[Dịch] Siêu Cấp Thiên Phú
Tập 17: Vu nhân (c161-c170)
❮ sautiếp ❯Chương 161: Vu nhân
Oanh! ! ! ! Mặt sông vạn dặm dâng lên, xuyên qua mười vạn dặm chân trời.
Chỉ thấy một lượng lớn hung thú nhao nhao bay lên trên trời, vây công Diệp Thiên và tiểu Huyết.
Một phần trong đó là Vương thú, một phần là hung thú đỉnh cấp.
“Chết!” Diệp Thiên cầm đao Nguyên binh cao cấp trong tay, đao ý bắn ra, vô số đao khí xuyên qua hư không, chém giết từng con hung thú, thi thể rơi la tả vào bên trong Trường Linh Hà.
1000 cây số!
2000 cây số!
3000 cây số!
Cự ly với bờ sông bên kia càng ngày càng gần, nhưng số lượng hung thú cũng càng ngày càng nhiều.~~~~~
Vào thời khắc Diệp Thiên cùng với tiểu Huyết sắp đến bờ bên kia, có một con cá to lớn dài 300 mét vọt ra, há cái miệng khổng lồ ra nhìn giống như hố đen, có thể nuốt nhật nguyệt tinh thần.
Đương nhiên, đó chỉ là ảo giác, con cá này còn lâu mới có thể khủng bố như vậy, chỉ là một con Vương thú mà thôi, nhưng ở bên trong Vương thú lại không kém.
“Thiên Cực Trảm!” Diệp Thiên chém ra một đao, lần đầu tiên thi triển môn đao kỹ cấp Bạch Ngân này với kẻ địch.
Đao quang cấp tốc chém tới, phảng phất như có thể phá vỡ thời không, một đao này quá nhanh, hoàn toàn siêu việt tốc độ của Vương Cấp đỉnh phong.
Phốc một tiếng! Đao quang cắt con cá to lớn thành hai nửa, thi thể rơi vào dòng sông, văng lên sóng nước cao100 mét.
Thoáng một cái, có rất nhiều hung thú trong sông bị trấn trụ, lập tức giải tán.
Diệp Thiên thành công bay tới bờ sông bên kia.
“Trường Linh Hà quả nhiên không phải là nơi mà Vương Cấp bình thường có thể vượt qua, Vương Cấp ở Đại căn cứ Ma Hải có thể thành công xông qua nơi này không cao hơn 5 người!” Diệp Thiên đánh giá.
Tiểu Huyết tiếp tục phi hành, lộ trình tiếp theo vô cùng an tĩnh, không gặp phải nguy hiểm gì, hung thú Vương Cấp ngẫu nhiên gặp được cũng không dám trêu chọc tiểu Huyết.
Rất nhanh, khoảng cách so với căn cứ Trung Hải đã càng ngày càng gần, nhưng bởi vì không biết vị trí cụ thể, Diệp Thiên cùng với tiểu Huyết đã mất trọn vẹn ba ngày thời gian, mới có thể tìm được căn cứ Trung Hải.
“Tìm được rồi!” Diệp Thiên nhìn về một tòa căn cứ khổng lồ trước mắt, thở ra một hơi nhẹ nhõm nói.
Tòa căn cứ này so với Đại căn cứ Ma Hải còn muốn to hơn gấp 10 lần, hơn nữa trên bầu trời còn có đủ loại phi thuyền đang đậu lại, thỉnh thoảng còn có từng chiếc phi thuyền bay tới từ nơi xa, hạ xuống bãi đậu phi thuyền.
Mỗi một chiếc phi thuyền đều xa hoa hơn so với Ngự Phong thuyền ngưu của Đại căn cứ Ma Hải rất nhiều lần, phảng phất như khác biệt giữa thuyền nhỏ và hàng không mẫu hạm vậy, căn bản là không thể so sánh.
“Nơi này là căn cứ Trung Hải không thể nghi ngờ!” Diệp Thiên vô cùng khẳng định nói.
Vù! Diệp Thiên cưỡi tiểu Huyết bay về phía một tòa tháp của căn cứ Trung Hải.
Rất nhanh, bọn hắn đã đi tới trước tòa tháp, tòa tháp này vô cùng to lớn, cửa tháp cao đến vài trăm mét, ở phía trên khắc lít nha lít nhít trận văn.
Diệp Thiên là trận pháp sư cao cấp, tự nhiên có thể thấy được, cửa tháp được bố trí rất nhiều loại đại trận đỉnh cấp, coi như là Vương Cấp vô địch toàn lực công kích cũng đừng hòng rung chuyển được một chút nào.
“Thẻ căn cước!” Một vị Vương Cấp trông coi cửa tháp nói.
Giống như là Đại căn cứ Ma Hải, mỗi một cư dân của căn cứ Trung Hải cũng đều có thẻ căn cước, nhưng rõ ràng, thẻ căn cước của Đại căn cứ Ma Hải ở nơi này khẳng định là vô dụng.
“Ta là Võ Giả của Đại căn cứ Ma Hải, muốn trở thành một thành viên của căn cứ Trung Hải, không biết phải làm thủ tục như thế nào?” Diệp Thiên hỏi.
“Võ Giả của Đại căn cứ?” Vị Vương Cấp canh cửa có một chút kinh ngạc nhìn qua Diệp Thiên, hắn rất ít khi gặp được Võ Giả đến từ các Đại căn cứ.
“Rất đơn giản, thứ nhất cần có tu vi Vương Cấp, thứ hai nhất định phải ở trên Bia Đá Thiên Trận lưu lại ấn ký dài một tấc, như thế liền có thể trở thành một thành viên của căn cứ Trung Hải chúng ta!” Vị Vương Cấp canh cửa nói ra.
“Ta muốn tiến hành kiểm tra!” Diệp Thiên nói ra.
“Đi tới tầng thứ ba của tòa tháp, ngươi nói là muốn tiến hành kiểm tra gia nhập căn cứ, sẽ có người dẫn ngươi đi kiểm tra!” Vị Vương Cấp canh cửa hướng dẫn.
“Đa tạ!” Diệp Thiên ôm quyền nói.
Tòa tháp ngoại trừ ngoài cửa lớn, ở phía trên còn có rất nhiều tầng, Diệp Thiên thông qua tháng máy nguyên lực đi lên tầng thứ ba, mà tiểu Huyết thì đứng ở bên ngoài chờ hắn.
Đúng vào lúc này, Diệp Thiên gặp một nhân loại kỳ quái ——là một người cao ba mét.
“Những gì Nhạc Lăng nói lại là thật, thật sự có nhân loại cao ba mét!” Diệp Thiên âm thầm giật mình, nhưng trên khuôn mặt lại không biểu lộ ra bất kỳ dị trạng gì.
Ở trong mắt của hắn, nhân loại cao ba mét có lẽ là rất kỳ quái, nhưng tại căn cứ Trung Hải mà nói, có lẽ là chỉ là một chuyện bình thường, nếu như để lộ ra ánh mắt kỳ quái, nói không chừng sẽ bị cho rằng là khiêu khích người khác, gây ra phiền phức không cần thiết.
“Dò xét!” Diệp Thiên vận dụng thiên phú Sao Chép bao phủ đối phương, tình huống thiên phú của đối phương liền xuất hiện ngay ở bên trên võng mạc của Diệp Thiên.
Vu nhân: Tát Tạp
Thiên phú tu luyện: Siêu phàm
Đây là một người nắm giữ thiên phú tu luyện Siêu phàm và không có thiên phú đặc thù, nhưng chủng tộc của đối phương lại là vu nhân, mà không phải là nhân loại.
“Vu nhân, là một chi nhánh bên trong nhân loại hay sao?” Diệp Thiên nghĩ thầm.
Có lẽ chờ đến khi hắn tiến vào bên trong căn cứ siêu cấp, liền có thể tìm hiểu được cái chủng tộc này.
Rất nhanh, có một Tông Sư nhân loại đi tới trước mặt của Diệp Thiên.
“Xin hỏi ngươi muốn làm chuyện gì?” Vị Tông Sư này cũng không quá cung kính với Diệp Thiên, chuyện này khiến cho Diệp Thiên biết được Vương Cấp ở bên trong căn cứ Trung Hải không có địa vị quá cao, mà ở Đại căn cứ Ma Hải mà nói, Tông Sư nhìn thấy Vương Cấp nhất định sẽ phải xưng hô một tiếng đại nhân để bày tỏ sự tôn kính.
“Ta muốn tiến hành kiểm tra gia nhập căn cứ, có thể dẫn ta đi hay không?” Diệp Thiên hỏi.
“Có thể!” Vị Tông Sư này dẫn Diệp Thiên đi tới một căn phòng lớn, ở bên trong có một tấm bia đá to lớn, hẳn là Bia Đá Thiên Trận.
Sau đó không lâu, có một vị Vương Cấp đi tới trước mặt Diệp Thiên, đây là một nữ tử trung niên, có tu vi rất mạnh, không sai biệt lắm đã sắp đạt đến cấp độ Vương Cấp đỉnh phong.
Nhân loại: Vương Yến
Thiên phú tu luyện: Siêu phàm
Thiên phú Kiếm Pháp: Cao đẳng
Thiên phú tốc độ: Trung đẳng
“Rất mạnh!” Diệp Thiên có cảm giác là vị Vương Yến này có thực lực rất mạnh, đối phương nắm giữ thiên phú Kiếm Pháp Cao đẳng, lấy tuổi tác của đối phương nói không chừng đã lĩnh ngộ ra mấy thành kiếm ý, có lẽ đã tu luyện qua kiếm kỹ cấp Bạch Ngân.
Tăng thêm tu vi của vị Vương Yến này, sức chiến đấu của nàng tuyệt đối đã gần với Vương Cấp vô địch, có thực lực tương đương cùng với hắn.
“Tiểu gia hỏa, ngươi muốn gia nhập vào căn cứ Trung Hải của chúng ta hay sao?” Vương Yến cười nhìn Diệp Thiên, hỏi.
“Cô làm sao biết ta có tuổi tác nhỏ?” Diệp Thiên có một chút bất mãn với xưng hô của đối phương.
Chương 162: Lễ vật
Dù sao thì tất cả mọi người đều là Vương Cấp, tùy tiện gọi người khác là tiểu gia hỏa, khó tránh khỏi có một chút không lễ phép.
“Khí tức sinh mệnh của ngươi quá thịnh vượng, không có một chút thu liễm nào, không giống như là Vương Cấp có tuổi tác lớn, đoán chừng chỉ mới hơn 20 tuổi thôi a, mà tỷ tỷ đã sống được 80 năm, gọi ngươi là tiểu gia hỏa không có vấn đề gì chứ?” Vương Yến nói.
“Khí tức sinh mệnh…” Thần sắc của Diệp Thiên biến đổi, lúc này hắn mới phát hiện ra khí tức sinh mệnh của Vương Yến rất yếu, không phải là sắp chết, mà là không cảm ứng được, dường như đã bị che giấu.
“Ở bên trong căn cứ siêu cấp, có bí thuật ẩn tàng khí tức sinh mệnh?” Diệp Thiên hiếu kỳ hỏi.
“Không sai, mặc dù có một chút trân quý, nhưng Vương Cấp bỏ ra một số tiền lớn vẫn sẽ có thể học được, tiểu gia hỏa, ngươi nếu như có thể đánh ra ấn ký dài mười tấc, tỷ tỷ sẽ tặng cho ngươi một loại bí thuật ẩn tàng khí tức sinh mệnh, như thế nào?” Vương Yến giảo hoạt nói.
“Thật sao?” Diệp Thiên có một chút tâm động.
Bị Vương Yến nhìn ra tuổi tác, hơn nữa còn phát giác ra khí tức sinh mệnh trên người vô cùng dồi dào, hắn thật sự có một loại cảm giác không ổn, cho nên muốn lấy được bí thuật ẩn tàng khí tức sinh mệnh.
“Thật!” Vương Yến khẳng định.
“Cần thực lực như thế nào mới có thể đánh ra ấn ký một tấc?” Diệp Thiên nhìn Bia Đá Thiên Trận, hỏi.
Vương Yến nói: “Bia Đá Thiên Trận được chế tạo từ một loại vật liệu đặc thù, ở phía trên được khắc một loại trận pháp đỉnh cấp, có thể thừa nhận được lực công kích siêu việt Vương Cấp. Muốn lưu lại ở phía trên ấn ký dài một tấc, cần 1000 Tượng.”
