1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 119: Tái nhập Di Tiên Cảnh (c591-c595)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 119: Tái nhập Di Tiên Cảnh (c591-c595)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 591 : Tái nhập Di Tiên Cảnh

Tấn chức Nguyên Anh kỳ, Thiên Âm cũng sở hữu pháp bảo phi hành không tồi, nhưng nàng chỉ thích cưỡi la bàn Tinh Đế của Tô Triệt, hơn nữa, một người thôi động pháp bảo là đủ rồi, không cần hai người phải lãng phí chân nguyên.

Trên đường, trong lòng Tô Triệt kỳ vọng, âm thầm xao động, lúc này đây tiến nhập Di Tiên Cảnh, nếu như tất cả thuận lợi, hẳn là không chỉ thu hoạch vài giọt chân huyết Vu Thần, còn có thể nhặt được rất nhiều pháp bảo cao cấp, ví như một đống linh bảo, một hai kiện đạo khí. . .

Mấy trăm năm trước, Tu Chân Giới là một khối chỉnh thể, Vu Tộc muốn cướp đoạt nguyên thần đã giết chết vô số tu sĩ, yếu nhất cũng sở hữu tu vi Luyện Hư kỳ.

Bởi vì lực lượng thân thể Vu Tộc quá mức cường đại, biến thân thân thể cao tới nghìn trượng, tối thiểu nguyên thần cũng phải là Luyện Hư kỳ mới có thể xứng tầm.

Ngẫm lại, vô số tu sĩ bị bọn họ giết chết lưu lại bao nhiêu bảo vật, tất cả đều rơi rải rác trong Di Tiên Cảnh.

Di Tiên Cảnh sau này bị người dò xét mấy trăm lần, chưa ai có thể nhặt được bảo vật, hơn nữa, bảo vật cao cấp còn sót lại trong Di Tiên Cảnh cũng chưa từng có ai phát hiện. . .

– Vu Thần cướp đoạt nguyên thần, sau đó bay lên Tiên Giới, đã phải chịu nghiêm phạt.

Trên đường phi hành, Thiên Âm nhẹ giọng nói:

– Oai uy thiên đạo, không thể chống đỡ, may là có Di Tiên Cảnh chịu toàn bộ lực thiên phạt, nhưng cũng bị chém thành hai mảnh, chia thành hai Di Tiên Cảnh một lớn một nhỏ. Đồng thời, trong phạm vi thiên phạt, thánh vật 3 đại Vu Tộc đều theo đó tiêu thất mất tích. Trong khi toàn bộ Vu Tộc thăng thiên, cũng không kịp lưu lại Tu Chân Giới tìm kiếm thánh vật.

– Thánh vật 3 đại Vu Tộc?

Tô Triệt hiếu kỳ hỏi:

– Ta chỉ biết, Di Tiên Lệnh Kỳ là một trong số đó, còn hai cái khác là gì?

– Tổ Vu Tế Thai, Tạo Hóa Thần Thạch.

Thiên Âm nhỏ giọng trả lời:

– Tổ Vu Tế Thai có thể xây dựng lại, nhưng Tạo Hóa Thần Thạch là thần vật tiên thiên, cần phải nghĩ tất cả các biện pháp tìm kiếm, phải biết rằng, thần vật tiên thiên cho dù tại Tiên Giới cũng có không quá vài món.

Tô Triệt yên lặng thầm nghĩ:

– Đi qua trận pháp ảo giác do Di Tiên Lệnh Kỳ tạo lên, trông thấy dàn tế to lớn chắc chắn là Tổ Vu Tế Thai: Như vậy, khối cự thạch màu đen trong Tiên Ngục, tám chín phần là thần vật tiên thiên Tạo Hóa Thần Thạch theo như lời Thiên Âm.

Đối với cái gọi là thần vật tiên thiên, Tô Triệt biết một chút, chính là: Khi thiên địa chưa hình thành, trong hư không hỗn độn mang theo một số bảo vật siêu cấp. Mỗi một kiện đều thần kỳ không gì sánh được, công dụng và uy năng không gì có thể tưởng tượng.

Lão Hắc vô cùng kích động, lập tức nhắc nhở nói:

– Chúng ta đã sớm suy đoán, khối hắc thạch không phải vật bình thường, không ngờ nó là một kiện thần vật tiên thiên. Tác dụng của nó nhất định thần kỳ không gì sánh được, chúng ta chỉ lợi dụng qua loa một điểm. Chủ nhân, chuyện này nghìn vạn lần không thể nói với Thiên Âm, chẳng may nếu như nàng khiến người trả lại Vu Tộc, vậy không hề đơn giản. Người chắc chắn không muốn giết người diệt khẩu chứ?

Trong lòng Tô Triệt lên tiếng, cũng không ngờ, bởi vì câu nói tiếp đó của Thiên Âm khiến chính mình và lão Hắc xấu hổ không ngớt.

Chỉ nghe thấy, Thiên Âm nhỏ giọng nói:

– Nếu như Tạo Hóa Thần Thạch đã trong tay ngươi, hoặc ngày sau có cơ duyên đạt được, nghìn vạn lần không nên tiết lộ, chính mình giữ lại là được rồi. Đợi tới ngày sau, bay lên Tiên Giới trở thành chân tiên, ngươi có thể chân chính lĩnh hội sự thần kỳ và cường đại của thần vật tiên thiên.

– Ta đã minh bạch.

Sắc mặt Tô Triệt có chút xấu hổ, kẻ ngu cũng có thể nghe ra, Thiên Âm đã đoán được Tạo Hóa Thần Thạch và Di Tiên Lệnh Kỳ đã rơi vào tay chính mình. Nếu không phải hôm nay chính mình chủ động hỏi việc này, Thiên Âm thủy chung cũng không đề cập tới bốn chữ Tạo Hóa Thần Thạch.

Rất rõ ràng, ta đây cẩn thận với lòng dạ người quân tử!

Trong Tiên Ngục, lão Hắc cũng có chút xấu hổ, gãi đầu thầm nói:

– Nữ nhân này thực không tồi, chủ nhân hãy cưới nàng đi.

– Cút đi!

Trong lòng Tô Triệt mắng:

– Ngươi chỉ là cây cỏ trên tường, lập trường quá thiếu ổn định.

– Khà khà. . .

– Lão mặt đen vẫn còn cười.

