1. Home
  2. Truyện Tiên Hiệp
  3. [Audio] Tiên Ngục dịch
  4. Tập 104: Sát khí bên trong (c516-c520)

[Audio] Tiên Ngục dịch

Tập 104: Sát khí bên trong (c516-c520)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 516 : Cường hóa hoàn tất (hạ)

– Cướp giật bảo vật từ trong tay một vãn bối, nói như thế nào cũng không phải là một việc quang vinh cho lắm. Sau ngày hôm nay ta sẽ phái người đi quý phái, biểu đạt sự áy náy đối với Thiên Vũ.

– Tốt!

Chưởng giáo chí tôn chắp tay nói.

Ý tứ của Hổ Khâu lão quái là: Đoạt bảo không được, tình cảm thì vẫn còn. Ngày sau ta sẽ phái người đem cho Thiên Vũ một ít đồ có giá trị thực tế để bồi thường, hóa giải đoạn nhân quả này.

Cách này, cũng chính là cách thường thấy dùng để hóa giải tranh chấp trong Tu Chân Giới. Việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không, mọi người còn phải qua lại với nhau, vì vậy cũng không nguyện ý tạo thành thù hận không thể hóa giải.

– Đi!

Hổ Khâu lão quái ra lệnh một tiếng, ba vị Đại Yêu còn lại theo hắn bay lên trời.

Kể từ đó, trong sơn cốc cũng chỉ còn năm đại Nguyên Anh của Thiên Huyền Tông giằng co với bảy đại Nguyên Anh của đám người Thái Hư.

Thế nhưng trong đó, một vị Nguyên Anh trưởng lão của Huyễn Ma giáo cùng với một trưởng lão của Huyết Thần giáo, ba ngày trước bị Tô Triệt mượn Thiên Uy lực đả thương, bản thân đều bị trọng thương, cần phải có một tháng mới có thể khỏi hẳn.

Đồng thời, pháp bảo hộ thân của bọn họ bị hao tổn nghiêm trọng, gần như là đã hỏng, lúc này nếu như miễn cưỡng tác chiến, hai người bọn họ còn không một Nguyên Anh sơ kỳ.

Bởi vậy, ưu thế về nhân số của đám người Thái Hư cũng không rõ ràng.

Mà về phía Thiên Huyền Tông, Chưởng giáo chí tôn và Thanh Huyền đại trưởng lão đều là Nguyên Anh hậu kỳ, ba vị còn lại cũng đều là Nguyên Anh trung kỳ, hai vị Nguyên Anh sơ kỳ còn lại ở lại tọa trấn tông phái.

Nhất là Tử Tiêu này, tuy mới là Nguyên Anh trung kỳ, thế nhưng sức chiến đấu còn vượt lên trên cả Thanh Huyền đại trưởng lão. Tử Tiêu thần lôi của hắn uy lực kinh khủng, không phải là thứ mà bất cứ Nguyên Anh hậu kỳ nào trong Tu Chân Giới có thể chống đỡ nổi.

Chính vì xuất phát từ những nguyên nhân này, bốn vị Đại Yêu của Man Ly bộ lạc mới có thể đưa ra quyết định cực kỳ sáng suốt trước đó. Nói trắng ra là, tất cả đều phải dựa vào thực lực nói chuyện, không phải chỉ nói lý là có thể được người khác tôn trọng, mà là xem nắm tay của ngươi có cứng hay không.

– Thái Hư chưởng môn, ngươi còn có gì có thể nói không?

Chưởng giáo chí tôn nhàn nhạt hỏi.

Nếu không có gì để nói, vậy thì trực tiếp động thủ đi a.

– Thiên Huyền chưởng giáo vừa mới nói qua, chuyện tranh đoạt bảo vật không có gì đáng trách, ta chỉ dự định tranh đoạt Cự Phú, cũng không có ý tứ mưu hại Thiên Vũ. Lẽ ra, Thiên Vũ trốn ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, việc này nên dừng lại ở đây.

Thái Hư trầm giọng nói rằng:

– Thế nhưng, Thái Võ sư đệ của ta hiện tại lại ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa, đến nay nơi hạ lạc không rõ ràng, theo ta đánh giá thì chỉ sợ lành ít dữ nhiều, cho nên mới dừng lại ở đây, muốn xác định an nguy, sinh tử của Thái Võ sư đệ. Chuyện này, còn cần Thiên Huyền chưởng giáo gọi Thiên Vũ từ bên trong trở ra, cho chúng ta một đáp án xác thực.

Những lời của Thái Hư chưởng môn này vô cùng không ôn hòa, nhìn như hợp tình hợp lý: lưu lại nơi này không phải là nhằm vào Thiên Vũ, mà là đợi tin tức sinh tử của Thái Võ.

Nghe được những lời nói của hắn, biểu hiện của năm vị lão tổ Thiên Huyền Tông cực kỳ bình tĩnh, thế nhưng trong nội tâm đều giật mình không ngớt.

– Thái Võ bị vây hãm bên trong, sinh tử không rõ?

Tin tức này, mấy người Vô Cực Môn cũng không rõ, vì vậy, mấy vị lão tổ của Thiên Huyền Tông cũng không biết được. Nếu như Thái Võ thực sự chết ở bên trong, như vậy Thái Ất Môn lần này tổn thất quá lớn.

Tử Tiêu hừ nhẹ một tiếng, dẫn đầu mọi người nói:

– Thái Võ ở bên trong Phong Lôi tuyệt địa thì có quan hệ gì tới Thiên Vũ? Sự nguy hiểm bên trong Phong Lôi tuyệt địa, Tu Chân Giới này ai mà không biết, ai không hiểu, chính mình không sợ chết, nguyện ý chạy vào bên trong, giờ còn trách được ai?

– Tình hình thực tế là, Thiên Vũ dẫn động Thiên Uy lực bên trong Phong Lôi tuyệt địa, để lưu lại Thái Võ bên trong.

Việc đã đến nước này, Thái Hư cũng bất chấp mặt mũi, chỉ có thể ăn ngay nói thật, đồng thời nói ra yêu cầu:

– Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, ta hi vọng, Thiên Vũ có thể trả Thái Võ lại cho Thái Ất Môn.

Nói xong, đám người Chưởng giáo chí tôn trên cơ bản cũng đã rõ ràng, Thiên Vũ không ngờ lại có khả năng dẫn động Thiên Uy lực đẩy lùi đám người Thái Hư, lưu lại Thái Võ bên trong, thậm chí còn có thể khiến cho hai người khác bị thương nặng.

