[Audio] Tiên Ngục dịch
Tập 12: Lão Hắc – Trần Tổng Quản (c56-c60)
❮ sautiếp ❯Chương 56 : Trần tổng quản
Lão Hắc trả lời:
– Trong phạm vi trăm trượng tổng cộng có tám người, ba đệ tử ngoại môn và bốn đệ tử nội môn đều là Luyện Khí kỳ tầng bảy trở lên, còn có đệ tử ngoại môn mười sáu mười bảy tuổi là Luyện Khí kỳ tầng năm.
– Mười sáu mười bảy tuổi đã là Luyện Khí kỳ tầng năm, tư chất tu luyện của thiếu niên này nhất định không tệ.
Tô Triệt trong lòng có chút cảm thán:
– Thiên Huyền Tông lớn như vậy, mấy chục vạn môn nhân đều là nhân vật ưu tú được tuyển chọn một cách kỹ lưỡng. Trong đó, thiên tư trác tuyệt cũng có không ít người. Tư chất ta chỉ là trình độ trung đẳng, trên con đường tu tiên bắt buộc phải chạy đua với họ…
Cứ như vậy hơn một khắc thời gian, mới nghe thấy lão Hắc hồi báo:
– Trần tổng quản có lẽ đã hết giận, cầm chén trà đang ngồi ngây một chỗ.
– Có thể, vào thôi.
Tô Triệt chỉnh lại y phục, bước nhanh vào trong viện lạc, đừng giữa viện tử cao giọng nói:
– Đệ tử ngoại môn Tô Triệt đến báo cáo, xin hỏi, Trần tổng quản có đây không?
– Vào đi.
Trong phòng truyền ra một giọng nói khàn đục.
Lão Hắc lập tức bẩm báo:
– Chủ nhân, hắn nghe thấy tên người, sắc mặt thoáng biến rồi lại nhanh chóng điều chỉnh lại. Những lời mắng chửi lúc nãy, không phải có liên quan đến người chứ?
– Không thể nào, ta với hắn không quen, đâu có cơ hội đắc tội hắn.
Tô Triệt trong lòng nghi hoặc, bước chân thì vẫn không dừng, ung dung đi vào trong phòng.
Căn phòng bài trí đơn giản, một nam tử trung niên mặt mày gầy yếu đang ngồi ngay ngắn bên bàn, thần thái biểu tình cực kỳ bình thường, không nhìn ra bất cứ cảm xúc gì.
– Đệ tử Tô Triệt, kính chào Trần tổng quản.
Sau khi thi lễ, Tô Triệt chủ động đưa ra ngọc phù thân phận của mình.
– Tô Triệt phải không?
Trần tổng quản nhận ngọc phù, truyền chân khí kiểm tra qua loa, sau đó tiện tay đặt lên bàn, trầm giọng hỏi:
– Ngươi chỉ là đệ tử ngoại môn Luyện Khí kỳ tầng một, dựa vào cái gì cho rằng có thể gánh vạc chức dược viên quản sự?
– Đệ tử có chút sở trường trên phương diện trồng trọt linh thảo, tự thân lại sở hữu mộc thuộc tính linh căn, chủ tu công pháp mộc hệ, có thể cùng linh tính thực vật kiến lập sơ cấp tâm linh kết nối, cảm nhận được hỷ nộ ai lạc của chúng…audio truyện đêm khuya
Kiến thức phương diện này, Tô triệt đương nhiên đã chuẩn bị kỹ lưỡng, thông qua tra cứu từ điển sớm đã làm rõ cái gọi là “thiên phú trồng trọt linh thảo” cần những đặc điểm gì.
Trần tổng quản quan sát kỹ lưỡng Tô Triệt, mãi không thấy thể hiện thái độ gì, ánh mắt ẩn hàm băng lạnh, hơi có chút cảm giác không quá thân thiện.
– Chủ nhân, tên này hình như không có hảo tâm, rất khả năng, sẽ tìm một số lý do làm khó người.
Lão Hắc bực bội nói.
– Ta cũng thấy vậy.
Tô Triệt cũng nảy sinh dự cảm không tốt.
Lẽ ra, bản thân mình được Ngọc Thanh sư huynh giúp đỡ, như vậy dược viên trưởng lão hẳn phải chiếu cố đến mình mới đúng. Dược viên trưởng lão là chủ quản cao nhất của cả linh thảo dược viên này, họ Trần này chỉ là tổng quản sự của một khu vực mà thôi, không có nguyên nhân đặc thù, hắn không thể làm khó mình mới đúng.
Phải biết, một câu nói tùy tiện của dược viên trưởng lão, là có thể khiến hắn lập tức cuốn xéo, bản thân hắn sao không biết điểm này?
Một lúc sau, Trần tổng quản cuối cùng cũng chịu lên tiếng, hắn giả vờ ho một tiếng, nghiêm mặt nói:
– Có thể nhìn ra ngươi có mộc hệ linh căn, nhưng đó đều là những thứ hư vô mờ mịt, không thể đặt lên bàn nghiệm chứng hiện trường. Nói mà không có bằng chứng, ngươi định chứng minh thiên phú của mình thế nào?
Tô Triệt không lập tức trả lời, trong lòng cân nhắc, đối phó loại người này, nên dùng mềm, hay là dùng cứng?
– Đối nhân xử thế, không thể chỉ dùng mềm, cũng không thể chỉ dùng cứng, cần phải xử lý tùy người, linh hoạt vận dụng mới đúng. Trần tổng quản này nếu cố ý muốn làm khó ta, sử dụng thủ đoạn mềm mỏng với hắn khẳng định không ổn, ngược lại càng bị hắn làm khó lợi hại hơn…
– Đúng, vậy dùng cứng với hắn!
Lão Hắc múa vuốt oang oang nói:
– Những người nóng tính như ta, thích nhất loại “mượn thế ép người” này.
Tô Triệt hạ định chủ ý, ưỡn ngực, nâng giọng nói lên mấy độ, đầy tự tin nói:
– Trần tổng quản, thiên phú trồng trọt linh thảo của ta, đã được Ngọc Thanh sư huynh và dược viên trưởng lão khẳng định, mới có được chức vụ quản sự đệ tử này. Nếu người còn muốn xem xét năng lực ta, chỉ cần mấy tháng thời gian, ta khẳng định sẽ làm ra thành tích cho tất cả mọi người xem.