Tô Triệt mắng lão Hắc, chỉ là chủ tớ trong lúc vui đùa, thế nhưng nghe Thiên Âm nói lời này trong lòng cảm thấy khá cảm động. Lão Hắc nói không sai, Thiên Âm đối với chính mình rất tốt rất tốt, mọi lúc mọi nơi suy nghĩ vì chính mình. . .

Sắc mặt Thiên Âm điềm tĩnh, thần thái bình thản, tựa hồ vừa đề cập tới chuyện Tạo Hóa Thần Thạch đã quên hoàn toàn.

Cứ như vậy một mạch phi hành gần 50 vạn dặm, đi tới vùng cực nam Khải Nguyên Tinh, Tô Triệt biết, mấy nghìn dặm phía trước chính là vực sâu không đáy cực kỳ nổi danh tại Tu Chân Giới.

Địa vực không đáy này, rất ít linh khí thiên địa, khí độc tàn sát bừa bãi, vạn vật bất sinh, rất khó chịu đối với bất cứ kẻ nào tu luyện tại nơi đây. Ngoài một số tu sĩ ma đạo cấp thấp tới đây hấp thụ khí độc luyện chế pháp bảo kịch độc, những người khác sẽ không đến nơi này.

Vị trí trung tâm địa vực được mệnh danh là vực sâu không đáy, Tu Chân Giới thường hình dung người tâm tình hoặc tình cảnh không tốt rơi xuống đáy cốc chính là địa vực không đáy này.

Khí độc tràn ngập quanh thân, đương nhiên không thể cản trở tu sĩ Nguyên Anh, Tô Triệt và Thiên Âm rất nhanh đi tới bên bờ địa vực, chỉ thấy địa vực trước mắt to lớn không gì sánh được, đường kính ước chừng 10 dặm, xem như hắc động kinh khủng nhất trong vũ trụ tinh không, có thể thôn phệ tất cả thế gian.

– Không nhầm, Di Tiên Cảnh sẽ ẩn giấu ở đây.

Thiên Âm nhẹ giọng nói.

Tô Triệt im lặng gật đầu, đương nhiên biết, nhưng nó chính là pháp bảo duy nhất có thể chứa đựng được Vu Tộc, tất nhiên phẩm cấp cực cao, kích thước bên ngoài có thể biến hóa tùy ý, biến thành nhỏ đến mức mắt thường không nhìn thấy hẳn là không vấn đề.

Vậy xuống phía dưới đi!

Xuống sâu mấy nghìn trượng, thâm nhập bên trong địa vực, rất nhanh, Tô Triệt liền cảm giác được áp lực cực lớn từ bốn phía truyền đến, giống như bị một bàn tay khổng lồ của người Vu Tộc xiết chặt, bất cứ lúc nào cũng có thể bị ép chết.

Cự Phú được gọi ra, cái bảo vật phòng ngự bên người này cần tiêu lượng lớn chân nguyên nhằm chống lại lực lượng thân thể.

Cự Phú phòng ngự kết giới bao phủ Tô Triệt và Thiên Âm bên trong, hai người nhất thời cảm giác được thân thể nhẹ nhàng, khôi phục trạng thái bình thường.

– Áp lực này từ đâu mà đến?

Trong lòng Tô Triệt hiếu kỳ.

– Nơi này tương đối đặc thù, sức hút tinh cầu xuất hiện khác thường, sản sinh ra áp lực cực lớn, nguyên nhân chủ yếu là do linh khí khu vực này thiếu hụt.

Thiên Âm giảng giải nói:

– Đây chỉ là hiện tượng tự nhiên, không có gì huyền ảo. Trong vũ trụ có rất nhiều nơi kỳ quái, cũng rất nhiều tinh cầu kỳ quái, trông thấy lại không cảm thấy kỳ quái.

Tô Triệt gật đầu, cùng lúc đó, giải thích thân thể Bạch lão ma trong Tiên Ngục to lớn cũng là ý nghĩa này.

Chương 592 : Dọc đường thu nhặt bảo vật (thượng)

Tiếp tục xuống sâu mấy vạn trượng, ánh kim quang quanh Cự Phú phòng ngự càng lúc càng sáng, biểu hiện áp áp lực bên ngoài từ từ tăng lên. Phỏng chừng, nếu không có pháp bảo phòng ngự cao cấp, cho dù tu vi Nguyên Anh tới nơi này, tư vị cũng không hề dễ chịu.

– Có thể lấy ra Di Tiên Lệnh Kỳ chứ!

Thiên Âm đột nhiên nói.

– Được!

Tô Triệt lập tức lấy ra Di Tiên Lệnh Kỳ, lệnh kỳ vừa xuất hiện, quang mang bộc phát mãnh liệt, nhất thời sản sinh một cổ lực hấp dẫn khó hiểu, khẽ để la bàn Tinh Đế tạo thành góc nghiêng so với vị trí nào đó của địa vực tiếp tục rơi xuống phía dưới.

Khoảng chừng rơi xuống 3000 trượng, thân ảnh Tô Triệt và Thiên Âm đột nhiên biến mất không chút tung tích.

Rất dễ hiểu, đã tiến nhập Di Tiên Cảnh trong trạng thái ẩn hình.

Cầm Di Tiên Lệnh Kỳ trong tay, tiến nhập Di Tiên Cảnh vô cùng dễ dàng, còn dễ hơn Tô Triệt tưởng tượng. Dưới đáy địa vực nguyên bản là một mảnh đen kịt, chỉ có thể lấy thần thức phân biệt vật, đột nhiên trước mắt sáng rõ, không chút dấu hiệu xông vào phiến thiên địa khác.

Thế giới kỳ lạ trước mắt thực sự chính Di Tiên Cảnh sau khi tụ hợp, Di Tiên Cảnh chân chính.

Trên bầu trời không có mặt trời, toàn bộ không gian vẫn sáng trưng, không nhận ra tia sáng từ đâu đến.

Tô Triệt và Thiên Âm vẫn lơ lửng trên khoảng không, chưa kịp rớt xuống mặt đất, đột nhiên không khí phía trước trở lên gấp khúc.

Tô Triệt biết tên thủ hộ ngu xuẩn kia sẽ lại xuất hiện.

Quả nhiên, một người huyễn ảnh bán trong suốt xuất hiện trước mắt, tiến về phía Tô Triệt đang cầm lệnh kỳ trong tay khom người thi lễ:

– Tại sao tôn chủ sớm quay lại Di Tiên Cảnh.