– Thật là tốt, Thiên Vũ a!

Trong lòng năm vị lão tổ hiện giờ đều vô cùng vui vẻ, nhất là Tử Tiêu lại không thèm che giấu nụ cười trên mặt, ánh mắt có chút hả hê nhìn hai vị Nguyên Anh lão tổ trên người mang thương thế kia.

Đương nhiên, năm người cũng có thể đoán được, hài tử Thiên Vũ kia quả thực to gan lớn mật, chuyện gì cũng dám làm, Thái Võ mặc dù không chết, rơi vào tay hắn cũng không có khả năng sống trở về Thái Ất Môn. Phần thù hận này, đã không thể hóa giải. Nếu đã không thể hóa giải, vậy chỉ có thể liều chết lăn qua lăn lại. Không làm thì thôi, làm sẽ khiến cho kẻ khác kinh sợ.

Chưởng giáo chí tôn trong nháy mắt làm ra quyết định, hắn truyền âm với bốn vị lão tổ khác nói:

– Làm hết khả năng để lưu lại Thái Hạo!

– Được!

Bốn người đồng thời truyền âm đáp lại.

Đạo lý rất đơn giản:

– Thái Ất Môn đã tổn thất Thái Võ, bọn hắn từ nay về sau đã kết thành hận thù không thể hóa giải với Thiên Huyền Tông, từ nay về sau bọn hắn cũng không từ thủ đoạn trả thù Thiên Huyền Tông. Như vậy hôm nay, sao không nhân cơ hội này giết chết Thái Hạo, không bằng sớm một chút làm suy yếu lực lượng của Thái Ất Môn.

Phía đối diện, đám người Thái Hư chưởng môn dường như có chuyện còn muốn nói, bên này, Chưởng giáo chí tôn truyền âm nói một tiếng:

– Động thủ!

Sưu!

Năm vị Nguyên Anh lão tổ thân thể như điện xẹt, hướng về vị trí của Thái Hư và Thái Hạo vọt tới.

Phong Lôi tuyệt địa.

Dưới chỗ sâu trong nền đất, con mắt trên trái tim kia chậm rãi khép kín lại, hồng quang tiêu tán, Tô Triệt lập tức tỉnh lại.

– Cường hóa kết thúc?

Tô Triệt lập tức dùng thần thức quan sát, lập tức thấy giọt máu thần bí bên trong trái tim đã biến mất, hẳn đã hoàn toàn phân tán đi khắp nơi.

Trong một giọt máu này không ngờ lại có năng lượng cường đại như vậy, không biết nó mang đến sự thay đổi gì cho thân thể mình?

Tô Triệt tỉ mỉ kiểm tra, rất nhanh liền xác nhận, thân thể đã được cường hóa chí ít cũng đề thăng hai bậc, tố chất thân thể có thể so sánh với Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn.

Đạo tu luyện chính là, dùng thân thể mình làm một cái lọ, thông qua sự tu luyện không ngừng mà cường hóa dung lượng cùng chất lượng của cái lọ này, mới có thể dung nạp số lượng ngày càng nhiều, phẩm chất năng lượng càng cao. Dung lượng ít, thực nguyên trong thân thể không đạt được số lượng nhất định, sẽ không dẫn tới sự biến đổi về chất, rèn luyện không tới nơi tới chốn, thực nguyên lại càng không thuần hậu.

Chương 517 : Sát khí bên trong (thượng)

Nếu như chất lượng không đủ, nếu như dùng để chịu tải thực nguyên quá mức cao cấp, sẽ ăn mòn chân nuyên, kinh mạch và đan điền trong cơ thể sẽ ăn mòn dần dần, trở thành phế nhân.

Như vậy, trải qua một phen cường hóa vừa rồi, thể chất hiện tại của Tô Triệt đã có đủ điều kiện có thể chịu tải chân nguyên cao cấp, chỉ cần tu luyện ra số thực nguyên đủ nhiều nữa, có thể dẫn tới sự biến đổi về chất của chân nguyên, có thể dễ dàng tấn chức lên Kim Đan hậu kỳ, thậm chí là cảnh giới Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn.

Lọ đã chuẩn bị tốt, bây giờ chỉ cần cung cấp đủ năng lượng mà thôi. Nói cách khác, trước giai đoạn Ngưng Anh, thời gian tu luyện của Tô Triệt chí ít cũng được rút ngắn hai phần ba thời gian.

– Vốn tưởng rằng tấn chức lên Kim Đan hậu kỳ không có thời gian năm năm căn bản không có khả năng, hiện tại xem ra, một năm rưỡi cũng đã đủ rồi…

Tô Triệt âm thầm mừng rỡ:

– Nói như vậy, thời gian tấn chức Kim Đan hậu kỳ vừa kịp thời gian phó ước cùng Thiên Âm.

Lão Hắc cười ha hả nói:

– Chủ nhân, ngươi còn đang muốn để Thiên Âm trở thành quân tốt sao? Ta cho rằng, Thiên Âm đối với người không có ác ý, cũng không có khả năng hại người.

– Ta cũng cho rằng nàng đối với ta không có ác ý. Nếu tồn tại ác ý, nàng hẳn đã sớm hạ thủ đối với ta rồi. Thế nhưng…

Tô Triệt lại nói:

– Ta có một loại cảm giác, hai năm sau lúc gặp lại nàng khẳng định sẽ phát sinh một đại sự, nếu như không đủ thực lực, ta sẽ phi thường khổ sở.

– Ồ?

Lão Hắc lên tiếng, đối với trực giác của Tô Triệt hắn cũng cực kỳ tin tưởng.

Tô Triệt tiếp tục nội thị, đồng thời thì thào tự nói:

– Ngoại trừ thân thể được cường hóa, dường như còn có thứ gì đó thay đổi, thế nhưng ta lại không rõ đó là thứ gì.

Nghe thấy câu nói này của Tô Triệt, khỏa trái tim kia truyền đến một trận ba động tinh thần. Tô Triệt thoáng sửng sốt, nhất thời đại hỷ.

– Năng lực tái sinh?

Bá!

Tô Triệt lấy ra phi kiếm bảo khí, thoáng do dự một chút, rồi lập tức lựa chọn tin tưởng nó. Vì vậy hắn cắn răng một cái, vận chân nguyên, xích một cái, nâng bảo khí tự chặt cánh tay mình.

– Chủ nhân! Người làm gì vậy?

Lão Hắc bị hành động tự hại mình của Tô Triệt làm quýnh lên, thế nhưng, ngay sau đó hắn liền nhìn thấy một màn kinh ngạc không gì sánh được.

