[Dịch] Siêu Cấp Thiên Phú
Tập 9: Vương Cấp (c81-c90)
❮ sautiếp ❯Chương 81: Vương Cấp
“Lực lượng thân thể của ta mới chỉ có 25 vạn cân, sau khi được nguyên lực tăng cường thì là 50 vạn cân, coi như sao chép thiên phú Phong Nhận, lực công kích ta đánh ra bất quá chỉ là 1000 vạn cân, tương đương với 10 Tượng, đối với sức chiến đấu của ta không có quá nhiều sự trợ giúp, nhiều lắm chỉ có thể đền bù nhược điểm đánh xa của ta mà thôi!” Diệp Thiên thầm nghĩ.
Cho nên, hắn cũng không quá cần thiết phải sao chép thiên phú Phong Nhận đỉnh cấp, tối thiểu là hiện tại không cần phải sao chép, sau này lại nói.
Vào thời điểm Diệp Thiên đang trầm tư, hư không lại không ngớt rung chuyển.
“Vết nứt không gian đã sắp xuất hiện!” Nhạc Linh thấp giọng nói.
Tiếp theo, nàng hướng ánh mắt nhìn về phía không trung.
Tạch tạch tạch! ! ! ! Hư không phảng phất như muốn vỡ vụn, xì xì rung động, khiến cho người ta có cảm giác hoa mắt váng đầu.
Oanh! ! ! ! Nương theo một tiếng nổ vang thật lớn, có một lượng lớn nguyên khí từ bên trong hư không vọt ra, mà ở vị trí 100 mét trên không trung xuất hiện một cái chấm đen nhỏ, cái chấm đen nhỏ này dần dần to ra, tạo thành một vết nứt không gian.
Tiếp theo, vết nứt không gian càng ngày càng lớn, đường kính ước chừng đạt đến khoảng chừng một mét, đến đây vết nứt không gian liền không khuếch trương nữa.
Chỉ là một vết nứt không gian dài một mét, chiều rộng đoán chừng không tới mười phân, dạng vết nứt không gian này căn bản là không thể dành cho người đi vào được a? Nếu người nào dám đi vào, chỉ sợ rằng trong nháy mắt sẽ bị xé rách thân thể, coi như là Tông Sư đỉnh phong cũng sẽ tử vong.
Diệp Thiên cảm thấy nghi hoặc, mà có không ít Võ Giả cũng cảm thấy vô cùng nghi hoặc.
Đột nhiên, mấy vị Tông Sư của các đại gia tộc khom lưng cung kính nói: “Mời Vân Hà Vương đại nhân xuất thủ!”
“Được!” Một giọng nói trầm trọng truyền ra, giống như là thanh âm của Thiên Địa.
Sau một khắc, tất cả mọi người đều hét lên sợ hãi, bởi vì ở trong không trung xuất hiện một người, nhìn qua vô cùng trẻ tuổi, chỉ mới hơn 30 tuổi mà thôi.
Nhưng Diệp Thiên lại vô cùng rõ ràng, người này tuyệt đối không chỉ hơn 30 tuổi, bởi vì tuổi thọ của cảnh giới phía trên Tông Sư sẽ cao hơn so với người bình thường rất nhiều.
Nếu lấy cảnh giới Tông Sư mà nói, Tông Sư có thể sống tới 200 tuổi, mà Võ Giả có cảnh giới phía trên Tông Sư, có thể sống được bao lâu? Diệp Thiên không rõ ràng, nhưng Võ Giả như thế tuyệt đối sẽ có thể sống được càng lâu hơn.
Dạng Võ Giả này, tuyệt đối không thể dựa vào tướng mạo bên ngoài mà phán đoán ra tuổi tác.
“Lăng không phi hành, đây chính là một vị cường giả Vương Cấp!” Nhạc Linh hâm mộ nói.
“Vương Cấp?” Diệp Thiên thấp giọng hỏi: “Là cảnh giới kế tiếp phía trên Tông Sư hay sao?”
Nhạc Linh gật gật đầu: “Không sai, Vương Cấp chính là cảnh giới kế tiếp phía trên Tông Sư, Vương Cấp không chỉ có thể phi hành, hơn nữa tuổi thọ càng là đạt đến 500 năm, coi như nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp nếu muốn trở thành Vương Cấp cũng chỉ có xác suất không đến một thành hi vọng a, mà xác suất thiên phú tu luyện siêu phàm trở thành Vương Cấp cũng không phải là 100%, ước chừng chỉ có tám thành, xem ra muốn trở thành Vương Cấp còn phải thoã mãn một điều kiện gì đó nữa, cho nên mới xuất hiện bộ dáng trẻ tuổi như thế!”
“Vị đại nhân này nắm giữ thiên phú tu luyện siêu phàm?” Diệp Thiên thử hỏi.
“Chắc là vậy, ta cũng không quá rõ ràng!” Nhạc Linh lắc lắc đầu.
“Thiên phú tu luyện siêu phàm! Thiên phú tu luyện siêu phàm!” Trong đầu Diệp Thiên không ngừng hồi tưởng đến câu nói này.
Sau một khắc, hai con ngươi của hắn tràn đầy khát vọng cùng với kiên định.
Hắn muốn nhanh chóng dò xét tình huống thiên phú của vị Vương Cấp này, một khi xác nhận đối phương có thiên phú tu luyện siêu phàm mà nói, hắn nhất định sẽ sao chép.
Thiên phú tu luyện siêu phàm có thể gặp thì không nên bỏ lỡ, hắn không biết lần sau phải mất bao nhiêu lâu mới có thể gặp được người nắm giữ thiên phú tu luyện siêu phàm, nếu như bỏ lỡ mà nói thì sẽ rất đáng tiếc.
Diệp Thiên đánh giá một chút, hắn hiện tại cùng với vị cường giả Vương Cấp này chỉ cách nhau khoảng hơn 200 mét. Thế là, Diệp Thiên chậm rãi đi tới gần vị cường giả Vương Cấp kia.
250 mét!
230 mét!
220 mét!
Diệp Thiên đi với tốc độ rất chậm, giống như là không tự chủ được đi lung tung, mà ánh mắt của những người khác đều hội tụ ở trên người của vị cường giả Vương Cấp, cơ hồ không có người nào chú ý tới Diệp Thiên, ngoại trừ Nhạc Linh.
“Diệp Thiên đang muốn làm cái gì?” Nhạc Linh có một chút kỳ quái nhìn cử động của Diệp Thiên, nhưng cũng không có nghĩ quá nhiều, trong nháy mắt liền tiếp tục nhìn về phía vị cường giả Vương cấp trong không trung.
Quan sát cường giả Vương Cấp xuất thủ, đây là một cơ hội rất hiếm gặp a, tự nhiên không thể bỏ qua!
Oanh! ! ! ! Vân Hà Vương rốt cục cũng xuất thủ, chỉ thấy bên trong hư không xuất hiện một đôi bàn tay to lớn, bàn tay được nguyên lực bao trùm, giống như là bàn tay ánh sáng vậy.
Đôi bàn tay ánh sáng bỗng nhiên thò vào bên trong vết nứt không gian.
“Mở ra cho ta!” Vân Hà Vương hò hét.
Tạch tạch tạch! ! ! Vết nứt không gian đang yên lặng, bắt đầu bị đôi bàn tay ánh sáng xé rách ra, trở nên càng ngày càng lớn, cuối cùng tạo thành một cái động dài 2 mét rộng đến 5 mét.
Bất quá, tất cả mọi người đều nhìn thấy vô cùng rõ ràng, vào thời điểm xé rách vết nứt không gian, đôi bàn tay ánh sáng của Vân Hà Vương không ngừng bị chôn vùi, cuối cùng thậm chí là ngay cả khí tức của Vân Hà Vương cũng yếu đi một chút.
Có thể thấy được xé rách vết nứt không gian đối với Vân Hà Vương mà nói cũng là một sự tình tương đối miễn cường, hơn nữa tiêu hao cũng không nhỏ.
Mà vào lúc này, Diệp Thiên cũng đã tiến vào phạm vi 200 mét xung quanh Vân Hà Vương.
Trong nháy mắt, Diệp Thiên liền tra xét tình huống thiên phú của Vân Hà Vương.
Nhân loại: Vân Hà
Thiên phú tu luyện: Siêu phàm
Thiên phú không gian: Sơ đẳng
“Ồ, còn có thiên phú không gian!” Diệp Thiên kinh ngạc không thôi.
Căn cứ theo sự hiểu biết của hắn, không gian cùng với thời gian vô cùng thần bí, chính là hai loại thiên phú cao cấp nhất bên trong các loại thiên phú, có thể áp đảo các loại thiên phú khác.
Đây là lần thứ nhất Diệp Thiên nhìn thấy Võ Giả nắm giữ thiên phú không gian.
Nói thật, hắn rất muốn sao chép loại thiên phú không gian này, nhưng hắn vẫn cắn răng sao chép thiên phú tu luyện siêu phàm của Vân Hà Vương.
Thiên phú không gian Sơ đẳng có lẽ là vô cùng thần kỳ, nhưng thiên phú tu luyện siêu phàm lại trân quý hơn, đó là thiên phú liên quan tới tương lai a.
Huống hồ, hung thú nắm giữ thiên phú không gian cũng không phải là không có, chỉ cần đi tìm kiếm mà nói, vẫn sẽ có thể tìm được.
Sau khi so sánh một hồi, Diệp thiên vẫn cảm thấy sao chép thiên phú tu luyện siêu phàm thì sẽ có lợi hơn. Sau mấy giây Diệp Thiên sao chép xong thiên phú tu luyện siêu phàm, Vân Hà Vương liền biến mất không thấy.
“May mắn là đã kịp thời sao chép, nếu không thì sẽ bỏ lỡ mất thiên phú tu luyện siêu phàm!” Diệp Thiên cảm thấy may mắn.
Sau đó hắn lại tới bên người của Nhạc Linh.
Chương 82: Đồng hồ cảm ứng
“Đây chính là Vương Cấp a, có thể sống 500 năm, từ lúc trái đất đại biến cho đến bây giờ mới trôi qua 100 năm, 500 năm là năm tháng dài dằng dặc bực nào a!” Nhạc Linh cảm thán: “Không biết đời này ta có thể trở thành Vương Cấp hay không?”
Mặc dù nàng chiếm được bảo vật, đem thiên phú tu luyện tăng lên tới cấp bậc đỉnh cấp, nhưng xác suất có thể trở thành Vương Cấp vẫn như cũ chưa tới một thành.
Ở trong Đại căn cứ Ma Hải, không biết có bao nhiêu Võ Giả nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp bị vây khốn ở cảnh giới Tông Sư đỉnh phong, chỉ có một vài Võ Giả ít ỏi nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp mới may mắn bước vào đến cảnh giới Vương Cấp.
“Đừng nghĩ quá nhiều, thuận theo tự nhiên thôi!” Diệp Thiên mở miệng nói.
“Đúng rồi, thuận theo tự nhiên!” Nhạc Linh một lần nữa tỉnh lại, nói: “Tối thiểu nhất thì chúng ta vẫn còn có thể tiến vào cảnh giới Tông Sư, tuổi thọ có thể đạt tới 200 năm, mà rất nhiều Võ Giả cả một đời cũng không có cơ hội bước vào cảnh giới Tông Sư, chớ đừng nói chi là có một số người từ lúc sinh ra đã bị chú định là không có cách nào trở thành Võ Giả. Cùng so sánh với bọn hắn, chúng ta cũng đã được tính là phi thường may mắn!”
“Đúng vậy a, chúng ta đã phi thường may mắn!” Diệp Thiên có một cảm giác tán đồng sâu sắc.
Bởi vì hắn cũng do vô cùng may mắn mới thức tỉnh được thiên phú Sao Chép, lúc này mới quật khởi từng bước một đi tới hôm nay.
Nếu như không có thiên phú Sao Chép, coi như hắn là người xuyên việt thì lại như thế nào? Cũng bởi vì trở ngại thiên phú, cả một đời cũng không có cách nào trở thành cường giả, thậm chí ngay cả Tinh Anh Võ Giả cũng đều không bước vào được.
“Chuẩn bị tiến vào bí cảnh!” Tông Sư của các gia tộc nói đối với đám Đại Võ Giả.