Công việc trồng trọt linh thảo, không phải hai ba ngày có thể nhìn thấy thành quả, cho dù là loại linh thảo có thời gian sinh trưởng ngắn nhất, mấy tháng thời gian có thể nhìn ra biến hóa đã rất không tệ, cho nên, Tô Triệt nói như vậy, cũng là hợp tình hợp lý.
Ánh mắt Trần tổng quản lạnh băng, sau đó lại mỉm cười. Nhưng, trong mắt Tô Triệt và lão Hắc, nụ cười của hắn nhìn thế nào cũng giống như tâm tồn ác niệm.
Hắn nói:
– Tô Triệt, có phải ngươi đang muốn nói là, có Ngọc Thanh và dược viên trưởng lão che chở, ngươi có thể hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của ta, phải không?
– Đương nhiên không phải!
Tô Triệt hì hì cười, đột nhiên thay đổi thành đứa trẻ cợt nhả:
– Trần tổng quả chỉ cần tốt với ta một chút, không cần nghiêm trọng như vậy, ta sẽ lấy ra mười lần trăm lần thành ý cảm tạ người. Con người ta, kỳ thực rất biết cảm ơn.
Trần tổng quản hơi sững người, bị sự thay đổi thái độ đột ngột của Tô Triệt làm cho không kịp thích ứng. Trong tay quản lý hơn hai mươi quản sự đệ tử, vẫn chưa gặp phải loại người nào như thế này.
Phải nói, Tô Triệt biểu diễn tương đối thành công, đem “trẻ người non dạ” kiến tạo thành một loại ưu thế, thực sự khiến Trần tổng quản hiểu lầm hắn là thiếu gia hào môn xuất thân từ một gia tộc lớn, bị các trưởng bối trong nhà làm hư, trời không sợ đất không sợ, lời gì cũng dám nói, họa gì cũng dám gây…
Càng như vậy, Trần tổng quản trong lòng càng phải suy nghĩ, chỉ vì một chút bực bội, đắc tội thằng nhãi ranh bối cảnh thâm hậu này, lại chọc vào một lão quái vật thực lực cường hãn nào đó, rốt cục có đáng hay không?
Trong lòng đang tính toán, lại nhìn thấy thằng nhãi ranh kia lấm lét với mình nói:
– Trần tổng quản, nói lại lần nữa, con người ta rất biết cảm ơn, cũng rất biết tôn kính trưởng bối. Thời gian lâu dài, người sẽ biết, các trưởng bối đều rất thích ta, thật đấy!
Cút đi… Trần tổng quản rủa thầm một câu, nhưng ngoài mặt thì ha ha cười nói:
– Thật sao? Vậy thì tốt, ta rất chờ đợi biển hiện của ngươi.
Đến nước này, hắn đành phải tạm thời từ bỏ ý định làm khó Tô Triệt, đứng dậy giơ tay nói:
– Đi, dẫn ngươi chọn một mảnh dược điền! Cuộc sống của dược viên quản sự đệ tử vô cùng vất vả, cũng rất nhàm chán, hi vọng ngươi có thể chịu đựng được cảm giác cô độc.
Tô Triệt cũng là người biết điều, đoan đoan chính chính trả lời:
– Trần tổng quản xin cứ yên tâm, đã bước lên con đường tiên tu, thì phải chịu được cô độc.
Trần tổng quản cười khan hai tiếng, không nói gì nữa, đi trước dẫn đường.
Tô Triệt chuyển sang tư thái nhu nhuận, ngoan ngoãn đi theo hắn, không nói thêm nửa câu vô ích, nhưng trong lòng thì vẫn đang cùng lão Hắc suy đoán, rốt cục thì vì cái gì, chỉ mới gặp nhau lần đầu tiên, sao hắn lại có thành kiến với mình như vậy?
Chương 57 : Làm quen với hoàn cảnh (thượng)
Tiếp theo, Tô Triệt được phân đến một mảnh dược điền Thất tinh thảo. Trong dược điền chiếm địa hơn hai mẫu đất, chỉ trồng hơn một trăm gốc Thất tinh thảo. Nguyên nhân là, trồng linh thảo không giống như trồng hoa màu, không thể qua dày, linh thảo phẩm cấp càng cao, yêu cầu dinh dưỡng, linh khí và không gian sinh trưởng càng hà khắc.
– Tô Triệt, ngươi cứ làm quen hoàn cảnh trước, chăm sóc tốt mảnh dược điền này, chứng minh đầy đủ năng lực của ngươi, mới có thể được phân dược điền tốt hơn.
Trần tổng quan mặt treo một nụ cười, hỏi:
– Ngươi thấy sao?
– Vâng, nên như vậy.
Tô Triệt thi lễ, cung kính trả lời:
– Đa tạ Trần tổng quản!
– Không cần khách khí.
Trần tổng quản khoát khoát tay, trước khi quay người rời đi còn không quên căn dặn:
– Ghi nhớ, mỗi tuần một lần, phải đến chỗ ta báo cáo tình hình linh thảo sinh trưởng.
Tô Triệt đáp ứng một tiếng theo hình bóng hắn.
Đợi hắn đi xa vài chục trượng, lão Hắc hồi báo nói:
– Chủ nhân, tên khốn đó lại bắt đầu mắng người sau lưng, lần này, là chỉ rõ danh tính người?
– Mắng ta cái gì?
– Tiểu tử đáng chết, cứ đợi đấy, sau này tìm được cơ hội sẽ từ từ xử lý ngươi… Đừng tưởng có Ngọc Thanh chống lưng, ta sẽ không dám động ngươi… Ài da, câu này khó nghe quá, chủ nhân, ta không muốn nói… Á? Câu này tương đối quan trọng? Hình như hắn đang nói, chủ nhân người đến đây, đẩy một người khác ra khỏi vị trí quản sự đệ tử…
– Hiểu rồi!
Tô Triệt lúc này mới đại ngộ, mình thuộc loại nằm ngoài danh sách trúng tuyển, có khả năng, thay thế cho một người nào đó vốn đã được chỉ định, mà người này, chắc chắn là thân bằng hảo hữu của Trần tổng quản, cho nên, hắn mới tâm sinh oán khí, mới căm ghét mình như vậy.