“1000 Tượng?” Diệp Thiên âm thầm tính toán.
Vào thời điểm Diệp Thiên đột phá Vương Cấp, lực lượng thân thể đã đạt đến 150 Tượng, sau khi vững chắc cảnh giới, lực lượng thân thể đã đạt đến 200 Tượng, sau khi được nguyên lực tăng cường có thể đạt tới 400 Tượng, tăng thêm 30 lần tăng cường của thiên phú lực lượng nguỵ Áo Nghĩa có thể đạt đến 12.000 Tượng.
Không thể bại lộ đao kỹ cấp Bạch Ngân, nếu không lực công kích đánh ra sẽ cực kỳ biến thái.
“Vậy chỉ cần dùng thiên phú lực lượng nguỵ Áo Nghĩa tăng cường công kích là được! 12.000 Tượng đủ để lưu lại ấn ký dài 12 tấc!” Diệp Thiên đề ra kế hoạch.
Thế là hắn dùng một đao chém lên Bia Đá Thiên Trận, âm thầm thúc giục thiên phú lực lượng nguỵ Áo Nghĩa.
Oanh! ! ! ! Đao quang bổ vào trên tấm Bia Đá Thiên Trận, lưu lại một đạo vết đao.
Vương Yến đi lên kiểm trắc một chút, nói ra: “Ấn ký dài 12 tấc, chúc mừng ngươi đã thành công gia nhập vào căn cứ Trung Hải. A, đây là ban thưởng cho ngươi!”
Vương Yến lấy ra một bản bí tịch, ném cho Diệp Thiên, Diệp Thiên cũng không có quan sát, trực tiếp thu vào người, nói: “Cám ơn!”
“Đi thôi, ta dẫn ngươi đi làm thủ tục!” Vương Yến rất nhanh dẫn Diệp Thiên đi làm xong thủ tục, rất nhanh liền đưa cho Diệp Thiên một tấm thẻ căn cước.
Sau khi Diệp Thiên tiến vào căn cứ Trung Hải.
Ở trong một gian phòng nào đó trên tầng tháp thứ ba, Vương Yến nhìn xuống tài liệu cá nhân của Diệp Thiên, thì thào: “Căn cơ hoàn mỹ nha, ngay cả căn cứ siêu cấp đều không có bao nhiêu người có thể đúc thành căn cơ hoàn mỹ, vậy mà hôm nay dĩ nhiên xuất hiện một người. Tên tiểu gia hỏa này không biết là đệ tử của lão quái vật nào, muốn đúc thành căn cơ hoàn mỹ, coi như là đại gia tộc ở căn cứ siêu cấp cũng khó có thể bồi dưỡng ra một người, tên tiểu gia hỏa nếu thực sự đến từ Đại căn cứ Ma Hải, khẳng định là sẽ không có một gia tộc nào thu thập đủ tài nguyên đúc thành căn cơ hoàn mỹ, trừ phi là do một lão quái nào đó đi ngang qua thu hắn làm đệ tử. Trẻ tuổi như thế liền bước vào Vương Cấp, lại đúc thành căn cơ hoàn mỹ, thiên phú tu luyện tối thiểu nhất cũng là cấp Thần Tinh, thậm chí là cấp Huy Nguyệt. Hắc hắc, cho hắn một chút lễ vật nhỏ, hẳn là sẽ thu hoạch được hảo cảm của hắn, có thể kết giao với một vị cường giả tương lai, lần đầu tư này không sai.”
Sau khi tiến vào căn cứ siêu cấp.
Diệp Thiên phát hiện ra không ít vu nhân, cùng với một nhân tộc khác —— nhân tộc tam nhãn!
Đương nhiên, còn có những nhân tộc khác, Diệp Thiên vô cùng hiếu kỳ đối với hết thảy những thứ này, nhưng trước tiên hắn vẫn tìm một cái khách sạn, thuê một căn phòng, tạm thời ở lại.
Ở bên trong gian phòng, Diệp Thiên lấy ra bản bí tịch mà Vương Yến tặng, phía trên cũng chỉ có 4 chữ.
“Quy Tức Thuật!” Diệp Thiên thấy được tên của loại bí thuật này, nhưng loại bí thuật này vẻn vẹn chỉ có một trang, đằng sau còn có thật nhiều tư liệu, trong đó có liên quan tới tư liệu của căn cứ Trung Hải, tư liệu của các đại nhân tộc cùng với lịch sử của căn cứ siêu cấp.
“Vị Vương Yến này thật có lòng, nàng tại sao lại làm như thế?” Diệp Thiên nghi hoặc.
Đối phương rõ ràng đã nhìn ra hắn là một con gà, không hiểu rõ đối với căn cứ siêu cấp, lúc này mới tặng cho hắn những thứ này.
Hắn phải dung nhập vào căn cứ siêu cấp nhanh một chút, những thứ này xác thực là một món lễ vật vô cùng cần thiết. Không thể không nói, lần này hắn đã nợ đối phương một nhân tình.
Quy Tức Thuật cũng không tính là phức tạp, thuộc về vận chuyển kỳ kinh bát mạch, từ đó thu liễm khí tức, chỉ cần hoàn thành rèn luyện kỳ kinh bát mạch, liền có thể tu luyện loại Quy Tức Thuật này.
Diệp Thiên bỏ ra nửa giờ, liền thành công thu liễm khí tức.
“Hiện tại người khác nhìn không ra tuổi tác và khí tức sinh mệnh của ta, cuối cùng cũng không cần phải sợ người khác chú ý nữa!” Diệp Thiên thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Thế là hắn tiếp tục lật tư liệu liên quan đến căn cứ siêu cấp ra xem. Nhưng mà, hắn càng xem càng cảm thấy khiếp sợ và không dám tin.
Mấy giờ sau đó, tất cả nội dung đều đã được Diệp Thiên đọc xong.
“Nguyên lai căn cứ siêu cấp được hình thành như vậy!” Diệp Thiên hít vào một hơi thật sâu.
Căn cứ siêu cấp cũng không phải là do nhân loại ở 100 năm trước thành lập, mà là do nhân loại ở trong bí cảnh hỗ trợ thành lập.
Khoảng chừng 100 năm trước, vết nứt không gian xuất hiện, có một lượng lớn hung thú giáng lâm, vũ khí nóng của nhân loại mất đi tác dụng, lúc ấy nhân loại cơ hồ đã rơi vào trạng thái diệt tuyệt.
Vào cái thời điểm này, bí cảnh xuất hiện.
Bí cảnh cũng có vết nứt không gian kết nối với trái đất, nhưng mà bên trong bí cảnh cũng có nhân loại, kỳ thật từ thời đại xa xưa trái đất cũng đã có một chút nguyên khí, chỉ là kém xa hiện tại mà thôi.
Khi đó, có một phần nhân loại đã may mắn tiến nhập vào bí cảnh, hoặc là chủ động tiến nhập vào bí cảnh, tránh né đủ loại tai nạn, dần dần ở bên trong bí cảnh nghỉ ngơi lấy lại sức, ngăn cách cùng với ngoại giới.
Khoảng chừng 100 năm trước, trái đất đại biến, vết nứt không gian xuất hiện, mà bí cảnh cùng với ngoại giới cũng một lần nữa đả thông.
Thế là, nhân loại đã sớm dị biến ở bên trong bí cảnh xuất hiện.
Điều này cũng giống nhân loại trên trái đất dị biến thành những nhân tộc có màu da khác nhau, mà nhân loại ở trong bí cảnh cũng phát sinh dị biến, hoặc là tiến hóa.
Chương 163: Liên Minh Tán Tu
Nhân loại ở trong bí cảnh khác biệt cùng với nhân loại hiện đại, ở cái thời đại này được gọi là cổ nhân loại.
Cổ nhân loại thường thường có một số thiên phú đặc thù, ví dụ như nhân loại tam nhãn, có không ít nhân loại tam nhãn nắm giữ thiên phú đồng thuật, nhưng loại tình huống này cũng không nhiều.
Lại ví dụ như vu nhân, theo tin đồn vu nhân là người ở thời đại Viêm Hoàng, là một chi của Cửu Lê, tiến nhập vào trong một cái bí cảnh một mực sinh sôi cho tới bây giờ, thân thể của bọn hắn vốn đã cường tráng, trải qua nhiều đời diễn hóa ở bí cảnh, rốt cục cũng biến thành vu nhân cao ba mét.
Những cổ nhân loại này sau khi trái đất đại biến, cảm ứng được nguyên khí nồng đậm cùng với vô số hung thú ở ngoại giới, bởi vì tài nguyên trong bí cảnh qua nhiều đời đã tiêu hao hết, cho nên mới nhao nhao đi ra khỏi bí cảnh, cùng với nhân loại hiện đại thành lập căn cứ siêu cấp cùng một chỗ, chống cự với hung thú.
Ngay từ đầu, nhân loại hiện đại phải dựa vào cổ nhân loại, lúc này mới có thể đánh lui hung thú nhiều lần.
Dù sao thì cổ nhân loại ngay từ đầu đã có Võ Giả, Tinh Anh Võ Giả cùng với Đại Võ Giả, thậm chí còn có cả cường giả cấp Tông Sư, cho nên muốn ngăn cản hung thú cũng không khó, bởi vì vậy căn cứ siêu cấp giữ mới có một lượng lớn nhân khẩu.
Ví dụ như căn cứ Trung Hải có 30 triệu dân số, gấp 3 lần dân số của Đại căn cứ Ma Hải.
Mà căn cứ Trung Hải cũng không phải là căn cứ siêu cấp duy nhất, còn có những căn cứ siêu cấp khác, chỉ là có khoảng cách tương đối xa xôi so với căn cứ Trung Hải, giữa các căn cứ này không có nhiều liên hệ mà thôi.
Vào thời điểm kiến tạo căn cứ siêu cấp, cổ nhân loại chiếm cứ quyền chủ đạo, nhưng số lượng của cổ nhân loại cuối cùng cũng không nhiều bằng nhân loại hiện đại, mà thiên phú của nhân loại hiện đại ở dưới nhiều đời ảnh hưởng đã trở nên càng ngày càng cường đại.
Vào thời điểm hiện tại, nhân loại hiện đại có thực lực bất phân cao thấp cùng với cổ nhân loại, thậm chí còn loáng thoáng vượt qua.
Nhưng mà~~~~~
“Vương Yến cũng ghi lại phía sau một chút, ở bên trong cổ nhân loại dường như có một ít cường giả cổ đại đáng sợ, đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, ai cũng không biết được bọn hắn đã sống bao lâu, có bao nhiêu cường đại, nhưng bọn hắn dường như không thể nào xuất hiện.” Diệp Thiên thì thào.
Đột nhiên hắn mỉm cười: “Căn cứ siêu cấp so với bên trong sự tưởng tượng của ta còn muốn đặc sắc hơn a!”
Ở bên trong tư liệu mà Vương Yến đưa, còn có bảng xếp hạng của các đại thế lực.
Đại thế lực xếp hạng đệ nhất là Dong Binh Quán Chiến Phủ, Dong Binh Quán Chiến Phủ là một cái tổ chức lỏng lẻo, nhưng dong binh đoàn Chiến Phủ lại có lực ảnh hưởng hết sức sâu xa, bởi vì phần lớn người ở căn cứ Trung Hải đều là một thành viên của Dong Binh Quán Chiến Phủ, có rất nhiều người là lính đánh thuê của Dong Binh Quán Chiến Phủ, tiếp nhận nhiệm vụ của Dong Binh Quán Chiến Phủ, thu hoạch được các loại thù lao.
Đại thế lực xếp hạng thứ hai là Tần Tông, đây là thế lực của một cái tông môn, toàn bộ cao tầng của tông môn đều là người Tần, người Tần là một nhóm nhân loại của Tần triều tiến vào bên trong bí cảnh sinh sống. Người Tần tương tự cùng với nhân loại hiện đại, nhưng bọn hắn vô luận là nam hay nữ đều để tóc dài, rất dễ dàng có thể phân biệt.
Xếp hạng thứ ba là Vu Thần Điện, là một tổ chức được vu nhân thành lập, hoàn toàn không tiếp thụ những nhân loại khác, bởi vì tín ngưỡng của vu nhân là vu nhân chi thần —— Xi Vưu, Xi Vưu là một vị vu nhân tồn tại chân thật, nhưng lại bị Hoàng Đế giết chết.