Tô Triệt tự đoạn ngón trái mình, nhìn như lỗ mãng, kỳ thực cũng không có gì đáng ngại.

Trong Tu Chân Giới có vài loại linh đan diệu dược có thể tái sinh, có thể làm những bộ phận bị cắt đứt sinh trưởng trở lại, chỉ bất quá, căn cứ vào tu vi cao thấp của người tu tiên, mà có quá trình sinh trưởng nhất định.

Nhưng Tô Triệt hình như không cần phiền phức như vậy, ngón tay vừa mới rơi xuống mặt đất, miệng vết thương tức thì nhúc nhích, trong nháy mắt, có một giẻo xương ngón tay đỏ như máu thành hình, sau đó, da thịt tái sinh bắt đầu xuất hiện, bao trùm lên nó…

Trong vài lần hô hấp, một ngón tay hoàn toàn mới xuất hiện, ngay cả một cọng lông nhỏ trên ngón tay cũng không thiếu, so với ngón tay vừa rơi xuống mặt đất không có gì khác nhau.

Tô Triệt hoạt động ngón tay cảm nhận một chút, không hề có dị dạng, linh hoạt giống như ngón tay ban đầu.

– Năng lực tái sinh?

Lão Hắc sợ hãi than:

– Chủ nhân, năng lực này quá mạnh mẽ a, từ sau này, cho dù là cái chết cũng không làm khó được chủ nhân sao?

– Vì sao lại có khả năng đó a?

Trong lòng Tô Triệt cười nói:

– Đây chỉ là một loại năng lực tự lành tương đối cường hãn mà thôi, rất nhiều Yêu tu đều có năng lực tái sinh trời sinh. Chỉ là, trên thực tế, nếu như mục tiêu bị tổn hại là trái tim và đầu, thì vẫn có thể chết đi: Kim Đan, Nguyên Anh hoặc Nguyên Thần đã bị thương nặng, nếu như bị như vậy chỉ sợ còn có thể bị phế bỏ. Không nói tới thế gian, cho dù Chân Tiên trên Tiên Giới, cũng tồn tại bất tử chi thân chân chính, tùy thời đều có khả năng bị giết chết.

Truyền rằng, thân thể Tiên nhân mặc dù bị đánh thành những mẩu vụn, thế nhưng trong nháy mắt có thể ngưng tụ ra thân thể hoàn toàn mới, thế nhưng, đây chỉ là bất tử chi thân tương đối mà thôi. Trong Tiên giới, Tiên nhân trong khi chiến đấu, có rất nhiều loại phương pháp có thể triệt để diệt sát đối phương.

Tô Triệt cho rằng, năng lực tái sinh bản thân hắn vừa mới thu được, kỳ thực chính là năng lực tự lành tăng mạnh mà thôi, lúc thụ thương, tốc độ khôi phục của hắn so với trước đây tăng gấp trăm lần, thậm chí ngàn lần. Chỉ là, cái này cần phải tiêu hao một số khí huyết cùng sinh mệnh lực.

Cũng may, thứ bản thân hắn không thiếu nhất chính là khí huyết và sinh mệnh lực, điều này có nghĩa là, năng lực sinh tồn của hắn so với Nguyên Anh tu sĩ cường hãn hơn nhiều lần. Ví dụ như, đồng thời cùng là một loại thương thế, Thái Võ là Nguyên Anh sơ kỳ, cần một tháng mới có thể khỏi hẳn, nếu đổi lại là chính hắn chỉ cần một buổi là có thể sinh long hoạt hổ ngay.

– Loại năng lực này đối với ta mà nói, chỗ tốt khẳng định vô cùng nhiều.

Trong lòng Tô Triệt thầm nghĩ:

– Tối thiểu, khi ta phóng thích Phá Diệt quyền, không cần phải chịu khổ như vậy nữa. Trong nháy mắt đánh ra mấy trăm quyền, phỏng chừng cũng không thành vấn đề.

– Đa tạ..

Tô Triệt hướng về phía khỏa trái tim thật lớn kia khom người thi lễ, chân thành nói lời cảm tạ.

Khỏa trái tim này huy vũ huyến quản to như cành cây, nhẹ nhàng đụng vào cánh tay Tô Triệt, dường như muốn nói rằng, không cần phải khách khí.

Sau đó, không cần Tô Triệt chủ động đưa ra yêu cầu.

Sưu!

Một đạo hồng quang bắn ra, trong vòng mấy tức, Tô Triệt thông qua nội thị liền nhìn thấy bên trong cơ thể hắn lại có một giọt máu thần bí, thể tích so với giọt máu trước đây lớn hơn, chí ít cũng gấp năm lần, hay nói cách khác, nó lại cho hắn năm giọt máu.

Tô Triệt lại một lần nữa nói lời cảm tạ, hắn cũng quyết định, sau khi rời khỏi Phong Lôi tuyệt địa sẽ trở lại sư môn.

Đang muốn nói lời từ biệt với nó, thế nhưng, khỏa trái tim này lại liên tiếp truyền đến những hình ảnh, Tô Triệt thấy, bên trong sơn cốc bên ngoài Phong Lôi tuyệt địa, Chưởng giáo chí tôn, cùng bốn vị sư tổ đang cùng đám người Thái Hư kịch liệt giao chiến.

Huyệt động này cách mặt đất gần mấy vạn trượng, dựa vào năng lực cảm ứng của Tô Triệt, cho dù trên mặt đất cho bị xới tung lên hắn cũng không cảm giác được. Thế nhưng khỏa trái tim thật lớn này hẳn là chủ nhân toàn bộ Hoang Thần Cốc, nó có thể thấy rõ những điều này, thật ra cũng chẳng có gì lạ.

– Năm vị sư tổ đều tới?

Tô Triệt trong lòng nghi hoặc:

– Bọn họ hẳn là biết, ta có thể thông qua địa đạo Ma Giới dưới lòng đất trở về tông môn, chỉ cần vào Phong Lôi tuyệt địa sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì, vì sao bọn họ lại tới đây tranh chấp cùng đám người Thái Hư cơ chứ?

Nghi vấn như vậy vừa mới xuất hiện, chính bản thân hắn cũng nghĩ ra đáp án:

– Mấy người sư tổ hẳn là tới đây thay ta xuất đầu!

Tô Triệt suy nghĩ một lát, cũng quyết định, hắn nói với khỏa trái tim thật lớn kia:

Chương 518 : Sát khí bên trong (hạ)

– Ta phải rời khỏi đây rồi, hi vọng lần sau gặp ngươi vẫn khỏe như vậy.

