1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 127: Khống chế Thái Ất Môn (c631-c635)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 127: Khống chế Thái Ất Môn (c631-c635)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 631 : Bắt Thái Hư

Coi như cũng không tệ, sau khi thông báo, Tô Triệt ở bên ngoài đại điện chưởng môn chỉ chờ hơn một thời thần đã được phép gặp mặt chưởng môn.

Bên trong nội điện, tinh thần diện mạo Thái Hư rõ ràng lộ ra một ít cảm giác uể oải, đây đều là mệt mỏi do công việc bận rộn mang tới. Tuy nói tu sĩ Nguyên Anh tinh thần trạng thái cao hơn người thường vô số lần, nhưng sau khi Thái Ất Môn tổn thất mất hai đại Nguyên Anh, những sự tình vốn do Thái Hạo cùng Thái Vũ phụ trách đều cần Thái Hư cùng Thái Hoa đến gánh chịu, cũng tương đương với việc trọng trách của mỗi người đều nặng thêm gấp đôi.

Vừa nhận được lý do Hạo Nguyên cầu kiến mình, trong lòng Thái Hư không khỏi vui vẻ:

– Xem ra Hạo Nguyên hẳn là đã khắc phục được ma chướng trong lòng, mới có thể đột phát minh ngộ, đạt được trình độ tâm cảnh càng cao hơn, việc này đối với Kết Anh mà nói, tự nhiên là có chỗ tốt rất lớn. Thái Ất Môn nếu có thể nhiều thêm một Nguyên Anh, thật đúng là nắng hạn gặp mưa rào.

Nguyên nhân chính là như vậy, hắn mới có thể nhanh chóng đồng ý gặp mặt Hạo Nguyên, cũng dự định bỏ ra chút thời gian để truyền đạo giải thích nghi hoặc cho hắn, sự tình các loại sự tình các loại có quan hệ tới việc Kết Anh, đều phải cẩn thận căn dặn một lần, không thể có sai sót.

Tô Triệt đi vào trong nội điện, đầu tiên dùng lễ của đệ tử bái kiến Thái Hư, lập tức phán đoán ra, trong điện cơ quan dày đặc, không chỉ có thể cắt đứt thần thức dò xét từ bên ngoài, còn có các loại trận pháp cùng với cấm chế dùng để khắc chế địch nhân.

– Muốn ở nơi này đối phó với Thái Hư, độ khó có chút khá lớn.

Trong lòng Tô Triệt nói thầm.

Phải biết rằng, Thái Hư này chính là Nguyên Anh hậu kỳ nổi danh đã lâu, Đế Triệt Nhiếp Hồn cùng Tù Ma Thần Thông nhất định là không dùng được đối với hắn, loại thần thông duy nhất có thể tạo được tác dụng khống chế chỉ có Trí Manh, thế nhưng vẻn vẹn chỉ khiến hắn trở thành người mù, cũng không thể ngăn cản hắn lợi dụng những trận pháp cấm chế trong điện này phản kích lại mình.

Phải nói, đánh bại hắn cũng không khó, mà khó chính là khó ở chỗ, làm thế nào mới có thể khống chế được động tĩnh ở mức thấp nhất, tận lực không để kinh động đến những người khác.

– Hạo Nguyên, ngươi nói ngươi đột phát minh ngộ, vậy thử nói xem, ngươi minh ngộ được gì?

Thái Hư trên mặt đầy hòa ái hỏi.

– Đệ tử trong lúc bất chợt nghĩ thông, cuộc đời này nếu như không thể vượt qua được Thiên Vũ, sớm muộn gì cũng sẽ thua trong tay hắn, còn không bằng dứt bỏ hết thảy lo lắng, đưa thân vào chỗ chết để tìm đường sống.

Hạo Nguyên giả mạo vẻ mặt kiên quyết nói:

– Ta muốn bế quan, nếu không thể Kết Anh, vậy thì chính là tọa hóa, chung quy vẫn tốt hơn là lo lắng chờ đợi, cả ngày bị tâm ma dày vò.

Thái Hư khẽ nhíu chân mày, tạm thời vẫn không thể phân biệt được, đây là hắn bi tráng mà quyết đập nồi dìm thuyền, hay là tuyệt vọng tới mức khao khát được giải thoát, hai điều này nhìn thì gần như giống nhau, nhưng ý nghĩa thì lại hoàn toàn bất đồng.

– Hạo Nguyên, nếu như chẳng qua vì Thiên Vũ kia, ta có thể thoáng tiết lộ một câu, hắn sống không lâu nữa đâu, rất nhanh sẽ hoàn toàn biến mất khỏi tu chân giới Khải Nguyên Tinh.

Đôi mắt Thái Hư thấu ra phong mang, trầm giọng nói.

– Như vậy là tốt nhất!

Tô Triệt gật đầu, lại nói:

– Nhưng đệ tử cho rằng, địch nhân lớn nhất không phải là Thiên Vũ, mà là ma chướng trong lòng chính mình. Ta hi vọng có thể khiêu chiến bản thân, chiến thắng được bản thân, không muốn mượn tay người khác giải trừ tâm ma của ta!

– A?

Thái Hư hơi sững sờ, lập tức mặt lộ vẻ vui mừng, khen ngợi:

– Tốt, nên như vậy! Xem ra ngươi quả nhiên đã nghĩ thông suốt rồi.

Chủ động cùng bị động, hoàn toàn là hai khái niệm, Hạo Nguyên có thể chủ động khiêu chiến bản thân, đối mặt với ma chướng trong lòng, điều này đương nhiên là tình huống tốt nhất. Chỉ cần có thể vượt qua được cửa ải này, con đường tương lai nếu như gặp phải trắc trở giống như vậy, đều có thể đơn giản hóa giải.

Loại tâm cảnh này cực kỳ khó có được, quả thực rất có lợi cho bế quan Kết Anh.

Kế tiếp, Thái Hư bắt đầu giảng giải các loại lĩnh hội tâm đắc có quan hệ với việc Kết Anh, Tô Triệt ngược lại là vui vẻ nghiêm túc lắng nghe một hồi, dù sao hắn cũng là một trong mấy người có đạo hạnh thâm hậu nhất tu chân giới, nghe hắn giảng giải cũng rất không tệ.

