- Home
- Truyện Ma
- [Audio] Ma Y Nhất Mạch (dịch) [Thiên Tài Tướng Sư]
- Tập 154: Phá vòng vây – Họa thủy đông dẫn (c766-c770)
[Audio] Ma Y Nhất Mạch (dịch) [Thiên Tài Tướng Sư]
Tập 154: Phá vòng vây – Họa thủy đông dẫn (c766-c770)
❮ sautiếp ❯Chương 766 : Phá vòng vây
Quác quác, cậu chạy không thoát được đâu, hiến máu tươi của cậu cho tôi, tôi sẽ cho cậu cơ hội, để cậu trở thành một thành viên của huyết tộc!
Một tràng cười khó nghe vọng đến, cách Diệp Thiên khoảng hơn mười met, Kurt hiện ra, tuy nhiên nhìn bộ dạng hắn cũng không khá hơn Diệp Thiên là mấy.
Bộ quần áo thân sĩ lúc trước giờ trở nên nhàu nát, làn da lộ ra bên ngoài áo có một vết đỏ, cặp mắt đầy màu máu, chứng tỏ là cũng đã bị thương trong vụ nổ đó.
– Thực sự cho là ông nuốt sống được tôi sao?
Diệp Thiên mắt sắc lạnh, từ lúc hắn mười tuổi cho đến bây giờ, hắn chưa từng bị ai xem thường như vậy.
– Tất nhiên, có được nụ hôn đầu của một vị bá tước huyết tộc là vinh hạnh cho cậu lắm đấy!
Kurt gật đầu, sau khi biết được bản lĩnh của Diệp Thiên, hắn tin rằng, chỉ cần Diệp Thiên trở thành huyết tộc, khởi điểm chắc chắn sẽ rất cao, e rằng vừa mới bắt đầu sẽ trở thành tử tước, có khi còn đạt đến chức bá tước như mình cũng nên.
Muốn xây dựng một gia tộc, chỉ dựa vào đẳng cấp cao của mình cũng chưa đủ, bắt buộc lực lượng đứng đằng sau mình phải lớn mạnh.
Vì vậy Kurt cũng mới thay đổi chủ kiến, muốn để Diệp Thiên trở thành một thành viện của huyết tộc, đợi sau khi hắn thăng lên Hầu tước, thì dưới tay cũng có một vài người tài đắc lực.
– Chỉ dựa vào con dời già ông này sao?
Lúc này Diệp Thiên cũng không có thời gian đi đôi co với Kurt, hắn dậm chân một cái đã nhảy đến bên cạnh Kurt, chân phải đá vào thái dương của hắn một cái.
“Thịch” một cái, cả người Kurt bị văng ra xa.Nói về kỹ năng đánh nhau, ông già sống trên trăm tuổi này không phải là người đã từng trải qua chợ đêm quyền anh như Diệp Thiên.
Tuy nhiên cũng giống như lần trước, tuy là bị Diệp Thiên đã vào chỗ hiểm, nhưng Kurt vẫn đứng dậy như không có chuyện gì, xương trán phát ra một tiếng khó nghe, có vẻ như là đã hồi phục lại trạng thái như ban đầu.
– Tiểu tử, cậu làm tôi tức giận rồi đó!
Thực ra vẫn có một nhân vật lớn là Dracula đang âm thầm đi theo, một trăm năm nay, bất kể là Kurt đi đến đâu cũng đều được tín đồ tôn sùng. Nhưng hôm nay hai lần ông bị Diệp Thiên đá ngã xuống đất, nên có vẻ rất tức giận.
Ánh mắt đỏ ngầu, Kurt đưa hai tay lên làm hình chữ thập. “ Tang Tang”, một âm thanh phát ra, nhìn kỹ, thì ra là móng tay của hai tay ông vươn ra khoảng một thước, sắc lạnh, nhìn giống như là một con dao găm sắc bén vậy.
Hai con ngươi đỏ ngầu, đầu tóc rối bù, cộng thêm móng tay sắc lạnh, lúc này Diệp Thiên mới biết, nửa người nửa ma đang đứng trước mặt này rất có thể là một con quỷ hút máu như hắn từng nói.
– Giả thần giả quỷ!
Từ nhỏ Diệp Thiên đã luyện sự can đảm tại Giả Văn Cương rồi, Bộ dạng của Kurt tuy là quỷ dị, nhưng không dọa nổi hắn, hắn hừ một tiếng rồi nhảy lên phía trước.
Hình như sau khi biến thân chiến đấu, phản ứng của Kurt linh hoạt hơn trước rất nhiều. Lần này ông ta túm được Diệp Thiên, chưa đợi Diệp Thiên nhấc chân lên, năm móng tay sắc nhọn của ông ta đã tóm lấy được phần ngực Diệp Thiên.
– Chút tài vặt!
Diệp Thiên không tỏ ra lo lắng, tay trái hắn chợt mềm nhũn như không có xương, thuận theo cánh tay của Kurt mà quấn chặt lấy tay ông ta.
Đợi quấn chặt đối phương xong, Diệp Thiên liền siết chặt một cái, chỉ nghe thấy một tiếng “rắc”, cánh tay của kurt đã bị làm gãy.
Diệp Thiên đã có ý giết thì thủ đoạn không chỉ có vậy, sau khi làm gãy cánh tay của Kurt, hắn nhảy lui phía sau đồng thời đạp một chân vào ngực Kurt, làm cả cơ thể ông ta bay ra xa.
Động tác của Diệp Thiên nhanh như điện, Kurt chỉ thấy tay đau một cái, rồi ngực như bị tàu hỏa đâm vào, cả cơ thể mềm yếu bị vang ra xa.
Tuy nhiên Diệp Thiên vẫn chưa buông tha cho cánh tay của Kurt, sau khi đá văng đối phương xong, hắn đã làm gãy lìa cánh tay phải của Kurt, một dòng máu đen chảy ra.
– Hôi quá!
Mùi hôi của máu làm Diệp Thiên phải bịt mũi lại, đồng thời vứt cánh tay phải có những móng tay đã thu lại đó xuống đất rồi cười nói:
– Ông cũng không phải là người giết không chết, đợi sau khi tôi chặt đứt tứ chi của ông, xem ông có chết hay không?
– Cậu…cậu giết không được tôi đâu!
Kurt không thể ngờ rằng, cơ thể mà ông vẫn luôn tự hào lại bị Diệp Thiên chặt đứt một cánh tay, tuy máu đã cầm được ngay, nhưng trong lòng Kurt đã bắt đầu thấy sợ.
Cần biết rằng, chỗ hiểm của Kurt tuy là ở trong tim, nhưng những tổn thương trên cơ thể thì cần phải lấy năng lượng để bù đắp từ tim.
Nếu thực sự bị Diệp Thiên bẻ gảy tứ chi, cho dù là có thể khôi phục được, nhưng cấp bậc của ông ta chắc là sẽ bị hạ từ bá tước xuống thành Tử tước mất, điều này Kurt hoàn toàn không thể chấp nhận được.
– Giết không chết? Vậy thì cứ thử xem sao nhé?
Diệp Thiên cười một tiếng, tuy nhiên nhìn vào mắt Kurt, nụ cười đó giống như là nụ cười của ác quỷ vậy, cái này chẳng khác gì làm nước chấm đậu phụ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, ở Châu Âu, huyết tộc là một đại từ thay thế cho ác quỷ.
– Hả? Còn dám đến?
Chính lúc Diệp Thiên muốn giải quyết Kurt triệt để, chợt trong đầu xuất hiện một sự cảnh báo, ngẩng mặt lên nhìn, bầu trời đêm cách hắn khoảng một nghìn mét chợt xuất hiện một đốm sáng.
Một điềm báo chẳng lành chợt xuất hiện trong đầu Diệp Thiên, không thèm để ý đến Kurt đang sợ hãi kia nữa, Diệp Thiên liền quay đầu đi, chân khí phát ra, cả người hắn chợt biến mất trước mắt Kurt.
– Suýt nữa thì bỏ mạng tại đây rồi!
Cho đến khi Diệp Thiên biến mất, Kurt mới thở dài một cái, lúc này ông mới hiểu được những lời dặn dò của chủ nhân, những người tu đạo kia đúng là có thủ đoạn để tiêu diệt họ.
Lúc Kurt vừa nhặt cánh tay bị đứt lìa dưới đất thì chợt ngẩng đầu lên, ông phát hiên ba đạn đạo đang bay về phía mình làm Kurt hồn bay thất lạc.
Không giống như những tu đạo phương đông, Kurt mấy trăm năm nay vẫn theo dõi sự phát triển của loài người, hơn ai hết ông hiểu uy lực của những đạn đạo này, nếu bị bắn trúng, e rằng đến tim của ông cũng bị thiêu cháy.
