1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. [Audio] Phong Lưu Pháp Sư dịch
  4. Tập 2: Siêu cấp không gian giới chỉ (c6-c10)

[Audio] Phong Lưu Pháp Sư dịch

Tập 2: Siêu cấp không gian giới chỉ (c6-c10)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 6 : SIÊU CẤP KHÔNG GIAN GIỚI CHỈ

“Nghiệt súc, còn chờ gì mà không nhanh tới đây.” Tây Môn Nộ nhìn Long Nhất vẫn chần chừ phía xa chưa chịu đến gần tức giận gầm lên.

Long Nhất âm thầm hít vào một hơi, sự việc đã đến nước này thì hắn phải tiếp tục đóng kịch thôi. Từ bé đã là cô nhi không hề có phụ mẫu huynh muội chăm lo cho nên trong lòng Long Nhất bỗng nổi lên một trận kích động.

Nhanh chóng đi vào bên trong đình, Long Nhất hạ mũ xuống hành lễ với Tây Môn Nộ và Đông Phương Uyển. Đông Phương Uyển nhìn nhi tử đã vài ngày không được tắm rửa tây uế nên đầu tóc rối bù. Nàng đưa tay lên vết bẩn trên mặt con trai, trên mặt nàng hai hàng lệ lập tức tuôn rơi.

“Xú tiểu tử này, kinh qua lần giáo huấn này chắc con cũng nhận được bài học rồi chứ, mấy ngày qua con cũng chịu khổ không ít rồi.” Đông Phương Uyển nhón chân lên dùng tay áo lau mặt cho nhi tử trong mắt tràn đầy sự từ ái.

Long Nhất như bị lôi điện kích trúng đứng bất động ngây ngốc tại đó. Hắn từ bé đã chịu khổ bao nhiêu năm vì quốc gia phụng sự trải qua biết bao nguy hiểm. Mỗi lần thụ thương hắn chỉ biết âm thầm gặm nhấm nỗi đau mà không có ai quan tâm đoái hoài đến cả.

“Nương thân.” Long Nhất trầm giọng nói, thanh âm có sự cảm động, đây là cái mà người ta thường nói là cốt nhục thân tình chăng ? Quả thật là khiến cho con người cảm thấy ấm áp đến nao lòng.

“Được rồi hai mẹ con đừng âu yếm nhau nữa, thời gian không còn nhiều. Vũ nhi, con qua đây.” Tây Môn Nộ hơi nôn nóng nói.

Long Nhất lại gần trước mặt Tây Môn Nộ nói:”Phụ thân có việc gì phân phối cho nhi tử ạ ? “

Tây Môn Nộ đưa ra Tử tinh tạp trầm giọng nói:” Đây là thẻ bài chứng minh cho thân phận mới của con, trong đó cũng có một vạn tử tinh tệ, con sử dụng cẩn thận có thể đủ cả đời.”

“Đa tạ phụ thân.” Long Nhất tiếp qua Tử tinh tạp, hắn biết rằng đây là thẻ bài chứng minh thân phận thông dụng tại Thương Lan đại lục đồng thời cũng là thẻ tài khoản tại tiền trang. Một vạn tử tinh tệ tương đương với tài sản của đại tài phú một phương. Theo phương thức tính toán thì một tử tinh tệ bằng một nghìn kim tệ, một kim tệ bằng một nghìn ngân tệ, một ngân tệ bằng một nghìn đồng tệ. Một gia đình bình thường thu thập một năm đại khái vào khoảng mười kim tệ, như vậy cũng có thể tưởng tượng được một vạn tử tinh tệ có giá trị lớn đến mức nào.

Tây Môn Nộ lại tiếp tục lấy chiếc giới chỉ có hình hoa mai đang đeo trên tay xuống, trầm ngâm hồi lâu rồi lão đeo nó vào ngón vô danh bàn tay trái của Long Nhất.

“Phụ thân, không gian giới chỉ đó người cũng cấp cho nhị đệ ạ ? “ Tây Môn Thiên nhìn thấy phụ thân dường như có chủ ý cấp chiếc không gian giới chỉ cho nhị đệ mà bình thường trong mắt hắn chỉ là phế vật tâm lý liền cảm thấy bất bình. Không gian giới chỉ tuy rằng rất trân quý nhưng bằng vào tài lực của Tây Môn gia tộc thì mua vài cái không gian giới chỉ thì không phải vấn đề lớn, vấn đề là chiếc không gian giới chỉ trên tay Tây Môn Nộ là Mai giới chỉ không phải là không gian giới chỉ bình thường. Ngoại trừ dung lượng lưu trữ siêu cấp thì nó còn có khả năng tăng đấu khí của bản thân lên thêm ba thành, nói rằng giá trị liên thành thì cũng chưa đủ để diễn tả độ trân quý của nó.

Tây Môn Nộ trừng mắt nhìn Tây Môn Thiên một cái khiến hắn không dám tiếp tục đoạn lão quay sang Tây Môn Vũ nói:” Ta cấp cho con thứ đó sẽ giúp ích cho con nhiều, hi vọng con biết cân nhắc sử dụng mọi thứ hợp lý. Thời gian đến rồi, con lên đường bình an.”

“Nhị đệ, đệ bảo trọng. Không có gia tộc bảo hộ vạn sự đệ phải cẩn trọng khi hành động.” Tây Môn Thiên vỗ vai Long Nhất, khuôn mặt lo lắng nhưng không hề có vẻ bất nhẫn khi biệt li. Kì thực mà nói thì trong lòng hắn đã mong sớm sẽ có một ngày như thế này. Bao năm trôi qua mặc dù là trưởng tử của Tây Môn gia tộc hơn nữa từ nhỏ đã được mọi người xưng tụng là thiên tài nhưng phụ thân đối xử với tên đệ đệ ngoan liệt bất kham đó lại thập phần quan tâm. Hiện tại tên phá hoại này đi khỏi hắn đã có thể an tâm vị trí Tây Môn gia chủ chắc chắn đã nằm trong tay không chệch đi đâu được.

“Nhị ca, huynh lên đường bình an.” Tây Môn Vô Hận nhẹ giọng nói. Đối với nhị ca này nàng không hề có một điểm cảm tình thậm chí còn ghê tởm phi thường. Trong tâm lý nàng thì Tây Môn Vũ là tên súc sinh không thể sai được. Nàng vĩnh viễn không thể quên được vào một đêm hai năm trước chính vị ca ca này uống rượu say đã xâm nhập vào khuê phòng của nàng khi nàng đang ngủ muốn gây ra việc nhân thần đều công phẫn. Nếu không phải thị nữ cản lại thì bản thân thanh bạch của nàng chắc đã bị hủy trong tay hắn.