Trước kia hắn từng nói qua, để Tô Triệt trăm năm sau lại tiến nhập Di Tiên Cảnh, tính ra, hiện tại mới chỉ trôi qua mươi năm mà thôi.

– Nhàn rỗi vô sự, quay lại dạo mắt, thuận tiện thu thập một chút vật phẩm.

Tô Triệt biết tâm tình và tính tình gia hỏa kia không tồn tại, nói chuyện với hắn không cần quá khách khí:

– Thế nào, không được sao?

Tên thủ hộ ngưng lại một chút, tựa hồ thoáng cân nhắc mới nói:

– Không có quy định, tôn chủ không thể quay lại thu thập vật phẩm.

– Như vậy là có thể.

Tô Triệt phẩy phẩy tay áo, hời hợt nói:

– Vậy trước hết cho ta một thùng chân huyết Vu Thần.

Thiên Âm cười khúc khích, lại dùng cánh tay khẽ đập vào người Tô Triệt nhắc nhở nói:

– Không nên nói bậy, làm sao có được một thùng chân huyết, tối đa cũng chỉ có vài giọt.

Thủ hộ vội hỏi:

– Một thùng theo như lời tôn chủ nói, chính là một giọt sao?

Người này tư duy cứng ngắc, hành sự rập khuôn, tế bào hài hước không có tới nửa điểm. Tô Triệt lắc đầu, liền hỏi:

– Chỗ ngươi có tất cả bao nhiêu chân huyết Vu Thần?

– Tiểu Di Tiên Cảnh vốn có 3 giọt, mười năm trước tặng tôn chủ một giọt, còn lại hai giọt; Đại Di Tiên Cảnh vốn có 4 giọt, tổng hợp có 6 giọt.

Thủ hộ trả lời cực kỳ nghiêm túc, rồi lại chủ động nhắc nhở:

– Chân huyết Vu Thần là tài phú quý giá nhất trong Di Tiên Cảnh, không thể vô cớ cấp cho tôn chủ thêm nữa.

– Vậy sao? Vậy cần lý do như thế nào, ngươi mới có thể cho ta?

Tô Triệt hỏi, đồng thời cảm giác được sau khi gặp lại tên thủ hộ này, thần tình ngữ khí tự nhiên hơn nhiều, linh động hơn nhiều, cảm giác có một chút nhân tính.

– Phỏng chừng, Di Tiên Cảnh lại tụ hợp lần nữa, linh trí hắn cũng theo đó hợp làm một, tự nhiên sẽ được đề cao.

Tô Triệt âm thầm suy đoán.

Tên thủ hộ trả lời:

– Trừ phi Vu Thần đại nhân lại ban ý chỉ ban tặng chân huyết thêm lần nữa, hoặc là lệnh tôn dựa vào năng lực của chính mình mở ra chân huyết thánh trì.

– Chân huyết thánh trì?

Trên mặt Tô Triệt mang theo vẻ nghi hoặc nhìn về phía Thiên Âm.

Thiên Âm lặng lẽ nói:

– Chọn cách thứ hai, chúng ta sử dụng năng lực của chính mình mở ra Chân huyết Thánh trì, có thể lấy được tất cả 6 giọt chân huyết.

Tô Triệt liền nói với tên thủ hộ:

– Tốt lắm, ta chọn cách chính mình tự mở Chân huyết Thánh trì.

– Được, mời lệnh tôn tự nhiên.

Tên thủ hộ gật đầu đáp.

– Bất quá, trước đó, ngươi hãy mang tất cả pháp bảo tu tiên và các loại bảo vật khác tới đây giao cho ta.

Tô Triệt lại tiếp tục đưa ra yêu cầu.

– Xin lỗi, ta không có năng lực này.

Tên thủ hộ lập tức trả lời:

– Cần loại vật phẩm nào, xin tôn chủ tự ý tìm kiếm.

– Tên thủ hộ nhà ngươi thật không xứng với chức vụ của mình!

Tô Triệt không cam lòng khiển trách:

– Ngoài trừ việc làm khó người khác, ngươi còn có thể làm được gì?

Tên thủ hộ hoàn toàn không phản ứng, coi như không nói gì để chống đỡ.

Di Tiên Cảnh rộng lớn như vậy, không gian bên trong rộng lớn không thua kém Khải Nguyên Tinh Tu Chân Giới, nếu như Tô Triệt tự mình tìm kiếm bảo vật, vài chục năm cũng không tìm được.

Lão Hắc mắng lớn:

– Cái linh khí này, quả thực phế vật!

Lão Hắc nói không sai, nếu coi Di Tiên Cảnh là một kiện pháp bảo không gian, như vậy, kẻ thủ hộ nơi này cũng chính là linh khí. Những vật là linh khí, lão Hắc chỉ cần khẽ động tâm niệm, là có thể thu thập vào Tiên Ngục, tất cả vật chính mình muốn sở hiệu đều gọi ra trước mắt.

Mà tên thủ hộ này hành sự dập khuôn giống như khôi lỗi, chính mình nắm trong tay ngay cả năng lực thu thập vật phẩm cũng không có. Vậy không phải phế vật, lại là cái gì?

Thiên Âm cười giải thích:

– Bảo bối trong mắt người đối với Vu Tộc mà nói đều là vật vô dụng, trước kia không có cấp cho tên thủ hộ loại năng lực này. Vu Tộc không giỏi luyện khí, có thể cải tạo pháp bảo không gian tới trình độ này, vậy đã không tồi, ngươi không nên yêu cầu quá cao.

Lúc này Tô Triệt mới hiểu được, không gian pháp bảo siêu cấp Di Tiên Cảnh không phải Vu Tộc luyện chế thành mà cải tạo lại.

– Được rồi, cũng chỉ có thể như vậy, để tìm kiếm bảo vật, hao chút khí lực cũng có thể chấp nhận.

Tô Triệt hỏi Thiên Âm:

– Tìm kiếm bảo vật hay mở Chân huyết Thánh trì trước?

– Cùng lúc tiến hành.

Thiên Âm trả lời:

– Trên đường mở ra Chân huyết Thánh trì, thuận tiện thu thập vài thứ ngươi cần.

Kiếp trước Thiên Âm chính là pháp sư thọ mệnh không nhiều, kiếp này chỉ mới hơn 30 tuổi, tư tưởng của nàng vẫn duy trì theo tập quán người Vu Tộc, không thua kém các loại pháp bảo Tô Triệt coi trọng.