Miệng than một câu , cơ thể Kurt chợt dãn ra, hai vai cao lên, rồi bay lên giống như một con dơi lớn.
Cùng lúc đó, ba đạn đạo cũng bắn vào vị trí mà ông ta vừa đứng, một âm thanh kinh khủng phát ra, chấn động cả rừng núi, lửa bốc lên ngùn ngụt.
Diệp Thiên lúc này đã ở cách đó hơn nghìn mét, hắn quay lại nhìn một cái, da đầu run lên, loài người đã phát triển vũ khí chiến đấu lên đến mức này rồi, động một tí là dời non lấp biển, e là thần tiên trong truyền thuyết nếu đến chắc cũng không tìm được nơi àn toàn.
– Không phải là giết vài người sao, việc gì phải nóng giận như vậy chứ?
Diệp Thiên lúc này lại chạy nhanh hơn, hắn giống như một linh hồn trong rừng vậy, tốc độ cơ thể hầu như không thể thấy được.
– Xì!
Một tiếng giống như võ dưa hấu bị giập nát phát ra, một tên lính nhảy dù bị Diệp Thiên ấn đầu vào ngực, dưới chân thì không ngừng, Diệp Thiên xông vào đội quân nhảy dù ở đường chặn đường, đấm đấm đá đá, chỉ trong một lúc, mười mấy tên lính nhảy dù đã bị hất văng xuống đất.
Tuy bên phía Nga đã đưa vào đội quân hơn vạn người, nhưng đến khu rừng núi địa hình lồi lõm này, lại bị cây cối chặn đường thì chỉ có thể chia thành nhóm mười người để đi truy lùng.
Thứ hai là ban đềm trời càng tối, tầm nhìn của binh sĩ sẽ không bằng với ban ngày, càng làm cho Diệp Thiên như cá gặp nước, giống như thần chết đang đi du ngoạn nhân gian vậy, không ngừng cướp đi sinh mạng của binh sĩ.
Chỉ trong vòng nửa tiếng, ít nhất có trên trăm binh sĩ chết trong tayDiệp Thiên, cả khu rừng đầy tiếng kêu la thảm thiết, khu rừng cô độc cả trăm nay năm chợt trở thành địa ngục Shura.
Đến lúc này, Jini Si mới biết đưa đội quân nhảy dù vào là một việc làm vô cùng ngu ngốc, vì sợ thiệt hại đến người của mình, ném chuột sợ vỡ bình, báy trên không giờ đã trở thành vật trang trí, chỉ có thể đứng nhìn cái người như ma quỷ kia tàn sát.
Lần lượt lệnh này đến lệnh khác được truyền xuống, âm thanh trong máy nói vang lên không ngừng, từng đội quân nhỏ được tập hợp lại, không dám trắng trợn đi truy lùng như lúc trước nữa.
Nhìn thấy binh lính tập hợp lại, hơn nữa đều cầm vũ khí, Diệp Thiên liền thay đổi phương hướng, hắn chạy vào trong núi, năng lực của hắn vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, trận tàn sát này cũng làm hắn thấy hơi kiệt sức.
Đường núi mà người thường khó mà đi được nhưng lại không có ảnh hưởng gì đến Diệp Thiên, hơn nửa tiếng sau, hắn đã có mặt tại một động trong núi cách đó khoảng 10km.
Nhìn xung quanh một cái, cơ thể Diệp Thiên cuộn tròn lại, đẩy mạnh vào tảng đá phía sau lưng một cái, tảng đá cứng đó trở nên mềm nhũn như đậu phụ rồi bị đẩy vào bên trong.
Tay đấm một cái, đá vụn trên đầu rớt xuống, lấp đầy miệng động vốn chỉ dành cho một người ở trong đó, xong xuôi hết Diệp Thiên mới thở dài nhẹ nhõm.
– Đợi đến ngày mai chân khí được khôi phục, nhất định phải rời khỏi nước Nga!
Mấy ngày liên tục càn quét, không chỉ làm cho thể lực của Diệp Thiên bị tiêu hao kịch liệt, mà trong tâm của hắn cũng trở nên tàn ác hơn, lúc đối diện với đám binh lính kia, Diệp Thiên đã ra tay không thương xót, giống như không làm như vậy thì không thể bài trừ được sự phẫn nộ trong lòng hắn.
Điều này làm Diệp Thiên cảm thấy có điều gì đó không tốt, hai phái đạo và phật thường nói phải từ bi, điều này không phải là không có căn cứ, từ cổ chí kim, người mà giết quá nhiều người hầu như không có ai có thể có cái chết yên lành cả.
Trút ra hết những nguyên thần mệt mỏi, gõ nhẹ ba tiếng chuông, tiếng chuông trong trẻo đó nhập vào nguyên thành, rửa sạch những phiền não trong đầu hắn, một lúc lâu sau, Diệp Thiên bắt đầu bước vào tầng sâu nhập định.
– Quả nhiên là không đuổi đến?
Sáng sớm ngày hôm sau lúc mặt trời vừa mới mọc, Diệp Thiên tỉnh dậy đúng giờ, sau khi thần thức được thoát ra, hắn phát hiện cách đó khoảng 10km đã không còn binh sĩ nào nữa.
Chương 767 : Họa thủy đông dẫn
– Thì ra là nơi đây?
Diệp Thiên lấy tấm bản đồ trong túi ra, hắn quan sát chung quanh một lượt, chợt hiểu ra tất cả, sỡ dĩ hắn thấy quen thuộc là vì hắn đã từng nhìn thấy vị trí địa lý đặc thù này trên bản đồ.
Đối diện cái thung lũng mà Diệp Thiên đang ở còn có một thung lũng khác, hai thung lũng này hợp với nhau tạo nên một hình móng ngựa, còn trên bản đồ dịch tên địa danh này ra chính là khe Mã Đề.
Nơi đây cách mỏ vàng Trần Hỷ Toàn muốn khai thác khoảng 50 km, nơi đó là nơi tiếp giáp với nước Cộng hòa Sara, lại thuộc vùng núi sâu, vì vậy mới cần một nguồn vốn lớn để khai thác.
– Không biết Đinh Hồng có có ở đó không?
Diệp Thiên ngẩng đầu lên, nhìn ra xa, năng lực của hắn vừa mới đạt đến trình độ Tiên thiên, tuy là thần thức lớn hơn trước gấp trăm lần, nhưng hắn cũng không thể nhìn thấy được sự vật cách hắn 50 km.
Vì hắn giúp Hắc Giao giết tên đạo nhân kia, vì vậy đối với Đinh Hồng, Diệp Thiên luôn giữ thái độ kính trọng mà xa cách, nhưng mỏ vàng có thể được Đinh Hồng coi trọng như vậy, Diệp Thiên cũng thấy tò mò vô cùng.
– Đây là vùng đất hoang vắng, Đinh Hồng kia nếu có ác tâm, chắc mình không thoát khỏi sự truy sát của ông ta.
Lần đầu tiên đối diện với Đinh Hồng, Diệp Thiên có thể cảm nhận được sự cố ý trong lòng của đối phương, chỉ là lúc đó đang ở chỗ đông người, nên đối phương cũng không có hành động gì.
Nhưng nơi đây trời thì cao vua thì xa, đừng nói là một mình Diệp Thiên chết, dù vứt cả ngàn người vào đây thì có chết rục xương rồi cũng không ai phát hiện được.
Hơn nữa còn có một nguyên nhân rất quan trọng. Đó chính là chữ tài liền với chữ tai một vần, nếu trong mỏ vàng thực sự có bảo bối gì đó, Đinh Hồng nhằm không để thông tin bị truyền ra ngoài e rằng sẽ giữ mình lại.
Vì vậy Diệp Thiên rất phân vân, hắn vừa muốn biết mỏ vàng rốt cuộc có bảo bối gì, lại vừa sợ Đinh Hồng làm loạn, nên nhất thời do dự.
– Đúng rồi, mấy binh sĩ đang truy lùng kia sao không nhìn thấy tên nào cả?
Trong lòng Diệp Thiên chợt nảy ra một ý, hắn đối phó không lại Đinh Hồng. Nhưng điều này không có nghĩa là quân đội Nga cũng không làm được, những đạn đạo uy lực kia, ngay đến cả thần tiên cũng phải lùi bước?
Diệp Thiên không kỳ vọng quân đội có thể trị được Đinh Hồng. Nhưng chỉ cần có thể đuổi hắn ra khỏi mỏ vàng, thì mình cũng kiếm được bát cháo, dù sao mỏ vàng kia vốn dĩ cũng có một phần của hắn.