Lần nói chuyện này chính là nửa canh giờ, ngay cả bản thân Thái Hư cũng cảm thấy vui vẻ, hoàn toàn nhập tâm vào trong cảm giác truyền nghiệp thụ đạo.

Lúc này, hắn đang theo thói quen cầm lấy chén trà, cúi đầu uống một ngụm, Tô Triệt cho rằng đây chính là cơ hội tâm thần hắn thả lỏng nhất, không đề phòng nhất.

Trí Manh!

Hiến tế ra chín thành sinh mệnh lực, nhất thời khiến Thái Hư rơi vào trong một mảnh bóng tối.

Thần thông Trí Manh là dùng sinh mệnh của bản thân làm cái giá, được ăn cả ngã về không, phương thức công kích tự sát không tiếc hết thảy, có thể ở trong một trình độ nhất định vượt cấp tấn công đối thủ, có lẽ tu vi Nguyên Anh sơ kỳ của Tô Triệt cũng có thể thành công sử dụng Trí Manh đối với Hóa Thần sơ kỳ. Còn vượt qua Hóa Thần sơ kỳ, tạm thời vẫn chưa nói trước được.

Chấn động Thái Hư toàn thân, chén trà trong tay rơi xuống mặt bàn, bỗng nhiên hoàn toàn chìm vào trong một mảnh hắc ám, tốc độ phản ứng của bộ não còn chưa ý thực được là có chuyện gì xảy ra, cũng không hề nghĩ đến Hạo Nguyên trước mắt sẽ ám toán mình.

Trong nháy mắt này, trong lòng ngoại trừ kinh ngạc cũng chỉ là kinh ngạc.

Xoạt.

Cùng lúc đó, Tô Triệt phóng ra tất cả các nô bộc Nguyên Anh kỳ trong Tiên Ngục, chỉ để lại một mình Thái Vũ không phóng ra. Bởi vì cân nhắc đến việc Thái Vũ vẫn hoàn toàn còn tư duy, trí tuệ cùng ký ức, bắt hắn tự tay đối phó với người từng là sư huynh như Thái Hư, thật sự có chút tàn nhẫn.

Ba mươi ba nô bộc Nguyên Anh đồng thời xuất hiện tại ở bên trong tòa nội điện diện tích không lớn, trong đó, mười một người có được trọn vẹn sức chiến đấu, đều là nô bộc sau khi cải tạo linh hồn, giống như Thái Vũ cùng Viêm Cốt, bảo lưu được ký ức hoàn chỉnh.

Hai mươi hai người khác, đều là người nhập ma não đã tử vong, U Minh Quỷ Đế an bài cho mỗi người bọn hắn một con quỷ bộc mượn thể trọng sinh, còn đại bộ phận pháp thuật thần thông mà bản thân có được thì lại không thể nào vận dụng.

Bất quá giờ khắc này, không cần để cho bọn họ phóng ra thần thông pháp thuật, chỉ cần phóng kình khí ra ngoài đơn giản nhất là được, bất kỳ một tu tiên giả nào cũng đều có thể làm…

– Vù!

Ba mươi ba Nguyên Anh tu sĩ chợt xuất hiện, trong tầng ba ra ngoài vây Thái Hư chưởng môn vào giữa, đồng thời phóng ra chân nguyên kình khí, hình thành một cỗ gông cùm xiềng xiếc kình khí cường đại chưa từng có, gắt gao nhốt chặt Thái Hư vây ở bên trong.

Vốn Thái Hư triệt để rơi vào hắc ám, trong lúc bất chợt lại cảm thấy một cỗ lực lượng giam cầm cường đại không gì sánh được chợt ập tới gắt gao bao vây lấy mình.

Chương 632 : Khống chế Thái Ất Môn. (thượng)

Cỗ lực lượng giam cầm này, cường đại đến mức khó có thể tưởng tượng, căn bản không giống như là lực lượng tu chân giới nên có, hoàn toàn không thể nào chống lại.

– Chuyện gì xảy ra?

Thái Hư vô cùng kinh hãi, trong sát na tưởng lầm đây là trời cao giáng xuống trừng phạt mới có thể có được uy năng như vậy.

Ba mươi ba tu sĩ Nguyên Anh hợp sức, lực lượng đáng sợ ra sao, trong đó còn có hai Nguyên Anh hậu kỳ, theo thứ tự là Viêm Cốt cùng với người vừa chuyển thế sống lại.

Thái Hư cho dù có được mấy trăm năm lịch duyệt, cũng chưa bao giờ từng bị hơn ba mươi tu sĩ Nguyên Anh vây công, không có kinh nghiệm trên phương diện này, cho nên mới tưởng lầm là uy năng của trừng phạt trời cao giáng xuống.

Thế nhưng đối với Tô Triệt mà nói, chỉ vây khốn Thái Hư thì chưa được, phải khiến cho hắn hoàn toàn không còn lực chống đỡ, mới có thể bắt vào trong Tiên Ngục.

– Thái Ất Môn ta tuân theo pháp chỉ của linh giới mà hành sự, vì sao trời cao lại đối đãi với ta như thế?

Thái Hư trong lúc bất chợt gầm lên một tiếng, bộc phát ra sự không cam lòng cường liệt, bắt đầu toàn lực chống đỡ.

Chẳng qua sức một mình dù sao cũng có hạn, dưới sự liên thủ vây khốn của hơn ba mươi tu sĩ Nguyên Anh, hắn vẫn không thể nào động đậy được.

Nhưng vấn đề là trạng thái bây giờ Tô Triệt cũng không có cách nào công kích được hắn, bởi vì chút lực công kích này của mình cũng không thể nào xuyên thấu qua được lao tù kình khí do hơn ba mươi tu sĩ Nguyên Anh liên thủ chế tạo ra.

– Trước tiên cứ vậy đã, hao phí đi một chút khí lực chân nguyên của hắn cũng tốt.

Tô Triệt thông qua tâm niệm, chỉ huy toàn bộ đám nô bộc Nguyên Anh lần lượt điều chỉnh lực đạo kình khí, không nên dốc toàn lực, mang tới cho Thái Hư một chút cảm giác buông lỏng, dụ dỗ hắn toàn lực giãy dụa, tiêu hao năng lượng trong cơ thể.