Hình như chỉ cần một mình Thiên Âm đi cùng là đủ, các pháp bảo khác đều không để ý.

Vì vậy, Tô Triệt không phản ứng với tên thủ vệ phế vật kia, làm theo chỉ dẫn của Thiên Âm, bay về nơi cất dữ Chân huyết Thánh trì.

Trong Di Tiên Cảnh, người tu tiên đã ngoài Luyện Khí kỳ căn bản không được phép tồn tại, đừng nói đến loại hành động mạo hiểm bay trên không trung. Nhưng Tô Triệt thân là tôn chủ, tự nhiên không bị hạn chế.

Thần thức mở rộng tới cực hạn bao phủ phạm vi bán kính 3000 trượng, Tô Triệt bay với tốc độ vô cùng thong thả, sẽ không qua bất cứ điểm dấu vết đặc thù nào về bảo vật trong Di Tiên Cảnh, lời ấy không ngoa nửa điểm, bay chỉ hơn mười tức, trong lòng Tô Triệt khẽ động, điều khiển la bàn Tinh Đế hạ xuống phía dưới.

Chương 593 : Dọc đường thu nhặt bảo vật (hạ)

Phía dưới có một mảnh đổ nát, nguyên bản hẳn là nơi cư trú của một bộ lạc Vu Tộc nào đó, qua mấy trăm vạn năm, phòng ốc kết cấu từ cây cỏ đã sụp đổ từ lâu, chỉ còn lại một số đồ vật bằng đất đá dưới sự bảo vệ của Di Tiên Cảnh vẫn được bảo tồn.

Trong đống đổ nát, Tô Triệt thông qua thần thức nhận được vài món gì đó không hề tầm thường, hẳn là vật phẩm trước kia người Vu Tộc trưng bày trong phòng.

Thiên Âm nhẹ nhàng gật đầu, khẳng định sự phán đoán của Tô Triệt.

Rầm!

Thi triển Đại Lược Thuật, trong vòng bán kính 3000 trượng, những thứ được Tô Triệt cho là bảo vật, rầm một cái xuất hiện trên la bàn Tinh Đế.

Đại Lược Thuật không hổ là bài danh thứ 10 trong Tam Xa Đại Đạo, những vật phẩm này được Tô Triệt thu thập, căn bản không ảnh hướng tới quá phi hành, hầu như chúng từ vị trí ban đầu đều trực tiếp thuấn di đến trước mặt Tô Triệt, những người khác hoàn toàn không cách nào chặn lại.

Tổng cộng sáu kiện vật phẩm: Trong đó có hai khối tài vật thượng cổ Tô Tiệt hoàn toàn không biết, phỏng chừng đã tuyệt tích từ lâu tại Tu Chân Giới, hoàn toàn không có tài liệu liên quan, ngay cả Thiên Âm cũng không biết tên gọi của chúng.

Không cần hỏi cũng biết, hai khối tài vật này trân quý không gì sánh được, sẽ dùng làm tài nguyên luyện chế đạo khí tuyệt phẩm.

Rất tốt, thu hồi lại!

Hai khối tiên tinh Tô Triệt thu được, tại Tu Chân Giới cũng là bảo vật đỉnh cấp khó có thể cầu. Tiên tinh chính là tiên lưu hành trên Tiên Giới, nói như vậy, tu sĩ Đại Thừa kỳ bay lên Tiên Giới, đều nguyện ý trả giá cao thu mua tiên tinh, để tránh chính mình tới Tiên Giới với hai bàn tay trắng, có câu: Tiền làm khó anh hùng hảo hán.

Đối với tu sĩ Đại Thừa kỳ mà nói, tất cả vật phẩm trên thế gian đều không thể mang tới Tiên Giới, không bằng đổi tất cả thành tiên tinh. Cho nên bán ra cực kỳ phóng thoáng, căn bản không cò kè mặc cả, dùng tiên tinh làm giao dịch với bọn họ, không thể nghi ngờ sẽ cực kỳ có lời.

Hai kiện vật phẩm còn lại rõ ràng là pháp bảo thượng cổ, pháp bảo có thể bảo tồn hoàn hảo mấy trăm vạn năm, chí ít phải là linh bảo.

Đầu tiên lão Hắc vung tay trái cầm viên pháp bảo hình tròn lên nói:

– Chủ nhân, đây là kiện linh bảo thượng phẩm, bao gồm cả công kích lẫn phòng thủ, uy lực không hề tầm thường, nhưng khí linh đã chết, cần rót thêm khí linh hoàn toàn mới.

Hắn lại vung tay phải cầm pháp bảo hình bầu rượu nói:

– Đây là kiện linh khí cực phẩm, có thể mang theo nước ngũ hồ tứ hải hút đối thủ vào trong hồ, luyện hóa ăn mòn. Đương nhiên, thực lực đối thủ quá cao chắc chắn không thể hấp thụ. Khí linh vẫn còn nhưng cô lập mấy trăm vạn năm, linh trí mất hết trở thành si ngốc không khác gì vật đã chết, cũng phải thay đổi khí linh.

Trong lòng Tô Triệt gật đầu, 8, 9 phần những pháp bảo này đều cần thay đổi khí linh.

Đừng nói là khí linh, cho dù con người bị phong bế trong không gian cô quạnh mấy trăm vạn năm, dưới sự dằn vặt thời gian dài dằng dặc không loạn trí cũng trở nên ngu đần, tư duy và tính tình không thể bảo lưu bình thường. Ngoại trừ, sinh linh này ngoại ý phong bế chính mình, hoàn toàn để trong trạng thái nghỉ ngơi, ngủ mấy trăm vạn năm, mới có thể bảo vệ tốt linh hồn của chính mình không bị tổn hại.

Tiếp tục tìm kiếm!

Dọc đường đi, Tô Triệt và Thiên Âm đi một chút lại dừng lại, khẳng định tốc độ phi hành không được nhanh, thế nhưng cả ngày trong Tiên Ngục đã thu được gần trăm kiện bảo vật.

Rất nhiều tài nguyên thoạt nhìn rất không bình thường, cho dù trên tinh cầu nguyên thủy như Vu Hoàng Tinh cũng chưa từng gặp qua, ngay cả Bạch lão ma kiến thức rộng rãi cũng không thể nhận ra tên gọi và lai lịch của chúng.

Chuyện tình mấy trăm vạn năm trước, ai biết được chuyện gì xảy ra, thậm chí có lý do để hoài nghi, những tài nguyên này và tiên tinh đến từ Tiên Giới cũng không chừng.