Nhìn thấy sự vẻ lãnh đạm của ca ca và muội muội Long Nhất cảm thấy tâm lý không được thoải mái trong lòng thôi thúc phải làm gì đó. Hắn bước tới ôm Tây Môn Thiên vào lòng, thủ chưởng vận khởi Ngạo Thiên Quyết vỗ vào lưng Tây Môn Thiên phách phách tình cảm nói:” Đại ca, nhị đệ vô năng. Từ nay về sau Tây Môn gia tộc trông cậy vào huynh, phụ thân và mẫu thân nhờ huynh chăm sóc.”

Tây Môn Thiên bị Long Nhất ôm cảm thấy huyết khí nổi lên, không khí trong phổi tựa hồ bị áp lực xuất phát hết ra ngoài, một cơn đau nổi khiến khuôn mặt anh tuấn đã biến thành đỏ lừ. Phụ thân ở phía trước nên hắn tuyệt đối không dám sử dụng đấu khí để đẩy tên nhị đệ không chút hảo ý này ra.

Thả Tây Môn Thiên ra, Long Nhất lại sử dụng tốc độ nhanh chóng ôm Tây Môn Vô Hận vào lòng, đại thủ đặt trên mông nàng xoa nhẹ và véo một cái rồi thần tốc phóng khai.

“Phụ thân, mẫu thân, con đi đây.” Long Nhất huy thủ, chuyển thân tiêu sái hướng về phía trước đi tới.

Tây Môn Vô Hận khuôn mặt tinh anh lúc trắng lúc hồng, dùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác nhìn bóng ảnh Long Nhất đi xa dần trong lòng phẫn hận nói:” Đừng để ta gặp lại, vĩnh viễn đừng bao giờ để ta gặp lại, nếu không … … “

Long Nhất cuồng tốc phi hành, nghĩ lại hành vi lúc vừa rồi của mình đối với Tây Môn Vô Hận bất giác phiền muộn, bản thân mình biến thành háo sắc từ lúc nào vậy, trên danh nghĩa đó chẳng phải là muội muội của mình à. Chẳng nhẽ linh hồn của Tây Môn Vũ lưu lại có vấn đề ? Long Nhất nghĩ về vấn đề đó nhưng lại lập tức hướng sự chú ý sang chiếc không gian giới chỉ ở tay trái. Có kí ức của Tây Môn Vũ hắn đương nhiên biết chiếc Mai giới chỉ này trân quý thế nào. Đấu khí tăng lên thêm ba thành, ha ha, như vậy có thể khiêu chiến với người cao cấp hơn mình. Xem ra Tây Môn Nộ đối với tên nhi tử không ra gì của mình cũng quan tâm đấy chứ.

Nhìn chiếc giới chỉ một lát, Long Nhất âm thầm cảm thấy kinh ngạc. Trong không gian đầu tiên hắn thấy một giá sách lớn trên đó có đủ các loại thư tịch trong đó các thư tịch về ma pháp đấu khí chiếm đại đa số, ở không gian thứ hai hắn nhìn thấy các loại khoáng thạch tài liệu, không gian thứ ba là các loại vật phẩm dùng để sinh hoạt hàng ngày, tất nhiên có cả giường để nằm ngủ dường như là chuyển cả phòng ngủ của hắn vào đó vậy. Ngoài ra còn có hai ô không gian để trống. Long nhất hoàn toàn hiểu rõ cơ cấu của chiếc không gian giới chỉ này, năm không gian này mỗi cái có diện tích cả trăm mét vuông thực sự là vô cùng xa xỉ bởi vì một không gian giới chỉ bình thường chỉ khoảng hai ba mét vuông, cao cấp lắm cũng không quá mười mét vuông.

Người có tiền quả khác với bình thường, cả đi đường cũng cảm thấy thoải mái. Long Nhất chợt thở dài, đột nhiên nhớ đến khi đó bị huynh đệ của Long Tổ và hơn trăm sát thủ của Nhật Bản truy sát ngày đêm thật là thảm. Hắn hiện tại trải qua những kinh nghiệm mới như một giấc mộng, đầu tiên bị lôi điện đánh trúng bay đến thế giới này, hơn nữa linh hồn lại chiếm hữu cơ thể người khác, tiếp đó là cưỡng gian công chúa. Những việc đó đơn giản thật là bất khả tư nghị.

Chương 7 : MA PHÁP THIÊN TÀI

Long Nhất từ không gian giới chỉ xuất ra một bộ cẩm y trường bào thay cho bộ khải giáp đang mặc trên người rồi trực tiếp theo đường lớn tiến tới. Cuồng Long đế quốc hiển nhiên không thể ở lại, bây giờ phải đi đâu? Đi về phía bắc đến Ngạo Nguyệt đế quốc, về phía nam là Nạp Lan đế quốc hay là đến biên giới để tới những tiểu quốc gia ? Cho dù bản thân có làm gì thì cũng sẽ không có chuyện hắn sẽ dùng một vạn tử tinh tệ để chi dùng cả đời, đó không phải tính cách của Long Nhất.

Tính toán hồi lâu Long Nhất vẫn không có chủ ý. Hắn quyết định sẽ không nghĩ nhiều, trước hết sẽ đến những dong binh công hội [1] ở các thành thị phụ cận để trở thành một dong binh đối mặt với những nhiệm vụ mạo hiểm để huấn luyện năng lực bản thân. Ngạo Thiên Quyết chỉ có trong thực chiến mới có thể tinh tiến và củng cố.

Thương Lan đại lục có rất nhiều chức nghiệp công hội như ma pháp sư công hội, dong binh công hội, chiến sĩ công hội, đạo tặc công hội và nhiều nữa. Mỗi công hội tại mỗi thành thị của quốc gia đều có cứ điểm. Công hội của mỗi quốc gia đều hình thành nên một hệ thống riêng biệt và đối địch với công hội đồng chức nghiệp của các quốc gia khác.

Long Nhất chú ý đến giới chỉ trên tay trái đột nhiên nhớ rằng chiếc giới chỉ này có khả năng tăng đấu khí lên thêm ba thành, tại sao bản thân không thử xem tác dụng thế nào ? Tiện thể thử xem đấu khí và nội công của Trung Hoa có gì khác biệt ?

