Mãng Hoang Kỷ Audio Podcast
Tập 240 [Chương 1439 đến 1445]
❮ sautiếp ❯Chương 1439:
Hai cũng là không quá lo lắng tới nguy hiểm, bởi vì bọn họ là một thành viên của Tây Tư tộc. Mặc dù xâm nhập vào một ít nơi trọng địa, tối đa cũng chỉ bị đuổi ra mà thôi. Vô số năm tháng qua, nhiều đời Tộc trưởng của bọn hắn đều không có ghi chép chết ở trong tổ địa.
– Nơi này là?
Kỷ Ninh nhìn các loại lưu quang màu sắc khác nhau tràn ngập trong không gian, trong không gian này có khí tức mênh mông cuồn cuộn, cao cao tại thượng, uy năng tràn ngập mỗi một chỗ, hiển nhiên là một chỗ phi phàm.
– Ồ?
Kỷ Ninh nhìn về phía sau, biến sắc:
– Ba người bọn hắn cũng vào được.
Ba gã Ngân sắc giả cũng bay tới, ba người bọn hắn cũng kích động vô cùng. Thoáng cái đã cảm ứng được uy năng của khí tức trong không gian này, bọn hắn đã hiểu rõ nơi đây tuyệt đối không phải là hiểm địa gì cả.
– Bắc Minh Đạo Quân, may mà có ngươi.
– Nếu như không phải có ngươi thì chúng ta còn không phát hiện ra được chỗ này a.
Ba gã Tộc trưởng có chút đắc ý.
Đúng vào lúc này, trong không gian rộng lớn tràn ngập lưu quang bỗng nhiên ngưng tụ ra một hình người, hắn mặc trường bào màu đen. Gương mặt trắng nõn, đồng tử màu đỏ, dung mạo tuấn mỹ mà lại tà dị vô cùng.
Hắn nhìn vào ba gã Tộc trưởng, trên mặt lại mang theo vẻ lạnh lẽo. Thanh âm ầm ầm, vang vọng bên trong không gian mênh mông cuồn cuộn này:
– Ta mời Tu hành giả đến mà ba người Tây Tư tộc các ngươi cũng dám tùy tiện xâm nhập! Nơi của Chí Tôn cũng là nơi mà các ngươi có tư cách xông vào hay sao? Chết đi a.
Oanh…
Bỗng nhiên có một đạo không gian chấn động lập tức xẹt qua ba gã Ngân sắc giả này. Sắc mặt của ba gã Ngân sắc giả lập tức đại biến, chỉ thấy thân thể của ba người bọn hắn trực tiếp từ phần bụng một phân thành hai, trực tiếp bị chém thành hai đoạn. Bọn hắn cũng không kịp nói cái gì thì ánh mắt đã trở nên ảm đạm rồi mất mạng. Ba gã Ngân sắc giả bị phân thành sáu đoạn thi thể trôi nổi ở giữa không trung.
Kỷ Ninh nhìn thấy rõ một màn này xảy ra, có một chút không rõ.
Ba gã ngân sắc giả này mạnh mẽ cỡ nào chứ? Vậy mà vẫn bị dễ dàng chém giết như vậy chứ?
Bất quá vừa liên tưởng đến bốn chữ nơi ở Chí Tôn này, Kỷ Ninh cũng đã có chút ít hiểu rõ rồi. Phàm là nơi có thể nhấc lên quan hệ với Chí Tôn tuyệt đối sẽ không bình thường. Bởi vì Chí Tôn, đó lãnh tụ đỉnh phong nhất của cả văn minh Tu hành giả! Bọn hắn thậm chí còn có thể sáng tạo ra một đám Dị Vũ Trụ, những Dị Vũ Trụ kia cũng đã khiến cho các Vĩnh Hằng Đế Quân tranh đoạt tới vỡ đầu.
Khống chế một tòa Dị Vũ Trụ đã là Dị Vũ Trụ Chi Chủ rồi!
Nhưng đây chỉ vẻn vẹn là nơi mà các Chí Tôn sáng chế ra mà thôi. Từ đó có thể thấy được các Chí Tôn mạnh mẽ như thế nào.
– Tiền bối.
Kỷ Ninh nhìn thân ảnh tà dị mặc trường bào màu đen ở trước mắt, nhịn không được nói:
– Nơi này là Chí Tôn chi địa, chẳng lẽ có quan hệ với Chí Tôn trong truyền thuyết hay sao?
– Đúng.
Nam tử mặc trường bào đen mỉm cười, trong mắt càng có một tia tự hào:
– Chủ nhân của ta, tên là Ba Lâm. Vô số Tu hành giả đều tôn xưng người là Ba Lâm Chí Tôn. Người đi lại ở bên trong Hỗn Độn Vũ Trụ mênh mông, ngoại trừ mấy vị Chí Tôn khác có thể sánh vai ra thì cũng là tồn tại vô địch. Tiểu gia hỏa, bây giờ ngươi mới chỉ vẻn vẹn là Đạo Quân, không có cách nào tưởng tượng được Chí Tôn hùng mạnh ra sao đâu.
Kỷ Ninh cũng cảm thấy đối phương có ý tốt, kỳ thật sau khi nghe được lúc trước đối phương nói ta mời Tu hành giả tới là Kỷ Ninh đã biết đối phương không có ác ý. Dù sao dùng thực lực có thể đơn giản diệt sát ba đại tộc trưởng của đối phương, căn bản không cần nói dối làm gì.
Kỷ Ninh nhịn không được nói:
– Tiền bối, nghịch chuyển Thời Không làm sống lại ở một sinh linh Thiên Tiên ở bên trong một tòa Hỗn độn thế giới đã mất đi chân linh… Chí Tôn có thể làm được hay không?
– Đương nhiên làm được, đừng nói là Thiên Tiên! Cho dù là Thế Giới Cảnh mạnh hơn nữa… Nếu như Chí Tôn nguyện ý thì cũng có thể làm được như vậy.
Nam tử trường bào đen lắc đầu nói:
– Làm được là một việc, có chịu làm hay không lại là một việc khác. Chuyện nghịch chuyển thời không làm sống lại sinh linh sẽ bị toàn bộ bổn nguyên Hỗn Độn Vũ Trụ cắn trả, cho dù là Chí Tôn thì cũng sẽ không dễ dàng đồng ý. Nếu như ngươi trả giá để cho Chí Tôn động tâm thì lại khác.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu.
– Đi theo ta.
Nam tử mặc trường bào đen kia phân phó, lập tức liếc mắt nhìn ba xác chết màu bạc đang trôi nổi lơ lửng kia:
– Đúng rồi, thi thể kia ngươi cũng thu a, sợ rằng trên người bọn họ cũng có một ít bảo vật.
– Vâng.
Lúc này Kỷ Ninh phất tay, thu lấy xác chết của ba ngân sắc giark ia.
– Không lo Tu hành giả mà còn dùng nghi thức xả thân, đi làm tay sai cho Tây Tư tộc.
Nam tử mặc trường bào đen lắc đầu:
– Mà đây lại là tay sai kém cỏi nhất của Tây Tư tộc mà ta từng thấy.
– Kém cỏi nhất?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
Nam tử mặc trường bào đen gật đầu:
– Tộc nhân chính thức của Tây Tư tộc rất mạnh! Mà tộc nhân Tây Tư tộc hùng mạnh thì lại càng thêm khinh thường sử dụng Nghi thức xả thân, mặc dù nghi thức xả thân có thể làm cho thực lực đạt được tăng lên trong thời gian ngắn ngủi. Thế nhưng lại không có bất kỳ hi vọng gì để đột phá. Đây là chỗ mà cường giả Tây Tư tộc khinh thường.
– Ba tên ngu xuẩn này, ngay cả chính thức Ngân Y Đạo Quân cũng kém. Mà Ngân y Đạo Quân là chiến lực bình thường nhất ở trong Tây Tư tộc a.