Kiếp trước Thiên Âm chính là pháp sư, đối với luyện khí dốt đặc cán mai, sau khi chuyển thế làm người, cũng không hề hứng thú với luyện khí, trên phương diện không có trình độ đều không thể nhận ra những tài vật này.

Nhưng có thể khẳng định, tuyệt đối đều là thứ tốt! Tô Triệt tin, tu vi cảnh giới của chính mình đạt tới trình độ nhất định, phạm vi tiếp xúc càng cao, những tài vật này hẳn là tạo cho mình niềm vui rất lớn.

– Giữ lại! Những thứ không thể nhận ra, có thể giá trị càng cao. Thông qua kinh nghiệm lấy miếng Trấn Sơn Phù thượng cổ về tay, Tô Triệt đã sớm hiểu được đạo lý này. Về phần các pháp bảo khác, đều là linh bảo, mỗi kiện đạo khí không nhặt được, Tô Triệt âm thầm thất vọng, đồng thời để ý thần tình Thiên Âm biến đổi.

Không hề nghi ngờ, Thiên Âm khẳng định hiểu rất rõ về Di Tiên Cảnh, bởi vì nàng không cần hỏi tên thủ hộ kia, đã biết vị trí Chân huyết Thánh trì. Thậm chí rất có thể nàng là một thành viên trong nhóm Vu Tộc từng sống trong Di Tiên Cảnh thời gian dài, mấy trăm vạn năm trước bay lên Tiên Giới.

Bởi vậy, Tô Triệt hi vọng nàng có thể nói cho chính mình biết, trong Di Tiên Cảnh nơi nào có thể tìm được đạo khí cường hãn uy lực.

Mà những linh bảo này, không quá hấp dẫn chính mình. Ngoại trừ những linh bảo ẩn chứa thần thông tương đối đặc thù có thể để Tiên Ngục dung hợp, đa số các loại linh bảo khác chỉ có thể lưu lại sau này, khi chính mình trở thành chưởng giáo Thiên Huyền Tông, để tưởng thưởng những người có công trong tông môn, đối với tầm nhìn của Tô Triệt, Thiên Âm giả bộ không thấy được, hoặc không chịu chủ động nói chuyện.

– Có phải cần ta nhắc tới yêu cầu thứ hai, nàng mới bằng lòng nói ra hay không?

Tô Triệt rốt cục thiếu kiên nhẫn thấp giọng hỏi.

Đầu tiên Thiên Âm nhẹ giọng cười, sau đó nói:

– Nôn nóng như vậy làm gì, trên đường cứ thu nhặt mấy thứ bảo vật này trước, sau khi lấy được chân huyết Vu Thần, ngươi có thể đưa ra yêu cầu, để ta tặng cho ngươi niềm vui lớn. An bài như vậy, có thể chấp nhận chứ?

– Được rồi.

Tô Triệt bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng đầy cảm khái:

– Tại sao có cảm giác, rõ ràng nàng nợ ta ba yêu cầu, nhưng khiến cho ta giống như thiếu nợ nàng.

– Ai bảo ngươi hẹp hòi như vậy, nhất định sớm Ngưng Anh, nhất định phải thắng ta?

Thiên Âm bĩu môi, thấp giọng khiển trách:

– Nam tử hán đại trượng phu, một chút phong thái khiêm nhường cũng không có. ..

Tô Triệt nhất thời không nói gì, đúng vậy, nhường nàng một lần phải làm thế nào đây, lùi lại một tháng Ngưng Anh thì phải làm thế nào đây, để không được thắng nàng?

Vì vậy, trong lòng chỉ có thể oán giận lão Hắc:

– Xem đi, tất cả phải trách ngươi!

– Đó là tiểu Hắc gây lên!

Lão Hắc cho là bị oan, vội vàng biện minh:

– Dựa theo trình tự bình thường, người cần ba tháng mới có thể Ngưng Anh, khẳng định sẽ thua nàng, đây đều là tiểu Hắc kia tham ăn gây lên họa.

Giờ khắc này, hắn tựa hồ đã quên, là ai một mực nói bên tai Tô Triệt: Nhất định phải thắng nàng, không thể thất bại. . .

Chân huyết Thánh trì nằm tại khu vực trung tâm Di Tiên Cảnh, Tô Triệt và Thiên Âm mất ba ngày mới bay tới đó. Đương nhiên nguyên nhân là vì thu thập bảo vật ven đường, dẫn đến tốc độ bay quá chậm.

Chương 594 : Chân Huyết Thánh Trì

Lúc đó thu được mấy trăm kiện linh bảo thượng cổ, quả thực giống như đại càn quét.

Bất quá, đối với toàn bộ Di Tiên Cảnh mà nói, tìm kiếm trên phạm vi 3000 trượng chỉ là một cái sông nhỏ, còn chưa dò xét trên đại dương mênh mông.

Chân Huyết Thánh Trì nằm ở đỉnh núi cao vạn trượng, cũng có thể nói là một tòa Thiên Trì, hai người Tô Triệt có thể bay tới, thực sự không cần khổ cực leo núi.

– Ngọn núi này gọi là Lệ Quân Sơn tên của Lệ Quân hay chính là Vu Thần.

Thiên Âm chậm rãi giảng giải nói:

– Lệ Quân Vu Thần sinh ra trên ngọn núi này, sau đó, Vu Tộc đặt ngọn núi này tiến nhập địa bàn Di Tiên Cảnh trơ thành một chỗ hành hương.

Tô Triệt im lặng gật đầu, điều khiển la bàn Tinh Đế xuống sát đỉnh núi, bởi vì khu vực trung tâm đỉnh núi bị một đám khói độc dày đặc bao phủ, không thể trực tiếp rơi xuống.

– Đoàn khói độc này ăn mòn cực mạnh, nếu như dựa vào Cự Phú phòng ngự đi vào, ngươi sẽ mất đi đạo khí thượng phẩm này.

Thiên Âm nghiêm nghị nói.

Đối với lời nàng nói, Tô Triệt không gì không phục, phải biết rằng, một dũng sĩ Vu Tộc có thể tùy ý giết chết một người tu tiên Luyện Hư kỳ, như vậy, trong thánh địa Di Tiên của Vu Tộc các loại bẫy rập dùng để bảo hộ Chân Huyết Thánh Trì, ngay cả chân tiên Tiên Giới cũng không dám tùy ý xâm phạm.