Tông Sư Nhạc Bôn cũng nhắc nhở đám Võ Giả Nhạc Gia: “Sau khi tiến vào bí cảnh, các ngươi hãy tận lực tìm kiếm tộc nhân để liên hợp lại, như vậy sẽ càng thêm an toàn. Mặt khác, các ngươi chỉ có thể dừng lại ở bên trong bí cảnh một tháng thời gian, một khi vượt qua một tháng không ra mà nói, vậy cũng chỉ có thể chờ đợi qua 10 năm kế tiếp. Mà ở bên trong bí cảnh tồn tại quy tắc thần bí, sẽ không có cách nào đột phá đến cảnh giới Tông Sư, các ngươi đừng nên có ý nghĩ may mắn. Lấy tuổi tác của các ngươi một khi làm trễ nải 10 năm, hậu quả là cái gì, các ngươi có lẽ đều minh bạch.”
“Trưởng lão, chúng ta đã minh bạch!” Nhóm Đại Võ Giả Nhạc gia nhao nhao đáp lời.
Đột nhiên, Nhạc Linh kín đáo đưa cho Diệp Thiên một cái đồng hồ, nói: “Đây là máy cảm ứng liên lạc, coi như tiến vào bí cảnh, chúng ta cũng có thể lợi dụng vật này để cảm ứng vị trí của đối phương. Tiến vào bí cảnh, hãy lập tức kích hoạt vật này, chúng ta sẽ có thể nhanh chóng hội tụ.”
“Ừm, ta đã biết!” Diệp Thiên cầm lấy đồng hồ, chợt hỏi: “Một tháng sau chúng ta ra ngoài như thế nào?”
Không trách hắn hỏi như vậy, quả thực là sự hiểu biết của hắn đối với bí cảnh còn chưa đủ nhiều.
“Cũng đi ra từ vết nứt không gian!” Nhạc Linh giải thích: “Chờ đến thời điểm toàn bộ mọi người tiến vào bí cảnh, sẽ có người đem một kiện bảo vật bỏ vào bên trong vết nứt không gian, đến thời điểm đó sẽ có một loại quang mang kỳ dị chiếu rọi toàn bộ bí cảnh, chúng ta ở bên trong bí cảnh thông qua quang mang kỳ dị liền có thể phán đoán ra vị trí vết nứt không gian, tính toán tốt thời gian kịp thời đi ra ngoài là được.”
“Nguyên lai là như vậy!” Diệp Thiên đã triệt để hiểu rõ.
Nói trắng ra là, vết nứt không gian là một thông đạo, ở bên trong bí cảnh cũng có một vết nứt không gian, chỉ bất quá bọn hắn cũng không đi ra từ vết nứt không gian ở bên trong, mà là bị lực lượng không gian truyền tống đi khắp nơi trong bí cảnh.
Ào ào ào! ! ! Từng vị Đại Võ Giả nhảy vào bên trong vết nứt không gian, biến mất không thấy.
Rất nhanh, liền đến phiên nhóm Đại Võ Giả Nhạc gia.
Diệp Thiên đi theo Nhạc Linh nhảy vào vết nứt không gian một trước một sau, khi hắn nhảy vào vết nứt không gian, có một cỗ lực lượng không gian bao vây lấy hắn.
Oanh! ! ! Một cỗ lực lượng bất ngờ đánh tới, Diệp Thiên có một chút chóng mặt rơi xuống một nơi nào đó.
Trong bí cảnh.
Tại một chỗ bên cạnh dòng suối nhỏ, thân thể của Diệp Thiên xuất hiện ở nơi này, va chạm với mặt đất tạo ra một cái hố to.
May mắn là thân thể của Diệp Thiên rắn chắc, nếu như là người bình thường bị va chạm như thế, đã sớm biến thành một đống thịt nát.
Hắn đứng dậy, quan sát bốn phía một chút, sau khi xác nhận không có quá nhiều nguy hiểm, Diệp Thiên mới tranh thủ thời gian tìm kiếm một nơi nghỉ ngơi thích hợp.
Hắn chuẩn bị bắt đầu dung hợp thiên phú tu luyện siêu phàm. Rất nhanh, hắn liền tìm được một tảng đá rỗng, bên trong có thể ẩn giấu một người, không dễ dàng bị phát hiện.
Thế là, Diệp Thiên đi vào bên trong tảng đá rỗng này, ngồi xếp bằng, bắt đầu dung hợp thiên phú tu luyện siêu phàm.
Oanh! ! ! ! Một cỗ đau đớn kịch liệt truyền đến, vào lúc này, Diệp Thiên phảng phất như trở về tới tình cảnh dung hợp thiên phú lần thứ nhất.
Dung hợp thiên phú tu luyện siêu phàm mang tới sự cải tạo so với bên trong sự tưởng tượng của hắn còn muốn kịch liệt hơn, nhưng vừa nghĩ tới chỗ tốt sau khi dung hợp, hắn liền nhịn xuống.
Không biết trải qua bao lâu, Diệp Thiên mới tỉnh lại từ bên trong một cỗ cảm giác thoải mái.
Hắn nhìn bản thân một chút, thân thể ướt sũng, quần áo bị mồ hôi thấm ướt mèm. Trước tiên, Diệp Thiên cũng không tiến hành thanh tẩy thân thể, mà tra xét tình huống thiên phú của bản thân.
Nhân loại: Diệp Thiên
Thiên phú tu luyện: Siêu phàm
Thiên phú tốc độ: Đỉnh cấp
Thiên phú đao pháp: Cao đẳng
Thiên phú Ám Ảnh: Sơ đẳng
Thiên phú khép lại: Đỉnh cấp
Thiên phú lực lượng: Cao đẳng
Thiên phú sức chịu đựng: Trung đẳng
Thiên phú phòng ngự: Trung đẳng
Diệp Thiên nhìn qua dòng chữ thiên phú tu luyện siêu phàm duy nhất kia, tràn đầy kích động.
“Có thiên phú tu luyện siêu phàm, ta rất nhanh liền có thể trở thành Tông Sư, mà tỷ lệ trở thành Vương Cấp không phải là 100%, nhưng tỷ lệ tám thành thành công cũng đã rất lớn, chỉ cần không phải quá mức xui xẻo, cơ bản đều có thể trở thành Vương Cấp, thậm chí so với Vương Cấp còn muốn cường đại hơn.” Diệp Thiên thì thào nói.
Sau đó hắn đi tới dòng suối nhỏ, cởi quần áo tắm rửa, thanh tẩy thân thể. Tắm xong, hắn mới có thời gian kiểm tra đồng hồ cảm ứng.
Chỉ thấy ở phía trên mặt đồng hồ cái hai cái điểm đỏ, hẳn là vị trí của hắn cùng với Nhạc Linh.
Lúc này, một cái điểm đỏ khác đang đang dần dần đi tới gần vị trí của hắn.
“Cái điểm đỏ bất động này hẳn là mình, còn điểm đỏ còn lại là đại biểu cho Nhạc Linh, Nhạc Linh đang chạy về phía mình, mình cũng nên di chuyển, nếu cứ một mực đứng yên thì không thể nào nói nổi!” Thế là, Diệp Thiên bắt đầu di chuyển.
Trên đường đi, Diệp Thiên cũng không dám chạy quá nhanh, thời thời khắc khắc chú ý hoàn cảnh chung quanh.
Chương 83: Huyết Hổ Thú
Sự hiểu biết của hắn đối với bí cảnh quá ít, chỉ biết rõ ở bên trong bí cảnh có rất nhiều bảo vật, ví dụ như dược tài lâu năm, thậm chí là vượt qua trăm năm, ngàn năm, mà dược tài trên trái đất cơ bản đều từ một trăm năm trở xuống, bởi vì trái đất chỉ mới đại biến được một trăm năm mà thôi, chỉ có ở nơi này, thiên địa nguyên khí sinh ra không biết bao nhiêu năm tháng, mới có thể đản sinh ra dược tài lâu năm.
Về phần dược tài ngàn năm, vậy thì phải đuổi ngược dòng đến thời cổ đại, dạng dược tài này trên trái đất quá hiếm thấy, độ khó tìm được không thua gì chém giết cùng với một con hung thú Vương Cấp. Nhưng ở trong bí cảnh, dược tài trăm năm, ngàn năm không phải là ở đâu cũng có, nhưng lại dễ dàng tìm thấy hơn rất nhiều.
Không phải sao, mới chạy đi không được bao lâu, Diệp Thiên liền cảm ứng được một nơi tản ra nguyên khí nồng đậm.
“Là ở nơi này!” Diệp Thiên chạy tới nơi đó, dùng tay đào đất lên, rất nhanh, một gốc dược tài được hắn đào ra.
“Nhân sâm trăm năm!” Diệp Thiên vô cùng vui vẻ thu vào.
Phải biết rằng tại Đại căn cứ Ma Hải, một gốc nhân sâm trăm năm dạng này cũng có giá trị không thấp, có thể bán đi với giá 50 triệu đồng tiền.
Mặc dù là hắn còn mấy trăm triệu tiền tiết kiệm, nhưng số tiền này căn bản là không đủ dùng, tu vi càng cao thì cần phải hao phí càng nhiều tài chính, vài trăm triệu tài chính căn bản không duy trì quá trình tu luyện được bao lâu.
Bây giờ, vừa mới tiến vào bí cảnh thì đã có dạng thu hoạch này. Có thể thấy được, theo thời gian trôi qua, thu hoạch của hắn sẽ nhiều hơn.
“Không trách được mấy vị Võ Giả Nhạc gia kia lại có ý kiến lớn như vậy đối với ta, dạng danh ngạch này nếu như bán ra ngoài mà nói, bán vài tỷ đều có người mua a, nhưng Nhạc Linh lại đem cái danh ngạch quý giá này cho ta!” Diệp Thiên cảm thán.
Hắn đã hạ quyết định, sẽ ở bên trong cái bí cảnh này tận lực bảo vệ Nhạc Linh một chút.
Tiếp tục đi tới, trên đường đi, Diệp Thiên thỉnh thoảng sẽ phát hiện ra một số loại đồ tốt, chỉ cần là đồ vật vượt qua 100 vạn đồng tiền, hắn đều thu lấy.
Điều đáng tiếc duy nhất là, hắn lại không có Túi Trữ Vật, cho nên bao đồ trên người rất nhanh liền phình to lên!
Mấy giờ trôi qua, Diệp Thiên nhìn một chút, hắn đã sắp tiếp cận cùng với Nhạc Linh.
Đúng vào lúc này, một con hung thú xuất hiện ở trước mặt Diệp Thiên.
Chủng loại: Huyết Hổ Thú
Thiên phú huyết mạch: Cao đẳng
Thiên phú thiêu đốt: Sơ đẳng
Huyết Hổ Thú to bằng một con bê con hung hăng nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, bật người tới công kích.
Đối với dạng hung thú này, trên đường đi Diệp Thiên đã gặp qua mấy con rồi, những con Huyết Hổ Thú này đều là hung thú cao cấp, nhưng lại khó chơi hơn so với hung thú cao cấp bình thường, bởi vì chúng nó sẽ thiêu đốt máu tươi, thậm chí còn có thể thiêu đốt lực lượng huyết mạch, trong nháy mắt bộc phát ra lực công kích gấp bội.
Một con Huyết Hổ Thú nếu như liều mạng mà nói, đủ để giết chết một vị Đại Võ Giả trung kỳ, thậm chí có thể trọng thương Đại Võ Giả hậu kỳ, bất quá cái giá phải trả chính là bản thân Huyết Hổ Thú cũng bị phế đi.
Nhìn thấy Huyết Hổ Thú vọt tới, Diệp Thiên bổ tới một đao.
Phốc một tiếng! Toàn bộ thân thể của Huyết Hổ Thú bị đao mang cắt thành hai nửa, chết đến mức không thể chết lại!
Mặc dù máu tươi của Huyết Hổ Thú bán được không ít tiền, thế nhưng Diệp Thiên cũng không thu thập, bởi vì máu tươi của bọn nó, hắn căn bản không có cách nào mang theo, bởi vì lần này hắn tiến vào bí cảnh chỉ mang theo một cái bình chứa.