Cũng may, nơi này chính là nội điện mà chưởng môn nhân làm việc, không phải bên ngoài đại điện, không có Thái Hư triệu hồi, người khác không dám đến đây quấy rối, các loại cơ quan cùng với cấm chế trong điện cũng có thể hoàn toàn cắt đứt thần thức tra xét của những người khác. Cho nên hắn cũng có được một chút thời gian.

Bên trong lao tù kình khí, Thái Hư dốc sức giãy dụa, cũng điên cuồng kêu loạn, chìm sâu vào trong hắc ám vô biên, trong đầu có loại cảm giác sợ hãi khi bị một lực lượng khó hiểu trói buộc, không phải người nào cũng có thể bình tĩnh ứng phó được.

Bất quá dù sao hắn cũng là một đời chưởng môn đạo hạnh thâm hậu, rất nhanh liền ngừng hò hét điên cuồng, bởi vì hắn biết mình cùng các loại bố trí bên trong nội điện, tiếng quát tháo căn bản không truyền ra ngoài được.

Cứ như vậy, một khắc đồng hồ sau, trạng thái Trí Manh của Thái Hư cuối cùng cũng qua đi.

Nhưng sinh mệnh lực của Tô Triệt thì vẫn chưa được bổ sung lại, cho nên không dám phát động thần thông Trí Manh một lần nữa.

Vì vậy Thái Hư đồng thời khôi phục thị giác cùng với thần thức, liền nhìn thấy rõ, đâu phải uy năng trời cao gì, dĩ nhiên lại là một phòng đứng đầy tu sĩ Nguyên Anh đang liên thủ trấn áp mình.

Trong đó, ngoại trừ Linh Dược Sơn Thần Húc, ba mươi hai tu sĩ Nguyên Anh còn lại, tất cả đều là khuôn mặt xa lạ, cũng không biết từ đâu nhảy ra. Thái Hư hiểu rất rõ, tu chân giới Khải Nguyên Tinh tuyệt đối không tồn tại những người này.

– Nguyên Anh đến từ tu chân giới tinh vực khác? Chẳng lẽ là…

Thái Hư trong nháy mắt tỉnh ngộ, lại nghĩ tới thời gian trước, Thiên Huyền tông tuyên bố với bên ngoài, vừa gia nhập thêm một trưởng lão Nguyên Anh, cũng là một người đến từ tu chân giới tinh vực khác. Hơn nữa, Linh Dược Sơn Thần Húc thất tung, cũng có quan hệ cùng với người nọ.

– Thiên Vũ!

Thái Hư mặc dù không thể động, ánh mắt vẫn có thể nhìn lên người Tô Triệt, lớn tiếng nói:

– Ngươi không phải Hạo Nguyên, ngươi là Thiên Vũ!

– Ngươi quả là đầu óc chậm chạp, hiện giờ mới phát hiện ra sao?

Tô Triệt mỉm cười nói:

– Đã lâu không gặp, Thái Hư chưởng môn già đi không ít.

Thái Hư thần tình ngưng trệ, trong lòng thầm mắng, đều là do ngươi tặng cả đấy!

Tô Triệt ra hiệu về phía hơn ba mười nô bộc Nguyên Anh của mình, trầm giọng nói:

– Thức thời mới là tuấn kiệt, hiện tại, hơn ba mươi tu sĩ Nguyên Anh liên thủ trấn áp ngươi. Giết hay không giết ngươi, chỉ nằm trong một ý niệm của ta. Nhưng vẫn cần phải hỏi một tiếng, Thái Hư chưởng môn là muốn lựa chọn đường sống, hay là đường chết?

Bây giờ loại trạng thái này, bắt sống hắn quả thật có chút khó khăn, nhưng muốn giết chết hắn, chỉ cần Viêm Cốt cùng mười một nô bộc Nguyên Anh trạng thái bình thường trong lúc trấn áp bạo phát ra sát chiêu, nhất định có thể đánh hắn thành cặn bã.

Nhưng vấn đề là, diệt sát một Nguyên Anh hậu kỳ, khó tránh khỏi sẽ tạo ra động tĩnh không nhỏ, vì đại cục, Tô Triệt vẫn hi vọng hắn có thể buông tha phản kháng, chủ động đầu hàng.

– Đường sống, đường chết, có gì khác nhau?

Thái Hư mặc dù không thể quay đầu, nhưng ánh mắt vẫn chuyển được lên mặt Thần Húc:

– Ngươi nói đường sống chính là như hắn, biến thành một khôi lỗi, chỉ biết nghe theo ngươi chỉ huy, vậy thì chết còn hơn.

Không đợi Tô Triệt đáp lại, Thần Húc chủ động trả lời:

– Thái Hư đạo hữu lời ấy sai rồi, ta cũng không phải là một khôi lỗi, vẫn có được tư tưởng cùng với ký ức vốn có, chưa từng quên mất, còn có thể tiếp tục con đường tiên đạo của ta. Mà bây giờ, ta cảm giác trạng thái tu luyện hiện nay hơn xa ngày trước, tâm vô tạp niệm, tâm tư thông suốt, không lo ma chướng trong lòng.

– Đáng sợ như thế!

Nghe hắn vừa nói vậy, Thái Hư ngược lại càng thêm giật mình:

– Vậy mà ngươi lại bị hắn mê hoặc đến trình độ này, quá khứ đều rõ ràng ở trong lòng, ngươi cũng đồng ý khuất phục hắn, thật sự là thật đáng sợ.

Tô Triệt cười lớn:

– Nếu như ngươi cảm thấy đáng sợ, ta có thể xóa đi hết thảy ký ức của ngươi, đem ngươi cải tạo thành một khôi lỗi ngu ngốc. Chẳng qua không biết ngươi có đồng ý biến thành như vậy hay không?

Thái Hư không hé răng, trong lòng còn đang khiếp sợ thủ đoạn đáng sợ của Tô Triệt, Thần Húc rõ ràng còn giữ được tư tưởng cùng ký ức vốn có, vậy mà bộ dáng lại trung thành không gì sánh được, phục tùng thành kính không gì sánh được.