Khỏa trái tim kia huy vũ huyết quản, giống như phất tay nói lời từ biệt.

– Lúc này, ta lại không muốn ngầm rời đi.

Tô Triệt chỉ vào phía trên, nói:

– Ta phải rời đi bằng mặt trên.

Ý của Tô Triệt chính là muốn bản thân mình bay lên, độ sâu năm vạn trượng không tính là cái gì, chỉ cần thời gian hơn mười tức cũng có thể phi lên rồi.

Không nghĩ tới, khỏa trái tim thật lớn này lần thứ hai bắn ra hồng quang, Tô Triệt chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, mở mắt ra nhìn lần nữa thì đã nhìn thấy bản thân mình đã ở trên mặt đất Phong Lôi tuyệt địa, cự ly cách cửa vào chỉ có mấy trăm trượng mà thôi.

– Nó còn có năng lực truyền tống cường đại, đây chính là một loại thần thông sao? Hay là đại đạo thuật càng cao cấp hơn?

– Viễn cổ Ma Thần, có người từng nói đó chính là sinh linh cường đại trên cả Chân Tiên trên Tiên Giới, năng lực bọn họ nắm giữ, chí ít cũng là đại đạo thuật a? Một ngày kia, nếu như ta được truyền thừa tất cả những năng lực này, vậy thì…

Trong lòng Tô Triệt âm thầm sợ hãi than, đồng thời, đối với tương lai của mình lại tràn đầy chờ mong.

Chỉ là, lúc này không có thời gian suy nghĩ về những thứ này, bên ngoài tuyệt địa, Chưởng giáo chí tôn cùng các sư tổ chiến đấu đang tiến vào giai đoạn gay cấn, hẳn là lập tức sẽ phân ra thắng bại.

– Nên qua giúp mọi người một chút. Trong khu vực Phong Lôi tuyệt địa này, sức chiến đấu của ta mới là mạnh nhất!

Tô Triệt cũng không phải là cuồng vọng tự đại, thử hỏi, trong Tu Chân giới này, có ai có thể bằng vào năng lực của bản thân, khiến cho Thái Hư, Huyễn Ma, Huyết Thần, ba vị chưởng môn cùng với bốn đại Nguyên Anh trưởng lão đồng thời đại bại?

Đánh cho bọn họ chạy trối chết, thậm chí còn bắt sống một người tại chỗ.

Ngoại trừ Tô Triệt, dường như không có ai có thể làm ra loại sự tình bậc này.

Trong sơn cốc, Chưởng giáo chí tôn điều khiển một kiện bảo khí hình pháp xuất, phóng ra đạo khí kình, huyễn hóa ra nghìn vạn pháp tướng, có thiên long xoay quanh, có phật đà trợn mắt, có cự hổ tấn công, có phượng hoàng giương cánh, đây chính là trấn phái chi bảo, trung phẩm đạo khí “Vạn Tương Thiên Luân”, tụ tập hai đại công năng là kiềm chế và công kích cho bản thân. Lúc này, nó lợi dụng nghìn vạn pháp tương, triệt để chế trụ THái Ất Du Long Kiếm trong tay Thái Hư, khiến cho Thái Hư không thể đi viện trợ những người khác.

Cách đó không xa, Thanh Huyền đại trưởng lão cầm trong tay một bút lông màu vàng kim dài hai xích, đang cùng thủ tịch đại trưởng lão của Thái Ất Môn – Thái Hạo tranh đấu.

Chiếc bút lông màu vàng kim trong tay Thanh Huyền chính là một kiện bảo khí trấn phái chi bảo khác của Thiên Huyền Tông, hạ phẩm đạo khí “Chúng Sinh Diệu Hóa Bút”, đầu bút lông kia có khả năng vừa nhu vừa cương, lúc nhu có thể vô cùng mềm mại đến thần kỳ, lúc cương cũng có thể sắc bén vô cùng, không có gì không phá nổi.

Sưu! Sưu! Sưu!

Vừa nói tới cương thì đầu bút lông xuất ra kình khí bén nhọn, khiến cho không khí bốn phía đều bị cắt đứt, không hề nghi ngờ, cây bút lông này có uy năng cường đại có thể cắt không gian.

Trong tay Thái Hạo không có đạo khí đồng cấp để chống lại, cho nên chỉ có thể dùng hết khả năng né tránh hoặc chống đối, trong lòng hắn hiện tại đã âm thầm hối hận: lúc xuất môn không mang theo kiện đạo khí trên người, đây chính là quyết định thất sách cực đại a…

Bên kia, Nghiễm Thú, Mộc Dạ và Tử Tiêu, ba người đang cùng Huyễn Ma giáo chủ, Thánh giáo chủ Huyết Thần Giáo cùng ba vị Nguyên Anh tu sĩ khác dây dưa một chỗ. Tám người này, dường như cũng không có ý đem hết toàn lực, dường như chỉ có ý ứng phó qua loa mà thôi.

Đây chính là bởi vì, Huyễn Ma giáo chủ và Thánh Giáo chủ Huyết Thần Giáo đã nhìn ra năm đại Nguyên Anh của Thiên Huyền Tông chủ yếu nhằm vào Thái Ất Môn, cho nên cũng không có ý tứ liều mạng.

Những Nguyên Anh lão tổ sống được cho tới bây giờ đều vô cùng tinh tế, nếu đã như vậy thì cũng không cần phải liều mạng với đối phương. Cục diện lưỡng bại câu thương ai cũng không nguyện ý thấy, vì vậy, cho nên bọn hắn mới để cho mấy lão gia hỏa Thiên Huyền Tông này phát tiết một phen thay cho Đại đệ tử Thiên Vũ. Kết quả này, nhất định là cũng không giải quyết được gì…

Phải nói rằng, các nàng chỉ đoán đúng phân nửa, mục đích cuối cùng của năm đại Nguyên Anh Thiên Huyền Tông chính là tạo ra cơ hội liên hợp xuất kích, lấy phương thức sấm chớp đánh lén diệt sát Thái Hạo tại chỗ.

Bất quá, bọn họ ẩn giấu rất sâu, tạm thời còn chưa lộ ra. Kế liên thành ẩn giấu sâu đến nỗi Thái Hư chưởng môn cũng không nhận thấy Thiên Huyền ngũ lão ẩn giấu sát khí, thậm chí cũng không lường trước được, bọn họ thực sự dám làm như vậy.