– Chuyện này rắc rối rồi!
Bây giờ, Tô Triệt cũng không biết phải nói gì cho đúng.
Không hay không biết, đắc tội chính lãnh đạo trực tiếp của mình, có lẽ, Ngọc Thanh sư huynh và dược viên trưởng lão căn bản không biết chuyện này, nếu không, cũng không sắp xếp cho mình vào khu vực quản lý của Trần tổng quản.
– Chủ nhân, có thứ này làm trò sau lưng, cũng là rất phiền phức, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tìm kiếm dược viên bí mật.
Lão Hắc kiến nghị nói:
– Chi bằng, người đi tìm Ngọc Thanh nói chuyện, nhờ hắn đổi cho người chỗ khác…
Tô Triệt lập tức phản bác nói:
– Không thể chuyện gì cũng đi làm phiền Ngọc Thanh sư huynh, vấn đề này, ta sẽ tự nghĩ cách giải quyết.
– Vậy được.
Lão Hắc gãi đầu lẩm bẩm nói:
– Để ta nghĩ cách, phải biết, ta vừa có âm hiểm giảo hoạt của con người, vừa có quỷ kế đa đoan của Thiên Ma Ngoại Vực, còn có…
– Đừng nhắc chuột với ta! Còn nữa, cái đuôi của ngươi lại lòi ra rồi? Nó cứ lắc đi lắc lại không ngừng, ngươi thực sự không có một chút cảm giác nào sao?
– Có cảm giác, nhưng, thứ mọc trên người mình, cảm thấy rất tự nhiên nên cứ vô tình quên mất. Chủ nhân, người ghét nó như vậy, chi bằng để ta cắt bỏ nó.
– Cái đó thì không cần, ngươi không nhắc đến chuột, trên cơ bản, ta cũng không để ý đến nó.
Cứ như vậy, cùng lão Hắc nói chuyện luyên thuyên, Tô Triệt đã đến gần túp lều tranh thuộc về hắn.
Chăm sóc một mảnh dược điền Thất tinh thảo đối với Tô Triệt mà nói không có gì khó khăn, mặc dù bản thân không phải sở trường trồng trọt linh thảo, nhưng phạm nhân Hàn Hữu Minh đang bị nhốt trong Tiên Ngục lại có thiên phú tương đối không tệ trên phương diện này.
Loại thiên phú này đến từ huyết mạch truyền thừa, cha hắn năm xưa chính là một dược viên quản sự, phụ trách chăm sóc cực phẩm thậm chí là tuyệt phẩm linh thảo, còn để lại cho huynh đệ Hàn gia một cuốn bút ký tâm đắc dày, giải thích tỉ mỉ cách chăm sóc từng loại linh thảo trong dược viên.
Cha của huynh đệ Hàn thị mất đã hai mươi năm, linh thảo dược viên Huyền Cơ Phong biến hóa không lớn. Cho nên, dựa vào cuốn bút ký tâm đắc này, và thiên phú trồng trọt của Hàn Hữu Minh, Tô Triệt cũng có được những kỹ năng này.
Dùng lời của lão Hắc nói: Phạm nhân có, nghĩa là chúng ta có! Phạm nhân biết, nghĩa là chúng ta biết!
Dùng một canh giờ chăm sóc dược điền, lại quay về lều cỏ bắt đầu tu luyện, so với những đệ tử ngoại môn khác, phương thức tu luyện của Tô Triệt đã là rất xa xỉ.
Đầu tiên, khảm nạm mười tám miếng hạ phẩm linh thạch lên trận bàn hình tròn đường kính hơn bốn thước, lại nuốt một miếng Tẩy Tủy đan, một miếng Ngưng Khí đan, đồng thời hấp thu linh khí tinh thuần trong linh thạch. Ngoài ra, nhờ vào hai loại đan dược này mà mấy đại huyệt trên người có thể thu nạp linh khí tự do trong thiên địa…
Cứ như vậy, tốc độ tu luyện so với đả tọa tu luyện thông thường nhanh hơn sáu bảy lần, khuyết điểm chính là tài lực tiêu hao cực lớn, nhất là tiêu hao linh thạch, chỉ có thể duy trì hai tháng.
Cho dù như vậy, muốn đạt đến Luyện Khí kỳ tầng ba trong vòng nửa năm, vẫn là không thể. Lấy Lôi Tiếu làm ví dụ, Lôi gia họ tài đại khí thô, không thiếu linh thạch, cũng không thiếu đan dược cấp thấp, Lôi Tiếu nhập môn hơn một năm, cũng chỉ là luyện khí nhị tầng mà thôi. Đường tỷ hắn Lôi Thanh Tuyết thiên tư tu luyện tốt hơn một chút, cũng là sau khi nhập môn, mất một năm rưỡi thời gian, mới bước vào Luyện Khí kỳ tầng ba.
Cho nên nói, Tô Triệt chế định cho mình kế hoạch “nửa năm thành Luyện Khí kỳ tầng ba” là quá thúc ép bản thân, hơn nữa, ép đến tương đối độc ác! Trong mắt mọi người, đó thuần túy là si tâm vọng tưởng, là nằm mơ giữa ban ngày.
Tu luyện đến sáng sớm ngày thứ hai, tu vi Tô Triệt tăng trưởng cũng là rất ít, gần như không cảm nhận được biến hóa. Nhưng đây là điều rất bình thường, thường thì tu luyện chính là như vậy.
Đi ra ngoài lều cỏ, đi quanh dược điền Thất tinh thảo một lượt, không phát hiện điều gì dị thường, Tô Triệt quyết định đi dạo xung quanh, thử xem có thể tiếp cận khu vực trung tâm linh thảo dược viên hay không.
Thuận theo sơn thể vô cùng cự đại của Huyền Cơ Phong, cả linh thảo dược viên phân thành ba tầng, tầng thấp nhất là khu vực trồng trọt hạ phẩm và trung phẩm linh thảo, tầng thứ hai là khu vực trồng trọt thượng phẩm và cực phẩm linh thảo, tầng ba chính là khu vực trồng trọt tuyệt phẩm linh thảo quý hiếm nhất.
