1. Home
  2. Truyện Đô Thị
  3. [Dịch] Siêu Cấp Thiên Phú
  4. Tập 8: Chạy trốn (c71-c80)

[Dịch] Siêu Cấp Thiên Phú

Tập 8: Chạy trốn (c71-c80)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 71: Chạy trốn

“Tiểu Kim!” Diệp Thiên vô cùng cấp bách, hắn nghe được lời cầu cứu của tiểu Kim, lấy thực lực của tiểu Kim căn bản không biện pháp ngăn cản một con hung thú đỉnh cấp.

Nhanh! Diệp Thiên không ngừng xuyên qua trong rừng rậm, rốt cuộc cũng đã chạy tới gần chỗ tiểu Kim. Lúc này, hắn nhìn thấy Cự viên màu trắng đang dùng một bàn tay khổng lồ che khuất bầu trời chộp tới tiểu Kim.

Ở dưới một chưởng này, tiểu Kim nhỏ yếu phảng phất như là không thể động đậy được.

“Không phải là hung thú đỉnh cấp phổ thông!” Diệp Thiên co rụt con ngươi lại.

Cỗ lực lượng kia quá cường đại, chỉ sợ coi như là hung thú đỉnh cấp thì cũng thuộc về Trung đẳng, thậm chí là cấp bậc thượng đẳng.

Thực lực của Diệp Thiên có lẽ sẽ có thể khi dễ một chút hung thú đỉnh cấp yếu kém, nhưng loại hung thú đỉnh cấp như Cự viên màu trắng này, hắn căn bản không phải là đối thủ.

Nhưng, Diệp Thiên vẫn xuất thủ! Tiểu Kim là sủng vật đầu tiên của hắn, hơn nữa đã giúp hắn không ít việc, nếu như ngay cả tiểu Kim cũng không cứu được, hắn chẳng phải là quá vô dụng. Huống hồ, con Cự viên màu trắng này còn chưa cường đại đến trình độ khiến cho hắn tuyệt vọng.

Cứu! Diệp Thiên xuất thủ ngay lập tức.

“Thiên phú tốc độ, mở!”

“Thiên phú lực lượng, mở!”

“Thiên phú phòng ngự, mở!”

Mở ra từng loại thiên phú, Diệp Thiên lấy tư thái toàn thịnh chém ra đao kỹ cấp Thanh Đồng —— Thanh Phong Trảm.

Một đao kia không những dốc hết toàn lực, hơn nữa còn sáp nhập vào hai thành đao ý, hai thành đao ý này chính là một trong những thành quả mà Diệp Thiên cố gắng trong mấy tháng này.

Ở dưới sự gia trì của đao ý, đao mang chấn nhiếp hư không, tràn đầy sắc bén, phảng phất như có thể xé rách hư không. Chỉ thấy đao mang sắc bén sáng chói phảng phất như hóa thành một lưỡi đao chém rách bầu trời, nghênh đón bàn tay của Cự viên màu trắng.

Ầm! ! ! ! Đao mang sắc bén chém vào trên bàn tay của Cự viên màu trắng, thành công chặt đứt một số sợi lông trắng, ở trong lòng bàn tay của Cự viên màu trắng lưu lại một vết ngấn, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn như thế mà thôi, ngay cả lớp da cũng không thể chém đứt.

“Tiểu Kim, chạy mau!” Diệp Thiên hô to.

Tiểu Kim hiểu ý, vội vàng khởi động thiên phú tốc độ, nhanh chóng chạy trước, mà Diệp Thiên thì theo sát phía sau.

Cự viên màu trắng nổi giận, nó lại bị một sinh vật nhỏ bé đánh đau, đây là sự sỉ nhục!

“Oanh!” Cự viên màu trắng dùng một quyền giết tới, hư không chấn động, vô số đại thụ hóa thành bột mịn, mà Diệp Thiên cũng cảm thấy một cỗ lực lượng chí cường đánh tới, trở tay bổ tới một đao toàn lực.

Oanh một tiếng! Lực lượng chí cường trực tiếp đánh bay thân thể của Diệp Thiên, vòng bảo hộ nguyên lực trong nháy mắt vỡ nát, ngay cả nhục thân cũng xuất hiện rất nhiều dấu vết rạn nứt.

Nhưng ở dưới tác dụng của thiên phú khép lại đỉnh cấp, thương thế thoáng một cái đã khôi phục lại.

“Lực công kích thật kinh khủng, tuyệt đối phải đạt tới 3000 vạn cân!” Diệp Thiên tính toán.

Lực lượng thân thể của hắn là 20 vạn cân, ở dưới sự tăng cường của thiên phú lực lượng có thể đạt tới 200 vạn cân, lại trải qua 6 lần tăng cường của Thanh Phong Trảm, thì lực công kích có thể đạt đến 1200 vạn cân, lại tăng thêm nguyên lực có thể đạt đến lực lượng 2400 vạn cân, mà Cự viên màu trắng lại có thể nhẹ nhõm đánh vỡ công kích của hắn, còn gây ra tổn thương cho hắn đến trình độ này, tuyệt đối nắm giữ lực lượng 3000 vạn cân!

“Dò xét!” Trong chớp mắt, tình huống thiên phú của Cự viên màu trắng liền bị Diệp Thiên nhìn thấu.

Chủng loại: Thái Thản Sâm Viên

Thiên phú huyết mạch: Đỉnh cấp

Thiên phú lực lượng: Sơ cấp

“Trời ạ, lại có thể là thiên phú huyết mạch đỉnh cấp, hơn nữa còn nắm giữ thiên phú lực lượng Sơ đẳng! Con Thái Thản Sâm Viên này tuyệt đối còn chưa trưởng thành đến cực hạn, nếu không chỉ cần một chiêu liền đủ để miểu sát ta, thậm chí ngay cả thiên phú khép lại đỉnh cấp cũng không có cách nào khiến cho ta sống sót!” Diệp Thiên kinh hãi.

Trốn! Hắn vạn vạn lần cũng không phải là đối thủ, nguyên bản hắn còn đang muốn ở bên trong rừng rậm Thiên Diệp thêm một đoạn thời gian, tuy nhiên hiện tại là không thể nào.

Đáng ăn mừng là, tốc độ của con Thái Thản Sâm Viên cũng không nhanh, hắn và tiểu Kim vẫn có hi vọng trốn thoát.

Oanh! Thái Thản Sâm Viên lần thứ hai ra quyền, đánh về phía Diệp Thiên, nhưng vẫn cũ không giết được Diệp Thiên, chỉ khiến cho Diệp Thiên bị thương mà thôi, mà ở dưới sự khôi phục của thiên phú khép lại đỉnh cấp, Diệp Thiên giống như là một con gián đánh mãi không chết vậy.

Một lần lại một lần công kích, mà mỗi một lần Diệp Thiên đều thành công còn sống. Cứ như vậy, Diệp Thiên cùng với tiểu Kim dần dần bỏ chạy ra bên ngoài rừng rậm Thiên Diệp.

Xoạt! Quang mang trước mắt lóe lên, Diệp Thiên phát hiện ra mình cùng với tiểu Kim đã thành công trốn ra khỏi rừng rậm Thiên Diệp, bên ngoài là một mảnh đại địa mênh mông.

Chạy ra bên ngoài rừng rậm Thiên Diệp, tốc độ của Diệp Thiên cùng với tiểu Kim liền có thể chân chính phát huy ra, bởi vì ở bên ngoài có rất ít chướng ngại vật, lấy tốc độ chạy siêu cao của bọn hắn, cũng không đến mức đụng vào chướng ngại vật.

So sánh với sự bất đắc dĩ trong rừng rậm Thiên Diệp, nơi này mới là thiên địa chân chính.

Diệp Thiên trực tiếp cưỡi ở trên người của tiểu Kim, mà tiểu Kim cũng dồn hết sức lực, mở ra tốc độ gấp 25 lần vận tốc âm thanh, hóa thành một vệt sáng ở trên đại địa, phi tốc chạy đi.

Ở đằng sau, Thái Thản Sâm Viên cũng vọt ra bên ngoài rừng rậm Thiên Diệp, tốc độ bản thân của nó đã không bằng tiểu Kim, khó có thể đuổi theo tiểu Kim, chỉ có thể đập vào lồng ngực gào thét mấy tiếng, sau đó bất đắc dĩ trở về trong rừng rậm Thiên Diệp.

Thấy Thái Thản Sâm Viên không tiếp tục truy kích, Diệp Thiên liền nói tiểu Kim dừng lại.

Lúc này, cự ly của bọn hắn so với căn cứ Lâm Hải đã rất xa, xem chừng cũng phải cách mấy trăm dặm. Bởi vì hắn không dám chạy về phương hướng căn cứ Lâm Hải, hơn nữa cự ly giữa căn cứ Lâm Hải và rừng rậm Thiên Diệp lại quá gần, nếu như thật sự chạy tới căn cứ Lâm Hải, nói không chừng Thái Thản Sâm Viên sẽ truy đuổi tới, như vậy tuyệt đối sẽ là đại tai nạn của căn cứ Lâm Hải.

Vì sự an toàn của căn cứ Lâm Hải, hắn đã nói tiểu Kim chạy về một phương hướng khác, tránh căn cứ Lâm Hải ra.

Sau đó, Diệp Thiên cùng với tiểu Kim tìm kiếm đường trở về căn cứ Lâm Hải, ước chừng bỏ ra nửa giờ mới có thể tìm được căn cứ Lâm Hải. Đương nhiên, hắn sẽ không thừa nhận là kém một chút nữa đã không tìm được đường về.

Tại căn cứ Lâm Hải, vào thời điểm Diệp Thiên cưỡi tiểu Kim trở về, lần thứ hai làm cho vô số người chấn kinh.

Hàng phục hung thú, đây thế nhưng là sự tình mà rất nhiều người đều không có cách nào làm được a, bởi vì đại bộ phận hung thú đều có trí tuệ thấp, căn bản không hề có khái niệm đầu hàng.

Ở trong lòng của hung thú chỉ có hai loại khả năng là địch nhân chết hoặc là bản thân chết, có không biết bao nhiêu Đại Võ Giả muốn hàng phục một con hung thú trung cấp, nhưng kết quả đều là thất bại.

Chương 72: Nhạc các chủ

Mà Diệp Thiên dĩ nhiên lại hàng phục được loại hung thú cao cấp như Kim Ti Long Báo này, nếu như bọn hắn biết tiểu Kim nắm giữ thiên phú tốc độ đỉnh cấp mà nói, chỉ sợ rằng sẽ ghen ghét đến chết, dạng hung thú này có giá trị quá cao.

Nếu không phải sủng vật không có cách nào giao dịch, tuyệt đối sẽ có người bỏ ra một cái giá thật lớn để mua sắm tiểu Kim.

Ở trong nhà, Diệp Vũ thấy được thân thể chừng 10 mét của tiểu Kim, có một chút e ngại, bởi vì khí tức của tiểu Kim quá cường đại, nàng vừa mới trở thành Võ Giả căn bản khó có thể chịu đựng được khí tức của tiểu Kim.

“Tiểu Kim, thu liễm khí tức!” Diệp Thiên vỗ vào đầu của tiểu Kim, vội vàng nói.

“Chủ nhân ~ ” Tiểu Kim ngoắc ngoắc cái đuôi, có một chút ủy khuất hướng về phía Diệp Thiên gầm nhẹ một tiếng, nhưng vẫn thành thành thật thật mà thu liễm khí tức, nếu không phải thân thể của nó khổng lồ, còn tưởng đó là một con mèo nhỏ.

“Em gái, đây là tiểu Kim, là sủng vật của anh! Các em hãy nhận thức một chút! Yên tâm, tiểu Kim sẽ không làm tổn thương em.” Diệp Thiên giới thiệu tiểu Kim cho em gái của mình.

Ở dưới sự cổ vũ, Diệp Vũ rốt cục cũng đến chào hỏi với tiểu Kim: “Tiểu Kim, chào ngươi, ta tên là Diệp Vũ!”

Tiểu Kim cúi đầu xuống, cụng vào cái đầu nhỏ của tiểu Kim, tỏ vẻ thân thiện. Nó biết rõ nhân loại nhỏ bé trước mắt là em gái của chủ nhân, thậm chí về sau còn là đối tượng trọng điểm mà nó cần phải bảo hộ.

Không sai, Diệp Thiên cũng đã nói qua với tiểu Kim, sau này nếu hắn không có ở nhà, thì nó sẽ phụ trách bảo hộ sự an toàn của Diệp Vũ.