Dù sao, giết chết một vị Nguyên Anh lão tổ của Siêu cấp môn phái, hậu quả nghiêm trọng, mối họa vô cùng, trên cơ bản không có người của môn phái nào có can đảm dẫn đầu làm ra thù hận bực này. Giống như trận trước, Thiên Huyền Tông rõ ràng bắt đuọc Thần Húc của Linh Dược Sơn, Vạn Quỷ Tông sửng sốt, tùy thời đều có thể giết chết bọn họ, thế nhưng cuối cùng lại thả ra.

Vì vậy hôm nay, Thái Hư chưởng môn cũng tưởng như vậy, hắn đang cho rằng, mục đích chủ yếu của Thiên Huyền ngũ lão chỉ là đánh đuổi bọn họ ra khỏi sơn cốc, cứu Thiên Vũ từ trong Phong Lôi tuyệt địa ra.

– Thiên Huyền chưởng môn, làm như vậy không hề có ý nghĩa.

Thái Hư chưởng môn thôi động Thái Ất Du Long Kiếm, bắn ra kiếm khí, cắn nát nghìn vạn pháp tượng trước mắt, nói:

– Ta thừa nhận, quyền sở hữu Cự Phú đã được xác định, đã là vật của Thiên Huyền Tông các ngươi. Thế nhưng hiện tại còn chưa xác nhận sinh tử của Thái Võ, ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi đây. Biện pháp duy nhất giải quyết trận phân tranh này chính là gọi Thiên Vũ từ bên trong ra, nói rõ cho chúng ta biết…

Lời còn chưa dứt, thần sắc của hắn liền biến đổi.

Cách đó không xa, Thái Hạo trong một lúc sơ sẩy, rút cuộc đã tạo cơ hội cho Thanh Huyền đại trưởng lão, bút viết như du long, sưu sưu hai tiếng viết ra một chữ “Thấu”, ý nghĩa chính là thấu vào bên trong hộ thân kình khí của Thái Hạo.

Chữ “Thấu” này chính là một loại thần thông uy năng – Thấu Tự Quyết, lẽ ra, đối với loại công kích như thế này, Thái Hạo hẳn nên phải né tránh mà không nên ngạnh kháng mới đúng. Thế nhưng, vừa mới nghe được Thái Hư chưởng môn đề cập tới sinh tử của Thái Võ, hắn đột nhiên sinh ra một loại cảm ứng cực kỳ rõ ràng, Thái Võ đã mất. Thái Võ đã không ở nhân thế, không có khả năng gặp lại hắn nữa.

Thái Hạo và Thái Võ, ba trăm năm trước từng có một đoạn tình cảm thầy trò, lại có một trăm năm tình nghĩa sư huynh đệ, đối với sinh tử an nguy của Thái Võ, hắn mới chính là kẻ quan tâm nhất.

Cảm ứng mạnh mẽ trong nháy mắt này, khiến cho trong lòng hắn vốn có một tia hi vọng cũng triệt để tan biến, dưới sự ảnh hưởng đó, cho nên mới có phút sơ sẩy này, bị Thanh Huyền đại trưởng lão cực kỳ nhạy bén bắt được cơ hội.

Chương 519 : Tử Tiêu Thần Lôi (thượng)

Một tiếng kêu đau đớn, chữ “Thấu” kia đi vào người của Thái Hạo, khiến cho hắn bị thương.

Hô!

Thanh Huyền đại trưởng lão thừa cơ truy kích, một chưởng chém ra, một bàn tay trong suốt lập tức hiện ra, hướng về phía Thái Hạo đánh tới.

Một chưởng này lẽ ra sẽ không đả thương tới hắn, thế nhưng lại có chút chuyện ngoài ý muốn.

Thái Hạo vừa bị Thấu Tự Quyết của Thanh Huyền đại trưởng lão đánh trọng thương, không kịp né tránh, chỉ có thể vận chuyển chân nguyên, đồng thời cũng lấy chưởng chống chưởng, thế nhưng dưới sự ảnh hưởng của thương thế, cho nên chỉ dùng bảy thành lực đạo tiếp chiến với mười thành công lực của Thanh Huyền đại chưởng lão.

Thái Hạo vốn có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, luận về tu vi vốn yếu hơn Nguyên Anh hậu kỳ Thanh Huyền, lần này, mạnh yếu lại càng rõ hơn.

Oanh!

Thân hình Thái Hạo bất ổn, bị một chưởng đánh bay về phía sau hơn mười trượng, vừa lúc lùi tới chỗ Nghiễm Thú, Mộc Dạ, Tử Tiêu.

– Không tốt!

Thần sắc Thái Hư chưởng môn kịch biến, lập tức ý thức được, Thanh Huyền đại trưởng lão này không chỉ là muốn đánh bại Thái Hạo mà dường như còn có rắp tâm khác.

Thái Hạo bay về phía sau hơn mười trượng, hướng về phía ba người Tử Tiêu mà bay tới.

Thái Hư chưởng môn ý thức được đại sự không ổn, lại khổ nỗi bị Thiên Huyền chưởng giáo dùng nghìn vạn pháp tượng ngăn lại, cho dù lòng nóng như lửa đốt cũng không có cách nào viện thủ.

Tử Tiêu lúc này đang cùng đám người Huyễn Ma giáo chủ dây dưa, Nghiễm Thú, Mộc Dạ, ba người nhìn thấy tình huống vừa phát sinh, bọn họ đều biết cơ hội này khó có được, đều tự bộc phát ra thần thông cực mạnh, hướng về phía Thái Hạo đánh tới.

Răng rắc!

Một đạo Tử Tiêu thần lôi thô như nước chảy hạ xuống, đánh nát cương khí hộ thân của Thái Hạo.

Sưu!

Mộc Dạ phát ra một mộc thú lục sắc, lập tức chui vào phía sau lưng Thái Hạo.

Cùng một chiêu, hai người phối hợp, lừa gạt Cực Ngạc lão quỷ Vạn Quỷ Tông một lần, hôm nay cũng sử dụng như vậy.

Vù vù…

Nghiễm Thú chủ tu hỏa hệ, phất tay một cái liền có một bàn tay to được ngưng tụ từ hỏa diễm màu tím, đánh vào người Thái Hạo.

Xích xích.

Hỏa hệ thần thông dung hợp linh hỏa cấp mười, nhất thời khiến cho một đầu tóc bạc của Thái Hạo biến thành tro tàn, cực phẩm bảo khí của hắn đã bị cháy, phát ra thanh âm bị thiêu vô cùng chói tai.