Long Nhất từ không gian giới chỉ xuất ra một thanh cự kiếm dài bằng nửa thân người hét lên một tiếng vận khởi Cuồng long đấu khí sử dụng chiêu Cuồng long trảm xuất ra. Long Nhất cảm thấy trong không khí năng lượng thần tốc tụ lại trên thân thể, một đạo lam sắc đấu khí mang long hình với khí thế cuồng bạo công tới cây đại thụ phía trước.

Kiếm mang nhập vào trong cây đại thụ, vài giây sau từ bên trong phát ra một tiếng oanh tạc lớn thân cây đã bị nát vụn, uy lực vô cùng khủng bố.

Xem ra đấu khí tại thế giới này không cần phải nói nhiều, ít nhất cũng lợi hại như đệ nhất tầng Ngạo Thiên Quyết của ta. À khoan đã, có chỗ không đúng. Theo như kí ức thì Tây Môn Vũ chỉ là một trung cấp chiến sĩ tại sao hiện giờ bản thân lại có thể phát xuất đạm lam đấu khí ? Long Nhất thầm nghĩ việc đó rất tốt, hiện tại với những điều kì quái phát sinh trên bản thân thì hắn đã không còn thấy lạ lùng nữa.

Long Nhất hồi tưởng lại nguyên lí phóng xuất đấu khí khi đó phát hiện rằng đấu khí và nội công có sự khác biệt rất lớn. Nội công là từ phía trong phát ra ngoài còn đấu khí lại hoàn toàn tương phản. Tuy rằng nội công tại sơ kì uy lực không bằng đấu khí nhưng các tầng nội công sẽ còn tiến xa nữa, đấu khí không thể so sánh được với các loại bí kĩ thần bí tu luyện nội công của Trung Hoa uy lực càng về sau càng tăng lên vô cùng.

Nếu như có thể sử dụng Cuồng long đấu khí kết hợp cùng với Ngạo Thiên Quyết thì kết quả sẽ thế nào nhỉ ? Nội ngoại kết hợp thì uy lực sẽ tăng lên rất nhiều. Long Nhất muốn suy nghĩ thêm về vấn đề đó nhưng hiện tại hắn không có thời gian để nghiên cứu vì hắn đang rất muốn tìm hiểu về phương pháp công kích thần kì của thế giới này là ma pháp. Đối với thủ đoạn công kích hoa lệ mang uy lực siêu tuyệt này Long Nhất cảm thấy hứng thú phi thường. Hắn từ giá sách trong không gian giới chỉ xuất ra một quyển sách ma pháp nhập môn và đọc ngấu nghiến.

Long Nhất không hề ý thức được rằng hiện tại hắn đang đọc quyển sách với tốc độ rất nhanh. Nói rằng hắn đọc qua loa thì không đúng bởi vì hiện tại hắn đã hoàn toàn chìm trong thế giới ma pháp có điều hắn không hề ý thức được điều đó mà thôi.

Không lâu sau Long Nhất đóng quyển sách lại và thở ra một hơi. Thì ra phóng xuất ma pháp chủ yếu là sử dụng tinh thần lực dẫn động các ma pháp nguyên tố trong không khí từ đó sản ra các hiệu quả và uy lực khác nhau. Dẫn động được ma pháp nguyên tố trong không khí chủ yếu dựa vào tinh thần lực yếu hay mạnh, kết hợp với các loại ma pháp nguyên tố ít nhiều có trong bản thân để thi triển. Ma pháp sư hàng ngày phải tu luyện tinh thần lực để kết hợp với ma pháp nguyên tố trong cơ thể.

Điều kiện để tu luyện ma pháp chủ yếu là phải có ma pháp thể chất tương ứng để có thể kết hợp với các loại ma pháp nguyên tố tương ứng với thể chất. Ví dụ như người có hỏa tính thể chất có thể tu luyện hỏa hệ ma pháp, các hệ ma pháp khác chỉ dừng lại ở giai đoạn sơ cấp. Người có ma pháp thể chất thông thường ngàn người mới có một hơn nữa chất lượng lại khác nhau vì vậy ma pháp sư tại đại lục có địa vị cao phi thường. Người có hai thuộc tính ma pháp thể chất lại càng hiếm, nhân vật đó cơ bản có thể gọi là quốc bảo. Long Linh Nhi bị Long Nhất cưỡng gian chính là người có hỏa hệ và thổ hệ song thể chất.

Long Nhất đối với bản thân là ma pháp thể chất nào hoàn toàn không rõ, hắn chỉ biết rằng tinh thần lực của mình tuyệt đối không yếu.

“Có thể mình cũng nên thử xem sao.” Long Nhất lẩm bẩm, trong đầu hiện lên các pháp chú ngữ của ma pháp sơ cấp nhập môn.

Đầu tiên là thử qua hỏa hệ, Long Nhất trong đầu hiện lên chú ngữ của ma pháp sơ cấp Hỏa cầu thuật bèn niệm chú:” Hỏa thần vĩ đại, thỉnh … ách … “

Long Nhất vừa niệm chú thì thanh âm đột nhiên đình chỉ, hắn chấn kinh nhìn vào hỏa diễm cầu có kích cỡ vừa phải trên tay mình không thể nói tiếp. Hắn hoàn toàn chưa niệm xong chú ngữ, hơn nữa trong sách nói là khởi đầu chỉ cần có thể xuất ra một đốm lửa đã là thành công lắm rồi sao của hắn lại lớn như vậy.

Hỏa cầu vì không được tinh thần lực của Long Nhất điều khiển nên biến mất trong không khí chỉ để lại một làn khói phiêu khứ trong không trung.

Long Nhất tỉnh lại, chẳng lẽ trong đầu hắn đã tự niệm thành chú ngữ ? Hắn tự niệm chú ngữ trong đầu ngoài miệng chỉ nói: “Hỏa cầu thuật”

Không ngoài dự đoán, một tiểu hỏa cầu lại xuất hiện trên tay hắn. Thực hiện đúng như những gì trong sách đã viết, hắn nhắm vào một cây đại thụ rồi ném hỏa cầu đi. Hỏa cầu vẽ lên một lộ tuyến hoa mĩ rồi trực tiếp công kích vào đại thụ. Hỏa hoa tung tóe khắp nơi, hỏa cầu đã lưu lại trên thân cây đại thụ một dấu ấn bị thiêu cháy trước khi tiêu thất.

“Dùng cái này phóng hỏa và giết gà thì tốt, giết người thì miễn cưỡng quá.” Long Nhất nhẹ giọng nói, đúng là ma pháp sơ cấp uy lực chỉ hữu hạn thôi à.