Nghĩ đến đây, trong cơ thể Diệp Thiên chợt phát ra một luồng khí màu trắng, nhấc bổng cơ thể hắn lên không, nơi mà hắn hướng đến chính là con đường núi lúc hắn đến.
– Thượng tá, vì sao đội quân tìm kiếm trên núi đều bị thu về hết?
Tại Bộ chỉ huy tạm thời trong doanh trại huấn luyện, Vidocq bất mãn nhìn Jini Si.
Từ sau khi Jini Si đến, những mệnh lệnh được phát ra đều làm cho Vidocq và những người khác đều không thể tưởng tượng được. Hôm qua rõ ràng đã nắm chắc được tung tích của kẻ địch, nhưng Jini Si lại hạ lệnh thu lại quân!
Máy bay không người lái sẽ xuất phát trong vòng mười phút nữa, hơn nữa tôi đã điều động tất cả vệ tinh quỹ đạo thích hợp, chỉ cần người đó lộ diện lần nữa, chắc chắn sẽ định vị được hắn một cách chính xác.
Jini Si thở dài nói:
– Tôi quyết định dùng vũ khí từ xa để tấn công hắn, binh sĩ của chúng ta đã chết quá nhiều rồi!
Cuộc chiến tối hôm qua ở trong rừng diễn ra trong vòng một tiếng đồng hồ, vậy mà làm thương vong hơn sáu trăm binh sĩ nhảy dù, chính xác mà nói là có hơn sáu trăm người bị chết. Vì không có ai bị thương mà không chết cả.
Đây là biên chế của cả hai doanh trại, cho dù cuộc chiến khốc liệt nhất trong thế chiến thứ hai năm đó thì hiện tượng này đúng là hiếm gặp, càng huống chi nó lại xuất hiện trong thời đại hòa bình.
Vì vậy sau khi tình hình chiến trận được hội báo, Jini Si phải chịu một áp lực rất lớn, sự chỉ trích của Tổng thống và Bộ trưởng Bộ quốc phòng thì không thể không thu về lại đội quân nhảy dù được, nếu không kẻ địch ma quỷ kia không biết sẽ còn làm chuyện điên rồ gì nữa?
Thương vong của quân đội, chỉ là một phần áp lực mà Jini Si phải gánh chịu, mười hai vị quyền vương bị thương vong tối qua cũng làm Jini Si đau đầu.
Cần biết rằng, mỗi quyền thủ thành công, thì đằng sau đó là cả một lợi ích tập thể cực kỳ lớn, trong đó không chỉ có những ông chủ giàu có đến từ các nước mà đồng thời cũng có không ít những người tai to mặt bự của Nga.
Cũng giống như là ông trùm mua lại đội bóng vậy, chính là ông chủ đứng sau doanh trại huấn luyện, mười hai vị quyền thủ của ông ta đều bị chết hết, ông cũng biểu thị sự bất mãn của mình đối với Jini Si.
Áp lực trùng trùng, không thể không làm Jini Si thay đổi chiến lược, thu hồi lại binh lính về, nhằm tránh bị nhiều thương vong hơn nữa.
Nhưng điều này không có nghĩa là Jini Si từ bỏ ý định truy sát Diệp Thiên, sau khi hội báo với Tổng Thống, ông đã cho dùng hệ thống camera vệ tinh vẫn chưa được hoàn thành.
Hơn nữa Jini Si còn điều động hàng trăm máy bay không người lái, mỗi sinh vật trong chu vi trăm mét đều khó mà tránh khỏi sự giám sát của nó.
– Không biết vì sao Tổng thống vẫn chưa đồng ý cho huy động đội quân người sói?
Sau khi Vidocq và những tướng quân khác rời đi, Jini Si ngồi nhìn bản đồ trầm tư suy nghĩ, là một vị tình báo xuất thân từ dồng chính của Tổng thống, những chuyện mà Jini Si biết nhiều hơn người thường biết rất nhiều.
Jinni Si biết rằng, Nga còn có một đội quân rất thần bí, chỉ là đội quân đó Jini Si cũng chỉ biết tên mà thôi chứ không biết biên chế và sức chiến đấu của nó như thế nào.
– Thượng tá, phát hiện thấy tung tích của kẻ địch rồi!
Chính lúc thượng tá đang trầm tư suy nghĩ thì tham mưu tác chiến chợt kinh ngạc kêu lên, trong máy quan sát đặt trong phòng chợt xuất hiện một bóng người.
Jinni Si không suy nghĩ nhiều liền nhảy cẫng lên, cầm lấy máy nói hét lớn:
– Tôi mệnh lệnh, pháo binh tập trung hỏa lực, bao phủ khu vực số ba!
– Đây toàn là máy bay không người lái, đối phương cũng chịu thôi!
Sau khi đi hơn 10km, Diệp Thiên liền lộ diện, đồng thời hắn phát hiện, chiếc máy bay đang bay trên trời không có phi công, chúng đều là loại máy bay không người lái.
– Bất thường, đối phương không nghĩ là sẽ phái thêm người đến à?!
Diệp Thiên sau khi hướng đến chiếc máy bay làm động tác chào mẹ của đối phương xong, thì sống lưng chợt lạnh toát, hắn hình như nghe được tiếng đạn pháo từ mười mấy cây số vọng lại.
– Ông nội nó, dám đánh sau lưng mình!
Diệp Thiên lúc này không thèm khiêu khích máy bay không người lái kia nữa, dậm chân phải xuống đất một cái, đôi dày làm từ da trâu của hắn chợt đứt đoạn ra, cơ thể xong về phía trước như đạn pháo vậy, tạo thành từng vệt trên bầu trời.
Sau khi Diệp Thiên triển khai thân hình ra một cách hoàn toàn, cho dù là máy bay không người lái hay những vệ tinh giám sát đều không còn xác định được tung tích của Diệp Thiên nữa.
Gần như cùng lúc đó, từng tràng đạn pháo xả xuống nơi hắn vừa đứng, một tiếng nổ cực lớn phát ra, bụi bay mù mịt, cây cối đứt gãy, khói tỏa ngùn ngụt.
Trận pháo kéo dài trong vòng năm phút, sau khi nó kết thúc, địa hình nơi nào không còn chỗ nào được hoàn chỉnh nữa, trong chu vi 3 km, đạn pháo giống như một chiếc cày cày hết đất lên vậy.
– Lần này chắc hắn chết rồi gì nữa?
Nhìn thấy cảnh này trên máy vệ tinh, Jini Si dựa vào lưng ghế, trận pháo lúc nãy gần như bao phủ cả phạm vi 3 km.
Jini Si có lý do để tin rằng, cho dù là một con chim đang bay cũng không thể thoát khỏi phạm vi này chỉ trong vòng mười giây, vì như vậy là không khoa học.
Jini Si mệt mỏi khoát tay nói:
– Cử một đội quân tiến hành tìm kiếm ở đó, cho dù còn lại một miếng thịt cũng phải mang về!
Jini Si vừa hạ lệnh, một tham mưu đứng sau ông ta liền run rẫy nói:
– Thượng…thượng tá, hắn…hắn vẫn chưa chết!
– Chưa chết?
Jini Si liền quay lại, sau khi ông nhìn lên màn hình liền ho hồng hộc một cái, máu bên trong trào ra khắp miệng.
Trên màn hình, Diệp Thiên với dáng vẻ rất giống Rudolph, đang dùng ngón tay vẽ lên bầu trời, tuy không nhìn thấy miệng của hắn nhưng Jini Si tin rằng hắn nhất định đang hỏi thăm người thân của mình.
Thực ra là Diệp Thiên muốn hóa trang thành Kurt, nhưng cái tên đó dáng người nhỏ bé, nếu sử dụng thuật thu ngắn xương cốt lại thì Diệp Thiên phải tiêu hao rất nhiều chân khí, vì vậy đành phải để Rudolph mang tiếp nỗi oan này vậy.
Jini Si không thể nhịn được, máu trong miệng hắn liền phun ra, hắn hét lớn:
– Báo cáo phương vị, điều động máy bay đột kích, nhất định phải giết chết hắn cho tôi!
Jini Si không thể tin rằng, lại có người còn nhanh hơn cả đạn pháo, nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ, vì Nga vẫn còn không quân mạnh nhất thế giới.
– Chạy thoát thân cái đã!
Jini Si vừa ra lệnh xong thì Diệp Thiên chợt ớn lạnh một cái, hắn thu cơ thể lại, nhanh chóng chạy đến mỏ vàng, trong lòng hắn hiểu rõ, mình chỉ cần họa thủy đông dẫn là được rồi.
50 km đối với Diệp Thiên và chiếc máy bay đột kích kia mà nói đều là khoảng cách có thể đến được trong nháy mắt, chỉ là sau khi đến mỏ vàng đó thì thân hình của Diệp Thiên hoàn toàn biến mất.