– Lúc trước, trận chiến tranh kia… Cấp Chúa Tể mới xem như là chiến lực quan trọng! Tụ tập sức mạnh của toàn bộ văn minh Tu hành giả, dưới sự dẫn dắt của năm vị Chí Tôn lúc trước, các Chí Tôn hành động quyết đoán, diệt sát mọi chỗ quan trọng của Tây Tư tộc.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
– Ví dụ như kiến trúc thạch bích màu đen này thật ra là một chiếc chiến thuyền.
– Chiến thuyền?
Kỷ Ninh không nghĩ tới Ma Tượng Thạch Bích lại là một chiếc chiến thuyền?
– Nói là chiến thuyền, nhưng nó cũng là bảo lũy chiến tranh vô cùng đáng sợ! Có thể đơn giản xé rách Thời Không, đi xuyên qua vô số Vực Giới. Chiến thuyền này rất là hùng mạnh, có thể trong nháy mắt diệt sát Chúa Tể.
Nam tử mặc trường bào đen nói:
– Mười cái tám Chúa Tể liên thủ cũng không có cách nào chống lại được nó. Cho nên ban đầu, sau khi chủ nhân ta phát hiện ra chiến thuyền này, mặc dù nó trốn vô cùng nhanh, lần lượt xé rách Thời Không chạy thục mạng. Thế nhưng chủ nhân ta vẫn đuổi theo như trước, trực tiếp tiến vào bên trong chiến thuyền, điên cuồng giết chóc, hoàn toàn phá hủy chiến thuyền. Giết sạch toàn bộ hơn ba vạn tên tộc nhân Tây Tư tộc bên trong, đem những Khôi Lỗi kia xé nát toàn bộ. Tất cả đều diệt tuyệt, một tên cũng không để lại!
Kỷ Ninh nín hơi.
Chương 1440:
Cái này là sự hùng mạnh của Chí Tôn ah!
– Khôi Lỗi bị xé nát toàn bộ sao?
Kỷ Ninh lập tức có chút nghi hoặc:
– Nhưng bên ngoài vẫn có Khôi Lỗi cấp đế như trước ah.
– Đối với chủ nhân mà nói, những Khôi Lỗi cấp đế kia căn bản không có uy hiếp, cho nên người chỉ vẻn vẹn ra một chiêu, tất cả đều diệt sát. Về sau chủ nhân rời đi, chạy tới chiến trường khác, tiếp tục đuổi giết Tây Tư tộc.
Nam tử mặc trường bào đen nói:
– Thế nhưng trên thực tế những Khôi Lỗi mà Tây Tư tộc luyện chế này đều có năng lực tự mình khôi phục.
– Nhìn như xé nát, thế nhưng quả thực vẫn có một ít có năng lực khôi phục như trước. Theo thời gian trôi qua, chúng dần dần khôi phục lại, thậm chí còn chủ động thu thập một ít linh kiện của các Khôi Lỗi khác để chữa trị. Cho nên vẫn có một chút Khôi Lỗi còn sống, những Khôi Lỗi này cũng chỉ là một ít còn sót lại, không có chút uy hiếp nào cả.
Kỷ Ninh nghe vậy không khỏi bất đắc dĩ.
Không có chút uy hiếp nào?
Mình bốn cỗ Khôi Lỗi đế cấp có thể so sánh được với Thánh Thành Chi Chủ giết cho chật vật mà trốn ah. Cũng đúng, đối với Ba Lâm Chí Tôn mà nói, những thứ này chỉ là một ít con sâu cái kiến mà thôi. Dù sao bất kỳ một vị ChúaTể nào đến thì cũng có thể đơn giản giải quyết. Đối với toàn bộ văn minh Tu hành giả mà nói, quả thực không có uy hiếp.
– Đi theo ta.
Nam tử mặc trường bào đen phân phó, bay đi về phía trước.
– Vâng.
Kỷ Ninh đi theo.
…
Hiện tại ba đại gia tộc lại vô cùng hoảng sợ.
Trước mặt mọi người có rất nhiều Đạo Quân chết đi, mặc dù bọn hắn vô cùng chấn động, thế nhưng ít nhất trong lòng vẫn trấn định như trước. Bởi vì bọn hắn hiểu rõ, ba đại gia tộc căn bản là Ngân y Đạo Quân! Tộc trưởng mỗi một thời đại đều có thể truyền thừa Ngân y Đạo Quân a.
Thật là…
– Làm sao có thể?
– Tộc trưởng chết rồi?
– Làm sao có thể chết được chứ, làm sao tộc trưởng có thể chết?
– Không có khả năng, từ khi ba đại gia tộc sáng tạo ra cho tới bây giờ, tộc trưởng chưa bao giờ bị giết chết a.
Hôn mê rồi.
Giờ phút này ba đại gia tộc cũng không biết nên ứng phó như thế nào, bởi vì từ lúc được sáng tạo ra cho tới bây giờ, bọn hắn đã không có gặp được qua chuyện như vậy. Tộc trưởng bình thường đều là gặp đại nạn tuổi thọ mà chết đi! Chưa từng có tiền lệ bị giết chết, bọn hắn bị giết chết, như vậy hiển nhiên Ngân y Đạo Quân cũng thất lạc, không có Ngân Y Đạo Quân, ba đại gia tộc sao có thể tự bảo vệ mình cơ chứ?
– Làm sao bây giờ, chúng ta phải làm sao bây giờ, Phất Ma tộc chúng ta bây giờ cũng chỉ còn lại có một gã Đạo Quân mà thôi.
Mỗi người trong bọn hắn đều rất là hoảng sợ.
– Đi tổ địa, tranh thủ thời gian đi tổ địa, đoạt lại Ngân y Đạo Quân.
– Ngu xuẩn! Đoạt? Đoạt như thế nào? Ba vị tộc trưởng cũng đã chết hết, ai trong chúng ta đi đều bị Bắc Minh Đạo Quân kia lập tức diệt sát.
– Chúng ta chịu không được một chút tổn thất gì nữa.
– Chư vị… Ba đại gia tộc chúng ta thất bại, thất bại. Chuyện duy nhất bây giờ có thể làm chính là trấn thủ gia tộc, bằng vào Tây Tư Pháp Bàn cùng với trận pháp cấm chế của tiền bối nhiều đời trong gia tộc để bảo vệ! Bắc Minh Đạo Quân kia không phá được cấm chế, như vậy sẽ không vào được. Chúng ta cứ chậm rãi kéo dài a, kéo dài tới lúc Bắc Minh Đạo Quân gặp đại nạn tuổi thọ mà chết đi. Khi đó ba đại gia tộc chúng ta bằng vào Khôi Lỗi đế cấp vẫn còn có thể một lần nữa vùng lên.
– Chỉ có thể kéo dài thời gian mà thôi.
Ba đại gia tộc đồng thời lựa chọn biện pháp này, bởi vì hiện tại bọn hắn cũng chỉ còn lại có một hai Đạo Quân, cần phải biết người chủ trì Tây Tư Pháp Bàn, chủ trì cấm chế trấn tộc cần phải có thực lực Đạo Quân. Một khi trong gia tộc không có Đạo Quân, như vậy sẽ thực sự xong đời a!
******
Nam tử mặc trường bào đen mang theo Kỷ Ninh, phi hành ở bên trong không trung.
– Trận chiến tranh lúc trước Chí Tôn cũng đã có chuẩn bị trong tình huống thất bại.
Nam tử mặc trường bào đen nói xong:
– Một khi chiến bại, nhất định phải bồi dưỡng ra được đủ cường giả, tiếp tục chống lại Tây Tư tộc. Cho nên chủ nhân Ba Lâm Chí Tôn của lúc trước đã xây dựng ra rất nhiều động thiên dị thú, mỗi một tòa dị thú đều có chứa một tòa động thiên, bên trong có chỉ dẫn về Đạo, một mực chỉ dẫn đi về phía đường Chí Tôn!
– Chỉ dẫn đi tới Chí Tôn?
Kỷ Ninh run sợ.
– Đừng quá kích động, chỉ vẻn vẹn là chỉ dẫn mà thôi, muốn trở thành Chí Tôn quá khó khăn, quá khó khăn a.