Sau khi trải qua thí nghiệm đó Long Nhất đối với thiên phú ma pháp của bản thân vô cùng mãn ý, cao hứng muốn tiếp tục thử các ma pháp khác.

“Thủy cầu thuật.” Long Nhất nhẹ giọng niệm chú ngữ, hắn cảm thấy thủy nguyên tố trong không khí thần tốc tụ tập lại và một quả đại thủy cầu xuất hiện.

“Chiếu minh thuật.” Long Nhất lại niệm sơ cấp ma pháp của quang hệ, một quang cầu bạch sắc nhu hòa xuất hiện trên tay hắn.

“Thổ thuẫn thuật.” Từ dưới đất trồi lên một cột đất ngay phía trước mắt hắn.

Sách nhập môn ma pháp tịnh không có ám hệ ma pháp và vong linh ma pháp vì hai loại ma pháp này là ma pháp bị cấm. Một khi phát hiện có người sử dụng hai loại ma pháp này thì ngay lập tức sẽ bị các thành viên của các chức nghiệp công hội trên đại lục truy sát tập thể. Còn tinh thần ma pháp và không gian ma pháp thì trong sách chỉ có nói sơ qua chứ không hề có chú ngữ.

“Ta có thể sử dụng các loại ma pháp sơ cấp, chẳng nhẽ ta có ma pháp thể chất của cả bốn hệ ? “ Long Nhất tự nói trong lòng, nghĩ đến mình có khả năng là thiên tài ma pháp đầu tiên tại Thương Lan đại lục có bốn hệ ma pháp hắn hưng phấn chỉ muốn kêu to lên để phát tiết cảm xúc trong lòng.

Chương 8 : MĨ NHÂN MỘC DỤC

Sau thời khắc hưng phấn Long Nhất dần trấn tĩnh lại. Việc hắn không niệm chú ngữ mà có thể phóng sơ cấp ma pháp tuyệt không nói lên điều gì cả vì ma pháp sư của mỗi hệ đều có thể thi triển ma pháp sơ cấp của các hệ khác. Hắn chưa từng trải qua việc ma pháp nguyên tố tụ tại cơ thể nên trung cấp ma pháp không thể phóng xuất ra. Vì vậy không thể khẳng định được rằng hắn có ma pháp thể chất của cả bốn hệ.

Mặt trời dần lặn về phía tây, ánh tà dương chiếu khắp nơi khiến toàn bộ thế giới như chìm trong sự nhu hòa và mông lung.

Vì không rõ tình huống tại Đằng Long Thành giờ thế nào nên Long Nhất tịnh không dám đi trên đường mà lớn chỉ dám đi theo tiểu lộ để đến đại thành Quang Minh thành nằm ở phía bắc của Cuồng Long đế quốc. Quang Minh thành ở phía bắc là nơi thương nhân buôn bán tấp nập, trình độ phồn hoa so với Đằng Long thành không kém bao nhiêu. Truyền thuyết nói rằng Quang Minh thần đã từng tới nơi này vì vậy được gọi là Quang Minh thành.

Long Nhất khinh khỉnh khịt mũi, đối với các loại mê tín tin thần thánh lộng nhân này hắn tịnh không hề có chút kính trọng nào. Sở dĩ hắn chọn Quang Minh thành là vì ở đó có dong binh công hội lớn nhất Cuồng Long đế quốc, các loại nhiệm vụ theo đẳng cấp cũng nhiều phi thường từ đẳng cấp tối cao là SSS đến thấp nhất là F đều có.

“Hmm, xem ra hôm nay phải nghỉ ngoài trời rồi, lão đầu tử trong giới chỉ cấp cho ta nhiều thứ như vậy sao lại không nghĩ đến chuyện cấp cho ta thức ăn nhỉ ? ”. Long Nhất dừng chân lẩm bẩm, hiện tại nội lực của hắn tiêu hao cũng nhiều, cơn đói lại nổi lên vô cùng lợi hại. Nghĩ lại thì từ khi đến thế giới này hắn đã được ăn cái gì vào bụng đâu. Tây Môn Nộ thật là, trong không gian giới chỉ vật dụng sinh hoạt nhiều như vậy mà lại không hề có vật thực gì cả, không biết lão nghĩ gì trong đầu nữa.

Bụng sôi lên sôi ùng ục, Long Nhất như một con sói đói mồi âm thầm tiến lại gần một con thỏ hoang vừa phi từ trong rừng ra. Đang đói muốn chết, Long Nhất vui mừng lại gần vận khởi thân pháp Càn Khôn Đại Na Di truy thẳng tới con thỏ phía trước đáng tiếc là vì nội lực bị tiêu hao nghiêm trọng nên hắn không thể đuổi kịp con thỏ.

Khi Long Nhất định bỏ buộc thì con thỏ hoang đột nhiên dừng lại, từ miệng nó phóng ra một quả hỏa cầu hướng thẳng về nhân loại không ngừng truy theo nó nãy giờ phát tiết.

Không kịp đề phòng Long Nhất đành phải lăn mình sang một bên để tránh hỏa cầu. Từ kí ức hắn biết rằng con thỏ này là ma thú cấp F gọi là hỏa thỏ. Hỏa thỏ có khả năng sử dụng hỏa cầu thuật, thịt rất ngon có điều vì tốc độ rất nhanh nên ít người bắt được nó. Tại phạn điếm thì một đĩa thịt thỏ cũng tốn hơn trăm ngân tệ.

“Ma pháp ? Sao ta lại ngốc thế nhỉ ? Nó có thể phóng ma pháp chẳng nhẽ ta lại không thể ? Đuổi theo nó nãy giờ thật là ngu ngốc.” Long Nhất vỗ vỗ đầu, nuốt nước bọt ừng ực hướng về mĩ vị phía trước.

Hỏa thỏ thấy một kích không trúng liền ngầng cao đầu, ba quả hỏa cầu liên tục hướng tới Long Nhất. Có điều như vậy làm sao có thể kích trúng được một khi Long Nhất đã có chuẩn bị ?

“Xem thủy cầu thuật của ta đây.” Long Nhất hét lên, từ tay một quả thủy cầu hướng thẳng tới phía trước vô tình trong đó sử dụng nội lực của Ngạo Thiên Quyết nên thủy cầu bay với tốc độ nhanh vô cùng kích thẳng vào đầu của hỏa thỏ.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của Long Nhất, hỏa thỏ là hỏa chúc tính thiên sinh bị thủy tính chế ngự. Liên tục bị hai quả thủy cầu của Long Nhất kích trúng nên toàn thân nó mềm nhũn nằm lăn ra đất không hề có khí lực để đào tẩu.