Lão Hắc lẩm bẩm nói:
– May quá, động phủ bí mật kia nằm trên vách núi giữa tầng thứ hai và tầng thứ ba, chúng ta chỉ cần lên đến tầng thứ hai là được.
– Đúng vậy, tầng thứ ba đều là tuyệt phẩm linh thảo tương đối quý giá, phòng hộ cực kỳ nghiêm ngặt, thân phận ta khẳng định không đủ tư cách lên trên.
Tô Triệt trong lòng suy đoán:
– Có lẽ, cho dù là tầng thứ hai, độ khó cũng rất lớn.
Trong lúc nói chuyện, Tô Triệt lựa chọn một cầu thang sơn đạo gần nhất, cẩn thận leo lên, tốc độ không dám quá nhanh. Hắn đi lại rất cẩn thận, tránh không để chạm vào trận pháp phòng hộ hoặc cấm chế.
Đi gần một trăm bậc đá, lão Hắc đã thăm dò kỹ lưỡng tình hình phía trên:
– Chủ nhân, bề mặt sơn đạo này này nhìn có vẻ trống trải, kỳ thực, bố trí huyễn trận vô hình vô ảnh, hai bên sơn đạo còn có mấy chục cấm chế lớn nhỏ, cuối sơn đạo còn có một căn lều cỏ, bên trong có một đệ tử Luyện Khí hậu kỳ thủ vệ.
Chương 58 : Làm quen với hoàn cảnh (hạ)
– Tiếp tục nói.
Tô Triệt dừng bước chân.
Lão Hắc phân tích tỉ mỉ nói:
– Hai bên sơn đạo cấm chế quá nhiều, hơn nữa, những cấm chế đó cũng cực kỳ cao minh. Cho dù biết được sự hiện hữu của chúng, nhưng chúng ta cũng không phá giải nổi. Ngược lại là huyễn trận chính giữa sơn đạo, năng lực thăm dò của lão Hắc ta có thể nhìn thấu, cẩn thận một chút, vẫn có thể vô thanh vô tức xuyên qua.
– Huyễn trận có thể giải quyết, vậy, đệ tử thủ vệ cuối sơn đạo giải quyết thế nào?
Tô Triệt hỏi.
Lão Hắc thoáng suy tư, trả lời:
– Tạm thời chưa nghĩ ra cách, hay là, chúng ta đổi một sơn đạo khác?
– Không cần thiết phải làm vậy.
Tô Triệt phủ quyết kiến nghị của hắn:
– Ta cho rằng, mỗi sơn đạo đều bố trí như nhau, trận pháp, cấm chế, đệ tử thủ vệ, không thiếu thứ gì… Huống hồ, cho dù có cách vòng qua đệ tử thủ vệ, chỉ cần bước vào khu vực thượng tầng, vẫn sẽ bị quản sự đệ tử chăm sóc dược điền phát hiện, chúng ta không phải người vô hình, không thể tránh được những con mắt ấy.
– Chính xác là như vậy!
Lão Hắc lắc đầu nói:
– Vậy phải làm thế nào?
– Tóm lại, lén lút xâm nhập như trộm khẳng định không được, chúng ta thực lực quá thấp, rất dễ bị người ta phát hiện, tốt nhất là tìm phương pháp khác, quang minh chính đại đi vào.
Tô Triệt điều chỉnh tâm thái, tự khuyên nhủ mình:
– Dục tốc bát đạt, tốt nhất không nên nóng vội, chỉ là ngày đầu tiên mà thôi, thời gian còn dài, kiểu gì cũng tìm ra cách.
Cứ như vậy, Tô Triệt men theo bậc thang sơn đạo lại quay trở về, bắt đầu đi dạo loanh quanh ở dược viên hạ tầng, đương nhiên là để làm quen hoàn cảnh, tìm kiếm kẽ hở.
Dược viên hạ tầng có diện tích cực lớn, Tô Triệt men theo con đường chính đi mấy ngàn trượng mà vẫn chưa thấy kết thúc, cứ cách một ngàn trượng lại có một thông hành sơn đạo dẫn lên trên. Sự thực chứng minh, suy đoán lúc trước hoàn toàn chính xác, mỗi sơn đạo biện pháp phòng hộ đều là huyễn trận, cấm chế, cộng thêm một đệ tử thủ vệ.
Dược viên linh thảo không hổ là cấm địa, mức độ phòng hộ nghiêm mật, còn vượt qua Truyền công các và Vạn bảo khố phòng.
Đang đi thì nhìn thấy một thiếu nữ tung tăng bước về phía mình, lão Hắc ôi chao một tiếng, mê đắm hô lên:
– Nha đầu kia xinh đẹp quá, ngươi nhìn đôi mắt nàng kia, trong veo như nước mê chết đi được…
– Đừng phí lời!
Tô Triệt trong lòng quở mắng:
– Sơn tặc thổ phỉ thấp kém nhất, chính là bộ dạng hiện tại của ngươi.
Lão Hắc hắc hắc cười, lại nói:
– Mấu chốt là, nàng đang nhìn chủ nhân. Wa, đi về phía chủ nhân rồi! Chủ nhân, vận đào hoa đến rồi.
Lại là phí lời, con đường chỉ có một, đối phương đi từ hướng ngược lại, không đi về phía mình thì đi bề phía nào.
Sắp đến lúc gặp nhau, Tô Triệt nghiêng người tránh, thi lễ chào hỏi:
– Xin chào sư tỷ.
Đối phương là đệ tử nội môn, trên quần áo có hai sợi ngân tuyến. Tuổi nàng còn nhỏ, chỉ khoảng mười tám mười chín nhưng đã có được tu vi Luyện Khí kỳ tầng tám. Không nghi ngờ gì, đây là một nhân vật thiên tài tư chất cực tốt.
Tu sĩ chưa Trúc Cơ vẫn có thể thông qua hình dáng bên ngoài mà phán đoán tuổi tác, tương đối chuẩn xác. Dược phẩm giữ gìn nhan sắc cực kỳ đắt đỏ, người thường không mua nổi.
Lão Hắc nói không sai, vị thiếu nữ này dung mạo đúng là cực kỳ xuất sắc, da dẻ như ngọc, khí chất thoát tục, như thượng thiên tiên nữ lạc xuống nhân gian, nhất là đôi mắt to vô cùng linh động, lấp lánh sinh huy như hắc sắc bảo thạch, có thể khiến sinh vật nam tính hồn phách đều bị hút vào.
– Ngươi là ai?
Thiếu nữ dừng bước chân, nhãn thần lĩnh động trở nên sắc bén.
Ánh mắt này, Tô Triệt cảm thấy rất quen thuộc, thời gian hắn nhậm chức bộ khoái, tuần tra trên trấn, mỗi khi gặp phải đối tượng khả nghi, đều dùng ánh mắt này quan sát đối phương.
– Đệ tử ngoại môn Tô Triệt, hôm qua mới vừa đến dược viên đảm nhiệm quản sự đệ tử.
Tô Triệt nhẹ nhàng trả lời.
– Luyện Khí kỳ tầng một cũng có thể đến đây, lần đầu tiên ta thấy chuyện này…
Thiếu nữ giơ bàn tay trắng ngọc:
– Ngọc phù thân phận của ngươi đâu, đưa ta xem.
– Sư tỷ, ngọc phù thân phận của ta, Trần tổng quản đã kiếm tra rồi.
Cho dù đối phương là đệ tử nội môn thực lực cao cường, Tô Triệt cũng phải làm rõ, ngươi có quyền lực gì đòi kiểm tra ngọc phù thân phận của ta?
Thiếu nữ nghe hiểu ý tứ trong lời Tô Triệt, sắc mặt thoáng lạnh, cao giọng nói:
– Ta là quan tuần tra linh thảo dược viên, có quyền lực thẩm tra ngọc phù thân phận của bất cứ ai, Trần tổng quản mà ngươi nhắc đến cũng không ngoại lệ!
– Được.
Tô Triệt không chống đối nữa, lập tức lấy ra ngọc phù thân phận.
Thiếu nữ truyền chân khí kiểm tra ngọc phù, nhãn thần đột nhiên trở nên cực kỳ sắc bén:
– Ngọc phù thân phận của ngươi, căn bản không hiện trên biên bản nhậm chức dược viên quản sự đệ tử, ngươi nói dối!
– Á?
Tô Triệt thoáng sững người, giải thích nói:
– Cái gì biên bản nhậm chức, ta không biết.
Sưu!
Thiếu nữ vung tay tung ra một sợi dây thừng, soạt một cái, quấn mấy vòng trên người Tô Triệt, trói chặt hai cánh tay hắn. Vị quan tuần tra này đúng là nhanh nhẹn hoạt bát, nói động thủ là động thủ, chẳng hàm hồ chút nào.
Tô Triệt vô thức giãy giụa hai cái, mới phát hiện, dây thừng trên người không phải vật tầm thường, có lẽ là một loại pháp khí cao cấp nào đó, càng giãy giụa, nó càng trói chặt.
Ngày xưa, mình ở Thái Thạch Trấn đều là dùng xích sắt trói người, hôm nay, bị một tiểu nữ tử trói lại… Tô Triệt rất rõ, trong tình huống này, tất cả giải thích đều là dư thừa, đành phải bình tĩnh nói:
– Sư tỷ, ta là mới đến, rất nhiều quy tắc chưa hiểu, người có thể dẫn ta đến chỗ Trần tổng quản chứng thực thân phận ta.
– Còn cần ngươi nói!
Thiếu nữ ngoại phóng chân khí đẩy Tô Triệt một cái:
– Đến chỗ Trần tổng quản, mau đi!
Tô Triệt hai tay bị trói, nhưng không ảnh hưởng hắn thi triển khinh thân pháp thuật, chỉ có điều, lúc này hình tượng tương đối khó coi, mấy quản sự đệ tử gần đó đều là mặt đầy tiếu ý ra xem náo nhiệt.
Vừa vừa đi vào sân nhỏ, trên mặt của Trần quản sự đã là dáng tươi cười mà từ trong nhà ra đón:
– Linh Lung sư muội, mau mời vào, mau mời vào.
Trần quản sự đã từng là một gã đệ tử nội môn, mặc dù đã Trúc Cơ thành công, nhưng tổng hợp biểu hiện vẫn rất bình thường, không tồn tại khả năng trở thành đệ tử chân truyền.
Cốt Linh vượt qua năm mươi tuổi, cũng sẽ bị hủy bỏ thân phận đệ tử nội môn, chỉ có thể làm một công việc gì đó ở trong môn phái, tiếp tục hưởng thụ đãi ngộ hài lòng của siêu cấp môn phái ban cho. Nhưng mà, không quan tâm niên kỷ của hắn bao nhiêu, chỉ cần còn không có tấn thăng làm Kim Đan kỳ, từ bối phận mà nói, cũng giống như Tô Triệt vậy, cũng chỉ là cùng thế hệ với đệ tử ngoại môn mà thôi.
Bên trong Thiên Huyền Tông quan hệ rắc rối phức tạp, nhưng mà bên trên bối phận lại phân chia cực kỳ đơn giản, chỉ có ba cấp độ: dưới Kim Đan kỳ đều là bối phận đệ tử, Kim Đan kỳ mới được là bối phận sư trưởng, Nguyên Anh kỳ thuộc về bối phận sư tổ.
Chương 59 : Linh Lung thiếu nữ
Cái này là một loại biểu hiện của siêu cấp môn phái có cao thủ nhiều như mây, đổi lại là môn phái bình thường, tùy tiện một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cái kia cũng được coi trọng, được tôn kính cao cao tại thượng.
Thiếu nữ tên là Linh Lung, cũng không có tiến vào trong phòng, mà là đứng ở trong sân nhìn Trần quản sự đáp lễ lại, gọi hắn một tiếng sư huynh, lập tức hỏi:
– Trần sư huynh, người này tên là Tô Triệt, tự xưng là người vừa được đệ tử quản sự mướn. Thế nhưng mà, ở bên trong ngọc phù thân phận của hắn lại không có thể hiện ra ghi chép tương quan, ta đến chứng thực thoáng một phát, hắn là thật hay giả.
– Tô Triệt.
Trần tổng quản quay mặt lại, nhìn xem Tô Triệt bị trói gô cổ, khóe miệng nổi lên một tia nhìn vui vẻ có chút hả hê. Hắn giả bộ như nhìn từ trên xuống dưới, tỉ mỉ mà đánh giá một phen, lúc này mới vỗ trán một cái, tỉnh ngộ nói:
– Đúng, đúng, đích thật là hôm qua vừa mới đến nơi đây, ta còn không có tiến hành thủ tục chính thức mướn người với hắn.