Sự tình loại này, trên tu chân giới chưa từng được nghe qua.

Vừa nghĩ tới bản thân sẽ bị cải tạo thành như vậy, trong lòng Thái Hư tràn ngập sợ hãi: sau này, ta còn là ta sao?

– Thái Hư chưởng môn, ngươi cũng biết, dưới tình cảnh hiện tại, giết ngươi rất dễ!

Tô Triệt trầm giọng nói:

– Đồng thời sau khi giết ngươi, bằng vào hơn ba mươi thuộc hạ tu vi Nguyên Anh của ta, giết cho Thái Ất Môn của ngươi chó gà không tha cũng rất dễ dàng. Ta cho ngươi mười phút để suy nghĩ cân nhắc, nếu như ngươi không đồng ý khuất phục, ta liền giết ngươi, sau đó lại diệt đi đạo thống Thái Ất Môn của ngươi, để ngươi làm một đại tội nhân trong lịch sử tu chân của Khải Nguyên Tinh, vĩnh viễn không rửa sạch được tội danh diệt phái này.

– A?

Thái Hư chưởng môn nhất thời ngây ra, lúc này mới ý thức được sự tình so với suy nghĩ của mình còn nghiêm trọng hơn ngàn vạn lần.

Chương 633 : Khống chế Thái Ất Môn. (hạ)

Đúng vậy, nếu như ta chết, chỉ bằng vào một mình Thái Hoa, sao có thể ngăn chặn được sự tàn sát trắng trợn của hơn ba mươi tu sĩ Nguyên Anh trước mắt này…

Ngữ khí của Tô Triệt càng nặng thêm:

– Thái Ất Môn là tồn hay là vong, đều nằm trong một ý niệm của ta, mà giờ khắc này lựa chọn của ngươi, có thể quyết định được ý niệm đó của ta. Nói đến cùng, vẫn là do ngươi mà thôi.

– Ngươi…

Thái Hư chưởng môn nhất thời không nói gì, chỉ có thể lớn tiếng bi thương trong lòng:

– Thiên Vũ này, chính là khắc tinh trời sinh của Thái Ất Môn, trời cao tạo ra một kẻ như vậy, rốt cuộc là vì sao?

Đến bây giờ hắn vẫn còn cho rằng bản thân làm việc tuân theo pháp chỉ của linh giới, chính là hành sự thuận theo trời, hẳn là phải được trời cao che chở mới đúng. Nhưng vì sao lại khiến cho Thái Ất Môn rơi xuống vực sâu như ngày hôm nay?

Siêu cấp môn phái truyền thừa hơn ba vạn năm, sắp bị mất đi ở trong tay mình sao?

Tô Triệt ngồi vào một cái ghế cách đó không xa, nói là cho hắn mười phút thời gian để cân nhắc, kỳ thực vẻn vẹn chỉ cần mười hơi thở là có thể đưa ra quyết định.

Nhưng lão gia hỏa này thủy chung không mở miệng, vì vậy trong mắt Tô Triệt chợt lóe phong mang, hung hăng phun ra một chữ:

– Giết!

Từ giết này, không chỉ đại biểu cho một cái mạng già của Thái Hư, mà còn có cả mấy chục vạn môn đồ Thái Ất Môn từ trên xuống dưới.

Đương nhiên Tô Triệt không có khả năng thực sự tạo ra sát nghiệp lớn như vậy, chỉ có thể bắt toàn bộ người ném vào trong Tiên Ngục, coi như là cho bọn họ di dân, đi vào trong thế giới Tiên Ngục phát triển một lần nữa cũng không tệ.

Vừa vặn, không gian tầng một của Tiên Ngục đã tương đương cùng với Khải Nguyên Tinh, nhưng vẫn là một mảnh hoang vắng, khuyết thiếu sinh cơ, bước tiếp theo quả thực cần bổ sung thêm vào một lượng lớn sinh linh.

Tuy rằng Thái Hư ở bên trong lao tù kình khí, nhưng vẫn rõ ràng cảm giác được sát khí ngưng tụ trên người Tô Triệt trở nên nồng nặc, hắn thực sự cho rằng tên ma quỷ trước mắt này, sẽ hoàn toàn diệt phái Thái Ất Môn, từ nay về sau triệt để xóa tên khỏi tu chân giới.

– Khoan đã!

Thái Hư chưởng môn hô to một tiếng, đồng thời mấy giọt nước mắt cũng chảy ra, vì giữ gìn đạo thống của Thái Ất Môn, rốt cục hắn cũng đưa ra lựa chọn: Hi sinh bản thân, bảo toàn tông môn, thà rằng bị Tô Triệt cải tạo thành nô lệ trung thành như Thần Húc.

– Thiên Vũ, ta có thể khuất phục, nhưng ngươi cần cam đoan sẽ không lạm sát kẻ vô tội, không nên hủy diệt đi đạo thống của phái ta.

Hai mắt Thái Hư đỏ quạch, khàn giọng rống to.

– Điểm này ta có thể cam đoan.

Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu:

– Ta vốn không phải kẻ lạm sát, nếu không phải các ngươi chủ động chạy tới trêu chọc ta, đã từng nghe nói qua ta giết nhầm một người vô tội nào chưa?

Thần tình Thái Hư sửng sốt, khẽ nghĩ lại, chỉ có thể yên lặng thừa nhận ở trong lòng: Thiên Vũ mặc dù thanh danh hiển hách, nhưng quả thực chưa từng nghe nói hắn giết qua mấy người. Thậm chí có thể nói, hắn có thể được coi là loại người trên tay dính ít máu tươi nhất trong tu chân giới.

Tô Triệt lại nói:

– Trong vòng ba năm, Thái Ất Môn sẽ bị hạ xuống thành môn phái cỡ lớn, chẳng qua dù sao cũng là một tông môn truyền thừa mấy vạn năm, tích góp phong phú như vậy, hẳn là không mất mấy năm sau, liền có thể sản sinh ra hai ba vị Nguyên Anh, một lần nữa khôi phục lại phong thái của siêu cấp môn phái. Chẳng qua, chỉ mong đám hậu bối này sẽ không phạm phải sai lầm của tiền bối, không có việc gì lại chạy tới trêu chọc ta.

