- Home
- Truyện Ma
- [Audio] Ma Y Nhất Mạch (dịch) [Thiên Tài Tướng Sư]
- Tập 152: Giết chóc tái khởi (c756-c760)
[Audio] Ma Y Nhất Mạch (dịch) [Thiên Tài Tướng Sư]
Tập 152: Giết chóc tái khởi (c756-c760)
❮ sautiếp ❯Chương 756 : Bại lộ
Thực xin lỗi, Nguyên soái!
Đối với chất vấn của Aliyev Nguyên soái, Jini Si chậm rãi mà nói:
– Kỹ thuật hịên có cho dù ở ban ngày, muốn chính xác được khuôn mặt một người đều thập phần khó khăn, huống chi là ban đêm?
Hơn nữa Seberia lại đối mặt một trận gió tuyết lớn, tầm nhìn của vệ tinh theo dõi cực thấp, có thể quay được hình ảnh như thế này, ngay cả người Mĩ, cũng sẽ không hơn so với chúng ta đâu!
Liên lụy đến chuyên môn của mình, Jini Si cũng không bởi vì thân phận của Aliyev mà lùi bước, hơn nữa đem cả người Mĩ ra tiến hành so sánh, đây cũng là thói quen đã thành hình từ thời kỳ chiến tranh lạnh.
Aliyev Nguyên soái không tiếp tục làm khó dễ Jini Si, mà lại hỏi:
– Vậy dùng vệ tinh theo dõi, có tìm được hung thủ hiện tại ở đâu không?
Jini Si lắc lắc đầu, nói:
– Không có cách nào, bởi vì sau khi giết chết tướng quân Pavlovsky và những người trong đó, người này đột nhiên mất tích!
Bởi vì nguyên nhân thời tiết lúc ấy, bóng người trên tấm hình đều là mơ hồ, hơn nữa lúc ấy mặt đất cũng là một đống thi thể, nhìn qua cực kỳ hỗn loạn.
Hơn nữa vệ tinh có quỹ vận hành, nó không thể dừng lại ở một chỗ nào đó tiến hành theo dõi trong thời gian dài, theo vị trí biến hóa, hình ảnh cũng sẽ xuất hiện lệch lạc rất lớn.
Hơn nữa cho dù là đại quốc Mĩ – đệ nhất tài nguyên vệ tinh, cũng không thể sử dụng vệ tinh đi theo dõi một người, nếu không nước Mĩ hiện tại cũng không cần tiến hành chiến tranh với Afghanistan bắt khủng bố, trực tiếp dùng vệ tinh bắt người không phải xong rồi sao?
– Biện pháp gì cũng không có, vậy phát đọan băng tần này có ý nghĩa gì?
Nghe được Guinness nói vậy, một vị tướng quân bất mãn đưa ra nghi ngờ, khiến cho có thêm vài người nhỏ tiếng phụ họa.
– Không. Đọan băng tần này còn có thể giúp chúng ta tìm được hung thủ !
Jini Si lắc lắc đầu. Ở chỗ hình chiếu làm một thao tác, một hình ảnh trên màn ảnh, nhất thời bị phóng đại hơn mười lần.
– Người này, có lẽ chính là hung thủ, chuyên gia của chúng ta phân tích từ hình dáng cùng với hình thái đặc thù của cậu ta. Hắn hẳn là người Á Châu, hơn nữa tuổi tác không vượt quá ba mươi tuổi…
– Mọi người đều biết, tướng quân Pavlovsky lần này đi điều tra, có quan hệ cùng với sự kiện phản động đến từ Trung Quốc sống mái với nhau. Cho nên chúng ta có lý do hoài nghi, hung thủ… chính là người Trung Quốc!
Guinness nói vậy, hấp dẫn sự chú ý của công chúng, bởi vì nếu như có thể xác định quốc tịch hung thủ, vậy đối với việc phá án sẽ có tác dụng rất lớn.
Tỷ như bọn hắn có thể thông qua danh sách xuất nhập cảnh, tìm ra người có tuổi tương đối và quốc tịch đáng nghi, coi như là đối phương nhập cư nhập cảnh trái phép, bọn hắn cũng có thể tiến hành lùng bắt ở Seberia.
Kể như vậy, phạm vi tìm kiếm liền thu nhỏ rất nhiều, xác suất bắt được hung thủ cũng sẽ tăng lên.
– Chư vị. Chỗ này có danh sách người Trung Quốc nhập cảnh gần nhất, trong đó người này hiềm nghi lớn nhất!
Jini Si điều chỉnh hình ảnh thành ảnh chụp một người, đó rõ ràng chính là Diệp Thiên.
Muốn nói một quốc gia máy móc hiện đại hoạt động, có khả năng sinh ra năng lượng tuyệt đối là khủng bố.
Từ khi bắt đầu đến bây giờ còn không đến một giờ, ngành tình báo Nga cũng đã sàng chọn ra vài tên người hiềm nghi từ danh sách hàng nghìn người nhập cảnh.
Mà xếp hạng đầu tiên, không thể nghi ngờ chính là Diệp Thiên.
Những chuyện hắn làm ở Nữ Vương sớm không phải là tin tức bí mật, ngay cả trong sự kiện 9/11, biểu hiện siêu năng lực của Diệp Thiên, vào thời khắc này cũng bị phóng đại .
– Đây là người nào? Thậm chí có cường đại vũ lực như vậy?
– Cậu ta lợi hại hơn nữa, cũng không thể địch nổi đạn chứ? Không nhất định là cậu ta làm!
– Một vị là cháu ngoại của lãnh đạo thời trước, tại sao đi làm loại chuyện này đây?
Nghe xong lời nói của Jini Si về bối cảnh và sự tích của Diệp Thiên, mọi người trong phòng chia làm hai phái, một phương diện tự nhiên là ủng hộ cách nói của Jini Si.
Còn một phương diện khác, thì không tin chỉ dựa vào sức mạnh của một người, có thể giết hết người tronhững trại huấn luyện, bởi vì bọn họ vừa rồi đều thấy trong trại huấn luyện người chết chất thành đống hỗn độn.
– Chư vị, người này trước mắt đã biến mất khỏi cảnh nội chúng ta, chứng minh hiềm nghi về cậu ta rất lớn!
Thanh âm của Tổng Thống cắt đứt tiếng nghị luận trong phòng:
– Mặt khác, tôi đã gửi thông điệp sang Trung Quốc, yêu cầu bọn họ hiệp trợ điều tra người này, chỉ cần có thể tìm được người này, đáp án sẽ được công bố !
– Tổng Thống tiên sinh, người này có thể có liên quan đến khu nghiên cứu siêu cấp 51 của Mĩ hay không? Hay là vũ khí bí mật của người Trung Quốc đây?
Aliyev Nguyên soái không chỉ là Bộ trưởng bộ quốc phòng Nga, hắn còn kiêm nhiệm trợ lý chiến lược đặc biệt của Tổng Thống, đối với tình hình các quốc gia đều là rõ như lòng bàn tay.
Hai mươi năm trước, chính phủ Mĩ quy tụ một nhà khoa học về sinh vật và cơ thể người, ở khu 51 thành lập một nghành đặc biệt, để cho bọn họ tìm hiểu tiềm năng lớn nhất cơ thể người, hạng mục nghiên cứu này, được mệnh danh là kế hoạch ” Siêu cấp chiến sĩ”.
Ở thời kì chiến tranh lạnh, nơi đây đã làm ra rất nhiều chuyện làm cho người ta dở khóc dở cười, phim giả tưởng Star Wars, chính là lấy bối cảnh nơi này.
Lúc ấy người người chú ý chuyện ở Mĩ, Soviet cũng không cam lòng rớt lại phía sau, trái lại cũng làm tương tự.
Cho nên sau khi nghe được kế hoạch “Siêu cấp chiến sĩ” này, Soviet cũng thành lập cơ cấu nghiên cứu tương quan, nhưng còn không có tiến triển gì, trước Soviet giải thể, hạng mục nghiên cứu kia cũng bởi vì vấn đề kinh phí mà đình chỉ hoạt động.
Đây cũng là nguyên nhân Aliyev nhìn thấy trường hợp cơ hồ là nhân lực không thể làm được, nghĩ tới trong chuyện này, có lẽ chỉ có siêu nhân trong truyền thuyết, mới có thể làm được như vậy?
– Trung Quốc hiện tại là quan hệ đồng minh cùng chúng ta, bọn họ sẽ không làm những chuyện không có bất cứ ý nghĩa gì như chuyện này.
Tổng Thống lắc lắc đầu, nói:
– Nhưng lời nói của Nguyên soái cũng có lý, kế hoạch “Gấu Bắc cực ” của chúng ta cũng phải khởi động lại, kinh phí tôi sẽ cấp một lượng lớn, hạng mục này liền do Abida tướng quân phụ trách!