– Đinh đại tiên, ông tạm thời coi như không phát hiện ra tôi nhé!
Dưới một lớp băng khoảng bốn năm mét, Diệp Thiên đã hoàn toàn ngừng thở, xung quanh cơ thể hắn còn có ba trận pháp liên hoàn, đều có tác dụng ẩn nấp trong không khí.
Sự sợ hãi của Diệp Thiên đối với Đinh Hồng lớn hơn nhiều so với những binh sĩ và máy bay đang truy lùng hắn, lúc hắn đến nơi cách mỏ vàng khoảng mười cây số, sau khi hắn cảm nhận được hơi thở của Đinh Hồng liền làm động tác như bây giờ.
Tuy nhiên Diệp Thiên biết, Đinh Hồng e là đã phát hiện ra mình rồi, hắn chỉ mong cho chiếc máy bay trên đầu có thể đánh lạc hướng sự chú ý của Đinh Hồng.
Chương 768 : Ẩn nấp hành tung
Tại nơi cách Diệp Thiên hơn 10 km, có 3 ngọn núi không 1 ngọn cỏ, đá nham thạch trên núi toàn 1 màu nâu xám, khắp nơi đều là đất băng, so với cây cối ở vùng núi nơi xa xa, thì ở đây đúng là hoang vu cực kỳ.
Nếu như có 1 nhà nghiên cứu địa chất có nhiều kinh nghiệm đến đây, liếc mắt nhìn 1 cái có thể nhận ra, dưới ngọn núi này chắc chắn là có chứa tài nguyên khoáng sản, mà hơn nữa số lượng dự trữ là cực kỳ lớn, có thể được gọi là 1 mỏ lớn.
Sự thật đúng là như vậy, đây chính là mỏ vàng mà Trần Hỉ Toàn mua được, tại những vị trí khác nhau trên ngọn núi đâu đâu cũng lưu lại vết khoan thăm dò, ngoài ra còn có thêm 1 vài trang thiết bị thăm dò bị bỏ lại nữa.
Chỉ có điều mỏ vàng này mặc dù số lượng dự rất nhiều, nhưng cách đường quốc lộ tận hơn 100 km, bất kể là trang thiết bị đưa vào hay là vận chuyển khoáng sản ra ngoài đều cực kỳ khó khăn.
Cho nên dù Sirebiba đã sớm thăm dò ra vị trí và hàm lượng mỏ vàng này, nhưng vẫn chưa có khả năng tiến hành khai thác được. Tại Siberia hoang vắng này, tình huống như thế này cũng không phải là hiếm gặp.
Ở giữa ngọn đồi đầu tiên, có 1 cửa hang rõ ràng được mở bằng thuốc nổ, bên ngoài sơn động ngoài 1 ít quặng vụn ra, còn 1 đống đất đóng băng, nhìn màu sắc, chắc là mới khai thác.
Nếu như Diệp Thiên tới đây chắc sẽ phát hiện ra trong sơn động này, tản ra ngoài 1 cỗ khí kim loại sắc bén, cho dù đứng cách động hơn 10 mét cũng có thể cảm nhận được làn hơi thở dường như có thể cắt đứt được cả làn da người.
Đương nhiên, cũng chỉ có những người tu đạo như Diệp Thiên mới có thể cảm nhận được, người thường đứng ở đây chắc chắn sẽ không có phản ứng gì, chỉ có khí kim loại sắc bén mới có thế lặng lẽ phá vỡ cơ năng thân thể họ.
Phải biết rằng, linh khí tuy có thể kéo dài tuổi thọ con người, nhưng cũng có 1 giới hạn mà thôi, vượt qua điểm giới hạn, linh khí quá lượng sẽ trở thành loại độc dược giết người.
Mà trong nguyên khí ngũ hành, thứ có nguy hại lớn nhất đối với con người, chính là 1 thuộc tính hỏa và kim, nếu như thuỷ đại diện cho từ âm đến nhu, thì kim đại diện cho từ cương đến cường, sức mạnh vô địch không ai có thể phá huỷ được.
Cái này có hại giống như phóng xạ vậy, lúc con người tiếp xúc không cảm giác được gì, nhưng sau 1 thời gian, loại phóng xạ sẽ ăn mòn cơ thể, nhẹ thì bị bệnh nặng, nặng thì khó mà giữ được tính mạng.
Mà chỗ 3 ngọn núi sở dĩ không có 1 ngọn cỏ có thể sống được chính là vì khí kim quá thịnh, tạo thành 1 vùng khí kỳ lạ, phá huỷ toàn bộ căn cơ sinh tồn của thực vật.
– Hả? Ở đây cũng có người tu đạo à?
Đinh Hồng đứng dưới lòng đất hơn 20 mét trong sơn động, trong tay cầm 1 cái cuốc, mồ hôi vã ra như mưa, đột nhiên dừng động tác, có chút nghi ngờ nhìn ra ngoài.
Thời gian Đinh Hồng đến Sirebia so với Diệp Thiên sớm hơn khoảng 1 tuần, mà chỗ mạch khoáng sản mỏ vàng này cũng hơn cả tưởng tượng của ông ta, khiến cho Đinh Hồng cực kỳ mừng rỡ.
Ngày đầu tiên đến đây, Đinh Hồng đã có được 1 mảnh vàng xanh bằng đầu ngón tay.
Đinh Hồng biết rõ, loại kim loại này là chất dẫn xuất của mạch mỏ khoáng sản kim loại, lúc luyện đồ thì nhập vào có thể khiến cho vật luyện đồ mang khí kim sắc bén, trở nên cứng mạnh không gì có thể phá huỷ được.
Cái này không phải là cái quan trọng nhất, mà cái khiến cho Đinh Hồng coi trọng hơn chính là chỗ sản sinh ra vàng xanh chắc chắn là mạch khoáng sản thuộc tính kim hơn nữa dự trữ không hề nhỏ, mà hơn nữa có nhiều khả năng có thể sản sinh ra đá thuộc tính kim loại thượng phẩm.
Đinh Hồng tiến vào cảnh giới Tiên Thiên đã gần trăm năm rồi, khoảng cách đến Kim Đan Đại Đạo không còn xa nữa, chỉ là thiên địa biến động lớn, Đinh Hồng mặc dù thấy được tia hy vọng Đại Đạo nhưng cũng không dám thử.
Linh thạch thượng phẩm có thể tăng gấp 3 lần thời gian thành quả, đối với Đinh Hồng mà nói, quả thực giống như là cứu mạng vậy.
Chỉ có điều linh thạch thượng phẩm rất ít, Đinh Hồng đến nay cũng chỉ có gặp được mỗi khối linh thạch thượng phẩm thuộc tính hoả không trọn vẹn ở buổi đấu giá trước đó.
Nghiêm khắc mà nói, linh khí trong khối linh thạch đó mất đi nghiêm trọng, giá trị của nó nhiều nhất cũng chỉ bằng 1 khối linh thạch trung phẩm mà thôi.
Đinh Hồng mặc dù biết 1 số môn phái có linh thạch thượng phẩm, thế nhưng không thể tay không trao đổi hàng hoá, mắt thấy nếu như ông ta có thể có được linh thạch thuộc tính kim, thì có thể đổi lấy linh thạch thượng phẩm thuộc tính thuỷ mà ông ta cần.
Thế nhưng linh mạch nằm ẩn sâu dưới lòng đất, còn khó khai thác hơn nhiều so với tài nguyên khoáng sản.
Quặng vàng vốn cực kỳ cứng, hơn nữa ở đây khí hậu giá lạnh, đất đóng băng đến tận một hai chục mét, Đinh Hồng mặc dù tu luyện cao thâm, cái cuốc mà ông ta đang cầm cũng là 1 món đồ pháp khí, nhưng tiến độ khai thác cũng không thể nhanh được.
Đinh Hồng hơn 1 tuần rồi mặc dù đào được 2 mỏ linh mạch khoáng sản, nhưng vận may của ông ta cũng không phải tốt, chỉ có được hơn 10 khối linh thạch thuộc tính kim hạ phẩm, ngoài ra còn có31 khối linh thạch trung phẩm, nhưng vẫn chưa thấy có linh thạch thượng phẩm mà ông ta kỳ vọng.
Chỗ Đinh Hồng đào bây giờ, là chỗ bắt đầu của linh mạch, nói như vậy, phẩm chất linh thạch ở đây sản sinh ra là cao nhất, nếu ở đây mà cũng không có thì sợ là ông ta mất công toi mất rồi.