– Được rồi, ta tin ngươi!

Thái Hư nặng nề thở dài, tự mình phong ấn tu vi toàn thân, hoàn toàn buông tha chống cự.

Một khi hắn buông tha chống cự, Tô Triệt liền có thể thu hắn vào Tiên Ngục.

– Vèo!

Toàn bộ người trong phòng đều biến mất, chỉ còn có một mình Tô Triệt, Thái Hư cùng hơn ba mươi nô bộc Nguyên Anh đều đã bị đưa vào trong Tiên Ngục.

Thái Hư bị bắt vào trong Tiên Ngục, lập tức bị đưa đến không gian tầng bốn, vẻn vẹn một khắc đồng hồ sau, khi hắn một lần nữa xuất hiện trước mặt Tô Triệt, ngay lập tức quỳ rạp trên mặt đất, cung kính nói:

– Lão nô Thái Hư bái kiến chủ nhân.

– Đứng lên đi!

Ngữ khí Tô Triệt tuy rằng bình thản, nhưng ở sâu trong nội tâm, cũng bị sự tương phản quá lớn này khiến cho có chút không thích ứng.

Khoảnh khắc trước, vẫn là cừu địch đánh sống đánh chết, không đội trời chung, giờ khắc này, đường đường chưởng môn nhân Thái Ất Môn, nhân vật cấp đại lão của tu chân giới Khải Nguyên Tinh, vậy mà lại luôn mình xưng hô mình là chủ nhân, đồng thời trình độ trung thành hoàn toàn không cần nghi ngờ.

Quả thực giống như nằm mơ, bản thân Tô Triệt cũng có chút hốt hoảng.

– Bảo tháp Tiên Ngục, quả nhiên là thần kỳ không gì sánh được… Giờ khắc này, Tô Triệt lại một lần nữa cảm thấy vô cùng may mắn vì bản thân có thể thu được kiện kỳ bảo có một không hai như Tiên Ngục.

Việc tiếp theo liền dễ nói, Thái Hư chưởng môn đã trở thành người hầu trung thành không gì sánh được với Tô Triệt, lợi dụng thân phận của hắn, trước tiên triệu hồi Thái thượng trưởng lão Thái Hoa đến bên trong chưởng môn nội điện.

Tô Triệt thì lại trốn vào bên trong một gian mật thất, sự tình thu thập Thái Hoa giao cho một mình Thái Hư cũng đủ rồi.

Đối mặt với chưởng môn sư huynh thân cận nhất của mình, căn bản là Thái Hoa không hề đề phòng, không hề cảnh giác.

Thái Hư chậm rãi xử lý một ít sự vụ trong tông môn, sau đó dần dần đi tới phía sau lưng Thái Hoa…

– Vâng, đúng là như thế, chưởng môn sư huynh nói đúng.

Thái Hoa vẫn còn khiêm tốn gật đầu, nhưng bất chợt trước mắt thấy tối sầm, ngất đi ngã xuống đất,

Hắn chẳng qua chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, dưới tình huống hoàn toàn không có phòng bị, bị Thái Hư từ phía sau tung một chưởng đánh trúng gáy, trực tiếp ngất đi, vô cùng sạch sẽ.

Trong Tiên Ngục lại nhiều thêm một nô bộc Nguyên Anh kỳ!

– Cho nên nói, địch nhân đã biết không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là người ẩn núp ở bên cạnh ngươi, làm cho ngươi yên tâm nhất, không ngờ lại dự tính mưu hại ngươi, quả thực không thể đề phòng.

Chứng kiến sự tình trước mắt, cũng khiến cho Tô Triệt tỉnh táo lại rất nhiều, thế gian này, ngoại trừ lão Hắc, tuyệt đối sẽ không hoàn toàn tín nhiệm vào bất kỳ kẻ nào khác.

Bởi vì có đôi khi, người thân cận nhất bên người lại muốn mưu hại ngươi, cũng giống như Thái Hư lúc này, hoàn toàn không phải do chính bản thân hắn, chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh của Tô Triệt vô điều kiện.

Từ giờ trở đi, toàn bộ Thái Ất Môn đều đã nằm trong sự khống chế của Tô Triệt, thậm chí trình độ khống chế so với Thiên Huyền tông còn triệt để hơn. Muốn nó sinh thì sinh, muốn nó vong thì vong.

Bước tiếp theo của kế hoạch… trước tiên không nói vội, Tô Triệt đang nóng lòng muốn hiểu rõ sự tình liên quan tới sứ giả linh giới.

– Thái Hư, sứ giả linh giới quả thực có thể đơn độc một mình hạ giới sao?

Trong nội điện, Tô Triệt ngồi ở trên bảo tọa vốn thuộc về Thái Hư chưởng môn, mà Thái Hư thì lại ngồi ở phía bên dưới.

Chương 634 : Kế của Thái Hư. (thượng)

Còn có thể ban thưởng ghế để ngồi cũng coi như không tệ rồi.

Thái Hư chưởng môn cung kính ngồi ở bên dưới, tình cảnh như thế, nếu như bị người khác trong Thái Ất Môn nhìn thấy, phỏng chừng đều sẽ bị dọa sợ tới ngất đi. Lúc này Thái Hư trả lời:

– Vâng, chủ nhân, chẳng những có biện pháp một mình hạ giới, hơn nữa rất nhanh hắn sẽ xuống tới đây, theo phỏng đoán của ta, trong vòng ba tháng, bất cứ lúc nào cũng có thể.

– Sứ giả linh giới kia có tu vi gì, ngươi biết không?

Tô Triệt lại hỏi.

– Điều này tạm thời còn chưa thể xác định.

Thái Hư trả lời:

– Bởi vì thuộc hạ thực sự không biết, rốt cuộc là sứ giả linh giới nào hạ giới, đối với thân phận địa vị, tu vi thực lực của bọn họ, đều hoàn toàn không biết gì cả. Chính xác mà nói, ta căn bản không có tư cách thăm dò những tin tức này.

Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, quả thực Nguyên Anh kỳ tu chân giới ở trong mắt những người linh giới, chính là một con kiến hôi mà thôi, nếu không phải vì hạ giới tầm bảo, bọn họ cũng chẳng thèm phản ứng lại đám người đê tiện dưới hạ giới này.