Linh hỏa cấp mười thiêu đốt ở bên ngoài “Khải Hàng Mão Thủy Ấn”, một bộ phận của “Khải Hàng Mão Thủy Ấn” dưới sự điều khiển của Mộc Dạ điên cuồng tàn sát bừa bãi, nội ứng ngoài hợp, Thái Học tru lên, tiếng tru lên này có cảm giác vô cùng cuồng bạo và bi thảm.

Dù sao cũng là đại trưởng lão của Thái Ất Môn, dù vậy, Thái Hạo cũng có đủ sức phản kháng, hắn cố gắng vận chuyển chân nguyên toàn thân, chống đỡ đại thủ bằng hỏa diễm của Nghiễm Thú.

– Lôi.

Nghiễm Thú chợt quát lên một tiếng, toàn lực vận chuyển chân nguyên, gia tăng mức độ hỏa diễm cho bàn tay kia, ý đồ vây khốn, trói buộc không cho hắn có cơ hội chạy trốn.

Cùng lúc đó, Huyễn Ma giáo chủ và Thánh giáo chủ Huyết Thần Giáo rút cuộc cũng ý thức được, Thiên Huyền Tông bạo phát sát khí, dự định triệt để tiêu diệt Thái Hạo. Môi hở răng lạnh, thân là đồng minh của Thái Ất Môn, các nàng đương nhiên không thể cho phép loại chuyện như thế này xảy ra.

Vì vậy, hai đại giáo chủ đồng thời thôi động đạo khí, phân biệt nhằm vào Nghiễm Thú và Mộc Dạ phát động công kích.

Huyễn Ma giáo chủ thôi động Trấn Hồn lệnh, phát ra một chữ “Diệt” thật lớn, hướng về phía Nghiễm Thú, ý đồ muốn phá vỡ sự trói buộc của Nghiễm Thú đối với Thái Hạo, tương trợ Thái Hạo thoát khốn.

Thánh giáo chủ Huyết Thần Giáo từ bên trong Huyết Hải Hồng Liên phóng ra một cột nước hình xoắn ốc đỏ thẫm, hướng về phía Mộc Dạ quấn tới. Nếu như bị cột nước này quấn lên, cho dù thân thể có “Khải Hàng Mão Thủy Ấn” cũng bị thối nát, Nguyên Thần bị ăn mòn.

Thánh giáo chủ biết, Mộc Dạ đang điều khiển Mộc Độc thần thông của hắn, toàn lực hủy hoại sinh cơ “Khải Hàng Mão Thủy Ấn” bên trong cơ thể của Thái Hạo, phải lập tức ngăn cản hắn, bằng không hậu quả khó lường.

Đối mặt với công kích mạnh mẽ của hai đại giáo chủ, Nghiễm Thú và Mộc Dạ không dám chậm trễ, không có khả năng diệt sát Thái Hạo mà khiến cho hai cái mạng của mình cũng dính vào. Vì vậy, Nghiễm Thú và Mộc Dạ cũng chỉ có thể tạm thời tránh né.

Bá! Bá!

Hai người bay ra bên ngoài, né tránh công kích của hai đại giáo chủ, đồng thời Thái Hạo cũng từ khốn cục thoát ra, hắn rống lên một tiếng, bàn tay to bằng hỏa diễm vỡ tan.

Răng rắc!

Lại một đạo Tử Tiêu thần lôi hạ xuống đầu hắn.

Tử Tiêu lúc này đang đối mặt với sự liên thủ của ba vị Nguyên Anh lão tổ, lại cấp cho Thái Hạo một đạo Tử Tiêu thần lôi.

Oanh!

Thái Hạo vừa mới phá vỡ ràng buộc, liền bị thần lôi oanh kích, thân hình bị rơi xuống mặt đất.

Phụt!

Tử Tiêu miệng phún huyết, thụ thương không nhẹ.

Ba trưởng lão Nguyên Anh phía sau hắn, tuy rằng hai trong số đó bị thương, chỉ có thể phát huy được một bộ phận thực lực ban đầu, nhưng dù sao cũng là tam Anh hợp lực, lúc này xuyên thấu cương khí hộ thân của Tử Tiêu, lực lượng cường hãn vô cùng đánh vào người Tử Tiêu.

– Ha ha!

Tử Tiêu không hổ danh là quái thai Tu Chân Giới, bị thương mà còn cười to, bởi vì một đạo Tử Tiêu thần lôi vừa rồi trên cơ bản đã quyết định số phận của Thái Hạo. Tuy rằng bản thân hắn bị ba người Huyễn Ma, Huyết Thần công kích, không thể tiếp tục thắt cổ Thái Hạo, thế nhưng đừng quên, còn có một vị Thanh Huyền đại trưởng lão.

Nói thì chậm, hành động thì lại nhanh, Thanh Huyền đại trưởng lão đã bay đến phụ cận, hướng về phía Thái Hạo đang rơi xuống mặt đất, phát ra một kích trí mạng cuối cùng.

Thế nhưng Thiên Huyền ngũ lão đã đánh giá thấp thần thông bảo mệnh của Thái Ất Môn, lúc này, Thái Hư chưởng môn quát lớn một tiếng:

– Thái Hạo, giải thể!

Thái Hạo lúc này đang rơi xuống mặt đất thần trí vẫn thanh tỉnh như cũ, trong lòng hắn rất rõ ràng, chỉ có biện pháp này mới có thể bảo mệnh.

Oanh!

Một tiếng nổ vang lên.

Thái Hạo cũng là một người ngoan độc, quyết định thật nhanh, không chút do dự mà thi triển ra giải thể đại pháp, Nguyên Anh và nhục thân “Khải Hàng Mão Thủy Ấn” trong nháy mắt thoát ly, bảo trụ Nguyên Anh, tự bạo thân thể mang “Khải Hàng Mão Thủy Ấn”.

Nguyên Anh mới là căn bản, chỉ cần Nguyên Anh không chết, cho dù mất đi “Khải Hàng Mão Thủy Ấn” chi thân, thông qua thuật Đoạt Xá, chỉ cần thời gian mười hai mươi năm, lại có thể sở hữu một thân thể hoàn toàn mới.

Lúc này kíp nổ chính là khối thân thể của Nguyên Anh trung kỳ, chân nguyên ẩn chứa bên trong thân thể “Khải Hàng Mão Thủy Ấn” trong nháy mắt bạo tạc, uy lực của nó, tự nhiên là kinh khủng không gì sánh được.