Chính là bởi vì Xi Vưu chết trận, nhóm vu nhân lúc này mới trốn tránh vào bên trong một bí cảnh, thẳng đến bây giờ mới đi ra khỏi bí cảnh, dung nhập vào bên trong nhân loại.
Bất quá, vu nhân dường như vô cùng cảnh giác đối với những nhân loại khác, vu nhân không hoan nghênh những nhân loại khác gia nhập vào Vu Thần Điện, mà Tần Tông lại không ngại, ngoại trừ cao tầng của tông môn, trung, hạ tầng của Tần Tông đều có các nhân tộc khác.
Xếp hạng thứ tư thuộc về Liên Minh Tán Tu.
Liên Minh Tán Tu là một thế lực bên ngoài tông môn và các gia tộc, phàm là Võ Giả không có bối cảnh gì đều thích gia nhập vào Liên Minh Tán Tu, mà ở trong nội bộ Liên Minh Tán Tu có thể tự do giao dịch, thậm chí có thể tìm kiếm sự trợ giúp từ cao tầng của Liên Minh Tán Tu, nhưng đều phải tuân theo nguyên tắc đồng giá.
Liên Minh Tán Tu cũng không có ràng buộc gì quá cao, nhưng hết thảy các giao dịch nhất định phải tuân theo nguyên tắc đồng giá.
Cho nên, thế lực Liên Minh Tán Tu cũng phát triển rất nhanh, lại không có sự ước thúc, thậm chí các Vương Cấp thích độc hành cũng vui vẻ gia nhập vào Liên Minh Tán Tu.
Bốn đại thế lực nắm giữ một nửa quyền thế tại căn cứ Trung Hải, mà một nửa quyền thế khác bị các đại gia tộc chưởng khống, những đại gia tộc này rất đoàn kết, ngay cả đệ tử của bốn đại thế lực cũng không dám gây sự với người của những đại gia tộc này.
“Liên Minh Tán Tu, cái thế lực này không tệ, rất thích hợp với ta. Hơn nữa ở trong Liên Minh Tán Tu, chỉ cần có tài nguyên liền có thể giao dịch được bảo vật cần thiết, cái thế lực này lại còn tuân theo nguyên tắc trao đổi đồng giá, thậm chí ngay cả giao dịch giữa Võ Giả cùng với Vương Cấp, cũng nhất định phải tuân theo nguyên tắc trao đổi đồng giá, nếu không sẽ bị Liên Minh Tán Tu chế tài!” Diệp Thiên càng đọc, càng cảm thấy thích cái thế lực này.
Hơn nữa, cái thế lực này cũng không hạn chế thành viên phát triển thế lực của bản thân, chỉ cần không được phát triển trở thành đại thế lực, thì sẽ không bị Liên Minh Tán Tu trục xuất ra ngoài.
“Mục tiêu tiếp theo là mua một nơi ở tốt, sau đó gia nhập vào Liên Minh Tán Tu.” Diệp Thiên đề ra kế hoạch.
Trong mấy ngày tiếp theo, Diệp Thiên trước tiên đi làm thẻ ngân hàng, sau đó bán ra một số vật tư, đổi lấy không ít tiền tài.
Tiền ở căn cứ Trung Hải có giá trị không giống với tiền ở Đại căn cứ Ma Hải, dựa theo giá hàng mà nói, một đồng tiền của căn cứ Trung Hải tương đương với mười đồng tiền của Đại căn cứ Ma Hải.
Diệp Thiên bán ra được không ít tiền, đổi được 3 tỷ tài chính, nếu đổi thành tiền của Đại căn cứ Ma Hải, sẽ tương đương với 30 tỷ.
Căn cứ Trung Hải được chia làm rất nhiều khu, mà có chút khu cơ bản đều là cổ nhân loại, Diệp Thiên tự nhiên sẽ không đi đến khu cổ nhân loại mua sắm nơi ở, đi tìm một vòng, ở khu Kính Hồ nơi nhân loại hiện đại sinh sống mua sắm một căn biệt thự, hơn nữa còn là một căn biệt thự lớn, trị giá đại khái 2 tỷ.
Sau khư định cư, Diệp Thiên mua một số vật phẩm sinh hoạt, đi làm chứng minh sủng vật cho tiểu Huyết. Vậy mới xem như là chân chính trở thành cư dân của căn cứ Trung Hải!
Tại Liên Minh Tán Tu, phân bộ Kính Hồ.
Diệp Thiên đang ở nơi này, hắn muốn giao dịch một vài thứ.
Chương 164: Thiên tài luận bàn
Vừa mới tiến vào Liên Minh Tán Tu, Diệp Thiên thậm chí còn cho rằng mình đã tiến vào một khu thương mại, bởi vì ở nơi này có rất nhiều cửa hàng, có không ít Tông Sư, thậm chí là Vương Cấp đều mở ra cửa hàng, buôn bán đủ loại bảo vật.
Trong phân bộ Liên Minh Tán Tu còn có một cái màn ảnh khổng lồ, ở phía bên treo bán đủ loại bảo vật, cùng với số điện thoại liên lạc, phàm là người có hứng thú đều có thể liên hệ với đối phương để giao dịch.
“Thú vị!” Diệp Thiên quét ánh mắt qua màn hình một chút, thấy được không ít bảo vật, thậm chí ngay cả Nguyên Lực Đoán Thể Pháp cao cấp đều có bán, mà Nguyên Lực Đoán Thể Pháp cao cấp ở các đại căn cứ chính là bí thuật có thể tạo ra một cái đại gia tộc a, nhưng ở bên trong nơi này lại được bán ra tùy tiện.
Diệp Thiên liền cảm thấy thổn thức không ngớt, cảm thán sự chênh lệch thật lớn giữa đại căn cứ cùng với căn cứ siêu cấp.
Diệp Thiên đi dạo một vòng, mua một số vật liệu trận pháp, hắn đang chuẩn bị vật liệu để bố trí Tụ Nguyên trận cao cấp, bằng không tốc độ tu luyện của hắn sẽ chậm đi rất nhiều.
Thiên địa nguyên khí ở trong căn cứ siêu cấp cũng cao hơn nhiều so với Đại căn cứ Ma Hải, nếu như bố trí hoàn thành Tụ Nguyên trận cao cấp, tốc độ tu luyện của hắn sẽ được tăng lên 6 lần thậm chí là nhiều hơn.
Vào thời điểm mua đồ, Diệp Thiên đã dùng thiên phú Sao Chép cũng bao phủ phạm vi 1500 mét, phạm vi vốn chỉ là 1000 mét, nhưng sau khi tấn thăng thành Vương Cấp, phạm vi đã tăng lên 500 mét, cũng coi như là không tệ.
“Thiên phú tu luyện Siêu phàm!”
“Thiên phú tu luyện Siêu phàm!”
“Thiên phú tu luyện Đỉnh cấp!”
“Thiên phú tu luyện Cao đẳng!”
~~~~~
Diệp Thiên tra xét không ít người, phát hiện ra có không ít người nắm giữ thiên phú tu luyện Siêu phàm, chiếm cứ chừng một thành, mà người nắm giữ thiên phú tu luyện Đỉnh cấp chiếm cứ sáu thành, bởi vậy có thể thấy được đám người ở căn cứ siêu cấp có thiên phú cao cỡ nào.
Nhưng hiển nhiên, người nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh ở trong căn cứ Trung Hải cũng không phải là dễ dàng nhìn thấy, tuyệt đối là thuộc về thiên tài nhất lưu.
“Phát hiện được!” Diệp Thiên nhìn thấy được một cường giả nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh, là một người thanh niên, ở bên trong phân bộ Liên Minh Tán Tu, hẳn là một vị nhân vật cao tầng của Liên Minh Tán Tu.
Có lẽ là cường giả từ Vương Cấp trở lên!
“Sao chép!” Diệp Thiên không nói hai lời, sao chép thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh của đối phương.
Toàn bộ phân bộ Liên Minh Tán Tu cũng chỉ có một vị này nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh, không có người thứ hai
Không qua bao lâu, Diệp Thiên đã thu thập đủ vật liệu cần thiết để bố trí Tụ Nguyên trận cao cấp, hơn nữa cũng bán ra một số vật liệu, tiền chẳng những không ít đi, ngược lại còn nhiều thêm một chút.
Nhưng Diệp Thiên cũng không cần quá nhiều tiền, có nhiều thứ không thể dùng tiền để mua được, ví dụ như đồ tốt ở bên trong Liên Minh Tán Tu cần sử dụng vật đổi vật, dùng tiền căn bản không mua được những vật kia, đổi thành quá nhiều tiền cũng chỉ là lãng phí.
“Không biết bên trong Liên Minh Tán Tu có bảo vật tăng thiên phú tu luyện thành Siêu phàm hay không?” Diệp Thiên đột nhiên thầm nghĩ.
Hắn muốn mua một phần bảo vật này cho em gái của mình, để cho em gái có thể nhẹ nhõm đạt tới cảnh giới Vương Cấp.
Tìm một hồi, Diệp Thiên đúng là đã thật sự tìm được.
[Liễu Thần Dịch: Có thể tăng thiên phú tu luyện của Võ giả đến cấp Siêu phàm, yêu cầu giao dịch: một phần bảo vật khiến cho Tông Sư nắm giữ thiên phú Hoả Diễm Trung đẳng]
Đây là một phần giao dịch tin tức, nhưng đối phương yêu cầu lại quá cao.
“Một phần bảo vật khiến cho Tông Sư nắm giữ thiên phú Hoả Diễm Trung đẳng, loại bảo vật này quá hiếm thấy, ta cũng chưa từng nhìn thấy, nhưng tối thiểu nhất là vẫn có thể giao dịch bảo vật tăng thiên phú tu luyện thành cấp Siêu phàm tại căn cứ Trung Hải, đây chính là một sự hy vọng!” Diệp Thiên nghĩ thầm.
Sau đó, Diệp Thiên lại thấy được một số Nguyên Lực Đoán Thể Pháp đỉnh cấp, nhưng điều kiện giao dịch quá cao, hắn căn bản không có tư cách mua sắm.
Trừ cái đó ra, Liên Minh Tán Tu còn giao dịch đủ loại bảo vật có thể phụ trợ trùng kích huyệt khiếu, nhưng mỗi một loại đều hết sức đắt đỏ, không phải là người bình thường có thể mua được, mà phần lớn đều là lấy vật đổi vật.
Diệp Thiên nguyên bản cho rằng bản thân rất giàu có, sau khi nhìn một chút đủ loại tin tức giao dịch trên màn hình lớn của Liên Minh Tán Tu, hắn mới biết được bản thân chính là một người nghèo khổ.
Rời đi khỏi phân bộ Liên Minh Tán Tu, Diệp Thiên trở về nhà. Tiếp theo, hắn bắt đầu bố trí Tụ Nguyên trận cao cấp.
Bỏ ra mấy ngày thời gian, bố trí thành công Tụ Nguyên trận cao cấp, Diệp Thiên ở trong căn cứ Trung Hải rốt cục cũng nắm giữ mật thất tu luyện cao cấp cho bản thân.
“Tạm thời không tu luyện, trước tiên sử dụng hết cơ hội sao chép, ta hiện tại chỉ cần sao chép thêm một lần thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh, thiên phú của bản thân liền có thể lột xác, căn cứ Trung Hải có vô số cường giả, cũng không đến nổi không tìm thêm được một người nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh chứ?” Diệp Thiên suy nghĩ.
Thế là, hắn đi ra cửa, bắt đầu tìm kiếm người nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh.
Căn cứ siêu cấp quá lớn, tương đương với một tỉnh thành ở kiếp trước, mật độ nhân khẩu lại không lớn, cho nên phạm vi 1.500 mét căn bản không bao trùm được bao nhiêu người, muốn tìm kiếm người nắm giữ thiên phú cấp Thần Tinh cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Đột nhiên, Diệp Thiên nghe được một trận huyên náo.
“Đi, Nguyệt Linh tiên tử của Nguyệt Thần Tông cùng với thiên tài thế hệ trẻ tuổi của Tần Tông—— Tần Hà đang muốn luận bàn, đang ở sân quyết đấu Chiến Phủ khu Kính Hồ.”