Vượt qua thi thể của Huyết Hổ Thú, Diệp Thiên nhanh chóng chạy về phương hướng của Nhạc Linh.
1 phút sau, Diệp Thiên rốt cục cũng thấy được Nhạc Linh, nhưng trạng thái của đối phương lại có một chút không tốt.
Thương thế toàn thân không nhẹ, hơn nữa sắc mặt cũng trắng bệch, lúc này còn đang chém giết cùng với một nhóm hung thú.
Những con hung thú này cũng là Huyết Hổ Thú, hiển nhiên phiến khu vực này chính là địa bàn của Huyết Hổ Thú.
“Mười ba con Huyết Hổ Thú!” Diệp Thiên đếm một chút.
Nếu như cộng vào Huyết Hổ Thú đã chết đi, tổng số lượng đạt đến 20 con. Không thể không nói, Nhạc Linh có một chút không may, thoáng một cái liền gặp nhiều Huyết Hổ Thú như vậy.
“Nhạc Linh tại sao lại bị thương? Những con Huyết Hổ Thú này có lẽ sẽ không làm gì được Nhạc Linh a, Nhạc Linh nắm giữ thiên phú tốc độ Thấp, có thể tăng cường tốc độ lên 2 lần, nếu nàng muốn chạy trốn mà nói, Huyết Hổ Thú cũng ngăn không được a!” Diệp Thiên có một chút cảm giác kỳ quái.
Đúng lúc này, Nhạc Linh thi triển một môn kiếm kỹ cường đại.
“Thập Phương Kiếm Nhận!” Lít nha lít nhít kiếm quang quét ngang chu vi mấy chục mét, từng con Huyết Hổ bị kiếm quang xé rách, nhao nhao ngã xuống bên trong vũng máu.
“Đại kiếm kỹ thật là mạnh, hẳn cũng là kiếm kỹ cấp Thanh Đồng, nhưng so với Thanh Phong Trảm còn muốn cường đại hơn!” Diệp Thiên tính toán.
Hắn đã sớm biết rõ bên trong đao kỹ cấp Thanh Đồng, Thanh Phong Trảm cũng không phải là đao kỹ tốt nhất, có một vài đao kỹ cấp Thanh Đồng viên mãn thậm chí có thể tăng cường lực công kích lên gấp bảy lần, nhưng đao kỹ cấp Thanh Đồng như thế vô cùng hiếm thấy, giá cả lại đắt đỏ, không có mấy tỷ là sẽ không mua được.
Bất quá Nhạc gia chính là đại gia tộc tại Đại căn cứ Ma Hải, Nhạc Linh muốn học tập một môn kiếm kỹ cấp Thanh Đồng có uy lực không tệ cũng không khó.
Sau một chiêu Thập Phương Kiếm Nhận, nhóm Huyết Hổ Thú cơ hồ tử thương không còn, chỉ còn lại mấy con. Lúc này, Diệp Thiên liền ra sân, trong nháy mắt miểu sát mấy con Huyết Hổ Thú còn lại.
“Nhạc Linh, cô vì sao lại bị thương, những con Huyết Hổ Thú này sẽ không gây ra được tổn thương cho cô mới đúng!” Diệp Thiên hỏi.
“Không may, gặp phải một con hung thú cao cấp cường đại, đối phương nắm giữ thiên phú đặc thù, nếu không phải ta nắm giữ thiên phú tốc độ Thấp, chỉ sợ nhất định sẽ phải chết!” Nhạc Linh vẫn còn sợ hãi nói.
Rất nhanh, Diệp Thiên liền từ trong miệng của Nhạc Linh biết được lai lịch của con hung thú cao cấp kia. Đó là một loại hung thú nắm giữ thiên phú đồng thuật, không rõ lai lịch, nhưng trong con mắt thứ ba trên mi tâm có thể bắn ra quang mang màu đen, phòng ngự của Nhạc Linh tuỳ tiện bị đối phương bắn thủng, nếu không phải dùng tốc độ nhanh chạy mất, chỉ sợ là đã chết rồi.
“Thiên phú đồng thuật!” Diệp Thiên có hứng thú rất lớn, đáng tiếc bây giờ muốn đi tìm con hung thú kia lại có một chút khó khăn, ai mà biết được nó đã chạy tới phương trời nào.
“Cô hãy uống thuốc chữa thương đi, ta sẽ hộ pháp thay cô!” Diệp Thiên đề nghị.
“Ừm!” Nhạc Linh cũng không có khách khí, lúc này liền ngồi xếp bằng, từ bên trong Túi Trữ Vật lấy ra một phần thuốc chữa thương cao cấp, sau khi uống xong liền bắt đầu chữa thương.
Nửa giờ sau, Nhạc Linh đã khôi phục xong.
Vào thời điểm hai người đang muốn rời khỏi chỗ này, ở bên trên bầu trời lại truyền đến một đạo quang mang quỷ dị. Đạo quang mang này chiếu rọi bốn phía, cũng truyền tới chỗ của Diệp Thiên.
Chương 84: Thiên phú không gian
“Đó là quang mang phát ra từ bên trong vết nứt không gian, đầu nguồn quang mang chính là vết nứt không gian, nhìn từ cái khoảng cách này, cự ly của chúng ta so với vết nứt không gian cũng không phải là quá xa, vận khí của chúng ta cũng không tệ!” Nhạc Linh may mắn nói.
Nếu như có vận khí không tốt mà nói, nếu ở cách vết nứt không gian quá xa, nói không chừng muốn chạy tới sẽ một mất một nửa thời gian, thời gian còn lại có thể sẽ không thu được bảo vật gì quá tốt.
Đã biết vị trí của vết nứt không gian, Diệp Thiên cùng với Nhạc Linh cũng không lo lắng nữa.
“Nhạc Linh, tiếp theo chúng ta đi nơi nào?” Diệp Thiên hỏi.
Hắn đúng là không biết đi nơi nào, cũng không thể chạy loạn không có mục đích a, làm như vậy thu hoạch có thể sẽ không lớn. 10 năm mới có thể tiến vào bí cảnh một lần, nếu như không vơ vét thật nhiều đồ tốt, chẳng phải là đến không một chuyến?
Nhạc Linh nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, chân thành nói: “Diệp Thiên, có một số việc ta chưa nói cho ngươi. Ngươi có lẽ còn chưa biết bảo vật trân quý bên trong bí cảnh là cái gì?”
“Không biết!” Diệp Thiên lắc lắc đầu.
Nhạc Linh ngưng trọng nói: “Là bảo vật có thể tăng cường thiên phú cùng với Nguyên Khí Thạch!”
“Nơi này có Nguyên Khí Thạch?” Diệp Thiên giật mình.
“Có, hơn nữa còn có không ít, nghe nói ở bên trong bí cảnh có khoáng mạch Nguyên Khí Thạch, mỗi một lần phát hiện ra một tòa khoáng mạch Nguyên Khí Thạch, sẽ gây nên một trận chém giết giữa rất nhiều người, ví dụ như một lần 10 năm trước kia, có một tòa khoáng mạch Nguyên Khí Thạch được phát hiện, có hơn 100 vị Đại Võ Giả chém giết với nhau, cuối cùng một phần lớn Nguyên Khí Thạch bị Vân gia cướp đi. Căn cứ theo thống kê, trong tòa khoáng mạch Nguyên Khí Thạch kia sinh ra một vạn khối Nguyên Khí Thạch!” Nhạc Linh nói ra.
“Một vạn khối, nhiều như vậy!” Diệp Thiên không biết được là một vạn khối Nguyên Khí Thạch có giá trị đắt đỏ cỡ nào, chỉ biết là muốn mua một khối Nguyên Khí Thạch cũng không biết mua ở đâu, nếu như có người muốn bán Nguyên Khí Thạch mà nói, chỉ sợ là một tỷ đồng tiền cũng không nhất định có thể mua được.
Nói một cách khác, toàn bộ tài sản của Diệp Thiên còn không đáng một khối Nguyên Khí Thạch.
“Chúng ta sẽ đến cướp đoạt Nguyên Khí Thạch hay sao?” Diệp Thiên có một chút chờ mong.
“Không, khoáng mạch Nguyên Khí Thạch rất khó có thể tìm kiếm, chúng ta cũng không biết nơi nào có khoáng mạch Nguyên Khí Thạch. Mục tiêu của ta là tìm kiếm bảo vật tăng cường thiên phú, nếu như có thể tìm được một loại bảo vật có thể đem thiên phú tu luyện tăng lên tới cấp độ siêu phàm, đó mới là chân chính phát tài!” Nhạc Linh đang nói tới mức hưng phấn, lại thở dài nói: “Đáng tiếc là trong 100 năm này, bảo vật chân chính có thể trợ giúp Võ Giả tăng thiên phú tu luyện lên tới cấp độ siêu phàm chỉ xuất hiện qua một lần, dạng bảo vật này quá hiếm thấy!”
Diệp Thiên cũng gật gật đầu, đồng ý với quan điểm của Nhạc Linh. Nếu như có thể dễ dàng lấy được bảo vật tăng thiên phú tu luyện tới cấp độ siêu phàm, vậy thì Võ Giả nắm giữ thiên phú tu luyện siêu phàm cũng sẽ không thưa thớt như vậy.
Lúc này, Nhạc Linh nói ra một sự tình khiến cho Diệp Thiên tương đối kích động.
“Mặc dù ta không biết ở nơi nào có bảo vật tăng thiên phú tu luyện tới cấp độ siêu phàm, nhưng ta biết rõ một loại bảo vật có thể trợ giúp Võ Giả đem thiên phú tu luyện tăng lên tới cấp độ đỉnh cấp, giá trị của dạng bảo vật này có thể sẽ không ít hơn 10 tỷ!”
Nhạc Linh nói xong, liền nhìn qua Diệp Thiên nói: “Diệp Thiên, bảo vật như thế không chỉ có một cái, phụ thân ta vào 20 năm trước đã phát hiện ra, nhưng thực lực của phụ thân ta không đủ, đánh không lại hung thú thủ hộ bảo vật, cho nên vẫn không có biện pháp lấy đi. Mà cái bí mật này, phụ thân cũng không chia sẻ cho người Nhạc gia. Nhưng lần này, phụ thân lại nói cho ta biết. Mặt khác, phụ thân ta vào lúc trước đã lưu lại ở nơi đó một thiết bị cảm ứng, ta có thể tìm tới nơi đó. Nhưng thực lực của ta không đủ, ta cần sự trợ giúp của ngươi, ta có thể chia cho ngươi một nửa thu hoạch, ngươi cảm thấy như thế nào?”
“Hung thú có thực lực như thế nào, bảo vật rốt cuộc là cái gì?” Diệp Thiên liên tiếp hỏi hai loại vấn đề.
Nhạc Linh giới thiệu: “Hung thú chỉ có một con, là một con Hắc Lang (Sói đen) dài một mét, có kích cỡ phi thường nhỏ, nhưng thực lực lại hết sức đáng sợ, mấu chốt là con Hắc Lang kia nắm giữ một loại năng lực vô cùng đáng sợ, đó là thiên phú không gian, có thể thuấn di, nói rõ thiên phú không gian của đối phương đã đạt đến cấp độ Trung đẳng!”
“Thuấn di? Trung đẳng? Chẳng lẽ mỗi một cái cấp bậc của thiên phú không gian còn có năng lực khác biệt hay sao?” Diệp Thiên hiếu kỳ.
Nhạc Linh giải thích: “Đại căn cứ Ma Hải cũng có Võ Giả nắm giữ thiên phú không gian, căn cứ vào những Võ Giả kia mà nói, thiên phú không gian Yếu có năng lực cảm giác không gian, có thể lợi dụng thiên phú không gian để thẩm thấu vào không gian cảm giác tình huống bốn phía, loại năng lực thăm dò này so với sử dụng tinh thần lực để thăm dò còn muốn cường đại hơn, lại vô cùng bí ẩn, không dễ dàng bị phát hiện, thiên phú không gian Thấp có thể lưu lại không gian ấn ký, coi như cách rất xa cũng có thể cảm ứng được. Mà cái năng lực này cũng là thủ đoạn cần thiết dùng để chế tạo Túi Trữ Vật, chúng ta có thể thành lập cảm ứng cùng với Túi Trữ Vật, chính là nhờ thủ đoạn của Võ Giả nắm giữ thiên phú không gian Thấp. Đương nhiên, người chế tạo Túi Trữ Vật sẽ phải xóa đi cảm ứng, nếu không chúng ta là sẽ không nhận chủ được; Thiên phú không gian Sơ đẳng thì càng ghê gớm hơn, những Võ Giả này có thể chế tạo ra một cái không gian tùy thân cỡ nhỏ, so với Túi Trữ Vật càng dễ dàng hơn. Mà thiên phú không gian Trung đẳng, vừa rồi ta cũng đã nói cho ngươi, sẽ có thêm năng lực thuấn di!”
“Vậy còn thiên phú không gian Cao đẳng thì sao?” Diệp Thiên thấy Nhạc Linh không nói, liền hiếu kỳ hỏi.
Lúc này, sắc mặt của Nhạc lại trở nên khó coi nói: “Đại căn cứ Ma Hải không có người nắm giữ thiên phú không gian Cao đẳng, nhưng bên trong hung thú lại có. Diệp Thiên, nếu như sau này ngươi gặp phải hung thú nắm giữ thiên phú không gian Cao đẳng, phải nghĩ hết tất cả biện pháp để chạy trốn. Dạng hung thú này kinh khủng đến cực hạn, Võ Giả chúng ta rất khó có thể đánh thắng được. Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết một chuyện, một vị Vương Giả đã từng bị một con hung thú đỉnh cấp nắm giữ thiên phú không gian Cao đẳng dùng một chiêu miểu sát! Mà năng lực của thiên phú không gian Cao đẳng chính là Lưỡi Đao Không Gian, Vương Cấp cũng không ngăn được uy lực của Lưỡi Đao Không Gian! Hơn nữa phàm là hung thú nắm giữ thiên phú không gian Cao đẳng, sẽ có tốc độ rất nhanh, bọn chúng có thể thuấn di với cự ly xa, coi như là Vương Cấp cũng rất khó chạy thoát.”
“Hít hà ~~~ ” Diệp Thiên hít vào một ngụm khí lạnh, thiên phú không gian Cao đẳng không thể nghi ngờ là quá biến thái đi, quả thực là không nhìn cảnh giới a!
Chương 85: Thiên Hồn Hoa
“Thiên phú không gian cùng với thiên phú thời gian không hổ danh là hai đại thiên phú chí cao, theo như tin đồn thì thiên phú thời gian so với thiên phú không gian càng đáng sợ hơn, không biết là sẽ có loại năng lực gì!” Diệp Thiên hiếu kỳ không ngớt.
Nhưng Nhạc Linh cũng không biết rõ về thiên phú thời gian, bởi vì toàn bộ Đại căn cứ Ma Hải cũng không có Võ Giả nắm giữ thiên phú thời gian, cũng chưa từng nghe nói qua hung thú nào nắm giữ thiên phú thời gian. Có lẽ đã có người từng thấy, nhưng cũng không thể sống sót trở về, tin tức tự nhiên sẽ không thể truyền ra.
“Diệp Thiên, bảo vật mà con Hắc Lang thủ hộ là thiên tài địa bảo Thiên Hồn Hoa, lúc trước vào thời điểm phụ thân ta nhìn thấy, Thiên Hồn Hoa có tám đóa, Hắc Lang hẳn là sẽ không ăn hết Thiên Hồn Hoa, bởi vì Thiên Hồn Hoa có tác dụng không lớn đối với nó. Thiên Hồn Hoa chủ yếu chỉ có hữu dụng đối với thiên phú tu luyện cùng với thiên phú huyết mạch, nhưng lại không có cách nào tăng cường thiên phú không gian. Nó sở dĩ thủ hộ Thiên Hồn Hoa, chỉ bởi vì nơi đó là sào huyệt của nó. Huống hồ, Hắc Lang chỉ có thể thuấn di, cũng không có năng lực Lưỡi Đao Không Gian, chúng ta vẫn có hi vọng, nghe nói thiên phú tu luyện của em gái ngươi chỉ là Trung đẳng, nếu như lấy được Thiên Hồn Hoa, em gái của ngươi cũng sẽ trở thành người nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp!” Nhạc Linh dụ hoặc.
“Nhạc Linh, không cần phải nói những thứ này, ta đáp ứng là được!” Diệp Thiên cười nói.
Kỳ thật, trong nội tâm của hắn đã hưng phấn đến cực hạn. Hắn hưng phấn không phải là vì Thiên Hồn Hoa, mà là vì thiên phú không gian Trung đẳng của con Hắc Lang kia!
Loại thiên phú này so với thiên phú không gian Sơ đẳng của Vân Hà Vương còn trâu bò hơn nhiều, còn nhiều ra một cái năng lực thuấn di.
Mặc dù nói thiên phú Sao Chép của hắn còn đang ở thời gian làm lạnh, nhưng nếu như giết chết con Hắc Lang kia, mang thi thể của nó đi, đến khi thiên phú Sao chép kết thúc thời gian làm lạnh, liền có thể sao chép thiên phú không gian của Hắc Lang.
Thiên phú không gian cùng với Thiên Hồn Hoa, hai loại chỗ tốt, nếu hắn không đáp ứng mới là kẻ ngốc.
“Thật sao? Vậy chúng ta mau đi thôi, bất quá ta chỉ có thể đứng một bên quan chiến, dù sao thì ta cũng không phải là đối thủ của con Hắc Lang kia, ngay cả kiềm chế một chút cũng làm không được!” Nhạc Linh đỏ mặt nói.
“Yên tâm, cứ giao Hắc Lang cho ta!” Diệp Thiên cam đoan.
Nhạc Linh từ bên trong Túi Trữ Vật lấy ra một cái máy truyền tin, cái máy truyền tin này cũng không phải là kiểu dáng đồng hồ, mà là kiểu dáng điện thoại.
Diệp Thiên lần thứ hai nhìn thấy Túi Trữ Vật của Nhạc Linh, trong lòng đã không còn sự khát vọng cùng với hứng thú như lần trước.
Nếu sao chép được thiên phú không gian Trung đẳng, bản thân của hắn liền có thể mở ra không gian tùy thân, như vậy chẳng phải là sẽ trâu bò hơn Túi Trữ Vật rất nhiều lần? Túi Trữ Vật làm sao có thể so sánh với giá trị của không gian tùy thân chứ!
“Đây là máy truyền tin của phụ thân ta, bên trong có khắc trận pháp, có thể chậm rãi hấp thu nguyên khí, coi như đã trôi qua 20 năm, vẫn có thể liên lạc được với nhau!” Nhạc Linh giải thích.
Quả nhiên, chỉ thấy ở trên màn hình máy truyền tin xuất hiện một cái điểm đỏ khác, vị trí của cái điểm đỏ này tất nhiên là vị trí sào huyệt của con Hắc Lang kia.
“May mắn là cũng không quá xa, chúng ta tăng nhanh tốc độ, trong nửa ngày sẽ tới nơi!” Nhạc Linh tính toán.
“Tốt, để ta mở đường, cô đi ở phía sau!” Diệp Thiên đi ở phía trước, mà Nhạc Linh thì đi ở đằng sau, hai người hướng về vị trí Thiên Hồn Hoa chạy tới.
Trên đường đi, Diệp Thiên thể hiện ra thực lực vô cùng đáng sợ, vô luận là loại hung thú cao cấp gì, đều không có cách nào tránh được một kích của Diệp Thiên, nhao nhao bị miểu sát.
Có một vài con hung thú thậm chí là Nhạc Linh đều cảm thấy vô cùng kiêng kị, nhưng vẫn bị Diệp Thiên dùng một đao chém chết.
“Thực lực quá kinh khủng, chỉ sợ thực lực của hắn so với Tông Sư phổ thông còn muốn cường đại hơn, nói không chừng so với tên biến thái Vân Phong kia cũng không yếu hơn bao nhiêu!” Nhạc Linh nghĩ thầm.
Nhạc Linh nguyên bản đối với việc thu được Thiên Hồn Hoa cũng không ôm hy vọng quá lớn, bây giờ cũng sinh ra đầy đủ lòng tin.
8 đóa Thiên Hồn Hoa a! 1 đóa Thiên Hồn Hoa có giá trị chừng 10 tỷ, 8 đóa chính là 80 tỷ.
Dựa theo tỷ lệ phân chia, nàng có thể thu hoạch được 4 đóa Thiên Hồn Hoa, liền tương đương với 40 tỷ, đây đã là thu hoạch khó có thể tưởng tượng.
Huống hồ, sau lần này còn có thể tìm kiếm những bảo vật khác, thu hoạch sẽ càng thêm phong phú.
Qua nửa ngày thời gian, Diệp Thiên cùng với Nhạc Linh đã vượt qua lộ trình dài dằng dặc, trong thời gian này đã từng gặp được mấy bầy thú, hơn nữa còn là bầy thú hung thú cao cấp, ngay cả Diệp Thiên cũng cảm thấy vô cùng kiêng kị, nhưng nếu ở phía dưới tốc độ siêu nhanh của Diệp Thiên, không những có thể chạy đi một cách an toàn, còn thành công ôm Nhạc Linh chạy đi.
Cho nên, chuyến này, hai người Diệp Thiên cùng với Nhạc Linh xem như là hữu kinh vô hiểm đi tới mục đích.
“Bên trong bí cảnh quá nguy hiểm, Diệp Thiên, nếu như lần này không có ngươi mà nói, ta chỉ sợ là không đến được nơi này!” Nhạc Linh kinh hãi nói.
Đương nhiên, lời này của nàng là nửa thật nửa giả.
Nàng xác thực không phải là đối thủ của đám hung thú kia, nhưng bằng vào thân phận tiểu thư chủ mạch Nhạc gia, nàng sẽ không có khả năng nắm giữ át chủ bài.
Diệp Thiên tự nhiên cũng sẽ không hoàn toàn tin tưởng Nhạc Linh, hắn tin rằng coi như không có hắn, Nhạc Linh cũng có thể đi tới vị trí có Thiên Hồn Hoa, chỉ bất quá là không có cách nào làm gì được con Hắc Lang kia mà thôi.
“Nhạc Linh, chúng ta có quan hệ hợp tác, ta tự nhiên sẽ tận lực trợ giúp cô. Bất quá, cô cũng phải hỗ trợ mới được, ta nghĩ cô phải có át chủ bài khắc chế năng lực thuấn di của con Hắc Lang kia chứ, nếu không ta sẽ rất khó giết chết được nó.” Diệp Thiên nói ra.
“Có!” Nhạc Linh cũng không giấu diếm, thẳng thắn nói: “Ta có một bộ trận pháp, mặc dù là trận pháp dùng một lần duy nhất, nhưng lại có thể ở trong vòng ba giây ảnh hưởng đến chu vi không gian vài trăm mét, khiến cho hiệu quả thuấn di giảm đi nhiều, nhưng vẻn vẹn chỉ có ba giây, sau ba giây, trận pháp liền mất đi tác dụng. Bộ trận pháp này thế nhưng có giá trị tới 2 tỷ, hơn nữa còn phải có quan hệ nhất định mới có thể mua được, nếu như không giết được Hắc Lang, ta sẽ vô cùng thua thiệt!”
“Ba giây sao, hẳn là đã đủ!” Diệp Thiên trầm tư một chút, nói.
Hắn không dám cam đoan 100%, bởi vì hắn còn chưa nhìn thấy con Hắc Lang kia, chờ hắn tra xét tình huống thiên phú của Hắc Lang, mới có thể làm ra phán đoán chân chính.
Rất nhanh, hai người Diệp Thiên cùng với Nhạc Linh đã đi tới gần sào huyệt Hắc Lang. Sào huyệt Hắc Lang nằm ở giữa sườn núi trên núi cao, bên trong có một tòa sơn động to lớn, ở bên trong sơn động có cỏ cây hoa lá, mà 8 đóa Thiên Hồn Hoa chính là sinh trưởng ở bên trong cái sơn động này.
Chương 86: Độn Không Nguyệt Lang
Vào thời điểm tới gần 3000 mét, Diệp Thiên nghe được một tiếng sói tru, dường như đang rống về phía bọn hắn.
“Diệp Thiên, chúng ta có lẽ đã bị phát hiện!” Sắc mặt của Nhạc Linh trở nên ngưng trọng nói.
“Xa như vậy liền bị phát hiện?” Diệp Thiên vô cùng kinh ngạc.
Nếu thật như vậy mà nói, đây hẳn là do Hắc Lang dùng năng lực cảm ứng không gian phát hiện được bọn hắn.
Nhưng Diệp Thiên rõ ràng ngay cả một chút cảm giác cũng không có, loại năng lực quỷ dị này xác thực là quá đáng sợ, mà nếu như chỉ là thiên phú không gian Yếu liền có loại năng lực này, không thể không nói người nắm giữ thiên phú không gian quá là cường đại.
Thiên phú không gian càng cường đại, Diệp Thiên chẳng những không kiêng kị, ngược lại càng cảm thấy vô cùng hứng thú. Bởi vì, hắn chỉ cần thành công giết chết Hắc Lang, như vậy thiên phú không gian liền chính là của hắn rồi!
“Diệp Thiên, chúng ta nên trực tiếp đi qua a, dù sao thì cũng đã bị bại lộ!” Nhạc Linh đề nghị.
Diệp Thiên cũng đồng ý, chậm sẽ sinh biến, mau chóng giải quyết con Hắc Lang này thì tốt hơn.
Vù vù! ! Diệp Thiên cùng với Nhạc Linh nhanh chóng tiến lên, trong nháy mắt liền đi tới cửa sơn động.
Tiếp đó, bọn hắn xông vào bên trong sơn động, bên trong chính là một mảnh không gian rộng lớn, trên đỉnh sơn động tương liên cùng với ngoại giới, có một cái lỗ có đường kính chừng 10 mét, ánh nắng có thể chiếu vào, khiến cho cái sơn động này sáng ngời giống như ngoại giới.
“Hoàn cảnh ở đây cũng không tệ a, khó trách con Hắc Lang lại chọn nơi này để làm sào huyệt!” Diệp Thiên tán thưởng.
Oanh! ! ! Một cỗ khí tức hung thú cường đại truyền đến.
Vô thanh vô tức, có một con sói màu đen xuất hiện ở một nơi cách hai người Diệp Thiên không xa, đang dùng một đôi mắt phẫn nộ theo dõi hắn cùng với Nhạc Linh.
“Dò xét!” Diệp Thiên khởi động thiên phú Sao Chép quan sát tình huống thiên phú của Hắc Lang.
Chủng loại: Độn Không Nguyệt Lang
Thiên phú huyết mạch: Đỉnh cấp
Thiên phú không gian: Trung đẳng
Thiên phú Cự hóa: Trung đẳng (Cự hóa: biến lớn)
Nhìn thấy thiên phú của Độn Không Nguyệt Lang, Diệp Thiên quả thực đã giật mình.
Thiên phú của Độn Không Nguyệt Lang vô cùng tốt, nếu như ở ngoại giới mà nói, nó tất nhiên sẽ trở thành hung thú đỉnh cấp, hơn nữa ở bên trong hung thú đỉnh cấp cũng thuộc về tồn tại phi thường đáng sợ.
Hơn nữa nó chẳng những có thiên phú không gian Trung đẳng, còn có thiên phú Cự hóa Trung đẳng.
Từ tên gọi thiên phú Cự hóa liền có thể nhìn ra, hẳn là một loại thiên phú biến lớn.
Diệp Thiên tự nhiên sẽ không hồ đồ cho rằng loại thiên phú này chỉ là biến lớn đơn giản, chỉ sợ là sau khi biến lớn còn có thể tăng cường lực lượng hoặc là các phương diện thân thể khác lên mấy lần.
Phụ thân của Nhạc Linh không đề cập về loại thiên phú này, đoán chừng là lúc đó Độn Không Nguyệt Lang cũng không sử dụng loại thiên phú này.
Diệp Thiên nếu như không dò xét thiên phú của Độn Không Nguyệt Lang, có lẽ sẽ không biết được nội tình của Độn Không Nguyệt Lang, hậu quả chính là thất bại.
“Nhạc Linh, cô hãy bày trận đi, ta sẽ cùng với con Độn…Hắc Lang này dây dưa một chút, sau khi bố trí trận pháp thành công, cô hãy thông báo cho ta, đến thời điểm đó cô hãy làm việc theo khẩu lệnh của ta!” Diệp Thiên kém một chút nữa đã nói ra danh tự của Độn Không Nguyệt Lang, may mắn là đã kịp thời đổi giọng, bằng không hắn thật sự đúng là không biết làm sao để giải thích bản thân vì sao lại biết con sói này tên là Độn Không Nguyệt Lang.
“Tốt!” Nhạc Linh đồng ý với kế hoạch của Diệp Thiên, nàng từ bên trong Túi Trữ Vật lấy ra một cái mâm tròn, bên trên mâm tròn có những đường vân thần bí, phía trên phát ra ba động nhàn nhạt, những ba động này có thể ảnh hưởng một chút đến không gian.
Nếu như Diệp Thiên sao chép thành công được thiên phú không gian mà nói, là hắn có thể cảm ứng được những ba động này——không gian ba động!
Cái mâm tròn này kỳ thật chính là trận bàn sử dụng duy nhất một lần do Võ Giả nắm giữ thiên phú không gian liên hợp với trận pháp sư tạo ra, cho nên mới có tác dụng ảnh hưởng đến không gian.
Nhưng vẻn vẹn chỉ có thể ảnh hưởng tới năng lực thuấn di mà thôi, khiến cho tốc độ thuấn di chậm đi một chút, chứ cũng không phải là thật sự ngăn cản được năng lực thuấn di.
Trận pháp chân chính có thể ngăn cản năng lực thuấn di, nàng làm sao có thể lấy tới, vật đó có giá trị quá cao.
“Rống!” Độn Không Nguyệt Lang gào thét về phía Diệp Thiên, dường như muốn nói: “Nhân loại, mau cút đi!”
Độn Không Nguyệt Lang sở dĩ không lập tức phát động công kích đối với Diệp Thiên, là do cảm ứng được uy hiếp nhàn nhạt, nó cảm thấy Diệp Thiên vô cùng nguy hiểm, nếu như Diệp Thiên chủ động rời đi mà nói, nó cũng không cần thiết phải chém giết cùng với Diệp Thiên.
Hưu! Diệp Thiên xuất thủ, so với thiểm điện còn nhanh hơn rất nhiều lần, hắn vừa ra tay, Độn Không Nguyệt Lang liền giật nảy mình.
Nếu như không dựa vào năng lực thuấn di mà nói, tốc độ của nó sẽ kém hơn rất nhiều so với Diệp Thiên.
Thuấn di! Thân hình của Độn Không Nguyệt Lang biến mất trong nháy mắt, đây không phải là tốc độ nhanh đến cực hạn, mà là na di qua không gian, thuấn di đến một địa phương khác, loại thuấn di này là không nhìn chướng ngại vật, so với tốc độ đơn thuần còn trâu bò hơn nhiều.
Một đao thất bại, Diệp Thiên chém vào bên trên vách đá.
“Thuấn di thật sự là đáng sợ, ta hoàn toàn không thể phát giác ra tung tích của Độn Không Nguyệt Lang!” Diệp Thiên kinh ngạc.
Nhưng trải qua lần thăm dò vừa rồi, Diệp Thiên cũng đã nắm giữ được một số tin tức cơ bản.
Độn Không Nguyệt Lang có lực lượng không quá cường đại, chỉ tương đương với lực công kích 2 Tượng mà thôi, không sai biệt lắm cùng với lực công kích của Đại Võ Giả đỉnh phong, thuộc về hung thú cao cấp yếu nhất.
Nhưng thiên phú không gian của Độn Không Nguyệt Lang lại quá biến thái, lần lượt thuấn di, căn bản là đánh không trúng.
Nếu như không đánh trúng Độn Không Nguyệt Lang mà nói, làm như thế nào để giết nó?
Xoạt! ! ! ! Diệp Thiên không ngừng đuổi theo Độn Không Nguyệt Lang, tốc độ vô cùng nhanh chóng, ngay cả Nhạc Linh cũng không thể nhìn thấy thân ảnh của một người một sói này.
“Quá biến thái, con Hắc Lang có năng lực thuấn di, có tốc độ nhanh cũng bình thường, nhưng Diệp Thiên lại không có thiên phú không gian, tốc độ dĩ nhiên cũng nhanh đến mức độ này, thiên phú tốc độ của hắn rốt cuộc là cấp bậc gì, Thiên phú tốc độ Cao đẳng hay sao?” Nhạc Linh sợ hãi thán phục.
Bất quá, nàng ngay cả thân ảnh của Diệp Thiên đều quan sát không được, tự nhiên không có cách nào tính ra tốc độ của Diệp Thiên. Tóm lại, chỉ biết là Diệp Thiên nhanh hơn nàng rất nhiều lần!
Sau đó tâm tư của nàng liền đắm chìm trong quá trình bày trận.
Cái gọi là quá trình bày trận rất đơn giản, chính là làm cho trận bàn cố định, sau đó lợi dụng nguyên lực khởi động trận bàn, sau đó để cho trận bàn chậm rãi hấp thu thiên địa nguyên khí, đợi thiên địa nguyên khí tích lũy tới một trình độ nhất định, sau đó đem lực lượng trong trận bàn bộc phát ra một lần duy nhất, quá trình bộc phát kéo dài 3 giây!
“Sắp rồi!” Nhạc Linh chú ý quang mang trên trận bàn, âm thầm tính toán.
Chương 87: thiên phú Cự hóa
Ước chừng trôi qua 1 phút, hào quang trên trận bàn tỏa sáng.
“Diệp Thiên, đã xong!” Nhạc Linh thấp giọng nói.
Thanh âm tuy nhỏ, nhưng Diệp Thiên lại nghe được, biết rõ trận bàn cấm không đã được bố trí thành công, tùy thời có thể khởi động ảnh hưởng đến năng lực thuấn di của Hắc Lang.
“Nhạc Linh, khởi động!” Diệp Thiên hô to.
Sau khi nghe được mệnh lệnh của Diệp Thiên, Nhạc Linh liền không có một chút do dự nào khởi động trận bàn cấm không.
Trong phút chốc, có một cỗ lực lượng không gian tràn ngập ra bên ngoài.
Nhạc Linh mặc dù không cảm ứng được lực lượng không gian, nhưng cũng cảm thấy một cỗ lực áp chế đánh tới, không gian phảng phất như đang bị giam cầm vậy.
Mà vào lúc này, Độn Không Nguyệt Lang đang không ngừng thuấn di, toàn thân đột nhiên trở nên trì trệ, thuấn di xuất hiện một tia dừng lại, thuấn di so với trước khó khăn không ít.
“Cơ hội tốt!” Diệp Thiên bắt được cơ hội, ngay cả 1/1000 giây cũng không chậm trễ.
“28 lần vận tốc âm thanh!”
“10 lần lực lượng!”
“Ảnh Sát!”
Đao kỹ mà Diệp Thiên thi triển là Ảnh Sát, mà không phải là Thanh Phong Trảm.
Thanh Phong Trảm có thể tăng cường lực công kích lên 6 lần, xác thực là vô cùng đáng sợ, nhưng Diệp Thiên cũng không cần công kích mạnh như vậy, lực công kích của Ảnh Sát dưới sự gia trì của thiên phú lực lượng không sai biệt lắm cũng tương đương với 3 Tượng.
3 Tượng đủ để tạo thành một kích trí mạng cho Độn Không Nguyệt Lang.
Mà nguyên nhân chính Diệp Thiên sử dụng Ảnh Sát chủ yếu là vì tốc độ xuất đao! Ở dưới sự gia trì của 25 lần tốc độ xuất đao của Ảnh Sát, khiến cho tốc độ xuất đao của hắn đạt tới trình độ gấp 50 lần, coi như là Tông Sư đỉnh phong cũng không nhất định có thể kịp phản ứng, mà Độn Không Nguyệt Lang bị ảnh hưởng đến năng lực thuấn di là rất khó có thể kịp phản ứng.
Vào giờ phút này, cái mà Diệp Thiên truy cầu chính là nhanh! Nhạc Linh nói trận pháp có thể ảnh hưởng đến Độn Không Nguyệt Lang 3 giây, nhưng Diệp Thiên lại không tin vào khoảng thời gian này.
Hắn chỉ tin vào đao của mình!
Độn Không Nguyệt Lang vào thời điểm này cảm ứng được nguy cơ sinh tử, ở dưới dạng tuyệt cảnh này, nó bạo phát ra một loại thiên phú khác của bản thân—— thiên phú Cự hóa.
Trong phút chốc, Độn Không Nguyệt Lang biến lớn, lực lượng cùng với những phương diện khác bỗng nhiên tăng vọt. Bởi vì thực lực tăng lên, Độn Không Nguyệt Lang phảng phất tránh thoát khỏi một loại trói buộc nào đó, năng lực thuấn di không còn bị ảnh hưởng bởi trận bàn cấm không nữa.
Két một tiếng! Độn Không Nguyệt Lang phá vỡ trận bàn cấm không, sắp thuấn di rời đi.
Mà vào lúc này, Ảnh Sát đã giáng lâm.
Phốc một tiếng! Lưỡi đao phá vỡ cái cổ của Độn Không Nguyệt Lang, cơ hồ chém đứt nửa cái cổ.
Sau một khắc, Độn Không Nguyệt Lang ở dưới tác dụng của năng lực thuấn di xuất hiện ở bên ngoài 50 mét, thân thể bất lực ngã xuống mặt đất, khí tức dần dần giảm xuống.
“Cái gì, ảnh hưởng không tới một giây?” Nhạc Linh chấn kinh.
Nguyên bản nàng còn cho rằng sẽ ảnh hưởng đến Độn Không Nguyệt Lang trong ba giây thời gian, ai ngờ còn chưa tới một giây, trận pháp liền bị năng lực không gian của Độn Không Nguyệt Lang cưỡng ép phá vỡ, trận bàn vỡ ra thành vô số khối.
Nhưng đến khi nàng nhìn thấy Độn Không Nguyệt Lang đã mất đi sinh cơ, lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.
“Diệp Thiên, ta còn cho rằng là đã thất bại!” Nhạc Linh đi tới, nói.
Diệp Thiên cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, nếu như vừa rồi sử dụng Thanh Phong Trảm mà nói, đoán chừng sẽ thật sự để cho Độn Không Nguyệt Lang tránh thoát.
Cũng may là hắn đã suy tính đủ loại khả năng, không tin tưởng vào 3 giây đồng hồ mà Nhạc Linh nói, mà đã đem thiên phú Cự hóa của Độn Không Nguyệt Lang cân nhắc vào bên trong.
Độn Không Nguyệt Lang sau khi biến lớn, lực lượng của nó hẳn là đã vượt qua 3 Tượng, so với lực công kích của Ảnh Sát còn muốn cường đại hơn, nhưng vậy thì tính sao? Ở phía dưới tốc độ tuyệt đối, cổ của Độn Không Nguyệt Lang hiển nhiên là không thể chống đỡ được một đao của Diệp Thiên, trực tiếp bị chém đứt.
Thấy Độn Không Nguyệt Lang đã mất đi sinh cơ, triệt để chết đi, Diệp Thiên liền nói: “Nhạc Linh, ta đối với thi thể của con Hắc Lang này cảm thấy hứng thú, chuẩn bị mang nó đi, cô có ý kiến gì không?”
Nhạc Linh khoát tay lia lịa nói: “Đương nhiên là không ngại, con Hắc Lang này vốn chính là do ngươi giết, tự nhiên thuộc về ngươi!” Hơn nữa theo Nhạc Linh, chỉ là thi thể của một con hung thú cao cấp cũng không đáng giá bao nhiêu tiền, coi như là thi thể của hung thú đỉnh cấp, giá trị của nó cũng kém xa một đóa Thiên Hồn Hoa.
“Chúng ta đi thu hoạch Thiên Hồn Hoa thôi!” Nhạc Linh không kịp chờ đợi nói ra.
Diệp Thiên gật đầu, hai người đi về phía vị trí Thiên Hồn Hoa.
“Ở đó!” Nhạc Linh nhìn thấy Thiên Hồn Hoa sinh trưởng trên vách đá, kinh hỉ nói.
Chỉ thấy ở phía trên vách đá có 8 đóa Thiên Hồn Hoa sinh trưởng vô cùng đẹp đẽ, phát ra quang mang màu trắng, nhìn qua vô cùng bất phàm.
8 đóa Thiên Hồn Hoa này đã sớm thành thục, chỉ là trải qua thời gian càng lâu, công hiệu càng tốt.
Dù sao thì ở giữa thiên phú tu luyện đỉnh cấp cũng có sự khác biệt, Thiên Hồn Hoa càng lâu năm sẽ sáng lập ra thiên phú tu luyện đỉnh cấp cao hơn thiên phú tu luyện đỉnh cấp phổ thông, nói không chừng còn có thể tăng tiến độ tu luyện lên thêm hai, ba thành.
Bất quá, Diệp Thiên cùng với Nhạc Linh cũng không muốn chờ đợi nữa, chỉ cần hái đi toàn bộ là được.
“Thật sự là Thiên Hồn Hoa, ta đã thấy qua thứ này ở trong kho bảo vật của gia tộc, đáng tiếc là ở trong đó chỉ có một đóa Thiên Hồn Hoa, vào thời gian trước đó ta cũng không có tư cách sử dụng, cần có cống hiến phi thường to lớn đối với gia tộc có mới có thể lấy được.” Nhạc Linh vô cùng khẳng định nói.
Sau đó Nhạc Linh liền lấy ra 8 cái hộp ngọc, đem 8 đóa Thiên Hồn Hoa vừa hái xuống bỏ vào bên trong hộp ngọc. Loại linh dược hiếm thấy này, chỉ có cất vào bên trong hộp ngọc mới có thể giữ dược hiệu hoàn hảo không tổn hại.
“Nhạc Linh, ở bên kia giống như còn có một cái thông đạo nhỏ, để ta vào xem!” Diệp Thiên chỉ về nơi xa, có một cái thông đạo cao bằng người, nói ra.
“Vậy thì chúng ta hãy cùng đi, bất quá phải cẩn thận một chút!” Nhạc Linh thuận miệng nói.
Nàng vừa rồi đúng là không chú ý tới cái thông đạo nhỏ này, thấy Diệp Thiên muốn đi vào, nàng cũng thuận tiện đi theo.
Đương nhiên, đây cũng không nhất định là một cái thông đạo, có lẽ chỉ là một cái lỗ nhỏ.
Nhưng mà, Nhạc Linh không chú ý tới là, sâu trong con ngươi của Diệp Thiên lại tràn đầy khát vọng cùng với hưng phấn.
Ánh mắt của hắn một mực không rời đi khỏi cái thông đạo nhỏ kia, bởi vì sau khi hắn tiến vào cái sơn động này, hắn liền có một loại khát vọng, giết chết Độn Không Nguyệt Lang, hắn mới có thể đi kiểm tra một chút, lại phát hiện ra loại khát vọng này giống như là loại khác vọng lúc trước gặp được khỏa trái cây màu vàng óng kia.
Mà gây nên sự khát vọng của hắn chính là ở bên trong cái thông đạo nhỏ kia.
“Bên trong tất nhiên là có bảo vật tăng cường thiên phú Sao Chép!” Diệp Thiên kích động.
Chương 88: Địa Dũng Kim Liên
Phải biết rằng, loại bảo vật như Thiên Hồn Hoa có thể tăng cường thiên phú tu luyện có tác dụng đối với hắn không lớn, cũng không có cách nào tăng cường thiên phú Sao Chép cho hắn, bảo vật có thể tăng cường thiên phú Sao Chép, hắn cũng không biết tìm kiếm như thế nào.
Bây giờ, hắn rốt cục cũng gặp được một loại.
“Không tiếc bất cứ giá nào cũng phải cầm tới tay!” Diệp Thiên âm thầm xiết chặt nắm đấm.
Diệp Thiên đi ở phía trước, Nhạc Linh đi ở phía sau.
Hai người đi về phía thông đạo nhỏ, thông đạo cũng không dài, vẻn vẹn chỉ có chừng mười thước.
Vào lúc này, Diệp Thiên mới phát hiện ra ở bên trong thông đạo này chứa cái gì, hai người bọn hắn phảng phất như bước vào một mảnh thiên địa khác vậy.
Bên trong là một mảnh không gian to lớn chiếm cứ chu vi mấy ngàn thước, ở giữa có một cái hồ nước cỡ nhỏ, nước bên trong hồ cũng không phải là nước đọng, có lẽ là nối liền với mạch nước ngầm, cho nên mới có thể ở trong ngọn núi tạo thành một cái hồ nước.
Mà ở bên trên hồ nước có một đóa hoa sen sinh trưởng, đóa hoa sen này cũng không phải là hoa sen phổ thông, cả đóa hoa trắng noãn như tuyết, bốn phía có các sợi tơ màu vàng óng, phảng phất như là nữ hoàng của các loài hoa.
Ở bên trên mặt hồ có một tảng đá, trên tảng đá có phủ một tấm da thú rất dày, có dấu vết hung thú dừng lại.
“Nơi này mới là chỗ ở chân chính của Hắc Lang, khó trách vì sao khi chúng ta bước vào sơn động lại không thấy được Hắc Lang, đột nhiên thấy nó xuất hiện, nguyên lai là nó một mực ở chỗ này, sau khi cảm ứng được chúng ta bước vào sơn động, nó mới thuấn di đi ra!” Nhạc Linh bừng tỉnh đại ngộ nói.
Diệp Thiên sững sờ gật đầu, xem như đáp lại Nhạc Linh, mà ánh mắt của hắn từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào đóa hoa sen kia.
“Chính là vật kia đã khiến cho trong lòng của ta phát ra sự khát vọng hay sao!” Diệp Thiên khát vọng.
Mà Nhạc Linh rốt cục cũng cảm ứng được sự biến hóa trong ánh mắt của Diệp Thiên, theo ánh mắt của hắn nhìn về phía đóa hoa sen ở trong hồ.
Ngay từ đầu, nàng không có phản ứng gì, nhưng rất nhanh liền biến sắc.
“Cái này chẳng lẽ là Địa Dũng Kim Liên trong truyền thuyết!” Nhạc Linh kinh hô.
“Địa Dũng Kim Liên, đó là cái gì?” Diệp Thiên có ý đồ từ trong miệng của Nhạc Linh biết được nhiều tin tức hơn.
Nhạc Linh bình tĩnh trở lại, mở miệng giải thích: “Nghe nói hơn một trăm năm trước, trong rất nhiều tiểu thuyết có nói tới Thiên Hoa Loạn Trụy, Địa Dũng Kim Liên, hình dung các hiện tượng trong thiên địa, nhưng trên thực tế Thiên Hoa Loạn Trụy cùng với Địa Dũng Kim Liên là tồn tại chân thật, nghe nói tại thời đại Viễn Cổ, nhóm cổ nhân đã chiếm được Địa Dũng Kim Liên, lợi dụng Địa Dũng Kim Liên thu được không ít chỗ tốt, trở thành thần tiên trong truyền thuyết, cho nên Địa Dũng Kim Liên dần dần được tiên hóa. Đương nhiên, thần tiên xuất hiện ở thời cổ đại chẳng qua chỉ là Võ Giả ở thời đại này mà thôi, thực lực có lẽ còn không bằng Đại Võ Giả, nhưng ở thời cổ đại lại được xem như là thần tiên.”
“Mà Địa Dũng Kim Liên chính là một loại thiên tài địa bảo đặc thù, nói về trân quý, như vậy thì nó sẽ trân quý đến trình độ cực kỳ hiếm thấy. Nhưng nếu nói không trân quý, vào một số thời điểm nó chỉ là gân gà, thậm chí là không có tác dụng gì!” Nhạc Linh nói ra lời nói quái dị.
Diệp Thiên nghe câu này cảm thấy vô cùng mơ hồ, nhưng rất nhanh liền biết được nguyên nhân.
Nguyên lai Địa Dũng Kim Liên là bảo vật hữu dụng đối với thiên phú, lại không phân cấp độ cùng với cấp bậc. Coi như là thiên phú cấp siêu phàm nói không chừng đều có thể dùng Địa Dũng Kim Liên để tăng cường lên, nhưng chỉ giới hạn tăng lên đối với năng lực thiên phú, mà không thể tăng cường đẳng cấp của thiên phú.
Ví dụ như là thiên phú Phong Nhận, nếu như là một Võ Giả nắm giữ thiên phú Phong Nhận đỉnh cấp phục dụng một đóa Địa Dũng Kim Liên, thiên phú Phong Nhận của hắn khẳng định sẽ vẫn ở cấp độ đỉnh cấp, nhưng năng lực Phong Nhận sẽ được cải tạo.
Ví dụ như Phong Nhận có thể biến hóa hình thái, biến thành thương gió, đao gió, thậm chí là khiến cho Phong Nhận sinh ra các loại hiệu quả sắc bén.
Tóm lại, tác dụng chân chính của Địa Dũng Kim Liên không phải là tăng cường đẳng cấp thiên phú, mà là tăng cường các loại biến hóa cho thiên phú.
Có một vài biến hóa có một chút tác dụng, nhưng cũng có một số biến hóa không dùng được.
Trong tin đồn đã có người lợi dụng Địa Dũng Kim Liên khiến cho bản thân thiên phú tốc độ sinh ra hiệu quả huyễn ảnh, khiến cho tốc độ trở nên vô cùng quỷ dị, nhưng đối với thực lực cũng không có tác dụng quá lớn.
Bất quá, bởi vì nó có hiệu quả đặc biệt cải tạo bất luận một loại thiên phú nào, cho nên dẫn đến Địa Dũng Kim Liên là một trong những thiên tài địa bảo có giá cả vô cùng cao nhưng lại có tác dụng như gân gà.
Giá cả kém xa so với thu hoạch, nhưng vẫn như cũ có rất nhiều người mua Địa Dũng Kim Liên, bọn hắn mong đợi vào vận khí, khát vọng có thể lợi dụng Địa Dũng Kim Liên khiến cho thiên phú bản thân sinh ra hiệu quả đặc biệt phi thường tốt.
“Một đóa Địa Dũng Kim Liên, có giá trị bao nhiêu?” Diệp Thiên hỏi.
Nhạc Linh vươn năm ngón tay, ở trong ánh mắt ngạc đến ngây người của Diệp Thiên kinh, nói ra: “50 tỷ!”
“Cái gì!” Diệp Thiên kinh hãi, cái giá cả này cũng quá đắt a!
“Không đắt!” Nhạc Linh giải thích: “Đối với Đại Võ Giả mà nói, là đắt đến mức không hợp thói thường, thậm chí căn bản là không có lợi, nhưng Tông Sư cùng với Vương Cấp thì sao? Những người kia cũng không quan tâm đến 50 tỷ, cho dù chỉ có một chút tác dụng đối với thiên phú, bọn hắn cũng nguyện ý lãng phí 50 tỷ, thậm chí là nguyện ý lãng phí 100 tỷ. Cho nên nói, giá trị của Địa Dũng Kim Liên được quyết định bởi những người cảm thấy hứng thú, tại các căn cứ nhỏ nó không đáng tiền, nhưng ở Đại căn cứ Ma Hải, nó liền có giá trị 50 tỷ!”
Diệp Thiên gật gật đầu, giá trị của loại bảo vật này được quyết định bởi thị trường, mà không phải là giá cả tự thân của bảo vật.
Có thời điểm, đồ vật mà Võ Giả này không cần, nhưng những Võ Giả khác lại hết sức khát vọng. Chính là cái đạo lý này!
Mà bảo vật Địa Dũng Kim Liên đối với Diệp Thiên lại có tác dụng viễn siêu bất luận một kẻ nào, nó có thể làm cho thiên phú Sao Chép sinh ra những biến hóa khác, hơn nữa còn là biến hóa phi thường tốt.
Diệp Thiên suy đoán khỏa trái cây màu vàng óng lúc trước cũng nắm giữ hiệu quả cùng loại, thế nhưng khỏa trái cây kia còn có thể tăng cường đẳng cấp thiên phú cho tiểu Kim, nói không chừng giá trị cũng không thấp hơn đóa Địa Dũng Kim Liên này, thậm chí là còn cao hơn!
Nhìn qua Nhạc Linh thật sâu, Diệp Thiên mở miệng nói: “Nhạc Linh, ta đối với đóa Địa Dũng Kim Liên này cảm thấy hết sức hứng thú, ta nguyện ý dùng 3 đóa Thiên Hồn Hoa đổi lấy, 3 đóa Thiên Hồn Hoa có giá trị 30 tỷ, mà đóa Địa Dũng Kim Liên này, cô với ta chia đều mà nói, cô có thể được chia 25 tỷ, tính toán như vậy, cô cũng không chịu thiệt thòi!”
Chương 89: Thêm một lần
“Được, nhưng như vậy thì ngươi sẽ bị thua thiệt, công lao lần này của ngươi là nhiều nhất, ta không thể chiếm tiện nghi của ngươi như thế. Như vậy đi, ngươi chỉ cần đưa cho ta 2 đóa Thiên Hồn Hoa, đóa Địa Dũng Kim Liên này liền thuộc về ngươi!” Nhạc Linh phân phối như thế.
Hai người cũng không có ý kiến gì, đạt thành hiệp nghị.
Lần hành động này, Diệp Thiên thu được tổng cộng một bộ thi thể Độn Không Nguyệt Lang, 2 đóa Thiên Hồn Hoa cùng với 1 đóa Địa Dũng Kim Liên.
Thu hoạch khổng lồ như thế, đã hoàn toàn vượt qua toàn bộ tài sản của Diệp Thiên, hơn nữa còn vượt qua rất nhiều lần.
Có thể nói, không đến nửa tiếng thời gian, giá trị bản thân của Diệp Thiên liền tăng vọt lên rất nhiều lần.
Nhạc Linh lúc này cũng vô cùng hưng phấn, 6 đóa Thiên Hồn Hoa, hoàn toàn tương đương với 60 tỷ đồng tiền a!
Đương nhiên, đổi hoàn toàn thành tiền không thể nghi ngờ là một loại thao tác kém cỏi nhất. Đối với loại bảo vật Thiên Hồn Hoa này, là bảo vật mà bất luận một gia tộc nào đều hết sức khát vọng, không thể dùng tiền để cân nhắc.
Nàng hoàn toàn có thể đem Thiên Hồn Hoa cống hiến cho Nhạc gia, đổi thành điểm cống hiến, như vậy mà nói, nàng liền có thể đổi được mấy món bảo vật mà nàng tha thiết ước mơ, mà Nhạc gia cũng sẽ bởi vì vậy mà có thêm sáu vị thiên tài nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp, khiến cho thực lực của Nhạc gia lớn mạnh. Đây chính là nhất cử lưỡng tiện a!
Hưu! Diệp Thiên khởi động thiên phú tốc độ, lấy một tốc độ cực nhanh vọt vào trong hồ, nhẹ nhàng hái đi Địa Dũng Kim Liên, sau đó điểm nhẹ lên mặt nước, lùi trở về, toàn bộ quá trình giống như mây trôi nước chảy.
Nhìn thoáng qua đóa Địa Dũng Kim Liên, Diệp Thiên vô cùng hưng phấn, hận không thể nuốt vào ngay tại chỗ, nhưng hắn vẫn kìm chế được loại khát vọng này.
“Nhạc Linh, ta muốn phục dụng Địa Dũng Kim Liên, cô có thể thủ hộ cho ta một chút được không, mặc kệ sau khi ta phục dụng Địa Dũng Kim Liên xảy ra chuyện gì, cô cũng không nên quấy rầy ta!” Diệp Thiên nói ra.
“Có thể a! Bất quá ngươi thật sự muốn phục dụng Địa Dũng Kim Liên hay sao, ta luôn cảm thấy có một chút lãng phí, bán ra ngoài mà nói sẽ có lời hơn đó!” Nhạc Linh đề nghị.
“Ta tương đối có hứng thú với thứ này, nói không chừng có thể khiến cho thiên phú của ta phát sinh biến hóa tốt đấy!” Diệp Thiên cười nói.
“Vậy thì được rồi!” Nhạc Linh không khuyên nữa, dù sao thì Địa Dũng Kim Liên cũng là của Diệp Thiên a, Diệp Thiên xử lý như thế nào cũng là việc của hắn, coi như lãng phí cũng tốt, nàng cũng không có quyền hỏi đến.
Nhạc Linh đứng ở đằng xa, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, mà Diệp Thiên thì dùng một ngụm nuốt hết Địa Dũng Kim Liên, đóa Địa Dũng Kim Liên to lớn ở trong miệng của Diệp Thiên hóa thành một cỗ chất lỏng giống như quỳnh tương ngọc dịch, chảy vào trong bụng.
Tiếp theo, có một cỗ năng lượng ôn hòa tràn vào bên trong não hải của Diệp Thiên.
Vào lúc này, Diệp Thiên chỉ cảm thấy bên trong não hải vô cùng đau nhức, một mực đang hấp thu năng lượng khổng lồ của Địa Dũng Kim Liên, nhưng so với lần trước hấp thu khỏa trái cây màu vàng óng thì tốt hơn, cũng không bị hôn mê.
Oanh! ! ! ! Trong đầu, có từng điểm sáng hiển hiện, điểm sáng màu vàng óng đại biểu cho thiên phú Sao Chép bắt đầu hấp thu năng lượng Địa Dũng Kim Liên, đang phát sinh biến hóa đặc thù.
Ý thức của Diệp Thiên đắm chìm ở trong não hải, rốt cục cũng phát hiện ra tình huống ở trong đầu.
“Đây là…” Hắn nhìn qua những điểm sáng kia, nhìn như rất gần, nhưng ý thức làm như thế nào cũng không thể đi qua, nhưng hắn biết rõ những điểm sáng kia đại biểu cho cái gì.
“Những điểm sáng này chính là thiên phú ấn ký của ta a, mà cái điểm sáng màu vàng óng kia có lẽ đại biểu cho thiên phú Sao Chép!” Diệp Thiên phán đoán.
Thiên phú Sao Chép không có phân chia đẳng cấp, bởi vì nó có thể sao chép bất luận một loại thiên phú nào, nói là đẳng cấp cao nhất cũng không đủ.
Ở bên trong tất cả các thiên phú ấn ký, thiên phú Sao Chép là sáng nhất, cũng là cao nhất quý, những thiên phú khác đều vây quanh thiên phú Sao Chép, phảng phất như là một nhóm thần tử, thần phục ở dưới uy áp của thiên phú Sao Chép.
Hắn rõ ràng cảm ứng được sự biến hóa của thiên phú Sao Chép, ở dưới cỗ năng lượng Địa Dũng Kim Liên trút vào, thiên phú Sao Chép đang phát sinh sự tiến hóa cùng với cải biến đặc thù.
Ước chừng trôi qua năm, sáu tiếng.
Rốt cục ——Ong ong ong ~~~thiên phú Sao Chép bỗng nhiên chấn động, quá trình thuế biến kết thúc, mà Diệp Thiên cũng bỗng nhiên cảm thấy não hải trở nên nhẹ nhõm, tinh thần lực dĩ nhiên lại tăng lên một chút nữa, nhưng lại không nhiều.
Diệp Thiên vô cùng rõ ràng, tinh thần lực biến hóa chỉ là hiệu quả bổ sung, biến hóa chân chính vẫn thuộc về thiên phú Sao Chép.
“Thử xem thiên phú Sao Chép có biến hóa gì.” Diệp Thiên vô cùng chờ mong.
Đầu tiên là phạm vi dò xét, phạm vi dò xét trước đó là 200 mét, mà bây giờ Diệp Thiên thử dò xét một chút, dĩ nhiên có thể cảm ứng được tình huống thiên phú của một con hung thú cấp thấp ở bên ngoài sơn động 500 mét.
Về phần địa phương xa hơn, hắn lại không có cách nào dò xét. Điều này nói rõ phạm vi dò xét thiên phú của Diệp Thiên đã tăng lên tới chu vi 500 mét, đây thế nhưng chính là một sự tiến bộ lớn, sau này muốn sao chép những thiên phú khác sẽ thuận tiện hơn nhiều lắm.
Thậm chí là cho dù đối phương trốn ở trong nhà, hắn cũng có thể nhẹ nhõm sao chép thiên phú của đối phương.
Sau đó, Diệp Thiên quan sát một chút tình huống thiên phú của Độn Không Nguyệt Lang.
Chủng loại: Độn Không Nguyệt Lang
Thiên phú huyết mạch: Đỉnh cấp (có thể sao chép)
Thiên phú không gian: Trung đẳng (có thể sao chép)
Thiên phú Cự hóa: Trung đẳng (có thể sao chép)
Thiên phú nguyên bản của Độn Không Nguyệt Lang, Diệp Thiên ngay cả một loại cũng không có cách nào sao chép, bởi vì thiên phú Sao Chép của hắn đang ở vào trạng thái làm lạnh. Nhưng bây giờ, thiên phú Sao Chép của hắn lại có thể sao chép.
“Tình huống này là như thế nào?” Diệp Thiên có một chút phát mộng.
Nghiên cứu trong chốc lát, hắn rốt cuộc đã hiểu rõ, đây là do số lần sao chép đã được tăng lên! Nguyên bản, hắn một tháng chỉ có thể sao chép một lần, mà hiện tại trong một tháng hắn đã có thể sao chép hai lần, trước đó đã dùng mất một lần, mà bây giờ vẫn còn có thể sao chép thêm một lần.
“Quá trâu bò, phục dụng Địa Dũng Kim Liên tuyệt đối là quyết định sáng suốt nhất của mình, đừng nói là bỏ ra 2 đóa Thiên Hồn Hoa, coi như là mười đóa Thiên Hồn Hoa, ta cũng không quan tâm a!” Diệp Thiên hết sức kích động, còn kém chút nữa là đứng lên hét to, nhưng nghĩ tới còn có một người ở bên cạnh, liền nhẫn nhịn.
“Vừa vặn mượn cơ hội phục dụng Địa Dũng Kim Liên, sao chép thiên phú không gian của Độn Không Nguyệt Lang Trung đẳng rồi dung hợp, coi như thân thể có phát sinh một số biến hóa, cũng xem như là do phục dụng Địa Dũng Kim Liên gây ra. Nếu như hiện tại không dung hợp mà nói, sau này một mực ở cùng một chỗ với Nhạc Linh, cũng không có cơ hội dung hợp.”
Chương 90: Không gian tùy thân
Nghĩ đến liền làm.
“Sao chép!” Trong nháy mắt, thiên phú không gian Trung đẳng liền được sao chép.
Oanh! ! ! Dung hợp bắt đầu! Thiên phú không gian Trung đẳng mang đến biến hóa quá kịch liệt, thậm chí so với biến hóa do thiên phú đỉnh cấp mang đến còn muốn lớn hơn, Diệp Thiên thừa nhận sự đau nhức khó có thể tưởng tượng, thậm chí ngay cả linh hồn cũng muốn nổ tung.
Toàn thân run rẩy, toát ra mồ hôi lạnh, từng giọt mồ hôi chảy ra, thấm ướt y phục không nói, còn thấm ướt cả mặt đất. Nếu như là người bình thường mà nói, chảy ra nhiều mồ hôi như vậy, chỉ sợ thân thể sẽ khô cạn mà chết.
Mà Diệp Thiên là Đại Võ Giả, ngược lại cũng không quan trọng, chỉ hơi bị ảnh hưởng một chút mà thôi.
Cách đó không xa, Nhạc Linh kinh ngạc nhìn qua Diệp Thiên, không biết trên người của Diệp Thiên đang phát sinh cái gì mà đổ mồ hôi đầm đìa, hơn nữa còn biểu lộ ra vẻ hết sức thống khổ, phảng phất như chịu đựng một nỗi đau đớn không có cách nào tưởng tượng.
Phục dụng Địa Dũng Kim Liên sẽ thống khổ như vậy hay sao?
“Địa Dũng Kim Liên sẽ tiến hành cải tạo thiên phú, mà sau khi cải tạo sẽ có hiệu quả như thế nào, ai cũng không rõ ràng, có lẽ đây chính là tác dụng phụ sau khi thiên phú của Diệp Thiên được cải tạo a!” Nhạc Linh phỏng đoán như thế.
Rất nhanh, Diệp Thiên liền dung hợp thành công thiên phú không gian Trung đẳng.
Nhân loại: Diệp Thiên
Thiên phú tu luyện: Siêu phàm cấp
Thiên phú tốc độ: Đỉnh cấp
Thiên phú đao pháp: Cao đẳng
Thiên phú Ám Ảnh: Sơ đẳng
Thiên phú khép lại: Đỉnh cấp
Thiên phú lực lượng: Cao đẳng
Thiên phú sức chịu đựng: Trung đẳng
Thiên phú phòng ngự: Trung đẳng
Thiên phú không gian: Trung đẳng
Nhìn thấy dòng thiên phú không gian Trung đẳng cuối cùng bên trên võng mạc, Diệp Thiên liền không nhịn được trở nên kích động. Ở trong suy nghĩ của hắn, cái gọi là thiên phú không gian Trung đẳng này còn muốn trân quý hơn xa những thiên phú đỉnh cấp khác.
“Thiên phú không gian!” Diệp Thiên âm thầm thúc giục thiên phú không gian, lập tức cảm ứng được đủ loại biến hóa không gian.
Phảng phất như tâm niệm vừa động, liền có thể xuất hiện ở một địa phương khác, đây là năng lực thuấn di.
Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, liền có thể thông qua không gian cảm giác được địa phương khác, đây là cảm giác không gian.
Hơn nữa hắn còn có thể sáng tạo ra một cái không gian tùy thân, phảng phất như là bộ phận thân thể của hắn.
“Tắm trước, thân thể quá bốc mùi!” Diệp Thiên nhíu nhíu mày, lại ngửi mùi trên thân thể, liền vội vàng đứng lên, nhảy vào bên trong hồ nước.
Sau khi tắm xong, hắn liền thôi động nguyên lực, khiến cho nhiệt độ thân thể tăng cao, rất nhanh liền hơ khô quần áo. Không cần phơi quần áo, đây cũng là một loại năng lực của Võ Giả a.
“Diệp Thiên, ngươi không sao chứ?” Nhạc Linh đi tới, hỏi.
“Không có việc gì!” Diệp Thiên lắc lắc đầu.
Không những không có việc gì, còn kiếm lợi lớn, nhưng những chuyện này lại không thể đề cập cùng với Nhạc Linh.
“Diệp Thiên, thiên phú của ngươi có phát sinh biến hóa gì hay không?” Nhạc Linh hiếu kỳ hỏi.
“Chuyện này tạm thời còn không rõ ràng, chỉ cảm thấy tinh thần lực trở nên cường đại không ít, những biến hóa khác còn chưa phát giác được!” Diệp Thiên nói như thế.
“Ngươi cứ kích phát thiên phú nhiều lần, có lẽ sẽ có thể phát giác ra!” Nhạc Linh thử an ủi Diệp Thiên.
Kỳ thật, trong lòng của nàng đang nghĩ chính là, thiên phú của Diệp Thiên cũng không có biến hóa gì, lãng phí một đóa Địa Dũng Kim Liên, nhưng nàng sợ đả kích đến Diệp Thiên, chỉ có thể nói như thế để an ủi. Nhưng mà, nàng đã suy nghĩ nhiều.
“Chúng ta đi thôi!” Bây giờ Diệp Thiên đã lấy được đồ vật mà mình muốn, ở lại nơi này cũng không có tác dụng, còn không bằng đi đến những địa phương khác tìm kiếm cơ duyên.
Nhạc Linh tự nhiên là đồng ý, đi theo Diệp Thiên rời khỏi cái sơn động này.
Trước khi đi, Diệp Thiên nhờ Nhạc Linh hỗ trợ đem thi thể của Độn Không Nguyệt Lang chứa vào trong túi trữ vật. Dù sao, trước đó hắn đã nói là cần thi thể của Độn Không Nguyệt Lang, tuy nói thi thể Độn Không Nguyệt Lang hiện tại đã không còn tác dụng, nhưng cũng không thể đột nhiên nói từ bỏ, vậy thì cũng khó giải thích.
Ở dưới sự bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể nhờ Nhạc Linh hỗ trợ mang đi, thi thể của Độn Không Nguyệt Lang không lớn, có thể dễ dàng bỏ vào túi trữ vật, Nhạc Linh cũng vui vẻ giúp đỡ.
Trên đường đi, Diệp Thiên chậm rãi nghiên cứu thiên phú không gian năng lực, mà Nhạc Linh lại không cảm ứng được không gian ba động, cho nên căn bản sẽ không phát hiện ra được Diệp Thiên đang vụng trộm nghiên cứu thiên phú không gian, nếu không mà nói tuyệt đối sẽ giật nảy cả mình.
Không qua bao lâu, ngoại trừ năng lực thuấn di, năng lực cảm giác không gian cùng với không gian ấn ký đã được Diệp Thiên vận dụng tự nhiên.
Hơn nữa Diệp Thiên còn phát hiện ra không gian ấn ký cùng với thuấn di còn có thể kết hợp lẫn nhau, ví dụ như lưu lại không gian ấn ký ở một chỗ, sau đó từ một địa phương khác thuấn di đến địa phương đã lưu lại không gian ấn ký. Đây chính là thuấn di định vị!
Bất quá, bởi vì có Nhạc Linh ở bên cạnh, muốn thí nghiệm chỉ có thể đợi đến thời gian sau này.
“Tiếp theo mình nên mở ra không gian tùy thân!” Diệp Thiên đối với loại năng lực này vô cùng chờ mong, có không gian tùy thân, hắn liền có thể mang theo rất nhiều thứ, không cần phải cõng một đống đồ hầm bà lằng ở trên lưng nữa.
Đương nhiên, mở ra không gian tùy thân nhất định cũng phải âm thầm tiến hành, không thể để cho Nhạc Linh phát giác ra.
Mở ra không gian tùy thân cũng không quá khó khăn, chỉ cần vận dụng thiên phú không gian lưu lại không gian ấn ký ở trên thân thể, sau đó rót lực lượng không gian vào bên trong không gian ấn ký, tạo ra một không gian nhỏ, sau đó khuếch trương không gian ở bên trong ra là được.
Về phần thể tích ở bên trong không gian tùy thân rộng bao nhiêu thì có quan hệ cùng với đẳng cấp thiên phú và thực lực của bản thân.
“Bắt đầu đi!” Diệp Thiên lưu lại một đạo không gian ấn ký bên trên xương cổ tay trái. Tiếp theo, hắn điều khiển thiên phú không gian chậm rãi rót lực lượng không gian vào bên trong không gian ấn ký.
Oanh! ! ! ! Một lượng lớn lực lượng không gian hội tụ ở bên trên không gian ấn ký, rốt cục cũng đưa tới sự thuế biến.
Chỉ thấy bên trên xương cổ tay nơi đặt không gian ấn ký xuất hiện một cái cửa vào, mở ra dị không gian. Theo lực lượng không gian được trút vào, ở bên trong ý thức của Diệp Thiên, xuất hiện một cái điểm đen nhỏ.
Cái điểm đen nhỏ này được xem như là nguyên điểm, nguyên điểm sau khi hấp thu một lượng lớn lực lượng không gian, chậm rãi tạo thành một cái không gian nhỏ, có thể tích ước chừng 1 cm2.
Không gian tùy thân không có khả năng nhỏ như vậy, cái không gian nhỏ này vẫn có thể biến to hơn. Lực lượng không gian tràn vào càng nhiều, không gian nhỏ sẽ dần dần biến to hơn.
Ước chừng trôi qua 10 phút, không gian nhỏ rốt cục cũng có thể tích ước chừng 1 m2.
Nhưng Diệp Thiên vẫn chưa cảm giác được cực hạn, hắn còn có thể tiếp tục mở rộng thể tích của không gian tùy thân.
Nửa ngày sau, Diệp Thiên rốt cục cũng cảm thấy cực hạn, vô luận hắn làm sao cũng không có cách nào mở rộng được thêm thể tích.