Lực lượng vô cùng cường đại trong nháy mắt khuếch tán ra, Thanh Huyền trưởng lão cự ly cách đó gần nhất cũng phải thối lui trăm trượng, suýt chút nữa bị thương, ngay cả mấy người Tử Tiêu, Huyễn ma giáo chủ đang giao chiến, thân hình cũng đều bất ổn, thối lui mười trượng, tạm thời gián đoạn cuộc chiến.

Nhân cơ hội này, Nguyên Anh của Thái Hạo bao bọc lấy Nguyên Thần của mình, cùng với chiếc nhẫn trữ vật nho nhỏ, nhanh chóng chạy trốn, bay ra khỏi sơn cốc.

Chương 520 : Tử Tiêu Thần Lôi (hạ)

Răng rắc!

Lại có một đạo Tử Tiêu thần lôi bổ xuống…

– Không…

Vẻ mặt Thái Hư chưởng môn vô cùng kinh khủng, bi thương hét lên một tiếng.

Phốc xuy!

Nguyên Anh nho nhỏ, mặc dù có thể dung nạp vô số chân nguyên, nhưng tự thân nó không có năng lực phòng ngự mạnh mẽ, giống như là một cái pháo, bị Thần lôi oanh kích thành những quang điểm trên bầu trời, kể cả Nguyên Thần của hắn, cũng nhanh chóng bốc hơi thành những linh lực vô hình, dung nạp vào bên trong linh khí thiên địa.

Leng keng!

Chỉ còn lại chiếc nhẫn trữ vật nho nhỏ kia, rơi xuống mặt đất, phát ra tiếng kêu thanh thúy.

Thủ tịch đại trưởng lão Thái Hạo của Thái Ất môn, một Nguyên Anh lão tổ ngang dọc Tu Chân Giới mấy trăm năm, lúc chết đi, mọi dấu vết của hắn trên thế giới này biến mất, ngay cả Nguyên Thần cũng bị tiêu vong.

– Thái Hạo đã chết! Thế nhưng, hắn chết như thế nào a?

Bên trong sơn cốc, mười đại Nguyên Anh đều sững sờ tại đương trường.

Bọn họ đều xác định, đạo Tử Tiêu thần lôi vừa rồi tuyệt đối không phải là của Tử Tiêu phóng ra, bởi vì hiện tại Tử Tiêu đã bị thụ thương, ốc còn không mang nổi mình ốc lại bị thân thể “Khải Hàng Mão Thủy Ấn” tự bạo trùng kích khiến cho phải liên tục thối lui, hoàn toàn không có cơ hội hạ thủ.

Như vậy, đạo Tử Tiêu thần lôi này là do ai phóng ra?

Nguyên Anh lão tổ cũng không ngốc, cảm giác ngạc nhiên vừa mới chợt lóe lên, bọn họ lập tức nghĩ đến người kia: Thiên Vũ – Thiên Huyền Tông, người kia có thể dẫn động Thiên Phạt lực.

Quả nhiên, trước cửa Phong Lôi tuyệt địa, Tô Triệt không nhanh không chậm giơ tay ra, sưu một cái, hút chiếc nhẫn trữ vật của Thái Hạo vào lòng bàn tay.

– Thái Hư chưởng môn, thật không ý tứ, lại phải lưu lại hai người của Thái Ất môn các ngươi rồi.

Tô Triệt mỉm cười nói, đã báo cho Thái Hư chưởng môn biết, không chỉ là Thái Hạo vừa rồi, mà ngay cả Thái Võ kia cũng bị ta giết chết.

– Thiên Vũ, đến nạp mệnh!

Thái Hư chưởng môn rống lên một tiếng, đang muốn phi thân qua liều mạng với Tô Triệt lại bị Chưởng giáo chí tôn và Thanh Huyền đại trưởng lão đồng thời thôi động hai kiện đạo khí của Thiên Huyền Tông chặn lại.

Ông..

Trên đỉnh đầu Tô Triệt xuất hiện một tòa cung điện màu vàng vô cùng tinh xảo, đó chính là chí bảo phòng ngự, Cự Phú.

Phương thức triệu hồi ra Cự Phú như vậy, người sáng suốt đều có thể nhận thấy, Cự Phú đã triệt để nhận chủ.

Có sự bảo hộ cường đại của Cự Phú, thân lại ở trong Phong Lôi tuyệt địa, Tô Triệt còn có thể sợ ai cơ chứ?

Nếu như nơi này chỉ là lối vào Phong Lôi tuyệt địa, trong sơn cốc cũng không có Thiên Lôi và Cương phong, vậy thì đạo Tử Tiêu thần lôi vừa rồi Tô Triệt triệu hoán từ đâu tới?

Đáp án rất đơn giản: bầu trời.

Phong Lôi tuyệt địa trên không thông thiên, ý tứ chính là khắp bầu trời bị một tầng mây bao phủ, đồng thời trong đó ẩn dấu vô số thiên lôi, không có người nào dám can đảm phi hành trên đó.

Thế nhưng, tầng mây này lại cách mặt đất không tới năm trăm trượng, lại trong phạm vi thần thức của Tô Triệt, hắn liền có thể từ bên trong tầng mây kia dẫn dắt bất kỳ loại thiên lôi nào. Chỉ là, đạo Tử Tiêu thần lôi vừa rồi chỉ là đúng dịp mà thôi, chính bản thân Tô Triệt cũng không biết, Đại Lạc Lôi Thuật có thể dẫn dắt các loại thiên lôi ở bên trong tầng mây.

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!

Tô Triệt vừa liên tục dẫn dắt ba đạo thiên lôi, phân biệt là Ất Mộc thần lôi, Thiên Hỏa Lôi uy lực kém nhất, còn có một đạo Thái Thanh thần lôi uy lực cực mạnh.

Ba đạo thần lôi này cũng không có nhằm vào bất luận một kẻ nào, chỉ là đánh vào khoảng không mà thôi, hình thành lực uy hiếp cực lớn, khiến cho Thái Hư đang điên cuồng trong giây lát tỉnh lại.

– Thái Hư chưởng môn, một chút chuyện cỏn con như vậy cũng không kiềm chế được sao?

Tô Triệt đứng ở chỗ tiến vào Phong Lôi tuyệt địa, chậm rãi nói:

– Giết người phải nghĩ tới việc bị người giết. Các ngươi thân là trưởng bối Tu Chân Giới lại trăm phương ngàn kế muốn giết ta. Như vậy, chết ở trong tay ta thì có gì là kỳ quái?