“Nguyệt Linh tiên tử cùng với Tần Hà công tử sắp giao thủ? Đây thế nhưng chính là một đại sự kiện, chúng ta nhanh thôi, nếu không thì quyết đấu rất nanh sẽ kết thúc!”
“Nguyệt Linh tiên tử, đây chính là nữ thần của ta a, ta cũng phải đi xem một chút, hừ, nữ thần của ta nhất định sẽ thắng!”
“Nguyệt Linh tiên tử? Tần Hà?” Diệp Thiên có một chút hứng thú.
Hắn tự nhiên không phải đi nhìn mỹ nữ, mà là đi nhìn thiên phú của bọn hắn.
Có thể được mọi người ở đây gọi là thiên tài, chắc là cũng nắm giữ thiên phú cấp Thần Tinh a?
Thế là, Diệp Thiên đi theo.
Rất nhanh, đã đến sân quyết đấu Chiến Phủ!
Sân quyết đấu Chiến Phủ cũng thuộc về sản nghiệp Dong Binh Quán Chiến Phủ, chuyên môn cung cấp sân quyết đấu cho những người muốn luận bàn, nếu như có mâu thuẫn mà nói, cũng có thể giải quyết ở bên trong nơi này, đây là nơi duy nhất có thể dùng để giải quyết mâu thuẫn, chém giết vô hạn.
Nếu như động thủ ở những địa phương khác mà nói, vậy thì chính là trái quy định, điểm này giống với quy định của Đại căn cứ Ma Hải.
Dù sao thì số lượng của nhân loại vẫn kém xa tít tắp hung thú, nếu như nội đấu với nhau, hôm nay ngươi giết ta, ngày mai ta giết ngươi, nhân khẩu của nhân loại làm như thế nào để gia tăng? Làm như thế nào để phát triển?
Chương 165: Thánh Cấp
Cho nên, đối với vấn đề trị an, căn cứ Trung Hải quản lý rất nghiêm ngặt, thậm chí nếu xảy ra sự kiện ám sát cũng sẽ truy tìm cho ra hung thủ.
Đi vào sân quyết đấu Chiến Phủ, Diệp Thiên thấy được hai người trẻ tuổi đang luận bàn trên một đấu trường.
Xung quanh đấu trường được một vòng phòng ngự bao lại, đây là trận bàn phòng ngự, cho dù tu vi của hai người trẻ tuổi cái này đạt đến Vương Cấp, cũng không có cách nào đánh vỡ phòng ngự, cho nên người quan sát sẽ không bị liên lụy.
“Thiên phú Sao Chép!” Diệp Thiên nhìn chằm chằm vào tình huống thiên phú của hai người.
Người Tần: Tần Hà
Thiên phú tu luyện: Siêu phàm
Thiên phú lực lượng: Cao đẳng
Thiên phú chiến ý: Trung đẳng
Thiên phú Thương Pháp: Trung đẳng
Nhân loại: Lý Nguyệt Linh
Thiên phú tu luyện: cấp Thần Tinh
Thiên phú Nguyệt Thần: Trung đẳng
Thiên phú Kiếm Pháp: Đỉnh cấp
Thiên phú màn nước: Sơ đẳng
“Tần Hà chỉ nắm giữ thiên phú tu luyện Siêu phàm?” Diệp Thiên hơi kinh ngạc, vốn còn cho rằng hai người này có thiên phú tu luyện giống nhau, không ngờ được một người thì nắm giữ thiên phú tu luyện Siêu phàm, một người thì nắm giữ thiên phú cấp Thần Tinh, chênh lệch giữa hai đẳng cấp thiên phú này là quá lớn.
Nhưng rất nhanh, Diệp Thiên liền biết rõ nguyên nhân, chủ yếu là vì thiên phú chiến đấu của Tần Hà quá cường đại, thiên phú lực lượng Cao đẳng có thể chồng chất cùng với thiên phú Thương Pháp Trung đẳng, chuyện này khiến cho sức chiến đấu của hắn có thể nhẹ nhõm nghiền ép đồng giai, bằng vào điểm này đã khiến cho hắn bù đắp được thiếu hụt thiên phú tu luyện, khiến cho hắn thu được cái danh hiệu thiên tài.
“Trước tiến sao chép thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh!” Tâm niệm của Diệp Thiên vừa động, trong nháy mắt liền sao chép thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh của Lý Nguyệt Linh.
Sau đó Diệp Thiên bắt đầu quan chiến.
Tu vi của Lý Nguyệt Linh cao hơn không ít so với Tần Hà, mặc dù đều là Vương Cấp, nhưng số lượng huyệt khiếu mở ra lại không giống, dựa theo tính toán của Diệp Thiên, Lý Nguyệt Linh tối thiểu cũng đã mở ra 200 huyệt khiếu, mà Tần Hà nhiều lắm chỉ mới mở ra 30 cái huyệt khiếu.
Chính là bởi vì như thế, chiến lực của Lý Nguyệt Linh mới không kém gì Tần Hà.
“Một trận chiến này, Lý Nguyệt Linh hẳn là sẽ thắng!” Diệp Thiên phán đoán.
Bởi vì Diệp Thiên phát hiện ra thiên phú Nguyệt Thần của Lý Nguyệt Linh vô cùng cường đại, mặc dù chỉ là thiên phú Nguyệt Thần Trung đẳng, nhưng sau khi khởi động loại thiên phú này, ở phía sau Lý Nguyệt Linh sẽ xuất hiện một đạo hư ảnh Nguyệt Thần.
Ở dưới hiệu quả của thiên phú Nguyệt Thần, tốc độ, phản ứng, lực lượng cùng với tốc độ khôi phục của Lý Nguyệt Linh đều có chỗ tăng lên, là một loại thiên phú tăng cường toàn diện.
Nhưng Diệp Thiên lại không có hứng thú, tăng lên toàn diện cũng đại biểu cho việc cường độ tăng cường không cao, loại thiên phú Nguyệt Thần này cũng tương đối bình thường, không thích hợp cho Diệp Thiên.
Hơn nữa Lý Nguyệt Linh cũng tu luyện một môn kiếm kỹ cấp Bạch Ngân cường đại, hơn nữa còn tu luyện đến cảnh giới viên mãn, có thể tăng cường lực công kích lên mười một lần.
Rầm rầm rầm! ! ! ! Song phương đại chiến hồi lâu, cuối cùng Lý Nguyệt Linh cũng một kiếm đánh bay trường thương của Tần Hà, lấy ưu thế nhỏ bé đánh bại Tần Hà.
“Ha ha a, quả nhiên là Nguyệt Linh tiên tử lại thắng!”
“Đó là chuyện đương nhiên, Tần Hà đã khiêu chiến Nguyệt Linh tiên tử rất nhiều lần, làm gì có lần nào thắng nổi? Thật sự không rõ, tại sao hắn phải lần lượt khiêu chiến Nguyệt Linh tiên tử?”
“Chính là bởi vì không thắng nổi, cho nên mới càng muốn thắng hơn a!”
~~~~~
Nghe được tiếng nghị luận của rất nhiều người, Tần Hà lộ ra vẻ mặt âm trầm, vứt xuống một câu: “Lý Nguyệt Linh, lần tiếp theo ta nhất định sẽ đánh bại cô!”
“Ngươi không có cơ hội, ngươi chỉ nắm giữ thiên phú tu luyện Siêu phàm tu luyện, mà ta lại nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh, ngươi cũng biết sự chênh lệch giữa thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh cùng với thiên phú tu luyện Siêu phàm, lấy thiên phú của ta có thể có tới bảy, tám phần tỷ lệ đột phá đến Thánh Cấp, mà ngươi thì sao, ngay cả 1% cơ hội trở thành Thánh Cấp đều không có. Toàn bộ căn cứ Trung Hải, số lượng yêu nghiệt có thể dùng thiên phú tu luyện Siêu phàm tấn thăng đến Thánh Cấp không đủ một bàn tay, ngươi cho rằng ngươi có thể đi được đến một bước đó hay sao?” Lý Nguyệt Linh nhàn nhạt nói, ngữ khí phảng phất như không có bất cứ sự xem thường nào, chỉ là một loại trần thuật.
Nhưng mà, Tần Hà nghe vào trong tai lại cảm thấy hết sức không thoải mái.
“Lý Nguyệt Linh, con đường trong tương lai không có ai nắm chắc được, huống hồ lấy thiên phú của ta vẫn có hi vọng bước vào chiến lực Ngũ Tinh Vương Cấp, cũng có thể sánh ngang với Thánh Cấp nhỏ yếu, ngươi có thể bước vào được Ngũ Tinh Vương Cấp hay sao?” Tần Hà nói ra.
“Ngũ Tinh Vương Cấp!” Lý Nguyệt Linh cũng không dám nói lời này, nhưng vẫn nói như cũ: “Thì tính sao, chờ ngươi bước vào Ngũ Tinh Vương Cấp, ta đã bước vào Thánh Cấp, chiến lực của ngươi vẫn như cũ không bằng ta, nhiều lời cũng chỉ vô ích, bất quá chỉ là một lần mâu thuẫn nhỏ, ngươi hà tất phải lần lượt khiêu chiến ta như vậy?”
Nói xong, Lý Nguyệt Linh liền rời đi, chỉ lưu lại Tần Hà phẫn hận không ngớt.
Trên khán đài, Diệp Thiên âm thầm nhớ kỹ hai từ mà bọn hắn nói——
“Thánh Cấp cùng với Ngũ Tinh Vương Cấp!” Thánh Cấp, hắn đã mơ hồ nghe nói qua, chính là cảnh giới ở phía trên Vương Cấp, ở Đại căn cứ Ma Hải không có cường giả Thánh Cấp.
Nhưng đối với Ngũ Tinh Vương Cấp, thì hắn căn bản ngay cả một chút cũng không biết, nhưng trong đó có hai chữ Vương Cấp, hẳn là một loại cấp độ phân chia Vương Cấp a?” Diệp Thiên suy đoán.
“Xem ra cần phải tìm hiểu căn cứ Trung Hải thêm một chút, nếu không thì ngay cả người ta nói cái gì cũng không hiểu.” Diệp Thiên bất đắc dĩ nói.
Thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh đã sao chép tới tay, mục đích đã đạt được, Diệp Thiên liền đến một cửa hàng mua một phần bách khoa toàn thư về kiến thức căn bản, là những sự tình to nhỏ liên quan tới căn cứ Trung Hải.
Toàn bộ cuốn bách khoa toàn thư rất dày, so với từ điển ở kiếp trước còn dầy hơn gấp bội.
Về đến nhà, Diệp Thiên không vội vã lật xem bách khoa toàn thư, mà bắt đầu dung hợp thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh.
“Dung hợp!” Thống khổ quen thuộc ập tới, bởi vì lần này thiên phú tu luyện sẽ thuế biến tới cấp Huy Nguyệt, cho nên thống khổ mà Diệp Thiên tiếp nhận rất mãnh liệt, nhưng Diệp Thiên vẫn nhịn được như cũ.
10 phút qua đi.
[thiên phú tu luyện: cấp Huy Nguyệt]
Nhìn qua dòng thiên phú tu luyện đã từ cấp Thần Tinh tăng lên tới cấp Huy Nguyệt, Diệp Thiên không khỏi trở nên kích động.
Thế là hắn đo thử tốc độ tu luyện một chút.
“Tăng lên gấp 3 lần!” Diệp Thiên kinh hãi không ngớt.
Lúc đầu căn cứ theo sự tính toán của hắn, tu luyện ở bên trong mật thất tu luyện cao cấp tại căn cứ Trung Hải mà nói, không sử dụng bảo vật trợ giúp đả thông huyệt khiếu, một tháng có thể đả thông 5 huyệt khiếu, mà bây giờ thiên phú tu luyện đã thuế biến thành cấp Huy Nguyệt, một tháng hắn có thể đả thông 15 huyệt khiếu.
Chương 166: Bảng xếp hạng
Mà mỗi khi đả thông một cái huyệt khiếu, mở ra một cái không gian huyệt khiếu mà nói, lực lượng thân thể đại khái có thể gia tăng từ 25 Tượng cho đến 26 Tượng, nói một cách khác trong một tháng lực lượng thân thể của hắn có thể gia tăng từ 700 cho đến 800 Tượng.
“Chỉ cần hơn một năm liền có thể đạt tới cấp độ Vương Cấp đỉnh phong!” Diệp Thiên quả thực đã bị thiên phú tu luyện cấp Huy Nguyệt làm cho sợ ngây người.
Dạng thiên phú này quá nghịch thiên, chỉ sợ là ở căn cứ Trung Hải cũng không có nhiều người nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Huy Nguyệt a.
Ngăn chặn sự hưng phấn, Diệp Thiên thong thả lật cuốn bách khoa toàn thư ra xem.
Vừa xem xét chính là hai ngày thời gian.
Hai ngày sau Diệp Thiên rốt cục cũng có một chút hiểu biết đối với căn cứ Trung Hải.
“Nguyên lai Ngũ Tinh Vương Cấp chính là phân chia chiến lực Vương Cấp!” Diệp Thiên đã triệt để minh ngộ.
Chiến lực Vương Cấp được phân chia từ Vương Cấp đỉnh phong phổ thông, ví dụ như một Vương Cấp không có thiên phú đặc thù, một khi bước vào Vương Cấp đỉnh phong, sức chiến đấu của hắn chính là Nhất Tinh Vương Cấp, được gọi là Nhất Tinh Vương Giả.
Bắt đầu từ Nhất Tinh Vương Cấp, một mực xếp tới Cửu Tinh Vương Cấp, nhưng Cửu Tinh Vương Cấp thậm chí là Bát Tinh Vương Cấp đều chỉ là truyền thuyết, có người nào đạt tới hay không thì không ai biết rõ.
Căn cứ Trung Hải có một bảng Vương Giả, xếp hạng cho các Tam Tinh Vương Giả trở lên, mà thứ hạng chính là do Tháp Chiến Thần đánh giá.
Chỉ cần đi vào Tháp Chiến Thần tiến hành chiến đấu, liền có thể thu hoạch được sự đánh giá và thứ hạng chiến lực.
Nếu như không tiến vào Tháp Chiến Thần chiến đấu mà nói, tự nhiên không có cách nào thu hoạch được thứ hạng, cũng sẽ không có thanh danh.
Nhưng thu hoạch được thứ hạng của Tháp Chiến Thần kỳ thật còn có một chỗ tốt khác, người người đều mơ tưởng đến cái thứ hạng này, chỉ là ở bên trong cuốn bách khoa toàn thư này lại không đề cập tới, Diệp Thiên cũng không cái thứ hạng này có chỗ tốt gì.
~~~~~
“Tháp Chiến Thần!” Diệp Thiên tự lẩm bẩm, đối với cái gọi là Tháp Chiến Thần này vô cùng hiếu kỳ.
Căn cứ theo giới thiệu sơ lược trong cuốn bách khoa toàn thứ, Tháp Chiến Thần dĩ nhiên nắm giữ kỹ thuật giả lập thế giới, nhân loại dùng ý thức tiến vào trong đó chiến đấu cho dù thất bại cũng không tử vong, vô cùng thần kỳ.
Cái này phảng phất như là bảo vật vượt thời đại, cũng không biết là được chế tạo ra như thế nào.
“Thú vị, quá thú vị, phải đi Tháp Chiến Thần thử một chút!” Diệp Thiên hưng phấn nói.
Bất quá, hắn cũng không muốn đi ngay vào lúc này, hắn chuẩn bị tu luyện thêm một đoạn thời gian, tăng cường một chút thực lực, nếu không chỉ sợ ngay cả thứ hạng thấp nhất cũng không đạt được.
Cứ như vậy, Diệp Thiên ở bên trong mật thất tu luyện cao cấp tu luyện ròng rã một tháng thời gian.
“980 Tượng!” Đây là lực lượng thân thể bây giờ của Diệp Thiên.
Sau khi được nguyên lực tăng cường, tăng thêm thiên phú lực lượng nguỵ Áo Nghĩa và đao kỹ cấp Bạch Ngân Thiên Cực Trảm, lực công kích của hắn có thể đạt tới 705.600 Tượng, mà lực công kích của Vương Cấp đỉnh phong phổ thông cũng chỉ có 20.000 Tượng.
Lực công kích hiện tại của Diệp Thiên đã tương đương với 35 lần lực công kích của Vương Cấp đỉnh phong phổ thông.
Lực công kích của Diệp Thiên ở cảnh giới Vương Cấp có thể cao như vậy đúng là hiếm thấy, nhưng chiến lực Vương Cấp cũng không chỉ tính mỗi lực công kích, còn có quan hệ với tốc độ, phòng ngự cùng với đủ loại tình huống thiên phú.
Lực công kích của Diệp Thiên xác thực rất biến thái, nhưng tốc độ cùng với phòng ngự lại hơi kém.
Đương nhiên, Diệp Thiên còn có thiên phú không gian vô cùng cường đại, có thể đền bù được rất nhiều chênh lệch.
“Không biết chiến lực của ta bây giờ là Vương Giả cấp mấy?” Diệp Thiên âm thầm chờ mong.
Tháp Chiến Thần nằm ở giữa căn cứ Trung Hải, cũng là vị trí trung ương của căn cứ Trung Hải, Tháp Chiến Thần cao hơn 1000 mét phát ra ánh sáng màu vàng óng cùng với ba động đặc thù, trong chu vi 10 dặm sẽ không có cách nào phi hành.
Coi như là Vương Cấp đi đến nơi này, cũng không có cách nào phi hành, chỉ có thể thành thành thật thật đi vào từ cổng chính của Tháp Chiến Thần.
Mà bên ngoài Tháp Chiến Thần có một cái màn ảnh khổng lồ, phía trên có ba bảng xếp hạng:
“Vương Giả bảng!”
“Thánh bảng!”
“Đế bảng!”
Có không ít người lúc nào cũng để ý tới ba bảng xếp hạng này, đây chính là một trong những niềm vui thú của bọn hắn, nếu như có người mới xông vào ba bảng xếp hạng, bọn hắn sẽ nghị luận ầm ĩ, hoặc là có người biến mất từ ba bảng xếp hạng, cũng sẽ gây nên sự thảo luận của bọn hắn.
Ở bên trong đám người, Diệp Thiên cũng quan sát ba cái bảng xếp hạng này.
“Vương Giả bảng, hạng nhất: Phong Huyết Lục (Dong Binh Quán Chiến Phủ), chiến lực cấp Thất Tinh!”
“Vương Giả bảng, hạng hai: Tần Chiến Thiên (Tần Tông), chiến lực cấp Thất Tinh!”
~~~~~
Danh tự của từng thiên tài xuất hiện ở trên bảng Vương Giả, mà cơ bản đều là đệ tử của tam đại thế lực Dong Binh Quán Chiến Phủ, Tần Tông, Vu Thần Điện, là đệ tử chân chính, Dong Binh Quán Chiến Phủ tuy là một tổ chức nhàn tản, nhưng chỉ vẻn vẹn là ở bề ngoài, Dong Binh Quán Chiến Phủ chân chính cũng bồi dưỡng đệ tử cùng với thành viên trung tâm, đủ loại dong binh quán mở ra chỉ có thể coi là thế lực ngoại vi mà thôi?
Mà Liên Minh Tán Tu cùng với một số đệ tử đại gia tộc cũng có không ít người ở trên bảng xếp hạng, dù sao thì bên trong tán tu và đệ tử đại gia tộc cũng có không ít thiên tài nha.
“Thánh bảng!” Diệp Thiên hướng ánh mắt nhìn về phía Thánh bảng, có thể tiến vào Thánh bảng cơ bản đều là thiên tài nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Thần Tinh trở lên, thậm chí còn có thiên tài nắm giữ thiên phú tu luyện cấp Huy Nguyệt, tự nhiên đáng được hắn coi trọng và chú ý.
“Thánh bảng chỉ có 100 cái tên!” Diệp Thiên nghĩ thầm.
Vương Giả bảng thế nhưng lại có số lượng vô hạn, ở phía trên đã có hơn hai ngàn người tiến vào chiến lực cấp Tam Tinh Vương Cấp trở lên.
Đột nhiên, có một cái tên trên Thánh bảng đã đưa tới sự chú ý của Diệp Thiên ——
“Thủy Thiên Nguyệt! Xếp thứ tám Thánh bảng!”
“Là nàng!” Diệp Thiên hồi tưởng lại lời thề bên trong Tháp trận pháp Thương Hà, Thương Hà Vương yêu cầu người tiếp nhận truyền thừa phải thề độc, trong vòng mười năm phải giết chết Thủy Thiên Nguyệt, nếu không sẽ thần hình câu diệt.
“Thương Hà Vương hắn là điên rồi đi, trong vòng mười năm giết chết một vị Thánh Cấp, hơn nữa còn là cường giả Thánh Cấp xếp hạng tám Thánh bảng, ở Đại căn cứ Ma Hải sẽ có người nào làm được? Nếu người nào thật sự thề, vậy thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ, 10 năm vừa đến, liền thần hình câu diệt!” Diệp Thiên buồn cười nói.
Bất quá, hắn cũng đã phán đoán ra, vào thời điểm Thương Hà Vương trọng thương trở về Đại căn cứ Ma Hải, Thủy Thiên Nguyệt có lẽ vẫn là Vương Cấp, nhưng trôi qua mấy chục năm, Thủy Thiên Nguyệt chẳng những bước vào Thánh Cấp, còn trở nhân vật đáng sợ xếp hạng tám Thánh bảng.
Thế là Diệp Thiên không còn chú ý đến chuyện này, hướng ánh mắt tiếp tục nhìn về phía một cái bảng xếp hạng khác—— Đế bảng.
Chương 167: Tháp Chiến Thần
Bây giờ, Diệp Thiên đã biết được cảnh giới ở phía trên Thánh Cấp—— Đế Cấp.
Phàm là người đạt tới Đế Cấp đều được gọi là Đại Đế, một vị Đại Đế đủ để sáng tạo một đại thế lực đỉnh tiêm, giống như Liên Minh Tán Tu, Vu Thần Điện, Tần Tông cùng với Dong Binh Quán Chiến Phủ, những cái thế lực này đều có Đế Cấp tọa trấn.
Số lượng Đế Cấp sẽ biểu hiện cho sự cường đại của thế lực, mà Dong Binh Quán Chiến Phủ có nhiều Đế Cấp, cũng là mạnh nhất, lúc này được gọi là thế lực đệ nhất căn cứ Trung Hải.
Đế Cấp trên Đế bảng cũng không nhiều, chỉ có 36 vị.
36 vị này ở căn cứ Trung Hải được gọi là 36 Đế, mà vị Đại Đế thăng cấp cuối cùng là từ ba năm trước.
Xếp hạng đệ nhất là ở bên trong 36 Đế là Chiến Phủ Đại Đế, là người thành lập Dong Binh Quán Chiến Phủ.
“Đại Đế, ta nhất định có thể đạt đến!” Diệp Thiên xiết chặt nắm đấm, có lòng tin mười phần.
Đi vào Tháp Chiến Thần, có một cái hư ảnh xuất hiện ở trước mặt của Diệp Thiên, mà những người khác dường như cũng không nhìn thấy hư ảnh ở trước mặt hắn, hơn nữa hắn còn chứng kiến những người khác nói chuyện với không khí.
“Hẳn là ở trước mặt mỗi người đều sẽ xuất hiện một hư ảnh.” Diệp Thiên suy đoán.
Hư ảnh nói chuyện: “Ta là một trong những Khí Linh của Tháp Chiến Thần, ta thấy ngươi còn chưa đăng kí hội viên Tháp Chiến Thần, có muốn đăng kí một chút không? Chỉ có đăng kí mới có thể tiến hành khiêu chiến.”
“Khí Linh?” Diệp Thiên hơi kinh ngạc, đây không phải là đồ vật trong tiểu thuyết hay sao, trong thế giới hiện thực cũng có à?
Bất quá khi hắn nhớ lại cái thế giới hiện tại này cũng đâu có gì khác với thế giới huyền huyễn và tiên hiệp trong tiểu thuyết, có Khí Linh cũng là một chuyện quá bình thường, chỉ là do hắn chưa thấy qua lần nào nên mới có cảm giác kỳ quái như thế mà thôi.
“Được, ta đăng kí!” Diệp Thiên gật đầu.
Rất nhanh, Khí Linh liền chiếu ra một cái bảng đăng ký cho Diệp Thiên, Diệp Thiên điền vào từng dòng một.