Chỗ linh mạch ngăn cách tuyệt đối thần thức tra xét, cho nên trong lòng Đinh Hồng cũng không yên tâm, ông ta không biết dưới này rốt cuộc có thể đào ra được linh thạch thượng phẩm hay không?
Mắt thấy đào sâu thêm 7, 8 mét nữa có thể đào đến chỗ linh mạch, Đinh Hồng đột nhiên cảm ứng được bên ngoài sơn động truyền lại 1 trận linh khí dao động, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Phải biết rằng, cho dù trong kết giới Thần Châu, linh mạch là 1 nơi mà các môn phái có căn cơ sinh tồn cực lớn, vì tranh giành quyền sở hữu linh mạch, không biết có bao nhiêu tu sĩ đã phải bỏ mạng, có bao nhiêu đạo Nho chính thống vì thế mà phải tuyệt vong?
Chỗ Luyện Khí Các của Đinh Hồng chỉ có rải rác mấy người đệ tử, trong kết giới chỉ có thể coi là 1 môn phái nhỏ không nhập lưu, nếu như ở đây có người biết được, ông ta chỉ có thể phủi tay nhường mà thôi.
– Ra ngoài xem xem đã, nếu tu luyện tương đương với người trong đồng đạo, mình liền mang mấy khối linh thạch đào được đi luôn, nếu như là 1 tiểu bối, hừ…
Sắc mặt Đinh Hồng thay đổi không ngừng, sau khi trầm ngâm 1 lúc, cuối cùng quyết định, dù sao thì lần này chỗ linh thạch thuộc tính kim mà ông ta khai thác được cũng hơn cả số linh thạch mà Luyện Khí Các đang có rồi.
Nhưng tục ngữ nói người chết vì tiền chim chết vì ăn, chỉ cần là người có tu vi thấp hơn ông ta, Đinh Hồng nhất định ở lại, chỉ cần đợi ông ta tiến vào Kim Đan Đại Đạo, tự nhiên cũng không sợ sư môn người đó đến trả thù nữa.
Tiện tay ném cái cuốc đi, Đinh Hồng lấy từ trên người ta 9 lá cờ nhỏ mỏng như sợi tơ, dựa vào vị trí cửu cung cắm dưới chân mình, lập tức linh khí thoát ra từ lòng đất bị ngăn cách tuyệt đối, linh khí dồi dào trong động cũng đột nhiên trở nên mỏng hơn.
Thân là các chủ đương thời của Luyện Khí Các, Đinh Hồng cũng có chút ít thủ đoạn, trận cờ bát quái cửu cung này là do đích thân ông ta luyện, bình thường là để ẩn nấp hành tung, lúc này đúng lúc đem ra để phủ kín chỗ linh mạch này.
– Hả? Sao lại không có người rồi?
Sau khi từ trong động đi ra, Đinh Hồng không khỏi sửng sốt, nguyên thần dao động vừa mới truyền ra, lúc này đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi nữa, nếu như không phải ông ta cảm nhận rõ ràng, có thể cho rằng là ảo giác của mình.
Đinh Hồng hơi nhíu mày, cao giọng nói:
– Bần đạo là Đinh Hồng của Luyện Khí Các, vị đạo hữu đã đến dây, thì hãy ra mặt đi!
Giọng nói của Đinh Hồng tuy rằng không phải là rất vang dội, nhưng như là mưa xuân phun xuống mọi vật, truyền ra tận 20, 30 km. Diệp Thiên ẩn sâu dưới lòng đất cũng nghe thấy rõ ràng.
– Được lắm, mấy câu nói không có chút khí yên hoả thế mà lại có thể truyền xa như vậy, tu luyện của Đinh Hồng quả nhiên không phải là nhỏ!
Sau khi nghe được Đinh Hồng nói, da đầu Diệp Thiên không chịu được run lên, tốc độ vận chuyển chân khí trong cơ thể đột nhiên chậm đi 3 phần, cả người dung hợp với mảnh đất rộng lớn này, tuy 2 mà 1.
– Hả? Trốn rồi à?
Đợi 1 hồi lâu sau, trong núi vẫn quanh quẩn giọng nói của Đinh Hồng, thấy mình mời không có câu trả lời lại, mày Đinh Hồng không khỏi nhíu lên.
Ông ta biết cao nhân Kim Đan không dễ gì ra khỏi kết giới, nên cũng không kỵ người này lắm, nhưng đối phương nếu tận lực ẩn nấp hành tung của mình, cho dù cảnh giới có thấp hơn mình 1 chút, Đinh Hồng cũng không có cách nào tìm ta đối phương.
Điều này khiến cho Đinh Hồng cực kỳ khó xử, bởi vì ông ta cũng không thể lúc nào cũng phóng thần thức ta ngoài tìm người này, nhưng nếu để hắn chạy thoáy, thì mình cũng không có cách nào bảo vệ được chỗ linh mạch này.
Phải biết rằng, tuy rằng Đinh Hồng đã lấy được linh thạch trong 2 linh mạch, nhưng ông ta cũng không tìm kiếm cẩn thận, 2 nơi đó còn lưu lại không ít linh thạch, hơn nữa chỗ linh mạch dưới chân ông ta ít nhất còn phải 1 ngày nữa mới đào xong.
Chỉ có điều là người tu đạo trong nháy mắt vượt hơn nghìn dặm, hơn nữa trong các môn phái đều có phương pháp liên lạc với nhau, nếu như người đó có thể truyền tin tức dẫn cao nhân đến, Đinh Hồng lần này coi như là công dã tràng.
– Đến đây? Ha ha, cứ sợ ông ngươi không chịu lộ mặt!
Đột nhiên, Đinh Hồng cảm nhận được chỗ hơn 20 km bên ngoài kia truyền lại 1 trận linh khí dao động, trong lòng lập tức vừa mừng vừa lo, áo đạo hất lên, cả người đã không thấy tăm hơi đâu nữa.
– Hoá ra là người nước ngoài à?
Sau khi thân hình Đinh Hồng hiện ra đã là 1 chỗ sườn núi hơn 20 km bên ngoài sườn núi, nhìn thấy người nước ngoài gầy còm, ông ta không khỏi sinh ra 1 cái cảm giác không biết nên khóc hay nên cười.
– Hoá ra là đám quỷ hút máu năm đó?
Sau khi tra xét linh khí dao động trên người đối phương, sắc mặt Đinh Hồng lộ ra vẻ thoải mái, hơn 100 năm trước, ông ta đã từng tiếp xúc với đám người nước ngoài này, biết bọn họ là người luyện đạo bên ngoài Thần Châu.
– Ngươi đang tìm cái gì thế?
Đứng sau lưng bọn họ, Đinh Hồng nhẹ giọng hỏi, ông ta có thể nhìn ra được, cảnh giới người này kém xa mình, bản thân mình kiểm tra ông ta 1 lần nữa, người này không hề phát giác.
Điều này khiến cho Đinh Hồng yên tâm, chỉ cần không phải là cao nhân đồng đạo, Đinh Hồng chẳng sợ gì, năm đó ông ta đã tự tay giết chết 1 tên gọi là công tước Duke.
Ai, ngươi là ai?
Điểm tốt của sống lâu chính là Kurt có thể nghe hiểu tất cả mọi ngôn ngữ trên thế giới này, bao gồm cả tiếng Hoa.
Chỉ là đột nhiên nghe thấy sau lưng truyền lại 1 giọng nói, trong lòng Kurt kinh hãi, như là mèo bị dẫm đuôi nhảy dựng lên, đầu cũng không ngoảng lại mà tháo chạy luôn.
Chương 769 : Một người khác
– Muốn chạy ư? Chỉ là 1 con dơi nhỏ, có thể chạy thoát khỏi bàn tay ta à?
Trên mặt Đinh Hồng lộ ra nụ cười lạnh, sau khi ông ta cảm nhận được trong trời đất có 1 linh khí tia dao động thì đã quyết định, chỉ cần là người tu luyện thấp hơn ông ta thì ông ta sẽ giết chết ngay.
Phải biết rằng, chỉ 1 chỗ linh mạch linh thạch thuộc tính kim này cũng đủ để cho truyền nhân đạo Nho chính thống của Luyện Các Khí luyện đến ngàn năm, vì thế Đinh Hồng mới dám đắc tội với đại môn phái trong kết giới Thần Châu, càng không nói đến mấy bọn nước ngoài nhãi nhép này.
Đối với lời nói Đinh Hồng, Kurt giống như là không nghe thấy, trong lòng hắn ta lúc này chỉ có 2 chữ “chạy trốn”!
Thân là bá tước của Huyết tộc, Kurt rất quen thuộc đối với mùi vị máu người, mạng sống trên thế giới này chỉ cần không phải của động vật máu lạnh, hắn đều có thể thông qua máu mà cảm ứng được đối phương.