– Vâng, Tổng Thống tiên sinh!
Được Tổng Thống cho một chút danh phận, một vị tướng quân dáng người khôi ngô đứng dậy.
– Tổng Thống, Trung Quốc đã cho câu trả lời thuyết phục!
-Ngay khi Tổng Thống vừa mới tuyên bố nhậm mệnh, một người phụ trách của Tổng Thống gõ cửa phòng họp.
– Ồ? Người tên Diệp Thiên này hiện tại đang ở Châu Phi du lịch? Tuyệt đối không thể nào là hung thủ sát hại Pavlovsky? Hoài nghi là có người làm giả mạo tin tức Diệp Thiên đến Nga ?
Sau khi xem tin tức, Tổng Thống có chút há hốc mồm, hắn không nghĩ tới Trung Quốc phản hồi nhanh như vậy, mà lời nói lại là kiên quyết như thế, cái đó thực không tương xứng với ngôn ngữ ngoại giao một quốc gia và quốc gia.
– Tổng Thống tiên sinh, bất kể là người này hay không phải, chỉ cần phải bắt được hung thủ, hết thảy cũng có thể làm rõ ràng !
Aliyev nói một câu, trên mặt cũng lộ ra vẻ dở khóc dở cười, nhưng nghĩ đến một thân phận khác của Diệp Thiên, bọn hắn cũng bình thường trở lại.
– Nguyên soái các hạ nói không sai!
Tổng Thống gật gật đầu, tuyên bố mệnh lệnh thứ hai ngày hôm nay,
– Tôi hạ lệnh, Jini Si là người tổng phụ trách hành động vây bắt người lần này, cậu ta có quyền điều động toàn bộ bộ đội trực thuộc quân khu Viễn Đông!
Đối với mệnh lệnh này của Tổng Thống, trong phòng không ai có gì dị nghị.
Những tướng quân này đang nghĩ, Seberia không phải là nơi tốt, Pavlovsky chỉ là điều tra một chuyện về quân phản động đã bỏ mạng ở nơi đó, bọn hắn cũng không muốn bước theo chân Pavlovsky.
Bởi vì thân phận của Pavlovsky, lúc này đây Tổng Thống đã triệu hội nghị khẩn cấp, còn những ban như là cảnh sát cũng đang nghiên cứu vu án, nhưng hiệu suất rất cao, một giờ sau, Jini Si đã ngồi trên máy bay chuyên dụng đi Seberia…
– Ông chủ, bốn giờ trời đã sáng, nếu tiếp tục nghĩ không ra biện pháp, chúng ta chỉ có thể bỏ hai người bọn họ lại!
Khi địên Kremlin đang họp hội nghị, ở trong rừng cây nhỏ ở Seberia, Mã Lạp Khải đang mày ủ mặt ê nhìn Diệp Thiên.
Là lính đánh thuê, Mã Lạp Khải biết rõ tầm quan trọng của chuyện này, vạn nhất bị hoài nghi đến mình, vậy nửa đời sau hắn khỏi phải nghĩ đến chuyện sống an bình.
– Không được, không thể bỏ bọn họ lại.
Diệp Thiên khoát tay, nhìn lên bản đồ Seberia trước mặt, bỗng nhiên nói:
– Đúng rồi, nơi này là giáp giới Trung Quốc, hướng kia có lẽ không bị người ta chú ý tới, có thể xuất cảnh được từ nơi này không?
– Ông chủ, từ nơi này đến bên kia có hơn bảy trăm km, không nói đến chuyện dầu trong xe chúng ta căn bản là không chạy được xa như vậy, coi như có thể, thì tới nơi, biên giới nơi đó có 100 km núi non, chúng ta căn bản là không thể qua !
Nói tới đây ánh mắt Mã Lạp Khải bỗng nhiên sáng ngời, nói:
– Dầu thì cũng có biện pháp, chỉ cần ông chủ có thể thuyên chuyển một trực thăng từ quốc nội chờ ở nơi này, kế hoạch này cũng không phải không được!
– Được rồi, tôi gọi điện thoại thử xem.
Diệp Thiên móc ra điện thoại vệ tinh mà mẹ hắn cho lo liệu hắn, nói:
– Lão Mã, gọi điện thoại vệ tinh sẽ không bị người Nga theo dõi chứ!?
Mã Lạp Khải lắc lắc đầu, nói:
– Không đâu, bọn họ không biết tần suất tín hiệu vệ tinh của cậu!
Diệp Thiên gật gật đầu, bấm số điện thoại tư nhân của Tống Hạo Thiên. Muốn dùng trực thăng và gánh vác nguy hiểm vượt biên, ngoài vị lão gia này, sợ là không ai có thể làm được .
– Tiểu tử, ngươi hiện tại đang ở Seberia sao?
– Vâng, cháu ở Seberia!
Điện thoại rất nhanh liền nối được, nghe được Diệp Thiên nói câu đầu tiên, Tống Hạo Thiên liền vội vàng nói:
– Ngươi không cần nói gì, ta nói ba chuyện, ngươi nghe cho rõ ràng…
– Thứ nhất, Nga đã xác nhận thân phận của ngươi, gửi thông điệp về quốc nội rồi, bị ta trả lời.
– Thứ hai, nếu ngươi thoát khỏi Nga, ngàn vạn lần không được về nước, ngươi nghĩ biện pháp đến nước cộng hoà Sara, ta an bài người tiếp ứng ngươi, ngươi trực tiếp từ nơi đó đi Châu Phi!
– Thứ ba, tiểu tử ngươi sau này có thể ngồi yên cho ta hay không, bây giờ ta còn có thể giữ được ngươi, chờ lão đầu tử chết, ai tới quản việc này cho ngươi!
Tống Hạo Thiên tựa hồ có cái gì băn khoăn, sau nói ra ba câu sau, lập tức liền cúp điện thoại, khi trong loa truyền ra tiếng tút tút thì Diệp Thiên còn đang tiêu hoá lời nói của lão gia…
Chương 757 : Kế hoạch
– Ông chủ, làm sao vậy, chuyện gì xảy ra?
Nhìn thấy Diệp Thiên cúp điện thoại, sắc mặt trở nên xanh mét, Mã Lạp Khải biết không ổn, thật cẩn thận hỏi:
– Ông chủ, người quan hệ quốc nội bên kia của cậu không chịu trợ giúp sao? Kỳ thật cũng không trách bọn họ, Pavlovsky có lực ảnh hưởng ở Nga thật sự quá lớn, Trung Quốc nếu động thủ, hậu quả không phải là tranh cãi ngoại giao sao?
– Không phải bên kia không chịu hỗ trợ, mà là thân phận của tôi hình như bị bại lộ!
Diệp Thiên nghe vậy nở nụ cười khổ, hắn cũng không trách lão gia không chịu giúp, nhưng khiến Diệp Thiên trăm mối vẫn không có cách giải chính là, rốt cuộc là chính phủ Nga làm như thế nào xác định thân phận của hắn, với giao thiệp giữa hai quốc gia, không có chứng cớ xác thực, sợ là sẽ không tùy tiện gửi thông điệp đệ trình.
Giết hại ở Moscow, Diệp Thiên dùng khuôn mặt của Rudolph, coi như cảnh sát Nga đều là Holmes tái thế, cũng không thể khẳng định thân phận của mình nhanh như vậy.
Về phần những chuyện ở trong trại huấn luyện gây nên, Diệp Thiên tự tin, trong thần thức chính mình tra xét, ngay lúc đó trong trại huấn luyện tuyệt đối không có khả năng có một nhân chứng sống, hơn nữa mấy cây số ở chung quanh, cũng không có phương tiện theo dõi như cameras gì đó, trong chuyện này tất nhiên có chỗ Diệp Thiên không thể nghĩ đến.
– Thân phận bại lộ sao? Vậy… Vậy phải làm sao bây giờ?
Nghe được Diệp Thiên nói vậy, Mã Lạp Khải có chút há hốc mồm, nếu như vậy, có ý nghĩa là Diệp Thiên tuyệt đối không thể lần nữa nhờ cậy giúp đỡ từ Trung Quốc, bọn hắn ở Seberia, chỉ có thể dựa vào chính mình.
Diệp Thiên nghĩ một chút, nói:
– Lão Mã, có thể tìm chỗ bí mật trốn hai ngày hay không, đến lúc đó tôi sẽ có biện pháp !