Nam tử mặc trường bào đen cười nói:
– Mặc dù chỉnh thể của Tây Tư tộc rất mạnh mẽ, thế nhưng cũng không có bất kỳ một người nào có thể so sánh được với Chí Tôn. Thậm chí cuối cùng, Tây Tư tộc còn chiến bại… Chí Tôn, dù sao cũng quá mạnh mẽ, cho dù như chiến thuyền này, chiến thuyền đáng sợ như thế, thế nhưng ở trước mặt Chí Tôn cũng như đồ chơi mà thôi.
…
– Bình thường chỉ có Vĩnh Hằng Đế Quân mới có tư cách đi tới bên trong động thiên dị thú này. Đạo Quân bình thường ta không nhìn trúng, ta cảm thấy bọn hắn không có tư cách vào đây a.
Nam tử mặc trường bào đen cười nói:
– Nhưng ta vừa mới phát hiện ra, lúc ngươi và ba Ngân Y Đạo quân vụng về kia chiến đấu, thực lực lại có thể địch nổi bọn họ. Ta rất giật mình, dù sao ngươi cũng chỉ là một gã Đạo Quân, binh khí của ngươi ta cũng đãnhìn ra được, cũng không phải là Vũ Trụ chi bảo. Thế nhưng ngươi lại có thể phát huy ra được thực lực mạnh như thế… Thật sự là khó được, cho nên ta mới đưa dẫn dắt ngươi tiến đến, hi vọng ngươi đừng để cho ta thất vọng.
– Đã đến.
Nam tử mặc trường bào màu đen chỉ về phía xa xa.
Kỷ Ninh nhìn lại, ở phía dưới xa xa có một tòa pháp đàn lơ lửng, bên trên pháp đàn có trọn vẹn chín cây cột.
– Thật kỳ quái, cái không gian này lớn như vậy.Thế nhưng những nơi khác toàn bộ đều là hư không, chỉ có vẻn vẹn một tòa pháp đàn này là vật dụng thực tế a.
Kỷ Ninh có chút buồn bực, bất quá hắn vẫn đi theo phía sau nam tử mặc trường bào màu đen kia bay về phía pháp đàn.
Sưu.
Rơi vào phía trên pháp đàn, Kỷ Ninh lập tức cảm thấy có mùi thơm lan truyền vào trong mũi. Toàn bộ tinh thần và thể xác chấn động, ngay cả tốc độ tìm hiểu suy tư cũng nhanh chóng tăng vọt, thần kỳ giống như Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô vậy.
Chương 1441:
– Pháp đàn, có hiệu quả phụ trợ tập trung tư tưởng suy nghĩ để ngộ đạo.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
– Dù sao đạo của Chí Tôn quá mức cao thâm mạt trắc, nếu như không có phụ trợ… Vĩnh Hằng Đế Quân muốn ghi nhớ sẽ rất khó làm được.
– Bây giờ ngươi khoanh chân ngồi ở trung ương pháp đàn đi.
Nam tử mặc trường bào màu đen chỉ về một vòng tròn đại khái có phạm vi ba trượng rồi nói:
– Sau khi khoanh chân ngồi xuống, quan sát về bốn phương tám hướng là có thể nhìn thấy được đạo của Chí Tôn.
– Được, tiền bối.
Kỷ Ninh cảm thấy tim mình đập có chút nhanh, thứ có thể làm cho hắn tâm thần bất định và chờ mong như vậy đã rất lâu rồi không có a.
Đi đến trong vòng tròn, Kỷ Ninh khoanh chân ngồi xuống, lập tức nhìn về bốn phía.
– Hả?
Kỷ Ninh biến sắc, không gian rộng lớn vốn chỉ là tràn ngập các loại lưu quang màu sắc khác nhau, không có vật gì khác. Thế nhưng lúc này lại hiện ra một mảnh dấu vết về đạo dài hẹp.
Oanh!
Hư không đột nhiên có một đầu phi cầm màu đỏ xuất hiện, nó mở ra đôi cánh khổng lồ ra, từ bên dưới bay lên. Muốn một bước lên trời, đạo của nó, trùng trùng điệp điệp, đốt cháy tất cả, diệt tuyệt tất cả, không có bất kỳ thứ gì có thể ngăn cản được nó. Đây là đạo hiện ra theo cách thực chất hóa.
Trước đó Kỷ Ninh đã từng xem qua cảnh tượng Tố Phong Đạo Quân bách lưu hợp đạo. Thế nhưng so với đạo hiển hóa thành đầu phi cầm màu đỏ này lại khác biệt ngàn vạn lần. Nếu như nói tình cảnh vị Tố Phong Đạo Quân kia Bách Lưu Hợp đạo là một dòng sông, như vậy phi cầm màu đỏ này sẽ chính là biển lớn mênh mông vô tận.
– Đó là?
Thoáng cái Kỷ Ninh quay đầu nhìn về phía một chỗ khác.
Một thanh trường đao toàn thân màu đen, lưỡi đao rất mỏng, lưỡi đao trực chỉ trời xanh. Thanh trường đao này rất là khổng lồ, hoàn toàn tương xứng với đầu phi cầm màu đỏ kia.
Khí tức hoàn toàn nội liễm, chỗ lưỡi đao mơ hồ bộc phát, khiến cho Kỷ Ninh sinh ra cảm giác sợ hãi đao đạo. Đồng thời cũng mong muốn giết chết tất cả địch nhân ở phía trước.
– Kiếm đạo?
Kỷ Ninh lại thấy được ở trong hư không bên cạnh đao đạo cũng có một thanh kiếm khổng lồ đang lơ lửng. Đây là một thanh kiếm kỳ dị, không có mũi kiếm, chỉ có mũi kiếm vô cùng sắc bén. Kiếm thứ khổng lồ, cũng trực chỉ trời xanh… Kiếm đạo này hoàn toàn rời khỏi sự cực đoan, dùng thành tựu cực cao của Kỷ Ninh trên kiếm đạo đã lập tức nhìn ra. Kiếm thứ chi đạo này hẳn đi theo con đường sau khi Tích Huyết thức và Duy Tâm thức dung hợp lại với nhau.. Mà cũng đã hoàn toàn vượt xa cảnh giới hiện nay của mình, uy năng vô cùng mênh mông.
…
Trong hư không, phi cầm màu đỏ, trường đao màu đen, kiếm thứ, sương mù màu đen, một cai lông vũ, bôn lưu huyết sắc, Thái Dương màu vàng. Một mảnh màu xám bao la mờ mịt, một mảnh quang mang sáng lạn.
Đây là chín loại đạo hiện ra thực chất hóa, uy năng đều đều tương xứng với nhau.
– Đây là …
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn về phía trời xanh ngay phía trên.
Phía trên bầu trời đang có một bàn tay cực lớn, ngón tay của bàn tay vô cùng nhỏ, móng tay sắc bén, tạo thành hình trảo! Một trảo này mang theo khí tức chí cao vô thượng tuyệt đối bá đạo, bao phủ trời xanh. Chỉ cần nhìn thì Kỷ Ninh đã cảm thấy được linh hồn run rẩy. Thậm chí vốn chín đầu đạo kia hiện ra so sánh với bàn tay này… Cũng chênh lệch nghìn vạn dặm.
Nếu như nói chín đầu đạo kia, mỗi một cái đều giống như hải dương mênh mông.
Như vậy bàn tay lớn này, chính là Tinh không vô tận, so với bọn hắn còn cường đại hơn ngàn vạn lần.
– Xem có hiểu được không?
Nam tử mặc trường bào màu đen ở bên cạnh thấy Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn, hắn lập tức mở miệng hỏi.
– Không hiểu.
Kỷ Ninh đè xuống sự kích động trong lòng, trước tiên dừng lại quan sát, những đạo này hiện ra, trợ giúp đối với hắn quả thực rất lớn:
– Bất quá vãn bối có thể nhìn ra, Ba Lâm Chí Tôn vô cùng am hiểu trảo pháp, uy năng to lớn, quả thực vượt quá tưởng tượng.