Mang hỏa thỏ đến một nơi có suối chảy qua, Long Nhất sử dụng nước suối để tẩy sạch nội tạng và da của nó rồi sử dụng một thanh gỗ xuyên qua thân để nướng lên. Tiền thế Long Nhất hay phải xuất ngoại làm nhiệm vụ nên thường phải tự kiếm thức ăn trong hoang dã để sinh tồn. Nướng thịt là một bản lĩnh đặc biệt của hắn, năm đó nha đầu Long Thất thường ngày cũng đều kiếm hắn để thưởng thức món ăn do hắn làm.

Nghĩ đến Long Thất, Long Nhất lại thở dài một tiếng, có lẽ nàng cũng đã đầu thai chuyển thế rồi.

Nướng thỏ cũng cần một khoảng thời gian, Long Nhất mấy ngày nay chưa hề tắm gội chỉ chăm chú đi trên đường hiện tại bên cạnh lại có dòng suối nên hắn nghĩ đến chuyện tắm gội.

“Cái gì vậy nhỉ ?” Khi Long Nhất đang lau mặt thì hắn nhìn thấy từ thượng nguồn từ từ trôi xuống một mảnh vải mầu phấn hồng. Hắn liền chuyển thân nắm lấy xem xét.

“Nội y của nữ nhân ? “ Long Nhất xem xét một lúc rồi kinh ngạc thốt lên. Hắn tuyệt đối không thể nhận sai được, từ kí ức của Tây Môn Vũ hắn biết rằng đây là sản phẩm cao cấp của Lệ Nhân Phường thường được các mĩ nữ trứ danh của Thương Lan đại lục sử dụng, người thường không thể mua được.

“Cái địa phương quái quỷ này trước sau không hề có nhà trọ nào cả, chẳng nhẽ đầu nguồn đang có người đang tắm ?” Long Nhất vừa đoán vừa tưởng tượng, cảnh tượng đó làm hắn vô cùng hưng phấn. Nghĩ mà xem tại nơi hoang dã này lại có một đại mĩ nhân lõa thể đang tắm trong làn nước … …

Long Nhất không hề phát phát giác rằng hắn so với trước đây hiếu sắc hơn rất nhiều. Tiền thế Long Nhất xuất ngoại làm nhiệm vụ thường xuyên gặp các loại mĩ nữ tiếp cận, thậm chí còn ngủ chung giường nhưng không bao giờ “đói khát” như hiện tại.

Long Nhất cầm nội y đưa lên mũi ngửi, một mùi hương nữ nhân nhẹ nhàng từ mũi trùng nhập vào trong tâm trí hắn, mùi hương đó như mĩ tửu bất giác tản khai trong tâm lý, làm cho con người bồi hồi vô cùng.

“Cực phẩm, cực phẩm à. Thanh đạm như hoa nhài, hương thuần như mĩ tửu.” Long Nhất lẩm bẩm, kì thực luận điệu hắn vừa nói là từ ký ức của Tây Môn Vũ mà ra. Không biết vì sao trong ký ức của Tây Môn Vũ thì các phương diện khác đều không rõ ràng lắm nhưng nói về phương diện mĩ nữ thì hắn lại khắc cốt ghi tâm.

Nhìn thịt thỏ nướng cũng cần một khoảng thời gian nữa mới chín, Long Nhất cuối cùng cũng không nhịn được dụ hoặc mà theo thượng nguồn phi tới. Vài phút sau xuất hiện trước mắt của Long Nhất là một thác nước cao khoảng mười mét có lẽ là nơi nữ tử đang tắm gội.

Long Nhất bàn chân nhẹ thàng tiến tới. Có hai cây đại thụ yểm hộ hắn nhanh chóng tiến tới phía trước.

Đột nhiên Long Nhất đứng sững lại, toàn thân chấn động nhìn về phía trước. Hắn há hốc mồm nắm chặt nữ tính nội y trong tay, khuôn mặt vô cùng kinh hãi.

Trong hồ nước là một tuyệt thế mĩ nữ đang tắm, mái tóc dài của nàng buông xuống vai bờ vai trắng trẻo mềm mại thanh khiết, làn da đó dường như muốn làm cho mĩ ngọc trong thiên hạ phải thất sắc. Mặc dù Long Nhất chỉ có thể nhìn từ một phía của mĩ nữ nhưng như vậy lại càng dụ hoặc và hấp dẫn hắn. Long Nhất chưa từng nhìn thấy một mĩ nhân nào hấp dẫn như vậy, toàn thân nàng phát tán một ánh sáng thánh khiết, khiến cho con người sản sinh ra ý niệm tôn sùng.

Thiếu nữ dùng hai tay vốc nước lên, nhẹ nhàng để làn nước chảy khắp ngọc thể. Khi đôi tay nàng đưa lên ngọc nhũ kiêu hãnh của nàng liền đập vào mắt của Long Nhất, hạt anh đào màu phấn hồng khiến cho khí huyết của hắn sôi sục, hạ thân tất nhiên là nhất trụ kình thiên.

Ực, Long Nhất nuốt nước bọt hai mắt hồng lên giống như một con sói đói khát đang muốn ăn tươi nuốt sống ngọc thể của tiên nữ.

Chương 9 : Tiết Độc

Bầu trời ảm đạm hạ xuống, tịch dương tại chân trời chỉ còn lại hào quang nhàn nhạt, vừa đúng chiếu tới trên người thiếu nữ trong hồ nước, làm thiếu nữ thêm một tầng mông lung mỹ lệ, hiện được thêm vẻ mê người.

Long Nhất nắm chặt lấy quyền đầu, toàn thân rung nhè nhẹ, huyết mạch của hắn bổng như có một động tưởng cường liệt muốn phóng qua đè lấy thiếu nữ, trên nữ thân thể tuyệt mỹ đó tung hoành dày vò . Nhiều giọt mồ hôi từ trán chảy xuống, hai mắt của Long Nhất như mơ hồ đi.

Vì cái gì ? Vì gì mà lực tự kềm chế của mình lại như thế này ? Long Nhất trong lòng thầm than, vừa mới có loại ý niệm tà ác trong đầu thì tựa như là giống như bản năng của thân thể, đã thấm sâu vào trong huyết dịch cốt tủy .