– Quả thật như thế.
Hành động của Linh Lung thiếu nữ rất dứt khoát, bá bá thoáng một phát, liền thu dây thừng Pháp Khí trên người Tô Triệt trở về, sau đó lông mày cau lại mà thấp giọng nói ra:
– Ngươi còn chưa có tiến hành thủ tục mướn người chính thức, đã dám chạy loạn khắp nơi trong môn phái, cũng không trách ta bắt ngươi lại.
Tô Triệt hoạt động hai tay cùng thân thể vài cái, không thấy ảo não, chỉ là mỉm cười gật đầu:
– Đúng vậy, ta là mới đến, rất nhiều quy củ ta còn không hiểu.
Ngoài miệng tuy rất bình thản, thế nhưng trong nội tâm của hắn lại rất tinh tường, cái gọi là thủ tục mướn người, chỉ cần Trần tổng quản đưa vào bên trong thân phận ngọc phù của mình một đoạn ghi chép, chỉ cần vài cái hô hấp như vậy là xong rồi, một chút cũng không có phiền toái. Hôm qua, Trần tổng quản cố ý không để ý đến việc này, chính là vì xem mình bị chê cười.
– Thế hệ bụng dạ hẹp hòi, chỉ biết thủ đoạn trêu đùa nhỏ như vậy, quả thật là khó thành châu báu!
Trong lòng Tô Triệt cho Trần tổng quản một câu phê bình như vậy.
– Đúng đấy, đúng đấy, tên gia hỏa như vậy bắt hắn vào Tiên Ngục, cũng sẽ không có tiền đồ gì.
Lão Hắc cũng đưa lên phát biểu của mình.
Trong nội tâm Tô Triệt cười nói:
– Đã là phạm nhân bị chúng ta bắt vào rồi, ai còn có thể có tiền đồ chứ?
– Vậy cũng không nhất định! Chủ nhân, ngươi cứ chờ xem a, Tiên Ngục cũng không phải là đơn giản như ngươi suy nghĩ vậy.
Lão Hắc thần thần bí bí mà trả lời.
Lúc này, lại nghe Linh Lung thiếu nữ hỏi:
– Chỉ là Luyện Khí kỳ tầng một, lại có thể tranh thủ đến chức vị đệ tử quản sự dược viên, chắc hẳn, ngươi ở phương diện gieo trồng linh thảo, nhất định là thiên phú rất tốt a?
– Có lẽ là không kém.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu.
Khuôn mặt Linh Lung thiếu nữ lộ vẻ vui mừng, lập tức ngữ khí nhu hòa hơn rất nhiều, nàng nói ra:
– Ta có một gốc linh thảo sinh bệnh rồi, không biết ngươi có thể trị liệu hay không?
Vấn đề này cực kỳ đột nhiên, Tô Triệt không có lập tức làm ra trả lời thuyết phục, mà là vụng trộm lưu ý phản ứng của Trần tổng quản, lại phát hiện, thần thái của hắn lộ ra có chút cổ quái…
– Được hay không được ah, nói chuyện đi chứ!
Linh Lung thiếu nữ lại là giọng dịu dàng thúc giục một lần nữa.
Tô Triệt âm thầm suy tư, có lẽ nếu như việc này không làm tốt, sẽ rước lấy phiền toái không cần thiết. Bất quá, cân nhắc đến thân phận tuần tra của nàng có lẽ có trợ giúp đối với kế hoạch của mình, cho nên vẫn là gật đầu nói:
– Nhìn một chút rồi nói sau, trước khi chưa có nhìn thấy tình trạng thực tế của linh thảo, ta không thể đưa ra bất luận cam đoan gì.
– Không có sao, không có sao, trước nhìn kỹ hẵng nói.
Linh Lung thiếu nữ dùng sức gật đầu, đôi mắt to trong veo như nước tràn đầy thần thái chờ đợi.
Vì vậy, vị nữ tuần tra hấp tấp này càng là mang Tô Triệt đi, trong sân chỉ còn lại Trần tổng quản thấp giọng hừ cười:
– Cái gốc Lưu Vân Kim Trản kia sớm đã bị phán quyết tử hình, mà ngay cả trưởng lão dược viên cũng thúc thủ vô sách, ai đi cũng vô dụng!
Trần tổng quản lầm bầm lầu bầu tuyệt đối không phải là một thói quen tốt, hắn nói thầm câu này, lại bị lão Hắc dò xét được, lão Hắc tự nhiên lại chuyển cáo cho Tô Triệt.
– Trưởng lão dược viên cũng đã thúc thủ vô sách, đoán chừng, chúng ta cũng làm không ra biện pháp tốt gì a.
Tô Triệt phân tích nói:
– Nhất định Linh Lung này là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, chắc hẳn, ở bên trong dược viên, tất cả người am hiểu gieo trồng linh thảo, đều bị nàng tìm một lần rồi.
– Không nhất định là không có cách nào.
Lão Hắc nhắc nhở:
– Tiên Ngục có một loại tác dụng chữa thương, hiệu quả không phải quá rõ ràng, nhưng mà bệnh gì cũng đều có thể chữa trị, chỉ có điều, tốc độ trị liệu hơi chậm chạp một chút.
– Đúng rồi!
Tô Triệt lập tức nhớ lại, sau khi mình ở Huyết Mạc Sơn Mạch mượn xác hoàn hồn, cỗ thân thể này bị thương vô cùng nghiêm trọng, tiểu tháp trong đầu lại chảy ra một dòng nước ấm kỳ lạ…
Hiện tại nghĩ trở lại, cùng với lời hắn nói, cái dòng nước ấm này là có hiệu quả chữa thương. Không phải nói là nó sinh ra một loại hiệu quả thoải mái thì càng thích hợp hơn. Bởi vì, hiệu quả chữa thương của nó cũng không quá nổi bật, tác dụng so ra còn kém chân khí và đan dược gấp mấy lần, thế nhưng mà Tô Triệt lại cho rằng, phàm là đồ vật mà Tiên Ngục trong đầu làm ra, nhất định tồn tại tính của đặc thù nó, tuyệt đối không thể nào là mặt hàng bình thường.
– Nói không chừng thực sẽ hữu dụng thì sao, đáng giá thử một lần!
Tinh thần Tô Triệt chấn động, không khỏi âm thầm chờ mong. Tuy Hắc Tháp trong đầu mình bị mình gọi là Tiên Ngục, nhưng nó vẫn rất thần bí, huyền cơ khắp nơi, còn có vô số bí mật đang đợi mình đi phá giải…truyện ma audio
Dược viên linh thảo là không cho phép phi hành, Tô Triệt đi theo sau lưng thiếu nữ Linh Lung, bước đi rất nhanh. Đi không bao xa, Tô Triệt phát hiện, nàng mang theo mình đi dược viên trung tầng.
– Ha ha, vậy mà lại không cần tốn chút công sức nào cũng có thể lên được đây!
Trong Tiên Ngục, lão Hắc ngửa mặt lên trời cười nói:
– Chủ nhân, ngươi nhìn xem, có nàng dẫn đầu, chúng ta có thể quang minh chính đại đi lên a!
Tô Triệt cũng là đại hỷ:
– Đúng vậy, vừa rồi ta đang suy đoán, nàng thân là người chịu trách nhiệm tuần tra dược viên, Trần tổng quản nhìn thấy nàng lại khách khí như vậy, rất có thể là có đủ đầy đủ quyền hạn, không ngờ còn có quyền tiến vào tầng trên của dược viên.
– Vì vậy, chủ nhân nên thi triển mỹ nam kế, triệt để chinh phục nàng, sau đó…
Lão Hắc thử lấy một miệng răng nanh, vẻ mặt bỉ ổi khiến cho khuôn mặt Ác Ma kia càng thêm đáng sợ.
Tô Triệt chẳng muốn nói bậy cùng hắn, cách nghĩ chân thật trong lòng là:
– Nhìn nàng vô cùng quan tâm, để ý đến gốc linh thảo kia, nếu như có thể giúp nàng trị liệu tốt gốc linh thảo kia, đã có thể làm tốt quan hệ cùng với nàng rồi, lại có thể triển lộ sở trường của mình. Nói không chừng, không cần bao lâu, có thể thu hoạch đến quyền hạn càng lớn ở bên trong dược viên linh thảo… Mặc dù không được, có lẽ cũng sẽ không có trở ngại gì, Linh Lung này, xem ra không giống như là ác nữ không nói đạo lý…
Chương 60 : Chậm trễ cứu chữa linh thảo (thượng)
Từ bậc thang đường núi đi tới, lão Hắc đã từng nói qua vị trí ảo trận, Linh Lung quay đầu lại dặn dò:
– Từ nơi này bắt đầu, mặc kệ nhìn thấy cái gì, nhất định cũng phải theo sát ta, không thể đi sai nửa bước biết không!
– Ta hiểu.
Tô Triệt gật đầu đáp ứng.
Lại đi theo nàng lên mấy cái bậc thang, bỗng nhiên cảnh vật trước mắt chuyển biến, trong chốc lát là hải dương, trong chốc lát là sa mạc, trong chốc lát lại là rừng rậm hoặc là Hoang Nguyên… Tô Triệt biết rõ, cái này là do cách đi chính xác, chỉ có điều cảnh sắc biến đổi mà thôi, nếu là một bước đi chênh lệch, ảo giác đáng sợ chính thức đó chính là ùn ùn kéo đến, không ngớt không dứt.
Đi theo sát ở sau lưng nàng, lắc lư trước mắt chính là dáng người thướt tha, chóp mũi ngửi được mùi thơm đặc biệt trên người thiếu nữ tu tiên. Nếu đổi lại là nam tử khác, tất nhiên sẽ sinh ý nghĩ kỳ quái a. Cũng may, trong đầu Tô Triệt đều là mang theo hình dáng thê tử bất hạnh, vì gặp nạn mà chết, những nữ tử khác dù xinh đẹp động lòng người thế nào, trong lòng cũng là không dao động.
Đi ra một đoạn ảo trận này, tiếp tục leo lên, đi tới trước mặt một gian phòng cỏ tranh ở cuối cùng đường núi, một đệ tử trẻ tuổi, tu vi đã là Luyện Khí tầng bảy đi ra, nhìn Linh Lung thi lễ nói:
– Linh Lung sư tỷ.
Mặc dù niên kỷ lớn hơn nàng rất nhiều, nhưng mà tu vi kém một tầng, nhất định phải gọi nàng là sư tỷ, đây là quy củ của Thiên Huyền Tông. Thực lực vi tôn, đại đa số môn phái cũng đều là như thế.
Linh Lung chỉ là ân một tiếng, mang theo Tô Triệt hăng hái đi vào, đệ tử thủ vệ căn bản không có hỏi thăm nửa câu, bởi vậy có thể thấy được, quyền hạn của quan tuần tra thật là không thấp. Chẳng những chính nàng có thể tư do đi lại mà còn có thể mang theo Tô Triệt là khuôn mặt xa lạ như vậy tùy ý đi lại.
Đi vào tầng thứ hai của Dược viên, Tô Triệt thấy được các loại linh thảo Thượng phẩm như Huyết Nhân Sâm, Tử Tuyết Liên, Xích Diễm Quả, Thiên Lam Tinh,… còn có một chút linh dược Hạ phẩm cùng linh thảo Trung phẩm vượt qua năm trăm năm cũng sẽ cấy ghép trên tầng này.
Giá trị Linh thảo cao thấp như thế nào, không chỉ là xem phẩm cấp Tiên Thiên, mà dược linh dài ngắn của nó còn trọng yếu hơn, nói thí dụ như, mặc dù Thất Tinh Thảo chỉ là linh thảo Hạ phẩm, nhưng mà, một cây Thất Tinh Thảo ngàn năm, giá trị sẽ vượt xa bất luận một cây Linh Dược Thượng phẩm trăm năm nào.
Quãng đường đi rất dài, nhưng không bắt gặp một dược điền linh thảo thượng phẩm nào. Tô Triệt phỏng đoán, khẳng định linh thảo Cực phẩm ở Dược viên tầng thứ hai, được phân chia đến một khu vực đặc biệt khác, được bảo vệ rất nghiêm mật, còn được chăm sóc cẩn thận.
Trụ sở của Linh Lung là một tòa lầu nhỏ hai tầng, chính diện ánh sáng mặt trời, mặt sau dựa sát vách núi. Ở bên trong Dược viên, thì đây là nơi ở tinh xảo nhất mà Tô Triệt nhìn thấy.
Tiến vào phòng khách trong nhà, Linh Lung nói ra:
– Trước hết mời ngồi, ta đi lấy gốc linh thảo kia đến.
Tô Triệt gật gật đầu, ngồi xuống trên mặt ghế phía bên phải của cái bàn, rất nhanh, Linh Lung bưng một chậu hoa rất lớn từ lầu hai đi ra.
Đường kính của chậu hoa chừng bốn thước, bùn đất ở bên trong đó, ít nhất cũng phải đến hai trăm cân, nhưng đặt ở trên tay Linh Lung lại nhẹ như không có gì. Đương nhiên, cái này chẳng có gì lạ, không cần nói nàng đã là Luyện Khí tầng tám, mà ngay cả Tô Triệt cũng có đủ ngàn cân lực lượng, chỉ bằng lực lượng của cơ thể, cũng có thể giơ lên vật nặng hơn một ngàn cân cực kỳ nhẹ nhõm.
Ở bên trong một chậu hoa lớn như vậy, lại chỉ có một cây linh thảo rất nhỏ, độ cao chỉnh thể cũng chưa tới một thước. Mà tạo hình của gốc linh thảo này ngược lại là cực kỳ đặc biệt, phiến lá thon dài, lóe ra kim quang nhàn nhạt, không giống như là phiến lá chân thật, giống như là sương mù màu vàng huyễn hóa ra vật phiêu hốt bất định.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc lật xem một bản Linh Thảo Đồ Giám, giới thiệu với Tô Triệt nói:
– Lưu Vân Kim Trản, loại linh thảo phiến lá, tuy phẩm cấp Tiên Thiên là cực phẩm, bất quá, trình độ hi hữu của nó, sớm đã vượt qua đại bộ phận linh thảo Tuyệt phẩm, dược linh năm mươi năm đã có thể bán được mấy chục vạn linh thạch, chính là giá trên trời a…
Chỉ tiếc, cây Lưu Vân Kim Trản này kim quang ảm đạm, phiến lá dài nhỏ vô lực rủ xuống, đã mất đi cảm giác linh động phất phới nhẹ nhàng, rõ ràng cho thấy bệnh tình rất nặng, khoảng cách héo rũ cuối cùng đã là không xa, có thể sống đến bây giờ, toàn bộ là nhờ linh thạch cao cấp và Linh Dược chôn ở trong đất bùn, mới có thể cho nó kéo dài cái mạng nhỏ.
– Nó mỗi ngày đều đang khóc, rất đáng thương, ngươi cố gắng cứu nó a.
Ánh mắt Linh Lung thê thê, đau lòng vô cùng mà nhìn xem cây linh thảo yếu đuối mỏng manh này.
“Cố cứu nó a!”
Những lời này, không biết nàng đã từng nói qua với bao nhiêu người rồi, nhưng vẫn chỉ là trơ mắt nhìn cọng cỏ non này dần dần suy yếu, dần dần héo rũ…
Tô Triệt thấp giọng hỏi:
– Gốc linh thảo này, đối với nàng mà nói, nhất định có ý nghĩa cực kỳ đặc thù a?
Tô Triệt cho rằng, nữ hài tử ở cái tuổi này như Linh Lung, nhất định là tương đối cảm tính, nếu như nói, chỉ là do giá trị gốc linh thảo này đắt đỏ, cực kỳ hi hữu, còn không đến mức làm cho nàng thương cảm như thế, ở trong đó, rất có thể ký thác tình cảm đặc thù nào đó.
Quả nhiên, Linh Lung nhẹ nhàng gật đầu, nhỏ giọng nói ra:
– Nó là vật mà khi mẫu thân còn sống rất âu yếm, không biết bởi vì duyên cớ nào, hai năm trước mẫu thân bất hạnh qua đời, nó liền bắt đầu từ từ suy yếu… Đều tại ta, không có chiếu cố tốt nó…
Trách không được!
Tô Triệt âm thầm gật đầu, trong lòng tự nhủ: nàng coi như không tệ rồi, tối thiểu nhất còn có vật mà người thân nhất để lại, có thể ký thác tình cảm, thê tử của mình, hài tử không xuất thế, cha mẹ thân sinh, huynh đệ tỷ muội… Ở bên trong tràng Đại Thiên Khuynh chết tiệt kia, hết thảy tất cả đều biến thành hư vô, không có khả năng để lại cho mình tìm được một di vật nhỏ tí tẹo rồi…
Nghĩ tới đây, Tô Triệt hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
– Thử xem xem đi, ta không dám cam đoan cái gì.
– Tốt, cám ơn ngươi.
Tiếng nói của Linh Lung rất nhu hòa, kỳ thật, nàng cũng không có dùng quá nhiều hi vọng, tựa như trước đó Tô Triệt dự đoán vậy, cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng mà thôi, nhìn thấy bất kỳ một người nào tự xưng là có thiên phú ở phương diện gieo trồng linh thảo, nàng đều có thể xin nhờ một phen như vậy.
Tô Triệt nào đâu có hiểu được thuật cứu chữa linh thảo, mặc dù Hàn Hữu Minh ở trong Tiên Ngục thoáng có thiên phú ở phương diện này cũng không có tư cách thấu đáo đối với Linh thảo quý hiếm bực này, chứ nói gì đến khám và chữa bệnh. Trần tổng quản cũng đã nói qua, ngay cả trưởng lão dược viên, cũng đã là thúc thủ vô sách.
Tô Triệt đi vài vòng quanh chậu hoa, giả bộ như cẩn thận quan sát, kỳ thật, cái gì cũng nhìn không ra, trong nội tâm đang thương nghị cùng lão Hắc:
– Nàng mới vừa nói, sau khi mẹ của nàng qua đời, gốc linh thảo này bắt đầu héo rũ, không phải là cọng cỏ non này đã thành tinh, chuẩn bị có linh tính, nên chủ nhân vừa chết, nó cũng đã mất đi ý chí sinh tồn chứ?