– Hừ hừ.
Nam tử mặc trường bào màu đen cười nói:
– Chủ nhân Ba Lâm Chí Tôn của ta, trước đó rất lâu chính là bằng vào trảo đạo mà trở thành Chúa Tể! Chẳng qua là kẹt lại ở cấp độ Chúa Tể, khó có thể đột phá, cho nên chủ nhân nhà ta mới bắt đầu tìm hiểu đạo khác. Vì vậy mới đem thời gian nhất đạo, không gian nhất đạo, kiếm đạo, đao đạo, hắc ám nhất đạo… tổng cộng là chín loại đạo đều được tìm hiểu. Mà tất cả lại đều đạt đến cấp độ Chúa Tể.
Kỷ Ninh nghe xong không khỏi kinh hãi.
Có thể dựa vào một con đường đạt tới cấp độ Chúa Tể đã đủ đáng sợ rồi. Lại còn đem chín loại đạo khác ngộ ra, đạt đến cấp độ Chúa Tể.
– Tất cả các đạo đều tương thông, sau khi ngộ được, cảm ngộ của chủ nhân đối với trảo đạo cũng càng nhiều. Rốt cuộc, chủ nhân góp ít thành nhiều, một khi đốn ngộ, trảo đạo đã đạt đến cảnh giới một đạo sinh vạn đạo, bước vào cảnh giới Chí Tôn.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói.
– Một đạo sinh vạn đạo?
Kỷ Ninh nghi hoặc.
– Vĩnh Hằng Đế Quân là dùng đạo trở thành Vĩnh hằng, mà Chí Tôn, chính là một đạo sinh vạn đạo.
Nam tử mặc trường bào màu đen giải thích nói:
– Bởi vì mỗi một con đường đi đến cuối cùng cũng có thể tương thông với nhau. Cho nên sau khi trở thành Chí Tôn, rất nhiều đạo chưa từng tìm hiểu khác cũng đương nhiên ngộ ra, cũng đều tự nhiên hiểu ra.
– Giống như chủ nhân của ta vậy. Trảo đạo của người đã đạt đến cấp độ chí cao, một đạo sinh vạn đạo. Người dùng trảo đạo là bản nguyên, sáng tạo ra Dị Vũ Trụ. Mà bản nguyên của Dị Vũ Trụ kia đương nhiên cũng sẽ diễn sinh ra vô số đạo khác.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói.
Kỷ Ninh giật mình.
Lợi hại.
Chung Cực Kiếm Đạo của hắn, nếu như có thể đi đến cuối cùng thì cũng sẽ diễn sinh ra Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, thời không, hắc ám, quang minh… vô số đạo hay sao? Ngẫm lại cũng đã đủ rung động rồi. Đương nhiên nếu muốn diễn sinh ra vô số đạo, như Chung Cực Kiếm Đạo của hắn phải rất mạnh a.
– Từ Chúa Tể đến Chí Tôn, một bước này quả thật quá khó khăn.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
– Tốt rồi, những tứ nên nói cho ngươi ngươi cũng đã biết. Bây giờ ngươi an tâm xem đi, mau chóng ghi tạc tất cả những thứ này vào trong lòng. Như vậy mặc dù rời khỏi nơi đây thì ngươi cũng có thể thời thời khắc khắc tìm hiểu a.
– Được.
Kỷ Ninh gật đầu.
Chương 1442:
Trước tiên phải ghi nhớ.
Chỉ là nếu muốn ghi nhớ lại vô cùng khó, bởi vì đạo của Chí Tôn, quá mức không thể tưởng tượng được nổi. Mặc dù muốn ghi nhớ ấn tượng này thì cũng giống như phàm nhân muốn ghi nhớ trăm triệu văn tự vậy. Tuy rằng vô cùng khó… Thế nhưng Kỷ Ninh lại hiểu rõ, nhất định phải ghi nhớ, bởi vì mình cũng không thể một mực ở lại chỗ này. Chỉ có nhớ kỹ thì mới có thể tùy thời tìm hiểu được.
– Tiền bối.
Kỷ Ninh nhịn không được nói:
– Vãn bối có một thỉnh cầu.
– Thỉnh cầu?
Nam tử mặc trường bào màu đen nghi hoặc, nói:
– Nói một chút coi.
– Vãn bối có một hảo hữu chí giao, cũng là Đạo Quân đỉnh phong, không biết hắn có thể xem chỉ dẫn về đạo này hay không?
Kỷ Ninh nói.
Chỉ dẫn về đạo này có lẽ sẽ có trợ giúp đối với ngộ đạo, sẽ không quá khoa trương.
Nhưng trong năm tháng dài dòng buồn chán, trong lúc vô tri vô giác sẽ thay đổi, làm ảnh hưởng đến Tu hành giả. Bởi vì nó tựa như một chiếc đèn, chỉ dẫn ra con đường đi thông tới Chí Tôn. Lúc tu hành, trong lòng sẽ không có nghi hoặc. Kỷ Ninh và Cửu Trần cùng sinh cùng tử, đương nhiên hắn cũng muốn giúp đỡ Cửu Trần một chút.
– Đạo Quân đỉnh phong?
Nam tử mặc trường bào màu đen cười nhạo nói:
– Tiểu gia hỏa, trước đó ta cũng đã sớm nói rồi.. Ta không nhìn trúng Đạo Quân a, bình thường đều là người lợi hại tương đương với Vĩnh Hằng Đế Quân thì mới có thể lọt vào mắt của ta a! Mà ngươi không có mượn Vũ Trụ chi bảo đã có thể so sánh được với Đạo Quân đỉnh phong, thậm chí còn mạnh hơn nhiều. Như vậy ta đây mới đặc biệt cho ngươi một cơ hội, về phần Đạo Quân đỉnh phong bình thường, thì thôi đi a.
– Thôi?
Kỷ Ninh có chút gấp, thế nhưng hắn lại không biết nên khuyên bảo như thế nào.
– Không phải lòng ta hung ác.
Nam tử mặc trường bào màu đen lắc đầu nói:
– Tu hành giả tu hành, cửa ải khó lớn nhất… Chính là hợp đạo!
– Từ Chúa Tể đến Chí Tôn, độ khó có lẽ không thua gì hợp đạo. Thế nhưng ít nhất sẽ không có nguy hiểm tử vong.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
– Muốn hợp đạo, chẳng những rất khó, còn rất nguy hiểm. Bởi vì một thất bại thì nhất định sẽ thân tử đạo tiêu.
– Cho nên…
– Mặc dù toàn bộ văn minh Tu hành giả, đối với Đạo Quân cũng không phải quá là để ý a. Bởi vì mỗi một thời đại, đều có một đám Đạo Quân mới sinh ra đời, một đám Đạo Quân cũ sẽ chết đi. Người có thể từ Đạo Quân đỉnh phong một bước lên trời, trở thành Chúa Tể cuối cùng lại ít càng thêm ít.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
– Cho nên trên người Đạo Quân đỉnh phong, không nên tiêu phí khí lực quá lớn a.
Kỷ Ninh bất đắc dĩ, cũng thừa nhận đối phương nói có đạo lý.
Cương vực vô tận tới hiện tại cũng mới chỉ có ba gã Chúa Tể! Có thể tưởng tượng được nhóm Đạo Quân đỉnh phong hiện nay, Tửu Thánh, Hiểu Mộng Đạo Quân, Lê Tinh Cung chủ, Quang Minh Vương… kể cả mình ở bên trong cũng vậy. Chỉ sợ có thể xuất hiện một vị Chúa Tể đã là đại vận. Hoặc giả có thể tất cả sẽ chết a.
– Ngươi bởi vì đủ đặc thù, một khi hợp đạo thành công, tuyệt đối sẽ cường đại hơn so với Chúa Tể bình thường.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
– Cho nên ta mới cho ngươi cơ hội, các Đạo Quân đỉnh phong khác thì không cần nhiều lời với ta.
– Mọi sự vạn vật, luôn luôn có một đường cơ duyên.
Kỷ Ninh nhịn không được nói.
Nam tử mặc trường bào màu đen khẽ giật mình, những lời này đã làm xúc động tới hắn, đây là thứ mà tất cả Tu hành giả đều thờ phụng, không có chuyện gì là đúng tất cả. Bởi vì tất cả đều có một đường cơ duyên.
– Ha ha, ngươi nói cũng đúng.
Nam tử mặc trường bào màu đen đã bị xúc động, nhếch miệng nở nụ cười:
– Như vậy ta đây sẽ cho người bạn tốt kia của ngươi một cơ hội.
– Thật sao?
Kỷ Ninh kinh hỉ.
– Chỉ cần hắn không sử dụng bất luận ngoại lựcv, cũng không được sử dụng Vũ Trụ chi bảo, dùng sức một mình đi bắt một Khôi Lỗi Đế cấp. Như vậy ta sẽ để cho hắn đến tìm hiểu.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói.
Kỷ Ninh nghe vậy lập tức khẽ giật mình.
Bắt Khôi Lỗi Đế cấp? Trong di tích Tây Tư tộc này, Khôi Lỗi Đế cấp yếu nhất cũng đều là cấp độ Đạo Quân đỉnh phong. Cửu Trần giáo chủ muốn dựa vào bản thân bắt, quá khó khăn a.
– Đây là một đường cơ duyên.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
– Cơ duyên ta đã cho, hắn làm được, như vậy ta sẽ cho hắn cơ duyên. Không làm được… Cũng không có cách nào khác. Đạo Quân đỉnh phong không có một chỗ xuất sắc thì ta căn bản sẽ không nhìn trúng.
– Vâng, tạ ơn tiền bối.
Kỷ Ninh không dám được một tấc lại muốn tiến một thước, hắn lập tức nói:
– Vị hảo hữu này của ta ở ngay trong Động thiên pháp bảo mà ta tùy thân mang theo, vậy…
– Ta sẽ đưa ngươi đi ra ngoài, ngươi sắp xếp bằng hữu ngươi cho thỏa đáng, về sau ngươi lại đi vào nữa.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói.
– Vâng.
Kỷ Ninh đáp.
Nam tử mặc trường bào màu đen vung tay áo lên, sưu một cái, Kỷ Ninh lập tức bay ngược về phía sau, lập tức có cảm giác không gian biến ảo.
…
Trong miệng dị thú sư tử kia, Kỷ Ninh nhỏ bé giống như con kiến từ đó nhanh chóng bay ra, sau khi bay ra lại khôi phục lại mức độ lớn nhỏ như bình thường.
Cái miệng sư tử vẫn mở ra như trước, chưa từng nhắm lại, tùy thời có thể đi vào.
Sưu.
Kỷ Ninh vung tay lên, cho Cửu Trần giáo chủ đi ra.
– Bắc Minh, thế nào rồi?
Sau khi Cửu Trần đi ra đã hỏi, đồng thời hắn cũng nhìn về phía bốn phía. Lập tức chấn kinh:
– Đây là nơi nào, sao lại là một mảnh phế tích vậy? Từ một ít đường vân điêu khắc phía xa xa xem ra. Huyền diệu như vậy, nơi này chính là chỗ bí ẩn kai sao? Chung quanh không có những người khác. Vậy ba vị Tộc trưởng của ba đại gia tộc đâu rồi?
– Đừng nóng vội đừng nóng vội.
Kỷ Ninh nói:
– Nghe ta từ từ nói.
Kỷ Ninh bắt đầu từ đầu nói về, chuyện về Chí Tôn chi địa cũng có nói qua.
– Vị tiền bối kia đã nói, để cho ngươi không sử dụng bất luận ngoại lực gì. Cũng không sử dụng Vũ Trụ chi bảo, sức một mình đi bắt một cỗ Khôi Lỗi Đế cấp.
Kỷ Ninh bất đắc dĩ nói:
– Chỉ có như vậy, mới có thể cho phép ngươi đi vào.
– Chí Tôn? Một đạo sinh vạn đạo? Ngẫm lại cũng quá không thể tưởng tượng nổi a.
Chương 1443:
Cửu Trần giáo chủ kích động:
– Ha ha, ta nói ai lợi hại như vậy, hóa ra là Chí Tôn đã hủy diệt nơi này. Bắc Minh, lần này cám ơn ngươi. Có thể có được một đường cơ duyên cũng đã không tệ rồi, ta sẽ dốc sức liều mạng. Dùng thực lực của ta, vẫn có một tia hi vọng bắt được Khôi Lỗi Đế cấp a.
– Đúng vậy.
Kỷ Ninh gật đầu.
Cửu Trần, ở trên phương diện thực lực so với ba đại tộc trưởng còn yếu nhược hơn một cấp độ! Ba đại tộc trưởng, một đấu một cũng có thể bắt được một Khôi Lỗi Đế cấp.
Bất quá Cửu Trần cũng có ưu thế, Cửu Trần Đạo còn huyền diệu hơn nhiều, cuối cùng cảnh giới của ba đại tộc trưởng quá thấp, chiêu thức công kích quá vụng về. Như thực lực của Kỷ Ninh và ba đại tộc trưởng tương đương. Chỉ là hắn bị sáu cỗ Khôi Lỗi Đế cấp vây công, lại có thể đơn giản bắt ba cỗ Khôi Lỗi Đế cấp. Đây cũng là bởi vì thực lực cua Kỷ Ninh viễn siêu Khôi Lỗi Đế cấp, ngay cả phương diện cảnh giới cũng đã viễn siêu.
– Ngươi đi đi, không cần lo lắng cho ta. Ha ha, ba đại tộc trưởng đã chết rồi, không có ai có thể uy hiếp được ta nữa.
Cửu Trần nói.
– Nhớ kỹ, chớ tới gần chỗ sâu nhất kia.
Kỷ Ninh nói.
– Yên tâm, ngươi nói ngươi ỷ vào bảo vật mới có thể trốn chạy để khỏi chết, ta cũng có vật bảo vệ tính mạng a.
Cửu Trần chế nhạo nói:
– Huống chi ta cũng sẽ không chạy xa như thế, ta chỉ đối phó với Khôi Lỗi Đế cấp tầm thường là được rồi.
– Đúng vậy, tất cả mọi sự nên cẩn thận.
Kỷ Ninh xong lập tức bay đi về phía miệng của dị thú điêu khắc sư tử kia, thân thể từ từ thu nhỏ lại, tiến vào trong cái miệng của sư tử.
– Tiểu gia hỏa… Vị hảo hữu của ngươi tranh cho ngươi một đường cơ duyên. Đành phải nhìn xem ngươi có thể nắm chặt được hay không. Nếu như bắt được một Khôi Lỗi Đế cấp, chỉ cần là người ưu tú trong các Đạo Quân đỉnh phong cũng đã có thể làm được.
Trong miệng sư tử phát ra thanh âm mênh mông cuồn cuộn, tiếp đó miệng nó khép lại.
Cửu Trần cung kính nói:
– Vâng, tiền bối.
Tiếp theo trong mắt hắn bắn ra quang mang, hắn hiểu vị tiền bối kia nói rất đúng. Người ưu tú như tầng thứ Quang Minh Vương, ỷ vào ưu thế bên trên tốc độ thực sự có thể bắt được một Khôi Lỗi Đế cấp. Như Lê Tinh cung chủ có lẽ cũng có thể làm được.
– Nhất định ta cũngcó thể làm được.
Tiếp đó Cửu Trần bắt đầu đi tìm những Khôi Lỗi Đế cấp đã trốn đi kia.
…
Cửu Trần ở bên ngoài, bắt đầu giao thủ với các Khôi Lỗi Đế cấp.
Kỷ Ninh thì ở bên trong dị thú Động thiên, xem đạo mà Chí Tôn để lại. Bởi vì Pháp đàn huyền diệu, cho nên mượn nhờ pháp đàn thì Kỷ Ninh mới có hi vọng nhớ kỹ. Nếu không, Đạo này đã hoàn toàn vượt quá phạm trù mà Kỷ Ninh có thể ghi nhớ. Cho nên Kỷ Ninh cũng không thể sử dụng bảo vật thời gian, trốn ở bên trong bảo vật thời gian sẽ không có cách nào mượn nhờ hiệu quả của pháp đàn một cách hoàn mỹ a.
– Thật sự là lợi hại.
– Chín đạo, tăng thêm trảo đạo. Lúc còn là Chúa Tể lúc, Ba Lâm Chí Tôn đã ngộ ra mười loại đạo đạt tới cấp độ Chúa Tể. Khó trách cuối cùng lại có thể trở thành Chúa Tể.
Kỷ Ninh càng cảm thụ, càng ghi nhớ thì lại càng khâm phục thêm.
Trí nhớ về mười loại đạo trong đầu hắn cũng dần dần trở nên rõ ràng.
Chuyện hắn muốn làm, chính là đem những thứ trước mắt, ghi nhớ toàn bộ vào trong đầu.
Thời gian trôi qua.
Năm thứ nhất, Kỷ Ninh đã hoàn toàn ghi nhớ Kiếm đạo, thậm chí bởi vì cảm giác Kiếm đạo mà Ba Lâm Chí Tôn sơ ngộ ra là Tích Huyết thức và Duy Tâm thức dung hợp với nhau. Cho nên trong quá trình Kỷ Ninh ghi nhớ, không ngờ trong lúc bất tri bất giác, Tích Huyết thức đã đột phá đạt đến tầng thứ tư!
Chủ yếu là Chung Cực Kiếm đạo ngũ của Kỷ Ninh ở bên trong Xích Ba điện, Tích Huyết thức vốn đã có tiến bộ rất lớn. Lần này bị đạo của Chí Tôn ảnh hưởng, cùng với xúc động về Chí Tôn Kiếm đạo, cho nên trực tiếp đạt tới tầng thứ tư.
Lại tốn mất ba mươi năm, tám đầu đạo khác cũng đã được ghi nhớ.
Từ đó, chín đầu đạo cấp độ Chúa Tể này, Kỷ Ninh đều đã nhớ kỹ.
Về sau Kỷ Ninh bắt đầu ngẩng đầu nhìn lên bàn tay tạo thành trảo cực lớn ở trên không trung. Một tay che trời, mênh mông như là tinh không vô tận, chí cao vô thượng, một đạo sinh vạn đạo… Chỉ cần tận mắt nhìn thấy thì Kỷ Ninh đã từ bên trong trảo đạo này cảm nhận được nước suối róc rách, thấy hỏa diễm hừng hực, thấy đao quang kiếm ảnh, thấy nhân quả dây dưa…
Một đạo sinh vạn đạo.
Hạch tâm là Trảo đạo, phải nhớ kỹ, chuyện này đối với Kỷ Ninh quá khó khăn.
…
Ngộ đạo, không biết năm tháng trôi qua.
Kỷ Ninh hoàn toàn lặng lẽ nhìn lên một trảo cực lớn ở trên không trung. Hắn không ngừng nhớ kỹ, mượn nhờ sự thần kỳ của pháp đàn, hắn một khắc cũng không ngừng tìm hiểu. Chẳng những là bản thân hắn, còn có nguyên thần thứ hai cùng với pháp thân, đều cố gắng ghi nhớ. Nguyên thần thứ hai có Ly Hợp Thạch Phủ Hương Lô hỗ trợ, tốc độ ghi nhớ cũng có được ba thành của bản tôn.
Hiển nhiên pháp đàn là thứ chuyên môn dùng để phụ trợ, cho nên phương diện phụ trợ ghi nhớ cực kỳ lợi hại.
Sưu.
Một thiếu niên mặc một bộ áo bào trắng, khoanh chân ngồi ở bên trên pháp đàn trên hư không, chung quanh có chín cái cột trụ vờn quanh.
Năm tháng dài dòng buồn chán không có để lại bất kỳ dấu vêt nào trên người hắn.
– Nhớ kỹ.
Kỷ Ninh nhắm mắt lại, trong đầu hiện ra chín đầu đạo cấp độ Chúa Tể, cùng với bàn tay lớn mênh mông tạo thành trảo kia! Những thứ hiện ra bên ngoài này đã được hắn hoàn toàn ghi nhớ vào trong lòng. Đương nhiên những thứ này cũng chỉ là bên ngoài nhất mà thôi… Cho nên thứ này cũng chỉ có thể coi là chỉ dẫn mà thôi!
Kỳ thật như vậy cũng đã đủ rồi, Kỷ Ninh rất rõ ràng, mỗi một Tu hành giả đều có đường của riêng mình. Chỉ cần có chỉ dẫn là đủ rồi, nếu như mạnh mẽ học theo Chí Tôn đạo, chỉ sợ ngược lại sẽ làm ảnh hưởng tới con đường của mình.
Kỷ Ninh đứng lên.
– Ha ha ha… Một ức hai ngàn vạn năm, ngộ tính của ngươi quả nhiên không tệ, ngắn như vậy đã nhớ kỹ.
Bên cạnh hắn lập tức hiện ra nam tử mặc trường bào màu đen.
– Cửu Trần hắn.
Kỷ Ninh nhìn về phía bốn phía, chung quanh không có thân ảnh của những người khác.
– Huynh đệ kia của ngươi vẫn còn chém giết cùng Khôi Lỗi Đế cấp. Ta thấy những năm này hắn cũng có chút tiến bộ, nếu như có thể đột phá thì có lẽ sẽ có hy vọng bắt được Khôi Lỗi Đế cấp a.
Chương 1444:
Nam tử mặc trường bào màu đen cười nói:
– Bắc Minh, dựa theo chủ nhân của ta phân phó. Người có thể đi vào đây tìm hiểu ghi nhớ, ta sẽ căn cứ vào biểu hiện của bọn hắn mà tặng cho bọn hắn một kiện bảo vật.
– Tặng một kiện bảo vật?
Hai mắt Kỷ Ninh sáng ngời.
– Lúc trước chủ nhân Ba Lâm Chí Tôn của ta an bài như vậy cũng là lo lắng chiến bại, cho nên mới cố gắng giúp trợ các Tu hành giả lần nữa quật khởi.
Nam tử mặc trường bào màu đen nói:
– Bây giờ chúng ta sẽ đi ra ngoài, chiến đấu cùng với những Khôi Lỗi Tây Tư tộc để lại kia a. Để ta nhìn thực lực của ngươi như thế nào. Nếu biểu hiện của ngươi càng tốt thì bảo vật ta tặng cùng cũng sẽ càng tốt.
Kỷ Ninh có chút mong đợi.
– Đi thôi, để cho ta xem, một gã Đạo Quân rốt cuộc có thể mạnh tới cấp độ gì a.
Nam tử mặc trường bào màu đen có chút chờ mong, sau khi cưỡng ép ghi nhớ Chí Tôn Đạo thực chất hóa. Một khi chiến đấu sẽ nhanh chóng hấp thu cảm ngộ làm cho thực lực tăng lên. Dùng một ức hai ngàn vạn năm để ghi nhớ, sau đó sẽ là một thời kỳ bộc phát thực lực.
Bất quá theo nam tử mặc trường bào màu đen này thấy, có lẽ Bắc Minh Đạo Quân này cách cực hạn của Đạo Quân càng ngày càng gần a, muốn tăng lên chỉ sợ sẽ rất có hạn.
– Đương nhiên vãn bối sẽ cố gắng hết sức.
Kỷ Ninh nói.
Sưu.
Sau đó nam tử mặc trường bào màu đen vung tay áo, không gian chấn động bao phủ Kỷ Ninh, trực tiếp đưa Kỷ Ninh ra khỏi động thiên, ra đến di tích của Tây Tư tộc ở bên ngoài.
Trong phế tích quần cung điện liên miên không ngớt, liếc mắt nhìn không thấy được cuối cùng.
– Nơi này đã từng có hơn ba vạn tên Tây Tư tộc chính thức sinh hoạt.
Kỷ Ninh nhìn phế tích trước mắt này, có chút cảm khái:
– Thật không biết, Tây Tư tộc chính thức và Tu hành giả rốt cuộc có gì khác nhau a.
– Bắc Minh.
Phía xa xa vang lên một đạo thanh âm kinh hỉ, chỉ thấy có một đạo lưu quang nhanh chóng bay tới rồi đáp xuống, chính là Cửu Trần.
– Cuối cùng ngươi cũng đã đi ra, những năm này ta một mình ngốc nghếch chiến đấu ở đây a.
Vẻ mặt Cửu Trần giáo chủ tràn ngập vẻ vui mừng.
– Ngươi làm cho ta thất vọng, lâu như vậy cũng không có bắt được một đầu Khôi Lỗi Đế cấp a.
Kỷ Ninh nói.
– Không thể trách ta được nha. Ta tìm hiểu một ít vết cào để lại ở trong phế tích cung điện, cũng có một ít tiến bộ.
Cửu Trần vội vàng nói:
– Nhưng mà Khôi Lỗi Đế cấp ở nơi này có trên trăm cỗ, mà lại trốn ở dưới cấm chế còn sót lại của Tây Tư tộc, ta căn bản không có cách nào cường công được. Chỉ có thể chờ cơ hội… Có một lần, thiếu chút ta đã bắt được một đầu Khôi Lỗi Đế cấp rồi. Thế nhưng lúc đó lại có Khôi Lỗi Đế cấp khác ra ngoài hỗ trợ.
Kỷ Ninh hiểu rõ.
Đám Khôi Lỗi sẽ không ngốc nghếch để một với một! Thấy tình thế không ổn sẽ có các Khôi Lỗi khác hỗ trợ! Cho nên cho dù ba đại gia tộc trải qua nhiều đời tích lũy, thế nhưng Khôi Lỗi Đế cấp của mỗi một gia tộc vẫn chỉ có vài đầu như trước.
– Ta có một suy nghĩ.
Kỷ Ninh lập tức truyền âm nói kế hoạch của mình.
Cửu Trần nghe vậy hai mắt sáng lên:
– Ha ha…
– Chuyện ta có thể làm cũng chỉ có như vậy mà thôi, nếu như ngay cả như vậy mà ngươi cũng không bắt được Khôi Lỗi Đế cấp. Như vậy ta cũng không có biện pháp.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
– Yên tâm đi.
Cửu Trần lập tức nhớ tới cái gì đó, lập tức nói:
– A, đúng rồi, thiếu chút nữa ta quên nói. Ta chiến đấu ở trong phế tích cung điện lâu như vậy cũng đã phát hiện ra rất nhiều địa phương nguy hiểm ở bên trong phế tích cung điện này. May mà ta có Bất Tử Chi Thân, nếu không chỉ sợ mạng nhỏ cũng đã bị mất. Đây là ta địa đồ đánh dấu những chỗ có địa phương nguy hiểm mà ta phát hiện ra. Ta đã sớm chuẩn bị tốt, chỉ chờ ngươi đi ra là đưa mà thôi.
Nói xong Cửu Trần ném ra một quyển trục cho Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh tiếp nhận rồi mở ra xem xét, bố cục của cung điện rất kỹ càng, bên trên có đánh dấu mọi chỗ nguy hiểm. Sắc mặt của Kỷ Ninh có chút vui mừng, nếu như không có phần địa đồ này thì hắn sẽ phải cẩn thận từng li từng tí, phải lục lọi rất lâu mới có thể biết rõ nguy hiểm a.
– Đi, bắt Khôi Lỗi đi.
Kỷ Ninh nói.
– Đi.
Cửu Trần cũng tràn ngập chiến ý.
…
Trải qua hơn một tháng, Cửu Trần đã tìm được cơ hội, đáng chém giết với một đầu Khôi Lỗi Đế cấp.
Sưu sưu.
Sóng biển mãnh liệt vờn quanh trăm vạn dặm chung quanh, nửa người trên của Cửu Trần giáo chủ hiện ra. Nguy nga cao lớn, cầm trong tay một thanh trường côn, trường côn giống như nước chảy không ngớt, hết sức ảo diệu.
Mặc cho Khôi Lỗi Đế cấp đấu như thế nào thì trường côn của Cửu Trần giáo chủ vẫn ở chung quanh đầu Khôi Lỗi kia. Khiến cho đầu Khôi Lỗi kia dù làm như thế nào cũng không chạy thoát được.
– Côn pháp của Cửu Trần trước đó rất là hung hãn bạo lực. Thế nhưng bây giờ đã trở nên nhu hòa hơn rồi.
Kỷ Ninh ở chỗ xa xa đang duy trì Vô Ảnh độn thuật xem cuộc chiến khẽ gật đầu, có thể vừa cương vừa nhu. Như vậy lúc chiến đấu mới có thể càng mạnh hơn nữa.
– Tuy nhiên không có cách nào hoàn toàn đánh bại đầu kia Khôi Lỗi, nhưng lại khiến cho đầu kia Khôi Lỗi trốn không thoát, thời gian dài, đầu kia Khôi Lỗi năng lượng tiêu hao hầu như không còn. Thì ra là thân bại thời điểm.
Kỷ Ninh đã suy đoán được một màn sắp xảy ra kế tiếp rồi.
Rất nhanh
– Nhanh!
Đầu Khôi Lỗi Đế cấp kia rốt cục phát ra tiếng tru cầu cứu.
Sưu.
Sưu.
Trận đại chiến này đã sớm hấp dẫn một ít đám Khôi Lỗi khác chú ý, nghe được tiếng cầu cứu của hảo hữu, lập tức có hai đầu Khôi Lỗi Đế cấp vọt ra, bắn thẳng về phía Cửu Trần.
Kỷ Ninh nhếch miệng cười cười.
– Đến rồi.
Kỷ Ninh lập tức hóa thành một đạo lưu quang, tốc độ rõ ràng đã trực tiếp tăng vọt, đột phá lên gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo, nghênh đón về phía hai gã Khôi Lỗi Đế cấp kia. Trước khi quan sát chỉ dẫn của Chí Tôn đạo. Tốc độ của Kỷ Ninh cũng đã gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo. Thế nhưng từ khi Tích Huyết thức đạt tới tầng thứ tư, uy lực của Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết lại gia tăng lên lên gấp đôi.
Đạo tăng lên, khiến cho Kỷ Ninh có thể thể ngộ thêm nữa, rốt cục tốc độ phi hành cũng đã đột phá bình cảnh gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo.
– Là ai?
– Sao lại đột nhiên xuất hiện một người như vậy chứ.
Hai gã Khôi Lỗi Đế cấp đang chuẩn bị trợ giúp đều có chút kinh hãi, trước đó Kỷ Ninh một mực duy trì Vô Ảnh độn thuật cho nên hai bọn chúng cũng không có phát hiện ra được.
Chương 1445:
– Đánh.
– Bên trên.
– Chư vị huynh đệ, đến hỗ trợ.
Hai gã Khôi Lỗi Đế cấp này vừa mới ban đầu kinh ngạc, sau đó cũng trở nên bình tĩnh. Ba đại tộc trưởng liên thủ cũng rất khó có thể bắt lấy bọn hắn, bọn hắn sợ cái gì cơ chứ?
Lập tức các Khôi Lỗi khác đang xem cuộc chiến ở phía xa xa lại có đầu bắt đầu xông ra ngoài.
Sưu.
Giờ phút này Kỷ Ninh đã giết đến trước mặt hai cỗ Khôi Lỗi Đế cấp này.
Ba đầu sáu tay, sáu thanh Bắc Hồng kiếm.
Sưu! Sưu! Sưu!…
Từng đạo kiếm hình sương mù dùng tốc độ cực nhanh bắn ra. Hiện tạ uy năng của Chung Cực Kiếm Đạo Tích Huyết đã bạo tăng lên gấp đôi, khiến cho tốc độ của một thức này lại nhanh hơn nữa! Hai gã Khôi Lỗi Đế cấp hoảng sợ vội vã ngăn cản, thế nhưng ngay cả kiếm của Kỷ Ninh cũng không có nhìn thấy thì kiếm quang của Kỷ Ninh cũng đã hóa thành từng sợi chỉ, quấn chặt hai người bọn họ thành từng vòng.
– Thu.
– Thu.
Hai Khôi Lỗi Đế cấp này cũng không có bất tử chi thân, rất dễ dàng đã bị Kỷ Ninh cưỡng ép thu đi.
– Cái gì.
– Làm sao có thể?
Năm đầu Khôi Lỗi Đế cấp từ phương hướng khác lao tới hỗ trợ cùng với một đầu Khôi Lỗi Đế cấp đang chém giết cùng với Cửu Trần đều sợ tới mức kinh hãi.
Trong nháy mắt đã trói buộc được hai đầu Khôi Lỗi Đế cấp?
Làm sao có thể đáng sợ như vậy cơ chứ?
Bọn hắn lại không biết, tuy rằng thực lực của ba đại tộc trưởng rất mạnh. Thế nhưng tốc độ công kích cũng chỉ có gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo mà thôi, chiêu thức cũng vụng về, muốn ngăn cản đương nhiên sẽ rất dễ dàng. Thế nhưng Kỷ Ninh thì khác, đầu tiên kiếm của Kỷ Ninh rất nhanh! Hắn so với những Khôi Lỗi Đế cấp này còn nhanh hơn nhiều. Tiếp theo kiếm pháp lại quỷ dị khó lường, đương nhiên vừa mới đối mặt mới có thể bắt lấy được bọn hắn.
Đừng nói là hai đầu, chính là năm sáu đầu đồng thời vây công thì Kỷ Ninh cũng có thể đơn giản trong nháy mắt bắt được ba năm đầu, về sau lại bắt tiếp số còn lại. Đây là chỗ lợi hại của Kỷ Ninh!
Sưu.
Sau khi Kỷ Ninh thu hai đầu Khôi Lỗi Đế cấp, hắn quay đầu nhìn về phía các Khôi Lỗi Đế cấp đang vọt tới trợ giúp khác.
– Không tốt.
– Trốn.
– Chớ ngạnh kháng cùng hắn.
Những Khôi Lỗi Đế cấp này đều bị dọa sợ, thực lực của bọn hắn đều là tương đương với nhau. Hai hai đầu Khôi Lỗi vừa mới đối mặt đã bị bắt, bọn hắn đâu có thể đối phó được cơ chứ? Đương nhiên mới khiến cho cả đám hoảng sợ lui bước.
– Đạo Quân này thật là lợi hại, thật là đáng sợ, so với ba đại tộc trưởng còn đáng sợ hơn.
– Làm sao bây giờ?
– Sợ là mười cỗ Khôi Lỗi chúng ta liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn, sẽ chỉ bị hắn tùy ý bắt xuống mà thôi. Ta cảm thấy chúng ta tối thiểu phải có hơn ba mươi cỗ cùng nhau liên thủ thì mới có thể diệt được hắn a.
Lập tức những Khôi Lỗi này nhanh chóng lui về trong một ít cấm chế còn sót lại. Những cấm chế còn sót lại này, Kỷ Ninh và Cửu Trần không dám đụng vào. Thế nhưng những Khôi Lỗi này đều là của Tây Tư tộc, sẽ không công kích bọn hắn.
– Chư vị, mau chóng liên thủ.
Những Khôi Lỗi này nhanh chóng thương nghị.
Chủ yếu là phạm vi phế tích cung điện quá lớn, các Khôi Lỗi phân tán ở mọi chỗ, khoảng cách lẫn nhau cách xa nghìn vạn dặm, thậm chí khoảng cách còn trên ức dặm. Cho nên nếu muốn tập hợp lại cũng cần phải có chút thời gian. Trong thời gian ngắn hoảng sợ tụ tập sẽ chỉ để cho Kỷ Ninh đánh bại từng cỗ a.
Vì vậy…
Bởi vì Kỷ Ninh vờn chung quanh chiến trường của Cửu Trần giáo chủ. Cho nên mười đầu Khôi Lỗi Đế cấp gần đây cũng sợ tới mức không dám trợ giúp. Cửu Trần giáo chủ tốn thời gian uống cạn một chung trà, rốt cục cũng đã khiến cho năng lượng của tên Khôi Lỗi Đế cấp kia tiêu hao hầu như không còn, trực tiếp bị bắt xuống. Kỳ thật như một ít Khôi Lỗi Đế cấp có được bất tử chi thân, sở dĩ bị ba đại gia tộc bắt đi khôngít, cũng là dựa vào phương pháp này a.
Chỉ cần chiến đấu thì sẽ phải tiêu hao năng lượng.
Đám Khôi Lỗi không có Linh Đan, tốc độ khôi phục của bản thân cũng không bằng các Tu hành giả! Thời gian chiến đấu ngắn thì còn khá tốt, một khi đánh lâu dài, lại không có biện pháp thoát đi, đợi đến khi năng lượng tiêu hao hầu như không còn cũng sẽ bị bắt xuống.
– Rốt cục cũng đã bắt được.
Cửu Trần kích động.
– Chúc mừng.
Kỷ Ninh cũng bay tới.
– Ngươi ngăn cản những Khôi Lỗi kia làm cho ta mới có thể bắt được, như vậy có thể được tán thành hay không a?
Cửu Trần có chút lo lắng.
Kỷ Ninh cười nói:
– Vị tiền bối kia chỉ nói là không dùng ngoại lực, bảo vật như Vũ Trụ chi bảo. Chỉ dựa vào sức một mình bắt một cỗ Khôi Lỗi Đế cấp. Vừa rồi đích thật là người dựa vào sức một mình để bắt a. Có lẽ sẽ không có vấn đề, đến hỏi đi.
– Được.
Cửu Trần có chút tâm thần bất định, bay đi về phía pho tượng dị thú kia.
Vị tiền bối là chi linh của dị thú Động thiên pháp bảo kia cũng không ngăn cản, mà để cho phép Cửu Trần tiến vào.
– Ha ha…
Kỷ Ninh cũng cười nói:
– Có cơ duyên này, tương lai khả năng Cửu Trần huynh hợp đạo thành công lại thêm một ít a.
Hợp đạo, rất khó khăn.
Tất cả cơ duyên đều cố gắng nắm chặt, bản thân Kỷ Ninh không có nắm chắc việc hợp đạo, cho nên cũng hi vọng hảo hữu sinh tử của mình có thể thành công.
– Khôi Lỗi Đế cấp sao? Đến đây đi.
Kỷ Ninh tràn ngập chiến ý, lại một lần nữa giết qua, bắt những Khôi Lỗi này là một mặt. Một mặt khác là Kỷ Ninh cũng cảm giác theo chiến đấu, thể ngộ của hắn đối với Chung Cực Kiếm đạo ngũ thức, đặc biệt là cảm giác đối với Duy Tâm thức cách thời điểm đạt tới tầng thứ tư chỉ thiếu một chút nữa. Hiển nhiên có trí nhớ Chí Tôn đạo chỉ dẫn. Trải qua một ức hai ngàn ngàn vạn năm đã khiến cho Kỷ Ninh có tích lũy hùng hậu.
Trong Dị Thú Động thiên.
Phía trên Pháp đàn, Cửu Trần khoanh chân mà ngồi, nhìn bàn tay cực lớn trên bầu trời, đang tạo thành trảo ấn bao phủ, trấn áp tất cả.
Sưu.
Cửu Trần thở phào một hơi, nhắm mắt lại, khóe miệng tươi cười:
– Thành, chuyện ta hợp đạo, cuối cùng cũng có chút hi vọng rồi.
Lần trước dùng Động Minh ngọc phù, Cửu Trần đã từng cảm ứng qua quá trình Hợp đạo một lần. Tuy rằng chỉ cảm thụ được một bộ phận, thu hoạch cũng đã rất lớn. Thế nhưng hắn vẫn không có nắm chắc hợp đạo như trước.
Mà bây giờ, hắn đã nhìn thấy được hi vọng.