Lách tách một lọat âm thanh của nước, Long Nhất xoay mắt nhìn lại, nhãn tình lập tức biến thành âm u trở lại, nguyên là thiếu nữ bổng rẻ nước bước ra, cả một ngọc thể trong suốt lộ ra trong không khí . Ngọc nhũ trong suốt đó như chén ngọc kháp lên, đỉnh nhọn của ngọc nhũ vì có gió nhẹ thổi qua nên co rút lại chỉa lên, hơi nhẹ rung, tiểu phúc như là một mặt kính sáng sạch trơn nhẵn, Long Nhất ráng tưởng tượng ra xúc cảm trơn tuột muợt mà đó . Cặp chân ngọc của nàng thon dài ưu mỹ, phát tán ra vẻ sáng bóng như ngà voi, ghê gớm nhất là từ phía bên hông Long Nhất nhìn thấy một giải đất nhỏ tam giác có lông mọc cuốn lên, làm mạch máu của hắn muốn nổ tung ngay lên, dục hỏa bùng lên.

Uyết hầu của Long Nhất lên xuống họat động, chân phải không chịu khống chế tiến tới một bước nhỏ, quá mê người rồi, hắn đã nhanh chóng chịu hết nổi .

Thiếu nữ từng bước từng bước khoan thai tiến tới bên bờ, tiễu yêu nhè nhẹ lắc qua lắc lại, phong tư vô hạn, ngọc nhũ theo bước đi chạy lên chạy xuống, lắc một lúc làm tim của Long Nhất muốn nhảy ra ngoài .

“Chao ôi.” Thiếu nữ tại đống y phục của mình trên bờ hồ đang bới lên, như là tìm không ra nội y xát thân của mình. Thiếu nữ bất lực cũng vẫn không thấy gì, lúc này khí trời không quá nóng, mặc áo khoác ngoài không lót nhìn không ra.

Long Nhất thấy thiếu nữ bắt đầu xỏ chân mặc quần, chiếc quần vải bố này rỏ ràng tiệp với nội y mình đang cầm trong tay. Long Nhất bắt đầu thở mạnh lên, tay phải cầm nôi y áp lên kiên tĩnh hạ thể mình (chắc đang chào cờ).

Thiếu nữ từng món y phục mặc lên, tiết lộ ra ánh xuân quang, tay phải của Long Nhất động tác càng lúc càng lớn . Chính tại lúc này, thiếu nữ mặc phủ lên qua đầu một mãnh áo khoác ngoài cuối cùng . Long Nhất như bị sét đánh trúng, Á nhẹ lên một tiếng giả từ vủ khí, trên nội y phấn hồng một mãng bầy nhầy .

“Là ai?” Thiếu nữ nghe được âm thanh vang lên kinh hoảng quát lên.

Long Nhất toàn lực quăng trã lại nội y, thân ảnh như quỷ mị biến mất, như thể là càn khôn đại nã di phát huy tột độ .

Thiếu nữ mặc nhanh y phục, trên thân khởi lên một tầng quang mang khiết bạch, thân hình như phiêu phù trong không trung hướng tới địa phương Long Nhất vừa trốn bay tới . Thiếu nữ sắc mặt tái xanh nhìn thấy một mãnh nội y nằm trên mặt đất, nàng tuy chưa từng có chồng, nhưng không phãi cái gì cũng không biết, bãi trắng sệt trên nội y đó đã nói lên hết tất cả, như thể đã có người lấy y phục xát thân đó của nàng rồi làm chuyện xấu xa, hốc mắt của thiếu nữ đỏ lên thiếu điều muốn rơi lệ.

“Xú hổn đãn, ta sẽ không buông tha cho ngươi.” Thiếu nữ tức quá toàn thân rung lên, nàng đại khái đoán ra là nội y của mình bay đi bị một xú nam nhân nhặt được, rồi nhân tiện nhìn lén mình tắm . Nhưng nàng thế nào cũng nghĩ không minh bạch rốt cuộc là ai đã phá được Thánh Quang Kết Giới mà nàng đã bày ra mà không bị nàng phát hiện, Thánh Quang Kết Giới này là ma pháp cao cấp của Quang Minh Hệ, trừ phi là ma thần kiếm thần, bằng không, không có khã năng một tia động tĩnh cũng không có . Nhưng Thương Lan Đại Lục đã mấy trăm năm chưa có xuất hiện ma thần và kiếm thần, khó nói có thể là cao nhân ẫn thế nào đó? Nghĩ tới bị một lảo quỷ mấy trăm tuổi nhìn thấy thân mình, thiếu nữ càng xấu hổ tức giận thêm.

Long Nhất bay mau trở về chổ cũ, nghĩ tới mình một bên có thể nhìn lén nữ hài tắm, một bên nhặt lấy nội y của nữ hài tự sướng, trong lòng không khỏi có cảm giác xấu hổ nổi lên, hắn đều không biết mình vì gì lại có thể làm ra sự tình không ra gì như vậy .

“ái chà, thân thể đẹp quá, chỉ tiếc là .” Long Nhất lầm bầm lắc lắc đầu, trong tay động tới thịt hỏa thỏ, đã nướng xong không sai biệt lắm . Long Nhất từ không gian giới chỉ lấy ra gia vị cho lên trên thịt, nhất thời mùi thịt mê người đậm đà bốc lên, điều này làm cho Long Nhất nhiều ngày chưa có ăn gì phải nước miếng chảy ròng ròng .

Bẻ nguyên một đùi thỏ để cắn, Long Nhất trong óc bắt đầu xuất hiện ra thân ảnh của thiếu nữ đó . Hắn thở dài một hơi lắc đầu, than lớn đáng tiếc . Nguyên là thiếu nữ đó một bên mặt có một mãng lớn thai ký màu đỏ, nhìn đến thật là phát sợ, thật sự là mặt phai thiên sứ, mặt trái ác ma, nếu như không có mãng thái ký đó thì thật là tốt.