Tính danh: Diệp Thiên
Chủng loại nhân tộc: Nhân loại hiện đại
Tu vi: Vương Cấp
Thế lực sở thuộc: Liên Minh Tán Tu
Rất nhanh liền đăng ký hoàn thành, cũng không liên quan đến bí mật gì, nếu phải điền đẳng cấp thiên phú tu luyện mà nói, hắn khẳng định sẽ không đăng ký.
Đột nhiên, có một đạo quang mang tiến nhập vào trên cổ tay phải của Diệp Thiên, ở nơi đó xuất hiện một cái ấn ký: “Đây chính là ấn ký Chiến Thần, có thể dùng tinh thần lực để câu thông với ấn ký Chiến Thần, biết được điểm tích luỹ và thứ hạng của bản thân!”
“Điểm tích luỹ?” Diệp Thiên hiếu kỳ, hỏi: “Điểm tích luỹ là cái gì?”
Đây chính là điểm mù tri thức, ngay cả ở bên trong cuốn bách khoa toàn thư cũng không có giới thiệu qua, cho nên hắn không biết a!
Khí Linh kiên nhẫn giải thích: “Điểm tích luỹ là một loại ban thưởng đặc thù của Tháp Chiến Thần, điểm tích luỹ ngay từ đầu của mỗi Vương Cấp đều là 0, Tháp Chiến Thần có hết thảy 33 tầng, xông qua tầng thứ nhất sẽ lấy được 1 điểm tích luỹ, xông qua tầng thứ hai sẽ lấy được 2 điểm tích luỹ, mỗi khi xông qua một tầng, điểm tích luỹ đạt được sẽ tăng gấp đôi….sử dụng điểm tích luỹ có thể tiến vào Tháp Chiến Thần lĩnh hội Bia Chiến Thần, Bia Chiến Thần có thể phụ trợ lĩnh hội đao ý, kiếm ý thậm chí là Áo Nghĩa, cũng có thể phụ trợ trùng kích huyệt khiếu. Hơn nữa một khi đạt đến Lục Tinh Vương Giả, sẽ còn nhiều kinh hỉ hơn.”
“Bia Chiến Thần! ! !” Diệp Thiên đột nhiên nhớ đến Ngộ Đạo Thiên Bi nhìn thấy ở bên trong thế giới hung thú, có lẽ cả hai chính là bảo vật cùng loại.
Vừa nhớ tới chỗ tốt của Ngộ Đạo Thiên Bi, Diệp Thiên liền trở nên kích động. Hắn vốn cho rằng đã không còn cách nào tiếp tục lĩnh hội Ngộ Đạo Thiên Bi, không ngờ được nhanh như vậy đã gặp phải dạng chí bảo như Bia Chiến Thần.
“Điểm tích luỹ, nhất định muốn kiếm được điểm tích luỹ!” Diệp Thiên kích động nói.
Đương nhiên, hắn cũng không quên đi một cái mục đích khác của chuyến đi này, tìm kiếm thiên phú tu luyện cấp Huy Nguyệt cùng với thiên phú tương đối trâu bò.
Nhưng Diệp Thiên lại có một chút phát mộng, thiên phú Sao Chép lúc nào cũng thuận lợi dĩ nhiên lại không có cách nào xem xét thiên phú của những người khác bên trong Tháp Chiến Thần, dường như có một một cỗ lực lượng thần bí đã ngăn trở thiên phú Sao Chép cảm ứng.
Cũng không phải là hoàn toàn cắt đứt, mà cái cỗ lực lượng này càng giống như là đã áp súc phạm vi dò xét của thiên phú Sao Chép Diệp xuống, hắn chỉ có thể nhìn thấy tình huống thiên phú ở xung quanh phạm vi 3 mét.
Nhưng trong phạm vi 3 mét có thể nhìn thấy được mấy người?
“Được rồi, trước tiên mặc kệ sự tình về thiên phú, sau khi khiêu chiến xong, ta sẽ ra cửa tháp chờ đợi, chờ bọn hắn đi ra xem mét một lượt là được!” Diệp Thiên thầm nghĩ.
Thế là, hắn chuẩn bị bắt đầu tiến hành khiêu chiến, để cho bản thân thu hoạch được điểm tích luỹ.
“Khí Linh, ta muốn khiêu chiến tầng thứ nhất Tháp Chiến Thần!” Diệp Thiên nói với Khí Linh.
“Diệp Thiên, đi theo ta!” Khí Linh dẫn Diệp Thiên đi tới một căn phòng, ở bên trong có một đồ vật giống như một cái mũ.
Mà khi Diệp Thiên đi vào phòng, cửa liền đóng lại, sẽ không còn ai tới quấy rầy hắn.
“Đội nón an toàn lên, linh hồn sẽ tiến vào tầng giả lập thế giới thứ nhất, ở nơi đó, ngươi sẽ gặp được đối thủ của ngươi, chỉ cần đánh bại đối phương liền có thể xông qua tầng thứ nhất, thu hoạch được 1 điểm tích luỹ!” Khí Linh nói ra.
Diệp Thiên ngồi xuống, đội nón an toàn lên.
Oanh! ! ! Thiên Địa chuyển đổi, vào thời điểm trước mắt Diệp Thiên xuất hiện quang mang, liền phát hiện ra bản thân đã ở phía trên một phiến đại điện.
Xoạt! Có một vị Võ Giả mặc quần áo màu đen xuất hiện ở trước mặt Diệp Thiên.
Người này lộ ra vẻ mặt lãnh khốc, phảng phất như là không có bất kỳ một chút tình cảm nào.
“Thiên phú Sao Chép!” Diệp Thiên vốn định dò xét tình huống thiên phú của đối phương, kết quả là dò xét không được. Nhưng ngẫm lại coi như là có thể dò xét được, đoán chừng cũng không nhìn thấy tình huống thiên phú, bởi vì người này là giả, là một nhân vật được hư cấu ra.
Vù! Vị Võ Giả động, lao về phía Diệp Thiên.
Phốc phốc! Diệp Thiên dùng một kích chém giết hắn, miểu sát.
“Quá yếu, có lẽ chỉ tương đương với Vương Cấp đỉnh phong phổ thông, chính là Nhất Tinh Vương Cấp!” Diệp Thiên phán đoán.
Xông qua tầng thứ nhất, điểm tích luỹ của Diệp Thiên tăng lên 1 điểm, về phần thứ hạng, còn chưa có, chỉ có Tam Tinh Vương Cấp mới có tư cách tiến vào phía trên bảng xếp hạng Vương Giả.
Linh hồn trở về, Khí Linh đứng ở trước mặt Diệp Thiên, hỏi: “Diệp Thiên, có muốn khiêu chiến tầng thứ hai?”
“Muốn!” Diệp Thiên trả lời.
Oanh! Linh hồn của Diệp Thiên lần thứ hai tiến nhập vào một cái địa phương mới, nơi này là tầng thứ hai của Tháp Chiến Thần.
Đồng dạng, Diệp Thiên ở bên trong nơi này cũng gặp phải một vị Võ Giả mặc quần áo màu đen, nhưng so với vị Võ Giả vừa rồi lại cường đại hơn rất nhiều, vô luận là tốc độ, lực lượng, hay là phòng ngự, đều không phải là Võ Giả ở tầng thứ nhất có thể so sánh.
Chương 168: Biến mất lần thứ hai
Nhưng Diệp Thiên chỉ vẻn vẹn dùng hai chiêu là có thể chém giết đối phương, thành công xông qua tầng thứ hai, thu được 2 điểm tích luỹ.
Tầng thứ ba, vị Võ Giả gặp phải lần này có tốc độ hoàn toàn không kém gì Diệp Thiên, thậm chí còn muốn nhanh hơn Diệp Thiên, may mắn là Thiên Cực Trảm của Diệp Thiên có thể tăng cường tốc độ xuất đao lên 2 lần, mới khiến cho công kích của Diệp Thiên nhanh hơn so với tốc độ phản ứng của đối phương, nếu không đúng là không dễ dàng công kích trúng đối phương.
Diệp Thiên nắm chặt cơ hội, dùng ba chiêu miểu sát đối phương.
Xông qua tầng thứ ba, Diệp Thiên thu được 4 điểm tích luỹ, tổng điểm tích luỹ bây giờ của hắn đã đạt đến 7 điểm tích luỹ, nhìn qua hơi ít, nhưng mỗi một điểm tích luỹ khẳng định là vô cùng trân quý.
Ở bên ngoài Tháp Chiến Thần.
Vương Giả bảng đã xuất hiện một cái tên mới.
[Vương Giả bảng, xếp thứ 1023: Diệp Thiên (Liên Minh Tán Tu), chiến lực cấp Tam Tinh]
Mà vào lúc này, Diệp Thiên sau khi tiến vào Vương Giả bảng, lập tức hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người.
“Diệp Thiên, người kia là ai, một cái tên thật là lạ lẫm? Ở căn cứ Trung Hải chúng ta có thiên tài tên là Diệp Thiên hay sao?”
“Ta thật ra có nhận biết một người tên Diệp Thiên, bất quá chỉ mới là Võ Giả mà thôi, khẳng định không phải là hắn.”
“Người có tên Diệp Thiên không ít, nhưng có thể đi đến cấp bậc thiên tài lại không có người nào, vị Diệp Thiên này rốt cuộc là người nào, vậy mà thoáng một cái liền trở thành cường giả Tam Tinh Vương Cấp.”
“Các ngươi đoán xem, vị Diệp Thiên này có thể vọt tới hạng bao nhiêu?”
“Ta đoán chừng có thể tiến vào trước hạng 1000 a, dù sao thì Diệp Thiên chỉ vừa mới vượt qua tầng thứ ba, còn chưa kịp tiến vào tầng thứ tư, coi như không xông qua được tầng thứ tư, cũng sẽ căn cứ theo thời gian kiên trì để tiến hành xếp hạng, khẳng định sẽ có thể vượt qua hạng 1000.”
“Hắc hắc, nói không chừng Diệp Thiên có thể tiến vào trước hạng 500 đấy?”
“Trước hạng 500? Đây là đang nói đùa hay sao, có thể tiến vào trước hạng 500, người nào không phải là thiên tài đỉnh tiêm có thể xông qua tầng thứ tư, Diệp Thiên đoán chừng là may mắn thu được một chút cơ duyên, quật khởi thoáng một cái mà thôi, làm sao có thể đột nhiên nhảy vọt qua hạng 500?”
Vào thời điểm đám người đang nghị luận, Diệp Thiên đã đi tới tầng thứ tư.
Võ Giả ở tầng này có tốc độ nhanh hơn rất nhiều so với Diệp Thiên, Diệp Thiên mặc dù có thiên phú tốc độ Đỉnh cấp tăng cường 20 lần tốc độ, nhưng cảnh giới của hắn quá thấp, mới tiến vào Vương Cấp không được bao lâu, nhiều lắm chỉ có tốc độ không sai biệt với Tam Tinh Vương Giả mà thôi, còn kém rất nhiều so với Tứ Tinh Vương Cấp.
Đương nhiên, Diệp Thiên cũng không phải là không có lá bài tẩy, hắn còn có thiên phú không gian.
Bất quá, hắn cũng không định vận dụng thiên phú không gian, mà thử xem lấy thực lực của bản thân không sử dụng thiên phú không gian có thể chém giết Tứ Tinh Vương Cấp yếu nhất hay không.
“Thiên Cực Trảm!”
“Thiên Cực Trảm!”
“Thiên Cực Trảm!”
Diệp Thiên lần lượt thi triển đao kỹ cấp Bạch Ngân Thiên Cực Trảm, nhưng rất khó đánh trúng vị Võ Giả này, ngẫu nhiên đánh trúng cũng chỉ là quẹt vào đối phương, lấy đi một chút máu của đối phương mà thôi.
Mà công kích của đối phương, Diệp Thiên lại rất khó tránh được.
May mắn là Diệp Thiên nắm giữ thiên phú phòng ngự cấp ngụy Áo Nghĩa, có thể triệt tiêu một bộ phận công kích, lại tăng thêm thiên phú kim cương cốt cấp ngụy Áo Nghĩa, xương cốt cũng có thể ngăn trở công kích, tăng thêm một tầng phòng ngự.
Hơn nữa, Diệp Thiên còn có thiên phú khép lại Đỉnh cấp, lúc này mới có thể lần lượt khôi phục thương thế, muốn giết chết Diệp Thiên rất là khó.
Thời gian trôi qua từng chút một, người ở bên ngoài đều cho rằng Diệp Thiên không thể xông qua tầng thứ tư, đoán chừng vừa mới tiến vào tầng thứ tư liền bị miểu sát, cho nên thứ hạng chỉ có thể xếp ở phía cuối Vương Giả bảng.
Bất quá, cũng không có ai dám châm chọc Diệp Thiên, thiên tài có thể tiến vào Vương Giả bảng đều là thiên tài chiến đấu chân chính, coi như là đám thiên tài Lý Nguyệt Linh, Tần Hà cũng mới sánh ngang với Nhất Tinh Vương Cấp mà thôi, còn kém xa Tam Tinh Vương Cấp.
Muốn trở thành Tam Tinh Vương Cấp thật sự là quá khó khăn, không phải chỉ có lực công kích cao là được, tối thiểu nhất ở phương diện tốc độ phải sánh ngang với Tam Tinh Vương Cấp, nếu không coi như nắm giữ thiên phú phòng ngự cường đại, ở dưới công kích của Tam Tinh Vương Cấp cũng sẽ chậm rãi bị mài chết.
Nếu chỉ có một thiên phú loại hình công kích, sẽ rất khó trở thành Vương Giả cường đại.
Đương nhiên, mỗi một đại thế lực đỉnh tiêm đều có bảo vật có thể gia tăng thiên phú tốc độ hoặc là thiên phú phòng ngự, bằng không cũng sẽ không sinh ra nhiều Vương Giả cấp Tam Tinh trở lên như vậy.
Chỉ là, đại thế lực đỉnh tiêm cũng không có cách nào tăng thiên phú phòng ngự hoặc là thiên phú tốc độ lên quá cao, bởi vì cái giá phải bỏ ra là quá lớn.
Trong nháy mắt, 3 giờ đã trôi qua.
Quần áo trên người của Diệp Thiên đã rách bươm, nhưng thương thế lại không có, bởi vì đều được thiên phú khép lại Đỉnh cấp khôi phục lại.
Mà đối phương lại bị trọng thương, bởi vì lực công kích của Diệp Thiên quá cao, cao hơn đối phương quá nhiều, ngẫu nhiên quẹt trúng là sẽ bị trọng thương.
Bởi vì thương thế quá nặng, tốc độ của vị Võ Giả cũng chịu ảnh hưởng.
Rốt cục.
Phốc một tiếng! Thiên Cực Trảm của Diệp Thiên đã chém bay đầu của vị Võ Giả, vị Võ Giả biến mất.
Xông qua tầng thứ tư! Diệp Thiên thu được 8 điểm tích luỹ!
Lúc này, ở bên ngoài Tháp Chiến Thần.
Một người đột nhiên nhìn thấy tên của Diệp Thiên biến mất ở phía sau cùng Vương Giả bảng, lập tức hô to: “Trời ạ, các ngươi nhìn đi, danh tự của Diệp Thiên đã biến mất, ở đằng sau một mực không nhìn thấy, không phải là chết đi rồi đó chứ?”
“Chết cái đầu ngươi à, ở trong Tháp Chiến Thần làm sao sẽ có người chết, khẳng định là tấn cấp a, một khi xông qua tầng thứ tư, thứ tự sẽ tăng lên trên một phạm vi lớn, ngươi tìm ở phía sau tự nhiên sẽ không thấy!” Có người nhắc nhở.
Thế là, có rất nhiều người bắt đầu tìm kiếm ở chung quanh hạng 500, tốn một chút thời gian liền tìm được danh tự của Diệp Thiên.
[Vương Giả bảng, hạng thứ 504: Diệp Thiên (Liên Minh Tán Tu), chiến lực cấp Tứ Tinh!]
Cái thứ hạng này đủ để nói rõ hết thảy, Diệp Thiên đã thật sự xông qua tầng thứ tư, nắm giữ thực lực Tứ Tinh Vương Cấp.
“Trời ạ, hắn làm như thế nào mà tốn thời gian dài như vậy mới xông qua tầng thứ tư?” Có người kinh ngạc nói.
“Khẳng định là thực lực chỉ mới tiếp cận với Tứ Tinh Vương Cấp, cho nên mới tiến hành chém giết lâu dài cùng với đối thủ, cuối cùng may mắn chém giết được đối thủ, xông qua tầng thứ tư.”
“Hẳn là như vậy, nếu nói như vậy, thứ tự của Diệp Thiên có lẽ phải dừng lại ở nơi này!”
“Nhưng như vậy cũng đã quá lợi hại rồi, Tứ Tinh Vương Cấp a, toàn bộ căn cứ Trung Hải cũng chỉ có 504 vị mà thôi!”
Nhưng mà, bọn hắn còn chưa nói chuyện xong, đã có người chấn kinh phát hiện ra danh tự của Diệp Thiên biến mất lần thứ hai, thậm chí cho đến hạng 400 cũng không tìm thấy tên của Diệp Thiên.
Chương 169: Hạng thứ 62
“Chuyện gì đã xảy ra?” Có rất nhiều người cảm thấy nghi hoặc.
Lúc này chưa được bao lâu, danh tự của Diệp Thiên làm sao sẽ biến mất, chẳng lẽ đã xảy ra vấn đề?
Về phần Diệp Thiên có thể xông qua tầng thứ năm, bọn hắn căn bản sẽ không nghĩ tới, dù sao thì trước đó Diệp Thiên chém giết ở tầng thứ tư thật lâu mới có thể xông qua, làm sao có thể xông qua tầng thứ năm với một chút thời gian như vậy?
Chuyện này không thực tế a!
“Diệp Thiên, tên cua hắn xuất hiện ở hạng thứ 86!” Có người kinh hô.
Xoạt! ! ! ! Có từng đạo ánh mắt nhìn về phía hạng thứ 86 của Vương Giả bảng, nguyên một đám lập tức trợn tròn mắt.
[Vương Giả bảng, hạng thứ 86: Diệp Thiên (Liên Minh Tán Tu), chiến lực cấp Ngũ Tinh!]
Chiến lực cấp Ngũ Tinh, năm chữ này loá mắt cỡ nào, mà hai chữ Diệp Thiên cũng chắc chắn sẽ danh chấn Vương Giả bảng.
Bởi vì chiến lực cấp Ngũ Tinh có thể so sánh với chiến lực Thánh Cấp yếu kém, Thánh Cấp cùng với Vương Cấp là hai cái cấp độ khác biệt, có chênh lệch quá lớn.
Tông Sư tiến vào Vương Cấp, lực lượng cũng sẽ không gia tăng quá nhiều, có rất nhiều thiên tài đều có thể nhẹ nhõm vượt cấp đánh giết Vương Cấp, nhưng khả năng Vương Cấp có thể đánh giết Thánh Cấp lại rất nhỏ, bởi vì một khi bước vào Thánh Cấp, thân thể sẽ lột xác thành Thánh thể, lực lượng sẽ tăng vọt lên gấp 10 lần, tốc độ thân thể cũng sẽ tăng vọt gấp 10 lần.
Chính bởi vì như thế, có rất nhiều thiên tài chiến đấu tại cấp độ Vương Cấp rất khó có thể chống lại Thánh Cấp vừa mới đột phá, nhưng Vương Cấp có chiến lực cấp Ngũ Tinh lại có thể vượt cấp khiêu chiến Thánh Cấp.
Hơn nữa một khi Ngũ Tinh Vương Cấp bước vào đến Thánh Cấp, tất nhiên sẽ là cường giả bên trong Thánh Cấp, có thể nghiền ép Thánh Cấp đồng giai.
Cho nên, phàm là Vương Cấp đạt đến chiến lực cấp Ngũ Tinh tất nhiên sẽ nhận được sự tôn kính của vô số người, đó chính là thiên tài chiến đấu chân chính.
Nhưng bọn hắn lại vô cùng không hiểu, Diệp Thiên làm sao có thể xông qua tầng thứ năm?
1 phút trước, Diệp Thiên còn đang đi tới tầng thứ năm Tháp Chiến Thần. Một đạo hắc quang loé lên, Diệp Thiên mặc dù dã kịp thời làm ra động tác tránh né, nhưng một cánh tay lại bị chém bay.
“Tốc độ đúng là nhanh hơn ta mấy lần!” Diệp Thiên bất đắc dĩ nói.
Nếu như chém giết cùng với dạng địch nhân này, hắn căn bản ngay cả hi vọng đánh trúng đều không có, làm như thế nào để chém giết đối thủ, huống hồ thiên phú khép lại Đỉnh cấp cũng không phải là vô địch, một khi tổn thương quá nghiêm trọng, hoặc là đầu lâu bị đánh nát, hắn cũng sẽ chết chắc.
Đương nhiên, ở trong thế giới giả lập sẽ không chết thật, nhưng khiêu chiến nhất định sẽ thất bại.
Hắn đối với Bia Chiến Thần vô cùng khát vọng, tự nhiên muốn kiếm thêm điểm tích luỹ, dạng lĩnh hội Bia Chiến Thần này sẽ cần rất nhiều thời gian.
Về phần bại lộ thực lực? Căn bản là không có việc gì, hắn coi như xông qua tầng thứ năm thì lại như thế nào? Ở trên Vương Giả trên bảng còn có Vương Cấp kinh khủng xông qua tầng thứ bảy đó.
Một chút thực lực này của hắn tuyệt đối sẽ không khiến cho người khác quá chú ý, nhiều lắm chỉ cho rằng hắn là một thiên tài chiến đấu mà thôi.
Trong một cái chớp mắt tiếp theo.
Vị Võ Giả lại công kích đến, mà lúc này Diệp Thiên dã mở ra thiên phú không gian, kịp thời thuấn di tránh thoát.
Thuấn di không phải là một năng lực cần sự phản ứng, ý niệm vừa đến, liền có thể ly khai trong nháy mắt, coi như là tốc độ của vị Võ Giả này có viễn siêu Diệp Thiên, cũng không có cách nào công kích trúng Diệp Thiên.
Lần lượt ở dưới sự thuấn di, Diệp Thiên bắt đầu phản kích.
Rốt cục, Diệp Thiên cũng bắt được cơ hội, dùng một kích chém giết vị Võ Giả, thậm chí ngay cả Lưỡi Đao Không Gian cũng chưa sử dụng.
Xông qua tầng thứ năm, Diệp Thiên thu được 16 điểm tích luỹ, tổng điểm tích luỹ đạt đến 31 điểm.
Tầng thứ sáu, Diệp Thiên khiêu chiến với vị Võ Giả ở nơi này, nhưng vừa mới xuất hiện, công kích của đối phương đánh đến, Diệp Thiên thậm chí ngay cả thuấn di còn chưa kịp khởi động, đã bị đánh cho bị thương nặng.
Sau nhiều lần tiếp theo, Diệp Thiên cũng không thể tránh thoát đòn công kích của đối phương, tốc độ của đối phương quả thực là đã siêu việt tốc độ phản ứng ý niệm của Diệp Thiên, dù sao thì thuấn di cũng cần ý phát động niệm, một khi vượt qua tốc độ phản ứng ý niệm, đối phương liền có thể công kích trúng hắn.
Vẻn vẹn chỉ giữ vững được 1 phút, cỗ thân thể giả lập này của Diệp Thiên liền bị đánh bể đầu, tiêu tán ở trong thế giới giả lập.
Linh hồn trở về, Diệp Thiên khiếp sợ phát hiện ra linh hồn bản thân không chịu bất kỳ một tổn thương nào, thế nhưng lúc nãy hắn đã dùng linh hồn tiến vào thế giới giả lập, tại sao sau khi bị giết chết linh hồn lại không bị tổn thương?
“Chẳng lẽ là Tháp Chiến Thần đã bảo hộ linh hồn, kịp thời truyền tống ra?” Diệp Thiên nghĩ như vậy.
Lập tức, hắn càng thêm tò mò đối với lai lịch của Tháp Chiến Thần.
Ở bên ngoài Tháp Chiến Thần, Diệp Thiên đã kết thúc khiêu chiến, thứ hạng cuối cùng của hắn cũng đã được xác định.
[Vương Giả bảng, thứ hạng 62: Diệp Thiên (Liên Minh Tán Tu), chiến lực cấp Ngũ Tinh]
Đồng dạng là chiến lực cấp Ngũ Tinh, nhưng có mạnh có yếu, thời gian kiên trì ở tầng thứ sáu cũng được dùng để xếp thứ hạng, mà có không ít người nắm giữ chiến lực cấp Ngũ Tinh cơ hồ là bị miểu sát, cho nên thứ hạng mới thấp hơn Diệp Thiên.