Chẳng qua Thái Hư lại bổ sung:

– Thế nhưng căn cứ vào trực giác cùng suy đoán của thuộc hạ, khả năng là tu sĩ Luyện Hư Kỳ đại năng là cao nhất. Bởi vì, nếu như ta là người chủ trì hành động lần này, nếu muốn phái xuống dưới một người, khẳng định phải là người tài giỏi đắc lực mới được, mà Hóa Thần kỳ ở trong linh giới không tính là gì, không xứng đáng với cái danh “tài giỏi đắc lực” được.

– Có đạo lý!

Tô Triệt nặng nề gật đầu:

– Tám chín phần mười sẽ là Luyện Hư Kỳ.

Sở dĩ xác định là Luyện Hư Kỳ, bởi vì tu vi cảnh giới cao hơn Luyện Hư Kỳ chính là Độ Kiếp kỳ. Độ Kiếp kỳ ở tại linh giới, chính là cùng cấp bậc với Nguyên Anh kỳ tại tu chân giới, đều là đại lão một phương, không có khả năng tự mình chạy xuống làm mấy việc tay chân này được.

Trên Độ Kiếp kỳ chính là Đại Thừa kỳ, những người kia đều chuẩn bị phi thăng tiên giới bất cứ lúc nào, càng không có tinh lực để bận tâm tới mấy việc vặt của thế gian.

– Trong vòng ba tháng, bất cứ lúc nào cũng có thể hạ giới…

Tô Triệt âm thầm cân nhắc:

– Nói như vậy, kế hoạch của ta, nhất định phải hoàn thành nội trong một tháng.

Tô Triệt liền nói với Thái Hư:

– Đi dọn sạch toàn bộ bảo khố tông môn Thái Ất Môn, đưa đến nơi này cho ta.

– Vâng, thuộc hạ tuân mệnh!

Thái Hư cung kính hành lễ, đứng dậy rời đi.

Thái Ất Môn truyền thừa hơn ba vạn năm, tích súc thâm hậu, Tô Triệt khẳng định sẽ không bỏ qua, chuyện này giao cho Thái Hư đi làm, bản thân không cần thiết phải tự mình chạy đi. Bởi vì độ trung thành của Thái Hư không phải là vấn đề, tuyệt đối sẽ không giấu diếm hay cất đi làm của riêng.

Cho dù có chút giấu diếm, sau khi tiến vào Tiên Ngục, cũng không thể nào gạt được Độc Tâm Thuật của lão Hắc.

Trong chuyện này, khiến cho Tô Triệt vui mừng chính là, hai kiện đạo khí của Thái Ất Môn đều rơi vào tay mình, nhất là đạo khí trung phẩm Thái Ất Du Long Kiếm, chính là một kiện pháp bảo công kích, vừa lúc có thể bù đắp khuyết điểm lực công kích không đủ của Tô Triệt.

Thái Hư đi rồi, Tô Triệt ngồi ngay ngắn trên bảo tọa chưởng môn, trong lòng suy tính, cảm giác nắm trong tay một phái thế này đúng là không tệ, mấy chục vạn tu tiên giả từ trên xuống dưới của một siêu cấp môn phái, hơn nữa phía dưới còn điều khiển rất nhiều quốc gia nhân loại…

Có thể nói, nhân sinh của hơn mười ức người tất cả đều nắm giữ ở trong tay mình, sinh tử tồn vong, đều theo tâm ta.

– Nguyên lai, cảm giác nắm giữ quyền lực cũng là một loại hưởng thụ chí cao của tinh thần. Chẳng trách bất kể là thế gian hay là tiên giới, hai chữ quyền lực cũng đều khiến rất nhiều người mê muội không gì sánh được…

Giờ khắc này, Tô Triệt xem như là chân chính cảm thụ được loại cảm giác thỏa mãn cùng thành tựu khi được nắm giữ đại quyền, lúc trước ở tại Thiên Huyền tông, dù sao cũng chỉ là một phó chưởng giáo, đồng thời hầu như không hề tham gia quản lý sự vụ trong tông môn.

Không bao lâu sau, Thái Hư đã quay về, khom người đưa ra một chiếc trữ vật giới chỉ, hơn nữa còn là loại vô cùng cao cấp, không gian bên trong cực kỳ khả quan.

Tích súc toàn bộ môn phái hơn ba vạn năm của Thái Ất Môn đều ở trong đó.

Nếu như không thu hoạch được một khoản tài phú ngập trời tại Vu Hoàng Tinh, vậy thì khoản thu nhập này ở Thái Ất Môn tất nhiên sẽ một phần kinh hiỷ rất lớn, nhưng Tô Triệt đã có được tài nguyên tu luyện của một viên tinh cầu nguyên thủy, giá trị của nó khẳng định sẽ vượt qua tài phú của Thái Ất Môn gấp trăm lần, bây giờ cũng không hề có cảm giác quá kích động cùng hưng phấn.

Chân chính có thể làm cho Tô Triệt để mắt tới, chỉ có hai kiện đạo khí, một kiện là Thái Ất Du Long Kiếm, kiện còn lại là là đạo khí hạ phẩm Long Huyết Chiến Kỳ, công thủ vẹn toàn, uy lực bất phàm.

Nhưng loại pháp bảo công phòng nhất thể như Long Huyết Chiến Kỳ này, hiệu lực công kích cùng phòng ngự chính là đem uy năng của cả kiện đạo khí chia ra làm đôi, cho nên không bằng được pháp bảo phòng ngự hoặc là pháp bảo công kích thuần túy.

Phương diện phòng ngự, Tô Triệt đã có được Cự Phú, không hề cần pháp bảo phòng ngự dưới đạo khí thượng phẩm nào khác, phương diện công kích tuy nói là càng nhiều càng tốt, chẳng qua Tô Triệt có Thái Ất Du Long Kiếm, vậy khi xuất thủ có lẽ cũng chẳng bao giờ đồng thời sử dụng cả Long Huyết Chiến Kỳ, còn không bằng giao cho thủ hạ của mình sử dụng.

Vì vậy đạo khí trấn phái của Thái Ất Môn này, lại trở về trên tay Thái Hư, để cho hắn điều khiển Long Huyết Chiến Kỳ phụ trợ Tô Triệt tác chiến cùng với địch nhân.

Trong hơn ba mươi nô bộc Nguyên Anh hậu kỳ, tu vi thực lực của Thái Hư xem như là cao nhất, tấn chức Nguyên Anh hậu kỳ cũng phải hơn hai trăm năm, Viêm Cốt vừa mới thăng cấp so với hắn cũng kém hơn một bậc. Về phần linh mạch ẩn sâu dưới đất của Thái Ất Môn, Tô Triệt cũng không có thời gian chậm rãi rút lấy nó. Dù sao nơi này không có siêu cấp cường giả như trưởng lão Vu Tộc, có thể đóng băng tòn bộ linh mạch sau đó rút ra, cắt thành đoạn để cho Tô Triệt tùy ý thu vào.

Chỉ bằng Tô Triệt cùng với lực lượng toàn bộ thủ hạ, nếu như muốn triệt để rút ra được linh mạch này, hai ba mươi năm cũng chưa chắc có thể thành công, không có nhiều thời gian như vậy mà lãng phí. Cho nên chỉ có thể tạm thời buông tha nó.

Đến khi Thái Hư chân chính nhìn thấy được trong không gian Tiên Ngục chồng chất vật tư lớn như núi, cũng cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng:

– Tài vật mà chủ nhân có được, mấy chục Thái Ất Môn cũng đều không thể sánh bằng!

Kế tiếp, Tô Triệt liền cùng Thái Hư thương nghị bước tiếp theo thực thi kế hoạch, làm sao mới có thể gặm nhấm dần dần trận doanh hỗn loạn của đám tu sĩ Nguyên Anh này.

Thái Hư kiến nghị chính là, trước tiên nên bắt đầu từ môn phái cỡ lớn bên trong cảnh nội Thái Ất Môn, tám môn phái cỡ lớn, tám chưởng môn nhân Nguyên Anh kỳ, tất cả đều bắt hết, cải tạo thành nô bộc trung thực, sau đó lại thả ra ngoài, toàn cảnh Thái Ất Môn cũng sẽ triệt để nằm trong tay Tô Triệt, không có một ai có dị tâm.

Chương 635 : Kế của Thái Hư. (hạ)

Tô Triệt tiếp thu kiến nghị này của hắn, vì vậy Thái Hư liền phân biệt gửi đi truyền tấn ngọc phù cho chưởng môn nhân của tám môn phái cỡ lớn, triệu tập bọn họ đến đây nghị sự, nhưng thời gian ước định thì thoáng chênh lệch nhau một chút.

Môn phái xa nhất, khoảng cách tới Thái Ất Môn cũng không quá bốn vạn dặm, tu vi Nguyên Anh không cần một khắc đồng hồ là có thể chạy tới.

Giờ Thìn sáng ngày hôm sau, chưởng môn một môn phái gần nhất đã đi tới Thái Ất Môn đầu tiên, sau khi được mời vào bên trong nội điện chưởng môn, dưới sự liên thủ ám toán của Thái Hư, Thái Hoa cùng Tô Triệt, trong nháy mắt đã bị bắt, không có lực chống cự.

Chỗ tốt lớn nhất chính là, nơi này là Thái Ất Môn, khi Thái Hư cùng Thái Hoa động thủ với người khác, cho dù làm ra động tĩnh lớn hơn nữa cũng sẽ không có ai dám nói nửa lời.

Môn đồ Thái Ất Môn sẽ cho rằng, bất cứ chuyện gì chưởng môn cùng Thái thượng trưởng lão làm ra đều có đạo lý.

Bắt đầu từ giờ Thìn buổi sáng, đến giờ Dậu buổi chiều thì kết thúc, tám đại chưởng môn cứ vậy từng người bị bắt đưa vào trong Tiên Ngục tiến hành cải tạo linh hồn một phen, trở thành người hầu trung thực của Tô Triệt.

Tô Triệt tạm thời không thả bọn họ ra ngoài, mà là lưu lại ở Thái Ất Môn để mở rộng thực lực, bước tiếp theo trong quá trình bắt toàn bộ tu sĩ Nguyên Anh môn phái khác, nếu như xuất hiện tình huống gì, cũng có thể nhanh chóng áp chế lại.

Tám môn phái cỡ lớn này đều sinh tồn phụ thuộc vào Thái Ất Môn, đối với mệnh lệnh chưởng môn Thái Hư không dám vi phạm, mới có thể thuận lợi như vậy, chưởng môn nhân trong trận doanh của sáu siêu cấp môn phái khác, độ khó sẽ tăng lên rất nhiều.

– Chủ nhân, chưởng môn sáu phái đều là người cực kỳ cẩn thận, nếu như không có một lý do vô cùng hợp lý đồng thời họ không thể nào cự tuyệt nổi, bọn họ không có khả năng sẽ tự mình đi tới Thái Ất Môn.

Thái Hư giải thích:

– Trong ngày thường, bảy đại chưởng môn chúng ta tụ hội đều lựa chọn một nơi hoang vu không thuộc về bất kỳ thế lực nào, rất ít khi đi vào bên trong sào huyệt của một phái.

Tô Triệt gật đầu, nguyên nhân trong đó cũng có thể hiểu rõ.

Muốn tụ hội, có thể, nhưng phải đi tới một nơi hoang vu đối với ai trong bảy đại trưởng môn cũng đều an tàn, không có uy hiếp lớn nhất của đại trận hộ sơn của tông môn, vậy thì họ mới yên tâm lớn mật đi phó ước.

Bởi vậy nếu muốn triệu tập tất cả bọn họ đến Thái Ất Môn, phải có một lý do cực kỳ cường đại.

Từ đây liền có thể nhìn ra được, địa vị Thái Ất Môn ở tu chân giới Khải Nguyên Tinh, kém xa không bằng Tuyệt Trần Cốc Mạc Lam Tinh. Đương nhiên, trên Khải Nguyên Tinh cũng không có môn phái nào có thể được như Tuyệt Trần Cốc, cứ cách hai ba đời lại có được một vị Hóa Thần kỳ.

Lúc đầu ở tại Mạc Lam Tinh, Tô Triệt cũng cảm thấy hiếu kỳ đối với cơ mật tối cao của Tuyệt Trần Cốc, cũng muốn tìm hiểu xem bên trong tòa sơn cốc nho nhỏ kia đến tột cùng là cất giấu bảo vật gì. Chẳng qua đối mặt với Tuyệt Trần cốc chủ nguy hiểm khó lường kia, một lão gia hỏa không thể so sánh với lẽ thường, Tô Triệt quả thực không có can đảm mạo hiểm tiến vào bên trong sơn cốc, vạn nhất ở trong đó bị hắn sớm bày ra pháp trận tiên gia lợi hại không gì sánh được nào đó, vậy thì mình…

Huống hồ, đối với việc bản thân có thể tấn chức được lên Hóa Thần hay không, Tô Triệt không có bất kỳ lo lắng hoài nghi gì, đã có được bảo vật Tiên Ngục bậc này, không cần phải tham chút bí mật của Tuyệt Trần Cốc.

Quay về chính đề, Tô Triệt lại hỏi:

– Ngươi có thể nghĩ đến lý do gì để mời được tất cả sáu đại chưởng môn tới Thái Ất Môn?

Vấn đề này, Thái Hư đã sớm nghĩ xong đáp án, danh hiệu lão hồ ly đệ nhất tu chân giới Khải Nguyên Tinh, cũng không phải là nói chơi như vậy. Hắn trả lời:

– Thuộc hạ quả thực đã nghĩ ra được một lý do, có thể lợi dụng sứ giả linh giới làm cái cớ, lại nói, đây là sứ giả linh giới hạ đạt ý chỉ, ra lệnh cho mọi người đến đây hội họp, có thể nói ra yêu cầu của mình đối với sứ giả linh giới, nói rõ mình khát vọng có được loại phần thưởng nào.

Nói đến đây, Thái Hư cười ha hả:

– Nói đến cũng vừa vặn, lúc trước thuộc hạ quả thực nhận được tin tức mà sứ giả linh giới truyền xuống, trong thời gian tới sẽ một mình hạ giới, cũng sẽ ban thưởng cho bảy đại môn phái chúng ta, tỷ như một kiện đạo khí thượng phẩm, hai ba kiện đạo khí trung phẩm chẳng hạn…

– Phần thưởng mỗi phái là một kiện đạo khí thượng phẩm, hai ba kiện đạo khí trung phẩm? Thật là hào phóng…

Đầu tiên là Tô Triệt hơi sững sờ, lập tức bừng tỉnh lại:

– Mấy thứ này là bảo bối của chúng ta, nhưng ở tại linh giới thì lại chẳng tính là gì.

– Đúng vậy, đối với chúng ta mà nói, chính là pháp bảo đỉnh cấp tha thiết ước mơ.

Thái Hư gật đầu nói:

– Lúc đó, tu sĩ Nguyên Anh các đại môn phái này nghe được tin tức, đều sẽ phi thường mừng rỡ, nếu như ta lấy lý do sứ giả linh giới phát ra triệu hoán, bọn họ khẳng định sẽ đến, cũng không dám không đến.

– Lý do này không tệ!

Tô Triệt mỉm cười nói:

– Nếu đổi lại là ta, cũng sẽ mừng rỡ chạy tới.

– Chẳng qua, phương diện này còn có một vấn đề.

Thái Hư nghiêm sắc nói:truyện ma audio

– Chưởng môn sáu phái, không phải là đám chưởng môn của mấy môn phái cỡ lớn sinh tồn dựa vào Thái Ất Môn, không có khả năng chúng ta nói gì đều nghe nấy. Lời mời chúng ta phát ra với bọn họ, không thể sai lệch được, phải hoàn toàn nhất trí. Bằng không, giữa bọn họ nếu như có trao đổi một chút, sẽ bởi vì thời gian khác nhau mà sinh nghi. Đám lão quỷ này cũng không dễ lừa gạt.

– Điều này cũng đúng!

Tô Triệt chậm rãi gật đầu, chưởng môn sáu phái kia đều là đám hồ ly, một chút sơ hở cũng sẽ khiến cho bon họ nghi ngờ, quả thực không dễ lừa gạt.

Sứ giả linh giới là nhân vật cao ngạo ra sao, đồng ý giao lưu một chút với tu sĩ Nguyên Anh hạ giới, thực sự đã là thể diện lớn lao, sao có thể ngày hôm nay gặp Vạn Quỷ Tông, ngày mai gặp Huyễn Ma Giáo, hôm sau lại gặp Linh Dược Sơn…

Xử lý như vậy, khẳng định đám lão quỷ này sẽ sinh nghi ngay.

Nếu như sáu đại chưởng môn đồng thời tới, độ khó bắt toàn bộ bọn họ tất nhiên sẽ rất lớn.

Tô Triệt cũng đã nghĩ qua, có thể dựa vào thuật dịch dung đỉnh cấp của mình, phân biệt trà trộn vào bên trong sáu phái, giống như từng bắt Thái Hư, phân biệt bắt lấy chưởng môn nhân của sáu môn phái kia.

Nhưng loại phương pháp này lại quá tốn thời gian, vạn nhất trong quá trình bắt người xảy ra trở ngại, cũng không biết sẽ phải lãng phí bao nhiêu ngày nữa.

Thái Hư đã nói, nội trong ba tháng, sứ giả linh giới có thể hạ giới bất cứ lúc nào, hiện tại chính là quá trình tranh đoạt từng chút thời gian cùng với hắn. Đối phó trận doanh của bảy đại môn phái, không thể nghi ngờ chính là càng nhanh càng tốt.

Vậy thì làm sao mới có thể nhanh nhất?

Đương nhiên là đầu tiên đối phó với các đại chưởng môn, sau đó an bài nhiệm vụ cho bọn hắn tự mình đối phó với trưởng lão Nguyên Anh trong môn phái, cùng với những tu sĩ Nguyên Anh của các môn phái cỡ lớn trong cảnh nội của mình, sau đó đưa tới trước mặt Tô Triệt.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 1 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 1 ngày trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!