Đối với mệnh lệnh của chủ nhân, nó sẽ không dám vi phạm, cho nên bây giờ phải sớm tạo mối quan hệ với Diệp Vũ.

Vào ngày này, tại Võ Các.

Diệp Thiên lấy thân phận đệ nhất cường giả của căn cứ Lâm Hải gặp mặt cùng với các chủ Võ Các.

Lần này, hắn đi tìm các chủ Võ Các là có chuyện thương nghị. các chủ Võ Các một mực rất thần bí, có rất ít người gặp được hắn, nếu không phải là thân phận của Diệp Thiên, đối phương cũng sẽ không gặp Diệp Thiên.

Nguyên bản Diệp Thiên còn cho rằng các chủ Võ Các rất lớn tuổi, nhưng sau khi nhìn thấy các chủ Võ Các, mới phát hiện ra các chủ Võ Các chỉ có bộ dáng hơn 30 tuổi, mà thiên phú của đối phương cũng vô cùng bất phàm.

Nhân loại: Nhạc Trọng

Thiên phú tu luyện: Cao đẳng

Thiên phú Kiếm Pháp: Trung đẳng

Thiên phú lực lượng: Sơ đẳng

Thiên phú tu luyện Cao đẳng không tính là gì, ngay cả căn cứ Thiết Nha là căn cứ cỡ trung cũng đều có không ít người nắm giữ thiên phú tu luyện Cao đẳng, mà Nhạc Trọng là các chủ Võ Các của căn cứ Lâm Hải, đến từ một đại căn cứ, thiên phú tu luyện Cao đẳng cũng chỉ có thể coi là một tiểu thiên tài mà thôi.

Nhưng thiên phú Kiếm Pháp Trung đẳng và thiên phú lực lượng Sơ đẳng lại vô cùng bất phàm, cả hai loại thiên phú này đều có thể phối hợp với nhau, bởi vậy có thể thấy được thực lực cường đại của Nhạc Trọng, so với đám người Tôn Không Tôn gia còn cao hơn một bậc.

“Xin chào các chủ!” Diệp Thiên khách khí nói.

Nhạc Trọng vội vàng nói: “Ta bất quá là các chủ của một phân bộ Võ Các ở căn cứ Lâm Hải mà thôi, Diệp Tông Sư đừng quá khách khí, không biết Diệp Tông Sư vì sao lại muốn gặp ta?”

Đối với xưng hô của Nhạc Trọng, Diệp Thiên cũng không phản bác, hắn cũng xứng đáng với cái danh hào Tông Sư này.

“Nhạc các chủ là người đến từ đại căn cứ, ta muốn biết làm như thế nào để đi đến đại căn cứ?” Diệp Thiên hỏi thẳng.

Nhạc Trọng mỉm cười, hắn cũng không ngạc nhiên khi Diệp Thiên hỏi vấn đề này, dù sao Diệp Thiên trẻ như thế đã vô địch ở căn cứ Lâm Hải, dạng nhân vật thiên tài này làm sao có thể khuất mình ở trong căn cứ Lâm Hải nhỏ yếu đây, khẳng định là sẽ hướng tới đại căn cứ.

Nhạc Trọng cũng không có giấu diếm, nói ra: “Ta đến từ đại căn cứ Ma Hải, cách căn cứ Lâm Hải khoảng 3000 cây số, chừng này lộ trình đối với Tông Sư mà nói cũng không cói là quá xa xôi, mấu chốt là đường đi quá mức nguy hiểm, thậm chí nếu có vận khí không tốt mà nói, có khi sẽ đụng phải hung thú đỉnh cấp. Cho nên cứ cách mỗi 1 năm, đại căn cứ mới có thể phái người tới căn cứ Lâm Hải. Mà phân bộ chân chính của đại căn cứ ở căn cứ Lâm Hải chỉ có hai cái, một cái chính là phân bộ Võ Các chúng ta, còn có một cái chính là ngân hàng căn cứ Lâm Hải. Cái ngân hàng này lệ thuộc vào ngân hàng Ma Hải. Mà ngân hàng Ma Hải rất ít khi phái người đến, ngược lại là quy cũ một năm phái người đến một lần của Võ Các chúng ta lại thủy chung không thay đổi.”

“Nhạc các chủ, ý của ngươi là đến thời điểm Võ Các phái người đến mỗi năm một làn, ta mới có thể đi theo Võ Giả Võ Các tiến vào đại căn cứ hay sao? Một người đi đơn độc không được hay sao?” Diệp Thiên hỏi.

Nhạc Trọng cười hỏi: “Đơn độc đi là không được, Diệp Tông Sư có lẽ không hiểu rõ đại căn cứ a?”

“Không hiểu rõ!” Diệp Thiên gật đầu.

Nhạc Trọng giải thích: “Hơn một trăm năm trước, diện tích của trái đất rất nhỏ, giữa các thành phố rất gần nhau, nhưng bởi vì tận thế hàng lâm, hung thú ở ngoại vực thông qua vết nứt không gian giáng lâm, mà trái đất chẳng những sinh ra nguyên khí, cũng trở nên vô cùng to lớn. theo suy đoán thì trái đất đã to ra gấp mấy trăm lần, nhưng cụ thể là to ra bao nhiêu, cũng không có ai biết rõ. Ngay từ đầu, số lượng nhân loại xác thực đã giảm sút rất nhiều, nhưng trải qua 100 năm, cái đại căn cứ nhân loại đã chiếm được một mảng lãnh thổ rất lớn, chủ trương kế hoạch sinh đẻ nhiều hơn, cho nên nhân khẩu của mỗi một đại căn cứ đều vô cùng nhiều, kỹ thuật cũng rất phát đạt, nhân tài cũng rất nhiều. Ngươi có biết đại căn cứ Ma Hải có bao nhiêu người hay không?”

~~~~~

“100 vạn?” Diệp Thiên nói ra một con số.

Nhạc Trọng trầm giọng nói: “Là 1000 vạn!” (1000 vạn = 10 triệu)

“Cái gì!” Diệp Thiên đã thật sự chấn kinh, đây chính là thời đại mạt thế cơ mà, một đại căn cứ lại có tới 1000 vạn người, có thể sánh ngang với một thành phố ở kiếp trước a!

“1000 vạn nhân khẩu, lực lượng tập trung lại sẽ to lớn cỡ nào, mà Đại căn cứ Ma Hải ở dưới sự kiến tạo của vô số người kỳ thật không có gì khác biệt so với thành phố trong 100 năm trước. Có rất nhiều nhà khoa học lợi dụng nguyên lực để thay thế điện lực, thậm chí ngay cả máy điều hoà không khí nguyên lực, xe con nguyên lực, thang máy nguyên lực đều có, mà toàn bộ Đại căn cứ Ma Hải thậm chí còn được một tòa trận pháp nguyên lực khổng lồ bao trùm, hung thú căn bản không đánh vào được, mà muốn tiến vào Đại căn cứ Ma Hải thì cần phải nghiệm chứng thân phận, mỗi một người ở Đại căn cứ Ma Hải đều có một tấm thẻ căn cước nguyên lực, có tấm thẻ này mới có thể tự do ra vào Đại căn cứ Ma Hải!” Nhạc Trọng nói.

“Thẻ căn cước nguyên lực!” Diệp Thiên rốt cuộc cũng hiểu rõ tại sao đơn độc một người không có cách nào tiến vào Đại căn cứ Ma Hải, bởi vì vào không được, chỉ có đi theo Võ Giả Võ Các mới có thể tiến vào Đại căn cứ Ma Hải.

Chương 73: Rời đi

“Nhạc các chủ, người của Võ Các đại khái còn bao nhiêu lâu mới đến?” Diệp Thiên hỏi về vấn đề mà bản thân quan tâm nhất.

“Chuyến tiếp theo là một tháng sau!” Nhạc Trọng trả lời.

Hàn huyên cùng với Nhạc Trọng thật lâu, Diệp Thiên rốt cục cũng biết một chút đối với tình huống của Đại căn cứ Ma Hải.

Nhưng những gì Nhạc Trọng nói chỉ là tin tức thường thức, về phần tin tức tương đối bí ẩn, lại không đề cập tới một chút nào.

Trước khi đi, Diệp Thiên đột nhiên hỏi: “Nhạc các chủ, ngươi có biết Nhạc Linh hay không?”

Nhạc Trọng họ Nhạc, mà Nhạc Linh cũng là họ Nhạc, tăng thêm cả hai đều là người Võ Các, nói không chừng giữa hai người còn có một chút quan hệ, hắn chỉ là do cảm thấy hiếu kỳ, cho nên mới thuận miệng hỏi thăm.

“Nhạc Linh cùng với ta đều thuộc về Nhạc gia, Nhạc gia là một trong tam đại thế gia của Võ Các, chưởng quản một phần ba Võ Các. Bất quá, ta chỉ là tộc nhân thứ mạch của Nhạc gia, mà Nhạc Linh lại là tiểu thư chủ mạch, có bối cảnh vô cùng thâm hậu, địa vị của nàng hơn xa ta!” Nhạc Trọng nói ra.

“Quả nhiên!” Diệp Thiên biết rõ suy đoán của bản thân là đúng, thân phận của Nhạc Linh quả nhiên là không đơn giản, ngay cả thân phận của Nhạc Trọng đều kém xa Nhạc Linh, có thể thấy được địa vị của Nhạc Linh cao cỡ nào, cũng khó trách lại có nô bộc Đại Võ Giả đi theo.

Tuy nói vị Đại Võ Giả kia không phải là rất mạnh, nhưng có thể an bài một vị Đại Võ Giả xem như người hầu cho một vị Tinh Anh Võ Giả, cũng quá kinh người.

Tại căn cứ Lâm Hải, Đại Võ Giả cao cao tại thượng, ai sẽ đi làm người hầu cho một Tinh Anh Võ Giả, cũng chỉ có dạng đại gia tộc như Nhạc gia này mới có thể làm như vậy.

“Nhạc các chủ, một tháng sau, ta lại tới quấy rầy!” Diệp Thiên cáo từ.

~~~~~

Về tới nhà, Diệp Thiên bắt đầu suy nghĩ hành động tiếp theo của mình.

Hắn từ trong miệng Nhạc Trọng biết được, thẻ vàng cùng với tiền ở căn cứ Lâm Hải có thể tại ngân hàng Ma Hải chuyển đổi thành tiền của Đại căn cứ Ma Hải, bởi vì ngân hàng Ma Hải ở hai bên là cùng một nhà, có thể chuyển đổi tiền cho lẫn nhau, nhưng tỉ lệ chuyển đổi cũng chỉ có 2-1.

Nói một cách khác, hai đồng tiền của căn cứ Lâm Hải có thể đổi thành một đồng tiền của Đại căn cứ Ma Hải.

Loại chuyển đổi này dường như có một chút thua thiệt, nhưng trên thực tế lại không thua thiệt một chút nào, bởi vì có rất nhiều đồ vật tương đối trân quý ở căn cứ Lâm Hải sẽ có giá cả tiện nghi hơn ở Đại căn cứ Ma Hải, giá hàng hóa là không giống nhau.

“Còn khoảng chừng một tháng nữa là phải rời khỏi căn cứ Lâm Hải, có nhiều thứ phải xử lý cho xong, nếu không để lại ở căn cứ Lâm Hải cũng chỉ là lãng phí!” Diệp Thiên thầm nghĩ.

Trong đó chuyện đầu tiên cần phải xử lý chính là đống Máu hung thú trung cấp kia, vốn là để dành cho Diệp Vũ tu luyện, nhưng vẻn vẹn chỉ còn lại một tháng thời gian, một mình Diệp Vũ căn bản không thể sử dụng hết.

Thế là, Diệp Thiên phân ra 1000 phần Máu hung thú trung cấp tặng cho tiểu đội Phong Lang Liệp Sát, dù sao thì Phong Lang coi như cũng không tệ, cũng được tính là bạn của hắn.

Về phần lượng Máu hung thú trung cấp còn, Diệp Thiên bán hết cho Võ Các, tổng cộng bán được một tỷ đồng tiền.

Một tỷ nhìn như rất nhiều, nhưng đối với dạng Võ Giả này như Diệp Thiên mà nói chỉ là một số tiền nhỏ mà thôi.

Ngoại trừ Máu hung thú, số lượng dược tài mà Diệp Thiên góp nhặt được cũng bán hết ra bên ngoài, tổng cộng được 400 triệu.

Căn biệt thự đang ở hiện tại này, Diệp Thiên cũng không có bán, nói không chừng sẽ có một ngày hắn trở lại thăm nơi này, đến thời điểm đó còn có chỗ để đặt chân.

Trong thời gian một tháng này, Diệp Thiên cơ bản cũng không đi ra bên ngoài săn giết hung thú, mà chỉ chuyên chú tu luyện, nhưng vẻn vẹn chỉ đem lực lượng tăng lên tới 23 vạn cân mà thôi.

Trong một tháng thời gian tăng lực lượng lên 3 vạn cân, loại tốc độ này đã vô cùng nhanh, dựa theo loại tốc độ này mà nói, trong 1 năm liền có thể tăng lực lượng lên 36 vạn cân.

Tuy nói tu luyện vào hậu kỳ, tốc độ tăng lực lượng lên sẽ yếu bớt, nhưng Diệp Thiên lại hi vọng ở trong vòng ba năm tăng lên tới cấp độ Đại Võ Giả đỉnh phong, nắm giữ lực lượng 100 vạn cân, sau đó nhất cử bước vào cảnh giới Tông Sư.

“3 năm trở thành Tông Sư, loại tốc độ này đủ để cho vô số Võ Giả phải hâm mộ, dù sao thì bọn hắn cả một đời đều không có hi vọng tấn thăng đến cấp độ Tông Sư. Huống hồ, đây còn vẻn vẹn chỉ là thiên phú tu luyện đỉnh cấp, ta cũng không tin Đại căn cứ Ma Hải sẽ không có thiên phú tu luyện cao cấp hơn? Nếu như mình sao chép được thiên phú tu luyện cao cấp hơn, thời gian trở thành Tông Sư sẽ được rút ngắn đi rất nhiều!”

Sao chép thiên phú tu luyện cao cấp hơn, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Diệp Thiên vội vã đi đến Đại căn cứ Ma Hải.

Nếu như cứ một mực ở lại căn cứ Lâm Hải mà nói, hắn căn bản sẽ không có cơ hội sao chép được thiên phú tu luyện cao cấp hơn, bởi vì thiên phú tu luyện thuộc về nhân loại, chỉ có ở trên người nhân loại mới có thiên phú tu luyện, thiên phú huyết mạch trên người của hung thú là không thích hợp với hắn.

“Em gái, chúng ta đi thôi!” Diệp Thiên nói Diệp Vũ thu dọn đồ đạc.

Đồ đạc mà Diệp Vũ thu dọn đều là một số tiểu vật phẩm của nàng, không có giá trị gì, nhưng lại có rất nhiều giá trị hoài niệm, nếu như không phải không thể mang quá nhiều, thì nàng thậm chí còn muốn mang tất cả mọi thứ trong nhà đi.

Đồ đạc của Diệp Vũ đủ nhét đầy ba cái bao lớn, toàn bộ treo ở trên người của tiểu Kim.

Thu dọn hoàn tất, Diệp Thiên cùng với Diệp Vũ mới cưỡi tiểu Kim rời đi khỏi khu biệt thự, đi tới cổng Bắc căn cứ Lâm Hải.

Lúc này, Nhạc Trọng đang chờ đợi ở cổng Bắc..vào thời điểm Diệp Thiên đi tới cổng Bắc, không chỉ nhìn thấy được Nhạc Trọng, còn có bảy, tám vị Võ Giả.

Lâm Vạn, Tông Sư Lý lão đầu, cùng với mấy vị Đại Võ Giả khác, đều là đại nhân vật nổi tiếng của căn cứ Lâm Hải.

“Bọn hắn hẳn là cũng muốn đi tới Đại căn cứ Ma Hải, nhưng mục đích khẳng định không giống như ta!” Diệp Thiên suy đoán.

Hắn muốn đi đến Đại căn cứ Ma Hải để định cư, mà đám người Lâm Vạn khẳng định là không có cách nào từ bỏ căn cứ Lâm Hải, bởi vì bọn hắn không có không gian tiến bộ, đi đến Đại căn cứ Ma Hải cũng không có cách nào tăng thực lực lên, còn không bằng ở lại căn cứ Lâm Hải.

Tối thiểu nhất là ở căn cứ Lâm Hải, bọn hắn chính là đại nhân vật, nếu như đi đến Đại căn cứ Ma Hải mà nói, ngoại trừ Tông Sư Lý lão đầu, những người khác đều phải cụp đuôi làm người, căn bản là không được tự nhiên.

“Diệp Tông Sư!” Đám người Lâm Vạn nhìn thấy Diệp Thiên, nguyên một đám liền cúi đầu chào hỏi.

“Diệp Tông Sư, ngài muốn rời khỏi căn cứ Lâm Hải luôn hay sao?” Lý lão đầu nhìn thoáng qua mấy cái bao lớn trên người của tiểu Kim, hiếu kỳ hỏi.

Chương 74: Man Lực Giáp Tượng

“Ừm, ta chuẩn bị đi đến định cư ở Đại căn cứ Ma Hải, có lẽ sau này có thời gian sẽ trở về!” Diệp Thiên thuận miệng trả lời.

Lý lão đầu nghe xong, lập tức cảm thấy vui vẻ.

Diệp Thiên vừa đi, ở căn cứ Lâm Hải sẽ không còn người nào có thể áp chế hắn, hắn chính là Tông Sư duy nhất ở căn cứ Lâm Hải, cũng là đệ nhất cường giả.

Mà nếu Diệp Thiên ở đây mà nói, hắn lại cảm thấy vô cùng biệt khuất, căn bản không dám phách lối.

Cho nên, Diệp Thiên ly khai mà nói, hắn là người hưng phấn nhất. Đương nhiên, ở trước mặt Diệp Thiên, hắn không dám biểu lộ sự kích động của mình, chỉ có thể đem sự vui sướng trong lòng áp chế ở sâu trong nội tâm.

Chờ đợi khoảng chừng 1 tiếng đồng hồ, Diệp Thiên rốt cục cũng nhìn thấy một thương đội đi đến.

Rầm rầm rầm! ! ! ! Mặt đất bắt đầu chấn động, có từng con hung thú khổng lồ cõng theo một lượng lớn hàng hóa đến.

“Thương đội đã đến!” Nhạc Trọng lớn tiếng hô.

Đám người Lâm Vạn cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy thương đội này, cho nên không kỳ quái một chút nào, mà Diệp Thiên cùng với Diệp Vũ lại vô cùng tò mò nhìn chằm chằm vào thương đội ở nơi xa.

“Dĩ nhiên lại dùng hung thú khổng lồ như thế để làm thú cưỡi cho thương đội, dùng để vận chuyển hàng hóa!” Diệp Thiên vào giờ khắc này rốt cục cũng nhận thức được sự cường đại của Võ Các, tuyệt đối không phải là thế lực đồng dạng có thể so sánh.

Thương đội đi tới cổng Bắc, Nhạc Trọng tiến lên trao đổi cùng với một vị Đại Võ Giả trong thương đội về hàng hóa. Những hàng hóa này đều được vận chuyển tới từ đại căn cứ, mang đến căn cứ Lâm Hải để buôn bán, đổi thành đủ loại tài nguyên khác.

Những tài nguyên khác này là những thứ mà Đại căn cứ khuyết thiếu, ví dụ như một số loại dược tài, các loại tài liệu hung thú đặc biệt, mà đại căn cứ có thể cung cấp rất nhiều dược vật chữa thương, Nguyên binh.

Hai căn cứ trao đổi hàng hóa, đối với song phương đều có chỗ tốt, mà Võ Các từ đó cũng có thể kiếm được một lượng lớn lợi nhuận.

Nhạc Trọng phái người xử lý hàng hóa, mà quá trình này cần từ 1 đến 2 tiếng.

Đám người Lý lão đầu biết rõ sẽ tốn không ít thời gian, cho nên nguyên một đám đều nhắm mắt nghỉ ngơi, mà Diệp Thiên thì hiếu kỳ nhìn về phía những con hung thú khổng lồ kia.

Những con hung thú này đều là cùng một loại hung thú, cùng loại với voi, nhưng so với voi lại lớn hơn gấp mấy lần, trên người còn có lân giáp dày cui.

Nơi đám hung thú đứng cũng không cách Diệp Thiên quá xa, Diệp Thiên tự nhiên có thể nhẹ nhõm nhìn thấy tình huống thiên phú của loại hung thú này.

Chủng loại: Man Lực Giáp Tượng

Thiên phú huyết mạch: Trung đẳng

Thiên phú phòng ngự: Sơ đẳng

Thiên phú lực lượng: Sơ đẳng

“Thiên phú cũng không tồi a!” Diệp Thiên kinh ngạc.

Loại Man Lực Giáp Tượng này dĩ nhiên nắm giữ hai loại thiên phú đặc thù, mặc dù chỉ là Sơ đẳng, nhưng ở bên trong hung thú cũng thuộc loại không tệ, điều đáng tiếc duy nhất là, thiên phú huyết mạch của bọn nó chỉ là Trung đẳng, chú định rằng bọn nó khó có thể trở thành hung thú cường đại.

“Mặc dù là Trung đẳng, nhưng từ khí tức của bọn nó, bọn nó đều đã phát triển đến cực hạn, đạt đến cấp độ hung thú cao cấp, có thiên phú phòng ngự cùng với thiên phú lực lượng gia trì, thực lực cũng đạt tới hung thú cao cấp trung cấp!” Diệp Thiên phán đoán.

Man Lực Giáp Tượng có thân thể khổng lồ, thực lực nói cao không cao, nói thấp cũng không thấp, đoán chừng cũng rất dễ thuần hóa, xác thực là rất thích hợp dùng để vận chuyển hàng hóa.

Nửa giờ trôi qua, Nhạc Trọng đã trao đổi hoàn tất hàng hóa cùng với thương đội, thương đội chuẩn bị trở về Đại căn cứ Ma Hải.

Đi chuyến này xong muốn trở về mà nói, hoặc là 1 năm sau đó, hoặc là trực tiếp ly khai khỏi Đại căn cứ Ma Hải.

Tiến vào Đại căn cứ Ma Hải tương đối khó khăn, nhưng ly khai lại tương đối dễ dàng. Đám người Lâm Vạn đang chuẩn bị đi đến Đại căn cứ Ma Hải một, hai tháng, sau khi mua sắm vật phẩm cần thiết, lại trở về về căn cứ Lâm Hải, chỉ cần cẩn thận một chút mà nói, khả năng gặp được nguy hiểm cũng không phải là quá lớn.

“Đi theo thương đội, mỗi người 1000 vạn đồng tiền, miễn phí xuất bằng chứng tiến vào Đại căn cứ!” Một vị Đại Võ Giả trong thương đội đi tới trước mặt đám người Diệp Thiên, nói ra.

“Đây!” Lâm Vạn lấy ra mười tấm thẻ vàng đưa cho Đại Võ Giả thương đội.

Lý lão đầu mặc dù là Tông Sư, nhưng cũng không thể phá hư quy củ, hắn bất quá chỉ là một Tông Sư phổ thông mà thôi, còn không có cách nào phá hư quy củ của Võ Các, hơn nữa ở bên trong thương đội cũng có một vị Tông Sư tọa trấn, chỉ là ở nguyên trên xe do Man Lực Giáp Tượng kéo, không đi xuống mà thôi.

Cho nên, Lý lão đầu không dám không trả tiền.

“Ngươi cần phải trả 3000 vạn đồng tiền, sủng vật cũng phải trả tiền!” Võ Giả thương đội chỉ vào tiểu Kim nói.

3000 vạn đối với Diệp Thiên mà nói chỉ là một con số nhỏ, hắn trực tiếp thanh toán, không tranh luận gì với thương đội.

Rất nhanh, thương đội liền rời đi, đám người Lý lão đầu cũng không có tư cách ngồi lên Man Lực Giáp Tượng, chỉ có thể chạy theo, mà Diệp Thiên cùng với Diệp Vũ thì tương đối thư thái, ngồi ở trên lưng của tiểu Kim, một chút xóc nảy cũng không có, đơn giản là vô cùng hài lòng.

Man Lực Giáp Tượng cũng không chạy nhanh, mà chỉ chạy với tốc độ 100 mét/ giây, dạng tốc độ này xác thực rất là chậm, nhưng không có biện pháp nào, nơi này là hoang dã, hơn nữa giữa căn cứ Lâm Hải cùng với Đại căn cứ Ma Hải có vô số hung thú, tuyến đường này căn bản là không có cách nào đả thông.

Nếu như chạy quá nhanh, hàng hóa sẽ dễ tuộc dây không nói, còn dễ dàng va chạm vào những con hung thú khác, đến thời điểm đó sẽ gặp rất nhiều phiến phức.

Lấy tốc độ của Man Lực Giáp Tượng, vượt qua lộ trình 3000 cây số, ước chừng cũng cần 8, 9 tiếng đồng hồ, khoảng thời gian này cũng không lâu lắm.

Trên đường đi, Diệp Thiên phát hiện ra rất nhiều hung thú, nhưng đại bộ phận hung thú cảm thụ được khí tức của Man Lực Giáp Tượng liền chạy mất dép, dù sao thì lực uy hiếp của một nhóm hung thú cao cấp vẫn rất là mạnh, hung thú đồng cấp thật sự là không dám tới gần thương đội.

Thương đội không sợ hung thú cao cấp, chỉ lo lắng hung thú đỉnh cấp xuất hiện.

Bất quá khả năng gặp được hung thú đỉnh cấp cũng không phải là rất lớn, bởi vì tuyến đường lần này thương đội đi là một tuyến đường tương đối an toàn, đi vòng qua không ít lãnh địa của hung thú đỉnh cấp, chỉ cần không phải quá không may, cơ bản sẽ không xảy ra chuyện.

Chín giờ trôi qua, Diệp Thiên ngồi ở trên lưng của tiểu Kim, hướng ánh mắt nhìn về nơi xa, thị lực cực tốt của hắn rất nhanh liền thấy được một tòa thành phố vô cùng to lớn.

Tòa thành phố này so với căn cứ Lâm Hải lớn hơn không biết bao nhiêu lần, nhưng cũng không có tường thành bảo hộ, chỉ có một màn sáng nhàn nhạt bao trùm toàn bộ thành phố.

“Đại căn cứ Ma Hải!” Diệp Thiên thì thào nói.

Chương 75: Đại căn cứ Ma Hải

So sánh cùng với Đại căn cứ Ma Hải, căn cứ Lâm Hải không thể nghi ngờ chỉ là một tiểu địa phương lạc hậu, cả hai như là thành phố hiện đại cùng với khu làng cổ đại.

Làm cho Diệp Thiên càng thêm hiếu kỳ không thể nghi ngờ chính là màn sáng khổng lồ bao trùm toàn bộ Đại căn cứ Ma Hải, nghe nói đây là trận pháp, nhưng không biết làm sao có thể xây dựng ra.

1 phút sau.

“Đến rồi!” Võ Giả dẫn đội lớn tiếng nói.

“Các ngươi hãy cầm lấy bằng chứng tiến vào thành phố đi!” Đại Võ Giả dẫn đội đưa ba tờ giấy bằng chứng cho Diệp Thiên, đuổi Diệp Thiên đi.

Đại căn cứ Ma Hải có rất nhiều cửa vào, những cửa vào này không có màn ánh sáng bao trùm, có thể đi vào, nhưng cần phải có bằng chứng hoặc là thẻ căn cước nguyên lực, nếu bị phát hiện tự tiện xông vào Đại căn cứ Ma Hải mà nói, coi như là Tông Sư cũng phải chết.

Diệp Thiên cầm ba tấm bằng chứng, xuyên qua cửa vào, tiến nhập vào Đại căn cứ Ma Hải, tách ra khỏi đám người Lý lão đầu.

Đám người Lý lão đầu hiển nhiên có công việc riêng của mình, huống hồ sau khi hắn ly khai khỏi căn cứ Lâm Hải, sau này nói không chừng cũng không bao giờ gặp lại nữa, tự nhiên không cần phải ở cùng một chỗ.

Đường phố trong Đại căn cứ Ma Hải vô cùng rộng lớn, coi như tiểu Kim đi ở trên đường phố cũng sẽ không chiếm diện tích quá nhiều, đây là do Đại căn cứ Ma Hải cố ý kiến tạo như thế, cân nhắc đến tình huống sủng vật.

Diệp Thiên hỏi thăm một số người, rốt cục cũng tìm được nơi làm thủ tục nhập cư vào Đại căn cứ Ma Hải.

Tại cục cư dân Ma Hải.

Đứng ở phía trước tòa cao ốc chọc trời của cục cư dân Ma Hải, Diệp Thiên đột nhiên có một loại cảm giác trở về tới kiếp trước, kỳ thật cái loại cảm giác này đã có từ khi bước vào Đại căn cứ Ma Hải.

Dù sao Đại căn cứ Ma Hải cũng quá giống với thành phố hiện đại hoá ở kiếp trước, chỉ bất quá động lực ở nơi này được tạo thành từ nguyên lực, khắp nơi tràn ngập khí tức nguyên lực, mà nguyên lực trong toàn bộ đại căn cứ cũng nồng đậm hơn rất nhiều so với căn cứ Lâm Hải.

Tu luyện ở trong dạng hoàn cảnh này, tốc độ tu luyện khẳng định sẽ tốt hơn rất nhiều so với căn cứ Lâm Hải.

Vào thời điểm Diệp Thiên đang muốn đi vào cục cư dân Ma Hải, có một vị Võ Giả ăn mặc đồng phục an ninh ngăn cản Diệp Thiên, nói: “Vị bằng hữu này, hung thú của ngươi không thể tiến vào bên trong!”

Diệp Thiên nhìn Võ Giả trước mắt, lại nhìn một chút cửa chính của cục cư dân Ma Hải, lại so sánh một chút hình thể của tiểu Kim, chỉ có thể bất đắc dĩ để cho tiểu Kim ở lại bên ngoài, nếu như cưỡng ép để cho tiểu Kim đi vào mà nói, chỉ sợ rằng sẽ tạo thành hư hại nhất định.

“Tiểu Kim, ngươi ở đây chờ ta, ta đi vào một chút sẽ đi ra!” Diệp Thiên căn dặn.

“Chủ nhân, ngài hãy nhanh một chút, oa!” Tiểu Kim có một chút sợ hãi cùng với khẩn trương.

Ở đây có quá nhiều nhân loại, hơn nữa còn đều là nhân loại vô cùng cường đại, nó thậm chí còn cảm ứng được không ít nhân loại còn muốn cường đại hơn rất nhiều so với nó. Thân làm hung thú, đứng một mình ở nơi này có cảm giác áp lực quá lớn.

Nếu như có Diệp Thiên ở bên cạnh mà nói, nó còn không sợ, nhưng Diệp Thiên vừa đi, nó liền lo lắng đến sự an toàn của bản thân.

Đi vào cục cư dân Ma Hải, Diệp Thiên phát hiện ra ở nơi này cũng không có bao nhiêu người. Bất quá ngẫm lại cũng đúng, nơi này là địa phương làm thẻ căn cước nguyên lực, nhưng mọi người trong Đại căn cứ Ma Hải cơ bản đều đã có thẻ căn cước nguyên lực, trừ phi là thẻ căn cước nguyên lực bị hư hại, mới có thể đến nơi này làm lại. Cho nên, nhân viên xử lý nghiệp vụ ở nơi này cũng không có nhiều.

Diệp Thiên đi tới một ô cửa kính, đem lai lịch bản thân báo cáo một chút, điền một đống tư liệu, chỉ cần một bước cuối cùng đi lên tầng mười nộp tiền là có thể chân chính trở thành cư dân của Đại căn cứ Ma Hải.

Mà phần phí tổn này rất là cao, một người cần 50 triệu đồng tiền, đối với người bình thường ở Đại căn cứ Ma Hải mà nói, cái giá này không thể nghi ngờ là giá ở trên trời, nhưng những kẻ ngoại nếu muốn trở thành một thành viên của Đại căn cứ Ma Hải, thì cần phải bỏ ra một cái giá đắt như vậy.

Nếu như không phải bỏ ra một cái giá đắt như vậy, thì những Võ Giả ở những căn cứ nhỏ chẳng phải sẽ tràn vào trong Đại căn cứ Ma Hải?

Bây giờ Diệp Thiên còn chưa có tiền của Đại căn cứ Ma Hải, thế là hắn đi một chuyến đến ngân hàng Ma Hải sát vách, đổi 100 triệu đồng tiền, nộp phí tổn, thành công làm xong hai tấm thẻ căn cước nguyên lực.

Tiểu Kim là sủng vật cho nên không cần làm thẻ căn cước, chỉ cần đi cục quản lý sủng vật đăng ký một chút là có thể.

Sau đó, Diệp Thiên lại đi tới ngân hàng Ma Hải làm hai tấm thẻ chi phiếu, cùng loại với thẻ ngân hàng ở kiếp trước, nhưng thẻ ngân hàng của ngân hàng Ma Hải không phải là thẻ phổ thông, bên trên khắc một cái trận pháp đơn giản, có thể lưu trữ tin tức.

Muốn làm thẻ ngân hàng nhất định phải nắm giữ thẻ căn cước nguyên lực, mà sau khi Diệp Thiên cùng với Diệp Vũ làm xong thẻ căn cước nguyên lực, thì đã nắm giữ tư cách làm thẻ ngân hàng.

Thẻ căn cước làm xong, thẻ ngân hàng cũng đã làm xong. Sau đó, Diệp Thiên đi đến cục quản lý sủng vật đăng ký cho tiểu Kim một chút,

Có thể nói, Diệp Thiên đều đã xử lý tốt những sự tình cơ bản nhất sau khi tiến vào Đại căn cứ Ma Hải.

Tiếp theo còn có một chuyện, đó chính là mua sắm nhà ở, tài chính của Diệp Thiên còn không ít, sau khi chuyển hết thành tiền của Đại căn cứ Ma Hải, cũng có được hơn 800 triệu, đây là vốn liếng hắn tích luỹ được trong thời gian hai năm, có thể dư xăng mua sắm một căn biệt thự.

Những căn biệt thự ở trung tâm Đại căn cứ Ma Hải, Diệp Thiên khẳng định là sẽ mua không nổi, coi như mua được cũng sẽ không đi mua, quá lãng phí.

Trải qua sự lựa chọn, Diệp Thiên ở khu vực tiếp cận hạch tâm Đại căn cứ Ma Hải mua một căn biệt thự nhỏ, bỏ ra đại khái 300 triệu.

Căn biệt thự này tốt nhất ở chỗ là có một bộ trận pháp cách âm, có thể cách âm, sẽ không bị thanh âm ở ngoại giới quấy nhiễu. Còn có một căn mật thất tu luyện, nguyên lực ở bên trong nồng đậm hơn không ít so với ngoại giới, căn cứ theo hiệu quả của trận pháp tụ nguyên, nguyên lực cô đọng ở bên trong mật thất tu luyện nhanh hơn khoảng 3/10.

~~~~~

“Anh, nơi này chính là nhà mới của chúng ta hay sao?” Diệp Vũ đi tới biệt thự, hưng phấn hô to.

Căn biệt thự này mặc dù nhỏ hơn nhiều so với căn biệt thự lúc trước, nhưng Diệp Vũ chưa bao giờ thấy qua biệt thự hiện đại hoá, cho nên cảm thấy căn biệt thự này tốt hơn gấp trăm lần, tràn đầy hiếu kỳ đối với rất nhiều thứ.

Diệp Thiên mặc dù là lần đầu tiên đi đến Đại căn cứ Ma Hải, cũng là lần thứ nhất nhìn thấy biệt thự hiện đại hoá của thời đại này, nhưng biệt thự ở thời đại này khác biệt không nhiều cùng với biệt thự ở kiếp trước, hắn cũng không quá hiếu kỳ như Diệp Vũ.

Chương 76: Trường học Võ Giả

Kỳ thật, người ở Đại căn cứ Ma Hải nghiên cứu ra đồ vật hoàn toàn là bắt chước vật phẩm của một trăm năm trước, cho nên Diệp Thiên cũng không cảm thấy xa lạ gì.

Mấy ngày kế tiếp, Diệp Thiên trắng trợn mua sắm vật phẩm sinh hoạt, trang trí một chút cho nhà mới, để tránh cho nhà mới quá mức vắng vẻ.

Cùng lúc đó, Diệp Thiên cũng bắt đầu tìm hiểu mọi thứ trong Đại căn cứ Ma Hải.

Trong mật thất tu luyện, Diệp Thiên nhìn cây cột to lớn trước mắt mà hắn mới mua sắm, đây là trụ đo lực.

Trước đó ở căn cứ Lâm Hải, hắn cũng đã nhìn thấy loại đồ vật này, nhưng trang bị đo lực ở căn cứ Lâm Hải không thể nghi ngờ là rất đơn giản, mà cây trụ đo lực trước mắt này lại tương đối cao cấp, thậm chí ngay cả lực công kích cấp Tông Sư đều có thể chuẩn xác đo lường ra.

Nhưng khiến cho Diệp Thiên tương đối hiếu kỳ là, Đại căn cứ Ma Hải đối với lực công kích cấp Tông Sư trở lên không phải dùng cái từ ngữ này, mà là dùng Tượng. (Tượng: voi)

Một Tượng tương đương với lực lượng 100 vạn cân, Tượng này cũng không phải là Tượng phổ thông, mà là một loại Mãnh Mã Tượng viễn cổ, cũng là một loại hung thú cao cấp, nhưng lực lượng thân thể chỉ có 100 vạn cân, cơ hồ tất cả Mãnh Mã Tượng viễn cổ đều chỉ có bằng đó lực lượng.

Cho nên, mọi người mới dùng Tượng xem như đơn vị lực lượng, dù sao thì theo tu vi càng cao, nếu như còn áp dụng đơn vị cân mà nói, động một chút thì là lực lượng mấy ngàn vạn cân, vài tỷ cân, nghe cũng có một chút quái dị.

Mà cái đơn vị Tượng này cũng được các cường giả tán thành, dùng để làm đơn vị lực lương tốt hơn nhiều so với cân.

Oanh! Diệp Thiên đánh một quyền vào bên trên trụ đo lực, phía trên xuất hiện một con số 232.356, điều này đại biểu cho việc lực lượng của Diệp Thiên đã đạt đến 232.356 cân, tính toán cường độ vô cùng tinh chuẩn.

Đây là lực lượng thân thể thuần túy của Diệp Thiên! Đột nhiên, Diệp Thiên khởi động thiên phú lực lượng, lại tăng thêm sự tăng cường của nguyên lực.

Một quyền đánh ra, trụ đo lực chấn động, một con số xuất hiện ——4,6! Ở đằng sau số 4.6 đằng còn có một tiêu chí Tượng. Cái này tự nhiên không phải là 4,6 cân, mà là đại biểu cho 4,6 Tượng, tương đương với lực lượng 460 vạn cân.

Tiếp theo, Diệp Thiên lấy ra đao Nguyên binh trung cấp, dùng một kích toàn lực hung hăng bổ vào bên trên trụ đo lực. Lúc này, bên trên trụ đo lực xuất hiện một con số 27.6, đại biểu cho 27.6 Tượng.

27.6 Tượng đại biểu cho lực lượng 2.760 vạn cân, chừng này lực công kích đặt ở cảnh giới Tông Sư cũng được tính là rất tốt, dù sao thì Tông Sư yếu nhất bất quá cũng chỉ có thể phát huy ra lực công kích hơn 2 Tượng mà thôi. Đương nhiên, Tông Sư như thế ở bên trong cấp độ Tông Sư là yếu nhất, ở trong Đại căn cứ Ma Hải cũng có địa vị không cao, thậm chí còn không được tính là cao tầng, chỉ có thể coi là trung tầng.

“Dựa theo tư liệu mà Đại căn cứ Ma Hải biểu hiện, lực lượng thân thể cực hạn của Tông Sư là 5000 vạn cân, cũng chính là 50 Tượng, ở dưới sự tăng cường của nguyên lực có thể phát huy ra 100 Tượng, coi như là Tông Sư đỉnh phong không có bất kỳ loại thiên phú đặc thù nào cũng đủ để miểu sát mình, thực lực của mình ở Đại căn cứ Ma Hải vẫn là rất yếu!” Diệp Thiên nghĩ thầm.

Làm cho Diệp Thiên ưa thích Đại căn cứ Ma Hải chính là, Đại căn cứ Ma Hải có pháp luật rất nghiêm ngặt, ở nơi này giống như là kiếp trước vậy, xử phạt đối với hành động trái luật vô cùng nghiêm ngặt, coi như là người của các đại gia tộc cũng không thể tùy ý khi dễ người bình thường.

Mà căn cứ Lâm Hải nhìn giống như không thể giết người, nhưng nếu như đệ tử đại gia tộc thật sự giết người, cũng không có ai quản.

Nhưng Đại căn cứ Ma Hải thì không giống, ví dụ như một Tông Sư cố ý giết một người bình thường, động một tí là sẽ giam giữ trăm năm thậm chí là mấy trăm năm, nếu tình huống quá nghiêm trọng thì sẽ trực tiếp tử hình.

Cũng bởi vì có hoàn cảnh tốt như thế, mới sáng tạo ra Đại căn cứ Ma Hải phồn hoa như hôm nay.

Đương nhiên, nếu như ra bên ngoài Đại căn cứ Ma Hải, ở trong nơi hoang dã mà nói, tình huống chém giết vẫn thường xuyên phát sinh. Bởi vì loại tình huống này căn bản là không có cách nào ngăn chặn.

“Kế tiếp còn có hai chuyện muốn làm, đưa em gái đến trường học, Đại căn cứ Ma Hải có trường học cho Võ Giả, ở bên trong có thể được giáo dục rất tốt, phi thường thích hợp cho em gái. Còn chuyện thứ hai, chính là tìm kiếm người nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp trở lên, sau đó sao chép một chút, để cho thiên phú tu luyện của mình phát sinh thuế biến!” Diệp Thiên đề ra kế hoạch.

Bởi vì chuyện thứ hai cần phải nhìn vào vận khí, cho nên Diệp Thiên có vội vã cũng vô dụng.

Trước mắt, vẫn nên xử lý chuyện thứ nhất, thế là, Diệp Thiên gọi Diệp Vũ tới, nói: “Em gái, ngày mai anh sẽ đưa em đi học, có được hay không?”

“Tốt!” Diệp Vũ gật gật đầu.

Nàng biết rõ anh trai bề bộn nhiều việc, bình thường sẽ không thấy bóng dáng, coi như ở nhà cũng chỉ là tu luyện một thân một mình, sẽ rất nhàm chán, mà tiểu Kim lại không biết nói chuyện, không có cách nào nói chuyện phiếm cùng với nàng. So sánh với chuyện này mà nói, nàng càng thích đến trường hơn, ở trong trường học tối thiểu còn có thể nhận biết rất nhiều bạn bè.

“Tốt, vậy hôm nay anh sẽ đưa em đi làm thủ tục nhập học!” Diệp Thiên xoa xoa cái đầu nhỏ của Diệp Vũ, cười nói.

Đại căn cứ Ma Hải có rất nhiều trường học, chủ yếu chia làm hai cái cấp độ, một là trường học phổ thông dành cho người bình thường cùng với võ đồ, hai là trường học Võ Giả chỉ dành cho Võ Giả, mà trường học Võ Giả cũng được chia thành mấy cấp bậc, cấp bậc cao nhất trong đó thậm chí có Tông Sư chỉ đạo tu hành.

Nhưng chỉ cần tuổi tác đạt đến 25 tuổi, hoặc là tu vi đạt đến cấp độ Đại Võ Giả thì nhất định phải làm lễ tốt nghiệp, dù sao thì con đường ở phía sau Đại Võ Giả đều cần dựa vào bản thân, sự dạy dỗ ở trường học Võ Giả đối với Đại Võ Giả mà nói có tác dụng không lớn.

Nguyên bản Diệp Thiên còn cho rằng những gì mà trường học Võ Giả dạy dỗ chỉ là Luyện Thể Quyết cùng với một số lý luận mà thôi, nhưng sau khi hắn đến trường học Võ Giả tìm hiểu, mới biết được mình quả nhiên là lạc hậu.

Những thứ có thể học tập được ở trường học Võ Giả có rất nhiều, ví dụ như đao pháp, kiếm pháp, quyền pháp, chưởng pháp cùng với đủ loại bí thuật, thậm chí còn có thể học tập được các loại trận pháp cơ sở, thuật rèn đúc Nguyên binh.

Nhưng hết thảy đều cần phải có một cái tiền đề, đó chính là nhất định phải có thiên phú đối ứng với nhau.

Ví dụ như người nắm giữ thiên phú Kiếm Pháp mới được học tập kiếm pháp, nếu như không có Thiên phú Kiếm Pháp mà nói, căn bản không thể được tham gia chương trình học kiếm pháp, thậm chí ngay cả thư tịch kiếm pháp cũng không có cách nào mượn được.

Trường học Võ Giả chính là dạy dỗ theo tài năng, phàm là người có thiên phú đặc thù, đều là đối tượng mà trường học Võ Giả vô cùng hoan nghênh.

Chương 77: Bí cảnh

Cho dù không có thiên phú đặc thù cũng không sao cả, cũng có thể học tập được một số đồ vật cơ sở, ví dụ như các loại kiếm pháp cơ sở, đao pháp cơ sở, đây đều là những thứ có thể học tập miễn phí, yêu cầu đối với thiên phú cũng không cao.

“Nếu không phải mình tương đối đặc thù, không thể tùy tiện bại lộ thiên phú, nếu không cũng muốn tiến vào trường học Võ Giả học tập một chút!” Diệp Thiên cảm thán.

Thủ tục báo danh vào trường học Võ Giả cũng không phức tạp, Diệp Vũ có thẻ căn cước, lại tăng thêm tu vi Võ Giả cùng với thiên phú tu luyện Trung đẳng, rất dễ dàng liền có thể tiến vào trường học Võ Giả, mặc dù không phải là trường học Võ Giả tốt nhất tại Đại căn cứ Ma Hải, nhưng cách biệt thự khá gần, sẽ dễ dàng về nhà hơn.

Bỏ ra mấy ngày thời gian, sau khi làm xong tất cả thủ tục, Diệp Vũ cũng thành công nhập học.

Ban đầu Diệp Thiên dự định hỏi thăm một chút về các thiên tài ở Đại căn cứ Ma Hải, như thế sẽ dễ dàng tìm tới bọn hắn, rồi tiến hành sao chép thiên phú.

Nhưng có một người đến, đã làm cho kế hoạch của Diệp Thiên rối loạn.

“Nhạc Linh!” Diệp Thiên mới vừa từ bên ngoài trở về, liền thấy Nhạc Linh đang đứng ở bên ngoài căn biệt thự của hắn, hơi kinh ngạc.

Nhưng sau khi ngẫm lại một chút hắn liền hiểu rõ, sự tình hắn đi tới Đại căn cứ Ma Hải, Nhạc Trọng biết rất rõ, mà Nhạc Trọng cùng với Nhạc Linh lại là người cùng một gia tộc, có lẽ chính là do Nhạc Trọng truyền tin tức cho Nhạc Linh.

“Diệp Thiên, đã lâu không gặp!” Nhạc Linh mỉm cười nói.

“Chúng ta đi vào rồi lại nói!” Diệp Thiên mời.

“Tốt!” Nhạc Linh đi theo Diệp Thiên tiến vào biệt thự, ngồi xuống ở phòng khách.

“Nhạc Linh, là Nhạc Trọng nói cho cô biết ta tới hay sao?” Diệp Thiên hỏi thẳng.

“Không sai, Nhạc Trọng nói cho ta biết sự tình của ngươi, ngay từ đầu ta còn cho rằng Nhạc Trọng nói láo, bây giờ gặp được ngươi, ta mới biết được Nhạc Trọng nói không sai. Chỉ trong một thời gian ngắn như thế, không nghĩ đến thực lực của ngươi dĩ nhiên đã tăng lên tới cấp độ Đại Võ Giả. Căn cứ theo Nhạc Trọng nói, ngươi đã giết một vị Tông Sư, có phải là thật hay không?”

Nhạc Linh khẩn trương nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, chờ đợi câu trả lời.

“Chỉ là một vị Tông Sư phổ thông mà thôi!” Diệp Thiên vội vàng nói, lời này tương đương với thừa nhận!

“Tông Sư cho dù là yếu nhất, đó cũng là Tông Sư, Đại Võ Giả nếu muốn chém giết Tông Sư nhất định phải nắm giữ thiên phú đặc thù tăng cường lực công kích mới có thể, ta lại muốn một lần nữa mời ngươi gia nhập Võ Các, ngươi có nguyện ý hay không?” Nhạc Linh nói ra.

“Ta vẫn chỉ có câu nói kia, tạm thời không muốn gia nhập vào bất luận một thế lực nào!” Diệp Thiên lắc lắc đầu.

Đối với câu trả lời của Diệp Thiên, Nhạc Linh cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ có một chút thất lạc, nàng chỉ là thuận miệng nói.

Tiếp theo, Nhạc Linh nói ra mục đích chân chính của chuyến đi này.

“Diệp Thiên, không biết ngươi đã nghe qua bí cảnh hay chưa?” Nhạc Linh hỏi.

“Bí cảnh?” Diệp Thiên lắc lắc đầu, hắn đúng là không biết cái gì là bí cảnh, hẳn là loại bí cảnh trong tiểu thuyết kia a.

Nhưng ở cái thời đại này, hắn xác thực là chưa nghe nói qua.

Nhạc Linh biết rõ Diệp Thiên đến từ căn cứ nhỏ, không biết về bí cảnh là một điều rất bình thường, thế là bắt đầu giải thích: “Bí cảnh là một loại không gian độc lập trên trái đất, bên trong có núi có nước có cây cỏ, thậm chí còn có hung thú, mà mỗi một bí cảnh đều không giống nhau, có một vài bí cảnh có rất nhiều bảo vật, có một vài bí cảnh lại hết sức cằn cỗi. Bí cảnh xuất hiện cũng là do có quan hệ cùng với tai nạn ở một trăm năm trước, mà cửa vào bí cảnh thì là vết nứt không gian được mở ra ở dưới một số trạng thái đặc biệt!”

“Nguyên lai là dạng này!” Diệp Thiên giờ mới hiểu.

Nhạc Linh tiếp tục giảng giải: “Ở bên trong một dãy núi cách Đại căn cứ Ma Hải không xa có một tòa bí cảnh, nhưng cường giả có cảnh giới từ Tông Sư trở lên là không có cách nào tiến vào cái bí cảnh này, một khi cưỡng ép tiến vào mà nói, sẽ bị lực lượng trong bí cảnh nghiền thành hư vô, chỉ có đám Võ Giả phía dưới cảnh giới Tông Sư mới có thể tiến vào bên trong bí cảnh.”

“Nhạc Linh, cô nói cho ta chuyện này để làm gì?” Diệp Thiên hỏi, trên thực tế, trong lòng của hắn đã có một chút suy đoán.

“Ta muốn mời ngươi đi cùng với ta tiến vào bí cảnh, bởi vì bên trong bí cảnh rất nguy hiểm, hơn nữa nhóm Đại Võ Giả sau khi tiến vào bí cảnh sẽ không ở hòa bình với nhau, nếu như gặp được bảo vật, coi như là người cùng một gia tộc cũng sẽ chém giết lẫn nhau, dù sao thì tin tức bên trong bí cảnh cũng không truyền ra được, trong lúc hai bên chém giết nhau, ai cũng sẽ không biết được. Mà ta tin tưởng vào phẩm tính của ngươi, cho nên muốn mời ngươi đi cùng, ở bên trong ngươi thu hoạch được bất luận cái gì đều là của ngươi.” Nhạc Linh cho thấy thái độ của mình.

“Sẽ có bao nhiêu Võ Giả tiến vào bí cảnh?” Diệp Thiên lại hỏi.

“Rất nhiều!” Nhạc Linh ngưng trọng nói: “Toà bí cảnh kia mỗi 10 năm mới có thể mở ra, mà mỗi một lần mở ra đều có thể dung nạp 1000 người đi vào, mà Đại Võ Giả bên trong Đại căn cứ Ma Hải cũng không chỉ có 1000 người, cho nên chỉ có đại thế lực mới có thể nắm giữ danh ngạch, ta bởi vì duyên cớ thân phận, có thể nắm giữ vài danh ngạch!”

“Có tới 1000 vị Đại Võ Giả đi vào sao?!” Diệp Thiên hít vào một ngụm khí lạnh.

Nhiều Đại Võ Giả như vậy đặt ở căn cứ Lâm Hải chính là một sự tình mà nghĩ cũng không dám nghĩ.

Lúc này, hắn cũng đã minh bạch sự lo lắng của Nhạc Linh, thiên phú của Nhạc Linh cũng không tệ, nhưng nếu so sánh cùng với thiên kiêu khẳng định là sẽ kém hơn rất nhiều, cho nên sau khi biết được hắn nắm giữ thực lực chém giết Tông Sư phổ thông, liền muốn mời hắn cùng nhau tiến vào bí cảnh.

“Cô bây giờ có thực lực như thế nào?” Diệp Thiên hỏi, hắn mặc dù có thể cảm ứng được Nhạc Linh đã tiến vào cảnh giới Đại Võ Giả, nhưng ở vào giai đoạn nào của Đại Võ Giả, thì lại không có cách nào cảm ứng được.

“Đại Võ Giả hậu kỳ!” Nhạc Linh đáp lời.

“Nhanh như vậy!” Diệp Thiên lộ ra thần sắc giật mình.

Nhạc Linh bất quá chỉ nắm giữ thiên phú tu luyện Cao đẳng mà thôi, làm sao lại lên cấp nhanh như vậy, cho dù có sự duy trì của Nhạc gia cũng không trưởng thành nhanh như vậy a?

“Chẳng lẽ…” Diệp Thiên nghĩ tới một loại khả năng, lúc trước hắn đã hắn tra xét thiên phú của Nhạc Linh, cho nên lần này nhìn thấy Nhạc Linh, cũng không kiểm tra nữa.

Hiện tại, hắn lại có một chút hoài nghi, thế là bắt đầu kiểm tra một lần nữa.

Nhân loại: Nhạc Linh

Thiên phú tu luyện: Đỉnh cấp

Thiên phú Kiếm Pháp: Trung đẳng

Thiên phú tốc độ: Yếu

Thiên phú tu luyện Cao đẳng nguyên bản đã biến thành thiên phú tu luyện đỉnh cấp.

Nhạc Linh nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp, tăng thêm tài nguyên của Nhạc gia, bây giờ tu luyện tới cảnh giới Đại Võ Giả hậu kỳ là quá cực kỳ bình thường.

Chương 78: Thiên tài

“Quả nhiên, thiên phú tu luyện của Nhạc Linh đã tăng lên tới mức độ đỉnh cấp. Nếu như ta đoán không sai, bảo vật mà ngày đó nàng lấy đi từ hồ Tử Vong hẳn là một loại bảo vật có thể cải thiện thiên phú!” Diệp Thiên chợt hiểu.

“Diệp Thiên, ngươi có nguyện ý tiếp nhận lời mời của ta hay không?” Nhạc Linh vô cùng chờ mong nói.

Diệp Thiên trầm mặc trong chốc lát, mới gật đầu nói: “Được, ta nguyện ý tiến vào bí cảnh cùng với cô!”

Trên thực tế, hắn cũng rất hiếu kỳ ở bên trong bí cảnh sẽ có cái gì.

Mà ở cái cảnh giới Đại Võ Giả này, hắn cơ hồ chính là vô địch, đúng là không sợ bất luận một vị Đại Võ Giả nào, đối với Nhạc Linh mà nói, tiến vào bí cảnh có lẽ sẽ rất nguy hiểm, nhưng hắn lại không quan tâm đến cái gọi là nguy hiểm.

Hơn nữa tiến vào bí cảnh còn có thể thu hoạch được rất nhiều chỗ tốt, hắn cớ sao lại không làm? Nhưng cũng không thể biểu hiện sự quá kích động, khiêm tốn một chút thì vẫn tốt hơn.

“Nhạc Linh, ta muốn một phần tư liệu liên quan tới Đại Võ Giả thiên tài của Đại căn cứ Ma Hải, cô có thể lấy được hay không? Dù sao thì chúng ta muốn đi vào bí cảnh, có sự hiểu rõ đối với các thiên tài khác thì tốt hơn!” Diệp Thiên nói ra.

“Không có vấn đề!” Nhạc Linh đáp ứng nói: “Ba ngày sau, ta sẽ đem tư liệu đưa đến cho ngươi. Mặt khác, còn có thời gian 20 ngày nữa, bí cảnh sẽ mở ra. Trong khoảng thời gian này, ngươi tốt nhất đừng đi ra bên ngoài, vạn nhất có sự tình gì chậm trễ mà nói, sẽ không kịp đi vào bí cảnh!”

“Đã hiểu!” Diệp Thiên gật đầu, sau khi tiễn Nhạc Linh đi, Diệp Thiên bắt đầu tu luyện.

Còn có thời gian 20 ngày, hắn hoàn toàn có thể lợi dụng 20 ngày thời gian này để cố gắng tu luyện một chút, ngẫu nhiên cũng sẽ đi ra bên ngoài dạo chơi, nếu như thật sự gặp được thiên phú không tệ mà nói, vậy liền sao chép, nếu như không gặp được mà nói, liền đem cơ hội sao chép thiên phú giữ lại.

Dù sao thì sau 20 ngày nữa, hắn sẽ được gặp rất nhiều nhân vật thiên tài, ở trên người những nhân vật thiên tài này tất nhiên sẽ tồn tại những thiên phú vô cùng mạnh mẽ.

Nếu như dùng mất cơ hội sao chép thiên phú, hai mươi ngày sau cũng sẽ không còn biện pháp tiến hành sao chép.

Ba ngày sau, Nhạc Linh phái người đưa tới một phần tư liệu, có chừng mấy chục trang.

Diệp Thiên chậm rãi đọc những tư liệu này, may mắn là Nhạc Linh đã xếp hạng đơn giản cho những thiên tài này, nếu không với nhiều tư liệu như vậy, hắn muốn tìm kiếm sẽ mất rất nhiều thời gian.

“Thiên tài tu luyện!”

“Thiên tài chiến lực!”

Thiên tài chủ yếu được chia thành hai loại như thế này.

Thiên tài tu luyện là những người nắm giữ thiên phú tu luyện tương đối cao, vượt qua thiên phú của thường nhân.

Mà thiên tài chiến đấu là chỉ những người nắm giữ thiên phú tăng cường lực lực công kích, bọn hắn ở cấp độ Đại Võ Giả có thể hoàn toàn nghiền ép những Đại Võ Giả khác, thậm chí ngay cả những thiên tài tu luyện kia cũng không dám đắc tội những thiên tài chiến đấu này.

Nếu như nắm giữ cả hai loại thiên tài chiến đấu cùng với thiên tài tu luyện mà nói, nhân vật như vậy đã đủ được gọi là thiên kiêu.

“Thiên tài tu luyện đệ nhất cấp độ Đại Võ Giả—— Vân Thiên, Vân gia tam công tử, có thể nắm giữ thiên phú tu luyện siêu phàm, tu luyện trong một năm rưỡi thời gian, đã đạt đến cảnh giới Đại Võ Giả đỉnh phong!”

Thiên phú tu luyện siêu phàm! ! ! Diệp Thiên sau khi nhìn thấy loại thiên phú này, trong lòng suy đoán thiên phú tu luyện siêu phàm chính là cấp bậc ở phía trên thiên phú tu luyện đỉnh cấp.

Sau đó, hắn tiếp tục lật xem danh sách thiên tài tu luyện, hết thảy chỉ có ba vị thiên tài có thể nắm giữ thiên phú tu luyện siêu phàm.

Đại căn cứ Ma Hải to lớn tự nhiên không có khả năng chỉ có ba vị nắm giữ thiên phú tu luyện siêu phàm, nhưng ở cấp độ Đại Võ Giả, trước mắt có lẽ chỉ có ba vị này, những vị khác có lẽ còn chưa đạt tới cấp độ Đại Võ Giả, hoặc đã là Tông Sư, thậm chí là cảnh giới phía trên Tông Sư.

“Đáng tiếc là ba vị thiên tài nắm giữ thiên phú tu luyện siêu phàm này khẳng định sẽ không dễ dàng xuất hiện ở trước mặt những người khác, gia tộc phía sau bọn hắn tất nhiên sẽ tiến hành bảo hộ bọn hắn, nói không chừng ngay cả bí cảnh lần này cũng sẽ không để cho bọn hắn đi vào.” Diệp Thiên suy đoán.

Cho nên, hắn nếu muốn sao chép thiên phú tu luyện siêu phàm của ba vị thiên tài này là một chuyện không dễ dàng, nhưng khẳng định là sẽ có cơ hội sao chép.

Ngoại trừ ba vị thiên tài tu luyện này, thiên tài nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp lại càng nhiều hơn, có không ít hơn 50 vị, đây còn vẻn vẹn chỉ là thiên tài tu luyện ở cấp độ Đại Võ Giả.

Nếu đem phạm vi mở rộng ra toàn bộ Đại căn cứ Ma Hải mà nói, số lượng thiên tài nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp chỉ sợ còn nhiều hơn gấp mấy lần.

Nhìn đến đây, Diệp Thiên không thể không thừa nhận, Võ Giả ở Đại căn cứ Ma Hải có thiên phú hơn xa so với Võ Giả ở căn cứ Lâm Hải.

Chuyện này cùng với vị trí địa lý không có quan hệ quá lớn, quan hệ cùng với nhân khẩu cũng không phải là quá lớn, chủ yếu vẫn là vấn đề tu vi của cha mẹ.

Nếu tu vi của cha mẹ cao mà nói, dòng dõi sinh ra sẽ có thiên phú cao.

Mà Đại căn cứ Ma Hải lại phát triển rất tốt, sau nhiều đời sinh sôi, dẫn đến Đại căn cứ Ma Hải có rất nhiều thiên tài tu luyện ra đời.

Đây là một điểm mà căn cứ Lâm Hải không có cách nào so sánh, mà thiên tài ở căn cứ Lâm Hải coi như ra đời, cũng sẽ ly khai căn cứ Lâm Hải, gia nhập vào đại căn cứ.

Điều này sẽ khiến cho các căn cứ nhỏ vĩnh viễn không có cách nào phát triển. Tóm lại đối với căn cứ nhỏ mà nói, đây là một vòng tuần hoàn ác tính, mà đối với đại căn cứ mà nói, đây chính là một vòng tuần hoàn tốt.

“Nhìn thiên tài chiến đấu thử xem!” Diệp Thiên mở tư liệu thiên tài chiến đấu ra, cẩn thận xem.

“Thiên tài chiến đấu đệ nhất Đại Võ Giả: Vân Phong, thiên tài Vân gia, cảnh giới Đại Võ Giả đỉnh phong, có thể nắm giữ thiên phú Phong Nhận đỉnh cấp cùng với thiên phú tốc độ Sơ đẳng!”

“Cái gì, thiên phú Phong Nhận đỉnh cấp! ! !” Diệp Thiên sợ ngây người.

Thiên phú Phong Nhận không thể nghi ngờ là thiên phú loại hình công kích, có thể tăng cường lực công kích. Mà thiên phú Phong Nhận đỉnh cấp sợ rằng có thể tăng cường lực công kích lên trình độ gấp 20 lần, lại tăng thêm cảnh giới Đại Võ Giả đỉnh phong có thể phát huy lực công kích ra 2 Tượng, cộng lại chính là 40 Tượng.

Luận lực công kích mà nói, Diệp Thiên chỉ mới đạt tới 27.6 Tượng.

“Vân Phong có thể đánh ra lực công kích 40 Tượng, còn muốn mãnh liệt hơn công kích của con Thái Thản Sâm Viên kia a, bất quá tốc độ của Vân Phong cũng không nhanh bằng Thái Thản Sâm Viên, phòng ngự cũng không đáng sợ bằng Thái Thản Sâm Viên, thực lực tổng hợp vẫn kém hơn nhiều so với Thái Thản Sâm Viên.” Diệp Thiên so sánh.

Chương 79: Ngự Phong thuyền

Nếu so sánh hắn cùng với Vân Phong, ưu thế của hắn chính là phòng ngự, tốc độ cùng với thiên phú khép lại, dù sao thì hắn cũng nắm giữ thiên phú tốc độ đỉnh cấp cùng với thiên phú phòng ngự Trung đẳng và thiên phú khép lại đỉnh cấp, coi như cảnh giới yếu hơn so với Vân Phong, chỉ cần dựa vào thiên phú liền có thể nghiền ép Vân Phong.

Nhưng mà~~~~~

“Những tư liệu này phải hoàn toàn chính xác, nếu những tên gia hỏa này ẩn giấu đi những thiên phú khác mà nói, thực lực cũng không phải chỉ là như thế. Xem ra sau này nếu gặp phải những thiên tài này, cũng không thể coi thường, nhất định phải ứng phó toàn lực!” Diệp Thiên âm thầm cảnh cáo bản thân.

Ngoại trừ Vân Phong, còn có không ít thiên tài chiến đấu nắm giữ thực lực không thể khinh thường, trong đó không thiếu thiên tài có thể đánh ra lực công kích 30 Tượng, hơn nữa còn có một vài thiên tài chiến đấu có năng lực vô cùng quỷ dị, lực công kích có lẽ là không quá cao, nhưng bản sự âm người lại không kém, cũng là những người cần thiết phải chú ý.

Sau khi tiêu tốn hơn nửa ngày thời gian, Diệp Thiên đối với những nhân vật thiên tài này đã có một sự nhận biết đơn giản.

Tiếp theo chính là chờ đợi bí cảnh mở ra, bận rộn bên trong quá trình tu luyện, thời gian rất nhanh lại trôi qua mười bảy ngày.

Trong ngày này, Nhạc Linh đã phái người đến mời Diệp Thiên tiến về Nhạc gia.

Đã đến giờ tiến vào bí cảnh!

Tại Nhạc gia, vào thời điểm Diệp Thiên đi theo một vị hộ vệ Tinh Anh Võ Giả đến nơi này, thấy được khu dân cư của Nhạc gia, không khỏi sợ hãi than thầm.

Nhạc gia chiếm cứ diện tích rất lớn, toàn bộ Nhạc gia có rất nhiều nhà cao tầng, thậm chí còn có một khu biệt thự loại hình cổ xưa, có một lượng lớn Võ Giả đi qua đi lại, thỉnh thoảng liền có thể nhìn thấy một vài vị Tinh Anh Võ Giả.

Mà Nhạc gia thậm chí còn có không ít hộ vệ Đại Võ Giả, từng người mặc áo giáp cầm trường thương, giống như binh sĩ cổ đại, vô cùng uy nghiêm.

Nếu không phải Diệp Thiên được hộ vệ mang theo, căn bản sẽ không tiến vào được Nhạc gia.

Trên đường đi, Diệp Thiên một mực dùng thiên phú Sao Chép xem xét thiên phú của người Nhạc gia.

Thiên phú tu luyện Trung đẳng!

Thiên phú tu luyện Trung đẳng!

Thiên phú tu luyện Sơ đẳng!

Thiên phú tu luyện Cao đẳng!

Diệp Thiên nhìn kỹ một chút, đại bộ phận đều nắm giữ thiên phú tu luyện Trung đẳng cùng với thiên phú tu luyện Sơ đẳng.

Đương nhiên, người bình thường ở Nhạc gia cũng có không ít. Về phần thiên phú tu luyện Cao đẳng, Nhạc gia cũng không phải là có rất nhiều, có thể thấy được thiên phú Cao đẳng ở Nhạc gia cũng được coi là không tệ.

Mà thiên tài nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp, Diệp Thiên lại không thấy một người nào. Không phải là không có, mà là hắn còn chưa gặp phải mà thôi.

“Đến rồi!” Hộ vệ dẫn đường chỉ vào mảnh đất trống cách đó không xa, nói.

Chỉ thấy ở nơi đó đã có hơn hai mươi người tập trung, trong đó có mười người trẻ tuổi, sáu bảy người trung niên, cùng với một ông lão.

“Diệp Thiên, ngươi đã đến!” Nhạc Linh đi tới, chào hỏi.

“Ừm, đã đến!” Diệp Thiên nhàn nhạt gật đầu.

Mà vào lúc này, hắn rõ ràng cảm ứng được mấy cỗ ánh mắt bất thiện.

Nhạc Linh phát giác ra ánh mắt của Diệp Thiên, thế là đi tới, thấp giọng nói: “Ta đã đem danh ngạch cho ngươi, những tộc nhân này có một chút không vui, bất quá ngươi không cần phải để ý đến bọn hắn!”

Diệp Thiên nhẹ nhàng gật đầu, chỉ là mấy tên Đại Võ Giả mà thôi, hắn đúng là không để vào mắt.

Hơn nữa người mạnh nhất bên trong bất quá chỉ nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp mà thôi, về phần thiên phú đặc thù thì tương đối kém, còn không bằng Nhạc Linh. Nếu như là thiên phú tu luyện siêu phàm mà nói, hắn có lẽ còn có một chút coi trọng.

Lúc này, ông lão kia sau khi nhìn chằm chằm Diệp Thiên một lúc, liền mở miệng nói: “Nếu mọi người đã đến đông đủ, vậy thì xuất phát thôi!”

Oanh! ! ! ! Một chiếc phi thuyền lăng không xuất hiện ở bên trong hư không.

Một màn này đã khiến cho Diệp Thiên triệt để sợ ngây người.

Mà một người trẻ tuổi Nhạc gia ở bên cạnh bĩu môi nói: “Đúng là dế nhũi đến từ căn cứ nhỏ, chưa bao giờ thấy qua Ngự Phong thuyền hay sao, vật này Nhạc gia chúng ta có chừng mười chiếc đấy!”

Bị người khác khinh bỉ như thế, Diệp Thiên nếu như không phản kích mà nói, vậy thì còn là hắn hay sao?

“Nhạc gia có mười chiếc, nhưng ngươi có hay không? Chờ đến khi ngươi có một chiếc, hãy nói lời này, nếu không thì im miệng đi!” Diệp Thiên chất vấn.

Người kia nghe như vậy liền ngậm miệng, không biết nên trả lời như thế nào, chẳng lẽ lại nói Ngự Phong thuyền là của hắn? Hắn dám nói lời này hay sao? Hắn không dám, bởi vì Ngự Phong thuyền thuộc về Nhạc gia, mà không phải là của hắn.

“Hừ, đi vào bí cảnh thì dễ dàng, đi ra thì rất khó khăn, ta cũng không hy vọng Linh tỷ sẽ lãng phí một cái danh ngạch!” Người kia lạnh giọng nói.

“Yên tâm, cho dù là mọi người chết hết, ta cũng sẽ không chết!” Diệp Thiên cười nói.

“Tốt, người trẻ tuổi quả nhiên là có hoả khí rất lớn!” Ông lão kia nhìn chăm chú vào Diệp Thiên cùng với người trẻ tuổi, một cỗ uy áp nhàn nhạt tràn ra.

Trong nháy mắt, người trẻ tuổi Nhạc gia kia liền không dám nói chuyện nữa, mà Diệp Thiên cũng không nói lời nào, trong ánh mắt lộ ra sự kiêng kị.

“Ông lão này thật là mạnh!” Diệp Thiên âm thầm giật mình.

Hắn dùng thiên phú Sao Chép tra xét ông lão.

Nhân loại: Nhạc Bôn

Thiên phú tu luyện: Đỉnh cấp

Thiên phú Kiếm Pháp: Sơ đẳng

Nhạc Bôn nắm giữ thiên phú tu luyện đỉnh cấp cùng với thiên phú Kiếm Pháp Sơ đẳng, lấy tuổi tác của Nhạc Bôn mà nói, tất nhiên là đã tu luyện rất lâu rồi, nói không chừng đã đạt tới cảnh giới Tông Sư đỉnh phong.

Nếu là như thế, sức chiến đấu của ông ta chỉ sợ đã đạt đến một trình độ bất khả tư nghị, xa xa không phải là Diệp Thiên có thể so sánh.

“Lên đi!” Nhạc Bôn nhàn nhạt nói.

Xoạt! Ngự Phong thuyền mở cửa khoang ra.

Phốc! ! ! Từng vị Đại Võ Giả nhảy lên, tiến vào bên trong Ngự Phong thuyền.

Diệp Thiên cùng với Nhạc Linh đứng cùng một chỗ, không gian trong Ngự Phong thuyền cũng không nhỏ, có không ít chỗ ngồi, Diệp Thiên cùng với Nhạc Linh tìm một chỗ ngồi cùng với nhau.

“Nhạc Linh, Ngự Phong thuyền có lẽ là cũng được tạo nên dựa trên trận pháp?” Diệp Thiên hiếu kỳ hỏi.

“Ừm! Ngự Phong thuyền được tạo thành từ trận pháp lơ lửng cùng với nhiều loại trận pháp khác, vật liệu dùng để kiến tạo nên Ngự Phong thuyền rất thưa thớt, cho nên giá cả của nó rất đắt, nếu dùng tiền tài để cân nhắc mà nói, nó có giá trị mấy chục tỷ!” Nhạc Linh giới thiệu.

“Trời ạ, dĩ nhiên có giá trị mấy chục tỷ!” Diệp Thiên không khỏi vì giá cả của Ngự Phong thuyền mà giật mình.

Lúc này, Nhạc Linh lại nói: “Trên thực tế, căn bản không có ai nguyện ý bán Ngự Phong thuyền ra, có tiền cũng mua không được. Ngươi có biết tốc độ cực hạn của Ngự Phong thuyền là bao nhiêu hay không?”

“Bao nhiêu?” Diệp Thiên biểu hiện ra vẻ mặt tò mò.

“100 lần vận tốc âm thanh!” Nhạc Linh nói.

“100 lần vận tốc âm thanh!” Diệp Thiên quả thực đã bị chấn động, loại tốc độ này cũng quá nhanh đi, kiếp trước cái gọi là siêu chiến cơ ở trước mặt Diệp Phong thuyền cũng chỉ là cặn bã thôi a.

Chương 80: Vân Phong

“Đương nhiên, mở ra tốc độ gấp 100 lần vận tốc âm thanh mà nói, phải trả một cái giá rất lớn, cần dùng đến Nguyên Khí thạch cực kỳ đắt đỏ!”

Nhạc Linh lại giải thích một chút Nguyên Khí thạch cho Diệp Thiên.

Nguyên Khí thạch là do thiên địa nguyên khí ngưng tụ mà thành, mà trái đất chỉ mới xuất hiện nguyên khí khoảng 100 năm, cho nên căn bản không có bao nhiêu Nguyên Khí thạch, nếu muốn tìm được một vài khoả Nguyên Khí thạch đều hết sức khó khăn, cho nên Nguyên Khí thạch cơ hồ cũng không có khả năng nhìn thấy trên thị trường.

Nhưng nó lại là một loại vật tư cực kỳ trân quý, nếu như không có nó mà nói, Ngự Phong thuyền rất khó có thể phi hành, coi như sử dụng nguyên khí giữa thiên địa, tốc độ phi hành cũng sẽ rất chậm, ngay cả vận tốc âm thanh cũng khó có thể đạt tới.

Cho nên, sử dụng Ngự Phong thuyền chính là một loại hành vi đốt tiền.

Ngay cả Nhạc gia, cũng không dám lãng phí Nguyên Khí thạch để mở ra trạng thái 100 lần vận tốc âm thanh.

Lần này, Nhạc gia vận dụng Ngự Phong thuyền, cũng chỉ mở ra trạng thái 10 lần vận tốc âm thanh. Loại tốc độ này cũng đã rất nhanh rồi, bởi vì bay ở trong không trung, không có chướng ngại gì, có thể yên tâm phi hành.

Nếu như là ở trên mặt đất mà nói, coi như Tông Sư cũng không dám tùy ý di chuyển với tốc độ gấp 10 lần vận tốc âm thanh, như thế sẽ rất dễ dàng xảy ra vấn đề.

Ngự Phong thuyền bay với tốc độ gấp 10 lần vận tốc âm thanh, rất nhanh liền đi đến địa điểm mục tiêu.

“Đều ra đi!” Giọng nói của Nhạc Bôn truyền vào trong tai của mỗi người.

Cửa khoang mở ra, từng vị Võ Giả Nhạc gia nhảy ra ngoài, mà Diệp Thiên cũng nhảy ra ngoài theo.

Phía dưới là một vùng núi, mà Diệp Thiên cùng với người Nhạc gia đang đứng trên đất bằng.

Xoạt! Hư không chấn động, Ngự Phong thuyền biến mất không thấy đâu.

Vào lúc này, Diệp Thiên thấy rất rõ ràng, Ngự Phong thuyền đã bị Nhạc Bôn thu lại.

“Trong tay của Nhạc Bôn khẳng định một trang bị trữ vật không gian to lớn!” Diệp Thiên âm thầm hâm mộ.

Hắn cũng rất muốn thu được một trang bị trữ vật như vậy, đáng tiếc là không biết vật này bán ở đâu, muốn mua cũng mua không được.

“Đợi sau này hỏi Nhạc Linh một chút xem làm thế nào để mua trang bị trữ vật!” Diệp Thiên suy nghĩ.

“Những người khác cũng đã tới!” Nhạc Linh nhẹ giọng nói.

Diệp Thiên ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy phía trên ngọn núi bốn phía, có từng vị Võ Giả từ bên trên Ngự Phong thuyền nhảy xuống.

Trong nửa giờ ngắn ngủi, đã có hơn bốn mươi chiếc Ngự Phong thuyền bay đến.

Đại Võ Giả đến đây rất nhanh cũng đã đạt tới số lượng 1000 người.

Bởi vì đám Võ Giả cách xa nhau khá xa, Diệp Thiên tự nhiên sẽ không thể xem xét hết được tình huống thiên phú của bọn hắn.

Dù sao thì bây giờ phạm vi dò xét thiên phú của Diệp Thiên cũng đã có thể bao trùm 200 mét, nhưng ở trong phạm vi 200 mét này cũng đã có thể bao trùm được rất nhiều Đại Võ Giả.

“Dò xét!” Trong nháy mắt, bên trên võng mạc của Diệp Thiên xuất hiện từng đạo từng đạo hư ảnh, mỗi một đạo hư ảnh chính là tình huống thiên phú của một vị Võ Giả, hắn có thể xem xét tình huống thiên phú của 100 vị Võ Giả một lần, đây cũng là năng lực sinh ra sau khi thiên phú Sao Chép thăng cấp, mà không cần phải đi dò xét từng người một.

“Thiên phú khứu giác Cao đẳng, loại thiên phú này cũng không tệ, vào thời điểm truy tung người đoán chừng sẽ rất hữu dụng, nhưng tác dụng đối với ta bây giờ lại không lớn!”

“Thiên phú biến hình Sơ đẳng, không tệ a! Nếu như nắm giữ loại thiên phú này mà nói, có thể thay đổi hình thể, bề ngoài của bản thân, thậm chí ngay cả cái đồ chơi kia cũng có thể biến lớn thu nhỏ a? Tuyệt đối là một loại thiên phú tuyệt vời dành cho nam nhân a, đáng tiếc là đối với thực lực trước mắt của ta có tác dụng không lớn!”

Từng loại thiên phú lóe qua trước mắt của Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên đều không để vào mắt.

Thiên phú không tệ vẫn là những thiên phú tu luyện đỉnh cấp kia, nếu như hắn sao chép thiên phú tu luyện đỉnh cấp thêm mấy lần, thiên phú tu luyện đỉnh cấp của hắn nói không chừng sẽ có thuế biến thành thiên phú tu luyện siêu phàm.

Nhưng mà, hiện tại hắn chỉ có thể sao chép một loại thiên phú, nếu như sau này thiên phú Sao Chép tiến hóa thêm một lần nữa mà nói, hắn có lẽ sẽ có thể sao chép một lần mấy loại thiên phú, nhưng bây giờ thì lại không thể!

“Mình đã lãng phí không ít thời gian, như vậy cơ hội sao chép lần này, nhất định phải sao chép một loại thiên phú khiến cho mình cảm thấy hài lòng!” Diệp Thiên nghĩ thầm.

Đột nhiên, ở trên một đỉnh núi cách đó không xa, có một trận rối loạn.

“Người kia là…” Diệp Thiên hướng ánh mắt nhìn tới, chỉ thấy đó là một vị thiếu niên mặc quần áo màu trắng, đưa tới sự nghị luận của rất nhiều người, có rất nhiều người đều nhìn về phía vị thiếu niên kia.

“Hắn chính là Vân Phong!” Nhạc Linh đứng ở bên cạnh giới thiệu.

“Nguyên lai hắn chính là Vân Phong sao?!” Diệp Thiên hiểu rõ, hắn đã đọc qua tư liệu về các thiên tài, Vân Phong thế nhưng chính là thiên tài chiến đấu đệ nhất.

Vân Phong nắm giữ thiên phú Phong Nhận đỉnh cấp cùng với thiên phú tốc độ Sơ đẳng, đây là hai loại thiên phú đã bị bại lộ, về phần có thêm những thiên phú khác hay không, tạm thời còn chưa biết, nhưng hẳn là không có những thiên phú khác.

Dù sao thì làm một thiên tài chiến đấu, hắn cũng bị quá nhiều người chú ý, nói không chừng mỗi ngày đều có người nghiên cứu hắn, hắn muốn giấu giếm những thiên phú khác có khả năng là không lớn, hơn nữa một người nắm giữ hai loại thiên phú đặc thù đã là vô cùng nghịch thiên, trừ phi nắm giữ thiên phú Sao Chép như hắn, nếu không sẽ rất hiếm có người nào nắm giữ hơn 3 loại thiên phú.

“Thiên phú Phong Nhận xác thực là một loại thiên phú rất tốt, có thể tăng cường lực công kích lên 20 lần, hơn nữa còn là một loại công kích ở cự ly xa, nhưng lại không có cách nào tăng cường sức chiến đấu của ta a!” Trong lòng của Diệp Thiên thở dài.

Lực lượng thân thể chân chính của hắn hiện tại là 25 vạn cân, mà thiên phú lực lượng có thể tăng cường lên 10 lần, tăng thêm 6 lần của đao kỹ Thanh Phong Trảm viên mãn, hai loại tăng cường này chồng chất lên nhau, có thể tạo ra 60 lần tăng cường.

Thiên phú lực lượng cùng với đao kỹ có thể chồng chất hiệu quả tăng cường lên nhau, là bởi vì đao kỹ cũng không được tính là thiên phú, mà là một thủ đoạn công kích dựa vào thiên phú đao pháp tu luyện ra, thiên phú lực lượng mới có thể gia trì lên bên trên đao kỹ, cả hai hình thành nên hiệu quả chồng chất.

Nhưng Thiên phú Phong Nhận thì sao! Thiên phú Phong Nhận không thể chồng chất cùng với thiên phú lực lượng, cả hai đều thuộc về loại hình thiên phú công kích, nếu như có thể chồng chất mà nói, chẳng phải hắn sẽ là vô địch hay sao?

Nếu thật sự có thể chồng chất mà nói, hắn đã sớm sao chép hết thảy loại hình thiên phú công kích, chồng chất hiệu quả lên nhau không phải là hắn liền có thể lật trời lật đất lật không khí, thậm chí ngay cả Thần Ma đều cũng đều có thể chém giết. Nhưng đây là một chuyện không tưởng a!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cản ơn bạn ketmet99 và 1 số bạn khác đề cử bộ truyện này trong chuyên mục đao tu ...Ừm .... mình chả biết nói gì ngoài 2 chữ ( Cảm ơn )Nhưng mình vẫn không thay đổi quyết định của mình vì đơn giản main chính không xứng thành 1 Đao Tu chân chính...!Bất kỳ truyện thuộc thể loại nào main nghịch thiên đến mức nào đi nữa nhưng 1 lòng không hướng đến Đao Đạo thì không xứng danh từ hiệu Đao Tu..!Main chính Diệp Thiên là 1 người truy cầu lực lượng giống bộ truyện Đế Tôn ( main chính Giang Nam -- Bộ truyện này Giang Tuyết đã từng nói 1 câu kinh điển " Dã Tâm người lớn Bao Nhiều thì Thiên Đạo nhỏ bấy nhiêu"Haizz tất cả bộ truyện liên quan đến Thuần Tu ( Kiếm - Đao - Đan - Thương..) đều phải có nói hướng đến mục tiêu của mình nhé bạn ^^!...
https://audiosite.net
Tất cả bộ truyện đã được fix rồi nhé bạn ^^!Có 2 sever nhé ( Đổi Giọng đọc tương đương đổi sever khác nhé bạn )Chúc bạn nghe truyện vui vẻ
https://audiosite.net
Tandeptry 1 ngày trước
Không nghe được ad ơi
https://audiosite.net
Cập nhật Sever Singapore Hoàn Tất nhé chư vị mong các chư vị f5 hoặc tải lại bô truyện để cập nhật đường truyền link mới nhất nhé ^^!Rất xin lỗi bị sự bất tiện này ^^!
https://audiosite.net
Sever US đang bảo trì Khẩn Cấp ( chưa biết lý do)Mình đang khắc phục upload lại Sever SingaporeTruyện đang khắc phục nhé bạn
https://audiosite.net
Lợi nguyễn 1 ngày trước
Sao từ tập 104 trở lên không nghe được nữa ad
https://audiosite.net
Nguyễn văn Thắng 2 ngày trước
Truyện hay nhất là giọng đọc đi vào lòng người.
https://audiosite.net
Chào bạn về tính năng nghe tiếp hoạt động tốt khi bạn không sử dụng chặn theo dõi hoặc chặn quảng cáo.! ( ví dụ: Trình duyệt cốc cốc và trình duyệt ẩn danh )Lý do: Rất đơn giản bạn để chế độ ẩn danh chặn theo dõi thì hệ thống sẽ không biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu chính vì vậy không thể lưu. Lưu ý: ở phần play audio có text Thông báo đó bạn làm theo là ok vẫn nghe tiếp được như mong muốn nhé bạn ^^!Chúc bạn nghe truyện vui vẻ ^^
https://audiosite.net
Huy anh 2 ngày trước
Ad ơi, sao nghe truyện, bấm dừng rồi quay qua quay lại nó lại load lại tập 1, phải mất thời gian dò xem đang nghe tới đâu để nghe tiếp.Có cách nào để web ghi nhớ tập mình đã nghe để nghe tiếp không?
https://audiosite.net
Ok bạn :)Truyện này đã có bản dịch do Vân Anh ủng hộ tụn mình đang làm lại rồi nhé ^^!Tối này là hoàn tất nhé bạn ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Mình đã fix lại all rồi nhé
https://audiosite.net
Trí 2 tuần trước
Reset lại từ chương 5 giúp với ad. Thanks