Đương nhiên, đây là ưu thế do thiên phú khép lại của Diệp Thiên mang lại, nhưng đây cũng là một loại bản sự, biết cách tính toán trong khi đang chiến đấu.
Vào lúc thứ hạng được xác định, có vô số người sôi trào.
Tên của Diệp Thiên rất nhanh được truyền ra, đây thế nhưng chính là người xếp thứ 62 của Vương Giả bảng, hơn nữa còn là lần đầu tiên xông Tháp Chiến Thần, liền vọt tới hạng thứ 62 của Vương Giả bảng, đây là một tình huống vô cùng hi hữu.
Trong lúc nhất thời, có rất nhiều người không dám tin.
“Trời ạ, ta vào lúc đầu còn cho rằng hắn nhiều lắm chỉ xếp ở dưới chót Vương Giả bảng, không ngờ được hắn lại mạnh như vậy, một đường giết tới hạng thứ 62 của Vương Giả, cái thứ hạng này quá cao, đặt ở bên trong bốn đại thế lực, cũng đã khá cao. Mà ở bên trong Liên Minh Tán Tu, cũng chỉ có 1, 4 người cường đại hơn hắn thôi a.”
“Người này rốt cuộc là ai vậy, thật sự là một gã tán tu hay sao?”
“Ha ha, ngươi thật sự cho rằng hắn là tán tu hay sao, không có thiên phú chiến đấu nghịch thiên, làm như thế nào để đạt tơi chiến lực cấp Ngũ Tinh? Hơn nữa nếu chỉ có một loại thiên phú chiến đấu cũng không có tác dụng, Võ Giả như thế coi như còn có thể vô địch trong đồng giai, nhưng muốn vượt cấp khiêu chiến lại căn bản là không thực tế, thiếu hụt quá lớn. Một người vừa sinh ra đã nắm giữ đủ loại thiên phú chiến đấu, không có thiếu hụt là một chuyện cơ hồ không thực tế, có rất nhiều người đều lợi dụng bảo vật để gia tăng thiên phú, cái này cần phải có hậu trường. Vị Diệp Thiên này khẳng định có hậu trường, bằng không hắn làm sao có thể nắm giữ chiến lực cấp Ngũ Tinh?”
Chương 170: Trận pháp truyền tống
“Chẳng lẽ là đồ đệ của một vị đại lão nào đó hoặc là thiên tài do Liên Minh Tán Tu âm thầm bồi dưỡng?”
“Ha ha, cái vấn đề này thì không có ai biết được, nhưng cái tên Diệp Thiên tất nhiên sẽ danh chấn căn cứ Trung Hải!”
Từng người bắt đầu đem sự tình Diệp Thiên đạt hạng thứ 62 của Vương Giả bảng tuyên truyền ra bên ngoài, rất nhanh liền có rất nhiều người biết về cái danh tự Diệp Thiên.
Trên tay của một số cao tầng đại thế lực cũng nhiều ra một phần tư liệu, là tư liệu liên quan tới Diệp Thiên.
Tại Liên Minh Tán Tu, mấy vị cao tầng tổ chức một cuộc họp nhỏ lâm thời.
“Diệp Thiên, là đệ tử của vị nào?”
“Không biết a, không nghe nói là lão bằng hữu nào thu đệ tử, hẳn không phải là đệ tử do những lão gia hỏa của Liên Minh Tán Tu chúng ta bồi dưỡng, có lẽ thật sự là một vị thiên tài trùng hợp gia nhập vào Liên Minh Tán Tu!”
“Có cần phải mời chào một chút hay không?”
“Các vị, đừng quên là, Liên Minh Tán Tu truy cầu giao dịch công bằng, đừng có phá hủy cái quy củ này, nếu không Liên Minh Tán Tu tất nhiên sẽ tan rã. Mấy người các vị biết rõ Liên Minh Tán Tu được thành lập như thế nào chứ?”
“Không quên! Không quên! Chỉ là thấy được một thiên tài trong Liên Minh Tán Tu, cảm thấy hiếu kỳ không ngớt. Tên tiểu gia hoả Diệp Thiên này vừa khiêu chiến lần đầu tiên đã xông qua tầng thứ năm, nói không chừng còn có cơ hội xông qua tầng thứ sáu đấy, mà Liên Minh Tán Tu chúng ta cũng chỉ mới có một thiên tài xông qua tầng thứ sáu!”
“Ừm, Diệp Thiên dù sao cũng đã gia nhập vào Liên Minh Tán Tu, nếu như có những thế lực khác đối phó với hắn mà nói, chúng ta chỉ cần ngăn cản một chút là được, không cần thiết phải tiếp xúc với hắn.”
“Tán thành!”
“Tán thành!”
Cuộc họp kết thúc, mấy lão gia hỏa Liên Minh Tán Tu biến mất không thấy.
Tại căn cứ Trung Hải, ở bên trong một cái tháp canh nào đó.
Vương Yến ngồi ở trong phòng làm việc của mình, nhìn bảng xếp hạng Vương Giả ở trong tay, đây chính là một phần Vương Giả bảng vừa mới được đưa tới.
“Diệp Thiên, hạng thứ 62 Vương Giả bảng!” Vương Yến nhìn qua cái tên Diệp Thiên ở trên Vương Giả bảng, giật mình trọn vẹn mấy chục giây.
“Chính là cái tên tiểu tử kia à?” Vương Yến có một chút không xác định, quả thực là thực lực của hai người chênh lệch quá xa a.
Cái tên Diệp Thiên mà nàng nhận biết chỉ có thể đánh ra công kích 12.000 Tượng a, dạng lực công kích này coi như là Nhất Tinh Vương Cấp cũng không được tính, mà Diệp Thiên trên Vương Giả bảng lại nắm giữ chiến lực Ngũ Tinh Vương Cấp.
Nhưng sau khi nàng nhìn kỹ một chút, cuối cùng cũng xác định Diệp Thiên trên Vương Giả bảng chính là Diệp Thiên mà trước đó nàng đã gặp qua.
Căn cứ theo phần tình báo này, Diệp Thiên trên Vương Giả bảng chỉ vừa mới đến căn cứ Trung Hải, nhìn qua vô cùng trẻ tuổi, hơn nữa thời điểm tiến vào căn cứ Trung Hải lại nhất trí với thời điểm mà nàng biết.
Cùng một danh tự, cùng một thời điểm tiến vào căn cứ Trung Hải, sẽ còn có thể là người khác hay sao?
Trên thế giới sẽ không có sự tình trùng hợp như vậy.
Chân tướng trên thực tế chính là, Diệp Thiên đã ẩn giấu thực lực.
“Mình đã đánh giá thấp tên tiểu gia hỏa này a!” Vương Yến thì thào.
Dựa theo sự phỏng đoán của nàng, đối phương là tuyệt thế thiên tài đúc thành căn cơ hoàn mỹ, đã đánh vỡ cực hạn lực lượng, lại nắm giữ thiên phú lực lượng nguỵ Áo Nghĩa, nhưng tu vi chỉ mới đột phá Vương Cấp không bao lâu mới đúng, không có khả năng trong một thời gian ngắn như thế liền trưởng thành đến loại trình độ này.
Trừ phi~~~~~
“Chẳng lẽ thiên phú tu luyện của tên tiểu gia hỏa này thấp nhất cũng là cấp Huy Nguyệt, nếu như dạng thiên tài này mà tu luyện tại mật thất tu luyện cao cấp hoặc là Đỉnh cấp mà nói, trong một tháng liền có thể gia tăng lực lượng thân thể lên không ít, tốc độ tiến bộ sẽ cực nhanh, lại tăng thêm việc hắn nếu không chỉ có thiên phú lực lượng nguỵ Áo Nghĩa, còn có thiên phú cấp ngụy Áo Nghĩa khác mà nói, thật đúng là có một chút khả năng tấn thăng thành Ngũ Tinh Vương Cấp!” Vương Yến phân tích.
“Thú vị, thú vị, phần lễ vật mà mình tặng cho hắn lúc trước, đã lưu lại một thiện duyên, nói không chừng ngày sau hi vọng mình bước vào Thánh Cấp còn nằm ở trên người của hắn.” Vương Yến thấp giọng tự nói.
~~~~~
Tại Tháp Chiến Thần, Diệp Thiên cũng không rời đi, mà hỏi thăm Khí Linh: “Khí Linh, ta muốn lĩnh hội Bia Chiến Thần, không biết phải trả phí như thế nào?”
“Một ngày 1 điểm tích luỹ!” Khí Linh giới thiệu.
“Một ngày 1 điểm tích luỹ?” Diệp Thiên tính toán một chút, hắn có 31 điểm tích luỹ, nói một cách khác là hắn có thể lĩnh hội trong thời gian 31 ngày, tương đương với một tháng.
Một tháng thời gian cũng không ngắn, nhưng dùng khoảng thời gian này để lĩnh hội cái gì?
Thiên phú phòng ngự cấp ngụy Áo Nghĩa? Hay là thiên phú cấp ngụy Áo Nghĩa khác?
“Không có lợi lắm!” Diệp Thiên bác bỏ cái ý nghĩ này.
Về phương diện thiên phú, hắn hoàn toàn có thể dùng thiên phú Sao Chép để sao chép, nếu như gặp được Võ Giả nắm giữ thiên phú phòng ngự cấp ngụy Áo Nghĩa, hắn liền có thể nhẹ nhõm sao chép được, không cần phải tiêu tốn điểm tích luỹ Tháp Chiến Thần để lĩnh hội Bia Chiến Thần, hoàn toàn là lãng phí a!
Trước đó ở trong thế giới hung thú hắn đã tiêu tốn không ít thời gian để lĩnh hội thiên phú phòng ngự cấp ngụy Áo Nghĩa, tìm hiểu ra một chút Áo Nghĩa phòng ngự, hắn đã có một chút hối hận, bây giờ còn tiếp tục lĩnh hội Áo Nghĩa mới là kẻ đần.
“Hoặc là sáng tạo đao kỹ, hoặc là lĩnh hội đao ý!” Diệp Thiên hạ quyết định.
Nhưng muốn sáng tạo ra đao kỹ cấp Hoàng Kim cũng không phải là một sự tình nhẹ nhàng như vậy, chỉ có 1 tháng thời gian là tuyệt đối không đủ, huống hồ đao kỹ cấp Hoàng Kim hẳn là có thể mua được tại căn cứ Trung Hải, nhiều lắm là chỉ phải bỏ ra một số tiền thật lớn mà thôi.
“Vẫn nên lĩnh hội đao ý a!” Diệp Thiên nghĩ nghĩ, nói.
Đao ý là điều kiện thiết yếu dùng để tu luyện đao kỹ, nhưng lại tiêu tốn rất nhiều thời gian, Diệp Thiên bình thường còn không có đủ thời gian để tu luyện Thuật Trùng Huyệt Tử Huyết, làm gì còn có thời gian đi lĩnh hội đao ý a!
“Khí Linh, ta muốn lĩnh hội Bia Chiến Thần!” Diệp Thiên nói với Khí Linh.
“Đi theo ta!” Khí Linh dẫn Diệp Thiên đi tới một căn phòng, bên trong gian phòng có một cái pháp đàn.
“Đây là…” Diệp Thiên từ bên trên pháp đàn cảm ứng được lực lượng không gian.
“Đây là truyền tống trận!” Khí Linh giới thiệu.
“Trận pháp truyền tống!” Diệp Thiên giật nảy cả mình, không ngờ được bên trong Tháp Chiến Thần còn có trận pháp truyền tống, căn cứ theo sự hiểu biết của hắn, căn cứ Trung Hải cũng không có trận pháp truyền tống a, hẳn là đồ vật độc quyền của Tháp Chiến Thần.
Diệp Thiên đứng ở trên trận pháp truyền tống, sau đó Khí Linh mở ra trận pháp truyền tống.
Ánh sáng màu trắng lóe lên, Diệp Thiên truyền tống rời đi, sau một khắc liền xuất hiện ở bên trên một cái pháp đàn khác.
Đây là một mảnh không gian to lớn, không có đất liền, không có nhật nguyệt tinh thần, chỉ có quang mang nhàn nhạt chiếu sáng toàn bộ không gian.