– Hôm nay, Thái Ất Môn mất đi hai vị Nguyên Anh, đây chỉ là bắt đầu. Nhưng ta hi vọng, đây cũng chính là kết thúc.. Từ nay về sau, nếu như còn có người tiếp tục nhằm vào ta, hoặc là nhằm vào Thiên Huyền Tông, đợi đến khi thực lực của ta đủ, chắc chắn ta sẽ giết chết kẻ đó, đem tông môn bọn ngươi xóa khỏi bản đồ Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh.

– Nếu như các ngươi không muốn thấy ngày đó, chỉ có hai lựa chọn: Nếu có bản lĩnh thì nên nhanh chóng diệt trừ ta, nếu như làm không được, vậy thì thành thật một chút, tránh xa ta ra một chút, miễn cho ta nhớ kỹ mặt hắn.

– Đương nhiên, những lời này chỉ là lời khuyên mà thôi, có tiếp thu hay không, tùy ngươi.

Nói xong với đám người Thái Hư những lời này, Tô Triệt lại nhìn về phía Chưởng giáo chí tôn nói rằng:

– Cảm tạ năm vị sư tổ đến đây cứu trợ, chỉ là kế tiếp, xin năm vị tổ sư nghỉ ngơi, ở chỗ này, đối phó với những người này, chỉ một mình ta cũng đủ.

– Ha ha.

Tử Tiêu ngửa mặt lên trời cười to:

– Tiểu tử, so với ta còn cuồng hơn! Tốt, nên như vậy!

Chưởng giáo chí tôn cùng bốn vị lão tổ mỉm cười gật đầu đang chuẩn bị đáp xuống, bọn họ cũng không thực sự khoanh tay đứng nhìn, mà là năm người cùng nhau chắn trước người Tô Triệt.

Lúc này, tạm không nói đến Thái Hư chưởng môn tâm tình rối loạn, ngay cả Huyễn Ma giáo chủ và Thánh giáo chủ Huyết Thần Giáo trong lòng cũng khó chịu.

Một tiểu bối đời thứ ba của Thiên Huyền Tông, tu vi bất quá chỉ Kim Đan trung kỳ lại dám uy hiếp ba đại chưởng môn, khiêu khích, kêu gào như vậy…

Thế nhưng, bọn hắn lại không có biện pháp làm gì người này…Ngạo thế cửu thiên” không chỉ là truyện kiếm hiệp thông thường. Ở đây tác giả còn kết hợp nhiều yếu tố, nhưng âm mưu, thủ đoạn, những cạm bẫy, tư thù phải không nào?

Bởi vì giờ khắc này, vũ khí trong tay hắn không phải bất cứ một loại pháp bảo nào mà là toàn bộ Thiên uy lực ở Phong Lôi tuyệt địa, Tu Chân Giới ai có thể chống lại cơ chứ?

Trầm mặc trong chốc lát, Huyễn Ma giáo chủ thường ngày luôn trầm mặc là người đầu tiên làm ra hành động, không nói một tiếng nào liền xoay người rời đi, hai tên trưởng lão Huyễn Ma Giáo cũng vội vàng đuổi theo.

Thánh giáo chủ Huyết Thần Giáo khẽ cười một tếng, trước khi đi ném lại một câu:

– Thiên Huyền Thiên Vũ, không hổ là đệ nhất kỳ tài Tu Chân Giới! Ta đi là được chứ gì, đừng có nhớ mặt ta!

Huyễn Ma giáo chủ, Huyết Thần Giáo đều đã đi, trên bầu trời chỉ có thân ảnh của mình Thái Hư đứng đó.

Để tranh đoạt Cự Phú, Thái Ất Môn xuất động ba đại Nguyên Anh, trong vòng vài ngày, không ngờ lại chết hai trong số đó.

Điều này làm cho một kẻ thân là chưởng môn như Thái Hư có mặt mũi nào trở về tông môn? Làm sao đối mặt với mười vạn môn nhân?

Đối với Thiên Huyền Tông, nhất là Thiên Vũ kia, phần cừu hận này không cần phải nói thêm nữa. Lúc này, thân ảnh của Thái Hư chưởng môn một mình huyền phù trên không trung, vẻ ngoài nhìn như bình tĩnh, kỳ thực lửa giận trong mắt đang hừng hực cháy.

Phần thù hận này, không đội trời chung.

Thế nhưng đối với Tô Triệt mà nói, mặc dù không có giết Thái Hạo, bắt Thái Võ, Thái Ất Môn cũng trăm phương nghìn kế muốn diệt trừ chính mình, tìm mọi cách báo thù, rửa hận, không có gì khác nhau cả.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé:)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
cảm ơn bạn đã thông báo chậm nhất 1h >2h là sẽ fix lại nhé :)Ngoài ra anh em đang cuốn cần truyện vui lòng thông báo ( báo lỗi )Tụn mình sẽ cố găng fix lại trong thời gian sớm nhất nhé :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Thật ngại quá bộ này bên còn bên lưu bên Sever bên US chưa lấy được file bạn à ...! Chậm nhất sáng sớm mai bộ này sẽ upload lại nhé.Rất mong bạn thông cảm ..^^!
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ sẽ phục hồi lại khoảng 12h đêm là xong nhé bạn :)
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 ngày trước
Bản này CV khoảng 1170 chap nhé, bản dịch 1617 chap em và 1 bạn nữa trong nhóm dịch PNT hồi đó tụn em bán độc quyền rùi anh ^^. Bán xong tụn em xóa hết luôn rồi còn đâu :)
https://audiosite.net
Bản này nếu tớ không nhầm bên TQ đợi đó dính bản quyền...hồi đó làm nghiêm lém...! Bộ này chính xác khoảng gần 1k6 chương là full đã được chuyển thành audio nhé bạn :)nếu bạn cần mình sẽ cố gắng upload audio trong rạng sáng mai nhé ..^^! - còn truyện chữ để mình đình huy nhé nếu cậu ý còn sẽ up lại cho bạn nhé :)
https://audiosite.net
Lam 1 ngày trước
Cho xin truyện chữ với, trên mạng toàn đến chương 1117 là hết
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
bạn đợi khoảng 30p nhé mình nhớ hà thu có bản sơ cua đã up trên youtube ...)để mình alo bạn ý upload lên luôn cho bạn :)^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn đã thông báo đã cập nhật lại 34 (thiếu chương 821 đến 840 )Mình cũng up thêm 60 tập nhé ..!!
https://audiosite.net
Tranban 2 ngày trước
Fix lại bộ này đi
https://audiosite.net
Đã chuyển bộ truyện này sang bên singapore nhé chư vị ...!Tụn mình đang có gắng khôi phục di chuyển :), rất mong các bạn bớt chứt thời giản like và share để ủng hộ tụn mình nhé ..!