Đây cũng là nguyên nhân chính mà Kurt một mực truy đuổi tung tích Diệp Thiên, thế nhưng sự xuất hiện của Đinh Hồng lại khiến hắn hồn bay phách lạc, người này giống như là u hồn, không có 1 chút dấu hiệu nào của sự xuất hiện, trong lòng Kurt sinh ra 1 cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
Thân thể Kurt cực kỳ gầy gò, lúc này bột phát sức mạnh cực lớn, trong miệng phát ra 1 tiếng khiển trách, 2 tay như biến thành 1 đôi cánh rộng, hai chân bắn lên trên mặt đất, thân thể như viên đạn bắn ra.
Chỉ có điều thân thể Kurt còn chưa lao đi được 2 mét đột nhiên cảm thấy gáy tê rần, khí lực toàn thân đột nhiên như bị rút hết, toàn thân xụi xuống.
– Trước mặt ta, người muốn chạy ư?
Đinh Hồng đứng tại chỗ cười lạnh, thân thể hình như vẫn chưa động đậy, nhưng tay phải của ông ta lại nắm chặt cổ của Kurt, tựa như cầm cổ con gà vậy.
A a!
Trong cổ họng Kurt phát ra âm tiết không hề có ý nghĩa gì, khuôn mặt đỏ lên, chỉ có điều cổ họng bị nắm, hắn ta định nói xin lỗi nhưng cũng không nói ra được, trong mắt tràn đầy tia sợ hãi.
Phải biết rằng, vào cái thời đại càng ngày càng ô nhiễm nghiêm trọng này, linh lực trong máu trong cơ thể bọn họ cũng giảm bớt dần, nên càng làm khó những người trong Huyết Tộc thăng tiến cấp bậc, rất nhiều người thậm chí đến đẳng cấp nam tước thấp nhất cũng không đạt được.
Mà Kurt thân là bá tước trong Huyết tộc, trong xã hội hắc ám đã có thể được coi là nhân vật lớn, trong Huyết tộc sức chiến đấu cũng có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng sau khi thân thể nằm trong tay người nay, hắn rõ ràng không thể trốn chạy được, thực lực này chỉ sợ đến chủ nhân của hắn là công tước của Huyết tộc cũng không thể so sánh với được.
– Người trẻ tuổi, không phải chạy trốn đâu, trong tay của ta người chạy không nổi đâu!
Tiện tay ném Kurt trên mặt đất, sắc mặt Đinh Hồng vui vẻ hỏi:
– Thành thật trả lời ta mấy câu, có lẽ tâm trạng ta tốt, sẽ bỏ qua cho ngươi cũng không chừng.
– Ông… ông có lời gì muốn hỏi tôi?
Kurt sớm bị doạ đến vỡ mật, hắn vì truy lùng Diệp Thiên mà tới, không ngờ ở đây còn có lão già này, nghe thấy ngữ điệu của người này, chắc hắn là trưởng bối sư môn của người vừa rồi.
Kurt biết, những người tu đạo ở Thần Châu truyền nhân không giống như trong gia tộc hắn, coi trọng chính là thân phận sư môn, thế nhưng hai người có 1 điểm tương đồng, thì ai mạnh người ấy làm vua.
Tu vi người trung niên trước mắt cao hơn Diệp Thiên nhiều, bời vì Kurt có thể cảm nhận được, ánh mắt người này không khỏi nhìm chằm chằm vào tâm hạch mình, điều này khiến chỗ lưng hắn không tự chủ nổi toát mồ hôi lạnh.
– Thứ nhất, sao ngươi lại đến đây?
Đinh Hồng nghĩ nghĩ, duỗi 1 ngón ta ra, nói:
– Thứ hai, là do tự ngươi đến à? Ta nhớ rõ gia tộc Dracula người hình như không phải yếu như vậy mà?
Tuy nhiên phóng thần thức ra, bao trùm mấy chục km xung quanh, cũng không phát hiện nguyên khí dao động, nhưng Đinh Hồng cũng không dám khinh thường, chỗ linh mạch này, đối với ông ta quả thực quá quan trọng.
Tròng mắt Kurt đảo 1 hồi, mở miệng nói:
– Nếu… nếu như tôi trả lời, ông sẽ thả tôi chứ?
Ngươi có sự lựa chọn sao?
Đinh Hồng nghe vậy sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt như dao sắc nhìn vào tâm hạch Kurt, thản nhiên nói:
– Không nói, bây giờ ngươi sẽ chết.
Kurt rùng mình 1 cái, hắn có thể hận ra người trước mặt này coi thường sinh mệnh, vội vàng nói:
– Vâng, tôi nói, việc làm ăn của chủ nhân tôi bị người ta làm hỏng, tôi theo chủ nhân đến Siberia.
– Chủ nhân người? Cũng là người trong Huyêt Tộc à? Hắn tên là gì?
Đinh Hồng sửng sốt 1 chút, năm đó ông cũng từng gặp người tu luyện nước ngoài, trong đó có vài người của Huyết tộc, trong đó có 1 vài người, đến ông ta cũng khó đỡ lại được.
– Chủ nhân tôi tên là Dracula, cũng là tộc trưởng của gia tộc Dracula, xin ngài nể mặt chủ nhân tôi, tha cho tôi lần này mạo muội quấy rầy ngài.
Thái độ Kurt cực kỳ thấp, hắn cũng không dám có ý dùng chủ nhân của mình để uy hiếp ông ta, vì hắn hiểu, đến vị trí như người trước mặt này, uy hiếp chỉ phản tác dụng mà thôi.
– Dracula? Hình như nghe qua cái tên này rồi? Thế nhưng hắn hình như chết rồi thì phải?
Đinh Hồng có chút ngạc nhiên, vào hơn 100 năm trước người phương tây tiến vào Thần Châu, ông đã từng gặp qua 1 vị cao nhân Kim Đan tranh đấu với đại công tước của Huyết Tộc, tên đại công tước đó hình như tên là Dracula, tu luyện năm đó, hình như còn cao hơn ông ta bây giờ 1 bậc.
Ngài nói là lão tộc trưởng ạ?
Sau khi nghe thấy Đinh Hồng nói thế, Kurt thuận miệng nói ra, chỉ có điều vừa nói ra, hắn liền ý thức được là sai rồi.
– Lão tộc trưởng, ha ha, hoá ra là tộc trưởng của các ngươi đều tên là Dracula à?
Đinh Hồng phá lên cười ha ha, trong ánh mắt lộ ra tia sát khí, nếu như là lão quỷ hút máu năm đó, ông còn kiêng nể 3 phần, nhưng là hậu nhân của hắn ta, Đinh Hồng không sợ chút nào cả.
Nhe rằng cười, thân thủ Đinh Hồng chộp vào Kurt, 5 chỉ phong thấu bắn ra, bao phủ Kurt, ngoài miệng ra, thân thể của hắn như là bị thi triển thuật định thân, cả ngón tay cũng không có cách nào cử động được.
– Không, ông không thể giết tôi được!
Cảm nhận được sát khi Đinh Hồng mạnh hơn, Kurt nghẹn ngào kêu lên:
– Tôi tuy rằng đắc tội với đệ tử của ông, nhưng tôi vẫn chưa làm hại cậu ta, đó đều do chính phủ Nga làm, không liên quan đến tôi!
– Đệ tử của ta?
Ngón trỏ tay trái móc lên, đang định đánh nát tâm hạch Kurt, Đinh Hồng bỗng nhiên dừng tay lại, vẻ mặt kinh ngạc hỏi:
– Nói hươu nói vượn, Đinh mỗ 1 mình đến đây, làm gì có đệ tử nào?
Mặc dù lúc đến Siberia, Đinh Hồng có gặp Vân Hoa Đồng 1 lần, thế nhưng sau khi biết vị trí mỏ vàng, ông ta liền đi luôn đến nơi này.
Bây giờ Vân Hoa Đồng còn ở lại Siberia tìm Trần Hỉ Toàn, muốn mua lại quyền sở hữu mỏ vàng này, cũng không theo ông ta đến đây.
Đương nhiên, đối với Đinh Hồng mà nói, quyền sở hữu mỏ vàng không có ý nghĩa gì, kể cả là của người khác, ông ta cũng vẫn khai thác.
– Người đó không phải đệ tử của ông à?
Huyết tộc hấp thụ linh lực từ cơ thể người sống, rất nhạy cảm mới cảm ứng hơi thở loài người, cho nên sau khi nghe thấy những lời Đinh Hồng nói, Kurt kêu lên:
– Trên người cậu ta rõ ràng có linh lực người phương Đông, sao có thể không phải là đệ tử của ông được?
Kurt đặc biệt tin tưởng mình không nhìn nhầm, người nọ mặc dù có gương mặt của người phương tây, nhưng tu luyện công phu tuyệt đối tương đồng với người trước mặt này.
– Quả nhiên có người trong đồng đạo đến đây?
Đinh Hồng nhíu chặt hai chân mày lại, sau khi gặp Kurt, ông ta cảm thấy có chút không đúng, bởi vì trong phạm vi cách mỏ vàng hơn 10km phát giác linh khí dao động.
Mà chỗ xuất hiện Kurt lại cách mỏ vàng khoảng 13km, dựa vào tốc độ của hắn ta khó mà có thể trong nháy mắt đã chạy được khoảng cách như thế, nói cách khác, người xuất hiện trước đó hẳn không phải là người trong Huyết tộc này.
Sau khi trầm ngầm 1 lúc, Đinh Hồng nhìn về phía Kurt, hỏi:
– Người đó bộ dạng thế nào?
Hắn.. hắn có tướng mạo là người phương tây.
Kurt đáp.
– Nói hươu nói vượn, người luyện đạo, làm sao có thể là người phương tây được?
Đinh Hồng nghe vậy giận giữ, cái nên quỷ hút máu này lẽ nào lại đùa mình? Hệ thống tu luyện phương đông tự thành nhất phái, không phải người Hoa không thể luyện thành chân khí, người phương tây căn bản không thể vào đường này được.
Tôi không lừa ngài đâu, đúng là không có!
Nhìn thấy trong mắt Đinh Hồng lộ tia sát khí, Kurt liền nói:
– Chủ nhân nói, tướng mạo người này trải qua biến hoá, hắn chính là người phương đông các ông!
Đinh Hồng sửng sốt 1 chút, nói thế này có thể chấp nhận được, sau khi tiến vào cảnh giới Tiên Thiên, thực sự có thể thay đổi cốt cách tướng mạo, đây chỉ là 1 chút tài mọn thôi.
– Vù, vù vù…
Đang lúc Đinh Hồng tiếp tục truy vấn, lỗ tai đột nhiên đứng thẳng lên, ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời xa xa.
Hình như lúc Đinh Hồng ngẩng đầu lên, 3 loạn tên lửa cũng xuất hiện trong tầm mắt của ông ta, 3 làn khói trắng dài cũng hướng vào vị trị hai người mà bay tới.
– Còn có cả phục binh à?
Ánh mắt Đinh Hồng lộ ra tia lạnh lùng, nhưng không sợ chút nào, giơ tay chộp lấy Kurt, nhấc lên 1 cái, đã ném Kurt lên trên không trung.
– Cứu… cứu mạng!
Sau khi bị Đinh Hồng nắm cổ, sức lực Kurt cũng không thể thi triển được, tuy nhiên sau khi bị ném thì hồi phục lại sức lực, nhưng lực mạnh vẫn khiến hắn không thể nào thay đổi phương hướng được.
Miệng kêu lên vài tiếng bất lực, Kurt chỉ có thể trơ mắt nhìn mình đang bay vào loạt tên lửa trước mặt.
Bùm! Rầm rầm!
Tốc độ tên lửa bay cực nhanh, thoáng chốc đã đụng vào thân thể Kurt.
Do Đinh Hồng ném thẳng, sau khi đụng nổ tên lửa thứ nhất, lại liên tiếp đụng vào 2 tên lửa sau nữa, tiếng nổ ầm ầm vang vọng trời đất, mắt thường có thể nhìn thấy được không khí chấn động cuộn sóng tầng tầng lớp lớp.
– Đây là loại bom gì vậy?
Đinh Hồng đứng trên mặt đất, bị tiếng nổ kinh động trời đất làm cho hoảng sợ, ông ta nhớ năm đó sau khi mình trở về kết giới Thần Châu, trên đời này hình như chưa có vũ khí nào có thể uy hiếp đến sự an toàn của mình.
Chương 770 : Chiến lược đạn đạo
Vụ nổ làm sóng không khí trào lên chấn động cây cối dưới đất ngã rạp xuống, mà ngay cả chân khí hộ thân của Đinh Hồng cũng cảm thấy không ổn, rung động từng tầng khiến cho Đinh Hồng bỗng lui về sau mấy bước.
Địa điểm nổ cách mình khoảng mấy trăm mét mà có uy lực lớn như vậy, nếu nổ bên cạnh người, Đinh Hồng không biết mình có chống đỡ nổi hay không, trong lòng không khỏi dấy lên 1 tia cảnh giác.
Lúc này Kurt bị ông ta ném lên trên sớm đã không còn xác thịt rồi, nhiệt độ cao sinh ra lúc đạn nổ mạnh trong nháy mắt đã khiến cho người hắn biến thành mây khói, đến tim cũng biến thành tro bụi, chết không thể chết thêm được nữa.
– Thật là phiền phức, hay là quay về sớm đào nốt chỗ linh mạch cuối cùng.
Đinh Hồng lắc lắc đầu, uy lực vũ khí hiện đại đến ông ta cũng khó chống lại được, nhất là ông ta đang tiến vào cửa Kim Đan Đại Đạo, không thích hợp với việc giết chóc, nếu không lúc thăng tiến, khó khăn sẽ càng gấp bội.
Chỉ chịu bị đánh không đánh lại, cái này mua bán thế nào cũng không có lời, hơn nữa bên cạnh ông ta còn có người tu đạo nhìn vào, nói không chừng sẽ có tin tức truyền đến kết giới Thần Châu.
Bây giờ ngoài linh mạch thứ nhất ra, phần còn lại đã được ông ta khai thác 7, 8 phần rồi, sau khi đào linh mạch đó, thì bỏ đi cũng không đáng tiếc, cho nên Đinh Hồng mới có ý rút lui.
Phất tay áo 1 cái, Đinh Hồng xoay người bước tới chỗ mạch khoáng sản, đường núi mấy chục km dưới chân của ông ta như là ngắn hơn, thân hình đinh Hồng như mỗi bước đi bằng cả 1 km.
Thế nhưng Đinh Hồng rốt cục rời trần thế quá lâu rồi, ông ta mặc dù biết đến máy bay và bom, nhưng lại không biết, sau khi ông ta rời đi, trên trời lại xuất hiện vô số “con mắt” chăm chú nhìn ông ta.
– Thượng tá, đây… đây là người sao?
Tại bộ chỉ huy bên ngoài cách mấy trăm km, 1 đám tướng quân đều 2 mắt sững sờ, ngẩn người nhìn vào màn hình rõ ràng kia, hình ảnh vừa rồi khiến cho trong lòng mỗi người bọn họ đều dấy lên tia kinh hoàng.
Phải biết rằng, quân lực nước Nga mặc dù không mạnh như quân đội của Liên Bang Xô Viết cũ, cũng không nổi tiếng như tên lửa đạo đạo Patriot của Mĩ, nhưng kế thừa hoàn toàn của quân đội của liên bang xô viêt, không thể khinh thường được.
Ba hệ thống tên lửa đạn đạo không phải là tên lửa bình thường, mà là sử dụng hệ thống đạn đạo trên không PKE500A, 3 tên lửa đạn đạo đó đủ để huỷ diệt 1 toà nhà lớn.
Nhưng từ vệ tinh chụp màn hình hiển thị, 3 tên lửa đạo đạo đều bị 1 đối tượng hình người chặn lại, cái này có độ phán đóan chính xác và lực lượng lớn cỡ nào, hiện tượng này rõ ràng vượt ra khỏi phạm trù năng lực giải thích của bọn họ.
Không nói đến người đó làm sao có thể ném 1 người lên xa cỡ đó, riêng 3 tên lửa đạn đạo bị sức người chặn lại đã khiến cho những tướng quân này có nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi.
– Hắn có phải là người không tôi không biết, tôi chỉ biết là, chúng ta nhất định phải tiêu diệt hắn![Audio] Đấu Phá Thương Khung
Nhìn chằm chằm vào màn hình vốn không phải là nét lắm, sắc mặt Guiness trắng bệch, hắn ta hình như có thể kết luận, vụ giết chóc ở Matxcova và cái chết của tổng thống Pavlovsky đều là do người này gây nên.
Hơn nữa Guiness tin rằng, tại thời điểm này, tuyệt đối không chỉ mỗi nước Nga đang xem cảnh này, chỉ sợ là đến cả mấy nước như Anh, Mĩ cũng đều biết chuyện cả, nếu không thể tiêu diệt được người này, người Nga hoàn toàn mất uy tín.
– Thượng tá, người này đến tên lửa đạn đạo cũng không sợ, hơn nữa tốc độ di chuyển cực nhanh, vũ khí của chúng ta căn bản không thể nào xử lý được hắn.
Nhìn thấy toạ độ di chuyển không ngừng thay đổi, trên mặt Victor lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi, nếu như không phải dùng vệ tinh quan sát, sợ là bọn họ sớm đã mất dấu đối phương rồi.
– Cũng không phải không có cách xử lý hắn, chỉ cần hắn dừng lại 1 chỗ 1 phút, chúng ta hoàn toàn có thể giết hắn!
Guiness bỗng nhiên mắt sáng ngời, bởi vì hắn chứng kiến người Trung Quốc ăn mặc kiểu cổ đại kia, rõ ràng đang tiến vào trong 1 sơn động, hoàn toàn không thấy nữa.
– Tôi muốn xin lệnh tổng thống, các vị chờ 1 chút!
Guiness đứng dậy, dặn dò sĩ quan phụ tá:
– Quan sát kỹ hành tung của người này, phải đảm bảo hắn không ra khỏi sơn động.
Vội vàng đi ra khỏi bộ chỉ huy, Guiness đi vào 1 gian phòng khác, bấm số điện thoại của tổng thống, báo toàn bộ tình hình ở đây.
– Thưa tổng thống, tôi cảm thấy, đây rõ ràng là 1 cơ hội chứng minh thực lực quân đội nước Nga, chúng là toàn toàn có thể sử dụng người đó để diễn tập, sử dụng tên lửa đạn đạo Kh 555.
Tên lửa đạn đạo kh 555 theo như lời Guiness nói, là vào giữa nhưng năm 80 Nga nghiên cứu chế tạo, đến đầu năm nay mới lần đầu tiên thử nghiệm thành công, sự xuất hiện của loại vũ khí này thực chất có nguồn gốc do người Mĩ kích thích trước.
Tạp chí quyền lực của nước Mĩ đã từng đăng bài báo khiêu khích “nước Mĩ hiện nay đã có khả năng tiêu diệt tất cả các lực lượng hạt nhân tầm xa dùng huỷ diệt 1 lần ở Nga”, kích thích mãnh liệt người Nga.
Đối với “huỷ diệt 1 lần”, không chỉ có công kích đến truyền thông nước Nga, mà còn thúc đẩy đầu tư chế tạo kh 555, quân đội Nga hiên ngang tuyên bố với thế giới, giữa Nga và Mĩ vẫn đảm bảo thế cân bằng hạt nhân “huỷ diệt bảo đảm lẫn nhau”.
Về uy lực, tầm bắn đến độ chính xác, tính năng của kh555 hoàn toàn vượt qua tên lửa “Tomahawk” của Mĩ, điều duy nhất không bằng nước Mĩ chính là, hiện nay máy bay của quân đội Nga có thể mang được tên lửa kh555 chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Hơn nữa do chi phí chế tạo quá đắt, nên tên lửa kh555 không thể sản xuất quy mô lớn được, đến tận bây giờ, cả nước Nga số lượng đạn đạo kh555 chưa quá 30 chiếc.
Trong điện thoại chỉ nghe hơi thở của tổng thống, Guiness không khỏi bối rối, mở miệng nói:
– Thưa tổng thống, đối với hành động khiêu khích này chúng ta phải kiên quyết đánh trả, tướng quân Pavlovsky chết có thể là do người này, các nước khác bây giờ sợ là đang chê cười chúng ta!
Guiness đoán không sai, lúc này mặc dù ở New York đang là đêm khuya, thế nhưng tại nhà trắng nửa năm trước mới bị tấn công đèn đuốc vẫn còn sáng trưng, các vị tướng quân cấp cao vẻ mặt nghiêm túc đang xem hình ảnh từ vệ tinh.
Nhưng Guiness đoán sai 1 chút, những tướng quân có thể quyết định vận mệnh của nước Mĩ này lại không phải có chút hả hê gì, mà là đang cực kỳ uể oải.
Sau khi xem hình ảnh, 1 ông lão đeo hàm cấp bậc thượng tướng nhìn về phía 1 trung tướng đang ngồi đối diện hắn, mở miệng nói:
– Jackson, kế hoạch siêu nhân của chúng ta còn bao lâu nữa mới hoàn thành?
Trung tướng lắc đầu, nói:
– Thưa tướng quân Clarence, khu 51 triển khai rất chậm, sợ ít nhất cũng phải mất 20 năm.
– 20 năm? Hàng năm bộ quốc phòng trích ra bao nhiêu tiền như vậy, chẳng lẽ không thể trang bị 1 đội siêu nhân sao?
Tướng quân Clarence rất bất mãn với điều này, nhìn vào hình ảnh trong video, khiến ông ta cảm nhận 1 tia gấp gáp, có lẽ người Trung Quốc về lĩnh vực này đã vượt qua người phương Tây rồi.
– Tương quân Clarence, vũ khí chiến đấu cá nhân và trang bị đã được chế tạo ta, thế nhưng có trọng lượng nặng hơn 3000kg, binh lính siêu cấp của chúng ta không có cách nào mang được cả.
Jackson nghe vậy cười mếu, dựa vào thiết kế ban đầu của bọn họ, là muốn tạo ra 1 loại trang bị vũ khí tiến hành nhiệm vụ tác chiến chiến lược, nói cách khác, 1 người có thể hình thành vũ khí hạt nhân.
Nhưng sau khi kinh phí đầu tư vào cái gọi là nghiên cứu thiên văn số, các nhà khoa học cuối cùng cũng định hình được 1 loại trang bị, trọng lượng hơn 3000 kg, nhưng lại không tìm được người có thể sử dụng nó.
Khu 51 trong mấy chục năm, dùng đủ mọi cách phát triển tiềm năng con người, chính là muốn “chế tạo” ra 1 chiến sĩ siêu cấp phối hợp với loại vũ khí đó, nhưng rõ ràng là họ không thành công.
Sau khi nghe Jackson báo cáo xong, Clarence trầm tư hồi lâu, mở miệng nói:
– Tính toán lực người đó bị ném ra, tôi nghĩ… chúng ta nên tạo mối quan hệ tốt với người Trung Quốc!
Mặc dù đang trong xã hội hiện đại, lực lượng cá nhân không phải là vai trò quyết định, nhưng sự quan trọng của bộ đội đặc chủng và tập đoàn sát thủ ngày càng nổi bật.
Nếu như người có năng lực siêu nhiên trong màn hình kia thực sự công tác cho chính phủ trung quốc, sợ là đầu não các nước trên thế giới khó có thê bình an được.
Phải biết rằng, tên lửa hạt nhân có thể huỷ diệt 1 quốc gia, nhưng có 1 người như vậy, lại có thể có phương thức ám sát, huỷ diệt trung khu thần kinh của 1 quốc gia, uy lực của nó không thấp hơn uy lực của tên lửa hạt nhân chút nào.
Cho nên không chỉ có nước Mĩ, phàm là những quốc gia đã xem người đó trong từ vệ tinh, không hẹn mà cùng đều sinh ra 1 ý nghĩ kinh sợ Trung Quốc, quốc gia thần bí phương đông đó, rốt cục còn có bao nhiêu bí mật mà bọn họ không biết nữa?
Quay trở lại Siberia, Guiness từ trong phòng đi ra, sắc mặt tràn đầy hưng phấn, ông ta đã được tổng thống trao quyền, có thể sử dụng đạn đạo kh555.
– Tướng quân Victor, người đó không từ đó đi ra chứ?
Trở lại bổ chỉ huy, không khí bên trong vẫn còn nguyên áp lực, chỉ cần là con người, đối diện với 1 lĩnh vực mà mình không thể giải thích được, căn bản vì lạ lẫm mà sinh ra cảm giác sợ hãi.
Victor lắc đầu, nói:
– Không, sau khi hắn đi vào cũng không thấy đi ra, thượng ta, ngài có biện pháp gì sao?
– Tổng thống hạ lệnh, có thể sử dụng đạn đạo kh555.
Guiness gật đầu nhẹ nhẹ, đi đến bên cạnh bộ điện thoại màu đỏ, nhấc điện thoại trước mặt mọi người, đầu tiên ấn dãy số:
– Tổng thống hạ lệnh, trong ba phút đếm ngược, hướng tới toạ độ…., phóng tên lửa kh555 ra.
Theo Guiness hạ lệnh, tại 1 chân núi nhìn hoang vu cực kỳ ở 1 góc phía bắc của Siberia, 1 khối đá nham thạch to chậm rãi mở ra, lộ ra 1 cửa động đen xì.
2 đường sắt kéo dài từ trong động ta, trên đường ray đó, mang 1 vũ k
hí tên lửa đạn đạo, mà lúc đạn đạo phóng ra như là hoả tiễn nhưng dưới ánh mặt trời như loé lên 1 ánh chớp vậy.