Thai ký ? Thai ký ? Long Nhất đột nhiên giật thót lên, ký ức về Thương Lan Đại Lục một trong tam thánh nữ của Quang Minh Giáo Hội Ti Bích như là mặt trái có một khối thai Ký màu đỏ . Quang Minh Giáo Hội tam thánh nữ phân biệt ra là Cuồng Long Đế Quốc – Đông Phương Khả Hinh, thì là biểu muội mình từng thấy qua, nghe nói từ nhỏ do cơ thể yếu đuối hay bệnh bị Quang Minh Giáo Hoàng Tra Nhĩ Tư thu dưỡng, còn có Nạp Lan Đế Quốc công chúa- Nạp Lan Như Nguyệt, cuối cùng một vị đó là Ngạo Nguyệt Đế Quốc- Ti Bích, ba nàng đều là thiên tài ma pháp của Quang Minh Hệ, trong đó Ti Bích cầm đầu, Nghe nói nàng có thể như đẵng cấp đại ma pháp sư phóng ra thánh quang phổ chiếu, loại này phải là ma đạo sư ma pháp cao cấp mới có tài phóng ra

Nghĩ tới đây, Long Nhất không khỏi hoảng sợ chảy mồ hôi lạnh, tuy ma pháp Quang Minh Hệ ít có pháp thuật công kích, nhưng tinh không phải không có, thí dụ như quang hệ ma pháp cao cấp quang bạo thuật, niệm chú thời gian ngắn nhưng uy lực thật lớn, nếu như lúc vừa rồi bị Ti Bích bắt gặp, kết quã đó thật là nói không tốt rồi .

“Nơi đây không phải là chổ lưu lại lâu, lên đường quan trọng hơn.” Long Nhất nhét chổ thịt hỏa thỏ còn lại vào không gian giới chỉ rồi đứng lên, lúc này trời đã hoàn toàn tối xầm xuống .

Đột nhiên, vài đạo quang lượng hiện lên trên không trung, mục đích của năm quang cầu là vây Long Nhất vào chính giửa, một người thân mặc kim biên tế tự bào, đầu đội nón cỏ, thân ảnh yểu điệu từ trời đi xuống, không cần đoán cũng biết là Bích Thi không thể nghi ngờ.

Long Nhất trong lòng thầm than khổ, trên mặt không có biểu lộ ra, chỉ nhíu mày hỏi :”không biết ma pháp sư tiểu tỷ có gì sai bảo ?”

Bích Ti dò xét người thanh niên đang bị năng lượng quang cầu của nàng vây vào chính giửa, chung quang mấy dặm đường chỉ có hắn là người sống, nhưng bằng hắn mà có thể xông qua Thánh Quang Kết Giới của mình ư ? từ trên thân hắn cảm thụ không ra ma pháp đấu khí ba động, biểu tình cũng không có gì không đúng, có lẻ không phải hắn .

Kỳ thậ không phải là trên người Long Nhất không có ma pháp và đấu khí ba động, mà là Ngạo Thiên Quyết sau khi tự hành trong kinh mạch vận chuyễn có thể tự động nội liễm khí tức trên người, một người bình thường rất khó nhìn ra.

“Ngươi là ai? Từ nơi nào đến ? vì gì lại ở nơi đây?”Bích Ti âm thanh lạnh lung hỏi, cho dù không phải hắn, nhưng sau khi trãi qua sự kiện vừa rồi nàng đã đối với nam nhân không có nửa điểm hảo cảm.

Chương 10 : Hốt Du Thánh Nữ

Long Nhất cười lên một trận, nữ nhân này xem ra ưu việt và cường mảnh, ngữ khí câu hỏi vừa rồi đơn giản là không để hắn trong mắt . Long Nhất cười lên hai tiếng quái dị, hai mắt liếc tới bộ ngực cao cao đội lên của Bích Ti, hắn đã sớm đem mô dạng hai ngọc nhũ cực phẩm này khắc vào trong óc, lúc này Ti Bích trong mắt hắn như là không có mặc quần áo vậy

“Á .” Ti Bích cảm thụ được ánh mắt nóng bỏng của Long Nhất, ý thức đưa hai tay lên che lấy ngực, nàng thậm chí nghĩ vì sự tình mình không mặc nội y bị hắn nhìn xuyên được .

Bởi vì Ti Bích tinh thần loạn lên, năm quang cầu trong sát na thời gian biến mất trong không khí, chung quanh đột nhiên biến thành một vùng hắc ám, bốn mắt chớp lên nhìn nhau, hai người đều có một sát na thất thần .

“Sắc lang, ngươi muốn chết .” Ti Bích xấu hổ quá phát giận quát lên, miệng liền nhẹ niệm chú ngữ, hai quang cầu đập tới Long Nhất đang đối diện .

Long Nhất xuất thủ chống đở, quang cầu không nhập nội thể, sản sinh một loại cảm giác thoải mái ấm áp, nguyên là Ti Bích phóng ra là quang hệ sơ cấp trị liệu quang dũ thuật . Vì Long Nhất này đã làm cho Bích Ti sinh ra một tia hảo cảm, truyền ngôn nàng la một người khó trêu nhất trong ba đại thánh nữ, bị nàng phế hay hơn nửa giết chết đã có rất nhiều người, nhưng nàng không có tự mình hạ sát thủ, xem ra lời đồn đải cũng không thể tin hết được .

Nhưng Long Nhất không biết được là vừa rồi hai quang dũ thuật đó thật ra là Ti Bích thăm dò, vì quang dũ thuật và quang bạo thuật khi phóng ra cực kỳ tương tự, nàng cho rằng khoãng cách gần tại chổ này người bình thường đều có ý thức tránh né, chỉ có tránh né không kịp mói có thể xuất ra động tác chống đở của bản năng . Sau khi xem ra Long Nhất tựa hồ là bản năng dùng tay chống đở, Ti Bích lập tức cho rằng người nhìn trộm nàng tắm tịnh không phải là người bình thường trước mắt không có lấy ti hào ma pháp đấu khí.

Chẵng biết vì sao, Ti Bích trong lòng đột nhiên rất không thoải mái, nếu như có thể lựa chọn, nàng thà rằng là thanh niên trước mắt nhìn thấy được ngọc thể của mình chứ không phải là lảo biến thái thần bí trong tưởng tượng của nàng .

“Ngươi còn chưa trã lời câu hỏi của ta, ngươi là ai? Từ đâu tới ? vì gì xuất hiện tại nơi đây ?” chung quanh Ti Bích lại nổi lên quang đoàn sang chói, nhưng ngữ khí của nàng đã có phiền toái nổi lên.

“Tuy nàng là tôn quý ma pháp sư, nhưng xem ra ta tịnh không có nghĩa vụ hồi đáp lại câu hỏi của nàng .” Long Nhất song thủ ôm lấy ngực, tiểu nương ngươi quen phát ra mệnh lệnh, ta cũng không có tập quán làm nô tài, chọc tới lảo tử, cho dù ngươi là cái gì thánh nữ, có bỏ mạng cũng phải lột hết quần áo người rồi cho đi ra đường .