Từ hơn năm giờ buổi chiều hôm qua, đến hiện tại đã là gần 3 giờ sáng, trong hơn mười giờ này, ngựa Diệp Thiên không dừng vó ở Moscow tạo ra cảnh giết chóc, ở trại huấn luyện lại thủ tiêu Saki Itou và một phân đội đặc chủng đến từ cục an toàn Nga. Không được nghỉ chút nào.
Tục ngữ nói nhân lực cuối cùng là có hạn. Diệp Thiên đúng là vẫn còn có thân thể bằng xương bằng thịt, coi như hắn tiến vào tới cảnh giới Tiên Thiên, phát triển tiềm năng trong cơ thể tới cực hạn của nhân loại. Nhưng đối với sử dụng thực khí và nguyên thần, cũng là có hạn độ.
Sau khi mang chú cháu Đổng Đại Tráng rời khỏi trại huấn luyện, Diệp Thiên như là đèn cạn dầu . Tới tu vi của hắn loại này, đã rất khó tiêu hao hết thực khí trong cơ thể, nhưng một khi tiêu hao hầu như không còn, khôi phục cũng sẽ vô cùng chậm.
Chỉ cần Diệp Thiên có thể khôi phục thân thể đến trạng thái tốt nhất, hắn tin tưởng, đem từng người trong hai chú chái Đổng Đại Tráng ra khỏi biên cảnh Nga, hẳn là có thể nắm chắc, nên lúc này Diệp Thiên mới đưa ra yêu cầu này với Mã Lạp Khải.
– Ông chủ, căn bản là không có khả năng.
Mã Lạp Khải lắc lắc đầu. Cười khổ nói:
– Từ nơi này đi bốn phía phạm vi một trăm năm mươi km, ngay cả một thôn trang hoặc là trấn nhỏ đều không có, rùng nhỏ nhỏ thế này căn bản là không thể che dấu hành tung. Đợi cho trời vừa sáng, đối phương điều động trực thăng. Chúng ta chỉ có một con đường chết .
Nhìn thoáng qua Diệp Thiên, Mã Lạp Khải lại đưa ra ý nghĩ của chính mình.
– Ông chủ, hiện tại lưu lại hai người Đổng Đại Tráng, hoặc là trực tiếp tiêu diệt bọn họ, chúng ta có 90% nắm chắc chạy thoát được, người Trung Quốc các cậu không phải có câu tục ngữ, nói là người không biết vì mình trời tru đất diệt sao?
– Lão Mã, Trung Quốc còn có câu tục ngữ, nói là quân tử có cái tất phải làm, có việc không nên làm!
Diệp Thiên liếc mắt một cái nhìn Mã Lạp Khải, tức giận nói:
– Bớt xả những lời vô dụng đó với tôi đi, hai người Đổng Đại Tráng tuyệt đối không thể giao ra, chuyện này sau này cũng đừng có nói ra nữa!
Nhìn thấy thái độ Diệp Thiên kiên định dị thường, Mã Lạp Khải do dự một chút, nổi dũng khí nói:
– Ông chủ, nếu cậu không muốn làm như vậy, tôi … tôi đi muốn một mình!
Mã Lạp Khải chính là lính đánh thuê quốc tế, hắn cũng tiếp nhận tiền thuê của Diệp Thiên rồi, nhưng nếu là bởi vì Diệp Thiên ngu xuẩn mà chôn vùi tánh mạng của mình, bất kể như thế nào Mã Lạp Khải đều không đồng tình, hắn cũng không muốn nửa tiền mà đời trước hắn giao tranh kiếm lấy bằng mồ hôi nước mắt, đều không công cho ngân hàng.
Diệp Thiên khoát tay, mở bản đồ Seberia ra đặt ở trên đùi, nói:
– Lão Mã, nghe tôi nói này, ông đừng vội, bật đèn lên, tôi tiếp tục nhìn xem bản đồ!
Kỳ thật có đèn hay không đèn, đối với Diệp Thiên khác nhau cũng không phải rất lớn, nhưng lúc này có thể bảo tồn một chút sức lực có nghĩa là có thể thêm an toàn cho mình, cho nên thậm chí cả phóng thích thần thức Diệp Thiên đều trở nên keo kiệt.
– Ông chủ, không thể bật đèn xe, đây không phải là không có việc gì tự gây chuyện sao? Cho dù ban đêm điều động trực thăng nhìn không thấy chúng ta, vệ tinh theo dõi cũng không phải là ngồi không, một lát có thể thông qua ngọn đèn mà phát hiện chúng ta !
Mã Lạp Khải nghĩ, sức của Diệp Thiên tuy rằng cường đại giống như không phải con người, nhưng hắn ở hoàn cảnh này, cũng thiếu kinh nghiệm thực chiến, hiện giờ bật đèn, tương đương làm bia ngắm cho quân Nga.
– Vệ tinh theo dõi, trên bầu trời?
Nghe được những lời này của Mã Lạp Khải, trong lòng Diệp Thiên bỗng nhúc nhích, nhíu mày suy nghĩ chỉ chốc lát, Diệp Thiên bỗng nhiên la lớn:
– Tôi đã biết rồi, chuyện đã xảy ra ở trại huấn luyện, nhất định chính là bị vệ tinh theo dõi phát hiện, mẹ nó, làm sao tôi không thể nghĩ ra vậy?
Lúc ấy khi Diệp Thiên tới trại huấn luyện, vị thượng tá kia đang chuẩn bị bắn chết chú cháu Đổng Đại Tráng, hắn không có thời gian nghĩ nhiều nên ra tay cứu người, làm sao còn lo lắng cái vệ tinh theo dõi gì đó? Dù sao thứ kia khác xa cuộc sống của hắn.
Nhưng sau khi Diệp Thiên giết chóc xong, trong lòng luôn có một tia cảm giác không ổn, tựa như là hành vi của mình bị cái gì đó phát hiện, cho tới giờ khắc này Mã Lạp Khải đề cập đến vệ tinh theo dõi thì rốt cục hắn mới phản ứng lại.
Muốn nói Diệp Thiên hiểu biết về vệ tinh theo dõi, chính là từ trong phim ảnh nổi tiếng 007 mà ra. Những giả tưởng khoa học kỹ thuật năm sáu mươi năm trước quay chụp 007, đến hiện đại cơ hồ đều thành hiện thực, từ ngoài Địa Cầu thông qua vệ tinh nhân tạo thực hiện theo dõi mặt đất, chính là một phần khoa học kỹ thuật thực hiện trong phim đó.
– Ngày hôm nay thời tiết cũng không tốt, hơn nữa vệ tinh theo dõi quay được hình ảnh, cũng không thể nào chính xác được khuôn mặt của cậu, tôi hoài nghi, đây là quân Nga trải qua so sánh, xếp cậu vào diện tình nghi mà thôi.
Muốn nói kinh nghiệm của Mã Lạp Khải quả thực rất phong phú, đối với các công nghệ hiện đại càng là rõ như lòng bàn tay, hắn tuy rằng không rõ vệ tinh theo dõi của người người Nga có thể đạt tới trình độ khoa học kỹ thuật như thế nào, nhưng Mã Lạp Khải biết, nước Mĩ cũng tuyệt đối không thể quay chụp ra khuôn mặt Diệp Thiên vệ tinh.
Mã Lạp Khải đương nhiên cũng xem qua 007, nhưng về chuyên môn, hắn hiểu biết được, hiển nhiên nhiều hơn nếu so với Diệp Thiên.
– Mặc kệ rốt cuộc là chuyện gì, nhưng quân Nga khẳng định đã liệt tôi vào danh sách đối tượng số một.
Diệp Thiên trầm ngâm một hồi, nói:
– Lão Mã, hay là … Như vậy đi, tôi phụ trách dẫn dắt quân lính bố trí tại Irkutsk rời khỏi đó, ông đưa Đổng Đại Tráng đến Irkutsk trước rồi sang nước cộng hoà Altai, ông thấy thế nào?
Đối với việc Nga dồn mục tiêu tình nghi lớn nhất tập trung ở mình, Diệp Thiên trái lại có một cảm giác không hề tức giận.
Đây cũng chính là nói, chỉ cần Diệp Thiên hiện thân trong tầm mắt quân đội Nga, nói vậy toàn bộ lực chú ý bọn hắn đều cũng tập trung đến mình. Đến lúc đó trạm kiểm soát khác trên đường khác, tự nhiên sẽ lơi lỏng rất nhiều, với năng lực của Mã Lạp Khải, đem chú cháu Đổng Đại Tráng hai người ra khỏi biên cảnh Nga, hẳn không phải là một chuyện khó khăn .
– Ông chủ, thế này… Như vậy sao được chứ? Cậu lợi hại nữa, nhưng cũng không thể chống lại cả quân đội Nga được chứ?
Nghe được đề nghị này của Diệp Thiên, đầu Mã Lạp Khải lúc lắc như người gõ trống, nhanh nói tiếp:
– Coi như cậu không sợ viên đạn, nhưng súng ngắm thì sao, cón súng ống đạn pháo… rồi thì trực thăng mang theo đạn đạo có thể đưa cậu vào chỗ chết.
Lúc trước Diệp Thiên ở trong mắt Mã Lạp Khải, quả thực chính là Thượng Đế, không gì làm không được, nhưng đối mặt thực lực cường đại như quân đội Nga, lão Mã nhất thời sản sinh nghi vấn đối với tín ngưỡng của mình, dù sao đồng chí Jesus kia, cũng là bị đóng đinh ở trên thập tự giá, đổ máu mà chết.
– Lão Mã, đó là chuyện của tôi, tôi đang hỏi ông, khi đối phương phong tỏa trở nên lơi lỏng, có thể đem hai người kia ra ngoài cho tôi hay không?
Diệp Thiên khoát tay, cắt đứt nghi ngờ của Mã Lạp Khải, tuy rằng hiện tại thực khí trong người vẫn là còn không đến một phần mười, nhưng Diệp Thiên tự tin, nếu không có hai chú cháu Đổng Đại Tráng vướng chân, hắn vẫn có thể thoát được sự đuổi bắt của quân đội Nga.
Nhìn thấy Diệp Thiên không phải đang nói đùa, Mã Lạp Khải nghĩ một chút, nói:
– Ông chủ, nếu cậu thật sự có thể hấp dẫn lực chú ý của bọn hắn, tôi chắc chắn có thể đưa hai người đó ra biên cảnh, nhưng làm sao cậu lo liệu được?
Seberia là một khu hỗn hợp do nhiều tộc người tạo thành, trong đó số đông chính là người Hán, hơn nữa Đổng thị cũng không phải tiêu điểm chú ý của quân đội Nga, với năng lực của Mã Lạp Khải, đích xác là có thể làm được!
Nhưng đối với quyết định của Diệp Thiên, bất kể như thế nào Mã Lạp Khải cũng đều không lý giải được, hiện tại đại não hắn có chút hỗn loạn, chẳng lẽ Diệp Thiên chính là người Đông Bắc trong truyền thuyết?
– Vậy là tốt rồi, lão Mã, một giờ sau, ông có thể lái xe đi, tôi cam đoan, tuyệt đối sẽ không có người nào còn muốn kiểm tra xe của ông.
Mắt thấy đến khi trời sáng chỉ còn lại có hai ba giờ ngắn ngủn, Diệp Thiên rốt cục hạ quyết định, thực khí trong cơ thể hắn khôi phục lại, tuy rằng không đủ để thi triển thuật bay, nhưng nếu chỉ dùng để ẩn nấp hành tung, cũng dư dả .
Nhìn thấy Mã Lạp Khải há mồm muốn nói, Diệp Thiên lắc đầu nói:
– Được rồi, thời gian cấp bách, không cần nhiều lời , lão Mã, chỉ cần ông có thể đem hai người bọn họ về Trung Quốc, ba trăm ngàn Đô-la hợp đồng thuê có hiệu lực như cũ.
Diệp Thiên đúng là có chút lo lắng sau khi Mã Lạp Khải rời, vứt xác chú cháu Đổng Đại Tráng đi luôn, lúc này mới ưng thuận hứa hẹn số tiền lớn, bởi vì tiền tài mua được lòng người, câu này không chỉ áp dụng cho người Trung Quốc.
Chương 758 : Giết chóc tái khởi
Tháng Ba ở Seberia, vẫn là gió lạnh thấu xương, thời tiết sẽ dần ấm sau trận tuyết cuối cùng.
Bông tuyết mang theo mưa, khiến tầm nhìn trong tầm mắt trở nên vô cùng thấp, một số đường không trải nhựa đường lại càng lầy lội không chịu nổi, thời tiết không tốt khiến cho trực thăng cũng không thể cất cánh, đại quân liên tục không ngừng tiến đến Seberia, nhưng công tác tìm kiếm vẫn trở nên khó khăn.
Nhưng ở mỗi một địa phận giao thông trọng yếu ra vào Seberia, đều bị quân cảnh phong tỏa chặt chẽ, bọn hắn lấy vị trí trại huấn luyện làm tâm điểm, thu nhỏ vòng vây từ bên ngoài hơn hai trăm km.
– Đều lên tinh thần cho tôi, hung thủ sát hại tướng quân, rất có thể ở khu vực này!
Ở cách trại huấn luyện boxing ngầm hơn tám mươi km, một liên đội binh lính đang tiến hành tìm kiếm nơi này thành hình quạt, từ sau khi Pavlovsky tử vong, chung quanh trại huấn luyện 100 km, bị liệt là khu vực trung tâm, điện Kremlin cơ hồ đã điều và đây hai tập đoàn quân binh.
– Chó thật, thời tiết như vậy, làm sao có thể lục soát, tìm được hung thủ? Tôi dám đánh cuộc, người nọ nhất định đã chạy vào trong núi.
Một người binh lính lộ quân hàm binh nhất trượt trên mặt đất, trên người trên mặt tràn đầy nước bùn, bị gió thổi qua, thân thể lạnh run, sau khi đứng lên không khỏi oán hận một câu.
Seberia phạm vi mấy ngàn km, hoang vắng, hơn nữa còn có vài ngọn núi non, người đó mà chui vào trong rừng, bọn hắn căn bản không có khả năng tìm kiếm được.
– Yuesefu, câm miệng của ngươi lại đi, tìm không thấy hung thủ, chúng ta đều bị ném vào trong đống tuyết canh giữ biên cảnh!
Một người cấp bậc Thượng úy hung hăng trợn mắt nhìn binh nhất một cái, tin tức Pavlovsky tử vong, người biết được cũng không phải nhiều, một phần đội quân này bọn hắn trực thuộc đại đội đặc chủng của quân khu, biết được sự tình càng ít.
– Thời tiết chết tiệt!
Nghe được thượng uý nói vậy, Yuesefu quả nhiên ngậm miệng lại, nhưng dưới chân lại trợt, lại liên tiếp bị quăng ngã. Lần này suất đau hơn, tựa hồ thương tổn đến thắt lưng, Yuesefu nghiêng người một cái, cũng không thể đứng lên ngay.
Thấp giọng mắng một câu. Yuesefu đang muốn kêu người khác giúp đỡ, đồng tử đột nhiên mở to, bởi vì hắn phát hiện, những ngọn đèn chung quanh thân mình đan xen ở trong mưa to, bỗng nhiên trở nên lóe ra, một thân hình xuyên qua những chiến hữu của hắn, một đám người quen thuộc không ngừng ngã trên mặt đất trước mặt.
Toàn bộ động tác đều không có bất kỳ thanh âm nào. Người ngã xuống thậm chí cả kêu cứu hay tiếng kêu thảm thiết cũng chưa có thể phát ra, giống như là điện ảnh đen trắng, nhìn thấy vậy, trong lòng dâng lên một cảm giác lông tóc dựng đứng, giống như tử thần đã xuống nhân gian, đang thu lấy tính mạng con người.
– Oành!
Một thanh âm vang lên, mưa đánh vào trên mặt Yuesefu, khi hắn lại mở to mắt, nhìn thấy là mặt thượng uý tái nhợt. Trong ánh mắt không hề có sự sống, mà khiến Yuesefu sắp phát điên chính là, phía dưới cái đầu này, không hề có thân hình thượng uý.
– Ma quỷ, ma quỷ!
Yuesefu cũng không thể tiếp tục áp chế sợ hãi trong lòng, cầm lấy súng hướng về thân hình tựa hồ đang khiêu vũ ở trong mưa mà bóp cò súng.
– Pang pang pang …
Tiếng súng truyền ra ngoài khắp vùng quê xa xa.
Nhưng khiến cho Yuesefu tuyệt vọng chính là, hắn cũng không bắn trúng người kia, hơn nữa ngay khi hắn bóp cò, nòng súng thật dài của súng tự động trong tay, bỗng nhiên gấp khúc lại, cũng không thể bắn ra một phát.
Sợ hãi giống như là một bàn tay lớn gắt gao nắm lấy trái tim Yuesefu, để cho hắn cơ hồ hoàn toàn ngạt thở, hai tay nổi gân xanh, cố công cầm lấy súng tự động trong tay kia, giống như là ở bắt lấy cây cỏ cứu mạng thông thường.
Yuesefu lúc này bất chấp đau đớn bên hông, theo bản năng liền bò đi sang bên cạnh. Nhưng hắn mới vừa ngẫng đầu, rõ ràng phát hiện một người phương Tây thân hình cao lớn đứng trước mặt, ở trên tay hắn, cầm một búa chặt củi sắc bén, mưa đang trên cọ rửa máu loãng xuống trên mặt đất.
Theo tiếng súng vang lên, đội ngũ tiến hành lùng bắt vốn dải hình quạt, cũng phát giác thấy không ổn, bọn hắn lúc này mới phát hiện, chiến hữu ở bên cạnh mình, không biết khi nào đều ngã xuống đất.
Tựa hồ là sợ hãi bị người bao vây, người nọ cũng không chém vật cầm trong tay vào trên cổ Yuesefu, hơi chút do dự, quay đầu lại chạy về phía sau, thân thể rất nhanh liền ẩn vào tới trong mưa to và bóng tối.
Một tràng tiếng kêu gọi đầu hàng dồn dập vang lên, ngắn ngủn mấy phút đồng hồ sau, thanh âm của động cơ mấy chiếc xe thiết giáp nổ vang truyền tới, đèn lớn của mấy xe xuyên thấu mưa tuyết chiếu xạ khu vực này giống như ban ngày.
– Ọc!
Sau khi binh lính đuổi tới thấy rõ ràng tình hình trong này, nhịn không được lớn tiếng nôn ói ra, bởi vì ở trước mặt bọn họ, cảnh tượng xuất hiện chính là Địa ngục.
Ở trước mặt bọn họ, nằm đầy thi thể, cơ hồ thi thể mọi người đều mất đi đầu, chỉ sợ đây cũng là nguyên do bọn hắn không thể hô lên, đầu đầy đất kia, cơ hồ đều đang trừng hai mắt, chết không nhắm mắt.
Trong khu vực Ba mươi mét, mặt đất hoàn toàn bị máu tươi nhuộm đỏ, bầu trời mưa cũng không thể xóa đi máu tươi, mùi máu tanh nồng tràn ngập ở chóp mũi mỗi người, đây chính là Địa ngục, cho dù những lão binh tâm lý vững, đều cảm giác được nước chua trong dạ dày bốc lên, nhịn không được ọc ọc nôn ra.
– Tướng quân!
Khi một quan quân trung niên dáng người khôi ngô từ trên xe bọc thép đi xuống, người này đang nôn mửa xoay người đứng thẳng lại, thi hành một cái chào theo nghi thức quân đội.
– Tìm hiểu nhân số thương vong, tìm người sống sót!
Người tới đây chính là đại đội trưởng Vidocq đại đội đặc chủng quân khu Seberia, tuy rằng binh lực cứ hạt của hắn lên tới hơn một ngàn người, nhưng quân hàm là thiếu tướng, hắn cũng là thủ hạ của Pavlovsky.
Tuy rằng từng tham gia chiến tranh, cũng từng chấp hành nhiệm vụ đích thân giết người, nhìn thấy trường hợp trước mắt, dạ dày Vidocq cũng sôi lên, nước chua trong miệng ứa ra, thiếu chút nữa cũng giống như những binh lính của hắn mà phun ra.
Trường hợp này quá mức ghê người, toàn bộ người tử vong cơ hồ đều mất đi đầu, mấy chục thi thể không đầu và cái đầu ánh mắt trợn lên, khiến không khí nơi này trở nên quỷ dị dị thường, áp lực quả thực làm cho người ta sắp điên mất.
– Tướng quân, tử vong sáu mươi tám người, trong đó có ba người là bị sợ quá mà chết, mặt khác còn có mười hai người tâm thần không ổn định…
Trải qua hơn nửa giờ công tác thống kê, kết quả đã ra rồi, một trung đội của đại đội đặc chủng quân khu này, tử vong sáu mươi tám người, cơ hồ quân số giảm hơn phân nửa, mặt khác còn có hơn mười người tinh thần bất ổn, mặc cho hỏi như thế nào, cũng không thể nói ra mới vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
– Truyền mệnh lệnh của tôi, tập hợp vũ khí hạng nặng và lửa đốt đến, tiếp tục lùng bắt, nhất định phải tìm ra tướng địch, tôi báo cáo với điện Kremlin!
Nghe được mấy con số này, trên mặt Vidocq giật giật một hồi, đây chính là bộ đội đặc chủng tinh nhuệ hắn chọn lựa ra từ cả quân khu Seberia, nhưng ở này trong thời gian thật ngắn, lại bị người ta giết như dê bò, một lúc hơn sáu mươi người, ở không thua gì hung hăng tát một cái ở trên mặt Vidocq.
Từng tấm ảnh chụp hiện trường, được gửi về Kremlin, lúc này ở Kremlin lại bộc phát một trận động đất, ai cũng không thể tin, người nọ cư nhiên lớn mật như thế, nháy mắt dám làm chuyện này trước hơn mười vạn quân đội.
Điều này thậm chí khiến Kremlin hoài nghi, người tiến vào đến cảnh nội Nga không phải là chỉ một người, mà là một cánh quân bộ đội đặc chủng tinh nhuệ, sau khi mấy mệnh lệnh truyền đi khỏi đây, quân đội đóng giữ ở biên cảnh Nga lập tức tiến vào tới trạng thái siết chặt hơn.
Làm đại đội trưởng đại đội đặc chiến quân khu Viễn Đông, Vidocq không thể nghi ngờ rất nhiều đặc quyền, hắn có quyền khi thi hành nhiệm vụ, điều động những bộ đội khác cùng cấp cùng quân hàm hắn, cho nên sau khi Vidocq ra lệnh một tiếng sau, binh lực nhiều sư đoàn gần đó bắt đầu di chuyển đến hướng này.
Một lều trại dùng cho bộ chỉ huy quân hành được dựng lên, hơn mười người quân hàm tướng tá tụ tập ở nơi này, sắc mặt một đám đều nghiêm túc, sau khi nhìn ảnh chụp này, bọn hắn ý thức được, chính mình đối mặt kẻ địch, có lẽ không thể dùng sức người đối địch được.
Một tấm bản đồ đặt ở trong lều vải, Vidocq đánh dấu vị trí của bọn hắn là mũi tên hồng hồng, nói:
– Tôi không khoa trương, nhưng các anh cũng biết, địa vực Seberia rộng lớn, đội lục soát nhiều nhất chỉ có thể đi thành đơn vị, sự thật là, ngay cả một đoàn người, căn bản là không thể ngăn cản được công kích của đối phương!
Một người cũng mang quân hàm thiếu tướng đứng lên, nói:
– Vidocq tướng quân, bên ngoài gió tuyết mạnh, tầm nhìn quá thấp, kẻ địch là từ một nơi bí mật gần đó, còn chúng ta còn lại ở ngoài sáng, dễ địch nhân đánh lén, cho nên tôi đề nghị phong tỏa tuyến đường chính, đợi đến hừng đông, tiếp tục tiến hành lùng bắt!
Sau khi chiến tranh ở Việt Nam chấm dứt, mặc dù ở các nơi còn có một vài xung đột, nhưng nhân số binh lính tử vong của các quốc gia đã giảm bớt nhiều.
Tựa như trong khoảng thời gian này đang có chiến tranh ở Afghanistan, quân Mỹ chỉ thương vong hơn mười người, so sánh với sự kiện phát sinh ở Nga, quả thực chính là nghe rợn cả người, ngay cả những tướng lĩnh này đều không thể chấp nhận.
– Maxime tướng quân, tôi biết ý kiến của ngài là đúng, nhưng tôi không có quyền truyền đạt mệnh lệnh đình chỉ lệnh lùng bắt!
Nghe được lời nói vị thiếu tướng kia, Vidocq cười khổ lắc đầu, tất cả binh lính tử vong đều là thuộc hạ của hắn, hắn há lại không đau lòng sao, cho dù thương vong nhiều người hơn nữa, hắn cũng không dám đình chỉ hành động lại.
– Vậy chỉ có thể lấy sư đoàn làm đơn vị tiến hành tìm kiếm, các đơn vị đều phải trang bị vũ khí hạng nặng và lửa.
Maxime tướng quân cũng không dám kiên trì ý kiến chính mình, hắn biết Pavlovsky tử vong nhất định sẽ làm cho chủ nhân Kremlin phẫn nộ.
Không biết có phải là nguyên nhân thay đổi sách lược lùng bắt hay không, cỗ máy giết người đó không còn xuất hiện, mà gió tuyết cũng ngừng thổi.
Chương 759 : Phương án đối phó
Lúc bầu trời Siberia xuất hiện tia sáng đầu tiên, hai chiếc xe tăng đã đến khách sạn mà Vidocq đang ở, người xuống xe đầu tiên là Jini Si đến từ Moscow.
Vì hôm qua Siberia có trận tuyết lớn, máy bay chở Jini Si phải hạ cánh tại một một tỉnh khác ở Siberia, phải chạy xe suốt đêm vượt qua 400km, điều này làm Jini Si rất mệt mỏi.
Theo sau Jini Si là mười hai vị tướng sĩ lực lưỡng, các cơ bắp lộ ra làm tôn thêm sự khoẻ mạnh, đôi mắt trừng trừng làm mọi người không ai dám nhìn lâu.
Những người này không mang quân phục của Nga, hơn nữa nhìn tướng mạo thì không chỉ là người Nga, trong số này còn có vài người là người châu Á, tuy nhiên có một điểm tương đồng đó là trên người họ đều có một mùi máu nồng nồng, phát ra một sự nguy hiểm.
– Thượng tá, chào mừng ông đã đến!
Tuy trong bộ chỉ huy có rất nhiều người có quân hiệu cao hơn so với Jini Si, nhưng là một đặc phái viên được Tổng Thống phái đến và giao toàn quyền xử lý chuyện này, Vidocq và những người khác đều chạy ra đón, không phải vì quân hàm Thượng tá của Jini Si mà coi thường hắn.
– Thượng tá, bọn họ là ai vậy?
Chào Jini Si xong, Vidocq nhìn sau lưng hắn, rồi chau mày lại.
Đại đội đặc chiến của quân khu Siberia trong toàn binh chủng đặc thù của Nga tuyệt đối có thể đứng ở top 3, bản thân Vidocq cũng có kinh nghiệm chiến trường đầy mình, tuy nhiên lúc đối diện với mười mấy người này, Vidocq hơi có chút ớn lạnh.
Ông có thể cảm nhận được, mười mấy người không mang quân phục kia, e rằng tay mỗi người đều đã dính đầy máu, hơn nữa ánh mắt của họ nhìn như dã thú, Vidocq tin rằng, những chiến sỹ tinh nhuệ nhất của ông cũng không phải là đối thủ của họ.
– Tướng quân Vidocq, ông ở trong quân khu Siberia, lẽ nào lại không biết bọn họ?
Jini Si quay lại nhìn một cái, lạnh lùng nói:
– Bọn họ là những người do trại huấn luyện quyền anh cử đến, là mười hai người lợi hại nhất trong doanh trại huấn luyện quyền anh hiện tại, theo cách nói của bọn họ thì những người này đi ra đều có thể trở thành quyền vương của boxing ngầm!
– Thì ra là bọn họ? Ông dẫn họ tới đây để làm gì?
Vidocq nghe xong ngạc nhiên, ông biết danh tiếng của những người này. Tuy nhiên do doanh trại huấn luyện có một địa vị vô cùng đặc biệt ở Siberia, từ trước đến giờ ông cũng không qua lại với những người này.
Vidocq biết những người trong doanh trại huấn luyện ở Siberia tuy là có vũ lực, nhưng lại không biết phối hợp đoàn đội, còn việc phục tùng mệnh lệnh thì lại càng kém hơn, vì vậy Vidocq không cho rằng bọn họ có tác dụng gì lớn đối với đoàn binh chủng.
– Tướng quân Vidocq, người mà chúng ta cần đối phó không phải là loại bình thường, binh sỹ của chúng ta chưa chắc đã bắt được bọn chúng.
Jini Si lắc đầu nói:
– Những huấn luyện mà bọn họ có được là những điều tàn khốc nhất quả đất này, hơn nữa khả năng sinh tồn hoang dã cũng vượt rất xa binh sỹ của chúng ta, tôi nghĩ…cũng có thể chỉ có bọn họ mới có thể đối đầu được với nhóm người kia?
Jini Si nói có vẻ không chắc chắn cho lắm, sau khi xem lại nhiều lần đoạn băng vệ tinh. Cái hình ảnh ma quỷ kia gây cho ông một nỗi sợ vô hình. Bởi vì sự xuất hiện và biến mất của Diệp Thiên đều vượt quá phạm trù lý giải của con người.
Vì vậy lúc Jini Si ngồi trên máy bay đến Siberia đã liên lạc với ông chủ của doanh trại quyền anh chợ đen, một tên trùm xăng dầu lớn nhất sau khi Liên Xô cũ giải thể. Lấy danh nghĩa của Tổng thống yêu cầu ông ta giúp đỡ hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Tên trùm xăng dầu kia là một người biết lẽ phải, tuy đang ở nước ngoài nhưng đã đồng ý yêu cầu này của ông, còn bảo người phụ trách boxing ngầm đưa mười hai người kia đến địa điểm mà Jini Si chỉ định ngay trong đêm đó.
– Các vị, vị này là thượng tá của trung tâm tin tức tình báo, Tổng thống giao cho thượng tá toàn quyền xử lý vụ tướng quân Pavlovsky gặp hại…
Bước vào trong một lều chỉ huy lớn đủ để làm phòng họp, Vidocq giới thiệu Jini Si với mười mấy vị thượng tá ở đây, sau khi nghe Vidocq nói xong, những vị tướng quân thức trắng đêm giờ chỉ muốn ngủ chợt tươi tỉnh hẳn lên.
Cần biết rằng, trung tâm tin tức tình báo mà Vidocq nói tính chất cũng giống như KGB của Liên Xô cũ, bọn họ không chỉ phụ trách thu thập tin tức tình báo ngoài nước mà đồng thời còn giám sát an ninh trong nước.
Nói cách khác, tất cả những quan chức cao cấp của Nga đều đăng ký ở đây, thực ra những người lãnh đạo bộ đội cũng không ngoại lệ, vì vậy sau khi nghe Vidocq giới thiệu chức danh và đơn vị làm việc của Jini Si xong, tất cả mọi người đều phớt lờ quân hiệu của ông ta, người có thể được tổng thống vốn dĩ xuất thân từ KGB phái đến chắc chắn là một người chính thống trong những người chính thống rồi.
– Chuyện xảy ra trong đêm tôi cũng đã nghe qua!
Jini Si bước đến bàn, bỏ mũ xuống rồi nói:
– Chúng ta hãy dành ba phút mặc niệm với những tướng sỹ anh dũng…
Ba phút sau, Jini Si đội mũ lên rồi nói:
– Họ đều là những người vì tổ quốc quyên sinh, Tổng thống quyết định sẽ ban huy chương vinh dự cho những người hi sinh lần này!
Lời của Jini Si làm chấn động tinh thần mọi người, chính khách và quân nhân vẫn còn có một sự khác biệt rất lớn, thời đại hòa bình, huy chương trong quân đội không phải dễ dàng mà có được, vì vậy mà được các quân nhân vô cùng coi trọng.
– Thượng tá Jini Si, tình hình chắc ông biết còn rõ hơn chúng tôi, cụ thể cần làm như thế nào ông cứ ra lệnh!
Thiếu tướng Maxim, một người lớn tuổi trong quân khu Siberia cũng dùng kính ngữ khi nói với Jini Si, không ai quên được chính biến đêm năm đó. KGB đã có một trận càn quét lớn, ông cũng không muốn mình bị lọt vào mắt người thanh niên này.
– Được, các vị tướng quân, được sự ủy thác của Tổng thống, tôi sẽ chủ trì cuộc truy lùng hung thủ giết hại tướng quân Pavlovsky.
Jini nhìn khắp tất cả mọi người một lượt rồi nói tiếp:
– Hi vọng các bộ có thể hiệp lực giúp đỡ, nếu cảm thấy mình làm không được, thì bây giờ có thể nói ra!
Sau khi Jini Si nói vậy, hội trường trở nên im ắng, có những người trong lòng không phục nhưng cũng không dám làm trái lại.
Lần điều động này của quân đội Siberia, thậm chí còn vượt qua binh lực của vũ trang vây quét Chechnya, những người tinh mắt đều có thể nhìn thấy một vài ký hiệu trong đó, điện Kremlin lần này e rằng đã nổi giận thực sự.
– Được, vậy thì tôi hạ lệnh đây!
Jini Si hài lòng gật đầu, là một nhân viên tình báo, có thể để những tướng quân quyền cao chức trọng này ngoan ngoãn phục tùng, trong lòng hắn cũng thấy mãn nguyện.
Thực ra đây cũng là những chuyện mà những tiền bối của Jini Si đã từng làm năm đó, mười mấy năm trước, bất kể là những người trong giới chính trị hay quân sự, không ai mà không mặt mày biến sắc khi nghe đến cái tên KGB, họ có quyền bắt giữ bất kỳ người nào bị tình nghi là xâm phạm đến lợi ích quốc gia.
Tuy nhiên cũng vì như vậy, sau khi Liên Xô cũ giải thể, cái tên KGB cũng trở nên bê bối, vì vậy nước Nga tuy nhiên là tiếp quản cơ cấu này nhưng lại phân tán nó ra, đồng thời thay đổi tên gọi.
Tuy nhiên không ai có thể quên được những chuyện mà tổ chức này đã làm, cũng giống như Trung Quốc có câu: thà đắc tội với thần thánh còn hơn đắc tội với ma quỷ, không chừng mình có ngày rơi vào tay họ cũng nên.
– Vị trí xuất hiện của hung thủ gần đây là ở doanh trại huấn luyện Siberia, cách nơi này 80km, còn thời gian mà tướng quân Pavlovsky và các binh sỹ chết cách nhau chưa đầy ba tiếng đồng hồ, điều này chứng tỏ kẻ địch có khả năng chạy với tốc độ cực nhanh!
Jini Si quay người, dùng bút đen vẽ một mũi tên lên bản đồ rồi nói tiếp:
– Cách mà tướng quân Vidocq xử lý hôm qua vô cùng ổn thỏa, bên phía đông có bố trí ba đội quân trên một vạn người, kẻ địch cho dù gan to đến đâu cũng không thể đi ra hướng đó được…Như vậy, kẻ địch chỉ có thể đi theo hướng này, cũng có nghĩa là men theo đường biên giới với nước cộng hòa Sakha, nếu để kẻ địch ra khỏi đường biên giới của nước mình thì việc truy lùng của chúng ta sẽ không còn ý nghĩa gì nữa!
– Thượng tá Jini Si, đường biên giới Sakha quá dài, dựa vào binh lực hiện có của chúng ta thì khó mà tiến hành truy lùng được…
Nghe Jini Si nói xong, Vidocq cười khổ, địa phận của Siberia rất lớn, đưa mấy vạn người vào, cũng chỉ có thể bố trí tại một vài đường giao thông, muốn truy tìm toàn diện là hoàn toàn không thể.
Hơn nữa hành động của kẻ địch hôm qua cho thấy đối phương có năng lực tàn sát quân sỹ Nga trên quy mô lớn, làm cho tướng quân Vidocq có chút băn khoăn khi bày binh bố trận, ông không dám sắp xếp theo đơn vị dàn hàng mà đổi thành những đội có mang theo vũ khí thống nhất tiến hành tìm kiếm.
Tuy nhiên nếu làm vậy thì sẽ làm cho số lượng người bên phía Nga sẽ càng căng thẳng hơn, cái này giống như là một cái sang vậy, lỗ của nó càng lớn thì kẻ địch hoàn toàn có thể ung dung tháo chạy.
– Thiếu tướng Vidoc, điều này không cần phải lo, quân khu phía bắc Caucasus đã có ba đội quân sắp tiến vào quân khu Siberia.
Jini Si khoát tay, chắc chắn nói:
– Ngoài ra quân khu Zabaikalye cũng có điều hai đội quân, tăng cường canh gác ở đường biên giới với nước cộng hòa Sakha, còn có một điều nữa là, tôi quyết định điều tất cả những binh sỹ ở những con đường chủ đạo tập hợp về lại, tham gia vào cuộc truy bắt lần này.
Sự phát triển của Siberia mấy năm gần đây đã dần dần xây dựng được nhiều đường sá, những người được bố trí trên những con đường chủ đạo cũng được trên vạn người, trước tình hình thiếu binh lực như vậy, Jini Si chuẩn bị đưa đội quân này tham gia cùng.
Còn đối với Jini Si, mọi người tất nhiên không dám đưa ra ý kiến phản đối gì, hơn nữa sau khi trời sáng tất cả các ký hiệu đều hiện lên rõ ràng, Diệp Thiên đúng là tháo chạy theo hướng mà Jini Si đã chỉ.
Chương 760 : Cảnh ngộ
Báo cáo thượng tá, một đội binh sỹ đang tiến hành tìm kiếm tại 60 độ vĩ bắc đã bị kẻ địch đánh úp, có tám người thương vong!
Lúc các tướng quân đang ở Bộ chỉ huy bàn bạc về kế hoạch truy bắt thì một tin tức được truyền đến, sau khi một liên đội bị tập kích vào hôm qua, đây là lần đầu tiên thông báo tin tức của địch.
Jini Si vội đứng dậy, quan sát trên bản đồ, khuôn mặt lộ vẻ vui mừng nói:
– Kẻ địch chắc chắn đang còn ở trong phạm vi truy bắt của chúng ta, lệnh cho các bộ đội đều phải hiệp lại chiến đấu, thu nhỏ phạm vi, nhất định không được để cho hắn chạy thoát!
Jini Si nhìn hình ảnh vệ tinh ghi lại biết được rằng, hung thủ giết hại tướng quân Pavlovsky rất có thể là một người, cộng thêm hai lần sát hại sau nữa, điều này gần như đã giống với điển cố một tướng giết thiên binh vạn mã trong lịch sử Trung Quốc, có thể thấy người này võ lực rất cao cường.
Vì vậy Jini Si lệnh cho bộ đội hợp lại tác chiến, thứ nhất là có thể giảm được lượng người thương vong, thứ hai là có thể làm cho kẻ địch lui về biên giới Sakha, ở đó đã bố trí sẵn quân chỉ còn đợi kẻ địch vác xác đến nữa thôi.
Cùng lúc đó Jini Si lại ra một mệnh lệnh khác, yêu cầu các bộ đội ở các ngã đường tăng tốc hành quân, để sớm đến địa điểm tập hợp, tung tích của kẻ địch đã có, không thể để binh lực bị lãng phí ở những nơi vô vị đó được.
Tuy là Nga lấy danh nghĩa diễn tập quân sự bên ngoài, nhưng sự tập kết của hơn mười vạn quân thì không thể không gây chú ý cho những nước khác được, lúc này Anh, Mỹ và cả Trung Quốc đã bắt đầu lo lắng, âm thầm chuẩn bị lực lượng nhằm phòng bị những chuyện có thể bất ngờ xảy ra.
– Ba, sao ba lại đến đây?
Trời vừa sáng, Tống Vi Lan đang chuẩn bị đi mua thức ăn thì phát hiện Tứ hợp viện đang bị bao vây bởi cảnh vệ của ba mình dẫn đến, Tống Hạo Thiên bước vào sân với nét mặt nghiêm túc.
Tống Hạo Thiên gật đầu nói:
– Ba đến tìm con nói chuyện này, ủa? Con chuẩn bị đi ra ngoài à?
Nhìn con gái mặc đồ bình thường, tay xách giỏ, dáng vẻ bình dị. Tống Hạo Thiên bỗng nhiên thấy hổ thẹn, con gái vỗn dĩ có thể sống cuộc sống như vậy từ lâu rồi, chỉ vì sự cố chấp của mình mới để nó sống độc thân hai mươi năm.
– Dạ, con đi mua thức ăn, ba, ba tìm con có chuyện gì vậy?
Tống Vi Lan gật đầu.
– Ba già rồi. Muốn nói chuyện với con thôi, hay là…bà bảo bọn nó đi mua thức ăn cho?
Tống Hạo Thiên quay lại nhìn đám cảnh vệ, rồi lắc đầu, mấy người này lớn như vậy nhưng e rằng chưa đi chợ lần nào.
– Chị Tống, để tôi đi mua cho!
Châu mẫu đang giặt quàn áo trong sân thấy vậy liền bước đến cầm lấy giỏ xách trên tay Tống Vi Lan.
– Ba, có phải là ba có chuyện gì không? Không phải ngày nào ba cũng nói là mình vẫn còn rất trẻ sao?
Châu mẫu đi rồi, Tống Vi Lan liền dẫn ba mình đi đến phòng sách của Diệp Thiên ở vườn sau. Nói đùa với ba một câu, bà có thể cảm nhận được tâm trạng của ba hôm nay không được tốt cho lắm.
– Có ai mà không già đi chứ? Đúng là không có chuyện gì hết mà. Ba chỉ muốn tìm con nói chuyện thôi.
Tống Hạo Thiên lắc đầu, thuận tay lật xem quyển “Hoàng Đình Kinh” mà Diệp Thiên đang đặt trên bàn.
– Tiểu tử này đúng là một quái tài!
Sau khi lật xem vài trang, Tống Hạo Thiên vô cùng khâm phục đứa cháu ngoại của mình, bởi vì trên mỗi trang Diệp Thiên đều có ghi chú giải, ngôn từ vô cùng sâu sắc, e là chuyên gia nghiên cứu đạo gia văn hóa của mười mấy năm trước cũng chưa sâu sắc bằng Diệp Thiên bây giờ.
Nghe ba nói vậy, Tống Vi Lan không hài lòng liền cười nói:
– Con trai con là kỳ tài, chứ không phải là quái tài!
– Được rồi, được rồi, là kỳ tài, kỳ tài!
Tống Hạo Thiên cười khổ, tiểu tử Diệp Thiên suốt ngày gây họa bên ngoài, là tai họa thì đúng hơn, Tống Hạo Thiên gọi hắn là quái tài là đã coi trọng hắn lắm rồi đó.
Cần biết rằng, sở dĩ lần này Tống Hạo Thiên đến Diệp gia là vì sợ gia đình con gái gặp chuyện gì, vì hành vi của Diệp Thiên lần này, chắc chắn sẽ làm manh động đến điểm giới hạn của Điện Kremlin, cho dù là ông, cũng không thể không đích thân đến đây, nhằm phòng có người nào lấy con gái mình ra để đối phó.
Tuy nhiên Tống Vi Lan không hề biết được con trai mình làm những chuyện gì ở nước ngoài, cứ nghĩ là ba nhớ mình thật, đợi sau khi Châu mẫu mua thức ăn về sẽ đích thân nấu một bữa thật thịnh soạn, nói chuyện với Tống Hạo Thiên cả ngày luôn.
– Ông chủ, tôi đã xuất cảnh rồi, chiều sẽ đến Irkutsk, bên đó đã sắp xếp đâu vào đấy hết rồi!
Trong một khu rừng cách doanh trại huấn luyện quyền anh chợ đen không xa, Diệp Thiên đang gọi điện cho Mã Lạp Khải.[Audio] Tuyệt Đỉnh Đan Đôn
Tống Vi Lan biết con trai hay làm những chuyện mà không thể nói ra được, vì vậy điện thoại này bắt theo đường dây của lãnh đạo vô cùng an toàn, cho dù là đơn vị tình báo của Nga cũng không biết Diệp Thiên đang sử dụng điện thoại đó.
Diệp Thiên gật đầu nói:
– Tốt, chỉ cần đưa họ về trong nước, thì Chúc Duy Phong sẽ sắp xếp được, Lão Mã, thù lao lát nữa tôi sẽ chuyển vào tài khoản của ông!
– Ông chủ, tôi biết phải làm thế nào, cậu phải chú ý một chút, bên Nga đã đưa mấy tập đoàn quân đến Siberia rồi!
Mã Lạp Khải dập máy xong liền cười khổ, dựa vào con đường của mình cũng có thể biết được một vài chuyện đang xảy ra ở nơi này, trong lòng không nghĩ là Diệp Thiên có thể sống sót trở về.
Mã Lạp Khải biết Diệp Thiên khác người, nhưng dù có lợi hại đến đâu cũng không thể chống lại được mười mấy vạn quân, huống chi địa hình núi ở Siberia không cao, cũng không hiểm trở cho lắm, cộng thêm lúc này cây cối ở trên núi đều trụi hết lá, e rằng Diệp Thiên đến chỗ ẩn nấp cũng không có nữa là.
– Mấy tập đoàn quân, bà nội nó, cũng xem trọng mình đó chứ?
Bỏ điện thoại vào túi, Diệp Thiên cười nhạt, nhếch mép một cái, hắn chau mày nhìn bên vai trái, rồi ngồi xếp bằng xuống đất.
Sau khi đặt chân lên đất Nga, Diệp Thiên đã hai ngày đêm không ngủ rồi, đồng thời trong ha ngày này, Diệp Thiên đã quét sạch tổ chức phản động Moscow, sau đó lại đến tàn sát ở Siberia, không có lúc nào ngừng nghỉ cả.
Tuy Diệp Thiên đã đạt đến trình độ Tiên thiên, tuy nhiên hắn không thể dùng da thịt của mình để chống lại với súng đạn được, vì vậy trong mấy lần giết hại này hắn đã dốc hết sức lực.
Cứ như vậy, chân khí của Diệp Thiên không chỉ tiêu hao gần hết mà đến nguyên thần cũng bị tổn thương, dù sao thì hắn cũng mới đạt đến Tiên thiên, chân khí được tích lũy vẫn chưa nhiều.
Nếu không phải là vì Diệp Thiên có đan điền âm dương đặc biệt, chân khí được sinh ra hoàn toàn vượt xa với những tu đạo Tiên thiên bình thường thì e rằng hắn sớm đã kiệt sức rồi, nhưng cho dù là như vậy, vẻ mặt Diệp Thiên lúc này cũng rất mệt mỏi, chỉ muốn ngủ liên tục ba ngày ba đêm ngày lập tức.
– Ủa? Có chó nghiệp vụ? Sơ ý rồi!
Diệp Thiên vừa định hồi phục lại sức khỏe, chợt nghe có tiếng chó sủa vọng lại, hắn vội vàng đứng dậy, biết là mình sơ ý, lúc bỏ đi quên thu lại mùi của mình, nên đã bị chó tìm đến được.
Cơ thể dãn ra một cái, Diệp Thiên nhanh như con thoi, dựa vào tinh thần và trí tuệ to lớn của mình mà đã thoát khỏi sự truy lùng của đội quân này đến đội quân khác, hắn chạy đến ngọn núi cao phía sau doanh trại huấn luyện, chỉ cần được nghỉ ngơi một ngày, Diệp Thiên chắc chắn sẽ chạy thoát khỏi Nga.
– Mẹ nó, máy bay trực thăng?!
Lúc bóng Diệp Thiên bị lộ ở cửa núi, trên đầu hắn chợt có tiếng trực thăng, ngẩng đầu lên, một chiếc máy bay trực thăng Nga đang lượn lờ trên đỉnh đầu, Diệp Thiên thậm chí còn cảm nhận được gió từ cánh quạt máy bay quạt vào mặt mình.
– Báo cáo, trực thăng số bảy phát hiện mục tiêu, khu vực số ba phát hiện mục tiêu khả nghi!
Chiếc máy bay trên đầu Diệp Thiên chở ba người, ngoài người lái ra còn có một quan sát viên và một tay hỏa lực, ở độ cao hai ba mươi mét, Diệp Thiên khó mà trốn khỏi mắt của quan sát viên.
– Giám sát hướng đi của hắn, bộ đội mặt đất lập tức tiến đến!
Máy phát phát ra giọng nói vui mừng của Jini Si.
– Có thể dùng hỏa lực để dồn hắn vào trong núi, nhưng tuyệt đối đừng để thiệt hại đến tính mạng hắn, đồng thời phải chú ý an toàn, đừng tiếp cận hắn quá gần!
Tuy là đã xác định đươc thân phận của Diệp Thiên, nhưng JIni Si vẫn hoài nghi đây là một âm mưu đã được tính trước, dù sao chỉ dựa vào sức lực một người thì khó mà quét sạch được bọn phản động Moscow và tàn sát ở Siberia.
– Số bảy nghe rõ, số bảy nghe rõ!
Phi công đáp một câu rồi quay lại nói:
– Mikhail, có việc cho cậu rồi đây, cấp trên có lệnh là không được đánh chết hắn, tuy nhiên cậu có thể đánh gãy hai chân hắn, người đó chạy rất nhanh, cứ như một con khỉ vậy!
Phi công không đồng ý với lời của Jini Si cho lắm, trong mắt hắn, người ở dưới mặt đất kia giống như một con dê con đang chờ chết vậy, sau khi máy bay được phát minh ra từ thế kỷ trước, ưu thế tác chiến trên không vẫn luôn được duy trì, đắc thiên không giả đắc thiên hạ.
– Yakov, tiểu tử cậu có phải là sợ va vào cây không? Bay thấp xuống một chút, bây giờ tôi mà bắn thì sẽ bắn hắn ra làm đôi đó!
Nghe người phi công nói vậy, Mikhail liếm liếm môi, nạp một băng đạn vào khẩu sung, ngón tay bóp nhẹ, cùng với đó là tiếng súng nổ đùng đùng đùng, phía sau người Diệp Thiên bỗng nhiên bụi bay mù mịt.
– Mikhail, cấp trên đã nói rồi, không được bắn chết hắn!
Yakov bất mãn mắng một câu, rồi hạ thấp độ cao xuống, gần như là có thể tiếp xúc với các ngọn cây, cũng may cây lúc này vẫn chưa ra lá, nên không ảnh hưởng gì đến tầm nhìn của hắn.
– Ý, tên tiểu tử đó định làm gì vậy, hắn đúng là một con khỉ sao?
Chính lúc Mikhail đang điểu chỉnh lại họng súng chuẩn bị bắn vào chân Diệp Thiên thì hắn chợt phát hiện, người đang chạy kia chợt nhảy lên một thân cây lớn, chớp nhoáng đã leo lên đến đỉnh rồi.
Độ cao này gần như là đã bằng với độ cao của trực thăng, ba người phía trên, đều có thể nhìn thấy khuôn mặt của người phương tây đó.