Một kiện đạo khí phòng ngự thượng phẩm, loại lực lượng này trước mắt, nói là tờ giấy bạc dán bên ngoài cửa sổ, cũng không quá đáng.

Tô Triệt huy động Di Tiên Lệnh Kỳ trong tay, hỏi:

– Muốn dựa vào Lệnh kỳ phá những vỡ đám khói độc này được chứ?

– Không được.

Thiên Âm lắc đầu:

– Lệ Quân Sơn cực kỳ đặc thù, Di Tiên Lệnh Kỳ thực sự không liên quan tới nơi đây.

– Vậy được rồi.

Tô Triệt bĩu môi nói:

– Loại trình tự này, không phải ta có thể đụng vào, chỉ có thể trông cậy vào nàng nghĩ biện pháp.

– Ta thực sự có biện pháp có thể tưởng tượng được, chỉ là. . .

Thiên Âm ôn nhu nói:

– Nếu như ngươi có pháp bảo cao cấp hấp thụ đám khói độc này, ngày sau còn có thể thả ra để đối địch, đây cũng là sách lược không tồi để đối phó với địch nhân.

Ánh mắt Tô Triệt lóe sáng, động tâm nói:

– Đúng vậy, loại khói độc này lợi hại tới mức ngay cả Cự Phú cũng không thể chống lại sự ăn mòn cường liệt của nó, nếu tại thời cơ thích hợp phóng xuất đối địch, nói không chừng có thể tạo được công dụng xoay chuyển càn khôn.

Đáng để thử một lần!

Tô Triệt nóng nòng muốn thứ, Thiên Âm lại nhắc nhở nói:

– Nếu như ngươi không có pháp bảo không gian phẩm cấp cực cao vậy không nên thử, nó sẽ hủy diệt pháp bảo của ngươi chỉ trong nháy mắt. Ta có thể khẳng định, không gian bên trong Cự Phú không thể thừa thụ nó.

– Được, ta sẽ cẩn thận thu một chút. . .

Tô Triệt biết, Thiên Âm có thiện ý, chứ không phải có ý thử xem chính mình có pháp bảo cường đại hơn Cự Phú hay không?

Tô Triệt tiến về phía trước hơn mười trượng, tới gần đám khói độc ăn mòn, trong lòng cực kỳ tin tưởng Tiên Ngục, không thể không chịu nổi đám khói độc này.

Vù!

Một đoán khói độc cỡ bằng quả dưa hấu bị hút vào Tiên Ngục, lần đầu tiên nếm thử một chút, nếu có bất trắc, còn có thể thải ra.

Khói độc màu đen tiến nhập tầng một Tiên Ngục, lơ lửng trước mắt lão Hắc qua thời gian mấy tức, lão Hắc nhân tiện nói:

– Không thành vấn đề, chủ nhân hãy yên tâm hấp thụ nó. Ta nói bất cứ thứ gì đi vào Tiên Ngục được đều là thật, hãy nghe ta.

Nếu như vậy, Tô Triệt liền bạo gan, bắt đầu hấp thụ lượng lớn khói độc trước mắt.

Thiên Âm đứng bên cạnh, cho dù không muốn tìm hiểu bí ẩn thuộc về Tô Triệt, nhưng nàng hiểu quá rõ sự lợi hại của đám khói độc này, liền có thể khẳng định, chắc chắn hắn nắm giữ pháp bảo đặc thù không thua kém gì tiên khí, bằng không, không thể chịu nổi loại khói độc đến từ Tiên Giới có thể ăn mòn tất cả mọi vật trên thế gian.

Vù vù vù vù. . .

Trên đỉnh núi, khói độc bao phủ mấy trăm trượng càng ngày càng loãng; Một góc nào đó trong Tiên Ngục, khói độc càng lúc càng đậm.

Qua thời gian dài, đỉnh núi một mảnh sáng sủa, khói độc tiêu tan hoàn toàn, không đọng lại một tia, lộ ra vài khối thạch trụ màu đen to lớn. Những khối thạch trụ này mấy vạn năm không bị đám khói độc ăn mòn, khẳng định không phải để trang trí, tất có tác dụng quan trọng.

Thiên Âm tiến lên, quan tâm hỏi:

– Thế nào, pháp bảo của ngươi có thể ngăn chặn khói độc sao? Phải biết rằng, một khi chúng rời khỏi Lệ Quân Sơn, sẽ trở nên cực kỳ cuồng bạo.

– Không thành vấn đề.

Tô Triệt mỉm cười trả lời.

– Ở chỗ ta, chúng nó còn trung thành hơn so với ở Lệ Quân Sơn.

Đúng vậy, trong Tiên Ngục, đám khói độc này không hề biểu hiện thái độ cuồng bạo, lơ lửng trên không trung, thậm chí, dưới tâm niệm của lão Hắc khống chế, còn có thể điều khiển đám khói độc này biến hình, biến thành đủ loại hình dáng.

Con cọp, nai con, chim ưng, lợn béo. ..

Lão Hắc đang vui đùa dễ sợ.

Thiên Âm nhẹ nhàng gật đầu, lúc này mới yên lòng, lại nhắc nhở nói:

– Ngươi đã có thể ngăn chặn nó, ngày sau có thể dùng nó luyện chế pháp bảo, hoặc chuyển thành pháp thuật thần thông thuộc về chính ngươi. Loại khói độc này lai lịch không tầm thường, lợi dụng được sẽ là loại vũ khí cực kỳ cường đại, không hề thua kém đạo khí tuyệt phẩm.

– Tốt, ta hiểu.

Tô Triệt khiêm tốn thụ giáo.

Lúc này, Thiên Âm lại chỉ vào hơn mười khối cuồng thạch cách đó không xa nói:

– Tiếp đến, ngươi phải thi triển thần thông công kích cực mạnh, công kích đống thạch trụ này tuần tự theo lời ta nói không thể sai.

– Thần thông công kích của ta?

Tô Triệt sờ sờ mũi, thầm nói:

– Thần thông của ta, lực công kích có hạn, nào có lợi hại như của Thiên Âm nàng?

Thiên Âm liếc mắt:

– Thần thông công kích của Thiên Âm ta giới hạn trong phạm vi rộng, rất dễ lan tới các thạch trụ khác. Ngươi định lười nhác đúng không?

– Lấy được bảo vật, sao lại lười biếng.

Tô Triệt cười ha hả:

– Chỉ là muốn nhận thức một chút, sau khi tấn chức Nguyên Anh, uy lực của nàng được đề thăng tới mức nào?

Thiên Âm gật đầu, chỉ vào khối cây thạch trụ nói:

– Khối này.

Bịch bịch!

Phá Diệt quyền bộc phát, công kích vô cùng tập trung, đánh trúng giữa khối thạch trụ cách vài chục trượng.

Rắc rắc rắc. . .

Một trận âm hưởng vang lên, khối thạch trụ to lớn mấy người mới ôm hết từ từ rũ xuống, từ từ chìm vào lòng đất.

Tô Triệt theo đó lĩnh ngộ, đây là một loại trận pháp Vu Tộc thiết lập, phải dựa theo thứ tự chính xác, đánh các khối thạch trụ theo tuần tự rớt xuống nền đất mới có thể giải trừ hoàn toàn đại trận. Nếu như sai lệch thứ tự, chắc chắn dẫn phát đại trận, hậu quả vô cùng kinh khủng, phỏng chừng tu vi Nguyên Anh trong nháy mắt đều hóa thành tro bụi.

Tuy rằng Vu Tộc luyện khí luyện đan không tốt, nhưng trận pháp cực kỳ hung hãn, tất cả sát trận, tuyệt trận, trận pháp khẽ động sẽ hủy diệt thiên địa, sấm vang chớp giật, ngay cả ảo trận hoặc mê trận cũng không nhân từ.

– Khối này.

Bịch bịch!

Rắc rắc rắc. . .

Dưới sự chỉ huy của Thiên Âm, Tô Triệt công kích thạch trụ, rất nhanh khiến hơn một nửa khối thạch trụ chìm vào lòng đất.

Chương 595 : Lão Hắc tiến hóa (thượng)

Đương nhiên, tiếp đến nếu có một khối sai lệch, chính là kiếm củi ba năm đốt một giờ, dẫn phát đạo công kích hủy diệt đáng sợ.

Sao vậy?

Tại sao lại ngừng lại?

Tô Triệt quay đầu nhìn về phía Thiên Âm, không rõ vì sao nàng đột nhiên dừng lại, làm việc không mệt mỏi, người chỉ huy càng không nên xảy ra vấn đề này. . .

– Để ta nghĩ, tiếp đến hình như là. . .

Thiên Âm thoáng nghiêng đầu, tỉ mỉ hồi tưởng.

Biểu tình Tô Triệt suy sụp, trong lòng nói: Đại tỷ, đừng hù dọa người khác như vậy, chuyện tình này nghìn vạn lần không thể mập mờ!

Sau chốc lát, cánh tay nhỏ bé trắng noãn của Thiên Âm chỉ vào một khối thạch trụ nói:

– Thử khối này xem.

– Thử?

Tô Triệt đâu dám lỗ mãng công kích, hỏi:

– Nếu sai, vậy có cơ hội thử lại?

Thiên Âm ôm miệng cười, lúc này mới giải thích nói:

– Khi tiến hành phá hơn phân nửa, phải dừng lại một hồi mới có thể tiếp tục.

Tô Triệt lúc này mới hiểu được, nàng lại trêu chính mình.

– Được, được, được.

Tô Triệt nhìn về phía nàng gật đầu liên tục ba lần, ý tứ là: Ta sẽ nghi nhớ. . .

Bịch bịch!

Một quyền đánh ra, có điều không phải Thiên Âm, mà là khối thạch trụ.

Bất quá, Thiên Âm vui đùa thực sự có tác dụng, vốn tâm tình đang âm thầm khẩn trương, vô hình được thả lỏng. Tô Triệt biết, Thiên Âm đang muốn nói với chính mình: Không cần lo lắng, tất cả đều trong lòng bàn tay của nàng.

Vậy Tô Triệt và nàng đi tới Di Tiên Cảnh ắt có hiệu quả. Thiên Âm một đời pháp sư, phỏng chừng cũng là đại nhân vật oai phong một cõi Tiên Giới?

Thạch trụ kế tiếp cũng theo thứ tự được đưa vào lòng đất, quả nhiên tất cả thuận lợi, không có bất cứ dị biến nào cả.

Thạch trụ bị đánh xuống, trận pháp hoàn toàn được giải trừ, không gian nữu khúc, cảnh tượng trước mắt bỗng nhiên biến đổi, mặt đất nguyên bản vắng vẻ, từ vị trí trung tâm liền xuất hiện một cái hố hình tròn đường kính dài mấy trượng.

Trong hồ, dịch thể đỏ như máu sôi trào, sát khí tràn

ngập cực kỳ quỷ dị.

Đương nhiên Tô Triệt biết, dịch thể trong hồ này không thể là chân huyết Vu Thần.

Nếu như Vu Thần hắn thực sự phóng xuất ra một vũng máu lớn như vậy, chẳng phải hắn sẽ bị tuốt sạch?

– Bước cuối cùng rồi!

Thiên Âm chỉ vào hồ nói:

– Phải sắp xếp người nào đó nhảy vào trong hồ, lấy vài giọt chân huyết.

– Không thể tháo nước trong hồ sao?

Tô Triệt hỏi.

Chuyện này thoạt nhìn nguy hiểm không gì sánh được, ai muốn nhảy vào chứ?

– Không được.

Thiên Âm lắc đầu nói:

– Nhìn như nước, kỳ thực không phải, loại lực huyết sát này ngay cả Lệ Quân Sơn đơn độc cũng không cách nào thu lấy.

Nói đến đây, Thiên Âm nghiêm nghị nói:

– Ta cảm thấy, ngươi có thể chọn một người thích hợp, có thể tiến nhập hồ, vớt chân huyết.

– Nàng muốn nói người nào?

Tô Triệt hỏi như vậy, nhưng mơ hồ đoán được đáp án.

– Ngươi có thể điều khiển tiểu Hắc!

Thiên Âm trả lời:

– Ta cảm giác được, thân thể hắn ẩn chứa năng lượng đặc thù, sẽ không bị ảnh hưởng bởi lực huyết sát trong hồ.

Quả nhiên là tiểu Hắc. Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, cân nhắc một chút, chính mình tin tưởng phán đoán của Thiên Âm, nếu nàng nói không thành vấn đề, ắt không có vấn đề gì.

Năng lượng trong thân thể tiểu Hắc, được Tô Triệt và lão Hắc hoài nghi là hỗn độn lực, nếu đúng như vậy, chắc chắn sẽ không e ngại lực huyết sát trong huyết trì.

Hỗn độn lực, chí cao vô thượng, là ông tổ của hàng hàng tỷ loại năng lượng.

Tiểu Hắc được gọi ra, vóc dáng hình thể trở nên cao lớn sánh ngang với Tô Triệt, lúc này hắn tương đối nghe lời, tùy ý Tô Triệt thông qua tâm niệm điều khiển.

Sau đó, Tô Triệt điều khiển tiểu Hắc từng bước từng bước tiến về huyết trì phía trước, tốc độ cực chậm, cực kỳ cẩn thận.

Thiên Âm lặng lẽ quan sát, cảm giác được, sau mỗi lần gặp lại quái nhân màu đen này, tựa hồ càng trở nên cường đại, có thể liên quan đến Tô Triệt tấn chức Nguyên Anh?

Tiểu Hắc tương đối thuận lợi tiến đến Huyết Trì trước mặt không gặp bất cứ vật gì ngăn cản. Tô Triệt ngoảnh mặt nhìn Thiên Âm một chút, nàng gật đầu, tỏ ý vô sự, có thể tiếp tục.

Vì vậy, tiểu Hắc nhẹ nhàng nhảy, xem như không có trọng lượng nhẹ nhàng rơi vào huyết trì, lực huyết sát dày đặc vẫn bao phủ trong lòng hắn.

– Thực ra hồ không sâu.

Tâm niệm Tô Triệt khẽ động, điều khiển tiểu Hắc biến thành cao gấp hai lần, để lực huyết sát chỉ có thể ngập tới đầu gối hắn.

Vù vù vù. . .

Có người tiến nhập trong ao, lực huyết sát nhất thời sản sinh phản ứng cường liệt, giống như nước sôi trào, cuộn khởi, ăn mòn muốn hòa tan người xông vào thành máu loãng.

Tô Triệt tin tưởng, tuyệt đối là một loại năng lượng đặc thù cực kỳ kinh khủng, so với khói độc ăn mòn còn kinh khủng hơn rất nhiều, đổi lại là người khác tiến nhập huyết trì, phỏng chừng trong khoảnh khắc sẽ mất mạng, thân thể bị lực huyết sát này đồng hóa.

Còn tiểu Hắc không để Tô Triệt thất vọng, đồng thời có thể chứng minh phán đoán của Thiên Âm cực kỳ chính xác, tiểu Hắc không hề bị ảnh hưởng, hầu như không thấy lực huyết sát ăn mòn, cảm giác giống như người bình thường tự do tự tại tắm trong nước nóng.

Lực huyết sát cắt đứt thần thức, Tô Triệt không thể biết được vài giọt chân huyết Vu Thân ở nơi nào, chỉ có thể để tiểu Hắc khom người, đồng thời ruỗi cánh tay thật dài, bàn tay biến thành lớn, lục lọi từng li từng tí, với xúc giác tinh khiết tìm kiếm chân huyết Vu Thần giống như thừa nước đục thả câu.

Thoáng chốc tiểu Hắc đột nhiên đứng dậy, bàn tay nâng lên một giọt máu màu hồng, chính là chân huyết Vu Thần Tô Triệt cực kỳ quen thuộc.

Vù!

Giọt chân huyết Vu Thần này giống như phi tiêu bay vù vù, bị Tô Triệt trực tiếp đưa vào Tiên Ngục.

Tiểu Hắc lại khom lưng tiếp tục tìm kiếm. . .

Hơn mười tức, tất cả 6 giọt chân huyết đều được Tô Triệt thu thập vào Tiên Ngục, chỉ một giọt cuối cùng bị vây trong một góc huyết trì, phải để tiểu Hắc tiêu hao thời gian dài mới tìm được nó.

Đại công cáo thành, tiểu Hắc có thể đi ra.

Tô Triệt điều khiển tiểu Hắc, muốn để hắn rời khỏi huyết trì, lại không ngờ, lúc này tiểu Hắc dĩ nhiên không nghe lời, đứng trong hồ không ra.

– Chẳng lẽ. . .ke chuyen ma

Tô Triệt lập tức ý thức được điều gì đó, tiểu Hắc không nghe lời, chỉ có một nguyên nhân, đó là tiểu Hắc theo bản năng đòi ăn, vậy trong huyết trì có vật gì đó ăn được!

Được rồi. Tô Triệt không ép hắn, mà thả lỏng tâm niệm của chính mình, tùy ý để hắn hành sự theo bản năng.

Chỉ thấy, toàn thân tiểu Hắc nhào vào huyết trì, bị lực huyết sát hoàn toàn bao phủ, khiến Tô Triệt căn bản không nhìn thấy hắn đang làm gì, tâm thần hai người lúc đó hoàn toàn bị lực huyết sát chặt đứt.

– Trong hồ có gì ăn được? Chẳng lẽ là lực huyết sát?

Tô Triệt âm thầm suy đoán, thế nhưng sau hồi lâu, căn bản không phát hiện lực huyết sát trong huyết trì giảm xuống, hoặc biến đổi, chứng minh nó không phải thức ăn của tiểu Hắc.

– Dưới đáy hồ còn có cái gì?

Trong lòng hiếu kỳ, Tô Triệt lại hỏi Thiên Âm.

– Ta không biết.

Thiên Âm lắc đầu giải thích:

– Bởi vì tôn trọng Vu Thần đại nhân, cho dù tại kiếp trước, ta cũng chưa từng tiến nhập Huyết Trì, nên không rõ bên trong có vật gì.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
haizz bộ này chính tay mình cả đình huy làm mà từ lúc mới ra truyện, vậy mà có lấy bộ này đăng youtube rồi kiện ngược lại mới sợ :).haizz...!Pó tay thật lấy ai nói gì đâu còn khởi kiện gửi lại mới sợ.. ^^!đã fix lại nhé.
https://audiosite.net
Đã fix cập nhật lại nhé ..^.^Cảm ơn bạn đã thông báo trên fanpage :)Dạo này bên mình bận quá không có để ý fanpage luôn.Các bạn lưu ý thông báo lưu ý ( ! Báo lỗi ) ở mỗi bài viết nhé [ fix lỗi + yêu cầu tập mới nhất ]Đa tạ ^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)^.^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ..:)cảm bạn đã thông báo :^.^:
https://audiosite.net
Tranban 10 giờ trước
Ad fix lại bộ này nhé
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 2 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 2 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết