lại, ba phần vẫn không có đoán ra kia, hẳn là như. . .
– Tô triệt, ngươi chỉ là một Nguyên Anh Kỳ nho nhỏ trong Tu Chân Giới, mặc dù may mắn chiếm được truyền thừa của một vị Viễn cổ ma thần, ta muốn tiêu diệt ngươi, cũng chỉ một đòn là đủ.
Lâm Phong đang nói chuyện, đồng thời quanh thân thể nhộn nhạo từng đạo từng đạo sóng gợn, tựa hồ đang chuẩn bị một loại thần thông cực kỳ lợi hại nào đó:
– Nếu ngươi là người thông minh chân chính, tốt nhất là không nên làm ta tức giận.
– Hãy bớt sàm ngôn đi, nếu ta bị ngươi tìm được, kết cục hôm nay, ta đã có giác ngộ đối mặt tử vong, có bản lãnh gì, ngươi tất cả đều xuất ra đi!
Tô Triệt cố ý nói như vậy, làm cho mình như rất yếu thế, cũng chứng minh mình đã cùng đường, chỉ có thể liều chết.
– Vô vị giãy dụa mà thôi.
Lâm Phong lộ ra một nụ cười miệt thị, phần phật, hai tay đồng thời vung lên trên, vô số đạo khí lưu quay chung quanh bắn ra bốn phía, trong nháy mắt tiêu tán ở trong không khí.
– Trước mắt mà nói, ta còn không muốn giết ngươi, cái kia liền cho ngươi nếm thử, tư vị bị triệt để cầm cố.
– Vạn pháp cầm cố!
Lâm Phong quát to một tiếng, vị trí hơn mười trượng phía trên đỉnh đầu Tô Triệt, trong nhất thời xuất hiện một Thái Cực Âm Dương đồ đang xoay chầm chậm.
Vù vù. . .
– Thiên chi phong ấn, vạn pháp cầm cố, bên trong âm dương, không chỗ để trốn!
Trong nháy mắt, Lâm Phong đánh ra mấy trăm thủ quyết huyền ảo, đạo đạo khí lưu vọt vào bên trong Thái Cực Âm Dương đồ, tốc độ xoay tròn của Thái Cực đồ kia lập tức tăng nhanh, liền có một cỗ lực lượng cường đại vô hình phủ xuống, bao phủ Tô triệt ở bên trong.
– Vạn pháp cầm cố?
Tô Triệt lập tức nhận thấy được, bên trong mười đại thần thông mình nắm giữ, chỉ còn ba loại thần thông Phá Diệt lực, Đại Lôi thuật, Đại Thâu thuật là vẫn duy trì trạng thái bình thường, còn lại bảy loại thần thông thuật thế gian, tất cả đều gặp cầm cố, hoàn toàn không có cách nào thi triển.
– Vạn pháp cầm cố, cầm cố hết thảy thần thông cùng pháp thuật thế gian…
Tô Triệt tùy theo tỉnh ngộ, thần thông cầm cố này của Lâm Phong, mặc dù còn không phải là đại đạo thuật Tiên Giới, nhưng đó cũng là thần thông cấp bậc cao nhất trên thế gian.
Đùng đùng đùng đùng đùng… .
Quyền ảnh liên tục, Tô Triệt phất tay đánh ra hơn trăm Phá Diệt chi quyền, mục tiêu công kích cũng không phải là Lâm Phong, mà là Thái Cực Âm Dương đồ phía trên đỉnh đầu.
Không nghĩ tới, Phá Diệt quyền kình cũng không hề bắn trúng Thái Cực đồ kia, mà là giống như không có gì bình thường xuyên vào, oanh ầm ầm ầm, chỉ có thể oanh nát tường đá ở trên đỉnh đầu.
– Vô dụng.
Lâm Phong cười ha ha:
– Thần thông Vạn pháp cầm cố này của ta, cũng không phải thực thể, tất cả công kích đối với nó đều vô hiệu, trừ khi ngươi có thể đánh bại ta, làm ta không cách nào thi pháp, lực cầm cố cũng sẽ tự nhiên tiêu tán. Bất quá, loại quyền kình tính chất hủy diệt như ngươi, ta không có cách nào cầm cố, khẳng định thuộc về lực lượng của Viễn cổ ma thần truyền thừa, không thuộc về thế gian…
Nói tới đây, hắn cũng lắc đầu cảm thán:
– Chiếm được một vị Viễn cổ ma thần truyền thừa, đã là thiên đại phúc duyên, nếu ngươi thật sự là người được bảo kia, như vậy, số mệnh cá nhân ngươi thật là tốt đến có chút quá đáng. Như vậy, ta càng là không nỡ lòng giết ngươi…
Không nỡ giết chết Tô Triệt, ý tứ kia là, Lâm Phong vẫn là Tu Tiên giả thế gian, không có năng lực cướp đoạt số mệnh của người khác, nếu như muốn kế thừa số mệnh của Tô Triệt, chỉ có thể biến hắn thành khôi lỗi, thời khắc mang theo trên người. Cứ như vậy, số mệnh của Tô Triệt có khả năng mang đến chỗ tốt, cũng là biến thành của Lâm Phong.
– Tính toán không sai, chỉ tiếc, ngươi không có cái phúc phận này.
Tô Triệt cười lạnh một tiếng, lập tức thi triển ra một thần thông không có bị cầm cố khác, Đại Lôi thuật.
Ca. . .
Hơn chục đạo thiên lôi không đồng phẩm cấp, từ phía trên Phong Lôi tuyệt địa bị dẫn xuống, hướng về phía Lâm Phong phủ đầu đánh xuống. Trong này, vừa có Địa hỏa lôi cấp thấp, Thiên Hỏa lôi, cũng có Tu Chân Giới cao cấp nhất Tử Tiêu Thần Lôi cùng Thái Thanh Thần lôi.
Như này vẫn là bởi vì thân ở dưới đất mấy vạn trượng, một lần chỉ có thể cung lạc hơn chục đạo thiên lôi, nếu như thân ở trên mặt đất Phong Lôi tuyệt địa, Tô Triệt có thể trong nháy mắt hạ hơn trăm đạo thiên lôi.
– Ồ?
Lâm Phong hơi kinh ngạc, tay phải giơ lên, vù vù xoay tròn vài vòng, liền trừ khử hơn chục đạo thiên lôi này thành không, hóa giải vô hình.
– Huyễn Ma nói không sai, quả nhiên là Đại Lôi thuật.
Lâm Phong khẽ gật đầu:
– Lấy hiểu biết thô thiển của ngươi về loại thần thông này, dẫn lạc những thiên lôi cấp thấp kia căn bản thương không tới ta. Bất quá, chỉ là thân phàm nhân, có thể nắm giữ đại đạo thuật, vẫn làm ta cực kỳ ước ao. Thiên Vũ, những bí mật trên người của ngươi kia, ta đúng là càng ngày càng hiếu kỳ.
Giờ khắc này, Tô Triệt thân ở dưới Thái Cực Âm Dương đồ cầm cố, ngoại trừ bảy đại thần thông thuộc về thế gian, cùng với những pháp thuật kia gặp cầm cố ra, bản thân cũng không có cách nào di động mảy may, chỉ có thể bị nhốt tại nguyên chỗ.
Bởi vậy đến xem, Vạn pháp cầm cố của Lâm Phong xấp xỉ với thần thông Tù Ma bản cao cấp, có thể khốn người tại nguyên chỗ, chỉ có điều thần thông này còn kém Tù Ma ở chỗ, chân nguyên cùng Nguyên Anh bên trong không có gặp cầm cố, thi triển không ra bất luận pháp thuật nào.
Tô Triệt giống như sắp chết giãy dụa, hướng về phía Thái Cực Âm Dương đồ trên đỉnh đầu lại sử dụng một hạng đại đạo thuật khác, Đại Thâu thuật.
Hô!
Lần này có hiệu quả, Thái Cực Âm Dương đồ không đủ thực thể lay động một trận, rầm một thoáng nát tan ra, hóa thành một đoàn khí lưu màu nâu, bị Tô Triệt cực kỳ ung dung nhiếp vào trong tay.
– Xoạt!
Tô Triệt không hề do dự, xoay tay đưa đoàn khí lưu này vào Tiên Ngục, để lão Hắc bắt đầu nghiên cứu năng lượng này có loại đặc tính nào, có thể căn cứ đặc tính của nó, tìm ra nhược điểm của Lâm Phong hay không, thậm chí, nói không chừng mình cũng có thể học được môn thần thông đỉnh cấp Vạn pháp cầm cố này. . .
– Ngươi đây là. . .
Thần sắc Lâm Phong biến đổi, trong lúc nhất thời dĩ nhiên phán đoán không ra Tô Triệt là làm sao cướp đi năng lượng thần thông thuộc về mình.
Năng lượng tiêu tán, Vạn pháp cầm cố tự nhiên giải trừ, Tô Triệt cũng khôi phục tự do hành động, trên mặt cố ý toát ra vẻ kinh hãi, vội vàng lui về phía sau cách mấy chục trượng.
Chương 670 : Vạn pháp cầm cố. (hạ)
Đại Thâu thuật!
Lâm Phong tâm thần chấn động, cau mày cân nhắc nói:
– Vừa nãy, ngươi mạnh mẽ cướp đi thần thông của ta, đây chẳng lẽ là mười vị trí đầu trong ba ngàn đại đạo, Đại Thâu thuật?
Tô Triệt nghiêng đầu cười nói:
– Tiếp tục như vậy, không cần bắt ta, chỉ là đoán mò như vậy, bí mật của ta có phải sẽ bị ngươi đoán được hay không.
– Hiện nay mà nói, ta đoán chỉ là mặt ngoài.
Lâm Phong lắc đầu nói:
– Ta đối với bí mật to lớn nhất kia của ngươi, là thấy hứng thú nhất. Thiên Vũ, hôm nay, nếu như bị ngươi từ trong tay của ta chạy thoát, chính là tổn thất lớn nhất cả đời này của ta, tiếp theo, ta sẽ không lưu thủ, nếu ngươi không chủ động đầu hàng, cái kia cũng đừng trách ta ra tay tàn nhẫn, có thể tổn thương tính mạng của ngươi, trực tiếp lấy hồn phách của ngươi ra cùng. . .
– Tùy tiện.
Tô Triệt ngoài miệng không sợ, nhưng trong lòng lại phỏng đoán:
– Vạn pháp cầm cố xấp xỉ với Tù Ma, hiện tại như lời hắn nói lấy ra hồn phách, lẽ nào lại tương tự cùng Nhiếp Hồn sao?
Trong lòng Tô Triệt hiểu rõ, giai đoạn trước mắt, Lâm Phong quyết định chủ ý muốn bắt sống mình, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không bạo phát sát chiêu thực lực chân chính, mình cũng nhân lúc này làm hết sức ma túy tư tưởng của hắn.
Rầm. . .
Lâm Phong đột nhiên lấy ra một xiềng xích ngân sáng loè loè, trầm thấp nói:
– Tu vi Nguyên Anh Tu Chân Giới, nhiều nhất cũng chỉ có thể điều khiển Đạo khí thượng phẩm, mặc dù cho các ngươi có một Đạo khí cực phẩm, cũng không có thể phát huy ra tất cả uy năng của nó; Hiện tại, ta cũng chỉ là thi triển thực lực Nguyên Anh kỳ, nhưng có thể cho ngươi mở mang kiến thức uy năng chân chính của cực phẩm Đạo khí một chút.
– Cực phẩm Đạo khí?
Trong lòng Tô Triệt căng thẳng, nhìn chằm chằm xiềng xích màu bạc không quá bắt mắt kia:
– Xiềng xích này chính là một cực phẩm Đạo khí sao?
Cực phẩm Đạo khí, pháp bảo cường đại hầu như không thể nào tồn tại trong Tu Chân Giới, bởi vì tu vi Nguyên Anh vẫn chưa thể hoàn toàn điều động được cực phẩm Đạo khí, điều khiển nó còn không bằng điều khiển một thượng phẩm Đạo khí, cho nên, những tiền bối phi thăng Linh giới, đã sớm lấy hết vài món cực phẩm Đạo khí trong Tu Chân Giới lên Linh giới, hiện nay, trên căn bản không nhìn thấy.
Hô!
Đối phương vận dụng pháp bảo, Tô Triệt nơi nào còn dám thất lễ, lập tức triệu ra Cự Phú huyền phù trên đỉnh đầu, phòng ngự kết giới màu vàng kim nhất thời bao phủ quanh thân.
– Không nhất định phòng được, nhưng dù sao cũng tốt hơn hoàn toàn không có phòng ngự đi.
Bên trong Tiên Ngục, lão Hắc nói thầm:
– Lần thứ nhất thấy được cực phẩm Đạo khí, dĩ nhiên là một cái dây xích.
– Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, pháp bảo càng là như thế.
Bạch lão ma chậm rãi nói:
– Càng là pháp bảo nhìn như không đáng chú ý, càng có thể hàm chứa uy năng vượt quá tưởng tượng.
Bạch lão ma, làm cho Tô triệt cùng lão Hắc tùy theo nghĩ tới Tiên Ngục bảo tháp:
– Đúng vậy, chỉ nhìn bề ngoài, Tiên Ngục bảo tháp càng tầm thường hơn, giống như mặt hàng rác rưởi vừa từ trong đất đào lên, cho dù ở điếm đồ cổ của thế tục cũng bán không được vài đồng tiền… Nhưng mà, ai có thể nghĩ đến, nó là một bảo vật thần kỳ như vậy.
Rầm . . .
Lâm Phong chỉ nhẹ nhàng run xiềng xích lên, toàn bộ không gian liền xuất hiện chấn động mãnh liệt, chỉ bằng mắt thường liền có thể nhìn thấy trong không khí xuất hiện từng đạo từng đạo sóng gợn răng cưa, nhìn qua như là không gian xé nát, xuất hiện vô số khe nứt.
Hắn cười cười, nói:
– Pháp bảo phòng ngự này của ngươi, đối diện công kích của ta, hẳn là không hề tác dụng, không tin ngươi liền thử xem.
Rầm!
Xiềng xích dài mấy trượng giống như linh xà, bắt đầu tự mình bay múa.
Tô Triệt vốn tưởng rằng xiềng xích kia lại đột nhiên biến dài, lấy hình thái thực thể tạc đánh hoặc quật phòng ngự kết giới của Cự Phú, không nghĩ tới lại nhìn thấy một phen cảnh tượng khác.
Vù vù vù vù…
Toàn bộ trong huyệt động lòng đất, nhất thời xuất hiện vô số đạo xiềng xích màu trắng bạc, lẫn nhau quấn quanh, xoay tròn chung quanh, trong nháy mắt tạo thành một không gian xiềng xích, hầu như không nhìn thấy một chút nào có thể xuyên qua.
Ào ào ào ào…
Âm thanh ngàn vạn xiềng xích run run, dĩ nhiên cực kỳ dễ nghe, giống như tiếng đàn dễ nghe nhất của thế gian, làm cho người ta cảm thấy cực kỳ dễ chịu, lại cảm giác cực kỳ đồ sộ, không tự chủ sẽ chìm đắm trong đó, hận không thể cứ như vậy tinh tế lắng nghe mấy ngày mấy đêm.
Xiềng xích màu bạc càng đổi càng nhiều, trong nháy mắt, liền phong tỏa Tô Triệt hoàn toàn, cũng không còn không gian di động tránh né.
Tô Triệt chỉ có thể toàn lực thôi thúc Cự Phú phòng ngự, ký thác hy vọng vào, có thể thoáng chống đối những xiềng xích quấn quanh này.
Phần phật!
Vạn sợi xiềng xích giống như vô số cự mãng, đồng thời quấn quanh tới Tô Triệt.
Vốn tưởng rằng kết giới Cự Phú thế nào cũng có thể chống đối mấy lần, lại không nghĩ rằng, những xiềng xích này vô thanh vô tức, không hề cách trở xuyên qua kết giới Cự Phú, ào ào ào quấn quanh đến trên người Tô Triệt.
– Đây là…Truyện Audio
Tô Triệt thậm chí cũng chưa kịp kinh ngạc, ngàn vạn xiềng xích lần thứ hai xuyên thấu Đạo phục Linh Bảo trên người, toàn bộ nhập vào trong thân thể.
Nguyên bản vô số xiềng xích tràn ngập phạm vi ngàn trượng, dĩ nhiên tất cả đều chui vào bên trong thân thể Tô Triệt, chợt nhìn qua, thật giống như là Tô Triệt thi triển ra loại thần thông nào đó, thôn phệ ngàn vạn xiềng xích của Lâm Phong, ung dung phá giải lần công kích này của hắn. Sự thực vừa vặn ngược lại, Lâm Phong nói không sai, kết giới Cự Phú không có bất cứ tác dụng phòng ngự gì, căn bản không ngăn được những xiềng xích này. . .Ngàn vạn xiềng xích nhập vào bên trong cơ thể Tô Triệt, chắc chắn sẽ không là chuyện tốt gì.
Tô Triệt âm thầm khẩn trương, trong lúc nhất thời vẫn không có phát hiện bản thân có cái gì không đúng.
– Tâm linh xiềng xích!
Lâm Phong mỉm cười, ngạo nghễ nói:
– Chỉ cần ta hơi suy nghĩ, Tâm linh xiềng xích sẽ toàn diện bạo phát, vừa mới bắt đầu, ngươi sẽ cảm giác bên trong thân thể có ngàn vạn trùng xà gặm nuốt máu thịt cốt tủy của ngươi, sau đó, trái tim sẽ bị xiềng xích tầng tầng quấn quanh, lặc cho tâm thần ngươi nứt toái, sống không bằng chết; Sau đó, ở dưới ta không chế, ngươi sẽ làm ra một ít cử động thân bất do kỷ, nói thí dụ như, chặt xuống một cánh tay, sau đó nuốt xuống…
Không đợi hắn nói xong, Tô Triệt đã yên lòng hơn rất nhiều:
– Nguyên lai là loại thần thông khống chế tâm linh, loại thần thông này đối với người khác có lẽ dùng được, nhưng đối với ta, nhất định là khó có thể có hiệu quả.
Ở phương diện này, Tô Triệt có đầy đủ tự tin, mình có Tiên Ngục bảo tháp trấn thủ hồn phách, không sợ nhất chính là các loại công kích vô hình nhằm vào tâm linh, nguyên thần, thần trí, linh hồn… Hắn muốn nhờ vào đó để khống chế mình, càng là người ngốc nói mê, tuyệt đối không thể.
– Ngươi đem một chiêu này nói đến mức đáng sợ như vậy, kinh khủng như vậy, tại sao đến bây giờ, ta vẫn không có cảm giác nào?