“Không chịu trã lời câu hỏi của ta, ta sẻ, ta sẻ” Ti Bích như là nửa ngày đều không nói ra, đúng vậy, nàng đã phế đi rất nhiều người, đà giết không ít người, ngưng họ đều là đồ thập ác không tha được, nàng tự hỏi không có thương hại qua một người vô tội . Tuy nam nhân trước mắt có điểm háo sắc, có điểm vô lại, nhưng hắn xem ra thật sự không có nghĩa vụ hồi đáp đến câu hỏi của mình .

“Nếu không như vậy, nha đầu, ta trả lời ngươi một câu hỏi, người lại trả lời ta một câu hỏi thế nào ?” Long Nhất nhìn hành dáng nàng, đột nhiên cảm thấy thích thú, không nhịn được nghĩ tới trêu chọc nàng .

“Ngươi gọi ta nha đầu, ngươi có biết ta là ai không ?” Ti Bích không cần nói, nàng trên người mặc trang phục kim biên tế tự bào thêm nón cỏ, luôn luôn là tiêu chí độc nhất vô nhị của nàng .

“ngươi là ai?” Long Nhất cười hỏi, hắn còn phải làm cho thánh nữ tâm ngoan thủ lạt trong truyền thuyết này nhiều rối rắm, nguyên là cũng không thua tiểu nữ hài bình thường bao nhiêu.

“Ta là ta vì gì phải báo cho ngươi, ngươi còn chưa báo cho ta biết ngươi là ai?” Ti Bích thầm nghĩ nguy hiễm thật, thiếu chút nữa nói với tên vô lại này, nàng đều không biết được mình vì gì mà trước mặt hắn không cầm được vẻ lạnh lùng bình tĩnh .

“Thế được rồi, ta gọi là Long Nhất, đến từ Cuồng Long Đế Quốc .” Long Nhất cười nói .

“Ti Bích, Ngạo Nguyệt Đế Quốc .” Ti Bích kiêu ngạo nói, đợi nhìn thấy vẻ kinh hoảng thất thố của Long Nhất, bởi vì tại Thương Lan Đại Lục, căn bản tất cả mọi người đều thờ phụng Quang Minh Thần, đương nhiên, ngoại trừ loại khác biệt trốn ở nơi hắc ám tu luyện ma pháp hắc ám và vong linh ma pháp . Vì vậy Ti Bích tin tưởng rằng cho dù Long Nhất không biết trang phục đặc dị của nàng, cũng phải biết qua đại danh của Quang Minh Giáo Hội tam thánh nữ .

“Ti Bích ?” Long Nhất ngạc nhiên nói .

“Không sai, ta chính là Ti Bích .” Ti Bích có điểm dương dương tự đắc .truyen audio cv

“Thật vậy à ? thật là quá xảo hợp, ta có người vợ chưa cưới cũng gọi là Ti Bích, bất quá ta chưa từng thấy mặt nàng ta, không lẻ là nàng .” Long Nhất như hiếu kỳ hỏi, trong mắt lúc này lộ ra hưng phấn ngạc nhiên với thần sắc chờ đợi . Long Nhất tiền thế từ Long Tổ xuất thân, tình tự biểu hiện nho nhỏ như vậy đương nhiên là rất chân thật .

Ti Bích bị kềm chế, ý thức cho rằng Long Nhất đang trêu nàng, tức giận thiếu chút nữa biến hắn thành đầu heo, nhưng nàng thấy biểu tình của Long Nhất không giống giả dối, chỉ có thể nghiếng răng tức tối trong lòng, trong lòng điểm tự đắc đã không biết đi đâu mất, nàng thậm chí bắt đầu hoài nghi mình có nổi tiếng hay không hay là tự mình tưởng tượng ra cao như vậy .

“Ta không phải là Ti Bích kia như ngươi mới nói, đừng có dùng nhãn thần này nhìn ta .” Ti Bích nghiến muốn gẩy răng nói .

“Ồ, thật tốt nàng không phải .” Long Nhất vổ vổ ngực thở một hơi thoải mái .

Nghe được Long Nhất nói câu này, Ti Bích thiếu chút nửa không nhịn được đi qua, nàng tin tưởng nếu cứ như vậy, nàng không sớm thì muộn sẻ bị hắn làm giận điên lên.

“Ta là thánh nữ Quang Minh Giáo Hội, Ti Bích, biết rỏ chưa ?” Ti Bích hít sâu một hơi để trở lại tâm tình bình thường của chính mình .

“Quang Minh Giáo Hội có thánh nữ ta biết, nhưng gọi Ti Bích ta chỉ biết nói tới người vợ chưa cưới .” Long Nhất ha ha cười ngây thơ .

“Ngươi đi chết đi, ta không lý tới ngươi nửa .” Ti Bích bị tên vô lại này làm cho mau điên tiết lên, nếu như ánh mắt có thể giết người, Long Nhất đã chết một vạn lần rồi, Nàng hừ một tiếng đã nghĩ tới thi triễn phiêu phù thuật bỏ đi, càng xa càng tốt với tên này .

“Uy, Ti Bích kia, ngươi đợi chút, ngươi không lẻ để ta một người bình thương không có sức trói gà tại hoang sơn này à, nghe nói chổ này có rất nhiều ma thú đáng sợ, ta sẻ bị ăn thịt .” Long Nhất thấy nàng muốn đi, vội vàng đưa ra một hình dạng đáng thương . Thật vất vã tìm được một người bạn, hơn nửa còn là một trong tam thánh nữ Ti Bích, sao mà có thể để nàng bỏ đi được ? Có nàng phiền toái sẻ bớt đi rất nhiều, lại nói khi buồn chán trêu nàng cũng không tồi .

Thân hình Ti Bích dừng lại, bắt đầu do dự .

“Nàng không phải là nói nàng là thánh nữ à ? Thánh nữ đều là từ bi lấy giúp đở người làm khoái lạc, có phải nàng là giả mạo ?” Long Nhất nét mặt hoài nghi .

“Ta đương nhiên không phải là giả mạo, chỉ là ngươi sức không đủ trói gà, sao lại đến được đây?” Ti Bích nghi hoặc hỏi, cuối cùng nàng không còn giận, chỉ ra kẻ hở trong lời nói của Long Nhất, phải biết rằng cho dù là thành trấn gần nhất đi tới địa phương này, người thường cũng phải mất hai ba ngày, nhưng hoang giao dã ngoại ma thú rất nhiều, thấy y phục hắn tuy có chút bụi bậm nhưng coi như sạch sẻ, không lẻ vận tốt đến ma thú đều không công kích hắn .

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !