Kiếm Đạo Độc Thần Audio Podcast
Tập 523 [Chương 2613 đến 2617]
❮ prevnext ❯Chương 2613: Tông môn chi biến (Thượng)
– Ta cũng cho rằng như vậy. Hẳn là bản thân Chân Kiếm hầu có đủ thực lực cường đại. Lúc ấy hắn có thể chống lại, thậm chí chém giết Thánh cấp lục tinh chủ yếu là thực lực bản thân hắn đủ cường đại. Cũng không phải toàn bộ đều mượn nhờ bộ khải giáp đặc thù kia.
– Nói như vậy thiên phú của Chân Kiếm hầu còn trên Chính Đình sao?
Một câu nói ra, mấy người này lập tức trầm mặc.
Đối với bọn hắn, Chân Kiếm hầu kỳ thực là người ngoài. Mà Hô Duyên Chính Đình thì có một chút quan hệ huyết mạch với bọn hắn, là người hoàng thất bọn hắn.
Yêu nghiệt hoàng thất tận lực bồi dưỡng lại không bằng người khác. Loại cảm giác này cũng không tốt. Giống như là con nhà mình kém con nhà người ta vậy. Làm phụ mẫu, thân thích, khó trách khỏi sẽ có cảm giác tiếc nuối.
song phương chiến đấu ngày càng kịch liệt.
Đối kháng trước đó chẳng qua chỉ là thăm dò mà thôi.
Kiếm pháp của Hô Duyên Chính Đình dần dần xảy ra biến hóa, càng thêm lạnh lẽo. Phong mang càng mạnh hơn, một thân khí thế tăng vọt, ngưng tụ, giống như hóa thành vô số thanh kiếm.
Cảm nhận được kiếm pháp của đối phương tăng lên, Sở Mộ cũng tăng lên theo. Kiếm pháp càng thêm bạo tạc, không khí dưới thân kiếm bị áp súc, bị nhiệt độ cao thiêu đốt, làm cho càng trở nên đáng sợ. Kiếm vừa mới đánh ra chợt nổ tung, lực phá hoại đáng sợ kinh người.
Thanh âm ầm ầm không ngừng từ chỗ hai người giao thủ truyền ra bên ngoài. Năng lượng đáng sợ chấn động có thể phá hủy Thánh cấp ngũ tinh không ngừng từ chỗ hai người giao phong khuếch tán ra. Dùng tốc độ của Thánh cấp ngũ tinh tầm thường lan tràn ra bốn phương tám hướng. Những nơi nó đi qua, hư không giống như bị cày nát, xuất hiện từng cái rãnh lớn. Không khí bốn phía đang tự động bổ sung vào. Thế nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh lại tạo thành từng luồng khí xoáy, va chạm nhau, tạo thành cơn bão.
Từng cơn bão rít gào, dưới dư âm ảnh hưởng của hai người đang giao thủ lại bị đánh trúng, xé rách, nát bấy, hóa thành hư ảo. Loại cảnh tượng này so với lúc Hô Duyên Chính Hùng dùng vô hạn thuật pháp còn kinh người hơn.
Kiếm khí bắn ra, bát phương phải sợ hãi.
Sở Mộ và Hô Duyên Chính Đình chiến đấu dần dần gay cần, càng ngày càng kịch liệt.
Trong chiến đấu Sở Mộ cũng lý giải tạo nghệ kiếm pháp của Hô Duyên Chính Đình, có thể xem như rất không tồi, tương đối lợi hại. Đủ để so sánh với Cổ Loạn Không, còn hơn Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân vài phần.
Trái lại, Hô Duyên Chính Đình thì cảm thấy kiếm pháp của Sở Mộ cao thâm mạt trắc, coi như hắn thi triển ra toàn bộ uy lực của kiếm pháp cũng không làm gì được đối phương. Đối phương cho hắn cảm giác gặp mạnh thì càng mạnh.
– Trong Bách niên bí cảnh ta dung hợp sở học, nghiên cứu ra hai chiêu kiếm pháp.
Hô Duyên Chính Đình nghiêm túc nhìn Sở Mộ, ánh mắt có một loại thành kính đối với kiếm đạo.
– Chiêu thứ nhất, Tuyết Lạc Vô Thanh.
Dứt lời, sát khí lạnh lẽo quanh thân Hô Duyên Chính Đình trong nháy mắt tăng vọt gấp mấy chục lần. Không khí trong hư không giống như ngưng tụ dưới sát khí lạnh lẽo, hóa thành vô số bông tuyết màu trắng, tựa như hồ điệp đang nhẹ nhàng nhảy múa.
Kiếm của Hô Duyên Chính Đình vung lên rồi chém ra. Bông tuyết đầy trời bay vụt về phía Sở Mộ. Ở biên giới mỗi một bông tuyết đều tản mát ra quang mang màu vàng sáng bóng, lợi hại vô cùng.
Phô thiên cái địa. Uy lực của mỗi một mảnh bông tuyết đủ để xé rách cường giả Thánh cấp ngũ tinh đỉnh phong, lại khiến cho cường giả Thánh cấp lục tính sơ giai biến sắc.
Kiếm pháp của Hô Duyên Chính Đình vừa mới đánh ra, Sở Mộ đã biết rõ đây là một chiêu kiếm pháp đã hoàn thiện, rất cường đại.
Nhưng mà Sở Mộ đã hiểu thấu triệt Kiếm THiên địa, hắn có thể phân tích ra ưu khuyết trong kiếm pháp của đối phương. Lúc này chỉ thấy hắn nhẹ nhàng xuất kiếm, nhìn như chậm chạp, thế nhưng từng mảnh bông tuyết dưới thân kiếm lại văng tung tóe, nát bấy, tan thành mây khói.
Một chiêu kiếm pháp nhìn như mạnh mẽ nhưng lại không có cách nào tạo thành bất kỳ uy hiếp gì cho Sở Mộ.
– Kiếm pháp rất là hoa lệ.
Sở Mộ nói, đây là đánh giá của hắn.
Có lẽ trong mắt người khác, chiêu kiếm pháp này của Hô Duyên Chính Đình không chỉ có xinh đẹp mà còn mang theo uy lực đáng sợ vô cùng. Cho dù là cuuowfng giả Thánh cấp lục tinh sơ giai cũng phải toàn lực đối kháng.
Nhưng mà ở trong mắt Sở Mộ mà nói, kiếm pháp như vậy so với kiếm thức hắn tự nghĩ ra lại vô cùng thô ráp.
Một chiêu không có hiệu quả, lại được Sở Mộ đánh giá như vậy, Hô Duyên Chính Đình không có cảm thấy tức giận một chút nào, nguuwojc lại hai mắt hắn còn sáng lên.
– Chiêu thứ hai, Kiếm Táng thức.
Hô Duyên Chính Đình nói, thanh âm của hắn mang theo cảm nhận đặc biệt như kim loại. Linh kiếm thuộc tính Kim trong tay cũng bắn ra quang mang màu vàng, lan tràn ra, lại đang nhanh chóng co rút lại, ngưng tụ trên thân kiếm. Dưới linh kiếm thuộc tính Kim chấn động, phát ra tiếng vang ông ông không ngừng.
Khí tức vô cùng sắc bén trên thân kiếm lan tràn ra, hư không dưới thân kiếm giống như không có cách nào trói buộc được, có dấu hiệu bị xé rách.
Hai mắt Sở Mộ lập tức sáng ngời.Nguồn truyện audio
Hô Duyên Chính Đình còn chưa thi triển kiếm pháp thì hắn đã nhìn ra vài phần ảo diệu bên trong.
Kiếm chiêu gọi là Kiếm Táng thứ này chỉ sợ là một kiếm chiêu căn cứ vào Linh kiếm. Là một kiếm chiêu cùng một nhịp thở với linh kiếm trong tay Hô Duyên Chính Đình. Trên trình độ lớn nhất phát huy ra uy lực của linh kiếm, đồng thời cũng không làm tổn thương tới bản thân linh kiếm.
Nghiêm túc mà nói, trên ý nghĩa đây không được coi là kiếm chiêu kiếm pháp, chỉ là một loại kỹ xảo vận dụng uy lực của thanh linh kiếm trong tay lên trên trình độ lướn nhất. Nhưng mà cũng có thể coi là kiếm chiêu kiếm pháp.
Phong mang kinh người chấn động lan tràn ra. Hô Duyên Chính Đình chém ra một kiếm. Một kiếm này nhìn qua chỉ là một kiếm rất bình thường. Lúc chém ra không có kỹ xảo chấn động đặc biệt. Nhưng mà một đạo quang mang màu vàng to bằng ngón tay lại lập tức xé rách không khí, chém giết về phía Sở Mộ.
Sở Mộ có thể cảm nhận được rõ ràng bên trong một kiếm kai ẩn chứa phong mang không gì có thể cản nổi.
Uy lực của Táng kiếm thức này còn hơn Tuyết Lạc vô thanh rất nhiều. Một kiếm này đủ để chém giết cường giả Thánh cấp lục tinh sơ giai. Uy hiếp được cường giả Thánh cấp lục tinh trung giai.
Nhưng mà thực lực của Sở Mộ lại không phải là thứ mà Thánh cấp lục tinh trung giai tầm thường có thể so sánh được.
Kiếm nâng lên, ngàn vạn mây mù hiện lên. Kiếm quang màu vàng của Táng kiếm thức lập tức rơi vào trong mây mù, giống như rơi vào trong đầm lầy, tốc độ bị ảnh hưởng một chút.
Chương 2614: Tông môn chi biến (Hạ)
Một đạo kiếm quang vô thanh vô tức, vô cùng ngưng tụ, lại mang theo uy lực kinh người xuyên thủng tất cả, trong nháy mắt va chạm với đạo kiếm quang màu vàng này.
Không có tiếng nổ bạo tạc, kinh thiên động địa. Không gian chung quanh chỉ khẽ run lên. Dư ẩm ảnh hưởng còn lại trong nháy mắt khuếch tán. Kiếm quang màu vàng dưới Xuyên Vân kiếm thức của Sở Mộ bị xuyên thủng.
Dư thế của Xuyên Vân kiếm thức không tiêu tán, vẫn dùng tốc độ kinh người đánh về phía Hô Duyên Chính Đình.
Hô Duyên Chính Đình phát hiện ra tốc độ của một kiếm này quá nhanh, nhanh tới mức hắn khó có thể né tránh được. Đây là lần đầu tiên sau khi hắn thi triển Táng kiếm thức lại xuất hiện trạng thái như vậy. Dừng lại trong giây lát ngắn ngủi, lại khó có thể tránh né, vừa vặn bị đối phương nắm bắt.
Là trùng hợp?
Hay là cố ý?
Hô Duyên Chính Đình cảm thấy rất có thể là loại thứ hai.
Một kiếm kia, kiếm quang vô cùng kinh người đâm thủng hư vô, đâm về phía mi tâm. Hô Duyên Chính Đình có thể cảm nhận được rõ ràng trong mi tâm mình truyền ra cảm giác đau đớn kịch liệt. Đó là bởi vì kiếm của đối phương quá mức sắc bén cho nên mới có cảm giác như vậy.
Kiếm của Sở Mộ dừng loại trước mi tâm của Hô Duyên Chính Đình, mũi kiếm tiếp xúc với mi tâm của Hô Duyên Chính Đình, chỉ là khong có đâm vào. Nhưng mà cảm giác như bị xuyên thủng này lại khiến cho Hô Duyên Chính Đình có cảm giác sởn hết gai ốc, da đầu run lên, nguyên thần phát run.
Sở Mộ cũng không giết chết Hô Duyên Chính Đình, bởi vì Hô Duyên Chính Đình cũng không phải là địch nhân của hắn.
– Đa tạ Chân Kiếm hầu chỉ giáo.
Hô Duyên Chính Đình thu kiếm, nghiêm mặt nói với Sở Mộ rồi hạ kiếm lễ. Không ngờ lại là ba kiếm lễ.
Phải biết rằng hắn là người cùng thế hệ với Sở Mộ, hạ một kiếm lễ là được rồi. Ba kiếm lễ là hoàn toàn coi Sở Mộ là tiền bối cao nhân, lại là loại tiền bối cao nhân đáng để tôn kính. Đám người Thanh Ẩn Vương phía xa ngơ ngẩn.
Người như Hô Duyên Chính Đình này, có lẽ là tính cách bản thân hắn, có lẽ là bởi vì xuất thân cho nên tính tình lạnh lùng. Đám người thiên tài như Hô Duyên Chính Hùng cũng đừng mong nhận được một kiếm lễ của hắn. Trưởng bối, Hô Duyên Chính Đình cũng không thèm để ý tới.
Nhưng mà lúc này lại thấy hắn hạ ba kiếm lễ với Sở Mộ, chuyện này không thể không khiến cho mọi người cảm thấy kinh ngạc.
– Tuyết Lạc vô thanh quá mức hoa lệ, Táng kiếm thức không tệ, uy lực có thể càng thêm tập trung hơn.
Sở Mộ thản nhiên nhận ba kiếm lễ của đối phương, lại nói một câu.
Trận chiến này nói là song phương quyết đấu nhưng mà còn không bằng nói là Hô Duyên Chính Đình đang thỉnh giáo Sở Mộ.
Luận tạo nghệ trên kiếm đạo, Sở Mộ viễn siêu người cùng lứa. Đám người như Cổ Loạn Không, Hô Duyên Chính Đình không thể so sánh với hắn.
Một người thành kính với kiếm đạo hạ ba kiếm lễ, Sở Mộ cũng không cảm thấy có gì là kỳ quái. Cho dù Hô Duyên Chính Đình này khiến cho người ta có cảm giác bản thân hắn rất lạnh lùng. Nhưng mà loại lạnh lùng này chỉ bởi vì hắn ta một lòng trên kiêm đạo tạo thành.
– Chân Kiếm hầu, ta sẽ còn tới tìm ngươi.
Hô Duyên Chính Đình nói rồi quay người rời đi. Hắn nói những lời này không có bất kỳ uy hiếp nào. Chỉ muốn nói rõ cho Sở Mộ một tin tức, đó là ngày sau hắn còn có thể tới tìm Sở Mộ thỉnh giáo.
– Chân Kiếm hầu.
– Thiên phú kiếm đạo đáng sợ a…
– Vạn cổ kiếm tu khủng bố.
– Đoán chừng không bao lâu nữa thực lực của hắn sẽ vượt qua ta.
Thiết Kiếm vương cảm thán nói.
Một Kiếm Thánh cửu tinh cường đại lại nói như vậy đủ để làm cho người ta khiếp sợ.
Nhưng mà Sở Mộ lại xứng đáng nhận được đánh giá như vậy.
– Ta cảm thấy quyết định của bệ hạ rất sáng suốt. Đối với Hoàng triều chúng ta rất là có lợi.
– Dùng thiên phú của Chân Kiếm hầu, cho hắn đủ thời gian phát triển, tương lai ít nhất cũng là Tuyệt thế cường giả, lại là loại cường giả chí cường trong Tuyệt thế cường giả.
Mấy vị thân vương nghị luận, lại cùng nhau trở về Hoàng đô.
Sở Mộ cũng lần nữa tiến vào trong phi hạm, bay về phía Chân Kiếm tông.
Tuy rằng thực lực của Hô Duyên Chính Đình còn kém hắn, nhưng mà cũng đã rất mạnh rồi. Thiên tài cấp vạn cổ, còn nữa, Táng kiếm thức của đối phương khiến cho Sở Mộ có cảm giác không tệ.
Ngồi trong phi hạm, Sở Mộ tiếp tục tham ngộ những thứ đoạt được trong Bách Niên bí cảnh.
Một trăm năm tu luyện tích lũy rất nhiều tiềm lực, ngày sau có thể chậm rãi chuyển hóa.
Rất nhanh hơn mười ngày đã qua đi.
Phi hạm hoàng thất dừng lại bên ngoài sơn môn Chân Kiếm tông. Sở Mộ bay ra khỏi phi hạm, lúc này phi hạm với quay đầu đi theo phương hướng cũ, trở về Hoàng đô.
Vốn trước lúc hắn rời khỏi sơn môn có một đám người quỳ gối sám hối bên ngoài sơn môn, lúc này lại không thấy một bóng người.
Sở Mộ không khỏi lắc đầu. Từ lúc hắn rời đi cho tới lúc hắn trở về cũng chỉ hơn một tháng mà thôi. Hơn một tháng đối với người bình thường mà nói có lẽ rất dài. Nhưng mà đối với tu luyện giả mà nói, lại không coi vào đâu.
Bọn hắn đã tới sám hối, nhưng mà ngay cả thời gian một tháng cũng không kiên trì nổi, hoàn toàn không có thành ý một chút nào.
Đương nhiên coi như bọn hắn có thành ý, vẫn tiếp tục quỳ xuống sám hối ở đây, Sở Mộ cũng không cho bọn hắn cơ hội, cho bọn chúng cơ hội lần nữa tiến vào Chân Kiếm tông.
Chân Kiếm tông quật khởi, nếu như nguyện ý, chỉ cần lại mở sơn môn một lần là có thể tuyển nhận một đám đệ tử có thiên phú tốt, cũng có tâm tính tốt. Chứ không phải đám người bị người ta khinh bỉ kia, thời khắc mấu chốt sẵn sàng bỏ qua tông môn, đào thoát đi.
Sở dĩ hiện tại Sở Mộ không có ý định mở sơn môn tuyển đệ tử là bởi vì đang bồi dưỡng những đệ tử trước đó lâm vào nguy cấp không có bỏ rơi tông môn, để cho bọn hắn nhanh chóng phát triển, làm lớn mạnh Chân Kiếm tông. Mãi tới khi Chân Kiếm tông cường đại tới trình độ nhất định mới lại tuyển nhận đệ tử mới.
– Đệ tử bái kiến tông chủ.
Đệ tử trấn thủ sơn môn vừa mới nhìn thấy Sở Mộ kích động không thôi, vội vàng bái kiếm lễ.
– Những người kia rời đi lúc nào?
Sở Mộ hỏi.
– Hồi bẩm tông chủ, những người kia cũng không có rời đi.
Một đệ tử trấn thủ sơn môn trong bốn người nói. Trên mặt bọn hắn đều hiện lên vẻ oán hận và dị sắc, khiến cho Sở Mộ ý thức được dường như hắn rời Chân Kiếm tông một tháng, Chân Kiếm tông đã xảy ra chuyện gì đó.
– Đem toàn bộ những điều các ngươi biết rõ nói xem.
Sở Mộ nói.
– Vâng tông chủ. Tình huống là thế này…
Một đệ tử trấn thủ sơn môn lúc này mới nói rõ, ba người khác thì ở bên cạnh bổ sung.
Chương 2615: Trục xuất (Thượng)
Từ trong lời nói của bọn hắn, Sở Mộ dần dần biết rõ tình huống.
Hóa ra lúc hắn leo lên phi hạm Hoàng thất rời khỏi Chân Kiếm tông, ước chừng ua mười ngày. bên ngoài lại có một đám người tới, tổng cộng là ba đợt.
Những người này tự xưng có liên quan tới Chân Kiếm tông, rất là sâu xa. Là nhánh của Chân Thần Kiếm tông sau khi diệt vong còn sót lại. Bởi vì nghe được thanh danh của Chân Kiếm tông, sau khi biết được lai lịch của Chân Kiếm tông, đặc biệt từ vực khác chạy tới, cùng tụ hợp với Chân Kiếm tông.
Mà những đệ tử quỳ gối sám hối bên ngoài Chân Kiếm tông thì bị ba đợt người kia đồng ý thu trở lại Chân Kiếm tông.
Đây chỉ là quá trình đại khái, nhưng mà Sở Mộ lại có cảm giác như tự mình trải qua. Sắc mặt hắn trầm xuống.
Tốc độ của Sở Mộ rất nhanh, sau khi tiến vào sơn môn lập tức tiến về phía đại điện mà đi.
– Đạo thân ảnh vừa rồi nhìn rất la quen mắt a.
– Là tông chủ, tông chủ trở lại rồi.
– Quá tốt, cuối cùng tông chủ cũng trở lại, những người kia… Hừ, để xem bọn hắn còn nhảy nhót thế nào nữa.
Sở Mộ nhanh chóng chạy đi, cũng có thể nghe được tiếng nghị luận của các đệ tử trên đường.
…
Không bao lâu sauu Sở Mộ đã đi tới Tông chủ phong, nhanh chóng tiến vào đại điện tông môn.
Tốc độ của Sở Mộ rất nhanh, lại thu liễm khí tức chấn động. Lúc hắn đi tới bên ngoài đại điện tông môn, còn chưa có tiến vào thì đã cảm giác được từng đạo khí tức bên trong đại điện tông môn.
Những khí tức chấn động này có vài đạo hắn rất quen thuộc, có một bộ phận lại lạ lẫm.
Khóe miệng nở nụ cười lạnh, chân Sở Mộ bước vào trong đại điện tông môn.
Trong nháy mắt khi hắn đi vào trong đại điện tông môn, lập tức có từng đạo ánh mắt giống như xuyên thấu thời không, rơi vào trên người hắn.
Mấy đạo ánh mắt thì mang theo vẻ kinh hỉ. Còn lại là những đạo ánh mắt mang theo vẻ chấp vấn, như muốn nhìn thấu Sở Mộ vậy.
– Ngươi là người phương nào? Lại dám vụng trộm lẻn vào trong đại điện của Chân Kiếm tông chúng ta?
Một tiếng quát chói tai vang lên, tràn ngập chấp vấn, tràn ngập sắc bén, giống như hắn ở nơi này là chủ nhân vậy. Hơn nữa vừa mới nói chuyện đã lập tức ra tay. Kiếm chỉ điểm nhẹ vào không khí, một đạo kiếm khí bắn ra. Kiếm khí màu xanh có tốc độ cực nhanh bắn về phía Sở Mộ. Trong nháy mắt khi còn chưa đánh trúng Sở Mộ đã nổ tung, hóa thành từng mảnh vụn kiếm khí màu xanh, giống như sợi tơ bện quanh, tạo thành một tấm lưới kiếm khí màu xanh, chộp về phía Sở Mộ.
Nếu như Sở Mộ chỉ là một Thánh cấp nhị tinh tầm thường, đối mặt với một kích đột nhiên xuất hiện này tuyệt đối không thể nào né tránh được. Chỉ sợ sẽ bị cái võng kiếm khí kia trói chặt lại.
Nhưng mà Sở Mộ cũng không phải là Thánh cấp nhị tinh tầm thường.
Phản ứng của hắn cực nhanh, bước chân dời đi, lập tức tránh đi cái võng kiếm khí này.
– Lại dám tránh sao? Chết đi cho ta.
Ở một bên khác, lại có một người quát lên. Không thấy người này đứng dậy nhưng người này lại xòe tay ra. Năm ngón tay uốn lượn, bắn về phía Sở Mộ. Đầu ngón tay tỏa ra quang mang sáng bóng, khẽ run lên một cái, lập tức có năm đạo kiếm khí sắc bén vô cùng giống như xuyên thủng hư không bắn về phía Sở Mộ.
Năm đạo kiếm khí này hình ngũ giác, giống như là một ngôi sao năm cánh, ẩn chứa huyền ảo đặc biệt, giống như hoàn toàn bao phủ không gian bốn phía lại, làm cho không ai có thể né tránh được.
Người thứ nhất vừa mới bắn ra một đạo kiếm khí màu xanh là cường giả Thánh cấp lục tinh. Người vừa mới ra tay bắn ra năm đạo kiếm khí cũng là cường giả Thánh cấp lục tinh. Khác với người đầu tiên, năm đạo kiếm khí này mang theo lực sát thương rất mạnh, giống như muốn dồn Sở Mộ vào chỗ chết vậy.
– Dừng tay.
– Dừng tay.
Mấy vị trưởng lão Chân Kiếm tông lúc này mới từ trong kinh hỉ tỉnh táo lại. Trong lòng giật mình, vội vàng quát ngừng tay, đồng thởi bản thân cũng ra tay.
Đồng tử Sở Mộ co rút lại, năm đạo kiếm khí đối phương phóng tới giống như là một ngôi sao năm cánh tung hoành, lại nhanh chóng trở nên to lớn trước mắt, tràn ngập thế giới trước mắt hắn, giống như không có chỗ nào tránh né.
Tay bắn ra, kiếm quang phá không, đánh trúng một đạo kiếm khí trong đó. Tiếng phanh vang lên, giống như có thứ gì đó vỡ vụn. Năm đạo kiếm khí lập tức bị công phá một đạo. Bốn đạo còn lại rốt cuộc không có cách nào tạo thành cảm giác hư không bị bao trùm, bị Sở Mộ đơn giản tránh đi được.
– Thuộc hạ tham kiến tông chủ.
Nhìn Sở Mộ biến nguy thành an, mấy vị trưởng lão thu tay lại, đáp xuống trước mặt Sở Mộ rồi hạ kiếm lễ, kích động nói.
– Chư vị trưởng lão miễn lễ.
Thanh âm Sở Mộ lạnh nhạt, nhìn về phía những người khác. Ánh mắt bĩnh tĩnh lại giống như thâm uyên thâm sâu khôn lường, đảo qua mặt những người khác. Trong nháy mắt này không ngờ lại khiến cho bọn hắn không dám đối mặt với Sở Mộ.
– Nơi này là đại điện Chân Kiếm tông ta. Các ngươi là ai? Không chỉ có tự tiện tiến vào đại điện tông môn của ta, mà còn muốn ra tay với tông chủ?
– Ha ha ha, hiểu lầm. Hiểu lầm. Tất cả chỉ là hiểu lầm.
Người thứ nhất ra tay cười ha hả nói.
– Chúng ta không ngờ ngươi lại là tông chủ Chân Kiếm tông, còn tưởng rằng là một tiểu nhân vật nào dám tự tiện xông vào trong đại điện tông môn cho nên mới ra tay. Mong Sở tông chủ không nên tức giận.
– Đúng vậy. Nghe mấy vị trưởng lão nói Sở tông chủ tuy rằng chỉ có tu vi Vạn Cổ cảnh nhất trọng thiên sơ kỳ cho nên mới nghĩ nhầm ngươi tự tiện xông vào Chân Kiếm tông, có ý đồ không tốt.
Người thứ hai ra tay kia cũng nói, vẻ lạnh lùng trên mặt cũng biến mất, mà đổi thành vui vẻ.
Sắc mặt mấy vị trưởng lão lập tức trầm xuống.
Hai người vừa mới mở miệng, giống như là giải thích. Nhưng mà lời nói tiểu nhân vật, đạo chính kia chẳng khác nào đang châm chọc Sở Mộ.
Sở Mộ lại không để ý tới đám người kia, hắn cũng không thèm nhìn mà đi lên phía trước, cuối cùng ngồi ở vị trí tông chủ. Từ trên cao quan sát xuống dưới.
– Hiện giờ nói ra lai lịch và mục đích tới Chân Kiếm tông ta của các ngươi.
Ánh mắt lãnh đạm của Sở Mộ đảo qua mọi người, không nhanh không chậm nói.
Mấy vị trưởng lão lần nữa trở về chỗ ngồi của mình. Đoạn thời gian này áp lực bọn hắn phải chịu rất lớn. Quần nhau, đối kháng với đối phương. Hiện tại tông chủ trở về, cuối cùng bọn hắn cũng thở dài một hơi.
Sở Mộ thực sự là người tâm phúc của Chân Kiếm tông a.
Các chuyện lần lượt xảy ra cho thấy, chỉ cần có Sở Mộ ở đây, cho dù Chân Kiếm tông gặp khó khăn tới đâu cũng có thể vượt qua.
Chương 2616: Trục xuất (Hạ)
Không có cách nào, Chân Kiếm tông hiện tại nhìn như phong quang, kỳ thực còn rất yếu. Mấy vị trưởng lão, cho dù có lợi hại nhất cũng chỉ là Thánh cấp lục tinh. Trên võ đài cường giả chỉ là tầng mạt lưu mà thôi.
Nghe được lời nói của Sở Mộ, những người kia lập tức trao đổi ánh mắt với nhau.
Đám người kia tổng cộng có mười tám người. Mỗi một người đều là cường giả Thánh cấp. Trong đó có ba người lợi hại nhất là Thánh cấp lục tinh đỉnh phong. Còn lại là Thánh cấp lục tinh trung giai. Những người khác theo thứ tự là Thánh cấp ngũ tinh, Thánh cấp tứ tinh. Yếu nhất là một Thánh cấp nhị tinh cao giai.
Bất quá Thánh cấp nhị tinh cao giai kia xem như tuổi trẻ, tuổi tác dường như cũng không quá lớn. Trên mặt mang theo vẻ tự ngạo, giống như đang nói với người khác, nhìn thấy ta không, ta là một thiên tài vậy.
– Sở tông chủ, ta là Nhị trưởng lão của Vương Kiếm môn, đến từ Hắc Vân vực. Môn chủ bổn môn vài ngàn năm trước chính là một đệ tử của Chân Thần kiếm tông. Bởi vì lúc ấy ra ngoài chấp hành nhiệm vụ cho nên sống sót, lại âm thầm tu luyện, thành lập Kiếm Vương môn, chờ mong một ngày kia có thể khôi phục Chân Thần kiếm tông.
Người thứ nhất ra tay với Sở Mộ cũng chính là Thánh cấp lục tinh đỉnh phong kia giải thích.
– Ta là người Vọng Kiếm môn, đến từ Bạch Vân vực. Môn chủ năm đó cũng bởi vì ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, sau khi trở về Chân Thần kiếm tông mới phát hiện ra Chân Thần kiếm tông diệt vong. Người âm thầm tu luyện, sáng tạo ra Vọng Kiếm ôn, đem một bộ phận của Chân Thần kiếm tông truyền thừa xuống.
Đây là vị cường giả Thánh cấp lục tinh đỉnh phong thứ hai mở miệng.
– Tinh Kiếm môn của ta tới từ Hồng Vân vực, tình huống cũng không sai biệt lắm với Vương Kiếm môn và Vọng Kiếm môn.
Đây là lời nói của vị cường giả Thánh cấp lục tinh đỉnh phong thứ ba.
– Đã có tông môn của mình thì tới Chân Kiếm tông ta làm gì?
Sở Mộ lại hỏi.
– Mục đích crua chúng ta đều là trọng chấn huy hoàng của Chân Thần kiếm tông. Cho nên môn chủ bổn môn cho rằng có thể liên hợp, trở thành một tông môn càng thêm cường đại. Có thể nhanh chóng khôi phục phong thái của Chân Thần kiếm tông năm đó.
Nhị trưởng lão Vọng kiếm môn nói.
– Đúng vậy. Tinh Kiếm mông của ta cũng có ý như thế.
Trưởng lão Tinh Kiếm môn đứng lên, chậm rãi nói.
– Trong Tinh Kiếm môn ta có hai Kiếm Thánh thất tinh tọa trấn. Chính là tông môn cường đại mà cả Hồng Vân vực đều biết. Trong môn còn có vô số thiên tài kiệt xuất.
Lúc trưởng lão Thánh cấp lục tinh đỉnh phong của Tinh Kiếm môn kia nói chuyện, Thánh cấp nhị tinh cao giai kia nhếch miệng cười khẽ.
– Bổn môn chủ cho rằng chỉ có bốn tông môn tụ hợp lại, trở thành tông môn mới, mới có thể tái hiện huy hoàng, phong thái của Chân Thần kiếm tông năm đó.
Trưởng lão Vọng Kiếm môn nói.
Mỗi một người mổ miệng dường như đều có tự tin mười phần, có bộ dáng nắm chắc. Giống như tái hiện huy hoàng của Chân thần kiếm tông năm đó cũng không phải là chuyện quá khó khăn gì.
– Chuyện liên hợp tạm thời không nói tới.
Sở Mộ nói, lại nhìn về phía mấy trưởng lão Chân Kiếm tông.
– Mấy vị trưởng lão, những người thoát ly tông môn kia rốt cuộc là sao? Sao lại tiến vào trong tông môn?
– Tông chủ…
Mấy vị trưởng lão vội vàng đứng dậy.
– Sở tông chủ, đây là ý tứ của ta.
Trưởng lão Tinh kiếm môn lại mở miệng, bộ dáng vô cùng tự tin.
– Người còn sống, ai có thể cam đoan mình không phạm phải sai lầm cơ chứ? Ta không thể, Sở tông chủ cũng không thể a. Nếu như sai phạm một lần mà cứ nắm lấy không thả, không để cho đối phương có một chút cơ hội sửa sai nào. Loại cách làm này sẽ chôn vùi tiền đồ của rất nhiều đệ tử có thiên phú nha.
Trưởng lão Tinh Kiếm môn dõng dạc nói, càng nói thanh âm càng vang dội, cuối cùng giống như đang trách cứ Sở Mộ vậy.
Vẻ mặt Sở Mộ không thay đổi, ánh mắt cũng không có chút biến hóa nào, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào đối phương, không nói một lời. Chờ đợi đối phương nói hết lời.
Cường giả Thánh cấp nhị tinh của Tinh Kiếm môn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, chú ý vẻ mặt của Sở Mộ. Nhìn thấy vẻ mặt của Sở Mộ không có phẫn nộ, trong mắt hắn không khỏi hiện lên vài phần khinh miệt.
Tông chủ một tông, lại là thiên tài thịnh truyền, thế nhưng lại không có kiêu ngạo của thiên tài. Người như vậy không đáng để lo.
– Ngươi nói hết chă?
Khi đối phương dừng lại, Sở Mộ lại không nhanh không chậm, dùng ngữ khí bình thản mở miệng.
– Nói xong rồi.truyện Kiếm Hiệp
Trưởng lão Tinh Kiếm môn đột nhiên sững sờ, vô thức đáp lại.
– Nhớ kỹ, nơi này là Chân Kiếm tông chứ không phải là Tinh Kiếm môn. Ngươi là trưởng lão Tinh Kiếm môn, không có bất kỳ quan hệ nào với Chân Kiếm tông ta.
Sở Mộ nói, chợt lại nhìn về phía mấy vị trưởng lão.
– Tam trưởng lão, trục xuất toàn bộ những người kia ra ngoài. Người không muốn rời đi, giết không tha.
Ngữ khí vô cùng bình thản, nội dung từ trong miệng hắn lại khiến cho tóc gáy người ta dựng đứng.
Người Vương Kiếm môn, Tinh Kiếm môn và Vọng kiếm môn nhìn nhau, đồng tử co rút lại. Bọn hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng được tông chủ Chân Kiếm tông lại có quyết định như vậy. Đây là quyết định khiến cho bọn hắn cảm thấy rất ngoài ý muốn.
– Sở tông chủ, làm như vậy…
Trưởng lão Tinh Kiếm môn không biết có chỗ dựa gì lại muốn mở miệng lần nữa. Sở Mộ quay đầu lại nhìn hắn, ánh mắt thâm thúy giống như thâm uyên không đáy đột nhiên khiến cho hắn im lặng, không nói tiếp nữa.
– Vâng, tông chủ.
Tam trưởng lão lĩnh mệnh, quay người bước ra khỏi đại điện tông môn, bước chân kia tràn ngập kiên quyết.
– Được rồi. Việc vặt đã xử lý xong. Hiện tại nói tới chuyện các vị tới đây.
Sở Mộ nói rồi liếc mắt đảo qua người ba tông môn.
– … Đợi một chút.
Thiên tài Tinh Kiếm môn gọi là Ngô Quan Tranh mở miệng.
– Ta luôn nghe nói tuy rằng tu vi của tông chủ Chân Kiếm tông không cao, nhưng mà thực lực lại rất mạnh. Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, Sở tông chủ có dám chiến một trận với ta hay không?
– Ngươi sao?
Sở Mộ nhìn Ngô Quan Tranh, lơ đễnh nói.
– Quá yếu.
Một câu nói khiến cho sắc mặt Ngô Quan Tranh lập tức biến đổi, tái nhợt.
Không có dấu hiệu gì, trên người Ngô Quan Tranh lập tức có khí tức mạnh mẽ hện lên, phong mang kinh người. Một thanh kiếm hiện lên trong tay hắn, có tinh thần chi quang tràn ngập.
Một kiếm đâm về phía Sở Mộ, tinh quang ngập trời tạo thành vòng xoáy, trong lúc xoay tròn, liên tục tuôn về phía Sở Mộ.
Trong tích tắc trong cả đại điện tông môn giống như biến thành biển tinh quang.
Trong ngàn vạn tinh quang có một đạo kiếm quang ẩn giấu bên trong, khiến cho người ta có thể phát hiện.
Chương 2617: Tông chủ cường thế (Thượng)
– Không tệ.
Các trưởng lão Tinh kiếm môn đều gật đầu, tươi cười. Một chiêu Kiếm nhập tinh thần của Ngô Quan Tranh này đã luyện rất là quen thuộc, đem uy lực của kiếm chiêu này phát huy ra đầy đủ. Đủ để đánh bại cường giả Thánh cấp tam tinh bình thường.
Chỉ là trong mắt của Sở Mộ, ảo diệu một kiếm này hoàn toàn lộ rõ, bị hắn nắm giữ.
Đây đúng là một chiêu kiếm pháp rất không tồi, cũng rất là huyền diệu. Đem kiếm dung nhập vào trong tinh quang, khiến cho người ta khó có thể phân biệt, từ đó mà đạt tới mục đích giết chết địch nhân.
Dùng cấp độ Thánh cấp nhị tinh của tiểu tử này thi triển ra chiêu kiếm pháp này đủ để giết chết Thánh cấp tam tinh cao giai.
Chỉ thấy Sở Mộ duỗi hai ngón tay ra, giống như hạ bút thành văn kẹp lấy đạo kiếm qunag kia. Cũng kẹp lấy một kiếm Ngô Quan Tranh đang đâm tới.
Ngô Quan Tranh khiếp sợ phát hiện ra, một kiếm hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo, không biết tại sao lại rơi vào trong ngón tay đối phương, bị kẹp lấy. Để mặt cho hắn phát lực thế nào cũng không thể nào rung chuyển.
Chợt, hai ngón tay Sở Mộ nhẹ nhàng run lên. Một cỗ lực lượng chấn động mạnh mẽ truyền tới, kiếm bị bắn ra. Cả người Ngô Quan Tranh dưới cỗ lực lượng rùng kích này không ngừng lùi về phía sau.
Cảnh này rơi vào trong mắt mọi người khiến cho mọi người vô cùng khiếp sợ.
Thực lực Ngô Quan Tranh thế nào bọn hắn đều rất rõ ràng.
Hắc Vân cực và Bạch Vân vực, Hồng Vân vực là ba vực gần nhau, vừa vặn tạo thành hình tam giác.
Bất kể là Hắc Vân Vực hay là Bạch Vân vực hoặc là Hồng Vân vực đều có thể coi như là vực nhỏ bé. Ba vực cộng lại cũng không có lớn bằng Thương Lan hoàng triều.
Hắc Vân vực, Bạch Vân vực và Hồng Vân vực được gọi chung là Vân vực. Trong Vân vực có một cái bảng, gọi là Thanh Vân bảng. Những cái tên trong Thanh Vân bảng đều những thiên tài tuổi không cao trong Vân vực.
Thanh Vân bảng chỉ có một trăm danh ngạch, người có thể nổi danh, tiến vào trong Thanh Vân bảng đều là thiên tài chân achisnh. Mà Ngô Quan Tranh của Tinh Kiếm môn trong Thanh Vân bảng có thể đứng hàng top mười.
Trong Vân Vực, Ngô Quan Tranh có danh tiếng cực lớn. Thực lực của hắn cũng rất mạnh, từng dùng tu vi Thánh cấp nhị tinh cao giai chém giết một cường gia Thánh cấp tam tinh cao giai.
Trước khi tới đây bọn hắn đã từng tìm hiểu qua thực lực của tông chủ Chân Kiếm tông Sở Mộ. Các loại tin đồn bên ngoài, nói thực lực của tông chủ Chân Kiếm tông vô cùng cường đại. Nhưng mà bởi vì không có tận mắt nhìn thấy cho nên bọn hắn cảm thấy có chút khoa trương.
Hai lần trước đó ra tay hai vị cường giả Thánh cấp lục tinh đỉnh phong kia không có xuất ra thực lực chân chính. Chẳng qua chỉ là một lọai thăm dò đơn giản, Sở Mộ có thể tránh đi cũng nói rõ thực lực của hắn không tệ. Bọn hắn cũng biết, thực lực của Ngô Quan Tranh đoná chừng không có cách nào đánh bại được Sở Mộ. Thậm chí còn bị đối phương đánh bại. Nhưng mà hiện tại nhìn Sở Mộ hời hợt kẹp lấy kiếm của Ngô Quan Tranh lại làm cho bọn hắn không có cách nào tưởng tượng nổi.
Thực lực cách biệt như vậy cũng quá lớn a. Hoàn toàn đủ để xếp vào top ba Thanh Vân bảng, không, có thể sánh vai với người đứng đầu Thanh Vân bảng a.
Không có để ý tới vẻ mặt Ngô Quan Tranh đang đổi tới đổi lui, Sở Mộ đảo qua trưởng lão ba đại môn phái, lại lần nữa mở miệng.
– Liên hợp theo như lời các ngươi nói ta cảm thấy rất là hứng thú, ai tới nói kỹ càng cho ta một chút đây?
Trưởng lão Vương Kiếm môn nhìn về phía trưởng lão Vọng Kiếm môn, hai người lại cùng nhìn về phía trưởng lão Tinh Kiếm môn.
Trong ba đại môn phái, Tinh Kiếm môn là cường đại nhất, có hai Kiếm Thánh thất tinh tọa trấn. Vương Kiếm môn và Vọng Kiếm môn chỉ có một mà thôi. Cho nên trong ba đại môn phái, Tinh Kiếm môn có quyền nói chuyện lớn nhất, Tinh Kiếm môn cũng cầm đầu lần này.
– Sở tông chủ, phương thứ bốn đại môn phái chúng ta liên hợp có hai loại.
Nhị trưởng lão Tinh Kiếm môn mở miệng nói, hắn lại có thêm vài phần coi trọng với Sở Mộ.
– Phương thức thứ nhất là bốn đại môn phái liên hợp trở thành một liên minh. Đề cử ra một vị minh chủ cùng với ba vị phó minh chủ, cùng nhau chấp chưởng liên minh, lại sáng tạo ra một Liên minh trưởng lão hội. Tài nguyên của bốn đại môn phái có thể cung cấp lẫn nhau, thánh địa cũng mở ra với nhau, cùng đạt tới mục đích cường đại hơn.
Sở Mộ không có mở miệng, chỉ yên tĩnh nghe.
Trên thực tế, quả thực hắn có hứng thú với đề nghị này.
Chân Kiếm tôn muốn phát triển lớn mạnh hơn không phải là chuyện ngày một ngày hai, tuy rằng thế phát triển rất mạnh nhưng mà muốn trở nên càng cường đại hơn vẫn cần không ít thời gian.
Sở Mộ đã từng đồng ý với Bạch Linh tiền bối cho nên hắn phải cố gắng đi hoàn thành. Nhưng mà hắn cũng không có khả năng đem cả đời minh cột vào Chân Kiếm tông. cho nên hắn có suy nghĩ, dưới tình huống không tổn hại tới căn cơ, phát triển Chân Kiếm tông lớn mạnh, càng nhanh càng tốt.
– Chỗ tốt của loại phương thức thứ nhất là sau khi liên minh ổn định. Chúng ta có thể thu nhận thêm các môn phái gia nhập liên minh, khiến cho liên minh lớn mạnh hơn.
Trưởng lão Tinh Kiếm môn tiếp tục nói.
– Chỗ không tốt ở đây là muốn tái hiện phong thái của Chân Thần kiếm tông lại tương đối khó khăn. Bởi vì hình thức tổ chức của liên minh cuối cùng cũng tương đối phân tán. Cho nên chúng ta mới thiên về loại phương thức thứ hai hơn.
Nói xong, hắn dừng lại nhìn Sở Mộ một chút. Dường như muốn thừa nước đục thả câu, chờ Sở Mộ hỏi. Đây là phương thức nói chuyện trước sau như một của hắn, nắm giữ quyền chủ động.
Nhưng mà Sở Mộ chỉ nhìn hắn, ánh mắt lạnh nhạt, không có ý tứ mở miệng. Biểu lộ như vậy rõ ràng là có thái độ không sao cả, giống như nói hay không cũng không quá quan trọng.
Kinh ngạc, nhanh chóng điều chỉnh lại, Nhị trưởng lão TInh Kiếm môn tiếp tục mở miệng.
– loại phương thức thứ hai là giản tán Vương kiếm môn, Vọng Kiếm môn và Chân Kiếm tông, gia nhập Tinh Kiếm môn ta. Tinh Kiếm môn ta sẽ tăng thêm ba vị phó môn chủ, phân biệt do môn chủ Vương Kiếm môn, Vọng Kiếm môn và Chân Kiếm tông đảm nhiệm. Lại tăng thêm ba mươi vị trưởng lão, cũng do trưởng lão vốn có của ba môn phái đảm nhiệm. Những cường giả Thánh cấp khác đều sẽ nhận mệnh trở thành chấp sự, đặc sứ… của Tinh kiếm môn.
Người Vương Kiếm môn và Vọng Kiếm môn không có chút ngoài ý muốn nào. Sở Mộ biết rõ chỉ sợ bọn chúng đã sớm thương lượng với nhau.